1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ông xã là bộ đội đặc chủng - Hàn Dạ Sơ Tuyết (63+KT - HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 33: Quà tặng


      Gần đây Chu Lăng thực phát sầu ,qua vài ngày nữa là sinh nhật ba mươi mốt tuổi của Ngô Ngôn ,đây là sinh nhật đầu tiên từ khi hai người quen biết nhau , biết chúc mừng sinh nhật như thế nào ,lại càng biết tặng quà gì . xuy nghĩ vài ngày cũng nghĩ ra được mua cái gì tặng cho ,mua quà cho đàn ông là phiền toái ,nếu là phụ nữ tùy tiện mua bộ quần áo a ,hay trang sức a cái gì cũng đều làm cho người ta vui mừng ,nam...Ai!

      [ Băng :Đến vài ngày nữa là sinh nhật của ông xã mình , từ hồi quen ấy đến tới nay đây là sinh nhật đầu tiên a .

      Cặp lồng cơm : cậu chuẩn bị tặng cái gì ?

      Băng :cũng biết a ,hoàn toàn ràng .

      Caro vàng xanh : tặng máy cạo râu .

      Băng :nếu tặng cái bật nửa ?

      Băng :Đó là bài tử thần Z ,giống như trong chuyện tiểu thuyết hay chuyện về nó a.

      Màu sắc rực rỡ :ZIPPO?

      Băng : đúng ,chính là này ,cậu nó thế nào ?

      Cặp lồng cơm :vị kia nhà cậu hút thuốc sao ?

      Băng : ách...

      Caro vàng xanh : ta sưu tập cái này sao ?

      Băng :...Kia có khi nên tặng máy cạo râu .

      Cặp lồng cơm : máy cạo râu vừa tốt lại tiện lợi .

      Băng : mình vào bảo đào nhìn xem chút .

      Lại nhìn thấy ngươi :tặng TT

      Băng :囧

      Cặp lồng cơm :có hai loại loại nạp bằng điện , loại dùng bằng pin.

      Băng :mua loại nào tốt ?

      Cặp lồng cơm =Dùng bằng điện có vẻ hay hơn .

      Băng : Đôi khi ấy phải làm nhiệm vụ ở bên ngoài ,chỉ sợ có chỗ để nạp điện .

      Caro vàng xanh :có thể dùng ở nhà .

      Màu sắc rực rỡ : ta làm nhiệm vụ có thể cạo râu sao?

      Băng :hẳn là thế ,bằng nửa tháng ,có thể biến thành người rừng a.

      Cặp lồng cơm :tặng quà cho đàn ông chính là phải có tính cực hạn .

      Băng :đúng vậy ,mình sầu chết mất .

      Đen ăn đen :mình từng tặng cho bạn nam tá tất .

      Băng: phốc !

      Caro vàng xanh :phốc .

      sắc cầu vòng :phốc.

      Đen ăn đen : có khoa trương đâu ,mà rất thực dụng .

      Cặp lồng cơm :Được rồi ,sau này mình cũng tặng tất ...

      Cặp lồng cơm :mình muốn tặng tá khăn mặt nữa .

      Băng :...Rất có phong cách phương tây.

      Caro vàng xanh :nếu tặng quần lót ?

      Đen ăn đen :bởi vì là bạn bè bình thường , nên tặng đồ tư mật gì đó .

      Lại nhìn thấy ngươi :đưa TT .

      Băng :...

      Băng :có nên tặng vị hoa quả ?

      Băng :hay là tặng loại siêu mỏng ?

      Băng : còn có cái gì đa dạng ?

      Cặp lồng cơm :trước kia mình có quen người bạn ở mạng ,nhân dịp ấy kết hôn mình mua tặng cho tá TT.

      Lại nhìn thấy =Dùng đêm hết .

      Cặp lồng cơm :cái đấy .

      lại nhìn thấy :trước kia mình cũng tặng qua cho thầy giáo chủ nhiệm.

      Băng :cặp lòng cơm thời điểm mình kết hôn ,sao bạn tặng cho mình ,bây giờ mình cũng ngại cậu tặng cho mình TT dùng cả đời , .

      Cặp lồng cơm :sau đó bạn phát rất nhiều cái bị hết hạn sử dụng.

      Băng :bạn quá mạnh mẽ!

      đen ăn đen :trăm ngàn lần đừng tặng ,bạn biết .

      Băng :phốc.

      Lại nhìn thấy :ngày hôm sau ta gọi mình đến văn phòng , mình hết giờ đồng hồ .

      Băng: ha ha ha...

      Cặp lồng cơm :phốc .

      Lại nhìn thấy :mình khẳng định buổi tối ta dùng .

      Băng :bạn quá mạnh mẽ .

      Lại nhìn thấy : có việc gì ,cả lớp chúng mình đều tặng .

      Lại nhìn thấy : mình sau đó lại cùng ta chuyện .

      Băng :cho nên kỳ bạn chính à ám chỉ ...Thời điểm ta gọi cậu chắc là có tâm tư ?

      Lại nhìn thấy :theo mình tặng đèn quang ,bọn họ còn có hỏi siêu mỏng ,có đưa các loại hương vị ,có cái có thể xoay tròn .,..

      Lại nhìn thấy :ở trong khoa bọn mình,ở trường học quản chặt ,lên sư đồ luyến ái lên rất nhiều .

      Băng :trước kia ở trường học của bọn mình ,có nghe thấy có giáo sư văn học ,khi kết hôn ,sau đó ly hôn liền cưới học trò của mình ,vì thế bị đánh mắt chức chủ nhiệm .Qua vài năm lại ly hôn ,lại cưới học trò tiếp ,lúc này chức danh giáo sư cũng mất .

      Lại nhìn thấy : ở trường mình còn có nhiều cặp đồng tính luyến ái ,chứ sư đồ luyến ái vẫn chưa tính là cái gì .

      Băng :cũng là .

      Băng :mình vào bảo đào xem chọn máy cạo râu , chuyện sau .]

      Tặng quà thể so sánh chính mình mua này nọ ,mua tốt ,hoặc có thể đổi lại hoặc ầm ỹ hoặc nháo hoặc tự nhận hay ho ,kia cũng chính là tự mình chịu .Cần tặng quà ai đó ,nếu mua tốt ,tốn tiền còn ,chính là mặt khó coi .Bởi vậy Chu Lăng cực kỳ thận trọng ,chỉ sợ lần đầu tiên tặng quà , hợp ý .

      Ngoài chọn quà tặng ra ,còn lo lắng đến lúc đó làm chút đồ ăn mà thích ăn ,có phải hay phải mời bạn bè của lại đây ăn cơm vân vân , ra từ lúc Chu Lăng lớn lên trù nghệ của được tốt lắm a...Tổng thể kêu thọ tinh xuống bếp ?

      Nếu ăn lẩu ?Mua mấy túi gia vị cho vào ,lại mua nhiều chút thịt dê thịt bò ,thịt viên rau dưa là đến nơi ...A.

      Sinh nhật của còn đến tuần nữa ,mua ở bảo đào thời gian giao hàng thường kéo dài ,thường là năm ngày ,mà đôi lúc cũng nhất định .Nếu chuyển sang mua EXX vậy ,mua ở EXX kỳ nhận hàng rất nhanh ,là hai ngày là nhận được hàng ,nhưng là đồ ở chỗ này được nhiều .

      Nếu ngày mai vào nội thành xem ,mua quà tặng ra là đến thẳng cửa hàng mua vẫn là yên tâm nhất .

      nhiều ngày ,Chu Lăng cũng bóng gió ,muốn từ Ngô Ngôn ra xem muốn cái gì ,nhưng người này lại từ tốn khách sáo ,lên thể moi được thông tin gì , thế còn bị chụp mũi ,cho nên rất tức tối ,thế này mới lên mạng tìm chị em hỗ trợ.

      Sáng sớm hôm sau đứng lên , nhìn xem bên ngoài trời mưa .Mùa xuân thường là như thế này là chán ghét ,luôn tích tí tách kéo dài suốt cả ngày .

      Muốn học về văn học ,hẳn là phải thích mưa phùn mới đúng ,nhưng tính tình lại kỳ quái ,chính là trước kia lúc hơn mười tuổi ,vì phú thơ văn mới mạnh mẽ thich thời điểm lúc mưa vì rất sầu ,chỉ thích mùa hè bão tố ,lúc có chớp sấm sét đến rất thích .Mỗi lần chỉ nhìn thấy tia chớp là liền chạy nhanh đến cửa sổ nhìn,nhìn mưa to dầy hạt đổ xuống ,lên tâm tình đặc biệt tốt .

      Nhìn đến trời mưa ,Chu Lăng chút tâm tình nào .Chính là thời gian rất cấp bách ,nếu ở trong nội thành thấy cái nào hợp ý ,còn có thể vào bảo đào mua nhanh , chủ quán nhanh chóng gửi hàng lại đây .Vì thế cũng chỉ thay đổi quần áo ,miễn cưỡng ra cửa , đường còn đụng tới đại tỷ ,thấy trời mưa lại ra ngoài ,tự nhiên muốn hỏi làm cái gì .Chu Lăng cười :" ra ngoài mua ít này nọ ,ai biết trời lại mưa ,may là mưa to ,bằng cũng ra ngoài ."

      Đại tỷ kinh ngạc :"Cái gì vậy ,cứ như thế này mà ,sao để trời hết mưa rồi mua ?"

      Chu Lăng bất đắc dĩ :"Mưa như thế này ,cũng chẳng biết bao giờ mơí hết , bằng bây giờ mưa tranh thủ ."

      đường người đường rất ít ,vốn phải là ngày nghỉ ,do trời mưa ,nên ai cũng muốn ra ngoài .Chu Lăng vào mấy quán có thương hiệu xem máy cạo râu ,chỗ này chắc là bán máy cạo râu chính hãng ?Nếu cẩn thận mua phải hàng nhái là mất mặt .

      Nhưng vẫn là mua được ,ở địa phương này quá ,cũng có chút sang trọng ,nhưng mua hàng ở đây đều là phải đặt hàng trước ,sau đó ở mới gởi về đây , thấy đồ ngay trước mắt cũng khác gì bào đảo là mâý .Huống chi có thể hay vượt qua ngày sinh nhật Ngô Ngôn ,mà còn bán đắt hơn so với bảo đào rất nhiều .

      Trừ bỏ mấy cái thương hiệu này ,Chu Lăng biết còn có chỗ nào bán máy cạo dâu chính hãng nữa ,mà trong các quán bán máy cạo dâu đều mấy chục nghàn ,chính là có đắt tiền nhưng lại giả ,nên cũng do dự giám mua.
      Sô Cô la Đắngneleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 34:Bị cảm



      Ở trong nội thành dạo hết ngày ,rốt cuộc là tay mà về ,nhưng ra lại là túi lớn túi đồ ăn vặt . đường Ngô Ngôn gọi điện cho ,hỏi có ăn cơm hay , mới nhớ tới chính mình từ lúc vào nội thành có ăn cây kẹo hồ lô , xiên ruột nướng cộng thêm ly trà sữa ,nhưng phải là bữa trưa chân chính .

      Chu Lăng dám ,ngẩng đầu nhìn nhìn xung quanh , :"Ăn qua ,ăn cái hamburger và đôi cánh gà ."

      Ngô Ngôn ra vừa lòng ,nhưng cũng biết Chu Lăng chỉ có mình lên thường hay ăn cơm .Có thể KFC ăn cái gì cũng được rồi ,mặc dù mấy thứ đồ đó tuy rằng là đồ ăn tốt cho sức khỏe ,nhưng cũng phải đồ ăn lạnh ,nên cũng cái gì ,chỉ bảo cẩn thận chút ,sớm trở về .

      Chu Lăng le lưỡi ,vài bước chạy tới tiến KFC ,gọi chân gà nướng cay, đôi cánh gà nướng cay và ly Côca . đặc biệt thích ăn chân gà nướng và cánh gà nướng ,nhưng lại ghét ăn hamburger tại vì có rau salad xà lách ,mỗi lần ăn là phải dùng giấy ăn nhặt ra .

      Ăn qua loa vài thứ ,thế là giải quyết bữa cơm trưa muộn Chu Lăng lau lau miệng ra KFC .Thời gian chờ xe vẫn còn sớm , xuy nghĩ chỗ nào cho nhanh hết thời gian .vừa nhấc đầu liền nhìn thấy cửa hàng kia mà đợt trước cùng Ngô Ngôn vào .Trong đầu đột nhiên lên ngày hôm qua ai đó tặng quần lót ,muốn hay đến chỗ đó nhìn xem ? Vốn dĩ mắt thèm muốn nhìn quần lót tình thú từ lâu .

      Nhìn xem đường có người nào , đem ô che thấp xuống ,lừa mình dối người cảm thấy như vậy có người nhìn thấy mặt của ,Chu Lăng bước nhanh vào cửa hàng .

      "Xin chào ,mời vào xem ."Người trông quán là khoảng hai mươi mấy tuổi ,Chu Lăng nhàng thở ra , đúng là sợ vạn nhất là đàn ông ,vậy rất xấu hổ .

      biết xấu hổ nhìn người ta chuyện ,quay đầu làm bộ như xem cái gì đó , :"Tôi muốn xem chút quần lót tình thú nam."

      "Quần lót nam ở bên cạnh ,vừa vặn mấy ngày hôm trước cửa hàng chúng tôi vừa nhập về ,đều là kiểu mới cả ."

      Chu Lăng từ trong cửa hàng ra ,phát mưa tạnh ,nhưng sắc trời lại tối đen , vội vàng lấy điện thoại cầm tay ra nhìn thoáng qua thời gian ,mới bốn giờ rưỡi ,thế này mới nhàng thở ra , còn tưởng rằng bỏ quên chuyến xe.

      Ngẩng đầu lên nhìn xem mây đen rất dầy , cơ hồ chạy lên .Nhưng mưa rất nhanh đổ xuống ,gió cũng to ,ô của cơ hồ chống đỡ được . ra ngoài Ngô Ngôn liền đưa cho cái ô này ,tuy rằng khó coi ,nhưng lại to .Cho dù như vậy ,nhưng cũng rất nhanh bị nước mưa trút hết nửa người ,ống quần cũng ướt đẫm .

      Về nhà , cũng khác là mấy ,lập tức liền vào phòng tắm ,bật nước ấm lên tắm giặt sạch .Vừa vặn Ngô Ngôn nấu cơm xong ,thấy bị dính nước mưa ,còn cố ý nấu bát đường đỏ ,canh gừng đưa uống .Chu Lăng thích hương vị đường đỏ ,cũng thích canh gừng ,nhưng càng sợ cảm mạo ,đành phải bịt mũi uống hơi hết ,cảm giác khoang miệng đều nóng chín .

      Tuy rằng uống dự phòng ,nhưng vẫn bị cảm ,ở trước máy tính ngồi đến chín giờ , bắt đầu cảm thấy đầu choáng váng mơ hồ ,bên trong tựa như có cái gì kéo ,mà kéo rất đau .Vốn cố kiên trì đem chương hôm nay viết cho xong ,lại càng phát ra cảm thấy ngồi yên ,đành phải tắt máy tính ngủ . là người ngủ muộn ,nguyên tưởng rằng là ngủ được ,chỉ có thể nằm nhàm chán ở giường . nghĩ tới nằm lúc là liền vào giấc ngủ.

      Lúc Ngô Ngôn làm xong việc trở về ,phát trong phòng tối như mực ,liền hoảng sợ ,ba bước vọt vào trong phòng ngủ ,thấy Chu Lăng ngủ ở giường hương vị ngọt ngào ,thế này mới nhàng thở ra .Nhưng là thấy khác thường hôm nay làm sao lại ngủ sớm như vậy ,trong lòng khỏi nghi hoặc ,liền sờ sờ lên trán chút , có cảm giác nóng , nhưng lại làm Chu Lăng tỉnh.

      " về ?" mơ mơ màng hỏi ,"Mấy giờ ."

      "Mười giờ rưỡi .Em làm sao vậy , thoải mái sao?"

      " có việc gì .chỉ là đầu hơi đau chút ,ngủ giấc là tốt thôi ..."Giọng của càng lúc càng hỏ ,mấy câu câu cuối thể nghe thấy ,đúng là chuyện liền ngủ .

      Ngô Ngôn nhíu nhíu mày ,cảm thấy nhắc nhở chính mình ngày hôm sau phải dẫn khám xem . sớm phát Chu Lăng có thói quen đến phòng khám .Lần trước bị viêm dạ dày,bị phản ứng nôn mửa như vậy có thể sớm đến phòng khám lấy thuốc về uống ,đỡ phải lại ngồi mất mấy tiếng ở xe .

      Suy nghĩ hồi , cũng tắm giặt sạch ,liền theo ngủ ,đến nửa đêm ,Ngô Ngôn đột nhiên nghe thấy động tĩnh ,lập tức liền tỉnh táo lại ,cũng nhúc nhích ,chỉ lặng lặng nằm lắng nghe ,chỉ là Chu Lăng giọng hừ hừ . vội vàng ngồi dậy bật đèn ,liền thấy Chu Lăng cau mày sắc mặt tái nhợt , trán có nhiều mồ hôi . lấy tay sờ sờ cái trán của ,quả nhiên có chút nóng lên .

      Ngô Ngôn có chút hối hận , trước đó đem đến phòng khám chữa bệnh nhìn xem , tại là ba giờ hơn , chỉ chỉ phải vào trong tủ lạnh lấy túi nước đá ,dùng khăn bọc lại chườm lên trán ,trong nhà lại có thuốc hạ sốt ,nên phải nâu bát canh gừng ,bên trong thả nhiều gừng thêm chút ,nấu cực cay ,đánh thức Chu Lăng dậy đem cho uống .

      Chu Lăng tựa hồ còn vị giác , hơi đem canh gừng uống xong thế nhưng chút cảm giác ,chính là uống xong liền nằm xuống ngủ .Ngô Ngôn lại ngủ được ,nằm trong chốc lát ,rồi đem quyển sách lên bàn ngồi , thầm dùng thân thể mình che chắn ánh đèn chiếu xuống mặt ,rồi thường thường xem tình hình Chu Lăng chút.

      Cũng may nhiệt độ Chu Lăng hạ xuống còn nóng nữa ,trời sáng Ngô Ngôn liền lôi kéo Chu Lăng rời giường đến phòng khám bệnh .Bác sĩ truyền cho hai bình nước cho hạ sốt hẳn ,gần đây Ngô Ngôn phải huấn luyện ,nhưng hôm nay liền giao cho đội phó làm ,chính mình ngồi ở phòng bệnh cùng Chu Lăng ,để đỡ cho nằm mình ở đây nhàm chán .

      Chu Lăng thấy có thời gian bồi mình ,nên có chút ngoài ý muốn , đều chuẩn bị tốt mình có thể nằm ở chỗ này , nghĩ tới có thể đem công việc đùn đẩy cho cấp dưới .Chính cũng hiểu về quản lý cho lắm ,nhưng bất quá luôn luôn cảm thấy vị trí càng cao lại càng nhiều việc ,còn mỗi ngày việc a ,việc a! nghĩ cho bản thân , biết đem công việc phân cho cấp dưới làm ,mệt chết cũng là xứng đáng .Bất quá lời này cũng thể ra chỉ để ở trong lòng ,bằng bị người chụp tử.

      cười tủm tỉm sai khiến Ngô Ngôn làm việc này việc kia ,trong chốc lát muốn uống nước ,trong chốc lát lại muốn ăn hoa quả ,trong chốc lát muốn vào phòng vệ sinh . cười :"Em muốn đem tương lai sau này phân chia cùng nhau dùng cho xong ,bằng sau này nếu em bị bệnh ,khả năng nhất định có thời gian chăm sóc em , chừng cũng có ở nhà .Thừa lúc bây giờ có thể sai khiến ,trước mắt cứ để em hưởng thụ chút ."

      ra tính tình Ngô Ngôn rất tốt ,lại có tính kiên nhẫn , cái gì liền làm cái đấy ,đến giữa trưa còn chạy về nấu canh cầm đến cho uống ,và còn làm thêm mấy món mà thích .
      Sô Cô la Đắngneleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 35:Tặng quà sinh nhật



      Chu Lăng chẳng qua là bị cảm ,truyền xong hai lọ huyết thanh là về nhà nghỉ ngơi , muốn nằm cũng tình nguyện về nhà nằm ,chứ nằm ở phòng bệnh cũng được tự nhiên lắm ,hơn nữa cũng phải bệnh nặng gì ,chiếm của người ta cái phòng bệnh ở trong này cũng ngượng ngùng .

      Ngô Ngôn đưa vào trong nhà ,thế này mới vội vàng về bên kia bộ đội ,lúc gần bỏ xuống câu :"dính chút nước mưa liền bị cảm ,thân thể quá kém ,ngày mai bắt đầu mỗi ngày buổi sáng rời giường chạy bộ ,"Mặt Chu Lăng đầu tiên là biến thành 囧 ,sau đó là lại biến thành cái tư khổ , ghét vận động nhất chính là chạy bộ ,lại chán nản lại vất vả ,đổi thành cái gì khác cũng tốt a.

      Nhưng là Ngô Ngôn hạ mệnh lệnh , cho cự tuyệt ,sáng sớm ngày hôm sau tìm ra bộ quần áo thích hợp để vận động -- kỳ chính là bộ quần áo mặc ở nhà màu xạnh lam --tốt xấu gì còn có đôi giày thể thao ,sau đó đem từ giường xách đứng lên nhét vào phòng vệ sinh .

      Chu Lăng thể ,chỉ phải vội vàng rửa mặt chút ,thay quần áo theo xuống dưới tầng .

      Cũng may Ngô Ngôn dẫn đến sân huấn luyện chạy ,bằng bị quân lính vây xem ,kia mới kêu 囧 đâu .Đương nhiên ,đại khái cũng là cho phép .Ngô Ngôn cũng rời ,mà mang theo chạy chậm rãi quanh mấy khu nhà ở xung quanh . chạy rất chậm ,Chu Lăng chạy nhàng có thể đuỏi kịp ,đối với Ngô Ngôn mà ,tốc độ này chính là tản bộ ,nhưng là nhiều năm Chu Lăng vận động ,bất quá chạy hai vòng mà bắt đầu cảm thấy nhấc nổi chân lên ,hô hấp cũng sớm rối loạn .

      Ngô Ngôn lúc này nhưng có thả chậm tốc độ ,mà bảo trì nguyên lại tốc độ lại chạy vòng nữa ,sau đó mới khai ân :"Hôm nay chạy vài vòng như thế này là được rồi ,chúng ta lại dạo vòng rồi trở về ."

      Chu Lăng cũng biết lúc kịch liệt vận động , thể lập tức dừng lại ,lên kiên trì ở phía sau theo , bên từng ngụm từng ngụm thở ,vừa cười :"Được ... lâu ... vận động ...Trước kia học trung học ...Thời điểm đại hội thể dục thể thao ...chạy tám trăm mét với nghìn năm trăm mét thành vấn đề ...Lúc bước vào đại học cơ hồ có vận động qua."

      "Cho nên mới em về sau ,mỗi ngày phải chạy chạy ,rất tốt cho thân thể ,làn da cũng có thể đẹp ,nhưng cũng so được với những đồ mĩ phẩm mỗi ngày em hay bôi lên ?" Ngô Ngôn nhìn xem chung quanh có người ,liền kéo tay trêu đùa .

      Chu Lăng đỏ mặt ,ngón tay liền sờ sờ lên cánh tay nhéo chút ,nhưng chỉ đụng đến cơ bắp rắn chắc ,da cũng nhéo lên được chút ,chỉ phải tức giận :"Như thế nào ?Đau lòng em mua vài thứ kia tốn tiền sao ?"

      Ngô Ngôn vội vàng khoát tay :" có , có ,tiền của cũng là tiền của em ,chỉ cần em thích ,cứ tùy tiện dùng ."

      "Hừ hừ ."Chu Lăng tà liếc mắt cái ," ý kiến là tốt rồi ...Về sau chạy bộ chỉ cần có thời gian hãy cùng em chạy ,nếu chỉ có mình em em chạy đâu ,rất nhàm chán ."

      Ngô Ngôn cười :"Được ".

      Tuy rằng Chu Lăng cũng dám chắc , trong tháng Ngô Ngôn có mấy ngày có thể cùng chạy ,nhưng là có tâm , liền cao hứng .Hai người cùng nhau ăn bữa sáng ở căn tin ,sau đó Chu Lăng về nhà tắm rửa ,Ngô Ngôn đến văn phòng .

      Chu Lăng ở nhà ,liền lên mạng tìm cái cửa hàng được đánh giá tốt nhất ,chọn mua cái máy cạo râu philips ,còn đặc biệt phân phó chủ cửa hàng nhanh chóng chuyển phát nhanh ,phí có cao lên cút cũng sao .Tuy rằng có mua quần lót tình thú ,lại thấy chỉ tặng mỗi cái kia hay lắm .Món quà chính thức vẫn là tặng máy cạo râu ,còn quần lót cũng chỉ có thể để buổi tối làm cái ngoaai ý muốn .

      tính toán mọi thứ đều tốt ,máy cạo râu mua được hai ngày cũng sắp đưa tới , nghĩ tới người tính bằng trời tính ,ngay tại trước hôm sinh nhật Ngô Ngôn ngày , cú điện thoại ,Ngô Ngôn liền mang theo phó trung đội cùng ra ngoài làm nhiệm vụ .Chu Lăng mất công tính toán vài ngày ,nhân vật chính rồi còn làm gì nưã ,làm cho tức nghẹn lại ở trong cổ họng ,thiếu chút nữa là nghẹn chết .Nhưng chuyện này cũng là có biện pháp ,cũng phải Ngô Ngôn có thể quyết định ,cũng chỉ có thể chờ về lại bổ xung .

      Cũng may lần này cũng lâu ,chẳng qua tuần là trở về .Chu Lăng nhìn đến hoàn hảo tổn hao gì ,mà tiêu sái tiến vào ,mấy ngày qua treo bụng tức liền đè nén xuống ,cười :" trở về ?Có đói bụng ?Nếu tắm rửa trước ,chờ em nấu bánh sủi cảo cho ?"

      Ngô Ngôn cười gật gật đầu vào phòng tắm ,Chu Lăng cùng kết hôn hơn nửa năm , nắm chắc được sức ăn của sai biệt lắm ,lấy cái nồi đun nước thả bánh trẻo xuống ,sau đó bưng cả cái nồi đặt lên bàn ,chính mình cầm cái bát đựng vài cái ,còn lại để cho ăn ,ngay cả bát cũng lười chuẩn bị cho ,đỡ phải rửa thêm cái bát to , xem thấy ngay cả cũng đều mệt mỏi .

      Ngô Ngôn chỉ mặc chiếc quần sooc liền ra , đến bàn vừa cười ,"Thơm quá a."

      Chu Lăng nhìn đến chiếc quần sooc của ,đột nhiên nhớ tới cái mình mua ,vụng trộm nở nụ cười .Ngô Ngôn khó hiểu nhìn ,Chu Lăng vội vàng khoát tay :"Mau tới ăn ,để lạnh ăn ngon ."

      Ngô Ngôn lại hỏi :"Em cười cái gì ?"

      Vừa , bên ngồi xuống gắp cái bánh trẻo bỏ vào trong miệng ," thơm."

      Chu Lăng cười :"Đây chính là em cố ý hỏi qua cách làm bánh trẻo ngon của đầu bếp ,nhân bên trong đều là rau cần và thịt ba chỉ ,còn cho thêm ít dầu vừng ." ngừng chút , ,"Ăn ngon ăn nhiều chút , đủ lại nấu tiếp ,trong tủ lạnh còn rất nhiều ."

      Ngô Ngôn vội vàng lắc đầu mói:"Thế này là đủ rồi ," Ánh mắt của lưu lại vòng ở trước cổ áo của Chu Lăng ,"Ăn xong ngủ sớm chút ."

      Chu Lăng hơi đỏ mặt ,lại nghĩ đến chính mình mua gì đó , :"Sinh nhật của bị bỏ lỡ ,quà sinh nhật còn chưa tặng nữa ,chọn quà là mệt làm em chọn mất mấy ngày ."

      Ánh mắt Ngô Ngôn liên vui lên ,ăn xong bánh sủi cảo ,tùy tiện xoa xoa miệng , :"Em chuẩn bị tặng cái gì cho ?"

      Chu Lăng cũng quản nồi bát đũa hỗn độn ở bàn ,liền lôi kéo vào phòng ngủ ,đem cái hộp ở bàn được bọc lại xinh xắn đưa tới trong tay :"Mở ra nhìn xem có thích hay ."

      "Em tặng cái gì đều thích ."Ngô Ngôn cũng biết dỗ người như thế nào ,vừa bên cẩn thận mở hộp quà ra ,"Ai nha ,máy cạo râu này là tốt ?Nghe dùng tốt lắm .Đáng tiếc thời điểm vừa rồi tắm rửa cạo râu ,bằng có thể lập tức liền thử lần ."

      Chu Lăng hé mệng cười ,lại xuất ra cái gói to :" thích là tốt rồi ,ngày mai thử lại cũng giống nhau ...Hy vọng cái này cũng thích ."

      "Em còn chuẩn bị mấy món quà a? Máy cạo râu này cũng rất tốt lắm ."Tuy rằng như vậy ,Ngô Ngôn vẫn là thực vui mừng buông máy cạo râu trong tay ra ,tiếp nhận gói to ...Sau đó vẻ mặt của liền cứng lại ,dùng hai ngón tay nắm cái quần ,hỏi ,"Tiểu Lăng...đây là cái gì ?"

      Chu Lăng khanh khách nở nụ cười :" xem rồi là cái gì nó là cái đấy ... thử mặc xem ?"

      Ngô Ngôn cười khổ :"Mặc cái này làm sao giám ra ngoài ?"

      " còn mặc cho ai xem ?"Chu Lăng vẻ mặt kinh ngạc ,trong mắt tràn đầy bỡn cợt .

      Ngô Ngôn kinh ngạc cầm trong tay gì đó :"Đây là ... nghĩ là chỉ có cái của nữ thôi ."Lần trước còn thừa lúc thời điểm Chu Lăng chú ý vụng trộm nghiên cứu hồi ,rốt cuộc mua ,sớm biết rằng như vậy liền mua mấy bộ đưa cho mặc .

      "Mặc thử xem ."Chu Lăng giựt giây .

      Ngô Ngô lấy cái kia là quần lót vòi voi , quả nhiên thay ,nhìn cái kia dài ,cười khổ "Này cũng kỳ quái ."

      hiểu cái này ,"Chu Lăng nghiêm mặt ,"Quần lót vòi voi đem tiểu đệ của ngăn cách ,vừa làm nó bị hư ,cũng đỡ bị ẩm ướt .có thể tránh bị nhiễm bệnh ."

      Xem như có ,Ngô Ngôn cũng là tin .Chu Lăng lại cầm cái càng (tiểu nhân) :"Mặc thử xem cái này ?"

      Ngô Ngôn dùng ngón út ôm lấy :"Cái này cũng là quần lót ? Có thể che khuất cái gì ?"

      Đó là cái quần mỏng trong suốt ,hình chữ "T" ,quả che được cái gì .Chu Lăng nhịn cười :" phải mông lung mĩ miều sao ?Mau thay để em xem xem ."

      Ngô Ngôn bị nhìn nhìn ,phía dưới sớm cứng rắn ,thấy hưng trí bừng bừng ,cũng chỉ đành nghe .Cái này tuy rằng che được cái gì ,Ngô Ngôn mặc vào sau lại làm cho Chu Lăng có điểm nâng nâng ,cảm giác dường như ,Chu Lăng liên tục lắc đầu ,trong lòng có điểm hưng phấn lên -- quả nhiên là có tiềm chất dễ bị kích thích sao ?

      Còn có cái nữa nhưng trước sau đều có cái lỗ ,cũng trong suốt ,Ngô Ngôn như thế nào cũng chịu mặc lên người :"Lỗ này để làm cái gì ?Cho dù phía trước có lỗ ,nhưng mặt sau ..."Chu Lăng cười to .

      Ở trong gói to còn thứ cuối cùng Ngô Ngôn lại biết , nguyên vốn muốn nhanh đem cái quần chữ "T" thay ra ,lại thấy cái được bện lại như cái dây thừng :"Đây là cái gì ?"

      "cái này em cũng nghiên cứu lâu lâu ,rất được ,cũng biết mặc như thế nào ."Chu Lăng hưng phấn "Để em đến giúp mặc ."
      neleta thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 36:Quà tặng và đau buồn.




      Trước kia từng có bằng hữu qua ,Chu Lăng có tính tự trọng quá mức ,nhất là trước mặt nam giới ,lòng tự trọng quá mạnh mẽ ,cho nên mới có bạn trai ,Chu Lăng vẫn cho là đúng .Muốn được đàn ông tôn trọng ,đương nhiên đầu tiên phải biết tự trọng ,bản thân mình sao cả ,còn trông cậy vào người khác để mắt vào mình sao ?Nếu muốn người đàn ông nhất định phải bỏ lòng tự tôn xuống ,thậm chí đối phương cái gì khó nghe cũng thèm để ý ,kia bằng cần đàn ông ,chính mình người có nhiều tự do .

      tại Chu Lăng lại đối chính mình hoài nghi lên . bên nhìn Ngô Ngôn đối diện ở bàn so với thường ngày đồ ăn hôm nay phong phú hơn ,mà có chút nghi ngờ ,vẫn cùng nhau ngồi xuống bắt đầu ăn , bên ở trong lòng rối rắm muốn hay với hôm nay là sinh nhật .

      nghĩ ,như vậy rất mất mặt ,dường như giống với trẻ con quấn quýt lấy người lớn đòi quà. chính là được tự nhiên , cũng nghĩ chủ động nhắc đến .Nhưng là muốn được tự nhiên cái gì , cũng phải là đứa trẻ hai ba bốn tuổi .

      ăn cơm ,Ngô Ngôn mở đầu về người của :" chuẩn bị gọi điện thoại qua hỏi chút tình huống ... tuy rằng đối với tốt ,nhưng em họ trước kia hay theo lại rất thân ,thường xuyên cùng chơi chỗ .Trong nhà gặp chuyện may ,em họ còn vụng trộm đem tiền mùng tuổi tiết kiệm nhiều năm đưa cho ,chính là lúc ấy tức giận quá ,chẳng những cự tuyệt ý tốt của em họ ,sau lại cũng liên hệ nữa ."

      Chu Lăng gật gật đầu , đương nhiên ngăn Ngô Ngôn cùng người thân của liên hệ ,huống chi cũng phải là kẻ ngu dốt ,có thể mặc kệ là xem người hay làm việc ,so với , vẫn lợi hại hơn , hoàn toàn phải lo lắng .

      Ăn cơm xong ,Ngô Ngôn cũng vội làm ,mà tự mình rửa bát ,rồi hướng Chu Lăng :"Nhanh thay quần áo ,chúng ta đễn chỗ quân khuyển xem chó ."

      Tuy rằng Chu Lăng kỳ quái nhìn ,như thế nào đột nhiên hôm nay rảnh rỗi mang xem chó ,nhưng nghĩ buổi chiều có việc gì , xem chú chó đáng cũng tốt ,quả nhiên thay quần áo , theo Ngô Ngôn xuống tầng dưới .Lại tiếp ,trừ bỏ ngày đó vừa tới bộ đội ,Ngô Ngôn nhất thời hưng phấn ,ở trước binh lính cầm tay ,sau đó ở trước mặt người khác thân thiết như vậy .Người này đúng là tâm tình rối loạn ,ở trước mặt người khác để tới gần ,còn phải chú ý hình tượng . nghĩ mãi ra ,quân nhân đường nắm tay vợ có vấn đề sao ?Quân nhân thể có vợ thể ân ái sao ?

      Nhớ tới trước kia lại buồn bực ,hơn nữa hôm nay Ngô Ngôn nhớ sinh nhật của mình liền ủy khuất ,Chu Lăng hầm hừ cố ý lấy tay kéo tay Ngô Ngôn .Ngô Ngôn ngẩn người ,theo bản năng nhìn nhìn bốn phía ,rút tay mình trở về .Nhưng Chu Lăng cùng dỗi ,cố ý nắm nhanh ,Ngô Ngôn sợ khí lực lớn làm bị thương ,nhất thời làm gì được ,chỉ phải thấp giọng :"Tiểu Lăng buông tay ,nhìn thế này giống cái dạng gì ?"

      "Nắm tay làm sao ?Chúng ta là vợ chồng , lính giấy chứng nhận ,cũng phải là tiểu tam a ,ngại cái gì ?"Chu Lăng buông tay ,còn nắm chắc tay để cùng chỗ quơ quơ ," phải là vừa mới kết hôn nửa năm liền cảm thấy nắm tay em ,ghét bỏ ?"

      Ngô Ngôn bật cười ,sau đó trừng mắt nhìn liếc mắt cái :" bậy bạ gì đó , tai mặc quân trang ,phải chú ý đến hình tượng ,cùng nắm tay em đường nhìn giống cái dạng gì ?"

      "Nếu mặc quân trang thể dắt tay ,kia bằng hạ lệnh xuống cho quân nhân lập gia đình . phải mọi người vẫn sao ? Tay phải cầm súng tay trái ôm vợ sao ?"Chu Lăng liếc trắng mắt ,"Vừa lo nghiệp vừa lo cho gia đình mới là người đàn ông thành công ."

      Ngô Ngôn cười to ,nhìn xem chung quanh có ai ,sờ tay lên mặt , nhàng nhéo chút , giọng :"Ngày thường lo cho gia đình sao ?Hay là em cảm thấy chưa đủ ?"Mấy câu cuối cùng thể nghe thấy ,Chu Lăng chỉ cảm thấy nóng nóng hơi thở phun ở lỗ tai bên cạnh ,khuôn mặt đỏ bừng .

      Chu Lăng muốn phản kích lại ,nhưng là biết gì bây giờ ,mà ở trước mắt người kia lại bất động ,lúc này giày cao gót ,vừa xấu hổ ,ngay cả cổ cũng đều đỏ . đợi nghĩ ra phương pháp gì trút giận ,Ngô Ngôn thừa lúc để ý đến liền rút tay ra , đến phía trước .

      "Tiểu Lăng ,em tới đây xem con chó này có thích ?"

      Chu Lăng kinh ngạc :"Đây là con chó mới đến sao ?" nhìn chung quanh chút "Nguyên lai vẫn là chỗ này nha ."

      Ngô Ngôn khẽ thở dài :"Lúc làm nhiệm vụ mó bị chất độc làm mất khứu giác , thể làm cho nó xuất ngũ ."

      Chu Lăng đáng tiếc lẳng lặng nhìn vào trước cửa truồng, :"Vậy về sau nó phải làm sao ?"

      "Quân khuyển xuất ngũ ,rất nhiều người muốn cướp nó về nuôi dưỡng ..." đến đây ,nhìn ánh mắt sáng rực trong suốt của Chu Lăng ,khóe miệng mỉm cười ,ngừng lại .

      Chu Lăng nóng nảy hồi ,đột nhiên nghĩ tới đến ,mừng rỡ :"Này con chó lông đen này là bị cướp được ?" lên ôm lấy nó ,vui mừng rạo rực vuốt lông nó ,"Tên gọi của nó là gì ?"con chó có giãy dụa ,chính là đem cái mũi lại ngửi ,sau đó lại lui lại đem đầu trở về nằm sấp xuống .Hiển nhiên nó bị mất khứu giác ,mà điều này làm cho nó cực kỳ uể oải .

      "Nó gọi là hắc tử ,năm nay bốn tuổi ,rất còn trẻ tuổi , là đáng tiếc ."

      Chu Lăng nhíu mày :"Em có thể sửa cái tên cho nó được ?"

      Ngô Ngôn lắc đầu :"Nó chỉ nhận thức cái tên ...Được rồi ,em thích ,chúng ta đây liền mang nó về nhà ."

      chiến sĩ ở bên cạnh liền lại ,mở cửa truồng đem chó dắt ra , :"Chi dâu ,hắc tử gần đây tâm tình được tốt ,chị thông cảm cho nó nhiều hơn ." xong đôi mắt liền đỏ .

      Chu Lăng kinh ngạc nhìn hỏi :"Ngày thường là cậu chăm sóc cho nó sao ?Vậy về sau nếu cậu có thời gian ,hoan nghênh cậu tới xem nó ."

      Chiến sĩ đỏ hồng mắt gật gật đầu ,lại ngồi xổm xuống vuốt ve hắc tử :"Hắc tử ngoan ,về sau phải nghe lời chủ mới ,tao có thời gian thăm mày ."

      Chu Lăng dắt hắc tử về hướng nhà ,tâm tình tốt . biết hắc tử có phải hay là quà sinh nhật Ngô Ngôn tặng cho ,hay đây là chỉ đúng dịp ,cũng ngượng ngùng dám hỏi ,chính là vài bước rồi ngẩng đầu nhìn xem Ngô Ngôn ,lại quay đầu nhìn xem hắc tử ,cơ hồ muốn hừ hừ đứng lên .

      Vào cửa , biết Ngô Ngôn tìm được mấy cái chăn cũ từ lúc nào ,đem đến ban công ở phòng khách làm chỗ ở cho hắc tử ,lại mang theo hắc tử nhận thức nhà vệ sinh , :" với người ở nhà ăn ,về sau mỗi ngày bọn họ đem cơm thừa tới đây cho hắc tử ăn .Nếu em muốn cho nó ăn thêm hãy mua ít thịt hay chân giò hun khói , tốt rồi ,bình thường cũng cần phải lo lắng .Chính là phải nhớ giúp nó tắm rửa ,dọn sạch phân là được ." ngừng chút ,đem Chu Lăng chú ý hấp dẫn lại đây ,"Tiểu Lăng sinh nhật vui vẻ !"

      quả nhiên nhớ ,Chu Lăng nhịn được liền a ra cái tươi cười to :"Cám ơn ,em rất thích ."

      Ngô Ngôn cười khẽ :"Vậy em chuẩn bị như thế nào để cảm tạ quà tặng của ?"

      Chu Lăng đứng lên ,đem hai tay choàng lên cổ ,đem cả người tựa vào người ,triển khai nụ cười dụ hoặc , " hy vọng em cảm tạ như thế nào ?"

      Ngô Ngôn cúi đầu ở môi hôn cái , :"Cảm tạ như thế nào đều nguyện ý ?"

      "Đương nhiên ." hướng bắn cái ánh mắt phong tình .

      Ngô Ngôn làm bộ như ngượng ngùng do dự chút :"Ngày mai muốn ăn cá nấu đường dấm chua ."Chu Lăng thích ghen ,lại càng thích dấm hồng ,dấm trắng ,ăn cá đều thích kho tàu ,rất ít làm đường dấm chua .

      Thốt ra lời này xong ,Ngô Ngôn liền cười lớn đem chu Lăng từ người đặt xuống dưới ,bay nhanh đào tẩu .Chu Lăng vừa xấu hổ ,lại đuổi kịp ,chỉ tức giận dậm chân .

      Rốt cuộc ngày hôm sau Ngô Ngôn lại ăn được món cá nấu dấm đường , phải làm nhiệm vụ .Nếu phải thời điểm lúc ăn cơm trưa Ngô Ngôn gọi điện thoại tới báo ,Chu Lăng đại khái còn muốn chờ đến buổi tối ,nếu về mới biết .

      Lần này Ngô Ngôn là nửa tháng ,thời điểm trở về cả người đều mệt mỏi ,vào nhà cái là liền đến phòng tắm ,hoàn toàn giống với mọi khi ,khi trở về là liền chạy đến ôm cái ngửi hương thơm người ,ôn tồn vài câu rồi mới tắm rửa .

      Nhiệm vụ thuận lợi sao ?Chu Lăng lo lắng nhìn phương hướng phòng tắm ,cũng dám hỏi nhiều ,chỉ có thể chờ Ngô Ngôn từ trong phòng tắm ra đưa quần áo đến ,lại rót cốc nước :"Ăn cơm sao ?"

      Ngô Ngôn lắc đầu :" đói bụng "Tiếp nhận cốc nước uống hơi cạn sạch ,ngồi ở ghế trầm lắng xuống .

      Chu Lăng lo lắng nhìn ,nửa ngày rốt cục nhịn được hỏi :"Làm sao vậy ?Nhiệm vụ thuận lợi sao?"

      Ngô Ngôn kinh ngạc lắc đầu ,thấp giọng :"Tiểu trần hy sinh ."

      "Tiểu trần ?"Chu Lăng ngẩn người ,là Trần hỷ thiện người đến nhà ga đón em ?"

      "Ân ,bị viên đạn bắn trúng vào đầu , cứu được ,thảm hại hơn là ,vợ cậu ta biết tin , đến đây may đường gặp phải tai nạn xe cộ ,cũng còn sống ,để lại đứa bé ba tuổi cho ông bà nội ."Trong thanh của Ngô Ngôn tràn đầy đau xót và mệt mỏi .

      Chu Lăng nghĩ đến thượng úy vừa đen vừa vùa cường tráng kia ,đôi mắt cũng đỏ :"Hai lão nhân gia như thế nào chịu được ?"

      " chuẩn bị ngày mai xem người nhà cậu ta như thế nào".Lần đầu tiên Ngô Ngôn có ngồi thẳng tắp xuống ,mà là ngồi tựa lưng về phía sau ghế ,gắt gao nhắm mắt lại .

      Tuy rằng cảm thấy nên ,nhưng Chu Lăng vẫn là cảm thấy may mắn người trúng đạn phải Ngô Ngôn . cũng dám tưởng tượng nếu hôm nay bị thông báo Ngô Ngôn bị trúng đạn hy sinh , phản ứng như thế nào .Chính là ngẫm lại , liền cảm thấy rất đau lòng ,cái mũi cũng cay cay chịu nổi .

      "Ngô Ngôn phải cẩn thận ,em còn muốn sinh cho đứa con ,muốn sống cùng đến già bạc đầu ." cúi người ôm lấy Ngô Ngôn ,đem mặt gắt gao dán tại trước ngực .chỉ có cảm giác được nhiệt độ cơ thể của ,nghe được trái tim đập , mới giảm bớt được sợ hãi của .

      Lần đầu tiên chân chính cảm nhận được ông xã là bội đội đặc chủng gặp rất nhiều nguy hiểm cùng đau buồn , lần đầu tiên hoài nghi chính mình có phải hay có thể làm quân tẩu kiên cường ,nhất là quân tẩu của bộ đội đặc chủng.
      Sô Cô la Đắngneleta thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 37: Đứa




      Trần gia cách thành phố N mấy trăm km ,Ngô Ngôn lại trì hoãn ở vài ngày mới trở về ,trong tay còn ôm đưa bé trai :"Tiểu Lăng ,đây là con của Tiểu Trần là Trần Phúc Binh ,ông bà nội của nó đều nằm viện , nghĩ trước tiên đem bé ở đây mấy hôm ."

      Đây là con của Tiểu Trần ? Chu Lăng nhìn đứa bé ,lại nghĩ đến Tiểu Trần tươi cươi sáng lạn ,cái mũi lại đau xót ,vội hỏi :"Được .Phúc Binh phải ? ăn cơm chưa ?"Thoạt nhìn bé Phúc Binh giống như sợ người lạ ,nhìn Chu Lăng ,nhắm thẳng trong lòng Ngô Ngôn lui lại .Chu Lăng nghĩ nghĩ hỏi ,"Chỗ này của dì có bánh bích quy ,cháu có muốn ăn chút hay ?"

      theo ngăn kéo lấy ra gói bánh bích quy cười tủm tỉm đưa tới trước mặt Trần Phúc Binh.

      Bé Phúc Binh nhìn xem Chu Lăng ,lại nhìn xem bánh bích quy ,rốt cuc cũng vươn tay :"Cám ơn dì ."

      " ngoan ."Chu Lăng thương tiếc sờ sờ đầu của bé ,hỏi Ngô Ngôn ,"Ông bà nội của bé đâu ?"

      Ngô Ngôn thở dài ,đem đứa đặt lên mặt đất :"Phúc Binh theo con chó chơi ."Bé Phúc Binh ghé nhìn thấy ở ban công thấy con chó to kia ,hai con mắt tỏa sáng ,quả nhiên chạy qua ,"Thân thể của lão nhân gia được tốt ,nghe con dâu cũng cùng con trai bỏ mình , chịu được đả kích ,đều ngã bệnh. đem bọn họ đưa vào bệnh viện ,bệnh tình ổn định sau đó chuyển vào bệnh viện ở quân khu chúng ta trị liệu ,vợ chồng Tiểu Trần đều là con ,ông bà ngoại của bé Phúc Binh sớm còn nữa , có chỗ để ,nên mang bé về đây ."

      "Ông bà nội có thể nuôi bao lâu ,thân thể lại tốt ."Chu Lăng thở dài ," yên tâm ,em chiếu cố tốt bé ."Đứa bé lớn như vậy ,lại cần ôm cả ngày ,mỗi ngày chỉ cần cho bé ăn cơm giặt giũ quần áo cho bé ,cùng bé chơi là được ,tuy rằng có kinh nghiệm nuôi trẻ em ,hẳn là cũng làm khó được ?Xác định nghĩ cười cười tiến đến chơi cùng đứa bé và hắc tử.

      Ngô Ngôn đứng ở bên nhìn lớn hơn nữa còn thêm chú chó rất nhanh tạo thành nhóm , vào phòng tắm rửa mặt chút ,hướng Chu Lăng :" còn có việc ,đợi lát có người đưa chăn gối đến ."

      Chu Lăng gật gật dầud ,cười nhắc nhở bé Phúc Binh :"Phúc Binh mau chào tạm biệt chú ."

      Bé Phúc Binh ở mặt đất ôm cổ chó ,a cái miệng nhắn cười ,khó khăn mới vươn cánh tay đến ,hướng Ngô Ngô :"Hẹn gặp lại chú ."

      Chu Lăng cùng chơi trong chốc lát ,nhìn xem thời gian cũng còn sớm ,phân phó hắc tử trông coi bé Phúc Binh ,chính mình vào phòng bếp nấu cơm . cũng biết trẻ em thích ăn cái gì ,tựa hồ nghĩ trẻ em đều thích ăn thịt , thích ăn rau dưa ,liền làm thịt nướng ,lại sào ít rau xanh ,lại nấu canh chứng gà ,nghĩ cho dù bé Phúc Binh thích ăn món này , cũng có thể ăn cái khác ,cũng đều là dinh dưỡng.

      Làm được nửa Chu Lăng mới nhớ tới đến cũng chưa có hỏi Ngô Ngôn có về ăn cơm hay ,làm nhiều như vậy ,nếu trở về , buổi tối ăn tiếp đồ ăn thừa còn lại .Đem thịt vào nướng , gọi điện thoại cho Ngô Ngôn , bên nhìn bé Phúc Binh cùng hắc tử chơi , bên hỏi :"Ngô Ngôn buổi trưa có trở về ăn cơm ?"

      " quay về ,buổi trưa bọn muốn mời khách ăn cơm ,buổi tối mang đồ ăn ngon về cho mọi người ."

      Chu Lăng hiếu kỳ :"Các mời ai ăn cơm vậy ?"

      "Để giải quyêt vấn đề Tiền trợ cấp cho Tiểu Trần ,và chi phí chữa bệnh của hai lão nhân gia ."Ngôn Ngữ của Ngô Ngôn rất trầm trọng,"Thể trạng của hai lão nhân gia bây giờ cũng được tốt lắm ,cũng sống được bao lâu ,cho dù có tiền trợ cấp ,nhưng cũng phải lo lắng đến tương lai nuôi nấng đứa ,bọn chỉ có thể tận lực tranh thủ ít ,tổng thể để cho hai lão nhân gia bị bệnh kiếm tiền nuôi nấng đứa ." biết thân thể hai lão nhân gia có thể duy trì bao lâu ,chỉ sợ sau này người thân của bé Phúc Binh cũng còn.

      Chu Lăng nghĩ nhiều như vậy ,chuyện trong quân đội cũng can thiệp được chỉ thở dài ,tiếp tục nấu cơm .

      Bé Phúc Binh là đứa trẻ nhu thuận ,ăn cơm cần người đút cơm ,cũng kiêng ăn ,chính mình cầm thìa tự ăn ,Chu Lăng chỉ gắp đồ ăn vào trong bát cho bé ,chẳng những ăn hết bát cơm ,lại còn ăn non nửa bát bánh ca tô .Tuy rằng mặt hơi bẩn hề hề , bàn cũng rớt ít ,nhưng cũng giống như trước kia mà Chu Lăng nhìn thấy mấy đứa cháu của mình ,đều đem ghế dựa cùng sàn nhà đều biến thành đen tuyền .

      Chu Lăng giúp bé lau mặt ,xoay người bé hôn mặt cái ,rồi thu dọn bát đĩa và phòng bếp ,sau đó liền tìm kiếm cái túi của Ngô Ngôn .Tiểu tử kia ở đây vài ngày ,khẳng định trong đây là quần áo của bé .

      Lại cùng hắc tử chơi lát ,bé Phúc Binh buồn ngủ ngáp cái .Chu Lăng vội vàng đem chăn gối mà buổi sáng chiến sĩ mang tới đem đến phòng ngủ bé ,giúp tiểu tử kia kia thay quần áo ngủ ,ôm bé đến giường làm cho bé ngủ giấc ngon .Nhưng tiểu tử kia vẫn ngáp dài dụi mắt ,cũng ngủ ,chỉ :"Dì ,con muốn mẹ ."

      Chu Lăng ngẩn người ,vỗ :"Mẹ ở trong này ,dì ngủ cùng cháu được ?" là có điểm sợ bé Phúc Binh khóc nháo đứng lên , biết dỗ như thế nào .

      Bé Phúc Binh có khóc ,chính là nhu thuận :"Dì ,mẹ cũng giống như ba ba đều ở bên ngoài cũng chưa về sao ?Cháu có thể cùng tiểu hừng hực ngủ được ?"

      "Tiểu hừng hực ?"Chu Lăng sửng sốt ,cái túi kia chỉ có mấy bộ quần áo ,căn bản có tiểu hùng a.

      "Thời điểm mẹ bề bộn nhiều việc là tiểu hừng hực theo cháu ngủ , có tiểu hừng hực cháu ngủ được ."Tiểu tử kia ràng như vậy ,lại liều mạng xoa mắt ,chính là có chịu ngủ .

      Chu Lăng nghĩ nghĩ ,trở về phòng đem đại hùng của mình ôm lấy :"Tiểu hừng hực có ở đây ,để cho mẹ của nó cùng cháu ngủ được ?"

      Con gấu này cao hơn chút ,lại mặc bộ váy màu hồng nhạt đáng , đầu còn có cái nơ con bướm .Tiểu tử kia vừa thấy liền thích ,ôm chịu buông tay ,rất nhanh liền ngủ .

      Chu Lăng khẽ thở dài ,giúp bé chỉnh lại tứ thế ngủ , nhàng sờ sờ khuôn mặt nhắn của bé. Đứa bé như vậy lại có ba mẹ ,ông bà nội thân thể lại tốt , biết tương lai làm sao bây giờ .Đứa bé nhu thuận như vậy ,thân thế như thế nào mà thảm như vậy ?

      Nếu bệnh của ông bà nội của bé đều ,chỉ sợ tiểu tử kia ở chỗ này thời gian dài , hoàn toàn có kinh nghiệm nuôi trẻ ,đành phải gọi điện về nhà xin giúp đỡ .Lão mẹ cảm thán vừa lật từ đầu đến đuôi về thân thế của tiểu tử kia ,tinh tế đem từng chút chỉ báo cho lần .Tuy rằng nghe lần như vậy cũng thể làm cho lập tức biến thành bảo mẫu chuyên nghiệp được ,tốt xấu gì cũng có thể chống đỡ được khốn cảnh .

      Chu Lăng có cái vấn đề gì nan giải là liền lên mạng tham khảo ,lúc này chuẩn bị lên mạng tìm mấy bài giảng giải về cách nuôi dưỡng trẻ em như thế nào ,dù sao về sau cũng dùng đến ,coi như là làm trước để tích lũy kinh nghiệm để sau này nuôi dưỡng con mình .
      Sô Cô la Đắngneleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.