1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã, mau ký tên ly hôn - Quỷ Cửu Cửu (Chương 85.1) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 32: vẫn ở bên cạnh em.


      "Dạ!". Duẫn Nặc quả quyết : "Tần Mạc cấu kết với Thượng Vãn Tịch, bọn họ muốn cướp công ty của nhà chúng ta, muốn hại chết cha và cả, nhưng em lại có chứng cớ, nên biết vạch trần bọn họ thế nào.".

      Nghe những lời này, Lục Tiêu Triết hiển nhiên hơi khiếp sợ.

      nhìn Duẫn Nặc chằm chằm, hỏi: "Có phải em nhìn thấy hai người bọn họ ở chung chỗ? Hoặc là làm chuyện gì để cho em hoài nghi hay ?"

      lắc đầu đáp: " có."

      "Vậy tại sao em lại nghi ngờ hai người bọn họ?"

      "Em..." á khẩu trả lời được, có chứng cớ cho dù ở trước mặt ai cũng thông.

      rất muốn cho hai biết, phải mất đến ba năm mới biết được điều này, mới nhận Tần Mạc lang tâm cẩu phế như thế nào, biết được quan hệ của ta cùng với Thượng Vãn Tịch, biết được bọn họ muốn tìm mọi cách để hại chết cả nhà của .

      Thế nhưng khắc này, lý trí của cho biết, đoán chừng trai cũng giống như mẹ của mình, đều tin tưởng lời .

      Nhưng ngoài dự liệu, Lục Tiêu Triết lại mở miệng : "Được, giúp em, coi như có bất kỳ chứng cứ nào, chỉ có bằng việc em hoài nghi, cũng giúp em, cho đến khi em tiêu trừ hết hoài nghi trong lòng mới thôi."

      đưa tay vỗ vỗ vai của : "Đừng kìm nén bản thân quá mức, tìm người điều tra hai bọn họ, về phần cổ phần của công ty, em cứ chờ thêm chút nữa, cần phải có thời gian."

      Duẫn Nặc nóng nảy : "Nhưng, em sợ còn kịp nữa, vạn nhất..."

      "Tiểu Nặc!", còn chưa hết, liền bị Lục Tiêu Triết lên tiếng cắt đứt: "Em cũng biết, ban đầu muốn cổ phần này, hôm nay mà lập tức tìm cha lấy lại, chưag có dũng khí để cúi đầu trước ông ấy."

      Người cố chấp như Lục Tiêu Triết, coi như em có khẩn cầu, cũng thể cúi đầu nhận lỗi được.

      bao nhiêu năm, cùng với cha mình vẫn luôn giữ quan hệ căng thẳng, hôm nay lại bảo cầu xin số cổ phần kia, là có bao nhiêu khó khắn.

      Nghe đến đây, Duẫn Nặc khỏi thấy mất mát.

      "Được rồi, em bắt buộc nữa, nhưng hai à, nếu như mà đến lúc em phải đến khẩn cầu lần nữa nhất định công ty gặp phải nguy cơ, em hi vọng đến lúc đó, giúp em.".

      nhìn , xấu hổ cười tiếng; " , cho suy nghĩ thêm hai ngày, hai ngày sau, tìm cha chuyện."

      Duẫn Nặc đột nhiên cười rộ lên, cười đến độ đáy mắt cũng hàm chứa nước mắt trong suốt, cổ họng chợt thấy chua xót: " hai, tốt.".

      Lục Tiêu Triết ôm vào trong ngực, giọng cũng trở nên khàn khàn: "Em rất ít khi nhờ vả chuyện gì đó, vẫn cho là, ở trong lòng của em, chỉ có cả và ba mà thôi, nhờ có chuyện này mà cảm thấy ấm áp ít."

      Nghe như thế, Duẫn Nặc nhịn được lại rơi nước mắt.

      "Tiểu Nặc!". ôm lấy chặt, : " ra cũng đáng sợ lắm đâu, chỉ hơi ít mà thôi, hi vọng sau này, em đối với cũng giống như đối với cả và ba, được như vậy thỏa mãn lắm rồi."

      Nức nở tiếng, ngẩng đầu lên nhìn , nhìn gương mặt tuấn mỹ, lạnh lùng cương nghị, vừa khóc vừa cười gật đầu đáp: "Sau này, nhất định em dành nhiều thời gian cho hơn, nhất định đối với giống như bọn họ, hai, xin lỗi, trước kia là em hiểu chuyện, nhìn vẻ mặt của lạnh như băng nên em dám chuyện với cứ tưởng rằng thích em."

      Lục Tiêu Triết cúi đầu, cưng chiều đưa tay lau những giọt nước mắt mặt , đau lòng : "Là trai đúng, nên tạo cho em cảm giác sợ hãi, nếu như vậy sau này có chuyện gì hãy tới tìm , hai nhất định giúp em làm chủ, sao hả?"

      Duẫn Nặc nghe thế liền mỉm cười, trong ánh mắt lóng lánh ánh nước, tràn đầy vui sướng.
      bornthisway011091 thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 33: Bọn họ ra ngoài ở

      Lấy được trợ giúp của Lục Tiêu Triết, Duẫn Nặc liền thấy an lòng ít.

      Nhưng vì muốn vẹn toàn hơn, trước hết phải ly hôn bằng được với Tần Mạc đa.

      Chỉ có ly hôn, mới có thể hoàn toàn đuổi người đàn ông kia ra khỏi Lục gia.

      Lục Tiêu Triết rất hiếm khi được ở bên cạnh em , nên lúc này cứ nhất định phải mang ra ngoài ăn gì đó, trong lúc hai người họ ăn uống vui vẻ, lại nhận được điện thoại của Tần Mạc.

      Duẫn Nặc vừa nhìn thấy màn hình tên Tần Mạc, liền xin lỗi Lục Tiêu Triết tiếng, sau đó ra nhận điện.

      "Alo?"

      "Duẫn Nặc, em càng ngày càng nghe lời? phải tôi em ở trong phòng làm việc chờ tôi rồi sao? Vậy người đâu?"

      Nghe hỏi vậy liền cắn môi đáp: "Phòng làm việc buồn tẻ, chán ngắt như vậy, tôi thể ngồi chờ mãi ở đó được nên cùng trai ra ngoài lát."

      " nào?"

      "Là hai của tôi, có vấn đề gì sao?"

      Bên đầu điện thoại kia trầm mặc mấy giây, sau đó mới : "Em ở đâu, tôi đến đón em."

      " cần, tôi ăn xong tự về."

      xong, liền trực tiếp cúp điện thoại.

      Quay trở lại bàn cười khổ với Lục Tiêu Triết: " có chuyện gì đâu, hai, ăn xong, đưa em về nhà có được ?"

      Lục Tiêu Triết mím môi, vẻ mặt tỏ ra nặng nề: "Chuyện của em tối nay nhờ người giúp, nếu em bận có thể cùng với , sau khi xong việc đưa em về."

      Duẫn Nặc nghe xong liền hưng phấn gật đầu: "Được ạ."

      Nửa giờ sau, Lục Tiêu Triết lái xe chở Duẫn Nặc đến hộp đêm sang trọng nhất trong thành phố.

      ....

      Lúc Tần Mạc từ công ty trở về, vẫn thấy Duẫn Nặc ở nhà, trong lòng có chút phiền não, hai chân bắt chéo ngồi ở trong phòng khách đọc báo, đột nhiên, lại có người đứng ở trước mặt , mỉm cười, đưa cho cốc trà.

      " uống trà ."

      Tần Mạc ngẩn ra, rồi ngẩng đầu lên đón lấy ánh mắt của người đó.

      Vãn Tịch cũng nhìn lại, cất giọng chỉ đủ để hai người họ nghe được: "Hôn lễ của bọn em được định ngày rồi, vào thứ sáu tuần tới."

      Sắc mặt của Tần Mạc chợt tối lại, vứt tờ báo xuống đứng dậy bỏ .

      "Mạc."

      Vãn Tịch liền gọi lại.

      Tần Mạc vẫn rảo bước , đưa lưng về phía , trong lòng ra cảm giác gì, thấy là lạ, cũng còn khó chịu, khó chấp nhận giống như trước đây nưa.

      muốn làm cho người khác chú ý, liền cười cười, xoay người nhìn Vãn Tịch, : "Vậy xin chúc mừng , chị dâu."

      "..." Van Tịch muốn thêm gì đó, đột nhiên lại nhìn thấy Triệu Thục Hoa vừa vào tới cửa, ta cuống quít thay đổi vẻ mặt, cúi người lau lau khay trà.

      Nhìn thấy vậy, Tần Mạc mím môi, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.

      cũng nhìn thấy Triệu Thục Hoa, nhưng lại nữa mà tiến đến chào: "Mẹ, mẹ về rồi à."

      "Ừ!" Triệu Thục Hoa đáp lời, nhìn Tần Mạc cái, ngạc nhiên hỏi: "Sao hôm nay con lại tan tầm sớm như vậy?"

      "Vâng! Con về để đưa Duẫn Nặc xem nhà, nhưng hình như ấy ra ngoài."

      "Xem nhà?" Triệu Thục Hoa hiểu liền hỏi lại.

      Tần Mạc lập tức giải thích: "Là thế này, con muốn cùng Duẫn Nặc ra ngoài ở riêng, bác sĩ cũng , sống ở nơi an tĩnh dễ dàng mang thai hơn, cho nên con mới chọn căn nhà ở gần bờ biển, hai ngày nữa cùng Duẫn Nặc chuyển về đó, biết ý của mẹ như thế nào."

      Vừa nghe lý do là vì chuyện mang thai của con , Triệu Thục Hoa liền thấy hưng phấn, cần suy nghĩ lập tức gật đầu đồng ý ngay.

      "Như vậy cũng tốt, vợ chồng son ở chung chỗ sống trong thế giới riêng của mình, mẹ có ý kiến, bất quá sau này có chuyển rồi, cũng phải thường xuyên trở về đây chơi đấy, biết ?"

      Tần Mạc gật đầu với bà, nhưng ánh mắt lại liếc về phía Vãn Tịch đứng cách đó xa, ta tựa hồ cũng nhìn , ánh mắt lộ vẻ quan tâm.

      Tần Mạc thầm cười lạnh tiếng, tại quan tâm có ích lợi gì, còn có bất kỳ hoài niệm nào với ta nữa rồi.

      Cho nên, Vãn Vãn, sau này hãy bảo trọng.
      Last edited: 25/2/15
      bornthisway011091 thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 34: gặp người cùng với hai.


      Cùng lúc đó, ở hộp đêm xa hoa nhất thành phố, bên trong đại sảnh dưới đất, tổ chức buổi dạ vũ.

      Những người có thể tới nơi này, tất cả đều là các ông chủ lớn trong giới kinh doanh cũng là con cháu thế gia phú quý.

      Duẫn Nặc và Lục Tiêu Triết vừa đến cửa, đột nhiên liền dừng bước.

      Lục Tiêu Triết quay sang hỏi : "Sao thế?"

      trưng ra vẻ mặt hoài nghi, hỏi: " hai, dẫn em tới tham gia dạ vũ à?"

      Duẫn Nặc từ trong miệng ngậm chìa khóa vàng lớn lên, nên ít nhiều cũng có chút king nghiệm, đến đây mà có lễ phục tham gia vũ hội làm sao được.

      Mắt thấy chuẩn bị bước vào đại sảnh, nhìn lướt qua quần áo người mình, cảm giác được phù hợp cho lắm.

      "Ừ!", Lục Tiêu Triết đáp lời, nhưng lại vươn tay ôm vào ngực tiếp: " sao cả, em cứ theo gặp người, sau khi xong việc đưa em về nhà."

      Vừa nghe giải thích như thế, Duẫn Nặc cũng lăn tăn nữa, gật đầu với cái.

      Lục Tiêu Triết dắt tay em vào đại sảnh, hai người mới vừa xuất , liền hấp dẫn ít ánh mắt của mọi người chung quanh.

      "Mau nhìn , đấy phải là nhị thiếu của Lục gia sao? Oa, rất đẹp trai nha?"

      "Người phụ nữ bên cạnh ấy là ai nhỉ?"

      Mọi người rối rít lắc đầu, đáp:" biết."

      Lúc này Duẫn Nặc giống hệt như tiểu Bạch Thỏ, bị Lục Tiêu Triết kéo vào, lamf đám đông nhất thời rộ lên biết bao nhiêu lời xì xào bàn tán.

      " hai.". Duẫn Nặc giọng thầm bên tai trai mình: " quả rất nổi danh đây? Thế nào? cũng muốn theo chân Ba bước vào làng Giải Trí rồi hả ?"

      Lục Tiêu Triết quay đầu lại nhìn cái, ánh mắt chứa đầy vẻ ảm đạm: "Đừng nhảm."

      Duẫn Nặc bĩu môi, nhưng cũng lên tiếng nữa.

      Lục Tiêu Triết dắt xuyên qua đại sảnh, rồi tiến vào trong cái hành lang, mới vừa bước lên trước chưa tới mấy bước, hai người họ liền bị bốn hộ vệ cao lớn ngăn lại.

      "Nhị thiếu, xin mới lấy giấy thông hành.". hộ vệ tất cung kính .

      Lục Tiêu Triết từ trong áo vest lấy ra thiếp mời, đưa cho hộ vệ, lúc này bốn người họ mới để vào.

      Lúc mới vừa đến đây Duẫn Nặc chỉ cảm thấy đây chỉ là buổi dạ vũ bình thường, nhưng khi hai dẫn tới nơi u ám, bí hiểm này trong lòng đột nhiên lại sợ hãi ra thành lời.

      Cho đến lúc hộ vệ đẩy cánh cửa trước mặt ra, hình ảnh xuất trước mắt, càng làm cho phải trợn mắt, há hốc mồm.

      Trong phòng, có ba người đàn ông ngồi, người bất cần đời nhìn xuống hai chân mình, cầm ly rượu đỏ cao cổ nhâm nhi thưởng thức.

      Mà hai người bên cạnh lại kích tình dào dạt, hôn nhau đắm đuối.

      Thấy Lục Tiêu Triết tiến vào, hai người kia lập tức buông nhau ra, mỉm cười đến mị hoặc chúng sanh.

      "Nhị thiếu tới."

      Người đàn ông giơ ly rượu lên nhìn Lục Tiêu Triết , ngay lập tức chú ý tới ở bên cạnh , đôi mày khỏi nhíu lại: "Vị này..."

      "Em của tôi."

      Người kia vừa nghe thấy thế, vội vàng đứng dậy nhường chỗ ngồi cho , : " Em mau ngồi xuống đây, uống nước trái cây nhé."

      Duẫn Nặc hơi lúng túng, ngồi ở bên cạnh Lục Tiêu Triết, ngại ngùng cười cười, đáp: " cần đâu."

      "Ha ha!". Người đàn ông liền cười rộ lên, liếc cái, còn chưa nhìn ngắm đủ bị ánh mắt lạnh lùng của Lục Tiêu Triết quét sang: "Thẩm Diễm, cậu muốn chết sao?"

      Thẩm Diễm khẽ cười, đứng dậy : "A, tôi đến phòng rửa tay , nhị thiếu, tí nữa bàn lại chuyện góp vốn nhé."

      Lục Tiêu Triết thèm để ý tới ta, lạnh lùng nhìn sang hai người đàn ông bên cạnh: "Còn muốn tôi mời các cậu ra ngoài sao?"

      Hai người kia vội vàng lắc đầu xua tay đáp: " cần, nhị thiếu ngài cứ ngồi đây chơi, chúng tôi xin trước."

      xong, hai người đàn ông này cũng theo sát Thẩm Diễm mà ra ngoài.

      " hai, những người này đều là bạn của hay sao?". Mới vừa mới nhìn thấy cảnh vô cùng kịch tính kia, cho đến bây giờ còn chưa tỉnh hồn, khẩu vị của bọn họ, đúng là đặc biệt.

      ", chỉ có người đầu tiên ra thôi, còn hai người phía sau đến nhìn còn ngại bẩn nữa là."
      susubornthisway011091 thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 35: Điều tra giúp tôi người.

      Trong phòng rửa tay, Thẩm Diễm bấm mà số, vừa nhìn kiểu tóc của mình trong gương, vừa với người trong điện thoại: “Jo, đoán thử xem hôm nay tôi nhìn thấy người nào?”

      Bên đầu kia của điện thoại truyền đến tiếng nam tính lại lạnh lùng: “Có lời mau , có rắm mau thả.”

      Thẩm Diễm hướng về phía tấm gương bày ra kiểu pose hình kinh điển, tự cảm thấy bạn thân mình đẹp trai.

      phì cười tiếng, rồi : “Vợ của cậu, Lục Duẫn Nặc.”

      Nghe thấy thế, giọng trong điện thoại đột nhiên dừng lại mấy giây.

      Mấy giây trôi qua, người đầu kia mới hỏi: “Bây giờ cậu ở đâu?”

      “Thế nào? Cậu muốn tới đây sao?” Thẩm Diễm liền trêu ghẹo: “Đừng tới hơn, bởi vì ấy theo Lục Tiêu Triết tới đây, nhìn kiểu này, chắc là Lục nhị thiếu muốn hiến tặng vợ của cậu cho tôi rồi? Cậu xem, tôi có nên nhận lấy đại lễ này của nhị thiếu hay ?”

      “Thẩm Diễm, con mẹ nó cậu ăn gan hùm mật gấu rồi ha?”

      Bên trong điện thoại truyền đến tiếng rống giận của Tần Mạc: “ mau, cậu ở chỗ nào?”

      “Ở hộp đêm chứ ở đâu, bất quá, bây giờ cậu tới đây thích hợp sao? nàng Vãn Tịch ở bên cạnh à?”

      “Cút!”

      Theo tiếng gầm giận dữ là tiếng điện thoại trực tiếp bị cúp.

      Thẩm Diễm cầm điện thoại bĩu môi, lắc đầu, thở dài, cuối cùng lại trở về phòng bao.

      Nhưng sau khi quay lại, Thẩm Diễm phát người bên cạnh Lục Tiêu Triết thấy đâu cả, mới vừa ngồi xuống, liền khỏi hỏi: “ em của cậu đâu?”

      Lục Tiêu Triết lười phải trả lời, trực tiếp lấy ra phần hợp đồng đưa tới trước mặt : “Tôi chuẩn bị tốt hợp đồng rồi, cậu bảo ta tới ký tên !”

      Thẩm Diễm nhìn lướt qua hợp đồng kia cái, cười cười rồi giao lại cho Lục Tiêu Triết: “A Triết, tiếc, mảnh đất kia…. bị người khác giành trước bước rồi.”

      Vừa nghe thế, Lục Tiêu Triết liền cau mày hỏi: “Ai thế?”

      “Tổng giám đốc của tập đoàn Đế Hào, ra , tôi cũng ngờ tời bọn họ coi trọng mảnh đất kia, nhưng hôm qua lúc tôi đến gặp chủ đất để bàn về vấn đề ký hợp đồng bọn họ lại rằng mảnh đất kia, bị Đế Hào thu mua mất rồi.”

      Tập đoàn Đế Hào?

      Theo tin đồn, giám đốc của tập đoàn Đế Hào làm việc rất ngoan tuyệt, lạnh lùng vô tình, để đạt được mục đích chừa bất cứ thủ đoạn nào.

      Lục Tiêu Triết chưa từng thấy qua người kia, có lẽ tất cả mọi người cũng chưa từng gặp qua, chỉ được truyền thông đồn thổi rằng đó chính là truyền thần có hai trong giới.

      Lục Tiêu Triết hiểu, lại hỏi: “ mảnh đất , tập đoàn Đế Hào lại lớn như vậy, thu mua làm gì chứ?”

      vốn muốn thu mua để làm bãi đỗ xe thi đấu, nghĩ tới, ý định lại rơi vào khoảng .

      Thẩm Diễm cười cười đáp: “Tôi cũng biết, chắc là tổng giám đốc của Đế Hào ăn no rững mỡ! Bất quá có mảnh đất kia cũng sao, chúng ta lại tìm cái khác!”

      có mảnh đất kia, Lục Tiêu Triết đối với cái gì cũng hứng thú, liền đứng dậy muốn .

      Thẩm Diễm liền kéo lại : “Này, hiếm khi mới tới đây lần, chúng ta uống vài chén ?”

      Nghĩ đến việc Duẫn Nặc đến phòng rửa tay chưa quay lại Lục Tiêu Triết lại ngồi xuống.

      Thẩm Diễm phân phó nhân viên phục vụ chuẩn bị rượu và đồ nhắm, hai người họ vừa uống vừa tán gẫu.

      “Đúng rồi Diễm, cậu điều tra giúp tôi người nhé.”

      Thẩm Diễm giơ chén rượu lên, hiểu ra sao, liền hỏi: “Điều tra ai? Từ lúc nào mà Nhị thiếu lại cảm thấy hứng thú vậy? Nam hay nữ?”

      “Tần Mạc.”

      Lục Tiêu Triết nhìn thấy biểu tình đột nhiên cứng đờ của Thẩm Diễm, ngửa đầu uống chén, tiếp tục : “Điều tra Tần Mạc, cùng người phụ nữ tên là Thượng Vãn Tịch, tôi nghĩ cậu hẳn cũng biết, Tần Mạc mới vừa kết hôn với em tôi lâu, biết cậu ta làm ra chuyện gì, khiến cho em tôi hoài nghi, cậu điều tra giúp tôi nhé.”

      “Chuyện này, tuyệt đối thể để cho người thứ ba biết được, hiểu chứ?”

      Thẩm Diễm ngoài cười nhưng trong cười, đáp lại: “Ok, thành vấn đề.”
      Last edited by a moderator: 9/3/15
      susubornthisway011091 thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :