1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ông xã ngốc nghếch rất điên cuồng - Hi Vũ Yên (Full - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 20: Trở về

      " , tôi đưa về nhà." Quan Hùng Phách bình thản .

      Quan Vũ Hạm nghĩ thầm: đây là tên đại ca kia, tiếng của ta tràn đầy từ tính, rất đặc biệt. phải ta muốn giết chứ. loại sợ hãi trào lên trong lòng.

      "Các , muốn đưa tôi về nhà?" Quan Vũ Hạm cẩn thận .

      Quan Hùng Phách nhìn vẻ mặt sợ sệt trước mắt, nhịn được ôm vào trong ngực, cho an toàn.

      "Đừng sợ, có thể trở về nhà." Quan Hùng Phách cố gắng làm giảm giọng dịu dàng chút, sợ hù dọa . ta lấy ra bộ quần áo phụ nữ, đều là đồ mới, hơn nữa đều là hàng hiệu, kỳ quái hơn là số đo đúng với số đo của Quan Vũ Hạm.

      "Thay nó , quần áo của bẩn, tôi ra xe chờ ." Quan Hùng Phách rời .

      Quan Vũ Hạm cảm thấy nghi hoặc, nhưng mà, vừa nghĩ tới mình phải về nhà, liền mau chóng thay lấy bộ quần áo sạch , vì quần áo người là quá bẩn.

      ra khỏi phòng tối, chiếc xe dừng lại phía trước, thấy ra ngoài, cửa xe mở ra, ngoan ngoãn lên xe. Trong xe chỉ có hai người bọn họ, xe chạy . Quan Vũ Hạm dám nhìn người đàn ông trước mắt này, sợ bị diệt khẩu, bởi vì có thể cảm thấy khí chất người này, mọi người ở trước mặt ta, chỉ có phục tùng. Cứ như vậy, hai người đều chuyện. Sau khi đổi quần áo, Quan Vũ Hạm xinh đẹp hơn nhiều, vì sắc đẹp trời sinh luôn luôn bộc lộ ra ngoài, mà quần áo người lại rất thích hợp với .

      " à, đại ca làm sao vậy? Đối phương còn chưa chuyển tiền qua, mà đưa người ? Hơn nữa cảnh sát cũng nhúng tay vào chuyện này, cứ trở về như vậy rất rất nguy hiểm!" tên côn đồ hiểu .

      "Mẹ kiếp, ai biết được, trước kia chưa từng có loại tình huống này, !@#$%$@, mày cũng đừng quan tâm."

      ra Quan Hùng Phách có thể xử lý được đám cảnh sát, chỉ là bọn họ mất công toi, bởi vì ta tự mình thả người, đối phương cũng trả tiền, nhưng nguyên nhân là gì mà khiến ta làm như vậy?

      Bao nhiêu năm oai phong cõi, trở thành người có danh tiếng nham hiểm, nhưng hiểu sao lần này lại như vậy? Chẳng lẽ là. . . . . . . . . . . .

      "A Trí, con ăn chút ? Tiếp tục như vậy thân thể ốm mất." Mẹ cậu cũng đau lòng dụ dỗ con trai ăn chút.

      "Mẹ, Mẹ nghĩ ấy đâu?" Lâm Trí hết hi vọng, rất khổ sở mà .

      "A Trí, Vũ Hạm trở lại, con yên tâm, mẹ bảo đảm, nào con trai, mau ăn chút ?"

      "Mẹ, con ăn nổi." Đinh đinh đinh. . . . . . Điện thoại vang lên. Lâm Trí nhanh chóng chạy tới.

      "A lô, tìm được chưa?"

      "A Trí, ta muốn cho con biết, Hạm Hạm trở lại, ở bên cạnh ta." Mẹ Vũ Hạm hưng phấn .

      "Bác , con biết rồi, con nhanh chóng qua đó." Cúp điện thoại xong liền bỏ chạy, vừa chạy vừa : "Mẹ, Vũ Hạm trở lại, con đây." đợi mẹ cậu chuyện, người sớm chạy còn bóng dáng.

      "Vũ Hạm, Vũ Hạm, người còn chưa có vào gọi to."

      "Tôi ở đây." Quan Vũ Hạm ra từ trong nhà. Lâm Trí ôm cổ , cha mẹ Vũ Hạm cười cười trở về phòng ngủ.

      "Em đâu? Em đâu? Nếu em về tôi phát điên." Cậu ôm chặt, chỉ sợ chạy nữa, Vũ Hạm chuyện bị bắt cóc, muốn làm chuyện lớn hơn, cũng muốn đưa người đại ca kia vào ngục.

      Quan Vũ Hạm bị Lâm Trí ôm lấy, trong lòng cũng chịu nổi liền ô ô. . . . . . khóc, hận thể khóc hết sợ hãi mấy ngày nay.

      Nhìn thấy Vũ Hạm khóc, đáy lòng Lâm Trí cũng đau nhói. Quan Vũ Hạm vất vả mới dừng được khóc. phải mượn cớ vì sao mất tích? Kết quả là:

      "Tôi đụng phải thầy tướng số, ông ấy tính ra tôi muốn kết hôn, cảm thấy chính xác, liền trò chuyện vài câu, ngờ ông ấy : chú rể thương dâu, tin tôi phải thử cậu, cho nên mất tích mấy ngày, xem cậu có lòng hay , cho nên muốn giữ bí mật, cũng với ai. Vì vậy, đêm hôm đó, tôi liền ngồi xe ra vùng ngoại ô, tìm phòng vắng vẻ để ở, sau đó thấy ti vi thông báo tìm người, tôi liền trở lại." ra Vũ Hạm cũng biết cái thông báo tìm người này, những thứ này đều là nghe mẹ .
      Last edited by a moderator: 29/3/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 21: Hùng Phách phát uy
      Quan Vũ Hạm mất tích mấy ngày nay, Lâm Đông cũng có nhàn rỗi, ông vận dụng tất cả các mối quan hệ, hắc đạo bạch đạo đều có. Đừng thấy sở cảnh sát có tin tức gì, ra thông qua thế lực của Hắc bang, cũng thu thập được vài dấu vết, cũng biết vì sao Quan Vũ Hạm mất tích, hơn nữa còn có liên quan tới Quan Hùng Phách, nghe ta là kẻ hung ác, có thể là muốn gió có gió muốn mưa có mưa, nên biết tính nghiêm trọng của chuyện này, Lâm Đông cũng cho ai biết, là sợ mọi người lo lắng hơn, hai là sợ đối phương có bất lợi với Quan Vũ Hạm.

      Hôm nay Vũ Hạm bình an trở về, mặc dù chuyện bị bắt cóc, có lẽ là sợ hù dọa mọi người, nhưng chắc chắn Lâm Đông dừng lại việc điều tra nguyên nhân. Ông lấy ra khoản tiền lớn nhờ vào Hắc bang, nên tuyệt Tiểu♂Mèo♀Hoang đối cho phép cuộc sống của con mình có nguy hiểm. Nhưng ông vẫn thể nào hiểu nổi vì sao Quan Vũ Hạm lại thoát được khỏi đó?

      " Quan, tại sao lại thả con đó? Chúng ta có thỏa thuận?" Mạnh Tuệ Nhàn đè ép nội tâm phẫn nộ, chuyện với Quan Hùng Phách, vì cũng sợ Quan Hùng Phách phát uy.

      "Tôi làm việc tới phiên người khác quơ tay múa chân, về phần số tiền gửi lúc trước, tôi trả lại đủ, nên thỏa thuận lần này đến đây chấm dứt." Quan Hùng Phách như đinh đóng cột .

      " Quan, tiền là chuyện , chủ yếu là tôi muốn con đó sống dễ chịu, coi như lần này ta may mắn, lần sau nhất định tôi cho ta được tốt như vậy." Mạnh Tuệ Nhàn ra ý nghĩ của mình.

      "Đủ rồi, cuộc chuyện của chúng ta đến đây là kết thúc." Quan Hùng Phách cúp điện thoại, trong lòng hiểu vì sao lo lắng.

      Mạnh Tuệ Nhàn hiểu nổi Quan Hùng Phách lại cáu giận như vậy, có lẽ làm đại ca đều như vậy!

      Thời gian trôi qua rất nhanh, hôn lễ của Lâm Trí và Quan Vũ Hạm tới, tất cả mọi Tiểu♂Mèo♀Hoang người đều đắm chìm trong vui sướng, chỉ có Hàn Vinh Hi và Mạnh Tuệ Nhàn là có chút vui sướng nào, lần trước thất bại, cũng có thay đổi ý nghĩ độc ác của bọn họ, cũng có dừng lại việc trả thù, mà nó mới bắt đầu.

      Kể từ lần Quan Vũ Hạm trở về bình an, trong lòng lại xuất cảm giác khó hiểu, lúc nào cũng tập chung. Lâm Trí cũng biết có chuyện gì xảy ra, nhưng cậu lại có cảm giác, có việc gì đó? Có lúc cậu nghĩ: nếu như Vũ Hạm biết bọn họ có xảy ra quan hệ, còn có thể gả cho cậu hay ? Vì lấy được Quan Vũ Hạm, cậu liền bất đắc dĩ dối.

      Mà nếu như muốn từ từ theo đuổi , biết đến ngày tháng năm nào? này nhìn yếu đuối, nhưng ra đối với tình cảm rất coi trọng, Lâm Trí cũng muốn lúc này lại nảy sinh cố, liền ra tay trước chiếm được lợi thế, tình cảm có thể từ từ bồi dưỡng, cũng tin là thể giải quyết được .

      Lâm Trí biết Quan Vũ Hạm có tâm , nhưng cậu biết phải làm thế nào. . . . . . Chẳng lẽ là có tình cảm với cậu cho nên khổ sở sao? -- tuyệt đối -- tuyệt đối thể buông ra, là người phụ nữ của cậu, coi như bây giờ phải, cũng nhanh thôi. Tôi -- Lâm Trí, thể nào có Quan Vũ Hạm bên cạnh, loại tham muốn giữ lấy khống chế Lâm Trí.
      là ích kỷ, là bá đạo, có cách nào chia sẻ .

      "Chào: A Trí, tôi là Mạnh Tuệ Nhàn, có thời gian rảnh ? Ăn chung bữa cơm nhé? Nghe sắp kết hôn, chúc mừng, chúc mừng."

      Lâm Trí vùa tiếp điện thoại, liền sững sờ, ai là Mạnh Tuệ Nhàn? Chẳng lẽ là?

      "Oh, Xin chào, xin chào, có thể chứ, lần trước rất xin lỗi, tôi mời khách, coi như là nhận lỗi ." Lâm Trí Tiểu♂Mèo♀Hoang cúp điện thoại, nếu như phải bởi vì bác Mạnh và cha của cậu là bạn tốt, cậu cũng để ý tới! Ghét nhất là những õng ẹo.
      Last edited by a moderator: 29/3/15

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 22: Tiểu thư ngực lớn

      Quả nhiên là đại tiểu thư Mạnh gia, tìm chỗ cũng tệ, rất sang trọng và tao nhã.

      Chính là nhà hàng đồ ăn Nhật, mà Lâm Trí phiền nhất là ngồi dưới đất ăn, nhưng còn cách nào khác vì người ta chọn nơi này!

      "A Trí, đến rồi, chúng ta vào thôi." Mạnh Tuệ Nhàn cao hứng khi mời được vị soái ca này, cư sử giống như rất thân quen, mà Lâm Trí thấy bộ dạng ta tự cho là đúng như vậy, rất ghét, thế nhưng đành nhịn.

      Lâm Trí vừa dùng đồ ăn vừa ứng phó với vị tiểu thư ngực lớn này, nó có thể khiến đàn ông chảy máu mũi, nhưng hôm nay, ta đụng phải cậu chẳng có ích, vì ngoài Quan Vũ Hạm ra, cậu đều miễn dịch với người phụ nữ khác, hôm nay Mạnh Tuệ Nhàn ăn mặc cực kì quyến rũ, hơn nữa lại cực kỳ hấp dẫn, chẳng qua tất cả đều vô dụng, coi như có cởi hết toàn bộ ra, người này chưa chắc cắn câu.

      "A Trí, cứ dùng từ từ, tôi rửa tay chút."

      "Được, ." Cuối cùng Lâm Trí thở dài hơi: mẹ kiếp, A Trí với cả A Trí, khiến cậu nổi cả da gà, ở chung chỗ với loại phụ nữ này rất mệt mỏi.

      Mạnh Tuệ Nhàn ở trong phòng vệ sinh gọi điện thoại cho Hàn Vinh Hi.

      "Mấy người tới đây !" xong cúp máy.

      ra tại Hàn Vinh Hi ở chung chỗ với Quan Vũ Hạm.

      "Vũ Hạm, thời gian còn sớm, bằng chúng ta ăn cơm , rồi trở lại công ty sau?" Hàn Vinh Hi cố làm ra vẻ bình tĩnh .

      "Được, tôi cũng đói bụng, nhưng đâu ăn đây?"

      "Tôi biết nhà hàng Nhật rất ngon, cách chỗ này rất gần, chúng ta đến đấy ?"

      "Nghe vậy." Hai người rất vui vẻ cùng .

      Mạnh Tuệ Nhàn ra khỏi phòng vệ sinh, trở lại phòng ăn, cố ý đóng cửa, Lâm Trí cũng gì, cậu chỉ muốn mau chóng ăn xong bữa cơm này.

      Gian phòng này thông với đường bên ngoài, cho nên Quan Vũ Hạm và Hàn Vinh Hi đều phải qua. Lúc này điện thoại của Mạnh Tuệ Nhàn rung lên, ta liền hiểu. Bởi vì di động tắt chuông, cho nên Lâm Trí nghe thấy.

      "A Trí, tôi ăn no rồi, ăn no chưa?" Mạnh Tuệ Nhàn ân cần hỏi.

      "Ờ, ăn no, bằng chúng ta trở về !" Hai người đều đứng dậy. Hôm nay Mạnh Tuệ Nhàn lại đôi giày rất cao, liền cố ý vấp cái.

      "A! Chân của tôi." Lâm Trí vội vàng tiến lên đỡ, Mạnh Tuệ Nhàn thừa dịp nằm ở trong lòng Lâm Trí. màn trước mắt vừa lúc khiến Quan Vũ Hạm vào nhìn thấy.

      "Lâm Trí, cậu ở đây làm gì vậy?" Quan Vũ Hạm lớn tiếng.

      Hàn Vinh Hi tỏ vẻ xem kịch .

      "Lâm Trí, cậu là quá đáng? Cậu là người sắp kết hôn, lại vẫn kiềm chế như thế, Vũ Hạm phải làm sao?" Hàn Vinh Hi tỏ vẻ người tốt .

      "Vũ Hạm, phải như em thấy đâu." Lâm Trí lập tức buông Mạnh Tuệ Nhàn ra, vừa kinh ngạc vì sao Vũ Hạm ở đây.

      Quan Vũ Hạm nhìn người phụ nữ quyến rũ trước mắt, dường như hiểu mọi chuyện. chỉ vào Lâm Trí kêu to:

      "Cậu vô liêm sỉ, tới đâu cũng giở trò lưu manh." Quan Vũ Hạm tức giận đến nỗi tìm hết những lời khó nghe để mới hả giận. Mặc dù Lâm Trí bị oan uổng, nhưng nghe thấy chữ lưu manh, tính tình liền nóng nảy, tới trước mặt Vũ Hạm : "Đừng tranh cãi nữa, cùng tôi trở về."

      "Đừng có dùng bàn tay bẩn thỉu của cậu chạm vào tôi, cậu là ghê tởm." Lâm Trí mạnh mẽ lôi kéo Quan Vũ Hạm . Trái lại Mạnh Tuệ Nhàn và Hàn Vinh Hi tươi cười.

      Quan Vũ Hạm bị Lâm Trí nhét vào trong xe. Lâm Trí rất buồn lòng, cậu liều mạng mới có được , chẳng lẽ. . . . . . có nhận ra. nàng ngốc nghếch, nhất định tôi khiến em tôi, bất luận người nào cũng đừng muốn cướp em khỏi tay tôi.

      Qua mấy ngày liên tiếp, Quan Vũ Hạm cũng để ý tới Lâm Trí, mà Lâm Trí cũng ✻Diễn❇đàn❈lê❉quý❊đôn✽ giải thích, vì cậu cho là có cần thiết. Dù sao cũng là vợ của cậu, là người phụ nữ của Lâm Trí cậu.
      Last edited by a moderator: 30/3/15

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 23: Hôn lễ ngờ?


      Mặc dù Lâm Trí có giải thích với Quan Vũ Hạm, nhưng ngày kết hôn cũng đến, nên chỉ có thể thuận nước đẩy thuyền mà kết hôn.

      "Hạm Hạm, chuẩn bị xong chưa?" Mẹ Vũ Hạm vội vàng hỏi con .
      Từ hai giờ sáng bắt đầu bận rộn, thợ trang điểm, người chụp ảnh, áo cưới của dâu, lễ phục, còn có lễ phục của ba mẹ mình, đều do Lâm Trí chuẩn bị đầy đủ hết. Cả nhà ngừng bận túi bụi. Cha Vũ Hạm nhìn thời gian :

      "Mưa Hạm, xe hoa đến, con chuẩn bị xong chưa?"

      "Cha, chuẩn bị xong rồi."


      Lâm Trí cầm hoa dâu, tác phong nhanh nhẹn tới của nhà Quan Vũ Hạm, là trai tài sắc, khiến người khác phải ghen tị. Lâm Trí ôm lấy Vũ Hạm vào trong xe, nghĩ thầm: Bé con, cuối cùng em cũng là của tôi.

      Lâm Đông đặt khách sạn sang trọng nhất, tất cả sẵn sàng. Người điều khiển chương trình lên tiếng:

      "Xin mời mọi người ngồi vào bàn" tất cả khách quý cũng đưa tới những lời chúc phúc. . . . . .

      Sau khi nghi thức cử hành xong, trong đại sảnh đưa tới rất nhiều hoa tươi, còn có rất nhiều khách lạ đến, giới chính trị, giới văn nghệ, và cả nghệ thuật gia. . . . . . . . . Tóm lại là rất nhiều, cũng là nhân vật có máu mặt. Bọn họ đều là bạn bè của Quan Vũ Hạm. Lâm Trí thấy vậy về phía cha cậu : "Cha, là cha mời người ta tới sao?"

      " phải là cha" Lâm Đông cảm thấy kì lạ. Ông cũng quen biết gì nhiều với những người này, dù sao ông cũng làm thương trường, đều biết là người trong giới làm ăn.

      "Vũ Hạm, em biết những người này sao? Bọn họ đều là bạn của em?" Lâm Trí hỏi.

      "Tôi biết, chuyện này là sao? Những người có tiếng đó làm sao là bạn của tôi được chứ, tôi chỉ mới nhìn thấy trong TV thôi?" Mặc dù hai người chuyện, nhưng vẫn giữ vững nụ cười. mải , những người có tiếng này tới, bọn họ đều tới chúc phúc.

      "Quan tiểu thư: chúc hai người hạnh phúc."

      "Cám ơn. . . . . . . . . . . ."

      Cả hai biết chuyện gì, chỉ có thể cám ơn.

      Lâm Đông bận rộn cả ngày, khách khứa cũng , ông tới trước cửa sổ, đốt điếu thuốc, đây cũng là thói quen nhiều năm, trong lòng có chuyện liền muốn hút điếu.
      Gần đây có nhiều chuyện kì quặc xảy ra. Vũ Hạm tự nhiên bị bắt cóc, đối phương có đòi tiền, kì lạ hơn là vì sao Vũ Hạm có thể chạy thoát. Còn có việc hôm nay, trong hôn lễ lại có rất nhiều nhân vật lớn tới? Mà Lâm Đông ở trong giới thương trường cũng là công ty nhất nhì, thế nhưng ông cũng rất khó mà tiếp xúc được với họ. Nhưng tại sao? Những người này lại tự xưng là bạn bè của Quan Vũ Hạm?


      Lâm Trí cầm theo danh mục quà tặng tới.

      "Cha, những người này ra tay hào phóng, làm cho con phải hoảng sợ." Có thể thấy được số lượng , Lâm Trí là người thiếu tiền, phương diện làm ăn cha cậu cũng kiếm rất nhiều, nên cậu cũng thấy qua. Nhưng những người danh tiếng hôm nay đến đây, cũng khiến hôn lễ trở nên long trọng vẻ vang hơn, ngờ mỗi người còn tặng bao lì xì lớn như vậy.

      Cha của cậu gì, có lẽ là biết gì. Lâm Trí cũng im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, nét mặt hai cha con đều giống nhau.

      "Cha, có số việc nhìn bề ngoài rất yên lặng, nhưng chưa chắc thế. Lần này Vũ Hạm mất tích, khẳng định là có liên quan tới chuyện hôm nay, người tới đều là bạn bè của ấy, nhưng tại sao? Hơn nữa còn ra tay hào phóng như vậy."

      "A Trí, con nghĩ quá nhiều, còn sớm nữa, mau đưa Vũ Hạm trở về nghỉ ngơi ! Ngày mai còn có nhiều việc." Lâm Đông an ủi con trai.

      "Cha, con biết rồi, cha cũng về sớm chút."

      Lâm Trí và Vũ Hạm tiễn tất cả bạn bè và người thân xong, cậu liền đưa Vũ Hàm về nhà trước.

      Vũ Hạm tới nhà mới có chút quen, Lâm Trí liền dắt tay .

      "Vũ Hạm, tôi dẫn em xem tổ ấm của cúng ta chút." Bọn họ liền lên lầu hai.

      "Nhìn xem, thích ?" Lâm Trí dịu dàng .

      "Ừ, rất thích." Nhìn nét mặt Vũ Hạm cũng biết là rất hài lòng. Vĩ cái phòng tân hôn này là Lâm Trí tốn rất nhiều tâm tư, chính là vì muốn vui vẻ, cuối cùng cũng có phí công sức. Cậu kéo Vũ Hạm ngồi xuống, mình đứng ở trước mặt :

      "Cám ơn em gả cho tôi...tôi dùng cả đời em."

      Quan Vũ Hạm nhìn người đàn ông trước mắt, từng ngang ngược vô lễ, lúc này lại thâm tình bao nhiêu, khiến bị rung động. Bọn họ bốn mắt nhìn nhau, trong mắt chỉ có đối phương.

      Chương 24: Máu xử nữ

      Lâm Trí đợi giây phút này rất lâu, cậu liền đè ngã Quan Vũ Hạm lên giường, dịu dàng hôn dâu. Tay cậu cũng bắt đầu thành , liền nhàng cởi xuống lễ phục của Quan Vũ Hạm, cả tay, cả miệng đều sử dụng. Trời ơi: vóc người nhắn mà lại có thể che dấu bộ ngực to lớn, lần trước mới chỉ nhìn mắt, lần này nhất định phải sờ xem cảm giác như thế nào.

      " tệ" Lâm Trí dừng lại nụ hôn, kìm lòng được .

      "Cái gì tệ?" Vũ Hạm ngây thơ hỏi.

      "Rất mềm mại, còn có rất dãn." Lâm Trí trêu đùa . Quan Vũ Hạm đỏ hết cả mặt.

      "Cậu, là ghét." Lâm Trí chịu nổi dục vọng của thân thể, liền muốn.

      "Lần trước, có cảm giác gì? Vì sao tôi lại có ấn tượng gì nhỉ?" Vũ Hạm hỏi.

      "Bé con, để tôi dùng hành động thực tế cho em biết." Lâm Trí xong liền giữ lấy .

      "A -- là đau." Vũ Hạm đột nhiên bị công kích, nước mắt liền rơi xuống. dùng sức đánh lên bả vai Lâm Trí.

      "A..., a..., xin lỗi." Lâm Trí hoàn toàn ràng, là xử nữ.

      "Khá hơn chút nào ?" Lâm Trí dịu dàng hơn rất nhiều.

      "Tại sao lần trước tôi có cảm thấy đau?" Ngay lúc quan trọng, Vũ Hạm còn có thời gian nghĩ đến chuyện khác. . . . . ..

      "Làm ơn, tập trung tinh lực được ?" Lâm Trí nhàng dùng miệng cắn lên môi Quan Vũ Hạm, hy vọng có thể nhắc nhở phải làm gì.

      Được ăn no, Lâm Trí càng Quan Vũ Hạm hơn, bởi vì chỉ xinh đẹp ở vẻ bên ngoài, mà ngờ bên trong càng nguy hiểm hơn, xong rồi, Lâm Trí bị đánh bại bởi Quan Vũ Hạm, hùng qua ải mĩ nhân.

      "Tôi tắm rửa đây." Quan Vũ Hạm xong, nhưng Lâm Trí còn say mê, cho nên nghe thấy.

      Quan Vũ Hạm để ý đến cậu, liền tắm rửa, qua lúc lâu, Lâm Trí mới phát trong phòng chỉ còn mình cậu, lại nghe thấy có tiếng nước chảy, ra là. . . . . . . . . Cậu liền chạy tới.

      " vợ thân : có cần giúp tay ?" Lâm Trí ghé đầu vào hỏi.

      ", cần, câu làm tôi sợ đấy." Vũ Hạm nhanh chóng đưa tay ra che ngực , mặc dù hai người mới vừa xảy ra quan hệ, nhưng vẫn có chút ngượng ngùng.

      Lâm Tí huýt sáo tiếng, dùng mắt với Vũ Hạm là phía che kín, nhưng phía dưới. . . . . . . . .

      "Cậu mau ra." Vũ Hạm tới đóng cửa lại.


      Mặt mày Lâm Trí nóng lên, mặc dù mới vừa được ăn no, nhưng khi nhìn thấy màn vừa rồi. . . . . .

      "Ôi! nên nghĩ nữa, nếu thèm muốn hơn." Vừa , cậu vừa mặc quần áo tử tế rồi xuống lầu.

      "Thằng nhóc này, là gấp. Thế nào rồi?" Mẹ cậu vui vẻ . Vẫn quên hỏi thăm chuyện riêng tư của con trai.

      Lâm Trí trả lời, chỉ nghịch ngợm đưa ra ngón tay cái. Bỗng nhiên lại quay đầu lại, tới trước mặt mẹ cậu :"Mẹ, giường bị dính máu, xin lỗi, phải nhờ mẹ thu dọn rồi."

      "Sướng cho con" mẹ cậu cũng đùa với con trai.

      "Mẹ, cha đâu rồi?"

      " là tối nay muốn mời ít bạn bè ăn cơm, muốn con và Vũ Hạm cùng ."

      "Vâng, con chuẩn bị rồi xuống, chúng ta lập tức ." Lâm Trí chạy ngay lên lầu. Vũ Hạm tắm rửa xong ra, thấy vết máu giường, tò mò.

      "Lâm Trí, vì sao lại có máu?"
      Vũ Hạm chất vấn.

      "Bé con, đó là máu xử nữ của em." Lâm Trí ở bên thay quần áo vừa , cẩn thận ra lời .

      "Như vậy, đêm kia, chúng ta có. . . . . ." Vũ Hạm bừng tỉnh hiểu ra.

      "Em cho là à? Lâm Trí tôi còn chưa có hèn hạ như vậy." Lâm Trí hả hê .

      "Cậu vì cái gì mà luôn dối thế?"

      "Vợ à, tôi đâu có lừa em, là em cho là chúng ta như vậy, mà tôi cũng chỉ từ ý nghĩ của em mà đùa chút." Ai ngờ đùa lại khiến cậu kiếm được người vợ.
      Last edited by a moderator: 1/4/15
      xuxubungbu thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 25: Người nào điều khiển phía sau?

      Trong nhà hàng.

      Lâm Đông đặt vài bàn, hầu như khách khứa đều đến hết, đều là bạn bè trong giới thương nghiệp. Lâm Trí và Quan Vũ Hạm cũng đến.

      "Các vị, hôm nay là hôn lễ của con tôi, Lâm Trí và Vũ Hạm, cám ơn mọi người trong lúc bận rộn giành chút thời gian, lần nữa tôi xin bày tỏ cảm ơn, ly rượu này tôi cạn hết." Lâm Đông xong liền nâng ly uống hơi. Lâm Trí và Quan Vũ Hạm cũng bưng rượu đứng lên :

      "Cám ơn các vị tiền bối tới tham gia hôn lễ của tôi và Vũ Hạm, tôi cũng xin kính mọi người ly, hi vọng mọi người ăn uống vui vẻ." xong cậu và Vũ Hạm cũng nâng ly uống.

      Mỗi người đều ăn uống vui vẻ, mà lời Lâm Đông vừa có chút khách sáo, nhưng ra những người này mong còn được, vì trong buôn bán, ai mà chả muốn nịnh bợ. Lâm gia lại còn là thương nghiệp to lớn người nào có thể so sánh. Lúc này điện thoại vang lên, Lâm Đông ra ngoài nghe, giống như rất bí mật.

      "A lô? Thế nào rồi?" Lâm Đông thêm gì nữa, chỉ cúp điện thoại, sắc mặt lại rất kém.

      "Cha, làm sao vậy?" Vũ Hạm lên trước hỏi.

      " có chuyện gì, tuổi cao nên uống có mấy ly cảm thấy choáng quáng." ra qua bao nhiêu năm xã giao làm gì có chút rượu say được, mà bởi vì cú điện thoại vừa rồi khiến ông thoải mái.

      Điện thoại Vũ Hạm vang lên, vừa muốn nhận, đối phương liền cúp máy, liên tục nhiều lần đều như vậy.

      "Vũ Hạm, điện thoại của ai vậy?"Lâm Trí hỏi.

      "Dãy số lạ, biết là người nào? Mỗi lần tôi muốn bắt mày đều lại cúp mất, có thể là đùa dai thôi?" Vũ Hạm thấy khó hiểu. bao lâu, điện thoại di động gửi tới đoạn video, Vũ Hạm nhìn xong, mặt mày xanh mét.

      "Vũ Hạm sao vậy?" Lâm Trí hỏi.

      "Cậu đừng xía vào", xong Vũ Hạm bưng rượu lên uống." Chuyện này là sao? thể hiểu nổi.

      Sau khi thấy tửu lượng của Quan Vũ Hạm tốt, Lâm Đông liền gọi con trai đưa về trước, sau đó trở lại, vì ở đây còn có khách. Lâm Trí đưa Vũ Hạm về đến cửa nhà : "Vũ Hạm mau vào , tôi phải quay lại, để cha mình tôi yên lòng, cho nên đợi giải tan tôi về."

      "Tôi biết rồi, câụ ." Lâm Trí cùng tài xế lái xe . Quan Vũ Hạm cũng vào nhà, mà tìm chỗ để ngồi. Giọng có chút xay xỉn lưu loát, mở miệng lẩm bẩm : "Lâm --Trí-- thối -- đợi cậu --trở lại -- tính sổ với cậu."

      Lúc này chiếc xe lái tới, đèn xe rất sáng, khiến Quan Vũ Hạm thể thấy phía trước. Chỉ thấy hai người đàn ông che mặt xuống, kéo Vũ Hạm , vừa lôi vừa kéo vào xe.

      "Lại tới bắt cóc sao?" Vũ Hạm say rượu .

      "Đại ca, người phụ nữ này uống sau như vậy chơi như thế nào?"

      "Mày ngu? Như vậy phải là tốt hơn sao, chúng ta muốn chơi thế nào chơi thế đó."

      Xe lái rất nhanh, tới nơi vắng vẻ dừng lại.

      "Đại ca, ở đây , nơi này ai tới, liền chơi trực tiếp ở đây ." Hai người đàn ông che mặt xong, cũng bắt đầu cởi quần áo. Tên được gọi là đại ca : "Tao lên trước." Tên đó bắt đầu xé rách quần áo của Quan Vũ Hạm, Vũ Hạm say rượu, đầu rất choáng váng, nhưng vẫn còn có ý thức.

      "-- muốn làm -- gì? Buông tôi -- ra."

      "Con khốn này, cứ chậm rãi hưởng thụ , đây chăm sóc em tốt." Cái tên đại ca che mặt biểu lộ háo sắc, còn cười ngừng, "Người em: cái mặt hàng đúng là rất tốt, muốn xinh đẹp có xinh đẹp, muốn thân hình có thân hình."

      Ngay lúc này, cửa sổ xe bị người ta đập bể, bàn tay kéo mở cửa ra. Hai em này vừa thấy người đến có ý tốt, cùng tiến lên, đánh nhau bùm bụp. . . . . . . . . Hai người đều bị đánh cho lê lết.

      " -- ai sai các người tới? Nếu muốn sống phải . . . . . ." giọng đáng sợ khiến hai em họ run lập cập.

      "Chúng tôi biết là người nào, có hôm nhận được cú điện thoại, muốn chúng tôi chơi với ta cho số tiền lớn, hơn nữa thanh toán phần, mà hai bên cũng chưa từng gặp mặt, cho nên chúng tôi biết đối phương, nên xin đại ca tha mạng, xin tha mạng?"
      "Cút cho tao, mau cút, nhớ lấy, nếu dám động tới người phụ nữ này, nhất định tao giết -- chúng mày." Giọng của ta cho chúng biết ta được là làm được, khiến hai em chúng bị dọa sợ hãi, bò dậy bỏ chạy, xe cũng dám lấy.

      Chương 26: Đêm tân hôn, dâu ở đâu?

      Người này chính là Quan Hùng Phách, từ lần trước nhìn thấy Quan Vũ Hạm, giống như mê muội, thể quên được . Nhìn quần áo của Quan Vũ Hạm xộc xệch, tim của ta nhói đau, trong mắt tràn đầy lo lắng, hối hận vì thịt hai tên đó. ta nhanh chóng mặc quần áo tử tế cho Quan Vũ Hạm, nhìn người đẹp ngủ trước mắt, hồi lâu sau. . . . . . . . . . . . . . .

      "Đồ ngốc, vì sao lại uống nhiều rượu như vậy? sao rồi, tôi đưa em về nhà." Quan Hùng Phách ôm lấy Vũ Hạm, đặt vào trong xe mình, thay nằm tư thế thoải mái.

      "Hôm nay em kết hôn, tại em lại. . . . . . . . . Hừ! là tạo hóa trêu ngươi?" Quan Hùng Phách luôn luôn lạnh lùng vô tình, lúc này là dịu dàng và săn sóc như vậy.

      "Là ai? Là ai muốn hại em?" Lông mày ta nhíu chặt.

      "Nhất định tôi bỏ qua cho kẻ đó." ta khởi động xe .

      Lâm gia.

      "Mẹ, mẹ đừng giỡn, con đưa Vũ Hạm về rồi." Lâm Trí về nhà phát Vũ Hạm có ở đây, thực lo lắng.

      "Con trai, mẹ có nhìn thấy con bé? đùa, là ." Tất cả mọi người cũng đều lo lắng.

      "Đều là lỗi của con, ấy uống nhiều rượu như vậy, con nên đưa ấy vào." Lâm Trí oán giận bản thân .

      "Chẳng lẽ là. . . . . . . . ." Đột nhiên Lâm Trí nhớ tới lúc ăn cơm, Vũ Hạm nhận được video, chẳng lẽ là có liên quan tới nó. Mặc dù biết nội dung, cũng xác định phải chuyện tốt, nếu tại sao trong đêm tân hôn mà dâu lại đâu. là kì lạ, lần trước mất tích, Lâm Trí vẫn có loại dự cảm xấu.

      Quan Hùng Phách dừng xe ở trong công viên gần Lâm gia, ôm Vũ Hạm xuống, rất thâm tình nhìn : "Dường như chúng ta quen biết từ lâu, có lẽ kiếp trước em là của tôi. . . . . . . . . Nếu sao tôi lại thể quên được em. Em ở đây nghỉ ngơi chút, người nhà của em lập tức tới đón em trở về." Quan Hùng Phách dùng điện thoại của Quan Vũ Hạm nhắn tin cho Lâm Trí, sau đó đậu xe ở gần đấy, tắt đèn xe, tầm mắt vẫn chưa rời khỏi Quan Vũ Hạm.

      Lâm Trí nhận được tin nhắn, chạy tới công viên bằng tốc độ nhanh nhất, thấy Vũ Hạm, cậu mới buông lỏng giận dữ.

      "Đứa ngốc, em làm tôi sợ muốn chết. Tại sao lại chạy tới đây." Vừa đến gần, nhìn thấy Vũ Hạm ngủ, liền thấy kì lạ là tin nhắn do gửi sao?

      Lâm Trí cởi áo khoác xuống, phủ thêm cho Vũ Hạm, nhàng ôm Vũ Hạm vào trong ngực, sau đó về phía nhà.

      Quan Hùng Phách nhìn bọn họ rời , trong mắt tràn đầy tiếc nuối.

      "A Trí, sao vậy?" Lâm Trí ôm Vũ Hàm vào, mẹ cậu liền thấy vậy tới.

      "Mẹ, mẹ ngủ , ở đây có con rồi, Vũ Hạm chỉ uống say thôi." Lâm Trí có vẻ mặt gì .

      "Thiệt là, uống nhiều như vậy làm gì?" Mẹ cậu càu nhàu rời .

      Lâm Trí nhàng đặt Vũ Hạm lên giường, cậu kéo cái ghế tới, ngồi ở bên giường. Nhìn quần áo cậu cũng biết có chuyện xảy ra.

      "Sau khi tôi rời , rốt cuộc em đâu? Mà lúc trước tôi ra công viên tìm, nơi đó có bất kỳ người nào, vậy em xảy ra chuyện gì?" Nét mặt Lâm Trí rất lạnh lùng.

      "Đây chính là đêm tân hôn của chúng ta sao? Em. . . . . . . . ." Lâm Trí đứng dậy lấy quần áo ngủ, cậu cởi áo khoác của Vũ Hạm xuống, chuẩn bị thay cho . Vũ Hạm bị lật qua lật lại, có chút tỉnh táo, mơ màng :"Lâm Trí thối-- tại sao cậu -- muốn cùng. . . . . ." Lời còn chưa xong, lại ngủ say mất rồi.

      "Vũ Hạm, Vũ Hạm?" Lâm Trí cầm điện thoại Vũ Hạm lên, tìm cái video hôm nay gửi tới. Cậu trợn tròn mắt.

      "Là ai ? Là ai ? Muốn chơi trò đùa này." Vẻ mặt Lâm Trí rất khó coi.

      "Vợ à, đây chính là nguyên nhân khiến em uống nhiều rượu như vậy sao? Em là ghen?" Vốn là biểu tình lạnh nhạt liền nở ra nụ cười, trong lòng có cậu, ha ha. . . . . .

      Nhưng mấy giờ này em làm gì, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
      Chương 26: Đêm tân hôn, dâu ở đâu?

      Người này chính là Quan Hùng Phách, từ lần trước nhìn thấy Quan Vũ Hạm, giống như mê muội, thể quên được . Nhìn quần áo của Quan Vũ Hạm xộc xệch, tim của ta nhói đau, trong mắt tràn đầy lo lắng, hối hận vì thịt hai tên đó. ta nhanh chóng mặc quần áo tử tế cho Quan Vũ Hạm, nhìn người đẹp ngủ trước mắt, hồi lâu sau. . . . . . . . . . . . . . .

      "Đồ ngốc, vì sao lại uống nhiều rượu như vậy? sao rồi, tôi đưa em về nhà." Quan Hùng Phách ôm lấy Vũ Hạm, đặt vào trong xe mình, thay nằm tư thế thoải mái.

      "Hôm nay em kết hôn, tại em lại. . . . . . . . . Hừ! là tạo hóa trêu ngươi?" Quan Hùng Phách luôn luôn lạnh lùng vô tình, lúc này là dịu dàng và săn sóc như vậy.

      "Là ai? Là ai muốn hại em?" Lông mày ta nhíu chặt.

      "Nhất định tôi bỏ qua cho kẻ đó." ta khởi động xe .

      Lâm gia.

      "Mẹ, mẹ đừng giỡn, con đưa Vũ Hạm về rồi." Lâm Trí về nhà phát Vũ Hạm có ở đây, thực lo lắng.

      "Con trai, mẹ có nhìn thấy con bé? đùa, là ." Tất cả mọi người cũng đều lo lắng.

      "Đều là lỗi của con, ấy uống nhiều rượu như vậy, con nên đưa ấy vào." Lâm Trí oán giận bản thân .

      "Chẳng lẽ là. . . . . . . . ." Đột nhiên Lâm Trí nhớ tới lúc ăn cơm, Vũ Hạm nhận được video, chẳng lẽ là có liên quan tới nó. Mặc dù biết nội dung, cũng xác định phải chuyện tốt, nếu tại sao trong đêm tân hôn mà dâu lại đâu. là kì lạ, lần trước mất tích, Lâm Trí vẫn có loại dự cảm xấu.

      Quan Hùng Phách dừng xe ở trong công viên gần Lâm gia, ôm Vũ Hạm xuống, rất thâm tình nhìn : "Dường như chúng ta quen biết từ lâu, có lẽ kiếp trước em là của tôi. . . . . . . . . Nếu sao tôi lại thể quên được em. Em ở đây nghỉ ngơi chút, người nhà của em lập tức tới đón em trở về." Quan Hùng Phách dùng điện thoại của Quan Vũ Hạm nhắn tin cho Lâm Trí, sau đó đậu xe ở gần đấy, tắt đèn xe, tầm mắt vẫn chưa rời khỏi Quan Vũ Hạm.

      Lâm Trí nhận được tin nhắn, chạy tới công viên bằng tốc độ nhanh nhất, thấy Vũ Hạm, cậu mới buông lỏng giận dữ.

      "Đứa ngốc, em làm tôi sợ muốn chết. Tại sao lại chạy tới đây." Vừa đến gần, nhìn thấy Vũ Hạm ngủ, liền thấy kì lạ là tin nhắn do gửi sao?

      Lâm Trí cởi áo khoác xuống, phủ thêm cho Vũ Hạm, nhàng ôm Vũ Hạm vào trong ngực, sau đó về phía nhà.

      Quan Hùng Phách nhìn bọn họ rời , trong mắt tràn đầy tiếc nuối.

      "A Trí, sao vậy?" Lâm Trí ôm Vũ Hàm vào, mẹ cậu liền thấy vậy tới.

      "Mẹ, mẹ ngủ , ở đây có con rồi, Vũ Hạm chỉ uống say thôi." Lâm Trí có vẻ mặt gì .

      "Thiệt là, uống nhiều như vậy làm gì?" Mẹ cậu càu nhàu rời .

      Lâm Trí nhàng đặt Vũ Hạm lên giường, cậu kéo cái ghế tới, ngồi ở bên giường. Nhìn quần áo cậu cũng biết có chuyện xảy ra.

      "Sau khi tôi rời , rốt cuộc em đâu? Mà lúc trước tôi ra công viên tìm, nơi đó có bất kỳ người nào, vậy em xảy ra chuyện gì?" Nét mặt Lâm Trí rất lạnh lùng.

      "Đây chính là đêm tân hôn của chúng ta sao? Em. . . . . . . . ." Lâm Trí đứng dậy lấy quần áo ngủ, cậu cởi áo khoác của Vũ Hạm xuống, chuẩn bị thay cho . Vũ Hạm bị lật qua lật lại, có chút tỉnh táo, mơ màng :"Lâm Trí thối-- tại sao cậu -- muốn cùng. . . . . ." Lời còn chưa xong, lại ngủ say mất rồi.

      "Vũ Hạm, Vũ Hạm?" Lâm Trí cầm điện thoại Vũ Hạm lên, tìm cái video hôm nay gửi tới. Cậu trợn tròn mắt.

      "Là ai ? Là ai ? Muốn chơi trò đùa này." Vẻ mặt Lâm Trí rất khó coi.

      "Vợ à, đây chính là nguyên nhân khiến em uống nhiều rượu như vậy sao? Em là ghen?" Vốn là biểu tình lạnh nhạt liền nở ra nụ cười, trong lòng có cậu, ha ha. . . . . .

      Nhưng mấy giờ này em làm gì, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :