1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ông xã là bộ đội đặc chủng - Hàn Dạ Sơ Tuyết (63+KT - HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 48: Nôn Nghén



      Chu lăng nhớ tới hai lần kia mặt liền đỏ lên ,bởi vì lần đó sơ sẩy ,mà làm cho mang
      thai ,liền bắt đầu bốc hỏa .Kế hoạch của rất tốt a ,đều tại người kia quản được nửa thân dưới của mình ,bây giờ tốt rồi ,ai tới chiếu cố phụ nữ có thai và chăm sóc trẻ con a ? Ngô Ngôn cũng thể suốt ngày ở bên ,chăm sóc được .

      Ngô Ngôn lắc đầu : “ Chúng ta có thể thuê người đến giúp là được, tại em mang thai, đừng suy nghĩ nhiều, hảo hảo mà tĩnh dưỡng ... Máy tính cũng được dùng, em tốt nhất là lên xin nghỉ phép, máy tính có phóng xạ đối với thai nhi tốt.”


      phải đâu... máy tính có thể sống như thế nào a? “ tại mới có hai tháng , qua mấy tháng nữa xin nghỉ cũng muộn a, những thành phần tri thức người ta còn phải làm đến tháng thứ tám thứ chín sao.” Chu Lăng mất mát hướng Ngô Ngôn mân mê miệng,

      Ngô Ngôn nghẹn chút, : “ Ngày mai chúng ta đến khoa sản khám lại xem , thuận tiện hỏi chút phải kiêng khem những cái gì.”

      Chu Lăng mở máy tính ra:“ Em vào mạng mua mấy quyển sách hướng dẫn chăm sóc phụ nữ mang thai và cách nuôi dưỡng trẻ em .” Đùa nghịch con trỏ, lại nghĩ tới việc này , mà ảnh hưởng đến kế hoạch của , “ Trong doanh trại ,chúng ta có thể thuê bảo mẫu sao?”

      Người ngoài đương nhiên là vào được," nhìn Chu Lăng biểu tình buồn bực, cười , " Đầu óc em hôm nay như thế nào mà linh hoạt ? Ở đây bây giờ giống như trước kia, rất nhiều quân tẩu như vậy , chúng ta thuê người đến giúp đỡ , phải tốt sao , khẳng định mấy người đó cũng muốn kiếm tiền từ
      công việc này .

      Chu Lăng lại cau mày, vốn hay cùng người ngoài giao tiếp, ngày thường cùng nhóm quân tẩu ngang hàng trao đổi chuyện rất tốt, nếu thuê quân tẩu đến làm bảo mẫu, như thế nào mà biết xấu hổ sai người ta làm này làm kia, tốt nhất là thuê người xa lạ đến làm vẫn hơn . vô tình : “ Quên , bây giờ vẫn còn sớm, dù sao thuê người cũng phải chờ đến lúc gần sinh ,chờ đến lúc nghỉ đông mẹ được nghỉ phép tháng cũng sai biệt lắm, đến lúc đó tính xem là em trở về hay là bảo mẹ lại đây... Bất quá khi đó em mang thai mới có sáu tháng, cũng tất yếu phiền toái như vậy .”

      Tuy là như vậy, nhưng tại ngay cả cơm trưa Ngô Ngôn cũng để cho làm, dù sao gần đây công việc cũng bề bộn nhiều ,nhiệm vụ huấn luyện ném người phó trung đội trưởng ,mỗi ngày chỉ lo làm việc nhà ,đưa đón bé Phúc Binh.

      "Sao mẹ lại đón con ?" Bé Phúc Binh về nhà liền hướng trong lòng Chu Lăng đến ôm, nhưng lần trở lại này chỉ còn cách nửa bước nữa là đến được cái ôm ấm áp kia , bị cái bàn tay to bắt lấy ,nhất thời chuyển động được ,tứ chi bất động giống như con rùa con .

      Ngô Ngôn phụng phịu bế bé lên cao bằng mình, nhìn thẳng mặt bé :"Về sau được hướng trong lòng mẹ ôm ,biết ?"

      cần, con muốn mẹ ôm.” Tiểu tử kia cảm thấy mình bị ba ba khi dễ, nước mắt lưng tròng đem thân mình hướng mẹ bên kia than ,bộ dáng đáng thương hề hề làm cho người ta thầm nghĩ muốn ôm vào ngực hảo hảo xoa nắn chút.

      Chu Lăng nhìn đôi mắt hàm chứa nước mắt của bé ,mà sờ tay lên khuôn mặt tròn béo đô đô nhéo phen ,lực đàn hồn tốt lắm ,lại mềm lại nộn , mừng rỡ nheo ánh mắt lại, lại nhéo phen, niết tiểu tử kia càng phát ra ủy khuất đứng lên.

      Ngô Ngôn xem đem mặt con niết đỏ lên ,đem tiểu tử kia hạ xuống dưới mặt đất ,giúp bé thoát khỏi ma trảo ,ngồi xổm xuống cùng bé nhìn thẳng , :"Con ,trong bụng của mẹ có Tiểu bảo bảo ,về sau con đừng hướng đến bụng mẹ ôm , đè vào Tiểu bảo bảo ,hiểu chưa ?"

      "Em bé ?" Bé Phúc Binh khó hiểu nhìn bụng mẹ :"Tiểu bảo bảo ở chỗ nào ? Con nhìn thấy ."

      " ở trong bụng mẹ ,Tiểu bảo bảo còn rất ,phải đợi em từ từ lớn lên mới thấy được ."

      Chu Lăng ở ghế ngồi xuống ,đem bé Phúc Binh kéo lại bên người :"Phúc Binh con được làm ,có thích ?"

      "Rất thích ." Bé Phúc Binh cẩn thẩn vươn tay sờ bụng mẹ ,chỉ sợ khí lực hơi lớn chút đem Tiểu bảo bảo sờ hỏng mất " Tiểu bảo bảo a , trai nga ,em nhanh lớn lên ,nhanh cùng ra ngoài chơi ."

      Chu Lăng sờ sờ đầu bé :" Mẹ tin tưởng trong tương lai con làm được người trai tốt ,con phải giúp mẹ cùng nhau chăm sóc Tiểu bảo bảo nha ?"

      Bé Phúc Binh dùng sức gật gật đầu ,khuôn mặt hưng phấn mà hồng hết :" Con đem tiểu Mã của con ,đưa cho Tiểu bảo bảo chơi ."

      " Phúc Binh trai hào phóng " Chu Lăng hôn lên khuôn mặt nhắn của bé ." Mẹ mua ít cam sành ,nhanh ăn ."

      Tiểu tử kia nhìn quả cam ,lại nhìn bụng của ,nuốt nước miếng lắc lắc đầu " Con ăn,để lại cho Tiểu bảo bảo ăn ."

      Chu Lăng nở nụ cười ,tự mình lấy quả bóc vỏ ra ,cho vào trong tay bé :" Tiểu bảo bảo phải đợi rất lâu mới lớn lên ,đến lúc đó chúng ta mua cho Tiểu bảo bảo ăn sau ,bây giờ con ăn ."

      Bắt đầu hôm nay bị nôn ra rất nhiều ,yết hầu của Chu Lăng giống như là mở van , ngày phải bị nôn ra mấy lần ,nhất là lúc ăn cơm ,chỉ cần thức ăn có chút mùi vị gì đó ,là dạ dày bắt đầu tạo phản ,sau đó ăn cái gì là nôn ra cái đó ,ngay cả hoa quả ,rau xanh thích nhất ,ăn cũng vô nữa .

      Mắt thấy mấy ngày nay ăn được cái gì vào bụng ,Ngô Ngôn gấp đến độ có biện pháp , đến đứa ở trong bụng cần chất dinh dưỡng ,chính là từ lúc mang thai vài ngày liên tục có ăn được chút gì vào bụng a .Bé Phúc Binh cũng buồn sầu nhướng mày lên ,nước mắt lưng tròng đứng ở bên cạnh hỗ trợ đưa khăn giấy .

      Ngô Ngôn nhìn nôn nhiều như vậy ,lái xe thẳng đến khoa sản viện quân y , muốn hỏi bác sĩ về tính huống của Chu Lăng ,vì rất bình thường ,cũng nhìn thấy người khác bị nôn nhiều nghiêm trọng như vậy a ,

      "Tuy rằng thời điểm bị nôn nhiều ,nhưng đây là vấn đề thể chất của mỗi người , có ảnh hưởng đến thai nhi . Bác sĩ khám cho Chu Lăng là người đàn ông trẻ tuổi ,lại cũng vừa mới lên chức ba ba ,lên rất ràng về vấn đề này , nhiều lời ,nhìn trong hạng mục phụ nữ mang thai giải thích ràng càng vấn đề ," phải chú ý mấy điểm , thứ nhất là thời điểm phụ nữ có thai cảm thấy buồn nôn đừng ép buộc ăn ,thứ hai dầu mỡ gì đó cố gắng ăn ít chút ,đồ ăn cay độc cũng được ăn nhiều ,nếu ăn được các món khác , có thể ăn chút đồ hơi lạnh .Buổi sáng sau khi thức dậy mà bị nôn ói , đặt mấy gói bánh bích quy hoặc mấy thứ ăn vặt gì đó ở đầu giường ,thời điểm thức dậy có thể ăn mấy khối ,nằn trong chốc lát đỡ hơn nhiều .Mặt khác muốn cố gắng ăn ít cơm , đừng nên ăn nhiều ,mà nên ăn ít ăn nhiều lần ,uống nước uống ngụm ít , lần mà uống nhiều cũng dễ bị nôn..."

      Ngô Ngôn cẩn thận nghe theo chỉ dẫn của bác sĩ ,chỉ hận thể lấy giấy bút ra ghi để nhớ kỹ ,chính là sờ loạn người tìm thấy mảnh giấy nào .Bác sĩ cười khẽ xuất ra quyển sách dành cho phụ nữ mang thai ,vừa mới đều ở trong đây cả ,ngoài ra còn có những mục khác là thời gian mang thai và những điều nên biết về mang thai .Ngô Ngôn luôn luôn cảm ơn , bên tinh tế xem qua quyển sách , bên ra ngoài ,chuẩn bị đem Chu Lăng mua ít đồ ăn ,mua những thứ mà Chu Lăng hay ăn ,mỗi thứ ít ,nhìn xem ăn cái gì bị nôn .

      Ở chợ nhìn nửa ngày ,Ngô Ngôn phát trừ bỏ hoa quả và rau dưa , đúng là biết chọn cái gì .Ngày thường Chu Lăng trừ bỏ ăn đồ cay độc ra ,chính là thích ăn hoa quả và rau dưa ,món ăn mặn linh tinh có ăn ,nhưng thích nhiều cho lắm .Hơn nữa món ăn mặn cơ bản đều là mỡ ,mấy ngày nay chỉ cần nghe đến từ cá là liền phun ,trong lúc đó ăn biết làm cái gì cho ăn .

      Nhưng phụ nữ có thai cần phải ăn nhiều chất dinh dưỡng ,chỉ ăn mỗi hoa quả ,rau dưa như thế nào có thể được ? Huống chi bây giờ phần lớn ăn hoa quả và rau dưa cũng vô . Ngô Ngôn thở dài ,rốt cuộc vẫn mua hai con gà , ít xương lợn ,mặ kệ như thế nào ,phụ nữ có thai phải cần bổ sung chất dinh dưỡng ,dù sao cũng phải làm để cho ăn thử xem ,ăn nhiều hay ăn ít cũng tốt .Nghĩ đến lời của bác sĩ ,phụ nữ có thai có thể ăn chút đồ ăn vặt bị buồn nôn .Liền lại đem Chu Lăng siêu thị ,mua ít đồ ăn vặt mà Chu Lăng thích ăn ,thế này mới đem túi lớn túi phóng lên xe ,về nhà .

      phải có đứa con ,có con , mới là gia đình đầy đủ , mới tính là cùng có huyết mạch tương liên tương thân .
      neleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 49: Ngủ



      Ngô Ngôn mua hoa quả về nhà chỉ có bé Phúc Binh là hoan nghênh ,Chu Lăng ăn đến đâu phun ra đến đấy ,nhưng ra vào nội thành cũng mua ít đồ ăn vặt . Ngô Ngôn bất đắc dĩ ,đành đem hoa quả để vào tủ lạnh ,rồi vào phòng bếp nấu cơm , bên vì dinh dưỡng cho Chu Lăng mà phát sầu .

      Bình thường Chu Lăng rất kén ăn ,nhưng thế nào cũng thể tưởng tựong được có thai mà thành như vậy ,chỉ sợ thai nhi đủ chất dinh dưỡng ,mà cũng muốn suy sụp . chỉ có thể mua đồ ăn mỗi thứ ít về ,làm mỗi món khác nhau ,chỉ hy vọng Chu Lăng đều thích ,mà tình trạng cứ còn xuống như vậy , cảm thấy bản thân mình có thể mở quán ăn làm đầu bếp .

      Bữa tối Chu Lăng vẫn là ăn được bao nhiêu ,tuy rằng muốn ăn thêm mấy khẩu nữa ,nhưng rau xanh chỉ miễng cưỡng gắp ăn mấy lần ,món mặn ăn vào miệng liền phun ra .Mặc dù chỉ có mấy miếng rau xanh nhưng cũng muốn làm cho Ngô Ngôn nhàng thở ra ,là mấy ngày hôm trước cởe ăn rau xanh cũng vô , tại có thể ăn chút là tốt rồi ,tình huống có thể cải thiện từ từ .

      Cơm nước xong ,Chu Lăng rửa qua mặt chút liền lên giường nằm , tai cũng có tính thần lên mạng cả ngày ,bụng luôn thầm kêu ,giống như đói bụng vài ngày ăn ,nếu phải uống chút sữa bột dành cho phụ nữ mang thai ,chỉ sợ sớm duy trì được .Miễn cưỡng tựa vào giường lật vài quyển sách , chuẩn bị ngủ lại bị Ngô Ngôn du bé Phúc Binh ngủ gọi lại :"Tiểu Lăng ,đồ ăn vặt vửa mua về em lại ăn chút ,bác sĩ em ăn nhiều chút tốt hơn."

      Chu Lăng nghĩ ăn cái này chắc bị nôn ,liền xé mở gói ra ăn hai hai miếng bánh .Ngô Ngôn nhìn ăn bánh lại hỏi :"Bây giờ em có đói bụng ,hay nấu cho em bát mỳ ?dùng nước sương hầm của buổi tối vừa nấu ,cho mấy cọng cải thìa vào ."

      Nghĩ đến mùi thơm ngào ngạt của canh xương hầm ,mấy cọng cải thìa xanh biếc ,Chu Lăng cảm thấy bụng càng đói , do dự :"Em sợ lại bị phun ."

      " có việc gì ,bác sĩ em vốn dĩ ăn cơm ít , nấu cho em ăn thử ,ăn được mấy miếng ,nếu cảm thấy thoải mái ăn nữa ,được ?"

      Tuy rằng Chu Lăng sợ phun ,nhưng chung quy vẫn chịu được dụ hoặc ,nhẫn tâm gật đầu .Ngô Ngôn làm rất nhanh , bao lâu liền bưng bát lớn lại ,ở xa Chu Lăng gặp phải mùi hương xông vào mũi .Ngô Ngôn cũng để xuống giường ,chính là đem cái bàn để láp tốp phóng lên giường, đem bát đặt xuống "Ăn ,chính là đừng có miễn cưỡng bản thân mình ."

      Bát mỳ rất to ,hơn phân nửa đều là nước , nhàng khoan khoái trong suốt ,Ngô Ngôn hiển nhiên là đem hành lá bỏ ,để mị sợi xuống dưới ,sau đó là để mấy cọng rau cải thìa lên ,nhìn đến là muốn ăn .Chu Lăng dùng chiếc đũa đem mỳ bỏ vào miệng ,rất tốt có buồn nôn ,mỳ sợi cũng nhiều lắm ,gắp mấy lần là hết ,lại uống thêm ngụm canh nóng ,Chu Lăng thoải mái buông đũa xuống . Rốt cuộc bụng cũng gọi ,ăn ngon thoải mái a .

      Ngô Ngôn cực kỳ cao hứng ,từ lúc bắt đầu nôn nghén ,đây là lần đầu tiên Chu Lăng có khẩu vị tốt như vậy ,chẳng những ăn hết mỳ còn uống thêm hai ngụm canh ,nhìn qua cảm thấy có cảm giác buồn nôn .Đến ngày hôm sau ,bé Phúc Binh từ trong tủ lạnh lấy hoa quả ăn ,Chu Lăng nhịn được dụ hoặc ,thế nhưng cũng ăn ít ,nhưng bình thường ăn đồ hơi lạnh chút vẫn phun ra ,Chính là Ngô Ngôn muốn để ăn đồ lạnh nhiều quá ,mỗi lần nhìn ăn được nửa quả táo ,hoặc mấy quả nho liền vội vàng dùng cái khác dời lực chú ý của .

      Lão mẹ biết Chu Lăng mang thai ,cao hứng muốn lập tức làm thủ tục về hưu , tới chiếu cố con cùng cháu ngoại , Chu Lăng khuyên can mãi mới tính thôi .Chu Lăng cũng dám với mẹ ,mình bị nôn nghén ,chỉ sợ mẹ lập tức đến đây ,chỉ ở trong điện thoại hỏi ăn uống có được ,có bị nôn nghén . Thời điểm lão mẹ mang thai , có bị nôn nghén ,khẩu vị lại rất tốt cái gì cũng ăn ,thể trọng lại tăng ,làm cho Chu Lăng buồn bực thôi .

      "Nếu chờ đủ ba tháng lúc đó thai nhi cũng ổn định ,hãy trở về dưỡng thai ,mẹ làm cũng bận lắm ,so với Ngô Ngôn thời gian còn nhiều hơn .Con rể ở bộ đội cũng vất vả ,trở về lại còn phải chiếu cố con ,mà đúng ra con rể lại có kinh nghiệm chăm sóc phụ nữ mang thai a?"

      "Con mới cần đâu ," Chu Lăng ,"Con ở đây dưỡng thai ,sinh ở đây ,làm cho ấy cảm nhận được thai nhi lớn dần lên ,làm cho ấy nhìn thấy đứa được sinh ra ,như vậy tình cảm thân thiết hơn chút .Hơn nữa con mang thai vất vả như vậy ,tổng yếu làm cho ấy hiểu được ,vì sinh đứa này mà ăn bao nhiêu cực khổ ." Bằng mấy người đàn ông còn tưởng rằng phụ nữ sinh con thoải mái cỡ nào .

      biết là thời gian nôn nghén cũng từ từ trôi qua ,hay là phương pháp của bác sĩ có tác dụng ,Chu Lăng dần dần cũng có thể ăn vài thứ ,tuy rằng ăn ít , nhưng ăn vặt lại nhiều ,cũng béo lên chút ít ... Chính là Ngô Ngôn vừa lo việc ở bộ đội ,ở nhà chăm sóc Chu Lăng ,người cũng là gầy ít , ngủ cũng được yên giấc ,tại mấy ngày nay ban đêm ngủ luôn bị đói tỉnh giấc ,muốn đứng lên tìm này nọ ăn . khen ngược ,ăn rồi lại ngủ ,ban ngày ngủ thẳng đến chiều mới dậy .Ngô Ngôn lại theo thói quen bình thường năm giờ là dậy , đến vài ngày là đôi mắt bị thâm quầng .

      Chu Lăng do dự lâu ,rốt cục :"Dù sao nhà cũng có mấy phòng , bằng chúng ta phân phòng ngủ ,đỡ phải ảnh hưởng đến giấc ngủ của ."

      "Ngô Ngôn kiên quyết lắc đầu :" cần ."

      vẫn nhất nhất cự tuyệt , Chu Lăng quyết tâm :" nhìn xem đôi mắt thâm quầng của xem ,em mang thai cũng phải là tuần ,hai tuần ,mà là mấy tháng , có thể chịu được ,hai tuần ,nhưng có thể chịu được mấy tháng sao ? Nếu như vậy ảnh hưởng đến công việc ,vạn nhất đột nhiên có nhiệm vụ làm sao bây giờ ? Tinh thần tốt làm như thế nào cho em an tâm ?" Ngô Ngôn trầm mặc ,"Chu Lăng liền thừa thắng sông lên ," xem, nếu ngủ tốt ,trong lòng em cũng lo lắng về ,buổi tối muốn đem cái gì đó đến ăn ,đặc biệt chỉ sợ làm thức ,vì thế có thể nhịn .Bình thường còn chưa tính ,em lúc này cũng chịu được đói ,còn bằng tách ra ngủ , lại thoải mái ,mà em cũng thuận tiện ."

      Ngô Ngôn lo lắng nửa ngày ,rốt cục cũng chuyển đến phòng khách ngủ .Chu Lăng lại đột nhiên ngủ được ,tổng cảm thấy bên người trống trơn , quen ,lăn qua lăn lại cũng chút buồn ngủ .Trước kia ,thời điểm Ngô Ngôn phải ra ngoài làm nhiệm vụ tuy rằng cũng có chút quen ,nhưng nghiêm trọng như vậy .Hơn nữa khi đó còn có thể ôm gối đầu của Ngô Ngôn hoặc là đại hùng ngủ ,nhưng tại gối đầu bị Ngô Ngôn dùng ,đại hùng bị bé Phúc Binh dùng ,trong chốc lát nằm nghiêng ,trong chốc lát lại nằm ngửa ,như thế nào cũng ngủ được.

      Chính là nhàm chán ,cửa phòng ngủ đột nhiên bị mở ra ,Ngô Ngôn mang theo gối đầu đến :" ở bên cạnh em , vẫn là lo lắng ,vẫn là ngủ ở đây ." đợi Chu Lăng phản đối ,Ngô Ngôn vội vàng ,"Yên tâm , về sau buổi trưa ngủ tiếng là tốt thôi ."

      Tuy rằng lý trí cho mình muốn phản đối ,nhưng Chu Lăng lại nghe thấy bản thân mình mỉm cười :"Được ,lúc giữa trưa chúng ta cũng cùng nhau ngủ ."



      Tác giả suy nghĩ của chính mình : Lão mẹ trở lại ,bị mẹ lải nhải nửa ngày ,chỉ có thể như vậy cười ...Tương lai hai tháng mỗi ngày cũng bị lải nhải ,lệ.
      neleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 50: Miệng quạ đen.




      Từ khi Chu Lăng mang thai , Ngô Ngôn phải tăng ca buổi tối ,ban ngày thường xuyên chạy về xem có cần gì .Có việc gì phó trung đội trưởng và đám người thủ hạ của đều tự mình giải quyết ,để cho hảo hảo chiếu cố tẩu tử ,đại đội trưởng cũng là mở con mắt nhắm con mắt . Nhưng ra Chu Lăng rất ngại ,thời gian làm việc cần phải phải chạy chạy lại trở về như vậy, bụng vẫn còn ,muốn gì có thể tự mình làm . Tuy rằng người khác cái gì ,nhưng tương lai vạn nhất có việc ,cái này là vấn đề lớn .

      Ngô Ngôn làm sao có thể nghe , nhìn chằm chằm còn ăn hết đồ ăn , theo dõi như thế nào có thể yên tâm xuống ? Chu Lăng bất đắc dĩ :"Cũng may gần đây có việc gì ,nếu có nhiệm vụ làm sao bây giờ ?"

      "Thời điểm làm nhiệm vụ ,trong đầu bài trừ nhiệm vụ ra , có chuyện gì liên quan đến ,em yên tâm , cẩn thận ." Ngô Ngôn nhàng vuốt ve bụng chưa nổi của ."Bây giờ có em ,có cục cưng , muốn nhìn cục cưng lớn lên ,muốn với em cùng nhau dưỡng lão ."

      "Đến lúc đó mỗi ngày chúng ta ra ngoài du lịch ,đem mỗi nơi ở trong nước lần ." Chu Lăng mỉm cười , luôn luôn thích du lịch .

      biết có phải hay Chu Lăng miệng quạ đen , vừa dứt lời đến tuần ,Ngô Ngôn liền nhận được nhiệm vụ khẩn cấp ,cũng kịp gọi điện báo trước ,liền mang đồng đội rời ,nếu phải Chu Lăng nghe thấy thanh của máy bay trực thăng ,chạy đến ban công nhìn ,chỉ sợ còn biết làm nhiệm vụ .

      Đối với việc Ngô Ngôn ròi thông báo sớm thành thói quen .Cũng may nôn nghén cũng tốt hơn nhiều ,liền lấy lại công việc đưa đón bé Phúc Binh ,nấu cơm ,quét dọn vệ sinh ,nhưng khẩu vị vẫn tốt lắm ,chỉ cần ngửi tới mùi khói dầu ,là muốn ăn cơm ,đành phải ngồi ở chỗ nào ,hoặc đỉ tắm rửa cho sạch hết mùi khói dầu người .Vừa muốn tự mình mua ít đồ ăn ,cũng chỉ có thể đem bé Phúc Binh gửi nhờ người khác trông hộ lúc ,rồi mới lên xe lên phố .Trong thôn chỉ có thể mua được mấy thứ rau dưa ,thịt là có ,gà cũng chỉ có thể mua gà sống ,mà lại giám giết .

      Tuy là thói quen nhưng bản thân lại để ý ,trong lòng vẫn cảm thấy vắng vẻ khổ sở ,có đôi khi rảnh rỗi liền vỗ về bụng ,nghĩ nghĩ tại biết Ngô Ngôn làm cái gì ,có nhớ , đương nhiên là hy vọng Ngô Ngôn nhớ đến mình ,nhớ đến đứa bé ,nhưng nghĩ đến công việc của mang tính chất nguy hiểm ,lại hy vọng cần nhớ đến mình ,nhớ đứa bé .

      Bé Phúc Binh bắt đầu nhớ cha ,ngồi tựa vào lòng quyệt miệng, hỏi :"Ba ba ,khi nào mới trở về nhà ?"

      Chu Lăng vuốt đầu của bé , :"Ba ba có nhiệm vụ phải làm ,mẹ cũng biết ba ba khi nào trở về .Mẹ đến giúp Phúc Binh kiểm tra bài tập được ? Để khi nào ba ba trở về nhìn thấy Phúc Binh học rất giỏi ,khẳng định là vui mừng ."

      Tiểu tử kia gật gật đầu ,quả nhiên vội vàng lấy bài tập của mình đưa cho xem ,bài tập của trẻ mẫu giáo ,chẳng qua là nhận dạng màu sắc hình vật linh tinh ,sách bài tập màu sắc rực rỡ ,nhưng ra bìa mặt quyển sách rất đẹp ,sau đó bảo bé hát hát thiếu nhi mà được học ở nhà trẻ ,và nhảy bài ,xem như là làm cho bé quên muốn tìm ba ba ,thế này mới dẫn bé rửa mặt ,rồi cho bé ngủ.

      Liền như vậy vài ngày ,Chu Lăng lại nghe thấy thanh máy bay trực thăng ,vội vàng chạy tới ban công xem ,quả nhiên nhìn thấy đội người cấp cao cấp thấp ,nhưng rất xa lại thấy Ngô Ngôn , biết có hay ở bên trong ,chính là thấy đầu lĩnh kia ,nhưng thân hình giống ,chẳng được bao lâu ,còn có người đến gõ cửa ,Chu Lăng đáp lời ,trong lòng kỳ quái Ngô Ngôn làm sao lại mang theo chìa khóa .

      Người gõ cửa là nhị trung đội đội phó Lưu Đạt ,vẻ mặt cậu ta mệt mỏi ,chào đáp lễ , :" Tẩu tử ,đội trưởng bị bị thương ,tôi tới đón chị đến bệnh viện ."

      Trong lòng Chu Lăng nhảy dựng lên ,nghĩ đến chuyện ô long lần trước ,lại cố trấn tĩnh :"Xin cậu chút ." vào phòng thay đổi quần áo ra ngoài ,lại thu thập này nọ ,gọi điện thoại cho đại tỷ ,đem bé Phúc Binh đến phó thác ,thế này mới theo Lưu đội phó ra cửa .

      Trong lòng rốt cuộc vẫn là lo lắng ,hỏi :"Đội trưởng của các người bị thương ở đâu ?"

      Ánh mắt Lưu đội phó vụng trộm nhìn thoáng qua bụng của , :"Chị dâu yên tâm ,bị thương nặng ,chỉ bị trúng đạn chút ."

      Chu Lăng nhàng thở ra ,nhưng là trái tim vẫn treo lơ lửng . còn biết những người này sao ,nếu bị chút trầy da ,chỉ sợ cũng được ở viện ,mà ở phòng chữa bệnh bôi thuốc là được .Bất quá xem biểu tình của đội phó ,hẳn là bị thương nặng mới lạ .

      Đến bệnh viện ,có mấy thượng úy ngồi vây quanh Ngô Ngôn ,thấy Chu Lăng vội vàng đứng lên gọi tẩu tử , mặt tràn đầy bất an lo lắng ,đến tiếp đón sau đó liền rời khỏi phòng bệnh .

      Vừa thấy Ngô Ngôn ,nước mắt Chu Lăng rơi xuống . đầu và ngực Ngô Ngôn đều quấn băng vải ,thế này mà là bị thương nặng ? Hai chỗ đều là nơi đòi mạng,hơn nữa mắt lại nhắm ,cũng biết là hôn mê hay là thuốc tê chưa tỉnh .Chai dung dịch truyền nước hết nửa ,chắc là từ phòng giải phẫu ra cũng được thời gian.

      nhịn nước mắt hỏi ,đè thấp thanh hỏi :" ấy bị thương rốt cuộc như thế nào ?"

      " đầu bị thương nặng ,chỉ bị đạn sượt qua chút ,chính là ở ngực bị hơi nặng ,nhưng giải phẫu thuận lợi ,chỉ cần nghỉ ngơi cho tốt dưỡng thương là nhanh chóng mau liền vết thương ." may là ,viên đạn chỉ kém li tâm mấy mini ,chỉ cần may chút ,chỉ sợ hy sinh ngay tại chỗ .

      Chu Lăng gật gật đầu ,chậm rãi ngồi xuống đầu giường ,sờ tay lên khuôn mặt của Ngô Ngôn sờ soạng chút .Lúc này mới phát trong lòng vô cùng hoảng sợ . cái gì mà chỉ mình người cũng có thể sống được , cần đàn ông sống cũng có thể tốt ,bây giờ mới biết được ,nếu Ngô Ngôn ,gia đình này suy sụp . thể tưởng tượng được ,nếu Ngô Ngôn hy sinh , phải làm sao bây giờ ,bé Phúc Binh phải làm sao ,còn đứa trong bụng nữa .

      "Tẩu tử cũng đừng lo lắng quá ,bác sĩ đội trưởng là bị thuốc tê nên chưa tỉnh ,người cũng phải cẩn thận đứa bé ở trong bụng ,đội trưởng mà tỉnh lại thấy người khóc như vậy ,khả năng là rất lo lắng ." đều có chút hối hận vì đón tẩu tử lại đây ,đều do mấy vị kia , mặc kệ tốt xấu cái gì ,cũng luôn hy vọng muốn biết tình huống của chồng mình ,nếu vạn nhất đứa ở trong bụng có việc gì , có thể hướng đội trưởng ăn như thế nào a ?

      "Tôi sao ,cậu còn có việc của cậu về thôi ,tôi ở trong này cùng với ấy là được ." Chu Lăng ngại ngùng xoa xoa nước mắt ,"Có chuyện gì tôi gọi y tá ."

      Nhắc tào tháo là tào tháo đến, lời của Chu Lăng chưa dứt , y tá liền đến .Trong tay lại cầm kim tiêm ,cũng cầm thuốc ,chỉ nhìn tình huống của Ngô Ngôn liền hướng Chu Lăng :"Tẩu tử ,chị đừng lo lắng ,tình huống của Ngô đội trưởng tốt lắm ,chờ hết thuốc tê có thể tỉnh lại ."

      Chu Lăng vội vàng đứng lên :"Cám ơn ..." biết muốn gì ,chỉ cảm thấy thái độ của y tá tựa như có điển kỳ quái.

      Lưu đội phó cười :"Tẩu tử đây là vợ tôi Triệu Mẫn ."

      Chu Lăng giật mình ,khó trách nhìn hơi quen quen ,nhưng lại nhớ mặt, đại khái là Triệu Mẫn làm ý ta nên cũng ít về nhà ,cho nên nhận thức được : "Xin chào ,bệnh tình của Ngô Ngôn là vất vả cho ." vốn là người am hiểu về xã giao , tại tâm tình lại càng tốt biết gì ,cũng may người ta cũng thông cảm ,chỉ là cười cười .

      "Đây là công việc của tôi ,huống chi Ngô đội trưởng là chiến hữu của lão Lưu nhà tôi . Tẩu tử vẫn là nên thả lỏng tinh thần chút ,đứa bé trong bụng quan trọng hơn .Thuốc tế hết đại khái Ngô đội trưởng cũng mau tỉnh ,tẩu tử vẫn lên ngồi xuống nghỉ ngơi trong chốc lát ,có việc tìm tôi ." xong lại hướng về phía chồng ," Ở trong đội có việc gì , ở chỗ này giúp đỡ chút ?"

      Lưu đội phó lắc đầu :"Nhiệm vụ lần này còn chưa viết báo cáo tổng kết , để hai người lưu lại trong này chiếu cố ,chờ việc xong rồi lại đến ."

      Chu Lăng vội :"Cậu có việc cũng cần lưu người ở lại , vất vả mọi người mới được nghỉ ngơi hai ngày ,nên ở nhà nghỉ ngơi , chơi hẹn hò ,tôi ở lại mình được ."

      Lưu đội phó đâu chịu đáp ứng ,cho dù là bình thường ,nhưng bây giờ tẩu tử còn mang thai ,vạn nhất mệt mỏi ảnh hướng đến thai nhi như thế nào ? Để lại hai người ở lại ,thế này mới .Triệu Mẫn cũng có việc ,chỉ có việc gì ấn nút báo gọi ,rồi cũng .

      Chu Lăng đỡ thắt lưng ngồi xuồng ghế , tại bụng to lắm ,nhưng đứng lâu thắt lưng bắt đầu hơi mỏi ,nhìn xem thời gian cũng gần đến buổi trưa ,liền cầm tiền đưa tới cho hai chiến sĩ ở cửa :"Hai người ăn cơm ,lúc trở về mua hai phần trở về là được ."

      Bọn họ đâu chịu nhận tiền của ,phân người mua mấy phần cơm ,liền như vậy ngồi ở cửa ăn .Chu Lăng lại có khẩu vị ,lại nghĩ đến bé Phúc Binh ,gọi điện thoại xem bé có nghe hay .Vừa rồi đều quên ở trong nhà còn có đứa , có biện pháp ở lại ban đêm ,rất may là có người ở đây hỗ trợ ,bằng biết làm như thế nào .


      Tác giả ra suy nghĩ của mình : Ngày hôm qua có viết xong bị lão mẹ bắt ngủ ...Buổi tối tận lực viết cố xong chương .
      neleta thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 51: Dưỡng thương




      Vừa treo điện thoại lên ,Chu Lăng liền thấy con mắt tối như mực của Ngô Ngôn nhìn mình ,đầu tiên là hoảng sợ ,tiếp theo liền vui mừng :"Ngô Ngôn , tỉnh ?"

      Ngô Ngôn nhìn chung quanh chút ,cười :"Nguyên lai được đưa đến bệnh viện :"Ngừng chút lại ,"Em như thế nào lại đến đây , đây cũng phải là bị trọng thương ,em vẫn là về nhà nghỉ ngơi ,đừng để mệt mỏi ,huống chi ,bé Phúc Binh cần em chiếu cố nữa."

      Nước mắt Chu Lăng lại rơi xuống :"Còn phải bị trọng thương ,nếu mệnh lớn ,chỉ sợ chôn xuống đất ." còn biết vết thương ở ngực kia rất hiểm sao ?"

      Ngô Ngôn cười hai tiếng ,sau đó liền ho khan đứng lên ,vết thương này chỉ là thương ,sau đó ho khụ cái lại tác động đến vết thương ,ngực liền rỉ ra máu .Chu Lăng sợ tới mức phác qua đỡ lấy bờ vai của cho động đậy , bên tay ấn gọi linh .

      Hai chiến sĩ ở cửa cũng vội vàng đặt lồng cơm xuống xông tới giúp đỡ .Triệu Mẫn cũng lập tức chạy tới ,kiểm tra lần , :"Tẩu tử yên tâm ,Ngô đội trưởng chỉ làm tác động đến miệng vết thương ,cẩn thận chút sao ." Lại giáo huấn Ngô Ngôn ,"Bị thương còn an phận chút ,cố gắng nằm yên xuống ,đừng làm cho tẩu tử lo lắng ,tẩu tử còn mang thai nữa đâu ."

      Ngô Ngôn chính là nhìn Chu Lăng cười ,Chu Lăng hơi hơi đỏ mặt trừng liếc mắt cái ,hỏi :" biết Ngô Ngôn bị thương ,có thể hay để lại di chứng ?"

      Triệu Mẫn cười :"Tẩu tử yên tâm ,Ngô đội trưởng bị thương tính cũng nặng lắm ,chỉ cần chú ý tĩnh dưỡng cho tốt có di chứng ."

      Chu Lăng nhàng thở ra ,Chức nghiệp của Ngô Ngôn cần lượng vận động rất lớn ,đối với thân thể cầu rất cao ,nếu lần bị thương này bị ảnh hưởng đến hô hấp ,chỉ sợ cũng ảnh hưởng đến tiền đồ của . rất ràng biết Ngô Ngôn là thích chức nghiệp quân nhân đến cỡ nào , hy vọng vết thương này trở thành làm cả đời tiếc nuối .Chẳng sợ lo lắng ,chẳng sợ thường xuyên phải làm những nhiệm vụ nguy hiểm . cũng vẫn là càng nguyện ý nhìn đến cao ngất tự tin đứng ở sân huấn luyện trước mặt nhóm bộ đội đặc chủng .

      Ngô Ngôn :"Xem , sao, chỉ là bị thương . Mau trở về thôi , lại mệt mỏi rồi ói ra ."Đứa bé này biết là con trai hay là con ,cứ như vậy mà hành mẹ nó ,chờ đến lúc sinh ra ,xem có dám đánh vào cái mông nó .

      "Em lại có làm cái gì ,làm sao lại mệt được ."Chu Lăng ngồi xuống ở ghế ,"Tiểu tử kia nhờ đại tỷ trông hộ , có việc gì . phải lo lắng mấy chuyện đó ,trước là dưỡng thương cho tốt ." nhìn đến đồ ăn ở bàn ,lại hỏi Triệu Mẫn ," tại Ngô Ngôn có thể ăn cái gì ? Cần kiêng ăn những cái gì ?"

      "Chính là chú ý đừng ăn những đồ kích tốt rồi , chủ yếu là sợ kích thích đến miệng vết thương ..Mặt khác là tận lực bổ sung anbumin ,đối với phế quản rất tốt."

      Chu Lăng gật gật đầu ,lại hối hận bản thân mình học lái xe , vậy có thể mỗi ngày ở nhà làm đồ ăn rồi đưa lại đây ,còn có thể thuận tiện chút chiếu cố bé Phúc binh .Nếu thuê cái phòng ở ?

      "Ngô Ngôn bị thương biết bao nhiêu lâu mới có thể xuất viện ?" hỏi.

      Triệu Mẫn nghĩ nghĩ :"Tĩnh dưỡng ít nhất là phải hai tháng ,trong nửa năm được làm vận động kịch liệt ,về phần xuất viện ...Vốn như thế nào cũng phải ở nửa tháng ,nhưng tôi thấy bụng tẩu tử càng lúc càng lớn ,chỗ ở lại cách xa như vậy chăm sóc có thuận tiện lắm ,trước mắt ở lại tuần nhìn xem ,chỉ cần thương thế có tái phát là có thể tháo băng ,trở về phòng khám ở trong bộ đội"

      Bé Phúc Binh tuy rằng nhu thuận ,thời điểm ban ngày đại tỷ còn trông được ,còn đến buổi tối thể cách xa ba mẹ được ,Chu Lăng cũng chỉ có thể buổi sáng mỗi ngày ngồi xe bộ đội đến bệnh viện chăm sóc Ngô Ngôn ,buổi tối lại trở về chăm đứa ,cũng thuận tiện làm đồ ăn cho ngày hôm sau .Cũng may bệnh viện có lò vi sóng có thể dùng ,thế này mới có thể nấu chút canh gà linh tinh gì đó cấp Ngô Ngôn bồi bổ thân thể .

      Cũng may thể chất của Ngô Ngôn rất tốt ,bác sĩ miệng vết thương của bình phục rất tốt .Ngô Ngôn nhìn vợ vất vả như vậy ,cho nên ở bệnh viện được bốn ngày ầm ỹ đòi xuất viện ,khuyên can mãi ,cuối cùng vẫn cầm đống thuốc , theo Chu Lăng ngồi xe về nhà .Chu Lăng cũng có biện pháp đối với ,hơn nữa ngày này lại cảm thấy bụng có phần khó chịu ,sợ thai nhi có vấn đề ,lên cũng miễn cưỡng .

      Vào phòng chữa bệnh ,Ngô Ngôn liền bắt Chu Lằng nằm xuống cái giường ở cách vách ,rồi gọi bác sĩ kiểm tra qua cho Chu Lăng .Chu Lăng trừng mắt nhìn liếc mắt cái :"Nào có nghiêm trọng như vậy , là mất mặt nha ."

      "Em bây giờ cũng phải là người ,sao lại cẩn thận . xem sắc mặt em tái nhợt như vậy ,vẫn là nên kiểm tra chút tốt hơn ." Ngô Ngôn ,"Bất luận là em hay là cục cưng , đều hy vọng có việc gì."

      Quả nhiên bác sĩ là khám kiểm tra cho Chu Lăng rồi phen :" Tẩu tử là mệt mỏi ,cố gắng nghỉ ngơi cho tốt."

      Ngô Ngôn ở trong lòng lại càng tỏ ra áy náy ,Mặc dù thể chăm sóc ,nhưng lại làm liên lụy đến ,bụng to lại phải chăm sóc mình ,ngay cả đứa bẻ trong bụng cũng chịu tội theo .

      " cái gì vậy , bị thương ,em chăm sóc chăm sóc ai ,hay là muốn tìm người phụ nữ nào đến ?" Chu Lăng cố ý dựng thẳng mi lên hung hăng hỏi ,"Hay là ở bên ngoài còn có người nào so với em trẻ tuổi xinh đẹp ôn nhu hơn ?"

      Ngô Ngôn bật cười :" Kia muốn cũng có thời gian a ."

      Chu Lăng bĩu môi :"Ai biết được , chừng mấy ngày nay làm nhiệm vụ ,nhưng ra là ở bên ngoài tìm tình nhân ,sau đó bị tình địch đánh đả thương ..." nghĩ tiểu thuyết mà ngày xưa đọc qua , người chồng có tình nhân ở bên ngoài ,nếu may bị bạn trai hay người chồng của tình nhân phát ,sau đó là hai bên xông vào quyết đấu ... thể , là rất cẩu huyết .

      Ở chung quanh có mấy chiến sĩ đứng nghe như vậy ,đều nhịn được nở nụ cười . Ngô Ngôn trắng mắt liếc cái :" biết em là người biên tập chuyện xưa rất lợi hại ,bằng cũng thể viết tiểu thuyết ở mạng ,chính là có thể hay xin em đừng đem trở thành nam nhân vật chính ? Nhất là loại này ..." ghét bỏ ,nhăn nhíu mày ,"Đàn ông loại này ."

      "Hắc, đây chính là diễm phúc đó . phải là nếu hoa mẫu đơn chết , cho dù biến thành quỷ cũng phong lưu sao? Chu Lăng nhìn muốn quên áy náy , nhàng thở ra ,lại càng chêu chọc.

      Ngô Ngôn muốn chỉ muốn chết ở bên em đóa hoa nhài ,đảo mắt thấy mấy chiến sĩ đều vây ở bên cười ,ngay cả bác sĩ cũng đứng ở ngay bên cạnh chế giễu ,lời đành nuốt lại ,chỉ :" hưu vượn ,mau nghỉ ngơi trong chốc lát ." Lại hướng thuộc hạ ,"Còn ở chỗ này chờ tôi phát tiền sao ? Còn quay về huấn luyện ."

      Mọi người thế này mới hết cười .Hai người rảnh rỗi mấy câu , có đại đội trường và đại tỷ đến thăm bọn họ ,sau đó là nhị trung đội và vài tẩu tử .Chu Lăng nằm trong chốc lát ,cảm thấy bụng hề khó chịu ,liền đứng lên :" Em trở về nấu cơm ,bé Phúc Binh biết trở về , biết là vui mừng bao nhiêu đâu .Chờ em làm cơm rồi dẫn con đến xem ."




      **************************

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 52: Con muốn ba chết




      Mấy ngày nay bé Phúc Binh đều rất ngoan ,buổi sáng Chu Lăng gọi dậy là liền rời giường , khóc nháo .Ở nhà đại tỷ ăn cơm ,đại tỷ làm cho cái gì cũng ăn cái đó , cần người ngồi bên cạnh đút cho ăn ,cũng làm thức ăn rơi vãi đầy bàn ,đại tỷ quý vô cùng , thẳng xú tiểu tử nhà mình trước đây cũng có ngoan như vậy . Chu Lăng mang theo bé đến phòng chữa bệnh ,khi nhìn thấy Ngô Ngôn nằm ở giường ,vẫn là đứa bé nhu thuận đột nhiên "OA" tiếng khóc lớn lên ,Mọi người kịp phản ứng lại ,bé lưu loát cọ chân đá giày rơi xuống ,cũng biết như thế nào liền lợi hại như vậy ,bình thường giường bệnh cao như vậy nhưng hai ba bước là ghé vào người Ngô Ngôn khóc thẳng :" Ba ba đừng chết...Oa...Con muốn ba chết..."

      Chu Lăng lấy lại tinh thần ,vội vàng qua đem tiểu tử kia ôm :" Ngoan đừng khóc ,cẩn thận lại đè lên ba ba,ngoan a..."

      Bé Phúc Binh tựa hồ có nghe thấy lời của ,dùng sức giãy dụa đứng lên . Ngô Ngôn di dời thân thể , :" Tiểu Lăng ,buông con xuống đây ,cẩn thận đừng để con đá vào bụng."

      "Có thể hay áp đến miệng vết thương của ?" Chu Lăng do dự hỏi ,bất quá ôm bé Phúc Binh cũng là cố hết sức ,liền ở ghế ngồ xuống ,đem tiểu tử kia long vào trong ngực , nhàng vỗ lưng bé trấn an ,"Ngoan a ,ba ba ở đây ,con xem ,ba ba vẫn tốt a ."

      Bé Phúc Binh chậm rãi an tĩnh lại ,lại vẫn hướng người ba ba bắt tay vào :"Muốn ba ba ,con muốn ba ba..."

      Ngô Ngôn nhìn bé khóc khuôn mặt nhắn đỏ bừng , trán đều là mồ hôi ,đau lòng :" Phúc Binh ,ba ba ở đây ,ba ba ở chỗ này ,đừng khóc ...Tiểu Lăng ,đem con ôm lại đây , có việc gì."

      Chu Lằng nhìn tiểu tử kia vừa khóc vừa kéo ,cũng đau lòng ,đành phải đem con đưa đến bên người Ngô Ngôn ,:" là kỳ quái ,hôm nay như thế nào đột nhiên như vậy muốn ."

      Ngô Ngôn cũng kỳ quái . Bé Phúc Binh ô nức nở ghé vào trong lòng ba ba , :" Ba ba ...ba đừng chết ...Phúc Binh rất ngoan ...đừng chết.."

      Hai người đều có chút kinh ngạc ,Ngô Ngôn nhàng vỗ lưng bé Phúc Binh :" Ba ba ở chỗ này ,ngoan ,đừng khóc ,ba ba ở đây." Tiểu tử kia khóc mệt mỏi ,từ từ liền ngủ ,trong tay còn soạn góc áo ba ba.

      Chu Lăng đè thấp thanh :"Con rốt cuộc là làm sao vậy ? Đứa bé như vậy nào biết cái gì là từ chết đâu ,như thế nào lại đột nhiên sợ thành như vậy."

      Tay Ngô Ngôn vẫn ngừng vỗ về lưng tiểu tử kia ,khẽ thở dài :"Xem như vậy ,chỉ sợ là con biết ba mẹ đẻ chết ,chính là cũng biết ai cho con biết ."

      Chu Lăng muốn nghĩ đến nhưng thôi ,liền cũng thở dài :" Cho dù chúng ta đối sử với con ,kia cũng bằng ba mẹ đẻ nó được ,đáng tiếc tiểu Trần tốt như vậy lại hy sinh ,để lại Phúc Binh thành người nhi."

      Ngô Ngôn khoát tay :" Có chúng ta ở đây ,con trở thành nhi ,chuyện cha mẹ đẻ của Phúc Binh , chờ đến lúc con lớn lên cho con biết."

      Chu Lăng liếc trắng mắt :"Ai bắt sửa họ cho con ,như vậy làm sao chờ được con lớn lên ,ai cũng đều hỏi con vì sao cùng họ với ."

      Ngô Ngôn cũng có mọt chút hối hận :" nghĩ là thể để cho con biết về thân thế của mình được . Cho dù người khác nhớ đến tiểu Trần .nhưng con cậu ta sao thể nhớ được ? Danh hiệu hùng chúng cũng hiếm lạ , có thể làm cho người dân nhớ kỹ chúng cũng hiếm lạ ,nhưng cha mẹ ,vợ con đều là người thân nhất của bọn ..."

      Chu Lăng nghe trong lòng đau xót ,cả giận " bậy bạ gì đó ? Lời này em lặp lại lần nữa , nghe cho tốt . Nếu dám hy sinh ,em để cho người đàn ông khác tiêu tiền của ,ngủ với người phụ nữ của ,đánh con ... ,nếu đứa bé này còn chưa sinh ra mà hy sinh ,em kiên quyết xóa sạch nó ,mới cần mang con riêng lập gia đình."

      Ngô Ngôn cười khổ :"Bác sĩ phải nghỉ ngơi nửa năm ,đến lúc đó em cũng sinh con ." Dừng dừng lại ," Em yên tâm , cẩn thận ---vì để cho người đàn ông khác tiêu tiền của ,ngủ với người phụ nữ của ,đánh con ,cho nên cũng phải sống đến tám mươi a"

      Mặt Chu Lăng đỏ lên , sang chuyện khác "Em ôm con đến giường cách vách ,con ngủ được ngoan , đụng đến vết thương của ."

      "Đừng ,em ôm làm động đến con ,để lại , chú ý .Đợi lát nữa cũng đến giờ ăn cơm chiều ,đến lúc đó đem con gọi dậy là được.

      Chu Lăng ngẫm lại cũng là ,liền đem đứa bé ném cho Ngô Ngôn ,chính mình về nhà nấu cơm .Dù sao nấu cơm nhiều nhất cũng là bốn mươi phút là đủ rồi ,tiểu tử kia tổng yếu ngủ đến nửa tiếng là dậy ,vài phần chung thời gian bé làm cho Ngô Ngôn quá mệt mỏi ,huống chi Phúc Binh là đứa bé nhu thuận ,cũng phải là cái loại hay ép buộc đòi hỏi bắt làm cái này cái kia.

      Lúc đem cặp lồng đến ,quả nhiên tiểu tử kia tỉnh ,chính là ngồi ở trong lòng Ngô Ngôn chuyện ,thấy Chu Lăng tiến vào ,vui mừng ở giường nhảy xuống dưới :"Mẹ ,con đói bụng ,chúng ta ăn cái gì nha ?"

      Thẳng đến ngày hôm sau tiểu tử kia nhà trẻ ,Ngô Ngôn mới cùng :" Ngày hôm qua hỏi qua Phúc Binh , mới biết được tiểu tử kia thế vậy mà trí nhớ rất tốt ,con đến bây giờ cũng chưa đến bốn tuổi đâu ,thế nhưng lại nhớ lúc trước bọn đến Trần gia báo tang ,nên biết ba ba bị thương chết ,cho nên nghe được bị thương ,thế này mới sợ khóc đứng lên ...Mấy ngày hôm trước em đến bệnh viện chăm sóc ,em cho con biết em đâu sao ?"

      Chu Lăng nghĩ nghĩ :"Em sợ dọa đến con ,cũng dám ở trước mặt tiểu tử kia lộ ra biểu tình khổ sở ,chỉ em đến bệnh viện chăm sóc ,đại khái con còn biết bệnh viện là làm cái gì ?" Lúc trước tuy rằng ông bà nội của con qua đời ở bệnh viện ,nhưng con chỉ qua lần khi Trần bà nội tỉnh lại ,sau lại cũng gặp mặt được lần cuối ,mà trực tiếp hỏa táng ." Chính là ngày hôm qua lúc dẫn con thăm mới bị thương ,dạy con chuyện với , được cho ôm ,lại nghĩ rằng con biết ba đẻ của nó hy sinh như thế nào ." xong liền thở dài ,đứa bé này cũng quá thông minh .

      Mặc kệ như thế nào .Ngô Ngôn bị thương có ngày đứng lên ,bụng Chu Lăng càng lúc càng lớn .Ở phòng chữa bệnh tháng ,sau đó Ngô Ngôn chính thức xuất viện ,ngoại thương cũng khỏi hẳn về sau chỉ cần ở nhà tĩnh dưỡng là có thể , cần lại mỗi ngày phải nằm ,rồi lại tiêm . Ngô Ngôn bị vết thương này ép buộc đến khổ thể nổi , trước kia cũng bị thương nặng nhưng cũng phải chịu quá như thế này ,nhưng thương đến phế quản cũng là lần đầu tiên ,phải nằm im bất động ,rồi bị ho khan ,nhất là ho khan liền tác động đến vết thương ,quả thực rất khó chịu.

      Ngô Ngô bán tựa vào sô pha ,nhìn Chu Lăng làm việc quét tước vệ sinh ,cười :" nhưng lại có thể ở nhà tĩnh dưỡng hai tháng rồi mới làm huấn luyện chút ,em xem đây có tính là trong họa lại có phúc ? Về sau khả năng có rất nhiều thời gian ở cùng em ."

      Chu Lăng liếc trắng mắt :"Chỉ cần bình an ,em tình nguyện cần phải mỗi ngày ở bên giúp em làm việc ."

      Ngô Ngôn cười mỉa dám cái gì nữa ,chính là giúp đem thu quần áo vào rồi gập lại .Kỳ cảm thấy trong họa lại có phúc ,theo quen biết cho đến kết hôn cũng là năm rưỡi ,trừ bỏ hai lần nghỉ ngơi ,còn có đoạn thời gian như vậy ở cùng chỗ đâu . Hơn nữa bây giờ tiểu Lăng bụng cũng từ từ to lên ,tính ít nhất đến thời điểm sinh ,phía trước cũng có nhiệm vụ ,có thể hảo hảo chăm sóc cho , cảm thấy biết thời điểm bị thương này đáng giá .

      Bất quá loại ý tưởng này cũng cho Chu Lăng biết ,bằng cũng đủ để cho tức giận . Chu Lăng tựa hồ đem lần này bị thương xem rất nghiêm trọng ,chẳng những luôn luôn lo lắng ,còn đem trở thành oa nhi ,cái gì cũng để cho làm .Kỳ vết thương ấy có cái gì cùng lắm , lúc ấy còn phải mang theo đội ngũ hoàn thành nhiệm vụ sau đó rồi mới ngã xuống .Muốn lại tiếp ,đại đội đặc chủng này trừ bỏ tân binh ,có mấy ai chịu quá loại trình độ bị thương này ? Phụ nữ liền là như thế này thích ngạc nhiên .

      Ngô Ngôn bên oán thầm , bên mỉm cười .



      **********************

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.