1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã là người thực vật - Vân Nhất Nhất

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 50


      Editor: Phan Dĩnh Lâm


      Triệu Linh Lộ từ lầu nhìn xuống qua cửa kính trong suốt thấy Lâm Du và Cố Nhiên chuyện dưới lầu, sắc mặt ả đen lại.

      "Chẳng trách tìm tôi, ra là như vậy." Cũng như Triệu Linh Lộ, Lâm Nhất Thiến nhìn thấy hết màn này. ta giễu cợt, cười nhếch miệng: " cũng như tôi, trời sinh cũng chẳng thiếu thứ gì. Mặt nào cũng hơn Triệu Tuyết Nhi, thế tại sao lọt vô mắt xanh của đại thiếu gia nhà họ Cố đây? lẽ chuyện này có liên quan đến thân thế của ?"

      Triệu Linh Lộ giật giật môi, tiếng nào. Ả cũng muốn biết tại sao Cố Nhiên lại quan tâm đến Triệu Tuyết Nhi, tại sao Triệu Tuyết Nhi bỗng nhiên trở thành tâm điểm của chú ý. Nếu quả là do Triệu Tuyết Nhi trở thành ngôi sao, ả cũng muốn trở nên nổi tiếng.

      "Vẫn là câu kia, nể tình chúng ta là chị em tốt, tôi khuyên câu, đừng coi thường Triệu Tuyết Nhi. Hãy nhìn tôi rồi tự suy ngẫm lại mình, hai chúng ta chẳng khác gì nhau. Lỡ sau này có chuyện gì, đừng trách sao tôi khuyên từ trước.”
      “Còn mau gọi điện thoại cho mẹ của , hay định chờ tới lúc ta cướp Cố Nhiên của rồi mới cảm thấy hối hận?"

      Giờ phút này tâm trí của Triệu Linh Lộ rối tung rối mù, chẳng thể suy nghĩ được gì. Ả cầm điện thoại gọi ngay cho mẹ Triệu.

      Nhận được điện thoại của Triệu Linh Lộ, tâm tình mẹ Triệu tốt. Việc Triệu Tuyết Nhi trở thành ngôi sao, bà ủng hộ, thấy trong nhà người nào phản đối nên bà cũng hỏi tới. Đứa con này bà thân, nó làm gì mà chẳng được.

      Còn Triệu Linh Lộ lại khác. Mặc dù Triệu Linh Lộ phải do bà sinh, nhưng do tay bà nuôi lớn. Khi chưa biết , bà xem Triệu Linh Lộ như châu báu mà thương, vì thế, khi được phơi bày, bà mới đau lòng đến vậy. Thậm chí khi cho Triệu Tuyết Nhi trở về Triệu gia, bà cũng đồng ý cho Ngô gia đón Triệu Linh Lộ về.

      Bà cảm thấy việc giữ lại hai đứa con này bên người là quyết định sáng suốt nhất. Duy chỉ có Triệu Tuyết Nhi nghe lời làm bà vui, còn Triệu Linh Lộ ngược lại, rất hiểu chuyện.

      Hệt như tai, ràng Triệu Tuyết Nhi biết Cố Nhiên là chồng sắp cưới của chị mình nhưng cứ muốn nhúng tay vào làm loạn... Nghĩ thế nào bà cũng thấy Triệu Tuyết Nhi ngày càng được nước làm tới.

      "Lộ Lộ, con yên tâm, chuyện này mẹ làm chủ cho con." Suy nghĩ lát, mẹ Triệu vẫn giữ nguyên lập trường dứt khoát.

      "Dạ, con cảm ơn mẹ. Chỉ có mẹ thương con nhất thôi." Triệu Linh Lộ làm nũng.

      "Con là con của mẹ, mẹ thương con thương ai. Được rồi, chuyện này giao cho mẹ, con tiếp tục dạo phố !" Mẹ Triệu xong muốn cúp điện thoại.

      "Mẹ ơi..." Triệu Linh Lộ chần chờ nhưng vẫn cắn răng tiếp: "Con có thể làm diễn viên được mẹ?"

      Mẹ Triệu sững sốt, ngạc nhiên : "Cái gì? Sao con lại muốn làm diễn viên?"

      "Con thấy Triệu Tuyết Nhi ngày nào cũng rạng rỡ mặc trang phục đẹp, lại còn được nhiều người chú ý... Quan trọng nhất là thái độ của Cố Nhiên đối với ta thay đổi. Con..." ra Triệu Linh Lộ muốn làm diễn viên. Bất quá ả thể nhận thua trước Triệu Tuyết Nhi được.

      "Lộ Lộ à, chuyện này đừng vội, chờ mẹ thăm dò bên Cố gia xong chúng ta tiếp, được ?" Biết được nguyên nhân đều xuất phát từ Cố gia, bà yên lòng cười trấn an .

      "Vậy... Được rồi! Con nghe lời mẹ." Dù thế nào mẹ Triệu chính là chỗ dựa lớn nhất của ả ở Triệu gia, ả muốn đắc tội hoặc chọc bà mất hứng.

      "Con đúng là con ngoan của mẹ. Lộ Lộ yên tâm, có mẹ ở đây nhất định mẹ để con chịu ủy khuất. Mẹ gọi cho của con, hỏi kĩ xem rốt cuộc tại sao Cố Nhiên lại thân thiết với Triệu Tuyết Nhi như vậy..." Thấy Triệu Linh Lộ nghe lời, mẹ Triệu hài lòng cười.

      Biết được nội dung cuộc trò chuyện của hai mẹ con Triệu Linh Lộ, Lâm Nhất Thiến bĩu môi, biết trong đầu Triệu Linh Lộ nghĩ thế nào nữa. Làm diễn viên? Chẳng lẽ ả biết Triệu Tuyết Nhi có Lâm Du chống lưng sao.

      Quả Triệu Linh Lộ biết giải trí Thiên Thần mới đổi chủ. Chuyện trong ngành giải trí ả đâu quan tâm tới, ả chỉ lo chuyện ăn nhậu chơi bời cả ngày thôi. Lâm Nhất Thiến biết nhưng cũng cho ả hay, vì thế ả chẳng hay biết gì cả.

      Triệu Tuyết Nhi cũng biết chuyện Triệu Linh Lộ muốn gia nhập vào giới showbiz. Bởi vì liên quan đến công việc, liền lên xe Cố Nhiên. Lâm Du cũng lên cùng.

      Từ khi lên xe, Lâm Du luôn nhắm mắt nghỉ ngơi. Sợ quấy rầy Lâm Du nên cũng lên tiếng.

      Thấy phía sau thanh, Cố Nhiên bèn nhìn lên kính chiếu hậu bên trong thấy Lâm Du nghỉ ngơi, cậu giảm lượng nhạc trong xe xuống.

      Tiếng nhạc vừa được giảm, Lâm Du liền mở mắt, mở miệng hỏi: " lát phải gặp người nào?"

      "Là Tần Nam - Tần thiên vương, còn có mấy đạo diễn. Mấu chốt vẫn là Tần thiên vương, nghe khá cao ngạo, có thể Tuyết Nhi chịu ít ủy khuất." Trước khi đến rước Triệu Tuyết Nhi, cậu tìm hiểu rất kĩ lưỡng những đối tượng này. Chỉ riêng có Tần Nam làm cậu yên tâm.

      Lâm Du cười . Tần Nam sao? Là người quen, là vấn đề.

      "Nhắc đến mới nhớ, nếu chúng ta có thể thu Tần Nam về công ty, trăm lợi mà hại." Lúc mới bắt đầu, Cố Nhiên chưa từng nghĩ dấn thân vào nghiệp giải trí này, nhưng khi tham gia rồi, cậu lại cảm thấy thú vị, nó phù hợp với tính phóng khoáng và ngông ngênh của cậu. Công việc này cậu chọn!

      "Hợp đồng của Tần Nam kí với với công ty cũ còn thời hạn nửa năm, nếu lúc này cậu ta hủy hợp đồng rất bất lợi. Hết hợp đồng cậu ta chuyển sang giải trí Thiên Thần cũng muộn. Nửa năm sau chính là thời điểm mấu chốt." đến chuyện muốn Tần Nam gia nhập công ty, liên lạc trực tiếp với cậu ta. Mặc dù nhận được câu trả lời như dự định ban đầu nhưng cũng làm thất vọng.

      "Cái gì? Tần Nam gia nhập công ty chúng ta? Chuyện này xảy ra khi nào? Sao nghe được xíu tin tức nào thế?" bất ngờ! Cậu vừa mới nhắc đến Tần Nam thôi mà Lâm Du chủ động liên lạc từ lâu rồi, quả cậu suy nghĩ chưa cặn kẽ bằng Lâm Du.

      " biết Tần Nam là người nhà họ Tần sao?" Lấy địa vị của Cố thị, cho rằng hiển nhiên Cố Nhiên biết chuyện này chứ.

      " sao? biết! nghĩ là người cũng họ thôi. chỉ thân thiết với Hứa Hoán, còn Tần gia bên kia tiếp xúc nhiều."

      đến Hứa Hoán với Tần Nam, cũng biết về chuyện giữa hai người này. Hứa Hoán cũng giống vậy, phải là người rộng lượng cho lắm, Cố Nhiên là bạn tốt Hứa Hoán, chắc hẳn cậu có cơ hội đến gần Tần Nam rồi.

      "Vậy Tần Nam là em họ của Hứa Mạch rồi." Đều là người trong nhà, biết được chuyện này làm cả người Cố Nhiên nhõm hẳn: "Thế khi Tuyết Nhi gặp Tần Nam cần lo bị khi dễ."

      "Sao nghĩ rằng Tần Nam khi dễ Tuyết Nhi? Danh tiếng của cậu ta trong giới giải trí xấu lắm hả?" Lần trước có đầu tư vào phim của Tần Nam, ngoài chuyện cậu ta hay làm bộ làm tịch ra tính tình cũng khá tốt, đâu nghe cậu ta gây mâu thuẫn với ai đâu.

      " phải. Chủ yếu là giữa hai người bọn họ chênh lệch quá xa. Tuyết Nhi chỉ là người mới, còn cậu ta là thiên vương hô mưa gọi gió, hai người lại chung công ty đại diện, cậu ta cần gì cho Tuyết Nhi sắc mặt tốt. Nếu Tuyết Nhi xui xẻo gặp ngay bữa cậu ta bực dọc chuyện gì đấy chịu ủy khuất là cái chắc." Thế nên cậu mới đích thân ra tay, phóng xe đến tận khu mua sắm đưa Tuyết Nhi đến gặp Tần Nam này.

      "Em sao. Chỉ là chịu chút ủy khuất thôi mà..." Nghe cuộc đối thoại giữa Cố Nhiên và Lâm Du, chuẩn bị sẵn tâm lí. Triệu Linh Lộ còn chịu được, bị người khác chèn ép chút xíu cũng có sao đâu.

      "Em bị ngốc à? Sao lại sao được. Cũng bởi vì lúc nào em cũng yên lặng chịu đựng nên mới bị người ta trèo đầu cưỡi cổ. Điển hình là Triệu Linh Lộ, phàm là những người như ta em phải cho trận họ mới biết chừa. Em đúng là ngốc hết chỗ mà. Em làm tôi tức điên lên mất!" Triệu Tuyết Nhi còn chưa hết lời bị Cố Nhiên khiển trách.

      Lâm Du cũng đồng ý với Triệu Tuyết Nhi. Bất quá, Cố Nhiên lên tiếng, Lâm Du tiếp tục giữ im lặng.

      " phải như vậy. Chỉ là em muốn tranh chấp cùng ta thôi, dù có làm gì mọi người trong nhà đều hướng về phía ta cả. Cùng ta cãi vã cũng chẳng có ích gì..." Ai chưa từng có ý định phản kháng chứ, nhưng làm thế có nghĩa lí gì.

      "Vậy nên tôi mới em ngốc! Sao lại vô ích chứ? Em vùng lên sao, bọn họ có cho em thời gian yên ổn ? Đâu phải có Triệu gia em sống nỗi, cần gì phải lệ thuộc, nhường nhịn bọn họ!" Cách xử của Cố Nhiên đồng ý. Cùng lắm cá chết lưới rách, ai sợ ai!

      Lời của Cố Nhiên phải là vô lí, nếu đó là trong trường hợp Triệu Tuyết Nhi có khả năng độc lập về kinh tế. Với tình trạng ấy có gì cả, nếu trở mặt với bọn họ đấy phải là con đường sáng suốt.

      Theo Lâm Du, Triệu Tuyết Nhi cứ cố nhẫn nhịn chờ kiếm đủ tiền rồi trở mặt với bọ họ cũng muộn.

      "Em.. Em cố gắng." Mặc dù Cố Nhiên mắng , nhưng Triệu Tuyết Nhi biết, Cố Nhiên có ác ý, chỉ là cậu bất bình thay mà thôi.

      "Em đúng là..." Thấy như vậy, bụng lửa giận của cậu thể nào phát tác: "Được rồi, em muốn làm sao làm. Chỉ cần thoải mái là được. Dù sao cũng phải ngày ngày hai. Chờ sau này em nổi tiếng, vừa có tiền vừa có danh như Tần Nam, chỉ cần em hô tiếng cũng đủ dìm chết Triệu gia kia."

      "Dạ, em biết rồi." Triệu Tuyết Nhi nhàng trả lời, chần chờ chút nào. Có thể thấy trong lòng có chứa phản kháng, chẳng qua đủ năng lực thôi.

      "Vậy còn được." Cố Nhiên tạm hài lòng, khách khí tiếp: "Có Cố đại thiếu gia tôi đây chống lưng cho em mà, em cần gì phải sợ."

      Triệu Tuyết Nhi cười, nhìn sang Lâm Du: “Em biết rồi. Hơn nữa còn có chị Lâm Du ở đây mà, chị ấy bỏ mặt em đâu."

      Cố Nhiên chặt chặt lưỡi: "Em cũng phải! Có Lâm Du ở đây em khỏi cần khác hỗ trợ cũng được."

      "Ai có em Tuyết Nhi bình yên vô ?" Lâm Du đột nhiên lên tiếng: "Chuyện của Triệu gia em tiện nhúng tay vào, cũng giúp được nhiều cho em ấy. ngược lại, có nhúng tay chuyện giúp Tuyết Nhi rời khỏi Triệu gia dễ dàng hơn."

      "Hả? Tuyết Nhi phải rời Triệu gia sao?" Cố Nhiên nghiêng đầu qua nhìn Triệu Tuyết Nhi nhanh: "Được nha, nếu có gì cần tôi giúp cứ , tôi tính phí đâu.”

      Triệu Tuyết Nhi tiếp tục im lặng, lúc lâu sau, lên tiếng: "Cảm ơn chị nhiều. Có hai người ở đây tốt."

      Lâm Du giật giật môi, gì. Có ở đây cũng phải là chuyện gì tốt. Ở kiếp trước, Triệu Tuyết Nhi cũng trở thành ngôi sao có danh tiếng nhưng cuối cùng vẫn bị đưa vô bệnh viện tâm thần.

      Cố Nhiên ngược lại: "Đó là đương nhiên! Có bổn thiếu gia làm ô dù chính là phúc của em. Sau này em phải cẩn thận lấy lòng bổn thiếu gia đấy, đừng có chọc bổn thiếu gia tức giận. lúc em chịu thiệt có ai ra mặt giúp em đâu.”

      Đối mặt với tác phong con nhà giàu của Cố Nhiên, Triệu Tuyết Nhi chớp mắt mấy cái, tiếp lời.

      Lâm Du vỗ vỗ vai Triệu Tuyết Nhi, bỗng nổi lên chủ ý: "Dù sau Cố gia cũng thiếu tiền, nếu em có chỗ ở cứ đến đấy, thêm người thêm bộ chén đũa thôi."


      "Được đó! Nếu Tuyết Nhi phản đối cứ theo tôi về nhà gặp bà nội và mẹ tôi. Lần trước khi bà nội và mẹ xem phim, họ thích em lắm, mẹ tôi còn bảo muốn có đứa con giống em!" Cố Nhiên hết sức tự nhiên .

      Hiển nhiên Triệu Tuyết Nhi mặt dày đến nhà của Cố Nhiên. Dù có rời khỏi nhà họ Triệu, cũng có đủ khả năng tự nuôi mình.

      Chuyện Cố Nhiên gia nhập vào giải trí Thiên Thần, bà nội Cố và mẹ Cố đều biết. So với việc Cố Nhiên trưởng thành, hai người càng để ý chuyện cậu là ông chủ của Triệu Tuyết Nhi hơn. Hai người cũng bảo cậu khi nào có rãnh nhớ dẫn Tuyết Nhi đến nhà chơi.

      Lâm Du nhìn lên Cố Nhiên, lẽ cho rằng hai trưởng bối nhà họ Cố muốn con chứ?

      Lúc ba người bọn họ đến nơi trễ, Tần Nam ở bên trong.

      Thấy Triệu Tuyết Nhi rốt cuộc tới, Tần Nam bĩu môi, hai tay đút vào trong túi quần: "Mặt mũi của Triệu lớn!"

      "Tiền bối, xin lỗi , tôi đến trễ." Triệu Tuyết Nhi cúi người chín mươi độ, thành tâm xin lỗi.

      "Thái độ cũng tệ, nhưng đừng để có lần hai. Cánh nhà báo biết được tốt cho danh tiếng của đâu." Bởi vì Triệu Tuyết Nhi là người của giải trí Thiên Thần, Tần Nam cũng muốn gây khó dễ. Tùy ý chỉ điểm hai câu rồi ngừng lại.

      "Cảm ơn Tạ tiền bối hướng dẫn. Lần sau nhất định tôi chú ý, tuyệt đối đến trễ nữa." Triệu Tuyết Nhi cúi người thêm lần nữa, chân thành tự kiểm điểm.

      Tần Nam nhàng gật đầu, gì nữa. Cậu nể tình Lâm Du mới nhắc nhở Triệu Tuyết Nhi vài câu. Về phần ta có để ý những lời cậu hay cậu quan tâm. Giải trí Thiên Thần có rất nhiều nghệ sĩ, cậu thể chiếu cố hết cũng có nghĩa vụ này.

      Bởi vì dừng xe, Cố Nhiên đến chậm vài phút. Lâm Du vòng vào phòng vệ sinh nên giờ này mới tới cửa. Hai người vào cuộc đối thoại kia kết thúc.

      Nhưng khi Lâm Du xuất , Tần Nam có thâm ý nhìn Triệu Tuyết Nhi cái. Vốn dĩ cậu tưởng rằng Triệu Tuyết Nhi chỉ là người mới, nghĩ tới ta lại được Thiên Thần coi trọng như thế. Xem ra Triệu Tuyết Nhi chính là con át chủ bài sau này của Thiên Thần.

      Năng lực giao tiếp của Cố Nhiên từ trước đến giờ tệ, lâu sau đó cậu trò chuyện được với người quản lí của Tần Nam. Tần Nam nhàn rỗi có chuyện gì làm bèn xích lại ngồi gần Lâm Du.

      " tại chị dâu bận lắm ?" Tần Nam còn tưởng rằng, Lâm Du chỉ phụ trách công việc phía sau màn thôi. Cậu nghĩ đến Lâm Du lại có năng lực, là cậu phải nhìn người chị dâu họ này với cặp mắt khác xưa.

      "Đến sân khấu tìm hiểu chút xem chuyện hợp tác như thế nào thôi." Ở trước mặt Tần Nam, Lâm Du che giấu gì cả: "Gần đây chú vẫn bận rộn như trước à?"

      "Bận rộn chứ chị! Em còn trong thời kì tràn trề năng lượng mà. Với cả em gần hết hợp đồng, công ty cố gắng vắt cạn sức lực của em để kiếm tiền. Vốn nữa năm sau em còn có kì nghỉ hai tháng, giờ bị lỡ hết rồi." Tần Nam bất đắc dĩ , nhưng ngữ điệu của cậu có chút oán trách hay tức giận gì cả.

      "Nếu chú muốn làm hủy hợp đồng . Tổn thất bên công ty tôi chịu." Showbiz cũng như chiến trường vậy, chỉ sợ bọn họ cố ý nhằm vào Tần Nam.

      " cần đâu. Lão già họ Đông kia cũng thể vắt khô máu cây hái ra tiền này được. Huống chi em còn nhiều công việc khác, thua thiệt! Dù bọn họ muốn tính toán em nhưng cũng làm quá mức, ai lại muốn gây thù với thiên vương tài hoa phong độ như em chứ.”

      Nghe Tần Nam như vậy, Lâm Du gật đầu: " Được rồi. Nếu như có chuyện khó xử chú cứ cho tôi biết. Cho dù ta đủ năng lực giải quyết vẫn còn có Hứa Mạch mà."

      "Đó là đương nhiên. có chỗ dựa vững tựa núi Thái Sơn như chị, em yên tâm làm chức “thái tử gia” của em rồi." Cậu còn ngầm lôi kéo mấy người bạn thân, họ đều những người có danh tiếng, có cơ hội cậu cho chị dâu chi tiết cụ thể.

      Thấy bộ dáng của Tần Nam, Triệu Tuyết Nhi ngạc nhiên trợn to mắt, nhịn cười được. Nếu như Tần Nam gia nhập giải trí Thiên Thần, thái tử gia được nhưng hoàng thân quốc thích có thể.

      Nghe tiếng Triệu Tuyết Nhi cười, Tần Nam quay đầu, vui trợn mắt nhìn Triệu Tuyết Nhi. Cậu còn tưởng ngôi sao mới này biết cách làm người, ai dè mới đó mà lộ nguyên hình. Dám xem cậu như trò cười, hừ, muốn sống trong giới showbiz này phải ?

      "Tuyết Nhi là học muội cùng trường đại học của tôi. Sau này nếu có cơ hội, nhớ chiếu cố đến em ấy." Thấy Tần Nam trừng Triệu Tuyết Nhi, Lâm Du .

      "À? Như vậy... Được rồi, biết, em chiếu cố." Tần Nam định tìm cơ hội cho Triệu Tuyết Nhi nếm bài học, ai dè Lâm Du lại nhắc nhở. Dù cho như vậy, cậu vẫn cho Triệu Tuyết Nhi sắc mặt tốt.

      Biết được mình may mắn tránh được kiếp, Triệu Tuyết Nhi ngượng ngùng nhìn về phía Tần Nam cười cười. Sau đó, hướng về phía Lâm Du len lén lè lưỡi. phải cố ý cười, mà!

      Hợp tác thuận lợi, Cố Nhiên thuận đường đưa Triệu Tuyết Nhi trở về công ty. Lâm Du định ngồi lên xe của Cố Nhiên lại bị Tần Nam ngăn cản.

      "Chị dâu, em có chút chuyện liên quan đến công việc muốn thương lượng với chị." Tần Nam xong cũng đợi Lâm Du đáp lời, cậu tiếp: " họ mới gửi tin nhắn, ảnh đường tới."

      " Được." Nghe Hứa Mạch sắp tới, Lâm Du đồng ý chút nghĩ ngợi.

      Hứa Mạch đến rất nhanh, mấy phút sau xuất trước mặt Lâm Du và Tần Nam.

      Tần Nam định tiến lên đẩy xe lăng cho Hứa Mạch, nhưng tốc độ của Lâm Du lại nhanh hơn, cậu cũng giành, yên lặng đứng bên cạnh.

      Những ngôi sao mà Tần Nam lôi kéo ai cũng là cây hái ra tiền cả, và tất nhiên, Thiên Thần có đủ khả năng thu nhận bọn họ. Ba người họ nhanh chóng đạt chung nhận thức.

      "Cùng nhau ăn cơm tối ! Em mời." Sau khi bàn xong chính , Tần Nam đề nghị.

      " phải chú còn có việc bận sao?" Lâm Du chắc chắn cậu còn có lịch trình gì đấy bởi vì từ nảy đến giờ điện thoại của cậu reo rất nhiều lần rồi.

      "Tranh thủ lúc rảnh rỗi thôi! có chính sách, dưới có đối sách. Em lăn lộn nhiều năm như vậy, bọn họ nghĩ dễ dàng trấn áp em được sao." Vẻ mặt Tần Nam đầy kiêu ngạo cùng tự phụ. Chỉ khi đối mặt với vợ chồng họ cậu mới khép nép thế thôi. thực tế, cậu vốn là người đặc biệt cao ngạo mà!

      Hết chương 50
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 51

      Editor: Phan Dĩnh Lâm


      Bữa cơm tối vẫn thể thực được do bị người quản lí của Tần Nam “truy hồn đoạt mệnh”.

      Điện thoại Tần Nam reo liên hồi, thấy cậu cứ từ chối nhận cuộc gọi đến, Lâm Du định đề nghị cậu tắt nguồn cho rồi. Bất quá thân là nhân vật công chúng, cậu phải giữ chuyên nghiệp của mình. Cậu đành thở dài, bất đắc dĩ rời trước.

      "Tần Nam chuyên nghiệp." Nhìn bóng lưng Tần Nam rời , Lâm Du quay đầu với Hứa Mạch.

      " Ừ. Ngàn vàng khó mua!" Nghe Lâm Du đánh giá, Hứa Mạch gật đầu đồng ý: "Nếu chú ấy gia nhập Thiên Thần, chúng ta lỗ lả."

      "Tất nhiên." Lâm Du thiêu thiêu mi, vểnh mép: "Chú ấy còn vì công ty lôi kéo thêm mấy “mỏ vàng”. Xem ra chúng ta sắp kiếm được khối bạc."

      Cố Nhiên báo cho Lâm Du việc Triệu Linh Lộ muốn vào Thiên Thần. Bởi vì Cố Nhiên bị người thím kia liên tục nhờ cậy, cậu mới phải gọi đến hỏi .

      " được." Lâm Du lập tức cự tuyệt, cảm thấy nếu cho Triệu Linh Lộ gia nhập sớm muộn gì cũng gặp rắc rối.

      " cũng cảm thấy được. Em biết người thím kia với thế nào ? “Thím nghe gần đây con gia nhập vào giới giải trí chơi đùa. Con hãy mang Lộ Lộ nhà chúng ta vào cùng ! Đều là thân thích, hai đứa con lại bằng tuổi nhau, cùng nhau tham gia náo nhiệt.”Thái độ coi như đây là chuyện hiển nhiên vậy, cạn lời với bà ta luôn." Cố Nhiên càng càng tức giận, lộ bất mãn đối với người thím họ Triệu kia.

      "Vậy mà còn rãnh hơi gọi đến chuyện này." Ngay cả Cố Nhiên cũng muốn giúp, càng kiên định với lập trường ban đầu hơn.

      "Buột miệng chút mà! Gọi điện thoại cho em trước để em chuẩn bị tâm lý. Tránh ngày nào đó Triệu Linh Lộ tìm đến trước mặt em, mà cái gì em cũng biết, bị Triệu Linh Lộ hỏi trở tay kịp." Đều học cùng trường, tỷ lệ chạm mặt rất là rất cao. Cố Nhiên suy tính trước cho Lâm Du kẻo gặp khó xử.

      " ta gia nhập làng giải trí cũng được, nhưng thể dính líu đến Thiên Thần. Công ty lúc chuyển mình thiếu người mới." Người như Triệu Linh Lộ hầu hạ nổi.

      "Trăm phần trăm đồng ý." Cố Nhiên đồng ý cả hai tay. Bọ họ chỉ có thể toàn tâm lo lắng cho Tuyết Nhi, thể thêm Triệu Linh Lộ. Ân oán giữa hai chị em này phải chỉ vài câu là có thể xoa dịu.

      Nghe tin mình thể vào Thiên Thần, Triệu Linh Lộ mất hứng giậm chân, chạy đến ba Triệu oán giận tố người ruột kia chịu giúp ả.

      Vốn ông đồng ý việc Triệu Linh Lộ bước chân vào giới giải trí. Nhưng mà trước có Triệu Tuyết Nhi làm gương sáng, hơn nữa còn rất thành công. Ông suy nghĩ chút, cũng dung túng cầu này của Triệu Linh Lộ.

      Bất quá mọi chuyện như bọn họ mong muốn. giờ, mấu chốt phải ông có đáp ứng hay mà là Lộ Lộ vào được giải trí Thiên Thần!

      Chẳng lẽ để Triệu Linh Lộ sang công ty giải trí khác? Ông yên lòng, thẳng ra, ông muốn ả tiến vào công ty chỗ Cố Nhiên hơn.

      Tiến thoái lưỡng nan, ông đành gọi điện cho em của mình.

      Nhận được điện thoại của trai, trong lòng bà chẳng vui vẻ gì. Chuyện này bà từng đề cập với Cố Nhiên rồi nhưng hiển nhiên cậu nể mặt bà, đồng ý cho Lộ Lộ vào công ty giải trí Thiên Thần, làm hại bà mất mặt. Xét đến cùng vẫn là Triệu Linh Lộ có bản lĩnh bắt được trái tim Cố Nhiên.

      Nhưng dù thế nào chăng nữa, Triệu Linh Lộ cũng là cháu của bà, ba nó cũng là trai của bà. Tuy bà vui nhưng vẫn đồng ý tiếp tục thuyết phục Cố Nhiên, cũng tốt vài câu về Linh Lộ trước mặt trưởng bối nhà họ Cố...

      "Ba là lợi hại nhất!" Triệu Linh Lộ cười híp mắt với ba Triệu, làm nũng .

      "Đúng rồi, có ba rồi liền quên người mẹ này. Sau này có gặp chuyện gì tiểu nha đầu đừng có mà tìm người mẹ này nhờ giúp đỡ nữa." Mẹ Triệu tức giận liếc mắt. Bà từng liên lạc trước với ba, ai ngờ ngoài mặt em chồng kia đồng ý, thực tế lại làm được việc.

      Chắc tại mặt mũi bà chị dâu này đủ lớn nên ta chỉ làm qua loa cho có lệ chứ gì. Hừ… tóm lại, mẹ Triệu rất bất mãn trước hiệu suất làm việc của em chồng này.

      Phải nếu bây giờ Triệu càng chú tâm bà càng thoải mái. Mỗi lần nhờ giúp đỡ cần phải được chồng bà đích thân gọi điện sao?

      "Ô kìa, mẹ, sao mẹ lại giận con vậy? Con cũng là vì Triệu gia của chúng ta thôi!" Thấy mẹ Triệu tức giận, Triệu Linh Lộ lập tức chạy lại, thân mật ôm lấy cánh tay mẹ Triệu: "Mẹ cũng hy vọng con có thể gả cho gia đình tốt đúng ? Chờ chuyện giữa hai đứa con thành, mẹ bớt lo lắng cho con hơn, tới lúc đó mẹ yên tâm hưởng phúc rồi."

      "Con đó, chỉ được cái miệng dẻo nghẹo hà." Nhéo mũi Triệu Linh Lộ cái, bà trách .

      "Đó là nhờ mẹ dạy dỗ tốt, cái miệng của con chính là dùng để làm cho ba mẹ vui vẻ đó!" Triệu Linh Lộ bĩu môi, cười đắc ý .

      Mẹ Triệu nghe vậy, nhịn được cười ra tiếng. Mặt mày ba Triệu cũng vui vẻ theo. nhà trong phòng khách hòa thuận.

      Triệu Tuyết Nhi trở về Triệu gia để lấy quần áo. Nửa tháng tiếp theo có kế hoạch phải rời khỏi nhà.

      " còn mặt mũi trở lại đây?" Thấy Triệu Tuyết Nhi, mẹ Triệu hỏi ngay: “ dám khi dễ Lộ Lộ? cố ý xấu làm Lộ Lộ vào được giải trí Thiên Thần chứ gì."

      Mẹ Triệu làm khó dễ cách vô lí. Triệu Tuyết Nhi trả lời, dự định im lặng trở về phòng thu dọn đồ đạc.

      " đứng lại đó cho tôi! còn dám giả bộ nghe thấy? Hay ngay cả người mẹ này cũng để vào mắt? Đủ lông đủ cánh rồi xem tôi ra gì đúng ?" ra lúc đầu bà hề ghét Triệu Tuyết Nhi. Có lúc bà áy náy, đáng lẽ ra tính tình Triệu Tuyết Nhi phải thế này.

      So sánh với Triệu Linh Lộ được bà chiều chuộng từ , mẹ Triệu dần bất mãn cái tính cách hèn yếu của Triệu Tuyết Nhi. Bất tri bất giác từ bài xích biến thành oán trách, thái độ mẹ Triệu đối với Triệu Tuyết Nhi càng ngày càng kém, đến mức trở mặt thành thù như bây giờ.

      Đây phải lần đầu tiên bị mắng. Lúc đầu bị tổn thương, những lần sau bịt lỗ tai lại xem như nghe rồi dần đà chai lì, mất hết cảm giác.

      Triệu Tuyết Nhi dừng bước, quay đầu lại, giọng bình tĩnh: "Mẹ, con lấy ít đồ rồi ngay."

      "? nơi nào? Rời Triệu gia? Được đó! Cánh cứng cáp rồi đúng ? Sau này cần nhà họ Triệu này nuôi nữa đúng ? Bản lĩnh lớn như vậy hãy trả lại những gì lấy của Triệu gia . Chỉ cần trả lại sót thứ gì, tới lúc đó muốn đâu ." Bị thái độ lạnh nhạt của Triệu Tuyết Nhi kích thích, mẹ Triệu khí tức giận kêu ầm lên.

      Triệu gia chỉ là nhà giàu mới nổi. Trong nhà ba Triệu coi là đại phú đại quý, mẹ Triệu cũng chỉ là người phụ nữ tầm thường chốn thôn quê. Đối với tiền, Triệu gia rất là coi trọng. Đối với Triệu Tuyết Nhi, từ đầu đến cuối bọn họ chỉ canh cánh trong lòng về chữ “tiền” này!

      Nếu là Triệu Tuyết Nhi của trước kia, giữ yên lặng, trốn góc rồi mình thương tâm. Nhưng là giờ phút này, bỗng nhiên Triệu Tuyết Nhi nhớ đến những lời kia của Cố Nhiên. ngẩng đầu lên, tránh né nhìn mẹ Triệu: "Con thiếu Triệu gia bao nhiêu tiền, mẹ đưa ra cái giá cụ thể ."

      Mẹ Triệu ngạc nhiên, bà ngờ lại dám trả lời lại. Bà tức quá mới thế thôi. Bình thường Triệu Tuyết Nhi chỉ ngoan ngoãn cúi đầu nghe bà mắng, hôm nay ta ăn nhằm mật gấu à?

      "Triệu Tuyết Nhi, thái độ của thế là thế nào? Chẳng qua mẹ chỉ vài câu, còn dám trả treo lại. Cho dù những lời mẹ thích nghe nhưng mẹ vẫn là trưởng bối, còn dám chống đối? Còn ra thể thống gì nữa."

      Nghe được những lời Triệu Linh Lộ , mẹ Triệu đau lòng, nắm lấy tay ả chút nghĩ ngợi. Ba Triệu gật đầu, những lời Triệu Linh Lộ rất hợp ý ông.


      "Nếu thái độ của con làm mẹ phiền lòng con xin lỗi, con cố gắng hết sức rồi." Hai tay Triệu Tuyết Nhi nắm lại chặt, lẳng lặng đứng đó, muốn giải quyết mâu thuẫn này cách ôn hòa nhã nhặn.

      "Cố gắng hết sức? muốn chọc tôi tức chết mới vừa lòng phải ?" Đối với Triệu Tuyết Nhi, mẹ Triệu hoàn toàn thất vọng.

      "Được! Hai trăm ngàn. Chỉ cần đưa ra hai trăm ngàn có thể cút ra khỏi Triệu gia ngay. Sau này và nhà họ Triệu “dây mơ rễ má(*)” gì hết! đừng có mơ Triệu gia lót đường sẵn cho ."

      (*) Dây mơ rễ má: Mối quan hệ, liên kết nào đó giữa điều này với điều khác (mặc dù có thể rất ít). (Theo Wiktionary)
      Ý chỉ sau này Tuyết Nhi và nhà họ Triệu còn bất cứ mối quan hệ gì hết.


      Triệu Linh Lộ bĩu môi, cười trào phúng. Rốt cuộc ả cũng thành công đuổi Triệu Tuyết Nhi ra khỏi Triệu gia. Từ nay về sau ta đừng mong dùng danh tiếng nhà họ Triệu để rù quến(*) Cố Nhiên.

      (*) Rù quến: Phương ngữ miền Nam, thường để chỉ hành động quyến rũ của đối tượng này với đối tượng khác, nhưng có phần tiêu cực (như cám dỗ, dụ dỗ... nhưng chủ yếu về hai người khác giới).


      " trăm ngàn(*)." Triệu Tuyết Nhi hít sâu hơi, số tiền này là ranh giới cuối cùng của : " trăm ngàn ít, đừng mong nhiều hơn. Con biết con đáng tiền đến mức đó. Trừ phi, các người định bức tử con. Nếu vậy con có thể đập đầu tự tử ngay cho các người vừa lòng đẹp ý."

      (*) 100.000 nhân dân tệ gần 335,5 triệu vnđ.


      trăm ngàn? Đúng là ta đáng giá con số này, nhưng có người tự động dâng tiền ngốc sao mà bà lấy.

      "Vậy trăm ngàn." Triệu Linh Lộ đáp lời. Ả rất sợ mẹ Triệu đổi ý. Hai vợ chồng già bọn họ chẳng gì, hiển nhiên đồng ý với Triệu Linh Lộ.

      sớm biết kết quả như vậy nhưng trong lòng tránh khỏi khổ sở. ra cái bọn họ muốn cũng chỉ là tiền mà thôi.

      cúi đầu xuống giấu cảm xúc. gọi cho Lâm Du nhờ giúp đỡ nhưng điện thoại Lâm Du tắt máy.

      Chần chờ chốc lát, Triệu Tuyết Nhi quyết định gọi đến Cố Nhiên. tóm tắt ngắn gọn tình hình tại của mình.

      " trăm ngàn đúng ? Tôi đem đến ngay." Cố Nhiên còn tưởng rằng phải cần thêm khoảng thời gian nữa mới quyết tâm rời , ngờ lại làm theo lời cậu dạy nhanh như vậy. Cố Nhiên rất hài lòng!

      Bọn họ nghĩ nhất định gọi cho người đại diện, bởi lẽ ta có bạn bè nào để giúp đỡ cả. Nhưng chỉ nửa giờ sau, họ bất ngờ khi người đến lại là Cố Nhiên.

      "Tuyết Nhi ở nhà các người ngây người tới mười năm, coi như năm giá mười ngàn, trăm ngàn này là nhiều rồi. Sau này đừng ai tìm Tuyết Nhi gây phiền toái.” Ném tấm chi phiếu lên bàn, Cố Nhiên kéo Triệu Tuyết Nhi ra khỏi nhà họ Triệu. Về phần đồ vật trong phòng Triệu Tuyết Nhi, Cố Nhiên , tất cả đều trả lại cho Triệu gia, tránh đến lúc nào đó bọn họ lại vô liêm sỉ tới đòi tiền.


      Triệu Tuyết Nhi hả giận, nhất là khi thấy những người kia giận tím mặt mà dám gì, chỉ có thể trợn mắt nhìn thôi. ngẩng cao đầu theo Cố Nhiên ra khỏi nơi vốn phải là nhà này.

      Từ nay về sau, chỉ mình bóng. Nghĩ tới đây, hề sợ hãi, chỉ có điều biết phải làm như thế nào.

      bước từng bước mặt đất, đáy lòng dần bình tĩnh lại. Giải trí Thiên Thần lớn như vậy chắc thiếu nơi ở cho nghệ sĩ. Bất quá công ty càng lớn, thị phi càng nhiều. Nếu ở cùng nghệ sĩ khác lại khó tránh khỏi vướng phải những rắc rối cần thiết.

      Cố Nhiên mang đến công ty, cậu trực tiếp mang đến căn nhà .

      Đứng trước cổng nhà, Triệu Tuyết Nhi lắc đầu: "Cảm ơn giúp đỡ, nhưng em thể ở nơi này. Em có thể đến công ty, hoặc ở quán rượu..."

      "Đêm hôm khuya khoắt lỡ gặp phải người xấu rồi sao! Tôi cho em ở đây em cứ ở, cấm từ chối. Nếu em đồng ý tôi mang em đến nhà tôi đấy! Được rồi, vào nhà nghỉ ngơi ! còn sớm, tôi cũng phải về nhà ngủ, cùng em lãng phí nước bọt nữa." Cậu nhét chìa khóa vào tay Triệu Tuyết Nhi, nghênh ngang phóng xe .

      Triệu Tuyết Nhi sững sốt, lúc lâu sau đó, bật cười. Mặc dù được tự nhiên, cũng ôn nhu, nhưng Cố Nhiên đúng là người tốt, từ đầu đến cuối cậu đều quan tâm chiếu cố . Cố Nhiên ấm áp!

      Sáng sớm ngày hôm sau Lâm Du mới biết tin Triệu Tuyết Nhi thoát khỏi quan hệ với nhà họ Triệu. Nhắc tới cũng đơn giản, tờ chi phiếu, liền hủy gần mười năm tình cảm.

      "Triệu gia hối hận." Nhìn ra tâm tình chập chờn của Lâm Du, Hứa Mạch bình thản . Tựa như Lâm gia nay vậy, sớm muộn Triệu gia cũng phát đuổi Triệu Tuyết Nhi sai lầm.

      " Ừ." Lâm Du gật đầu, nhũng lời cũng chính là . nay phải là Lâm Du bị bỏ rơi lúc xưa. có Lâm gia, cũng có thể sống tốt. ngày nào đó, Triệu Tuyết Nhi cũng có thể như vậy.

      Bởi vì Triệu Tuyết Nhi, Triệu gia vui gây náo loạn với Cố Nhiên. Chuyện Triệu Linh Lộ vào Thiên Thần tuyệt nhiên có khả năng. Sau nhiều lần suy tính, Triệu Linh Lộ tìm đến Lâm Nhất Thiến.

      "Nhất Thiến, phải Lâm Du làm tổng giám đốc của Thiên Thần sao? Thân là em của tổng giám đốc, cũng mang tôi vào công ty được hả?" Triệu Linh Lộ tuy khiêu khích nhưng lại khẩn thiết cầu xin.

      " cần châm chọc tôi." Lâm Nhất Thiến chặt đứt tất cả tính toán của ả: "Tôi với giống nhau. Cái tôi muốn cướp là người đàn ông của Lâm Du, phải công ty của ta."

      Cướp có được đâu! Triệu Linh Lộ thầm trào phúng. Ả với Lâm Nhất Thiến đúng là giống nhau. Triệu Tuyết Nhi cũng chỉ là tiểu minh tinh, chỉ cần ả dùng chút sức lực là giẫm được Triệu Tuyết Nhi dưới chân ngay!

      "Nhưng yên tâm, hai chúng ta là bạn tốt, cũng là chị em tốt. Tôi giúp ." Lâm Nhất Thiến dương dương tự đắc: "Khả năng thuyết phục Lâm Du là cao. Nhưng nếu muốn đưa vào vòng giải trí cũng khó."

      " có cao kiến gì?" Triệu Linh Lộ mừng rỡ hỏi, hai mắt tỏa sáng.

      Lâm Nhất Thiến ngẩng cao đầu, chỉ vào tài liệu trong tay: "Tôi giúp điều tra, chỉ cần đồng ý, có thể vào công ty này. Đây chính là công ty đại diện của Tần thiên vương."

      "Hả! phải Thiên Thần sao?" Vậy là ả thể gần gũi cùng Cố Nhiên sao? Vừa nghĩ tới mỗi ngày Triệu Tuyết Nhi đều có thể thấy Cố Nhiên, Triệu Linh Lộ cắn răng, khuôn mặt thất vọng.

      "Đần! cứ lượn qua lượn lại mỗi ngày làm ta chán ngấy. Tôi thấy nên gia nhập công ty đối thủ của Cố Nhiên, tốt nhất là trở thành kim bài đáng gia, vậy mới trở thành vật báu ta muốn tranh đoạt." Lâm Nhất Thiến vểnh mép, ý vị sâu xa : "Lúc đó đến lượt Cố Nhiên đuổi theo sau lưng lấy lòng , trăm phương ngàn kế mang vào Thiên Thần!"

      Triệu Linh Lộ mở to hai mắt. Sau khi phục hồi tin thần lại, ả ra quyết định: Ả tuyệt đối thể thua Triệu Tuyết Nhi.

      Kỳ thi cuối sắp tới, cả bọn Lâm Du quay lại trường học. Lúc này ngoại trừ Lâm Du, Cố Nhiên cùng Triệu Tuyết Nhi nước tới chân mới nhảy, ngoan ngoãn chui thư viện.

      Cố Nhiên coi nổi sách, Lâm Du bèn hỗ trợ chỉ ra trọng điểm, cậu liều mạng học bằng cách nhớ.

      Mà Triệu Tuyết Nhi phải lạc quan như vậy. cùng bạn học thân, với cả tham gia showbiz, quan hệ giữa và mọi người ngày xa cách hơn. Mặc dù có số nam sinh lên tiếng muốn hỗ trợ, nhưng ý đồ của bọn họ quá ràng, thể cự tuyệt.

      "Làm bộ làm tịch." Nhìn bọn nam sinh từng người từng người bị Triệu Tuyết Nhi từ chối, Triệu Linh Lộ mỉa mai. Ả thành công tiến vào công ty Tinh Vũ, đợi sau khi ả xuất , ánh hào quang chỉ có thể chiếu rọi xuống ả mà thôi.

      Lâm Nhất Thiến ngẩng đầu lên, cũng khinh thường nhìn Triệu Tuyết Nhi.

      "Triệu Tuyết Nhi, bên ngoài có người tìm." Ngay lúc này, ngoài cửa truyền tới giọng nam cao vút gọi .

      Mọi người trong phòng nhìn ra ngoài cửa thấy Hứa Hoán. Chỉ trong chốt lát, bầu khí trong lớp náo nhiệt lên hẵn.

      Trơ mắt nhìn Triệu Tuyết Nhi chậm rãi tới trước mặt Hứa Hoán, nhìn hai người sóng vai xa, sắc mặt Triệu Linh Lộ đen như nhọ nồi. Về phần Lâm Nhất Thiến, ta hít sâu hơi, vỗ bàn giận lên, đuổi theo.

      Hứa Hoán tới để đưa cho Triệu Tuyết Nhi xem những phần trọng điểm. Lấy thành tích của cậu, chỉ dẫn Triệu Tuyết Nhi vượt qua kì thi này là chuyện quá đơn giản. Cậu dột nhiên giúp đỡ do có hai nguyên nhân. Thứ nhất là vì có quan hệ tồi với Lâm Du; thứ nhì, chính là do Cố Nhiên nhờ giúp đỡ.

      Cố Nhiên đối xử với Triệu Tuyết Nhi vượt qua giới hạn của tình bạn bình thường. Cố Nhiên vẫn phát bởi vì quan hệ với Lâm Du, còn nguyên nhân khác nữa đó là Triệu Tuyết Nhi là người mới của Thiên Thần... Mặc dù Hứa Hoán biết , nhưng cậu cũng rỗi hơi đâu mà ra. Chuyện này phải do người trong cuộc tự nhận ra mới thú vị!

      Hết chương 51
      lêthanh9009 thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 52

      Editor: Phan Dĩnh Lâm


      Lúc Lâm Nhất Thiến đuổi tới Hứa Hoán rời . lời nào chặn Triệu Tuyết Nhi lại, giận dữ hỏi: " và Hứa Hoán có quan hệ gì?"

      Đột nhiên bị Lâm Nhất Thiến hỏi như vậy, có chút bất ngờ. vừa mở miệng định trả lời Triệu Linh Lộ chạy tới.

      "Triệu Tuyết Nhi, rù quến mình Cố Nhiên chưa đủ sao mà còn chuyển hướng sang Hứa Hoán? Làm người đừng tham lam như thế, kẻo trộm được gà còn bị mất nắm thóc, chết lúc nào hay!" Từ khi Triệu Tuyết Nhi rời khỏi Triệu gia, Triệu Linh Lộ chừa mặt mũi cho Triệu Tuyết Nhi nữa. Khi xưa ả chỉ ghét trong thầm, còn ngày nay là công khai ghét tại mặt.

      Vốn muốn giải thích, nay Triệu Linh Lộ cũng chạy tới rồi, vòng qua hai người kia định rời khỏi nơi này.s

      " đứng lại đó cho tôi!" Bị Triệu Tuyết Nhi coi như khí, Triệu Linh Lộ nổi giận, lạnh lùng nhìn chằm chằm: " có bản lĩnh lắm mà! Rời nhà họ Triệu liền bám vào Cố Nhiên ngay! Nhưng đừng vội mừng, sớm muộn gì cũng phải hối hận."

      "Chờ đến lúc tôi hối hận rồi !" cần phải nhẫn nhịn nữa, giọng của Triệu Tuyết Nhi mặc dù coi là lạnh lùng nhưng có skhí thế của mình. Như lời Cố Nhiên , nếu thể nhịn được nữa cần nhịn.

      " cái gì? dám ăn với tôi thế hả?" Vừa , Triệu Linh Lộ giơ tay lên muốn giáo huấn Triệu Tuyết Nhi ngay lập tức.

      "Tuyết Nhi." Nghe được tiếng Lâm Du, Lâm Nhất Thiến chờ xem kịch vui nghiêng đầu qua, trong mắt lộ vẻ kích động.

      "Công ty có chuyện tìm em, em đến đây với chị lát." Thái độ của Lâm Du lạnh lẽo quạnh trước sau như , giống như thấy Triệu Linh Lộ và Lâm Nhất Thiến đứng bên cạnh Tuyết Nhi.

      Đúng là Lâm Du có chuyện tìm Triệu Tuyết Nhi, nhưng phải chuyện công ty mà là chuyện chuyện đến ngôi nhà của Cố Nhiên. Lâm Du có ý định nhúng tay, bất quá vừa rồi gặp Hứa Hoán, câu trêu đùa của cậu khiến Lâm Du bận tâm.

      Bất kể Cố Nhiên đối với Triệu Tuyết Nhi là biểu tình gì mọi chuyện ở Triệu gia vẫn rối nùi như cũ. Lâm Du hi vọng Triệu Tuyết Nhi gặp thêm phiền toái nữa. Ít nhất, Triệu Tuyết Nhi phải có danh tiếng lớn hơn nữa, nếu , sau này Triệu Tuyết Nhi thể ngẩng cao đầu trước Cố Nhiên.

      "Dạ, em tới liền." Thấy Lâm Du xuất , Triệu Tuyết Nhi vui hẳn lên. để ý sắc mặt đen hơn nhọ nồi của hai người đứng bên cạnh, chậm rãi bước đến phía Lâm Du.

      Hễ đối mặt trước Lâm Du khí thế của Lâm Nhất Thiến bay sạch hết. Có lẽ, do từ Lâm Nhất Thiến bị dưỡng thành thói quen nhẫn nhịn, đến giờ ta vẫn có cách nào giẫm đạp Lâm Du dưới chân. Tóm lại, Lâm Du vừa xuất , Lâm Nhất Thiến phiền não, có biện pháp giữ vững phong độ. Lần này cũng ngoại lệ!

      "Nhất Thiến, sao gì hết vậy?" Nếu chỉ có Triệu Tuyết Nhi, ả tỏ thái độ với Lâm Nhất Thiến. Nhưng đó là Lâm Du – vợ của Hứa Mạch, Triệu Linh Lộ suy nghĩ chút bèn đẩy Lâm Nhất Thiến cái.

      "Tôi có thể cái gì?" Giọng Lâm Nhất Thiến khá bực dọc. Liếc Triệu Linh Lộ, sau đó uốn người trở về phòng học.

      "Ối... Nhất Thiến, phải hướng đó!" Thấy Lâm Nhất Thiến càng ngày càng xa, Triệu Linh Lộ dậm chân, mất hứng đuổi theo. Lần này ả bỏ qua cho Triệu Tuyết Nhi, lần tới tính sổ cũng muộn!

      Nhìn phương hướng hai người bọn họ rời , Lâm Du thèm lên tiếng.

      Triệu Tuyết Nhi nhún vai, quan tâm hai người thần kinh bình thường kia. Dù sao đây cũng phải lần đầu tiên, chờ lần sau Triệu Linh Lộ tới tính tiếp.

      Quay lại vấn đề chính, Lâm Du thẳng ra việc muốn an bài chỗ ở cho Triệu Tuyết Nhi.

      "Dạ được! Ở chỗ nào cũng được, em dễ thích nghi lắm!" Triệu Tuyết Nhi gật đầu do dự. , cảm thấy ở ngôi nhà kia thích hợp lắm. Dù sao và Cố Nhiên cũng thân thiết, lần này giúp đỡ là do nể mặt Lâm Du thôi.

      "Ở trung tâm thành phố chị có căn hộ , phòng khách phóng ngủ, hơi nhưng mình em ở cũng rrats tiện. Chị biết trong tay em có tiền catse, nhưng nghiệp của em chỉ mới bắt đầu, còn nhiều chỗ cần dùng tiền, tại nên mua nhà. Tháng ba năm sau phim của em mới có thể công chiếu, đến lúc đó muốn mua nhà cũng muộn.” Tuy giọng Lâm Du rất lạnh nhạt nhưng lại hàm chứa chân thành.

      "Dạ, em nghe theo chị hết." Triệu Tuyết Nhi biết Lâm Du hại , hơn nữa Lâm Du rất có lý.

      " lát em có tiết ? Nếu có tiết bây giờ chị dẫn em qua đó. Còn về Cố Nhiên chị qua với ấy sau." Từ trước đến giờ làm việc rất quyết đoán, định dẫn Triệu Tuyết Nhi đến xem chỗ ở mới ngay bây giờ.

      " có tiết chị ạ, nhưng em phải quay về lớp lấy đồ." Triệu Tuyết Nhi lắc đầu, trả lời đúng .

      "Chị chờ em ở cổng trường." Lâm Du cũng mang theo cặp sách, địa điểm họp mặt xong bèn trở về phòng học.

      Lúc Triệu Tuyết Nhi trở lại phòng học, Triệu Linh Lộ và Lâm Nhất Thiến còn ở đó. Bất quá, chắc chắng bọn họ quay trở lại, bởi lẽ cặp sách bị xé rách, quăng xuống đất, mọi thứ bên trong đều rơi ra hết.

      Bỗng có nữ sinh lạ mặt đến cho biết là do Triệu Linh Lộ cùng Lâm Nhất Thiến làm, còn cố tình dặm mắm thêm muối, mục đích chủ yếu là chờ tức giận. nhạy bén phát trong tay ta có cầm điện thoại di động theo.

      Chắc ta định hạ thấp danh dự của đây mà! Mặc dù “nổi như cồn” như cũng là minh tinh mới nổi. khi video này bị tung lên mạng ít người quan tâm.

      biết bắt đầu từ lúc nào lại có thể nhìn thấu những trò vặt này. Có lẽ là nghe và thấy nhiều rất nhiều việc trong giới showbiz phức tạp này, hay đúng hơn, còn nhu nhược như xưa nữa.

      mím chặt môi, áp chế những suy nghĩ rối ren trong lòng, lấy điện thoại di động chụp lại cảnh tượng xốc xếch ấy đăng lên trang cá nhân.

      "Lâm Du, Lâm Du, em mau nhìn cái này nè!" Cố Nhiên la lớn lên làm phần lớn sinh viên trong lớp nhìn về phía cậu.

      " ra có nhiều người thích cặp sách của mình đến vậy! Lần sau học phải mang chiếc cặp mới rồi!" Giọng Triệu Tuyết Nhi dí dỏm, cuối cùng còn kèm cái icon nháy mắt, nhưng nội dung trạng thái kia biểu thị thoải mái.

      Tuy phải là minh tinh “hot” nhất nay, nhưng đều đó có nghĩa có người hâm mộ. Từ khi phim của đóng được công chiếu, dựa vào lối diễn xuất lẫn ngoại hình có được lượng người quan tâm nhất định.

      Vì vậy, Triệu Tuyết Nhi mới đăng lên trang cá nhân. lâu sau đó có rất nhiều người vào bình luận.

      "Để cho người đại diện của Tuyết Nhi xử lý." Đại khái đoán được chuyện xảy ra, ánh mắt của Lâm Du lạnh xuống.

      "Lại là Triệu Linh Lộ khi dễ Tuyết Nhi nữa chứ gì? cũng biết ta an phận mà. Hừ.. Chờ xem xử ta thế nào!" Lâm Du lộ thái độ gì cả, nhưng Cố Nhiên biết được hung thủ là ai rồi, cậu tức giận vỗ bàn.

      "Cố Nhiên." Lâm Du quay đầu lại, giọng trịnh trọng hỏi: " lấy thân phận gì để đòi lại công bằng cho Tuyết Nhi?"

      Cố Nhiên sững sốt, hồi lâu sau vẫn ra lời. Cậu... Đương nhiên cậu là bạn của Tuyết Nhi rồi! Chẳng lẽ thời gian dài như vậy, ngay cả bạn bè cũng tính sao?

      An bài xong chỗ ở cho Triệu Tuyết Nhi, Lâm Du nhận được điện thoại của Tần Nam.

      Tần Nam gọi tới báo tinh, nhưng ngữ điệu của cậu lộ vẻ vui: "Chị dâu, chị biết người tên Triệu Linh Lộ ? Nghe là chị em gì đó của Triệu Tuyết Nhi. ta kí hợp đồng với Tinh Vũ rồi. Tinh Vũ còn ra lệnh em đặt biệt chiếu cố ta nữa đấy!"

      Nghe tin Triệu Linh Lộ cũng gia nhập giới giải trí, Lâm Du hỏi ngay: "Chỉ có mình ta thôi sao?"

      "Hả? Còn có những người khác sao? phải chứ, sao em nghe ai gì hết vậy!" Bị câu hỏi của Lâm Du làm cho hồ đồ, Tần Nam nghiêng đầu qua hỏi người đại diện.

      Đầu óc người đại diện của cậu cũng mơ hồ, lắc đầu, khoát tay tỏ ta cũng biết chuyện.

      Người đại diện của cậu là con cáo già thực thụ. Chuyện ta biết hiển nhiên là có, cậu trả lời cho Lâm Du ngay: " có người khác chị ơi."

      "Vậy chú định làm như thế nào? Theo lời bọn họ chiếu cố Triệu Linh Lộ?" Chắc chắn Lâm Nhất Thiến nhúng tay vào, tập trung chú ý đến mâu thuẫn của Triệu gia "Quả ta là em của Tuyết Nhi, chỉ là vận mệnh trêu người thôi, bọn họ là chị em cùng cha lại khác mẹ. Nếu như chú có hứng thú, lên xem trạng thái mới nhất trang cá nhân của Tuyết Nhi ."

      Weibo? Tần Nam lập tức nháy mắt với người đại diện.

      Nửa phút sau, nhìn nội dung gây huyên náo kia, Tần Nam cười: "Em biết nên làm như thế nào rồi!"

      Tần Nam tường tận, Lâm Du cũng hỏi nhiều. Lấy hiểu biết của đối với Tần Nam, xuất của Triệu Linh Lộ nhất định rất “đỏ”, nhưng mà là “đỏ thẫm”.

      Lâm Du nghĩ sai. Ngay sau khi cúp điện thoại, Tần Nam đoạt lấy điện thoại di động mà người đại diện cầm, nhanh chóng gửi dòng bình luận lên Weibo của Triệu Tuyết Nhi: "Thế hiểm ác, người xấu tồn tại khắp mọi nơi! Lần gặp mặt sau tôi tặng em chiếc cặp mới."

      "Tần Nam, tài khoản Weibo kia mang tên cậu đó!" kịp ngăn cản hành động của Tần Nam, người đại diện u ám .

      "Tôi biết chứ! Thế nên tôi mới gởi! Weibo của tôi lười sử dụng!" Ném trả điện thoại lại cho người đại diện, Tần Nam lơ đễnh : "Sớm muộn gì tôi cũng gia nhập Thiên Thần, sợ cái gì?"

      "Bây giờ chưa phải lúc. Nếu công ty phát chúng ta rất bị động." Gân xanh trán người đại diện nổi hết lên, tức giận giáo huấn cậu.

      "Bị động bị động. Chờ tôi trở thành “thái tử gia” của Thiên Thần, Tinh Vũ dù muốn cũng chẳng làm gì tôi được đâu." Tần Nam nhún vai, cách dễ dàng.

      Cậu sớm muốn vạch mặt ràng với công ty đại diện tại – Tinh Vũ rồi. Công việc mà, sớm họp sớm tan, sau này gặp mặt vẫn là bạn bè. Nhưng từ khi tổng giám đốc của Tinh Vũ ép cậu phải tạo tin đồn gây chú ý với Triệu Linh Lộ cậu chẳng còn muốn giữ hòa khí nữa.

      Dám xem cậu là ‘‘trái hồng mềm’’ mà tùy ý bóp nặn sao? Đừng có mơ!

      Triệu Linh Lộ? Cái tên này đối với Hứa Mạch là hoàn toàn xa lạ. Nếu Lâm Du nhắc cũng chẳng nhớ nỗi là ai.

      Đối với Triệu gia, Hứa Mạch có chút nào ấn tượng. Bất quá thân phận của Triệu Tuyết Nhi Hứa Mạch biết mồn . Đối với quyết định của , có bất kỳ ý kiến phản đối nào: "Vậy giao cho Tần Nam xử lý ! Chuyện xấu của bản lãnh, thường thường để cho người chắc lưỡi hít hà."

      Có được đồng ý của , Lâm Du an tâm: "Chúng ta cần làm gì ?"

      trả lời Lâm Du ngay, Hứa Mạch lấy điện thoại di động ra, đăng nhập vào Weibo, tìm tin tức mới nhất của Tần Nam, đưa cho Lâm Du. bọn họ cần nhúng tay vào!

      "Công ty ra chỉ thị tôi phải chiếu cố người mới, còn phải tạo “scandal” gây chú ý nữa. Nghĩ nghĩ lại, tôi cự tuyệt. Nếu như tôi có bạn giả, mọi người thương tâm?" Đây chính là tác phong của cậu ta, cuồng vọng và dũng mãnh. Mà cậu ta có đủ năng lực để cuồng vọng!

      Hàng nghìn lượt bình luận, mỗi người thái độ, khóe miệng Lâm Du vãnh lên, đau đầu: " có chắc chú ấy làm loạn khi đến công ty của chúng ta ?"

      " sợ. Tần Nam có bãn lĩnh gây chuyện, đương nhiên có khả năng giải quyết. Chỉ cần chú ấy muốn mọi chuyện lắng xuống thôi." Hứa Mạch rất có lòng tin với Tần Nam.

      "Vậy tốt!" biết từ lúc nào, mọi khi cảm thấy lo lắng hay bất an, sau khi nghe những lời Hứa Mạch liền yên tâm. Có lẽ, từ ngày biết Hứa Mạch đến giờ, hễ là làm, chưa lần thất hứa, Lâm Du bắt đầu tình nguyện tin tưởng Hứa Mạch.

      Ngày đầu tiên tuyết rơi, Hứa Mạch có thể bộ với hai cây nạn.

      Lúc đó bưng chén canh nóng, bởi vì chú ý, suýt ngã xuống. Hứa Mạch thấy thế, trong nháy mắt đứng lên từ xe lăn, ôm lại.

      khắc kia, tất cả mọi người đều sửng sờ, đũa trong tay rớt xuống hết. Quả nhiên chỉ có Lâm Du mới giúp được Hứa Mạch thôi!

      Sau khi Hứa Mạch có thể đứng dậy, siêng năng tập vật lí thị liệu. Mỗi buổi sáng, chỉ cần Lâm Du có tiết, cùng đến bệnh viện. Lúc có thời gian, ở cùng cho đến khi buổi trị liệu kết thúc, nếu bận có Hứa Hoán thay thế.

      Đối với sắp xếp của Lâm Du, Hứa Mạch muốn phản đối. phải búp bê, yếu ớt đến mức độ cần người hỗ trợ. Lâm Du bên cạnh cảm thấy an tâm. Còn đổi sang Hứa Hoán quả thực nhất thiết phải thế.

      Nhưng Hứa Hoán lại vô cùng chú tâm. Dù sao cậu cũng là thành viên trong gia đình, với cả chị dâu đề nghị, mặc kệ họ có đồng ý hay cậu mặt dày lẻo đẻo theo đến bệnh viện.

      Trước có Lâm Du phân phó, sau có Hứa Hoán nghe lệnh làm việc, hơn nữa già cả lớn bé trong nhà cũng ngầm cho phép, vậy nên mọi ý kiến của đều vô hiệu. Tần Khả Tâm , tất cả do Lâm Du phụ trách, quyền lên tiếng.

      Hứa Mạch cạn lời! Thấy Lâm Du chịu thương lượng, đành thở dài đồng ý.

      "Nếu muốn mỗi ngày đều có người theo phải mau chóng hồi phục lại." câu này vào ngày đầu tiên thể bồi Hứa Mạch đến bệnh viện.

      Hứa Mạch yên lặng, đáp ứng cũng cự tuyệt. Vì Lâm Du mau cố gắng tập vật lí trị liệu.

      Bởi vì có bình luận mà Tần Nam gửi qua, Weibo của Triệu Tuyết Nhi được vô số người quan tâm ủng hộ.

      Sau khi Tần Nam đăng trạng thái có nhắc tới “bạn giả” kia, đám fan hâm mộ chia làm hai phe, tuy họ biết đầu đuôi nhưng vẫn thương tâm bình luận khí thế. Phe lí trí khẳng định, bạn hay giả gì họ cũng để ý, hạnh phúc của Tần Nam là quan trọng nhất. Phe điên cuồng ngược lại, bạn hay giả gì họ cũng phản đối hết. số ít khác nghi vấn, người mới là ai, lẽ là Triệu Tuyết Nhi?

      Phe thứ nhất Tần Nam chân thành cảm ơn, còn phe còn lại, cậu ôn nhu trấn an. Đối với những nghi vấn , Tần Nam thoải mái trả lời: phải, là người khác, đó là người mới còn chưa ra mắt của công ty.

      Bộ phận truyền thông của Tinh Vũ giải trí suýt nổi điên, bởi vì câu trả lời của Tần Nam đưa Tinh Vũ lên đầu ngọn sóng.

      "Cái gì? Lại là Triệu Tuyết Nhi phải ? Chẳng lẽ Tần thiên vương ta cũng biết?" Triệu Linh Lộ tức giận phát tác trước Lâm Nhất Thiến.

      Im lặng nhìn sắc mặt Triệu Linh Lộ xanh mét vì tức giận, Lâm Nhất Thiến nhún vai, rất muốn câu “ biết cái rắm”. Nhưng cuối cùng vẫn nhịn được.

      "Được rồi, được rồi! Cứ cho là ta vô tình quen biết Tần thiên vương . Vòng giải trí như vậy, biết nhau là chuyện thường tình! Ngược lại nên bình tĩnh, đừng động chút là nháo nhào lên kẻo đắc tội với nhân vật nên đắc tội thảm. Cố tạo scandal với Tần thiên vương, tôi tin quá tháng nổi tiếng hơn Triệu Tuyết Nhi!" Lâm Nhất Thiến qua loa cho có lệ, song cũng có đạo lý. Cứ chờ đến khi Triệu Linh Lộ thành công tạo tin đồn tình cảm với thiên vương rồi hãy tiếp!

      "Tôi cũng muốn chứ! Cho nên tôi mới để cho ba ra mặt đàm phán với Tinh Vũ, tạo cơ hội cho tôi. Nào ngờ thái độ của Tần Nam lại ác liệt như vậy. Nhất Thiến, tiếp theo tôi phải là thế nào? Nhất định bị Tần Nam công kích!" Bởi vì ả coi Lâm Nhất Thiến trở thành cố vấn, Triệu Linh Lộ lười dùng đầu óc, có vấn đề là hỏi Lâm Nhất Thiến.

      " đần sao! có Tần Nam cũng còn người khác mà! Tinh Vũ cũng chỉ có Tần Nam, sợ cái gì? Tần Nam công kích có gì tốt, cơ hội tuyên truyền tốt như vậy bỏ lỡ phí lắm. nghĩ kĩ xem, cần đóng phim cũng được nhiều người biết đến. Cơ hội lần này còn biết nắm bắt đợi đến khi nào?" Lâm Nhất Thiến chỉ nghĩ kế thôi, làm hay vẫn do Triệu Linh Lộ quyết định. Về phần hình tượng của Triệu Linh Lộ có ra sao cũng quan tâm.

      Dĩ nhiên Triệu Linh Lộ muốn lấy hình tượng xấu xa đấy để xuất . Bất quá... Nhất Thiến rất đúng, nếu như bỏ qua cơ hội này là đáng tiếc. Triệu Tuyết Nhi ra mắt lâu lắm rồi, nếu ả còn chần chừ muộn mất!

      Hơn nữa, nghĩ kĩ chút, bị Tần Nam công kích cũng đâu phải là chuyện lớn lao gì. Là công ty đồn thổi lên thôi, cũng phải ả. Chỉ cần ả chết cũng nhận làm được gì ả? Cùng lắm là bị mắng vài câu, ả cũng mất miếng thịt nào!

      Đả thông tư tưởng xong, Triệu Linh Lộ chần chờ nữa, tìm tổng giám đốc của Tinh Vũ ngay, đề nghị ra mắt trước tết.

      Bên Tinh Vũ rất nhanh đồng ý. Cùng lúc đó, Tinh Vũ với Tần Nam giằng co đến giai đoạn ác liệt, hai bên ai chịu nhượng bộ.

      nghiệp Tần Nam tuột dốc phanh! biết tin tức này truyền đến từ đâu. Dù tin tứ kia là hay giả cũng gây ảnh hưởng lớn trong ngành giải trí. Có bài báo suy đoán, bởi vì Tần Nam ngoan ngoãn phối hợp với sắp xếp của Tinh Vũ nên chọc giận họ. Cũng có tờ báo khác , có lẽ do người mới mà Tần Nam cự tuyệt có lai lịch quá lớn, Tinh Vũ dám đắc tội, đành hy sinh Tần Nam.

      "Toàn là điều vô căn cứ! Những lời như vậy mà cũng tin tưởng, truyền thông đầu vô nước hết rồi sao?" Lâm Du tuyệt đối tin.

      "Nghe Tần Nam , hai bộ phim ngắn cùng bộ phim truyền hình của chú ấy ngừng quay, mấy cái quảng cáo cũng bị Tinh Vũ cắt đứt. Nghe Tinh Vũ đột nhiên tung tinh Tần Nam mắc bệnh ngôi sao, trả đủ thù lao đừng mơ tìm Tần Nam hợp tác..." đường đến bệnh viện, Hứa Mạch cười, thuật lại quẫn cảnh của Tần Nam. Tối hôm qua, Tần Nam có gọi cho để kể lể tố cáo.

      "Vậy tốt. Vừa vặn Tần Nam có thể nghỉ dài hạn." Theo Lâm Du, Tần Nam làm việc kẻ chịu tổn thất lớn nhất là Tinh Vũ. Ngược lại, Tần Nam có thể nghỉ ngơi dưỡng sức, chuẩn bị tái chiến.

      " Ừ, có vấn đề. Mặc dù danh tiếng phải bị ảnh hưởng, nhưng chỉ cần Tần Nam thoát khỏi Tinh Vũ mọi nguy cơ đều được hóa giải." Hứa Mạch hiểu rất ràng tính toán của Tinh Vũ giải trí. Chủ yếu bọn họ muốn làm xấu danh tiếng của Tần Nam, tốt nhất là khiến cậu lao đao trước khi hủy bỏ hợp đồng.

      Tinh Vũ tính toán nhiều như vậy lại ngờ rằng Tần Nam gia nhập giải trí Thiên Thần. Mà thân phận của Tần Nam đơn thuần chỉ là du học sinh mới về nước, mà là thiếu gia của Tần gia, em học của Hứa Mạch.

      Tần Nam chịu nhiều tổn thất, nhưng từ nay về sau, Tinh Vũ trở thành kẻ thù của cậu rồi!

      Hết chương 52
      lêthanh9009 thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 53

      Editor: Phan Dĩnh Lâm


      Cuối cùng Triệu Linh Lộ cũng được đóng quảng cáo nhưng ta lại vướng phải rắc rối.

      Triệu Linh Lộ tự đánh giá chính mình quá cao. Quảng cáo chịu đóng, cứ đòi quảng cáo lớn, chọn loại chỉ cần đóng lần là nổi tiếng. Thế nên bị cự tuyệt là phải!

      Nhưng Triệu Linh Lộ cho là vậy. Dưới con mắt của ả, chỉ cần có tiền là mọi vấn đề đều có thể giải quyết. Vì vậy, ả xin ba Triệu bỏ vốn, quyết tâm đối đầu với Triệu Tuyết Nhi.

      Thông tin Triệu Tuyết Nhi là đại diện của Thiên Thần, cộng thêm Tần Nam gia nhập công ty giải trí của Lâm Du, phản ứng của truyền thông và người hâm mộ đối với Triệu Tuyết Nhi tốt ngoài dự đoán. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Triệu Linh Lộ gấp gáp như thế!

      Chỉ tiếc người tính bằng trời tính! Triệu gia dù “tiền muôn bạc vạn” cũng đủ năng lực trải thảm đỏ con đường trở thành ngôi sao của Triệu Linh Lộ, ngược lại còn làm danh tiếng của ả xấu .


      " còn tưởng ta dám xuất đầu lộ diện." Từ đầu, Tinh Vũ cố tình cầu Tần Nam tạo scandal tình ái với ta nhưng Tần Nam đồng ý, lại thêm bạn tốt của Tần Nam cố tình làm khó dễ. dưới đều công kích nên chuyện Triệu Linh Lộ bị lập là điều bình thường.

      "Có gì mà dám!" Ngồi tại phòng làm việc, Lâm Du xem bản kế hoạch của Cố Nhiên: “Kế hoạch tệ, rất hợp lý, cứ theo đó mà làm."

      "Được." tay Cố Nhiên lập kế hoạch tạo hình tượng cho tTần Nam, hiển nhiên cậu để có sai sót: "Nghe bên Tinh Vũ có nhúng tay vào bộ phim truyền hình này, hình như là cho Triệu Linh Lộ tham gia."

      " vấn đề gì! Lấy danh tiếng tại của Tuyết Nhi có bộ phim này cũng sao." Trong chuyện làm ăn có rất nhiều nguyên tắc. Về phần Triệu Linh Lộ muốn cướp bộ phim truyền hình cũng sau, Tuyết Nhi còn có nhiều hạng mục quan trọng hơn.

      " cũng nghĩ giống vậy. Từ đầu coi trọng bộ này phim truyền hình này, sở dĩ thêm vào bản kế hoạch là vì vị đạo diễn đó. Có được hỗ trợ của ta đối với Tuyết Nhi trăm lợi mà có hại." Cậu vừa vừa vẽ kí hiệu lên hạng mục phim truyền hình.

      "Chiếm được do chúng ta may mắn, chiếm được thôi. Tuyết Nhi nhất thiết phải dựa vào bộ phim truyền hình này mới có thể nổi tiếng. Xem thử cái này !" tay là bản kế hoạch chi tiết tiết mục mà và Hứa Mạch thảo luận ngày hôm qua.

      Đề nghị của Lâm Du từ trước đến giờ đều sai. Cố Nhiên tỉnh táo tinh thần, nhận lấy bản kế hoạch và nghiêm túc nhìn.

      Cuối năm là thời điểm diễn ra nhiều buổi tiệc. Hứa gia tương tự vậy, Lâm gia cũng thế.

      Lâm Hồng Tín và Tôn Uyển Đình rất chú tâm đến buổi tiệc này. Dĩ nhiên là vì bọn họ muốn mời Hứa Mạch đến, nhưng trước hết, họ cần với Lâm Du.

      Lâm Du muốn dây dưa nên trực tiếp cự tuyệt ngay điện thoại.

      "Tiểu Du à, người nhà đừng thù dai chứ con! Con còn hận ba mẹ sao?" Chần chờ lát, Tôn Uyển Đình lấy lòng.

      " có." Gần đây, tình hình tài chính của Bác Dương ngày khôi phục lại. Tuy ra tay cướp Bác Dương nhưng có nghĩa để yên cho bọn họ tính kế.

      "Thế sao con về? Coi như con nhớ ba mẹ cùng Nhất Thiến , chẳng lẽ ngay cả ông nội – người nuôi con từ con cũng quên? Ông nội con đau lòng lắm đấy!" Tôn Uyển Đình luôn có rất nhiều đạo lý, đủ loại lý do để thuyết phục.

      "Nếu con nhớ ông nội, con đến gặp ông. cần trở lại Lâm gia đâu!" Lâm Du vừa định cúp điện thoại.

      "Gặp... Gặp ông nội?" Tôn Uyển Đình nhất thời bị Lâm Du dọa sợ.

      " Dạ, gặp ông!" Trong lòng bà ta tuyệt đối nghĩ đến chuyện này, Lâm Du tiếp: "Chắc mẹ cũng lâu đến viếng nội đúng ?"

      "Sao con biết? À , mẹ thường xuyên nghĩ về ông nội của tụi con, hổm rài cũng tính thăm. Tiểu Du à, lúc nào có thời gian rảnh rỗi, chúng ta cũng đến thăm ông nha con. Nếu ông nội thấy cả nhà chúng ta hòa thuận, khẳng định rất vui vẻ." Tôn Uyển Đình thuận thế thay đổi kế sách.

      "Nếu như mẹ muốn , tất nhiên con có thời gian." chần chờ hoặc tránh né, Lâm Du báo thời gian sau đó cúp điện thoại.

      Nén giận gác điện thoại, sắc mặt Tôn Uyển Đình khó coi. Quả nhiên, bà điều khiển được Lâm Du rồi. ràng lúc đầu bà còn nắm ta trong lòng bàn tay, nghĩ tới mới chỉ có mấy tháng mà thành ra thế này. Chết tiệt!

      Ngày Lâm Du chọn để viếng Lâm An Yến thời tiết tốt. Từ sáng sớm, bầu trời giăng mây đen. Tôn Uyển Đình định bỏ cuộc giữa chừng nhưng ngại vì có mặc Hứa Mạch, do dự mãi nhưng bà vẫn là kéo Lâm Nhất Thiến theo.

      "Mẹ, thời tiết quỷ quái này ra ngoài làm gì? Giày của con dơ hết rồi kìa!" Lâm Nhất Thiến bực bội chỉ vị trí giày dơ, ta chỉ muốn lập tức xuống xe về nhà.

      "Bẩn bẩn, có gì lớn lao đâu mà con la làng hả? Giày của con quan trọng hơn hay Hứa Mạch quan trọng hơn?" ai hiểu con bằng mẹ, bà chỉ câu thôi khiến Lâm Nhất Thiến ngậm miệng lại.

      "Nhưng mà..." Lâm Nhất Thiến lắc đầu chần chờ. Đương nhiên Hứa Mạch quan trọng hơn rồi. Dù Hứa Mạch quan trọng chăng nữa cũng thể bắt ta ra ngoài với bầu trờ u thế này chứ! Đều do Lâm Du làm hại cả!

      " có nhưng nhị gì hết, ngoan ngoãn nghe lời." Tôn Uyển Đình kiên quyết kéo Lâm Nhất Thiến , mặt tối sầm ra lệnh.

      Lâm Nhất Thiến nhìn mưa rơi ngoài của xe, cuối cùng cũng gì. Nếu phải vì Hứa Mạch ta cũng nhẫn nại như thế!

      Nhưng hai mẹ con của Lâm Nhất Thiến nhanh chóng cảm thất thất vọng. Họ nhìn trái nhìn phải đều thấy Hứa Mạch, Lâm Nhất Thiến la lên: "Lâm Du, Hứa Mạch đâu?"

      "Hứa Mạch? Ở nhà!" Lâm Du phản ứng rất lạnh nhạt, cũng là chuyện đương nhiên. là kỳ lạ! Bọ họ đến viếng ông nội, tìm Hứa Mạch làm gì? Coi như Tôn Uyển Đình cùng Lâm Nhất Thiến đủ thành tâm, cũng đừng hành động buồn cười thế chứ!

      "Cái gì? Sao ta lại ở nhà? phải hai người như hình với bóng sao, tan học còn chờ trước cổng đón về mà! Ngày viếng mộ ông nội quan trọng đến vậy sao Hứa Mạch tới?" Lâm Nhất Thiến lớn tiếng ra, bất chấp việc mục đích của mình có bị lộ hay . ta còn đủ kiên nhẫn để giả vờ làm chị em tốt với Lâm Du, vậy trở mặt thành kẻ thù cũng tệ!

      Hứa Mạch theo là bởi vì đến viếng. Ngày hôm qua, cùng với Lâm Du đến viếng Lâm An Yến trước. So với hôm nay, bầu trời hôm qua đẹp và quang đãng hơn rất nhiều.

      Sáng hôm nay đúng là Hứa Mạch có ý định theo cùng Lâm Du. Nhưng thời tiết hôm nay cực kì xấu, tốt cho thể trạng tại của Hứa Mạch. Vậy nên bị Lâm Du cưỡng ép nghỉ ngơi ở nhà.

      Giờ này nhìn Lâm Nhất Thiến gào thét, Lâm Du hoàn toàn để ở trong lòng, chỉ coi như nghe thấy.

      Lâm Du trả lời càng làm Lâm Nhất Thiến tức giận bốc khói, sầm mặt lại, quay người rời .

      Mặc dù đến trước mộ của Lâm An Yến nhưng ta cũng có ý định đốt nén nhan. Nhìn bóng lưng Lâm Nhất Thiến, Lâm Du nhúc nhích, thần sắc thay đổi nhưng trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.

      Tôn Uyển Đình cũng muốn , nhưng so với Lâm Nhất Thiến, bà còn giữ được chút lí trí, bà còn phải nhờ vả Lâm Du. thầm bĩu môi, bà cố gắng áp chế cơn giận, gượng cười : "Tiểu Du à, chúng ta đến thắp hương cho ông nội con!”

      "Dạ." Tuy nhìn thấy tình nguyện mặt bà nhưng vẫn gật đầu rồi đến mộ phần của ông nội.

      Lâm Du đồng ý nên dù Tôn Uyển Đình muốn đến bái tế cha chồng mình cũng được. Bà ghét bỏ nhìn phần mộ trước mặt, cắn răng quỳ xuống.

      Đứng trước mộ bia Lâm An Yến, Lâm Du lâu.

      Ngay lúc Tôn Uyển Đình nhịn hết nổi muốn rời , rốt cuộc Lâm Du cũng mở miệng: "Ông nội ơi, con theo mẹ đến thăm ông. Vốn là Nhất Thiến cũng tới, nhưng đến nơi rồi em ấy rời ."

      Sắc mặt bà trong nháy mắt trầm xuống: "Tiểu Du, con bậy gì đấy? Bởi vì Nhất Thiến có chuyện quan trọng cần phải làm nên mới rời . Sau khi nó làm xong quay trở lại thăm ông thôi!"

      "Vậy cũng tốt. Chờ Nhất Thiến làm xong, mẹ nhớ nhắc em ấy đến thăm nội đấy. Lâu rồi thấy em ấy, khẳng định ông nội rất nhớ." Bị Tôn Uyển Đình xé ra, Lâm Du mặt chút nào nửa điểm vui, nhếch mép lên, giọng điệu ôn hòa.

      Lâm Du cố ý! Trong lòng bà nghĩ vậy! Tuy bà gì nhưng ý giận trong mắt ngày sâu hơn.

      "Ông nội, ông yên tâm, con biết thân thế của mình, ba ba và mẹ che giấu nữa. Họ rất thương con, còn hơn cả Nhất Thiến. Hơn nữa, con lấy được di vật của mẹ, kết hôn người đàn ông mà con mong muốn..." đến đây, ràng Lâm Du dừng chút. Sau đó, hít sâu hơi, tiếp tục : "Ông nội, ông gặp Hứa Mạch phải ? Có ấy, ai dám khi dễ con, cũng có người nào có thể khi dễ được con. Ông nội đừng lo lắng cho con nữa nha, hãy yên lòng an nghỉ."

      Bầu trờ ngày u hơn, con gió lạnh thổi qua khiến bà cảm thấy khí giăng đầy. Bà nhìn di ảnh mộ Lâm An Yến, bỗng bị ánh mắt của ông dọa sợ, dám nhìn nữa.

      Khi còn tại thế Lâm An Yến rất có uy tín. Ở Lâm gia, hễ ông chuyện là cả hai vợ chồng bà dám lên tiếng. Nếu phải thế, vợ chồng bà cũng ngụy trang nhiều năm như vậy, khổ sở diễn vai cha mẹ tốt, cố gắng đối xử tử tế Lâm Du...

      tại nhìn thấy ánh mắt sắc bén của ông, Tôn Uyển Đình chột dạ, rời mát nhìn chỗ khác.

      Rời khỏi mộ phần của ông nội mình, tâm trạng Lâm Du rất tệ. Vài lần bà muốn mở miệng nhưng đành im lặng.

      Bên ngoài nghĩa trang, xe của Hứa gia chờ bên ngoài. Còn xe của Lâm gia chở Lâm Nhất Thiến rời từ trước rồi.

      "Tiểu Du, đưa mẹ đoạn đường !" Bà còn chưa xong tự ý ngồi vào trong xe. Đây là lần đầu tiên bà ngồi xe Hứa gia, trong lòng rất đắc ý.

      "Mẹ, con trở lại nhà." Lâm Du nghiêm chỉnh trả lời.

      "Có ý gì?" Tôn Uyển Đình trầm mặt xuống, mất hứng trợn mắt nhìn Lâm Du: "Bên ngoài trời sắp mưa, mẹ còn cùng con tới thăm ngươi ông nội. Đến giờ mẹ có xe về, con cũng đưa mẹ về Lâm gia sao?"

      "Mẹ, tài xế là do Hứa gia sắp xếp. Mẹ của Hứa Mạch bảo hôm nay con phải đến thành phố S. Hơn nữa thầy con cũng ở bên đó chờ." Lâm Du láo, quả thực hôm nay có kế hoạch khác. chỉ ngờ tới Lâm Nhất Thiến nổi điên về trước bỏ Tôn Uyển Đình ở lại.

      Nghĩa trang ở ngoại ô thành phố D, đường đến thành phố S lại ngược hướng với đường trở lại nội thành. Dù sao bà cũng lường trước được Nhất Thiến bỏ , huống chi Lâm Du.

      Dù vậy, bà vẫn cực kì mất hứng, cố chấp ngồi ì trong xe ra: "Mẹ mặc kệ! Dù có chuyện lớn đến đâu con cũng phải đưa mẹ về trước."

      "Vậy mẹ tự với bác tài xế !" khách khí nữa, nếu bà muốn về tự mà thuyết phục!

      So với Lâm Du tài xế kia khó thuyết phục hơn nhiều. chờ bà tiếp, bác tài lái xe thành phố S.

      "Dừng xe, dừng xe!" Thấy xe chạy ngày xa, bà đập ghế hét to. Cũng phải là xe lót kim cương, có gì tốt mà ngồi. Hừ!

      Nhưng bác tài phía trước làm như nghe thấy, vẫn chạy với vận tốc như cũ.

      "Lâm Du! Bảo ông ta dừng xe ngay! Dừng ngay lập tức!" Tài xế nghe lời của bà, bà đành cầu cứu Lâm Du.

      Lâm Du khẽ thở dài, khuôn mặt bất đắc dĩ: "Mẹ à, mẹ làm khó con."

      "Sao mà làm khó? có gì mà khổ sở? Chỉ bào tài xế dừng lại thôi có gì khó khăn!" Bà tức điên lên, nghiến răng nghiến lợi : "Đừng ra vẻ vô tội trước mặt tôi. muốn làm gì trong lòng mọi người đều biết, cần gì phải che giấu."

      Che giấu? Lâm Du nhếch môi nhưng lộ ra nụ cười. Dĩ nhiên, cũng có vẻ gì là đắc ý. Lạnh lùng nhìn lướt qua Tôn Uyển Đình, Lâm Du quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

      "Lâm Du!" Lâm Du hợp tác làm Tôn Uyển Đình phát điên. chút suy nghĩ, bà giơ tay muốn tát .

      "Mẹ nghĩ xem, nếu con thả mẹ bên đường Nhất Thiến trở đến đây đó mẹ sao?" Đúng lúc bà hạ tay mở miệng hỏi.

      "Tất nhiên." Bà ngượng ngùng thu tay lại, Tôn Uyển Đình trả lời cực kỳ tự tin. Nhất Thiến là con ruột của bà, bà là mẹ ruột của nó sao nó đến đón!

      "Vậy thử chút !" Giọng kèm theo chút khiêu khích, lên tiếng với bác tài xế: "Dừng xe."

      Tài xế thắng gấp, bà đề phòng liền đập đầu vô ghế trước muốn choáng váng.

      "Ai ui..." chờ Tôn Uyển Đình kịp phản ứng, tài xế mở cửa ghế sau lôi bà ta ra ngay chần chừ.

      Tôn Uyển Đình cảm thấy bà là bị ném xuống xe. Cảm giác nhục nhã mãnh liệt xông lên đầu bà, bà chưa kịp đuổi theo mắng chửi người bác tài nghênh ngang lái xe .

      "Lâm Du, chờ đó!" Bà tức giận lấy điện thoại ra gọi cho Lâm Nhất Thiến.

      "Mẹ, con chơi ở bên ngoài. Mẹ tự đón xe , đừng gọi con nữa!" Tâm tình Lâm Nhất Thiến cũng tốt đẹp gì, đợi Tôn Uyển Đình mở miệng, xong là cúp ngay.

      “Nhất Thiến, Nhất Thiến!" Bà tin Nhất Thiến mặc kệ bà sống chết, bà tiếp tực gọi điện.

      Mấy lần đầu, trực tiếp từ chối nhưng điện thoại cứ reo mãi, bực bội bèn tắt nguồn. Lại muốn bắt xin lỗi Lâm Du chứ gì! rãnh!

      Nghe trong điện thoại mình truyền đến giọng của tổng đài viên, bà thể tin vào tai mình. Sao lại như vậy? như Lâm Du , Nhất Thiến bỏ mặc bà!

      Lửa giận trong lòng bà bốc cháy ngùn ngụt, mặc bà tối sầm gọi cho tài xế nhà mình. Giận cá chén thớt hồi, bà ra lệnh tài xế đến đón mình ngay lập tức.

      Vô duyên vô cớ bị mắng trận, bác tài xế rất ức chế nhưng đành im lặng, hỏi vị trí cụ thể của bà chủ.

      lộ lớn, nhiều xe cộ qua lại? Trời ơi, đường nào mà có xe chạy! Thành phố D lớn như vậy, ông tìm ở đâu bây giờ? Đừng đến nghĩa trang kia, biết bao nhiêu con đường lớn ngang qua nó.

      Vì Tôn Uyển Đình nổi giận đùng đùng, tài xế của Lâm gia cũng dám hỏi nhiều, đành chạy đến nghĩa trang rồi tính tiếp.

      Cả đời bà chưa lần nào thê thảm như lần này. Vừa giận lại cuống cuồng, nhiều hơn chính là bất đắc dĩ và vô lực. mình đứng ở ven đường đợi tới mấy tiếng đồng hồ. Vốn tưởng rằng tài xế nhà mình đến nhanh nhưng mà lại phủ phàn. Mưa ngày nặng hạt, bà ướt như chuột lột nhưng vẫn phải đứng đợi nơi này.

      Vì ngấm nước mưa nên điện thoại của bà hư. tại bà như con cá nằm thớt, bị động mọi phía. Thậm chí bà còn hi vong Lâm Du nổi lòng từ bi quay lại đón bà. Nhưng đến tại bà vẫn thấy ai tới.

      Tài xế Lâm gia phải cố ý đến đón bà nhưng xe lại hư ngay dọc đường. Bất chấp mưa như trút nước, ông lấy phụ tùng và sửa xe ngay. Ông lấy điện thoại gọi cho Tôn Uyển Đình để hỏi thăm tình hình, thà bị mắng còn đỡ hơn mất việc!

      Lâm Du biết được chuyện Tôn Uyển Đình lâm bệnh từ miệng Hứa Mạch. Hứa Mạch đến bệnh viện để tập vật lí trị liện như thường nhật bắt gặp Lâm Hồng Tín khiển trách Lâm Nhất Thiến chỉ lo chơi bời bỏ mặt mẹ mình đứng dưới trời mưa đến phải nhập viện.

      "Là do tôi quăng bà ta ở ven đường." Lâm Du cũng biết vì sao mình lại điều này cho Hứa Mạch nghe.

      " liên quan đến em. Em có nghĩa vụ đưa bà ta trở lại Lâm gia." Lâm Du càng nhấn mạnh mình xấu, Hứa Mạch ngược lại càng thèm để ý: "Huống chi là do tài xế đến đón bà ấy, em có lỗi."

      Lâm Du yên lặng, trả lời.

      "Đừng với là ngay cả mưa gió em cũng điều khiển được nha!" Trong lời Hứa Mạch mang theo nụ cười, trêu chọc.

      " phải." Lâm Du tự nhận quả có chút khác thường nhưng cũng mạnh mẽ đến mức đó.

      " phải à!" Hứa Mạch kéo dài cuối, rồi đổi giọng ôn nhu trấn an : "Biểu tốt nhé! Nhớ về sớm, chờ!"

      "Được." Lâm Du cảm thấy an tâm, trả lời trong vô thức.

      Lần này đến thành phố S để tham gia đại hội quốc tế theo lời mời. Có Hoàng tiền bối cùng Tần Khả Tâm ở đây, chẳng ai dám khinh thường . Với cả đây là lần đầu xuất sau khi đoạt được giải nhất cuộc thi dương cầm quốc tế, vậy nên rất nhiều cánh phóng viên chú ý.

      Phong Tĩnh cố ý chạy tới để phỏng vấn Lâm Du. Gần đây Đóa Nhuế tập trung chú ý Tần Nam và Triệu Tuyết Nhi, chỉ trích Triệu Linh Lộ ngớt lời, giờ đây phải đổi đề tài. Lúc này trích dẫn mấy lời khen của các ban giám khảo trong cuộc tranh tài quốc tế là hợp lí nhất. Khen tặng Lâm Du cũng đồng thời giúp tòa soạn Đóa Nhuế nâng cao bậc.

      Chuyện Đóa Nhuế là tài sản của Lâm Du, Tần Khả Tâm biết, Hoàng tiền bối cũng quan tâm. Bất quá thấy Lâm Du phải nhận phỏng vấn cũng phá lệ trả lời vài câu hỏi. cũng biết đó là những lời khen tặng rồi!

      Bài phỏng vấn mới nhất là về Lâm Du. tại lấy Lâm Du làm chủ đề cần đồn thổi cũng nóng. Lâm Du còn là tổng giám đốc của Thiên Thần, dưới trướng còn có Triệu Tuyết Nhi và thiên vương Tần Nam. Muốn nóng cũng được!

      "Lâm Du! Lại là Lâm Du!" Bên trong phòng bệnh của Tôn Uyển Đình, Lâm Nhất Thiến nắm tờ báo Triệu Linh Lộ đưa tới, hung hãn giẫm đạp mặt đất: "Tôi bỏ qua cho ta!"

      Cũng chỉ được cái miệng! Triệu Linh Lộ cúi đầu xuống che giấu khinh bỉ cùng cười nhạo trong mắt. Nếu Lâm gia có bản lĩnh, Lâm Du cuồng vọng đến mức này!

      Cùng lúc đó, Tôn Uyển Đình nằm giường cũng mở mắt, gắt gao nhìn tấm hình của Lâm Du trong từ báo dưới đất.


      Hết chương 53

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 54

      Editor: Phan Dĩnh Lâm



      Lâm Nhất Thiến quyết định công khai đối đầu với Lâm Du. quan tâm Lâm Hồng Tín quyết liệt phản đối, quyết tâm giúp Triệu Linh Lộ trở nên ngôi sao nổi tiếng.

      Trong tay Lâm Nhất Thiến có nhiều tiền nhưng lại được Tôn Uyển Đình hậu thuẫn, bà do dự đưa toàn bộ số tiền bà khổ công tính toán mấy năm nay để ủng hộ cho ta.

      Lâm Nhất Thiến nhanh chóng trở thành “tiểu phú bà”. Đầu tiên, ta rót tiền vào lĩnh vực phim truyền hình, và điều hiển nhiên vai nữ chính thuộc về Triệu Linh Lộ.

      Nghe tin Triệu Linh Lộ tham gia phim truyền hình khác, tổng giám đốc của Tinh Vũ mặt tối sầm, tức giận vỗ bàn. Ông dốc hết sức tranh với Thần Thiên bộ phim này để rồi ta xem như cỏ rác! Hừ.. biết tự lượng sức!

      Mà Triệu Linh Lộ liều mạng. Ả muốn ngây ngốc trong giới showbiz, cái ả muốn chính là nổi tiếng, càng nhiều người biết càng tốt, phải nổi tiếng hơn cả Triệu Tuyết Nhi. Ả đến đâu cũng phải có người tung hô, xem trọng chứ phải bị khinh bỉ và xem thường như tại.

      Triệu Linh Lộ phối hợp làm tổng giám đốc Tinh Vũ rất bực bội. Triệu Linh Lộ thích quậy đúng ? Được! Tinh Vũ cũng thiếu người mới, đại tiểu thư như thế ông ta hầu hạ nỗi!

      Tâm trạng tổng giám đốc của Tinh Vũ tồi tệ hoàn toàn là do Tần Nam. Ông cứ tưởng rằng sau khi ông ra tay “đồ sát” nghiệp của Tần Nam bị ảnh hưởng, đến lúc đó cậu ta như cá nằm thớt mặc cho ông chém giết, nhưng ông lại ngờ khi ông cho người gọi cậu ta lại tìm được, Tần Nam phủi mông ra nước ngoài du lịch.

      Tinh Vũ ngày càng tụt dốc trong khi Thần Thiên ngày phát triển ngừng. Có Tần Nam làm trung gian giới thiệu, Thần Thiên liên tiếp ký hợp đồng với các ngôi sao đại bài.

      Tần Nam mở lời mong đàn đàn chị ngôi sao trước chiếu cố “em út” Triệu Tuyết Nhi. Vì vậy, hễ có vai phù hợp trong phim điện ảnh hay cần nữ chính trong mv ca nhạc họ đều mời Triệu Tuyết Nhi, vậy nên, lịch trình của ngày càng dày đặc hơn.

      Lâm Du trải qua những ngày cuối cùng của năm cũ ở Hứa gia. Lúc này Hứa Mạch có thể bộ. Khi trời đẹp, sau khi ăn xong hai người còn cùng nhau tản bộ chọc Hứa Hoán ghen tỵ đỏ mắt.

      "Con có thời gian đứng đây hâm mộ, sao tìm bạn ?" Từ sao khi Hứa Mạch tỉnh lại, Hứa Chấn Thiên lâu chưa hỏi chuyện mấy đứa bé này. Giờ phút này thấy Hứa Hoán ngừng nghĩ linh tinh, ông vui lên tiếng.

      "Con mới cần! Nhìn họ kìa, vì Lâm Du mà ảnh còn là ảnh của trước kia nữa rồi!" Hứa Hoán lắc đầu, cậu muốn tự đào huyệt chôn mình.

      "Vậy con cứ tiếp tục đứng đây nhìn hai vợ chồng tụi nó “tình chàng ý thiếp” !" Hứa Hoán muốn, Hứa Chấn Thiên cũng miễn cưỡng. Ông lắc đầu cái, vung tay rời .

      Hứa Hoán há hốc mồm, bây giờ cậu mới phát , trong nhà này, địa vị của cậu là thấp nhất. bi ai!

      "Lâm gia bên kia phát gì về kế hoạch của em sao?" Trong lúc cả hai tản bộ, Hứa Mạch hỏi.

      "Cũng phải là có." Lâm Du dừng chút, trống rỗng nhìn về vườn hoa cách đó xa: "Trong tay tôi có đủ số cổ phần lúc nào cũng có thể làm Bác Dương đổi chủ. Nhưng tại Bác Dương bị Lâm Hồng Tín bòn rút chỉ còn cái vỏ . Giờ này mà thu hồi nó phải là lựa chọn sáng suốt."

      "Em tính chờ thêm khoảng thời gian nữa hả?" Điều mà Lâm Du , Hứa Mạch cũng ràng. Lúc đầu bắc Dương là công ty có tầm cỡ, nhưng sau nhiều lần Lâm Hồng Tín đầu tư thất bại trở nên rỗng ruột.

      "Ừm. Nhưng nhờ Lâm Nhất Thiến hỗ trợ, chắc cần chờ lâu đâu." Phong Tĩnh lấy được tin tức Triệu Linh Lộ đóng phim truyền hình, mà người đầu tư phía sau lại là Lâm Nhất Thiến.

      Phong Tĩnh còn , Lâm Nhất Thiến hẳn nhìn ra Đóa Nhuế có liên quan tới .

      Đối với phán đoán của Phong Tĩnh, Lâm Du cũng gì. Mỗi người đều phải trả giá lớn cho những điều mình làn sai. Quả Lâm Nhất Thiến rất tốt số, dù có gây nên họa lớn thế nào cũng có người phía sau chịu trách nhiệm. Nhưng lần này đơn giản như vậy!

      "Tôn Uyển Đình tự ý dùng vốn của Bác Dương vào việc riêng sớm muộn cũng bị vạch trần, đến lúc đó để cho Bác Dương đổi chủ." Những việc hai mẹ con kia làm đều qua được tai mắt của Hứa Mạch. Bởi lẽ, từ trước đến giờ hai mẹ con này làm việc quen huyên náo, rêu rao cho người khác biết.
      "Ừm." Lâm Du gật đầu, lát sau quay đầu hỏi: "Vậy còn ? Sau này chuẩn bị làm gì?"

      " biết!" Chống lại ánh mắt kinh ngạc của , Hứa Mạch cười, trong lòng lại có dự tính khác.

      Lâm Du yên lặng lúc mới tiếp tục : "Tôi còn tưởng rằng có kế hoạch khác."

      "Bị em nhìn ra rồi!" Đối với nhạy bén của , Hứa Mạch rất thưởng thức. giấu giếm nữa, ra tính toán của mình: " ra cũng làm gì, chẳng qua quá nhàn rỗi, buồn chán nên đầu tư thêm công ty. Mà công ty này, vừa vặn cùng nghề với Bác Dương, phương hướng cạnh tranh giống nhau, khuynh hướng phát triển cũng giống vậy. ngoài dự liệu, nó rất nhanh biết thành cái Bác Dương thứ hai, thậm chí vượt qua Bác Dương."

      Lâm Du vẫn cho rằng nếu Hứa Mạch muốn báo thù, nhất định trực tiếp đoạt Bác Dương. Nhưng lại ngờ dùng công ty khác công khai đánh sập Bác Dương.

      Nếu Bác Dương phải là tâm huyết đời của ông nội, nhất định vỗ tay khen hay. Nhưng bởi vì nghĩ đến ông nội, thể khoanh tay đứng nhìn. Mắt chớp nhìn chằm chằm Hứa Mạch, Lâm Du trịnh trọng : "Vậy sau này chúng ta cạnh tranh công bằng, Bác Dương thua!"

      Hứa Mạch cười khổ, vô tội : "Về mặt pháp lí, ông chủ của công ty mới mang tên “Lâm Du”. Em định lấy Bác Dương sau đó toàn lực chèn ép công ty của mình?"

      Điều Hứa Mạch làm Lâm Du kinh ngạc. Nếu như chuyện cho đứng tên số cổ phần Bác Dương đoạt từ tay Lâm Nhất Thiến lần trước là vì cố ý châm chọc nhà Lâm Hồng Tín, có thể hiểu. Nhưng hành động lần này của Hứa Mạch nhìn ra.

      " vốn nghĩ rằng em có lòng dạ nào tiếp lấy Bác Dương, với cả Lâm Hồng Tín sắp đem Bác Dương làm cho sụp đổ. Vậy nên dự định để em dùng công ty mới để thu nhận lại những nhân viên kì cựu của Bác Dương. Chỉ cần em muốn, em hoàn toàn có thể để công ty mới biến thành cái Bác Dương thứ hai. Từ trong ra ngoài, từ người quản lý đến nhân viên, ngoại trừ loại bỏ tâm phúc của Lâm Hồng Tín, công ty mới có bất kỳ thay đổi nào. chỉ muốn em biết rằng, dù xảy ra bất cứ chuyện gì, Bác Dương vẫn tồn tại. Cũng coi như hai vợ chồng chúng ta cùng giao phó cho ông nội, để ông ở trời cũng có thể mỉm cười." Thanh của trầm thấp lại ấm áp làm người nghe ai có thể tin tưởng.

      Lâm Du trợn to mắt, tưởng tượng nổi nhìn Hứa Mạch. Đến khi trở về phòng vẫn chưa phản ứng kịp. Những điều Hứa Mạch đều là ? Vì sao lại làm thế?

      Thời điểm Lâm Hồng Tín phát sở hở trễ. Lâm Nhất Thiến cũng ném tiền ra ngoài rồi, thể lập tức thu hồi. Phim truyền hình bấm máy, cũng chẳng biết lúc nào mới có thể kết thúc, với cả dù nó được công chiếu cũng chưa chắc thu được số tiền bỏ ra.

      Tức tối hơn nữa là đó chỉ là cái kịch bản rách nát, lỗ vốn là điều hiển nhiên! Mỗi lần nghĩ tới đây, Lâm Hồng Tín liền giận chỗ phát tiết. Lâm Nhất Thiến cùng Tôn Uyển Đình thích náo thế nào ông quan tâm. Nhưng hai mẹ con bọn họ nên sử dụng vốn của công ty chứ! Lần này biết ông phải lấy tiền nơi đâu để đấp vào.

      "Ông xã, nghiêm trọng đến thế sao?" Tôn Uyển Đình biết số tiền công bà dùng phải số tiền , nhưng bà cho là Bác Dương có thể xoay vòng vốn. Hơn nữa Nhất Thiến còn , tiền rất nhanh có thể kiếm về, hơn nữa còn là gấp đôi nữa.

      "Thế bà nghĩ sao?" Lâm Hồng Tín chán chường ngồi ghế sa lon, tự lẩm bẩm: "Nếu có két sắt trong tay Lâm Du tôi bị động thế này. Tất cả tiền mặt và gia sản ông già kia đều để lại cho Lâm Du, còn Bác Dương chỉ còn cái vỏ bọc, bên ngoài tráng lệ còn bên trong mục nát..."

      "Lâm Du, đúng rồi, tìm Lâm Du! Nó đứng yên nhìn Bác Dương sụp đổ sao? Bác Dương là do ông già kia tay sáng lập, nó bỏ mặt, nhất định nguyện ý cho tiền." Tôn Uyển Đình vừa vừa lấy điện thoại di động ra muốn gọi cho Lâm Du, lại bất đắc dĩ phát , bà bị Lâm Du cho vào danh sách hạn chế rồi.

      Gọi đến Hứa gia? Tôn Uyển Đình muốn bước này, hơn nữa bà cũng dám. Nhưng Bác Dương ở tình thế “ngàn cân treo sợi tóc”, coi như sợ hãi chăng nữa bà cũng phải tìm Lâm Du hỗ trợ.

      Tôn Uyển Đình lấy hết dũng khí gọi điện đến Hứa gia, nhưng người nghe điện thoại phải người làm mà là Hứa Mạch.

      "Xin hỏi tìm người nào?" Hứa Mạch trùng hợp ngồi sát bên điện thoại nên bắt máy. Đài truyền hình mới vừa đưa danh sách tiết mục mới nhất cần xác nhận. Đến đưa danh sách phải nhân viên thông thường mà là người phụ trách của đài truyền hình. Có thể họ rất coi trọng chuyện và Lâm Du tham gia tiết mục này. Người phụ trách kia vẫn còn ngồi ở phòng khách đợi nhận lại phần danh sách xem.
      "Tôi... Tôi tìm..." Tôn Uyển Đình ấp úng lâu, rốt cục cũng ra khỏi miệng: "Lâm Du."

      "Tìm Lâm Du?" Hứa Mạch khẽ nhíu mày, giọng trở nên nghiêm nghị: "Dám hỏi là vị nào?"

      "Tôi..." Tôn Uyển Đình dám lên tên họ, run run lâu, khẽ cắn răng, cúp điện thoại. Bà cũng tin bà lại xui xẻo đến vậy, lần sau khẳng định phải Hứa Mạch nghe máy.

      đến buồn cười! Tôn Uyển Đình có thể nhận ra giọng Hứa Mạch, Hứa Mạch sao có thể nhận ra người gọi điện là Tôn Uyển Đình chứ. Danh sách hạn chế kia là do tạo, gọi cho Lâm Du được chắc chắn bọn họ gọi đến Hứa gia. Gần sang năm mới, Lâm Du cần học, Tôn Uyển Đình thể đến trường học ngăn người. Địa phương duy nhất có thể tìm cũng chỉ còn lại Hứa gia thôi. Vậy nên động cơ bà ta tìm Lâm Du lộ mồn .

      Thời điểm Lâm Du xuống, Hứa Mạch mới vừa cúp điện thoại. đợi Lâm Du hỏi, Hứa Mạch lên tiếng: "Lâm gia tìm em."

      "Chuyện gì?" Lâm gia dám gọi đến đây? có thể suy ra Lâm gia là bị ép.

      " . Đoán chừng là bị giọng của dọa sợ rồi." Hứa Mạch nhún nhún vai.

      Nếu họ cũng gọi lại hỏi. Dù sao cũng có hứng thú với động cơ của bọn họ.

      "Thế nào lại là Hứa Mạch? Sao lại nghe điện thoại?" Lâm gia bên này, Tôn Uyển Đình cúp điện thoại xong vẫn cam lòng như cũ, sốt ruột nhìn điện thoại di động.

      "Sao lại thể là Hứa Mạch? Chẳng lẽ bà biết Hứa Mạch có thể lại bình thường được à?" Càng đến chuyện này, Lâm Hồng Tín càng nổi giận. Nếu sớm biết Hứa Mạch có thể tỉnh lại, còn có thể lại bình thường, vĩnh viễn cũng đến phiên Lâm Du gả cho Hứa gia! Chuyện tốt như vậy đương nhiên phải để lại cho Nhất Thiến!

      "Cái gì? Có thể ? Chuyện khi nào? Tôi biết nha!" Tôn Uyển Đình hoàn toàn biết nên bà rất nhanh bị đả kích. Nhất Thiến đâu? Tại sao còn về nhà? Phải tìm Nhất Thiến thương lượng đối sách ngay mới được!

      Tìm Lâm Nhất Thiến thương lượng đối sách? Lâm Nhất Thiến “bận quậy” khắp nơi đây! Khoảng thời gian gần đây, ta quen biết được mấy người bạn ở quán rượu, người nào cũng có tiền. Theo chân bọn họ chơi với nhau, Lâm Nhất Thiến cảm thấy rất cao hứng, thậm chí dự định tối nay về nhà.

      Lâm Nhất Thiến suốt đêm về cũng phải là lần đầu tiên. Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình trước giờ cũng quản. Chỉ là lần này có chuyện gấp, vậy nên Tôn Uyển Đình gọi điện thoại cho ta.

      Có lẽ muốn Tôn Uyển Đình làm phiền, Lâm Nhất Thiến tắt nguồn luôn. Tựa như ngày đó Tôn Uyển Đình bị ném ở dọc đường người đến đón vậy, bà kìm nén lửa giận. gọi gọi, tôi cũng rỗi hơi quản .

      Mặc dù biết Lâm gia tìm mình nhưng Lâm Du vẫn xóa họ khỏi danh sách hạn chế. Bất quá nửa tiếng sau, Tôn Uyển Đình gọi điện thoại đến lần nữa bắt máy.

      "Tiểu Du, là con sao? Là mẹ đây con! Mẹ tìm con." Nghe ra là giọng của Lâm Du, Tôn Uyển Đình mừng rỡ thôi.

      "Dạ." So sánh với vội vàng của Tôn Uyển Đình, phản ứng Lâm Du lạnh nhạt hơn nhiều: "Có chuyện gì sao?"

      "Có chuyện có chuyện, đúng là có vấn đề. Mẹ muốn với con chuyện về Bác Dương, con cũng thể mặc cho tâm huyết của ông nội con “đổ sông đổ biển” hết phải con, dug gì nữa con cũng phải cứu Bác Dương..." Tôn Uyển Đình dám trễ nãi lôi Lâm An Yến ra.

      Lâm Du đợi thời điểm này: "Bác Dương xảy ra chuyện? Vấn đề gì?"

      Nghe Lâm Du vẫn còn quan tâm Bác Dương, Tôn Uyển Đình kích động thôi, vội vàng trả lời: "Vốn của Bác Dương xuất vấn đề, chờ vốn mới rót vào. Tiểu Du, tại con cũng thiếu tiền, có thể giúp Bác Dương, cứu vãn sản nghiệp mà ông nội con lưu lại ?"

      "Mẹ mực lôi ông nội vào chuyện này thấy mệt mỏi sao?" đợi Tôn Uyển Đình đáp lời, Lâm Du tiếp : "Mẹ mệt nhưng con nghe đến độ mệt mỏi rồi. Cho nên, đừng mang ông nội ra ép buộc con. Con tin những lời mẹ , chữ cũng tin."

      Nghe tiếng "tút tút", Tôn Uyển Đình trợn mắt há hốc mồm, lâu thể định thần. Nếu như lần trước bà bị ném xuống lối bộ dầm mưa chỉ là chuyện ngoài ý muốn, như vậy lần này, Lâm Du công khai chống đối với Lâm gia sao?

      Nhìn vẻ mặt biến hóa của Tôn Uyển Đình, Lâm Hồng Tín xuy cười tiếng. Đúng là “ngực to mà óc như quả nho” mà!

      "Ông xã, đến cả ông cũng giúp tôi nữa hả?" Nghe Lâm Hồng Tín giễu cợt, Tôn Uyển Đình dậm chân, mất hứng la ầm lên.

      "Tôi có thể giúp gì giờ? Tôi giúp bà còn chưa đủ sao? Ai la hét muốn Lâm Du thay thế Nhất Thiến gả đến Hứa gia? Ai giúp Nhất Thiến đối đầu Lâm Du để giờ này Bác Dương thiếu vốn? Bà mãi mãi cũng là như vậy, việc hư nhiều hơn là thành công." Đối mặt với Tôn Uyển Đình than phiền, Lâm Hồng Tín mặt lạnh chống đỡ.

      "Ông ghét bỏ tôi? Ông oán trách tôi? Lâm Hồng Tín, ông chỉ nhớ đến người phụ nữ Tôn Tinh Vi kia!" Tôn Uyển Đình cố tình gây . Tôn Tinh Vi tựa như cây gai đâm sâu vào Tôn Uyển Đình, chỉ cần chạm vào là chảy máu ngay.

      "Đủ rồi! Bà đến chuyện của chị dâu làm gì? Năm đó chị hai chết như thế nào trong lòng tôi và bà đều biết . Nếu chị dâu là người con tôi , tôi nỡ xuống tay giết chết sao? Tôi giống như bà, ngay cả người đàn ông mình thương cũng có thế máu lạnh diệt trừ. Về điểm cay độc này, Nhất Thiến ngược lại thừa kế hết từ bà mới đắng chứ! Bất quá Nhất Thiến tốt số như bà, bên người còn có người đàn ông hỗ trợ giải quyết hậu hoạn!" Bị Tôn Uyển Đình chọc giận, Lâm Hồng Tín vạch trần những suy nghĩ trong lòng ông bấy lâu nay.

      "Vốn tôi còn tưởng rằng, Chu Tuyền là ô dù Nhất Thiến, lại nghĩ rằng, Nhất Thiến còn vội vàng thoát ra khỏi hôn nhân sai lầm kia hơn Chu Tuyền. Nhất Thiến quá ngốc, kịp thời bắt lấy trái tim Hứa Mạch. Mà nay Lâm Du, tựa như chị dâu năm đó, nắm chặt trái tim Hứa Mạch. Chỉ dựa điểm này thôi, bên thua chắc ăn là Nhất Thiến!" Nhắc tới Lâm Nhất Thiến và Lâm Du, Lâm Hồng Tín châm chọc, giọng lạnh nhạt làm người lạnh lẽo tâm gan.

      "Im miệng! Ông im miệng cho tôi! phải như vậy! Nhất Thiến phải tôi, nó có được người đàn ông thương nó, nhất định ! Coi như nó chiếm được, tôi cũng giúp nó hủy diệt người đàn ông kia, giống như năm đó tôi hủy diệt Lâm Hồng Hiên cùng Tôn Tinh Vi, triệt để hủy diệt Hứa Mạch cùng Lâm Du! Tôi biết rồi, nhất định ..." Nhớ lại chuyện năm đó, cộng với cử động của Lâm Du tại... Tất cả tâm tình tiêu cực của bà toàn bộ bùng nổ, Tôn Uyển Đình cả người run rẩy, gần như cuồng si la lớn.

      "Bà ? Tôi nghĩ căn bản bà cũng làm được gì! Hứa Mạch phải hai của tôi, bà có thể gần gũi , táy máy tay chân xe riêng của sao? Chỉ tính mấy người hộ vệ kia thôi cũng dễ dàng giết bà như giết gà rồi. Bà còn muốn giết Hứa Mạch cùng Lâm Du? Ngu ngốc!" muốn tốn nước miếng với Tôn Uyển Đình tranh chấp nữa, Lâm Hồng Tín cầm chìa khóa xe lên, sãi bước rời khỏi Lâm gia.

      Tôn Uyển Đình hét lên tiếng “Á” rồi điên cuồng đập đồ trong phòng khách.

      Nghe phía sau truyền tới thanh "chen chen" của miểng thủy tinh rơi xuống đất, Lâm Hồng Tín quay đầu lại. Việc đến nước này, bất kể Tôn Uyển Đình có gây náo thế nào cũng vậy, cũng thể cứu vãn cái gì. Bọn họ thuyết phục được Lâm Du, cũng chỉ có thể thương lượng với ngân hàng. Xét đến cùng ông tự thân vận động tốt hơn.

      Tiết mục mang danh nghĩa của vợ chồng Lâm Du mới vừa được đài truyền hình phát sóng. Ngoại trừ Triệu Tuyết Nhi là người mới ra những người còn lại đều là đại bài có tiếng có tăm mà Thần Thiên vừa “hốt’ về. Chỉ là nhan đề thôi cũng khiến phần lớn người xem quan tâm, chưa đến cộng đồng fan hâm mộ của những ngôi sao kia nữa. Tỉ lệ người xem tăng liên tục và có xu hướng ngày tăng cao hơn.

      Tinh Vũ rất bị động. Vào giờ phút này, cái bọn họ có thể làm chính là đem danh tiếng của Tần Nam trấn lại. Nếu , tất cả danh tiếng đều thuộc về Thần Thiên sở hữu, Tinh Vũ sau này rất khó xoay mình.

      "À? Tìm tôi trở về? Bọn họ nằm mơ ? Có biết thân phận của tôi bây giờ là gì ? Thái tử gia của giải trí Thần Thiên đấy! Tôi còn muốn quay về tham gia tiết mục quảng bá ngay đó. Lấy thân phận “sư huynh” của Triệu Tuyết Nhi, lấy danh nghĩa em họ của tổng giám đốc Thần Thiên – Lâm Du đấy!" Thần Thiên phải Tinh Vũ, nếu đáp ứng tiến vào Thần Thiên, Tần Nam chưa từng nghĩ giấu giếm thân phận của mình. Mặc dù cậu từng đáp ứng dựa vào danh tiếng của Tần gia ở vòng giải trí lăn lộn, nhưng có nghĩa là cậu thể mượn danh tiếng của chỉ dâu Lâm Du phải ? Ngay cả họ Hứa Mạch cậu cũng nhờ giúp đỡ, hừ hừ!

      Hoàn toàn biết Tần Nam chuẩn bị chơi họ vố đau đớn, tổng giám đốc Tinh Vũ nhìn sao nhìn trăng tự đắc, mong đợi Tần Nam. Nhưng sau khi Tần Nam trở lại thành phố D, căn bản thèm bước vào cửa lớn của Tinh Vũ bước, ngay trước ống kính của đám phóng viên bước vào công ty giải trí Thần Thiên.

      Lâm Du cùng Cố Nhiên đích thân nghênh tiếp Tần Nam. Song phương hợp tác công khai và cùng có lợi, kí hợp đồng ngay tại chỗ.

      Đối với việc Tần Nam thèm nhìn tới điều khoản hợp đồng liền ký tên, Cố Nhiên nhịn lại nhẫn, vẫn nhịn được tò mò hỏi: " sợ chúng tôi gài bẫy sao?"

      "Lúc trước chị dâu đầu tư cho tôi biết bao nhiêu tiền rồi. Cho dù chị ấy bắt tôi làm công lương vài năm tôi cũng oán thán." Tần Nam nghiêm chỉnh biểu đạt chân thành, bỗng nhiên cậu ngừng lại, cợt nhả bổ sung: "Dĩ nhiên em biết chị dâu bạc đãi em. Chị dâu, nhìn em xem, em vừa trong sáng vừa vô tội thế mà. Nhanh chị gài bẫy em !"

      "Dĩ nhiên..." Nhìn thấy biểu tình “em thừa biết chính là như thế mà” của cậu, cười khẽ: " phải. Bắt đầu từ hôm nay, chú chính thức bán mình cho Thần Thiên rồi. Kế hoạch tiếp theo của chú được gửi vào mail, ngoan ngoãn mà làm viêc!”

      "Ối! Chị dâu à, em mới vừa trở về, còn chưa gặp họ với mời ảnh ăn bữa cơm nữa! À, em còn nghe họ có thể bộ nữa đúng chị? Em phải kéo ảnh ra ngoài dạo mới được! họ cứ ở nhà sớm muộn cũng nổi mốc meo..." Nếu là Lâm Du Tần Nam hoàn toàn lo lắng. Cậu cố lộ ra biểu tình sợ sệt cùng lo lắng để lôi kéo mối quan hệ với Lâm Du.

      Hết chương 54
      lêthanh9009 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :