Chương 8: Chứng sợ nước
"Có lẽ cậu Lâm Trí còn biết, từ Vũ Hạm biết bơi, ấy bơi rất tốt, lúc chúng tôi học cũng đều thường bơi với nhau." Hàn Vinh Hi ra chuyện này, mục đích là muốn với Lâm Trí, và Vũ Hạm rất thân, để cho cậu biết điều chút.
trán Lâm Trí đổ
mồ hôi, chẳng qua cũng thể để ta được lợi, nên đành nhẫn nhịn, tùy theo hoàn cảnh mà làm.
“ sao? Vậy phải cảm ơn chăm sóc Vũ Hạm nhiều năm như vậy nhưng sau này cũng cần phải phí tâm nữa, cái thứ duyên phận này rất kỳ diệu,nhưng dù thời gian dài ngắn cũng liên quan.” Lâm Trí tuyệt đối nhượng bộ nghĩ thầm: Mẹ kiếp, phải ông trời muốn trừng phạt cậu chứ? Có duy nhất người khiến cậu rung động, thế nhưng lại thích bơi lội, còn cậu chỉ cần nhìn thấy nước là hoa mắt.
“ Được rồi, hai người cần đấu võ mồm nữa, chúng ta tới đây để chơi.” Quan Vũ Hạm thay quần áo. Chỉ chốc lát sau, Quan Vũ Hạm mặc bộ đồ bơi mà xanh, đáng , làm cho người ta có cảm giác thân thiết. nhảy cái ùm vào trong nước, để ý tới hai người đằng kia.
Lâm Trí trợn mắt, trong ngày được thấy hai lầm Quan Vũ Hạm hấp dẫn như thế, được, cậu cũng muốn xuống nước, thể để bọn họ ở chỗ. Nhưng cậu có chứng sợ nước! biết bơi lội!Nhưng hình như mực nước sâu lắm, có nguy hiểm, “ con bà nó, liều mạng thôi….”
Cha mẹ Lâm Trí nằm uống nước ở gần hồ bơi…, cũng đều thay đồ bơi, bọn họ thư thái nắm tắm nắng ghế.
Hàn Vinh Hi cũng nhảy xuống hai người bọn họ ở trong vừa vừa cười, Lâm Trí chịu nổi, cậu từng bước từng bước tới, tận lực gĩư vững biểu bình tĩnh, cậu cũng dám nhay, đành phải nắm tay vịn xuống nước. Mà tất cả mọi chuyện cũng chỉ có cha mẹ cậu chú ý, còn bên ngoài cũng có ai chú ý tới Lâm Trí, những người bên cạnh cũng chỉ biết chơi đùa vui vẻ.
“ Ông xã, ông xem thằng nhóc nó xuống nước, như vậy phải làm sao bây giờ. A Trí xuống nước ngất. Ông nhanh cứu nó ?”
“ Bà xã, bà đừng có gấp, phải bây giờ vẫn chưa ngất sao?” ra Lâm tổng cũng rất lo lắng, ông thương con trai nhất, chẳng qua hieejnt ại thể làm gì! Cho nên đành yên lặng theo dõi biến hóa. Ở trong thương trường nhiều năm như vậy, khiến cho ông rèn luyện được sức chịu đựng ngạc nhiên, nên ông vẫn kiên nhẫn quan sát….
“ Lâm Trí, đến bên này, chúng ta cùng tranh tài. Xem ai bơi nhanh hơn.” Quan Vũ Hạm gọi cậu qua bơi chung, mỗi lần và Hàn Vinh Hi tranh tài đều là Hàn Vinh Hi thắng, bởi vì thể lực của đủ, nên đến cuối đều chậm mất.
“ Mẹ kiếp! Sợ cái gì gặp cái đó, con bà nó. Bằng bất cứ giá nào, xin thần tiên tỷ tỷ phải phù hộ cho tôi?” Lâm Trí cắn răng, tới chỗ Quan Vũ Hạm, trong lòng lẩm nhẩm- - nam mô A Di Đà phật đừng để cho tôi ngất. có tác dụng, quả nhiên tới bên cạnh Quan Vũ Hạm, trời đất di chuyển….nước di chuyển…..người di chuyển…. được, Thần tiên tỷ tỷ cứu tôi, Ọc, nam chính của chúng ta ngất .
Sau khi ngất , Lâm Trí còn : “ Thiên thần cứu tôi.” Quả nhiên có đôi tay lôi đầu cậu ra khỏi mặt nước.
“ Này, cậu làm sao vậy? Tỉnh lại ?” Quan Vũ Hạm nóng nảy hỏi.
“ ra là .” Hàn Vinh Hi .
“ Vinh Hi, gì vậy?” Quan Vũ Hạm hỏi.
“ Tôi nghe Lâm tổng phu nhân có chứng sợ nước, con trai của bà cũng giống như mẹ, thấy nước liền ngất, ra là !” Hàn Vinh Hi cho Quan Vũ Hạm.
“ Ồ! ra cậu ta cũng có yếu điểm, ông trời rất công bằng!” Quan Vũ Hạm nở nụ cười.
Lâm Trí chỉ còn có chút cảm giác choáng váng, đây là mùi của Quan Vũ Hạm, ôm cậu sao? ra là cảm giác bị ngất tốt như vậy. Hàn Vinh Hi nhận lấy Lâm Trí, kéo cậu lên bờ, ta cũng muốn cho Vũ Hạm ôm lấy tên nhóc đáng ghét này, lên bờ, dùng tay vỗ nhè lên mặt Lâm Trí.
“ Lâm Trí mau tỉnh lại.”
“ Vũ Hạm, là sao?” Đôi mắt Lâm Trí còn chưa có mở ra, liền nhàng ra lời. Sau đó. Mở hai mắt ra, “ A - - “ Lâm Trí kêu to, ra là cậu nằm trong ngực Han Vinh Hi.
“ Trời ạ.”
“ Vẫn là ôm tôi sao?” Lâm Trí hỏi Hàn Vinh Hi.
“ Dĩ nhiên, cậu cho rằng là ai? Là thiên thần à ? ” Hàn Vinh Hi tức giận . cũng thể cho người này biết là Vũ Hạm ôm cậu. Nếu cậu được voi đòi tiên.
“ Ồ ! phải, thiên thần ! Mà là cục phân !” Lâm Trí thất vọng , đứng lên về phía trước.
Vợ chông Lâm tổng ở bên cười , bọn họ đều đội che mặt trời, còn có kính mát, cho nên Lâm Trí qua bên cạnh bọn họ cũng có nhận ra đó là cha mẹ.
Last edited by a moderator: 22/3/15