1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã phúc hắc, vợ ngốc đáng yêu - Ti Mộng (150 P.90)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      88 (P.49 pic3)

      Quản gia bưng cà phê tới “Phu nhân, cà phê đây ạ!”

      “Cảm ơn quản gia!” Đỗ Lôi TI cười nhận lấy cà phê.

      bưng cà phê lên phòng làm việc, nhàng gõ cửa.

      “Cốc cốc cốc......”

      “Vào !” Bùi Tuấn Vũ cúi đầu xem tài liệu, lạnh giọng mở miệng.

      Đỗ Lôi Ti cẩn thận mở cửa vào rồi đóng cửa lại......

      tới trước bàn làm việc, để cà phê lên bàn.

      ra ngoài !” Bùi Tuấn Vũ .

      Đỗ Lôi Ti nghe thấy nhưng vẫn đứng yên tại chỗ.

      Bùi Tuấn Vũ nhíu mày ngẩng đầu, nhìn thấy đứng đó “Có chuyện gì ?”

      “Ha ha......A....... có chuyện gì!” Đỗ Lôi Ti cười .

      cười rất khó coi!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng .

      Đỗ Lôi Ti lúng túng đứng đó nhìn !

      Bùi Tuấn Vũ đặt tài liệu trong tay xuống, tựa vào ghế nhìn “Có chuyện gì?”

      “Là.....là......chuyện của tiểu Vũ!”

      “Chuyện gì?” Bùi Tuấn Vũ lại hỏi.

      Đỗ Lôi Ti nhìn khẩn trương “Chuyện Tiểu Vũ muốn sở thú, xem, rất bận rộn, có thời gian ở bên cạnh Tiểu Vũ, vừa đúng lúc tôi với Mộng Na có thời gian, chúng tôi có thể sở thú với thằng bé!”

      được!” Bùi Tuấn Vũ kiên quyết.

      Đỗ Lôi Ti nhíu mày nhìn hỏi “Tại sao? phải chỉ là cái sở thú sao? Tre con đều thích đến sở thú đấy!”

      Bùi Tuấn Vũ ngồi ghế nhìn chằm chằm “Tôi được chính là được!”

      Đỗ Lôi Ti tức giận đứng đó, biết phải gì, nhưng mà nếu tới thể thua trận “ có gì đặc biệt hơn người, phải chỉ là tổng thống thôi sao? Nhưng mà tổng thống cũng thể quản cuộc sống của đứa trẻ?”

      Bùi Tuấn Vũ nghe , sắc mạt nhất thời tối sầm, từ ghế đứng dậy, tới cạnh hỏi “ lại xem?”

      Đỗ Lôi Ti trợn to mắt nhìn , cơ thể khoogn tự chủ lui về sau nhưng vẫn mở miệng lời hai lần......”

      Bùi Tuấn Vũ vươn cánh tay vòng qua bả vai , gần sát cơ thể , từ từ đến gần, càng ngày càng gần......

      Đỗ Lôi Ti xấu hổ nhắm hai mắt, chờ đợi nụ hôn này đến.......

      !!!

      Choáng nha, trêu chọc sao?

      “Nhớ, sau này chuyện phải nhớ thân phận của mình!” Bùi Tuấn Vũ khoanh tay trước ngực nhìn .

      Đỗ Lôi Ti lúng túng mở mắt, khuôn mặt đỏ bừng nhìn , tức giận mắng “ là đồ lưu manh!”

      Bùi Tuấn Vũ đứng đó, buồn cười nhìn , đùa giỡn “Thế nào, muốn tôi hôn sao?”

      Mẹ kiếp, ngờ, sao người đàn ông này lại có bộ dáng như vậy chứ? Làm hại biết phải trả lời thế nào!

      “Tôi......tôi.......” Đỗ Lôi Ti cà lăm.

      Bùi Tuấn Vũ nhìn cái miệng nhắn của , kiềm chế được hôn xuống......

      Đỗ Lôi Ti mở to mắt nhìn , mẹ kiếp, người đàn ông này làm như vậy là có ý gì chứ?

      ràng vừa mới khó nghe, bây giờ lại hôn , đằng làm nẻo......

      “Chuyên tâm chút!” Bùi Tuấn Vũ mở miệng .

      !!!

      Đỗ Lôi Ti đỏ mặt muốn đẩy ra nhưng người đàn ông trước mặt căn bản muốn rời ra.

      lại hôn đôi môi .......

      Đỗ Lôi Ti xấu hổ nhắm mắt, lát sau lúc sắp ngất mới đẩy ra......

      cố gắng hít thở khí trong lành!

      “Chúng ta nhiều lần như vậy mà vẫn chưa học được cách hôn sao?” Bùi Tuấn Vũ buồn cười nhìn .

      ............Sao lại có thể như vậy chứ?” Đỗ Lôi Ti đỏ mặt chất vấn.

      “Tại sao tôi thể như vậy? Đừng quên, hợp đồng hôn nhân giữa chúng ta, phải thực nghĩa vụ của người vợ!” xong lại hôn đôi môi đỏ mọng của .......

      hôn , bế nằm lên ghế salon......

      vừa hôn vừa cởi bỏ quần áo của minhg, cơ thể trần truồng của ra trước mặt .......

      Đỗ Lôi Ti xấu hổ nhắm mắt, nắm chặt quần áo của mình!

      Bùi Tuấn Vũ cúi người nhàng bên tai “Em , chúng ta tiếp tục làm chuyện kia!”

      cảm thấy bên tai hơi ngứa, cả người ngây ngẩn, ánh mắt nhìn chằm chằm người đàn ông bên cạnh......

      Bàn tay Bùi Tuấn Vũ từ từ di chuyển cơ thể , đôi môi di chuyển đến trước ngực ......

      “A......” Đỗ Lôi Ti cắn môi, tự chủ được nhàng kêu......

      rất thoải mái sao? Nếu thoải mái kêu ra , tôi thích!” Bùi Tuấn Vũ bên tai .

      Đỗ Lôi Ti đỏ mặt nhìn , nhàng lắc đầu “ muốn.......”

      muốn sao?” Bùi Tuấn Vũ hỏi lại.

      “Đừng!” xong Đỗ Lôi Ti quay đầu nhìn chỗ khác.

      Bùi Tuấn Vũ cười
      [​IMG]

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      49 (P.50 pic1)


      Đỗ Lôi Ti khẽ vỗ lên vai , đẩy vào nhà tắm “Em còn mau rửa mặt, bây giờ chị gọi Tiểu Vũ!” xong chạy ra khỏi phòng.

      Bùi Mộng Na nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ của , cười cười, ngờ, nếu như phải lần này xảy ra chuyện ngoài ý muốn đoán chừng trai lạnh lùng của thay đổi nhanh như vậy.

      Đỗ Lôi Ti tới phòng của Bùi Vũ, nhàng gõ cửa “Tiểu Vũ, nhanh dậy , lát nữa chúng ta phải tới sở thú!”

      Gõ cửa phòng vẫn thấy ai trả lời, đẩy cửa vào, nhìn thấy chăn giường được xếp gọn gàng, cửa phòng tắm mở, về phía nhà tắm......

      “Dì, có chuyện gì sao?” Bùi Vũ mỉm cười hỏi.

      “Dì tới cho cháu biết, ba cháu đồng ý cho cháu sở thú rồi!” Đỗ Lôi Ti .

      sao? Có ? Dì là tốt, cảm ơn dì!” Bùi Vũ vui mừng .

      “Vậy cháu chuẩn bị , dì xuống trước!” Đỗ Lôi Ti xong xoay người ra khỏi phòng.

      cảm thấy kỳ quái, kể từ sau khi nhìn thấy cùng tổng thống ở cùng nhau, phải Tiểu Vũ rất ghét sao? Tại sao lại thay đổi nhanh như vậy?

      Đỗ Lôi Ti lắc đầu muốn nghĩ nữa, có lẽ đứa trẻ nào cũng như vậy?

      xuống lầu nhìn thấy tổng thống ăn sáng, vì vậy mở miệng hỏi “Tuấn Vũ, cùng chúng tôi sao?”

      , hay là cũng cùng ?” Bùi Mộng Na từ lầu xuống .

      “Đúng vậy, ba, ba cũng cùng ?” Bùi Vũ cầm tay .

      !” Bùi Tuấn Vũ từ chối.

      Bùi Vũ nghĩ nếu như ba cũng cùng kế hoạch mới hoàn mỹ!

      Bùi Vũ dùng vẻ mặt mất mác nhìn , lại nhìn Đỗ Lôi Ti, yên lặng tới bàn ngồi ăn sáng.

      Đỗ Lôi Ti nhìn vẻ mặt mất mác của thằng bé, dù sao cũng giúp cậu tổng thống đồng ý sở thú rồi, nên lần này cũng vậy, vì vậy thử mở miệng “Cái đó, Tuấn Vũ.......”

      Bùi Tuấn Vũ lạnh lùng nhìn còn muốn gì sao?”

      Bùi Vũ dùng bộ dáng đáng thương nhìn “Dì, hay là thôi , cháu biết ba rất bận!”

      “Tuấn Vũ, nhẫn tâm nhìn bộ mắt đáng thương của Tiểu Vũ sao? Ai cũng biết rất bận nhưng dù bận đến thế nào cũng phải để ý đến cảm giác của thằng bé chứ? cần suy nghĩ cũng biết Tiểu Vũ lớn như vậy nhưng chưa từng chơi với thằng bé?” Đỗ Lôi Ti hành động theo cảm tình.

      Bùi Mộng Na ngồi bên cạnh cũng vội vàng
      [​IMG]

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      90 (P.50 pic 2)

      Đỗ Lôi Ti cùng Bùi Mộng Na vào cửa hàng bán quần áo......

      Nhân viên tới nở nụ cười chuyên nghiệp “Xin hỏi hai vị cần gì?”

      Đỗ Lôi Ti nhìn nhân viên trước mặt “Tôi muốn mua bộ đồ thoải mái dành cho đàn ông!”

      “Xin hỏi có số đo của người đó ?”

      “180!” Đỗ Lôi Ti .

      Bùi Mộng Na tò mò nhìn hỏi “Chị dâu, chị biết số đo của trai em lúc nào vậy?”

      “Cũng có gì, lúc giúp ấy thay quần áo chị vô tình nhìn thấy!” Đỗ Lôi Ti đỏ mặt .

      Nhân viên nhìn hai người cười đùa muốn màu sắc thế nào?”

      Bùi Mộng Na nhìn Đỗ Lôi Ti mặc màu xanh dương, vì vậy với nhân viên phục vụ “Chọn màu giống bộ quần áo này, làm cho người ta vừa nhìn biết là đồ đôi......!”

      “Vâng, xin chờ chút!” Nhân viên phục vụ xoay người về phía giá treo đồ.

      Đỗ Lôi Ti vừa nhìn thấy nhân viên ra, vội vàng “Mộng Na, như vậy hay đâu? em thích!”

      “Chị dâu, chuyện như vậy tuyệt đối có, trải qua thời gian dài tiếp xúc, lúc em thấy những dấu dâu tây đỏ kia, em phát , ra trai em là kiểu người nội tâm, chị phải tin em, em thích!” Bùi Mộng Na nhìn .

      “Mộng Na, em đáng ghét, sao có thể những lời như vậy chứ?” Đỗ Lôi Ti trách.

      Bùi Mộng Na làm vẻ mặt sao “Cái này có là gì, lại , ai nghe thấy chúng ta !”

      Đỗ Lôi Ti nhìn thấy nhân viên phục vụ tới, lập tức dùng tay che miệng Mộng Na, quay về phía nhân viên hỏi “ chọn được quần áo rồi sao?”

      “Vâng, có thể xem chút, đây chính là kích cỡ mà muốn!” Nhân viên đưa quần áo ra.

      Đỗ Lôi Ti cầm lấy, theo thói quen nhìn giá tiền nhất thời trợn to mắt!!!

      Mẹ kiếp, quần áo này có dát vàng sao? bộ quần áo mà có giá ba mươi nghìn tệ, khác gì ăn cướp!

      “Chị dâu, chị làm sao vậy?” Bùi Mộng Na nhìn hỏi.

      Đỗ Lôi Ti cười, nhàng bên tai “Mộng Na, hay làchúng ta chỗ khác , dù có bán chị cũng đủ mua bộ quần áo này!”

      “A. . .” Mộng Na hốt hoảng kêu.

      Đỗ Lôi Ti lập tức che miệng , giọng cần la!”

      Bùi Mộng Na cầm tay , dám tin hỏi “ em chưa cho chị tiền sao?”

      Đỗ Lôi Ti nhìn “Chị còn nợ trai em rất nhiều tiền, làm sao ấy có thể cho chị tiền chứ?”

      “Thôi, để em trả tiền, có chuyện gì lên xe rồi !” xong Bùi Mộng Na lấy thẻ vàng trong túi đưa cho nhân viên.

      “Xin chờ chút, tôi in hóa đơn!” xong nhân viên cầm thẻ vàng tới quầy thu ngân.

      Qua 3 phút, nhân viên tới, đưa thẻ vàng cho Bùi Mộng Na, cung kính “Cảm ơn quý khách!”

      Bùi Mộng Na khẽ gật đầu, cầm tay Đỗ Lôi Ti ra ngoài.

      Sau khi lên xe, Đỗ Lôi Ti cầm chiếc túi trong tay đưa cho người đàn ông bên cạnh “ mua quần áo, là Mộng Na trả tiền!”

      , hai người kết hôn sao lại cho chị dâu tiền tiêu?” Bùi Mộng Na hiểu hỏi.

      Lúc Bùi Tuấn Vũ nhìn quần áo trong túi, nhíu mày “Sao lại mua màu sắc như vậy?”

      , là em mua, em cảm thấy nếu ra ngoài chơi hai người nên mặc đồ giống nhau, như vậy mới dễ nhìn!” Bùi Mộng Na giải thích.

      Bùi Tuấn Vũ gì, cầm quần áo thay......

      Đỗ Lôi Ti dùng tay che mắt, người đàn ông này sao lại có dáng vẻ như vậy chứ? biết xấu hổ sao?

      Bùi Mộng Na buồn cười nhìn “Chị dậu, sao chị lại che mắt? Ngay cả cái này chị cũng xấu hổ sao?”

      có, có......” Đỗ Lôi Ti cà lăm.

      thẹn mới lạ!

      Bùi Tuấn Vũ thay xong quần áo, từ trong ví lấy ra thẻ vàng đưa tới trước mặt “Cầm cái này!”

      “A......?” Đỗ Lôi Ti sững sờ, sao lại đưa tiền cho ?

      “Chị dâu, chị nhanh cầm !” Bùi Mộng Na nóng nảy .

      “Tôi...... tôi muốn, lại tôi cũng tiêu tiền gì nhiều!” Đỗ Lôi Ti từ chối.

      “Cầm!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng .

      Đỗ Lôi Ti chậm rãi đưa tay cầm thẻ vàng, cảm thấy nặng trĩu......

      Bùi Tuấn Vũ khởi động xe, chạy về phía công viên.

      nhóm bốn người xuống xe, nhất là hai người mặc đồ đôi cực kỳ thu hút chú ý của người khác, Đỗ Lôi Ti nhìn thấy cửa hàng bên cạnh, tới hỏi “Dì à, dì có bán mặt nạ ?”

      “Có có có!” xong tìm mặt nạ.

      Bùi Vũ đứng đó nhìn xung quanh bốn phía, tìm kiếm......

      Bùi Mộng Na nhìn thấy cháu mình nhìn đông nhìn tây, mở miệng hỏi “Tiểu Vũ, cháu tìm gì vậy?”

      “Dạ? có, có gì, lần đầu tiên cháu tới đây nên cảm thấy hơi tò mò......” Bùi Vũ giải thích.

      à chỗ tôi chỉ có loại mặt nạ này mà thôi!” xong lấy mấy cái mặt nạ hoạt hình đưa ra.

      Đỗ Lôi Ti cầm mặt nạ hỏi “Bảo nhiêu tiền cái ạ?”

      “Hai mươi tệ!’

      “A......? mắc vậy sao?”

      à, như vậy rất là rẻ rồi!”

      Đỗ Lôi Ti trả giá “Dì, rẻ hơn chút , cháu mua nhiều mà!”

      thể rẻ hơn nữa!”

      Bùi Tuấn Vũ nhìn hai người, nhíu mày “Muốn mua mấy cái?”

      Đỗ Lôi Ti nhìn , yếu ớt “Muốn mua 4 cái!”

      Bùi Tuấn Vũ móc trong túi tờ 100 tệ đưa tới.....

      Đỗ Lôi Ti nhanh chóng giật tiền “Dì ơi, có thể giảm hơn chút , nếu chúng cháu chỗ khác mua!”

      xong muốn kéo Bùi Tuấn Vũ chỗ khác!

      “Chờ chút, cháu muốn bao nhiêu?” Bà chủ hỏi.

      “Mười tệ!”

      “Haiz, thôi bán cho cháu vậy, ngờ bé này lại biết trả giá như vậy!” xong đưa mặt nạ cho Đỗ Lôi Ti.

      Đỗ Lôi Ti cười “Cảm ơn dì!”

      cầm mặt nạ chọn cái đưa cho Bùi Tuấn Vũ “Tuấn Vũ, cái này cho !”

      Bùi Tuấn Vũ nhíu mày, lạnh giọng muốn làm gì?”

      “Còn có thể làm gì, phải là vì muốn người khác nhận ra tổng thống sao!”

      !” Bùi Tuấn Vũ từ chối.

      Đỗ Lôi Ti nhìn hỏi “ cần sao?”

      “Ừ!”

      “Vậy được, lát nữa nếu có người nhận ra , đừng trách ai hết!” Đỗ Lôi Ti quay đầu về phía Bùi Mộng Na.

      “Mộng Na, cái này cho em cùng Tiểu Vũ!” xong đưa mặt nạ cho hai người.

      Bùi Mộng Na nhìn hỏi “Sao lại dư cái?”

      em chịu đeo!”

      “Chị dâu, tại sao chị lại muốn mua mặt nạ?” Bùi Mộng Na nhìn hỏi.

      Vừa lúc đó người phụ nữ ăn mặc lòe loẹt tới, nhìn người đàn ông trước mặt hỏi “ có phải tổng......”

      Đỗ Lôi Ti vừa nghe thấy lời người phụ nữ kia, vội vàng giật lại chiếc mặt nạ trong tay Bùi Mộng Na, đeo lên mặt Bùi Tuấn Vũ, cười “Ha ha......người đẹp, nhận nhầm người rồi, ấy sao có thể là người mà nghĩ chứ? Nếu như ấy là người mà .....chẳng phải là......”

      Người phụ nữ ăn mặc diêm dúa tới gần Bùi Tuấn Vũ, cẩn thận nhìn phải sao?”

      ấy phải, ấy là bạn trai tôi!” Đỗ Lôi Ti lo lắng trả lời.

      Choáng, sao lại có thể dễ thấy như vậy chứ?

      “A, là bạn trai à?” Người phụ nữ ăn mặc diêm dúa lại .

      “Đúng!” Đỗ Lôi Ti vội vàng gật đầu.

      Người phụ nữ diêm dúa đẩy Đỗ Lôi Ti ra quyến rũ đẹp trai, sao lại có mắt nhìn người như vậy? Sao lại chọn người có vóc dáng của phụ nữ như vậy chứ?”

      Đỗ Lôi Ti trợn mắt lúng túng đứng đó......

      Mẹ kiếp, người phụ nữ này là mặt dày, dám những lời như vậy trước mặt , chính là......

      Bùi Tuấn Vũ đứng đó, cười nhìn Đỗ Lôi Ti, muốn xem trả lời thế nào.

      Kết quả là đứng chống nạnh cười duyên “Này, , sao lại chuyện như vậy chứ?”

      Bùi Mộng Na đứng bên xem kịch hay, muốn xem chị dâu trả lời thế nào.

      “Tôi sai, hơn nữa tôi liên quan gì đến ?” nhìn người phụ nữ kia .

      “Sao ở đây lại có chó điên xổng chuồng chạy lung tung cắn người vậy chứ?” Đỗ Lôi Ti như muốn tìm chủ nhân của chó .

      Người phụ nữ kia mặt lạnh nhìn ai vậy?”

      “Ai chính là người đó!”

      ............” Người phụ nữ kia muốn gì đó liền bị cắt ngang.

      cái gì mà ? nhìn lại mình xem, ngực to lại còn ẻo lả như cây dừa, nhìn lại cái mông to của , chỗ nào ngồi được, nhìn lại cách trang điểm cùng mái tóc của xem, nếu buổi tối ra ngoài còn tường là gặp ma, lại nhìn đôi giày cao gót đó xem, lúc nhìn còn tưởng là cà kheo, xem lại xem......” Lúc Đỗ Ti còn muốn thêm gì nữa tìm được gì để nữa.

      Người phụ nữ tức giận mặt lúc xanh lúc trắng “ người có học thức!”

      “Ui, vậy có văn hóa chắc, ban ngày ban mặt giành bạn trai của người khác , còn chửi bới vóc dáng người khác, đây là chuyện mà người có văn hóa nên làm sao?” Đỗ Lôi Ti đến khô miệng.

      Vì vậy nhìn Bùi Mộng Na “Mộng Na, đưa chị bình nước, chị khát!”

      Bùi Mộng Na lấy nước suối đưa cho , khẽ bên tai “Chị dâu, bình thường thấy chị chuyện, ngờ chị lại lợi hại như vậy!”

      Đỗ Lôi Ti liếc nhìn , trong lòng thầm nghĩ, em đó lát nữa tính sổ với em!

      Bùi Tuấn Vũ đeo mặt nạ đứng đó, nhịn cười, ngờ lại ăn lợi hai như vậy, bây giờ càng ngày càng tò mò về , còn có tính cách gì của chưa thấy?

      mở nắp chai nước, uống ngụm, tiếp “Sao ma nữ này còn chưa chịu ?”

      Người phụ nữ ăn mặc diêm dúa thay đổi thái độ, nhìn người đàn ông từ nãy đến giờ gì “ đẹp trai mà lại cùng người phụ nữ như vậy là......”

      như vậy, nếu bạn trai tôi cùng vậy chẳng phải ấy bị người ta nhổ nước bọt đến chết sao?”

      Người phụ nữ ăn mặc diêm dúa tức giận phồng má, lườm cái rời .

      Bùi Mộng Na nhìn người phụ nữ xa, nhìn Đỗ Lôi Ti, ôm bụng cười lớn, vừa cười vừa “Chị dâu, chị lợi hai, tới lui vẫn là chị làm cho người phụ nữ kia tức giận mặt như trái cà tím, ha ha ha......ha ha......”

      Đỗ Lôi Ti tối sầm mặt, nhìn bộ dáng cười khoa trương, những lời vừa mới rất dịu dàng rồi!

      , cưới được bảo bối, cuộc sống sau này của rất vui!” Bùi Mộng Na nhìn trai .

      , ba, chúng ta vào thôi!” Bùi Vũ đứng bên cạnh nhìn bọn họ .

      Bùi Tuấn Vũ trước, cái miệng dưới mặt nạ khẽ nhếch.....

      Đỗ Lôi Ti sau , người đàn ông chết tiệt, nếu phải bởi vì , sao có thể bị người khác có học thức chứ!

      cần nghĩ cũng biết, người đàn ông chết tiệt này lần đầu tiên tới đây, những trò chơi kinh khủng kia chưa bao giờ chơi, lần này chờ chơi thử, xem còn lạnh lùng như vậy .

      Bùi Mộng Na cầm tay cháu trai theo sau hai người, xem ra chuyện hôm nay nếu lên báo khiến người ta cười bể bụng?

      Đỗ Lôi Ti phía trước quay đầu lại nhìn Bùi Vũ “Tiểu Vũ, cháu muốn chơi gì?”

      Bùi Vũ nhìn chiếc thuyền hải tặc “Dì, cháu muốn chơi trò này, dì chơi với cháu chứ?”

      “Được, chúng ta cùng cháu ba người cùng chơi được chứ?” Đỗ Lôi Ti thuận miệng đồng ý, bởi vì đây là lần đầu tiên chơi trò này.

      nhìn người đàn ông đứng bên canh cần nhăn nhó như vậy, khó coi, đến đây còn chú ý vẻ ngoài làm gì chứ? Tôi cùng Mộng Na mua vé, chúng ta cùng chơi!” xong xoay người ra ngoài.

      Hai người tới quầy bán vé mua bốn vé vào cửa “Tiểu Vũ, mua vé rồi, chúng ta xếp hàng !”

      Cứ như vậy bốn người đứng xếp hàng, Đỗ Lôi Ti thầm cười trong lòng, cho chơi thử, lát nữa chơi thử trò chơi kinh khủng này xem có dáng vẻ thế nào?

      Bốn người lên thuyền hải tặc ngồi, thuyền hải tặc từ từ chuyển động, tốc độ từ chậm đến nhanh.....

      tại muốn thay trời hành đạo, muốn xem dáng vẻ của người đàn ông này la rầm trời, muốn trấn áp uy phong của , kịch hay sắp bắt đầu......
      Last edited by a moderator: 27/2/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      91 (p.50 pic 3)

      Đỗ Lôi Ti vừa nghe thấy lời người phụ nữ kia, vội vàng giật lại chiếc mặt nạ trong tay Bùi Mộng Na, đeo lên mặt Bùi Tuấn Vũ, cười “Ha ha......người đẹp, nhận nhầm người rồi, ấy sao có thể là người mà nghĩ chứ? Nếu như ấy là người mà .....chẳng phải là......”

      Người phụ nữ ăn mặc diêm dúa tới gần Bùi Tuấn Vũ, cẩn thận nhìn phải sao?”

      ấy phải, ấy là bạn trai tôi!” Đỗ Lôi Ti lo lắng trả lời.

      Choáng, sao lại có thể dễ thấy như vậy chứ?

      “A, là bạn trai à?” Người phụ nữ ăn mặc diêm dúa lại .

      “Đúng!” Đỗ Lôi Ti vội vàng gật đầu.

      Người phụ nữ diêm dúa đẩy Đỗ Lôi Ti ra quyến rũ đẹp trai, sao lại có mắt nhìn người như vậy? Sao lại chọn người có vóc dáng của phụ nữ như vậy chứ?”

      Đỗ Lôi Ti trợn mắt lúng túng đứng đó......

      Mẹ kiếp, người phụ nữ này là mặt dày, dám những lời như vậy trước mặt , chính là......

      Bùi Tuấn Vũ đứng đó, cười nhìn Đỗ Lôi Ti, muốn xem trả lời thế nào.

      Kết quả là đứng chống nạnh cười duyên “Này, ,
      [​IMG]

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      92 (P.51)

      “A……” Đỗ Lôi Ti ngồi cạnh ngừng gào thét.

      Bùi Vũ ngồi nhìn ngừng kêu, nhíu mày.

      Sau sáu phút, Đỗ Lôi Ti với khuôn mặt trắng bệch xuống nhìn người đàn ông bên cạnh, tức giận đến nghiến răng cắn lợi.

      Mẹ kiếp, đây phải là tự đào hố chôn mình sao, vốn dĩ muốn dạy dỗ người đàn ông chết tiệt kia, kết quả ......

      là mất mặt!!!

      được, trong này có nhiều trò chơi như vậy, tin, sợ cái gì đó?

      Vì vậy Đỗ Lôi Ti lên trước, chỉ vào trò chơi “Chơi cái này !”

      Người đàn ông buồn cười nhìn cảm thấy có thể chơi cái này sao?”

      “Ha ha.... là buồn cười, nếu là tôi đề nghị tất nhiên tôi dám chơi, có phải dám chơi ?” Đỗ Lôi Ti nhìn hỏi.

      “Chị dâu, em cùng Tiểu Vũ chơi cái này, chị cùng trai chơi !” Bùi Mộng Na .

      Đỗ Lôi Ti nhìn “Nhát gan!”

      xong tới quầy bán vé mua hai vé, tới......

      Bùi Tuấn Vũ nhìn lại hỏi “ xác định muốn chơi trò này?”

      chất vấn tôi sao? , đó chính là lợi hại của tôi!” xong, dũng bước lên trod chơi.

      Mẹ kiếp, tin, lần này cũng bình tĩnh như vậy?

      Vòng xoay từ từ xoay tròn, trò chơi này kinh khủng hơn thuyền hải tặc gấp trăm lần, Đỗ Lôi Ti thầm nghĩ trong lòng, lần này khó chơi rồi?

      Vòng xoay chuyển động càng nhanh, nắm chặt hai tay, nhắm mắt lại, kiềm chế được la to “ A......A.....A.....”

      Bùi Mộng Na nhìn hai người ngồi phia , cúi đầu “Tiểu Vũ, chunga ta ngồi chờ ba xuống !”

      “Vâng!” Bùi Vũ gật đầu đồng ý.

      Bùi Vũ nhìn xung quanh, cậu nhìn thấy bóng dáng sau gốc cây, cậu khẽ gật đầu!

      Tiểu Thanh nhận được chỉ thị, cũng khẽ gật đầu!

      Vòng xoay rốt cuộc cũng dừng lại, Đỗ Lôi Ti lập tức chạy ra ói......

      Hu hu......

      là tự mình làm bậy sống nổi, ràng người đàn ông kia sao cả, lại biến thành bộ dáng thế này, bị dọa sợ chỉ còn nửa cái mạng.

      Bùi Vũ tới cạnh tức giận “Dì, cháu khát, muốn ăn kem?”

      Đỗ Lôi Ti nhìn thằng bé, cố gắng kiềm chế cảm giác buồn nôn, mở miệng “Được, dì mua!”

      Bùi Mộng Na tới cạnh , vỗ lưng , lo lắng hỏi “Chị dâu, chị sao chứ?”

      Mẹ kiếp, lại còn hỏi, lâm trận liền bỏ chạy, biết tại rất thảm lại còn hỏi!

      “Dì, nhanh mua kem !” Bùi Vũ nắm áo .

      “Tiểu Vũ, hay là với cháu?” Bùi Mộng Na nhìn thằng bé .

      cần, cháu muốn với dì!” Bùi Vũ làm nũng.

      Đỗ Lôi Ti miễn cưỡng đứng lên, hung hăng nhìn người đàn ông kia “Chờ lát, tí nữa chơi tiếp!” xong, dắt Bùi Vũ về phía cửa hàng bán kem.

      Đỗ Lôi Ti xếp hàng chờ đợi “Tiểu Vũ, chúng ta đứng đây chờ lát, cháu ngồi nghỉ chút ?”

      “Vâng, vậy cũng được, cháu ra ngoài ngồi, lúc nào dì mua xong ra ngoài tìm cháu là được!” xong Bùi Vũ ra ngoài leo lên ghế ngồi.

      Đỗ Lôi Ti
      [​IMG]

      xong Bùi Tuấn Vũ buông lỏng bàn tay Đỗ Lôi Ti ngồi bệt xuống sàn nhà, chảy nước mắt, ngừng thở hổn hển!

      Bùi Mộng Na vội vàng vào, nhìn thấy ngồi sàn nhà khóc, đỡ dậy lo lắng hỏi “, sao có thể như vậy chứ? Chị dâu cũng muốn Tiểu Vũ mất tích!”

      “Ở đây có chuyện của em, ra ngoài!” Bùi Tuấn Vũ lạnh lùng .

      Bùi Mộng Na nhíu mày “, mẹ gọi điện thoại, bây giờ đường về!”

      Đỗ Lôi Ti ngờ lại lớn chuyện như vậy, cảm thấy đầu óc choáng váng, mí mắt ngày càng nặng......

      Khi tỉnh lại, trời sáng!

      lê bước chân nặng nề ra mở cửa phòng......

      “Phu nhân, tổng thống căn dặn, bây giờ thể ra ngoài!” Hộ vệ đứng ở cửa .

      đứng ở cửa, im lặng máy giây, đóng cửa phòng quay về giường nằm.....

      nằm giường khổ sở nghĩ, tại sao lại biến thành bộ dáng thế này chứ? Tại sao tin chứ?

      Bất luận ai hỏi cũng để trong lòng, chỉ có là gây cho đả kích lớn.......

      Cửa phủ tổng thống có nam nữ vào!

      Có thể nhận thấy người phụ nữ chăm sóc sắc đẹp rất tốt, nhìn chỉ hơn bốn mươi tuổi, người đàn ông nhìn trẻ khỏe!

      Bùi Mộng Na tới “Ba, mẹ, sao hai người lại quay về?”

      Lý lệ nhìn con nũng nịu cười “Có thể về sớm sao? Trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy!”

      Người đàn ông đứng bên cạnh nghiêm túc gọi kia ra đây, ba có chuyện muốn hỏi ấy!”

      “Vâng, ông chủ!” Quản gia nghe xong lên lầu.

      Gõ cửa phòng ngủ “Phu nhân, ông bà chủ về, muốn gặp !”

      Đỗ Lôi Ti nghe giọng ngoài cửa, lấy tay lau nước mắt, xuống giường, mở cửa phòng ra ngoài.

      Cứ như vậy, hai người trước sau xuống phòng khách......

      Người đàn ông trung niên ngồi ghế sa lon lạnh lùng nhìn hỏi “Rốt cuộc chuyện của Tiểu Vũ là thế nào?”

      “Ông à, ông hỏi như vậy dọa bé sợ đấy!” Lý Lệ ngồi bên cạnh .

      Bùi Mộng Na cũng giúp “Ba, ba to như vậy dọa chị dâu sợ đấy!”

      “Im miệng!” Người đàn oogn trung niên tức giận .

      Bùi Mộng Na làm mặt quỷ với người đàn ông trung niên, quay sang với mẹ “Mẹ, mẹ xem sao ba có thể như vậy chứ?”

      Lý Lệ nhìn con fais, lại nhìn đứng bên cạnh “Mộng Na, con gnhe lời ba !”

      Người đàn ông trung niên lại lạnh giọng hỏi “Rốt cuộc chuyện Tiểu Vũ là thế nào?”

      Đỗ Lôi Ti bị ông hỏi như vậy khóc “Bác trai, xin lỗi, cháu dẫn Tiểu Vũ mua kem, khi trả tiền quay ra thấy Tiểu Vũ đâu nữa!”

      “Nếu Tiểu Vũ có chuyện gì, biết hậu quả thế nào chứ?”

      xin lỗi, xin lỗi.....” Đỗ Lôi Ti ngừng xin lỗi.

      Bùi Mộng Na nhìn khóc, đau lòng lên trước, ôm vào lòng, an ủi “Chị dâu, Tiểu Vũ có chuyện gì, chị đừng khóc!”

      “Mộng Na, được phép gọi ta là chị dâu, biết chư?” Người đàn ông trugn niên .

      “Ba!”

      Lý Lệ nhìn thấy chuyện trở nên nghiêm trọng “Mộng Na, con về phòng với mẹ, mẹ có chuyện muốn !”

      xong cầm tay con về phòng.

      Người đàn ông trung niên lên trước, hung hăng tát vào má Đỗ Lôi Ti “Sao vẫn chưa rời khỏi đây?”

      Đỗ Lôi Ti kiềm chế để nước mắt rơi, ôm khuôn mặt bị đánh “Bác trai, tại cháu thể rời , cháu là vợ hợp pháp của Tuấn Vũ!”

      đùa sao?” Người đàn ông trung niên lại hỏi “ vẫn muốn ở đây sao?”

      “Bác trai, chỉ cần Tiểu Vũ quay về cháu lập tức rời !” Đỗ Lôi Ti kiên định .

      Lý Lệ dắt con quay về phòng, đóng cửa lại, mở miệng hỏi “Rốt cuộc chuyện này là thế nào?”

      “Mẹ, lúc trước con từng với mẹ, tính tình chị dâu rất tốt, con tin chị dâu cố tìm để Tiểu Vũ lạc!” Bùi Mộng Na khẳng định .

      Lý Lệ nhìn ánh mắt kiên định của con , bất đắc dĩ lắc đầu “ con nghĩ thế nào?”

      “Bây giờ cũng giống ba, mẹ, bây giờ phải làm sao?” Bùi Mộng Na hỏi lại.

      “Chỉ cần tìm ra Tiểu Vũ là có thể biết chân tướng mọi việc!”

      “Mẹ, mẹ tin tưởng chị dâu sao?” Bùi Mộng Na nhìn mẹ hỏi.

      Lý Lệ gật đầu, nhàng mở miệng “Mẹ tin!”

      “Mẹ, sao mẹ lại tin? Mẹ chưa từng tiếp xúc với chị dâu mà!”

      Lý Lệ nhìn com trả lời “Mộng Na, mẹ tin con bé làm chuyện ày!” Vừa vừa nhìn con mình, sau đó tiếp “Mặc dù mẹ chưa tiếp xúc với con bé bao giờ nhưng thông qua những tấm hình con gửi, mẹ liền tin tưởng bé này!”

      Bùi Mộng Na nghe mẹ như vậy, cảm động ôm eo mẹ “Mẹ, mẹ là tốt nhất!”

      trai vừa mới có chút tình cảm với chị dâu, bây giờ tốt rồi, xảy ra chuyện này, là xong rồi!” Bùi Mộng Na than thở.

      “Bây giờ chỉ có thể thuận theo tự nhiên!” Lý Lệ .

      “Chủ yếu là tìm ra Tiểu Vũ, con nghĩ tình cảm của trai cùng chị dâu vào ngõ cụt rồi!”

      Đỗ Lôi Ti lê bước chân nặng nề lên lầu, nhìn thấy Mộng Na cùng mẹ tới, cúi đầu muốn xoay người qua bọn họ......

      “Chị dâu......” Bùi Mộng Na lập tức gọi lại.

      Đỗ Lôi Ti ngẩng đầu nhìn , quay sang phía người phụ nữ trung niên gật đầu, xoay người vào phòng mình.

      Bùi Mộng Na nhìn vẻ mặt “Mẹ, mẹ xem vẻ mặt chị dâu đáng thương!”

      Lý Lệ vỗ vai con “Mộng Na, con về phòng trước , mẹ chuyện với con bé chút!”

      xong ra.

      “Mẹ, mẹ đừng làm khó chị dâu?” Bùi Mộng Na lo lắng.

      Lý Lệ cười cười “Con tin mẹ sao?”

      Bùi Mộng Na nhìn mẹ cách tin tưởng, xoay người về phòng.

      Lý Lệ tới phòng con trai mình “Các người xuống !”

      “Vâng, bà chủ!” Hộ vệ nghe lệnh, ra ngoài.

      Lý Lệ mở cửa phòng, nhìn thấy ngồi giường khóc “Cháu chính là Đỗ Lôi Ti?”

      Đỗ Lôi Ti khẽ ngẩng đầu, nhìn người trước mặt, vừa định xuống giường bị ngăn lại......

      Lý Lệ tới giường ngồi xuống, dịu dàng nhìn hỏi “Cháu chính là Đỗ Lôi Ti sao?”

      Đỗ Lôi Ti hơi gật đầu, khẽ “Bác gọi cháu là Lôi Ti được rồi!”

      “Lôi Ti, cháu có thể kể cho bác nghe chuyện hôm đó được ?”

      Đỗ Lôi Ti cảm thấy người phụ nữ trước mặt chuyện dịu dàng, nghe giọng bà giống như chuyện với mẹ, khiến cho nhịn được khóc lên......

      “Bác , chuyện là như thế này, Tiểu Vũ muốn công viên, chúng cháu cùng , Tiểu Vũ chợt muốn ăn kem nên muốn cháu đưa mua, lúc cháu trả tiền xong quay đầu lại
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :