1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã phúc hắc, vợ ngốc đáng yêu - Ti Mộng (150 P.90)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      83 (P.45)

      , sao có thể làm như vậy chứ?” Bùi Mộng Na dám tin nhìn trai mình .

      Bùi Tuấn Vũ nhìn hộ vệ phía sau lạnh giọng “Mau đưa chủ về!”

      Mạnh Lạp nhìn tình cảnh hỗn loạn trước mặt mở miệng khuyên “Tuấn Vũ, nên như vậy!”

      “Chuyện nhà tôi tốt nhất cậu nên xen vào!” xong leo lên máy bay về nước.

      Trong nhà kho, mấy tên đàn ông từ từ đến gần Đỗ Lôi Ti ngồi mặt đất......

      Đỗ Lôi Ti hoảng sợ nhìn mấy tên đàn ông trước mặt, mẹ kiếp, người phụ nữ này ác độc, lại sai mấy người đàn ông đánh .

      từ từ lui về phía sau, khẩn trương “Đai, đại ca, các đánh phụ nữ đấy chứ? Nếu như vậy bị người khác chê cười đấy!”

      Tên đàn ông đứng trước mặt xin lỗi , chúng tôi cũng chỉ là kẻ đánh thuê, nhận tiền cho nên phải làm việc, chỉ trách đắc tội với kia thôi!”

      “Phí lời với ta làm gì?” Lâm Thanh mất hứng hối thúc.

      Mấy tên đàn ông thương hoa tiếc ngọc ra tay, hướng người Đỗ Lôi Ti đánh.......

      Đỗ Lôi Ti cắn môi, cố gắng chịu đựng để bản thân phát ra tiếng, tức giận trừng mắt nhìn Lâm Thanh đứng đó, mở miệng “Mụ phù thủy, đánh chết tôi, Tuấn Vũ tính sổ với !”

      “Dừng tay!” Lâm Thanh mở miệng xong, vừa nhìn nằm mặt đất vừa “Xem ra, mày vẫn chưa đủ đau, tát vào miệng ta cho tôi!”

      Cứ như vậy bàn tay to hung hăng tát vào khuôn mặt nhắn của Đỗ Lôi Ti, khuôn mặt nhất thời sưng đỏ, khóe miệng từ từ chảy máu.

      Lâm Thanh cúi người nhìn “Cảm thấy mùi vị thế nào?”

      Đỗ Lôi Ti ngẩng đầu lên dùng bàn tay nhỉ bé lau vết máu miệng, hai mắt nhìn chằm chằm ta “Xem ra tôi đánh giá quá cao công chúa, ngờ lại là người khó coi như vậy, xem ra, ai cưới phải là vô phúc!”

      “Mày......” Lâm Thanh tức giận , ngay sau đó thay đổi nét mặt “Hôm nay mày mặc rất đẹp, biết Tuấn Vũ có thỏa mãn được mày , mày xem, những người đàn ông này giúp mày thỏa mãn!” xong, phá lên cười.

      Vừa lúc đó, cửa nhà kho bị mở ra, hai người đàn ông từ bên ngoài vào, cung kính mở miệng “ chủ, người đàn ông kia lên máy bay về nước!”

      “Có ?” Lâm Thanh hỏi lại.

      “Vâng, toàn bộ quay về!”

      Lâm Thanh cười to, tới bên cạnh Đỗ Lôi Ti vui vẻ “Ha ha, đây chính là chồng mày, biết ràng mày mất tích nhưng lại vẫn quay về nước, xem ra, ta cũng mày?”

      thể nào, Tuấn Vũ nhất định biết tôi mất tích, nếu như biết ấy tuyệt đối bỏ tôi như vậy, thể nào!” Đỗ Lôi Ti kiên cường .

      tin mày hỏi hai người kia xem, đó là người tao sắp xếp để giám sát Tuấn Vũ, Tuấn Vũ lên máy bay về nước, ha ha, bây giờ mày chỉ có thể ngồi chờ chết!” Lâm Thanh điên cuồng .

      Chuyện này thể nào, tuyệt đối thể nào, xem như Tuấn Vũ thích cũng thể vứt bỏ như vậy, tin tuyệt tình như vậy, thể nào, tuyệt đối thể nào......

      chủ, đây là hình tôi chụp lúc bọn họ lên máy bay.” người đàn ông lên trước cầm điện thoại di động mở hình đưa ra.

      Lâm Thanh cầm điện thoại xem hình, tới trước mặt Đỗ Lôi Ti, đưa điện thoại cho nhìn “Mày xem cái này xem......”

      Đỗ Lôi Ti nhìn tấm hình trong điện thoại, liếc mắt liền có thể nhận ra người đàn ông lên máy bay......

      ngây ngô nhìn điện thoại, ngờ người đàn ông này lại tuyệt tình như vậy, biết mất tích lại thèm chú ý đến an toàn của cứ như vậy rời , dù quan hệ vợ chồng là giả nhưng cũng nên tuyệt tình như vậy, xem ra nhìn lầm rồi......

      Mạnh Lạp đứng đó nhìn máy bay càng lúc càng xa, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, quay về khách sạn của mình!

      Lúc máy bay vừa mới được đoạn, Bùi Tuấn Vũ đột nhiên mở miệng “Đường Vũ, ra lệnh cho máy bay lập tức quay lại!”

      “Vâng, tổng thống!” xong Đường Vũ tới buồng lái phân phó.

      Bùi Mộng Na kéo trai tức giận , sao có thể như vậy chứ? Nếu thương chị dâu cũng thể đem người ném lại đó như vậy? Hơn nữa, chị ấy mất tích, tìm liền quay về nước, làm cho người ta thất vọng!”

      Bùi Tuấn Vũ nghe em trách móc, mặt cũng có bất kỳ biểu gì, chỉ im lặng nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ!

      Máy bay hạ xuống, Bùi Mộng Na trong lòng tràn đầy câu hỏi, nhìn thấy nét mặt của trai cảm thấy hơi sợ nhưng nhịn được hỏi “, chuyện gì xảy ra?”

      Bùi Tuấn Vũ chỉ nhìn cái, lấy điện thoại ra gọi “Alo, cậu ở đâu?”

      “Ở khách sạn!” Đầu dây bên kia Mạnh Lạp trả lời.

      “Lôi Ti bị người ta bắt cóc, tôi nhìn thấy có người theo dõi chúng ta, tôi dám khẳng định người kia nhắm vào tôi, nếu tôi rời Lôi Ti nhất định
      [​IMG]


      “Chị dâu, chị sao vậy? Có phải khó chịu ở đâu ?” Bùi Mộng Na lo lắng hỏi.

      Đỗ Lôi Ti với ánh mắt vô hồn nhìn trần nhà, nghe thấy giọng Bùi Mộng Na , tại sao lại đối xử với như vậy chứ? Tại sao, rốt cuộc là tại sao?

      Bùi Mộng Na tự trách mình “Lôi Ti, chị đừng như vậy được ? Chị như vậy em rất lo, nguyên nhân của chuyện này đều do em mà ra, em biết sai rồi, nếu phải em cùng chị lại còn bày ra chuyện kia chị xảy ra chuyện như vậy!”

      Đỗ Lôi Ti quay đầu nhìn , khàn giọng trách được em, bây giờ chị hoàn toàn tuyệt vọng rồi!”

      biết, có số chuyện thể ép buộc được, cho nên chỉ có thể quay trở về là Lôi Ti được ai , bây giờ cảm thấy may mắn vì hôn lễ chưa được cử hành, như vậy sau này cuộc sống của cũng có nhiều phiền toái?

      “Chị dâu, chị đừng vậy? Bây giờ em có thể thấy trai quan tâm đến chị, nếu lúc lên máy bay về nước sao ấy lại bảo máy bay quay lại cứu chị chứ?” Bùi Mộng Na giải thích.

      “Mộng Na, bây giờ em cần gì nữa, chị tự hiểu, trải qua chuyện này, chị đều hiểu hết, xem như ấy cứu chị nhưng cũng phải vì quan tâm chị!”

      “Chị dâu, sao chị lại nghĩ như vậy, em có thể nhìn ra, em lớn lên cùng trai em, em có thể nhìn ra!”

      Đỗ Lôi Ti xoay người, đưa lưng về phía Bùi Mộng Na, dùng chăn che đầu, khóc, cũng biết tại sao lại cảm thấy đau lòng như vậy, bây giờ ràng an toàn mà sao nước mắt vẫn ngừng rơi?

      tự với lòng mình “Đỗ Lôi Ti, bây giờ mày khóc cái gì, giờ mày an toàn, hơn nữa cũng thấy vị trí của mày trong lòng của người đàn ông kia, cứu mày rồi mày nên cười mới đúng, được khóc!!!

      Vừa nghĩ tới cơ thể mình bị những tên đàn ông kia đụng tới cảm thấy bản thân rất dơ, Đỗ Lôi Ti vén chăn ngồi dậy, bởi vì dùng sức quá mạnh nên cơ thể rất đau, khuôn mặt nhắn nhăn lại.

      “Lôi Ti, chị muốn làm gì? Bây giờ cơ thể chị bị thương? được dùng sức như vậy!” Bùi Mộng Na nhìn cả người đầy vết thương .

      “Mộng Na, ở đây có phòng tắm ? Chị muốn tắm, bây giờ người chị rất dơ, chị muốn tắm!” Đỗ Lôi Ti nhìn .

      “Lôi Ti, bây giờ cả người chị bị thương nếu tắm bị nhiễm trùng!”

      “Chị muốn tắm, cơ thể chị rất bẩn......” Đỗ Lôi Ti lẩm bẩm .

      Tiếng chuông điện thoại của Bùi Mộng Na vang lên, nghe điện thoại “Alo?”

      Đầu dây bên kia vang lên “Là !”

      , là à? Có chuyện gì ?” Bùi Mộng Na hỏi.

      “Chị dâu em thế nào?”

      Bùi Mộng Na từ ghế đứng lên, mở cửa phòng ra ngoài, ra chỗ khác , lần này chuyện nghiêm trọng!”

      “Sao vậy?” Bùi Tuấn Vũ hỏi.

      , lúc cứu chị dâu tình huống lúc đó thế nào?” Bùi Mộng Na hỏi.

      “Sao vậy?” Bùi Tuấn Vũ lại lạnh giọng hỏi.

      , chị dâu tỉnh nhưng luôn đòi tắm, nếu như tắm nhiễm trùng đó!”

      “Bây giờ chuẩn bị máy bay, hai người chuẩn bị xuất viện!” xong cúp máy.

      Bùi Mộng Na nhìn điện thoại sau đó vào phòng mở miệng “Lôi Ti, là trai gọi, bây giờ ấy cho máy bay tới đón chúng ta, em làm thủ tục xuất viện, chị ở đây chờ em!” xong lại ra ngoài.

      Bởi vì là buổi sáng nên hành lang có ai, lúc Bùi Mộng Na ra ngoài liền bị người từ phía sau dùng khăn tẩm thuốc mê che miệng khiến bất tỉnh.

      Lúc này có bác sĩ đeo khẩu trang vào phòng bệnh , bây giờ tôi tiêm thuốc cho !” xong dùng kim tiêm tiêm lên cánh tay Đỗ Lôi Ti.

      Đỗ Lôi Ti nghe giọng cảm thấy hơi quen nhưng bác sĩ này đeo khẩu trang cho nên đề phòng, nhưng biết vì sao, mí mắt ngày càng nặng, cố gắng muốn mở ra nhưng được, lúc nhắm mắt nhìn thấy người mà muốn gặp nhất......

      Khi hai tỉnh lại, phát trong phòng tối om, chỉ có chút ánh sáng từ ngoài rọi vào, Bùi Mộng Na phát hai tay bị trói chặt, cố gắng giùng giằng......

      Bùi Mộng Na xoay người nhìn thấy Đỗ Lôi Ti nằm ngất bên cạnh liền kêu “Chị dâu......chị dâu tỉnh lại ......chị dâu......”

      Người bên cạnh vẫn có phản ứng, vẫn nhắm mắt như cũ.......

      Bùi Mộng na cố gắng dịch sát lại gần, dùng bàn tay sau lưng vỗ vỗ mặt , nóng nảy kêu “Lôi Ti, nhanh tỉnh dậy......”

      Đỗ Lôi Ti cảm thấy khuôn mặt hơi đau, mở mắt nhìn thấy Bùi Mộng Na ngồi bên “Mộng na, sao em cũng bị trói tới đây?”

      “Lôi Ti, chị biết là ai làm sao?” Bùi Mộng Na khẩn trương hỏi.

      Đỗ Lôi Ti mặc quần áo bệnh viện nằm mặt đất, cố gắng ngồi dậy, có thể do nằm quá lâu nên cơ thể tê liệt, cắn răng cố gắng ngồi dậy......

      “Lôi Ti, chị làm sao vậy, có bị thương ở đâu nữa ?” Bùi Mộng Na khẩn trương hỏi.

      Đỗ Lôi Ti nhíu khuôn mặt nhắn chiụ đựng cảm giác đau đớn mở miệng “Mộng Na, chị sao, chị bị thương, em sao? Có bị thương ?”

      “Em sao, em vẫn bình thường!” Bùi Mộng Na trả lời, sau đó khẩn trương nó”Là ai lại to gan như vậy? Dám bắt cóc chúng ta?”

      “Là Lâm Thanh!” Đỗ Lôi Ti khẳng định.

      thể nào, ta còn dám làm vậy sao?”

      “Đúng rồi, Mộng Na, sao em lại bị đưa tới đây?” Đỗ Lôi Ti nghi hoặc hỏi.

      Chuyện ràng liên quan đến Bùi Mộng Na, tại sao lại trói ấy tới đây chứ?

      Bùi Mộng Na tức giận trả lời “ gọi điện thoại cho em, cho máy bay đón chúng ta về nước, em nghĩ nên làm thủ tục xuất viện trước, mới vừa ra khỏi phòng liền bị người ở phía sau dùng khăn tay bịt miệng liền hôn mê bất tỉnh! Đúng rồi, sao chị lại bị bắt tới đây?”

      ta mặc đồ của bác sĩ, đeo khẩu trang, muốn chích thuốc cho chị, sau khi chị choáng ta tháo khẩu trang xuống chị mới biết là ta!”

      Cửa phòng đột nhiên bị mở ra, ánh sáng bên ngoài truyền vào, hai theo phản xạ nhắm mắt.

      Bốp bốp.......Tiếng vỗ tay vang lên!

      “Ha ha ha....... ngờ, lúc này hai đứa mày còn có thể
      [​IMG]
      Last edited: 16/2/16
      thuyt thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      84 (P.47)

      Bây giờ trong lòng rất khẩn trương, tại sao chuyện này lại xảy ra hai lần chứ? Lần này trách quá sơ ý, để ở bệnh viện kia dưỡng thương hai ngày, bởi vì vết thương của thích hợp ngồi máy bay cho nên cho hộ vệ ở lại bảo vệ cùng em ......

      Trong phòng im lặng, Lâm Thanh rút kim châm đầy máu ra, lại cầm kim đưa lên mặt Đỗ Lôi Ti, mỉm cười “Thế nào phu nhân tổng thống? Cảm giác dễ chịu chứ? Chúng ta tiếp tục trò chơi nhé?”

      Đỗ Lôi Ti cắn chăt môi, cả miệng đầy mùi máu tanh, cố gắng mỉm cười, muốn cúi đầu trước người phụ nữ điên này, nhổ nước bọt đầy máu lên mặt Lâm Thanh, tức giận trừng mắt “Mụ đàn bà điên, rốt cuộc muốn thế nào? Nhất định có người đến cứu bọn tôi!”

      Lâm Thanh lấy khăn tay lau sạch nước miếng mặt, giơ chân hung hăng đá lên người Đỗ Lôi Ti, mở miệng “Ha ha......Bọn mày đừng vọng tưởng, chỗ này có ai biết cho nên tao mới từ từ chơi với chúng mày!”

      “Phụt, cho rằng là công chúa ngon sao? tôi nhất định tới cứu chị dâu, đến lúc đó chờ chết !” Bùi Mộng Na tức giận ngồi mặt đất , sau đó khẩn trương hỏi “Chị dâu, chị sao chứ......?”

      Đỗ Lôi Ti bị đá ngã mặt đất, khẽ ho “Khụ khụ......khụ......khụ khụ......Mộng Na, chị sao, mụ đàn bà điên này dám giết chúng ta đâu!”

      “Chị dâu, trai nhất định tới cứu chúng ta, chỉ cần cố chịu chút!” Bùi Mộng Na an ủi giống như tự an ủi mình.

      Lâm Thanh lấy từ trong túi ra hộp thuốc, đốt điếu, hít từng hơi, ta nhìn tàn điếu thuốc cháy, mỉm cười tới trước mặt Bùi Mộng na, sắc mặt trầm “Còn mày nữa, bây giờ tao phải chơi với mày rồi, mày xem chúng ta nên chơi trò gì đây?”

      Lúc Đỗ Lôi Ti nhìn thấy ta tới bên cạnh Bùi Mộng Na, khẩn trương la to “ cần đụng tới Mộng Na, cần......”

      Lâm Thanh nhìn , lạnh lùng mở miệng “Mày có tư cách gì chuyện, bây giờ tao làm chủ cuộc chơi, bọn mày chỉ là đồ chơi,bọn mày chẳng có quyền lợi gì!”

      “Chị dâu, sao chị lại phải cầu xin mụ đàn bà điên này chứ?” Bùi Mộng Na bất mãn , sau đó mở miệng “Có chuyện gì cứ tìm tôi, bây giờ cả người chị dâu tôi đều là vết thương, chị ấy chịu được!”

      “Ha ha ha, bọn mày đừng gấp, con giúp việc đê tiện kia tao chơi đùa rồi, giờ đến lượt mày, có phải chúng ta nên bắt đầu trò chơi rồi ?” Lâm Thanh nhìn , giọng càng ngày càng lạnh.

      Bùi Mộng Na quật cường mở miệng chống đối “Mụ đàn bà điên, tôi sợ !”

      “Ha ha, xem ra gan mày cũng , bây giờ chúng ta bắt đầu trò chơi!” Lâm Thanh .

      “Mộng Na, sao em lại vậy chứ?” Đỗ Lôi Ti tức giận hỏi, sau đó đối với mụ đàn bà điên kia “Mụ đàn bà điên, được tìm Mộng Na, tất cả mọi chuyện đều do tôi gây nên, Mộng Na đắc tội với ......kết quả bây giờ thế nào đều do tôi, cần phải kéo người vô tội vào!”

      “Đúng vậy, xem ra tao vẫn nên tiếp tục trò chơi với mày hả?” Lâm Thanh nhìn .

      “Chị dâu, có phải chị điên rồi ? Bây giờ cơ thể chị rất yếu, tai sao lại muốn như vậy?” Bùi Mộng Na khổ sở .

      “Câm mồm!” Lâm Thanh tức giận lớn tiếng quát.

      Lâm Thanh từ từ đến bên cạnh Đỗ Lôi Ti ngồi xuống, nâng cằm lên “Mày gánh chịu tất cả trò chôi, vậy tao tác thành cho mày!” xong cầm điếu thuốc trong tay, hung hăng dí lên cổ tay Đỗ Lôi Ti.

      “A.... ...” Đỗ Lôi Ti sắc mặt trắng bệch nhìn ta, mí mắt dần cụp xuống, hai mắt từ từ nhắm lại.

      Bùi Mộng Na nhìn Đỗ Lôi Ti ngất , gào to “Chị dâu......chị dâu......”

      Lâm Thanh dùng chân đá lên người , khinh bỉ chẳng ra gì, nhanh như vậy liền hôn mê bất tỉnh, hôm nay trò chơi kết thúc sớm như vậy chẳng vui tí nào!” xong xoay người rời .

      Bùi Mộng Na nhìn cửa phòng đóng lại, vừa khóc vừa di chuyển tới bên cạnh Đỗ Lôi Ti “Chị dâu, chị sao vậy, chị nhanh tỉnh dậy ? Chị như vậy em rất sợ......”

      , sao bây giờ vẫn chưa tới cứu bọn em?

      Hu hu hu......

      Bùi Mộng Na quật cường còn tồn tại, bây giờ rất sợ, vốn dĩ vết thương người chị dâu còn chưa lành, bây giờ lại bị mụ đàn bà điên kia lăn qua lăn lại, sợ rằng cơ thể chị dâu chịu nổi, phải làm sao?

      Đường Vũ lại về khách sạn, mở cửa phòng “Tổng thống, Lâm tổng thống có tin tức của Lâm công chúa, xem ra, Lâm công chúa chưa quay về!”

      “Chuẩn bị xe, bây giờ tôi tối phủ tổng thống!” xong Bùi Tuấn Vũ dẫn đầu ra ngoài.

      Bây giờ thể chờ đợi được nữa, dù sao đây cũng phải đất nước mình, nếu cứ chờ đợi như vậy hai người gặp nguy hiểm!

      Bùi Tuấn Vũ tới phủ tổng thống trực tiếp vào!

      Lâm Thành giật mình nhìn cười hỏi “Bùi tổng thống chưa về nước sao?”

      Bùi Tuấn Vũ lạnh lùng “Lâm tổng thống, con ngài chưa về sao?”

      “Chưa? Sao vậy?”

      “Vợ tôi bị con ngài bắt cóc hai lần, ngài xem chuyện này phải làm thế nào?”

      Lâm Thành nhìn nhíu mày “Chuyện này thể nào!”

      “Ngài định chờ đến khi xảy ra án mạng mới tin sao?” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng hỏi.

      thể nào!” Lâm Thành khẳng định.

      “Vậy được, lần này tôi tới để thông báo với ông, nếu vợ tôi xảy ra chuyện gì con ông phải chôn cùng!” Bùi Tuấn Vũ uy hiếp.

      xong xoay người ra ngoài!

      Lâm Thành tin con mình làm chuyện như vậy nhưng vẫn yên lòng, ra lệnh cho cấp dưới “Các người tìm công chúa cho tôi!”

      “Vâng!” xong, thư ký của ông lập tức ra ngoài.

      Chờ đợi quá trình dài đằng đẵng, giờ phút này Bùi Tuấn Vũ cực kỳ khó chịu, đè nén tức giận trong lòng......

      Đường Vũ sau khi nghe điện thoại vào “Tổng thống, là điện thoại của !” xong đưa điện thoại đến trước mặt .

      “Alo?” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng .

      “Bùi tổng thống, tôi là Lâm Thành, bây giờ tôi đến chỗ con tôi, chúng ta bây giờ cùng ......!” Lâm Thành xong cúp máy.

      Bùi Tuấn Vũ tới địa điểm mà Lâm Thành , nhìn thấy Lâm Thành cũng mới vừa tới, Bùi Tuấn Vũ dẫn đầu vào......

      Cửa phòng lần nữa bị mở ra, Lâm Than dẫn theo mấy người đàn ông vào, Bùi Mộng Na nhìn thấy khẩn trương hỏi “ còn muốn thế nào?”

      Ông xã phúc hắc, vợ ngốc đáng – page 47

      “Tao muốn thế nào? Tao muốn trả lại con tiện nhân kia những gì tao phải nếm, tao có thời gian chơi với chúng mày, cho nên để bọn họ tới giải quyết!” LâmC Thanh có tinh thần .

      thể như vậy, bây giờ chị dâu tôi còn hôn mê bất tỉnh, sao lại đối với chị ấy như vậy? người điên!” Bùi Mộng Na tức giận chửi.

      Lâm Thanh nhìn ”Mày biết mày đối xử với tao thế nào ? ta cho mấy tên đàn ông thay phiên nhau hãm hiếp tao, lại còn quay video!” xong, ta ra hiệu cho mấy tên đàn ông bắt đầu trò chơi cuối cùng.

      Mấy tên đàn ông phía sau tới cạnh Đỗ Lôi Ti ngồi xuống, từ từ cởi áo ra.....

      được..... chị dâu, chị nhanh tỉnh lại!” Bùi Mộng Na khóc lớn gọi.

      Lâm Thanh đứng đó cười, cầm camera trong tay quay lại.

      Áo Đỗ Lôi Ti từ từ bị cởi ra, lộ ra khuôn ngực trắng, ánh mắt mấy tên đàn ông tràn đầy thèm thuồng, muốn nhìn cơ thể .....

      “Các người mau dừng lại? Mau dừng lại.....”

      chủ, ngờ tìm cho bọn tôi ngon như vậy, khiến cho bọn tôi thể mở mắt được!”

      xong, người hôn lên ngực Đỗ Lôi Ti, mấy tên đàn ông còn lại chậm rãi cởi quần ra....

      Đỗ Lôi Ti cảm thấy cơ thể lạnh lẽo, từ từ mở mắt, nhìn mấy tên đàn ông trước mặt, hoảng sợ la to “ được....”

      Rất dễ nhận thấy, mấy tên đàn ông kia muốn bỏ qua cho !

      Mặc kệ giùng giằng thế nào vẫn thể chống lại sức lực của mấy tên đàn ông kia.....

      người đàn ông hôi môi , Đỗ Lôi Ti liền cắn mạnh vào môi ta.

      “Đau....!” Tên đàn ông đó nhăn mặt, hung hăng tát cái lên má Đỗ Lôi Ti, sau đó chửi ”Con đàn bà đê tiện, lại dám cắn ông mày?”

      Đỗ Lôi Ti lại bị đánh ngất xỉu.....

      Bùi Mộng La nhìn việc trước mắt, nhưng thể làm gì chỉ có thể ngồi khóc “Van xin các người, đừng đối xử với chị dâu tôi như vậy....”

      Cửa phòng đột nhiên bị mở ra, tất cả mọi người trong phòng sững sờ nhìn ra ngoài.....

      Bùi Tuấn Vũ vào đầu tiên, hung hăng đấm vào mặt tên đàn ông kia.

      , rốt cuộc tới, nhanh xem chị dâu bị mụ đàn bà điên kia làm cho vết thương chồng chất, bây giờ hôn mê bất tỉnh, thiếu chút nữa bị mấy tên đàn ông kia hãm hiếp!” Bùi Mộng Na vừa khóc vừa .

      Bùi Tuấn Vũ nhìn em sau đó tới đánh mấy tên đàn ông kia té xuống đất, những tên còn lại nhìn thấy tình huống như thế, rối tít đứng dậy đánh trả!

      Lâm Thành vào tức giận ”Dừng tay!”

      Lâm Thanh sững sờ, phục hồi tinh thần, mở miệng ”Ba, ba sao lại tới đây?”

      Lâm Thành tới, lời nào, hung hăng tát lên mặt con , đánh con mẹ đau, những lời này đúng với ông.

      Bùi Tuấn vũ tới bên cạnh Đỗ Lôi Ti, cởi áo khoác của mình, nhanh chóng trùm lên người Đỗ Lôi Ti.

      .... làm sao cũng tới được đây?” Lâm Thanh ngờ nơi bí lại bị phát ra, xem ra ngay cả ông trời cũng giúp ta!

      Lâm Thành nhìn con , nghẹn ngào mở miệng ”Lâm Thanh, ba thất vọng về con!”

      “Ba, chuyện như ba nghĩ đâu!” Lâm Thanh tử giải thích.

      “Lâm Thanh, ba nhìn thấy ràng, con cần giải thích!” Lâm Thành nhìn con , sau đó quay đầu với Bùi Tuấn Vũ”Bùi tổng thống, xin lỗi, khiến phu nhân bị thương tổn rồi!”

      Mạnh Lạp tới bên cạnh Bùi Mộng Na giúp cởi trói....

      Bùi Mộng Na nhào vào lòng khóc lớn.

      Mạnh Lạp nhàng vỗ lưng ai ủi ”Đừng khóc, bây giờ an toàn rồi!”

      Bùi Mộng Na nghe thấy tiếng , chợt đẩy ra, chống eo ”Sao lại ôm tôi?”

      Mạnh Lạp sững sờ, sau khi nghe câu kia liền còn gì để , ràng là nhào vào lòng , bây giờ lại ôm ?

      Bùi Tuấn Vũ lạnh lùng nhìn Lâm Thành ”Lâm tổng thống, nếu vợ tôi xảy ra chuyện gì, tôi dừng ở đây, còn nữa, xin hãy trông coi con ngài cho tốt, tốt nhất đừng để ta tới đất nước tôi!” xong xoay người rời !

      Bùi Mộng Na vòng qua người đàn ông trước mặt, chạy theo sau lưng .

      Mạnh Lạp thể làm gì khác hơn là lên xe, theo Bùi Tuấn Vũ chạy thẳng ra sân bay.

      Đỗ Lôi Ti nằm giường, khuôn mặt đầy mồ hôi giống như gặp ác mộng, trong mơ cố thấy bóng càng ngày càng xa.....

      Mặc kệ cố gắng thế nào, gọi đừng rời xa , gọi chạy chậm chút chờ với nhưng người đàn ông trước mặt quay đầu nhìn ....

      ngừng giùng giằng, ngừng chạy nhanh, cơ thể giường ngừng giãy dụa, gọi to ”Đừng , đừng ....”

      Bùi Tuấn Vũ ngồi cạnh giường, cầm khăn lau mồ hôi cho , nhàng ”Lôi Ti, Lôi Ti....”

      Đỗ Lôi Ti lập tức giật mình tỉnh dậy nhào vào lòng người đàn ông trước mặt khóc....

      Bùi Tuấn Vũ ôm , lấy tay vỗ lưng ai ủi ”Lôi Ti, bây giờ an toàn, đừng khóc nữa!”

      Đỗ Lôi Ti chợt đẩy ra, lẩm bẩm ”Đừng đụng vào tôi.... bây giờ tôi rất bẩn, cần.....”

      xong, Đỗ Lôi Ti vội vàng chạy xuống giường, vào phòng tắm, khóa trái của, dùng vòi hoa sen tắm rửa cơ thể, vừa tắm vừa dung bàn chải đánh răng.....

      Thời gian trôi qua rất nhanh, thấm thoắt tiếng trôi qua, Bùi Tuấn Vũ đứng trước cửa phòng tắm chờ rất lo lắng.....

      còn cách nào, Bùi Tuấn Vũ đành gọi quản gia”Đem chìa khóa nhà tắm lên đây!”

      “Vâng, tổng thống!” xong, quản gia cầm chìa khóa lấy chìa khóa nhà tắm ra, xoay người ra ngoài.

      Bùi Tuấn Vũ vào, nhìn thấy khóe mệng chảy máu, lạnh giọng ”Dừng tay!”

      Giờ phút này trong đầu Đỗ Lôi Ti đều là hình ảnh bị hôn, căn bản nghe thấy tiếng chuyện....

      tới giành lại bàn chải đánh răng, hung hăng ném xuống đất!

      trả lại cho tôi.... tôi rất bẩn, tôi chưa đánh răng xong!” Đỗ Lôi Ti khẩn trương .

      cần chải nữa, răng chảy máu!”

      Đỗ Lôi Ti vừa nhìn thấy bàn chải của mình bị ném xuống đất, bắt đầu chà xát cơ thể mình cho đến khi cả người đỏ hồng vẫn chưa chịu dừng tay.....

      Bùi Tuấn Vũ ôm chặt vào lòng, bế lên giường, lạnh giọng cần kỳ nữa!”

      muốn, tôi vẫn chưa kỳ sạch, tôi muốn tắm tiếp!” Đỗ Lôi Ti lẩm bẩm.

      dùng môi trực tiếp che miệng lại, từ từ hôn sâu.....

      Đôi môi dọc theo cổ, xuôi xuống trước ngực của , muốn dung hơi thở của mình tấy bẩn thỉu mà những tên đàn ông kia đụng qua cho đến khi cả người đều là những vết hôn của ....

      chống lại, giống như đụng chạm đó có thể tấy sạch cơ thể cùng cảm giác bẩn thiu trong lòng.
      Last edited by a moderator: 23/2/16
      thuyt thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      85 (P.48 )

      Nhìn bóng dáng ra, Lâm Thanh điên cuồng kêu gào “Đừng , đừng , Tuấn Vũ, em thể mất ......”

      Lâm Thành nhìn con điên cuồng gào thét, còn làm ra chuyện như vậy, trong lòng ra được cảm giác thế nào......

      thể làm gì khác hơn là ra lệnh cho cấp dưới “Đưa công chúa về!”

      “Ba, Tuấn Vũ con, ấy con!” Lâm Thanh chảy nước mắt, điên cuồng gọi.

      Khi quay lại phủ tổng thống, Lâm Thành nhìn thấy dáng vẻ điên cuồng của con , rất đau lòng “Quản gia, gọi bác sĩ tới đây!”

      “Đúng!” Trả lời xong quản gia vội vàng chạy gọi điện thoại.

      “Ba, Tuấn Vũ con, ba phải tin con? Mau buông tôi ra, tôi tìm Tuấn Vũ!”

      “Lâm Thanh, con tỉnh lại , Tuấn Vũ căn bản con!” Lâm Thành cố gắng khuyên.

      Lâm Thanh nghe thấy ba mình vậy càng thêm điên cuồng giằng co, gào thét “Tuấn Vũ chỉ thích mình con, làm sao có thể thích người giúp việc đê tiện kia chứ.......?”

      Lâm Thành tự trách mình, tại sao lại để con biến thành bộ dáng thế này? Nếu phải lúc ông quá cưng chiều bây giờ trở nên như vậy.

      Nhưng việc đến nước này còn có thể làm gì chứ?

      Lâm Thành chảy nước mắt nhìn con , thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ ra ngoài.

      Lâm Thành gặp bác sĩ trong phòng khách “Bác sĩ,làm ơn hãy chăm sóc cho con tôi!”

      “Tổng thống yên tâm, tôi làm hết khả năng đễ chữa trị cho con ngài!” Bác sĩ cung kính trả lời.

      xong hai người vào phòng Lâm Thanh.

      Bác sĩ tới trước mặt công chúa, kiểm tra, quay đầu nhìn tổng thống “Tổng thống, tạm thời công chúa bị bệnh trong lòng, trước mắt tôi tiêm thuốc an thần cho công chúa, để ấy nghỉ ngơi tốt, sau này tính tiếp!”

      Lâm Thành nhìn con nằm ngủ mê man, bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài.

      Cả đêm này, Bùi Tuấn Vũ muốn vô số lần, đến khi trời sáng mới dần dần ngủ!

      Đỗ Lôi Ti ngủ yên giấc, trong mơ luôn xuất người đàn ông, thể nhìn khuôn mặt người đàn ông kia, cố gắng muốn nhìn nhưng được......

      “Lôi Ti......Lôi Ti......?” Bùi Mộng na ngồi cạnh giường kêu .

      từ từ mở mắt nhìn người trước mặt, gì!

      “Lôi Ti, chị làm sao vậy? Có phải gặp ác mộng ?” Bùi Mộng Na lo lắng hỏi.
      Đỗ Lôi Ti xuống giường vào nhà tắm, mở vòi hoa sen tắm rửa......

      Bùi Mộng Na thấy như vậy rất đau lòng, phải trải qua hai lần bị bắt cóc, lần này nếu trai tới kịp, hậu quả tưởng tượng được!

      “Lôi Ti, cần tắm nữa, cơ thể chị bây giờ rất sạch, nếu chị cứ tắm như vậy da của chị bị trầy xước!” Bùi Mộng Na khuyên.

      Bùi Mộng Na khuyên chừng nửa tiếng nhưng có thể dễ dàng nhận thấy người trong nhà tắm nghe thấy những lời đó......

      bất đắc dĩ lấy điện thoại, bấm số “Alo, ......”

      “Chuyện gì?” Bùi Tuấn Vũ hỏi.

      “Lôi Ti vẫn ngừng tắm, phải làm sao?” Bùi Mộng Na nóng nảy hỏi.

      “Em chờ chút, lập tức quay về!” xong cúp máy.

      Bùi Tuấn Vũ lập tứ bấm số mở miệng “Đường Vũ, bây giờ lập tức quay về phủ tổng thống!” xong cầm áo khoác mặc vào xoay người ra khỏi phòng.

      “Tổng thống, chuẩn bị xe rồi!” Đường Vũ cung kính .

      Bùi Tuấn Vũ ngồi vào xe, ra lệnh “Có chuyện gì gọi điện cho tôi!” xong bảo tài xế quay về phủ tổng thống.

      Bùi Mộng Na thấy trai xuất lập tức tới vội vàng , nhìn Lôi Ti xem, bây giờ Lôi Ti lại đòi về nhà, muốn gặp mẹ, nếu cứ như vậy, cơ thể Lôi Ti chịu được!”

      “Em ra ngoài !” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng .

      nhìn em ra ngoài, đến cửa phòng tắm “Mở cửa!”

      “Người tôi rất bẩn, tôi muốn tắm, tôi muốn về nhà......” Đỗ Lôi Ti ở trong phòng tắm .

      Bùi Tuấn Vũ mở cửa phòng tắm, mở miệng “ bẩn, vậy ý của là tôi cũng rất dơ bẩn?”

      Đỗ Lôi Ti nghe thấy như vậy liền sững sờ, thái độ rất buồn cười....

      “Sao? Nhanh như vậy quên rồi sao? Có muốn tôi làm lại để nhắc nhớ ?” Bùi Tuấn Vũ vừa cười vừa bước tới.

      Đỗ Lôi Ti theo bản năng lùi về phía sau, phòng tắm rất trơn, lập tức ngã mặt đất, đau đến nỗi khuôn mặt nhắn nhăn lại “A.... Cái mông đau.....”

      Đỗ Lôi Ti lấy tay xoa mông, nhíu mày “Người đàn ông chết tiệt này, nhanh tới giúp tôi?”

      Bùi Tuấn vũ khẽ nhếch miệng “Là gọi tôi tới, ngàn vạn lần đừng hối hận!”

      cảm thấy tổng thống những lời này có gì đó hơi lạ? phải chỉ bảo đến đỡ dậy sao, sao phải hối hận chứ?

      Trong đầu tổng thống nghĩ gì vậy?

      Đỗ Lôi Ti ngồi đó nhìn người đàn ông xấu bụng nhích lại gần mình, từ từ ngồi xuống, tại sao lại nhìn như vậy chứ?

      theo ánh mắt nhìn, nhìn xuống cơ thể mình, nhất thời sợ đến kêu to, hai tay che trước ngực “Đồ lưu manh, nhanh ra ngoài ....”

      “Là gọi tôi tới đỡ dậy, bây giờ lại bảo tôi tránh ra, rốt cuộc có ý gì?” Bùi Tuấn Vũ ngồi xuống cạnh .

      “Tôi.... tôi.... bây giờ tôi cần, .... nhanh ra ngoài ?” Đỗ Lôi Ti đỏ bừng mặt .

      “Vậy tốt, xem ra cần tôi đỡ, tôi ra ngoài đây!” xong Bùi Tuấn Vũ đứng dậy xoáy người ra ngoài.

      Đỗ Lôi Ti cố gắng từ mặt đất đứng dậy nhưng cái mông rất đau, thể làm gì khác hơn là gọi “Đừng, đừng quảy đầu lại, tôi lấy khăn tắm quấn người rồi hãy quay lại!” xong, Đỗ Lôi Ti tìm khăn tắm nhưng trong phòng thấy cái khăn tắm nào.

      Phải làm sao.....

      Tại sao lại xảy ra chuyện này chứ?

      Sớm biết làm như vậy, làm hại Mộng Na lo lắng, bây giờ tốt rồi, khiến cho người đàn ông chết tiệt này quay về mình còn bị bêu xấu!

      “Xong chưa?” Bùi Tuấn Vũ kiên nhẫn .

      “Ha ha.... ha ha....” Đỗ Lôi Ti cười tiếp “Cái đó, tôi quên đem khăn tắm vào, có thể giúp....”

      thể!” Bùi Tuấn Vũ từ chối.

      Mẹ kiếp, người đàn ông chết tiệt. hẹp hòi, chưa đợi xong từ chối, bất lịch .

      Đỗ Lôi Ti chợt nghĩ gì đó, nhìn người đàn ông bên cạnh mình, mở to mắt hỏi “ muốn làm gì?”

      Bùi Tuấn Vũ cười, đôi môi mỏng mấp máy “Làm tiếp việc tối hôm qua!” xong ôm vào lòng ra khỏi nhà tắm.

      “Nhanh buông tôi ra, nhanh buông tôi ra.... đồ lưu manh này.....” Đỗ Lôi Ti gào thét.

      Bùi Tuấn Vũ di tới cạnh giường, chưa kịp chuẩn bị gì, buông lỏng hai tay, người trong lòng rơi giường lớn, khuôn mặt nhắn nhăn lại “A.... cái mông của tôi.....”

      Bùi Tuấn Vũ cười “ trách tôi được, là tôi buông ra!”

      Đỗ Lôi Ti nhăn nhó nhìn có phải là đàn ông ? Tôi chỉ câu như vậy ....”

      Bùi Tuấn Vũ tới tủ quần cáo lấy hộp thuốc ra, tới giường “Tôi có phải là đàn ông hay biết sao?”

      căn bản phải đàn ông!” Đỗ Lôi Ti khẳng định.

      lật Đỗ Lôi Ti nằm giường, chổng mông lên.....

      Đỗ Lôi TI hoảng sợ hỏi “ muốn làm gì?”

      “Tôi muốn làm gì lát nữa biết!” xong Bùi Tuấn Vũ lấy lọ dầu trong hộp thuốc ra bôi lên mông .

      Đỗ Lôi Ti ngờ, người đàn ông luôn lạnh lùng, cả ngày dáng vẻ kiêu ngạo lại có thể chăm sóc như vậy.....

      Bùi Tuấn Vũ nhìn tấm lueng mảnh khảnh của , bàn tay bôi thuốc từ từ dừng lại....

      hôn gáy , từ từ dọc theo cái lưng trắng như tuyết, từ từ di chuyển xuống đùi ....

      Đỗ Lôi Ti cảm thấy cơ thể có sức đụng chạm, sửng sốt, chợt lao người tới, trợn to mắt “ muốn làm gì?”

      Bùi Tuấn Vũ hai mắt tràn đầy dục vọng nhìn chằm chằm cười “Tôi muốn chứng mình lời !”

      cái gì?” Đỗ Lôi Ti hiểu hỏi.

      Đỗ Lôi Ti suy nghĩ ràng là muốn ăn đậu hũ của còn tìm cớ, người đan ông này là.

      ngờ lại mau quên như vậy, phải tôi phải là đàn ông sao? Vừa đúng lúc bây giờ tôi có thể chứng minh!” xong, Bùi Tuấn Vũ che đôi môi lảm nhảm của .

      Lúc tiến vào khu vực bí của , Bùi Tuấn Vũ khàn giọng “Nhớ, nếu như nhớ nhà, cần làm những chuyện nhàm chán này khiến người khác lo lắng!”

      Đỗ Lôi Ti nằm đó nghĩ sao lại biết chứ? ràng là có khả năng diễn xuất, lần này lại bị nhìn thấu, haiz.......
      Last edited by a moderator: 23/2/16
      thuyt thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      86 (P.48 pic 2)

      Lâm Thành ngồi nhìn con bất đắc dĩ lắc đầu.

      Lâm Thành mở miệng “Lâm Thanh, cuối tháng này con chuẩn bị kết hôn , ba gả con !”

      Lâm Thanh nhìn vẻ mặt nghiêm túc của ba, van xin “Ba, con muốn kết hôn, con rất Tuấn Vũ!”

      “Con có thể tỉnh táo chút được ? Tên họ Bùi kia căn bản con, con lại dám làm ra chuyện như vậy, mặt mũi của ba cũng bị con vứt hết!” Lâm Thành tức giận .

      “Ba, con biết ba thương con nhất, van xin ba, đừng gả con ra ngoài......” Lâm Thanh cầu xin.

      Lâm Thành bất đắc dĩ nhìn “Lâm Thanh, cuối tháng này nhất định con phải kết hôn, quyết định vậy !” xong ra ngoài.

      Sau khi khóa cửa liền ra lệnh cho hộ vệ “Canh chừng công chúa đến cuối tháng!”

      Lâm Thanh ngồi giường, khóc lớn, sao mọi chuyện lại đến nước này chứ? ràng ba rất ta, bây giờ lại gả ta cho người đàn ông quen biết......

      ta nằm giường lớn, nhớ lại những chuyện mình làm, ta làm sai sao? Nhưng dù có làm sai ta cũng bị trừng phạt, ta bị mấy người đàn ông kia hãm hiếp nhưng tại sao ta vẫn phải kết hôn chứ?

      Lâm Thanh vừa nghĩ tới bị mấy người đàn ông kia hãm hiếp trong lòng liền cảm thấy khó chịu nhưng mà, thực tế ác giả ác báo, chỉ có thể gánh chịu, xem như ta với ba sao chứ, người giúp việc đê tiện kia cũng bị ta hành hạ......

      Về phần người đàn ông mà ta điên cuồng kia, ta chôn trong lòng mình......

      Sau màn mây mưa Đỗ Lôi Ti đỏ mặt nhìn người đàn ông nằm cạnh mình, mở miệng ......Sao biết tôi dối để về nhà?”

      Bùi Tuấn Vũ nhìn , khẽ nhếch miệng “Tối hôm qua ngủ rất yên ổn, hơn nữa lại là người có tim phổi, ngủ giấc liền sao!”

      Đỗ Lôi Ti trừng mắt nhìn , chửi tục “Mẹ kiếp, sao tôi lại có tim có phổi hả? ràng tôi rất dịu dàng, tôi thế này còn phải do tạo nên sao, nếu phải tại , tôi có thể bị thương sao? nhìn tay tôi xem, nhìn cổ tay tôi xem!” xong liền đưa bàn tay của mình lên cho người đàn ông bên cạnh xem.

      Lúc Bùi Tuấn Vũ nhìn thấy đầu ngón tay đều là lỗ kim đâm, cổ tay bị phỏng, trong lòng khỏi khẩn trương, biết vì sao cảm giác trong lòng lúc này cực kỳ khó chịu!

      “Ba.......ba......” Bùi Vũ vừa gọi vừa chạy vào.

      Đỗ Lôi Ti vội vàng kéo chăn che cơ thể mình lại, chăn cũng chui vào trong chăn.
      Bùi Tuấn Vũ “ muốn chết ngộp trong đó sao?”

      “Cái đó......Cái đó......” Đỗ Lôi Ti khẩn trương .

      Bùi Vũ nhìn thấy vậy “Người giúp việc này biết xấu hổ, dám quyến rũ ba tôi!”

      Bùi Tuấn Vũ chỉ mỉm cười, muốn xem này trả lời con trai thế nào.

      Đỗ Lôi Ti khẽ vén chăn, ở trong ngộp thở muốn chết, thằng bé còn biết những lời như vậy, những thứ này quan trọng, quan trọng là người đàn ông nằm bên cạnh gì chỉ mở miệng cười......

      đưa bàn tay bé của mình ra len lén hung hăng nhéo lên đùi người đàn ông bên cạnh, giọng “Người đàn ông chết tiệt, đều tại , còn cười gì chứ?”

      Bùi Tuấn Vũ hơi nhìu mày, lạnh giọng “Bùi Vũ, con ra ngoài trước !”

      , ba, đừng ở chung với người phụ nữ kia!” Bùi Vũ nhìn ba mình .

      “Bùi Vũ, ra ngoài, có chuyện gì lát nữa !” Bùi Tuấn Vũ lại .

      Bùi Vũ nghe ba mình thể làm gì khác là ra ngoài.

      “Nhanh ra ngoài!” Bùi Tuấn Vũ với .

      “Tôi ra được!” Đỗ Lôi Ti ôm chăn ra.

      ra?” Bùi Tuấn Vũ hỏi.

      “Tôi chính là ra được, đánh chết tôi cũng ra được!”

      “Vậy được, đây là , chúng ta lại vận động chút!” xong muốn chui vào trong chăn.

      Đỗ Lôi Ti vừa nghe như vậy lập tức từ trong chăn chui ra, hít thở khí trong lành, nếu ra ngất xỉu.

      Bùi Tuấn Vũ nhìn thấy ra ngoài lập tức che cái miệng nhắn của lại, hung hăng mút thỏa thích, sau đó mở miệng nên tùy tiện nhéo đùi đàn ông, như vậy khiến người ta tưởng quyến rũ họ đấy!”

      , chiếm tiện nghi còn ra vẻ, con trai
      [​IMG]

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      87 (P.49)


      Đỗ Lôi Ti nhìn , gì nữa, chĩ ngồi đó nghĩ phải làm gì thằng bé mới đối đầu với !

      “Lôi Ti, chị nghĩ gì vậy?” Bùi Mộng Na nhìn hỏi.

      Đỗ Lôi Ti sưng mặt “Còn có thể nghĩ gì ngoài cháu em!”

      “Tiểu Vũ chỉ là chưa hiểu, qua thời gian sau thằng bé hiểu!” Bùi Mộng Na .

      “Haiz, hy vọng vậy......!”

      “Cái đó, Lôi Ti.... ...” Bùi Mộng Na xấu bụng nhìn .

      Đỗ Lôi Ti tránh ánh mắt “Ánh mắt em như vậy là có ý gì? Sao chị cảm giác hoi sợ?”

      “Ha ha, em nhìn cơ thể đầy dâu tây đỏ của chị em liền nghĩ, đây là lần đầu tiên em thấy trai kích tình như vậy......” Bùi Mộng Na dùng ánh mắt mập mờ nhìn .

      “Em......” Đỗ Lôi Ti xong muốn đứng dậy đánh ấy.

      Bùi Mộng Na nhìn thấy tới, vội vàng chạy ra khỏi phòng.

      Đỗ Lôi Ti chạy nhanh ra khỏi phòng lúc chạy đến cầu thanh, cẩn thận vấp ngã, lập tức té nhào xuống sàn nhà “A, là đau!” nhăn mặt kêu.

      Bùi Mộng Na nhìn thấy ngã, vội vàng chạy tới, mở miệng hỏi “Lôi Ti, chị làm sao vậy?”

      có gì, chỉ là cẩn thận nên bị ngã!” Đỗ Lôi Ti .

      Bùi Vũ đứng bên lộ ra khuôn mặt oan ức “Dì, cháu xin lỗi, là cháu sai, cháu cẩn thận......”

      Lúc Bùi Mộng Na cúi đầu kiểm tra cơ thể , Bùi Vũ lén làm mặt quỷ với Đỗ Lôi Ti, cười hì hì “Đáng đời!”

      “Chỉ hơi đỏ, sao đâu!” Bùi Mộng Na ngẩng đầu .

      Bùi Vũ nhìn thấy mình ngẩng đầu lập tức thu hồi nụ cười, thay bằng vẻ mặt tự trách mình.

      Đỗ Lôi Ti cảm thấy hết nổi, ngờ thằng bé có thể thay đổi sắc mặt nhanh như vậy, chỉ biết trách mình xui xẻo đứng từ sàn nhà dậy tới ghế salon ngồi xuống.

      “Tiểu Vũ, sau này cẩn thận chút biết chưa?” Bùi Mộng Na nhìn cháu trai mình .

      “Vâng, cháu biết rồi!” Bùi Vũ giọng .

      Bùi Mộng Na tới ghế salon ngồi xuống mở miệng , hôm nay
      [​IMG]



      “Cốc cốc cốc......”

      “Mời vào!” Bùi Mộng Na .

      Tiểu Ngọc đứng ở cửa cung kính chủ, bữa tối chuẩn bị xong rồi!”

      “Được, xuống trước !”

      “Vâng, chủ!” Nó xong, Tiểu Ngọc xoay người ra.

      , chuyện đó cứ quyết định vậy , lát nữa cháu với ba!” xong chạy ra khỏi phòng.

      Bùi Mộng Na nhìn bóng lưng cháu mình, phải đưa tiểu Vũ ra ngoài chơi rồi, dù sao cũng chỉ là đứa trẻ, lúc nào cũng để thằng bé trong nhà như vậy đối với thằng bé tốt......

      Trong phòng ăn, lúc tất cả mọi người chuẩn bị ăn cơm, Bùi Vũ mở miệng “Ba, ngày mai là chủ nhật, con muốn cùng dì đến sở thú có được ?”

      thể!” Bùi Tuấn Vũ trực tiếp từ chối.

      “Ba, tại sao con thể ? Các bạn khác đều được ba mẹ đưa sở thú, sao con lại được !” Bùi Vũ xong hai mắt đỏ lên.

      Đỗ Lôi Ti nhìn vẻ mặt của cậu, rất đáng thương, tuy cậu còn nhưng thân phận của cậu lại cao quý, vì vậy nên tuổi thơ cũng khác với những đứa trẻ bình thường.

      Vì vậy thử mở miệng “Tuấn Vũ, cho Tiểu Vũ ra ngoài chơi chút , trẻ con vẫn nên ra ngoài khám phá chút!”

      , chị dâu cũng lên tiếng rồi, cho Tiểu Vũ sở thú !” Bùi Mộng Na ngồi bên cạnh cũng khuyên.

      Bùi Tuấn Vũ nhìn hai người ngồi trước mặt, thể làm gì khác hơn là gật đầu đồng ý nhưng mà tiếp “Ngày mai tôi sắp xếp cho người theo mọi người!”

      cần, như vậy quá nhiều người, khiến mọi người chú ý!” Đỗ Lôi Ti .

      , em cảm thấy cần phải có quá nhiều người theo như vậy, em, chị dâu cùng Tiểu Vũ là được rồi!” Bùi Mộng Na .

      Bùi Tuấn Vũ nhìn hai người lạnh giọng :Ăn cơm !”

      ......” Bùi Mộng Na thử lần nữa.

      Bùi Tuấn Vũ nặng nề để cái nĩa lên bàn, lạnh giọng mở miệng “Ăn cơm!”

      Đỗ Lôi Ti nhìn Bùi Mộng Na ngồi bên cạnh còn muốn mở miệng, lén dùng chân đá ý bảo nên nữa.

      Bùi Vũ nhìn thấy sắc mặt ba tốt lại còn co thở phì phò, mở miệng “Ba, , hai người đừng tức giận, con nữa!” xong, từ ghế trượt xuống chạy vào phòng.

      Bữa ăn tối cứ như vậy kết thúc, Bùi Tuấn Vũ quay về phòng làm việc.

      Bùi Mộng Na thở phì phò ngồ ghế sa lon, nhìn bóng trai lên lầu, tức giận “Chị dâu, chị xem trai em làm sao vậy chứ?”

      “Mộng Na, em đừng tức giận, chị
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :