1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã phúc hắc, vợ ngốc đáng yêu - Ti Mộng (150 P.90)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      58+59+60
      Sáng sớm ngày hôm sau, khi Đỗ Lôi Ti tỉnh dậy thấy Bùi Vũ khoanh tay trước ngực đứng ở cửa nhìn , sợ hết hồn, vội vàng lấy tay vỗ về trái tim nhò, “Cậu chủ, sao cậu đứng ở ngoài mà lên tiếng?”

      Bùi Vũ ngẩng đầu nhìn “Tại sao hôm qua tôi thấy ?”

      “A, hôm qua tôi ra ngoài cùng chủ, buổi tối mới về!” Đỗ Lôi Ti nhìn thằng bé trả lời.

      tôi ra ngoài làm gì? Sao lại về trễ như vậy?” Tiểu Vũ tiếp tục hỏi.

      Mẹ kiếp, đây là đứa bé mới hơn mười tuổi sao, tại sao lại hỏi kỹ như vậy?

      chủ ra ngoài mua đổ chuẩn bị cho bữa tiệc!”

      “A, phải nhanh khỏi chút, tôi còn muốn đưa tôi học, biết ?” Bùi Vũ ra lệnh.

      Dựa vào cái gì chứ, chính là có ba như nào con như vậy, quả là sai, sao hai cha con nhà này lại giống nhau như vậy chứ?

      Sau khi chuyện Bùi Vũ ra phòng khách, ngồi lên xe hơi cao cấp, đến trường!

      Đỗ Lôi Ti nhìn thấy bóng lưng thằng bé bất đắc dĩ lắc đầu, theo thói quen giơ tay nhìn đồng hồ, king ngạc “a” tiếng, Oh my god, thời gian trôi nhanh, chỉ mải chuyện với thằng bé, giờ tốt rồi, đến giờ gọi tổng thống dậy.

      bước nhanh lên lầu, tới phòng tồng thống, nhìn thấy cơ thể tuyệt mỹ của người đàn ông nằm giường lộ ra ngoài, chợt nghĩ đến tình huống hôm qua lúc gọi tổng thống dậy, khuôn mặt bỗng trở nên đỏ như trái cà chua.

      Bùi Tuấn Vũ giật mình tỉnh dậy nhìn thấy đứng đó, vẫn nhìn chằm chằm cơ thể , nhếch miệng “Thế nào? Hôm qua nhìn vẫn chưa đủ sao?”

      xong, cởi trần ngồi dậy nhìn .

      Đỗ Lôi Ti đỏ mặt “Tôi......tôi....... có nhìn , tôi chỉ, chỉ muốn gọi dậy......”

      “Sau đó sao?” Bùi Tuấn Vũ tiếp tục hỏi.

      Mẹ kiếp, sáng sớm hai cha con nhà này giống nhau như vậy!

      Đỗ Lôi Ti khẩn trương có, có gì!” xong chạy như làn khói ra khỏi phòng.

      Bùi Tuấn Vũ nhìn bóng dáng chạy ra ngoài của mỉm cười, vào phòng tắm.

      Bùi Mộng Na vừa mới ra khỏi phòng nhìn thấy đỏ mặt “Lôi Ti, sao mặt lại đỏ như vậy? Có phải lại nhìn thấy gì ?”

      có, có, chủ, nhanh xuống ăn sáng!” Đỗ Lôi Ti cà lăm .
      Bùi Mộng Na cười cười, ràng trong lòng biết lại còn hỏi.

      Cứ như vậy hai người vừa vừa cười xuống lầu, Đỗ Lôi Ti thấy Lâm Thanh ngồi bên bàn ăn, cung kính “Công chúa, chào buổi sáng!”

      Lâm Thanh nhìn cái, lại tiếp tục nghĩ tới kế hoạch kia.

      Đỗ Lôi Ti thấy công chúa gây rắc rối cho mình, nhìn Bùi Mộng Na chủ, tôi tới phòng ăn dành cho người giúp việc!”

      Tiểu Thanh đứng sau lưng Lâm Thanh, mặt hả hê nhìn Đỗ Lôi Ti, đôi mắt lộ ra tia sắc lạnh.

      “Công chúa, nếu có chuyện gì nữa tôi cũng xin phép tới phòng ăn dành cho người giúp việc!” Tiểu Thanh khom người hỏi.

      “Được!”

      Bùi Mộng Na ngờ, người giúp việc trong nhà lại gần gũi với mụ phù thủy kia như vậy, xem ra nhất định là có chuyện gì tốt lành.Đỗ Lôi Ti ở phía trước, tiểu Thanh bước theo sau, giọng quái ác vang lên “Ai, đem mình trở thành bạn của chủ sao? người làm làm gì có tư cách làm bạn với chủ nhân!”

      Mẹ kiếp, ngờ, người giúp việc này mắng chửi người cũng lôi ngay cả mình vào.

      “Người làm sao, lại còn phỉ hỏi ý kiến sao? đứng sau công chúa giống như con chó, còn bằng tôi!” Đỗ Lôi Ti chửi lại.

      Tiểu Thanh nghe cả khuôn mặt đỏ bừng “ mới giống chó, tôi xem sau khi buổi tiệc kết thúc rồi còn có thể phách lối !”

      Đỗ Lôi Ti dừng bước, đứng ở đó nhìn ta “Trong giời gian này tôi đều theo khuôn khổ, tôi làm chuyện gì sai, cũng phách lối, cũng lấy lòng ai!”

      xong Đỗ Lôi Ti nhìn ta thẳng tới phòng ăn.

      Ánh mắt ác độc của tiểu Thanh nhìn chằm chằm bóng lưng , để xem, nhất định ta khiến nhếch nhác rời khỏi đây.

      “Công chúa, ngày mai chúng tôi tổ chức tiệc!” Bùi Mộng Na .

      sao? Vậy là vui, tôi rất mong chờ xem buổi tiệc của đất nước như thế nào?” Lâm Thanh trả lời.

      Khi tổng thống tới phòng ăn, nhìn thấy hai người phụ nữ im lặng ăn sáng, chỉ đơn giản hỏi tiếng “Công chúa, chào buổi sáng!”

      “Chào buổi sáng, tổng thống, tôi mới nghe em ngày mai tổ chức tiệc, tổng thống có bạn nhảy rồi sao?” Lâm Thanh kiều .

      có!”

      “Nếu tổng thống có bạn nhảy, tôi cũng có bạn nhảy, hay là tổng thống để tôi làm bạn nhảy của được ?” Lâm Thanh hỏi thăm.
      “Được!” Bùi Tuấn Vũ khẽ gật đầu.

      Bùi Mộng Na nghe hai người chuyện, rất tức giận, ràng có chủ ý muốn làm bạn nhảy của trai, sao lại còn phả giả bộ hỏi như vậy chứ, người phụ nữ kia là ghê tởm.

      , hôm nay nếu có chuyện gì, em muốn ra ngoài cùng Lôi Ti!” Bùi Mộng Na vui .

      “Được, được về quá muộn, biết chưa?”

      “Được, biết rồi, dài dòng!” Bùi Mộng Na , bỏ bữa sáng xuống, vào phòng ăn dành cho người giúp việc.

      Đỗ Lôi Ti ăn sáng xong, vừa muốn cầm chén bát vào phòng bếp liền nhìn thấy Bùi Mộng Na vào.

      “Lôi Ti, phải với , mấy ngày nay cần làm việc, chuẩn bị ra ngoài cùng tôi?” Bùi Mộng Na đứng ở cửa .

      “Hả? Lại ra ngoài? chủ, mình !” Đỗ Lôi Ti nhíu mày .
      “Sao vậy, Lôi Ti, thôi, quên chuyện tối hôm qua tôi với sao?” Bùi Mộng Na vừa lôi kéo vừa .

      Tiểu Thanh nhìn thấy bóng lưng ra, khẽ hừ tiếng “Ai u, mọi người nhìn Đỗ Lôi Ti xem, mới đến mấy ngày mà có thể khiến chủ đối xử tốt như vậy, xem ra làm người phải có chút thủ đoạn!”Tiểu Ngọc nghe ta , mat61h ứng trả lời “Sao tôi lại nhìn ra là Lôi Ti xu nịnh chủ chứ? Xem ra có vài người ghen tỵ? Nếu như những người khác ghen tỵ cũng xu nịnh chủ sao? Hơn nữa, mở to mắt ra mà nhìn là chủ cùng cậu chủ thích Lôi Ti đấy!”

      Những người giúp việc còn lại nhìn thấy tình hình tốt cụng ngậm miệng lại .

      “Ở đây đến lượt chuyện sao?” Tiểu Thanh bất mãn .

      Tiểu Ngọc nghe ta , liền đứng dậy, cầm dĩa của mình, vừa vừa “Ai, ăn vô nữa, ăn sáng còn phải nghe chó điên sủa lung tung!”

      ai là chó điên?” Tiểu Thanh lớn tiếng , từ ghế đứng dậy.

      Quản gia nghiêm mặt, bực mình “Sao, nếu muốn ở đây rời khỏi phủ tổng thống , bằng im lặng!”

      Tiểu Thanh nhìn tiểu Ngọc vào phòng bếp, lại nhìn quản gia vừa mới mắng mình, trong lòng thầm nghĩ, hai người đều ức hiếp ta, ngày nào đó ta khiến người giúp việc cùng quản gia này phải quỳ xuống cầu xin tha thứ!

      Đỗ Lôi Ti bị Bùi Mộng Na lôi kéo quay về phòng mình, Nùi Mộng Na nóng nảy “Lôi Ti, nhanh lên, tìm bộ đồ thể thao thay ra, tôi liên lạc với giáo viên rồi!”

      Đỗ Lôi Ti mờ mịt nhìn , bây giờ bị chủ làm cho hồ đồ “ chủ, tìm giáo viên làm gì?”

      Bùi Mộng Na lấy tay gõ đầu cái, trợn mắt “Ai, tôi gì với , tối qua phải hôm nay tìm giáo viên dạy nhảy sao, sao mới đêm mà quên rồi?”

      “Hả? chủ, tại sap lại tìm giáo viên cho tôi?” Đỗ Lôi Ti vội vàng lắc đầu.

      “Nhanh lên, giáo viên dạy nhảy đó rất nổi tiếng, nhất định phải , thất hẹn với người ta chẳng phải bị rất khó nghe sao?”

      Đỗ Lôi Ti nghe chủ như vậy, thể làm gì khác hơn là vào phòng tắm thay đồ thể thao, cả người mặc đồ thể thao màu xanh, chân gày thể thao, tóc cột cao ra.

      Bùi Mộng Na nhất thời nhìn ngây ngẩn người, ngờ này lại có khuôn mặt đẹp như vậy, cả người mặc đồ thể thao, chân giày thể thao, tóc cột cao nhìn như ánh trăng sáng rất rạng rỡ.

      Xem ra nhìn nhầm người, oa, bây giờ kế hoạch kia của xem ra ngày đó cách xa nữa......

      Đỗ Lôi Ti thấy chủ nhìn chằm chằm mình, tò mò lấy tay quơ quơ trước mặt chủ “ chủ?”

      Bùi Mộng Na phục hồi tinh thần, kéo tay ra khỏi phòng, nhìn thấy người ngồi trong phòng khách “Công chúa, nhìn xem Đỗ Lôi Ti nh2 chúng tôi có xinh đẹp hay !”

      Bùi Tuấn Vũ từ trong tờ báo ngẩng đầu lên, kinh hãi, mấy ngày trước mặc váy nhìn rất nhắn, hôm nay mặc đồ thể thao lại tràn đầy sức sống.

      nhanh chóng thu hồi suy nghĩ, chỉ gật đầu “Được!”
      Last edited: 13/1/16

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      61+62+63
      Lâm Thanh ngờ, có sức hút lại xinh đẹp như vậy, chỉ lá ta tự tin, bất luận ở phương diện nào, ta cũng là người thích hợp hơn.

      này căn bản cũng thể sánh với ta, nếu như ta ở chung với người giúp việc chỉ làm người dân cả nước phỉ nhổ ta, cho nên ta có lòng tin người đàn ông này chọn ta.

      , nếu có chuyện gì nữa em với Lôi Ti ra ngoài đây!” Bùi Mộng Na nhìn ta .

      Lâm Thanh từ ghế sa lon đứng lên “Mộng Na, muốn đâu?”

      Bùi Mộng Na hết ý kiến, sao lại phải báo cáo với mụ phù thủy này sao?

      Nhưng ngại trai ở đay, chỉ có thể lạnh lùng “Chúng tôi muốn học nhảy!” Sau đó lại nghĩ tới điều gì đó, tiếp “Đúng rồi công chúa, buổi tiệc được tổ chức vào tối ngày mai!” xong, cầm tay Đỗ Lôi Ti ra ngoài.

      “Mộng Na, chờ chút, tôi cùng hai người được ?” Lâm Thanh dịu dàng .

      “Cái này.......Thân phận của quá cao quý, sao có thể chứ?” Bùi Mộng Na uyển chuyển từ chối.

      Lâm Thanh đứng đó nhìn tổng thống, Bùi Tuấn Vũ mở miệng “Mộng Na, đưa công chúa cùng !”

      Bùi Mộng Na thể làm gì khác là gật đầu đồng ý “Được rồi, nếu như sợ thân phạn của mình bị hạ thấp cùng !”

      “Mộng Na, có thể dợi tôi lát được ? Tôi muốn thay quần áo.”

      “Được, có thể!” Bùi Mộng Na thầm nghĩ là phiền phức.

      Lâm Thanh xong, xoay người về phòng mình, thay quần áo thể thao màu trắng ra, nhìn thấy tiểu Thanh đứng bên cạnh “Lát nữa khi bọn tôi , lấy cớ quét dọn phòng, vào phòng người giúp việc hạ tiện kia xem có chuyện gì mà mọi người biets , tôi về báo tôi biết, biết chưa?”

      “Vâng, công chúa!” Tieur Thanh khom người giọng trả lời.

      Lâm Thanh xoay người ra phòng khách, mỉm cười “Mộng Na, chúng ta thôi!” Vừa cánh tay vòng qua tay Mộng Na.

      Bùi Mộng Na rút tay mình ra khỏi tay ta mỉm cười “Công chúa, là tiểu thư ngọc ngà, ôm cánh tay người khác như vậy khiến người khác hiểu nhầm.”

      Ngay sau đó liền khoác tay Đỗ Lôi Ti “Lôi Ti, chúng ta thôi!”

      Lâm Thanh đứng đó lúng túng, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, vẫn duy trì nụ cười “Mộng Na, những lời đúng!”

      “Công chúa, nếu như còn gì muốn , chúng ta phải lên đường rồi!”

      “Được!”

      Bùi Mộng Na nhìn về phía trai bọn em đây!”

      xong ôm tay Đỗ Lôi Ti ra ngoài, hai người cùng ra ngoài xe, mở cửa sau xe, hai người cùng ngồi vào.

      Lâm Thanh cắn chặt răng, cố nén giận, mở cửa ngồi cạnh tài xế.
      Xe rời khỏi phủ tổng thống, phía sau có năm chiếc xe hộ tống, chiếc xe chạy đường nửa tiếng dừng lại.

      Bùi Mộng Na mở cửa dắt tay Đỗ Lôi Ti xuống, để ý Lâm Thanh ngồi cạnh tài xế.

      “Lôi Ti, tòa nhà này đẹp ?” Bùi Mộng Na mỉm cười .

      Đỗ Lôi Ti trợn mắt, đây là lần đầu tiên nhìn thấy tòa nhà lớn như vậy.

      “Lôi Ti, phải bây giờ rất tò mò bên trong thế nào sao?”

      “Đúng, rất tò mò!” Đỗ Lôi Ti .

      Lâm Thanh xuống xe tới bên cạnh hai người, nhanh chậm “Hừ, đúng là quê mùa, tòa nhà lớn như vậy mà chưa bao giờ thấy!”

      Bùi Mộng Na nghe ta , hài lòng trả lời “Công chúa, thân phận của cao quý mà có thể những lời như vậy, là làm tôi phải thay đổi cách nhìn của mình!”

      ?” Lâm Thanh muốn trút giận nhưng ta khống chế được, bây giờ phải lúc nổi giận, ngay sau đó đổi giọng “Mộng Na, xin lỗi, vừa rồi tôi lỡ lời, đừng buồn nha, còn có Đỗ Lôi Ti, đừng để bụng những lời tôi vừa nhé!”

      Đỗ Lôi Ti gật đầu “ sao, công chúa!”

      chủ, tổng thống cầu chúng tôi hộ tống vào!” Ba hộ vệ theo cạnh ba người.

      cần, các người về trước , khi nào chúng tôi về gọi các !” Bùi Mộng Na có dáng vẻ tiểu thư .

      “Vâng, chủ!”

      Sau đó hộ vệ ngồi lên xe, hàng sáu chiếc quay về phủ tổng thống.
      Ba người cùng vào tòa nhà, sau khi vào, Đỗ Lôi Ti bị choáng ngợp bởi cách bài trí bên trong.

      chủ, nơi này rất xinh đẹp!” Đỗ Lôi Ti vui mừng .

      “Lôi Ti, nơi này phải để ngắm, hôm nay chúng ta tới đây là có chuyện cần làm!”

      Lâm Thanh đứng bên cạnh dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn hai người, là quê mùa, là em tổng thống, hai người khác nhau là mấy.

      “Lôi Ti, chúng ta thôi!” xong cầm tay Đỗ Lôi Ti, về phía thang máy.

      Sau khi vào thang máy, Bùi Mộng Na ấn lầu hai mươi sáu, ba người im lặng đứng trong thang máy.

      “Ding ding......” Thang máy dừng lại ở lầu hai mươi sáu, ba người cùng ra khỏi thang máy.

      Bùi Mộng Na tới trước cửa kính dừng lại, cánh cửa kính này căn bản là người bên ngoài thể nhìn thấy bên trong.

      đẩy cửa vào, nhìn thấy người đàn ông khiêu vũ bên trong Bằng, tôi tới đây!”

      Người đàn ông luyện nhảy dừng lại, nhàng tắt nhạc, tới trước mặt “Mộng Na đến rồi, là sớm!”

      “Đến sớm chút được sao? Ngày mai nhà tôi tổ chức tiệc cho nên ,ới muốn dạy bạn tôi nhảy!” Bùi Mộng Na xong kéo Đỗ Lôi Ti đứng bên cạnh tới.

      Tiếu Bằng mỉm cười, vươn tay “Xin chào, tôi là Tiếu Bằng, Mộng Na gọi tôi Bằng, cũng gọi giống Mộng Na là được!”

      ......

      ......
      Đỗ Lô Ti xấu hổ nhìn người đàn ông trước mặt, hơi khom người vươn tay “Xin chào, tôi là Đỗ Lôi Ti, gọi tôi Lôi Ti là được!”

      Khi ta nắm bàn tay bé của , trong lòng hơi rung dộng, ta còn là xử nam, từ lâu cũng có cảm giác động tình, tại sao mới vừa gặp lại có cảm giác đặc biệt như vậy?

      “Khụ......Khụ......” Lâm Thanh giả bộ ho khan, ngờ có bốn người cùng đứng chỗ nhưng ba người kia lại làm như thấy ta, từ đến lớn, ta chưa bao giờ bị cư xử như vậy.

      Đỗ Lôi Ti vội vàng rút tay mình ra, ngượng ngùng “Tên của tôi chắc rất khó nghe, nhưng còn cách nào khác, đây là tên mẹ tôi đặt!”

      “Làm sao có thể chứ? Tôi cảm thấy tên Lôi Ti này rất thú vị!” Tiếu Bằng hóa giải lúng túng.

      “Khụ......” Lâm Thanh lại lần nữa lên tiếng.

      Lúc này Tiếu Bằng mới đưa tay về phía ta “Xin chào, tôi là Tiếu Bằng, gọi tôi Bằng là được!”

      Lâm Thanh nhìn bàn tay ta đưa ra chỉ thản nhiên “Được, biết rồi!”

      ta là công chúa của nước Hàn, sao có thể tùy tiện nắm tay thường dân chứ, cho nên ta vươn tay ra.

      Bùi Mộng Na tức giận nhìn người phụ nữ đáng ghét trước mặt, chịu được,ở đâu ta cũng muốn ra dáng công chúa, chỉ sợ cả nước biết ta là công chúa vậy.

      Tiếu Bằng lúng túng thu tay về, nhìn về phía bạn thân “Mộng Na, ai muốn học khiêu vũ?”

      “Tiếu Bằng, tối qua mình gọi cho cậu, là ngại quá, muộn như vậy còn gọi cho cậu, xin lỗi!” Bùi Mộng Na cười áy náy.

      “Mộng Na, nếu cậu như vậy mình giận, chúng ta là bạn bao nhiêu năm rồi, mình chỉ giúp chuyện có là gì chứ?”

      “Ha ha, cảm ơn nhiều!” xong, Bùi Mộng Na cầm tay Đỗ Lôi Ti, tiếp tục “Tiếu Bằng, người mà tối qua mình chính là ấy, mình muốn ấy tham gia bữa tiệc, ấy có căn bản về khiêu vũ rồi!”

      “Vậy học rất nhanh, Mộng na, cứ để mình lo!” Tiếu Bằng vỗ ngục đảm bảo.

      Mộng Na thu hồi nụ cười, có tinh thần “Còn có người bên cạnh này cũng muốn bắt chước!”

      Lâm Thanh vừa nghe thấy phải để người đàn ông kia chạm vào cơ thể cao quý của mình, lập tức từ chối “ cần, tôi tự nhảy!”

      Tiếu Bằng lắc đầu cái “Vậy tốt, Mộng Na, cậu cùng ấy vào phòng nghỉ ngồi chờ chút, bây giờ mình dạy Lôi Ti khiêu vũ, xế chiều mình giao cho cậu Lôi Ti biết khiêu vũ!”

      “Ha ha......Tiếu Bằng nghe cậu vậy mình rất mong chờ!” xong vào phòng nghỉ ngơi.

      Lâm Thanh nhìn thấy nếu ta đứng đó làm mất thân phận của mình nên cũng theo Bùi Mộng Na vào phòng nghỉ ngơi.
      Last edited: 13/1/16

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      64+65 +66
      Trong phòng khiêu vũ chỉ còn lại bóng dáng hai người, Đỗ Lôi Ti tự nhiên, bàn tay toát ra mồ hôi lạnh.

      Tiếu Bằng thấy tự nhiên, mỉm cười là bạn của Mộng Na vậy cũng chính là bạn tôi, cần khẩn trương như vậy, thả lỏng chút, bây giờ chúng ta bắt đầu luyện tập, tôi vừa mới đảm bảo với Mộng Na đó!”

      xong, kéo tay Đỗ Lôi Ti, về phía trước, vừa giảng giải kỹ càng, vừa ấn máy, tiếng nhạc liền vang lên.

      Tôi chờ đợi cho đến khi đêm mùa thu yên tĩnh

      Vẫn đủ thời gian tua lại nỗi nhớ

      Như kết thúc cuối cùng của bộ phim

      Những hình ảnh phai mờ dần

      Ký ức vẫn còn đọng lại như mới ngày hôm qua

      Tôi vẫn có thể cảm thấy

      Ngẩng đầu vẫn thể nhìn thấy gì

      Dưới mái hiên sau cơn mưa

      Đỏ thành vàng xanh, tôi thể tìm thấy ngày xanh

      Kể từ đó hai chúng ta ở hai thế giới

      Trong màu xám dần quên tất cả mọi thứ về

      Trong những năm qua đối với tôi

      Khi cầu vồng xuất tôi thể tìm thấy điệu nhảy đẹp

      Nhưng thể bay lên trời

      Đối với những nỗi nhớ về

      Mãi trong thế giới của

      Địa chỉ chính là tạm biệt

      Tiếu Bằng vòng tay ôm eo , tay nắm bàn tay bé của “Lôi Ti, walt có bảy điệu nhảy, chúng ta phải biểu chính xác biết ?”

      Đỗ Lôi Ti đỏ mặt gật đầu “Biết!”

      lớn như vậy nhưng đây là lần thứ hai bị người khác ôm như vậy, lần đầu tiên là tổng thống ôm, nếu so sánh hai người, vẫn thích tổng thống ôm trong lòng hơn, mặc dù chỉ là tình huống ngoài ý muốn.

      Tiếu Bằng tiếp tục giảng giải “Cách đếm nhịp, lấy hai tiểu tiết làm đon vị (123 456), phải chú ý nhảy, bất luận là lúc bắt đầu hay trong lúc khiêu vũ, quẹo phải nhất định phải 123.”

      Đỗ Lôi Ti nghe ta giảng giải, thầm đếm trong lòng.

      “Lôi Ti, tổng thể mà chính là bước đầu tiên là ra, bước thứ hai thẳng lên, bước thứ ba chuyển, bước thứ ba bạn nhảy nam từ từ quay về hướng bạn nhảy nữ, sau ba bước cơ hồ là có chuyển đổi, đây là lực muốn về phía người bạn nhảy. Trước giảm xuống, phải tránh lúc giảm xuống múa ra, sau đó đồng thời tại lúc cơ thể lên trước múa ra, thể quay chân, trong đó cần phải chú ý nhất là quy tác của chân đến cơ thể, sau khi hoàn thành động tác bước chân, thân thể tiếp tục lên trước. Nếu như theo loại này thời gian thực có thể là phút rưỡi. Trước tiên quẹo phải sau đó quẹo trái, dùng vai phải biểu diễn động tác, dĩ nhiên thời gian rất ngắn, lại từ phần hông ra, khi chuyện động, bả vai phải đưa ra trước, chân phải kéo ra cùng lúc.”

      Tiếu Bằng nhìn dịu dàng “Khi nhảy điệu walt, cơ thể phải chuyển động trước chân, hơn nữa còn phải ngừng chuyển động. Chú ý phải để lưng bàn chân xinh đẹp, bó sát lại, bề ngoài nhìn có vẻ động, bên trong lại có lực chuyển động mình. là 123 sau đó chuyển, duỗi thẳng cơ thể mới tới 456, hơn nữa 456 lui bước , phía sau căn bản cũng bất động. Hiểu điều này, lúc chuyển, chân dưới bất động, lúc múa thân thể chuyển, nguyên lý này của walt, dane, điệu tango đều có thể dùng.”

      “Hai là, trong ý thức chỉ muốn cơ thể tới, muốn xoay tròn, như vậy ngất. Nếu như cảm thấy choáng váng, vậy là bạn sai! Ha ha...”

      “Ba là, điệu walt lên xuống lớn, đó là điệu nhảy đại được cải biến từ điệu tango, là loại khiêu vũ nhàng nhất, nhất là ở bước thứ sáu phải kéo chân lên, cần phải chậm như điệu walt.”

      Đỗ Lôi Ti nghe ta giảng giải, nhớ điểm mấu chốt, theo bước chân ta, nhàng múa......Lúc Bùi Mộng Na vào phòng nghỉ, nhìn thấy bên trong có máy tính mở, thèm để ý tới người theo phía sau, trực tiếp ngồi xuống nghịch máy tính......

      mở website, vào trang blog, nhìn thấy bên trong có rất nhiều tin nhắn, ngờ, mới vừa viết tí như vậy mà rôm rả như vậy.
      Oa!!!

      là vui, nếu để trai biết, biết mặt ấy thế nào?

      Lâm Thanh vào phòng, nhìn thấy chiếc ghế salon, từ trong túi quần lấy ra cái khăn tay đặt ghế ngồi xuống.

      Bùi Mộng Na len lén liếc nhìn ta, là ghê tởm, là thích làm bộ, phải chỉ là công chúa thôi sao, có gì đặc biệt hone người!

      Lâm Thanh Nhìn Bùi Mộng Na ngồi trước máy tính mỉm cười “Mộng Na, có chuyện gì sao?”

      có gì!” Bùi Mộng Na có tinh thàn trả mời.

      Lâm Thanh lúng túng nở nụ cười, từ ghế salon đứng lên, tới cạnh “Mộng Na, sao lại chống đối tôi mãnh liệt như vậy?”

      Búi Mộng Na ngẩng đầu, mỉm cười nhìn “Tôi có, tính tôi vẫn như vậy, nếu như thích nghe, tôi cũng chỉ có thể xin lỗi!”

      xong lại hướng về phía bàn phím gõ......

      “Mộng Na, tôi biết thích tôi nhưng tôi vẫn phải những lời lòng tuy hơi khó nghe chút, tốt nhất nên quá thân với người giúp việc kia, như vậy làm mất thân phận của , còn nữa như vậy làm mất mặt!”

      Bùi Mộng Na im lặng trợn mắt, lại ngẩng đầu nhìn ta, mẹ kiếp, xem hoàn châu cách cách nhiều lần, cũng nhớ câu của hoàng hậu, xem ra ta ác độc giống như Dung ma ma!!!

      “Công chúa, tôi kết bạn với ai hình như liên quan đến , lại cũng lớn hơn tôi mấy tuổi, cần những lời như vậy với tôi, tôi làm tôi mất mặt, để ý tôi làm gì, tôi kết bạn với ai là quyền của tôi!” Bùi Mộng Na chút lưu tình , sau đó tiếp tục gõ bàn phím.

      Bùi Mộng Na cảm thấy đầu có ánh mắt nhìn mình, nhìn màn hinh máy tính “Công chúa, đứng mệt sao?”

      mệt, tôi chính là muốn xem viết gì?”

      Bùi Mộng na đứng dậy che laptop nhìn ta “ xin lỗi, đây là chuyện riêng, tiện để người khác xem!”

      Lâm Thanh bị ta khuôn mặt lúc trắng lúc xanh, chỉ im lặng , hai mắt đăm đăm nhìn , ta hạ mình chuyện với nhưng lại nể tình ta.

      Qua buổi tiệc ta thành nữ chủ của phủ tổng thống, đến lúc đó chờ xem!

      chủ, mệt quá, tôi vào nghỉ chút!” Đỗ Lôi Ti đẩy cửa vào.

      Bùi Mộng Na vội vàng đứng lên, ôm tay “Tiếu Bằng dạy thế nào?”
      rất tốt!”

      “Ah, sao thấy Tiếu Bằng vào?” Bùi Mộng Na nhìn về phía cửa.

      “Thầy lấy nước, tôi vào nghỉ trước!” Đỗ Lôi Ti xong nhìn về phía Lâm Thanh đứng.
      Đỗ Lôi Ti nhìn thấy sắc mặt Lâm Thanh rất khó coi, lúc này mới phát khí trong phòng hơi lạ, vì vạy thức thời ngậm miệng.

      “Lôi Ti, nước của đây!” Tiếu Bằng vào, đưa cho Đỗ Lôi Ti chai nước.
      Sau khi cầm chai nước : “Cảm ơn thầy Tiếu!”

      Tiếu Bằng mỉm cười nhìn “Đừng khách sáo, tôi rồi, là bạn Mộng Na, cũng chính là bạn tôi.”

      “Mộng Na, đây là của !” xong đưa cho Mộng Na chai nước.

      Tiếu Bằng nhìn Lâm Thanh có muốn uống nước ?”

      Lâm Thanh nhìn ta, lại nhìn hai người phụ nữ ngồi ghế, tay mỗi người đều cầm chai nước, cho nên ta cũng cầm lấy.

      “Lôi Ti, ngồi đây , tôi có chuyện muốn với Tiếu Bằng!” xong, đứng lên, kéo tay Tiếu Bằng ra khỏi phòng ngủ.

      Lâm Thanh thấy cửa phòng nghỉ đóng lại, cầm khăn tay đặt ghế sa lon, lau bàn tay vừa mới cầm nước, tới trước mặt Đỗ Lôi Ti.

      Vươn tay, túm toc Đỗ Lôi Ti, mặt hung dư “Tôi khuyên nên nhanh chóng rời khỏi phủ tổng thống, nếu biết chết thế nào!”

      Đỗ Lôi Ti trợn to mắt nhìn ta “Công chúa, phải biết, rời khỏi phủ tổng thống phải tôi muốn là được, cái này hỏi tổng thống xem, nếu tổng thống đồng ý, tôi lập tức rời khỏi đây!”

      Lâm Thanh dùng sức, hung hãn “Còn dám mặc cả?”

      “Tôi có!” Đỗ Lôi Ti bình thản tiếp “Công chúa, làm như vậy làm mất thân phận của chính mình!”

      Mẹ kiếp, mụ phù thủy này có thể so sánh với Dung Ma Ma, hai người giống nhau, chuyên n\bắt nạt người khác???

      Được rồi, dám phản bác, ai thân phận mụ phù thủy này cao quý như vậy.

      .......” Lời còn chưa hết, nghe thấy tiếng mở cửa, Lâm Thanh buông lỏng tóc , vừa mỉm cười vừa cầm tóc “Tóc rối rồi, tôi sửa lại giúp .”

      bên giúp sửa lại tóc, vừa thàm giật tóc , Đỗ Lôi Ti đau đến nỗi muốn khóc.

      Bùi Mộng Na tò mò, ngờ mụ phù thủy này lại có thể hạ mình sửa tóc cho Lôi Ti.

      Đánh chết cũng tin ta tốt bụng như vậy, nhất định có gì mờ ám.

      “Lôi Ti, sao chứ?” Bùi Mộng Na yên lòng hỏi.

      có, có chuyện gì!” Đỗ Lôi Ti tránh ánh mắt .

      Tiếu Bằng nhìn đồng hồ tay, mơ miệng “Lôi Ti, chúng ta tập chút nữa rồi ăn trưa!”

      “Được, phải dạy bạn tôi tốt, biết chưa?” Bùi Mộng Na dặn dò.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      67
      Sau khi ba nguoiwfra ngoài, tiểu Thanh lén chạy vào phòng của Đỗ Lôi Ti, ta vội vàng tìm kiếm mọi thứ trong phòng, đáng tiếc thu được gì, ta ngờ Lôi Ti lại bảo thủ như vậy, hình của đàn ông của có.

      Cuối cùng ta mở tủ quần áo, nhìn thấy bên trong có hộp quà xinh đẹp, ta mở ra......

      Bên trong chính là chiếc váy mà chủ tặng Lôi Ti, ta rất thích sờ mãi buông, lấy chiếc váy ra, tới trước gương, để chiếc váy người quay tới quay lui.

      người giúp việc mà lại được uu ái như vậy, ta ở phủ tổng thống hơn mấy năm, chưa từng được đối xử như vậy, ta cam lòng, rơ ràng dung mạo và vóc dáng ta đều hơn hẳn Đỗ Lôi Ti, nhưng tại sao......?

      ta ghen tỵ đến nỗi đỏ cả mắt, tìm trong ngăn kéo cây kéo, hung hăng cắt chiếc váy, nhất thời, chiếc váy biến thành vô số mảnh!

      Nhìn thấy sàn nhà rơi đầy mảnh vụn, vội vàng thu dọn, bỏ vào hộp quà, trả hộp quà về chỗ cũ, vội vội vàng vàng chạy ra khỏi phòng.

      “Tiểu Thanh, trong phủ tổng thống chaỵ tới chạy lui như vậy còn ra thể thống gì?” Quản gia .

      Tiểu Thanh bị sợ ngây ngẩn người, cố gắng điều chỉnh hô hấp “ có, có gì, tôi muốn xuống bếp xem chút!”

      “Được, !”

      Tiểu Thanh gật đầu vào phòng bếp!

      Trong phòng làm việc vamg lên tiếng Bùi Tuấn Vũ “Tình hình nước Hàn thế nào?”

      “Bây giờ nước Hàn rất bận, sau khi tôi nghe theo tổng thống để lộ tin tức kia ra ngoài, xem ra sau này nước Hàn dám bước vào nước chúng ta!” Đường Vũ trả lời

      “Được, tốt lắm, hôm nay còn chuyện gì nữa, cậu về !” Bùi Tuấn Vũ như có điều suy nghĩ.

      “Vâng, tổng thống!” Đường Vũ xoay người ra khỏi phòng.

      Bây giờ công việc được giải quyết xong, còn gì phải lo lắng, dứng dậy, tới cửa sổ nhìn cảnh tượng bên ngoài, ánh mặt trời làm nhớ tới người giúp việc buổi sáng, có nhiều tính cách co được dãn được, mặc quần áo giúp việc nhìn có vẻ già nhưng mặc trang phục khác lại có thể tôn lên vóc dáng của , làm cho cảm thấy ngoài ý muốn!

      nghĩ lại lần đầu tiên gặp , trường hợp đó cũng bình thường, bây giờ nghĩ lại cảm thấy rất buồn cười, chính cũng cảm thấy có hứng thú với người giúp việc này.

      Chỉ là loại hứng thú này trong nháy mắt tan vỡ, tin bất kỳ người phụ nữ nào, bởi vì trong lòng tất cả nhưng người phụ nữ đều giống nhau “tham lam hư vinh”

      Trong công việc, muốn nghiêm khắc, quản lý cả đất nước nhưng trong cuộc sống phải là người nghiêm khắc, chỉ là trong lòng cảm thấy u thấy lối ra, vốn dĩ nhà ba người hạnh phúc, cũng bởi vì lúc đó nghị viện , vợ liền bỏ và con trai .

      Những chỉ trích năm đó vẫn còn đọng bên tai , ngay cả có những chỉ trích này cũng chỉ có thể thu mình lại, mãi đén hôm nay mới có quyền lực này!
      68 (08.01.2016, 09:01)
      “Tốt lắm, Lôi Ti, hôm nay luyện tập cả ngày, hơn nữa còn có khả năng khiêu vũ, đây là học sinh tốt nhất của tôi!” Tiếu Bằng mỉm cười khen.

      phải là tôi có khả năng khiêu vũ mà là thầy giáo dạy tốt!” Đỗ Lôi Ti khách khí trả lời.

      Tiếu Bằng nhìn thấy dáng vẻ xấu hổ của , lại có cảm giác muốn trêu chọc nhưng suy nghĩ lại vẫn là thôi , dù sao cũng là lần đầu tiên gặp mặt, nếu như dọa sợ tố “Lôi Ti, chúng ta cần phải khen nhau như vậy, được rồi, Mộng Na đợi cả ngày, mọi người về nhà nghỉ ngơi , ngày mai còn phải chuản bị cho bữa tiệc!”

      Đỗ Lôi Ti nhìn ta khẽ gật đầu “Được, vậy tôi tìm chủ” xong về phía phòng nghỉ

      Khi đẩy cửa phòng nghỉ vào nhìn thấy Bùi Mộng Na ngồi trước máy vi tính gõ chữ, lên trước chủ, làm gì thế? Chúng ta có thể về rồi!”

      Bùi Mộng Na vừa cười vừa trả lời “ có, có gì, tôi chuyện với bạn thôi!” xong, tắt máy tính, thủ tiêu nội dung xem, lúc này mới yên tâm đứng lên.

      Bây giờ Lâm Thanh cảm thấy hôm nay ta làm mất thân phận của bản thân, cũng thể lấy lòng em của tổng thống, đối với ta đây chính là sỉ nhục!

      Bây giờ ta đầy căm phẫn, toàn bộ đều do người giúp việc đê tiện kia, chờ xem, buổi tiệc kết thúc, người giúp việc đê tiện kia có kết quả thế nào.

      Bùi Mộng Na nhìn thấy trong ánh mắt ta tỏa ra khí lạnh, xem thường người phụ nữ này rồi, xem ra, bây giờ phải cẩn thận chút, nếu mọi thứ lệch quỹ đạo mà thiết kế.

      “Công chúa, ngồi đủ chưa?” Bùi Mộng Na nhìn ta .

      Lâm Thanh từ ghế sa lon đứng lên, cầm khăn tay ném vào thùng rác, quay đầu “Mộng Na chúng ta về thôi!”

      Bùi Mộng Na cảm thấy hết nổi, sao lại cảm giác giống như đó là nhf ta vậy? Người phụ nuex này da mặt dày.

      chủ, chúng ta về thôi, nếu về trễ, cậu chủ tức giận!” Đỗ Lôi Ti giọng , sợ mụ phù thủy kia lại ăn hiếp .

      Nhưng rất bi kịch, khiến mụ phù thủy kia nghe thấy “Hừ, nghe những lời này sao tôi cảm giác như là chủ của phủ tổng thống vậy?”

      Mẹ kiếp, tại sao mụ phù thủy này cứ nhằm vào , ràng bản thân muốn ngồi lên vị trí chủ nhà lại còn cố tình vu khống cho .

      Nhưng cũng ngốc, hiểu, hai người ở cùng mái nhà tránh khỏi va chạm, tin, mụ phù thủy này ở đây mãi .

      “Ha ha, công chúa, biết đùa, sao tôi lại dám có ý nghĩ kia chứ, lsf chủ nhà mới đúng!” Đỗ Lôi Ti nịnh nọt.

      Bùi Mộng Na nhéo tay Đỗ Lôi Ti cười “Lôi Ti, chúng ta về thôi!”

      Đỗ Lôi Ti bị nhéo nhíu mày, Bùi Mộng Na trừng hai mắt, ý bảo sau khi về đến nhà lại , cho nên chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đau, ra khỏi phòng nghỉ.

      “Tiếu Bằng, bọn tôi về đây, cảm ơn cậu, tối mai nhớ đén sớm chút, cậu là bạn nhảy của tôi!” Bùi Mộng Na .

      “Được, tôi nhất định đến sớm!” xong vẫy tay với ba người.

      69(09.01.2016, 09:19)
      Lúc người giúp việc dọn cơm ba người vào, Bùi Vũ tới trước mặt Đỗ Lôi Ti “Giúp việc, đâu, sao muộn như vậy mới về?”

      Thằng bé quen gọi như vậy hơn nữa tổng thống cùng chủ cũng quản cho nên thằng bé vẫn dùng cách xưng hô này.

      “Tôi ra ngoài cùng chủ cho nên mới về muộn như vậy!” Đỗ Lôi Ti mỉm cười sau đó tiếp “Tôi về phòng thay quần áo rồi xuống nhà bếp!”

      “Thôi, Lôi Ti, đừng vội thay quần áo, cứ như vậy ăn cơm , dù sao cũng mệt cả ngày, ăn cơm rồi nghỉ ngơi sớm chút!” Bùi Mộng Na .

      “Vâng, vậy cũng được, tôi xuống nhà bếp xem chút!” xong xoay người về phía nhà bếp.

      “Công chúa, nếu còn chuyện gì vậy tôi quay về phòng!” xong, Bùi Mộng Na xoay người về phòng mình.

      Cả phòng khách to như vậy chỉ còn lớn đứng ở đó, Lâm Thanh cảm thấy đây là cơ hội rất tốt, nên muốn lấy lòng thằng bé này trước, vì vậy “Tiểu Vũ, dì rất thích cháu, dì làm mẹ cháu được ?”

      Đừng xem thường thằng bé tuổi nhưng trong lòng hiểu rất , người phụ nữ này mơ tưởng làm mẹ mình, đừng hòng mong chờ.......

      Bùi Vũ để ý đến ta, tới bàn ăn ngồi xuống.

      Bùi Mộng Na ở trong phòng ra ngoài, Bùi Tuấn Vũ nhìn thấy em mình về liền hỏi “ ra ngoài làm gì?”

      đừng vội hỏi, ngày mai !” xong kéo tay trai tới phòng ăn.

      Thức ăn liên tục được đưa lên, Đỗ Lôi Ti vừa định về phòng ăn dành cho người giúp việc liền bị Bùi Mộng Na kéo lại “Lôi Ti, hôm nay ăn cơm cùng chúng tôi !”

      , cần, cảm ơn chủ, tôi phải đến phòng dành cho người giúp việc!” Đỗ Lôi Ti từ chối.

      “Ngồi xuống!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng.

      Lâm Thanh cắn chặt răng nhìn người giúp việc này!

      Bùi Vũ phát huy tính bướng bỉnh, gắp miếng thức ăn cắn miếng lập tức nhổ vào trong chén, dùng muỗng múc bỏ vào chén Lâm Thanh.

      Sau đó mỉm cười “Dì ơi, phải dì muốn làm mẹ cháu sao, lúc cháu còn , mẹ thường ăn thức ăn thừa của cháu, dì ăn !”

      Ba người phụ nữ ngồi ngay đó trợn to mắt, mà người đàn ông kia mặt biến sắc ăn cơm.

      Bùi Mộng Na cố nén cười nhìn tình hình trước mặt......

      Lâm Thanh che miệng lại, chán ghét “Tôi muốn ăn, tôi về phòng trước!”

      Bùi Mộng Na thấy công chúa quay về phòng, nhịn được phá lên cười “Tiểu Vũ, cháu lợi hại, bội phục!”

      Đỗ Lôi Ti cảm thấy xấu hổ nhưng trong lòng cực kỳ vui sướng, choáng, rốt cuộc có người thay trời hành đạo.

      Oa, nghĩ tới đây lại cảm thấy là vui.

      Bùi Tuấn Vũ hắng giọng “Mộng Na, Tiểu Vũ, hai người hơi quá, đừng quên ta là công chúa, biết chưa?”

      “Hừ, người phụ nữ kia muốn làm mẹ con, con cần!” Bùi Vũ xong tức giận từ ghế nhảy xuống.

      “Tổng thống, chủ, tôi no, tôi về phòng trước!” xong, Đỗ Lôi Ti cũng chạy nhanh như làn khói quay về phòng mình.

      Lúc này chạy đợi đến bao giờ!!!
      Last edited by a moderator: 16/2/16

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      70(10.01.2016, 16:04 P.33)
      Sáng sớm ngày hôm sau, tất cả người giúp việc đều dậy sớm chuẩn bị cho bữa tiệc.

      Đỗ Lôi Ti cùng tiểu Ngọc sắp xếp phòng ăn, tiểu Ngọc tò mò hỏi “Lôi Ti, hôm qua cùng chủ đâu vậy, sao công chúa lại muốn theo?”

      chủ nhất định bắt tôi học khiêu vũ, tìm cho tôi giáo viên, tại sao công chúa lại muốn theo tôi đoán chừng là nhìn tôi vừa mắt?” Đỗ Lôi Ti xác định .

      Cứ như vậy buổi sáng trôi qua.

      Bùi Mộng Na nóng nảy tới bên cạnh Đỗ Lôi Ti “Lôi Ti, sao còn ở đây làm việc, phải phải làm sao?” Vừa vừa kéo về phía phòng mình.

      vào phòng, Đỗ Lôi Ti liền bị kéo về phía bàn trang điểm, đầu bị đè xuống “Lôi Ti, tóc rất tốt!” Bùi Mộng Na than thở.

      Cứ như vậy Đỗ Lôi Ti bị lay chuyển như con mực, khi mở mắt, nhìn thấy mình trong gương, rất kinh ngạc......

      tin được nhìn mình được trang điểm nhàng trong gương, tóc hơi xoăn, cực kỳ đẹp!!!

      Bùi Mộng Na thở dài “Lôi Ti, người luôn luôn có thể thay đổi, ngày hôm qua như ánh mặt trời tràn trề sức sống, hôm nay trở nên phong tình vạn chủng, ha ha ha......Xem ra chính là tài năng cần được bồi dưỡng!”

      Đỗ Lôi Ti xấu hổ chủ, tôi xinh đẹp như vậy đều là công của !”

      “Được rồi, đừng lời khách sáo như vậy nữa, chúng ta là bạn mà!” xong đẩy ra khỏi phòng “Nhanh quay về phòng thay chiếc váy mà tôi tặng !” xong đóng cửa lại.

      Đỗ Lôi Ti đứng ở cửa cười, quay về phòng mình!

      Khi quay về phòng mình, nhìn đồng hồm còn tiếng nữa là buổi tiệc bắt đầu, mở tủ quần áo, lấy hộp quà mở ra xem, nhất thời trợn tròn mắt, sao chiếc váy lại trở thành như vậy?

      Đỗ Lôi Ti đỏ mắt nhìn những mảnh vải vụn trong hộp quà, uất ức khóc......

      Lâm Thanh ở trong phòng mình thay váy xong chờ buổi tiệc bắt đầu, ta nhìn tiểu Thanh đứng bên “Chuyện ngày hôm qua tôi giao làm thế nào rồi?”

      “Công chúa, tôi điều tra được gì, chỉ là, có chuyện nghe xong rất vui!” Tiểu Thanh lấy lòng .

      “Chuyện gì?”

      “Người giúp việc kia tối nay tham gia buổi tiệc được!”

      Lâm Thanh cho rằng mình nghe nhầm, nhíu mày hỏi lại “ gì?”

      “Tôi đem chiếc váy của ta cắt thành vải vụn, xem ta làm sao có thể tham gia buổi tiệc!” Lại tiếp “Người giúp việc đó nghĩ mình là ai chứ, ại dám so với công chúa!” Tiểu Thanh hiểm .

      Lâm Thanh mỉm cười nhìn ta “Rất tốt, chỉ cần sau này nghe lời tôi, tương lai rất tốt!”

      Tiểu Thanh thấy công chúa bắt đầu tin tưởng mình liền nhân lúc rèn sắt khi còn nóng “Công chúa, kế hoạch mà tôi với , tối nay tiến hành sao?”

      “Được, nhất định được phạm sai lầm, nếu tự biết hậu quả!” Lâm Thanh lạnh lùng .

      “Công chúa, vậy tôi ra ngoài chuẩn bị!”

      “Được!” Lâm Thanh gật đầu.

      71(10.01.2016, 16:07 P.34)

      Đỗ Lôi Ti ôm hộp quà ngồi khóc, phải vì giá tiền của chiếc váy, cũng phải tham hư vinh, mà cảm thấy đây là quà chủ tặng, phải có trách nhiệm quý trọng món quà này!

      “Lôi Ti, thay váy xong chưa?” Bùi Mộng Na vào phòng.Đỗ Lôi Ti nhìn thấy , uất ức khóc chủ, chiếc váy tặng tôi biết sao lại thành ra thế này, xin lỗi......”

      Bùi Mộng Na nhìn những mảnh vải vụn, tức giận “Ai dám ở phủ tổng thống làm ra chuyện này chứ?”

      chủ hay là tôi tham gia buổi tiệc nữa, cảm ơn chủ giúp đỡ tôi!” Đỗ Lôi Ti vừa khóc vừa .

      “Lôi Ti, đừng khóc, buổi tiệc sắp bắt đầu, tới phòng tôi, tôi tìm chiếc váy của tôi cho , đừng ghét bỏ là được, chuyện này đừng với ai, sau khi buổi tiệc kết thúc, tôi điều tra!” xong, lặng lẽ kéo Đỗ Lôi Ti về phòng mình.

      Phòng khách sang trọng lộng lẫy, những bóng đèn màu tinh xảo, sáng lấp lánh, phối hợp cùng sàn nhà sáng choang, cùng những màn che màu xanh tạo cảm giác bất ngờ đối với những người đến đây.

      Buổi tiệc chính thức bắt đầu, Bùi Tuấn Vũ lên sân khấu, đứng trước microphone “Hoan nghênh mọi người, bởi vì em mới từ nước ngoài về cho nên muốn mở tiệc ăn mừng, hy vọng mọi người chơi vui vẻ!” Lúc này, cầu thang có hai xuống, chậm rãi tới.

      xong, dưới sân khấu vang lên tiếng vỗ tay, điệu nhạc Walt vang lên, mọi người rối rít tìm bạn nhảy......

      Lâm Thanh vừa định tới tìm tổng thống khiêu vũ, Bùi Mộng Na vội vàng đẩy Đỗ Lôi Ti đứng bên cạnh vào trong lòng , Lâm Thanh lúng túng đứng đó, sắc mặt vô cùng khó coi.

      , còn đứng đó làm gì, mỹ nữ xinh đẹp ở trong lòng rồi còn muốn gì nữa chứ?” Bùi Mộng Na bất mãn .

      Ha ha, xinh đẹp như vậy ở trong lòng tin chính là Liễu Hạ Huệ lòng trắc .

      Bùi Tuấn Vũ nhìn thấy ánh mắt của mọi người đều chú ý tới mình, chỉ có thể “Công chúa, bài tiếp theo chúng ta cùng nhảy” xong, hai người nhàng tiến ra giữa phòng khách.

      nhìn trong ngực cười đùa giỡn “Hôm nay mặc chiếc váy này nhìn rất đẹp, muốn quyến rũ tôi sao?”

      Đỗ Lôi Ti nghe liền sững sờ, cà lăm “Quyến rũ ......” Sau đó khinh thường “Chỉ là vọng tưởng rồi, đừng tưởng mình đẹp trai liền có thể khinh thường người khác!”

      “A.......” Đỗ Lôi Ti cảm thấy đám quạ bay ngang đầu.

      Ngay sau đó nở nụ cười “Tổng thống.......tính cách ngang bướng của tôi lại tái phát, van xin tha thứ cho tôi!” Đỗ Lôi Ti xong mặt nhăn lại.

      thầm nghĩ trong lòng, tổng thống, đừng mọn như vậy, nếu chết chắc.

      tự trách mình, tại sao suy nghĩ, chưa gì ra miệng?
      Bùi Tuấn Vũ buồn cười nhìn , giúp việc này là thay đổi liên hồi, xem ra cuộc sống sau này của buồn chán.

      “Công chúa, chúng ta qua kia uống ly !” Bùi Mộng Na mỉm cười .

      Lâm Thanh nhìn “Mộng Na, sao tôi cảm giác buổi tiệc này căn bản phải tổ chức vì ?”

      Bùi Mộng Na làm như có gì trả lời “Vậy tổ chức vì ai chứ?”

      xong, về phía bàn rượu.

      Lâm Thanh nhìn bóng hai người khiêu vũ, ánh mắt lạnh lùng, người giúp việc kia vô dụng, cắt váy ta liền thể xuất , kết quả......

      Sau khi bản nhạc kết thúc, mọi người ra nghỉ ngơi, Lâm Thanh bưng ly rượu sớm bỏ thuốc tới trước mặt tổng thống.

      “Tổng thống, uống ly chúc mừng!” Lâm Thanh giơ ly .

      Khi ta nhìn cái ly đưa đến miệng , có thanh cắt ngang......

      , thư ký Đường đến rồi!”

      “Được, xem chút!” xong thuận tay đưa ly rượu cho Bùi Mộng Na.

      Lâm Thanh trợn to hai mắt, ngờ người giúp việc kia lại nghĩ ra cách cùi bắp như vậy, việc hư nhiều hơn là thành công.

      Mắt thấy con mồi đến tay lại bay mất, xem ra là phải dựa vào bản thân, bây giờ ta muốn đổi kế sách, xoay người vào góc.

      “Lôi Ti, ly rượu này cho , cùng tôi nhảy đẹp!” Bùi Mộng Na vui vẻ .

      Đỗ Lôi Ti vừa uống rượu vừa mỉm cười chủ, quá khen!”

      Bởi vì công hiệu của thuốc, Đỗ Lôi Ti cảm thấy cả người nóng ran, lấy tay lau mồ hôi trán chủ, tôi vào nhà vệ sinh lát!”

      Khi vào nhà vệ sinh dùng nước lạnh rửa mặt, cảm giác thoải mái......

      Bùi Tuấn Vũ mấy câu với thư ký, vốn dĩ phải quay về phòng làm việc nhưng khi ngang qua nhà vệ sinh nghe thấy ở trong phát ra thanh, vào vừa nhìn......

      Người mới vừa cùng khiêu vũ ngồi dưới đất, đôi chân dài trắng như tuyết lộ ra ngoài. Khuôn mặt đỏ bừng mê sảng “Nóng quá...... khó chịu......”Vừa vừa ngừng kéo chiếc váy người.

      Bất đắc dĩ, Bùi Tuấn Vũ thể làm gì khác hơn là ôm từ nhà vệ sinh vội vàng quay rời khỏi lầu .

      tới phòng , nhàng đặt lên giường, Đỗ Lôi Ti vòng tay ôm cổ thoải mái......”

      nhíu mày, nhìn trước mặt, ràng vừa rồi vẫn còn tốt, sao bây giờ lại trở thành bộ dáng như thế này?

      Nhìn khuôn mặt đỏ ửng của cảm thấy có gì đó đúng, vì vậy, giơ tay sờ trán ......

      Đỗ Lôi Ti bỗng có cảm giác có cái gì đó chạm vào mình, cảm thấy rất thoải mái, đôi tay đặt lên tay .

      Bùi Tuấn Vũ muốn rút tay ra nhưng nằm giường nắm mãi buông.

      đưa bàn tay còn lại muốn kéo tay ra nhưng đúng lúc đó......

      Đỗ Lôi Ti vòng tay ôm chắc cổ , kéo thấp đầu xuống, dùng cái miệng nhắn của mình kề sát đôi môi mỏng của .

      sững sờ, ngờ này lại có đôi môi mềm mại như vậy, theo bản năng chìm sâu vào nụ hôn này......

      nằm dưới cảm thấy đụng chạm này vẫn chưa thỏa mãn , dùng tay xé rách áo nhưng tiếc rằng vẫn chưa hài lòng, bàn tay trượt xuống phía dưới......

      A?

      Đây là cái gì?

      Tại sao lại cứng như vậy?

      Bùi Tuấn Vũ tối sầm mặt!

      “Dừng tay!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng quát.

      Bởi vì thuốc phát huy tác dụng rất nhanh, thân thể Đỗ Lôi Ti càng ngày càng nóng, thu hồi bàn tay bé của mình, tự xé rách váy mình mặc, chiếc váy dần dần tụt xuống, đôi chân trắng nõn của dần dần lộ ra ngoài......
      72(11.01.2016, 10:53 P.34)

      Sáng sớm ngày hôm sau, Đỗ Lôi Ti bị ánh nắng mặt trời làm cho tỉnh giấc, dùng tay che mắt!

      cố gắng mở mắt, nhìn thấy cách bố trí của căn phòng liền hoảng hốt, chợt ngồi dậy......

      “A...... là đau......” Đỗ Lôi Ti khe hô, cơ thể giống như bị xé nát, eo rất đau, nhìn xuống dưới, lại khỏa thân......

      Nhìn xuống chút nữa lại thấy có bàn tay đặt bụng !

      đột nhiên nhìn sang, lại là......lại là tổng thống!!!

      Nhìn lại đống hỗn loạn giường, ràng từng xảy ra “cuộc chiến xác thịt”

      Oh my god!!!

      vẫn thể tin, cho rằng bản thân nằm mơ, kết quả dùng tay hung hăng nhéo cánh tay mình, khe kêu “ là đau......”

      Mẹ kiếp, lại ngủ cùng tổng thống......?

      là kinh thiên động địa!

      dường như luôn có nghiệt duyên với tổng thống.

      ...... lại đem tổng thống ăn sạch ......

      Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

      Ai có thể cho biết?

      “Tối hôm qua rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Sao lại thể nhớ ra chứ?” Đỗ Lôi Ti ngồi giường tự trách bản thân.

      Sao lại ăn sạch tổng thống chứ?

      Người đàn ông này cả ngày lạnh lùng, mặt lạnh như băng, có thể trở thành tổng thống nhất định phải người đơn giản, tại sao có thể làm chuyện tày đình như vậy chứ?

      Lần này tốt rồi, tổng thống chỉnh mới lạ, cả đời này phải tự lo liệu rồi!

      Tại sao lại là tổng thống chứ???

      Bây giờ ai có thể cho phép thuật chứ, đem tất cả những gì trước mặt xóa hết.

      Vì sao những chuyện như vậy luôn rơi vào người chứ? Ai có thể cho biết vì sao chứ?

      Chuyện như vậy chỉ có thể nhìn thấy trong truyện hoặc phim, sao lại có thể xảy ra người chứ?

      cố gắng nghĩ lại chuyện tối qua nhưng vừa nghĩ tới đầu liền dâu, chỉ có những mảnh vụn lẻ tẻ xuất ......

      loáng thoáng nhớ tới ngày hôm qua, đầu mình choáng váng, cơ thể cực nóng, muốn tìm thừ gì đó giải nhiệt.

      Trong trí nhớ, người đàn ông kia mực từ chối, đụng chạm, sau đó bàn tay chạm vào vùng cấm địa của người đàn ông......

      “Đây chình là do tự làm.” người đàn ông khốn khổ nhìn người phụ nữ nhắn trước mặt!

      Hai cơ thể, quấn lấy nhau......

      Đỗ Lôi Ti, vô ý kêu lên “ là ai? Sao cơ thể của lại mát như vậy, thoải mái!”

      Vì muốn xua tan cơn nóng trong người, người phụ nữ quấn chặt lấy vật mình tìm thấy, cơ thể mát lạnh của người đàn ông, vui vẻ cọ lên người đàn ông!

      nhất thời nổi tính háo sắc, hướng về phía người đàn ông, sở “Cái gì vậy? Sao lại có miếng vải che ở đây chứ.” Lẩm bẩm, đưa tay liền kéo xuống.

      giống như thăm bảo tàng, tiếp tục thăm dò.

      Ai ngờ sau lúc thăm dò, người đàn ông nhịn được trêu đùa của người phụ nữ liền lật người lại đè ở phía dưới.

      Người đàn ông hung hăng hôn đôi môi của , chút thương hoa tiếc ngọc.

      Cơ thể Đỗ Lôi Ti tràn đầy dấu dâu tây.

      Tay của nghỉ ngơi lát lại làm loạn “Bắt được rồi, đây là gì vậy, to!!!”

      Đầu Đỗ Lôi Ti bị vẩn đục, chỉ có cảm giác mình bị đè ở dưới, thể hít thỏe được.

      nặng, tôi muốn ở dưới, tôi cũng muốn ở .” Nghĩ tới đây muốn khóc.

      Ông trời sao ông đánh chết !

      Hu hu hu......

      Sao lại xui xẻo như vậy chứ?

      Lúc Bân, nhiều lần Bân mmuoons đều đồng ý, cảm thấy lần đầu tiên phải để dành cho đêm tân hôn, hoặc là dưới buổi tối lãng mạn......

      Lần này tốt rồi, cái gì cũng có.

      Bây giờ phải làm sao, nếu lát nữa tổng thống tỉnh dậy, rất phiền toái, phải làm sao, nhăn mặt.

      Chợt hai mắt tỏa sáng, hay là trốn , miễn sao đừng để cho tổng thống bắt là được.

      nhìn tổng thống ngủ bên cạnh, thấy ngủ, rón rén vén chăn, xuống giường.

      “A......” Đỗ Lôi Ti đứng vững, ngã nhào sàn nhà, che miệng khe kêu.

      theo bản năng nhìn người đàn ông nằm giường, kết quả lại nhìn thấy cơ thể trần truồng của tổng thống......

      Gò má Đỗ Lôi Ti đỏ lên, lập tức lấy tay che mắt, ngón tay len lén tạo ra khe hở.

      thầm mắng bản thân trong lòng, đến lúc nào rồi mà còn háo sắc như vậy!
      cuống quýt nhặt chiếc váy gần giống miếng vải rách, miễn cưỡng mặc lên người.

      Đỗ Lôi Ti vừa mặc váy vừa suy nghĩ phải lấy gì bồi thường cho tổng thống?
      Dường như nghĩ ra gì để bồi thường!

      Đúng rồi! Đỗ Lôi Ti nghĩ đến gì lẩm bẩm “Trong ví còn ít tiền nhưng bây giờ lại mang ví! Nếu như có đem theo cũng chỉ có mấy trăm đồng, có tác dụng gì?”

      Thôi, hay là trươc tiên tránh , tránh cho hồi tổng thống tỉnh lại nhìn thấy muốn trốn.

      giống như ăn trộm lén lút cầm giày của mình, về phía trước cửa, từ từ di chuyển, trong miệng còn lẩm bẩm “Ngàn vạn lần được tỉnh, nên tỉnh lại......”

      Mắt thấy cửa gần ngay trước mắt.

      Đỗ Lôi Ti mừng rỡ, nhanh chân bước tới.

      Oa, chỉ cần ra khỏi cánh cửa này, ai có thể phát ra phạm tội.

      Nhưng ông trời cho toại nguyện.....

      Cửa phòng ngủ bị người ngoài đẩy vào, hai lớn đứng trước cửa, trừng mắt nhìn người trong phòng......

      Đỗ Lôi Ti ngây người nhìn bọn họ, há to miệng nhưng thể gì.

      Lâm Thanh tức giận giơ tay, tát Đỗ Lôi Ti cái “Giúp việc đê tiện lại dám làm ra chuyện như vậy!”

      Đỗ Lôi Ti bị đánh ngây ngẩn người, cũng cảm thấy uất ức, ràng tối qua vẫn còn tốt, sao lại có thể xảy ra chuyện như vậy chứ?

      Bùi Mộng Na nhíu mày “Công chúa, sao lại đánh người?” xong liền tới bên cạnh Dỗ Lôi Ti.

      “Sao tôi thể đánh người giúp việc đê tiện kia?” Lâm Thanh hiểu hỏi.

      Bùi Mộng Na khe hừ “Công chúa, hình như hiểu lầm rồi? Đây là chuyện của nhà chúng tôi, chỉ là khách, tôi nhớ có quyền can thiệp.”

      Lâm Thanh hung hăng trừng mắt nhìn bọn họ, xoay người ra khỏi phòng.

      Bùi Mộng Na liếc ta cái, nhìn về phía Đỗ Lôi Ti cười “Lôi Ti, cả đêm tôi tìm thấy, ra là ở đây.”

      Đỗ Lôi Ti nhìn thấy thằng bé, đôi mắt ngấn nước, hai mắt nhìn chằm chằm .
      Last edited by a moderator: 16/2/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :