Chương 42: Tôi chỉ thích mạnh mẽ, kích thích
Ông ta nhìn Lâm Trí vô cùng chân thành, liền kéo cậu đến khoang tàu.
“Chàng trai: ở chỗ chúng tôi có bang Côn Luân, trong năm Bang chru có lão Tam, ta rất ngang ngược, rất háo sắc, phụ nữ qua tay rất nhiều, có thể so với phi tử của hoàng đế, hôm đó tôi thấy ta khiêng vai, ra từ trong hang động, chính là trong hình.” Ông lão nhớ lại .
“Ông à, ta tên là gì?” Lâm Trí muốn gặp người này.
“Chàng trai, tôi thấy cậu còn trẻ, chớ trêu chọ những người như thế, rất nguy hiểm,” Ông lão tốt bụng .
“Ông à, cho cháu ?” Lâm Trí đòi hỏi . Vì vậy ông lão lại tiếp tục .
“Bang chủ của Côn Luân tên là Mục Hung Hi, người cũng như tên, thích những ngực to. Nge trong tên của năm người quản lý trong bang đều có chữ Hung, chỉ là đồng nhưng đồng nghĩa, Bang Côn Luân ở đây chính là bá chủ, ai dám trêu chọc.” Lâm Trí nghe ngóng cẩn thận. Lúc cậu còn vụng trộm để lại khoản tiền, hi vọng ông ấy có thể có cuộc sống tốt hơn.
Lâm Trí hỏi thăm nhiều người cuối cùng cũng biết Mục Hung Hi ở đâu. Cậu mang theo nghi vấn trong lòng mà tìm tới.
“Đại ca: bên ngoài có thằng nhãi muốn tìm , mấy ngày nay luôn dò hỏi về , cho nên có muốn đuổi thằng nhãi đó ra ngoài .” tên côn đồ báo cáo.
“Oh? Cho vào, để ông đây xem xem là tên nào dám liều mạng như vậy.” Mục Hung Hi cúp điện thoại, tiếp tục chiến đấu hăng hái.
Chỉ chốc lát sau Lâm Trí được đưa vào, trong phòng có ai, nhưng hình như bên trong còn có căn phòng khác, loáng thoáng nghe thấy tiếng người chuyện.
“!@#$%$@, em khiến tôi kích tình. Đồ đàn bà dâm đãng......” Người chuyện chính là Mục Hung Hi.
“Ghét - - người ta còn chưa chuẩn bị xong đấy? Vậy mà xông vào.” giọng phụ nữ mềm mại lên tiếng.
“ chỉ thích chơi mạnh mẽ, lúc đây mới kích thích. Mẹ nó, con quỷ , nước nhiều…… nhưng thích.” Người đàn ông bận rộn .
Tên côn đồ ở bên ngoài len lén cười, Lâm Trí mặt đổi sắc. Ước chừng qua hơn nửa giờ Mục Hung Hi mới chịu ra. Vung tay kêu đàn em ra ngoài.
“Nhóc con, là cậu tìm tôi.” Mục Hung Hi hỏi. Lâm Trí nhìn thấy người này đúng là tên thô bỉ.
“Đúng vậy, tôi có việc muốn hỏi.” Lâm Trí giữ gìn lễ độ , dù sao cũng địa bàn của người ta.
“Có rắm phóng, đừng có vờ vịt với tôi.” Mục Hung Hi nhịn được .
“Được, vậy tôi thẳng, từng thấy qua ấy hay chưa?” Lâm Trí lấy ra tấm ảnh của Quan Vũ Hạm hỏi.
Mục Hung Hi sững sờ, nhìn qua hình, rồi nhìn Lâm Trí. Xem ra cậu ta biết gì đó?
“Tôi gặp qua? Cậu là ai? Mau tên ra?” Mục Hung Hi thừa nhận.
“ ấy là vợ tôi, tôi muốn biết hôm đó xảy ra chuyện gì?” Lâm Trí ra mục đích.
“Ha ha……………………………” trận cười điên cuồng. Nghĩ thầm: ra là đại ca muốn mình bảo vệ có chồng, khẩu vị nặng, nhưng phải lại, cái đó rất có khẩu vị, kể từ khi nhìn thấy, những người ta chơi qua cũng bằng? Nhất là bộ ngực đẹp đẽ đó. Nếu như phải đại ca dặn dò là được chạm vào, trở thành đồ ăn rồi. Chứ đâu tiện nghi cho tên nhóc này.
Lâm Trí kiên nhẫn chờ đợi, Mục Hung Hi dừng lại tiếng cười.
“Tôi biết vợ cậu, chỉ nhận chỉ thị của người khác mà ngẫu nhiên cứu vợ cậu, còn cái khác biết gì cả.” Mục Hung Hi cực kỳ thẳng thắn. Xem ra người này chỉ mỗi háo sắc, tính tình lại phóng khoáng.
“Lâm Trí lại thay vợ mình cám ơn ân nhân cứu mạng, rồi hẹn gặp lại.” xong cũng rời luôn. Mục Hung Hi nhìn theo bóng lưng của cậu mà ngẩn người ra. Sau đó điện thoại vang lên.
Chương 43: Súc sinh - - cút ngay
“Đại ca, là à? Em muốn tìm đây? Chuyện nhờ em bảo vệ đó? Lại còn cho người khác làm chuyện này, phải bắt buộc em ra mặt, ra là người có chồng rồi? khẩu vị của đại ca đủ nặng lắm đây?” Mục Hung Hi giễu cợt .
“Ít nhảm thôi, gần đây thế nào rồi?” Đối phương nghiêm túc hỏi.
“Đại ca, người còn ở trong bệnh viện, có gì phải đáng lo nữa.”
“Bệnh viện? Tại sao lại ở bệnh viên?”
“Đại ca, ta bị xuất huyết cũng may sao rồi.” Mục Hung Hi giống như báo cáo công việc. Nhưng người bên kia điện thoại lời nào.
“Đại ca, nghe đấy chứ?” Mục Hung Hi cảm thấy đối phương gì, liền xác nhận chút.
“Ừm! Lần này vất vả cho cậu rồi.”
“Đại ca, em thấy hồn bị ta câu mất rồi, có muốn em thủ tiêu luôn chồng ta , như thế ta là của .” Mục Hung Hi lấy lòng .
“Ngậm cái miệng thúi của cậu lại, cho phép quấy rầy ấy.” Đối phương liền cúp điện thoại.
“Đại ca luôn lạnh lùng lại có thể chung tình với phụ nữ như thế! Nếu là em nên giúp thế nào đây?” Mục Hung Hi cúp điện thoại xong, ngồi ở chỗ đó suy nghĩ, vì em ta có thể lên núi đao xuống biển lửa. Nhưng phải làm thế nào mới có thể để đại ca có được ta đây? Nhất định phải nghĩ chu toàn chút.
Lâm Trí ra khỏi phòng làm việc của Mục Hung Hi, trong lòng nghĩ xem là ai sai khiến ta làm như vậy, vừa rồi cũng có hỏi vì sợ bứt dây động rừng, có lẽ người này chỉ là con cờ, là ai có thể sai khiến bang chủ Côn Luân như thế? Hơn nữa cái người sắc quỷ này lại còn động tới Vũ Hạm, Vũ Hạm sinh non vì bị kinh sợ, chứ bác sĩ cũng có ấy bị quan hệ dẫn tới sinh non, sau đó kiểm tra thân thể ấy cũng có thứ gì, cũng có dấu hiệu bị hành hạ.
Rốt cuộc người đứng sau là ai? Lâm Trí trở về bệnh viện, có lẽ ấy biết tất cả xảy ra thế nào.
“Gần đây cậu bận rộn gì vậy?” Quan Vũ Hạm hỏi Lâm Trí.
“ tìm người cứu em từ hang động?” Lâm Trí cẩn thận nhắc tới chuyện này.
“Vậy sao? Tìm được chưa?” Lâm Trí nhìn thấy cảm xúc của Quan Vũ Hạm rất ổn định liền tiếp tục .
“Tìm được rồi, nhưng mà ta chỉ nhận ủy thác của người khác, hết lòng làm việc cho người đó, cho nên cũng biết ta là ai.”
“Rốt cuộc người đó là ai chứ?” Quan Vũ Hạm tiếp tục hỏi.
“Vợ à, có hỏi, bởi hỏi cũng , ta lại là người đứng đầu ở đây, nhưng cách ứng xử cũng thấy thẳng thắn.” Lâm Trí nhìn người rất chuẩn, coi như cậu hỏi, Mục Hung Hi cũng cho cậu biết.
“Vợ à, hôm đó xảy ra chuyện gì em còn nhớ ? Điều này rất quan trọng, muốn em bị nguy hiểm?” Lâm Trí rất lo lắng cho Quan Vũ Hạm mà an ủi.
Quan Vũ Hạm có bất kỳ biểu tình gì, giống như cũng muốn biết chân tướng là ai? Vì vậy liền suy nghĩ cẩn thận mọi chuyện xảy ra hôm đó, hy vọng có thể có chút đầu mối.
“Hôm đó, sau khi lẻ mình khỏi đoàn, tôi bỗng xa, cuối cùng cảm thấy rất nóng, vì vậy cũng định trở về, tới cái ngách tối, đột nhiên có bóng đen, lúc ấy tên đó dùng tay bít miệng tôi lại, sau đó tôi thấy chóng mặt liền ngồi dưới đất, còn ý thức, tay chân thể điều khiển, sau đó tên đó nắm tóc tôi, rồi kéo rơi khuyên tai của tôi xuống.” Lúc này, Lâm Trí mới móc khuyên tai ra.
“Là cái này sao?”
“Cậu tới hang động à” Quan Vũ Hạm hỏi.
“Đúng vậy, thấy em đâu nên tìm!” Lâm Trí nản chí . Vũ Hạm tiếp tục tiếp.
“Tên kia đúng là súc sinh, ta xé rách quần áo của tôi, tôi rất sợ hãi, nhưng nhúc nhích được, đúng lúc này có người tới, ta kêu ‘dừng tay’ tên súc sinh kia vừa quay đầu lại, liền bị cái gậy đánh phải. Sau đó tôi cũng biết nữa.” Quan Vũ Hạm đem hết những gì nhớ được ra.
“Vậy trước khi bị ngất, em có ăn gì hay ?” Lâm Trí nghĩ có người có thể hạ thuốc đối với Vũ Hạm?
Last edited by a moderator: 7/5/15