1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ông xã là bộ đội đặc chủng - Hàn Dạ Sơ Tuyết (63+KT - HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 38:Thực tập



      Mặc dù là đứa bé nhu thuận nghe lời ,nhưng đến chín giờ buổi tối ngủ là tìm mẹ ,bất luận dỗ như thế nào ,bé Phúc Binh cũng chịu ngủ ,vẫn oa oa khóc lớn .Chu Lăng mặc kệ ôm bé ,dỗ bé ,cùng bé chơi trò chơi hay là kể truyện cổ tích ,nhưng bé vẫn khóc vậy ,lại vô thố lại đau lòng lại là phiền chán ,gấp đến độ cơ hồ muốn khóc lên .Cũng may qua thời điểm mười giờ ,Ngô Ngôn về ,tiếp nhận phiền toái .

      Chu Lăng đứng cạnh cửa ,lặng lặng nhìn Ngô Ngôn dỗ tiểu tử kia ngủ . rất kiên nhẫn ,tương lai khẳng định là người cha tốt , mỉm cười nghĩ . biết có phải hay mấy ngày hôm trước ở chung lên quen thuộc ,hay là đều là đàn ông với nhau lên am hiểu nhau hơn , bao lâu liền phát tiếng khóc của tiểu tử kia dần ,rất nhanh liền ngủ .

      lôi kéo Ngô Ngôn ra khỏi phòng ngủ bé ,đóng cửa lại ,phóng thấp thanh cười :"Nhìn ra đến , còn biết dỗ trẻ con nha ."

      Ngô Ngôn cười khổ :" làm sao dỗ được trẻ con ,bất quá là vợ Tiểu Trần thường hay công tác ,nó ở mình cũng là thói quen ,hơn nữa trước kia cũng dẫn nó chơi vài ngày .Ai, chỉ sợ cho dù phải thói quen , cũng phải tập cho thành quen."

      "Ông bà nội của bé bị bệnh gì a ? Bệnh nặng sao ? Theo lý thuyết tuổi ông bà nội của bé nhiều nhất cũng chỉ hơn năm mươi tuổi ,hẳn là tuổi vẫn còn trẻ ,còn có tiền trợ cấp ,nuôi lớn bé Phúc Binh cũng thành vấn đề gì ,vì sao nghe ý tứ của Ngô Ngôn giống như bọn họ rất lớn tuổi ?

      "Bà nội của bé Phúc Binh bị mắc bệnh tim ,nếu phải là bệnh này ,cũng đến hơn ba mươi tuổi mới sinh được Tiểu Trần .Tuổi ông nội của bé cũng lớn , bẩy mươi tuổi ,bị bệnh tiểu đường nghiêm trọng ,luôn luôn uống thuốc ,tiền về hưu cơ hồ đều vào tiền thuốc men ." Ngô Ngôn thở dài ,"Tiền lương của Tiểu Trần hơn nữa còn tiền trợ cấp linh tinh cũng tính là thấp ,còn vợ cậu ta nữa hai người thu nhập cũng có thể sống thoải mái ,nhưng trong nhà lại có hai lão nhân hàng năm cần phải uống thuốc ,hơn nữa còn có đứa ,vài năm này tiền tiết kiệm còn rất ít .Nếu phải có tiền trợ cấp , biết già trẻ làm sao bây giờ ."

      "Bệnh tim của mẹ Tiểu Trần hẳn là rất nghiêm trọng ?" cách khác chỉ sợ vừa nhận được tin tức con hy sinh , chịu nổi .

      Ngô Ngôn lắc đầu :"Hai người bệnh cũng ,tại lúc nghe được tin con dâu cũng mất ,bệnh liền phát ra ,bây giờ còn hôn mê .Vốn tính huống này bọn họ nên chuyển viện ,nhưng gần nhất chuyển lại đây rất tiện cho bọn chiếu cố ,thứ hai tiền chữa bệnh cũng giảm ít ."

      Chu Lăng nhìn thoáng qua cửa phòng ngủ ,thở dài :"Bọn họ phải mau khỏi bệnh lên mới tốt ,bằng chỉ còn mỗi mình bé Phúc Binh rất đáng thương ."

      Ngô Ngôn trầm mặc trong chốc lát , :"Chỉ sợ tình huống vui .Tiểu Lăng ,nếu vạn nhất ...Chúng ta hay nhận nuôi dưỡng bé Phúc Binh ?"

      Chu Lăng ngẩn người ,cũng trầm mặc trong chốc lát , :"Bé còn ông bà nội nữa đâu ."

      Hai người đều nữa ,thẳng đến đột nhiên bị tiếng khóc của đứa kinh động .Bé Phúc Binh đột nhiên theo trong mộng tỉnh lại ,phát chính mình ngủ ở phòng xa lạ ,khóc thẳng muốn tìm mẹ .Hai người vội vàng chạy vào phòng ,bật đèn nhìn lên ,tiểu tử kia khóc mắt đầy nước mắt ,mắt cũng đều đỏ bừng ,đáng thương hề hề .

      Chu Lăng vội vàng qua ôm bé ,ôn nhu hỏi :"Phúc Binh làm sao vậy ? làm sao khóc thương tâm như vậy ?"

      Bé Phúc Binh lần đầu tiên là tựa vào trong lòng hô hai tiếng "Mẹ ",sau lại tựa hồ cảm giác đúng ,lại đẩy ra ,tiếng khóc lớn hơn nữa .Chu Lăng chân tay luống cuống vỗ lưng bé ,lại biết gì để dỗ bé , khỏi khó sử quay đầu nhìn Ngô Ngôn .

      Ngô Ngôn lại ôm tiểu tử kia bế lên tay dỗ dỗ ,miệng hừ hừ .Trước kia Bé Phúc Binh được dẫn theo vài ngày ,đại khái thói quen bị lay động như vậy ,lập tức ngủ .Chu Lăng nhàng thở ra ,lại :"Ai nha ,bé khóc nửa ngày như vậy ,khắc định rất khát ,em quên cho bé uống nước ."

      "Coi như xong ,đừng đánh thức lại , chừng lát nữa lại tỉnh dậy ,dù sao cũng tại lạ chỗ ."

      Chu Lăng nghĩ nghĩ :"Nếu ngày mai ,kiếm cái giường để vào trong phòng ngủ của chúng ta ?Miễn cho nửa đêm bé tỉnh lại phát có mỗi mình ,sợ hãi .Dù sao tương lai con của chúng ta cũng dùng đến ."

      Ngô Ngôn gật gật đầu :"Cũng tốt ,ngày mai vào nội thành tìm xem ...Em muốn hay cùng dạo ?"

      "Tốt ,cũng mang tiểu tử kia chơi ."Chu Lăng nhìn bé Phúc Binh , giọng ,"Nếu bệnh của ông bà nội bé đều rất nghiêm trọng ,kia khẳng định bé ở nhà chúng ta rất lâu ,tiểu hài tử lại có bạn ,em phải cố gắng để bé thân với em chút ,để còn chăm sóc cho tiện ."

      Ngô Ngôn đem đứa cẩn thận đặt ở giường ,nắm tay ra cửa phòng , :"Tiểu Lăng trong khoảng thời gian này vất vả cho em ."

      Chu Lăng cười lắc đầu :"Em cùng Tiểu Trần cũng có quen biết ,cậu ta hy sinh em cũng rất buồn .Bé Phúc Binh rất đáng ,chăm sóc bé thời gian cũng tính là cái gì . sau đây cũng như tương đương với thực tập miễn phí ,trước là luyện tập .tương lai còn có con của chúng ta ,như vậy rất tiện ."

      tay Ngô Ngôn liền ôm lấy ,hỏi :"Vậy em chuẩn bị khi nào sinh cho đứa con ?"

      Chu Lăng hoảng sợ ,kinh hô tiếng ôm cổ :"Chờ hai năm nữa ,chờ mẹ em về hưu ,lúc đó sinh con rất tốt ,em sợ em người hơi bất tiện ,công việc lại như vậy ."

      Ngô Ngôn ngừng chút ,ngẫm lại cũng là ,liền chỉ :"Chính là nghe người ta qua ba mươi tuổi là sản phụ cao tuổi ,sợ lúc sinh khó khăn ."

      Toàn thân Chu Lăng đều cương :"Em muốn đẻ thường ,đối với đứa trẻ rất tốt ...Ngẫm lại liền sợ ,nghe sinh đẻ rất đau ,vóc dáng em lại ,chỉ sợ so với người bình thường chỉ hơi khó khăn chút .Nhưng mổ bụng , vết mổ lại lâu lành ,lại lưu lại sẹo ,đứa lại có trải qua sản đạo đè ép cũng được ...Nếu đàn ông có thể sinh được con tốt a.“

      Ngô Ngôn đem đặt ở giường ,nghe vậy sờ tay lên mặt nhéo phen :"Đàn ông đều sinh con ,nữ nhân làm việc nhà sao?"

      "Thiết , rất đúng a, công việc của nam và nữ giống nhau ."Chu Lăng mất hứng ,"Em liền nghĩ ra , tại cả nam và nữ đều làm việc ,vì sao người nhiều như vậy lại bắt phụ nữ làm việc nhà như là đương nhiên phải làm.Trong nhà cũng phải chỉ có mỗi phụ nữ ,đàn ông có trách nhiệm làm hộ sao ?Hai người đều làm ,nếu làm cho dù đàn ông có công việc đặc thù ,nếu thời gian làm sai biệt lắm ,,dựa vào cái gì phụ nữ phải làm việc nhà ,đàn ông khoanh chân ngồi xem ti vi còn ngại này ngại kia ?làm việc nhà thậm chí còn mang theo đứa hầu hạ lão nhân ,việc này so được với làm , làm còn được thoải mái hơn ,rất nhiều đàn ông giống như chính mình nuôi vợ ,mà dường như còn mang bộ sắc mặt như bố thí ,nhìn liền ghê tởm .Có loại còn vợ a ." nghĩ đến trước kia có nhà hàng xón ,vợ ta làm ,nên đối với ấy rất hà khắc .Có lần mẹ chồng đến chơi ,vừa vặn chồng có ở nhà , ấy lại có tiền mua đồ ăn ,vừa đường vừa vay tiền mua đồ ăn để chiêu đãi mẹ chồng , trong tay chỉ có hai đồng .Tuy rằng lúc ấy còn ,nhưng cũng nhịn được nghĩ ,nếu hôn nhân đều giống như vậy , khảng định tình nguyện cả đời lấy chồng .


      May mắn Ngô Ngôn phải là người như vậy , ôn nhu nhìn chồng , xem như đụng phải vận may ,"Chọn được ông xã "tốt".

      "Biết tốt là được rồi ."đầu tiên Ngô Ngôn bị bình luận hoảng sợ ,về sau lại nghe tốt về mình ,liền đắc ý cười rộ lên ,cúi người hôn môi cái ,thấp giọng ," đối với em tốt như vậy ,em chuẩn bị cảm tạ như thế nào ?"

      Tính cách Chu Lăng tựa như tiểu hài tử ,tuy rằng chính phải rất thích tiểu hài tử ,nhưng hai người cũng rất nhanh liền thân nhau .Ngày hôm sau hai vợ chồng mang theo bé Phúc Binh lên phố ,thời điểm đến ăn cơm trưa ,bé Phúc Binh cùng Chu Lăng rất thân mặt ,ngay cả bé thích ăn kẹo hồ lô cũng nguyện ý cho nửa .Đến buổi tối bé Phúc Binh còn cầu cùng nhau ngủ :"Cháu xem ,dì và chú ngủ ở giường lớn ,cháu ngủ giường bé ,như vậy có được ?"

      Tiểu tử kia nhìn xem giường lớn ,lại nhìn xem giường bé ,nhìn quả ai cũng cùng chỗ ,thế này mới gật gật đầu ,chính mình cố hết sức leo lên ,ôm đại hùng cái kia thuộc về bé nhắm mắt lại .

      Chu Lăng phải ra ngoài làm ,cùng bé Phúc Binh cơ hồ là ngày hai tư tiếng ở cùng chỗ ,tiểu tử kia nhu thuận nghe lời ,hoàn toàn bất đồng với những tiểu ác ma gặp , quá vài ngày liền sinh ra cảm tình ,nghĩ đến đoạn thời gian ông bà nội bé hết bệnh rồi đem bé ,trong lòng đủ tư vị ,thậm chĩ nghĩ nếu tương lai con của cũng nhu thuận như vậy , ngại sinh trước .
      Sô Cô la Đắngneleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 39: Nhà ba người




      Qua và ngày ,Ngô Ngôn đột nhiên bà nội của bé Phúc Binh tỉnh , muốn mang tiểu tử kia xem chút .Đương nhiên Chu Lăng đáp ứng , thân thiện cùng người xa lạ chuyện ,lại biết an ủi người ,sợ đến lúc đó lại nhìn thấy cảnh khóc lóc , chân tay luống cuống nên có muốn .Chỉ thay quần áo mới cho tiểu tử kia ,dặn dò vài câu ,thế này mới giao cho Ngô Ngôn mang .

      Tuy rằng biết có khả năng ,nhưng Chu Lăng cũng tiến bọn họ xuống dưới nhà ,trong lòng vẫn cảm thấy có chút yên ,chỉ sợ Ngô Ngôn trở về chỉ có mình , với giao bé Phúc Binh cho ông bà nội .

      Ngô Ngôn liền cười :"Em vẫn là theo bọn ,chờ trở về rồi viết tiểu thuyết ,chúng ta thăm xem rồi trở lại ."

      Chu Lăng lắc đầu :"Em sợ nhất là bệnh viện ,hơn nữa lại ngồi xe mất hơn hai tiếng đồng hồ ,vẫn là quên ,hai người sớm về sớm , đường chú ý an toàn ." qua bên cạnh NGô Ngôn ôm ấp hôn tiểu tử kia chút ,"Phúc Binh ,hãy nghe lời chú ,buổi tối dì làm món thịt nướng mà cháu thích ăn."

      Tiểu tử kia cười tủm tỉm hôn trả lại , :"Dì cháu có thể đem ông bà nội lại đây ăn cùng được ?"

      Chu Lăng bật cười ,"Ông bà nội bị bệnh ,lần sau dì làm ngon rồi để chú mang đến cho bọn họ ăn .Cháu phải ngoan ngoan , được làm ầm ỹ với ông bà nội ,biết ?"

      Tiểu tử kia nặng nề mà gật đầu ,bộ dáng như là cháu ngoan , nghe lời .

      Ô...Tiểu tử kia nhu thuận đáng như vậy , nghĩ bé còn trở về a!! Nếu bé là con của của tốt biết bao , cần phải khổ sở mang thai mười tháng , cần nhịn đau để sinh , cần lúc nào cũng cho bú sữa , cần mỗi ngày phải ôm ,có đứa con nhu thuận đáng như vậy , hạnh phúc a!

      Chính là nghĩ cũng muốn nghĩ , vẫn là ngoan ngoãn chờ thêm hai năm nữa ,lão mẹ có rảnh ,lúc đấy sinh , ôm tiểu tử kia cho đến lớn ,lại dẫn đến trường ,cưới vợ hoặc lập gia đình , giúp con trông đứa ...Ngẫm lại liền đáng sợ .

      Chu Lăng lắc đầu ,đem mấy cái ý tưởng vớ vẩn trong đầu quên ,mở máy tính ra bắt đầu viết tiểu thuyết .Mấy ngày nay muốn bồi cùng tiểu tử kia ,tuy răng bé rất nhu thuận ,nhưng là vì muốn tình cảm hai người sâu sắc hơn ,nên có thời gian nhiều ngồi máy tính .

      Khó có được ngày hôm nay rảnh rỗi ,vẫn là cố viết liền mấy chương rồi đăng lên .

      nghĩ tới là ,Ngô Ngôn mang bé Phúc Binh thăm ông bà nội đến tuần , bọn họ nhận được tin tức .Ông bà nội của bé Phúc Binh hai người đều qua đời ở bệnh viện quân khu ,bé Phúc Binh trờ thành nhi .

      Chu Lăng há to miệng ở đàng kia . tuy rằng đến mức cho rằng là chính mình rủa chết hai lão nhân ,nhưng vẫn thể tha thứ chính mình ,khi hy vọng hai lão nhân chết ,vì muốn cho tiểu tử kia làm con của mình . Đúng vậy có xác minh nghĩ tới làm cho bọn họ chết ,nhưng chính hết sức ràng ,nếu muốn tiểu tử kia làm con ,trừ phi hai lão nhân kia đều chết ,bằng bọn họ là tuyệt đối đồng ý .

      Cho tới bây giờ cũng chưa có nghĩ đến bé Phúc Binh có hay nguyện ý làm con của mình ,càng nghĩ tới cha mẹ mới mất được nửa tháng ,bây giờ lại mất ông bà nội ,con bà nó đứa là có bao nhiêu đáng thương .

      Bởi vì sợ bé ảnh hưởng đến tâm lý ,Chu Lăng liều mạng đối tốt với bé Phúc Binh ,cơ hồ muốn cái gì cũng đều đáp ứng .Ngô Ngôn do dự vài ngày ,sau đó rốt cục nhịn được ngăn lại :"Em như vậy ,làm bé hư ,đối với bé ngược lại có tốt ."

      Chu Lăng thế này mới đình chỉ lại hành vi điên cuồng của mình ,nhưng vẫn đối với bé Phúc Binh tốt ,bé Phúc Binh cũng đối với thân thiết ,có mấy tẩu tử cũng cười thấy thế này trông giống mẹ con .

      Ngày hôm sau lễ tang của hai lão nhân đều xong xuôi ,Ngô Ngôn nhìn Chu Lăng bồi tiểu tử kia chơi ,do dự trong chốc lát hỏi :"Tiểu Lăng ,chúng ta nhận nuôi bé Phúc Binh được ?"

      Chu Lăng cúi đầu gì .

      Ngô Ngôn có chút kinh ngạc ,nửa ngày mới :" nghĩ ,em rất thích bé ."

      Chu Lăng nhìn tiểu tử kia đem từng khối gỗ xếp lên cao , thích bé .Kỳ chính cũng phi thường kinh ngạc chính mình thế nhưng lại thích trẻ con ,phải biết rằng vẫn thích trẻ con,cảm thấy rất ầm ỹ ,lại đáng ghét . cho tới bây giờ cũng chưa có tình thương tràn trề của người mẹ .

      Bé Phúc Binh đem khối gỗ xếp lên rất cao ,sau đó ngẩng đầu hướng Chu Lăng lộ ra nụ cười tươi sáng lạn .Chu Lăng theo bản năng cười lại bé .Đúng rồi nhu thuận như vậy ,đứa bé đáng như vậy ,chỉ cần là người bình thường ,đều thích ?Hơn nữa cũng hai mươi chín tuổi ,cũng đến tuổi làm mẹ ,làm như người phụ nữ bình thường ,luôn có tình thường của người mẹ .Chính là lý trí cho biết tạm thời nên có đứa bé ,mà bé Phúc Binh đến vừa vặn lấp vào chỗ trống .

      Nhưng nuôi đứa bé như nuôi sủng vật , phải chỉ cho ăn no là được . tại nuôi cũng thành vấn đề gì ,nhưng trong cuộc sống sau này ,vấn đề học tập ,tâm lý phải lo lắng chu toàn , có thể làm được ?Hơn nữa tương lai còn có đứa bé của chính mình ,đến lúc đó có thể đối sử công bằng sao.

      Ngô Ngôn lúc này gì . suy nghĩ nửa ngày ,vạn vạn nhất thể tưởng tượng được Chu Lăng vì lý do kỳ quái như vậy mà cự tuyệt nhận nuôi bé Phúc Binh .Cuối cùng chỉ có thể cười khổ, :"Nếu ai nhận nuôi bé Phúc Binh ,bé bị đưa đến nhi viện ,cuộc sống ở chỗ đó khó có được hạnh phúc ."

      Chu Lăng sửng sốt , tuy rằng chưa qua nhi viện ,cũng biết nhi viện như thế nào ,nhưng xem nhiều tivi tiểu thuyết và tin tức thời ,nhưng cũng có thể hiểu biết chút . từng cái nhi tốn nhiêu phí sinh hoạt ,giáo viên trong nhi viện lại rất ít mà nhi lại nhiều ,các bé lại được quan tâm nhiều , đành lòng suy nghĩ cảnh tượng bé Phúc Binh mình,ôm tiểu hùng cũ nát ngơ ngác ngồi ở trước cửa ,hy vọng có ngày cha mẹ bé đột nhiên xuất ...

      Chỉ là ngẫm lại , liền cảm thấy cái mũi lên men , mang theo giọng mũi ,cúi đầu , :"Được ."

      Nếu Chu Lăng đồng ý ,Ngô Ngôn phải làm thủ tục .Bộ đội nhân nuôi con của chiên hữu hy sinh .Bình thường đụng đến loại chuyện tình này phải liên quan đến ngành ,nên được tổng bộ dàn xếp cho nên rất nhanh bé Phúc Binh làm tiểu thành viên chính thức của gia đình .

      Ngô Ngôn có sửa họ cho bé , hy vọng tương lai bé Phúc Binh trưởng thành còn nhớ cha mẹ ruột của mình ,có thể mang theo chính họ mình thắp hương tảo mộ cho Tiểu Trần .Còn Chu Lăng ,chỉ cần tình đối tối với bé Phúc Binh ,bé họ gì cũng trọng yếu .

      "Bất quá đến thời điểm tương lai ,bé có thể hay vì họ bất đồng với chúng ta mà được tự nhiên a ,đừng đến lúc đó lại em thương bé ,nên cho bé mang họ Ngô ." .

      " .Chờ bé lớn lên , chuyện xưa cho bé ,cho bé biết bé là con của liệt sỹ ,làm cho bé vì phụ thân mà tự hào :"Ngô Ngôn ,"Tiểu Lăng ,cám ơn em nghe theo ."

      Chu Lăng lắc đầu :"Em như này mà có con lớn , ra đó là chiếm được đại tiện nghi ."

      Ngô Ngôn bật cười , tay ôm con mới nhận nuôi , tay ôm vợ , :"Vì chúc mừng bé Phúc Binh thành con chúng ta ,buổi tối mời khách ,ăn đại tiệc !"

      lớn đồng thời hoan hô đứng lên.
      Sô Cô la Đắngneleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 40:vấn đề giáo dục





      Nếu nhận nuôi bé Phúc Binh ,hai người liền bắt đầu dậy bé đổi giọng gọi bọn họ là ba mẹ .Bé Phúc Binh rất kỳ quái hỏi :"Cháu có ba mẹ nha ?"

      Ngô Ngôn giảo hoạt chỉ vào chính mình ,cầm lấy áo quân trang :"Con xem ,con nhận được cái này là quần áo ?"

      Bé Phúc Binh gật gật đầu :"Nhận thức ,mẹ đây là quần áo của ba ba."

      "Con xem ,chú cũng mặc quần áo ,cho nên chú cũng là ba con nha ."

      "tiểu tử kia bừng tỉnh đại ngộ :"Ba ba ,con rất nhớ ba ."

      Ngô Ngôn mừng rỡ ,ôm lấy tiểu tử kia liền hôn cái :"Con ngoan ,lại gọi ba thêm lần nữa ."

      "Ba ba ."Tiểu tử kia khoái hoạt ôm cổ ba ba ,hôn lên mặt cái ,nguyên lai ba ba vẫn ở cùng cậu .

      Chu Lăng lại buồn bực lại là khó thở , :" phải vừa ý ,quay đầu đối với bé mặc quân trang gọi ba ba ,,nhìn như thế này mà giải quyết được vấn đè này ." muốn như thế nào dỗ tiểu tử kia gọi là mẹ a? Mẹ bé là mỗi lần dẫn bé ,chơi cùng bé , giống như Tiểu Trần năm mới về thăm nhà lần ,tiểu tử kia nhớ bộ dạng của cậu ta .

      Nghĩ liền buồn bực đứng lên ,sờ tay đến cạnh sườn hung hăng nhéo phen . nghiên cứu hồi lâu ,tựa hồ người này là duy trì ngồi bất động ở chỗ ,Ngô Ngôn tê hút khẩu khí lạnh ,muốn cho Chu Lăng biết với khí lực ấy chỗ đấy đau ,nhưng nếu làm ra biểu tình rất đau ,Chu Lăng lại càng buồn bực , buồn bực người hay ho là ...

      Ngô Ngôn cười ,hướng tiểu tử kia :"Phúc Binh ,về sau cần gọi dì ấy là dì nữa ,mà phải gọi là mẹ ."

      Tiểu tử kia vừa nghi hoặc :"Vì sao nha ? Mẹ phải như thế này ."

      Chu Lăng vội ,nhàn nhã đứng ở bên xem Ngô Ngôn chuẩn bị như thế nào . Ngô Ngôn coi như có việc gì ,liền ôm bé Phúc Binh đến phòng ngủ bé :"Bọn hai cha con có chuyện muốn riêng ,thời gian còn sớm ,em nấu cơm ."

      Bé Phúc Binh nghe ăn cơm ,lập tức kêu lên :"Dì ,Phúc Binh muốn ăn cá ."

      Chu Lăng vốn tưởng cấp Ngô Ngôn cái xem thường ,nhưng lại sợ con bảo bối chịu đói ,đành phải buồn bực vào phòng bếp .Cũng biết Ngô Ngôn làm như thế nào giải thích cho tiểu tử kia ,thời điểm theo phòng bếp bưng đồ ăn ra ,liền phát tiểu tử kia sửa lại cách xưng hô ,ngoan ngoãn gọi tiếng "Mẹ."

      Chu Lăng cảm thấy tiếng gọi này ,cả thân đều tê rần ,hoàn toàn vui sướng ,ở phòng bếp bận việc nửa ngày với khói dầu cả người mệt mỏi ,nhưng cảm thấy hoàn toàn có ,cười to đên ôm chầm lấy tiểu tử kia liền muamuamua hôn vài cái .

      Từ khi nhận nuôi bé Phúc Binh ,Chu Lăng liền sửa đổi thói quen ăn uống , bỏ bữa , ngồi nhiều trước máy tính .Bây giờ là có việc gì liền cùng đứa bé chơi đùa ,còn mua ít sách truyện cổ tích về đọc cho bé ,dạy bé ca hát ,dạy đếm những con số đồ hình đơn giản ,lập chí phải làm người mẹ gương mẫu .

      Trong sách ,tiểu hài tử muốn cùng cha mẹ tiếp xúc nhiều hơn ,như vậy mới có thể hoạt bát sáng sủa .Chu Lăng chính mình kỳ thích cùng người khác tiếp xúc chân tay , nghĩ đại khái theo lão ba lão mẹ là liên quan đến tình cảm hàm súc ,vì thế mỗi ngày buổi sáng ngủ dậy là liền cấp cho tiểu tử kia cái ôm , cái hôn buổi sáng ,buổi tối cũng ôm ,hôn cái chúc ngủ ngon ,bình thường cũng ôm ,hôn hai má bé làm như đối với bé là cổ vũ hoặc là thưởng cho ,hơn nữa còn muốn Ngô Ngôn cũng làm như vậy .Ngô Ngôn thẳng nhíu mày muốn chiều hư đứa bé ,nào có đứa bé ba tuổi ,mà là đứa bé trai vẫn còn ôm. Nhưng Chu Lăng kiên trì , cũng chỉ thỏa hiệp ,mỗi ngày ra ngoài ,và sau khi trở về chỉ sờ sờ đầu bé Phúc Binh --- vẫn kiên trì chịu ôm , phải làm nghiêm.

      Vừa mới bắt đầu thời điểm tiểu tử kia có vẻ thẹn thùng ,nhưng nhìn ra được bé vui mừng ,sau đó cũng hôn trả lại .Môi của tiểu hài tử ,mềm ,nộn nộn ,ẩm ướt ,Chu Lăng cảm thấy thích.

      Liền như vậy qua mấy tháng , đường lại làm quen được vài tẩu tử ,Chu Lăng lại phát ,gần đây người nhà tùy quân rất nhiều ,mà rất nhiều quân hàm thượng úy ,bộ phận quân hàm trung úy người nhà cũng tùy quân . kinh ngạc hỏi Ngô Ngôn :" phải cấp doanh mới được tùy quân sao ?"

      "Ân ,trước kia là cấp phó doanh .Bất quá bây giờ chính sách đều sửa lại ,trừ bỏ đế đô ,và địa phương khác chỉ cần là chính ngay cả cấp thấp cũng có thể tùy quân ."Ngô Ngôn cười ,"Cho nên bây giờ trong bộ đội ngay cả bộ phận cấp chiến sĩ cũng đều xin tùy quân ,phòng ở đủ , thời gian nữa xây thêm mấy dãy nhà nữa."

      "Khó trách em nhìn thấy đằng sau có người làm móng nhà ,kia vậy về sau náo nhiệt hơn ."

      Ngô Ngôn rất kỳ quái :" phải em thích yên tĩnh sao ?"

      Chu Lăng nhún nhún vai :" có biện pháp ,bé Phúc Binh cần có bạn để chơi a , số tẩu tử tùy quân nhiều hơn ,cũng có nhiều đứa bé đến , chừng tương lai còn có thể có nhà trẻ ,em đây đỡ phải lo ." sớm nghĩ đến quá hai năm nữa tiểu tử kia muốn nhà trẻ làm sao bây giờ . Vốn ba tuổi rất nhiều người đưa đến nhà trẻ , ở trong này lại có ,trước mắt sao ,nhưng là sau này đến lúc năm tuổi như thế nào cũng phải đưa ,thứ nhất là đứa bé cần giao tiếp với bạn học cùng lứa tuổi ,thứ hai dù sao cũng phải là giáo chuyên nghiệp , cho đứa bé nhà trẻ ,sợ đến lúc đó trực tiếp học tiểu học ,đứa bé kông có thói quen ,học tập cũng có khả năng theo kịp .Bất quá chính là có nhà trẻ ,chờ vào tiểu học cũng lo ,nơi này có khả năng làm trường tiểu học ,lực lượng giáo viên và phần thiết bị cũng đáng hoài nghi .Đến lúc đó phải vào nội thành ở sao ? Kia phải cùng ở riêng khác biệt lắm ?Lệ rơi đầy mặt ,đến lúc ấy như thế nào lo lắng đến vấn đề này đau ? Cho dù có bé Phúc Binh ,chính là con của cũng cần đến trường a ?

      Vừa mới bé Phúc Binh có bạn cùng tuổi , ở tầng dưới liền có tẩu tử mới chuyển đến ,mang theo con khoảng năm tuổi .Tẩu tử này là người nhiệt tình sáng sủa ,vừa chuyển vào là liền gõ cửa làm quen :"Tẩu tử ,nhà của tôi vị kia là trung đội Lý Phong Sinh ,còn tôi gọi là Tiền Hoan ,đây là con của tôi Lý Viện .Có ít đặc sản tôi mang đến mời tẩu tử nếm thử ."

      Chu Lăng mở cửa ra bị liền hồi ,theo bản năng cười :"Xin chào ,tôi gọi là Chu Lăng ,là vợ của trung đội trưởng Ngô Ngôn ,đây là con tôi Trần Phúc Binh ." xem bé ,lại quay đầu nhìn xem con ,tiếp nhận này nọ ,"Cám ơn ,mời vào nhà ngồi chơi ,tôi vừa nấu trà sữa ,muốn hay nếm thử ?"

      Tiền Hoan có khách khí .nắm tay tiểu nương vào :"Tẩu tử tự mình còn có thể nấu trà sữa nha ,tôi lại biết nấu ăn ."Thoạt nhìn đó là thực biết ăn ,tựa hồ có nghe thấy bé Phúc Binh cùng họ với Ngô Ngôn ,"Tiểu viện, mau chào bác ."

      bé có tính cách giống mẹ ,bộ dáng hoạt bát . thoải mái đối với Chu Lăng tràn ra tươi cười đáng :"xin chào bác ."

      "Chào tiểu Viện ."Chu Lăng cười cái to với bé , đến cười Chu Lăng vẫn là luôn cười giả tạo ,nhưng mọi người đều cười rộ lên sáng lạn , bé rất nhanh thích ứng với nụ cười của Chu Lăng, cười lại ngồi xuống uống trà sữa ...Ân ,nhà bác có em bé là thích .

      đến em bé của nhà bác Chu ,Lý Viện liền cười đến nheo mắt lại .Em bé là đáng , nhu thuận ,khuôn mặt nhắn ,rất họat bát ,thời điểm mặt đỏ lên rất đáng ,bé rất thích bé Phúc Binh . Nhưng vì sao em Phúc Binh lại cùng họ với chú Ngô Ngôn a ? với ba đều cùng họ Lý ,nhưng mẹ lại cho hỏi vấn đề này , lễ phép ,vì sao vậy ?

      Bất quá em Phúc Binh họ gì cũng sao , đều thích em .Mẹ về sau phải dẫn em chơi cùng , được bắt nạt em . Hừ ,mẹ cũng quá coi thường người , làm sao có thể bắt nạt em , thương bé còn kịp .

      Nhưng là thương em vậy mà sao bé vẫn khóc ,còn chịu chơi cùng ? bé nhướng mày lên, u buồn .

      Chu Lăng kinh ngạc nhìn tiểu tử kia oa oa khóc trở về ,khuôn mặt trắng noãn in hẳn nên hai dấu răng ràng :"Đây là làm sao vậy ?"

      "Oa...Tiểu...Chị Tiểu viện...Cắn ...Cắn con ...Oa ô ô ô..."Tiểu tử kia vừa kéo vừa kéo ,khóc to lên .

      Chu Lăng ngồi nhìn kỹ xem ,may mắn chảy máu ,chỉ có dấu hồng , nhàng thở ra ,cầm tay bé :"Phúc Binh ngoan ,chị phải cố ý ,chúng ta tha thứ cho chị được ? Trước mẹ rửa mặt cho con rồi bôi thuốc ,sau đó chúng ta làm món thịt nướng mà còn thích ăn ."

      Vừa rửa mặt xong có người gõ cửa ,là Tiền Hoan đứng ở cửa , tay nắm tay con , tay cầm lọ thuốc :"Tẩu tử , là xin lỗi ,chị xem tiểu Viện nhà tôi như này mà gây họa ."

      Chu Lăng tuy rằng sót con ,nhưng cũng có cách nào lại so đo với bé bốn tuổi ,vội vàng cười :" có việc gì , có việc gì ,đều là tiểu hài tử thôi ,chơi cùng chỗ đôi khi cũng xảy ra mâu thuẫn ."

      "Đây là thuốc trị thương ,em đến xem mặt bé Phúc Binh bị thương như thế nào ,thương có nặng hay a ?Có cần hay bệnh viện kiểm tra xem ." liếc mắt cái thấy tiểu tử kia tránh ở phía sau Chu Lăng ," Phúc Binh ,đến đây cho thím nhìn xem mặt của cháu ."

      Tiểu tử kia nghe muốn nhìn mặt bé ,nghĩ đến còn muốn cắn nữa ,sợ tới mức dùng sức lôi kéo vạt áo Chu Lăng ,nhằm thẳng chui vào lòng . Chu Lăng dở khóc dở cười ,đem bé lôi ra ,ôn nhu :"Ngoan ,đừng sợ ,chị cắn con , có việc gì ."

      Tiền Hoan phóng thânh ,ngồi xổm xuống cùng bé nhìn thẳng :"Phúc Binh ,là chị nên cắn cháu ,thím bảo chị xin lỗi cháu ,được ?"

      Đại khái ở nhà vẫn thường hay răn dạy con , như vậy ,Lý Viện liền lập tức tiến lên hai bước ,hướng bé Phúc Binh :" xin lỗi em ,chị nên cảm thấy mặt của em ăn rất ngon ,lần sau chị ăn ." Ô... Nhưng là ăn ngon lắm a ,lại bầu bĩnh ,còn thơm thơm ,nhưng là em cho ăn ,ô...

      Chu Lăng nhịn được liền "Phốc xích " bật cười tiếng .Tiểu tử kia ngẩn người ,tựa hồ bị muốn "Ăn mặt của cậu " bị dọa ,lại oa tiếng khóc lên .Lý Viện sợ tới mức chân tay luống cuống ,quay đầu lại ,vô tội nhìn mẹ ,tựa hồ kỳ quái vì sao em lại khóc .
      Sô Cô la Đắngneleta thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 41: Náo nhiệt




      Quân tẩu tùy quân càng ngày càng nhiều ,vì vậy trẻ trong viện cũng càng ngày càng nhiều ,lớn nhất là mười tuổi , còn quấn tã ,mỗi ngày cũng đều nghe thấy tiếng khóc của trẻ , ở tầng tầng dưới , cực kỳ náo nhiệt. Được cái chất lượng phòng ở cũng tốt ,cách cũng tốt ,chỉ cần đem cửa sổ đều đóng lại ,Chu Lăng có thể được thanh tĩnh . Bất quá dù sao cũng làm mẹ ,thời điểm bé Phúc Binh chơi , đều muốn ở cùng bên cạnh chiếu cố ,làm sao có thể yên tâm để cho mình bé ra ngoài .Tuy rằng trong đây là đại viện có vấn đề gì ,nhưng vạn nhất bị đụng trạm sao .

      Có bạn chơi ,bé Phúc Binh dần dần hoạt bát hẳn lên ,trước kia chỉ có mỗi mình ngồi chơi ,bây giờ cả ngày chạy tới chạy lui ,nghe trời mưa thể ra ngoài chơi ,bộ dáng liền muốn khóc ,Chu Lăng bây giờ hoạt động cũng nhiều ,sắc mặt từ từ hồng nhuận . Ngô Ngôn mừng rỡ , thẳng nhận nuôi con trai là tốt ,miễn cho phải suy nghĩ như thế nào làm cho rời xa máy tính a , ngồi máy tính nhiều hơn là vận động ,làm cho chu lăng hướng mắt trợn trắng .

      Ngô Ngôn cùng Chu Lăng kết hôn được hơn nửa năm ,vốn chính là thế giới hai người ,thời điểm tối mật ,ai biết được nhận nuôi bé Phúc Binh ,lập tức biến thành người thứ ba ,thời điểm lúc hai người muốn thân thiết ,lại phát giác cực kỳ tiện .

      Ban ngày hai người muốn thân thiết ôm cái ,bên cạnh lại có đôi mắt tò mò nhìn bọn họ ,chỉ làm cho lòng người sinh ra ác cảm có tiểu hài tử phá hư ,làm sao còn có thể tiếp tục ? Đến buổi tối ,Ngô Ngôn là người có dục vọng mạnh mẽ ,Chu Lăng lại tâm tư rối loạn ,khả năng chỉ cần có điểm ý tưởng gì ,nhìn đến cái giường bên cạnh ,tâm tình cũng ra ,càng cần phải bây giờ giống như lúc trước là muốn đến đâu là liền làm đến đấy .

      Ngô Ngôn lại là buồn bực ,lại là bất đắc dĩ ,cuối cùng cũng dỗ tiểu tử kia ngủ say , tay ôm lấy Chu Lăng đến phòng tắm ,mở vòi phun ra ,thế này mới yên tâm thống khoái ăn hồi . Thắt lưng sương sống đôi chân của Chu Lăng đều bủn rủn tựa bức tường ,đẩy Ngô Ngôn ra vô lực :"Em yên tâm bé Phúc Binh ,chỉ sợ con tỉnh thấy chúng ta khóc , ra trước xem con ."

      Ngô Ngôn chỉ chỉ phe phẩy đầu , bên :"Có con cái là liền quên chồng ,tương lai em lại sinh con nữa ,như vậy địa vị của càng ngày càng thấp ."

      Chu Lăng liếc trắng mắt :"Yên tâm ,hắc tử còn xếp hạng sau ."

      "..." Nếu địa vị của ngay cả chó cũng bằng , may để mọi người biết được ,kia có thể còn mặt mũi nào ở trong bộ đội đặc chủng ."

      Trong khoảng thời gian này Ngô Ngôn bận bịu lo tang cho Tiểu Trần ,hai lão bệnh nhân cùng tang ,và việc nhận nuôi bé Phúc Binh .Hiên tại hết thảy đều làm song , liền nghĩ đến lá thư của em họ gửi đến . Lá thư này là được nhận được từ tháng tư , biết bây giờ em họ và bạn thế nào , nghĩ tới nghĩ lui ,quyết định vẫn là liên lạc chút xem , thể thế nào ,em họ đối với vẫn tốt lắm .

      Chu Lăng phản đối liên lạc với em họ ,chỉ nếu nhắc tới vay tiền ,nhất định phải hỏi ràng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra ,mặt khác là muốn còn mượn ,mượn bao nhiêu phải hỏi ràng . Có đôi khi tình cảm họ hàng rạn nứt cũng vì tiền mà ra ,cũng rất dễ dàng từ đến hận ,đến lúc đó chẳng những mất tiền ,mà tình cảm cũng chẳng còn .

      Ngô Ngôn đối với lời của vợ có phát biểu bình luận gì , chỉ ấn số gọi điện cho em họ . Người nhận điện thoại của ,bên kia đầu tiên là nghi hoặc ,sau đó kinh ngạc ,hiển nhiên là cơ hồ quên người này là ai ,sau đó đối cách lâu như vậy mới liên lạc mà tỏ vẻ kinh ngạc .

      " nhận được thư ." Ngô Ngôn giải thích .

      Đầu bên kia bắt đầu bừng tỉnh đại ngộ :"Em còn tưởng rằng lá thư đấy bị đánh mất , nhiều năm như vậy liên lạc ,mọi người cũng biết ở chôc nào bộ đội ,cũng chỉ có thể thử vận may ... họ , cần để ý lời của mẹ em ,bọn em có thể tự mình giải quyết vấn đề này ...Chúng em chuận bị ngày mười hai tháng tám kết hôn , trở về ,dù gì chúng ta mười năm gặp ,trở về gặp vợ em ."

      Ngô Ngôn do dự chút :"Chú cũng biết ở bộ đội thân bất do k, ,đến lúc đó chỉ sợ được ."

      Chu Lăng tuy rằng đợi Ngô Ngôn gặp người thân ,nhưng là cũng ngăn cản . Mặc kệ như thế nào ,Ngô Ngôn có cha mẹ hay chị em ,nhưng ,bác này chính là người thân duy nhất của ,bất quá chính mình với bên kia chỉ là thông gia ,là có quan hệ huyết thống .Cũng may Ngô Ngôn phải là người có đầu óc hay là thánh mẫu ,tổng thể đến mức vì điểm quan hệ người thân ,mà đem tiền của mình đưa vào .Cho nên hết sức bình tĩnh làm bộ như thấy .

      Chờ đến lúc có đứa con của chính mình là tốt rồi , nghĩ ,đến lúc đó đứa bé mới là cùng có quan hệ huyết thống là người thân nhất , cũng tính chính mình có người thân . Còn hơn năm nữa là tốt rồi , có thể ngừng uống thuốc trước nửa năm ,chờ mang thai ,đến lúc lão mẹ về hưu cũng sai biệt lắm .

      Muốn bộ đội quả nhiên là nhanh như gió ,qua vài tháng ,là xây xong hai dãy nhà mới ,là liền có người đến ở . Chu Lăng vào xem qua ,mỗi tầng đều có sáu phòng ở ,bề ngoài nhìn qua có điểm giống tập thể ký túc xá , loạt cửa sắp xếp đều hướng bên ngoài hành lang .Mỗi phòng lớn đồng nhất ,phần lớn là đều hai phòng chính , phòng ,đồ dùng đầy đủ hết ,nhưng cơ bản đồ điện chỉ có mấy thứ ,quy cách bằng dãy nhà bên Chu Lăng ở .

      Quân đội cấp bậc kỳ ràng ,cấp cao thấp trong lúc đó cần tuyệt đối phục tùng ,quân hàm khác biệt đãi ngộ cũng khác kém .chỉ phân phòng tùy quân ,thời điểm Ngô Ngôn xin phòng là thiếu tá ,phòng ở so với trước kia có vẻ hơn nhiều . Nếu có muốn đổi ,lấy bây giờ là quân hàm trung tá cũng có thể đổi được .Bất quá bây giờ ở đó đồ điện đều đầy đủ ,phòng ở cũng đủ to ,cũng tất yếu phải thay đổi .

      Phòng ở đầy đủ .quân tẩu vào ở càng ngày càng nhiều , ra trong đại viện cũng hơi , giống như trước kia con mèo hai ba chân ,ở bên ngoài nửa ngày cũng đụng tới trừ bỏ lính gác cùng binh lính tuần tra ,người bên ngoài .Chu Lăng mắt lạnh nhìn ,những đứa trẻ đến tuổi học ở trong đại viện đại khái cũng có mười cái đầu ---vào tiểu học cũng đến vài người ,bởi vì chủ yếu các chiến sĩ đều lấy vợ muộn ,trong lúc đó bọn họ phần lớn là hai mươi đến ba mươi lăm tuổi ,tuyệt đối đa số là ba mươi tuổi lấy xuống ,hơn nữa cơ bản kết hôn cũng sinh đứa ngay ,cho lên bọn trẻ cũng quá lớn .

      Xem ra ,nhà trẻ khẳng định là trốn thoát ,cho dù nhắc tới việc này , cũng muốn cho nhóm tẩu tử về vấn đề giáo dục bọn trẻ a !

      Có thể làm quân tẩu phần lớn đều có khả năng kiên cường ,quả nhiên rất nhanh còn có người nghĩ tới vấn đề giáo dục ,liền báo cáo lên . Đại đội trưởng lập tức liền chuẩn bị ,đem nhà khách ở tầng ,lại kiếm chút đồ dùng ở bên ngoài về ,dây đu ,thang trượt linh tinh đồ chơi cho thiếu nhi , khu nhà trẻ trong đại đội đặc chủng được thành lập ,sau đó ở nhóm quân tẩu tìm vài người có trình độ văn hóa cao ,hát hay giỏi múa làm giáo ,cứ như vậy ,chẳng những giải quyết được vấn đề tìm giáo viên ,mà còn giải quyết được bộ phận quân tẩu thất nghiệp có việc làm ,coi như là vẹn cả đôi đường.

      Chu Lăng sớm hỏi thăm qua ,mấy giáo trong nhà trẻ , là có người là tốt nghiệp trung cấp , người tốt nghiệp đại học ,hai người là tốt nghiệp trung học ,giáo viên nhà trẻ coi như là dư dả .Đến vậy Chu Lăng xem như buông hơn phân phiền muộn xuống ,về phần tương lai vào tiểu học ,chuyện đó là của vài năm sau ,đến lúc đó suy nghĩ cũng muộn . Cùng tuổi Phúc Binh đại khái là có vài bé ,đến lúc đó xem người ta như nào , mình có thể hỏi đến hỏi tham khảo.

      Nhà trẻ chuyện định ra đến đây ,nhưng Chu Lăng tạm thời vẫn chưa thoải mái được ,sao lại còn đợi đến tháng chín mới khai giảng ,tạm thời vẫn là tự mình dạy bảo bé chút này nọ .Cũng may đến lúc này là thàng sáu ,thời gian cũng dài quá .Lúc này thời tiết dần nóng lên ,nhóm tẩu tử liền đem bọn chuẩn bị làm hoạt động giáo dục ở trong phòng ,bọn cùng nhau chơi ,còn mấy người các bên ngồi quạt mát chuyện phiếm làm ít thủ công .Ở phụ cận thôn Lý có người mở xưởng làm đèn màu cùng ghế dựa ,làm linh kiện có thể kiếm mấy chục đồng ,nhóm tẩu tử thấy mùa hè ngày dài ,dù sao cũng có việc gì ,mấy người cùng lấy đồ về làm .

      Chu Lăng là rất phiền chán làm loại này thủ công ,làm cái này gian nan bằng xem mấy quyển sách . Có mấy người tuổi trẻ chút ,bằng cấp cao chút cũng muốn làm ,liền cùng Chu Lăng tráo đổi sách cho nhau cùng xem ,rồi ngẫu nhiên liền thảo luận vài câu về nội dung tiểu thuyết .Nghe thấy Chu Lăng viết tiểu thuyết ở mạng ,liên tục truy vấn bút danh của .Chu Lăng thích đem chuyện mạng liên hệ đến trong thực ,chỉ qua chút ,rồi rời đề tài cùng mọi người chuyện khác.
      neleta thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 42: Người thân




      Đảo mắt là đến tháng tám ,gần nhất khônng có làm nhiệm vụ gì , có diễn tập ,huấn luyện cũng bình thường .Ngô Ngôn nghĩ tới nghĩ lui ,vẫn là quyết định về nhà chuyến ,thứ nhất là tham gia đám cưới của em họ ,thứ hai là mang Chu Lăng xem nơi lớn lên ,mang gặp ba mẹ .

      Xin nghỉ đông ràng, việc xong xuôi , nhà ba người liền thành phố J ,mang bé Phúc Binh gặp ông bà ngoại .Xin phép coi như thuận lợi ,đến mười giờ ,bọn họ đem hành lý lên xe lửa .

      Đây là lần đầu tiên bé Phúc Binh ngồi xe lửa chơi ,ngồi xe luôn luôn hưng phấn mà chạy tới chạy lui ,cũng may lần này người xe lửa nhiều lắm ,lại là toa xe giường nằm ,Chu Lăng chỉ dặn dò bé được ầm ỹ đến người khác , được chạy ra sau toa xe ,sau đó liền theo bé .

      Xuống xe lửa ,lại chuyển sang ngồi ô tô ,đến thị trấn sau lại vòng vèo tuyến xe ,thế này mới xem như đến nhà Ngô Ngôn .Chu Lăng vừa nóng vừa mệt ,cả người đều mệt mỏi ,bé Phúc Binh tình thần vẫn vui vẻ được ra ngoài đến địa phương mới mẻ xa lạ làm cho bé ríu rít ngừng ,cái miệng nhắn cơ hồ ngừng quá .Ngô Ngôn ôm bé vào trong ngực ,kiên nhẫn trả lời những vấn đề của bé ,thỉnh thoảng lại hỏi chút Chu Lăng có muốn uống nước hay ,có choáng váng đầu hay ...

      Này nhà ba người ,người chồng cao lớn cẩn thận ,vợ như chim nép vào người ,đứa hoạt bát đáng ,lại đều là người xa lạ ,lập tức liền khiến cho người qua đường chú ý .Ven đường có người đồng dạng cao to ,mặc quân trang nhìn bọn họ ,do dự kêu lên " họ "

      "Chu thành tựu ?" Ngô Ngôn cũng kinh ngạc ,"Em cũng tham gia quân ngũ ?"

      Chu Lăng nhìn nhìn huy chương ở vai cậu ta ,là cấp sĩ . vẫn duy trì lễ phép mỉm cười ,chờ Ngô Ngôn giới thiệu cho bọn họ .Làm quen lẫn nhau ,sau đó Chu Thành Tựu dẫn bọn họ hướng vào trong nhà , bên chuyện cùng Ngô Ngôn hỏi thăm chuyện tình những năm gần đây .Chính là đến nửa ,cậu ta do dự trong chốc lát ,cười :" họ , ngờ a , là trung tá , năm nay đại khái cũng chỉ ba mươi ? Bình thường tuổi này có thể lên tới thiếu tá cũng sai biệt lắm ."

      Ngô Ngôn cười :" học nghiên cứu sinh ,thi điểm cao chút ."

      "Làm sao có thể đâu ,tốt nghiệp nghiên cứu sinh ra cũng liền là thượng úy ,so với người ta trễ ra vài năm ,kỳ cũng sai biệt lắm ."Cậu ta nhìn nhìn Chu Lăng , thêm gì nữa . Nhưng Ngô Ngôn cùng Chu Lăng lại đều hiểu được ý tứ của cậu ta .

      Quân hàm bình thường đều là tự mình tăng lên ,đặc biệt là tăng lên hoặc là có hậu trường ,hoặc là lập công lớn . tại là thời kỳ hòa bình , cơ bản cũng chỉ có thể dựa vào hậu trường phía sau . Mà bên cha mẹ Ngô Ngôn có người nào ở bộ đội , cách khác ,hậu trường phía sau của chỉ có thể là phí bên vợ .

      Ngô Ngôn mặt trầm xuống dưới ,cau mày tưởng muốn gì ,nhưng vẫn lại trầm mặc .Chu Lăng lo lắng huých chạm vào cánh tay ,làm cho nhìn đến ánh mắt mình an ủi .Ngô Ngôn ở cánh tay giúp đỡ phen ,ý bảo chính mình có việc gì ,để cho cần lo lắng .

      Chu Thành Tựu có chú ý tới bọn họ trao đổi ánh mắt ,ngược lại nghĩ đến chính mình ở bồ đội. Cậu ta tốt nghiệp trung học ,liền ở bên ngoài làm công hai năm sau đó mới vào bộ đội , tại là sĩ quan thứ năm năm ,tiếp qua năm nữa là phải chuyển nghề ,nhị kỳ thăng tam kỳ là rất khó .Bởi vì có bằng cấp , ra ngoài cũng có thể làm ruộng ,cậu ta liền đem hy vọng đặt ở thăng tam kỳ thậm chí là làm thượng .Nhưng danh ngạch phi thường hữu hạn ,cậu ta tinh thông hậu trường ,hy vọng chỉ là xa vời .

      chuyện rốt cục đến cửa nhà ,là ngôi nhà mới ba tầng , dượng đều ở nhà ,còn chú thím ,thấy Ngô Ngôn liền vội vàng chào đón ,tươi cười lộ cả nếp nhăn.

      Ngô Ngôn cùng họ hàng thân thích đều gặp mặt ,uống xong chén trà liền đứng lên :"Cháu dẫn vợ con dạo xem nhà cũ ."

      Nhà Ngô Ngôn ở cách vách ,là ngôi nhà cũ ba gian ,là năm đó ở đơn vị ba Ngô Ngôn góp vốn mua nhà ở ,tuy rằng có bất động sản ,cũng thể qua tay bán ,nhà ở này vẫn là thuộc của Ngô Ngôn .

      Tường nhà màu trắng ố vàng ,đồ dùng cũng đầy tro bụi , tường là ảnh chụp ba mẹ Ngô Ngôn ,bức ảnh cách lớp thủy tinh đầy tro bụi hướng bọn họ mỉm cười .Bức ảnh này kỳ Chu Lăng cũng thấy qua ,ở bàn làm việc của Ngô Ngôn .

      Ngô Ngôn đến bên tường ,đem khung ảnh tháo xuống dưới ,Chu Lăng vội vàng lấy khăn tay đưa . tinh tế đem khung ảnh lau sạch nhiễm hạt bụi nào ,lại đem khối vách tường loang lổ xoa xoa ,thế này mới đem khung ảnh treo trở về .

      Chu Lăng tìm phòng vệ sinh ,nhìn xem còn có chậu đựng nước ,lớn tiếng :"Ngô Ngôn ,chúng ta đem nơi này quét tước lại chút ?Dù sao cũng có việc gì ...Còn có thể đem chăn gối ra phơi nắng ngày ,buổi tối có thể ở chỗ này ."Cũng đỡ phải đến nhà của ở , thích ở nhờ nhà người xa lạ ,hơn nữa vẫn là cái loại này tốt người xa lạ .

      Trong lòng Ngô Ngôn giật mình ,nhìn kia tro bụi dày ,lo lắng hỏi :"Em ngồi xe lâu như vậy ,đều mệt mỏi ,hay là thôi ."

      "Nơi này là nhà của nha ." Chu Lăng cười ,"Em sao , phải là chỉ quét tước dọn vệ sinh thôi sao ."

      Ngô Ngôn vẫn là đành lòng để cho mệt mỏi ,hôm nay cũng đủ mệt ,huống chi cũng phải là người làm giỏi việc nhà ,quay đầu đừng để mệt mà thân thể bị thương :"Nếu chúng thuê người làm công theo giờ đến đây làm ?"

      "Đây là ở nông thôn ,làm gì có người làm công theo giờ a ."Chu Lăng tìm được cái xô đựng nước ,lại tìm lấy cái khăn lau ,"Từ hồi em làm vợ đến bây giờ đây là lần đầu tiên đến nhà ,dù sao cũng phải làm cái gì đó a ,làm cho ba mẹ nhìn thấy em là người hiền lành ,vui mừng vì cưới được người vợ tốt ." xong liền nở nụ cười ."Tốt lắm ,mau làm ,quay đầu đừng để tới muộn.

      Ngày hôm sau chính là lễ cưới của Chu Thành Tựu ,trong nhà đều là người người đến giup đỡ. Ở nông thôn muốn làm tiệc rượu gì đó ,là hàng xóm cùng nhau đến giúp đỡ ,cả ngày cũng đều ở lại đây uống rượu nháo động phòng ,rất náo nhiệt .

      Ở ngoài chú vẫn đối với lấy lòng ,trong ánh mắt mang theo áy náy .Ngô Ngôn biết chú là làm mọi việc vẫn nghe theo thím ,huống chi tình cũng đều trôi qua mười năm ,trong lòng tuy có bao nhiêu oán chú giúp đỡ lo tang cho trai chị dâu ,oán hận cũng có lớn như vậy ,chính là muốn thân tình cũng có ,chỉ thản nhiên ứng phó , thân thiết cũng vô lễ .

      dượng của việc xoay quanh ,tuy có tâm lấy lòng Ngô Ngôn ,mở miệng là đến tiền ,nề hà này nọ ,rồi chỉ trơ mắt nhìn Ngô Ngôn cho cái hồng bao dày ,ăn qua tiệc rượu là liền chạy lấy người .

      " cho bao nhiêu tiền ?" Chu Lăng tò mò hỏi .

      " vạn ,xem như rất mừng rỡ ."Ngô Ngôn bên đùa với tiểu tử kia ,ra vẻ hoàn toàn để ý đến chuyện gì ,nhưng Chu Lăng lại cảm thấy đại khái trở về .
      Sô Cô la Đắngneleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.