1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã là người thực vật - Vân Nhất Nhất

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 41.1

      Editor: Linh Ngọc
      Chào mọi người, từ bây giờ mình edit chung với hai bạn kia ^^


      Lễ cưới của Lâm Du và Hứa Mạch, được tổ chức rất lớn. Hoàng lão gia, Phong Tĩnh, Triệu Tuyết Nhi, tất cả đều đến. Tất nhiên người của nhà họ Gia và người nhà họ Lâm của ngoại lệ.

      Cố Nhiên là do Hứa Hoán kéo tới, sau khi ở bên Tô Nhiên náo loạn thời gian, tự nhiên quan hệ của hai người từ từ dịu lại, dần dần quay về chiều hướng tốt.

      "Làm bạn thân của dâu, được sắp xếp cho ngồi chỗ này." Nhìn vị trí Phong Tĩnh và Triệu Tuyết Nhi, Hứa Hoán bĩu môi, cười đầy hàm ý.

      Cố Nhiên tức giận hừ lạnh tiếng, nhưng cũng phản bác. đương nhiên là ngồi bên này của Lâm Du, bạn thân của dâu, có gì khác biệt chứ?

      "Cố thiếu gia." Nhìn thấy Cố Nhiên, Triệu Tuyết Nhi mở đầu chào hỏi.

      " là..?" Lúc Cố Nhiên đến đây, chú ý người nào ngồi chỗ này. Sau khi nhận ra là Triệu Tuyết Nhi, nhất thời kinh ngạc, " lâu gặp, thay đổi ít."

      "Cách biệt ba ngày, cũng làm thay đổi con người mà!" Sau khi gia nhập vào giới giải trí, Triệu Tuyết Nhi cũng sinh ra ít tự tin. Cả người đầy khí chất, thay đổi rất nhiều so với trước đây. Nhiều lúc tưởng rằng hai người, cũng chẳng có gì lạ.

      " đúng là." Thời gian gần đây xảy ra rất nhiều chuyện, Cố Nhiên cảm thấy đầu đủ nhanh để tiếp thu. Cũng may hôm nay, là ngày vui Lâm Du, chí ít cũng khiến trong lòng Cố Nhiên cảm thấy thoải mái.

      Về phần Triệu Tuyết Nhi, tuy rằng hai nhà có quan hệ thông gia, nhưng thực tế, Cố Nhiên tiếp xúc với Triệu Linh Lộ nhiều hơn. Mặc dù lúc này hai người ngồi chung bàn, nhưng cũng có chủ đề để trò chuyện.

      Cảm giác được Cố Nhiên có ý định trả lời, Triệu Tuyết Nhi thức thời thu hồi lực chú ý, tiếp tục quay sang Phong Tĩnh: "Chủ biên Phong, tiệc cưới của chị Lâm Du cũng là do tuần san các chị phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình sao?"

      " phải." Tuy rằng tôi cũng rất muốn, nhưng thực lực của Đóa Nhuế chưa đạt tới trình độ này. Hơn nữa chuyên mục có liên quan đến Lâm Du, Đóa Nhuế vẫn tiến hành làm, bỏ mất. Lần này toàn bộ phát sóng trực tiếp, là do Đại thiếu gia Hứa bên kia sắp xếp." Người của Lâm Du thông báo trước đó, đối với Triệu Tuyết Nhi, Phong Tĩnh có thái độ coi như thân mật: "Ngược lại là em, gần đầy có bộ phim điện ảnh sắp lên sóng? Có chịu nể mặt tôi, giúp đỡ phòng vấn chút?"

      "Chủ biên Phong biết đùa, phỏng vấn của Đóa Nhuế, tôi tất nhiên là nhận lời. Coi như mọi người mời tôi, tôi cũng luôn mong chờ." Trước kia Triệu Tuyết Nhi chuyện mà khách sáo. Mà nay Triệu Tuyết Nhi, là thay đổi ít. Đương nhiên, cũng bởi vì trong lòng Triệu Tuyết Nhi biết , tuần san Đóa Nhuế quan hệ khá thân thiết với Lâm Du.

      "Vậy rất tốt. Tôi liền kêu người sang công ty giải trí Thần Thiên thương lượng!" Phong Tĩnh cười, thiện ý trêu ghẹo , "Nhớ kỹ nhất thiết phải đến nha!"

      "Vâng, nhất định nhớ rồi. À phải rồi, chủ biên Phong biết có hứng thú với phim điện ảnh ? Nếu có thời gian, có thể xem chút."

      Mấy ngày nay Triệu Tuyết Nhi cố tình mời vé Lâm Du. Lúc ra cửa, người đại diện cho rất nhiều vé, để có thể mời bạn bè. Nhưng đến bạn bè, thực có. Còn bằng thuận nước đẩy thuyền, đưa cho Phong Tĩnh là xong.

      "Tôi vốn dự định dùng tiền nhờ quan hệ. Bây giờ tốt rồi, bớt việc, cám ơn cám ơn!" Phong Tĩnh ngại ngùng .

      Đóa Nhuế phát triển lắm trong giới, nhưng cũng có danh tiếng . Thân là chủ biên của Đóa Nhuế, lần đầu tham gia điện ảnh mà , cũng nhọc lòng.

      Nhưng, lời ngọt ngào ai mà thích nghe. Đặc biệt là ở nơi này, trường hợp này, như vậy ổn thỏa. Dù sao, trong lòng các đều biết , coi đối phương như là người của mình.

      "Chủ biên Phong, người quá khách sáo." Triệu Tuyết Nhi lắc đầu, cười kéo khóa túi lên.

      "Còn dư lại tấm vé, dự định tặng ai sao?" Nhìn thấy trong túi Triệu Tuyết Nhi còn dư lại tấm vé mời, Phong Tĩnh thuận miệng hỏi.

      "Chỉ có hai tấm là tặng bạn. Đợi chị Lâm Du sang đây, muốn đưa cho chị ấy." Triệu Tuyết Nhi có giấu diếm, cũng cảm thấy cần phải che giấu. Ngồi cùng bàn, mọi người phải đều mù, thể nào nhìn thấy.

      Phong Tĩnh lại yên lặng, cũng hỏi tới vì sao những tấm vé khác lại tặng người ta. Thân thế Triệu Tuyết Nhi và những việc ấy trải qua, trong phỏng vấn, cũng hiểu . Luôn cảm thấy nếu như tiếp tục hỏi, trở thành người biết phân nặng .

      Nhưng mà Phong Tĩnh hỏi, toàn bộ quá trình hai người chuyện, Cố Nhiên cũng rất hứng thú: "Như vậy có rất nhiều vé? Nếu có ý định đưa cho người khác, có thể cho tôi được ?

      Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Triệu Tuyết Nhi, Cố Nhiên lúng túng cười cười. Ý thức được như vậy có chút đường đột, dù sao cũng quen biết Triệu Tuyết Nhi, sau đó bổ sung: "Tôi có thể bỏ tiền mua."

      " cần tiền, nếu Cố thiếu gia thấy hứng thú, mời bạn bè cùng ." Thấy Cố Nhiên đự định xem, Triệu Tuyết Nhi la rộng rãi mở túi ra, lấy nhiều vé mời tặng cho .

      "Làm sao tôi có thể biết xấu hổ? Hai chúng ta cũng thân lắm..." Từ trước đến nay Cố Nhiên luôn lẹ miệng, có sao vậy. Mà việc này, cũng hết trước mặt Triệu Tuyết Nhi.

      Vẻ mặt Triệu Tuyết Nhi Triệu Tuyết Nhi ràng giật mình. Sau lúc lâu, mới thào : " phải là vị hôn phu của Triệu Linh Lộ sao? như thế nào cũng là người thân..."

      "Ai là hôn phu của Triệu Linh Lộ chứ?" Thấy sắc mặt của Triệu Tuyết Nhi có cái gì đó đúng, Cố Nhiên có chút ngượng ngùng. Cầm tay của người ta quá mềm mại, làm quá vô ý, giờ chuẩn bị xin lỗi nghe được lời của Triệu Tuyết Nhi, nhất thời tức giận.

      "Nhưng mà Triệu Linh Lộ . . ." Dường như Cố Nhiên chưa quen thuộc chưa quen thuộc Triệu Tuyết Nhi, kỳ thực Triệu Tuyết Nhi cũng hiểu Cố Nhiên bao nhiêu.

      Ngoại trừ biết là người nhà họ Cố, là vị hôn phu của Triệu Linh Lộ. Nhưng thứ khác, Triệu Tuyết Nhi chưa từng hiếu kỳ, cũng có quan tâm nhiều. Người Triệu gia thỉnh thoảng lấy chuyện này ra trêu ghẹo Triệu Linh Lộ, mỗi người đều thái độ đồng tình. Cho nên vẫn cho là, tình cảm của Triệu Linh Lộ và Cố Nhiên là ...

      "Sao ta lại như vậy? Còn nữa ta phải là con của Triệu gia cũng là sao?" Lời Cố Nhiên Cố Nhiên Cố Nhiên vừa ra khỏi miệng, sắc mặt của Triệu Tuyết Nhi trắng lần thứ hai.

      Mà Cố Nhiên, chỉ hận thể cắn đứt đầu lưỡi của mình. phải cố ý! Thế nhưng hôm nay tâm trạnh có gì đó đúng. Liên tiếp sai, cảm giác như mình cố ý khi dễ con nhà người ta. Quá mất mặt!

      "Xin lỗi." Triệu Tuyết Nhi và Cố Nhiên cùng nhau , lại cùng nhau ngẩng đầu, nhìn đối phương.

      " cần xin lỗi tôi, là tôi sai, lung tung. là con của Triệu gia, nhất định là chính xác! Vừa rồi tôi hơi loạn, mong đừng để trong lòng." Cố Nhiên trước bước.

      "Tôi cũng có lỗi. Thực rất xin lỗi, tôi biết tình hình mà lung tung. Nếu như mạo phạm đến , xin tha thứ cho." Cố Nhiên xin lỗi, hề nằm trong tính toán của Triệu Tuyết Nhi.

      thể phủ nhận, Cố Nhiên như vậy quả chút xúc phạm tới Triệu Tuyết Nhi. Thế nhưng sớm hình thành thói quen, hề yếu ớt chịu nổi đả kích như vậy.

      Ở trong lòng của Triệu Tuyết Nhi, từ khi biết chị Lâm Du, bắt đầu học được cách tạo lòng tin, nắm chặt ý kiến của mình, biết làm sao điều khiển được tâm trạng, cũng hiểu được thể than trời trách đất, hối hận. nay , có có năng lực, trở nên kiên cường!

      " trách được! Vừa nhìn liền biết phải là loại người nhiều chuyện, nhất định là Triệu Linh Lộ ở phía sau bịa đặt, làm hại tất cả mọi người đều hiểu lầm quan hệ của tôi và ta!" Thấy Triệu Tuyết Nhi thành tâm xin lỗi, Cố Nhiên khoát tay, chút khách khí đổ tất cả trách nhiệm lên đầu Triệu Linh Lộ.

      Cố Nhiên kết luận như vậy, khiến Triệu Tuyết Nhi há hốc mồm, muốn giải thích lại biết nên bắt đầu từ đâu. Vừa hay phía sau, Lâm Du và Hứa Mạch ra.

      Lâm Du , làm theo đạo Chúa, vì thế hôn lễ cần theo kiểu Âu Tây. Hứa Mạch ý kiến. Gật đầu đồng ý.

      Nghe việc này, Hứa Chấn Thiên luôn miệng khen, rất nhiều khen ngợi. Thậm chí còn dặn dò Hứa Hoán và đám con cháu, say này kết hôn, phải theo như tập tục của nước chúng ta!

      Phải theo như tập tục của nước chúng ta? Ngoài mặt Hứa Hoán lên tiếng, nhưng trong lòng chỉ lắc đầu. Hôn lễ ở giáo đường, chỉ cần nước ba tiếng "Tôi nguyện ý", còn tiệc cưới chú rễ phải đọc diễn văn, nhiều lời tuyên ngôn tình ngọt ngào... chân thành đồng tình với cảnh ngộ của họ, chỉ mong họ mạnh khỏe.

      Hứa Hoán lo lắng, Hứa Mạch ở đây, hoàn toàn phải là vấn đề khó ! Nếu như lòng muốn lấy người, bất luận hôn lễ rườm rà cỡ nào, cũng chỉ là hạnh phúc ngọt ngào mà thôi. Chỉ cần Lâm Du thích, ấy nhất định thực được.

      (Còn nữa)

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 41.2


      Editor: Linh Ngọc

      Kiếp trước Lâm Du gả cho người rất xuất sắc. Nhưng Chu Tuyền lại sĩ diện, diễn văn của chú rễ phải đọc trong tiệc cưới trực tiếp bị bỏ . Lúc đó Lâm Du chú ý đến màn này, mà bây giờ Lâm Du ngờ có đoạn này.

      Đợi đến thấy được các mục trong lễ cưới, Lâm Du mới phát , có vài mục mà biết. Nhưng mà lúc này nhắc bỏ , còn kịp.

      Vì vậy, lúc Hứa Mạch chuẩn bị lên, Lâm Du cũng tránh khỏi theo qui trình, đèn chiếu xuống chỗ ngồi.

      "Đầu tiên, rất cám ơn cám bạn và mọi người đến đây vào ngày hôm nay, tôi rất vui khi cùng ngồi chỗ với mọi người, đây là ngày hạnh phút nhất của tôi." Lấy lại tự nhiên sân khấu, Hứa Mạch tay cầm microphone nở nụ cười ấm áp.

      Phong cách lời đầu cũ rích, vì Lâm Du, họ có thể bất cứ điều gì! May mà đám khách mời phía dưới vẫn vỗ tay nhiệt tình, hơn nữa. . .

      Liên Gia Gia cũng vỗ tay? là kỳ lạ! Hứa Hoán lên tiếng lắc đầu. Nếu như người sân khấu phải là Hứa Mạch, vô cùng nghi ngờ, có thể nhịn để nghe tiếp được hay .

      "Tôi tin mọi người điều biết, trong nửa năm qua, tôi xảy ra rất nhiều chuyện." Lời kế tiếp của Hứa Mạch, làm bầu khí trong lễ cưới chớp mắt chuyển từ vui mừng sang lạnh lẽo.

      Người Hứa gia nhìn nhau, lường trước được Hứa Mạch lại chuyện này, càng biết rằng Hứa Mạch lại chuyện gì tiếp.

      Cả hội trường lặng ngắt như tờ, Triệu Tuyết, Phong Tĩnh thậm chí Cố Nhiên, ai nấy vẻ mặt lo lắng nhìn Lâm Du.

      Mặt Lâm Hồng Tín và Tôn Uyển Đình lộ vẻ vô cùng kinh ngạc, bầu khí trở nên kỳ quái. Chuyện gì xảy ra? Hứa Mạch muốn chuyện tay nạn giao thông và trở thành người thực vật sao? Chẳng lẽ muốn đến chuyện Lâm gia đổi dâu? Nếu như vậy, lễ cưới vẫn tiếp tục sao?

      Lâm Nhất Thiến khinh thường hừ lạnh tiếng, khóe miệng nhếch lên. Nếu như Hứa Mạch thực , chính là làm cho Lâm Du mất mặt. vậy lễ cưới đêm nay, nhất định trở thành trò cười. Lúc này đây Lâm Du chết chắc!

      Nghĩ tới đây, Lâm Nhất Thiến đứng dậy khỏi chỗ ngồi, yên lặng qua chỗ Lâm Du. bắt đầu kịp chờ đợi nhìn bộ dáng chật vật của Lâm Du, khẳng định thú vị! Rất tuyệ!

      "Sau tai nạn xe, tất cả mọi người đều cho là tôi tỉnh lại nữa. Ngay cả tôi cũng cho rằng mình mãi mãi nằm giường." Cảm giác được khí của hội trường chuyển biến, nụ cười Hứa Mạch biến mất, ánh mắt rơi vào người Lâm Du, vẻ mặt tự nhiên tiếp tục , "Nhưng mà, mãi đến khi Tiểu Du xuất , tôi ra đây là số phận đưa cho tôi phần quà lớn."

      Câu sau cùng của Hứa Mạch, khiến đa số mọi người thở dài hơi, đều lộ ra ý cười. ra là muốn mượn chuyện này bày tỏ, phải dính tới ân oán Lâm gia, là bọn suy nghĩ nhiều quá!

      Quà tặng? Lâm Nhất Thiến dừng bước lại, dám tin quay đầu nhìn Hứa Mạch. Hứa Mạch đây là ý gì? Bày tỏ với Lâm Du?

      đáng tiếc, sau khi Hứa Mạch , lần thứ hai chuyển biến tình hình, chọc cho người quan tâm và Lâm Du, phập phồng lo sợ.

      Hứa Mạch : "Thành phố D cũng , lớn cũng lớn. là bí mật, ở nơi này giới thượng lưu cũng giấu được. Chẳng hạn như trước đó Tiểu Du là vị hôn thê của Chu thiếu, giống như chuyện tôi xảy ra tai nạn xe cùng em của Lâm Du là có liên quan, giống như hai con của Lâm gia lập gia đình vào cùng ngày, hình như có gì đó đúng?"

      Mỗi trường hợp thay đổi, tất cả mọi người nguyện ý hùa theo Hứa Mạch đôi lời. Vậy mà lúc này, Hứa Mạch mang theo nụ cười và câu hỏi, ngay cả Hứa Hoán cũng dám đơn giản gật đầu hay là lắc đầu. Rốt cuộc họ giở trò quỷ gì? Dự định trước mặt mọi người tất cả mọi chuyện? Như vậy được tốt lắm? Tình hình Lâm Du rất lúng túng?

      ra đó chỉ là bước đệm! Lâm Nhất Thiến an tâm lại, vốn định về chỗ cũ nhưng lại tiếp tục tiếp.

      "Quả thực muốn , tôi cũng biết lý di. Có lẽ là Lâm gia nghĩ, Tiểu Du và Chu Nhị thiếu thích hợp, cho nên đến lúc này mới đổi dâu? Cũng có lẽ là do Chu gia đột nhiên phát thân thế của Tiểu Du có nội tình khác, vì thế bàn bạc lại với Lâm gia?" Hoàn toàn chịu trách nhiệm mình suy đoán, căn bản Hứa Mạch đế ý đả bỏ bom xuống cả hội trường, cười híp mắt vào vấn đề chính.

      "Mặc kệ sau lưng tôi mọi người có câu hỏi gì về hôn lễ này, nhưng từ nay về sau, tôi muốn nghe bất kỳ lời nào nên nữa. Đồng thời, ở đây, tôi trịnh trọng với mọi người: Chỉ cần là Lâm Du, mặc kệ ấy có phải con ruột của tổng giám đốc Dương hay , tôi đều lấy ấy về Hứa gia! Với tôi mà , đời này ấy là thiên sứ độc nhất vô nhị! Trong lúc thời gian tôi khó khăn nhất, ấy vẫn mãi bên cạnh tôi, chăm sóc tôi đến khi tỉnh lại! in sâu vào lòng tôi, là thiên sứ đẹp nhất!" Sau khi Hứa Mạch xong, phòng tiệc bỗng nhiên bắt đầu khởi sắc, truyền đến ít thanh.

      Mà chỗ Lâm Du đứng, ruybăng cánh hoa phất phới, hình ảnh tuyệt đẹp ấy ngăn bước chân của Lâm Nhất Thiến lại.

      Chỉ còn cách Lâm Du vài bước, Lâm Nhất Thiến thể nào bước tiếp được nữa, mở mắt to oán hận trừng mắt nhìn Lâm Du. thể nào! nên tiến triển như vậy! Hứa Mạch ta... là thích Lâm Du sao?

      "Bốp bốp..." Tiếng vỗ tay vang lên, Hứa Hoán, Cố Nhiên, Triệu Tuyết Nhi phối hợp rất ăn ý, thuận lợi dẫn cả bầu khí hội trường trở nên sôi trào.

      " tệ, tốt vô cùng!" Tần Khả Tâm vừa theo ra sức vỗ tay, bên vui mừng . Hứa Chấn Thiên và hứa diệp lỗi đều chuyện, mặt cũng nhất trí tán thành. Nếu như lúc trước, bọn họ vẫn còn căn nhắc, cũng biết cần cẩn thận lựa chọn người con phù hợp. Nhưng Hứa Mạch gặp chuyện may, bọn họ lại có cầu khác, chỉ đồ Hứa Mạch bình an vô là tốt rồi.

      Lâm đứng sân khấu, cũng cần theo qui trình, là đọc diễn văn. Còn hơn Hứa Mạch, lời của đơn giản khiến cho mọi người kinh ngạc. nhìn tới bất cứ kẻ nào, ánh mắt chỉ dừng lại người Hứa Mạch. Khóe môi nhếch lên, lộ ra ý cười nhàn nhạt: "Cám ơn."

      "Nhưng lời này phải là do . Nếu như có em, chỉ sợ bây giờ vẫn còn nằm giường thể cử động." Nụ cười mặt Hứa Mạch càng rực rỡ, trước mặt mọi người bắt đầu thực nghi thức kết hôn.

      Đầu tiên Hứa Mạch đeo nhẫn vào tay Lâm Du, sau đó cầm lấy hai hộp khác hai tay đưa lên: "Cái này đơn thuần muốn em lấy, còn có ba chữ, cũng muốn nhận lấy."

      Ba chữ? phải là ba chữ mà đó chứ? Lâm Du dừng chút, bình tĩnh nhìn Hứa Mạch, chỉ chốc lát nhận ra hai mặt của hôn nhân.

      " ngờ họ lại như vậy, tôi bị làm cảm động chết mất!" Nếu như trước đây, Hứa Hoán còn có chút hoài nghi Hứa Mạch có phải thích Lâm Du. Hay . Thế nhưng từ giờ này khắc này: Hứa Hoán mực tin tưởng: Hứa Mạch là lòng với Lâm Du.

      " hổ là Hứa đại thiếu! Ba chữ em, quá có lòng!" Dường như theo lời Hứa Hoán, Triệu Tuyết Nhi mù quáng cảm động.

      "Quả thực rất có lòng, đặc biệt có lòng!" Đồng thời Phong Tĩnh như thế trong góc phòng nhiếp ảnh gia gật đầu. Tuy rằng Đóa Nhuế có biện pháp ghi hình, nhưng Hứa thiếu đặc cách, bọn họ có thể tiến đến quay chụp làm chuyên mục tư liệu sống. Mà mới vừa rồi màn kia, tuyệt đối là kinh điển giữa kinh điển!

      "Chỉ nghe qua có nhẫn độc nhất vô nhị, lại nghĩ rằng còn có thứ còn hơn nữa. Đại diện cho " em", cuối cùng tôi cũng phục sát đất!" Hứa Mạch còn hơn các chiêu cua , Cố Nhiên lắc đầu, thở dài ngớt đồng thời, bỗng nhiên an tâm. Nếu xác định Lâm Du hạnh phúc, như vậy cũng nên buông xuống triệt để!

      Bị đả kích, Lâm Nhất Thiến biết làm gì. Nhìn lễ cưới của Lâm Du, lễ cưới của và Chu Tuyền càng đáng nhắc đến. Bất luận như thế nào, cũng cam lòng!

      Nếu. . . Nếu khi đó gả đến Hứa gia phải là Lâm Du, mà là , vậy nữ nhân vật chính đêm nay phải là sao? cách nào đè nén, Lâm Nhất Thiến suy nghĩ.

      Chu Tuyền cũng rất vui. Trước mặt mọi người Hứa Mạch nhắc tới Lâm Du vốn là vị hôn thê của , nhưng Chu gia nhưng bởi vì thân thế Lâm Du nên sửa thành Lâm Nhất Thiến... Thực ra cái này cũng đúng!

      Lấy Lâm Nhất Thiến thời gian, trong lòng nghĩ đây là Lâm Du, cho rằng người mình lấy cũng là Lâm Du! cũng là bị Lâm gia tính kế, bị Lâm Nhất Thiến tính kế!

      Hứa Mạch vu khống, là cố ý làm hủy danh tiếng của Chu gia! Kể từ đó, Hứa gia gây phiền phức cho Chu gia, tình cảnh ở Chu gia cũng rất xấu hổ.

      Cảm giác được ánh mắt kì lạ của nhiều người, Chu Tuyền có chút ngồi yên, theo bản năng muốn đứng dậy rời .
      Nhưng mà, ánh mắt cảnh cáo của Chu Chí quét tới, Chu Tuyền vẫn là ngoan ngoãn ngồi xuống lại. Ở Chu gia, ba là chỗ dựa vững chắc duy nhất của , bất luận như thế nào cũng thể làm ba tức giận!

      Tức giận? Chu Chí chỉ là ngồi đây cho có. Trong thương trường, tất nhiên lợi ích là quan trọng nhất, nhưng chữ tín cũng thể bổ qua. Tối nay là lễ cưới của Hứa Mạch, ở đây thiếu nhất chính là thân phận, người có địa vị! Ông có dự cảm, sau khi Chu thị hợp tác có rất nhiều điều khó khăn... Rối loạn vô cùng.

      Ngoài ra, Chu Chí càng chính là truyền thông ở đây. Ký giả, nhiếp ảnh gia. . . Lời vừa rồi của Hứa Mạch e là bị ghi lại. Lần này Chu gia hơi khó khăn rồi đây.

      Phía dưới, sắc mặt của Lâm Hồng Tín và Tôn Uyển Đình thay đổi liên tục, Nếu như Hứa Mạch thực Lâm Du, như vậy, trước khi Hứa Mạch hành động.

      Hết chương 41

    3. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 42


      Editor: Phan Dĩnh Lâm

      Hoàng lão tiền bối tuy có tên trong danh sách khách mời, nhưng xuất của ông cũng khó tránh khỏi ít ánh nhìn chăm chú. Đến khi biết được ông thu Lâm Du làm đồ đệ, mọi người liền nhìn với con mắt khác.

      "Lâm Du là đồ đệ của Hoàng lão tiền bối sao? Đùa à?" Tôn Uyển Đình dám tin, chọc chọc bên người Lâm Hồng Tín, bà luôn cảm thấy đây chỉ là Hứa gia cố ý giữ thể diện cho Lâm Du.

      "Trước kia , bây giờ là phải." Sắc mặt trầm nhìn Lâm Du, Lâm Hồng Tín lắc đầu cái. Sớm biết Lâm Du năng lực như vậy, ông từ bỏ con cờ tốt này!

      Năm đó nếu có Lâm Du, sao ông có thể được ba tính nhiệm, rồi nắm quyền điều hành Bác Dương? Lúc đó ông rất kiêng dè uy nghiêm của ba mình, mọi việc đều cẩn thận, đoán trước ngắm sau, chưa bao giờ sai bước. Nhưng nay

      Rốt cuộc ông còn coi trọng tồn tại của Lâm Du từ lúc nào? Chắc là từ lúc ba qua đời. nhẫn, ngụy trang nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng đến lúc tự do sau phải tự ngược đãi chính mình?

      Có lẽ ngay cả ông cũng ý thức được oán hận Lâm Du tích tụ quá sâu trong lòng. Cho nên đến lúc buông lỏng liền lan tràn, che hết tất cả lý trí của ông.

      tình của Lâm Nhất Thiến chỉ là lỗ hổng. Trong lòng Lâm Hồng Tín biết , cho dù có Lâm Nhất Thiến, sớm muộn rồi ông cũng ra tay với Lâm Du. Bất mãn sớm tồn tại, chẳng qua là ra thôi.

      Vốn là lúc Hứa Mạch tỉnh lại, Lâm Hồng Tín rất nóng lòng, nhưng chẳng hề đem lỗi lầm đỗ lên người mình. Chẳng qua là Nhất Thiến cẩn thận, chỉ phạm cái sai lầm nho , tội đáng chết! Bọn họ chỉ muốn bảo vệ tốt con của mình. tia sám hối!

      Nhưng tới hôm nay, Lâm Hồng Tín mới ý thức được rằng ông bất cẩn đến mức nào. Mặc dù Lâm An Yến chết, giá trị Lâm Du vẫn tồn tại như cũ. Ông nên đem Lâm Du ném ra ngoài quá sớm, nên bỏ qua con cờ vốn nắm trong tay này! Hy vọng bây giờ bắt đầu lại vẫn còn kịp.

      So với Lâm Hồng Tín, sắc mặt Lâm Nhất Thiến càng trầm hơn. còn tưởng rằng, có thể thấy Lâm Du biến thành trò cười. Lại nghĩ rằng, Hứa Mạch những thứ kia chính là vì giúp Lâm Du, hướng tất cả mọi người tuyên bố: Lâm Du là người Hứa Mạch , cho phép coi thường!

      Từ Lâm Nhất Thiến cảm thấy vận mệnh đối với công bằng. Lúc ông nội còn sống đều thiên vị Lâm Du. Vất vả chịu đựng đến khi ông nội chết, cuộc sống của mới dần trở nên thoải mái.

      Lâm Nhất Thiến thừa nhận, mục tiêu theo đuổi Hứa Mach chỉ là đơn thuần. rất thích , nhưng coi trọng nhiều hơn chính là bối cảnh sau lưng Hứa Mạch. tin chắc, chỉ cần đuổi kịp Hứa Mạch hoàn toàn phủi sạch quan hệ với Lâm Du, có thể cao cao tại thượng mắt nhìn xuống Lâm Du, giống như bóp chết con kiến vậy!

      Nhưng Lâm Nhất Thiến có nghĩ tới, cuối cùng vẫn là Lâm Du chiếm tiện nghi! Tại sao ông trời lại đối xử với như vậy! Người đến bên Hứa Mạch trước là mà, thế nào đến cuối cùng, tất cả vinh quang đều biến thành của Lâm Du ?

      Lại lần nữa, Lâm Du đoạt hết thảy của ! Ý niệm mãnh liệt thoáng qua ở trong đầu, Lâm Nhất Thiến cắn môi dưới chặt, trợn mắt nhìn Lâm Du, tầm mắt hận thể giết chết Lâm Du!

      Cảm giác tầm mắt nóng bỏng của Lâm Nhất Thiến, Lâm Du quay đầu, nhìn trở về. Chạm đến ánh mắt tràn đầy ghen tỵ và căm ghét của Lâm Nhất Thiến, Lâm Nhất Thiến bất động thanh sắc, ngoắc ngoắc khóe miệng, chậm rãi lộ ra nụ cười.

      Khiêu khích! Trắng trợn khiêu khích! Tuyệt đối Lâm Du là cố ý! Mưu đồ được lập từ sớm! Lâm Nhất Thiến đứng ngồi yên, hướng đưa qua chất vấn Lâm Du.

      "Nhất Thiến, đừng nghịch ngợm." Kéo tay Lâm Nhất Thiến, Tôn Uyển Đình thuận thế nhìn qua, chỉ thấy phía sau ót Lâm Du. Trong bụng bất đắc dĩ thở dài, Tôn Uyển Đình thấp giọng dặn dò, "Nay khác xưa, thân phận giờ của Lâm Du như trước, thể đắc tội."

      "Mẹ! Là ta cố tình chọc tức con! Con tha ta đâu!" Lâm Nhất Thiến vẫn tức giận như cũ, cũng may còn nhớ rằng phải hạ thấp điệu, nhờ vậy mới khiến người bên cạnh nhìn sang.

      "Được rồi, tỉnh táo lại. Mẹ biết trong lòng con phục, nhưng chuyện này chúng ta cách nào dự đoán. Coi như là Lâm Du đạp phải vận *** chó mới có thể xoay mình!" Lâm Du xoay mình, Tôn Uyển Đình cũng bất mãn hết sức. Nhưng thể chối, vận khí lần này của Lâm Du quả đủ mạnh, đủ đẹp!

      "Phần may mắn này vốn nên thuộc về con!" Nếu như sớm biết Hứa Mạch hồi tỉnh, Lâm Nhất Thiến đời nào đem cơ hội gả vào Hứa gia chắp tay nhường.

      "Dù là vậy nhưng chúng ta cũng phải chậm rãi tìm cách. Con đừng nóng vội, có ba mẹ ở đây, để cho con thua thiệt." đến đây chuyện, Tôn Uyển Đình cũng tự có khảo lượng.

      Thái độ Chu gia biểu đạt rất , gần đây còn trực tiếp tìm tới Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình, ý tứ đều muốn Lâm Nhất Thiến và Chu Tuyền ly hôn.

      Tôn Uyển Đình vốn đáp ứng chuyện này. Nhưng nay nhìn cảnh tượng rạng rỡ của Lâm Du, Tôn Uyển Đình liền nghĩ lại. Nhất Thiến nhà bà nhất định phải có cuộc sống tốt hơn!

      Lâm Du khẽ nhắm mắt lại, mặt thoáng qua tia khinh thường ràng. cái gì cũng nhiều, tiếp tục cùng Hứa Mạch mời rượu quan khách.

      Bởi vì thân thể Hứa Mạch bất tiện, cho dù kết hôn, hai người vẫn ở chung phòng, cứ như lúc trước người lầu kẻ lầu dưới.

      Tuy trong lòng từng của Hứa gia suy nghĩ khác nhau, nhưng ai ra nghi ngờ của mình, chuyện của vợ chồng bọn họ cứ do bọn họ tự giả quyết.

      Sinh hoạt ngày thường của cả hai trước và sau khi cưới đều thay đổi. Khác biệt duy nhất là mỗi ngày sau khi làm việc, đều được ly nước trong linh tuyền.

      Được uống lại thứ nước trong trí nhớ, đầu tiên Hứa Mạch sửng sốt chút. Ngay sau đó hai lời, uống hơi cạn sạch. Mùi vị linh tuyền quả rất tốt, hoài niệm lắm a!

      Thấy Hứa Mạch hỏi cũng hỏi liền trực tiếp uống ly nước lai lịch, Lâm Du nhếch miệng, trong mắt lướt qua vẻ kinh ngạc. cho là ít nhất Hứa Mạch hỏi chút?

      Hứa Mạch đương nhiên mở miệng hỏi động cơ của Lâm Du. tin tưởng , bất kể đưa tới bất kỳ vật gì, cũng cự tuyệt. Phần này tín nhiệm khắc vào xương tủy, như bóng với hình, mãi thay đổi!

      Lâm Du và Hứa Mạch đúng hẹn có mặt trong ngày lễ ra mắt phim mà Triệu Tuyết Nhi đóng vai nữ chính. Dưới bảo vệ của hộ vệ, Lâm Du cố ý mua bắp rang cùng coca cola, khiến hai người ngồi cạnh Cố Nhiên bĩu môi.

      Vì đều vé mời của Triệu Tuyết Nhi nên khó tránh khỏi xuất vị trí ghế liền kề. Bất quá coi như Triệu Tuyết Nhi có lòng, cố ý xếp hai vợ chồng Lâm Du vào hai chỗ ngồi riêng. Cho nên mặc dù Cố Nhiên ngồi cùng hang ghế, nhưng lại cách nhau nhiều chỗ ngồi.

      Tới tham gia lễ ra mắt hoặc là diễn viên tham gia trong phim, hoặc là phóng viên, các nhà phê bình, nếu chính bạn bè thân thuộc trong nội bộ... mọi người đều lòng tới vì điện ảnh. Ai lại giống như Lâm Du ôm bắp rang cùng coca cola, là gai mắt.

      Cũng may cả hai đến tính là sớm, lúc vào rạp chiếu phim ánh đèn tối xuống. Cho nên có bao nhiêu người nhận ra thân phận của họ. Cố Nhiên biết cũng là ngoài ý muốn vì cậu vừa vặn tiến vào phía sau hai người.

      Phong Tĩnh chỉ tới có người, Cố Nhiên ngược lại. Trong tay cậu có rất nhiều vé mời, ngoại trừ mấy tấm còn dư trong tay, cái cậu kín đáo đưa cho Hứa Hoán, những cái khác cậu hiếu kính mẹ cùng bà nội.

      Mẹ và bà của cậu là người phim, đặc biệt là phim tình cảm lãng mạn. Mà Triệu Tuyết Nhi đóng ngay bộ phim đúng thể loại Cố Nhiên xem thường nhất, toàn hình ảnh lãng mạng, tình chân thành... Cố Nhiên và Hứa Hoán chính là quá nhàn rỗi, có chuyện gì làm nên mới cố mà đến xem.

      Hứa Hoán tới sớm hơn Cố Nhiên. Rốt cuộc cũng thấy Cố Nhiên xuất , liền tức giận: " coi phim điện ảnh cũng tới trễ, sao đợi đến hết phim rồi tới?"

      "Tớ đến phòng vệ sinh mà! Nào nghĩ tới vừa ra liền đụng phải hai vị kia!" Hướng vị trí thời của Lâm Du cùng Hứa Mạch bĩu môi, Cố Nhiên thấp giọng ủy khuất , "Cậu cũng biết mà, có họ của cậu ở phía trước, tớ chỉ dám chậm rãi theo phía sau thôi."

      "Còn dám ngụy biện?" Bỏ mặc Cố Nhiên ủy khuất, Hứa Hoán cười lạnh , "Có gan cậu đến ngắt lời tớ ?"

      "Đương nhiên tớ có can đảm đó, cho nên mới tới trễ mà!" Nếu là Hứa Hoán, Cố Nhiên nhất định phải tiến lên ngắt lời. Nhưng đổi Hứa Mạch, cậu tình nguyện làm tiểu đệ đàng hoàng theo ở phía sau.

      "Hai vị thiếu gia náo nhiệt." Ngay cả thanh ăn bắp rang của Lâm Du cũng giảm xuống rồi! Phong Tĩnh bất đắc dĩ lắc, mở miệng nhắc nhở.

      Cả hai liền ngậm miệng, nữa. Ngẩng đầu lên, nghiêm túc cẩn thận xem phim.

      (Còn nữa)

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 42 (tiếp theo)

      Editor: Phan Dĩnh Lâm
      Lâm Du đoán quả sai, Triệu Tuyết Nhi vào vai chính bộ phim này rất đẹp mắt, đủ khiến người xem rơi nước mắt. Mà Triệu Tuyết Nhi khi biểu diễn, luôn biết tròn biết méo khiến người ta ấn tượng cực kỳ sâu sắc.

      Nghe vang lên tiếng vỗ tay như sấm, Triệu Tuyết Nhi đứng lên, mặt đầy mừng rỡ nhìn về Lâm Du.

      Mà Lâm Du nghe được ít lời khen chân thành. tán dương hướng về phía Triệu Tuyết Nhi gật đầu cái.

      Người xem chậm rãi tản , Triệu Tuyết Nhi kích động chạy tới: "Chị, đạo diễn bảo em đến hỏi, chị có thời gian ? Chúng ta làm tiệc ăn mừng!"

      "Diễn tệ, phản hưởng cũng rất tốt, quả nên làm tiệc ăn mừng." Ngoại trừ đạo diễn ra, chỉ có Triệu Tuyết Nhi biết là người đầu tư. Cho nên khi Triệu Tuyết Nhi đến, Lâm Du nghĩ cũng nghĩ, liền lấy thẻ ngân hàng đưa ra, "Bất quá chị . Mọi người ăn mừng , chị trả tiền!"

      "Tại sao có thể để cho chị trả tiền? Em trả là được rồi!" Mặc dù tiền nhiều bằng Lâm Du, nhưng trả bữa cơm, Triệu Tuyết Nhi vẫn trả nổi.

      "Chị là người đầu tư, người thể đến, đây là tâm ý của chị." Mắt thấy đạo diễn ngừng nhìn sang hướng bên này, Lâm Du trì hoãn nữa, thúc giục Triệu Tuyết Nhi nhận thẻ ngân hàng.

      Nhưng mà vô luận như thế nào Triệu Tuyết Nhi cũng chịu nhận. Dĩ nhiên biết Lâm Du là người đầu tư, nhưng căn bản Lâm Du có xuất qua ở Studios. Ai cũng đoán già đoán non, biết chủ đầu tư là ai.

      Rất nhiều lời đồn đãi nỗi lên, đến Triệu Tuyết Nhi cũng nhịn được hoài nghi, cũng phải nhân vật tự mình đầu tư tự mình diễn trong truyền thuyết, ngay cả thử vai cũng có liền được giao vai nữ chính cách đường đường chính chính, đến cả cũng có chút tin.

      Mặc dù ekip làm bộ phim này rầm rộ nhưng Triệu Tuyết Nhi vẫn rất cảm kích cơ hội khó cầu này. Được xuất màn ảnh rộng là điều hề dễ dàng. Huống chi còn là người mới, nếu có Lâm Du nâng đỡ, căn bản thể xa con đường thuận lợi như vậy!

      Đến cuối vẫn là Hứa Mạch ra mặt giải quyết vấn đề. Trực tiếp phái vệ sĩ đưa cả ekip đến quán cơm, còn tiền bạc tính vào .

      Trong lòng Triệu Tuyết Nhi, Hứa Mạch và Lâm Du là thể. Khi Lâm Du cho thẻ ngân hàng, trực tiếp liền cự tuyệt nhưng khi Hứa Mạch phái vệ sĩ , cũng dám có bất kỳ ý kiến gì. Khí thế của Hứa Mạch quá lớn, hoàn toàn dám phản bác, chỉ có ngoan ngoãn nghe lệnh.

      Mang theo vệ sĩ của Hứa Mạch qua phía đạo diễn, Triệu Tuyết Nhi thân phận của Hứa Mạch, chỉ người đầu tư có an bài khác, vô cùng xin lỗi vì thể theo mọi người cùng nhau ăn mừng, mời mọi người ăn cơm coi như bồi tội...

      Bất kể Lâm Du có viện cớ hay , chỉ bằng hành động hào sảng mời khách như vầy, đạo diễn hề mang chút tức giận. Ngược lại, với người đầu tư cũng quen, chỉ là trong lúc vô tình biết được thân phận của Lâm Du, mới gặp qua lần thôi.

      Đề nghị mời Lâm Du cùng là ý nghĩ nông nổi nhất thời. Bị Lâm Du cự tuyệt, vừa vặn như ý mong muốn. có mặt người đầu tư, ngược lại bọn họ càng nhàn nhã. Nghĩ như vậy, mặt đạo diễn đầy lơ đễnh khoát khoát tay, khách sáo hàn huyên hai câu, vẫy bàn tay lớn cái, mang theo cả đoàn ăn cơm.

      Ngay từ lúc phim kết thúc, Hứa Hoán cùng Cố Nhiên liền bồi bà nội Cố và mẹ Cố ra về. Hai vị trưởng bối đối với bộ phim tối nay rất hài lòng, liên tục khen Cố Nhiên có lòng, nhắc Cố Nhiên nhớ lần sau dẫn hai người họ coi tiếp...

      "Mẹ, lần này là con ngẫu nhiên biết diễn viên chính mới có được mấy tấm vé đấy. Lần sau chắc dễ dàng như vậy đâu" Cố Nhiên có hứng thú đối với việc xem phim, cậu mới lãng phí thời gian vào vấn đề này. Nếu hai người muốn xem phim tìm ba cậu an bài được sao? Lại cứ nhắm vào cậu thế này mới đau chứ!

      "Vai chính? Nam chính hay nữ chính? Nghe con thế mẹ chợt nhớ tới, nữ chính nhìn hơi quen mắt. Là người con nhận đó à?" Mẹ Cố thuận miệng , có ý định miễn cưỡng cậu. Bất quá Cố Nhiên trả lời, quả thực làm bà tò mò.

      "A… phải là nữ chính chứ? kia xinh đẹp, là người tốt!" Bà nội Cố gật đầu liên tục, khen dứt miệng, "Tiểu Nhiên à, đó là đối tượng của con phải ? Nếu yên lành, con nhà người ta sao lại mời con đến xem bộ phim do mình thủ vai chính? Nhất định có vấn đề!"

      "Mẹ, bà nội! phải như hai người nghĩ đâu..." Có vấn đề là vấn đề gì chứ? Cố Nhiên dở khóc dở cười, liền muốn giải thích.

      "Bà nội Cố, mẹ Cố, đúng như hai người đó! Vé mời trong tay Cố Nhiên đúng là do nữ chính đưa cho cậu ấy. Hai người bọn họ học cùng trường đại học, đương nhiên là biết nhau rồi." Hứa Hoán tuyệt đối là bạn xấu. Dĩ nhiên, mục đích chủ yếu của là hỗ trợ Cố Nhiên thoát khỏi đại phiền toái.

      " sao? Tiểu Nhiên ơi, kia tên gì? Rảnh rỗi mời ấy về nhà ngồi chút..." Tinh thần bà nội Cố nhất thời tỉnh táo, nắm tay Cố Nhiên, gật gật đầu.

      Mẹ Cố đứng bên mặt đầy đồng ý, thỉnh thoảng còn phụ họa theo.

      Hãm hại huynh đệ! Liếc nhìn Hứa Hoán mặt đầy hả hê cái, Cố Nhiên vẻ mặt đau khổ giải thích: " phải vậy! Triệu Tuyết Nhi là con nhà họ Triệu. Con và ấy quen, nhiều lắm chỉ gặp mấy lần, ngay cả bạn bè bình thường cũng bằng."

      "Triệu gia?" Bà nội và mẹ Cố nhìn nhau cái, hồ nghi , "Là bé lúc trước bị ôm nhằm à?"

      "Cũng có thể phải!" Giới thiệu xong thân phận của Triệu Tuyết Nhi, Cố Nhiên nhân cơ hội tỏ quyết tâm, "Đúng rồi, bà nội, mẹ, đến Triệu gia, con trịnh trọng thanh minh với hai người, thông gia cái gì đó với ai con cũng có thể tiếp nhận, nhưng tuyệt đối phải là Triệu Linh Lộ! Hai người cũng đừng hiểu lầm rồi nhận sai con dâu đó!"

      "Triệu Linh Lộ?" Bà nội cùng mẹ Cố trố mắt nhìn nhau. Bọn họ chọn người con dâu này lúc nào? Hơn nữa lúc trước Tiểu Nhiên cũng kiên quyết chấp nhận kết hôn, cho nên căn bản họ bận tâm chuyện này a!

      Cố Nhiên nặng nề gật đầu cái, khoanh hai tay, trịnh trọng : "Con tuyệt đối muốn ta!"

      Hứa Hoán bổ sung: "Là như vầy, Triệu Linh Lộ tung tin khắp nơi rằng Cố Nhiên là vị hôn phu của ta. Cho nên..."

      Sắc mặt bà nội Cố và mẹ Cố nhất thời chìm xuống, Hứa Hoán cũng biết, cần phải thêm nữa "Cho nên... ". Tránh tầm mắt hai vị trưởng bối, Hứa Hoán cho Cố Nhiên cái ánh mắt.

      Cố Nhiên chớp mắt mấy cái, mặt đầy nghi ngờ. Làm gì giờ? Điều gì nên cậu đều hết rồi.

      Hứa Hoán bất đắc dĩ đỡ cái trán. Cố Nhiên – cái người này lúc nào cũng than phiền bị hãm hại, sao lại suy nghĩ chút “dụng tâm lương khổ(*)” của ? Đến cả chung thân đại của cậu cũng phải bận tâm, “huynh đệ” tốt như dù có đốt đèn lồng cũng tim ra!

      (*) Phải dùng nhiều tâm tư trí lực để suy tính lại

      Vô luận trong bụng oán thầm Cố Nhiên như thế nào, Hứa Hoán vẫn nghĩa khí tiếp tục : "Bà nội Cố, mẹ Cố, bỏ qua thân thế Triệu Linh Lộ , chúng ta cần cân nhắc nhân phẩm của ta. Theo con được biết, ta và Cố Nhiên ngay cả bạn bè bình thường cũng phải nhưng lại mặt dày tuyên bố Cố Nhiên là vị hôn phu của ta. Loại tâm địa bất lương này tương tự như Lâm Nhất Thiến lúc trước theo đuổi họ của con í, có khi còn hơn..."

      Cuối cùng cũng sáng tỏ ý tứ Hứa Hoán, Cố Nhiên lập tức phối hợp la ầm lên: " sai! Triệu Linh Lộ và Lâm Nhất Thiến còn là bạn tốt, thường xuyên cùng tiến cùng thủ, cá mè lứa!"

      Suốt đời Triệu Linh Lộ cũng biết, chính do tình huống này mà hình tượng của ả trong lòng hai vị trưởng bối Cố gia xấu đến mức tận cùng, thể nào sửa đổi.

      Bên kia, Lâm Du cùng Hứa Mạch bị cản lại. Ý tứ Phong Tĩnh rất đơn giản, muốn vì hai người làm bài phỏng vấn.

      "Bài phỏng vấn?" Đối với Lâm Du mà , điều này cần thiết. Con đường mà từng bước bày ra lên nửa, rất nhanh thôi có thể trực diện đối mặt với Lâm gia!

      " Được đấy! thành vấn đề." Nhưng Hứa Mạch lại trực tiếp đáp ứng. Phối hợp với Lâm Du, cử động trả thù của hiển nhiên quá chậm. Bất quá liên quan, vui vẻ phụng bồi Lâm Du trở nên mạnh mẽ.

      "Chủ yếu là nhằm vào hôn lễ của hai người." Phong tĩnh che giấu chút ý đồ nào, thần sắc thản nhiên , "Truyền thông những ngày gần đây rất hứng thú đối với những lời mà Hứa đại thiếu ở tiệc cưới. Tôi suy nghĩ, trước tiên nên “tiên hạ thủ vi cường (**)”, trực tiếp đưa tin, hơn nữa đúng lúc coi như chính diện tuyên bố ra bên ngoài, diệt sạch mọi tin đồn có."

      (**) Ra tay trước để dành được lợi thế, trở thành kẻ mạnh

      "Tin đồn?" Lâm Du cười, "Tôi còn tưởng rằng, có Hứa đại thiếu ở đây, ai dám tùy tiện viết loạn chứ."

      " Mặc dù Hứa gia “quyền đại thế lớn”, nhưng tuyệt thiếu đối thủ cạnh tranh. Nếu , Hứa đại thiếu cũng ra chuyện ngoài ý muốn. Thôi liều mạng đánh trận đẹp mắt." Phong Tĩnh vừa vừa lấy ra mấy phần báo cáo đưa cho Lâm Du cùng Hứa Mạch.

      phải là tin tức nổi bật gì, nhưng nó lại có tính khuếch tán cao. Mấy nhà báo chủ yếu săn những tin bắt mắt, hấp dẫn, nhắm thẳng vào Hứa Mạch và cảm tình bất hòa của chị em Lâm gia, quan hệ uẩn khuất với Chu Tuyền, rồi tứ giác tình...

      "Trí tưởng tượng phong phú!" Tùy ý xem nội dung tờ báo, vẻ mặt Lâm Du hờ hững, "Viết rất chân thực, ngay cả tôi còn muốn tin tưởng đó là ."

      " hy vọng phần tin này là ." Tâm tình mang thêm mấy phần mất hứng, tay cầm tờ báo rung lên, "Cái gì mà Lâm Du cùng Chu Tuyền là tình đích thực, còn trở thành kẻ người thứ ba chen vào đoạt ái? Tiểu Du nhà ta thề non hẹn biển với Chu Tuyền lúc nào? Còn thề nguyền sống nữa chứ!"

      "Khụ khụ." Phong Tĩnh hắng giọng cái, xụ mặt, nghiêm trang , " ra đơn thuần viết về tình của Chu Tuyền, còn có Hứa đại thiếu cùng Lâm Nhất Thiến từng nhau thắm thiết. Còn viết hai người (HM và LNT) vì sinh hận, vượt qua sống chết để chứng minh tình kiên trinh thay đổi. Mà chung quy Lâm Du chỉ là kẻ đáng thương, người hy sinh, bị lừa gạt trở thành bia đỡ đạn..."

      Phong tĩnh kể, phản ứng của Lâm Du quá lớn. Hứa Mạch ngược lại, nụ cười mặt biến mất, mặt lạnh : "Tra!"

      Thủ phạm nhất định phải tra, nhưng ra cũng khó đoán. Trong lòng Lâm Du hiểu , phương hướng điều tra Hứa Mạch cũng chỉ gói gọn trong vài người.

      Cùng lúc đó, ngoại trừ tin tức của Đóa Nhuế, Hứa Mạch và Lâm Du còn tham gia chương trình truyền hình.

      Đài truyền hình, người chủ trì, nhân viên làm việc đều thuộc mình quản lí... đường đầy đèn xanh chiếu xuống, Hứa Mạch và Lâm Du lần đầu tiên cặp tay xuất ở trước mặt công chúng, làm sáng tỏ, tin tức quả là càng ngày càng nóng!

      "Cá nhân tôi cảm thấy, căn bản cần nhiều lời, ai cũng có thể nhìn ra rằng hai vị rất hạnh phúc." Hai người vừa đến, người chủ trì liền cười ha hả nhiệt tình khen.

      " ra tôi chưa từng nghĩ tới việc tham gia chương trình truyền hình để chứng minh tình cảm của mình." Hứa Mạch bình tĩnh ngồi ở chỗ đó, nụ cười mặt giống như xuân, gió đập vào mặt, hết sức vui vẻ.

      (Hết)

    5. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 43


      " lời lòng, ngay từ đầu tôi định trực tiếp mời luật sư. Như Tiểu Du đấy, hoạt động tạp chí bát quái cũng dễ dàng, ai cũng cần kiếm tiền nuôi gia đình. Suy nghĩ lại, vì sống qua ngày mà đưa tin lá cải, cũng phải tốn ít tế bào não." Giọng Hứa Mạch đầy nhạo bang, có thể nhận ra được đối với chuyện này rất bất mãn.

      Lâm Du có biểu gì. vốn thích việc mình bị hàng nghìn con mắt cùng lúc nhìn chăm chú. Tham gia chương trình là do Hứa Mạch quyết định, chỉ thuận theo thôi.

      "Tần suất xuất mặt báo của hai bạn hề thua kém đại minh tinh chút nào." Người chủ trì cười, tiếp, "Trước đó tôi xem qua rất nhiều tin tức về hai vị. Quả hai người rất xuất sắc, rất xứng đôi.”

      "Chị đến chuyện Tiểu Du đoạt giải nhất cuộc thi dương cầm quốc tế phải ? Quả , Tiểu Du rất ưu tú, danh tiếng ở đại học D cũng rất tốt. Lần trước tôi đến trường đón Tiểu Du về nhà, nghe được ít bạn học ngầm gọi Tiểu Du là “nữ thần”, khi ấy tôi cảm thấy rất bất ngờ." Đem chuyện qua sơ lược, hiển nhiên trọng điểm là tán dương Lâm Du.

      " ra Hứa đại thiếu chỉ mới biết đến danh hiệu của “nữ thần” của chúng ta gần đây thôi. Tôi từng nghe danh của bà Hứa từ sinh viên của đại học D, phỏng chừng có hơn hai ba năm rồi đấy." Người chủ trì cổ động .

      "Tôi rất nuối tiếc vì nhận biết Tiểu Du sớm hơn. Nếu như thời gian có thể quay trở lại, tôi nhất định trực tiếp nằm vùng ở cổng trường, sau đó tạo cuộc gặp gỡ tình cờ đầy lãng mạn." Hứa Mạch cười tiếng, sợ phiền phức nêu giả thuyết.

      Cạn lời! phát mỗi lần chỉ cần Hứa Mạch mở miệng, não dường như xoắn lại, phản bát được từ. Cũng may là người chủ trì linh lợi chuyển đổi bầu khí, tránh tình huống nhạt nhẽo.

      Tiếp đó mọi thứ đều giao hoàn toàn cho Hứa Mạch. Lâm Du chỉ thỉnh thoảng bị gọi tên, chỉ cần trả lời vài lời coi như xong chuyện. Hứa Mạch chống đỡ mọi thứ cách hoàn mỹ điểm sơ hở.

      Lúc từ đài truyền hình ra, Lâm Du cố ý nhắm mắt lại lắng nghe mấy lời nghị luận xung quanh. có những lời xì xào bàn tán khó nghe, tựa hồ mỗi nhân viên làm việc đều bị Hứa Mạch thu mua thành công, ngoài miệng đều là lời khen.

      " thuận lợi như thế chứ?" Thấy ánh mắt Lâm Du nhìn về mang theo hồ nghi, Hứa Mạch lơ đễnh cong ngón tay gõ cái lên tay vịn xe lăn, " và em vốn phải là đại minh tinh, lấy ở đâu ra nhiều nghi ngờ cùng chửi rủa? Chẳng qua chỉ là có người phía sau an bài thôi. Trong đài truyền hình có người của bọn họ, dĩ nhiên thế chủ động vào tay ta. Nếu như đổi lại địa bàn này là của bọn họ, tình cảnh giờ khác."

      Bọn họ? Bắt được trọng điểm trong lời Hứa Mạch, Lâm Du hỏi " biết người tung tin tức là ai rồi à?"

      " nghĩ là em cũng biết." Hứa Mạch trực tiếp ra tên họ, cười nhàng nhìn Lâm Du.

      " nhất định là bọn họ." Suy đoán chủ quan, dĩ nhiên Lâm Du nhận định là mấy người kia. Nhưng khi chưa tìm ra chân tướng, nhất định oan uổng bất kì kẻ nào.

      "Chỉ sợ là em thất vọng rồi. Lâm gia cùng Chu gia đều có nhúng tay." Hứa Mạch vểnh mép, giọng có chút lạnh, "Lâm gia biên đạo câu chuyện tình của cùng Lâm Nhất Thiến, Chu gia bịa đặt chuyện tình thanh mai trúc mã tốt đẹp của em và Chu Tuyền. Em thấy ý đồ chân chính của bọn họ là gì?"

      Lâm Du im lặng. Lâm gia cử động rất dễ hiểu, ý đồ ràng: Lâm Nhất Thiến dự định chiếm lại Hứa Mạch! Bất quá, Chu gia bên kia... có chút hợp với lẽ thường.

      Lâm Du cho là có giá trị lợi dụng đối với Chu gia, cũng cho là Chu gia mà đối đầu với Hứa gia. biết hồ lô của Chu gia chứa thuốc gì!

      Thấy Lâm Du lời nào, Hứa Mạch cũng truy hỏi, "Gần đây Lâm gia gió êm sóng lặng cho nên nhịn được ra tay rồi. Nghe Bác Dương bận bàn mối làm ăn lớn, nếu như thành, tổn thất đâu."

      " Ừ." Gần đây Lâm Du bắt đầu tiếp xúc với ít nguyên lão Bác Dương, họ đều là thuộc hạ đắc lực của Lâm An Yến lúc còn sống, đối với Lâm Du rất gần gũi.

      Bác Dương có động tĩnh, Lâm Du biết, nhưng có cản trở. Lâm Hồng Tín muốn mượn khoản làm ăn này để củng cố vị trí tỏng tài Bác Dương, nhưng thực tế hề đơn giản như ông ta tưởng.
      Kiếp trước, lúc này Lâm Du gả cho Chu Tuyền, Lâm Nhất Thiến tiến vào Hứa gia. Mối làm ăn lớn này cũng xuất , bất quá dù cho Lâm Hồng Tín tranh thủ cỡ nào cuối cùng đều biến thành công cóc. Đối tượng mà Lâm Hồng Tín muốn hợp tác là người nhà họ Tần, nhà mẹ đẻ của Tần Khả Tâm, nhà ông ngoại Hứa Mạch!

      " chắc chắn mối làm ăn này thành." Hứa Mạch vừa liền cười tiếng, "Bác Dương sắp ngã nhào, Lâm gia sợ là được nhàn nhã."

      Kiếp trước Tần gia đáp ứng hợp tác với Bác Dương, lý do rất đơn giản: Hứa Mạch bị Lâm Nhất Thiến làm hại biến thành người thực vật. Mà lần này, nhìn Hứa Mạch lộ vẻ cười tuấn, Lâm Du khỏi thở dài hơi trong lòng. Tiếp xúc nhiều với Hứa Mạch liền phát vô hại như vẻ bề ngoài. Lâm gia còn gặp phiền toái dài dài.

      Phim mà Triệu Tuyết Nhi đóng tỉ lệ xem rất cao, doanh thu phòng bán vé cũng tệ. Dù tiền Lâm Du thu được chưa chất đầy két sắt nhưng cũng đủ đè chết editor rồi. Bộ phim kế tiếp còn bội thu hơn, tiền ào ào chui vào túi Lâm Du.

      Hơn hẵn Triệu Tuyết Nhi, Thiên vương Tần Nam quả là “cái tên bán vé”, phim có tham gia đều cần lo về doanh thu, các rạp đều sốt vé.

      Bữa tiệc toàn những đạo diễn trứ danh, diễn viên tên tuổi... Lâm Du từ chối được, đành diện trang phục lộng lẫy cùng Hứa Mạch tham dự.

      "Ơ, họ, chị dâu, hai người tới rồi!" Vừa thấy Hứa Mạch cùng Lâm Du xuất , Tần Nam liền chạy tới.

      Lâm Du sững sốt. với Tần Nam trước kia từng gặp mấy lần, thái độ Tần Nam chưa bao giờ như hôm nay, mỗi lần đều là cao cao tại thượng, mặt cảm giác. ra diện mạo của Thiên vương Tần Nam là thế này! Khoan , vừa nãy Tần Nam mới vừa kêu “ họ” và “chị dâu” sao? Tiệc cưới của cùng Hứa Mạch cũng chưa từng thấy Tần Nam xuất ...

      " họ biết đâu, dạo này em bận bù đầu bù cổ! Ngay cả khi nằm bệnh giường em cũng chỉ có thể đến thăm hai lần." Tần Nam vừa vừa nháy nháy mắt, khuôn mặt lấy lòng biểu lộ ra ngoài.

      Tần Nam đỉnh đạc xong, cũng đợi Hứa Mạch phản ứng, liền quay đầu nhìn về Lâm Du: "Còn có chị dâu, xin lỗi! Tiệc cưới của chị em dự định tham gia, nhưng ông nội cho . Còn em mà tham gia nhất định đưa tới hỗn loạn, chỉ toàn phá rối! Vậy nên em mới vắng mặt đó! Lễ vật em quỵt đâu"

      Lần đầu tiên biết “Thiên vương” Tần Nam ăn khách nhất nay lại là người Tần gia! Ban đầu còn tưởng rằng, Tần Nam, họ Tần là trùng hợp thôi.

      " hai lần? Thế nào lại nghe mẹ kể, mấy ngày đầu lúc biết ta gặp chuyện, có người mỗi ngày đều chạy bệnh viện khóc lóc om sòm bên giường bệnh của . Hóa ra người đó phải là chú à. còn tưởng tình nghĩa em của với chú mấy năm nay sâu đậm như vậy..." Tần Nam có tham gia tiệc cưới, chuyện này Hứa Mạch có thể lý giải. Lấy danh tiếng Tần Nam, nếu xuất tại tiệc cưới của và Lâm Du, nhất định gây náo loạn. Bất quá Tần Nam che che giấu giấu ăn bừa bãi, Hứa Mạch liền khách khí vạch trần.

      "Ai khóc chứ? Còn đặc biệt khóc lớn nữa sao? Mất mặt như vậy?" Tần Nam hai tay chắp ở sau lưng, trái phải nhìn bốn phía, chỉ hận bắt được ai làm bia đỡ đạn.

      "Mẹ còn , bởi vì thời điểm khóc quá thương tâm bị mọi người thấy được. Sau đó sợ hãi bị đem làm trò cười, liền trốn mất dạng." Hứa Mạch tiếp tục đào bới kiện lúng túng của Tần Nam.

      của đúng là! Sao lại kể lại chuyện này chứ? Sắc mặt Tần Nam nhất thời thay đổi, phình mặt, nhìn trái nhìn phải, chuyển sang với Lâm Du: “Chị dâu à, chúng ta phải lần đầu tiên gặp mặt, cần phải giới thiệu chi cho rườm rà.”

      Nhìn đỏ mặt lên, Lâm Du giúp giải vây: " Ừ, cần."

      "Em rồi, chị dâu là người tốt!" So với Hứa Mạch nể mặt, thái độ của Tần Nam đối với Lâm Du liền vươn lên tầm cao mới. Nhân tiện thương lượng chuyện đứng đắn, "Đúng rồi chị dâu, bộ phim em sắp đóng đàn thiếu nhà đầu tưm chị muốn tham gia ?"

      "Được a, thiếu bao nhiêu?" Tần Nam tham gia đóng phim, tuyệt đối sợ vắng khách! Mà đương lúc trong tay Lâm Du có dư thừa vốn, tự nhiên có hứng thú rồi.

      Biết là chị dâu có tiền mà! Tần Nam nghiêng người sang, đưa lưng về phía mọi người, hướng Lâm Du dựng ngón tay lên lên.

      Lâm Du sáng tỏ gật đầu, phá lệ đáp ứng dứt khoát.

      Mỉm cười nhìn Tần Nam cùng Lâm Du chuyển động cùng nhau, Hứa Mạch kéo tay Lâm Du: "Đừng có cái gì cũng hỏi liền đưa tiền. Dù là em ruột cũng phải tính toán ràng! Huống chi là em bà con? cùng tên tiểu tử này thân đến mức đó, cần chừa cho mặt mũi."

      "Chú ấy khóc vì đấy." Chỉ dựa vào điểm này, Lâm Du có thể chắc chắn, Tần Nam cùng Hứa Mạch quan hệ phi thường thân cận. So sánh thái độ Tần Nam lúc trước đối với cùng nay hoàn toàn bất đồng, Lâm Du có thể kết luận, Tần Nam cùng Hứa Mạch rất thân thiết.

      Tần Nam quẫn bách, giơ tay che mặt. rất muốn nhắc lại chuyện này, quá mất mặt! Chị dâu là cố ý! Cố ý trả thù vì trước kia bất kính đây mà!

      Biểu của nhất thời chọc cười Hứa Mạch: "Được rồi! Xem xét việc chú ấy khóc lóc thành tâm như vậy, giúp lần này."

      Từ tiệc ăn mừng ra, Lâm Du cùng Hứa Mạch liếc mắt liền thấy Hứa Hoán tới đón.

      Lâm Du còn chưa mở miệng, liền nghe Hứa Mạch lên tiếng : "Có trò hay để nhìn."

      (Còn tiếp)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :