1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã, mau ký tên ly hôn - Quỷ Cửu Cửu (Chương 85.1) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 28: Ăn cái tát.


      Duẫn Nặc bị hành động này của dọa sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, theo tiềm thức lập tức đẩy mạnh ra.

      "Tần Mạc, làm gì thế?".

      ngồi nhanh dậy , chỉnh trang lại quần áo, rồi trừng mắt nhìn , trong lòng đột nhiên lại cực kỳ tức giận.

      Tần Mạc cũng đưa mắt nhìn , sắc mặt phảng phất u buồn kèm theo nghi vấn.

      "Sao lại thế nào? Tôi vốn là chồng của em.". Nghĩ đến việc bây giờ lại nhất mực trốn tránh mình, trong lòng của cũng cực kỳ dễ chịu, từng trận chua xót thi nhau đánh tới.

      "Tôi xin từ chối người chồng như thế này.". Duẫn Nặc khinh thường, xoay người muốn .

      Nhưng cánh tay lại bị giữ chặt, muốn hất ra nhưng lại bị mất thăng bằng ngã vào trong ngực của .

      liền giãy dụa : "Buông tôi ra."

      " phải em rất thích tôi làm vậy với em sao?". cúi đầu nhìn hỏi, gương mặt nhắn quật cường, tia vui mừng nào.

      "Đó là trước kia.". vùng vằng trả lời, nhưng làm thế nào cũng đều thoát khỏi trói buộc.

      "Cho nên, kết hôn xong liền hết thích rồi hả ?"

      Lúc lời này, nhìn chằm chằm, ánh mắt trầm hẳn xuống, toát ra tia lạnh lẽo, như muốn đóng băng cả người lại vậy.

      Duẫn Nặc tránh né ánh mắt của , cố hết sức giãy dụa: " mau bỏ tôi ra.".

      Quả thực liền buông ra, ngồi ở bên, chán nản nhìn theo bóng lưng của dần xa, trong lòng là ngũ vị tạp trần.

      này, thay đổi rồi.

      Trở thành người xa lạ mà tài nào hiểu được, Lục Duẫn Nặc mà biết phải như thế.

      có chút tiếp thu được thực như vậy, kể cả thương, nhưng cũng phải muốn tách ra liền tách ra được.

      cho biết, chọc giận có kết quả thế nào.

      Lúc này Duẫn Nặc vừa mới xuống lầu, liền nghe thấy trong phòng khách truyền đến tiếng chuyện vui vẻ của mẹ mình.

      "Con chuẩn bị trở thành dâu cả của nhà họ Lục, nên có rất nhiều điều cần phải chú ý quan tâm chút, đợi ăn sáng xong, mẹ cho con biết."

      Vãn Tịch ngại ngùng cười, gật gật đầu đáp: "Cái này. . . . . . Phải phiền đến bác rồi."

      "Ha ha, mẹ thừa nhận con là con dâu cả của nhà họ Lục rồi, mà sao còn gọi mẹ là bác chứ?". Triệu Thục Hoa có chút oán trách .

      Vãn Tịch liền nhàng cười, sửa lại lời : "Mẹ.".

      "Ai ~"

      Nhìn hai người trong phòng khách chuyện trò vui vẻ, Duẫn Nặc đứng ở cửa cầu thang mà giật mình, ngờ ta lại được mẹ mình thích đến thế.

      Sao có thể chứ? Vãn Tịch chuẩn bị làm đám cưới với cả rồi ?

      Làm sao có thể? Người phụ nữ ác độc, lòng dạ rắn rết như vậy, sao có thể xứng đôi với cả của chứ.

      Duẫn Nặc nóng nảy, vội vàng tới túm lấy tay Vãn Tịch hỏi: " là người đáng ghét, phải chia tay với của tôi sao? Vậy làm cái gì ở đây thế?"

      Vãn Tịch bị truy hỏi, ủy khuất gục đầu xuống, hé răng phản bác nửa lời.

      Mà giờ phút này, Triệu Thục Hoa thấy thế liền ra mặt thay ta, bà nhìn chằm chằm vào Duẫn Nặc, lên tiếng trách móc: "Tiểu Nặc, con sao lại như thế? Ai dạy con đối xử với chị dâu của mình như vậy?".

      " ta phải là chị dâu của con, ta, xứng.". Duẫn Nặc chán nản xong liền túm lấy Vãn Tịch kéo ra ngoài.

      Nhưng ngờ, Triệu Thục Hoa lại vung tay lên hung hăng tát vào mặt con mình cái mạnh.

      "Cố tình gây , còn buông chị dâu của con ra, con nhà họ Lục sao lại biết lễ phép như vậy?". Triệu Thục Hoa xuất thân quyền quý, cách hành xử luôn tao nhã đoan trang, luôn luôn là bà chủ nhà kiểu mẫu, thấy con mình thể lý như thế bà lập tức đưa tay tát cái.

      Cái tát này, đánh vào mặt của Duẫn Nặc, nhưng tận đáy lòng của người mẹ như bà cũng thấy đau đớn vô cùng.

      Duẫn Nặc bị mẹ mình cho cái bạt tai, khắc này, như chợt thấy sấm sét giữa trời quang.

      buông Vãn Tịch ra, hai mắt nén lệ, giương lên nhìn Triệu Thục Hoa: "Mẹ đánh con? Mẹ thế nhưng lại vì tiện nhân này mà đánh con?"

      "Con vẫn còn biết sai sao?"

      Duẫn Nặc ôm oán hận, đưa tay lên lau hết nước mắt, nhưng vẫn kiên cường : "Con sai cái gì chứ, mẹ có biết hay , kỳ thực ta cùng với Tần. . . . . ."

      "Duẫn Nặc!". Lời còn chưa xong, cách đó xa đột nhiên truyền đến tiếng gọi của Tần Mạc.
      bornthisway011091 thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 29: Đừng náo loạn.

      "Duẫn Nặc!" Lời còn chưa kịp hết, cách đó xa đột nhiên lại truyền đến tiếng gọi giật giọng của Tần Mạc.

      Nghe thấy tiếng , Duẫn Nặc quay đầu lại, liền thấy Tần Mạc tới kéo vào trong ngực, rồi với Triệu Thục Hoa: "Mẹ, con xin lỗi, Duẫn Nặc bị sốt nên tính tình hơi cáu kỉnh chút, mẹ cũng đừng chấp nhất với ấy làm gì."

      xong, lại chuyển mắt sang Vãn Tịch ở bên cạnh: "Chị dâu, em thay Duẫn Nặc xin lỗi chị."

      "..." Vãn Tịch kinh ngạc nhìn Tần Mạc, ấy vừa gọi là gì? Chị dâu?

      Trong lòng, liền dấy lên khổ sở nên lời.

      Thấy Triệu Thục Hoa và Vãn Tịch cũng lên tiếng nữa, tay Tần Mạc ôm lấy Duẫn Nặc, tay vuốt ve gương mặt đỏ ửng của , trong mắt lộ vẻ đau lòng.

      " thôi, chúng ta lên lầu bôi thuốc."

      Nhưng Duẫn Nặc cũng nhận quan tâm bất ngờ này của , hất tay đẩy ra, sau đó nhấc chân chạy ra cửa.

      Cho dù có chết cũng nghĩ tới, người mẹ từ luôn hiểu mình nhất lại vì người phụ nữ kia mà ra tay đánh mình.

      mặt thấy đau chút nào nhưng trong lòng lại như bị ai sát muối vậy.

      Uất ức khóc chạy ra đến sân cánh tay lần nữa lại bị người kia bắt được.

      Duẫn Nặc dừng lại, cuống quít lấy tay lau nước mắt, muốn thể yếu ớt của mình ở trước mặt .

      Tần Mạc lên nhìn , trong ánh mắt của quả cũng có chút đau lòng.

      "Tôi biết em oan ức nhưng dù sao người ta cũng là chị dâu tương lai của em, vì vậy em nên ở ngay trước mặt mẹ mà chống đối ta như vậy."

      Nghe lời này, lạnh lùng cười tiếng, ngẩng đầu tiến lên đón ánh mắt của :

      "À, ra muốn chạy ra đây để giáo huấn tôi?"

      "Tôi chỉ cảm thấy, hình như em cố tình gây ."

      "Tần Mạc!" gầm tiếng, cắn răng nhìn chằm chằm: "Đừng ở trước mặt tôi giả mù sa mưa, đừng cho rằng tôi biết quan hệ của và Vãn Tịch, ngày nào đó, tôi khiến cho các người chết có chỗ chôn."

      hung dữ nhìn chằm chằm, hai mắt ửng hồng, bên trong con ngươi tất cả đều ngưng đọng thành hận ý, hận thể băm vằm cùng với người phụ nữ kia thành trăm mảnh.

      Lời này của vừa thốt ra làm cho hơi bị chấn động, lạnh lùng ngưng tụ thành hàn băng nhìn chất vấn: "Em ở đây hươu vượn cái gì thế?"

      "Tôi sai sao? Tần Mạc tôi có sai hay trong lòng ràng nhất."

      Thấy xoay định , liền bắt lấy cánh tay của , lên giọng cảnh cáo: "Duẫn Nặc, đồ có thể ăn lung tung, nhưng lời thể, đừng để cho tôi nghe thấy những lời chửi bới kia của em lần nữa."

      khinh thường nghe cảnh cáo, hung hăng hất tay của ra, nhìn chằm chằm vào cao ngạo trả đũa lại: "Tôi để cho các người thực được điều đó đâu, tôi cũng để cho cả cưới tiện nhân đó, ngay bây giờ tôi cho cha biết, tôi muốn để cho...Ưhm..."

      Lời còn chưa hết, đôi môi chợt bị chặn lại, hoảng sợ mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn người đàn ông đột nhiên lại hôn mình, ngây người ra kịp phản ứng.

      Tại sao ta lại làm như vậy? lại nên muốn dùng miệng tới chặn họng sao? ta cho là làm như vậy bị đầu độc lần nữa sao?

      mới thèm cái hôn đáng ghê tởm này, cố gắng hết sức muốn đẩy ra, nhưng thân hình của cao lớn uy mãnh, cánh tay ôm lại thon dài mạnh mẽ, càng đẩy lại càng ôm chặt hơn, hôn môi của cũng tăng thêm vài phần sức lực.

      Cho dù cố giãy giụa nhưng vẫn có kết quả, bị hôn đến thở nổi, khuôn mặt nhắn cũng đỏ bừng lên.

      Vậy mà, trong lúc thiếu chút nữa hít thở thông, Tần Mạc lại bất ngờ dời môi , ôm lấy vào trong ngực chặt, giọng thầm bên tai: "Bà xã, ngoan ngoãn đừng càn quấy nữa, biết trước đây mình làm nhiều việc đúng đối với em, nhưng tại xin thề, sau này bao giờ...nữa biết , hả?"

      P/s: các nàng cứ yên tâm, mình đào hố quyết định đến cùng nhé, cứ yên tâm độc truyện thui keke ^^.
      Last edited: 13/2/15
      susubornthisway011091 thích bài này.

    3. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Tin loi a nay coi Chung Chet nha c!!!!!

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 30: Tìm hai giúp tay.

      Sau này bao giờ ... nữa biết , thờ ơ lạnh nhạt, để em phải mình lẻ bóng đơn nữa.

      Khi trong đầu đột nhiên bật ra những suy nghĩ này, Tần Mạc cảm thấy kinh ngạc, thể nào tin được, bản thân mình ngoài Vãn Tịch ta lại còn có thể ôn nhu với khác như thế?

      Là do phản ứng chống cự của Duẫn Nặc khiến cho như vậy, hay còn là trong lúc vô tình nảy sinh tình cảm với biết?

      Tần Mạc ràng lắm, nhưng giờ phút này, tâm tình vô cùng hưởng thụ khi được ôm như vậy.

      Duẫn Nặc vì hành động dịu dàng bất ngờ này của mà thấy hoảng hốt, người đàn ông này, có bệnh chứ? Làm sao lại có thể vừa tình cảm ôm vừa những lời chân thành như thế?

      liền cắn chặt răng, muốn đẩy ra, lại ngoài ý muốn nhìn thấy Vãn Tịch đứng cách đó xa.

      Nhìn cảnh này lập tức bừng tỉnh ngộ ra điều, ra là người đàn ông này mới vừa rồi diễn trò thâm tình, là để cho người phụ nữ kia xem mà thôi.

      Tim nhàng thắt lại, khỏi đau đớn.

      muốn làm công cụ để cho dùng để kích thích người khác, liền cắn răng cái, kìm được tức giận muốn đẩy ra nhưng chưa kịp làm gì chủ động buông ra trước.

      nhìn đăm đăm, trong ánh mắt vẫn tràn đầy nhu tình: " thôi, với tới công ty, thuận tiện dẫn em đến bệnh viện xử lý cái mặt sưng đỏ này nữa."

      Duẫn Nặc chưa phản ứng kịp, bị Tần Mạc dắt ra khỏi nhà.

      quay đầu lại, nhìn thấy Vãn Tịch đứng nơi xa xa, trong lòng vừa đau vừa hận.

      Hận người đàn ông này lấy ra làm bia đỡ đạn, hận mình ràng có thể đẩy ra, nhưng lại nhu nhược đủ dũng khí để đẩy ra, mới để cho được như ý.

      bị ôm lên xe lái rời .

      Tần Mạc dẫn đến bệnh viện xử lý vết sưng mặt xong, lại dẫn đến tập đoàn Lục thị.

      Sau khi sắp xếp cho an vị ngồi trong phòng làm việc của phó tổng giám đốc, trước khi còn dặn : "Ở chỗ này đợi , bây giờ phải họp khoảng chừng hai tiếng, sau đó, chúng ta cùng nhau ăn."

      Duẫn Nặc lên tiếng, chỉ mong nhanh nhanh họp, để còn tìm cha mình, cho ông biết con người của Tần Mạc, chính là tên xấu xa nham hiểm.

      thầm tính toán trong lòng, đột nhiên lại nghe thấy tiếng cảnh cáo của Tần Mạc vang lên bên tai: "Còn nữa, chuyện lúc trước ở trong đình viện, hi vọng em đừng có lung tung khắp nơi, em cũng biết là nếu có chứng cứ, ra chỉ làm cho người khác cảm thấy chán ghét mà thôi."

      " nghĩ, cái bạt tai kia của mẹ em, đến bây giờ chắc vẫn còn thấy đau chứ?"

      Duẫn Nặc tức giận nhìn chằm chằm, mặt cũng xanh mét lại.

      giận dữ cầm tập văn kiện ở bàn làm việc ném về phía : " phải là muốn họp sao? Còn mau biến ."

      ràng khiêu khích, thị uy, rằng có chứng cứ như thế chẳng khác nào thừa nhận chuyện tình cảm của mình và Vãn Tịch phải sao ?

      Người đàn ông ghê tởm này, nhất định phải ly hôn với ta, nhất định phải để cho mọi người biết được mối quan hệ bất chính của bọn họ.

      từ bỏ đâu.

      Tần Mạc ưu nhã cúi người xuống, nhặt vặn kiện ở đất lên vỗ vỗ mấy cái, rồi đặt ở bàn, sau đó xoay người rời .

      Nhìn bóng lưng biến mất, Duẫn Nặc nổi dóa ngồi trở lại ghế, ngẫm lại, thể xốc nổi, bốc đồng làm bậy như vậy, bởi vì có chứng cứ, có nhiều, cũng dẫn đến kết quả ăn thêm cái tát như ngày hôm nay mà thôi.

      cần phải suy nghĩ cặn kẽ, phải cẩn thận chút mới được.

      Đột nhiên lại nghĩ đến người, liền vội vàng cầm điện thoại bàn làm việc lên, thuần thục ấn chuỗi số quen thuộc.

      Chỉ trong chốc lát, đường giây điện thoại liền được nối thông, Duẫn Nặc cười ngọt ngào, gọi người ở phía điện thoại bên kia: " hai."

      Bên đầu kia truyền đến tiếng trầm thấp, đầy gợi cảm làm người ta si mê: "Ừ!"

      "Em muốn gặp để thương lượng chuyện, tới công ty đón em, được ?"

      Cơ hồ hề có giây do dự, giọng ôn hòa mà nhân nhượng liền vang lên: "Ừ, em ra cổng chờ , hai phút nữa đến."
      bornthisway011091 thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 31: Tần Mạc cấu kết với Thượng Vãn Tịch.


      Mấy phút sau, Duẫn Nặc ở phía trước cổng tập đoàn Lục thị, ngồi lên xe của hai Lục Tiêu rời .

      “Có chuyện gì mà vội vã như vậy? Trước kia, em rất ít khi chủ động tìm .”

      Người Lục Tiêu Triết này của , ở trong mắt của mọi người mà lúc nào cũng trầm mặc ít , thích giao tiếp, chỉ thích đua xe, mà cũng có ít tin đồn rằng là Đại Đương gia của bang Hồn Mị, nhưng lại có người nào chân chính dám chứng điều này.

      Bình thường, Duẫn Nặc cũng rất sợ , cho dù từ cho tới giờ chưa từng hung dữ với nhưng cứ nhìn thấy gương mặt lạnh lùng như băng ngàn năm kia lại dám đến gần.

      Hôm nay chủ động tìm chỉ vì vạn bất đắc dĩ, cũng bởi vì tại, chỉ mới có thể giúp được thôi.

      hai.” cúi thấp đầu, rụt rè gọi tiếng.

      Lục Tiêu Triết nhìn , thấy ở trước mặt mình vẫn còn giữ dáng vẻ câu nệ như vậy trong lòng liền sinh chút mất mát.

      Chẳng lẽ người hai như ở trong mắt lại đáng sợ như vậy sao?

      ai biết, trừ mẹ mình người thương nhất chính là người em này, nhưng con bé lại chưa từng nhận ra điều đó.

      “Có chuyện gì em ?” đảo mắt nhìn về phía ngoài xe, cho thêm thời gian để thả lỏng tâm tình.

      “Em muốn, giúp chuyện.”. Duẫn Nặc ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua gò má của , rất cẩn thận mà ra: “Em biết, quen biết ít người, cũng có bản lĩnh kia, nên muốn giúp em điều tra về con người của Tần Mặc, có được hay ?”

      Điều tra Tần Mặc?

      Lục Tiêu Triết nghiêng đầu sang nhìn , trong nháy mắt, hiển nhiên nhiều hơn tia nghi vấn.

      Duẫn Nặc cố tránh né ánh mắt dò hỏi của , hít hơi sâu, tiếp: “Em biết, muốn hỏi em điều, hỏi em tại sao lại muốn làm như vậy? Nhưng tại em lại biết giải thích thế nào, dù sao em cũng cảm thấy Tần Mạc có gì đó đúng, cả muốn kết hôn với Trương Vãn Tịch, điều tra thêm cả người này nữa, có được hay ?”

      “…”

      hai, có được hay ?”. Thấy Lục Tiêu Triết trầm mặc lên tiếng. Duẫn Nặc cố gắng kìm xuống sợ hãi, cẩn thận kéo cánh tay của mà cầu xin.

      “Được”

      hề do dự nữa, Lục Tiêu Triết lên tiếng đáp ứng.

      Duẫn Nặc vui mừng cười rộ lên: “?”.

      Lần đầu tiên thấy tươi cười trước mặt mình, Lục Tiêu Triết thấy vui vẻ, đưa tay vỗ vỗ lên đầu , trong ánh mắt, tràn đầy sủng nịnh.

      Lấy được lời hứa của , Duẫn Nặc lại : “Em còn muốn giúp chuyện nữa.”

      Lục Tiêu Triết nhướng mày, đợi tiếp.

      Duẫn Nặc ngẩng đầu lên, lời ít mà ý nhiều: “Về chuyện của công ty, phải vẫn lấy 10% cổ phần kia sao?”

      “…” Lúc này, Lục Tiêu Triết bắt đầu thấy hoang mang rồi.

      Có lẽ biết, thích tham gia vào thương trường, cho nên lúc ban đầu khi Lục thị phân chia cho cổ đông liền cự tuyệt 10% cổ phần này.

      sống dựa hơi vào danh nghĩa của Lục gia, nên mới ở bên ngoài tự lập, muốn tạo thế giới cho riêng mình.

      Vậy tại sao giờ phút này,em lại muốn nhận lấy 10% cổ phần này?

      Duẫn Nặc biết thắc mắc liền nhìn vào ánh mắt mê man kia của , giải thích: “Em chỉ muốn để cho sản nghiệp của Lục gia rơi vào tay của kẻ thù, nên muốn trở về nhận lấy 10% cổ phần này, những cổ phần khác, em còn phải tìm Trác Quân giúp em thu hồi từ những cổ đông khác. hai, em biết hoài nghim nhưng em làm những điều này đều là vì Lục gia của chúng ta.”

      “Có phải Tần Mạc có vấn đề hay ?”. Lục Tiêu Triết sắc bén hỏi.

      Duẫn Nặc xanh mặt, nhìn Lục Tiêu Triết, mập mờ, dám thừa nhận.

      “Em , bất kể chuyện gì, vẫn đứng về phía em, cũng luôn giúp đỡ cho em.”.

      “Dạ!”. Duẫn Nặc quả quyết : “Tần Mạc cấu kết với Trương Vãn Tịch, bọn họ muốn cướp công ty của nhà chúng ta, muốn hại chết cha và cả, nhưng em lại có chứng cớ, nên biết vạch trần bọn họ thế nào.”.
      Last edited by a moderator: 22/2/15
      bornthisway011091 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :