1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã, mau ký tên ly hôn - Quỷ Cửu Cửu (Chương 85.1) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. bornthisway011091

      bornthisway011091 Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      531
      @rina93: tấm cuối chỉ img chứ ko coá bài đawng bạn ơi

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 64: nghi ngờ chính là Tần Mạc.

      Lúc Duẫn Nặc tỉnh lại, là xế chiều của ngày hôm sau.

      Mở mắt ra, người đầu tiên nhìn thấy chính là Tần Mạc, ngồi ở bên giường, đôi mày chau lại, thần sắc ảm đạm, mặt lộ chút ánh sáng nào.

      Duẫn Nặc ngồi dậy, hành động này dẫn tới chú ý của Tần Mạc, liền đứng lên đưa tay ra đỡ .

      "Rốt cuộc em cũng tỉnh."

      Duẫn Nặc đưa mắt nhìn bốn phía xung quanh, lúc này mới biết mình ở bệnh viện.

      Nhưng đột nhiên nghĩ đến Lục Vân Kỳ, liền níu áo Tần Mạc hỏi: " cả của tôi đâu, ấy có cưới Vãn Tịch hay ?"

      Tần Mạc nhìn chằm chằm, thần sắc trong trẻo lạnh lùng mà lạnh nhạt đáp: "Duẫn Nặc, chuyện của cùng với Vãn Tịch, sớm kết thúc, tại sao em còn chịu thôi chứ?"

      cúi thấp đầu, cần cổ đau đến muốn ngất, mặt cũng tái nhợt .

      yên lặng ngẫm nghĩ, bên tai lại truyền tới giọng của Tần Mạc: "Em muốn từ chức ở công ty, cũng từ chức, em muốn trong lòng chỉ có mình em , bây giờ ở bên cạnh em đấy thôi, còn có cái gì chưa đủ nữa? Tại sao phải huyên náo đến mức khiến cho cả nhà Lục phải gà bay chó sủa tán loạn chứ?"

      Nhẫn nại của cũng chie có mức độ, mặc dù biết nguyên nhân tại sao lại làm như thế .

      Nhưng cũng lui từng bước, tại sao còn phải từng bước ép sát như thế?

      này, trong lòng rốt cuộc suy nghĩ gì?

      "Chỉ cần tôi kết hôn với Vãn Tịch, cái gì cũng tốt cả.". vén chăn lên đứng dậy, xỏ giầy vào.

      Tần Mạc đứng ở bên cạnh hỏi: "Em muốn đâu hả?"

      "Về nhà."

      muốn ngăn lại, trước tiên phải cho biết chuyện đó chính là cha mẹ đều nhìn mặt nữa.

      Nhưng nghĩ đến cố chấp của , muốn lại thôi, để tùy , cũng chỉ đến khi khắp người đầy thương tích mới có thể nhận ra được sai lầm của mình ở đâu.

      Tần Mạc đưa Duẫn Nặc trở về nhà họ Lục, nhìn bước vào cửa, thế nhưng lại ngồi yên bất động ở trong xe.

      Duẫn Nặc mang theo tổn thương, vô lực đẩy cửa vào.

      Lúc vào, còn chưa đến phòng khách, liền nghe thấy bên trong truyền đến tiếng cười râm ran của cha mẹ mình và Vãn Tịch.

      "Tiểu Vãn à, sau này con còn mình nữa, nhất định phải bảo vệ bản thân cùng với đứa con trong bụng cho tốt, mặc dù hôn lễ thành, nhưng nhà họ Lục nhận định con là vợ của Vân Kỳ rồi, cứ an tâm ở đây, dưỡng thai tốt nhé?"

      Vãn Tịch vừa nghe thế, vành mắt liền đỏ lên, tựa đầu vào vai Triệu Thục Hoa, nghẹn ngào : "Mẹ, cám ơn mẹ coi trọng con như vậy, mẹ yên tâm , con nhất định bảo vệ bảo bối tốt.".

      "Ừ, con cũng đừng so đo với tiểu Nặc, con bé, từ bị chúng ta chiều hư rồi , thường làm ra những chuyện khiến cho người ta thể hiểu nổi, mẹ cũng hoài nghi, biết có phải nó trai mình hay ?"

      Vãn Tịch nghe thấy vậy, giật mình nhìn Triệu Thục Hoa : "Mẹ, mẹ cũng nghĩ giống bọn họ sao? Nhưng Tiểu Nặc ấu, cùng với A Kỳ phải là em ruột sao? Thế nào mà mẹ lại vậy. . . . . ."

      " ra . . . . . ."

      "Mày còn có mặt mũi trở lại đây nữa sao?"

      Triệu Thục Hoa còn chưa xong, ở chân cầu thang đột nhiên truyền đến tiếng quát rung trời của Lục Chấn Thiên.

      Hai người trong phòng khách nghe thấy tiếng liền nhìn sang, thấy Duẫn Nặc đứng ở cửa, sắc mặt tái nhợt, thân hình gầy gò, thậm chí ngay cả đứng, cũng còn vững.

      sải bước thẳng tới trước mặt Triệu Thục Hoa, rồi đưa mắt nhìn chằm chằm Vãn Tịch: ", mang thai con của cả sao?"

      Vãn Tịch tránh né ánh mắt của , cúi đầu, tiếng nào.

      Mà lúc này Triệu Thục Hoa lập tức đứng dậy kéo con qua chất vấn: "Tiểu Nặc, rốt cuộc ở đây làm cái gì? có biết hay . . . . . ."

      "Mẹ, đứa bé trong bụng của ta, phải là của cả ."

      Duẫn Nặc vội cắt đứt lời của mẹ mình, cất giọng suy yếu vô lực : "Con nghi ngờ đó chính là con của Tần Mạc, chứ phải là con của cả đâu."
      Last edited by a moderator: 22/4/15
      bornthisway011091 thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 65: Tại sao mọi người lại tin con.

      "Con nghi ngờ đó chính là con của Tần Mạc, chứ phải là con của cả đâu."

      "Chát!"

      Duẫn Nặc vừa xong, ngay sau đó, liền bị mẹ mình hung hăng tát cái lên mặt.

      cái tát này hề , làm vết thương cổ của lại rỉ ra máu tươi.

      "Mẹ! Tại sao lại đánh em ấy?"

      Cách đó xa Lục Tử Dạ liền xông đến, ôm em vào lòng hỏi: "Tiểu Nặc, em sao chứ?"

      Duẫn Nặc đẩy trai ra, mắt rưng rưng nhìn mẹ mình : "Mẹ, những điều con đều là , tại sao mọi người lại tin? Tại sao?"

      "Duẫn Nặc."

      Lục Chấn Thiên tới, thần sắc nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào con mình gay gắt chỉ trích: "Mày còn có mặt mũi trở lại đây sao, có biết mày khiến cho cả nhà họ Lục này thành cái dạng gì rồi ? Chính mày đọc thử những thứ này tờ báo , xem bọn họ viết những gì."

      Lục Chấn Thiên xong, liền ném mấy tờ báo ở trước mặt Duẫn Nặc, rồi ngồi xuống ghế sofa, giận đến dựng râu trợn mắt.

      Duẫn Nặc có tâm tư xem những tờ báo kia viết cái gì, chỉ đưa mắt nhìn chằm chằm vào cha mẹ mình giãi bày: "Con đều là , mọi người phải tin con chứ."

      ", vậy chứng cớ đâu? Con lấy chứng cứ ra đây , mọi người tin tưởng ngay thôi. Con có biết Vãn Tịch có thai hay , sao có thể bị chì chiết thóa mạ như thế. Tiểu Nặc à, con muốn tức chết cha mẹ mới cam tâm sao?". Triệu Thục Hoa xong, hai mắt cũng đỏ lên, nước mắt ngừng được rớt xuống: "Con mau , từ nay về sau, coi như tôi có đứa con nào như vậy."

      Duẫn Nặc lắc đầu lui về phía sau, vô cùng tuyệt vọng.

      lát sau, lại quay sang nhìn Vãn Tịch, đột nhiên nghĩ đến cái gì, lập tức đến kéo tay ta : ", với tôi đến bệnh viện làm xét nghiệm ADN, đứa bé này, khẳng định phải là của trai tôi ."

      thô lỗ lôi Vãn Tịch ra ngoài, nhưng lường trước được, đúng lúc này Lục Vân Kỳ lại bước vào, nhìn thấy cảnh này, liền sải bước tới, giằng tay của Duẫn Nặc ra, rồi ôm Vãn Tịch vào trong lòng.

      "Lục Duẫn Nặc, em thử động đến Vãn Tịch lần nữa xem?"

      Lục Vân Kỳ lạnh lùng nhìn chằm chằm Duẫn Nặc, phảng phất như muốn băm ra thành tram mảnh vậy.

      Người em này, hận đến tận xương tủy.

      Lại còn nghi ngờ có phải là con của hay , chính sao mà còn cần đến điều tra suy xét? thế còn kéo cả Tần Mạc vào trong chuyện này nữa?

      Mà cái tên Tần Mạc đó, phải ban đầu luôn thể gả cho ai ngoài cậu ta sao, thế nào mà tại lại chạy tới nơi này hồ ngôn loạn ngữ.

      Nhìn cả của mình che chở cho Vãn Tịch như thế, Duẫn Nặc gấp đến phát khóc: " à, em chỉ sợ đó phải là con của , mà là của Tần Mạc. Bởi vì ta chính là người của Tần Mạc, tại sao lại tin em, tại sao chứ?"

      "Đủ rồi Lục Duẫn Nặc."

      Lục Vân Kỳ tức giận liền lên tiếng gọi người giúp việc ở cách đó xa: "Thím Trương, đuổi nó ra ngoài cho tôi, đừng cho nó bước vào cửa nhà họ Lục nửa bước, Lục Vân Kỳ tôi, có em như vậy."

      Dì giúp việc liền chạy nhanh tới kéo Duẫn Nặc gọi: "Tiểu thư. . . . . ."

      Thân hình của chợt lảo đảo, cả người vô lực thiếu chút nữa ngã nhào.

      Lục Tử Dạ theo bản năng liền ôm lấy , rồi quay về phía Lục Vân Kỳ : " cả, chúng ta dù muốn hay cũng nên điều tra lại chuyện này, em tin tiểu Nặc tự dưng mà ra những lời bịa đặt như thế."

      "Cậu cũng muốn cút ra ngoài giống con bé có phải ?". Lục Vân Kỳ lại gầm lên: "Thím Trương, đuổi ta ra ngoài."

      Thím Trương còn chưa kịp hành động, Vãn Tịch nằm trong ngực của Lục Vân Kỳ đột nhiên lại mở miệng: "A Kỳ, có phải Tiểu Nặc bị bệnh tâm thần hay , chúng ta đưa ấy đến bệnh viện kiểm tra trước ?"

      Vừa nghe xong lời này, Lục Chấn Thiên cùng với Triệu Thục Hoa liếc mắt nhìn nhau, cũng cảm thấy gần đây quả Duẫn Nặc quá mức dị thường rồi.

      Bọn họ chuẩn bị đồng ý đưa đến bệnh viện tâm thần, còn chưa kịp mở miệng, Duẫn Nặc giận dữ gào lên với Vãn Tịch: " mới có bệnh tâm thần, Thượng Vãn Tịch, cái đồ tiện nhân này, tôi để cho thực được mưu đâu, tôi. . . . . ."

      Lời còn chưa hết, trước mắt chợt tối sầm, cả người lại có tí sức lực nào ngã xuống.

      Chương 66: Lục Tiêu Triết đưa Duẫn Nặc .

      Lúc Duẫn Nặc ngất , người ôm lấy phải là Tần mạc, mà lại là Lục Tiêu Triết.

      Nhìn vào gương mặt sưng đỏ của , tim như cứng lại, ngẩng đầu nhìn về phía cha mẹ mình gay gắt: "Mẹ, tại sao lại đánh em ấy? nhìn thấy cổ của em ấy bị thương sao?"

      Triệu Thục Hoa lạnh lùng liếc nhìn sang, sau đó vẫn ngồi yên ở ghế lên tiếng.

      Mọi người thấy Duẫn Nặc ngất , ai cũng đều thêm cái gì nữa.

      Lục Tiêu Triết ôm lấy , ngực đau đớn khó chịu.

      Khi ngẩng đầu lên lần nữa, hai mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lục Vân Kỳ : " người phụ nữ, mà hận thể giết chết Tiểu Nặc đúng ? Lục Vân Kỳ, bị tình làm đầu óc u mê rồi? Con bé là em , sống cùng với hai mươi năm, vậy mà lại tình nguyện tin tưởng lời của người ngoài, cũng thèm suy xét đến lời của Tiểu Nặc có là hay ?"

      "Còn có cha mẹ nữa, hai người có nghĩ tới tại sao em ấy lại muốn làm như vậy hay ? Sao em ấy tự dưng lại muốn gây chuyện vô cớ? Hay là trai mình sao chứ? Ý nghĩ của cha mẹ quá hoang đường rồi."

      "Con thấy, người có vấn đề ở đây chính là Thượng Vãn Tịch đúng hơn, nếu người phụ nữ trong hôn lễ của mình bị vũ nhục như vậy mà còn mặt dày mày dạn chạy tới quấn lấy nàh họ Lục chúng ta, thiết nghĩ ta mới chính là người bụng dạ khó lường."

      "Lục Tiêu Triết, cậu . . . . ." Vãn Tịch khó chịu nhìn chằm chằm Lục Tiêu Triết, giận dữ muốn lại thôi.

      ta giả vờ vuốt ve cái bụng của mình, rồi đột nhiên kêu lên: "A. . . . . ."

      Lục Vân Kỳ thấy vậy, liền vội vàng hỏi : "Vãn Tịch, sao thế?"

      Triệu Thục Hoa cũng chạy tới đỡ lấy ta, ân cần hỏi: "Tiểu Vãn, thế nào rồi? Có phải động thai hay ?"

      Vãn Tịch tựa vào trong ngực Lục Vân Kỳ, sắc mặt tái nhợt, vô lực mà suy yếu.

      Lục Chấn Thiên ở bên cạnh còn chưa phân tích ngọn ngành lời của con trai mình, giận dữ rống lên: "Mau đưa con bé , tôi có đứa con như thế, bảo với nó cả đời này cũng đừng bước vào cửa nhà họ Lục nữa."

      Lục Tiêu Triết tay bế Duẫn Nặc lên, vừa nhìn chằm chằm vào tất cả mọi người, quả quyết : "Được, mọi người ai cũng đều cam tâm tình nguyện tin tưởng người ngoài, mà đuổi con của mình ra khỏi nhà, con mang con bé , yên tâm, con vĩnh viễn cũng để cho con bé trở lại cái nhà này, từ bây giờ, cứ xem như có con , cũng chưa từng có em này."

      Lục Tiêu Triết xong liền bế Duẫn Nặc vẫn còn hôn mê xoay người rời .

      Lục Vân Kỳ tuy còn có tia do dự, muốn gọi Lục Tiêu Triết lại, nhưng lại nghe Vãn Tịch kêu đau túm chặt lấy người , cho nên liền đảo mắt đem mọi suy nghĩ đặt lên người của vợ mới.

      Lục Tử Dạ cũng muốn để ý đám người u mê trong nhà nữa, liền xoay người theo Lục Tiêu Triết rời .

      Cùng lúc đó

      Xe của Tần Mạc, cũng sớm biến mất khỏi cửa nhà họ Lục.

      vốn muốn vào nhà xem sao, nhưng đột nhiên lại nhận được điện thoại quan trọng, liền vội vã quay đầu xe, mất.

      Ở chỗ cũ trong quán Bar, đến để gặp Thẩm diễm.

      Thẩm Diễm vừa nhìn thấy , liền cười đưa xấp báo đến: "Đọc thử chút, xem xem vợ của cậu bị giới truyền thông viết thành cái gì, bọn họ ấy làm trái với luân lý đạo đức, lại trai của mình."

      Thẩm Diễm vỗ vỗ vào vai Tần Mạc, cười hỏi: "Này, có thế , ấy Lục Vân Kỳ sao?"

      Sắc mặt Tần Mạc cực kỳ khó coi, đuôi lông mày xoắn chặt vào nhau, hàn khí bức người: "Ra tay chưa?"

      Nếu đến hai từ này, Thẩm Diễm tự nhiên liền hiểu, cười : "Tôi làm việc, cậu còn lo lắng sao? Vốn lúc mới bắt đầu còn rất khó giải quyết, nhưng hôn lễ của Lục Vân Kỳ lại bị Lục Duẫn Nặc làm trận rối ren như vậy … ha ha, cổ phiếu của Lục thị lập tức bị tụt thảm hại, bây giờ đoạt lấy Lục thị, chỉ đơn giản như trở bàn tay mà thôi."

      "Sáng sớm ngày mai, Lục Chấn Thiên cũng bị bức từ chức, chưa tới tuần nữa, Lục Vân Kỳ phải tuyên bố phá sản thôi, Jo, chiêu này, chúng ta chơi ngoan độc đấy chứ."
      Last edited by a moderator: 24/4/15
      caoduongbornthisway011091 thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 66: Lục Tiêu Triết đưa Duẫn Nặc .

      Lúc Duẫn Nặc ngất , người ôm lấy phải là Tần mạc, mà lại là Lục Tiêu Triết.

      Nhìn vào gương mặt sưng đỏ của , tim như cứng lại, ngẩng đầu nhìn về phía cha mẹ mình gay gắt: "Mẹ, tại sao lại đánh em ấy? nhìn thấy cổ của em ấy bị thương sao?"

      Triệu Thục Hoa lạnh lùng liếc nhìn sang, sau đó vẫn ngồi yên ở ghế lên tiếng.

      Mọi người thấy Duẫn Nặc ngất , ai cũng đều thêm cái gì nữa.

      Lục Tiêu Triết ôm lấy , ngực đau đớn khó chịu.

      Khi ngẩng đầu lên lần nữa, hai mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lục Vân Kỳ : " người phụ nữ, mà hận thể giết chết Tiểu Nặc đúng ? Lục Vân Kỳ, bị tình làm đầu óc u mê rồi? Con bé là em , sống cùng với hai mươi năm, vậy mà lại tình nguyện tin tưởng lời của người ngoài, cũng thèm suy xét đến lời của Tiểu Nặc có là hay ?"

      "Còn có cha mẹ nữa, hai người có nghĩ tới tại sao em ấy lại muốn làm như vậy hay ? Sao em ấy tự dưng lại muốn gây chuyện vô cớ? Hay là trai mình sao chứ? Ý nghĩ của cha mẹ quá hoang đường rồi."

      "Con thấy, người có vấn đề ở đây chính là Thượng Vãn Tịch đúng hơn, nếu người phụ nữ trong hôn lễ của mình bị vũ nhục như vậy mà còn mặt dày mày dạn chạy tới quấn lấy nàh họ Lục chúng ta, thiết nghĩ ta mới chính là người bụng dạ khó lường."

      "Lục Tiêu Triết, cậu . . . . ." Vãn Tịch khó chịu nhìn chằm chằm Lục Tiêu Triết, giận dữ muốn lại thôi.

      ta giả vờ vuốt ve cái bụng của mình, rồi đột nhiên kêu lên: "A. . . . . ."

      Lục Vân Kỳ thấy vậy, liền vội vàng hỏi : "Vãn Tịch, sao thế?"

      Triệu Thục Hoa cũng chạy tới đỡ lấy ta, ân cần hỏi: "Tiểu Vãn, thế nào rồi? Có phải động thai hay ?"

      Vãn Tịch tựa vào trong ngực Lục Vân Kỳ, sắc mặt tái nhợt, vô lực mà suy yếu.

      Lục Chấn Thiên ở bên cạnh còn chưa phân tích ngọn ngành lời của con trai mình, giận dữ rống lên: "Mau đưa con bé , tôi có đứa con như thế, bảo với nó cả đời này cũng đừng bước vào cửa nhà họ Lục nữa."

      Lục Tiêu Triết tay bế Duẫn Nặc lên, vừa nhìn chằm chằm vào tất cả mọi người, quả quyết : "Được, mọi người ai cũng đều cam tâm tình nguyện tin tưởng người ngoài, mà đuổi con của mình ra khỏi nhà, con mang con bé , yên tâm, con vĩnh viễn cũng để cho con bé trở lại cái nhà này, từ bây giờ, cứ xem như có con , cũng chưa từng có em này."

      Lục Tiêu Triết xong liền bế Duẫn Nặc vẫn còn hôn mê xoay người rời .

      Lục Vân Kỳ tuy còn có tia do dự, muốn gọi Lục Tiêu Triết lại, nhưng lại nghe Vãn Tịch kêu đau túm chặt lấy người , cho nên liền đảo mắt đem mọi suy nghĩ đặt lên người của vợ mới.

      Lục Tử Dạ cũng muốn để ý đám người u mê trong nhà nữa, liền xoay người theo Lục Tiêu Triết rời .

      Cùng lúc đó

      Xe của Tần Mạc, cũng sớm biến mất khỏi cửa nhà họ Lục.

      vốn muốn vào nhà xem sao, nhưng đột nhiên lại nhận được điện thoại quan trọng, liền vội vã quay đầu xe, mất.

      Ở chỗ cũ trong quán Bar, đến để gặp Thẩm diễm.

      Thẩm Diễm vừa nhìn thấy , liền cười đưa xấp báo đến: "Đọc thử chút, xem xem vợ của cậu bị giới truyền thông viết thành cái gì, bọn họ ấy làm trái với luân lý đạo đức, lại trai của mình."

      Thẩm Diễm vỗ vỗ vào vai Tần Mạc, cười hỏi: "Này, có thế , ấy Lục Vân Kỳ sao?"

      Sắc mặt Tần Mạc cực kỳ khó coi, đuôi lông mày xoắn chặt vào nhau, hàn khí bức người: "Ra tay chưa?"

      Nếu đến hai từ này, Thẩm Diễm tự nhiên liền hiểu, cười : "Tôi làm việc, cậu còn lo lắng sao? Vốn lúc mới bắt đầu còn rất khó giải quyết, nhưng hôn lễ của Lục Vân Kỳ lại bị Lục Duẫn Nặc làm trận rối ren như vậy … ha ha, cổ phiếu của Lục thị lập tức bị tụt thảm hại, bây giờ đoạt lấy Lục thị, chỉ đơn giản như trở bàn tay mà thôi."

      "Sáng sớm ngày mai, Lục Chấn Thiên cũng bị bức từ chức, chưa tới tuần nữa, Lục Vân Kỳ phải tuyên bố phá sản thôi, Jo, chiêu này, chúng ta chơi ngoan độc đấy chứ."



      Chương 67 : có ai tổn thương đến em nữa .

      “ Sáng sớm ngày mai , Lục Chấn Thiên cũng bị bắt từ chức , đến tuần , Lục Vân Kỳ phải tuyên bố phá sản Lục thị , Jo , chiêu này của chúng ta đủ ngoan độc .”

      Hỉ có ngoan độc như vậy nhà họ Lục mới vĩnh viễn có thời gian mà xoay sở .

      Nhưng cho dù Lục thị có phá sản , Tần Mạc vẫn thấy cam lòng , còn muốn Lục Chấn Thiên phải tự tìm đến cái chết , xuống ty để chuộc tội với cha mẹ của mình .

      Muốn cho ông ta có lối thoát , trả giá thê thảm .

      Người nhà họ Lục , ai có thể trốn thoát , toàn bộ đều phải xuống địa ngục .

      thâm độc nghĩ nhưng đột nhiên , con tim lại nhàng nứt ra giống như bị kim châm , khó chịu vô cùng .

      Trông đầu , lập tức ra gương mặt quen thuộc , vẻ mặt đầy cao ngạo , theo đuổi ngừng , ở ngay trước mặt của mọi người kiêu hãnh tuyên bố : “ Tần Mạc , thấy vừa mắt nên em muốn theo đuổi , còn , nghĩ thế nào ?”

      Khi đó mới vừa hai mươi tuổi , vẫn còn học đại học , mà chỉ mới mười lăm tuổi , mắt đeo kính , ăn mặc rất sành điệu . tựa lưng vào chiếc xe mui trần mầu đỏ , cao ngạo tựa như nữ vương khí phách mười phần nhìn tuyên thệ .

      Tần Mạc bất chợt ngẩn người sau đó liền hồi phục tinh thần , tại có thể cảm nhận được , cảm giác đau lòng vừa rồi vì sao lại có .

      ra là , trong nhà họ Lục , còn có Lục Duẫn Nặc .

      ra là , trong lúc vô tình , phát sinh tình cảm với .

      ra là , tận sâu tự đáy lòng , muốn làm tổn thương .

      ngửa đầu tựa vào ghế , nhàng nhắm hai mắt lại , vẻ mặt đau khổ mà đơn .

      Thẩm Diễm ở bên cạnh thấy thế khỏi kinh ngạc , đưa chân khẽ đạp thằng bạn cái , rồi hỏi : “ Sao vậy ? Sao đột nhiên lại giống như thất tình đến nơi thế ?”

      Tần Mặc lắc đầu , đứng dậy , muốn rời khỏi chỗ này .

      “ Cậu cứ theo kế hoạch mà tiến hành , phải hành động gọn gàng mau lẹ , tôi trước đây .”

      Thẩm Diễm cũng ngăn cản , cười cười nhìn rời .



      Lúc bấy giờ Lục Tiêu Triết cũng đưa Duẫn Nặc đến bệnh viện , mà lại đưa đến sơn trang ngoại ô của mình .

      ‘ Sơn trang Nguyệt Hồ’ này là do Lục Tiêu Triết bỏ tiền ra mua trước đây , nơi này ban đầu vốn là thắng cảnh du lịch , núi rừng sơn cước , khí trong lành , cảnh sắc đẹp sao tả xiết , lần đầu tiên đến chỗ này rất thích , cho nên mới bỏ ra số tiền để mua nó , biến thành sơn trang của riêng mình .

      Sau lưng nghiệp cùng với địa vị thành công , những thứ này người nhà họ Lục đều biết , người ngoài lại càng biết .

      Ở trong mắt người ngoài , Lục Tiêu Triết vẫn luôn là nhân vật thần bí , người hiểu ít lại càng ít , ngay cả người em Thần Diễm , cũng hề biết sau lưng của thế lực hắc đạo cường đại cỡ nào .

      nhàng đặt Duẫn Nặc ở giường , Lục Tiêu Triết khẽ vẫy tay , phân phó thuộc hạ bên cạnh : “ , mau chuẩn bị nước nóng , khăn lông , túi chườm đá , cả hộp thuốc nữa .”

      Hộ vệ cúi người nhận lệnh lui xuống , chưa tới hai phút , những thứ Lục Tiêu Triết cầu liền được đưa lên .

      muốn tự tay chăm sóc cho , vắt khô khăn sau đó cẩn thận đặt lên gò má sưng đỏ của Duẫn Nặc , rồi bôi thuốc , thay băng cho vết thương vừa bị rách ra kia .

      Mỗi động tác , giơ tay nhấc chân đều vô cùng nhàng , để ý như vậy , nhàng như vậy cũng chỉ vì sợ sơ sẩy đau .

      Lúc Duẫn Nặc … tỉnh lại , là buổi tối .

      Cảm giác được có cái gì cứ đè ép mình , cả cánh tay tê dại .

      nhàng động đậy , khiến người bên cạnh chú ý .

      “ Tiểu Nặc .”

      Lục Tiêu Triết vội vàng ngồi thẳng dậy , đau lòng vội vàng nhìn Duẫn Nặc chằm chằm hỏi : “ Em tỉnh rồi ? Cảm thấy thế nào ? Đầu còn choáng nữa ?”

      Duẫn Nặc mơ mơ màng màng , ngồi dậy nhìn khắp người mình tò mò hỏi : “ Em ở đâu đây ?”

      “ Ở nhà hai , em cứ yên tâm , có người nào làm cho tổn thương em nữa .”
      Last edited by a moderator: 4/5/15
      bornthisway011091, ngocanhTrà Super thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :