1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã là người thực vật - Vân Nhất Nhất

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 70

      Editor: Phan Dĩnh Lâm


      ràng là Hứa Mạch về bên phe Lâm Du. Biểu vô cùng thẳng thừng của làm cho họ và chị dâu của ả ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Bởi vì liên quan đến Lý Mộng nên quan hệ giữa bọn họ với Hứa Mạch trở nên vô cùng gay gắt.

      Mắt thấy người nào giúp mình, Lý Mộng ủy khuất, khẽ cắn răng xoay người chạy .

      "Xin lỗi." Vội vã xin lỗi với Hứa Mạch xong, cả nhà họ của ả ta nhanh chóng đuổi theo ả.

      Lâm Du kinh ngạc nhìn Hứa Mạch. Tần Khả Tâm là của Tần Nam, cũng là của ta. Thế tại sao hai người họ lại thân cận nhỉ?

      " ta coi Lý Mộng như em ruột." Nhìn ra nghi ngờ của , Hứa Mạch giải thích.

      ra là như vậy. Lâm Du sáng tỏ, truy cứu cái vấn đề này nữa.

      Nếu tới vườn bách thú nhất định phải thăm mấy chú gấu mèo này. Vừa vặn Lý Mộng cũng rời , bên tai thanh tịnh ít. Hai người họ tiếp tục hoàn thành cuộc hành trình.

      Rất nhanh Tần Nam nhận được tin tức về người em họ thân Lý Mộng này. Mặc dù từ khi cậu bước chân vào vòng giải trí rất ít khi trở về nhà lớn, nhưng cũng trở ngại gì. Đối với tin Lý Mộng đến, nhà họ dĩ nhiên gì nhiều. Nhưng ba mẹ của Tần Nam lại rất bất mãn.

      Tựa hồ Lý Mộng đem tất cả mọi người coi thành kẻ ngu. Mục đích ả rời cũng như là trở về quá mức ràng. ả đơn thuần vô tội, có ý đồ, dưới tình huống này ra cũng có mấy người tin tưởng.

      Là mợ của Hứa Mạch, thái độ của mẹ Tần rất ràng, lập trường cũng rất vững vàng. Ở trong mắt bà, khác có thể xứng đôi với Hứa Mạch hơn Lâm Du. Chỉ có Lâm Du mới có tư cách đứng bên cạnh Hứa Mạch.

      Mẹ Tần và Tần Khả Tâm có quan hệ rất gần gũi, tình cảm cũng tệ. Hai người mẹ thường xuyên hẹn dạo phố, nếu thường gọi điện chia sẻ với đối phương về tình hình gần đây của mình. Đối với người cháu dâu này, bà cũng rất hài lòng. Ngoại trừ người vợ được Hứa Mạch công nhận này, hai người chị chồng em dâu bà để những khác có cơ hội quấy rối. Dù là Lý Mộng cũng được.

      Sau khi nhận được điện thoại than vãn của mẹ mình, Tần Nam chạy đến phòng làm việc của Hứa Mạch ngay.

      "Đáng đời! Giờ mà ta còn trưng cái bộ dối trá đó ra làm quái gì! Đừng là mẹ em, ngay cả bác hai ruột của ta còn oán trách ta quá nhẫn tâm mà." Tần Nam bĩu môi khinh thường.

      ra trước đó Tần Nam tuy ưa gì Lý Mộng lắm nhưng cũng đến mức độ ghét. Dù sao công việc của cậu quá bận rộn, cũng tiếp xúc nhiều với ả ta, vì chắc chắn ả leo lên được vị trí “chị dâu tương lai” nên cậu cũng quan tâm lắm.

      Thời điểm họ gặp tai nạn, tuy cậu có bất mãn vụ ả ta “phủi mông bỏ ” nhưng cậu cũng bất ngờ. Bởi lẽ, Lý Mộng cũng phải bạn của họ, thích đến thích là chuyện bình thường. Chính miệng Tần Nam từng dùng những lời này để khuyên mẹ mình. Đó đơn thuần là lời khuyên mà là suy nghĩ trong lòng cậu.

      Cậu chỉ chán ghét Lý Mộng của tại. Nghe mẹ cậu , Lý Mộng chạy đến Tần gia khóc lóc, giả bộ đáng thương xin lỗi bà nội, thẳng là ả có lỗi với Hứa Mạch, nên chọn rời tại thời điểm thương tâm đó.

      Chó má! Cậu thể nhịn được nên văng tục ngay trong điện thoại. Vào khoảnh khắc đó, Lý Mộng tiến thẳng vào danh sách đen của cậu.

      "Thái độ của ông bà ngoại thế nào?" Đối với Lý Mộng, Hứa Mạch hoàn toàn để ý tới. Nhưng hy vọng Lý Mộng lại lừa gạt ông ngoại và bà ngoại của mình, cũng muốn ông bà vì chuyện của mình mà bận tâm nữa.

      "Đương nhiên là vui, hận thể tống cổ ta ra khỏi nhà! xin lỗi sao? Lý Mộng cho là chỉ với lời xin lỗi là có thể dàn xếp ổn thỏa, coi như chưa từng có chuyện gì sao? họ, hình như em cho biết, lúc hôn mê, Tần gia vì chuyện của mà mà xảy ra bất hòa với nhà họ Lý đúng ? Lúc ấy, chính miệng bà nội hỏi Lý Mộng, hỏi ta xem ta có đồng ý ở lại chăm sóc . Khi đó ai ép buộc ta cả, nay càng có ai đồng tình với ta!" Tần Nam kể lại tình trạng khi đó lại cho Hứa Mạch nghe.

      Lúc đó, bác sĩ chẩn đoán Hứa Mạch có thể là người thực vật suốt đời là tiếng sét đánh thẳng vào hai nhà Hứa và Tần. Bên nhà họ Hứa bận rộn tìm kiếm danh y khắp mọi nơi, hy vọng có thể cứu Hứa Mạch. Còn bên Tần gia phụ giúp mọi thứ có thể, suy tính chọn Lý Mộng thành người chăm sóc Hứa Mạch.

      Thời gian ả ta ở nhà họ Tần rất dài, hơn nữa ả còn rất có tài dỗ dành trưởng bối, khiến bọn họ tin tưởng mọi điều ta . Khi đó, ả suốt ngày chạy đến bên cạnh Hứa Mạch, bên người lại chưa từng xuất những khác, vậy nên họ nghĩ rằng chuyện hai người thành đôi cũng chỉ là chuyện sớm muộn thôi. Bất quá, chuyện sớm muộn này chết yểu khi Hứa Mạch gặp tai nạn.

      Trưởng bối nhà họ Tần lựa chọn hỏi Lý Mộng là vì trong lòng họ hy vọng ả bỏ rơi Hứa Mạch, nhưng trong lòng họ chưa từng có ý nghĩ ép buộc ả đến bệnh viện chăm sóc . Mọi người chỉ muốn lấy được câu trả lời xác định từ miệng ả ta. Nếu đúng như Lý Mộng , ả lòng dạ Hứa Mạch, vậy cho dù sau này có chuyện gì xảy ra, trưởng bối bọn họ cũng lo lắng và suy tính cho tương lai ả chu toàn.

      Nào ngờ Lý Mộng lại làm cho bà nội Tần thất vọng. Sau khi nghe chính miệng ả trả lời rằng "con muốn về nhà" loại ả ra khỏi danh sách cháu dâu nhà mình.

      Lý Mộng chọn lúc Hứa Mạch gặp khó khăn nhất mà rời , ở trong mắt bà nội Tần, đó khác nào là hành vi của kẻ phản bội. Bọn họ chỉ trích Lý Mộng đúng, nhưng cũng thể đối xử với ả như xưa.

      Ngày Lý Mộng rời khỏi thành phố D, ông nội Tần ở trong thư phòng cả ngày, còn bà nội Tần nhốt mình trong phòng khóc trận. Bà khóc vì tiếc nuối, cũng phải do căm ghét, chẳng qua là bà thấy khó chịu nhưng ra được, cháu ngoại của bọn họ cứ nhu vậy mà bị bỏ rơi. Cho dù là người từng nó chết sống lại đó cũng chỉ là lời đầu môi chót lưỡi thôi.

      Ngay tại phòng khách nhà họ Tần, sắc mặt tất cả mọi người đều tốt. Lại nghe lầu loáng thoáng truyền tới tiếng khóc của bà nội Tần, bà Tần đứng ngồi , xấu hổ đứng lên chỉ trích Lý Mộng ngay trước mặt những người ở đó.

      Nghe đến đây, vẻ mặt Hứa Mạch có chút nghiêm túc, kèm theo đó là lạnh lẽo kinh người.

      "Vào ngày đó, vì em có ở thành phố D nên biết chuyện này. Nếu như có em ở đó, Tần gia tuyệt đối đến nổi như vậy. Cũng chỉ là vứt miếng da trâu bẩn thỉu, cần gì phải thương tâm chứ? Phải an mừng chầu lớn mới đúng!" Đổi lại là lúc khác, cho dù Lý Mộng có chết Tần Nam cũng chẳng để tâm. Nhưng ả ta lại cố tình lựa chọn rời khỏi ngay lúc cả nhà đau khổ về chuyện của họ, cậu thể tha thứ được!

      Nếu gọi là sát muối lên vết thương của nhà họ Tần gọi là cái gì? Ngày thường ông nội bà nội tin tưởng Lý Mộng như vậy, lòng coi ả như cháu dâu mà thương . Nếu chỉ dựa vào danh nghĩa cháu ruột của dâu trưởng nhà họ Tần sao ả có thể muốn gì được nấy như thế chứ!

      Hành động đó gây tổn thương rất lớn đối với trưởng bối nhà họ Tần. Có lẽ khi đó Lý Mộng cũng thèm để ý cho nên mới cách dứt khoát. Nhưng nay, Lý Mộng lại trở lại lần nữa, muốn nhận được thương như lúc ban đầu đừng có mơ.

      "Hôm nay tan việc, cùng Tiểu Du đến Tần gia ăn cơm." tiếp tực về chủ đề có liên quan đến Lý Mộng nữa, Hứa Mạch đột nhiên .

      "Được đó! Thấy hai vợ chồng chị về, ông nội bà nội nhất định rất vui. Chờ em chút, em gọi điện về nhà báo tiếng." Tần Nam là làm ngay, cậu lấy điện thoại gọi về nhà lớn.

      Nghe tin Hứa Mạch cùng Lâm Du muốn tới dùng cơm, bà nội Tần cực kì vui vẻ, thúc giục Tần Nam hỏi về khẩu vị của Lâm Du để bà phòng bếp chuẩn bị trước.

      "Bà nội, cần khoa trương như vậy đâu! Mặc dù chị dâu hơi lạnh lùng chút nhưng rất dễ chiêu đãi." Tuy chỉ là chuyện qua điện thoại nhưng bà nội Tần vẫn rất khẩn trương, Tần Nam dở khóc dở cười .

      "Chị dâu con cũng là người trong nhà, sao có thể qua loa được." Bà nội Tần tuy khiển trách Tần Nam nhưng vẫn quên chính , ra lệnh Tần Nam phải hỏi ràng chi tiết khẩu vị của Lâm Du.

      "Bà nội xinh đẹp của con ơi, nỡ lòng nào bà lại làm khó cháu trai quý này của bà thế! Làm sao con biết khẩu vị của chị dâu được chứ! Con chuyển máy cho họ, bà trực tiếp hỏi ảnh luôn nha!" Đối mặt với những lời khiển trách của bà nội Tần, Tần Nam giơ tay đầu hàng, đưa điện thoại di động cho Hứa Mạch.

      Bên điện thoại truyền đến tiếng cười khanh khách của của bà ngoại mình, Hứa Mạch biết chắc rằng tâm tình của bà rất tốt. Biết bà ngoại lòng hoan nghênh và Lâm Du, Hứa Mạch cũng từ chối, nghiêm túc trả lời hết tất cả mọi vấn đề mà bà hỏi.

      Chờ đến khi Hứa Mạch cúp điện thoại, Tần Nam mặt đầy thần bí kề tai : " họ à, cũng đừng quên Lý Mộng cũng ở nhà đó!"

      "Tiểu Du có thể giải quyết." Lời nhắc nhở ngầm này của cậu, Hứa Mạch nghe hiểu. Nhưng nhìn thấy cảnh tượng lúc ở vườn bách thú, Hứa Mạch có chút nào lo lắng cho Lâm Du.

      "Em có cảm giác có chuyện gì đó mà em biết. họ ơi, kể cho em nghe !" Giọng của họ rất chắc chắn, cậu nghe thấy là biết có vấn đề rồi. Thiệt là tò mò mà!

      Hứa Mạch cũng trả lời Tần Nam, ngược lại hỏi cậu: "Hôm nay chú có việc gì làm sao?"

      " họ à, em là em họ ruột thịt của đó, sao cứ chèn ép em hoài vậy? cho người ta có thời gian nửa ngày để nghỉ ngơi nữa!" Tần Nam suy sụp xụ mặt xuống, tức giận oán trách: "Coi như em là nghệ sĩ kiếm ra tiền nhiều nhất của chị dâu chăng nữa cũng phải cho em nghĩ ngơi chứ!"

      "Buổi tối cùng nhau trở về ăn cơm." xong câu đó, cúi đầu xuống làm tiếp công việc còn dang dở.

      Bị Hứa Mạch làm lơ, Tần Nam cứng ngắc đứng ở đó. hồi lâu sau, cậu yên lặng cầm điện thoại di động lên, ra khỏi văn phòng của . Đúng là ỷ lớn hiếp mà! Em họ đúng là sinh vật đáng thương nhất đời này!

      Nghe Hứa Mạch thông báo phải đến nhà họ Tần dùng cơm, Lâm Du thể đồng ý.

      Tần Nam nhờ xe trở về Tần gia. Lấy danh tiếng của cậu tại, tự mình lái xe là hành động sáng suốt nhất. Vậy nên, sau khi đưa cậu đến Hứa thị người đại diện nhanh chân chuồn mất.

      Bởi vì hai vợ chồng Hứa Mạch sắp đến nên khí của Tần gia giờ rất náo nhiệt. Bà nội Tần ra lệnh cho tất cả mọi người đều trở lại nhà lớn. Còn người mặt dày mày dạn Lý Mộng cũng thay bộ trang phục lộng lẫy, mang bộ dáng chủ nhân ngồi ở phòng khách.

      Trước kia ả cũng như vậy, chưa bao giờ ý thức được mình chỉ là người ngoài. Khi đó, bởi vì mọi người đều cho rằng ả ta là vợ tương lai của Hứa Mạch nên ai có bất kỳ dị nghị gì. Nhưng bây giờ, Lâm Du là vợ của Hứa Mạch, Lý Mộng còn quay trở lại làm náo loạn như vậy nữa. Đúng là biết xấu hổ mà!

      Bà nội Tần chính là người tức giận nhất. Khi xưa bà thích Lý Mộng bao nhiêu, ngày nay bà ghét ả ta bấy nhiêu. Hoàn toàn nể mặt Lý Mộng, bà nội Tần ngay trước mặt tất cả mọi người: "Chờ hồi Tiểu Du tới, các con phải nhiệt tình chút. Tuy đứa này hơi lạnh lùng nhưng phải là xấu, lại rất lương thiện, tuyệt đối xứng đôi với Hứa Mạch nhà ta."

      "Dạ. Mà mẹ ơi, chị ba biết bé Du qua nhà ăn cơm nên chị có điện thoại tới. Chị ấy con bé giỏi chuyện lắm, cũng giỏi giao thiệp, sợ chúng ta cảm thấy Tiểu Du đủ lễ phép!" Tiếp lời bà nội Tần là mẹ của Tần Nam. Tần Khả Tâm dặn dò bà rằng hãy chiếu cố Lâm Du, nhưng cho dù chị chồng bà bà cũng giúp đỡ khi cần thiết.

      "Mẹ biết rồi! Đứa bé Tiểu Du này mọi người cũng nên gặp mặt. Nó đồng hành cùng Tiểu Mạch vượt qua khoảng thời gian gian nan nhất, đáng giá để chúng ta đối đãi tốt. Đặc biệt là ông đó ông già, hồi Tiểu Du tới ông phải thu cái bộ mặt lạnh này lại cho tôi, kẻo hù con bé chạy mất khổ." Vừa xong, bà nội Tần nhéo lên tay ông nội Tần cái.

      Ông nội Tần là người rất nghiêm túc, mặt lạnh như tiền khiến con cháu sợ hãi. Giờ này khi vợ mình chỉ đích danh nhắc nhở, ông cũng nổi giận, gật đầu đồng ý. Như vậy, có thể chứng minh được rằng ông coi trọng Lâm Du thua gì bà nội Tần.

      Ngồi ở bên, Lý Mộng cảm thấy rất khó chịu. Cho dù ả vô cùng thành khẩn kiểm điểm với mọi người rồi, nhưng hình như người nhà họ Tần ai chịu tha thứ cho ả. Tuy ngoài miệng họ nhưng mà ả biết, họ là oán trách ả.

      " ơi..." Người duy nhất có thể giúp ả chỉ có ruột của ả - bà Tần.

      Bà Tần lắc đầu, khẽ thở dài. Bà cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ! Trong trường hợp này, nếu bà mở miệng chuyện lập trường trở nên rất lúng túng. Vì Lý Mộng, người nhà họ Tần tỏ thái độ vui với bà rồi.

      Mắt Lý Mộng ngấn lệ ủy khuất nhìn về phía của mình.

      "Con theo ." Sợ Lý Mộng phá hư bầu khí, bà Tần quyết định lôi ả ra chỗ khác. Lý Mộng cũng muốn rời nhưng do lực đạo của bà Tần quá lớn, ả đành phải rời khỏi phòng khách.

      Nhìn hành động của ả và con dâu lớn của mình, bà nội Tần bĩu môi, đáy mắt thoáng qua tia vui. Đến nước này rồi mà còn viện cớ này nọ, mặt dày chịu .

      "Mẹ, Tiểu Mộng nó biết lỗi rồi. Nó cũng chỉ là đứa nên mới hiểu chuyện." Thấy mẹ chồng mình ngày càng bất mãn cháu này, bà giải vây.

      "Tôi biết chứ. Dù sao nó cũng phải là đứa nhà chúng ta, cần gì chúng ta phải hỗ trợ dạy dỗ. Tôi chỉ hy vọng Lý đây phải biết chừng mực, đừng có dỡ thói tiểu thư ở nhà người khác." Lần này bà nội Tần công khai bất mãn đối với Lý Mộng rồi!


      Hết chương 70

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 71
      Editor: Phan Dĩnh Lâm



      Bầu khí trong phòng khách Tần gia rất yên lặng, tất cả mọi người đều nhìn về phía bà nội Tần. Bọn họ vẫn cho rằng bà thích Lý Mộng nhất, hơn nữa, vào thời điểm Lý Mộng khóc lóc trước mặt bà vẫn thấy bà trở mặt. Ai ngờ rằng bà chỉ là bà thèm thôi. Tuy bà công khai bất mãn với ả nhưng có nghĩa ả có thể leo lên đầu bà ngồi.

      Thấy thái độ của bà nội Tần kiên định như vậy, con trai trưởng của bà há hốc mồm rồi nhắm mắt lại. So với Lý Mộng gia đình ông vẫn hơn.

      Chẳng qua là vợ ông luôn bên tai rằng sau khi trở về, Lý Mộng rất đau lòng và khóc ngừng, ông sợ phiền toái nên mới đồng ý giúp đỡ. Nhưng mà bây giờ ngay cả mẹ của ông cũng ưa ả, ông thể đứng về phe mẹ mình.

      Chỉ còn có họ của ả là đứng ngồi yên. Người xưa có câu: “Đánh kẻ chạy ai đánh người chạy lại”, thế tại sao giờ Lý Mộng quay đầu hối cải mọi người lại tha thứ cho em ấy? ràng là bà nội giận cá chém thớt!

      Dù trong lòng ta có bất mãn chăng nữa cũng dám ra. Ở trong ngôi nhà này, bà nội lớn nhất, ngay cả ông nội cũng dung túng tất cả. Vậy nên, chọc ai chứ thể chọc bà nội mất hứng.

      Khi hai vợ chồng Hứa Mạch đến hai cháu Lý Mộng cũng chuyện xong, ả nở nụ cười rực rỡ quay trở lại ngồi ghế sa lon ở phòng khách.

      Thấy Hứa Mạch và Lâm Du vào, Lý Mộng đứng lên đầu tiên, cười tươi rói qua chỗ của Hứa Mạch rồi : "Hứa Mạch, đến rồi, bà ngoại chờ rất lâu rồi đấy! nhanh đến đây trò chuyện cùng bà ."

      Hứa Mạch để ý đến Lý Mộng, nắm tay Lâm Du đến trước mặt ông bà cụ Tần.

      Tuy thấy Hứa Mạch thèm nhìn đến mình nhưng sắc mặt Lý Mộng vẫn đổi, uốn người muốn qua đó nhưng lại bị Tần Nam chặn lại.

      "Ấy da, xin chào người lâu gặp!" Ngăn bước chân của Lý Mộng lại, Tần Nam cợt nhã : " chào hỏi tôi à? Ở nước ngoài thú vị ? Có tìm được “bạch mã hoàng tử” của đời chưa?"

      Trong tất cả những người của Tần gia Lý Mộng ghét Tần Nam nhất. Mất hứng liếc Tần Nam, lúc này ả liền muốn vòng qua cậu. Nếu chọc được chỗ khác thôi!

      "Nè, chờ chút! Chớ có vội mà, bằng hai ta trò chuyện lát nào." khi Tần Nam muốn chặn người nào đó đương nhiên cậu tùy tiện cho người kia thoát thân.

      Lướt nhìn quanh bốn phía, khi chắc chắn ai để ý đến Lý Mộng ngay lập tức xệ mặt xuống, thấp giọng : "Tránh ra! Hai chúng ta có gì để ."

      "Sao lại thế được! Tôi còn muốn nghe kể về những nơi ăn chơi sa đọa gần đây của nữa mà! Chắc biết đâu, sao khi lời nào mà bỏ , nhà họ Tần của chúng tôi đột nhiên rất tĩnh lặng bởi vì còn người nào dùng lời ngon tiếng ngọt đổi trắng thay đen nữa." Tần Nam cố tình châm chọc Lý Mộng, để xem ả ứng phó ra sao.

      muốn tiếp tục đôi co cùng Tần Nam, ả bèn giơ tay muốn đẩy cậu sang chỗ khác.

      Tần Nam cực kì khoa trương lùi về phía sau bước dài, tránh tay của ả như tránh tà: "Trời ạ, rốt cuộc có biết xấu hổ hay ? biết “nam nữ thụ thụ bất thân” hả? phải là thích họ của tôi sao? Sao giờ lại động tay động chân với tôi? Đừng là do giờ tôi trở thành ảnh đế nên muốn đổi đối tượng nhá. Tôi khuyên , sớm từ bỏ ý định đó , tôi thích đâu!"

      Phải kỹ thuật diễn xuất của đương kim ảnh đế làm sao mà dỡ tệ được. Với cả lần này cậu diễn sinh động đến vậy, sợ gì có người xem. Ngay cả Lý Mộng cũng bị cậu làm cho bối rối.

      "Tiểu Mộng, con làm cái gì vậy?" Bà Tần vội vàng tới.

      ", con có... Là ta..." Ả trăm miệng cũng thể bào chữa, chỉ vào Tần Nam muốn tố cáo. Thiệt là oan uổng mà, đời nào ả lại táy máy tay chân với Tần Nam. Ngược lại là Tần Nam muốn khi dễ đúng hơn.

      "Được rồi được rồi." Thấy Lý Mộng còn muốn giải bày, sắc mặt của bà Tần cực kì khó coi. Dĩ nhiên là bà biết đời nào ả thích Tần Nam. Tần Nam là ai? Là “quái vật” thể tin cậy được của nhà họ Tần! Những lời xuất phát từ miệng của nó tin được mấy phần. Tiểu Mộng đúng là biết thức thời, đắc tội ai chịu, lại đắc tội Tần Nam làm chi biết!

      "Nhưng mà con..." Lý Mộng rất ủy khuất. ràng cái gì ả cũng liên quan, ả ngoan ngoãn ngồi ở vị trí cách xa Hứa Mạch nhất rồi còn gì.

      "Nếu như muốn gọi điện thoại cho ba mẹ con tới thành phố D đón con về nhà ngay lập tức con hãy đàng hoàng ngồi ở đây. Im lặng, làm điều gì cả và tốt hơn hết treo nụ cười ngọt ngào lên mặt của con ngay cho ." Giọng của bà Tần rất thấp, đủ để chỉ có bà và Lý Mộng mới có thể nghe.

      "Con..." Lý Mộng cắn răng, hung hăng trợn mắt nhìn Tần Nam. Ả bỏ qua cho Tần Nam. Hãy đợi mà xem!

      Tần Nam lơ đễnh nhún nhún vai, về phía gần ghế sa lon mà Hứa Mạch ngồi. Chẳng qua chỉ là cậu cho Lý Mộng cái dạy dỗ nho , cảnh cáo ả đừng sinh nữa thôi. Nếu như Lý Mộng còn tiếp tục “chấp mê bất ngộ”, vậy đừng trách cậu vô tình.

      Nhìn Tần Nam tới, trong đầu những người còn lại của nhà họ Tần đều là dấu chấm hỏi to đùng. Hai người này đùa cái gì thế? Lý Mộng lại “táy máy tay chân” với Tần Nam sao? thể tin được!

      " có biện pháp. Mị lực của ảnh đế quá lớn, muốn cản cũng thể cản nổi." Tần Nam mặt dày giải thích.

      "Khục khục." Ba Tần uống nước liền bị sặc: “"Tiểu tử thối”, con bậy bạ cái gì đấy?"

      "Ba à, đừng gọi con bằng “tiểu tử thối” trước mặt mọi người chứ. Như vậy hạ thấp danh dự của con đó." Nghiêm chỉnh chỉ chỉ vào Lâm Du, Tần Nam kháng nghị.

      Hạ thấp danh dự? Ba Tần gì, tức giận liếc Tần Nam, sau đó tiếp tục uống nước.

      "Tiểu Nam đúng đó. Giá trị con người của nó tại rất lớn. phải người tầm thường nào cũng có thể với tới được." Vào thời khắc mấu chốt, vẫn là bà nội Tần công khai bảo vệ Tần Nam. Dĩ nhiên phải là do bà công nhận danh hiệu ảnh đế của Tần Nam nên mới làm như vậy, mà là vì Tần Nam biết cách ngăn Lý Mộng lại cách đúng lúc.

      Đừng tưởng rằng bà thấy, ra Lý Mộng hề “táy máy tay chân” với Tần Nam mà là muốn chạy đến chỗ Hứa Mạch. Đối với việc ả ta chưa từ bỏ ý định, bà nội Tần thầm bĩu môi. Có đứa cháu ngoại dâu Lâm Du này rồi con lâu bà mới coi trọng Lý Mộng!

      "Vẫn là bà nội của con “ minh thần võ” nhất!" Lấy được tán dương của bà nội, Tần Nam gật đầu, chút khách khí .

      Cả đám lời chống đỡ, chỉ có bà nội Tần cười vỗ Tần Nam cái: "Chỉ có con biết cách dỗ bà nội vui vẻ."

      Lý Mộng tức muốn chết. Chắc chắn là Tần gia trả đũa ả, muốn ả dễ chịu đây mà.

      "Tiểu Du à, đều là người trong nhà cùng ăn bữa cơm thôi. Con đừng quá khách khí." Bên kia, mẹ Tần thần sắc ôn hòa hướng về phía Lâm Du .

      "Dạ." Quả Lâm Du giỏi tiếp lời trưởng bối. Mẹ Tần có ý “mở đường” cho nhưng vẫn “đứng tại chỗ” chuyện.

      Mẹ Tần cũng thèm để ý, vui mừng nhìn Lâm Du, thở dài : "Quả nhiên Tiểu Du rất nhu thuận, đúng là đứa trẻ khiến người khác thích. Mẹ của cháu ngày thường mãi cứ với mợ rằng con ngoan hiền thế nào. Mợ cũng mong thằng bé Tần Nam cũng tìm được cho mợ con dâu như con tốt biết mấy!"

      "Mẹ đúng tâm điểm rồi đó. Chuyện con tìm vợ chị dâu giúp con lo liệu là đúng rồi. Chị dâu là bà chủ của con, chừng nào chị ấy đồng ý con mới có thể chuyện đương được." Tần Nam lợi dụng đúng cơ hội xen vào .

      "Con chen mồm vô làm gì? Con lo cố gắng tìm bạn , đem trách nhiệm đẩy cho chị dâu mình là sao? biết hồi trước ai quen đống bạn ta? Khi đó sao nghe con ông chủ cho con đương vậy?" Nghe Tần Nam xong, mẹ Tần liền giận chỗ phát tiết. Từ đến lớn, có mấy lần Tần Nam ngoan ngoãn nghe lời đâu. Nếu phải tại nó làm dưới trướng Tiểu Du biết giờ bà phải lo lắng đến mức nào rồi.

      "Con lén quen bạn lúc nào? họ có thể chứng minh, con tuyệt đối vô tội!" Tần Nam xong liền đem Hứa Mạch đẩy ra ngoài.

      “Tên "tiểu tử thối” này, đừng có mang họ con ra làm bia đỡ đạn. họ con hiểu chuyện hơn con nhiều, cưới được Tiểu Du làm vợ khiến mọi người ai cũng hài lòng. Khi nào con đẫn cháu dâu tốt như chị dâu của con về bà mới công nhận con là đứa cháu hiếu thuận." Nghe Tần Nam nhắc tới Hứa Mạch, bà nội Tần hai lời liền làm núi dựa cho cháu ngoại.

      "Bà nội à, nội đừng thiên vị như vậy chứ. Sao con lại hiếu thuận rồi? Bây giờ họ cùng chị dâu có thể tới nhà ăn cơm đều là công lao của con đó! Sao nội ghi công mà lại ghi lỗi cho con rồi! chịu đâu!" Nơi nào có Tần Nam bầu khí nơi đó rất náo nhiệt. Giờ phút này cũng ngoại lệ.

      "Nhất định phải ghi lỗi. Bởi vì mỗi lần con phạm sai lầm đều có thể làm bà nội tức chết được. Về phần họ và chị dâu con tới nhà ăn cơm, con tính lừa bịp ai đó? Nếu họ con đề cập tới, sợ rằng ngay cả con cũng về nhà nữa, có phải ? Còn dám chạy đến trước mặt nội giành công, muốn bị đánh hả?" Bị Tần Nam chọc cho tâm tình vui vẻ, bà nội Tần cố tình làm vẻ tức giận giơ tay lên muốn đánh Tần Nam.

      " họ, cứu mạng!" Đối mặt với bà nội Tần, Tần Nam chút do dự lựa chọn hướng Hứa Mạch cầu cứu. Ông nội chắc chắn giúp cậu, những người còn lại cũng phải là đối thủ của bà nội, chỉ có họ mới có thể cứu cậu khỏi tay bà nội thôi.

      Hứa Mạch nhúc nhích, chỉ nhìn sang rồi lành lạnh : "Đáng đời!"

      " họ, sao có thể nhẫn tâm như vậy? Lồng ngực của em như bị cắm đao, sâu đau, máu chảy đầm đìa..." Cậu cố làm ra vẻ che ngực đảo ở ghế sa lon, vẻ mặt giống như thống khổ hô.

      "Tần Nam, chú có thể nhận vai diễn mảng cổ trang, tôi với Cố Nhiên tiếng." Mọi người trong phòng khách ai cũng sững sờ, chỉ có Lâm Du là nghiêm túc chấm điểm cho cậu thôi.

      "Chị dâu ơi, chị có thể chuyện." Tần Nam nghe thế nào cũng cảm thấy những lời Lâm Du vừa là khen ngợi.

      Ngay sau đó, chân Tần Nam bị đá cái. Lực đạo rất lớn, đau tới mức cậu phải kêu lên.

      " cần chuyện?" Hứa Mạch “tự tiếu phi tiếu(*)” nhìn Tần Nam.
      (*) Như có như .

      " có, có. Nếu chị dâu có lời gì cứ việc , có điều gì dặn dò cứ với em. Em bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ, tuyệt hai lời." Ôm bắp chân bị Hứa Mạch đá trúng, Tần Nam trách móc liệt răng rút ra hơi lạnh.

      Mắt thấy Tần Nam biết, Tần gia cả đám bật cười. Cũng Hứa Mạch có thể trấn áp Tần Nam, từ chính là như vậy.

      Lý Mộng nhưng là chút cũng cười nổi. Vốn là nên vui vẻ, nên cao hứng Tần Nam bị trấn áp. Có thể Hứa Mạch cũng phải là vì ra mặt, mà là vì Lâm Du. Vừa mới đều bị Tần Nam khi dễ thành như vậy, cũng thấy Hứa Mạch giúp ...

      Bữa cơm tối này, nếu bỏ qua Lý Mộng tổng thể rất vui vẻ. Ông nội Tần quả nhiên rất nghe lời vợ, hề xụ mặt xuống. Mặc dù sắc mặt có chút cứng ngắc, nhưng đây là điều rất hiếm thấy rồi. Những người còn lại cần phải rồi. Có bà nội Tần làm núi dựa, thêm mẹ Tần chiếu cố, Hứa Mạch cùng Tần Nam làm “tả hữu hộ pháp”, chỉ có người mắt mù mới dám đắc tội Lâm Du.

      Bà Tần dự định tìm cơ hội bắt lỗi Lâm Du. Kết quả là bà dứt khoát bỏ ngay ý nghĩ đó, ngoan ngoãn dùng cơm.

      Tần rất bất mãn. Cho dù là Hứa Mạch hay là Tần Nam, cũng chẳng thế nào thích được. Thấy em họ của mình bị đắt nạt, rất bực bội. Nhưng cùng lắm cũng chỉ là phần tử có tiếng , nếu muốn là bị xem như khí.

      "Đây nè Tiểu Du, con ăn nhiều chút." bàn cơm, chén trước mặt Lâm Du là chất thức ăn cao nhất. bên là bà nội Tần gắp cho , bên còn lại mẹ Tần cũng khách khí. Sao có thể ăn hết đây trời!

      Hiển nhiên vấn đề này cần Lâm Du phải suy tính. Biết rằng no, Hứa Mạch tự nhiên trút đồ ăn từ chén của sang chén của , rồi nhanh chóng “tiêu diệt” hết tất cả số thức ăn đó.

      Bà nội Tần cùng mẹ Tần hiểu ý cười tiếng, nhìn Lâm Du với ánh mắt từ ái. Quả nhiên Hứa Mạch rất thích vợ bé này, thế phải cố gắng nhanh chóng sinh đứa bé kháu khỉnh mới được.

      Bị hai vị trưởng bối nhìn chăm chú như vậy, sắc mặt Lâm Du đỏ ửng, dần cúi thấp đầu xuống.

      Tình cảnh này quá mức nhứt mắt, cơ hồ Lý Thiến muốn bẻ gãy đôi đũa trong tay ngay. Người ngồi ở vị trí đó vốn là ả. Nếu ả mà rời còn lâu Lâm Du mới có cơ hội chen chân vào.

      Giờ phút này, sắc mặt của Lý Mộng rất khó coi và đương nhiên là Tần Nam thấy được. Cậu rất có ý vị nâng ly hướng về phía ả cách khiêu khích và thị uy.

      Lý Mộng buông đũa vang lên tiếng “ba”. Đúng là khinh người quá đáng mà!

      "Tiểu Mộng, nếu con ăn xong rồi về phòng trước ." Vẫn do bà Tần ngăn cản Lý Mộng nổi tính tiểu thư lên. Nếu để cho ả làm ầm lên vào lúc này con mặt mũi mà lưu ả lại nơi này nữa.

      Mặt ả nhăn nhó nhưng cuối cùng vẫn cố gắng gượng cười. Ngồi yên tại vị trí, : "Con vẫn chưa ăn xong."

      Tần Nam cười khinh thường, tuy lớn nhưng cũng đủ khiến mọi người trong bàn ăn nghe thấy.

      Lý Mộng thầm nghiến răng, đè nén lửa giận, cố mỉm cười. Ả để cho Tần Nam được như ý nguyện, tuyệt đối rời cách dễ dàng được. Ả cứ ngồi lì ở chỗ này đó, xem ai làm gì được ả.

      Đối mặt với hành động này của Lý Mộng, cả nhà họ Tần cũng biết gì. Thế rốt cuộc ả ăn cơm xong chưa? Nếu chưa ăn xong ả buông đũa làm gì? Làm bộ mặt đó cho ai xem? Nếu ăn biến, họ Tần tuyệt giữ người lại.


      Hết chương 71
      thuyt thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 72
      Editor: Phan Dĩnh Lâm



      " Lý, nếu như cảm thấy thức ăn vừa miệng, mời xuống bàn, cần phải miễn cưỡng chính mình như vậy." Bà nội Tần nhàng “góp ý”.

      Lý Mộng ngẩng đầu lên, thức ăn mới vừa cho vào trong miệng giờ nuốt cũng được mà nhả ra cũng xong. Lần này ả trở về, bà nội Tần còn thân mật kêu qua tiếng "Tiểu Mộng" nữa, mỗi lần thấy đều gọi ả là " Lý”, lịch nhưng xa cách.

      Lần này trở về, ả muốn cải thiện mối quan hệ tốt đẹp với bà nội Tần như lúc xưa. Nhưng trước mắt hiệu quả quá . Bà nội Tần ghi hận ả, thèm quan tâm ả lấy lòng thế nào.

      Giờ này bị Bà nội Tần đuổi ngay trước mọi người, Lý Mộng trầm mặc chút, nước mắt lưng tròng nhìn về phía bà nội Tần: "Bà ngoại, con..."

      "Hình như Lý kêu sai rồi. Tôi phải bà ngoại của Lý. Nếu muốn Lý có thể gọi tôi là “bà nội Tần”." Lúc mới bắt đầu, Lý Mộng gọi là "bà nội Tần". Nhưng về sau, vì ả có phát sinh tình cảm với Hứa Mạch nên ả chuyển sang gọi bà là bà ngoại. Lúc trước bà thèm để ý, nhưng nay được.

      Lần này Lý Mộng khóc. Lần này ả bất chấp, mặc kệ tình huống có phù hợp hay .

      Tình cảnh lúc này rất khó coi. Sắc mặt bà nội Tần hoàn toàn trầm xuống, mất hứng nhìn sang bà Tần.

      "Cha, mẹ, mọi người, xin lỗi. Con mang nó trở về phòng trước." Bà Tần cũng nghĩ tới Lý Mộng khóc vào lúc này. Bà nhanh chóng lôi cánh tay Lý Mộng lên lầu.

      Lý Mộng muốn rời . Ả rất muốn nghe theo lời mình, tiếp tục dùng bộ dáng đoan trang, miệng mỉm cười ngồi nơi đó nhưng giờ nhịn được nữa rồi. Oan uổng quá mà! Ả chị hận tại thể đuổi Lâm Du ngay lập tức thôi.

      Hất tay bà Tần ra, Lý Mộng cố chấp ngồi đó, sau đó la ầm lên: “Người phải là ta!"

      Người mà ả chỉ là Lâm Du. Lúc này ông nội Tần tức giận vỗ bàn cái, mặt tối sầm lại giáo huấn: " quá quắc!"

      "Ông ngoại đúng. ta đúng là quá quắc mà! ta dựa vào cái gì mà gả cho Hứa Mạch? Dựa vào cái gì ngồi ở chỗ này? ta thừa lúc vắng mà vào, bất quá cũng chỉ là đồ thay thế. Nếu phải em ta hại Hứa Mạch đâu có vì xảy ra tai nạn xe cộ mà biến thành người thực vật nằm giường lâu như vậy chứ! Căn bản ta xứng ngồi ở chỗ này!" Tâm tình Lý Mộng có chút kích động, toàn những lời khó nghe. ta bây giờ như “oán phụ”, hoàn toàn khác lạ với hình tượng ả gầy dựng trước kia.

      " ấy xứng, xứng sao?" Hứa Mạch lạnh lùng mở miệng, giọng điệu châm chọc và khinh thường.

      "Hứa Mạch!" Lý Mộng cam lòng xoay người nhìn , chỉ vào Lâm Du mà giải thích: "Em tận mắt thấy ta nhận chi phiếu, đồng ý rời . ta đến bên chỉ vì tiền."

      "Chi phiếu?" Tần Nam kinh ngạc lên tiếng. Có ý gì? Lý Mộng cho chị dâu chi phiếu? Đừng đùa chứ!

      " sai, chính là chi phiếu." Lý Mộng hít sâu cái ổn định lại tâm tình, giọng trấn định: "Ông ngoại, bà ngoại, hôm nay cũng phải là lần đầu tiên cháu và người phụ nữ này gặp mặt. Ngày đó khi mới trở lại thành phố D, con tình cờ gặp ta ở vườn bách thú. Lúc ấy con có đưa cho ta tấm chi phiếu với số tiền , ta cũng nhận lấy nhưng đến bây giờ lại chịu rời khỏi Hứa Mạch."

      " sao?" Tần Nam kinh ngạc há to miệng. Cậu nhìn Hứa Mạch rồi lại nhìn sang Lâm Du chút, cuối cùng vẫn thể nhịn được lòng tò mò hỏi: "Chị dâu ơi, ta cho chị bao nhiêu tiền? Đủ mua bộ quần áo ?"

      Vốn Lý Mộng cho là sau khi ả ra này thái độ của người Tần gia đối với Lâm Du thay đổi. Nhưng câu hỏi của Tần Nam giúp Lâm Du giải vây trong chớp mắt, thậm chí còn gián tiếp cười nhạo và châm biếm ả. bực mình mà!

      "Tần Nam! thể im miệng được hả?" Gần như nghiến răng nghiến lợi, Lý Mộng hét Tần Nam.

      " thể." Cậu ương ngạnh trả lời, cuồng vọng nhìn Lý Mộng: "Đây là nhà của tôi, dựa vào cái gì mà dám bảo tôi im miệng?"

      "Vậy đừng có chen mồm vào khi người khác chuyện." Ả chỉ có thể nhận thua trước vô sỉ của Tần Nam. Nhìn thái độ của mọi người, ả hạ quyết tâm phải hạ bệ Lâm Du cho bằng được: "Thế nào? Bị tôi trúng tim đen nên được gì hả?"

      Sau khi nghe mấy lời Lý Mộng khiêu khích Lâm Du, Tần Nam đành nuốt vào mấy lời cậu dự định tiếp. Cậu vẫn còn nhớ những lời họ , ả mà chọc vào chị dâu chỉ có nước chịu thất bại cách thảm hại.

      "Tôi số tiền đó tôi thay quyên góp vào quỹ trợ cấp người nghèo khó ở vùng núi rồi mà. Nếu cần bằng chứng có biên lai bên trong túi xách của tôi này." Lâm Du đáp trả lại như Lý Mộng mong muốn nhưng nội dung lại phải những điều Lý Mộng muốn nghe.

      "Quyên góp cái gì chứ? Tôi quyên góp lúc nào? bớt hưu vượn , tính đánh lừa dư luận à!" Lý Mộng thất kinh trong lòng nhưng khuôn mặt vẫn lộ vẻ tin. Lâm Du đem tiền quyên góp sao? thể nào! Đó cũng phải là số tiền !

      Lâm Du trả lời. đứng dậy lấy túi. Khi nghe Hứa Mạch muốn đến nhà họ Tần ăn cơm, liền cố ý bỏ biên lai vào túi xách để đối phó chiêu này của Lý Mộng. may, những điều ả và bà Tần bàn bạc lúc nãy đều nghe được và đa có dự tính trong lòng rồi.

      Chờ đến khi Lâm Du đem biên lai ra, bà nội Tần trực tiếp cầm lấy. Sau khi nhìn thấy số tiền, bà kinh ngạc chút. Số tiền rất lớn!

      Ông nội Tần cùng những người khác sau khi thấy được biên lai, ai cũng nhất thời thay đổi sắc mặt. Cho tới bây giờ bọn họ vẫn biết, nhà họ Lý lại cho Lý Mộng nhiều tiền xài vặt đến mức độ này.

      "Ha ha ha ha!" Sau khi Tần Nam nhìn biên lai, cậu khách khí cười ra tiếng: "Tôi dám cam đoan, con số này tuyệt đối phải là Lý Mộng cho. Nhất định là của chị dâu rồi!"

      Thấy mọi người thay đổi sắc mặt, ả liền nhận ra có cái gì đó đúng. Chờ đến Tần Nam hô ra miệng, đột nhiên ả kịp phản ứng, chộp đoạt lấy biên lai.

      Nhưng sau khi nhìn thấy con số đó, ả khiếp sợ tới mức choáng váng: “Sao lại có thể... Sao lại nhiều như vậy?"

      Đến lúc này Lâm Du mới làm như “thấy có gì đó đúng”, cầm lấy biên lai kiểm tra. há hốc mồm rồi bình tĩnh lại: "Xin lỗi, tôi lấy nhầm, đây là biên lai của tôi quyên góp. chờ chút, của là tờ khác."

      "Phốc xuy..." Tần Nam nhịn được bật cười, giơ ngón tay cái lên trước Lâm Du. Hèn gì họ lo lắng chị dâu bị khi dễ. Đúng là thâm hậu mà!

      Hứa Mạch cũng giương khóe miệng lên. Chống lại ánh mắt nghi nhờ của mọi người, giải thích : "Tâm tính Tiểu Du lương thiện, ấy làm rất nhiều việc thiện chỉ là để lại danh tính thôi."

      " ra là như vậy." Mặc dù vẫn kinh hãi với con số khổng lồ mà Lâm Du quyên góp nhưng đương nhiên bà biểu rỗ ràng mặt. Vỗ ngực cười tiếng, giọng bà nội Tần đầy kiêu ngạo: " là đứa bé ngoan, hổ là cháu dâu nhà của chúng ta! Đủ “thô bạo”!"

      " sai." Ông nội Tần cũng gật đầu theo. Vừa rồi ông nhìn kỹ, tên người quyên góp kia cũng phải là "Lâm Du" mà là "Lâm An Yến". Lâm An Yến là ai đương nhiên ông nội Tần biết , thế nên ông càng cảm thấy Lâm Du là người con tốt. Phần này hiếu tâm này cực kỳ đáng quý.

      " sớm nghe Tiểu Du là đứa bé hiền lành nhưng đến hôm nay mới tận mắt thấy ." Mẹ Tần đúng lúc tiếp lời, quay đầu nhìn Lâm Du: "Tiểu Du, con quyên góp đến chỗ nào? cho mợ ba nghe, nhất định cậu mợ quyên góp.”

      "Là quỹ ngân sách An Yến." Đây là lần đầu tiên cho người khác biết, ngầm vì ông nội mà lập quỹ ngân sách này. Nếu như mẹ Tần nguyện ý góp tiền, Lâm Du vô cùng hoan nghênh.

      Quỹ An Yến chỉ được đưa đến địa phương thực gặp khó khăn. Về điểm này Lâm Du rất chú tâm.

      "Quỹ An Yến?" Lúc đầu mẹ Tần hơi nghi ngờ, nhưng khi nghĩ lại bà lại bừng tỉnh đại ngộ. Lúc này bà càng quyết tâm muốn quyên tiền.

      Ông bà nội Tần cũng cực kì ủng hộ hành động của mẹ Tần, ông bà cũng chức nghĩ ngợi biểu minh mình cũng muốn góp tiền.

      Hai vị trưởng bối lên tiếng muốn quyên góp, hậu bối bọn họ có thể im lặng sao! Mặc kệ là bao nhiêu, nhưng nhất định phải có tiếng . Người thông minh thoáng cái liền nghĩ đến hàm nghĩa của hai chữ "An Yến" này nhưng đương nhiên họ tình nguyện quyên tiền, chỉ suôn là quyên góp nhưng ra con số cụ thể là bao nhiêu cả.

      ra quyên nhiều hay quyên ít Lâm Du cũng coi trọng. Nếu có nhiều người quyên góp càng giúp được nhiều đồng bào khó khăn hơn. Những người tình nguyện quyên ghi nhận chú ý của họ vậy.

      Lý Mộng mờ mịt nhìn bầu khí trong phòng. Ả nắm trong tay tờ biên lai mà Lâm Du đưa cho, nhìn hai chữ "Lý Mộng" đó ả chỉ cảm thấy lòng tràn đầy tức giận, xé nát nó ngay trước mặt mọi người.

      " lừa gạt ai đấy? tưởng tùy tiện lấy ra tờ giấy rách là có thể chứng minh đem tiền của tôi quyên góp sao? Còn có tấm biên lai kia, con số lớn quá mức giả tạo, tính lừa bịp kẻ si đần hả? Đừng tưởng rằng chỉ có biết làm việc thiện, tôi cũng biết! Tôi có thể khẳng định thế giới này hề tồn tại cái gọi là”quỹ An Yến” gì gì đó. Tất cả đều là do ta tự mình thêu dệt nên!" Trừ bà Tần và con trai bà ta đồng ý với Lý Mộng ra những người còn lại đều tin.

      Bọn họ chưa từng nghe qua "quỹ An Yến" này. Nếu vì giữ thể diện bà Tần và Tần đưa chi phiếu ra.

      "Ngu si!" Biết được Lâm An Yến chính là ông nội của Lâm Du, Tần Nam so với ai khác càng tin tưởng có quỹ này tồn tại. Hướng về phía Lý Mộng liếc mắt, Tần Nam giọng đầy ắp giễu cợt, "Chính kiến thức nông cạn, liền cái thế giới này tồn tại? Có chút thông thường có được hay ?"

      "Quỹ An Yến tồn tại." có coi thường Bà Tần cùng Tần đường ca nghi ngờ, Hứa Mạch ngồi thẳng, cười , "Do chính tay tôi làm thủ tục, có hồ sơ ở cơ quan có thẩm quyền. Nếu như ai tin có thể gọi điện thoại điều tra."

      Hứa Mạch cười, giọng điệu bình thản. Bà Tần cùng Tần lúng túng ho hai tiếng, quay đầu lại. Nếu như là Hứa Mạch hỗ trợ sắp lập tổ quỹ ngân sách, kia liền có gì là kỳ quái rồi, nhất định là chuyện .

      Liếc mắt nhìn thấu suy nghĩ của bà Tần cùng họ, nụ cười môi Hứa Mạch càng sâu, tiếp tục : "Tiền là của Tiểu Du, liên quan gì tới tôi."

      "Hứa Mạch, nhiều tất hớ. Nếu như khẩn cấp muốn bảo vệ người phụ nữ này, muốn giữ danh tiếng tốt cho ta đến vậy có lẽ tôi tin. Nhưng bây giờ ...!" Giống như bắt được sơ hở trong lời của Hứa Mạch, Lý Mộng đắc ý nâng cằm: " người phụ nữ này làm ra tiền? Ai tin?"

      "Tôi tin!" Tần Nam dùng vẻ mặt trịnh trọng trả lời Lý Mộng, kèm theo đó là cái gật đầu chắc chắn.
      Lý Mộng bĩu môi, ả lười tranh cãi với Tần Nam. Tần Nam chính là nhảm, cố ý đối nghịch với ả, muốn ả cảm thấy khó chịu thôi.

      "Tôi thấy có số người lỗ tai họ chỉ chưng cho đủ các bộ phận thôi chứ dùng để nghe. Hay đúng hơn là họ giả bộ nghe thấy, cố tình muốn gây chuyện phá rối, để nhà chúng tôi được an bình." Lý Mộng cho là để ý tới Tần Nam tôn lên cao ngạo của ả, nghĩ rằng lại bị Tần Nam mạnh mẽ châm chọc.

      "Tần Nam, coi như tôi xin , làm ơn cư xử như người đàn ông được ? Đừng có “ dương quái khí” làm nhục người khác như vậy." Lý Mộng cố gắng hết sức điều chỉnh tâm trạng, đè lửa giận xuống: "Tốt lắm. Tự lại xem, điều gì mà vừa mới mà tôi để mắt đến?"

      Cậu chỉ chờ những lời này. Tần Nam vểnh mép, trong mắt lóe lên vẻ đắc ý: "Tôi chị dâu là bà chủ của tôi. Hàm ý của câu này dám hỏi Lý có nghe hiểu được ? Tôi - tân ảnh đế, “cây rụng tiền” của giải trí Thần Thiên, là nghệ sĩ dưới tay của chị dâu, tôi kiếm sống ở công ty của chị dâu. làm ơn lắng tai nghe cho , là chị dâu, phải họ. Tôi thẳng thừng như vậy, làm ơn đừng có giả bộ nghe thấy nữa?"

      Dĩ nhiên là người nhà họ Tần biết Lâm Du là tổng giám đốc của Thần Thiên. Bất kể Lâm Du dựa vào bản lãnh của mình hay là dựa vào Hứa Mạch nên mới có thể tới độ cao này, bọn họ cũng để ý. Chỉ cần Lâm Du ngồi yên vị trí đó, Thần Thiên chính là của Lâm Du, ai cũng chỉ trích được.

      Vì vừa mới về nước nên ả chưa nghe ai qua chuyện này. Ả chỉ đơn thuần biết Lâm Du là vợ của Hứa Mạch thôi. Về phần Lâm Du có thành tựu hay địa vị gì, hết thảy ả đều quan tâm.

      Lúc nãy ả có nghe Tần Nam rêu rao Lâm Du là bà chủ, nhưng ả cho rằng đó chỉ là do cậu muốn lấy lòng Lâm Du nên mới thuận miệng thế. Dù sao nay Lâm Du là vợ danh nghĩa của Hứa Mạch, Tần Nam lấy lòng là chuyện bình thường.

      Giờ phút này đột nhiên nghe Tần Nam tận lực nhấn mạnh Lâm Du là bà chủ của công ty giải trí Thần Thiên, Lý Mộng sững sốt: "Có ý gì? Hứa Mạch đem công ty đưa cho Lâm Du rồi hả?"

      Tần Nam trực tiếp bị chọc phát cười. Nhìn Lý Mộng giống như đứa ngốc, thở dài hơi, lắc đầu cái, lên tiếng nữa.

      " phải tôi đưa. Thần Thiên là do Tiểu Du tự mình bỏ vốn thu mua, cuối cùng ngồi lên vị trí tổng giám đốc. Giải trí Thần Thiên liên quan gì tới tôi, tôi cũng có quyền lên tiếng, tất cả đều do Tiểu Du toàn quyền làm chủ." Mặc kệ những người ở đây có tin hay , Hứa Mạch chỉ có thể như vậy.

      "Chuyện này con có nghe. Quả Tiểu Du rất có bản lĩnh, ngay cả ông nội Hứa gia cũng khen dứt miệng luôn!" Mẹ Tần rất biết cách làm người. Cho dù những điều Hứa Mạch phải bà vẫn ủng hộ. Chẳng những thế, bà còn tranh thủ “dát vàng” cho Lâm Du: "Đúng rồi, nghe Tiểu Du còn được mời tham diễn phim điện ảnh quốc tế mới nữa. Lúc nào chiếu vậy Tiểu Du? Nếu được con giữ lại cho mợ vài vé nhé. Mẹ của con giới thiệu cho mợ nghe rất nhiều lần, đến nỗi mợ cũng muốn xem ngay lập tức luôn.


      Hết chương 72
      thuyt thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 73

      Editor: Phan Dĩnh Lâm


      "Vị đạo diễn quốc tế nào vậy?" Ông nội Tần thích xem phim nhưng còn ba Tần vì Tần Nam lựa chọn diễn xuất nên cũng có chút tìm hiểu. Đạo diễn nổi danh trong nước ông đều biết cả, ngay cả những vị đạo diễn lớn ngoài nước ông cũng có nghiên cứu kĩ lưỡng phen.

      Mẹ Tần cười, tự hào lên tên đạo diễn. Mặc dù trong miệng bà ủng hộ Tần Nam tiến vào giới nghệ sĩ nhưng bà rất thích xem điện ảnh. Tên vị đạo diễn kia tựa như sấm bên tai vậy, bà thể biết.

      Đầu tiên ba Tần rất kinh ngạc, ngay sau đó ông nhìn về phía Lâm Du gật đầu cái: "Quả tệ. Xem ra con có tiền đồ hơn so với tên “tiểu tử thối” ảnh đế này rồi."

      "Ba, ba gì vậy? Chỉ là hình tượng của con phù hợp với nhân vật trong phim thôi." Thân là ảnh đế, Tần Nam rất nhạy cảm trong việc có người nghi ngờ về thực lực của mình.

      Ba Tần nhìn Tần Nam, lên tiếng, mặt ông hai chữ “ tin”.

      Tần Nam chán nản suy sụp xuống mặt, nghiêng đầu nhìn về phía Lâm Du: "Chị dâu, em là ảnh đế có năng lực mà, đúng ?"

      "Ừm." Đối với thực lực và danh tiếng của cậu, Lâm Du hề nghi ngờ. thẳng thắn : "Họ chỉ quay bóng lưng và bên mặt của con thôi."

      " thể như vậy. Con là khách mời đặc biệt. Hơn nữa còn là do vị đạo diễn quốc tế xem con thi đấu trong cuộc thi dương cầm quốc tế chỉ đích danh. Vì chuyện này mà đạo diễn lớn ấy còn cố ý bay tới thành phố D, sau khi hẹn gặp con lại thành tâm mời, hết lòng thuyết phục cho đến khi con đồng ý. Tiểu Du, mợ dám rằng đời này có người thứ hai nhận được loại đãi ngộ này đâu." Mẹ Tần cực kì sùng bái Lâm Du.

      Chuyện là tổng giám đốc của Thần Thiên, mẹ Tần đưa ra đánh giá gì. Nhưng việc Lâm Du đoạt quán quân cuộc thi dương cầm tầm cỡ quốc tế, hơn nữa còn được đạo diễn lớn mời đóng phim, đó hoàn toàn là thực lực cá nhân, hề dính líu đến Hứa Mạch. Đúng rồi, Lâm Du còn được Hoàng tiền bối nhận làm học trò, đó cũng niềm vinh dự cực lớn.

      "Quả . Để bày tỏ Tẩu tham diễn phim mới quốc tế chuyện này, đúng là ít có. Ít nhất em có nghe vị đạo diễn kia đại tìm vai phụ, lại nhọc lòng như vậy, thành ý mời. Hơn nữa em còn nghe , vị đạo diễn kia vô cùng hài lòng với diễn xuất của chị, hình như ông ấy còn đặc biệt sản xuất bộ phim ca nhạc danh riêng cho chị dâu đấy. đến các kế hoạch quay phim mới, dĩ nhiên Tần Nam bắt được tin nhanh nhất. Hơn nữa, cậu còn có ý tưởng xin vai phim này, vai chính hay vai phụ đều là vấn đề.

      " sao? Tiểu Du là giỏi!" Càng nghe Tần Nam bà nội Tần càng mơ hồ.

      "Tạm thời con còn chưa nghe ." Mặc dù biết là Tần Nam dối nhưng vẫn tin vào tin này lắm.

      "Đều là gạt người. chừng là ai đó cố ý thả tin tức giả cũng chừng." Lý Mộng cũng tin Lâm Du lại lợi hại như vậy. Trong mắt ả, Lâm Du ngoại trừ rất xinh đẹp ra chỉ là khối băng di động, làm như người khác thiếu nợ ta mấy đời trả vậy, nụ cười cũng thấy.

      "Tôi này, ngậm cái miệng mình được hả? Gia đình chúng tôi chuyện, đến phiên người ngoài như chen miệng vào đâu. Nếu biết gì đừng có mà tài lanh." Tần Nam bị ả chọc tức điên lên rồi.

      "Bộ mấy người tưởng tôi muốn ở đây nghe mấy người khen người phụ nữ này chắc!" Lý Mộng mất hết kiên nhẫn.

      Có lẽ là do Hứa Mạch quá bảo vệ Lâm Du, hoặc giả là Tần Nam quá hùng hổ dọa người chạm đến lòng tự ái của ả, khiến thần kinh ả bị căng hết cỡ. Nếu tất cả mọi người đều hướng về phía Lâm Du tại sao ả phải lấy lòng họ chứ!

      "Vậy mời Lý lên lầu thu thập hành lý, lập tức rời khỏi Tần gia." Bà nội Tần Vì nể tình quan hệ thông gia giữa hai nhà Tần – Lý nên mới châm chước cho ả hết lần này đến lần khác, nhưng tại bà còn nhịn được nữa rồi.

      Tần Nam huýt sáo, vỗ tay ủng hộ. Theo ý của cậu nên để ả bước vào nhà họ Tần nửa bước. Quan hệ thông gia thế nào? Lúc cần nể mặt cần gì phải nương tay chứ!

      Nụ cười mặt Hứa Mạch thay đổi, giống như cái gì cũng nghe thấy, thậm chí còn rót nước cho Lâm Du.

      Cảnh tượng này kích thích đến thần kinh của Lý Mộng. Hung tợn cắn răng, Lý Mộng đứng lên, đưa tay muốn hất bàn. Nếu người nhà họ Tần nể mặt mũi của ả mắc mớ gì ả phải nhẫn nhịn họ!

      Nhưng hai tay ả lại bị giữ lại. Bà Tần cùng Tần đồng thời hướng về phía ả lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc. Cái Lý Mộng mất chỉ là mặt mũi nhà họ Tần mà còn là mặt mũi của hai mẹ con bọn họ, mặt mũi của nhà họ Lý.

      "Càn rỡ!" Giọng ông nội Tần lạnh lùng, vỗ bàn quát lên: " ra ngoài!"

      Bà Tần cùng Tần vội vàng đứng lên, nài ép lôi Lý Mộng . Thấy ả muốn gào thét, Tần bèn dùng tay bụm miệng ả lại.

      còn Lý Mộng, khí bàn cơm càng trở nên vui vẻ hòa thuận. Nhất là bà nội Tần cùng mẹ Tần, mẹ chồng nàng dâu hai người hỏi Tần Nam tới tấp về bộ phim mới. Ngay cả ông nội Tần và ba Tần cũng sinh ra chút hứng thú.

      Lâm Du biết chuyện này, thấy Tần Nam rất trôi chảy liền nghiêng đầu nhìn Hứa Mạch. Nếu như Tần Nam biết chắc chắn Hứa Mạch cũng biết chuyện này.

      "Đúng là có nhận được điện thoại, nhưng tạm thời còn chưa thỏa thuận được, có thể thương lượng được.” Vậy nên Hứa Mạch mới cho Lâm Du biết.

      Lâm Du gật đầu, hỏi nhiều nữa. Nếu Hứa Mạch có cách nào thương lượng nhất định có vấn đề. Về phần là vấn đề gì Lâm Du quan tâm. chưa từng nghĩ tới việc trở thành ngôi sao, vậy nên có đóng phim hay đối với quan trọng.

      "Tại sao thể thương lượng? Em nghe chuyện này được đưa lên giới truyền thông, lâu nữa tuyển người mà!" Nghe Hứa Mạch trả lời xong, Tần Nam nóng lòng quay đầu hỏi.

      Tần Nam vẫn cho là lấy được tin tức tốt. Nhưng nghe những lời họ của mình noi xong cậu phát hình như có điều gì đó cậu chưa được biết phải.

      Hứa Mạch gì cả. Chuyện này có quan hệ lớn với Tần Nam, cần đưa nó trở thành đề tài trò chuyện tại.

      "Rốt cuộc là tại sao? họ cho em biết !" Hứa Mạch trả lời là Tần Nam càng thêm nghi ngờ.

      "Đúng vậy, rốt cuộc là tại sao? Tiểu Mạch, con cho mợ ba nghe chút. Nguồn vốn có vấn đề hay là sao vậy con? Nếu quả là do nguồn vốn nhà chúng ta có thể tài trợ mà. Hay là kịch bản xuất sơ suất? Chúng ta có thể tìm người khác viết..." Ai cũng đều muốn biết nguyên nhân. Trong đó mẹ Tần là cuống cuồng nhất.

      "Là vấn đề diễn viên chính." Thấy mọi người muốn biết, Hứa Mạch bèn ra.

      " phải Tiểu Du làm nữ chính hả? Bộ phim này làm riêng cho Tiểu Du mà, phải sao?" Bà nội Tần hỏi lại. Nếu như phải vì là bộ phim dành riêng cho Lâm Du bọn họ cần phải quan tâm nhiều.

      " phải. Chắc chắn Tiểu Du là nữ chính, đạo diễn quyết định. Vấn đề là vai nam chính."

      " tìm được người thích hợp sao? Em được nè!" Tần Nam hề khách khí, mặt dày tự tiến cử.

      " có chuyện của con. Tránh qua bên !" Mẹ Tần tức giận liếc mắt Tần Nam ánh mắt sáng quắc nhìn Hứa Mạch, chờ tiếp.

      Tần Nam đáng thương rụt cổ lại, nháy mắt nhìn hướng Hứa Mạch. Cậu tin mình diễn được vai nam chính.

      "Vai nam chính bị điểm tên là con, cho nên..." Trước bao nhiêu cặp mắt nhìn vào mình, muốn trả lời cũng khó.

      Sau khi nghe câu trả lời của , mọi người đều trố mắt nghẹn họng, ngay cả Tần Nam cũng quên phản ứng. Bọn họ có nghe lầm chứ?

      Lâm Du lại là người thứ nhất hoàn hồn lại. mờ mịt nhìn Hứa Mạch cái, thử dò xét : " sao?"

      "Ừm. Cũng như em vậy, thích diễn xuất thế nên liền từ chối." Vì là Lâm Du hỏi nên Hứa Mạch trả lời cặn kẽ: " có thương lượng với đạo, nếu như chỗ của ông ấy có người thích hợp có thể chọn Tần Nam. Chú ấy đủ sức diễn tốt vai diễn này!"

      " sai sai. Chọn em, chọn em, em nguyện ý." Rốt cuộc Tần Nam cũng phản ứng. Cậu cũng ngại việc mình là người thứ hai, người được chọn đầu tiên là họ nên cậu hề cảm thấy mất mặt.

      Bất đắc dĩ nhìn Tần Nam rất hào hứng, Hứa Mạch muốn hất chậu nước lạnh này chút nào, nhưng lại thể : "Đề nghị của bị phủ quyết, đối phương chấp nhận."

      Tần Nam cười khanh khách. Sao lại bị cự tuyệt? Đừng tàn khốc như thế chứ, cậu còn chưa kịp diễn thử mà!

      mặt ba Tần lên dòng chữ: " có tiền đồ”. Làm ảnh đế thế nào? Cũng thể diễn được vai nam chính phải sao!

      Mẹ Tần đồng tình sờ sờ đầu Tần Nam: " việc gì, lần sau con lại cố gắng, khẳng định còn có cơ hội."

      Tần Nam có thể khẳng định, cậu bị cự tuyệt phải vì lý do năng lực diễn xuất. Vị đạo diễn ấy chọn họ chắc chắn vì họ có điểm gì đó mà người khác thể thay thế rồi.

      " diễn diễn, chúng ta cũng thiếu tiền." So sánh với những ngườ còn lại, ông nội Tần là bình tĩnh nhất. Trong quá khứ, nếu có ai dám với ông rằng có người muốn mời Hứa Mạch đóng phim, khẳng định ông đánh người đó. Nhưng nay, bởi vì có tiền lệ là Tần Nam nghe lời này, tư tưởng của ông cũng thoáng lên ít.

      "Nếu thích cần miễn cưỡng. Thời đại bây giờ cũng khác rồi, nếu Tiểu Mạch thích làm gì cứ làm cái đó, cần phải cố kỵ điều gì cả." Bà nội Tần rất ủng hộ. Bọn có cuộc sống riêng của bọn , thể đem lối tư tưởng của đời trước mà áp đặt lên chúng được.

      Tần Nam biết dùng từ ngữ gì để diễn tả cảm xúc của mình lúc này. Ôi trời ơi, sao lại bất công với cậu thế này biết! Ban đầu cậu muốn tiến vào giới giải trí, cậu phải mình ở bên ngoài phiêu bạc nhiều năm. Nhưng họ lại được cổ vũ tham gia là sao? Trái tim của cậu rất đau, chỉ muốn im lặng như thế thôi...

      Lúc hai vợ chồng Hứa Mạch ra về gần 9 giờ tối. Cơm nước xong, hai người lại bị ông bà nội Tần giữ lại, trò chuyện lúc lâu rồi mới được cho về.

      Bởi vì trước khi Tần Nam câu hỏi, giờ phút này Hứa Mạch sắc mặt cũng phải rất tốt. Cho đến cho xe chạy rời Tần gia, Hứa Mạch cũng gì.

      "Tôi chưa từng nghĩ tham gia xuất diễn bộ phim này." Cảm nhận được tâm tình Hứa Mạch vui thích, Lâm Du lên tiếng . đúng những điều nghĩ trong lòng.

      "Ừm." Hứa Mạch nhàng gật đầu, nhưng sắc mặt vẫn khấm khá hơn chút nào hết. vẫn suy nghĩ đến câu hỏi của Tần Nam.

      Tần Nam hỏi Hứa Mạch, nếu như Lâm Du nhận lời đóng bộ phim này, chắc chắn có thể nhìn người đàn ông khác trở thành nam chính đứng bên cạnh Lâm Du cho dù chỉ là trong phim ảnh thôi ?

      Dĩ nhiên là Hứa kiên quyết cho phép, cũng đồng ý. Nhưng ngay sau đó lại nghĩ đến vấn đề khác. làm như vậy chắc chắn hủy diệt cơ hội phát triển vốn nên thuộc về Tiểu Du.

      Sau khi làm lễ thành hôn, ràng tự hứa với lòng mình rằng đem mọi thứ tốt nhất dâng cho Lâm Du. Nhưng bây giờ sao? lại tự tay ngăn chặn cơ hội phát triển của .

      "Trước kia tôi đồng ý tham gia bộ phim kia là vì tôi chỉ diễn vai phụ - nhân vật chỉ ngồi đàn dương cầm, với tôi mà cũng phải việc khó, cho nên tôi nhận lời. Nhưng bộ phim này tôi phải diễn với thân phận nhân vật chính, quá phiền toái, tôi thích." Thấy Hứa Mạch vẫn có chút hứng thú nào như cũ, Lâm Du giải thích.

      Biết rằng Lâm Du trấn an mình, tâm trạng được xoa dịu vài phần. nhìn về phía Lâm Du và cười: "Chỉ là suy nghĩ, biết Tiểu Du làm nữ chính có phải rất đẹp hay ? Nếu như cự tuyệt lời mời của đạo diễn..."

      "Nếu như vai nam chính phải là , dù là vai nữ chính tôi cũng nhận diễn bất kì phim nào hết." Lâm Du chút nghĩ ngợi. xem nghiệp diễn xuất là quan trọng. Triệu Tuyết Nhi cùng Tần Nam có lẽ phiền não, nhưng .

      Lần này Hứa Mạch tâm cười. Cười đến mức vô cùng xán lạn và chân thực. chưa từng nghĩ, câu của người khác mà tâm tình biến chuyển nhanh như vậy. càng nghĩ tới Lâm Du như thế. Đúng là quá vui mừng mà!

      "Chắc chắn diễn?" Tâm tình Hứa Mạch từ xấu chuyển sang rất tốt, giọng cũng chuyển thành ôn nhu.

      " Ừm, diễn." Lâm Du lắc đầu mà có xíu nuối tiếc hay miễn cưỡng.

      Ngay khi hai vợ chồng họ đạt thành ý kiến chung mạng rất náo loạn. Rất nhiều chủ đề được mở ra thảo luận xem rốt cuộc “quỹ An Yến” là quỹ gì mà ngay cả “đại thiếu gia” Hứa Mạch và ảnh đế Tần Nam đều móc tiền túi quyên góp. Nghe đồn là do tổng giám đốc của Thần Thiên – Lâm Du lập nên, nhưng ai biết được giả thế nào!


      Hết chương 73
      thuyt thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 74

      Editor: Phan Dĩnh Lâm


      Chủ đề bình luận đó chính là tác phẩm của Lý Mộng, lời văn câu cú rất vụng về. Trước khi Lâm Du hay tin Cố Nhiên phát ra trước, cậu chỉ đạo mảng truyền thông bên phía công ty lập tức đáp trả.

      Vì có liên quan đến Tần Nam nên có rất nhiều bình luận, tốt xấu đều có.

      có người nào được cả thế giới thích. Có người thương khẳng định cũng có kẻ ghét vậy nên Tần Nam cũng thèm để ý việc cậu bị người hãm hại, chỉ cần vẫn còn có người ủng hộ cậu mọi thứ ổn.

      Phần lớn người hâm mộ đều tin tưởng Tần Nam. nay cậu công khai gia thế của mình, lấy quan hệ giữa cậu với vợ chồng Hứa Mạch, nếu quỹ An Yến là do Lâm Du lập chuyện Tần Nam xuất tiền túi quyên góp vào có gì lạ?

      Lý Mộng nghĩ tới phản ứng mạng lại thế này. ai lên tiếng mắng Lâm Du cả. Dường như phần lớn đều đạt thành nhận thức chung, đều chỉa mũi tên chú ý về phía Tần Nam.

      ra ai rãnh hơi đâu mà quan tâm xem rốt cuộc quỹ An Yến này là cái gì. Cái họ quan tâm chính là việc Tần Nam quyên góp tiền là hay chỉ là tin vịt thôi.

      Lý Mộng cam lòng. Ả chụp lại ảnh tấm biên lai bị xé đôi mà lần trước Lâm Du đưa cho. Ả tin nổi lên sóng gió!

      Nhưng ả lại thất vọng lần nữa, chẳng những ai quan tâm mà còn bị bộ phận truyền thông bên Bác Dương đứng ra giải thích: Quỹ An Yến là có , đó chính là quỹ từ thiện lập ra để tưởng nhớ người sáng lập ra Bác Dương.

      Đến giờ phút này Lý Mộng mới ý thức được, ra hai chữ “An Yến” này là chỉ Lâm An Yến - ông nội Lâm Du. Hèn gì ông nội Tần cùng bà nội Tần tin tưởng chút nghi ngờ. quá hiểm!

      Kẻ thù quá mạnh mẽ! Lý Mộng hận đến cắn răng. Là quá mức coi thường Lâm Du, đào sâu gốc rễ nên mọi chiêu ả tung ra mất lực sát thương. Nhưng tương lai như vậy!

      Nhờ Lý Mộng mà quỹ An Yến được nhiều người biết đến hơn. Rất nhiều người nguyện ý góp chút công sức giúp đỡ người dân vùng núi nghèo khó, họ rối rít đến Bác Dương và Thần Thiên biểu đạt tâm ý muốn quyên góp của mình.

      Lâm Du hơi sửng sốt. còn tưởng rằng chủ đề này tạo thành ảnh hưởng tốt, ngờ là lại gặp được phúc trong họa.

      " chuyện tốt. Chẳng những miễn tuyên truyền về quỹ An Yến, mà số lượng fan của Tần Nam còn được gia tăng thêm này." Cố Nhiên cười tiếp: "Số người hâm mộ Tần Nam vốn là con số khổng lồ, sau khi trở thành ảnh đế cộng thêm “cơ hội” lần này nữa, tin chắc theo đà này thời gian sau số lượng fan hâm mộ của Tần Nam có đối thủ."

      "Cũng chưa chắc. Trong vòng giải trí này, hề thiếu “Trường Giang sóng sau xô sống trước”. Nếu Tần Nam có biện pháp hâm nóng tên tuổi, thời gian sau tên tuổi của Tần Nam chìm vào quên lãng." Hứa Mạch tham dự cuộc họp nội bộ ở Thần Thiên lần này bởi vì chuyện này do mà ra. Theo tự nhiên, ngồi nơi này để giải quyết vấn đề.

      "Người đại diện của Tần Nam từng có tiếp xúc với vị đạo diễn quốc tế đó." Cố Nhiên chưa bao giờ tự tiện nhúng tay vào nghiệp phát triển cùa Tần Nam nhưng vẫn thường xuyên quan tâm, nếu Tần Nam lâm vào tình huống nan giải cậu nhúng tay vào.

      Lại liên quan đến bộ phim kia! Lâm Du nhìn về phía Hứa Mạch.

      "Tôi với Tần Nam để chú ấy từ bỏ bộ phim này." Lúc gọi điện thoại, Hứa Mạch khẳng định rằng hai vợ chồng bọn họ tham gia, mong đạo diễn chọn người khác thích hợp hơn. Nhưng thái độ của ông ấy rất kiên định, nếu vợ chồng Lâm Du nhận lời kế hoạch phim này coi như phá sản.

      "Sao phải từ bỏ? Là chỗ nào có vấn đề?" Lấy địa vị cùng thực lực của Tần Nam, Cố Nhiên cho là có bộ phim nào Tần Nam thể diễn được.

      "Có thể bộ phim này bấm máy." Hứa Mạch thông báo.

      "Hả?" Cố Nhiên sửng sờ. Cậu chưa từng nghe chuyện này. Chẳng lẽ có cách nào giải quyết?

      Hứa Mạch muốn giải thích cho Cố Nhiên thấy Lâm Du mang laptop lại. Thấy nội dung hiển thị màn hình laptop, sắc mặt Hứa Mạch trầm xuống.

      Cố Nhiên tò mò nhìn vào, bèn kinh ngạc: "Lâm Du biến thành nữ chính phim này khi nào? Còn nữa, Tần Nam được nhận vai nam chính lúc nào vậy trời?”

      Cùng lúc đó, điện thoại của hai vợ chồng họ đều nhận được cuộc gọi. Người gọi cho Lâm Du là Hứa Mạch, còn Hứa Mạch nhận được điện thoại từ nhà lớn.

      So với Lâm Du, hiển nhiên Tần Nam kích động hơn. Mặc dù biết là giả nhưng cậu vẫn khắc chế nổi tâm trạng mong đợi kia. Cậu rất muốn diễn trong bộ phim này. Lâm Du bình tĩnh tạt gáo nước lạnh vào Tần Nam: “ thể nào!”

      " còn cách nào sao chị dâu? Chị dâu, chị thương lượng lại với họ ! Cho em vai phụ cũng được mà." Cậu xem xem lại những dự án phim mới mà người đại diện đưa ra, nhưng ngoại trừ bộ phim này ra những cái khác đều hợp ý cậu.

      "Chú tự với ấy ." Lâm Du giỏi từ chối, cũng hết chịu nổi cậu em chồng dây dưa này rồi. Vậy cách đơn giản nhất chính là chuyển sang cho Hứa Mạch giải quyết.

      Tần Nam vội vàng ngắt điện thoại. Nếu cho cậu chọn lựa thà cậu chọn từ bỏ bộ phim này trong im lặng chứ muốn thương lượng với họ đâu!

      Hứa Chấn Thiên trực tiếp hỏi: "Ông nghe Tiểu Du là nữ chính, nam chính là thằng nhóc nhà họ Tần, chuyện này chính xác ?"

      " phải vậy đâu ông nội." Nhìn những bình luận liên tiếp lên máy tính, giọng Hứa Mạch trầm thấp, sắc mặt tốt: "Vai nam chính được định là con nhưng con từ chối, Tiểu Du cũng có ý định diễn."

      "Có chuyện này sao?" Hứa Mạch vào vai nam chính? Ngay cả người trấn định như Hứa Chấn Thiên cũng phải giật mình.

      Dĩ nhiên phải Hứa Chấn Thiên cảm thấy cháu mình đủ sức vào vai nam chính. Ngược lại, trong mắt ông, với khí chất hơn người và ngoại hình sáng giá của Hứa Mạch, nếu chịu gia nhập vào giới giải trí đời nào Tần Nam giành được giải ảnh đế chứ!

      Điều ông cảm thấy kỳ quái là nguyên nhân vì sao vị đạo diễn kia là nhắm đến Hứa Mạch. Hơn nữa, nghe ý tứ của Hứa Mạch vì đạo diễn kia còn chọn cả Lâm Du. Theo ý ông, nếu cả hai vợ chồng luôn có gì là được.

      Khác với nhà họ Tần, Hứa Chấn Thiên ông có ấn tượng xấu về giới showbiz này. Ông tin tưởng Hứa Mạch biết tự cân nhắc, cũng dần thích nghi với thân phận tổng giám đốc công ty giải trí của Lâm Du.

      “Dạ. Ông ấy trực tiếp liên lạc cùng con." Vì xác định được ông nội của mình có ý kiến gì về việc này hay nên Hứa Mạch trực tiếp nhận hết trách nhiệm về mình.

      "Nếu cảm thấy thích hợp hai con có thể thử. Nội phải ông già cổ hủ. Chỉ cần quá giới hạn là được." Đây là lần đầu tiên ông ra những lời này.

      Hứa Hoán kinh ngạc mở to mắt. Lúc nãy cậu báo cáo cho ông nội biết về việc ông bảo cậu điều tra, nghe xong ông cũng chẳng gì. Cậu lên mạng tra bài báo có liên quan vô tình thấy chủ đề này, sau khi ông nội thấy lập tức gọi điện cho họ.

      Vì lo lắng ông nội nổi trận lôi đình nên cậu lén thông báo cho chị dâu. Nào ngờ tin nhắn còn chưa gửi nghe nội lên tiếng ủng hộ. Ôi trái tim bé của cậu! Cậu cứ nghĩ ông nội mắng họ trận chứ.

      "Với ông nội mà , con tỉnh lại là kỳ tích, khôi phục được thế này là điều thần kỳ. Nếu họ con thích, mặc kệ nó làm cái gì nội cũng đều phản đối. Chỉ cần nó nằm giường chẳng nhúc nhích là ông mừng rồi." Ông dám tưởng tượng đến tình cảnh người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh. từng, thiếu chút nữa là ông ngã quỵ. Giờ đây chỉ cần thấy Hứa Mạch khỏe mạnh là ông mãn nguyện rồi.

      Hứa Hoán im lặng. Mặc dù vẫn cảm thấy ông nội thiên vị họ nhưng thể phủ nhận rằng trong lòng cậu cũng nghĩ thế. Cậu vĩnh viễn ghen tị hay có cảm giác ngăn cách với họ. Chỉ cần Hứa Mạch bình yên sống tốt bắt cậu làm gì cũng được.

      Thái độ Hứa Chấn Thiên nằm ngoài ý liệu của Hứa Mạch. Nhưng điều đó cũng thể thay đổi ý định ban đầu của cậu.

      "Đề tài này quá “hot” sợ là khó lắng xuống!" Trong khi Hứa Mạch cùng Lâm Du bận bịu nghe điện thoại, Cố Nhiên nhanh chóng liên lạc với bộ phận có liên quan.

      Hứa Mạch nhíu mày: "Người hâm mộ của Tần Nam rất nhiệt tình, hô hào mãnh liệt."

      "Đó là đương nhiên. Dù sao Lâm Du lập gia đình, hơn nữa còn là chị dâu của Tần Nam tuyệt nhiên có xảy ra tin đồn tình cảm. Hơn nữa Lâm Du còn là nhà đương cầm có thực lực. Vậy nên, khi rộ lên tin tức này số đông nghĩ đến nội dung kịch bản nhiều hơn." Cố Nhiên phân tích. Phàm là người hâm mộ thường dễ dàng chấp nhận thần tượng của mình có người ngoài đời .

      Hứa Mạch gì, ngẩng đầu lên nhìn Lâm Du. Vấn đề chính bây giờ là tin tức đó phải , cần phải được làm sáng tỏ ngay.

      "Vậy mở cuộc họp báo giải thích !" Lấy giá trị con người giờ của Tần Nam cần gì dùng tin tức này để gây chú ý.

      "Em chắc chứ? Nếu dàn xếp tốt dẫn đến phản tác dụng đấy." Cố Nhiên lắc đầu, ra cậu muốn dùng chuyện này nâng cao tên tuổi của Tần Nam lên. Dù sao cũng là vai nam chính trong phim của đaọ diễn quốc tế lớn, chưa bấm máy mà nóng thế này rồi, nếu bỏ lỡ đáng tiếc lắm!

      "Tại sao phải giải thích?" Chu Lăng vừa vào liền nghe Cố Nhiên . Kỳ quái nhìn Lâm Du cái, lạnh mặt : "Đề tài thảo luận này cực kì nóng, công ty khỏi cần tuyên truyền"

      Thương nhân chuyện thương trường, nếu Chu Lăng là tổng giám đốc của Thần Thiên chuyện đầu tiên làm chính là lập tức liên lạc với vị đạo diễn kia, thương lượng việc chọn nam nữ nhân vật chính. Kế tiếp ra sức tuyên truyền để giúp công ty đạt được lợi ích tốt nhất.

      Hứa Mạch cũng là người làm ăn. Ý nghĩ của Chu Lăng đương nhiên cũng nghĩ tới. Nhưng điều khiện tiên quyết là liên quan đến Tiểu Du. Hơn nữa, vấn đề cốt lõi là vị đạo diễn ấy đồng ý chọn Tần Nam vào vai nam chính. Nếu như bộ phim này quay có thể coi như đây chỉ là tin tức giả, đáng để nhắc tới. Nhưng khi nó được bấm máy, mà nam chính phải Tần Nam hậu quả khó lường.

      "Lo lắng của tôi chắc Hứa cũng biết . Thế này , hãy lời xem có nhận bộ phim này hay , để chúng ta còn suy tính bước tiếp theo." Ngày thường Chu Lăng cũng quản hoạt động của Thần Thiên nhưng chuyện này náo loạn quá lớn, muốn thấy nhưng nó cứ chàng ràng trước mắt, vậy nên buộc phải thương lượng cùng Hứa Mạch.

      "Tôi cũng cảm thấy tốt vô cùng. Nếu có thể cho Tuyết Nhi vai phụ càng hoàn mỹ." Cố Nhiên quên đề cử Triệu Tuyết Nhi, cần là vai chính, chỉ cần lộ mặt là được.

      Nếu đứng ở lập trường của công ty, quyết định của Chu Lăng và Cố Nhiên là đúng. Nhưng nếu lấy lập trường cá nhân ra mà , Hứa Mạch chăm chú nhìn Lâm Du, chờ câu trả lời cuối cùng của .

      Lâm Du gì, tầm mắt nhìn chằm chằm số bình luận dần tăng lên mạng.

      "Lâm Du, giờ phải là lúc trầm mặc, phải cho quyết định ngay lập tức. Nếu như hai ngày nữa chúng ta mới lên tiếng làm sáng tỏ chuyện này chẳng những người hâm mộ Tần Nam thất vọng, mà còn cư dân mạng cũng chửi chúng ta. Muốn làm sáng tỏ phải làm ngay, chính là ngầm thừa nhận. Đạo lý đơn giản như vậy khẳng định so với tôi càng ràng hơn." Lập trường của Chu Lăng rất kiên định đó là phải bắt lấy bộ phim này. Còn Cố Nhiên tuân theo quyết định Lâm Du, hoặc là kiếm tiền, hoặc là bỏ qua, chỉ cần Lâm Du muốn là được.

      "Vậy ..." Lâm Du còn chưa hết câu điện thoại lại reo lên lần nữa. Nhìn tên hiển thị màn hình, do dự lúc, nhưng cuối cùng vẫn bắt máy.

      Là vị đạo diễn quốc tế đó gọi điện thoại đến. Ý của đối phương rất ràng, hy vọng Lâm Du đồng ý nhận lời tham gia phim mới của ông. Vai nam chính vẫn là Hứa Mạch thay đổi, ngoài Hứa Mạch ra ông chấp nhận bất cứ ai thay thế.

      Có diễn viên diễn như và song song theo đó cũng có ít người kỹ thuật kém cõi. Cái mà ông cần ở đây là tình cảm xuất phát từ nội tâm. Tại studios, ông chính mắt thấy ăn ý của Hứa Mạch và Lâm Du khi bên nhau, lúc ấy ông liền quyết định, nếu ông muốn chế tạo bộ phim mới dành riêng cho Lâm Du vậy Hứa Mạch là nhân vật thể thiếu được, hơn nữa còn là nhân vật thể thay thế được.

      Đạo diễn rất chân thành, ông giải thích ràng nguyên nhân vì sao mà ông chọn Hứa Mạch vào vai nam chính. Về phần tin đồn mạng, ông cũng lên tiếng công nhận kỹ thuật diễn xuất của Tần Nam, và mời cậu vào vai nam phụ. Cùng lúc đó, ông cũng nguyện ý cho Triệu Tuyết Nhi cơ hội.

      Có thể đến cùng Thần Thiên có lợi nhiều nhất. Mồi nhử vị đạo diễn ấy đưa ra quá phong phú, ngay cả Tần Nam cùng Triệu Tuyết Nhi cũng có vai, mười phần thành ý, lời khẩn thiết, khiến Lâm Du thể ra lời cự tuyệt.

      Cuối cùng vẫn là Hứa Mạch cầm lấy điện thoại của Lâm Du, bắt đầu bàn bạc với đạo diễn chuyện tiếp theo.


      Hết chương 74
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :