1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ông xã là bộ đội đặc chủng - Hàn Dạ Sơ Tuyết (63+KT - HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 58: Mọi người đều vui
      Buổi sáng ngày hôm sau ,sữa cũng bắt đầu thông Chu Lăng liền cho cục cưng bú miếng sữa đầu tiên . Cái miệng nhắn ngậm lấy cả đầu nhũ của . Đầu tiên là cảm thấy có loại cảm tình mãnh liệt nảy lên ở trong lòng , cho tới bây giờ vẫn có cảm nhận được cảm giác sâu sắc khi được làm mẹ ,đó là đứa bé có cùng huyết mạch tương liên với mình . nhàng sờ lên mặt cục cưng chút ,thấp giọng nỉ non :"Cục cưng ,bú nhiều vào ,nhanh nhanh lớn lên ."
      Cục cưng tựa hồ nghe hiểu được lời mẹ ,cho nên càng dùng sức mút ,đến nỗi trán đều đống mồ hôi .
      Chu Lăng cười giúp con lau mồ hồi , :"khí lực này cũng lớn ."
      "Như vậy là chứng minh thân thể của cục cưng rất khỏe mạnh . Con tuy rằng từ bé gầy teo ,nhưng lại có bị nhiễm bệnh cảm mạo gì ,sức khỏe tiểu Ngô khẳng định là rất tốt ,nên thân thể của cục cưng tự nhiên tốt ." Lão mẹ thương nhìn cháu ngoại ," Nhìn sức ăn cũng , biết con có đủ sữa cho cục cưng ăn ,ngày xưa mẹ sinh con ,sữa cũng có nhiều ,mà cũng may con ăn cũng nhiều lắm ,mà trước đó lại có thuận tiện giống như bây giờ ,ngay cả sữa bột cũng hiếm , biết là cho con ăn cái gì ."
      Chu Lăng hé miệng cười .Trước kia lão mẹ cũng qua rất nhiều lần , thời điểm lúc cai sữa là đưa đến nhà bà ngoại , lại ăn sữa bột lại cũng hay ăn cháo ,ban ngày sao có thể ăn cháo ,nhưng buổi tối lại khóc quấy .Cuối cùng bà ngoại cũng có biện pháp ,liền lấy nước cơm rượu ngọt ở quán về cho uống , thế nhưng lại uống ,bây giờ ngẫm lại ,đứa bé bé như vậy lại uống nước rượu nếp ,kia cũng phải là uống rượu sao ? Mà uống say vẫn là phải ngoan ngoãn ngủ sao ? Uống nước rượu nếp ngọt được nửa năm , sau đó lại muốn uống loại này ,mà chuyển sang uống loại rượu lâu năm ...
      " Khi đó cha mẹ đón con trở về ,ba con liền cho con cai rượu ,đợi đến thời điểm đến nhà bà ngoại con còn cáo trạng với bà ngoại , ba con cho con uống rượu ."
      Chu Lăng cười to .
      Tiếng cười làm kinh động đến tiểu tử kia , bé kháng nghị nhéo quay đầu , Chu Lăng vội vàng dừng lại trấn an vỗ lưng con ,tiểu tử kia thế này mới an tĩnh lại ,tiếp tục bú sữa.
      Chu Lăng nhàng thở ra ,vừa muốn cái gì , cửa phòng phịch tiếng bị đẩy ra ,tiểu tử kia bú sữa bị quấy giầy , chịu đựng được nữa liền ,phun sữa ra "Oa" tiếng khóc lên . Chu Lăng giận dữ , muốn mắng kẻ lỗ mãng kia , lại có vật thể to lớn xuất đứng ở ngay trước mắt ,hoảng sợ.
      "Ngô Ngôn ? Sao lại tới đây ?"
      Ngô Ngôn nhếch miệng cười ,ném ba lô kêu tiếng :" Mẹ ,Tiểu Lăng ." Sau đó dùng tay cẩn thận sờ khuôn mặt nhán của con bảo bối ,"Con làm sao lại khóc ?"
      Chu Lăng liếc trắng mắt :" mở cửa mạnh như vậy ,con bị dọa sợ sao ? Cả người đều bẩn hề hề ,còn mau tắm rửa ,thân thể cục cưng rất mềm mại , rửa tay cho chạm vào mặt con ."
      Ngô Ngôn cười ngây ngô vào toilet ,sản phụ giường cách vách hỏi :" Chồng là quân nhân sao ? Tôi vẫn suy nghĩ sao sinh con ,mà có thấy chồng đâu ."
      Chu Lăng cười :" Đúng vậy ,tại ấy có thời gian trở về ,hôm nay biết làm sao lại có thể xin nghỉ phép được ."
      "Xin nghỉ ngày ,buổi tối liền trở về ."
      Ngô Ngôn giải thích ,"Em cũng biết mấy tháng này thể vận động quá mức kịch liệt ,chỉ có thể sử lý ít việc vặt vãnh ,vì vậy liền xin nghỉ phép ngày để đến xem em và con ."
      Chu Lăng lo lắng sờ sờ ngực :" Vết thương thế nào rồi ? Có cần phải bệnh viện kiểm tra hay ?"
      "Yên tâm , kiểm tra qua ,bác sĩ bình phục tốt lắm ,phế quản cũng tốt rất nhiều ,tháng sau có thể khôi phục huấn luyện bình thường ."Ngô Ngôn cẩn thận ôm cục cưng ,thân thể cũng dám động đậy ,rất mềm , chút khí lực cũng dám dùng ," bây giờ còn có em ,có con ,cho dù như thế nào cũng phải chú ý đến thân thể ."
      Chu Lăng là sinh sản tự nhiên ,buổi sáng hôm nay liền ra viện ,thu thập mọi thứ để về nhà .Trong phòng của chuẩn bị giường cho cục cưng ,còn có chiếc nôi mà trước kia dùng .Bây giờ người ở cữ cũng giống như trước phải chú ý tháng được xuống giường , được ra gió , được tắm rửa .Bất quá vừa sinh được hai ngày vẫn thể tắm , chỉ có thể dùng nước ấm lau qua người ,cũng may tháng năm cũng tính là quá nóng ,bằng khẳng định cả người bốc mùi.
      Mấy tháng gặp ,hai vợ chồng liền an vị ở trong phòng chuyện , bên vây xem cục cưng ngủ .Tiểu bảo bảo thích vắt tay qua đầu ,mặc dù giúp con buông tay xuống nhưng bé vẫn giơ lên .
      "Đúng rồi ,còn chưa đặt tên cho cục cưng , mau đặt tên cho cục cưng ? " hỏi ,"Trước kia biết mang thai là con ,bây giờ mới biết... Em sinh con chắc có ý kiến gì ?"
      Ngô Ngôn theo bản năng ôm vào lòng, rồi :" thích con ,có con tốt a... Nhưng sau này phải để ý đến mấy nhóm xú tiểu tử ở chung quanh chút ,hừ hừ ,đến lúc đó làm cho bọn chúng hiểu biết chút về lợi hại của bộ đội đặc chủng như thế nào ."
      Chu Lăng cái gì ,cái tư duy này so với tiểu thuyết viết còn lợi hại hơn a, đứa bé mới xinh được ngày ,mà mọi người nghĩ đến chuyện tương lai tuyển bạn trai cho con :"Tên đâu ,nghĩ ra chưa ? Để còn phải làm hộ khẩu ."
      "Suy nghĩ được vài cái tên ,nhưng còn chưa có chọn , viết rồi ,em đến xem này ." theo trong ba lô lấy ra tờ giấy ,mặt là những cái tên được viết ra , mặt là tên con trai , mặt là tên con ,bất quá tại chỉ nhìn đến tên con .
      "Ngô vận , Ngô Ngữ ,Ngô đồng ,Ngô nhu , Ngô quân quắc , Ngô cầm...Tên gì đây a? suy nghĩ mấy tháng mà chỉ nghĩ được mấy cái tên này thôi sao ?" Chu Lăng buồn bực ,bản thân gọi là người vô tâm vô phế rồi ,nhưng ai biết được Ngô Ngôn so với còn thảm hơn ,"Quên , trông cậy được vào ,để em tìm tên cho con ."
      Nhóm bạn chơi biết tin Chu Lăng sinh con ,tất cả đều tới thăm ,trong tay còn mang theo rất nhiều đồ dinh dưỡng ,hoa quả ,quần áo trẻ em .Trước lúc sinh Chu Lăng cùng lão mẹ mua rất nhiều quần áo sơ sinh cả nam lẫn nữ có đủ loại màu sắc ,bây giờ bạn bè và người thân họ hàng lại tặng thêm rất nhiều quần áo sơ sinh ,Chu Lăng nhìn đống quần áo cảm thấy nếu phải đứa bé nhanh lớn , khẳng định rằng con có thể mặc đến lúc hai ,ba tuổi , mà cũng thể trong lúc chuyện điện thoại với bạn ,lại :" cần phải mua quần áo đến , vì bây giờ quần áo nhiều lắm , mặc được ."
      Sau đó nhanh chóng đem các loại hoa quả ,sữa bột ,bỉm , đồ chơi thu thập lại...Chu Lăng kiểm kê lại chút ,tổng cộng thu được là ba mươi tám bộ quần áo sơ sinh ,năm cái thảm ,ba cái chăn ,mười năm bịch bỉm ,mười tám hộp sữa hộp ,ba mươi bẩy cân táo ,mười hai cân chuối , ba mươi ba cân lê ,hai mươi mốt cân long nhãn...Đây còn tính lúc bọn họ ăn ,bao gồm cả đãi khách ăn hoa quả của họ mang đến .
      Mỗi ngày cục cưng ăn xong là liền ngủ ,ai cũng thể đánh thức được bé ,cho dù từng người khách đến chơi đều muốn ôm bé ,sờ khuôn mặt nhắn của bé ,nhưng cũng thể ngăn cản được lúc bé uống sữa xong liền ngủ . Phúc Binh rất thích em ,mỗi lần nhà có khách đến đây ,thời điểm ôm lấy tiểu bảo bảo ,là tiểu tử kia liền đứng bên cạnh nhìn chằn chằm . Chu Lăng từng tò mò hỏi qua con trai ,tiểu tử kia liền nghiêm trang ,"Em rất mềm ,con nhìn , bọn họ làm em đau ."
      Nếu có người nào dùng tay quấy nhiễu cục cưng ngủ hoặc là uống sữa ,làm cho bé khóc lên , tiểu tử kia liền lập tức cầu khách buông cục cưng ra hoặc là thu tay lại ,mỗi lần như vậy đều làm cho mọi người nhịn được cười .
      "Con trai này của Chu Lăng phải là nuôi a ,đối với em rất tốt ." Mọi người đều vậy .
      Nếu là có vị khách nào sờ mặt của em , Bé Phúc Binh kiên quyết ngăn lại :" Tay của bạn bẩn ." Hoặc là "Khí lực của bạn hơi lớn ." " Bạn làm em đau"...
      Chu Lăng mừng rỡ xem hai em hòa thuận như vậy ,nhưng trong lòng vẫn lo lắng về bé Phúc Binh chỉ sợ có em làm cho bé Phúc Binh nghĩ ngợi này nọ ,ví dụ như " Cha mẹ chỉ thích em thích mình ," " Mình quả nhiên là nhận nuôi ,cho nên cha mẹ thích mình" "Tương lai sau này mình và em lại cùng loại ". nhiều ý nghĩ linh tinh ở trong đầu như vậy , làm ảnh hưởng đến tâm lý của bé Phúc Binh . Nghĩ như vậy , liền gọi con trai vào thỉnh thoảng trợ giúp ít việc chăm sóc em ,giúp mẹ mấy việc khi ở cữ ,tỷ như giúp đổ nước ,lấy bỉm cho em ,lấy thảm... " Đây là em của con " tâm lý ám chỉ . Bé Phúc Binh có thể chăm sóc em ,lại nghe mẹ và ông bà ngoại khích lệ ,đương nhiên là mừng rỡ vui vẻ
      ,lại càng chịu khó .
      Tác giả ra suy nghĩ của mình :bảng đan rốt cục cũng đủ , dễ dàng a...
      Đặt tên cho đứa bé có gì tốt ,tôi vẫn gọi là người vô tâm vô phế a .
      ,trước đây tôi mới cai sữa ,chính là ăn sữa bột ,cũng ăn cháo ,sau đó bà ngoại liền lấy nước rượu ngọt cho tôi ăn...
      Last edited by a moderator: 15/10/14
      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 59


      Con mỗi ngày mỗi ngày lớn , hết ăn rồi lại ngủ, đợi cho đến lúc mở đôi mắt to đen lúng liếng mới có thể thấy được nhan sắc của cục cưng, đặc điểm bú sữa của cục cưng cũng rất đặc biệt tay quơ quơ lại còn tay còn lại luôn luôn bảo vệ bên bầu ngực khác vì đó chỉ có thể là của bé . Đôi lúc cục cưng nở nụ cười, quơ tay này nọ, lúc làm động tác quay đầu, dơ tay duỗi chân...Chu Lăng cảm thấy cục cưng phải là nằm năm năm tháng tháng lớn lên, mà là ngày ngày giờ giờ lớn lên.


      Lần đầu tiên Ngô Ngôn cảm thấy ghen tị với vợ , ghen tị vợ có thể mỗi ngày nhìn con ,ôm con , có thể nhìn con lớn lên.


      " Đợi đến con đầy tháng , em nhanh trở về chút." Chu Lăng cười :" gấp cái gì đâu? Em cùng mẹ bàn bạc qua, chờ đến nghỉ hè mọi người cùng trở về. Đừng nóng vội, bây giờ là tháng sáu, còn hơn mười ngày nữa là cha mẹ được nghỉ hè.


      Trước tiên bây giờ đem nhà ở dọn dẹp lại, mặt khác đem phòng ngủ của Phúc Binh sắp sếp lại, con bốn tuổi, để về sau rèn luyện cho con ngủ mình phòng... mua ít giấy dán tường có hình phim hoạt hình và đèn treo tường,để trang trí phòng "


      Ngô Ngôn nhất thời sững sờ, nghĩ có phải hay nên xin nhà ở lớn hơn chút . Tuy nhà ở bây giờ là có ba phòng , nhưng sau này con lớn lên cũng phải có phòng riêng, vậy ba mẹ đến đây cũng chưa có chỗ ở.


      "Chuyện này có thể để thời gian nữa, cục cưng nhanh nhất cũng phải đợi ba đến, bốn năm nữa mới có thể ngủ mình phòng, chờ đến lúc đó xin cũng kịp." Chu Lăng cười ." Bây giờ hãy đem phòng trang trí cho tốt, tốt nhất là có thể dùng được cái gì hãy dùng , nhà ở dù sao cũng phải của chúng ta .Cho nên trang trí cũng cần trang hoàng làm gì , chỉ cần thoải mái là được.


      Ngô Ngôn , tên cục cưng vẫn chưa nghĩ được ra sao? Nếu gọi là Ngô Ngữ ?"


      " Ngô Ngôn , Ngô Ngữ , tên rất hay!"


      Chu Lăng hết chỗ , chính là hay giỡn a! Hae. Gọi Ngô Ngôn, con gọi Ngô Ngữ sao? Kia nếu chính sách cho phép sinh hai ,sinh ba đứa con, đứa sau nên gọi là gì? Được rồi, kỳ tên Ngô Ngữ cũng rất dễ nghe, tên này vừa nghe mọi người biết liền là con của Ngô Ngôn , nhũ danh gọi là tiểu ngữ cũng sao.


      Mấy tháng này bé Phúc Binh vẫn theo ngủ cùng ông bà ngoại, lúc trở về nhà ,phát cậu phải ngủ mình phòng, còn có chút sợ hãi lên, hơn nữa lại thấy em được ngủ cùng ba mẹ , đương nhiên trong lòng tiểu hài tử ghen lên chút .Chu Lăng đem đứa bé ôm vào trong ngực, vuốt ve đầu của cậu bé :" Con, năm nay con bốn tuổi, trưởng thành, là đứa trẻ lớn đều phải ngủ mình phòng, bằng tương lai sau này em : " trai lớn như vậy mà còn ngủ cùng ba mẹ , con mới cần gọi bằng đâu, phải gọi con là chị? Con hy vọng gọi em là chị phải ?"


      Tiểu tử kia đương nhiên là nghĩ gọi em là chị, cậu gật gật đầu mạnh:" con ngủ mình...mẹ, nếu mà con sợ có thể tới tìm mẹ sao?"


      " Đương nhiên là có thể ba mẹ khóa cửa phòng , nếu sợ ngủ được con hãy lại đây, được ?". Chu Lăng nắm tay cậu vào phòng ngủ," con xem xem ba ba trang trí phòng cho con rồi ,con nhìn có thích ?"


      Phòng này thay đổi, rèm cửa sổ là màu xanh lam, mặt là hộc phao phao phim hoạt hình , chăn đệm cùng gối hình chữ nhật là màu vàng, tủ quần áo cũng là màu vàng, bé Phúc Binh thích nhất là hổ, vì vậy đầu giường đều dán hình hổ cùng dây băng, bàn của bé là mấy món đồ chơi, tiểu tử kia liếc mắt cái liền phát bên trong còn có thêm mấy thứ mới . bé a khai cái to tươi cười:" rất thích, cảm ơn ba ba."


      Ngô Ngôn và Chu Lăng tách ra lâu như như vậy , phần cũng là bởi vì Chu Lăng mang thai rồi sinh con ,Ngô Ngôn lại bị thương ,cho nên hơn nửa năm hai người cũng có thân thiết ,đêm nay tự nhiên là đốt củi dẫn đến hỏa . Hai người đều kích động ,nhưng chỉ dám tay chân ,bởi vì sợ đánh thức con ,lại càng sợ làm kinh động đến cha mẹ . Cuối cùng ,Ngô Ngôn thở hổn hển xoay người lại ,để cho Chu Lăng tựa vào trong ngực , :"Ngày mai đưa em ra ngoài chơi chút ,trong nhà cũng cần mua vài thứ ,cũng phải mua ít đồ dùng cho cha mẹ..." hạ giọng "Chúng ta trở về muộn chút , muốn thử xem cảm giác ở trong xe."


      Chu Lăng đỏ mặt ,tay nhéo vào người chút :" Mới cần đâu ,xe của quân nhân rất bắt mắt ,nếu bị mọi người phát làm sao bây giờ ?"


      Ngô Ngôn cười :" Ngày mai xe jeep ,ở trong đội cũng còn có rất nhiều xe khác cũng tệ lắm , gian ở toa sau xe rất rộng."


      Ngày hôm sau ăn điểm tâm xong ,quả nhiên hai người với lão ba lão mẹ :" Chúng con vào trong nội thành mua ít đồ ,hai người muốn cùng ?"


      Lão mẹ nhìn ánh nắng ở bên ngoài ,lắc đầu :" Trời nóng quá ,hai người các con thôi ."Lại đối với vẻ mặt háo hức của bé Phúc Binh ,:" Cháu cũng được ,ngoài trời nắng rất to ,hôm nay chúng ta ở nhà nấu chè đậu xanh ăn."


      Hai người ở trong nội thành dạo cả ngày , Trong hai năm thành phố N , xuất có mấy cái siêu thị to ,và trung tâm mua sắm ,tuy trời nắng nóng ,nhưng lại đều bằng xe ,coi cũng phải là phơi nắng . Tìm nhà hàng cơm mà hai người thích vào ăn cơm chiều ,nhìn trời tối rồi mới nhích người trở về .


      Lúc này trời tối vẫn muộn ,đều nhanh tám giờ mà trời vẫn sáng .Bất quá đến lúc tối , bóng tối lập tức xuống ,lơ đãng nhìn ra bên ngoài tất cả đều tối om thấy có tia ánh sáng nào ,hai bóng đèn xe việt dã chiếu sáng đằng trước . Lúc qua những bụi cây ,Ngô Ngôn liền quải tay lái vào ,tắt khởi động xe ,liền nhanh tróng kéo chu Lăng qua hôn cái :" Em thích ở đằng trước xe hay là ở đằng sau ?"


      Chu Lăng vừa kích thích vừa khẩn trương ,lâm trận lùi bước đứng lên :" Vạn nhất có ai nhìn thấy chúng ta ở lâu trong xe mà ra ,tò mò đến xem làm sao ?"


      "Yên tâm , tắt hết đèn ,lại có cây cối che chắn chống đỡ ,người khác chú ý đến ," Thân thể Ngô Ngôn nhanh tróng đè ép xuống ,dùng miệng ngăn chặn nghi ngờ của ," Có đây ,đừng lo lắng."


      Thời điểm bắt đầu Chu Lăng còn chống đối ,nhưng là được bao lâu bị kéo vào ***toàn qua ,chỉ có thể gắt gao ôm thắt lưng Ngô Ngôn để cho bản thân mình đến mức hoàn toàn xụi lơ , còn lo lắng đến cái khác .
      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 60: Ở riêng



      Có đứa cuộc sống còn tự do tự tại nữa ,cho dù có lão mẹ , cũng thể mỗi ngày ngừng chiến đấu cho cục cưng ăn sữa ,ôm cục cưng dỗ cục cưng . Bất quá nhìn cục cưng mỗi ngày lớn vui sướng, hoàn toàn bù lại những ngày buồn bực ,khó trách thường nhìn đến những người cha mẹ vì con của mình cái gì cũng có thể làm ,kia hoàn toàn là loại thiên tính ,là người ích kỷ ,vì đứa bé của mình nên cái gì cũng có thể làm , thể bỏ qua thứ gì .

      Chu Lăng phải là người hay chuyện , Ngô Ngôn lại trầm mặc ít ,nhưng tiểu Ngữ lúc nào cũng "A a " cái miệng nhắn kêu ngừng ,chờ lúc bắt đầu biết tập tọe từ lập lặp lại vài lần ,cho đến lúc có thể biểu đạt được ý kiến của mình , Chu Lăng cảm thấy : phải là ở trong bệnh viện ôm nhầm đứa bé ? Đứa bé này như thế nào lại thích chuyện như vậy ? chịu được.

      Chu Lăng kinh ngạc phát tiểu Ngữ rất có thiên phú nhạc . biết hết những nốt nhạc ,hoàn toàn có thể biết gì về nhạc , nếu con giống mình là đáng thương ,lên thời điểm dưỡng thai cả ngày ở nhà đều nghe nhạc giành cho người mang thai ,lập trí làm cho đứa bé tương lai thể giống như mình được ,lúc KTV chỉ ngồi ở bên nhìn . Đại khái là dưỡng thai có hiệu quả ,tiểu Ngữ nhi đối với tiết tấu nhạc đặc biệt mẫn cảm ,có đôi khi khóc nháo loạn ,nhưng đến khi nghe thấy nhạc liền an tĩnh lại .

      Đến thời điểm có thể được ,tiểu Ngữ nhi nghe nhạc thiếu nhi có thể hát theo ngâm nga vài câu ,tuy rằng giọng hát vẫn chưa ,thường xuyên còn bị nghẹn nước miếng , thể tạm dừng ,Chu Lăng lại kinh ngạc phát ,bé hát mỗi cái đều cùng nguyên xướng có sai biệt lắm ,chỉ là si nghe ra quá ,nhưng rất chuẩn.

      Thanh Ngô Ngôn tuy rằng thâm hậu ,nhưng hoàn toàn lại ca hát . Nhà Chu Lăng bọn họ từ đến lớn cũng người có cổ họng tốt ,chẳng lẽ bây giờ lại xuất ra thiên tài nhạc ?

      tương lai tiểu Ngữ muốn hay phát triển phương diện này , theo con đường nhạc ,ít nhất bây giờ bé thích nhạc ,con người luôn phải có cái ham mê, có thể người thích ca hát ,tương lai có rất nhiều bạn , chơi cũng đến mức hợp đàn ,đến thời điểm có thể bộc lộ tài năng.

      Chu Lăng mua rất nhiều đĩa hát ở mạng về , cố ý mua loại chất lượng nhất . Thanh nhạc vừa lớn , sắc cũng tốt rất nhiều ,bé Ngô Ngữ mừng rỡ thẳng hừ hừ , theo nhạc xoay lên . Tiểu gia hỏa này thích nhất là lúc vừa hát vừa nhảy phả có người ở bên cạnh xem vỗ tay ,hơn nữa chỉ có thể vỗ tay , được hát theo ,bằng hầm hừ dừng lại ,kêu lên :" cần phải hát !" Sau đó bắt đầu lại từ đầu vừa nhảy vừa hát .Nếu mà cố ý hát theo bé , tiểu tử kia tức giận dừng lại trừng mắt ,sau đó lại đây đem người đẩy vào phòng đóng cửa lại .

      Có đôi khi , Chu Lăng cũng nghĩ ,có phải hay rất hy vọng con làm ca sĩ ,mà cũng biết có phải hay kỳ là tiểu hài tử đều giống nhau ,giống như tiểu Ngữ thích ca hát ,kỳ căn bản giống chính mình nghĩ như vậy có thiên phú nhạc ? như vậy có thể làm cho tiểu tử kia bị áp lực ,có thể hay nuông chiều bị hư ?

      Giáo dục đứa chuyện hết sức khó khăn và phiền toái a !

      Chờ thời điểm tiểu Ngữ được hai tuổi ,Chu Lăng liền đưa bé vào nhà trẻ ở trong bộ đội . Người nhà theo tùy quân càng ngày càng nhiều ,cho nên trẻ con cũng càng ngày càng nhiều .

      Tiểu tử kia tiến vào cũng an vị ở trong đó , tính so tuổi với đám bạn bé là người cao nhất ,trừ bỏ giọng ,nhưng cái gì cũng được ,mọi người đều thoạt nhìn tiểu tử kia giống như đứa bé ba tuổi . Điểm này cũng làm cho Chu Lăng nhàng thở ra ,xem vóc dáng tiểu Ngữ này ,hoàn toàn là chỉ giống Ngô Ngôn , vẫn lo lắng giống mình ,thấp bé . Lúc tìm việc ,tìm bạn trai cảm thấy rất mệt , bất luận là ở công ty hay là đàn ông ,đều : muốn chiều cao ngoài mét sáu mươi năm . Chu Lăng cơ hồ muốn phát điên ,cái loại thấp bé giống như có phải hay chết đói ,phải làm lão xử nữ già cả đời a?

      Hoàn hảo tiểu Ngữ giống Ngô Ngôn ,mà chính bản thân may mắn quen được Ngô Ngôn . Khả năng sau này đem con gả cho người đàn ông mà hề quen biết ,ai biết tương lai tiểu Ngữ có thể hay gặp được người đàn ông tốt giống như Ngô Ngôn .

      Lại qua năm ,bé Ngô Ngữ ba tuổi ,bé Phúc Binh bảy tuổi . Bảy tuổi là phải bắt đầu học tiểu học ,mặc dù đại đội đặc chủng có nhà trẻ ,nhưng có lớp tiểu học . Mà trường tiểu học ở bên thôn phụ cận , Chu Lăng vẫn lo lắng đem đứa bé đưa qua .Vài năm trước sớm xem qua ,chỉ có ba cấp ,từng cấp chỉ có ban ,từng ban đến mười người ...Trường học như vậy có thể tin tưởng sao ? nhất định phải vào trường điểm hay trường quý tộc ,nhưng chủ yếu cũng phải tốt chút ? Trường này giáo viên lại đầy đủ ,trong lớp trừ bỏ cái bảng đen và bàn ghế cái gì cũng có ,.

      có biện pháp , Chu Lăng cắn răng cái ,đăng ký báo danh cho bé Phúc Binh vào trường học nước ngoài .Tuy trường học nước ngoài là tư nhân ,nhưng ở thành phố N cũng được tính nửa trọng điểm .

      Nghe là có mấy lãnh đạo cao cấp có cổ phần ở trong đó ,cho nên mấy giáo viên trung học đều điều giáo viên qua đó nhận chức ,lấy nguyên nhân là tiền lương cao ,phúc lợi cũng tốt .

      Vốn cho bé Phúc Binh ở trọ ở trong trường ,nhưng lo lắng bé vẫn còn quá , như thế Chu Lăng nào cũng lo lắng ,cuối cùng quyết định là thuê phòng ở ngay bên cạnh trường học ,bản thân mình mang bé Ngô Ngữ và bé Phúc Binh qua ở .

      Từ chỗ ở đến trường học đến mười phút ,còn cần phải qua đường cái ,bé Phúc Binh lại nhu thuận nghe lời ,chỉ cần dẫn bé theo mấy lần ,là hoàn toàn có thể yên tâm tự mình được . Dưới tầng nhà có quán bán đồ ăn sáng ,có thể cầm tiên tự mình bé giải quyết ,nếu mà lúc giữa trưa muốn về nhà có thể ăn cơm ở trong trường học ,buổi chiều tan học là về nhà .

      Nhà trẻ tiểu Ngữ cùng tìm tốt lắm ,cách hai con phố là có nhà trẻ tư nhân ,cũng ,và cũng có tiếng tăm ở thành phố N . Tuy rằng tiền phí học của hai bé có chút cao ,nhưng lấy bọn họ thu vào mà gánh nặng tính là quá nặng .

      tai tệ nhất là vợ chồng bọn họ là hai người ở hai nơi ,hoặc là buổi chiều thứ sáu Chu Lăng mang theo hai con trở về nhà ,hoặc là buổi sáng thứ bảy Ngô Ngô lái xe vào nội thành ,hai người tuần gặp lần ,so với ngưu lang chúc nữ vẫn còn tốt hơn nhiều.

      Loại ở riêng này là tạm thời là nhìn tới rạng đông ,muốn cho bé Phúc Binh ở trọ trong trường cũng phải chờ vài năm nữa ,chờ tới thời điểm bé học trung học , tiểu Ngữ cũng lên học tiểu học , vẫn là ở thành phố N...Tính thời gian ,ít nhất cũng phải năm ,sáu ,bảy ,tám năm.
      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 61: Tiếp tục sinh hoạt



      Cuộc sống ở riêng có mệt mỏi như Chu lăng nghĩ , hai đứa đều ăn cơm trưa ở trường học ,buổi chiều bốn giờ ra ngoài mua đồ ăn ,thuận tiện đón tiểu Ngữ về nhà ,lúc này bé Phúc Binh cũng về nhà sai biệt lắm .Để cho bé Phúc Binh chơi cùng em trong chốc lát , nấu cơm ,cơm nước xong xuôi là giúp bé Phúc Binh làm bài tập, rồi giúp tiểu Ngữ tắm rửa ,chờ ba người đều tắm xong rồi trực tiếp đem quần áo vào máy giặt -- lại tiếp ,thời điểm trước kia con của chị họ hai ,ba tuổi ,lúc ra ngoài là mặc quần áo sạch ,lúc trở về là quần áo bẩn đen xì xì ,tiểu Ngữ lại thích sạch , giống như những đứa như vậy ,quần áo chỉ cần ô uế chút nhăn lông mày lại ,phải thay quần áo khác ngay . Ở nhà trẻ thay được quần áo ,cho nên bé đặc biệt cẩn thận , làm quần áo mình bị dơ ,cũng cho những bạn khác làm dơ quần áo mình .

      Điểm ấy ở người khác xem ra có vẻ được đáng cho lắm ,nhưng giúp Chu Lăng giảm ít chuyện . Chỉ là thói quen có chút thay đổi ,trước kia buổi tối đều thích viết tiểu thuyết ,bây giờ buổi tuối phải bồi bọn chơi ,giúp bọn làm bài tập về nhà ,kể truyện cho bọn nghe ,bồi bọn ngủ ,bây giờ tiểu thuyết chỉ có thể viết vào ban ngày . Trước kia cảm thấy ban ngày chữ cũng thể viết ra được ,đến buổi tối tinh thần gấp trăm lần ,tốc độ phiên nhiều lần , đến cũng là vẫn đề thói quen .Bây giờ có biện pháp ,ban ngày chỉ có thể viết tiểu thuyết ,lâu lâu rồi cũng thành thói quen .

      Bất quá hai vợ chồng ở riêng cũng lâu dài như Chu Lăng tưởng tượng ,đến thời điểm bé Phúc Binh lên cấp , Ngô Ngôn thăng chức ,thăng thành phó đại đội trưởng đại đội đặc chủng. Tuy rằng là phó ,nhưng rốt cuộc vẫn là thăng chức . tại chỉ cần xử lý toàn bộ công việc trong đội , cần phải mỗi ngày ở trong đội được rời . Vì thế bắt đầu là buổi sáng làm ,buổi tối lái xe về nhà ,nhìn khác gì người làm văn phòng đúng giờ đúng giờ về .Hơn nữa muốn gây chú ý đến mọi người ,cho nên mỗi ngày đến bộ đội mới thay quân trang ,tan tầm về nhà là thay đổi quần áo hàng ngày ,hàng xóm chỉ nghĩ đến người đàn ông này là thành phần tri thức bình thường ,ở nơi nào chuyển đến đây ,nhưng có người nào biết được người đàn ông cao lớn này là tân thượng tá mới nhận chức ,đường đường là phó đại đội trưởng đại đội đặc chủng.

      Trừ bỏ hai vợ chồng cần ở riêng ,đối với chuyện Ngô Ngôn thăng chức . Chu Lăng biết là vừa mừng hay là vừa lo . phải thường xuyên mang đội ra ngoài làm nhiều vụ ,đương nhiên là an toàn rất nhiều ,nhưng cũng là đại biểu cho việc ,nếu cần mang đội làm nhiệm vụ đặc biệt rất nguy hiểm và gian nan. Cũng may loại nhiệm vụ này cũng nhiều lắm .Bất quá Ngô Ngôn mới làm xong nhiệm vụ , nhiều nhiệm vụ như vậy Chu Lăng cảm giác thấy mình mắc phải bệnh tim.

      Thời điểm vừa mới bắt đầu cao hứng ,thăng chức là việc , cần mang đội chẳng khác nào cần làm nhiệm vụ a !

      nghĩ tới yên tâm qua được mấy tháng , Ngô Ngôn lại giống như trước mỗi lần làm nhiệm vụ giống nhau ,đột nhiên có tin tức .Hôm đó Chu Lăng phát Ngô Ngôn trở về ,di động tắt máy gọi được ,trong lòng liền kinh hoàng , vất vả đợi cho đến ngày hôm sau , thử gọi lần nữa nhưng máy thông ,liền đem điện thoại gọi tới chỗ đại đội trưởng .

      Kết quả giống như dự liệu , Ngô Ngôn mang đội làm nhiệm vụ .Đều kết hôn vài năm như vậy , còn có phải hay vẫn thích ứng được chờ đợi ở nhà ,hơn nữa loại tình huống này ràng hết sức nguy hiểm .Cũng may bây giờ có hai đứa con làm lòng phân tâm ,làm cho bận rộn ,để tạm thời quên vướng bận, đồng ngôn đồng ngữ đáng luôn làm cho nở nụ cười ,những động tác tri kỷ lại làm cho cảm thấy hết thảy đều giá trị ,mà cuối cùng là làm cho lòng yên ổn xuống dưới chỉ có thể là Ngô Ngôn mang theo bóng dáng mệt mỏi xuất ở trước cửa .

      Thời điểm Chu Lăng nhìn thấy Ngô Ngôn những oán giận cùng lo lắng ở trong lòng bỏ hết ra ngoài đầu ,chỉ nhớ lúc đón nhận hỏi : " Ngô Ngôn trở lại ? có bị thương ?" Làm vợ của quân nhân , chẳng sợ lại quan tâm ,cũng thể hỏi đến công việc của ,chỉ có thể làm tốt công việc ở nhà để cho lo lắng phân tâm khi làm nhiệm vụ .

      "Tiểu Lăng xin lỗi ,làm cho em lo lắng ." Ngô Ngôn an ủi bế ôm ," tốt lắm , có bị thương ,chỉ là rất đói bụng ,có cái gì ăn ?"

      "Ăn sao ?"

      Hai đứa ở trong phòng khách nghe thấy thanh ba ba ,kêu to vọt ra , bên bé ôm cánh tay ba-- tiểu Ngữ còn quá ,chỉ có thể ôm chân ba ba --kêu lên

      "Ba ba ,ba trở về ..."

      "Ba ba ,tiểu Ngữ rất nhớ ba."

      Chu Lăng mỉm cười ,tiểu Ngữ cũng biết giống ai , ràng và Ngô Ngôn là kiểu người để tình cảm lộ ra ngoài ,nhưng miệng tiểu tử kia cực kỳ ngọt ,giỏi nhất là nịnh người ,lời ngon tiếng ngọt , đến nỗi ông ngoại bà ngoại đều đem cháu làm tâm can bảo bối .

      "Được rồi ,hai đứa đều buông ba ba các con ra ,ba mệt mỏi ,trước tiên để cho ba ngồi xuống ."

      Chu Lăng " Binh binh , lấy cho ba con cốc nước ,tiểu Ngữ lấy bánh bích quy ra đây cho ba ăn được ?"

      Hai đứa vội vàng đáp lời chạy tới phục vụ cho ba ba . Ngô Ngôn ngồi dựa vào ở sô pha ,toàn thân trầm tĩnh lại ,mỉm cười nhìn vợ lại ở trong phòng bếp làm đồ ăn ": Tiểu Lăng ,tùy tiện làm vài thứ cũng được ,mà cũng sắp đến giờ cơm chiều rồi".

      Chu Lăng quay đầu hướng cười :"Vừa vặn ngày hôm qua mua mấy cân rau cần ,trước tiên nấu vài món cho ăn ,rất nhanh là được ăn thôi ."

      Bánh sủi cảo quả nhiền là rất nhanh làm xong , vài cái ,kỳ cũng là cân . Ba người cười tủm tỉm ngồi vây quanh ở bên xem Ngô Ngôn từng ngụm từng ngụm ăn ,tiểu Ngữ kêu lên :"Ba ba ,gói bánh trẻo ,còn có con nữa ."

      Bé Phúc Binh gật đầu liên tục : " Em có giúp con lấy da bánh trẻo ."

      Chu Lăng cũng gật đầu :"Hai con giúp em ."

      Ngô Ngôn giật mình ,khó trách lấy kỹ thuật của Chu Lăng , những viên bánh trẻo có những kiểu hình thù đặc biệt như thế này . mồm to nuốt viên bánh trẻo , : " Ba nghĩ ,khó trách sao hôm nay ăn bánh trẻo lại đặc biệt ngon như thế này ."

      Hai bọn nghe thế vậy cười tít mắt ,đột nhiên tiểu Ngữ kêu lên : " Mẹ ,có tưng đây ba ăn đủ no ."

      Bé Phúc Binh cũng gật đầu theo ,mỗi lần ba ăn ,ăn rất nhiều ,căn bản tưng đây là đủ .

      Chu Lăng lại bật cười :"Sắp đến giờ ăn cơm chiều , tai ba ăn trước ít cho lót dạ ,rồi đợi lát cùng chúng ta ăn cơm chiều ,như vậy thích sao ? Bây giờ ba ăn no ,chờ thời điểm chúng ta ăn cơm ,ba chỉ có thể ngồi ở bên nhìn ."

      "Kia được !" bé Phúc Binh thất thanh ," Buổi tối ăn tôm hùm ."

      "Tôm hùm ăn rất ngon ,ba ba cũng ăn , nên ăn bánh trẻo nữa ." Tiểu Ngữ nhìn mẹ kêu lên , giống như sợ mẹ lấy thêm bánh trẻo cho ba ăn ,làm cho ba ăn no ,để cho ba ăn tôm hùm .

      Chu Lăng liền trắng mắt nhìn Ngô Ngôn liếc mắt cái , : " nhìn xem các con tốt của ,có ba là cần mẹ ."

      Bé Phúc Binh khẩn trương ,giải thích " phải là muốn mẹ ,mà là đều muốn ba mẹ ."

      Tiểu Ngữ gật đầu : " Đều muốn ."

      Chu Lăng cười to ,hai tay liền nhéo mặt hai bé phen , : " Được rồi ,mau xem phim hoạt hình mà các con thích ,để cho ba con yên tĩnh ăn cơm.

      Chương 62 : Chờ đợi thế giới hai người


      tại cả gia đình bọn họ là ở trong ngôi nhà ba phòng do chính mình mua ,lúc ấy thuê phòng ở bất quá là ở nửa năm ,bởi vì con của chủ thuê nhà kết hôn lên chủ thuê nhà lấy lại phòng .Ngô Ngôn nghĩ đại khái vài năm nữa cũng rời thành phố N ,lên quyết định mua nhà ở ,chờ đến thời điểm thích hợp lại bán . Vị trí cũng tốt ,cách trường trung học tiểu học cũng xa .

      Ba cái phòng ngủ ,vừa vặn hai vợ ở phòng ,hai bọn cũng mỗi người phòng .Từ hồi Chu Lăng cũng ngủ mình phòng ,cho lên hai bọn cũng để cho chúng từ bốn ,năm tuổi tự mình ngủ phòng ,hai tiểu tử kia thích ứng cũng rất nhanh .Mà Bé Phúc Binh lại làm tấm gương tốt cho em học tập .Cho nên gần đây tiểu Ngữ thấy trai có phòng riêng ,mà thứ hai là đại khái bé cũng có tính cách di truyền từ Chu Lăng . tự do ,đối với việc mình ngủ mình phòng vô cùng cao hứng tiếp nhận ,cùng mẹ mua những miếng dán tường hoạt hình mà mình thích ,chăn ga gối đệm rèm cửa sổ ,đồ dùng để trang trí phòng .

      Đối với quyết định của Chu Lăng đương nhiên Ngô Ngôn là đồng ý cả hai chân hai tay ,ít nhất về sau hai vợ chồng có thân thiết cần bó tay bó chân ,lúc nào cũng lo lắng làm cho con thức giấc ,lại càng cần lo lắng khi thân thiết được nửa thấy cặp mắt to tò mò của con .

      Muốn lo lắng về vấn đề này cũng là có căn cứ .Có lần , làm xong nhiệm vụ trở về ,nửa tháng gặp ,thời điểm buổi tối thân thiết hơi kích động chút , thanh lớn chút ,khí lực lớn chút ,kết quả làm được nửa ,đột nhiên nghe được thanh non nớt của con hỏi : " Ba ba ,mẹ ,hai người làm cái gì vậy ?"

      Tuy rằng Ngô Ngôn phản ứng rất nhanh ,trước tiên là dùng chăn đem hai người che lại ,nhưng nhìn ánh mắt tò mò của con lại lên lời .Vì chuyện này ,mà suốt tháng Chu Lăng đáp ứng cùng ML .Ngô Ngôn buồn bực thôi .

      Bây giờ rốt cục cái bóng đèn cũng ở mình phòng ,vào lúc ban đêm .Ngô Ngôn chờ hai bọn trở về phòng của mình ngủ ,lập tức liền đóng cửa lại đem Chu Lăng bóc sạch . sớm nhắm ngay cái ban công to kia ,muốn ở đằng kia thử lần .

      Nhắc tới ban công cũng có gì khác biệt so với những chỗ khác ,bất quá dài đến mét ,rộng chừng mét ,cửa sổ làm bằng kính thủy tinh vây quanh lan can , Chu Lăng rất thích ngồi chỗ này phơi nắng đọc sách ,ở bên ngoài nhìn được vào bên trong ,nhưng ở bên trong lại có thể nhìn rành mạch ở bên ngoài ,chung quanh tất cả đều là thủy tinh trong suốt chắc chắn rất thích hợp ML ,vừa an toàn ,vừa kích thích , Chu Lăng lại thấy khẩn trương mà rất hưng phấn ,thời điểm chưa lập gia đình cảm thấy hình tượng bản thân mình rất rối loạn , tại xem ra quả nhiên là .

      Ngô Ngôn cũng rất hưng phấn , cần băn khoăn đến con ,nên rất yên tâm làm ở chỗ mình nhắm rất lâu ,mặc dù Chu Lăng rất hưng phấn nhưng cũng có điểm đau đớn ... tay che miệng Chu Lăng ,càng dùng sức va chạm .

      Thời điểm hai người sắp lên cao trào trong nháy mắt ,đột nhiên ở ngoài cửa truyền đến tiếng nức nở : " Mẹ ,tiểu Ngữ sợ hãi..."

      Nghe thấy tiếng khóc của con ,toàn thân Chu Lăng liền cứng đờ ,đáng thương Ngô Ngôn đường đường là phó đại đội trưởng đại đội đặc chủng ,thân thể run lên ,nhất thời nhũn xuống như chú...

      cười khổ nhìn vợ ôm con nằm ở giường dỗ ,quả nhiên con cái chính là chủ nợ kiếp trước của cha mẹ ,lo lắng cố sức kiếm tiền nuôi lớn còn ,ngay cả cuộc sống vợ chồng cũng bị ảnh hưởng , rất sợ nếu lại bị vài lần như vậy tiểu đệ của bị dọa hỏng .

      "Tiểu Lăng ,sắp đến nghỉ hè ,đưa bọn về nhà bố mẹ ,sau đó chúng ta lại du lịch ?"

      Hai mắt Chu Lăng sáng lên :" có rảnh ?"

      "Năm nay ngày nghỉ của còn chưa có dùng ,mà có công việc cũng có gì ,đến lúc dó chúng ta cùng nhau ra ngoài du lịch ,trước tiên em hãy chọn chỗ ." Ngô Ngôn tính toán có hơn tháng hưởng thụ thế giới hai người ,nên phải hưởng thụ tốt phen .

      Bé Phúc Binh nghe mẹ cùng ba ba ra ngoài du lịch ,đều dùng ánh mắt to ngập nước đáng thương hề hề nhìn Chu Lăng :"Mẹ ,người cùng ba ba cần Phúc Binh và tiểu Ngữ sao ?"

      Chu Lăng xem trận mềm lòng , muốn chuyện , thanh sáp tiến vào :"Các con đều lớn ,sao còn có thể mỗi ngày đều theo mẹ được ? Mỗi ngày mẹ đều phải nấu cơm ,giặt quần áo ,quét tước vệ sinh ,còn phải giúp các con làm bại tập về nhà ,kể truyện cổ tích ,cùng các con chơi ,cả năm đều vất vả khổ cực như vậy ,ba ba đem mẹ chơi vài ngày còn được sao ?" Hoàn hảo trở về kịp ,bằng vợ bị hai cái tiểu hỗn đản lừa bịp ,lúc có hai cái tiểu tử kia , còn có hưởng thụ được thế giới hai người .

      Hai tiểu tử kia bị ba như vậy áy náy thôi ,vội vàng chạy đến bóp chân cho mẹ : " Mẹ ,về sau con giúp mẹ rửa bát ."

      "Con giúp mẹ...tiểu Ngữ suy nghĩ nửa ngày ,"Con giúp mẹ sới cơm ."

      Chu Lăng cảm động đỏ đôi mắt ,che giấu hít cái mũi ,ôm hai đứa cười : " Các con ngoan ,mẹ vui mừng a ."

      Tiểu Ngữ đỏ mặt , :"Mẹ ,con cũng nguyện ý giúp mẹ làm việc nhà ...Chính là cái gì con cũng có thể làm ."

      "Làm sao được ,con mỗi ngày thân ái mẹ ,giúp mẹ cầm bát ,sới cơm ,đều là giúp mẹ a."

      Bé Phúc Binh ngại ngùng :"Mẹ ,con cũng nguyện ý giúp mẹ làm việc nhà ,con rửa bát ,và quét rác ."

      "Được ,đều là bé ngoan ."

      Đến nghỉ hè ,Chu Lăng liền dẫn hai bọn về thành phố J trước ,đến thời điểm giữa tuần Ngô Ngôn làm xong tất cả các việc trong bộ đội ,liền theo chân bọn họ hợp lại . Hai bọn cùng chơi với mấy chị em họ bên ngoại ,lên rất ngoan ngoãn đáp ứng ở lại nhà ông bà ngoại ,năm nay cùng ba mẹ du lịch .

      Lúc này Chu Lăng lựa chọn là cổ trấn Giang Nam ,lại vòng bờ biển .Kỳ cũng biết mùa hè cổ chấn có phải là lựa chọn tốt ,tổng cảm thấy nếu mùa xuân mà kéo dài , thời điểm lúc đến có thể mặc sườn sám ,cầm ô hoa , nhưng đáng tiếc thời điểm mùa xuân có thời gian . Cũng may mấy ngày nay thời tiết có vẻ mát mẻ ,mưa dầm kéo dài ,cũng coi như được thông qua.

      Nhưng nếu ra mang theo sườn sám ,mà Ngô Ngôn mặc quân trang của thời dân quốc ,khi quân phiệt chiếm đóng có vẻ rất tốt . Như vậy có thể suy diễn hồi chuyện xưa về tình cảm đông của người quân nhân với .

      "Nếu lúc trở về em lền viết tiểu thuyết về chuyện xưa là được ."Ngô Ngôn dở khóc dở cười ,vội vàng dời chú ý của ,bằng chỉ sợ đột nhiên phát ra ý tưởng , thuê quần áo bắt buộc sắm vai thành nhân vật .

      Chương 63: Quay phim



      Ngô Ngôn là ngày nghỉ đều là thế giới hai người ,nhưng hai người làm cha mẹ ,lên trong lòng luôn nhớ đến bọn ,trong lòng thoải mái vội vàng chơi vài ngày ,liền dẹp đường về nhà .Nghĩ đến bọn còn , muốn ném bọn chúng ra ngoài chơi lần .

      Hai bọn nhìn thấy ba mẹ chơi vài ngày liền trở lại ,vừa mừng vừa sợ ,líu ríu quấn quýt lấy bọn họ mấy ngày nay bọn chúng đều làm cái gì ,chơi cái gì ,ăn cái gì . đến hôm qua chạng vạng tản bộ ,nhìn thấy có người chụp ảnh BLABLABLA...Tiểu Ngữ hưng phấn khuôn mặt nhắn đỏ bừng ,nhưng ra bộ dáng của bé Phúc Binh có vẻ tỏ ra hứng thú , ngược lại buổi sáng mấy ngày này đều rèn luyện viết chữ .

      Chu Lăng cũng để trong lòng ,cơm nước xong xuôi liền thương lượng có phải hay mang bọn ra ngoài du lịch ,vừa vặn trong TV chiếu diễn tiết mục phỏng vấn đoàn làm phim cổ trang ở tòa thành cổ của thành phố XX ,ánh mắt Ngô Ngữ liền sáng lên ,chỉ xem tivi kêu mẹ xem :"Mẹ ,người ta quay phim ,mau nhìn ,quay phim ."

      Nhìn khuôn mặt nhắn hưng phấn của con , Chu Lăng cực kỳ kinh ngạc .Nhắc tới loại tiết mục giải trí ,kia đều là cảnh truy đuổi chém giết ,mà con bé mới có sáu ,bảy tuổi làm sao lại có thể hứng thú đến thể loại này như vậy ? Chu Lăng nghĩ nghĩ ,cố ý lấy điều khiển từ xa đổi kênh .

      Ngô Ngữ cái này thể xem ,kêu lên : " Mẹ ,con muốn xem người ta quay phim !"

      "Quay phim có cái gì đẹp mắt ," Chu Lăng làm bộ vô tình ,"Lúc này chắc có phim hoạt hình ..."

      Ngô Ngữ bĩu môi :"Con muốn xem phim hoạt hình ,con muốn xem người ta quay phim ." bên bên cầm điều khiển từ xa đổi lại kênh ,đáng tiếc chờ bé đổi lại kênh kia tiết mục xong rồi . Ánh mắt bé Ngô Ngữ lập tức đỏ lên ,bé phải là đứa trẻ thích khóc ,cũng có khóc to đại náo ,mà chính là cúi đầu xuống từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống .

      Chu Lăng lập tức liền hoảng ,bởi vì hai đứa này hay khóc , vẫn thường xuyên trêu cợt bọn ,hôm nay bất quá là việc ,như thế nào lại liền khóc ? vội vàng đem bé Ngô Ngữ ôm vào trong lòng :"Ai nha ,là mẹ tốt , lên đổi kênh ,con đừng khóc a . Nếu chúng ta vào bật máy tính tìm xem có hay chiếu lại ?" dỗ được tốt cho lắm ,bé Ngô Ngữ càng ủy khuất ,nức nở gật gật đầu ,dùng tay lau nước mắt ."Được rồi đừng khóc ,lại xoa xoa lại như vậy ánh mắt sưng lên ."Tiểu tử kia từ (tiểu nhân ) bắt đầu thích làm đẹp ,vừa quả nhiên cũng dám xoa ,chỉ ngồi yên ở trong lòng mẹ ,dùng ánh mắt đáng thương hề hề nhìn ba ba.

      Ngô Ngôn đối với loại ánh mắt này của con có lực phòng ngự ,Thấy vậy liền ôm bé lại đây ,hướng Chu Lăng :"Vừa vặn chúng ta còn chưa có quyết định du lịch nơi nào , bằng đến tòa thành cổ ở thành phố XX chơi hai ngày ."

      Chu Lăng do dự chút ,Ngô Ngữ muốn vỗ tay bé vui vẻ nở nụ cười ,lên cũng đồng ý .

      Trong tòa thành cổ ở thành phố XX có hơn mười ngôi nhà cổ từ thời xưa kiến trúc đặc sắc cho lắm ,nơi này là chỗ tập hợp của đoàn làm phim ,ở chung quanh có thể nhìn thấy được đạo diễn ,và các diễn viên .Mặc dù ở đây có hơn mười khách sạn lớn ,nhưng bởi vì bây giờ là nghỉ hè mùa du lịch ,bọn họ khó tìm được phòng trống ,cho nên chạy tìm vài cái khách sạn mới tìm được phòng .

      Vé vào thăm quan ở trong thanh cổ có vẻ hơi đắt tiền ,cũng may tiểu Ngữ còn ,có thể được miễn phí ,bé Phúc Binh mua mất nửa vé, nên giảm ít tiền .Ý tứ của Chu Lăng là xem hết mấy cái thành cổ nổi tiếng ở đây ,nhưng tiểu Ngữ ầm ỹ muốn xem người ta quay phim .Vì vậy lại phải theo ý con đến xem người ta quay phim,

      Vận khí bọn họ là tốt ,vừa mới tiến vào thấy có đoàn làm phim bận rộn phong tỏa các khu vực diễn , số tuấn nam mỹ nữ đều mặc trường bào , lại .Ánh mắt tiểu Ngữ tỏa sáng , chịu đứng yên ,còn học làm theo các động tác giống như các diễn viên.

      Tiểu từ kia được cái có năng khiếu trời cho ,cho nên lúc chụp ảnh chưa bao giờ làm những động tác cứng ngắc hoặc mất tự nhiên ,Chu Lăng đặc biết rất thích chụp ảnh cho bé .Lúc này lại có bối cảnh đóng phim cổ trang ,cho nên tự nhiên tiểu tử tạo ít kiểu dáng ,vì thế di động của Chu Lăng ngừng bấm máy .

      Chính là thời điểm chụp hăng say , đột nhiên có người đàn ông lại đây " Đây là con của các người sao ?" đáng , mấy tuổi ?"

      Ngô Ngôn vốn là người thích chuyện ,Chu Lăng tuy rằng thường cùng người xa lạ chuyện ,nhưng là người ta đến hỏi phải trả lời lại :"Cám ơn ,cháu được sáu tuổi ."

      " là xinh đẹp ,đến cho chú biết ,cháu tên là gì ?" Người đàn ông tựa hồ rất thích đứa ,ngồi xổm trước mặt bé chuyện .

      Chu Lăng lập tức cảnh giác đứng lên ,cho di động vào trong túi xách ,tiến lên cầm lấy tay tiểu Ngữ :"Xin lỗi ,chúng tôi phải trước ."

      "Thức xin lỗi , " Người đàn ông có chút xấu hổ ,đứng lên ,"Tôi là phó đạo diễn của đoàn làm phim YY ,đây là thẻ làm việc của chúng tôi .Tôi và đạo diễn đều cảm thấy con của hai vị rất thích hợp cho nhân vật trong kịch bản của chúng tôi ,vì vậy muốn hỏi các vị chút có thể hay để cho bé đến thử vai."

      Tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người . Chu Lăng nghĩ nghĩ ,cảm thấy việc này cũng có gì ,liền hỏi Ngô Ngữ :"Tiểu Ngữ ,chú này muốn cho con cùng các chị cùng nhau quay phim ,con có muốn thử ?"

      Ánh mắt Ngô Ngữ sáng trong suốt ,dùng sức gật đầu :"Muốn ."

      Vì thế Ngô Ngữ thử vai ,Chu Lăng cũng chiếm được vài cái tiện nghi ,có thể theo vào xem bên trong đến tột cùng là có cái gì .Phải biết rằng đóng phim cổ trang giống như đóng phim đại ,người dân vây quanh thể tiếp cận được vào bên trong ,mà nhìn xem diễn viên ở trong tivi cũng giống như ở bên ngoài .

      Tiểu Ngữ xem như là diễn viên quần chúng ,vốn là có khả năng mang theo người nhà vào ,nhưng bé còn quá ,tiểu diễn viên luôn là ngoại lệ , đến người nhà lo lắng ,còn nếu mà bé khóc lên , ai di dỗ?

      Cho nên Chu Lăng khó có được cơ hội có thể đứng gần xem người ta quay phim ,có thể gần gũi tiếp cận ngôi sao ,Cũng may cũng phải là người hay truy đuổi thần tượng ,bằng thấy nhiều ngôi sao ở trong đoàn làm phim như vậy ,còn kích động muốn chết ? Cũng tiếc nuối phải là người truy đuổi thàn tượng ,bằng lập tức có thể thu thập được rất nhiều chữ kí của ngôi sao .

      Tiểu Ngữ nhàng vượt qua cửa quay thử ,đạo diễn hết sức vừa lòng .Tuy rằng đứa còn ,nhưng luống cuống chút nào ,ở màn ảnh hết sức tự nhiên .

      Nhân vật này diễn nhiều lắm ,lời kịch cũng nhiều ,Tiểu Ngữ diễn tốt lắm ,tuy rằng đạo diễn sợ đứa mệt ,lên tách ra quay vài ngày ,tình huống NG lại thiếu ,đạo diễn cơ hồ lập tức liền hướng Chu Lăng muốn xin phương thức liên lạc , về sau muốn cần đến tiểu Ngữ .

      Chu Lăng do dự chút , sợ chậm trễ việc học tập của đứa . tại là nghỉ hè ,diễn chơi mấy đoạn cũng có gì ,nhưng đến lúc học thể vừa học vừa diễn được ,khả năng là muốn.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Kết thúc


      Tuy rằng lần này tiểu Ngữ ,sắm vai cũng nặng lắm ,tổng cộng chỉ diễn có vài phần chung mà thôi ,nhưng lại đem năng khiếu của bé phát ra hoàn toàn .Tuy rằng sau đó tiểu tử kia được đạo diễn nhìn trúng ,nhưng bị Chu Lăng mực từ chối khéo léo ,vì sợ ảnh hưởng đến việc học của con ,mà cũng sợ ảnh hưởng đến tâm tình bình thản của của bé nữa .

      Chính là tiểu Ngữ thích công việc này ,lại có năng khiếu trời cho ,cho nên quyết định vào trường cao đẳng điện ảnh trong nước . lòng luôn ngóng trông con kế thừa thừa nghiệp ,Ngô Ngôn tức đến ngã ngửa. Nhưng chính là trong gia đình của bọn họ là chuyện của ai người đó quyết định ,tuy rằng có bất mãn ,nhưng con quyết tâm ,vợ lại toàn lực ủng hộ , cũng thể nghe được .Mà chuyện tình xong xuôi cũng thể thay đổi lại được ,nên cũng chỉ có thể im lặng .

      Lúc Ngô Ngữ tiến vào đại học là mười bảy tuổi ,cả người cao đến mét bảy ,dáng dấp giống Ngô Ngôn ,khuôn mặt giống Chu Lăng , đường cũng coi như là đại mỹ nữ . Chu Lăng mỗi khi cảm thán ,chính là bản thân khi trưởng thành cũng đẹp ,chỉ mỗi tội chịu thua thiệt về vóc dáng ,bởi vì thân thể phát triển ,lại ăn kiêng quá độ ,lên bộ ngự cũng được đầy đặn ,nhưng được cái may mắn là Ngô Ngữ giống .Hơn nữa bây giờ kinh tế phát triển ,tuy rằng có kinh nghiệm ,nhưng cũng tham khảo được ít ở mạng ,nên dành nhiều thời gian chăm sóc đền bù cho Ngô Ngữ ,nhưng ra là làm cho con bé phát triển hoàn hảo .

      Ngô Ngữ lớn lên xinh đẹp ,lại có năng khiếu trời cho ,luôn luôn cố gắng ,tính tình tốt ,cho nên các giáng viên đều rất thích .Đến thời điểm năm thứ nhất đại học ,Ngô Ngữ liền có được cơ hội thử vai ,tuy rằng chỉ là đóng vai phụ trong phim cổ trang ,nhưng cũng giúp cho học được ít kinh nghiệm . Có là có hai ,rồi dần dần cũng đóng được mấy bộ phim .

      Chu Lăng đương nhiên là muốn xem phim con đóng ,lên mỗi ngày đều ngồi chờ ở trước TV ,tìm kiếm bóng dáng con .Tuy rằng Ngô Ngôn cái gì ,nhưng mỗi ngày cứ đến giờ chiếu phim ,là tiếng tự động ngồi xuống xem ,sau đó còn mua mấy quyển tạp chí khoe khoang với mấy lão chiến hữu.

      Nhiều năm trôi qua ,Ngô Ngôn cũng năm mươi tuổi ,tuy rằng người có nhiều vết thương cũ nhưng cũng làm ảnh hưởng đến sức khỏe của ông ,Người lại có nhiều công lao ,nhân lúc được thăng chức lên dời đại đội đặc chủng từ mấy năm trước .Rốt cục Chu Lăng cũng xem như là nhàng thở ra ,bây giờ quân nhân phải đánh giặc ,hơn nữa cấp bậc Ngô Ngôn lại cao , cơ bản bây giờ là chờ về hưu ,cho nên bà cũng cần phải đề phòng lo lắng .

      Chính là bà vui mừng quá sớm , quá hai năm . Phúc Binh tốt nghiệp trường quân đội ,chỉ tốn thời gian năm vào đại đội đặc chủng ,rồi trở thành trung úy bộ đội đặc chủng ,làm cho Chu Lăng lại bắt đầu lo lắng .Hơn nữa bây giờ Chu Lăng được sống trong đại đội đặc chủng ,lại càng biết khi nào con ở trong doanh trại ,khi nào làm nhiệm vụ ,thậm chí đại đội đặc chủng của con cũng phải là ở thành phố N kia ,kể cả ngày nghỉ cũng thấy mặt con ,cho nên bà cũng thể được .

      Ngô Ngôn chỉ cần lo lắng ,ở trong đó có rẩt nhiều quân binh đều làm ở bộ đội đặc chủng nữa ,cho nên cũng rất nhiều cha mẹ cũng gặp được con thường xuyên . sau đây cũng là Phúc Binh kế thừa nghiệp của cha đẻ ,vì nghiệp của con ,lên người làm cha làm mẹ như bọn họ ,cũng chỉ có thể ủng hộ .

      Chu Lăng trừ từ bỏ vẻ lo lắng ra ,còn có thể cái gì nữa ? Bà cũng coi như là may mắn vì con thích đóng phim ca hát ,chứ nghe theo ba mình vào trong quân đội ,bằng tâm cũng mất hết .

      -------Tuyến phân cách------

      " cũng đừng nóng giận ."Chu Lăng bên thu thập báo chí tạp chí hỗn độn , bên trấn an chồng ." cũng biết đây là tạp chí giải trí mà thôi ,bây giờ tiểu Ngữ là ngôi sao ,chẳng phải tiểu Ngữ cùng bạn diễn nam chỉ nắm tay thôi sao ,thế là ngày mai báo chí cũng viết hai người bọn họ có ám muội ,vì cái này tức giận đáng ."

      "Nó cũng biết mình là nhân vật của công chúng ,vậy mà mà còn thu liễm lại chút ,nháo nhiều chuyện sấu như vậy ,liệu có còn muốn lập gia đình hay ?" Tuy rằng Ngô Ngôn hiểu ý của vợ ,nhưng vẫn tránh khỏi được hầm hừ .

      "Em cũng chịu quản đến con ,em xem xem con cũng sắp đến ba mươi rồi ,mà thèm tìm bạn trai để kết hôn .mỗi ngày chính là nháo mấy cái tin tức này nọ ,còn thành bộ dáng gì nữa ?"

      Chu Lăng liếc trắng mắt : " Em cũng hai mươi chín tuổi mới kết hôn ,còn cũng phải là ba mươi mới kết hôn sao ? Chẳng lẽ nào...có phải hay hối hận vì lấy em ,hy vọng năm đó trước ba mươi tuổi làm quen người khác ,cưới người phụ nữ khác?"

      " phải chuyện này ." Ngô Ngôn vội vàng khoát tay ,hết sức kiên quyết phủ nhận lời của vợ .Hay giỡn ,phụ nữ thời mãn kinh ai giám chọc vào ,còn biết bà tức giận như thế nào đâu .

      "Lại tiếp Phúc Binh cũng ba mươi , có nghe thấy con có bạn hay a? " Chu Lăng nghĩ đến con mỗi ngày đều đứng ở trong bộ đội ,cấp hàm như vậy cũng thấp ,thu vào cũng được ,như thế nào lại thấy con mang bạn trở về đâu ?"

      "Em cũng con nó mỗi ngày đều đứng ở trong bộ đội , quen được bạn như thế nào?"

      "Trong bộ đội nhưng còn có nhiều nữ binh ,nữ quân y ,ý ta nữ nữa đâu.. xem nếu phải con mình bị thương chính là chiến hữu , hàng tháng mỗi người đều phải vào bệnh viện kiểm tra sức khỏe ,chẳng lẽ lúc đó gặp được bác sĩ hay y tá sao ?" Quân nhân mà kết đôi với bác sĩ hay là y tá , rất xứng đôi a !

      "Đứa này ,luôn vội ,nhưng thấy ,đại khái cũng muốn tìm người giúp đỡ giới thiệu . Tiểu Lăng a em thử tìm nhóm tẩu tử xem ,để cho các bà ấy giúp đỡ ." Ngô Ngôn cũng muốn ôm cháu nữa a ,khả năng con là rất khó a ,có thể làm được gì ?"

      Đảo mắt đến là Ngô Ngôn sinh nhật năm mươi chín tuổi , cách khác là thời điểm năm mươi chín tuổi phải làm đại thọ sáu mươi .Lúc này ở trong bộ đội cũng coi như nhàng ,nên Phúc Binh xin nghỉ đông sớm ,trước tiên là về nhà vài ngày .Ngô Ngữ cũng có đóng phim ,lên cũng bay trở về chúc thọ ba ba .Làm cho Ngô Ngôn và Chu Lăng ngoài ý muốn ,là hai em bọ họ phải là về mình .

      Chu Lăng mở cửa ra ,thấy khuôn mặt của con trai liền tươi cười tiếp đón con vào nhà , nghĩ ở bên cạnh Phúc Binh lại lóe ra nữ quân nhân .Chu Lăng nhìn bé xinh đẹp kia ,nhất thời hoảng hốt ,may mắn là Ngô Ngôn ở bên trong gọi bọn họ vào ,làm cho bà phản ứng lại ,đem người mời vào nhà .

      Hai người còn chưa kịp hỏi han bắt chuyện , con cũng trở về ,phía sau còn có người đàn ông xa lạ --nhưng ra cũng xa lạ bằng trước đó ,bởi vì mấy ngày hôm trước họ nhìn qua ở tivi ,internet ,báo chí và tạp chí, đúng là lúc trước khiến cho chồng tranh luận về nam nhân vật chính này trong chuyện xấu .

      Ngô Ngôn cũng ,chỉ ngồi ở chỗ nghe Chu Lăng tinh tế hỏi han chuyện tình của con trai và con ,và tiếp đón hai vị khách .Nhưng chính là khuôn mặt hằng năm thay đổi , người lại mang theo khí chất chinh chiến sát phạt ,kiêm thân địa vị cao uy nghiêm ,đều làm cho hai vị khách có chút run sợ ,mà liền ngay cả Phúc Binh và Ngô Ngữ cũng tự giác phóng thấp thanh xuống .

      Chu Lăng lại buồn cười lại là tức giận ,nếu đem con dâu và con rể tương lai dọa chạy mất ,bà cũng thèm chuyện với ông .

      Phúc Binh mang bạn trở về ,mặc dù đột nhiên cũng là quân nhân ,nhưng nhìn hai người cũng rất xứng đôi .

      Chu Lăng liền nấu cơm lấy cơ hôi đem con kéo vào phòng bếp .

      " ,rốt cuộc sao lại như thế này ?"

      Ngô Ngữ nhìn mẹ ,cười cười :"Liền là như vậy ,chúng con quen nhau trong lúc đóng phim ,có tính đến kết hôn ."

      Chu Lăng nhìn con liếc mắt cái :"Tuy rằng trong vòng giải trí mẹ hiểu lắm ,nhưng từ lúc con vào cái vòng luẩn quẩn này ,mẹ cũng tìm hiểu qua chút ,cũng biết có bao nhiêu đôi ngay từ đầu nhau ân ân ái ,nhưng đến vài năm là liền ly hôn .Chuyện của bọn họ mẹ xen vào làm gì ,nhưng hôn nhân của con, mẹ thể lo được ."

      "Mẹ ,tuy rằng trong vòng giải trí là như thế này ,nhưng cũng chỉ là mặt của nó a, tại hôn nhân cũng thể biết trước được . tai chúng con nhau ,cho rằng có thể muốn sống với nhau ,muốn kết hôn ,vì thế con mang ấy về ,chuyện về sau ai biết trước được như thế nào đâu .Cho dù chúng con phải ở trong vòng giải trí ,kia cũng thể biết được về sau như thế nào a ,luôn luôn thể biết trước được điều gì ."

      Bất quá Chu Lăng cũng muốn hỏi chút thôi ,bà cũng muốn nhúng tay vào khi người nhà quyết định ,chỉ :"Tùy ý con ,chỉ cần con chú ý làm những chuyện gì quá phận là được .Còn chuyện của trai con ? Nó cũng với con về chuyện có bạn sao ?"

      ra Ngô Ngữ và Phúc Binh vẫn liên lạc thường xuyên ,vốn tình cảm từ tốt , cười :" Lần trước cũng nghe đề cập qua , cãi nhau với nữ binh ,chắc chính là vị này ."

      Phúc Binh là người ôn tồn còn có thể cùng người khác cãi nhau sao ? Mà là cãi nhau với phụ nữ ? Chu Lăng khỏi bất ngờ . Chính là Ngô Ngữ cũng ràng cho lắm ,vì trai chỉ có đề cập qua câu như vậy . Chu Lăng cũng hỏi qua con ,mà có hỏi chưa chắc Phúc Binh ,nên Chu Lăng cũng chỉ có thể lặng yên .

      Lần này trở về ,Phúc Binh cũng chuẩn bị tốt làm tiệc rượu .Bất quá năm chỉ được nghỉ phép lần ,nếu lúc này mà làm phải chờ sang năm .Họ nhà cũng đều ở đây ,lên cũng rất náo nhiệt ,nhưng nghĩ qua hai tháng , Ngô Ngữ cũng muốn kết hôn . là diễn viên ,so sánh với hôn lễ của trai , có vẻ náo nhiệt hơn nhưng đủ ấm áp ,vì toàn bộ hôn lễ hoàn toàn bị phóng viên cùng fan vây quanh , Chu Lăng cảm thấy hai mắt của mình bị đèn flash máy ảnh chiếu vào làm lóa mất .

      Mặc kệ như thế nào ,người thân đều hạnh phúc ,chính mình cũng hạnh phúc , Ngô Ngôn cũng hạnh phúc ,như thế này là đủ rồi .

      muốn bảo trì thể xác và tinh thần tự do , có cái gì có thể xen vào được ? Hạnh phúc ở ngay trước mặt ,ai còn nhớ loại tình này ?"
      Hoàn

      Thế là xong bộ truyện đầu tiên ,rất cảm ơn mọi người ủng hộ truyện của mình , có gì sai sót mọi người thông cảm nhé (Lần đầu tiên http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin.gifhttp://***************.com/images/smilies/icon_supplicate.gif ) http://***************.com/images/smilies/icon_supplicate.gifhttp://***************.com/images/smilies/icon_clap.gif

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.