1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã phúc hắc, vợ ngốc đáng yêu - Ti Mộng (150 P.90)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      112 (p.63)

      cũng biết tính trai tôi, bây giờ tôi với ấy là muốn giáo huấn ấy chút, người vợ tốt như vậy lại biết giữ!” Bùi Mộng Na .

      Mạnh Lạp nghe vậy, muốn biết vẻ mặt của Tuấn Vũ sau này thế nào, bây giờ cậu ấy kia, xem ra sau này có thể chịu được.
      Tục ngữ có câu, thà đắc tội với tiểu nhân chứ đừng đắc tội với phụ nữ, quả sai chút nào!

      Chỉ là thời gian này có trò vui để xem rồi!

      Đỗ Lôi Ti ở trong phòng học dạy các bé học nhạc, lúc nhìn thấy các bé vui đùa trong phòng, lại nghĩ đến đứa bé trong bụng mình......

      Viện trưởng vào nhìn cười vui vẻ, nhàng “Lôi Ti, tan học chúng ta cho bọn trẻ ăn món Trung Quốc!”

      “Vâng, dì!” Đỗ Lôi Ti gật đầu.

      “Các cháu, chúng ta ăn cơm, tất cả phải xếp thành hàng biết ?” Đỗ Lôi Ti dịu dàng .

      chạy lại bên cạnh , tức giận “Dì, cháu muốn tiểu!”

      Đỗ Lôi Ti cười nhìn bé đứng cạnh mình khẽ “Y Y, phải dì với cháu sao, con phải dịu dàng chút, thể tiểu như vậy biết chưa?”

      chỉ mới 3 tuổi, cái hiểu cái gật đầu “Dì, vậy cháu phải thế nào?”

      “Dì cho cháu biết, nếu gặp tình huống như vậy, cháu phải cháu muốn vệ sinh biết ?” Đỗ Lôi Ti kiên nhẫn .

      “Vâng!” Bé gật đầu.

      Đỗ Lôi Ti lại “Các cháu xếp thành hàng, chúng ta ăn cơm!” xong, ôm lấy bé , dẫn mười đứa trẻ về phía nhà ăn!

      Tất cả các bé ngồi xuống xong “Các cháu ở đây chờ chút, dì đưa Y Y vệ sinh, các cháu phải nghe lời biết ?”

      “Vâng!” Mười đứa trẻ đồng thanh .

      Đỗ Lôi Ti dắt tay Y Y về phía nhà vệ sinh......

      Lúc ra Đỗ Lôi Ti ôm Y Y nhìn viện trưởng bận bịu “Dì, cháu bế Y Y vào trong rồi ra giúp dì!”

      Viện trưởng quay đầu nhìn “Lôi Ti, Y Y có thể tự , bây giờ cháu mang thai, ôm con bé như vậy tốt!”

      Đỗ Lôi Ti cười sao, dì xem, dì so với cháu còn khẩn trương hơn!”

      “Cháu đưa Y Y vào phòng ăn trước!” xong, Đỗ Lôi Ti đưa bé vào phòng ăn.

      Viện trưởng đưa toàn bộ thức ăn lên, hai người đút cho mấy đứa trẻ ăn đồ ăn Trung Quốc!

      Sau khi cho bọn trẻ ăn rồi đưa đến phòng ngủ, cho ngủ trưa, hai người mới ra ngoài!

      Viện trưởng nhìn thức ăn lạnh “Lôi Ti, cháu chờ chút, dì hâm nóng thức ăn!”

      “Dì, cần, cứ như vậy ăn là được!” Đỗ Lôi Ti vội vàng .

      Cứ như vậy hai người cùng ăn và chuyện......

      Đỗ Lôi Ti nghĩ lâu vẫn quyết định hỏi “Dì, sao chỉ có mình dì ở đây? Con dì đâu?”

      Viện trưởng hơi sửng sốt “Con trai dì qua đời......”

      “Dì, cháu xin lỗi vì hỏi!” Đỗ Lôi Ti áy náy.

      có gì, chuyện qua rất nhiều năm!” Viện trưởng khẽ trả lời.

      Đỗ Lôi Ti có khẩu vị ăn cơm, rất tệ, tại sao lại hỏi vấn đề gì chứ?

      Bây giờ nhắc lại nỗi đau của viện trưởng cảm thấy tự trách!

      Mạnh Lạp nhìn Bùi Mộng Na hỏi “Bây giờ sao?”

      Bùi Mộng Na khôi phục cá tính nổi loạn của mình “Còn cái gì chứ? nhìn xem trời sáng rồi, nếu tôi ra tôi nhìn thấy!”

      “Con chuyện phải dịu dàng chút, nếu
      [​IMG]

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      113 (p.63 pic 2)

      Nhìn người đàn ông ngồi chồm hổm mặt đất hỏi “Mạnh Lạp, cậu sao vậy?”

      Bùi Vũ nhìn thấy ba vào “Ba, chú này sắp thành thái giám rồi!”

      “Cái gì?” Bùi Tuấn Vũ còn tưởng mình nghe nhầm.

      Bùi Mộng Na bước nhanh tới, cười , đừng nghe Tiểu Vũ lung tung.......Mạnh Lạp......Mạnh Lạp bị đau bụng!”

      Mẹ kiếp, nếu để cho trai biết là do làm, đoán chừng cho Châu Phi!

      “Mạnh Lạp, cậu đau bụng sao!” Bùi Tuấn Vũ tin hỏi.

      Mạnh Lạp ngẩng đầu nhìn bạn mình, lại quay sang nhìn kia......

      Bùi Mộng Na vội vàng trừng mắt với ta, trong lòng cầu nguyện, người đàn ông này đừng ôm thù riêng với !!!

      Mạnh Lạp nhìn thấy ánh mắt nhưng thèm để ý, ta “Đúng......Bụng tôi hơi đau!”

      Bùi Tuấn Vũ tò mò nhìn ba người trong phòng hỏi “Sao mọi người lại ở trong phòng Tiểu Vũ?”

      Hai lớn đứng tại chỗ biết phải thế nào!

      Bùi Tuấn Vũ nhíu mày nhìn bọn họ, lạnh giọng “Có phải các người có chuyện gì giấu tôi ?”

      Bùi Mộng Na cười ngây ngô “Đâu......Làm gì có, , xem ấy đau đến nỗi chảy cả nước mắt!”

      Mạnh Lạp xem thường người phụ nữ này rồi, ngờ ta lại ăn như vậy, xem ra sau này thể xem thường ấy!

      “Mạnh Lạp, bụng cậu đau sao lại ở trong phòng Tiểu Vũ?” Bùi Tuấn Vũ nhìn bạn hỏi.

      “A......, xem đến giờ mở cửa rồi, để em cùng Tiểu Vũ đưa ấy tới bệnh viện!” xong vội vàng đỡ người đàn ông ngồi sàn nhà dậy, bước nhanh ra khỏi phòng!

      “A......Người phụ nữ chết tiệt này, có thể chút , bây giờ tôi bị thương!” Mạnh Lạp la lớn.

      phải đàn ông sao? Vết thương như vậy mà kêu thành bộ dáng này, tôi thấy sắp thành thái giám rồi!” Bùi Mộng Na nhìn ta .

      ngờ lòng dạ lại ác độc như vậy, xem ra nếu ai cưới ......” Mạnh Lạp tức giận .

      Bùi Mộng Na dùng bàn tay đỡ ta hung hăng cắm chặt vào, cắn răng “Nhớ, sau này được những lời này trước mặt con !”

      , sao chúng ta lên xe? phải muốn tới bệnh viện xem chú này có biến thành thái giám hay ?” Bùi Vũ .

      “Bây giờ phải cảm ơn tôi, biết ?” Mạnh Lạp nhìn .

      Bùi Mộng Na nhíu mày nhìn trả lời “Tại sao tôi phải cảm ơn ?”

      “Nếu như trai biết là do làm cho tôi trở thành thế này, nên biết hậu quả thế nào!” Mạnh Lạp .

      Mạnh Lạp đau đến muốn khóc cha gọi mẹ nhưng bây giờ ta vẫn có thể chịu đựng được, thù này nhất định ta phải trả!

      Bùi Mộng Na lơ đễnh bĩu môi ngờ lại hẹp hòi như vậy, chuyện như vậy mà cũng để ý, làm sao có thể làm đàn ông chứ?”

      cẩn thận sau này có ai lấy!” Mạnh Lạp tức giận nhìn .

      Bùi Mộng Na làm ra dáng vẻ sao nhìn ta “Người đàn ông này nhiều lời, tôi có lấy chồng hay có liên quan gì đến chứ? Lại tôi cũng gả cho !”

      xong nhìn Bùi Vũ đứng bên cạnh “Tiểu Vũ, lên xe, bây giờ chúng ta tìm dì!”

      , chúng ta cùng chú này gặp bác sĩ sao? Nếu bạn kia của chú bị hư , biến thành thái giám rất thê thảm!” Bùi Vũ nhìn người đàn ông đứng bên cạnh .

      xem, chuyện cũng bằng đứa bé!” Mạnh Lạp bóng gió.

      Bùi Mộng Na liếc ta, sau đó với cháu mình “Tiểu Vũ, đừng động tới thái giám kia, chúng ta lên xe!”

      xong ngồi vào vị trí tài xế!

      Bùi Vũ vẫn nhìn người đàn ông kia, sau đó chạy lên xe!

      Mạnh Lạp nhìn thấy bọn họ lên xe, khập khễnh tới trước mặt, chặn trước đầu xe, cho xe !

      Bùi Mộng Na hạ cửa sổ xe xuống, chui đầu ra, nhíu mày hỏi “Rốt cuộc
      [​IMG]

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      114 (p.64)

      Bùi Mộng Na nhíu mày nhìn ta “Vậy còn phải hỏi sao? ở trong phòng Tiểu Vũ đau như vậy cần nghĩ cũng biết!”

      “Nếu muốn biết tôi có phải thái giám hay vậy chúng ta tìm chỗ thử xem?” Mạnh Lạp nhìn cười tà .

      ......” Bùi Mộng Na tức giận, khuôn mặt đỏ bừng “ là đồ lưu manh, nếu biến thành thái giám, tôi mua pháo hoa ăn mừng!”

      lo lái xe !” Mạnh Lạp nắm chặt cánh cửa la lên.

      Bùi Mộng Na nhíu mày cho xe dừng lại, quay sang vị trí bên cạnh, chống nạnh nhìn ta “Tại sao lại như vậy?”

      ta thở phào nhõm, nhìn có biết lái xe ? biết phía trước có xe vậy mà vẫn đâm tới, sợ tông vào đuôi xe sao?”

      “Nếu như yên tâm vậy tự mình lái !” Bùi Mộng Na nhìn ta .

      Mạnh Lạp tức giận chuẩn bị bước xuống, kết quả vừa nhấc chân, khuôn mặt tuấn liền nhíu lại “Mẹ kiếp, độc ác, chân tôi bây giờ còn rất đau!”
      “Vậy ý thể lái?”

      Mạnh Lạp nhìn tức giận trả lời “Đúng, đều tại !”

      đừng có bịa lý đo, biết lái biết lái, đừng lấy cớ như vậy!” Bùi Mộng Na xong quay về vị trí cũ, khởi động xe chạy .

      Xe về phía Duyên Hải, quãng đường này Bùi Vũ cùng Mạnh Lạp hoảng sợ vượt qua......

      , có thể lái xe ổm định chút được ?” Bùi Vũ ngồi ở sau .

      Bùi Mộng Na quay đầu nhìn cậu bé “Tiểu Vũ, cố gắng hết sức rồi,
      cháu đừng trách như vậy!”

      “A......” Mạnh Lạp ngồi bên cạnh la to.

      sao vậy?” Bùi Mộng Na tức giận hỏi.

      Mạnh Lạp sắc mặt trắng bệch nhìn “Sao lái xe mà nhìn ra phía sau? có biết vừa rồi thiếu chút nữa......”

      có thể im miệng lại ?” Bùi Mộng Na liếc nhìn ta .

      Bùi Tuấn Vũ nghe thanh “tút tút tút” trong điện thoại, cúp máy, xem ra thể mong đợi Mộng Na thăm mẹ Lôi Ti, chuyện xảy ra lâu như vậy, xem ra phải tự mình chuyến!

      “Đường Vũ, bây giờ chuẩn bị máy bay, tới nhà Lôi Ti!” Bùi Tuấn Vũ với Đường Vũ ngồi cạnh tài xế.

      Đường Vũ xoay người nhìn cung kính trả lời “Tổng thống, thời gian chúng ta phỏng vấn sắp đến rồi?”

      Bùi Tuấn Vũ nghe ta thế, giơ cổ tay liếc nhìn, nhíu mày “Vẫn còn ít thời gian, bây giờ chúng ta !”

      “Vâng, tổng thống!” Đường Vũ trả lời!

      “Xe chạy thẳng đến sân bay!

      Bùi Tuấn Vũ xuống xe, thẳng lên máy bay “Đường Vũ, vị trí nhà Lôi Ti cho phi công!” xong, vào cabin.

      Đường Vũ nghe thấy tổng thống liền tới khoang lái với phi công......

      Khi ta từ khoang lái ra, nhìn thấy tổng thống nhắm mắt giả vờ ngủ, ta tới giọng “Tổng thống......”

      Bùi Tuấn Vũ từ từ mở mắt “Có chuyện gì?”

      “Tổng thống, chuyện của phu nhân nổi bật như vậy, thế này tôi cảm thấy tốt lắm!” Đường Vũ cung kính .

      Bùi Tuấn Vũ ngước mắt nhìn ta “Tôi biết rồi!”

      “Tổng thống, vậy sao còn muốn ?” Đường Vũ hỏi.

      ta hiểu bây giờ tổng thống nghĩ gì, biết như vậy vì sao còn làm chứ?

      Bùi Tuấn Vũ biết thư ký của mình đanh nghĩ gì, cố ý muốn tới đó để cho người nhà công đạo.

      Dù sao người vô tội bị ta kéo vào, bây giờ còn sống nữa, người
      [​IMG]

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      115 (p.64 pic 2)

      Bùi Tuấn Vũ ngồi máy bay, trong lòng hết sức thấp thỏm, biết phải giải thích với mẹ thế nào, dù sao người ta nuôi con lớn, cứ như vậy mất ......

      Máy bay hạ xuống hòn đảo !

      Bùi Tuấn Vũ bước chân nặng nề về phía nhà Đỗ Lôi Ti......

      “Tổng thống, cứ như vậy có nguy hiểm quá ?” Đường Vũ lo lắng hỏi.

      Bùi Tuấn Vũ dừng bước, lạnh lùng nhìn ta “Có thể có nguy hiểm gì chứ?”

      “Tôi lo lắng người nhà của phu nhân......” Đường Vũ .

      Bùi Tuấn Vũ chậm rãi bước về phía trước, vừa vừa “Dù có nguy hiểm tôi cũng muốn , tôi muốn cho người nhà ấy công đạo!”

      Đường Vũ nhìn theo bóng dáng xa, nhanh chóng theo sau lưng tổng thống......

      đoạn đường ngắn nhưng đối với Bùi Tuấn Vũ lại là quãn đường dài......

      dừng lại trước ngôi nhà ......

      Bùi Tuấn Vũ giơ tay gõ cửa “Cốc cốc cốc......”

      “Ai vậy......?” Trong sân chàng trai vừa tới vừa hỏi.

      Lúc chàng trai mở cửa liền sợ ngây người......

      Trong nháy mắt chàng trai hồi phục tinh thần, lạnh giọng hỏi “Sao lại tới đây?”

      Đường Vũ cảm thấy chàng trai với giọng hung hăng, liền “Sao cậu lại chuyện với tổng thống như vậy?”

      Chàng trai đứng trong sân nhìn ta trả lời “Vậy tôi phải thế nào?”

      Sau đó nhìn tổng thống đứng trước mặt hỏi “Tổng thống sao? Tổng thống có gì đặc biệt hơn người chứ?”

      “Cậu là ai?” Bùi Tuấn Vũ nhìn chàng trai hỏi.

      quay về , tôi cùng mẹ tôi hoan nghênh tới đây!” xong chuẩn bị đóng cửa.

      Đường Vũ nhanh chóng đưa tay ra ngăn lại “Chúng tôi là khách có cần phải đối xử như vậy ?”

      “Tiểu Lỗi, ai vậy? Sao mở cửa mà lâu như vậy?” Lý Ái Hoa xong liền ra.

      “Mẹ, có gì, tìm nhầm người!” Đỗ Lỗi quay đầu với mẹ.

      Bùi Tuấn Vũ nhìn thấy người phụ nữ trung niên liền lễ phép “Bác , là cháu, cháu là......

      Lý Ái Hoa tới cửa nhìn thấy ngoài cửa dần có nhiều người vây quanh, bà khẽ “Vào nhà rồi hãy !” xong xoay người vào nhà.

      Đỗ Lỗi cam lòng mở cửa, bỏ lại mấy người kia ngoài sân vào trong nhà!

      “Tổng thống, hay là chúng ra quay về?” Đường Vũ khuyên.

      Bùi Tuấn Vũ để ý tới lời ta , theo bóng dáng chàng trai kia vào......

      Khi vào trong nhà nhìn thấy người phụ nữ trung niên sắc mặt tái nhợt ngồi ghế sa lon, chậm rãi bước tới “Mẹ......”

      “Đừng ở đó lung tung, là mẹ ?” Đỗ Lỗi tức giận nhìn .

      Người phụ nữ trung niên khẽ “Tiểu Lỗi, chuyện với khách phải lễ phép chút!”

      “Mẹ, sao con có thể lễ phép chứ? Chị vì ta mà......” Đỗ Lỗi tức giận .

      “Xem ra hai người biết chuyện?” Bùi Tuấn Vũ nhìn hai người trước mặt .

      Đỗ Lỗi hung hăng liếc nhìn , nể tình “Chẳng phải nhảm sao? là nhân vật thế nào ai còn biết?”

      “Tiểu Lỗi, được chuyện với khách như vậy!” Lý Ái Hao mắng con trai.
      Đỗ Lỗi tức giận lập tức xoay về phòng mình!

      “Tổng thống, cậu tới đây có chuyện gì ?” Lý Ái Hoa hỏi.

      “Mẹ, con tới đây là muốn xin lỗi, con......” Bùi Tuấn Vũ xin lỗi.

      Lý Ái Hoa cắt ngang lời “Tổng thống, cậu cần phải xin lỗi tôi, tôi chỉ là công dân, cậu xin lỗi tôi như vậy, tôi nhận được, còn nữa, chuyện liên quan đến con tôi đến đây là chấm dứt, cậu rất bận tôi tiễn!”

      “Mẹ, con có thể đến phòng Lôi Ti xem chút được ?” Bùi Tuấn Vũ nhìn bà chân thành .

      “Xem nhanh rồi , tôi muốn người khác nhìn thấy cậu ở đây!” Lý Ái Hoa xong về phía căn phòng của con .

      Bùi Tuấn Vũ theo phía sau bà, vào phòng Đỗ Lôi Ti......

      Khi vào phòng, nhìn thấy mặt tủ để tấm hình trắng đen, trong tấm ảnh cười rất vui......

      Cũn
      [​IMG]

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      116 (p65)

      Đỗ Lôi Ti nhịn được cười “Mộng Na, chuyện với em là vui!”

      Bùi Mộng Na “Đừng nữa, gặp ta em mới biết thế nào là xui xẻo!”

      “Sao lại như vậy? mới xui xẻo, bây giờ nhìn rất giống đàn ông!” Mạnh Lạp nhìn .

      Đỗ Lôi Ti buồn cười nhìn hai người chuyện, ngờ chỉ thời gian ngắn gặp, hai người kia thay đổi rất nhiều!

      Bùi Mộng Na để ý tới nhìn Lôi Ti bụng hơi nhô lên “Lôi Ti, sao chị lại tới nơi vắng vẻ này?”

      Cửa phòng mở ra, viện trưởng bưng trà vào, hiền lành “Chúng tôi ở nông thôn, chỉ có nước trà, mọi người đừng để ý!”

      Bùi Vũ di theo viện trưởng “Dì, sao bụng của dì lại to lên vậy? Khuôn mặt gì có nhét gì vào sao?”

      Mấy người lớn nháy mắt tối sầm mặt......

      “Mọi người từ từ trò chuyện, ta đưa Tiểu Vũ ra ngoài!” xong dắt Bùi Vũ ra ngoài.

      ......

      ......

      Bùi Mộng Na vừa nghe thấy cháu mình , vội vàng hỏi “Chị dâu, chị có thai mấy tháng rồi?”

      Làm sao bọn họ biết mang thai?

      được, thể để cho bọn họ biết, nếu rất phiền toái!

      có...... có mang thai, mọi người nhầm rồi, nhìn lầm rồi......” Đỗ Lôi Ti giả bộ ngớ ngẩn.

      Bùi Mộng Na nhìn xuống bụng ý tứ rất ràng!

      “Ha ha.....Em gì vậy?” Đỗ Lôi Ti cười khúc khích, dùng tay chỉ lên bụng mình “Gần đây chị ăn hơi nhiều, lại hay ngồi nên bụng hơi to!”

      “Phụt, chị cho rằng chị như vậy em liền tin sao? Em sớm biết rồi!” Bùi Mộng Na .

      Mạnh Lạp mở to hai mắt, dám tin nhìn bên cạnh “Sao tôi biết? Sao với tôi?”

      “Mẹ kiếp, giống như ông giàm tại sao lại phải với ? giống gà mẹ rồi, còn muốn biết gì nữa!” Bùi Mộng Na nhìn ta .

      Mạnh Lạp quyết định làm mình mất mặt, quay đầu nhìn người phụ nữ đối diện mình “Lôi Ti, mang thai sao?”

      Đỗ Lôi Ti thấy thể lừa được, gật đầu đồng ý, xem như cho ta biết đáp án!

      “Chị dâu, chị quyết định ở lại đây sao?” Bùi Mộng Na nhìn hỏi.

      Đỗ Lôi Ti cúi đầu sau đó chậm rãi ngẩng đầu nhìn “Mộng Na, chị cảm thấy ở đây rất tốt, cũng rất thích hợp với chị, hơn nữa các bé ở đây rất đáng !”

      “Chị dâu,chị cảm thấy chị thích hợp ở đây sao? Chị tới đây chỉ là để trốn tránh trách nhiệm, chị biết ?” Bùi Mộng Na lại nhìn “Lại , xem như chị thích hợp ở đây nhưng mà con chị sao? Con chị thích hợp ở đây sao?”

      Đỗ Lôi Ti nghe thấy ấy vậy chậm rãi cúi đầu, bàn tay nhàng sờ bụng, thế giới này có người mẹ nào mà hy vọng con mình được sinh ra trong hoàn cảnh tốt chứ?

      Nhưng tình huống của bây giờ cho phép làm như vậy, muốn những tin tức kia làm ảnh hưởng đến đứa bé, cho nên, phải ở đây, cho con cuộc sống yên bình!

      “Mộng Na, em cần khuyên chị, chị quyết định rồi!” Đỗ Lôi Ti dùng ánh mắt kiên định nhìn ấy .

      Bùi Mộng Na nhìn thấy ánh mắt , biết có quyết định nhưng mà phải nghĩ cách kéo người quay về, lại nếu như chị ấy về, vậy uổng phí công sức rồi......

      “Lôi Ti, chị còn thích em sao?” Bùi Mộng Na lo lắng hỏi.

      Đỗ Lôi Ti nghe ấy , ánh mắt dần mờ di, cùng sao chứ?

      , từ này bị chôn sâu trong lòng, để cho mình nhớ lại những chuyện trước kia......!

      , cố gắng quên người đàn ông kia, tự với mình, cần , bây giờ cả người đầy thương tích còn chưa đủ sao?

      Nhưng mà, mặc kệ tự với mình thế nào đều có tác dụng, bởi vì khắc sâu trong lòng ......

      “Mộng Na, em cảm thấy đối với chị bây giờ
      [​IMG]


      Vừa nhìn cà chua vừa la to “A........ cần.......”

      Đỗ Lôi Ti đâm xuống nhưng chém trúng cà chua, ngược lại đâm sâu vào trong thớt thể nào lấy ra được.

      ngây người!!!

      Chẳng lẽ món ăn cũng muốn đối đầu với sao?

      dùng sức rút dao, cúi người nhặt cà chua rơi mặt đất, khẽ “Cà chua ơi cà chua, em ngoan ngoãn nghe lời, cần chạy lung tung!”

      xong lại lần nữa hạ quyết tâm phóng dao đến, lần hạ dao đem trái cà chua cắt thành từng miếng......

      bao lâu, bưng tô mì cà chua trứng đen thui vào cười “Mì nấu xong rồi, từ từ ăn, tôi dọn dẹp chút!”

      Mạnh Lạp nhìn tô mì, con ngươi thiếu chút nữa rớt xuống hỏi “Đây là cái gì?”

      Đỗ Lôi Ti vẫn chưa xoay người lại nhìn ta “Sao vậy? Đây phải cà chua sao?”

      Bùi Mộng Na đứng đó bụm miệng nhìn hai người cố nhịn cười......

      Mạnh Lạp dùng chiếc đũa gẩy gẩy, nhìn thấy vỏ trứng vẫn còn bên trong, còn có miếng cà chua to, những thứ này , tất cả đều đen thui?

      ta lén nuốt nước miếng, mì này ta dám ăn......

      Bùi Mộng Na đứng bên bóng gió “Ẻo lả, ăn , đừng thấy tô mì này khó xem, mùi vị tuyệt đối rất ngon!”

      Mạnh Lạp nhìn bĩu môi “ ăn trước rồi tôi ăn!”

      “A......Nếu tôi muốn ăn đến lượt sao? biết nam nữ thụ thụ bất tương thân à?” Bùi Mộng Na lấy cớ.

      Đỗ Lôi Ti đứng đó nhìn hai người đùn đẩy nhau, là tổn thương lòng tự ái của !

      “Hai người có muốn ăn ? ăn vậy tôi bưng ra!” Đỗ Lôi Ti xong thuận thế muốn bưng tô mì ra ngoài.

      “A......” Mạnh Lạp nhìn thấy tay đặt tô, vội vàng kêu.

      Bây giờ ta rất đói, nếu như bê tô mì , vậy tối nay ta thể nào ngủ được.

      “Thế nào?” Đỗ Lôi Ti bưng tô nhìn ta hỏi.

      Mạnh Lạp nhìn những thứ đen thui trong tô, nghĩ lại có lẽ giống như Mộng Na dù khó nhìn nhưng mùi vị đến nỗi nào?

      “Đừng bưng , bây giờ tôi rất đói!” Mạnh Lạp xong bưng cái tô .

      Bùi Mộng Na nhìn thấy ta bưng cái tô đến trước mặt, thầm cười trong lòng, ăn , ăn .

      Mạnh Lạp cầm đũa chọc vào những thứ đen thui trong tô, lén nuốt nước miếng, nhắm mắt gắp vào miệng......

      Phụt, Bùi Mộng Na cười lớn, nhạo báng “Thế nào, chị dâu tôi nấu mì ngon chứ?”

      Ha ha......

      Đỗ Lôi Ti nhìn thấy ấy cười như vậy khuôn mặt tối sầm!!!

      Tại sao ư?

      Chẳng lẽ nấu cơm vẫn như cũ có gì tiến bộ sao?

      Mạnh Lạp gắp vào miệng, cố chịu đựng nhổ ra, cố nuốt xuống, nhìn cười “Món này giống như , nhìn muốn ăn nhưng khi cho vào miệng lại giống nhau, rất ngon, xem ra có lộc ăn!”

      Bùi Mộng Na nhìn nét mặt ta biết là ta hay giả, nhưng khi nghe thấy ta , liền cảm thấy đói, phải làm sao?

      Mạnh Lạp từ từ ăn, cố nén cảm giác buồn nôn, biết muốn ăn rồi, vậy ta phải khiến muốn ăn mà được!

      Đỗ Lôi Ti thấy ta ăn ngon lành, vui vẻ rất ngon sao?”

      Mạnh Lạp cứng ngắc gật đầu, nhai thức ăn trong miệng!

      Bùi Mộng Na đứng đó nhìn ta ăn ngon, nuốt nước bọt có thể đừng phát ra tiếng lớn như vậy được ?”

      “A......” Mạnh Lạp ngẩng đầu nhìn “Tôi ăn kệ tôi, phải đói bụng sao?”

      “Tôi......” Bùi Mộng Na biết phải thế nào!

      Mẹ kiếp người đàn ông này sao lại thù dai như vậy chứ?

      chút chuyện mà lại thù dai như vậy, là hẹp hòi!

      gì đoạt cái tô trong tay ta cười “Bây giờ cái này là của tôi!”

      xong cầm đũa lên ăn......

      Mạnh Lạp nhịn cười, nhìn phải nam nữ thụ thụ bất tương thân sao? Sao lại ăn đồ ăn tôi ăn, còn dùng đũa của tôi?”

      Đỗ Lôi Ti nhìn thấy hai người tranh nhau đồ ăn rất vui......

      Bùi Mộng Na gắp thức ăn đưa vào miệng, trong nháy mắt mùi khét tràn khắp khoang miệng, lập tức nôn thức ăn ra......

      Đỉnh đầu Đỗ Lôi Ti lập tức có đàn quạ bay qua......

      Mạnh Lạp nhìn thấy Mộng Na như vậy nhịn được cười “ ngờ ăn , ha ha......ha ha......”

      Bùi Mộng Na tối sầm mặt, nhìn ta cười “Sao có thể đáng ghét như vậy chứ?”

      “Mì tôi nấu khó ăn như vậy sao?” Đỗ Lôi Ti mất mát nhìn hai người hỏi.

      Hai người dừng gây gổ, cùng nhìn , hẹn mà cùng nhau gật đầu!

      Mạnh Lạp cảm thấy như vậy làm tổn thương lòng tự trọng
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :