1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ông xã ngốc nghếch rất điên cuồng - Hi Vũ Yên (Full - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5: Này? Cách xa ấy

      Lâm gia. “ Cha, con muốn đến công ty làm.” dùng bữa Lâm tổng ngẩng đầu nhìn Lâm Trí. “ phải con ghét nhất bị trói buộc sao? Chẳng lẽ con là vì - - - con bé đó?”

      “ Đúng vậy, cha con thể bỏ qua ấy.” Lâm Trí kiên quyết tỏ thái độ.

      “ Hai người gì vậy? Con bé đó- - là ai?” Mẹ Lâm Trí hỏi. ”

      “ Mẹ, là con dâu tương lai của người!” Lâm Trí cười xấu xa .

      “ Con cái gì? Ta có nằm mơ chứ! Nhanh, mau nhéo ta cái. ” Mẹ Lâm mừng rỡ.

      “ Bà đừng có vui mừng sớm như vậy!” Lâm tổng .

      “ A Trí, cố gắng lên, mẹ ủng hộ con. Chỉ cần là con thích, cái gì cũng được. ”

      Sau khi gia đình họ hội nghị nghiên cứu, Lâm Trí được sắp xếp đến chi nhánh chỗ Quan Vũ Hạm làm việc. Chức vụ là thiết kế, mà đối với gia đình lớn nhà họ mà phải đến đây là điều nên, nhưng vì hương khói nhà họ Lâm, dù sao Lâm tổng vẫn phải gắng gượng đồng ý, chỉ là phải làm việc theo đúng trình tự, giồn như những nhân viên khác mới được. Cả nhà thương lượng, nhất trí đồng ý.

      Quan Vũ Hạm ở trong văn phòng chăm chú xem tài liệu, thư ký gõ cửa vào.

      “ Quản lý,thiết kế mới đến báo danh. ”

      “ Gọi cậu ta vào .” Thôi thư ký đưa người vào, len lén cười trộm rời khỏi, bởi vì ấy biết người tới là ai.

      “ Mời ngồi, xin chờ chút.” Quan Vũ Hạm vẫn co ngẩng đầu lên, mà còn chuyên tâm nhìn tài liệu trong tay.

      Năm phút sau “ Mời cậu đưa sơ yếu lý lịch cho tôi xem ” Quan Vũ Hạm xong, nhưng vẫn có ngẩng đầu lên, mà vẫn nhìn tài liệu.

      “ Vâng.” Lâm Trí đưa ra sơ yếu lý lịch.

      Quan Vũ Hạm cẩn thận cầm lên nhìn “ Oh ! tệ, bằng trình độ học vấn của cậu tại sao lại nộp hồ sơ làm thiết kế, đây phải là nhân tài mà biết phát huy sao ? Chỉ là trình độ học vấn có cao hơn nữa, cũng phỉa có thực lực mới được.” Quan Vũ Hạm vừa vừa ngẩng đầu lên “ A- - ”

      “ Làm sao cậu lại ở đây ? Ai cho cậu tiến vào ?”

      phải là gọi tôi vào sao ? Tôi chính là người thiết kế mới.”

      được, cậu được.” Quan Vũ Hạm tức giận .

      “ Nhưng tôi trải qua sát hạch, phải cũng mới rằng tôi rất tốt sao ? Chẳng lẽ tập đoàn Lâm thị đều gạt người ? Hay là sợ nhìn thấy tôi ?”

      Quan Vũ Hạm suy tư chốc lát, ngăn chặn nội tâm tức giận :“ Cậu ở lại ! theo thư ký Thôi ra ghi danh là có thể làm việc. ” Lâm Trí nghi ngờ ra ngoài.

      ra Quan Vũ Hạm biết Lâm Trí chính là con trai của Lâm tổng, cũng phải là người thích hư vinh, cho nên giữ Lâm Trí lại, là muốn giáo huấn cậu thiếu gia này chút, để cho cậu ta biết khó mà lui.

      Phòng họp, Hàn Vinh Hi cho mọi người mở cuộc họp, ánh mắt thrinh thoảng nhìn về phía Quan Vũ Hạm, mà tất cả cũng đều bị Lâm Trí nhìn thấy trong mắt.

      Cuộc họp kết thúc, những người khác rời , chỉ có Hàn Vinh Hi và Lâm Trí còn ngồi ở chỗ đó, trong khí nồng nặc mùi thuốc súng, giống như cẩn thận tan xương nát thịt.

      “ Cách xa ấy .” Lâm trí trước.

      “ Đây chính là điều tôi muốn với cậu, tôi đếch cần biết cậu là ai, nhưng tốt nhất cậu cách xa Vũ Hạm chút, nếu tôi khách khí.” Hàn Vinh Hi ra lời giấu ở trong lòng rất lâu.

      “ Chỉ cần ngày ấy chưa kết hôn, chúng ta đều bình đẳng, ấy- - tôi bỏ qua.” Lâm Trí xong liền rời .

      Hàn Vinh Hi cảm giác cái người lăng nhăng này rất nghiên túc, đổi với ta mối nguy hiểm, nhưng ánh ta tuyệt đối dừng bước. Cái tên nhóc tự đại này, chắc chắn khiến cậu ta bước vào trạng thái chiến tranh, mà thâm tâm ta cũng tự với mình, ta có được, ai cũng đừng nghĩ lấy được, càng đừng muốn cướp Quan Vũ Hạm từ tay ta, nụ cười kinh khủng xuất , làm cho người ta nghe thấy sợ hãi.
      Last edited by a moderator: 22/3/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 6: Mộng xuân

      Mỗi ngày đều bận rộn công việc, chỉ có chủ nhật là Quan Vũ Hạm thích nhất. Ánh sáng mặt trời chiếu lên rèm cửa sổ, vậy mà nữ chính của chúng ta vẫn giấc mộng xuân.

      Trong cuộc sống thực, Quan Vũ Hạm rất đơn thuần, nhưng mà trong giấc mộng của hoàn toàn ngược lại, đây có lẽ là nội tâm sâu nhất trong lòng ! tin tưởng mỗi người đều có mặt phóng túng, nhưng nhìn qua làm sao có thể hiểu, cá nhân cho là chỉ cần làm thương hại đến ai, thrinh thaorng phóng túng chút cũng là an ủi với tâm hồn!

      Trong giấc mơ của , trước mắt là vùng biển rộng mênh mông, bờ biển nằm đầy trai và đẹp. giống như cái sân phơi bikini nhưng là rất thỏa mãn.

      Quan Vũ Hạm mặc bộ đồ bơi màu đỏ, vóc người khêu gợi được màu đỏ tôn lên nóng bỏng, da thịt trắng như tuyết tràn đầy mị hoặc.

      “ Tới nào, bơi lội thôi, xem mọi người có ai có thể đuổi theo tôi.” chuyện chính là Quan Vũ Hạm, nam nữa bờ biển đều hẹm mà cùng đứng lên chạy về phía biển rộng, Quan Vũ Hạm bơi về phía trước, người phía sau đuổi theo buông, bởi vì phe thắng có thể tùy ý chọn lựa bạn chơi. Thua chỉ có thể chọn chơi với những người còn lại. Dĩ nhiên Quan Vũ Hạm chọn lấy người tốt nhất. Mà nếu đến bạn chơi chính là cùng nhau vui vẻ.

      Con trai da đen, con da rất trắng, khi bọn họ giao hòa chỗ, giống như là đêm tối cùng ban ngày thay phiên, chê vào đâu được. Chỉ có thể lưu lại tiếng thở dốc, thở dốc, và thở dốc…..công việc, cuộc sống, trách nhiệm cũng kệ mẹ nó ! để cho thân thể hoàn toàn điên cuồng! Tận tình hưởng thụ mùi vị tình . Mà trong lòng Quan Vũ Hạm khẳng định lẩm nhẩm a di đà phật đừng dừng lại, cái, hai cái, ba cái………( Hix, hiểu chị này mở kiểu gì luôn)

      “ Tính tong, tính tong, tính tong….” Truyền đến tiếng chuông cửa.

      Quan Vũ Hạm bị tiếng chuông cửa đánh thức, nhìn sang đòn ghồ, má ơi, mười giờ. Nhà vốn rất ít khách tới, nhất định là cha hồ đồ mang chìa khóa, liền đứng dậy mở cửa. Mặc đò ngủ, tóc tán lạc, tuy rằng mới tỉnh ngủ, nhưng lại vẫn lơ mơ biết gì.

      “ Cha, cha bao nhiêu lần rồi, ra cửa phải cầm theo chìa khóa.” Quan Vũ Hạm mở cửa liền quay đầu trở về phòng ngủ, vừa vừa oán giận cha mình. Nhưng sau lưng có bất kỳ tiếng nào, xoay người lại.

      “ A- - - - - -“ Quan Vũ Hạm bị dọa sợ kêu to.

      “ Này , lần đâu tiên tôi tới kêu tôi là cha, ngượng chết mất! Vả lại, có chuyện gì đừng có kêu a, tôi là người chứ phải quỷ.” Người chuyện chính là Lâm Trí.

      “ Cậu có biết là mình xuất quỷ nhập thần lắm ? Cậu so với quỷ còn đáng sợ hơn.” Quan Vũ Hạm xong về phía Lâm Trí, hoàn toàn quên mất tình huống bây giờ thế nào, thân thể mặc đồ ngủ màu trắng như như , còn có thể loáng thoáng nhìn thấy hai quả nho trước ngực, Lâm Trí dùng ánh mắt trêu đùa thưởng thức bộ ngực của . “ tệ lắm.”

      Quan Vũ Hạm như vừa thức tỉnh, vừa muốn kêu to, liền bị bàn tay che miệng lại.

      “ Này , làm ơn đứng kêu nữa, tôi muốn mình bị người ta coi là lưu manh bắt .” Quan Vũ Hạm cũng thức thời, dù sao tại ăn mặc như vậy, bị người ta nhìn thấy cũng tiện, vì vậy giảm tiếng xuống nhiều.

      “ Cậu vốn chính là lưu manh! Nào có ai gặp lần đầu tới nhà người ta, tên đáng ghét, đây chính là thứ tôi….. ” Quan Vũ Hạm phát cậu vẫn còn xấu bụng nhìn lên thân thể mình, mặt mày đỏ ửng.

      “ Cậu - - còn dám nhìn, có việc gì nhanh ! Cửa ở nơi đó, mời, tiễn.” Quan Vũ Hạm bởi vì khẩn trương mà chuyện có chút lộn xộn.
      Last edited by a moderator: 22/3/15

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 7:
      Dáng người ma mị lộ ra ngoài Lâm Trí có rời , ngược lại
      về phía Quan Vũ Hạm: “Bởi vì tôi rất nhớ , mới đến tìm , cho nên tại sao phải rời ? Mà là muốn tới nụ hôn lần trước là nụ hôn đầu sao? Nếu như vậy tôi nên nghiêm túc chút, hôn lâu hơn chút mới đúng! Cho nhớ lại chút kỷ niệm tốt đẹp! Đều tại chịu phối hợp! Hết cách rồi, nụ hôn đầu thể đền bù, cho nên đành để lần sau vậy! Tôi cho nhớ lại làm kỷ niệm.”

      Ánh mắt của cậu rất thâm tình, khiến Quan Vũ Hạm cũng thể thừa nhận cậu ta tự sướng đến dọa người, , bị hấp dẫn. Trời ơi, nhất định là ông trời muốn khảo nghiệm mà…

      “Chuyên tâm chút được ?” Lâm Trí phát Quan Vũ Hạm lại ngẩn người, mà những lời cậu mới vừa lại có nghe vào trong lòng, vì vậy lấy tay nhắc nhở .

      Lúc này Quan Vũ Hạm mới phát cánh tay Lâm Trí ôm lấy eo của mình, muốn mở mồm chuyện bị Lâm Trí mạnh mẽ hôn lên môi. Vũ Hạm dùng sức đẩy Lâm Trí ra, bởi vì cha sắp trở về rồi, nếu như bị cha nhìn thấy bị tức chết mới lạ. Trái lại cha bị tức chết, ông vẫn luông lo lắng cho hôn của con , chỉ sợ ai thèm lấy. Nếu như mà biết được con có bạn trai, khẳng định A Di Đà Phật, cuối cùng có người nhận thấy vẻ đẹp, con trong lòng ông hoàn mỹ tì vết, có gì so sánh nổi, tóm lại con là giỏi nhất.

      ra cha mẹ để lại tấm giấy, ra ngoài du lịch, tối mai mới trở về, Lâm Trí vừa vào cửa nhìn thấy, cho nên mới dám lớn mật như vậy.

      Đôi môi Lâm Trí vừa đụng đến đôi môi mềm mại của Quan Vũ Hạm thể ngăn cản nổi, nụ hôn của cậu rất lỗ mãng, hai tay cậu ôm lấy người đẹp trong ngực, lại mặc ít như vậy, vẻ đẹp của có thể kích thích cậu, mùi hương phái nữ của khiến cậu có cách nào kháng cự, mà chỗ nào đó thân thể cũng chịu thua kém cứng lên, kề lên bụng , dục vọng thân thể cậu càng ngày càng mãnh liệt, hoàn toàn có biện pháp khống chế.

      Ở phút cuối cùng này, Quan Vũ Hạm dùng sức đẩy cậu ra, thở hổn hển : “ được, cậu điên rồi sao?”

      Lâm Trí dừng lại tất cả động tác, buông Quan Vũ Hạm ra, nhắm mắt lại : “ mặc quần áo tử tế vào, nếu đừng trách tôi bảo đảm tiếp đó xảy ra chuyện gì!” Quan Vũ Hạm chạy về phòng ngủ, Lâm Trí vào nhà tắm rửa mặt để cho mình tỉnh táo hơn chút.

      Quan Vũ Hạm mặc quần áo tử tế ra, Lâm Trí ngồi ở ghế salon : “ xin lỗi, mới vừa rồi rất xin lỗi, mỗi lần đối mặt với , tôi đều thể khống chế mình, thấy được , tôi đều có hứng thú với khác, xin hãy tha thứ cho tôi. Mà chúng ta cũng nên ra ngoài hóng mát chút!” Cậu cười xấu xa .

      “Được, chúng ta ra ngoài ! Cùng cậu ở chung chỗ là quá nguy hiểm. Tôi phải là hamburger của cậu, đói bụng là có thể gặm, nếu sau này cậu còn như vậy, tôi khách khí.” Quan Vũ Hạm đưa ra nắm đấm đe dọa, đưa tay mở cửa, vừa đúng lúc đụng phải Hàn Vinh Hi muốn nhấn chuông cửa.

      “Vũ Hạm, em muốn ra ngoài sao? Tôi muốn dẫn em bơi? Có rảnh ?” Quan Vũ Hạm biết trả lời như thế nào Lâm Trí ở trong nhà giảo hoạt thò đầu ra ngoài , “Tốt quá, chúng ta cùng .”

      “Tại sao cậu lại ở đây?” Hàn Vinh Hi vô cùng nghi hoặc.

      “Cũng như , cũng đến tìm Vũ Hạm, nếu chạm mặt, bằng mọi người cùng !” Lâm Trí chắc chắn bỏ qua bất kỳ cơ hội nào ở gần Quan Vũ Hạm.

      thôi!” Lúc này Quan Vũ Hạm đành chấp nhận. Hàn Vinh Hi rất bằng lòng, nhưng mà đối mặt với Vũ Hạm nên đành phải giữ phong độ, thẻ làm gì khác hơn là nhẫn nhịn. Ba người họ lên xe Hàn Vinh Hi.

      “Thằng nhóc chết tiệt, ra cửa cũng lái xe, khiến người ta chiếm lấy ưu thế.” Người chuyện chính là Lâm tổng, ra là sáng sớm nay, sau khi Lâm Trí ra cửa, ba mẹ cậu cũng đuổi theo tới, luôn luôn ở bên ngoài chờ đợi. Cho nên tất cả mọi chuyện trước mắt bọn họ đều thấy được.

      “Nhanh lên, ông xã mau đuổi theo.” Vợ ông thúc giục.

      “Bọn chúng định chỗ nào? Trước mắt phải hồ bơi sao?” Mẹ Lâm sợ nhất là nước, là vì di truyền, cho nên Lâm Trí cũng luôn sợ xuống nước, chỉ thấy nước là hoa mắt.

      “Ôi trời, bọn chúng dừng lại, tiến vào, quả là tới hồ bơi, A Trí định làm gì thế?” Mẹ Lâm bắt đầu lo lắng. Còn nét mặt Lâm tổng có biểu cảm, ông tin tưởng ‘xe tới trước núi tất có đường’, mà thời điểm thí nghiệm con trai tới.
      Last edited by a moderator: 19/3/15

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 8: Chứng sợ nước

      "Có lẽ cậu Lâm Trí còn biết, từ Vũ Hạm biết bơi, ấy bơi rất tốt, lúc chúng tôi học cũng đều thường bơi với nhau." Hàn Vinh Hi ra chuyện này, mục đích là muốn với Lâm Trí, và Vũ Hạm rất thân, để cho cậu biết điều chút.

      trán Lâm Trí đổ
      mồ hôi, chẳng qua cũng thể để ta được lợi, nên đành nhẫn nhịn, tùy theo hoàn cảnh mà làm.

      sao? Vậy phải cảm ơn chăm sóc Vũ Hạm nhiều năm như vậy nhưng sau này cũng cần phải phí tâm nữa, cái thứ duyên phận này rất kỳ diệu,nhưng dù thời gian dài ngắn cũng liên quan.” Lâm Trí tuyệt đối nhượng bộ nghĩ thầm: Mẹ kiếp, phải ông trời muốn trừng phạt cậu chứ? Có duy nhất người khiến cậu rung động, thế nhưng lại thích bơi lội, còn cậu chỉ cần nhìn thấy nước là hoa mắt.

      “ Được rồi, hai người cần đấu võ mồm nữa, chúng ta tới đây để chơi.” Quan Vũ Hạm thay quần áo. Chỉ chốc lát sau, Quan Vũ Hạm mặc bộ đồ bơi mà xanh, đáng , làm cho người ta có cảm giác thân thiết. nhảy cái ùm vào trong nước, để ý tới hai người đằng kia.

      Lâm Trí trợn mắt, trong ngày được thấy hai lầm Quan Vũ Hạm hấp dẫn như thế, được, cậu cũng muốn xuống nước, thể để bọn họ ở chỗ. Nhưng cậu có chứng sợ nước! biết bơi lội!Nhưng hình như mực nước sâu lắm, có nguy hiểm, “ con bà nó, liều mạng thôi….”

      Cha mẹ Lâm Trí nằm uống nước ở gần hồ bơi…, cũng đều thay đồ bơi, bọn họ thư thái nắm tắm nắng ghế.

      Hàn Vinh Hi cũng nhảy xuống hai người bọn họ ở trong vừa vừa cười, Lâm Trí chịu nổi, cậu từng bước từng bước tới, tận lực gĩư vững biểu bình tĩnh, cậu cũng dám nhay, đành phải nắm tay vịn xuống nước. Mà tất cả mọi chuyện cũng chỉ có cha mẹ cậu chú ý, còn bên ngoài cũng có ai chú ý tới Lâm Trí, những người bên cạnh cũng chỉ biết chơi đùa vui vẻ.

      “ Ông xã, ông xem thằng nhóc nó xuống nước, như vậy phải làm sao bây giờ. A Trí xuống nước ngất. Ông nhanh cứu nó ?”

      “ Bà xã, bà đừng có gấp, phải bây giờ vẫn chưa ngất sao?” ra Lâm tổng cũng rất lo lắng, ông thương con trai nhất, chẳng qua hieejnt ại thể làm gì! Cho nên đành yên lặng theo dõi biến hóa. Ở trong thương trường nhiều năm như vậy, khiến cho ông rèn luyện được sức chịu đựng ngạc nhiên, nên ông vẫn kiên nhẫn quan sát….

      “ Lâm Trí, đến bên này, chúng ta cùng tranh tài. Xem ai bơi nhanh hơn.” Quan Vũ Hạm gọi cậu qua bơi chung, mỗi lần và Hàn Vinh Hi tranh tài đều là Hàn Vinh Hi thắng, bởi vì thể lực của đủ, nên đến cuối đều chậm mất.

      “ Mẹ kiếp! Sợ cái gì gặp cái đó, con bà nó. Bằng bất cứ giá nào, xin thần tiên tỷ tỷ phải phù hộ cho tôi?” Lâm Trí cắn răng, tới chỗ Quan Vũ Hạm, trong lòng lẩm nhẩm- - nam mô A Di Đà phật đừng để cho tôi ngất. có tác dụng, quả nhiên tới bên cạnh Quan Vũ Hạm, trời đất di chuyển….nước di chuyển…..người di chuyển…. được, Thần tiên tỷ tỷ cứu tôi, Ọc, nam chính của chúng ta ngất .

      Sau khi ngất , Lâm Trí còn : “ Thiên thần cứu tôi.” Quả nhiên có đôi tay lôi đầu cậu ra khỏi mặt nước.

      “ Này, cậu làm sao vậy? Tỉnh lại ?” Quan Vũ Hạm nóng nảy hỏi.

      ra là .” Hàn Vinh Hi .

      “ Vinh Hi, gì vậy?” Quan Vũ Hạm hỏi.

      “ Tôi nghe Lâm tổng phu nhân có chứng sợ nước, con trai của bà cũng giống như mẹ, thấy nước liền ngất, ra là !” Hàn Vinh Hi cho Quan Vũ Hạm.

      “ Ồ! ra cậu ta cũng có yếu điểm, ông trời rất công bằng!” Quan Vũ Hạm nở nụ cười.

      Lâm Trí chỉ còn có chút cảm giác choáng váng, đây là mùi của Quan Vũ Hạm, ôm cậu sao? ra là cảm giác bị ngất tốt như vậy. Hàn Vinh Hi nhận lấy Lâm Trí, kéo cậu lên bờ, ta cũng muốn cho Vũ Hạm ôm lấy tên nhóc đáng ghét này, lên bờ, dùng tay vỗ nhè lên mặt Lâm Trí.

      “ Lâm Trí mau tỉnh lại.”

      “ Vũ Hạm, là sao?” Đôi mắt Lâm Trí còn chưa có mở ra, liền nhàng ra lời. Sau đó. Mở hai mắt ra, “ A - - “ Lâm Trí kêu to, ra là cậu nằm trong ngực Han Vinh Hi.

      “ Trời ạ.”

      “ Vẫn là ôm tôi sao?” Lâm Trí hỏi Hàn Vinh Hi.

      “ Dĩ nhiên, cậu cho rằng là ai? Là thiên thần à ? ” Hàn Vinh Hi tức giận . cũng thể cho người này biết là Vũ Hạm ôm cậu. Nếu cậu được voi đòi tiên.

      “ Ồ ! phải, thiên thần ! Mà là cục phân !” Lâm Trí thất vọng , đứng lên về phía trước.

      Vợ chông Lâm tổng ở bên cười , bọn họ đều đội che mặt trời, còn có kính mát, cho nên Lâm Trí qua bên cạnh bọn họ cũng có nhận ra đó là cha mẹ.
      Last edited by a moderator: 22/3/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 9: Bé con cắn đau

      Tháng gần đây, mỗi người đều rất bận rộn, bởi vì công ty muốn kí hợp đồng với công ty E lớn nhất nước Mĩ. Công ty đối phương muốn họ đưa ra mẫu thiết kế vừa ý nhất, hơn nữa còn mỗi người thiết kế phải có mặt giới thiệu ưa thế sản phẩm, nếu hài lòng mới có thể kí hợp đồng.

      Cuối cùng tập đoàn Lâm thị chọn lựa sản phẩm do Lâm Trí thiết kế, đây cũng là điều mà cha Lâm Trí vui mừng nhất, đưa cậu ra khỏi nước là chính xác, cuối cùng uổng phí cố gắng. tháng này Lâm Trí rất nghiêm túc làm việc, dù sao đây cũng là công ty nhà cậu, cho nên có uổng phí bỏ ra. Cậu thiết kế đồ cho đối phương, đối phương rất hài lòng. Sau đó là chuẩn bị sang Mĩ ký hợp đồng.

      Ngoài người ký hợp đồng trong công ty, còn có Lâm Trí cùng , bởi vì cậu chưa có kinh nghiệm, lại còn có Quan Vũ Hạm cùng . Cho nên rất sẵn sàng, cuối cùng dự định thứ sáu lên đường, tới khi đến nơi nghỉ ngơi trước, thích ứng với chênh lệch múi giờ, rồi hẹn gặp mặt công ty đối tác vào thứ hai.

      “Mẹ, con chỉ nhiều nhất là tuần về, cần đem nhiều đồ như vậy, rất phiền toái, nếu thiếu cái gì có thể mua ở bên đó là được!” Quan Vũ Hạm bĩu môi .

      “Ở bên ngoài phải chăm sóc mình tốt, nhớ mỗi ngày phải gọi điện thoại về nhà, báo cáo bình an.”

      “Tuân lệnh, mẹ!” Quan Vũ Hạm chào mẹ.

      Thứ sáu, mọi người đều đến sân bay đúng giờ, cùng nhau lên máy bay. cần phải Lâm Trí cũng ngồi chung chỗ với Quan Vũ Hạm. Mà buổi tối hôm trước, chỉ cần nhớ tới có thể xa với Quan Vũ Hạm, cậu hưng phấn ngủ được, cuối cùng cũng bỏ rơi được cái tên giả vờ chính đáng kia, cả ngày cứ theo sau mông Quan Vũ Hạm, biết cậu có chứng sợ nước, lại còn cố ý hẹn Quan Vũ Hạm bơi, làm hại cậu thể ở chung chỗ với Quan Vũ Hạm, mỗi ngày phải sống trong đau khổ. Nhưng mấy ngày sắp tới, đều thuộc về cậu, nghĩ tới thôi cũng khỏi cười khúc khích.

      “Cậu cười cái gì vậy?” Quan Vũ Hạm đưa tay đẩy Lâm Trí cái.
      “Tôi cười là mấy ngày nay là của tôi.” Lâm Trí cười .

      “Chớ đắc ý, lúc nào tôi trở thành người của cậu.” Quan Vũ Hạm chịu nổi .

      “Cũng biết được, chừng sau khi trở lại là người phụ nữ của tôi rồi.” Lâm Trí buông tha .

      Quan Vũ Hạm vươn tay nắm lấy cánh tay Lâm Trí, khiến lúc đầu Lâm Trí vẫn còn thích thú, sau đó lại là đau khổ, vì Vũ Hạm cắn miếng lên cánh tay cậu.

      “ Nhớ lấy, sau này đàng hoàng cho tôi, nếu tôi khách khí.”

      Mặc dù rất đau, nhưng cậu có phát ra tiếng gì, bởi vì đây máy bay, cần phải yên lặng, nếu như mà ở trong nhà Quan Vũ Hạm liền thê thảm, nhất định Lâm Trí đền đáp lại .

      “Tôi thích khách khí, bé con à. Cho dù bị tiếp, tôi cũng thích vậy.” Lâm Trí lại xấu xa cười .

      “Cậu, chỉ có chứng sợ nước, mà còn có chứng thích bị ngược đãi, quả thuốc nào chữa được.”

      , sai lầm rồi bé con, chính là thuốc của tôi, là thuốc giải duy nhất.” Lâm Trí nghiêm túc. Bởi vì trong lòng cậu thấy ràng, nhiều năm như vậy, cậu lại có bất kì phản ứng với nào, chỉ có khi ở chung chỗ với Quan Vũ Hạm tiểu đệ của cậu mới có phản ứng, hơn nữa lại rất mãnh liệt.

      “Dừng lại, sau này cho phép gọi tôi là bé con, tôi muốn ói, hiểu chưa?” Vũ Hạm có chút tức giận.

      , đối với tôi mà chính là – nhặt được báu vật, biết ? mới vừa cái gì? muốn ói? biết điều này thể cái gì sao?” Mỗi lần Lâm Trí chuyện với Quan Vũ Hạm đều luôn khó lòng nghiêm chỉnh, đây chính là tính cách trước đây chưa từng có, cho đến khi gặp phải Quan Vũ Hạm đều thay đổi.

      thể chịu nổi cậu, tôi muốn ngủ lát, đến nơi gọi tôi.” Quan Vũ Hạm liền chuẩn bị nhắm mắt nghỉ ngơi.

      “Toàn thế giới này cũng chỉ có mình là đầu gỗ đối với đại soái ca như tôi!” Lâm Trí tràn đầy tự tin .
      Last edited by a moderator: 20/3/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :