1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã phúc hắc, vợ ngốc đáng yêu - Ti Mộng (150 P.90)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      102 (P.58-)

      Cơ thể từ từ chìm xuống, mái tóc dài bồng bềnh trong nước......

      người đàn ông từ xa, nhìn thấy mặt biển có bóng người, vội vã cởi giày, về phía biển......

      Khi bơi tới biển nhìn thấy bóng dáng người kia, xuống dưới biển, thấy cơ thể kia dần dần chìm chìm xuống, vội vã bơi về phía cơ thể chìm xuống kia......

      kéo cánh tay bơi về phía bờ......

      Lúc bơi vào bờ, nhàng đẩy má tóc ta, hai mắt trừng lớn......

      Nh vội vã cởi hai nút áo trước ngực , sơ cứu, nhìn lên mặt thấy có bất kỳ phản ứng nào, dùng tay đẩy môi ra, hô hấp nhân tạo!

      Đỗ Lôi Ti nhắm mắt, ho , nước biển từ khóe miệng tràn ra!

      Người đàn ông nhìn thấy có phản ứng, vội vàng ôm , chạy ra phía đường lớn......

      Người đàn ông ôm , nhìn thấy có xe tới, vừa chặn taxi vừa nhanh chóng ôm lên xe!

      “Bác tài, đến bệnh viện gần nhất, nhanh chút!” Người đàn ông vội vàng .

      Bác tài nhìn vào kính chiếu hậu “Được!”

      Xe chạy nhanh đường tiến về phía trước!

      Rất nhanh xe dừng lại trước cửa bệnh viện, người đàn ông lấy từ trong túi ra trăm tệ đưa cho tài xế “ cần thối lại!”

      xong ôm trong ngực thẳng vào bệnh viện!

      vừa nhanh vừa “Bác sĩ......Bác sĩ đâu?”

      Y tá đứng ở cửa nhìn thấy gọi, nhíu mày “La gì vậy? biết đây là bệnh viện sao?”

      Người đàn ông nhíu mày nhìn ta lạnh giọng thấy bệnh nhân sao?”

      Y tá bị dọa sợ, sững sờ đứng đó!

      còn đứng ngây ra đó làm gì? Còn mau gọi bác sĩ?” Người đan ông lạnh lùng .

      Y tá vội vàng đẩy chiếc giường tới, run run đặt ấy lên giường trước !”

      Người đàn ông nhàng đặt lên giường, cùng y tá đẩy vào phòng bệnh!

      Bác sĩ tới, kiểm tra hỏi “Bệnh nhân xảy ra chuyện gì?”

      Người đàn ông lo lắng “ ấy vừa chìm dưới nước!”

      “Vậy bây giờ ra ngoài trước, chúng tôi kiểm tra chút!” Bác sĩ .

      Người đàn ông lưu luyến rời khỏi phòng bệnh, đứng im lặng trong hành lang!
      Lôi Ti, em đừng xảy ra chuyện gì? Tại sao chỉ mấy ngày gặp em lại trở nên như vậy? Chẳng lẽ hôn nhân của em hạnh phúc sao?

      lúc sau, bác sĩ từ phòng bệnh ra, người đàn ông lập tức tới, bộ mặt lo lắng hỏi “Bác sĩ, ấy thế nào?”

      “Bệnh nhân thoát khỏi tình trạng nguy hiểm, chỉ là, chúng ta cần mời bác sĩ phụ khoa đến khám!” Bác sĩ xong xoay người ra ngoài.

      Người đàn ông đứng đó còn nghĩ xem bác sĩ muốn mời bác sĩ phụ khoa đến khám là có ý gì?

      Nghĩ tới đây, tâm lý càng nặng nề hơn, nhưng mặc kệ thế nào, đây cũng là !

      vào phòng bệnh ngồi ghế nhìn vẫn còn hôn mê bất tỉnh, trong lòng khó chịu, cũng có khổ sở......

      cứ ngồi như vậy chờ giường tỉnh dậy......

      Đỗ Lôi Ti trong giấc mơ nhìn thấy ba, nghe thấy giọng ba mình, nhưng bên tai ngừng vang lên tiếng mẹ trách cứ, muốn giải thích nhưng bóng dáng của mẹ càng ngày càng xa......

      ngừng kêu “Mẹ......Mẹ......”

      Người đàn ông ngồi
      [​IMG]
      lovenovel thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      103 (p.58 pic 2)

      Đỗ Lôi Ti nhìn thu hồi nụ cười “Tiếu Bằng, mặc dù em ly hôn nhưng tại em cũng muốn đón nhận tình cảm của ai khác!”

      “Lôi Ti, lúc về nhà em, chỉ muốn những lời này nhưng khi đó em đổi đề tài nên ......” Tiếu Bằng dịu dàng .

      “Tiếu Bằng, em ly hôn rồi, hơn nữa bây giờ em mang thai, làm sao có thể xứng với chứ?”

      “Lôi Ti, ngại!” Tiếu Bằng nhìn .

      Đỗ Lôi Ti lắc đầu nhìn “Tiếu Bằng, bây giờ em vẫn chưa quên được người đàn ông kia, cho nên em .....”

      “Lôi Ti, em cần phải nữa, chờ em!” Tiếu Bằng nhìn nghiêm túc .

      Lúc Đỗ Lôi Ti còn muốn mở miệng gì đó liền bị cắt ngang!

      “Lôi Ti, biết cắt ngang lời em lịch nhưng mà quyết tâm rồi, chờ đợi cho đến khi em hoàn toàn có quên người đàn ông kia, đến lúc đó với em!” .

      Tiếu Bằng dịu dàng nhìn lại “Cả ngày chắc em chưa ăn gì, bay giờ mua chút đò ăn cho em!” xong ra khỏi phòng bệnh.

      Đỗ Lôi Ti nhìn bóng lưng , cảm thấy có chút tiến nuối, biết người đàn ông tốt nhưng trong lòng bây giờ chỉ có người đàn ông kia, dù làm tổn thương, dù bị oan nhưng vẫn sâu đậm người đàn ông này!

      biết có kết quả tốt nhưng vẫn cứ sâu đậm!

      Khi mang tới những tổn thương cho , từng nghĩ muốn buông tay nhưng bóng dáng người đàn ông kia sớm tồn tại trong trái tim , cố gắng muốn gạt bỏ nhưng vẫn thành công, bây giờ có cách nào tiếp nhận tình cảm của người đàn ông khác!

      chậm rãi nằm xuống giường, đôi tay từ từ sờ lên bụng, thầm “Bảo bối, sao con lại đến thế giới vào lúc này chứ......?”

      Tiếu Bằng ra khỏi phòng bệnh, mất mác ngồi ở hành lang, từ lần gặp đầu tiên sâu đậm, lúc nghe thấy ly hôn, thiếu chút nữa bật cười nhưng câu sau đó của lại khiến trái tim băng giá......

      Lần này, mặc kệ thế nào cũng phải ở bên cạnh cho đến khi , xem như bây giờ mang thai, cũng !

      Tiếu Bằng ngồi nghỉ ghế lát sau đó ra ngoài bệnh viện!

      Sau khi nghe thấy những lời Đường Vũ Bùi Tuấn Vũ trong nháy mắt sững sờ, ngaysau đó phục hồi tinh thần “Đường Vũ, đưa tổng biên của tòa soạn kia đến phủ tổng thống!”

      “Vâng, tổng thống!” Đường Vũ cung kính trả lời.

      Bùi Tuấn Vũ lên xe quay về phủ tổng thống!

      Bùi Mộng Na nhìn thấy trai quay về lo lắng hỏi “Có tìm được chị dâu ?”

      Bùi Tuấn Vũ lắc đầu về phòng làm việc!

      Sau khi vào phòng làm việc, đóng cửa, chán chường ngời ghế, bàn tya xoa xoa hai bên thái dương......

      tin chỉ vì chuyện như vậy mà nghĩ thông, tin, tính cách bướng bỉnh còn có kiên cường, đủ loại tính cách mà nhìn thấy, tin chịu nổi đả kích này......

      Nhưng mà lời Đường Vũ làm tim nhói đau......

      “Cốc cốc cốc......” Cửa phòng làm việc vang lên!

      “Vào !” Bùi Tuấn Vũ lạnh lùng ngồi thẳng dạy .

      Đường Vũ vào “Tổng thống, tổng biên tới!”

      “Cho ông ta vào!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng .

      Đường Vũ
      [​IMG]
      lovenovel thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      104 (p.59)

      “Cốc cốc cốc......” Cửa phòng làm việc vang lên.

      “Vào !” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng .

      Quản gia cầm xấp tài liệu vào, cung kính “Tổng thống, đây là tài liệu ngài muốn!”

      “Để ở đây rồi ra ngoài !” Bùi Tuấn Vũ hất hàm xuống bàn trà, lạnh giọng .

      Quản gia lên trước, để tài liệu trong tay xuống bàn trà, xoay người ra ngoài!

      Bùi Tuấn Vũ nhìn cửa phòng làm việc đóng lại, quay sang tổng biên “Ông xem những tấm hình trong đây xem!”

      Tổng biên cả người run lên cầm tài liệu bàn trà xem, càng xem càng khẩn trương, trong đây có hình của kia, phải làm sao?

      Bùi Tuấn Vũ nhìn biểu tình của ông hỏi “Sao vậy, bên trong có sao?”

      Tổng biên vội vàng bỏ tài liệu trong tay xuống, vừa lau mồ hôi vừa “Tổng......Tổng thống, trong đây có hình kia!”

      Bùi Tuấn Vũ từ bàn làm việc đứng dậy, cầm tài liệu lên xem, sau đó lại quay về bàn làm việc ấn điện thoại “Quản gia, tài liệu ở đây đủ, còn những tài liệu của những người giúp việc nghỉ việc đâu? Còn nữa, đưa tài liệu của Lina đến đây luôn!” xong liền cúp máy.

      Bùi Mộng Na ở trong phòng tới lui, cầm điện thoại lo lắng gọi nhưng đầu dây bên kia vẫn là thanh thông báo điện thoại liên lạc được.

      Tiếu Bằng chết tiệt này, rốt cuộc cậu đâu, tại sao mở điện thoại?

      được, thể cứ ở đây chờ đợi được, phải đến nhà Tiếu Bằng xem chút, nghĩ tới đây, vội vàng ra ngoài!

      Đường Vũ nhìn thấy bóng dáng vội vàng của hỏi “ chủ, muốn đâu?”

      Bùi Mộng Na nhìn , nhíu mày lo lắng “Còn phải là vì Tiếu Bằng sao, biết chạy đâu, tôi muốn tìm cậu ta hỏi xem rốt cuộc chuyện chị dâu là thế nào, ai đưa tin tức cho tòa soạn kia?”

      chủ, tổng thống tìm ra tổng biên tòa soạn, bây giờ tra hỏi!” Đường Vũ trả lời.

      “Vậy tôi muốn hỏi ông ta xem là ai đưa tn tức cho ông ta, biết sống chết mà công bố tin tức trong phủ tổng thống ra ngoài!” Bùi Mộng Na xong về phía phòng làm việc.

      Đường Vũ ngay lập tức ngăn lại “ chủ, bây giờ tốt nhất nên quấy rầy tổng thống!”

      Bùi Mộng Na nhíu mày hỏi “Tại sao?”

      “Lúc ở buổi họp báo, chúng tôi nhận được tin tức ......” Đường Vũ được nửa liền biết phải thế nào, biết quan hệ giữa phu nhân và chủ rất thân, biết chủ nghe được tin tức này có thể chịu nổi hay ?

      Bùi Mộng Na thấy đuocẹ nửa liền im lặng, lo lắng hỏi “ cái gì? muốn gấp chết tôi à?”

      Đường Vũ thấy dáng vẻ nóng vội của , quyết định ra “ phu nhân Duyên Hải......”

      Bùi Mộng Na lập tức cắt ngang lời “Ở Duyên Hải? Vậy tôi tìm chị dâu về!”

      chủ......?” Đường Vũ vội vàng vươn cánh tay, bắt được tiếp tục chủ......Tôi nhận được tin tức phu nhân nhảy xuống biển tự tử......”

      Bùi Mộng Na dám tin nhìn , trợn to hai mắt “ gì......”

      Đường Vũ nhìn vẻ mặt đau lòng của , khẽ gật đầu, gì!

      Bùi Mộng Na nhìn tức giận tôi nhận được tin tức này chẳng lẽ gì......”

      “Tổng thống......” Đường Vũ chưa hết Bùi Mộng Na đẩy tay ra, thẳng tới phòng làm việc!

      mở cửa phòng làm việc vào, tức giận ......”

      “Mộng Na, ra ngoài ngay,
      [​IMG]

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      105 (p.59 pic 2)

      Đường Vũ thấy ngồi lên xe, cơ thể hơi nghiêng về vị trí bên cạnh......

      Tiểu Ngọc hoảng sợ nâng hai tay che trước ngực, khuôn mặt đỏ bừng!

      Đường Vũ khẽ nhếch miệng, đưa tay thắt dây an toàn cho ......

      ngồi thẳng dậy, khởi động xe lái !

      Tiểu Ngọc thở phào cái, nhàng vỗ ngực.

      Đường Vũ nhìn hỏi “ muốn tới đâu?”

      “Tôi.......?” Tiểu Ngọc ấp úng.

      Đường Vũ gật đầu muốn đâu, tôi đưa !”

      Tiểu Ngọc vị hỏi như vậy, cúi đầu giọng “Bây giờ tôi biết phải đâu!”

      về nhà bố mẹ sao” Đường Vũ vừa lái xe vừa hỏi.

      “Tôi là trẻ mồ côi nên có ba mẹ, tôi lớn lên trong nhi viện, tôi muốn về đó khiến cho viện trưởng lo lắng!” Tiểu Ngọc mất mát .

      Đường Vũ nhìn tới nhà tôi !”

      “Cái gì......?” Tiểu Ngọc trợn to hai mắt hỏi, cuống cuồng muốn làm gì?”

      Đường Vũ nhìn thấy vẻ mặt của liền lạnh giọng “Tôi muốn đến nhà tôi làm người dọn phòng!”

      “Sao tôi lại phải tới nhà làm người dọn phòng?” Tiểu Ngọc nhìn hỏi.
      “Bây giờ có việc làm sao?” Đường Vũ hior ngược lại.

      “Sao biết tôi có công việc?”

      Đường Vũ nhìn về phía sau “Nếu còn làm ở phủ tổng thống xách hành lý theo!”

      Tiểu Ngọc ngờ người đàn ông này lại thông minh như vậy, thôi, , ai sợ ai, dù sao có chỗ ở rồi, dù sao cũng còn tốt hơn là phải ngủ ngoài đường!

      Vì vậy, Tiểu Ngọc chỉ có thể gật đầu đồng ý, sau đó “Tôi muốn trước, tôi chỉ phụ trách quét dọn vệ sinh nhà cửa, cho tôi chỗ ở!”

      Đường Vũ quay đầu nhìn , gì, tiếp tục lái xe!

      Tiếu Bằng cầm thức ăn vào phòng bệnh, nhìn người nằm giường bệnh “Lôi Ti, thức ăn mua về rồi, em ăn chút !”

      vừa vừa bê bát cháo ra, dùng thìa múc muỗng, thổi , sau đó đưa đến bên miệng “Lôi Ti, ăn miếng !”

      Đỗ Lôi Ti lúng túng nhìn “Tiếu Bằng, em tự ăn được rồi!”

      “Lôi Ti, bây giờ em là bệnh nhân, hơn nữa còn mang thai, để làm cho!” Tiếu Bằng cố ý .

      Đỗ Lôi Ti thực được , thể làm gì khác là há miệng cho đút cháo!

      Tiếu Bằng vừa đút vừa nhàng hỏi “Lôi Ti, sau này em định làm thế nào?”

      Đỗ Lôi Ti nhìn khẽ “Rau trộn!”

      Tiếu Bằng nghe thấy liền sững sờ, biết phải gì.

      Đỗ Lôi Ti nhìn biểu tình của , bật cười “Ha ah......Em đùa thôi!” Sau đó thu hồi nụ cười “Còn có thể làm sao, em giữ lại đứa bé, bây giờ em thể quay về, em muốn mẹ nhìn thấy tình trạng em bây giờ, cho nên em muốn đổi tên, đổi lại thân phận, ở đây sinh sống!”

      “Lôi Ti, như vậy em rất cực khổ!” Tiếu Bằng đau lòng .

      sao, em giống con gián đáng mãi chết cho nên em có thể sốn ở đây!”

      “Lôi Ti.......”

      “Tiếu Bằng, cần nữa, em quyết định rồi cho nên thay đổi!” Đỗ Lôi Ti kiên định .

      Lúc Bùi Mộng Na ngồi máy bay tới Duyên Hải là nửa đêm, tìm quán trọ nghỉ lại.

      ở trong phòng tới lui, bây giờ rất lo lắng, ngờ xảy ra chuyện như vậy, bây giờ mọi chuyện vượt ra ngoài dự đoán của , phải làm sao đây?

      Bùi Mộng Na ấn điện thoại trong phòng “Alo......”

      Lễ tân “Xin hỏi quý khách có chuyện gì ?”

      “Tôi muốn ăn tối, bây giờ có thể đưa lên ?” Bùi Mộng Na .

      “Được, xin quý khách chờ chút!”
      [​IMG]

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      106 (p.60)

      Lúc bà chủ đưa đến phòng Đỗ Lôi Ti, thấy tường có treo sợi dây nịt......

      thể tin nhìn, tại sao chiếc dây nịt lại ở đây?

      Chẳng lẽ cậu ấy cũng ở đây?

      vội vã gọi bà chủ ở phía trước hỏi “bà chủ, bà mua cái dây nịt này ở đâu?”

      Bà chủ quay người lại, nhìn chiếc dây nịt “Đây là khách trọ nhặt ở bờ biển đem về, nghe là của người đàn ông nhảy xuống biển cứu kia!”

      Là Tiếu Bằng cứu Lôi Ti sao?

      Nhưng mà sao lại trùng hợp như vậy?

      Nhưng chứng cứ ở đây, thể tin!

      Đây là món quà mà lúc sinh nhật Tiếu Bằng nhờ người đặt làm, thế giới này có cái thứ hai!

      “Bà chủ, chúng ta đến phòng của Lôi Ti !” Bùi Mộng Na quyết định.

      Bà chủ đưa tới phòng Đỗ Lôi Ti, mở khóa , đây là phòng của bạn !”
      Bùi Mộng Na vào nhìn thấy kia chính là hành lý của Đỗ Lôi Ti, quay sang với bà chủ “Bà chủ, phòng của bạn tôi cứ để đó, tôi ở khách sạn bên cạnh, giờ tôi qua lấy hành lý, tôi ở đây!”

      Bà chủ nhìn tò mò “ , bạn còn ở đây sao lại muốn ở lại?”

      Bùi Mộng Na dùng ánh mắt kiên định “Bởi vì tôi tin chắc, bạn tôi nhất định quay về......”

      “Vậy cũng được, tôi để căn phòng này lại cho !” xong hai người ra khỏi phòng!

      Bùi Mộng Na mỉm cười “Cảm ơn bà chủ!”

      có gì, còn nữa, đừng kêu bà chủ, gọi tôi là chị Trần là được!” Bà chủ mở miệng.

      Bùi Mộng Na cười xoay người về khách sạn!

      Bùi Tuấn Vũ ngồi ghế làm việc, nhớ lại những lời Đường Vũ với mình, bây giờ trong lòng cực kỳ rối loạn, tại sao bóng dáng đó ngừng xuất trong đầu ?

      tại thừa nhận, đó, mấy ngày nay làm bạn thể nào chìm vào giấc ngủ, cho đến tờ mờ sáng mới có thể chợp mắt, tại sao bây giờ mới biết chứ?

      Nhưng bây giờ thế nào cũng muộn, hoàn toàn có cách nào thay đổi, đây đều là do , gieo gió gặt bão!

      dùng công việc khiến bản thân tê dại, chỉ có như vậy mới suy nghĩ đến ......

      Nhưng mỗi ngày sau khi làm việc xong, đến buổi tối ngồi giường lớn nhìn vị trí bên cạnh đến sững sờ.....

      Bóng dáng nhắn ngồi trước máy tính, biết làm gì, nhìn thấy nét mặt cười ha ha của , cũng có thể nhìn thấy bởi vì tình tiết bi kịch mà khóc lớn, hình ảnh của cứ ngừng xuất trước mặt .......

      Chẳng lẽ những Mộng Na hiệu nghiệm sao?

      tin nhưng vào lúc này, rốt cuộc tin tưởng, bây giờ hối hận......

      Bùi Mộng Na xách hành lý của mình vào nhà nghĩ, nhìn bà chủ “Chị Trần, em đến rồi!”

      Chị Trần đứng ở cửa vội vàng “Nhanh vào , đây là chìa khóa!” xong đưa chìa khóa cho Bùi Mộng Na.

      Bùi Mộng Na cầm chìa khóa, khẽ cười “Chị Trần, em về phòng đây!”

      “Ừ, em nhanh vào nghỉ ngơi , xách hành lý như vậy rất mệt!” Chị Trần mỉm cười .

      Bùi Mộng Na xách hành lý của mình vào phòng của Đỗ Lôi Ti, cất hành lý, lấy điện thoại ra ấn số “Sorry the number you dialed has turned off power!”

      Đầu dây bên kia truyền đến giọng lạnh lẽo như cũ, cúp máy.

      tin thế giới này công bằng như vậy, ràng Lôi Ti là tốt, sao có thể dễ dàng rời khỏi thế giới này như vậy?

      Hơn nữa, kỹ thuật bơi của Tiếu Bằng rất tốt, cậu ấy nhất định cứu được Lôi Ti, cho nên, nếu Lôi Ti còn
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :