1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ông xã là phúc hắc đại nhân - Khuyển Thần Khuyển Khuyển ( 33 chương + 5 PN )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cuncon

      cuncon Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,786
      Được thích:
      2,154
      Chương 31 : Người vũ trụ
      Convert : nothing_nhhVivi

      Từ cân nặng này, là từ tôi ghét nghe nhất, kể từ khi sinh xong càng ghét hơn nữa, nhìn chính mình trong gương, thế nhưng thành người có bụng sáu múi.

      bi ai…

      Cân nặng, tựa như cây kim đâm vào lòng tôi, đau a, đau đến mức tôi vừa thấy cái cân phát điên.

      Tôi sớm quên thoải mái khi được Khang Duật ôm kiểu công chúa, đúng ra, kể từ khi tôi thành bụng sáu múi, chưa cho tôi cái ôm công chúa nào.

      Tôi nghe người ta , kiên trì nuôi con bằng sữa mẹ là có thể gầy, tôi kiên trì tám tháng rồi, tại sao hiệu quả chút nào hết vậy…

      Đấm ngực…

      Thứ bảy, tôi nghỉ ở nhà, đón Cách Cách từ nhà mẹ tôi về, 5 ngày trước Khang Duật bay Thụy Sĩ, là có thể về vào giờ cơm chiều nay, buổi trưa, tôi cho con bú xong, dỗ Cách Cách ngủ, ngồi sô pha xem DVD mình.

      Nhìn thấy nam chính giữa biển hoa, cho nữ chính cái ôm công chúa hoàn mỹ, giọng thầm với nhau, cảnh này làm nổi lên mối khúc mắc trong lòng tôi.

      Tôi quyết định, nhất định phải bắt Khang Duật ôm tôi cái giống vậy, nếu tôi chết nhắm mắt.

      Để giảm bớt gánh nặng cho Khang Duật, nguyên ngày tôi chưa ăn gì, giải khát đều dụng loại tự sản tự tiêu là nước bọt, trong lúc đó còn phải cho Cách Cách bú.

      Trong đói khổ lạnh lẽo đó, Khang Duật trở lại.

      “Duật, trở lại~~” bộ mặt háo sắc của tôi khởi động.

      Khang Duật bày ra bộ mặt tóc gáy dựng đứng lên, đề phòng “Miểu Miểu, em muốn làm gì vậy.”

      “Hắc hắc…” tôi cười gian.

      Có lẽ từ trước tới giờ tôi chưa cười vậy bao giờ, lập tức rút lui từng bước.

      “Em muốn ôm công chúa…” đây là thanh mà háo sắc trong háo sắc mới có thể phát ra.

      Bịch bịch tiếng, giỏ hoa quả vừa mua về trong tay Khang Duật rơi xuống đất.

      phản ứng kiểu gì vậy!!” tôi chống nạnh, nhìn như cái ấm trà cỡ bự.

      lắc đầu như trống bỏi.

      “Vậy lại đây ôm em, được …” giọng kiểu này, tôi cảm thấy có lẽ háo sắc cũng nhất định phát ra được.

      “…”

      “Hửm?” mặt tôi bắt đầu biến sắc.

      lập tức ôm em…lập tức…lập tức…” biết nếu phản kháng, kết cục là buổi tối ngủ sô pha.

      Tôi chuẩn bị sẵn sàng, chờ giơ đôi tay mạnh mẽ của mình ra.

      Nhưng mà đợi hồi lâu, lại có động tác gì, chỉ đứng cạnh tôi, thoạt nhìn giống như biết nên đưa tay ra chỗ nào tốt.

      Tôi kiên nhẫn chờ đợi, biết cân nặng thời của mình đối với là cần phải giảm xóc.

      lúc tôi cho rằng máy giảm xóc của sắp chết máy rồi tôi phát hình như suy tư gì đó.

      “Duật?”

      Nghe tôi , lộ ra nụ cười đẹp, cười rất gian trá.

      cười cái gì? Ôm được cứ việc thẳng, cần cười gian.”

      “Làm sao vậy được? Đương nhiên là ôm được, chỉ có điều…”

      “Cái gì?”

      “Chỉ có điều…tay có thể là vì dùng sức quá độ mà bị rút gân, rút gân xong rồi có thể bị co rút, co rút kết quả chính là tay kiểm soát được tự động run run.” nâng tay lên trước mặt tôi minh họa cho cái gì gọi là kiểm soát được tự động run run “Em , ngày kia lên máy bay, run run cái ấn sai nút bảng điều khiển, vậy làm sao bây giờ?”

      “…”

      “Miểu Miểu, còn muốn ôm ?”

      Tôi trừng mắt nhìn , hận thể trừng thành lỗ thủng luôn.

      “Duật…”

      “Cái gì?”

      “Em muốn ăn cơm sườn rán!!” tôi cũng sắp đói điên rồi.

      Vì sao, mười vạn cái vì sao, vì sao tôi đấu lại đâu.

      Thượng đế rất công bằng.

      Ăn cơm xong, đúng là ăn cơm sườn rán, Khang Duật tự mình xuống bếp nấu, bây giờ tôi động đậy cái móng tay, chỉ lo chăm sóc con là được rồi.

      “Duật, sữa bột được chưa?” tôi ôm Cách Cách ra phòng ngủ.

      Khang Duật vừa tắm rửa xong, bước ra phòng tắm “Xong rồi, ở bàn!”

      Cách Cách tuy rằng là bé , nhưng sức ăn rất lớn, điểm này rất giống Khang Duật, ăn rất nhiều, tôi cảm thấy kho lúa của tôi vượt qua vú em rồi, cũng đủ cho nó ăn, nhưng mà cho bú tám tháng, cho dù là sữa nguyên chất cũng bị pha loãng, uống thêm sữa phụ vẫn là điều tất yếu.

      “Cách Cách ngoan, mẹ cho con ăn cơm!”

      Phụt…phụt…nó phụt mấy cái bong bóng nước bọt ra, mở to đôi mắt to tròn sáng trưng, mặt mày lại nhăn quéo.

      Tôi cứ cảm thấy kì quái mãi, con bé này mỗi lần cho nó bú, nó nhíu mày, vẻ mặt giống như con-đói-lâu-rồi-cho-con-bú-nhanh-lên vậy.

      Tôi lắc lắc đầu, có đâu, mới có tám tháng thôi, làm sao có vẻ mặt này được, nhất định là tôi nhìn lầm rồi.

      Tôi thử thử độ ấm của sữa, vừa đúng, Cách Cách giống như vội, quơ quạng cặp chân béo như củ sen của nó.

      Tôi nhanh chóng dùng núm vú cao su bịt miệng nó lại, nó lập tức bú ùng ục ùng ục.

      “Miểu Miểu, có nặng , để ôm!” Khang Duật ngồi vào cạnh tôi, đùa với con bú sữa.

      “Nặng!” tôi thành “Mẹ , chưa thấy qua đứa bé nào ăn nhiều như vậy!”

      Khang Duật giơ tay ra, ôm lấy Cách Cách từ lòng tôi, tự hào “Giống !!”

      Tôi rớt mồ hôi…ăn nhiều, mà còn nguyện ý thừa nhận giống chính mình.

      “Còn ăn nhiều như vậy, có nhiều sữa bột hơn cũng đủ!” nó ăn nhiều hơn đứa cùng tháng ít nhất nửa muỗng.

      sợ, ngày mai làm cho mấy người đó mỗi người thêm hộp!” Khang Duật vỗ vỗ tóc Cách Cách, vẻ mặt như có-con--mọi-việc-đều-dễ-dàng.

      Tôi lại rớt mồ hôi, lại làm cho tôi nhớ lại tích “gài” vĩ đại của .

      Năm 2008 bùng nổ kiện sữa độc, chính là kiện sữa có Melamine, lan rất xa, phạm vi rộng, làm cho rất nhiều cha mẹ vừa sinh con dám mua sữa trong nước, Cách Cách vốn rất thích sữa bột nhập khẩu, nhưng mà hãng sữa này trong nước lại thiếu hàng, làm cho tôi vô cùng lo lắng.

      Khang Duật có thể thừa dịp lúc nhận nhiệm vụ mua về, nhưng trong công ty có đồng nghiệp giới thiệu loại sữa bán ở Nhật Bản, là loại sữa này vô cùng tốt, khen tới mức giống như thuốc tiên vậy.

      Khang Duật vừa nghe là hàng Nhật Bản xong, đả động gì, nhưng mà tôi so sánh qua rồi, đúng là hiệu sữa của Nhật kia tốt hơn.

      Vì con , tinh thần tẩy chay hàng Nhật của Khang Duật có chút buông lỏng, nhưng mà hễ nghĩ tới việc phải mua gì đó của Nhật, vẫn rất khó chịu.

      Vì vậy, gài số đồng nghiệp chuyên bay tuyến Nhật Bản trong công ty, dùng nhược điểm của bọn họ để áp chế mỗi người mỗi tháng cống hiến miễn phí hộp, nếu đừng trách vô tình.

      Ý của là vì tốt cho Cách Cách, đồng ý xài sữa Nhật, nhưng mà kiên quyết xài tiền của chính mình.

      Tôi tò mò hỏi “Sao bắt được nhược điểm của người ta?”

      Khang Duật trả lời “Miểu Miểu, cơ hội phải do chính mình chế tạo!”

      Tôi gì, ra mấy cái nhược điểm này là do chính tạo ra hết.

      là quá nham hiểm.

      Bình thường Cách Cách ăn no xong ngủ, nhưng mà nếu như Khang Duật ôm nó, nó có vẻ rất hưng phấn, ràng, con này rất thân thiết với cha.

      Xì!!

      “Miểu Miểu, em trông con cả ngày rồi, cũng mệt mỏi, tắm , để dỗ Cách Cách ngủ!”

      Tôi nhịn được nhắc nhở “Đừng chơi với con say sưa quá, hễ chơi với nó, nó say mê, đừng giống như bữa trước, làm cho nó ràng buồn ngủ muốn chết, lại chết sống chịu ngủ, cứ đòi dẫn nó lung tung!”

      “Biết rồi, biết rồi! Cách Cách ngoan nhất, đúng , hôm nay ba dỗ Cách Cách ngủ, được !” ôm Cách Cách lắc lư lắc lư.

      Tôi tới cửa phòng tắm còn nghe tiếng đùa với Cách Cách “Có nhớ ba , có nhớ , 5 ngày rồi ba thấy Cách Cách nha, Cách Cách có nhớ ba ? Cách Cách của nhà mình xinh đẹp, còn thơm ngào ngạt…”

      Tiếp theo, Khang Duật bắt đầu dùng mấy cọng râu mới mọc ra cọ cọ Cách Cách, cọ khuôn mặt xíu của nó, cọ cánh tay xíu của nó, đây là việc gần đây thích làm nhất.

      Cách Cách high, Cách Cách cười to, hai cánh tay với hai cái chân xíu cũng an phận quẫy quẫy.

      Hai cha con này…ai…tôi hoàn toàn còn cách nào khác.

      Chân vừa bước vào phòng tắm, thình lình nghe được Khang Duật cọ cọ mặt Cách Cách “Cách Cách ngoan, ngủ nha, nửa đêm đừng tỉnh lại nha, ba có chuyện rất quan trọng phải làm! Hử? Hiểu chưa?”

      Chuyện rất quan trọng!?

      Nửa đêm có thể làm cái gì?

      Còn có thể làm cái gì?

      Tôi đỏ mặt liếc nhìn , cũng vừa khéo ngẩng đầu nhìn tôi, ánh mắt vô cùng chờ mong.

      Rầm tiếng, tôi mạnh tay đóng cửa lại.

      Cái tên này, cho dù làm ba rồi thế nào? phải vẫn biến thái như cũ sao.

      Tắm rửa xong, tôi lau khô tóc, vào phòng ngủ, Cách Cách nằm ngủ trong nôi, giương mắt nhìn về phía Khang Duật nằm giường, nằm nghiêng, dùng khuỷu tay chống đầu nhìn tôi, tư thế kia, bộ dạng kia, giống như con chó vẫy vẫy đuôi vậy.

      vỗ vỗ phần giường còn lại “Miểu Miểu, lại đây, quý báu từng giây từng phút a.”

      Tôi bị sặc cái, từ này dùng rất đúng chỗ.

      Lúc Cách Cách được 3 tháng, mới dám chạm vào tôi, rốt cuộc là bị lần sinh của tôi dọa đến, btuy nhiên khôi phục rất nhanh, lại bắt đầu giống mô tơ phát huy uy lực biết mệt mỏi.

      Cuộc sống vợ chồng của chúng tôi vẫn rất sung sướng, nhưng khác với hồi xưa chính là, người tôi lại thêm chỗ cho lưu luyến vạn phần.

      luôn hôn vết sẹo do mổ để lại của tôi, lại luôn luôn hỏi “Miểu Miểu, còn đau ?”

      Bị hỏi phiền, tôi chỉ phải trả lời “Sẹo liền rồi, quên từ đời nào!”

      May mà, tuy rằng tôi là bụng sáu múi, nhưng mà lúc nằm bụng cũng bằng phẳng, cũng kì tích có vết rạn, nếu làm sao tôi cho hôn được.

      Vì vậy, đối xử với tôi rất dịu dàng, nhưng mà duy trì chưa được 5 phút, bắt đầu kích động, sau đó lại hung mãnh.

      Tôi bị ép buộc lâu rồi, cũng từ từ quen dần, nhưng biết có phải do động tĩnh của chúng tôi quá lớn hay , Cách Cách ở mỗi lần chúng tôi vui thích lúc nửa đêm tỉnh lại khóc lớn, làm cho hai chúng tôi dở khóc dở cười.

      Cho nên, chuyện giành giật từng giây từng phút rất quan trọng nha.

      Hôm nay, cũng rất kích động, rất hung mãnh, ép buộc tôi tới mức thở nổi, mỗi lần nhận nhiệm vụ bay về đều như vậy, có đôi khi nhịn được, tôi liền nghĩ muốn giơ tay lên tát cái.

      Kêu chút, nhưng mà nghe, cứ đòi làm ra động tĩnh lớn như vậy.

      Vì vậy, Cách Cách lại khóc “Oa oa oa…”

      sa vào cực lạc nóng bỏng kia, căn bản thèm quan tâm.

      Tôi hô hấp dồn dập, những lời ra lại ngắt quãng triền miên “Duật…Cách Cách…Cách Cách…”

      Hai mắt chợt đen lại, cắn răng cho phép con tự phát huy 5 phút.”

      “…”

      Lúc này còn là ông bố ngốc nghếch nữa.

      5 phút sau, Cách Cách khóc to hơn, quả là gân cổ lên khóc, hoàn toàn có ý định ngừng.

      Khang Duật thở hổn hển mạnh, như vô cùng khó chịu “Cái bóng đèn này!!”

      Tôi và đành phải lưu luyến tách ra, khoác vội áo ngủ liền vọt tới nôi xem.

      Cách Cách vừa thấy khuôn mặt của tôi và Khang Duật, cũng cần chúng tôi dỗ, lập tức liền ngừng khóc, nức nở mấy tiếng, bắt đầu cười khanh khách, cười hồi, nó giơ đôi tay béo mũm mĩm ra gãi gãi cặp mông của mình, nghiêng người cái, đưa mông ra với hai chúng tôi – ngủ!!!

      Gáy tôi lập tức ra vô số vạch đen.

      lần có thể là trùng hợp, nhưng mà lần nào…

      “Duật, có phải con cố ý ?” tôi thể đoán như vậy.

      Khang Duật sờ sờ cằm của mình, suy nghĩ sâu xa, cuối cùng, ánh mắt sáng ngời, tự hào “Quả nhiên giống !!”

      “…”

      Tôi trực tiếp bị mấy vạch đen gáy vùi lấp.

      Lúc Cách Cách 1 tuổi, có ngày tôi đổi tã cho con, vì có thể dạy cho nó biết lúc đổi, tôi nhắc nhắc lại với nó “Nếu muốn thối thối, khi mà thối thối, mẹ đổi tã cho Cách Cách, Cách Cách có muốn !”

      Qua hồi lâu, nó nhúc nhích gì, tôi nghĩ là nó muốn thối thối, lật đật thay tã sạch cho nó.

      Hôm đó là cuối tuần, là ngày khai mạc Olympic, tôi tan tầm liền đón Cách Cách về nhà, hay ngày nghỉ con đều do tôi chăm, Khang Duật lại bay Thụy Sĩ, ba ngày sau mới về, tôi phải nhanh chóng dỗ nó ngủ, lúc đó mới có thể ăn khoai tây chiên, uống nước có ga, im lặng thưởng thức kiện thế kỷ này.

      Ai ngờ vừa mới đổi xong, còn chưa kịp dán lại đâu, tôi nghe bẹp tiếng, mùi chua thối xông vào mũi.

      Tôi khiếp sợ nhìn nó.

      vô sỉ cười khanh khách.

      Tôi kéo cái tã vừa đổi xong xuống, quả nhiên mặt bị nhiễm vùng màu vàng chanh.

      Tôi nhịn được mắng nó “Con lừa mẹ?”

      Cách Cách lúc này cười khanh khách nữa, chỉ là khóe miệng nghéo cái, trong mắt toát ra tia gì đó như có như …tôi dụi mắt, lại dụi mắt…hiển hiên phải tôi nhìn lầm rồi.

      Vẻ mặt này tôi rất quen thuộc, quả giống Khang Duật y như đúc.

      Cười nham hiểm!!! ngờ nó lại cười nham hiểm.

      Tôi đột nhiên giống như bị sét đánh trúng, chấn động cái.

      Chẳng lẽ…tôi sinh là người vũ trụ .

      Chết rồi a!!!
      Su si thích bài này.

    2. cuncon

      cuncon Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,786
      Được thích:
      2,154
      Chương 32 : nhà ba người
      Convert : nothing_nhh và Vivi

      Năm 2010 giá lâm, Thượng Hải sắp tổ chức Hội chợ thế giới, toàn bộ Thượng Hải, vì nghênh đón kiện này mà trang trí đổi mới hoàn toàn, về giao thông, tuyến xe điện ngầm số 10 được mở thêm, giá nhà tôi ở cũng tăng lên, xe taxi cũng đổi kiểu xe, càng thoải mái hơn, nhưng mà giá cả lại tăng lên tới mức ban ngày 12 tệ, ban đêm 16 tệ, tới gần ngày khai mạc Hội chợ khu nhà cũ được sơn lại như nhà mới xây, nhưng bên trong vẫn cũ kĩ như xưa.

      Nhân dân Thượng Hải bắt đầu chịu cảnh chen chúc như cá hộp lúc làm xe buýt, xe điện ngầm bất kể đó có là giờ cao điểm hay , lại y như con kiến hành quân bị kẹt trong dòng sông xe ô tô dài ngoằng, mệt cũng rất vui vẻ.

      Tôi nhìn đồng hồ, qua bốn giờ rồi, nhà trẻ 4 giờ tan học, tôi bị muộn rồi, nhìn thấy làn đường bên cạnh bắt đầu thưa ra, xe bắt đầu chạy, vội vàng đánh tay lái, xe tốt ở chỗ này, rất linh hoạt.

      Chiếc xe Mini Cooper Clubman màu đỏ tôi này là quà sinh nhật năm ngoái Khang Duật tặng tôi, thứ nhất để tôi làm cho tiện, thứ hai là để lúc phải bay ở nhà tôi đưa đón Cách Cách nhà trẻ tiện hơn, ra mua xe rất tiện, nhưng lấy bằng lái rất đau khổ, ngoại trừ thi viết ra, mấy cửa khác, tôi đều thi ba lần mới qua, thi hết năm trời mới lấy được bằng lái, cũng may là vừa kịp năm nay Cách Cách nhà trẻ.

      Sau khi lấy được bằng lái rồi, Khang Duật để tôi tự chọn xe, lại tôi cũng làm nghề chăm sóc khách hàng mua ô tô, đối với xe hơi cũng có chút hiểu biết, nghĩ trong nhà năm ngoái vừa mua chiếc SUV việt dã, lại mua chiếc xe lớn nữa cũng lãng phí, vẫn là mua chiếc xe có vẻ tốt hơn, tôi kì cũng rất rối rắm, vẫn thích Mini Cooper, nó là Dream Car của tôi, vẻ ngoài đẹp kinh điển lại dễ nhìn, hình thức điều khiển xe dễ hiểu, dễ đổi hướng, lại có lốp xe chống xì, hoàn mỹ hơn cả hoàn mỹ, nhưng mà…quan niệm xã hội hại người nha.

      chiếc xe tốt lại vô tội như vậy lại bị gán cho danh hiệu nhãn hiệu xe hay được vợ bé xài nhất.

      Khang Duật biết tôi thích, gạt tôi đặt xe, bởi vì là xe nhập khẩu 100%, chu kỳ đặt hàng tháng, trùng hợp xe đến vào ngày sinh nhật tôi, liền lái xe về nhà.

      Làm tới khi tôi nhìn thấy xe ánh mắt sáng trưng, ngây ngô sờ sờ dưới, rất tốt, rất thích.

      Nhưng, khi tôi tới đuôi xe, nhìn thấy bảng quảng cáo phản quang 3M dán sau kính chắn gió tôi ngu si luôn.

      Người ta dán đều là gì mà mới lái xe, chiếu cố chút, hoặc là biết điều dừng ngay, bảo trì khoảng cách, mấy câu quảng cáo kiểu này, làm cho xe sau chú ý chút.

      Của tôi lại dán năm chữ cực to – Bản cung là nguyên phối.

      Rớt mồ hôi…

      Khang Duật cười hì hì tới “Miểu Miểu, như vậy sợ nữa!”

      “…”

      Như vậy, tôi càng sợ!!

      Vì vậy, mỗi ngày tôi đeo năm chữ này lái xe làm, lũ chị em trong công ty thấy được, mắt trừng tới sắp lồi, nhưng ngờ có ông sếp thấy rất hứng thú, hỏi tôi ai đặt, tôi là chồng tôi nghĩ ra, ông ta rất hưng phấn hỏi tôi, có thể nhờ chồng tôi nghĩ giúp ông ta cái .

      Tôi liếc xe ông ta cái, xe Volkswagen Santana phổ biến ở Thượng Hải.

      (Xe này là kiểu xe cũ những năm 90 =D)

      Ông già này ít nhiều gì lương năm cũng hơn 20 vạn, chỉ là hơi điên điên, là người có ảo tưởng bị hãm hại, lại muốn khoe tiền, lại sợ gặp nạn, mặt mũi vẫn muốn giữ lại, người ngoài hành tinh dở hơi điển hình.

      Thấy mỗi ngày ông ta đều tới nhờ tôi, tôi đồng ý, tan tầm về nhà hỏi Khang Duật, có thể nghĩ giúp ông ta câu .

      Khang Duật suy nghĩ vài giây, tuyệt bút vung lên, cho tôi vài chữ.

      Khiêm tốn chính là ngưu B khoe ra nhất!

      (Khiêm tốn chính là khoe khoang ra nhiều nhất – đại loại thế ^^!)

      Tôi rớt mồ hôi…

      Tôi mang tờ giấy Khang Duật viết cho ông sếp kia, làm ông ta kích động tới mức lập tức xin nghỉ sớm tìm tiệm chuyên môn làm, hôm sau kính chắn gió sau xe ông ta lập tức có tấm bảng viết mấy chữ này, còn đặt biệt tặng cho tôi chai rượu ngoại, kêu tôi về nhà cảm ơn Khang Duật.

      Từ đó về sau, danh tiếng của Khang Duật ở công ty chúng tôi càng vang xa.

      Ai, người vũ trụ chính là người vũ trụ, quả nhiên giống thường nha.

      Tốn 30 phút, gần 5 giờ, tôi mới chạy tới nhà trẻ, ngừng xe, khóa cửa kỹ càng, nhanh chóng chạy về phía nhà trẻ.

      “Mẹ, mẹ lại đến muộn!”

      Cách Cách ba tuổi đứng dang hai chân, hai tay khoanh nganh ngực, tràn đầy tức giận nhìn tôi.

      xin lỗi, xin lỗi, đường kẹt xe, sửa soạn đồ đạc xong hết chưa?” tôi chắp tay xin tha thứ.

      Nó chu miệng lên “Xong từ lâu, con còn toilet nữa!”

      Tôi sờ sờ đầu nó “Cách Cách ngoan, được rồi, là mẹ sai, hôm nay mẹ mua socola cho Cách Cách ăn!”

      Thời gian qua cũng mau, Cách Cách được 3 tuổi, bộ dáng phấn điêu ngọc mài, người gặp người thích, lại càng ngày càng giống Khang Duật, theo cách so sánh của lũ chị em chính là, ngày nào đó nếu tôi cẩn thận làm mất con, chỉ cần là người biết Khang Duật đường nhìn thấy, chắc chắn đem con ôm về nhà tôi.

      Tôi rớt mồ hôi, kiểu như vầy, sao nhắc gì tới tôi, còn cái gì mà cẩn thận làm mất, tôi cũng mơ hồ như vậy.

      “Vậy mới được!” sắc mặt nó tốt hơn chút.

      “Vậy… thôi, hôm nay là sinh nhật ba, mẹ còn phải lấy bánh ngọt!” tôi dắt cánh tay xíu của nó, nó ngoan để tôi nắm, lên xe, tự giác gài dây an toàn.

      Đến cửa hàng bánh ngọt gần nhà, tôi đứng bên quầy, chờ nhân viên cửa hàng lấy bánh ngọt giúp tôi.

      Cách Cách đứng ngó ngang ngó dọc tủ bánh, trong tay cầm chén socola tôi vừa mua cho, nhìn hồi, nó kéo váy tôi, chỉ chỉ chiếc bánh dâu tây to trong tủ “Mẹ, mẹ, Cách Cách cũng muốn bánh ngọt, muốn cái này, to!”

      Tôi được, cái này mua nhân dịp sinh nhật thôi!”

      Cách Cách kêu “Vậy ngày mai chính là sinh nhật 3 tuổi của Cách Cách!”

      “Ai ? Con do mẹ sinh ra còn lừa mẹ hả!” khinh thường tôi hồ đồ hả.

      Cách Cách chu miệng lên “Xì! Con chỉ cần ba sinh thôi!!”

      “…” nếu là ba sinh, có thể lừa mẹ mày sao.

      Tôi gì.

      Về nhà, tôi bỏ bánh ngọt xuống, nhanh chóng vào bếp nấu cơm, hôm nay là sinh nhật 30 tuổi của Khang Duật, tôi phải tranh thủ trước khi về, nấu xong cơm.

      “Mẹ, chừng nào ba về?” Cách Cách ôm búp bê lật đật chạy vào bếp hỏi tôi.

      Con nhóc này từ liền thân với ba nó.

      “Chắc là 8 giờ, Cách Cách ngoan, đừng quấy rầy mẹ nấu cơm, ra phòng khách chơi !”

      Vừa nghe 8 giờ, khuôn mặt nó nhíu lại “Lâu chết được!”

      “Mới có mấy ngày mà con nhớ ba như vậy rồi, còn có 2 tiếng hơn nữa thôi, rất nhanh liền trôi qua!” tôi vừa rửa sườn vừa trả lời.

      Cách Cách gật gật đầu, ôm búp bê vào phòng khách, trong miệng lại thầm “ biết lần này ba có quên mua búp bê ăn-ten cho mình !”

      “…”

      ra là nó nhớ búp bê ăn-ten!!

      Đến 8 giờ, Khang Duật đúng giờ về nhà, vừa nghe tiếng mở cửa, Cách Cách liền ném búp bê chạy về phía cửa “Ba…ba…”

      Khang Duật vừa vào cửa, liền thấy con nhiệt tình hoan nghênh như vậy, cười vô cùng vui vẻ, bỏ va-li xuống, liền ôm Cách Cách vào ngực “Cách Cách, con của ba!”

      “Ba, ba, Cách Cách nhớ ba, rất nhớ, rất nhớ, Cách Cách nhớ ba tới mức gầy luôn!!”

      Cách Cách ôm cổ Khang Duật kêu lên.

      Mệt nó còn nghĩ ra, hôm qua nhà trẻ kiểm tra sức khỏe định kì, nó còn béo 2 cân.

      “Để ba xem xem!” Khang Duật vỗ vỗ khuôn mặt nhắn của con , nhìn nhìn “ gầy!!”

      “Đúng , đúng , Cách Cách rất nhớ ba, nhớ tới mức gầy luôn!!”

      Tôi đứng bên chỉ có thể trợn trắng mắt lên, giả vờ nghe được.

      Khang Duật ôm con tới cạnh tôi, hôn tôi chút, làm tôi rất hưởng thụ, điều này chứng minh tôi và con trong lòng quan trọng như nhau, tôi vừa định sinh nhật vui vẻ, .

      Cách Cách ghen tị “Ba, sao ba hôn Cách Cách trước, mẹ nhớ ba, mẹ lại béo!! Buổi sáng lúc cân chính miệng mẹ .”

      Tôi bị mấy lời này của nó làm cho muốn đấm ngực.

      Khang Duật nghe xong, lập tức nhắm ngay mặt Cách Cách, hôn mấy cái.

      Cách Cách bị hôn cười ha ha ngừng, cũng hôn loạn mấy cái mặt Khang Duật.

      Hai người này làm như tôi tồn tại vậy.

      Con nhóc này!!

      Lúc ăn cơm, Cách Cách ầm ỹ đòi muốn quà trước, Khang Duật đương nhiên quên mua búp bê ăn-ten cho nó, Cách Cách vui vẻ tới mức ngay cả cơm cũng ăn, ôm búp bê ăn-ten chạy loạn lên trong phòng.

      Khang Duật còn mua riêng cho nó bộ váy xòe công chúa, lần này Milan, quả nhiên là thánh địa thời trang, cho dù là thời trang trẻ em cũng xinh đẹp làm cho người ta trầm trồ.

      Cách Cách thấy cái váy, búp bê ăn-ten cũng cần, cầm váy chạy về phòng tự mặc.

      “Sao lại mua quần áo cho con nữa, quần áo của con nhiều quá rồi!” tôi nhịn được trách .

      “Con lớn nhanh mà!” Khang Duật cho tôi lý do mà cho rằng hợp lý.

      Tôi trợn trắng mắt, ràng là chiều con.

      Cách Cách tự mình thay, chỉ kéo khóa kéo sau lưng được, Khang Duật kéo giúp nó xong, nó xoay mấy vòng “Cách Cách xinh đẹp sao?”

      “Xinh đẹp, Cách Cách xinh đẹp nhất!” Khang Duật khen.

      Cách Cách cười tới mức thấy mắt đâu, tiếp theo lại xoay người, quay về phòng của mình, lúc sau đội chiếc mũ rơm vành trắng Khang Duật lần trước mua cho nó vội vàng chạy ra.

      “Ba, Cách Cách mặc như vầy, Cách Cách hấp dẫn rất nhiều, có phải càng hoàn mỹ hay !!”

      Khang Duật buông đũa xuống, ôm Cách Cách lên “Đúng vậy, hoàn mỹ, xinh đẹp!”

      Cách Cách cười toe toét, lát sau, thình lình vọt ra câu “May ghê, Cách Cách giống mẹ, giống ba!”

      Tôi nghe xong, ngực buồn, buồn tới mức tôi cầm đũa mạnh tới mức sắp gãy!

      Có ý gì, đây là có ý gì a!

      Ngực buồn a!!!!

      Ăn cơm, tắm rửa xong, Khang Duật ngồi sô pha viết nhật ký bay, tôi ở trong thư phòng làm xong PPT cần dùng cho buổi họp ngày mai ở công ty xong, trở lại phòng khách, nhìn thấy Cách Cách còn xem “Cừu trắng xinh đẹp và sói xám”, ngẩng đầu nhìn đồng hồ tường, hơn mười giờ rồi.

      “Cách Cách, ngủ, ngày mai còn phải học!”

      Cách Cách xem rất hăng say, để ý tới tôi.

      Tôi qua, che TV lại “ được xem, về phòng ngủ!”

      Cách Cách liếc nhìn tôi cái, chỉ liếc có cái, liền quay qua Khang Duật…

      Đừng cho là tôi biết nó nghĩ cái gì, sải chân qua, chặn lại Khang Duật “Lúc này, ba cũng dùng được!!”

      Khang Duật ở phía sau tôi “Miểu Miểu, để con xem…”

      câm miệng cho em!!” tôi quay đầu lại trừng to mắt, chiều con cũng thể chiều tới mức như vậy, Khang Duật , tiếp tục viết nhật ký bay của .

      Tôi quay đầu, chỉ hướng phòng nó “Mau, về phòng, ngủ!!”

      Cách Cách nhìn tôi có chút suy nghĩ, lát sau, con mắt nó xoay vòng, ôm chân tôi reo lên “Mẹ, mẹ xinh đẹp! Mẹ là mẹ xinh đẹp nhất thế giới…mẹ xinh đẹp tới mức ai sánh được, ở trong lòng Cách Cách, mẹ là đẹp nhất, đẹp nhất!!”

      Cái này tuyệt đối là nịnh nọt.

      Thấy tôi trả lời, nó càng hăng say hơn “Mẹ, Cách Cách giống mẹ, cho nên cũng xinh đẹp, mẹ, mẹ gả cho ba rất tiếc!! Mẹ xem tại sao mẹ lại gả cho ba vậy!! Rất có mắt!!”

      Chiêu qua sông đoạn cầu này dùng càng tuyệt.

      Khang Duật bị nghẹn chịu được, ngồi sô pha điên cuồng ho khan.

      Tôi bị nó nịnh còn cách nào khác “Được rồi, xem thêm chút nữa!! Chỉ chút thôi!!”

      “Mẹ, con mẹ!!” nó ôm chân tôi lại câu, sau đó lật đật ngồi lên sô pha dâu tây của nó tiếp tục xem phim.

      Đợi buổi sáng ngủ dậy, tôi hỏi lại, con giống ai?

      Nó trợn trắng mắt liếc tôi cái, ôm sát Khang Duật chuẩn bị đưa nó nhà trẻ “Cách Cách giống ba!!”

      Tôi nắm tay, lệ lóng lánh.

      Gả cho phi công có chỗ tốt gì? Đây là vấn đề tôi luôn luôn tự hỏi, cũng là vấn đề bị tụi chị em hỏi ngớt.

      Chỗ tốt!? Chỗ tốt!? Chỗ tốt gì? Là có ông chồng bộ dạng nghiêm trang đoang chính, tư thế oai hùng hiên ngang khí vũ? Rảnh rỗi dắt ra ngoài dạo vòng, để người ta hâm mộ? Hoặc là , vì bay chuyến quốc tế, cho nên mỗi lần công tác về đều có quà ngoại? Phúc lợi rất cao? Tiền lương rất nhiều?

      Tính là có , tôi thừa nhận, mấy cái đó chỉ cần là phụ nữ liền thích, nhưng mà, ngoại trừ mấy chỗ tốt đó, cũng có rất nhiều chỗ hỏng.

      Ví dụ như cố, tuy rằng máy bay là phương tiện giao thông an toàn nhất thế giới, nhưng mà lỡ may có chuyện, tỉ lệ tử vong rất cao a.

      Vì vậy, độ mẫn cảm đối với thời tiết của tôi tới trình độ thành bệnh tâm thần, lúc sấm vang sét giật tôi vô cùng lo lắng bất an, có khi vào nửa đêm, tôi đều bị ác mộng làm kinh hoàng, là buồn lo vô cớ nhưng cũng đủ, biết rất an toàn, nhưng trong lòng luôn an tâm.

      Tôi từng có ý tưởng rất vớ vẩn, chạy khắp các thánh địa của Phật giáo, đem tất cả bùa hộ mệnh đeo lên người Khang Duật, nhưng mà làm được, vì nếu làm vậy, Khang Duật rất có khả năng vì siêu trọng mà bị đuổi xuống máy bay.

      Thứ hai, thời gian, thời gian bay chuyến quốc tế, ít hơn 5 tới 10 ngày, Khang Duật kết hôn với tôi 4 năm, nhưng mà thời gian chia lìa hơn nửa, may mà tôi có nhiều chị em tốt, nhiều bạn bè, có thể dùng bạn bè bù lại đơn khi .

      Thứ ba, tiếp viên hàng , cái này coi như tôi tự làm khổ mình , bởi vì tôi cho rằng tiếp viên hàng bên người Khang Duật đều xinh đẹp hơn mình, hơn nữa dáng người cũng đẹp, thời gian làm việc lại cùng chỗ, lại đẹp trai như vậy, khó tránh khỏi trong lòng dao động, tuy rằng tôi tin tưởng Khang Duật, nhưng mà…nhưng mà…phụ nữ luôn tính toán chi li trong mặt này, như vậy phải là phụ nữ.

      Chủ nhật, Khang Duật bay thành phố được mệnh danh do thượng đế tạo nên – Florence, tôi ở nhà coi Cách Cách, đợi nó ngủ trưa rồi, rất chán, liền mở máy tính lên mạng, chuyện phiếm với .

      Đây là hình thức ở chung của chúng tôi lúc ở nhà.

      Mỗi khi tới lúc này, câu đầu tiên của tôi luôn luôn là “Lại uống cà phê đúng , chung quanh toàn người đẹp đúng ?”

      Nghe giọng điệu rất thoải mái, nhưng ra là chua muốn chết.

      Mỗi khi tới lúc này, Khang Duật nghĩ ra rất nhiều biện pháp dỗ tôi, tôi chính là thích dỗ tôi, bởi vì mỗi khi dỗ tôi, tôi cuối cùng có thể cảm nhận được tôi bao nhiêu.

      Điểm tốt nhất của việc chuyện mạng, chính là tiết kiệm tiền, muốn bao lâu bấy lâu.

      Cách Cách vào thư phòng “Mẹ, Cách Cách khát, muốn uống sữa!”

      Tôi chuyện rất vui, đếm xỉa tới nó “Đợi lát nữa, mẹ vội mà!”

      Qua 1 phút…

      “Mẹ, Cách Cách muốn uống sữa!”

      phải con đợi lát nữa sao?” tôi còn thảo luận với Khang Duật chuyện đợi lúc nghỉ cả nhà du lịch.

      Cách Cách liếc tôi cái, tròng mặt lại lăn lông lốc.

      Tôi nghĩ tới nó hết hy vọng, nghĩ tới nó tới đây, kêu to với tôi “Chẳng lẽ mẹ muốn Cách Cách của mẹ khát chết sao!” nó xong, ánh mắt của nó còn biến đổi, bộ dạng hoảng sợ bất lực “Chẳng lẽ mẹ Cách Cách sao, chẳng lẽ mẹ phải mẹ Cách Cách, chẳng lẽ Cách Cách có mẹ, chẳng lẽ Cách Cách là nhặt được…”

      “…”

      Tôi rơi lệ đứng dậy, con rót cho bà, để con cho bà uống sữa, bà cố nội của con.

      Nỏ như vậy, mà sử dụng câu thành thạo như vậy rồi.

      Buổi tối, vì Khang Duật ở nhà, tôi liền lười nấu cơm, liền mang theo Cách Cách tới nhà mẹ tôi ăn cơm ké, ăn xong, chuyện phiếm với Diễm Diễm mấy câu, tôi liền nắm tay Cách Cách vừa dạo vừa về nhà, ngang qua hoa viên, rất nhiều bác già nhảy, kiểu nhảy có lợi cho sức khỏe.

      Ba mẹ ở đó, thấy tôi phải về, liền chào câu.

      Mấy năm nay bà tám xuất rất nhiều, nhìn thấy Cách Cách đều chạy lại đây “Đây là cháu ngoại bà hả, bộ dạng xinh đẹp!”

      Ba mẹ tôi vô cùng kiêu ngạo ưỡn ngực “Đúng vậy!!”

      Cách Cách là xinh đẹp, xinh đẹp tới mức làm tôi lo lắng, vậy liền có bộ dạng như tinh, lớn lên có bị lệch ?

      Tục ngữ đúng, xinh đẹp, có nghĩa lớn lên cũng xinh đẹp, tùy thời đều có khả năng bị lệch.

      Nghĩ lại tôi trước đây…xinh đẹp cỡ nào!

      Nhìn nhìn lại tai…

      5555, tôi là ví dụ điển hình nhất.

      Mặt Cách Cách nhăn quéo, tùy ý để mấy bà tám đó sờ sờ chỗ này, xoa bóp chỗ kia, nếu phải tôi dùng mắt trừng nó, phỏng chừng nó chạy từ đời nào.

      Chờ bọn họ sờ , tôi mới đem Cách Cách về phía nhà mình.

      Mặt Cách Cách tức giận tới mức phồng lên, nó rất thích người khác sờ soạng mình, lại e ngại tôi dám lễ phép, đợi tới khi có người, dỗi bỏ tay tôi ra, mình phía trước.

      Con của mẹ à, ai biểu con đáng như vậy, xinh đẹp như vậy, người gặp người thích thôi.

      Tới lúc sắp về nhà, Cách Cách phỏng chừng tức giận chịu được, thấy hòn đá đường, liền giơ chân lên đá, ai ngờ kia phải hòn đá , chỉ đá được, chính mình trượt cái, té xuống đất mạnh.

      Tôi hết hồn, nhanh chóng chạy lên, đỡ nó đứng lên “Cách Cách, ngã đau !?”

      Tôi vừa phủi bụi bặm bám vào váy nó, vừa xem nó có bị thương , phút chốc liền thấy, đầu gối nó tróc miếng da, quả là da tróc thịt bong, nhìn nhìn lại mặt đất, có miếng thủy tinh toàn là máu.

      Tôi ngẩng đầu nhìn Cách Cách, nó nước mắt lưng tròng nhìn tôi.

      Trong lòng tôi gấp gáp lên, ôm lấy nó liền chạy về phía bệnh viện.

      Cơ sở hạ tầng quanh nhà tôi rất hoàn hảo, riêng bệnh viện có 3 cái, trong đó có cái của tư nhân, mở cửa 24 giờ, giống bệnh viện công qua giờ cơm làm sao còn bác sĩ nữa.

      Khử trùng, bôi thuốc, bác sĩ , có việc gì, băng bó chút, qua vài ngày là hết thôi.

      Cách Cách rất giống Khang Duật, chịu đau rất giỏi, giống đứa khác vừa thấy bác sĩ liền khóc to lên tùm lum tà la, từ đâu tới đuôi đều là tôi tùm lum tà la.

      Nó im lặng ngồi ghế để bác sĩ băng bó.

      Y tá thấy bộ dáng nó đáng , lại khóc quậy phá, đặc biệt ưu đãi “Băng bó xong rồi, thắt cho cháu cái nơ xinh đẹp nè!”

      Cách Cách tức giận đầy bụng, bùng phát trong trầm mặc.

      “Xinh đẹp dùng được cái p, cũng phải cả đời tháo ra!! Đồ điên!”

      Y tá lập tức hóa đá…bác sĩ kê thuốc giảm nhiệt cũng đơ luôn.

      Tôi đứng bên, rất muốn , đứa bé này phải do tôi sinh.

      Nhưng mà, dám.

      Cái gọi là ba tuổi nhìn thấy lớn, tôi càng ngày càng lo lắng biết con nhóc này lớn lên thế nào?

      Tôi dám khẳng định, nó tuyệt đối tạo phúc nhân loại.

      lúc đọc chương này mình khoái Cách Cách lắm rồi, tới khi edit từng câu lại thích hơn =.=’.
      Su si thích bài này.

    3. cuncon

      cuncon Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,786
      Được thích:
      2,154
      Chương 33 : đóa hoa đào héo
      Convert : nothing_nhh và Vivi

      Đại khái viết ra hơi phiền, viết vài đoạn ngắn .

      “Duật, có phải em rất xấu ?” tôi ai oán hỏi, quen biết mười mấy năm rồi, đây lại là lần đầu tiên tôi hỏi điều này, trước kia nhiều lắm chỉ chính mình béo.

      Khang Duật ngẩng đầu, liếc mắt nhìn tôi cái “Đúng là rất xấu”

      Ngay lập tức, tôi vạn tiễn xuyên tâm, vất vả bình tĩnh lại, tiếp tục hỏi “Vậy sao còn thích em? được hai chữ ngực to!!”

      “Lên giường, tắt đèn đều giống nhau.”

      “…” câu này so với hai chữ ngực to càng làm cho tôi hộc máu.

      Tỉnh lược bộ phận tình tiết…

      Tuy nhiên trong chốc lát, Khang Duật trở về phòng, cầm thú “Miểu Miểu, ngày mai phải bay, Cách Cách ngủ rồi, nhanh lên, tranh thủ giành giật từng giây!”

      vẻ mặt hưng phấn đóng cửa lại, còn đóng chốt an toàn, tiếp theo liền đè tôi gục ở giường giở trò, giống như tám trăm năm rồi chưa đụng vào ai vậy.

      Tôi vốn tưởng gặp nhau cũng phải tuần, thỏa mãn chút, lại đột nhiên nhớ lại câu kia của “Tắt đèn, đều giống nhau!”

      Ngọn lửa từ đáy lòng nhất thời phun lên tán loạn, vươn móng vuốt ra vỗ , đẩy ra “Cút!!!”

      “…”

      Bà đây tức giận, hậu quả nghiêm trọng!!

      Nguyên tưởng rằng chỉ có tuần gặp, ai ngờ Khang Duật lâm thời nhận được nhiệm vụ phải bay Mỹ làm căn cứ huấn luyện, làm huấn luyện viên hơn tháng, lại còn là tổng tài LTU tự mình chỉ định.

      Có nghĩa là, thể .

      Lão già ngoại quốc này, ràng là chia cắt uyên ương mà.

      Sớm biết vậy, chính mình đêm đó theo cho rồi.

      Tiếp tục tỉnh lược vài tình tiết…

      Đợi tới ngày Khang Duật trở về từ Ý, tôi nhịn được, ném Cách Cách cho mẹ, dặn bà, trong vòng 3 ngày cần tìm tôi và Khang Duật, bà tính hỏi vì sao, tôi lại thèm trả lời bà, vọt tới tiệm tạp hóa như đầu tàu lửa, lấy hộp 10 cái áo mưa, chạy về nhà.

      Đợi tới khi Khang Duật vừa về nhà, tôi liền nhào vô.

      còn kích động hơn tôi, cơ hồ là vừa ôm vừa túm kéo tôi vào phòng.

      Chúng tôi nóng bỏng nóng bỏng làm hồi oanh liêt.

      Hai ngày sau, tôi nhìn trong hộp chỉ còn 3 cái, nghĩ thấy còn có ngày mới phải đón Cách Cách về, ý nghĩ nóng lên, với Khang Duật “Duật, hôm nay xài hết luôn !”

      Khang Duật vẻ mặt kinh ngạc nhìn tôi “Còn hả!!”

      Tôi gật đầu, hung hăng gật đầu, tôi rất muốn .

      nhìn nhìn tôi, lại nhìn nhìn 3 cái trong hộp kia, hít hơi sâu, vô cùng khẳng khái như phải hy sinh “Được thôi, nhưng mà…” giọng điệu đột nhiên chuyển qua thành vô cùng đáng thương “Miểu Miểu, vậy lần dùng 3 cái luôn được ?”

      “…”

      Tôi nhịn được, lại giơ tay lên “ chết !!!”

      Bà đây lại tức giận, hậu quả lại càng nghiêm trọng!!

      Cho nên , giữa vợ chồng, giành giật từng giây là tốt nhất!!

      Bổ sung – phụ nữ ba mươi như sói như hổ!!

      Tỉnh lược khá nhiều tình tiết –

      Người nước ngoài lúc nào cũng vậy, thấy người Trung Quốc đánh nhau đều là Kung fu, lúc nào cũng lẫn lộn giữa hai đồng chí Thành Long và Lý Liên Kiệt.

      Tôi lười sửa, gật đầu “Kung fu, Kung fu!”

      Hai mắn ta sáng trưng lên, lại nhìn tôi mấy cái, cuối cùng, tầm mắt dừng trước ngực tôi.

      Tôi cúi đầu, ôi mẹ ơi, nút áo rớt ra hồi nào biết, như mới nãy còn tốt, vừa rớt ra cái, lộ ra mảng ngực lớn, chỗ này của tôi so với tám năm trước to hơn ít “Rãnh biển Mariana” càng ngày càng rộng lớn mạnh mẽ.

      Tôi lật đật kéo áo lên, định chửi ầm lên, sói ngoại quốc nắm chặt tay tôi, bộ dạng vô cùng kích động “You are the lover in my dream!”

      Tôi cả kinh tới mức trán cũng đen.

      ngờ lại tôi là tình nhân trong mộng của .

      Con mẹ nó thằng cha này!!

      “I love you!!” hô to với tôi.

      Lại còn tôi em nữa!

      Rút tay ra, nhanh chóng rút tay ra, tôi kêu to “Bỏ ra!! Bỏ ra!”

      nắm tôi rất chặt, tôi giãy ra, nếu như đây là ở nước ngoài, chắc chắn tôi hết hồn, nhưng đây là trong nước, là địa bàn của người Trung Quốc, tôi có vẻ hung hãn hơn.

      Lúc này, Lynh Lỵ xuất , cũng biết làm sao nó tìm được tôi, phỏng chừng là thấy được màn thổ lộ với tôi, nhất thời kêu to như có người giết cả nhà nó “Âu Dương Miểu Miểu, mày hơi quá đáng, kết hôn rồi, vậy mà còn có người nước ngoài xem trúng mày! Lại còn là soái ca siêu cấp vô địch sét đánh, làm sao mà mày đào hoa vậy hả!!”

      Đào hoa!?

      Tôi ác độc đá sói ngoại quốc cái mạnh, thèm quan tâm xem có chết hay , kéo Lynh Lị bỏ chạy.

      Ai thèm hoa đào, cái này ràng là đóa hoa đào héo.

      À ờ, chương này nó hơi bị…dài [​IMG][​IMG][​IMG], cho nên khoảng vài h nữa có chương 34 :lol:.

      Mai có phiên ngoại về Khang………………Hi :)), vâng, là Khang Hi, con zai của 2 chị :)). Khang Hi đảm bảo mọi cầu của mọi người, phúc hắc, thương mẹ, dính mẹ, ghét ba, bị ba ăn hiếp :)).

      Xì poi =D :

      nhìn về phía Miểu Miểu kêu “Ngạch nương, trẫm đói bụng, muốn dùng thiện!”

      Ngay từ đầu Miểu Miểu chỉ nghĩ thích chơi cho vui, dù sao cũng còn nên để trong lòng.

      Nhưng lại lấn tới, hồi là “Ngạch nương, trẫm muốn tắm rửa!”, hồi là “Ngạch nương, trẫm muốn nàng thị tẩm.”

      Khang Hi khác Cách Cách, từ liền dính Miểu Miểu, đến bây giờ vẫn thích ngủ với Miểu Miểu, nhưng mà thị tẩm…

      Đầu Miểu Miểu toàn vạch đen, thị tẩm cái đầu mày a, mày làm cho mẹ mày thị tẩm…cái này tính là cái gì!!

      Cuối tuần, ở lại kí túc xá Cách Cách trở lại, thấy , liền muốn béo béo khuôn mặt nhắn của , lúc sinh ra, Cách Cách thích ở cạnh , sau chờ tới khi biết , biết Cách Cách học đại học phải ở lại trường, thời gian dài ở nhà, vì vậy mỗi lần về đều muốn xoa bóp , ăn hiếp chút.

      tức giận “Lớn mật, cho dù ngươi là hoàng tỷ của trẫm, cũng thể bất kính với trẫm, nếu như còn như vậy, trẫm ra lệnh cho ngươi hòa thân.”

      xong, liếc mắt cái đưa Cách Cách về Tề Dự, sửng sốt chút, rồi sau đó che miệng cười gian “Trẫm quên, ngươi sớm hòa thân, ha ha…”

      Mọi người đừng quên, Tề Dự là con lai :))​
      Su si thích bài này.

    4. cuncon

      cuncon Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,786
      Được thích:
      2,154
      Chương 34 : ra là con lừa ngốc
      Cung cấp vài đoạn :

      Mark và Khang Duật đứng đối mặt nhau, người là mũi sắp đụng trần nhà, người là vẻ mặt nghiêm khỏi cần thích lại còn có khó chịu cỡ nào.

      “Duke, hôm nay tới để chúc mừng cho tôi đúng , sau khi tổng tài công bố phó cơ trưởng là ai rồi, trăm ngàn đừng khổ sở, thua dưới tay người tốt nghiệp Havard, là điều đương nhiên thôi!”

      Nhìn coi coi đây là loại người gì a, làm như tốt nghiệp Havard nên chết luôn cho rồi vậy, hơn nữa danh sách còn chưa có công bố, làm sao ta biết được là mình.

      Tôi nhịn được, tính xông lên chửi ầm lên, Cách Cách lại kéo quần Khang Duật “Ba, cái gì là Havard?”

      Khang Duật ôm lấy con , thèm quan tâm lời của Mark.

      “Là trường hoc!”

      Cách Cách tò mò hỏi “Trường học gì vậy, chú kia nhìn rất kiêu ngạo nha, rất kiêu ngạo!”

      Mark nghe xong, mũi hếch lên tới mức sắp chọc thủng trần nhà.

      Khang Duật nhìn ta cái, khóe miệng quéo qua cái, cười hiểm chút rồi đột nhiên “Học viện phật giáo Cáp Nhĩ Tân, viết tắt là Cáp Phật!!”

      (Havard phiên ra tiếng Trung là Cáp Phật =.=’)

      Mọi người rớt mồ hôi…

      Có người xém nữa té ngã, lật đật đỡ tường, chống bàn.

      Mark nghe xong mặt xanh mét, tay đều run run.

      Cách Cách đột nhiên kinh hộ tiếng, làm cho lực chú ý của mọi người đều tập trung người nó, nó quay đầu cả kinh kêu lên với Mark “Chú ơi, ra chú là con lừa ngốc!!”

      Hòa thượng = con lừa ngốc, đây là tin tức mà gần đây Cách Cách nghe được từ phim cổ trang.

      cần đỡ tường, cũng cần chống bàn, cơ bản mọi người nghe xong đều ngã.

      Cách Cách quay đầu nhìn về phía Khang Duật, khó hiểu hỏi “Ba, con lừa ngốc cũng lái máy bay được hả?”

      Khang Duật vuốt đầu Cách Cách “Cục cưng, nghề nghiệp phân biệt sang hèn, tương tự vậy, người làm cũng phân biệt…sang hèn!!”

      ác độc, mấy câu này câu hai nghĩa, nâng lên chính mình, cũng ám chỉ Mark hèn hạ cỡ nào.

      Cách Cách gật đầu y như hiểu rất , lúc nhìn về Mark vẻ mặt vô cùng thương hại “Cách Cách hiểu được, chú yên tâm, Cách Cách khinh thường chú đâu…”

      Mọi người ở đây nghe được câu này xong đều liều mạng nín cười.

      Tôi nhìn Cách Cách, cảm thấy nó tựa hồ còn giấu chiêu gì đó.

      Cách Cách quay đầu với Khang Duật “Nhưng mà, Cách Cách muốn sau này làm phi công giống ba nữa!”

      “Vì sao?”

      “Con lừa ngốc còn làm được phi công, cái này chứng tỏ lái máy bay rất đơn giản, ba để nuôi gia đình còn cách nào khác, Cách Cách lại thông minh như vậy, lại giống ba, phải bắn súng!!” nó xong, còn dùng tay làm động tác bắn “bùm” lên trời.

      Dứt lời, mọi người ở đó đều nhịn được, điên cuồng cười ra tiếng, có vài người còn trực tiếp nằm bàn đập bàn cười.

      Tôi cũng vậy.

      Nhìn nhìn lại Mark đều bị chọc tức tới mức sắp xỉu, lại thể so đo với con nít, vung mạnh tay lên, xoay người tức giận bỏ .

      Tôi chạy qua, ôm Khang Duật và Cách Cách.

      Tôi rồi, ai có thể địch lại hai cha con này.

      Cái này đúng là phúc hắc đại thần và phúc hắc tiểu thần, song kiếm hợp bích thiên hạ vô địch!!

      Tới đây mình có thể hô to CHÍNH VĂN HOÀN rồi :)), còn 3 phiên ngoại nữa thôi mọi người à =D =D.
      Su si thích bài này.

    5. cuncon

      cuncon Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,786
      Được thích:
      2,154
      Phiên ngoại 3 : Hoạt cảnh của Khang Hi đến đây
      Convert : nothing_nhh và Vivi

      Phần 1 : Mẹ bất công

      Khang Hi năm nay 3 tuổi, bộ dạng người gặp người thích, vừa đẹp trai vừa đáng , nhà ai có con thấy tuyệt đối hỏi Miểu Miểu có muốn kết thông gia hay , làm Miểu Miểu mừng tới mức đâu cũng mang theo .

      Tuy rằng là con có lúc trung niên, nhưng Miểu Miểu châu tròn ngọc sáng, giống như Diễm Diễm – da mặt căng ra hết cỡ, nên có nếp nhăn, lại chăm sóc tốt, cho dù là 45 tuổi lại nhìn giống 35 tuổi, mang con ra ngoài, ai nghi ngờ đó phải con Miểu Miểu cả.

      Hôm nay, Miểu Miểu mang theo Khang Hi siêu thị mua sắm, đơn giản là mua đường tiêu bột ngọt dầu ăn v..v, lúc mua xong định về nhà Khang Hi thấy chiếc xe ô tô điều khiển, đứng ở đó nhìn hồi lâu.

      Miểu Miểu nhìn giá cái, hơn 600 tệ, rất TM mắc, Miểu Miểu biết con cái thể chiều quá, thể muốn gì mua đó, đồ chơi của con cũng quá nhiều rồi, hơn nữa mỗi lần mua xong chơi nhiều nhất là 2 3 ngày liền thấy chán, rất lãng phí.

      “Tiểu Hi, chúng ta về nhà.”

      Khang Hi ngẩng đầu, khuôn mặt nhắn tràn đầy khát vọng.

      được!! Rất mắc!” Miểu Miểu cứng rắn .

      lại quậy, ngoan ngoãn nắm tay Miểu Miểu về phía thu ngân, hai người tới, nhìn chỗ bán băng vệ sinh phía trước, ánh mắt xinh đẹp đảo vòng, lắc lắc tay Miểu Miểu “Mẹ, mua cái này…”

      “Mua cái gì?!” Miểu Miểu trừng mắt tới sắp lồi, nghĩ rằng chính mình nghe lầm.

      ngẩng đầu nghiêm trang trả lời “Mua băng vệ sinh nha! Rẻ hơn ô tô đồ chơi nhiều, có mấy tệ à, trong TV phải thường , chỉ cần sử dụng băng vệ sinh, bạn có thể chơi rất nhiều thứ sao, muốn chơi cái gì cũng được, có thể trồng chuối, có thể chạy bộ, có thể đạp xe đạp, có thể chèo thuyền, có thể picnic, còn có thể tự do bơi trong bể bơi, tốt, mẹ mua cái này , Tiểu Hi muốn mua cái này,”

      Tuy rằng mới 3 tuổi, nhưng hành động của rất nhanh nhẹn, thả tay Miểu Miểu ra, vừa thả ra liền lật đật chạy qua.

      Miểu Miểu sợ hết hồn “Tiểu Hi, thứ này…con dùng được.”

      Đôi mắt vừa to vừa tròn của Khang Hi ngập nước “Mẹ bất công, mua cho chị, mua cho Tiểu Hi, người ta cần ô tô nữa, chỉ cần thứ rẻ như vậy, tiết kiệm tiền cho mẹ, mẹ cũng cho, lại mỗi lần đều mua cho chị!!”

      Miểu Miểu vô cùng đau đầu, cái này phải vấn đề tiết kiệm tiền, đây là…đây là…cho dù 100 tuổi nữa, thứ này cũng dùng được, Miểu Miểu biết nên giải thích với con như thế nào.

      Khang Hi mếu máo, bộ dạng như sắp khóc, miệng còn thầm “Bất công, mẹ bất công.”

      Người chung quanh nghe thấy mấy câu muốn tiết kiệm tiền cho mẹ này của , chỉ nghĩ đứa bé ngoan ngoãn lại có hiểu biết, cũng nghĩ xem rốt cuộc muốn mua cái gì, đều dùng ánh mắt có hai chữ bất công nhìn Miểu Miểu.

      Miểu Miểu bị người ta chú ý được tự nhiên, lại thể giải thích với con, đành phải mạnh mẽ kéo .

      Khang Hi cầm lấy bao băng vệ sinh liền bỏ vào xe đẩy, Miểu Miểu kéo tới đâu, liền lấy tới đó, miệng còn gào to lên “Tiểu Hi chỉ muốn cái này thôi!!”

      Cái này làm người chung quanh đều biết muốn mua cái gì, đều phì cười.

      Miểu Miểu xấu hổ muốn chết, đầu óc nóng lên, “Con muốn mua cái gì đều được, chỉ có cái này là được!!”

      Khang Hi lập tức dừng tay “ ?”

      Miểu Miểu thầm nghĩ nhanh chóng bỏ chay, hề suy nghĩ gì, lập tức gật đầu.

      Khang Hi cười tươi, cái kia đúng là dung “nham” tỏa sáng nha, thoát khỏi tay Miểu Miểu, chạy về khu bán đồ chơi, chỉ về phía ô tô mới nãy “Mẹ, tuân thủ lời hứa béo nha.”

      Miểu Miểu chịu nổi mất nước mắt rơi đầy mặt.

      Phần 2 : Vài ba chuyện ở nhà trẻ.

      Lớp mẫu giáo bé học ngoại khóa, lúc này nền giáo dục rốt cuộc cũng nghĩ ra phải cho trẻ em có ý thức an toàn từ , phương pháp tự cứu mình khi có động đất và hỏa hoạn, hôm nay lại còn dạy mấy bạn nếu gặp được gấu nên làm gì.

      Trước khi dạy, giáo cho các bạn trong lớp đứng thành vòng tròn, thầy thể dục mặc đồ hóa trang thành gấu, nhảy mạnh ra dọa các bạn trong lớp, chủ nhiệm đứng bên hỏi “Các bạn ơi, lúc này nên làm như thế nào đâu?”

      Các bé trong lớp nhất thời chạy loạn xung quanh để trốn, chỉ có mình Khang Hi đứng tại chỗ nhúc nhích.

      Con “gấu” kia giương nanh múa vuốt chạy tới, rất nhiều bạn kêu lên “Khang Hi chạy mau a!!”

      Khang Hi híp mắt lại, bày ra tư thế “Ta là dũng sĩ giáp vàng, tuyệt chiêu năng lượng tinh thạch giết sạch, chéo chéo! Ánh sáng đông lạnh!!”

      Dũng sĩ giáp vàng là bộ phim hoạt hình được thích, cùng loại với Ultraman.

      “Gấu” ngây ngẩn cả người.

      Khang Hi thấy, chậc chậc miệng, qua đá mông của “gấu”, nhắc nhở “Ê, mày nên té xuống đất!”

      “Gấu” và chủ nhiệm chịu nổi ngay đơ luôn.

      Lại có lần, giáo dạy sinh học mang tổ kiến tới cho cả lớp xem.

      Rất nhiều bạn nhìn chớp mắt tổ kiến trong bình thủy tinh, tò mò hỏi “ ơi tụi nó làm gì vậy?”

      giáo cười tủm tỉm “Tụi nó xây nhà ở thoải mái cho chính mình, các em có thấy bọn nó rất chăm chỉ, lãng phí thời gian chơi , cho nên a…”

      Còn chưa xong bị Khang Hi ngắt lời, ngồi ghế dựa bắt chéo chân kinh bỉ “P, mỗi lần em ra ngoại ô chơi với mẹ, đều gặp được tụi nó, làm sao mà tụi nó chăm chỉ được, phải cũng theo mẹ ngoại ô chơi sao, đừng lừa con nít, giáo nha, đây là có đạo đức.”

      giáo dạy sinh ngay đơ luôn.

      lần nhà trẻ mở lớp nhạc, giáo động viên các bạn trong lớp tham gia, đầu tiên cho các bạn chọn nhạc cụ, bất luận là nhạc cụ gì cũng có giáo viên dạy, nếu muốn học nhạc khí, cũng có thể ca hát, đợi tới khi học xong, chọn những bạn giỏi nhất lập thành dàn nhạc, có thể khắp nơi trong nước biểu diễn, biểu diễn xong rồi giáo mang các bạn chơi, chuyện tốt như vậy, rất nhiều bạn nóng lòng muốn thử, nhưng tất cả đều do dự, biết nên chọn cái gì, Khang Hi đứng trước loạt nhạc khí nhìn, bạn Giáp hỏi “Tiểu Hi, bạn muốn học cái gì?”

      Khang Hi trả lời “Piano có vẻ tốt đó, nhìn rất đẹp trai.”

      “Rất đẹp trai sao?”

      Khang Hi gật đầu khẳng định “Đẹp trai!!”

      “Vậy mình học piano.” Bạn Giáp hưng phấn tới chỗ giáo báo danh, lại có bạn Ất chạy lại, Khang Hi nhìn đàn violon lẩm bẩm “Đàn violon nhìn qua có vẻ rất phong cách!”

      Bạn Ất nghe xong, vội vàng ôm lấy đàn violon chạy lại chỗ giáo ghi danh lớp violon.

      Bạn Bính vẫn còn do dự, do dự.

      Khang Hi tới cạnh lầu bầu “Thổi trumpet có vẻ rất uy vũ nha.”

      Bạn Bính nghe xong ánh mắt sáng rực lên, lật đật chạy tới chỗ giáo chọn học thổi trumpet.

      Tiếp theo, Khang Hi ngừng chạy tới cạnh các bạn do dự, cái này tốt lắm, cái kia tốt lắm, cũng ca hát cũng rất tốt.

      Qua vòng, tất cả các bạn đều chọn được chương trình học cho mình, chỉ có mình Khang Hi chưa chọn, chỉ thấy vô cùng nhanh nhẹn tới, cầm lấy khung thép.

      Khung thép tên là “Chuông tam giác”, là nhạc cụ gõ từ xưa, là nhạc khí trong đội diễn tấu, dàn nhạc giao hưởng, và đội nhạc, thậm chí dàn nhạc ca vũ kịch cũng thể thiếu nhạc cũ gõ, thường thường diễn tấu vào đoạn nhạc khí thế, để lấy thêm khí.

      Các bạn cảm thấy rất kì quái, từ đầu tới đuôi cũng chưa tới khung thép, chữ cũng qua, chỉ mấy nhạc khí khác tốt, ca hát tốt, sao bản thân lại chọn cái này?

      Kết quả, chỉ có mình Khang Hi chọn khung thép.

      Đối với dàn nhạc mà , khung thép là thể thiếu, bởi vậy Khang Hi căn bản cần đấu với người khác, đương nhiên thành viên của dàn nhạc biểu diễn cả nước, bởi vì chỉ có mình a.

      Mấy khúc nhạc nhà trẻ chọn vô cùng đơn giản, cả buổi biểu diễn, gõ cũng lắm năm sáu cái liền xong việc.

      Lúc biểu diễn, các bạn trong dàn nhạc rơi mồ hôi nóng hổi, liều mạng đánh piano, kéo violon, hoặc là căng phồng mặt lên thổi trumpet, kèn Tuba, Khang Hi chỉ cần tới đoạn cần đánh, bàn tay trái gập lên trước ngực, cầm sợi dây treo khung thép bằng trón trỏ, lại lấy ngón cái nắm thêm cho chắc, tay phải cầm que, vô cùng thoải mái gõ gõ.

      Đinh! Đinh! Đinh!

      Ba hồi sau, liền có việc gì, ngồi lên ghế, thở mấy hơi, nhìn về bên “Bây giờ chơi cái gì trước đây?”

      giáo dạy nhạc chịu nổi ngay đơ!!

      Phần 3 : Khang Duật vs Khang Hi

      Gần đây TV chiếu bộ phim cũ cách đây vài thập niên, là bộ phim “Khang Hi đại đế”, bạn Khang Hi hoàn toàn mê mẩn, Khang Duật tuy rằng là hậu duệ chính thống của dòng họ Ái Tân Giác La, nhưng đây là chuyện từ tám trăm năm trước rồi, chưa từng với con lần nào, Khang Hi cũng liền hoàn toàn biết, đột nhiên phát vị hoàng đế này cũng tên là Khang Hi, hơn nữa cách viết lại y hệt cách viết tên của , hưng phấn a, xem xong liền bắt đầu “nhập diễn”.

      nhìn về phía Miểu Miểu kêu “Ngạch nương, trẫm đói bụng, muốn dùng thiện!”

      Ngay từ đầu Miểu Miểu chỉ nghĩ thích chơi cho vui, dù sao cũng còn nên để trong lòng.

      Nhưng lại lấn tới, hồi là “Ngạch nương, trẫm muốn tắm rửa!”, hồi là “Ngạch nương, trẫm muốn nàng thị tẩm.”

      Khang Hi khác Cách Cách, từ liền dính Miểu Miểu, đến bây giờ vẫn thích ngủ với Miểu Miểu, nhưng mà thị tẩm…

      Đầu Miểu Miểu toàn vạch đen, thị tẩm cái đầu mày a, mày làm cho mẹ mày thị tẩm…cái này tính là cái gì!!

      Suốt tuần liền, đều bị trẫm tới trẫm lui.

      Cuối tuần, Cách Cách ở kí túc xá trở lại, thấy , liền muốn béo béo khuôn mặt nhắn của , lúc sinh ra, Cách Cách thích ở cạnh , sau chờ tới khi biết , biết Cách Cách học đại học phải ở lại trường, thời gian dài ở nhà, vì vậy mỗi lần về đều muốn xoa bóp , ăn hiếp chút.

      tức giận “Lớn mật, cho dù ngươi là hoàng tỷ của trẫm, cũng thể bất kính với trẫm, nếu như còn như vậy, trẫm ra lệnh cho ngươi hòa thân.”

      xong, liếc mắt cái đưa Cách Cách về Tề Dự, sửng sốt chút, rồi sau đó che miệng cười gian “Trẫm quên, ngươi sớm hòa thân, ha ha…”

      Cách Cách tức giận tới mức gì được, thằng nhóc này dám chuyện với mình như vậy, nhưng mà lại có cách nào phản bác, đúng là mình hòa thân.

      Tên Tề Dự tóc vàng mắt xanh này ở cổ đại phải phiên nhân là gì?

      Miểu Miểu trong lòng lo lắng a, thằng này sao chơi nghiện luôn rồi, sợ sau này cho mình là hoàng đế , tưởng dạy dỗ , nhưng mà cậu này cũng là người vũ trụ .

      câu “Hậu cung thể chấp chính!” làm cho Miểu Miểu nước mắt rơi đầy mặt.

      Người địa cầu như Miểu Miểu hoàn toàn chịu nổi.

      Lại qua hai ngày, Khang Duật chấp hành nhiệm vụ bay xong trở về, Miểu Miểu giống như gặp được cứu thế chủ giống nhau, vọt lên kề tai với , kể lể việc xấu Khang Hi làm.

      Khang Hi suy nghĩ, trong phim Khang Hi có ba, chỉ có kêu Hiếu Trang là hoàng tổ mẫu, bà già khọm này cơ bản xem sao cả, cho nên vẫn là đại ca, nhưng mà mình lại có ba, ba của hoàng đế phải là thái thượng hoàng sao?

      Thái thượng hoàng trở lại, vậy tên hoàng đế là còn là đại ca nữa rồi.

      biết thái thượng hoàng có khả năng lên chấp chính ?

      Đáng ghét, trong TV .

      Khang Duật vội vã dạy dỗ con, trước ôn tồn với Miểu Miểu chút, tiếp theo ăn cơm, tắm rửa, Khang Hi theo kế “địch bất động, ta cũng bất động”, cũng “phát bệnh” – lời nào.

      Lúc ngủ, Khang Hi chui vào phòng, tay chân cùng lúc leo lên giường ngủ trong phòng ba mẹ, “Ngạch nương, trẫm muốn nàng thị tẫm.”

      Khang Duật mắt thấy, dùng tay kéo áo lên, xách lên như xách con gà con thả ra ngoài cửa đặt lên mặt đất, liếc mắt “Hoàng nhi, cần thỉnh an, sớm ngủ .”

      Rầm, cửa phòng đóng lại, ngăn cách ở bên ngoài.

      Khang Hi ngây ngẩn cả người.

      5555…

      Khang Hi cúi đầu về phòng ngủ của mình.

      Miểu Miểu còn trông cậy Khang Duật giáo dục con, ai ngờ lại chơi với con luôn, cái gì thỉnh an, vừa định chất vấn, Khang Duật lại sớm cởi hết quần áo bỏ Miểu Miểu lên giường, ôm chặt Miểu Miểu dưới người mình, cười “Ái phi, thị tẩm!”

      Trời à!!

      là con thế nào, cha thế nấy.

      Miểu Miểu quay mặt qua, lười quản.

      Hôm sau, vừa vặn là đầu tháng, là ngày phát tiền tiêu vặt cho con cái trong nhà họ Khang.

      Tuy rằng Khang Hi chỉ có 3 tuổi, nhưng cũng có tiền tiêu vặt – 20 tệ.

      Đây là phương pháp giáo dục con của Khang Duật, cho tiền tiêu vặt, để con mình tự sử dụng hợp lý, tiêu xài quá độ cũng phải do chính mình phụ trách, giúp đỡ, để cho bọn học cách tự quản lý tài sản.

      Mức tiền tiêu vặt cũng tăng theo tuổi, hôm nay vừa vặn là sinh nhật 4 tuổi của Khang Hi, cách khác là được lấy 25 tệ, thằng nhóc này có sở thích là để dành tiền, Miểu Miểu mua cho hũ đựng tiền trong suốt, cứ thích nhét tiền vào trong đó, xem nó càng đầy, lại càng vui vẻ.

      Cho nên mỗi lần phát tiền tiêu vặt, đều đòi tiền xu 1 tệ.

      vui vẻ dậy sớm, đứng cung kính trước cửa phòng ngủ với Cách Cách chờ ba mình ra.

      Sau khi Cách Cách lấy được tiền, liền ăn mặc xinh đẹp, tung tăng ra ngoài luôn.

      Khang Hi hưng phấn chờ Khang Duật phát lương.

      Đương nhiên Khang Duật cho.

      Nhưng mà đếm hồi, đúng nha, tại sao vẫn là 20 tệ.

      có chút khả nghi nhìn ba mình.

      Khang Duật ngồi sô pha, vô cùng sâu sắc “Hoàng nhi, vĩnh, viễn, , tăng, thuế.”

      Vĩnh viễn tăng thuế…

      Cái này trong TV có , chính là tăng thuế của dân nữa.

      Nhưng mà có quan hệ gì với đâu?

      nhìn về phía Khang Duật, Khang Duật sớm để ý tới , nhàn nhã ngồi sô pha đọc báo.

      buồn khổ, muốn hỏi, lại biết nên hỏi như thế nào.

      Chẳng lẽ “Ê, Hoàng a mã, tiền thiếu, thêm chút …”

      tối tăm cúi đầu, câu này nghe sao được tự nhiên cho lắm.

      Mệt còn thông minh, suy nghĩ hồi, đột nhiên nghĩ ra nếu tăng thuế của dân, khoản thu nhập từ thuế để nhập quốc khố cũng tăng rồi.

      Quốc khố = tiền tiêu vặt.

      Nhất thời, cứng lại rồi.

      Nếu vẫn là tiểu hoàng đế, chẳng phải là cả đời chỉ được lấy 20 tệ sao.

      Kinh hãi!!

      Lần này tốt cuộc tới lượt Khang Hi chịu nổi ngay đơ.

      Lúc này, Miểu Miểu ra ngoài mua đồ ăn về nhà.

      lập tức méc mẹ “Mẹ, ba ăn hiếp con, cho con thiếu 5 tệ, kêu ba đưa cho con, kêu ba đưa con!!”

      đúng là rất nóng nảy, khôi phục lại bản tính của con nít – nhõng nhẽo, vừa dậm chân vừa kéo đồ Miểu Miểu, mặt đỏ bừng lên.

      Miểu Miểu vừa nghe, kì quái, sao xưng trẫm nữa, hồ nghi nhìn về phía Khang Duật đọc báo.

      Khang Duật bỏ báo xuống, mỉm cười nhìn Miểu Miểu, con ngươi đen trong con mắt dài đẹp lóe ra ánh sáng nham hiểm, Miểu Miểu nhìn thấy, nhịn được run lên.

      Từ đó bạn Khang Hi xưng là trẫm nữa, NND “quốc khố” chỉ có 20 tệ ai thèm làm hoàng đế.

      Quả nhiên, gừng càng già càng cay a.

      edit bài cho ngày mai tự dưng cúp điện, làm mình hết cả hồn, may mà máy tính tự lưu lại, mất hơn nửa trang word :lol:.

      Mai là phiên ngoại 3 năm bạn Khang Duật nhé, phiên ngoại này do nàng Vivi tìm ra đó =D =D, nếu truyện tới đây là hết roài =D =D.
      Su si thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :