1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ông xã là bộ đội đặc chủng - Hàn Dạ Sơ Tuyết (63+KT - HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 43: Nam nhân





      Đến thị trấn mua ít đặc sản , nhà ba người cũng quay lại mà thẳng đến nhà ga .Chu Lăng cố ý gọi điện về nhà báo trước cho lão ba lão mẹ ,dù sao tại là nghỉ hè ,lão ba lão mẹ cũng thường ra ngoài ,khẳng định là ở nhà .

      "Hi, chào buổi sáng ,lão ba lão mẹ !" Chu Lăng nhìn biểu tình kinh hỉ của hai người ,a ra cái tươi cười to ,"Kinh hỉ "?

      Lão mẹ tát cái chụp đầu :"Trở về cũng lên tiếng báo trước ,nếu chúng ta có ở nhà làm sao ?"

      Chu Lăng vô tình :"Hai người so với con còn trạch hơn , ở nhà chỗ nào ?"

      Lão mẹ để ý tới ,tiếp đón Ngô Ngôn tiến vào ,nhìn đứa trong lòng hỏi :"Đây là bé Phúc Binh ?Đến đây để bà ngoại ôm cái ."

      Chu Lăng liền dạy tiểu tử kia :"Đến gọi bà ngoại ,đây là ông ngoại ."

      Bé Phúc Binh so với trước kia sáng sủa hơn nhiều ,hơn nữa khi ở điện thoại khi được nhiều thứ ,quả nhiên liền cho cái khuôn mặt tươi cười to ,gọi :"chào bà ngoại ,chào ông ngoại ." Bị bà ngoại tiếp nhận ôm vào trong ngực hôn mấy cái ,cũng giãy dụa ,chính là nhìn Chu Lăng , bộ dáng nhẫn lại .

      Chu Lăng buồn cười :"Mẹ đem cháu để mặt đất ,để tự mình chơi ,nặng như vậy ,trời lại nóng ,mẹ cũng sợ mệt ."

      "Tôi khó khăn lắm mới có đứa cháu ngoại ,ôm cái còn được sao ? lại nhanh nhanh sinh cho tôi đứa ."Lão mẹ hầm hừ liếc trắng con cái .Lúc mới bắt đầu bà nghe con muốn nhận nuôi con người khác về nuôi ,khẳng định là đồng ý ,nuôi dưỡng đứa phải muốn bao nhiêu tinh lực ,chi phí cũng nhiều .Nhưng đây là con của chiến hữu Ngô Ngôn hy sinh ,bà cũng biết ở bộ đội cũng rất nhiều chuyện ,Chu Lăng cũng đồng ý thu dưỡng ,bà cũng muốn con cùng Ngô Ngôn cãi nhau ,cũng có chỉ thể quên .

      Sau Chu Lăng lại thường đem ảnh đứa chụp lại ,quay gửi đến để bà xem ,người này a ,tuổi lớn lại càng thích đứa ,hơn nữa bé Phúc Binh nuôi như vậy cũng mập mạp ,lại thích cười ,nhìn liền thích .Này đều nhận nuôi ,bà cũng chỉ tốt nhận .

      Chu Lăng biết lão mẹ có tâm tư ,lấy trong tủ lạnh vài quả táo đưa cho bé Phúc Binh ăn, rồi hướng lão mẹ cười :"Con là chờ mẹ về hưu ,con chăm được trẻ con ,nên chờ mẹ về hưu đến lúc đó tốt xấu gì đều nhờ mẹ ."

      Lão mẹ liếc mắt trừng cái ,nghĩ còn phải chờ hai năm nữa ,càng nghĩ càng thấy tâm ngứa ngáy khó nhịn ,liền hỏi :"Nếu mẹ về hưu trước ."

      "Đừng ,"Chu Lăng vội ,"Muốn về hưu trước phải chấp nhận bị trừ hai mươi phần trăm . tại bé Phúc Binh vẫn còn bé ,chờ lúc mẹ về hưu ,bé cũng năm tuổi ,đến lúc đó muốn sinh cũng vừa vặn .Con làm sẵn kế hoạch tốt lắm .trước tiên chuẩn bị chờ nửa năm ,chờ mẹ về hưu chừng lúc đó cũng mang thai ,vừa vặn mẹ có thể chiếu cố con và đứa tốt ."

      Lão mẹ cũng gì nữa ,tiếp đón Ngô Ngôn ,giúp bé Phúc Binh uống nước hoa quả ,xoay người vào phòng bếp làm cơm.

      Chu Lăng thoải mái dẫn theo bé Phúc Binh thăm người thân ,bọn họ đều sớm biết chuyện này ,tuy rằng tán thành ,nhưng tại ván đóng thuyền ,cũng thêm gì nữa .Chỉ có chị họ người có quan hệ tốt nhất với tránh được lo lắng :"Chờ lúc bé lớn lên ,biết chính mình phải con của em ,trong lòng chỉ sợ..."

      "Đừng loa lắng ,"Chu Lăng cười ,"Tuy em nhận nuôi nhưng làm giấy tờ vẫn sửa họ bé ,chờ lúc bé lớn cũng có thể biết được tình hình thực tế .Chỉ cần em lòng chăm sóc đối sử tốt với bé ,rồi tự nhiên bé cũng đối tốt với em .Ở trung với bé này cũng được mấy tháng ,cũng phải là loại bạc tình nghĩa."

      "Trong lòng em nghĩ vậy là tốt rồi ,mẹ kế cũng tốt làm ,mẹ nuôi cũng dễ làm ,hơn nữa đứa bé kia là con của chiến hữu Ngô Ngôn ,nếu là có cái gì chiếu chu toàn ,hoặc là tương lai tính cách có gì lệch lạc ,chỉ sợ Ngô Ngôn trách em ."Chồng của chị họ cũng là quân nhân nhưng chuyển nghề ,chị họ đối với quan hệ chiến hữu của bọn họ như thế nào cũng có vẻ ràng .

      mấy người chị họ cũng đều có con hết ,lớn nhất là mười tuổi , nhất là hai ,ba tuổi ,bé Phúc Binh liền theo chân bọn họ chơi ,mỗi ngày ăn xong điểm tâm :"Mẹ ,con muốn theo An An ca ca chơi ...Quả táo này cho ngôi xao muội ăn ..."

      Xem tiểu tử kia ham chơi a ,Ngô Ngôn liền vụng trộm thương lượng với Chu Lăng :"Chúng ta ra ngoài du lịch vài ngày ?để hưởng mấy ngày của thế giới hai người ."

      Chu Lăng do dự nhìn xem bé Phúc Binh :"Tiểu tử nghĩ chúng ta vứt bỏ bé ?"

      "Làm sao có thể ,con cũng phải bị cha mẹ vứt bỏ ở nhi viện ,hơn nữa thấy con ở nơi này với ba mẹ cũng tốt ."

      "Nếu chúng ta hãy hỏi qua con chút ,xem con có thể cùng chúng ta du lịch hay là ở nhà cùng chơi với các ca ca và muội muội?"

      Chu Lăng nhân tiện :"Nhiệm vụ này liền giao cho ,hai người là "Nam nhân " Trong lúc đó trao đổi tốt hơn ."
      neleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 44:




      Chu Lăng có ở lại nghe bọn họ "Nam nhân " chuyện ,chỉ biết là bao lâu hai cha con nắm tay nhau theo trong phòng tắm ra .Ánh mắt bé Phúc Binh hồng hồng , về phía làm nũng muốn ôm . Chu Lăng đau lòng ôm bé lên ,ôm lấy tiểu tử kia :"Phúc Binh ngoan ,mẹ thích nhất là Phúc Binh, khóc a."

      Bé Phúc Binh ôm ,khụt khịt :"Phúc Binh là nam tử hán , khóc."

      "Phúc Binh dũng cảm." Ngô Ngôn ,"Đến tự con cho mẹ biết ,con lựa chọn theo ba mẹ du lịch ,hay là ở nhà cùng chơi với ca ca muội muội ."

      "Mẹ,"Bé Phúc Binh lại khụt khịt ,"Con muốn ở nhà chơi cùng với ca ca muội muội ." xong ,miệng cười lên .

      Chu Lăng nghi ngờ nhìn Ngô Ngôn :" gì với con ?" Bình thường đứa lựa chọn ra ngoài cùng a ?Ngô cười lắc đầu . Chu Lăng liếc trắng mắt ,ôn nhu "Phúc Binh ,nếu con muốn ,ba mẹ rất vui mừng mang con cùng ."

      Bé Phúc Binh nghe vậy do dự chút ,quay đầu nhìn thoáng qua ba ,lắc đầu :"Con ở nhà chơi với ca ca muội muội ."

      Thấy bé kiên trì ,Chu Lăng cũng đành từ bỏ ,qua vụng trộm hỏi Ngô Ngôn :"Rốt cuộc cùng con cái gì ? Đứa này phản ứng kỳ quái ."

      Ngô Ngôn chỉ qua loa ,chính là trả lời .

      Hai người là liền làm ,rất nhanh liền quyết định Hải Nam chơi vài ngày , chơi biển rồi ăn hải sản .Thu thập hành lý ,còn chưa kịp xuất phát , có khách đến nhà .

      Người đến là họ của Chu Lăng con của dì .Dì so với lão mẹ lớn hơn mười lăm tuổi ,dì lấy chồng sớm ,sinh cũng sớm , họ so với lão mẹ chỉ kém tuổi mà thôi .Nhà dì đều có điểm là phú ngại bần ,Chu Lăng là thích người nhà này ,bình thường cũng hay đến ,hôm nay họ đột nhiên vào cửa Chu Lăng khỏi có dự cảm xấu.

      họ là vì con của mà đến .Con của ,cũng chính là cháu của Chu Lăng năm nay cũng hai sáu tuổi ,tốt nghiệp trung học xong là làm binh ,hai năm nghĩa vụ ,hơn nữa hai kỳ làm lính tình nguyện ,vừa vặn tám năm ,năm nay nên xem là chuyển tam kỳ hay là chuyển nghề .

      Cậu ta trình độ văn hóa lại tốt ,trung học cơ bản là kém ,đề làm hoàn toàn trông cậy vào ,lại có tinh thông ,mà nghĩ đến chuyển vào tam kỳ , bằng tốt nhất là chuyển tới địa phương nào đó học nghề hoặc sữa chữa xe ô tô hay linh tinh gì đó , tương lai sau này trở về còn kiếm được bát cơm .Nghe dượng họ là sĩ quan cấp tá ,liền nghĩ thử xem có thể hay tìm đến nhờ giúp đỡ.

      Chu Lăng thầm nhíu mày ,vừa cái kia em họ Ngô Ngôn phiền toái ,bây giờ lại còn có họ hàng nhà mình đến nhờ vả . lặng lẽ hướng Ngô Ngôn :" làm sao có thể giúp được việc này , cần khó sử ,em luôn luôn thích người nhà bọn họ , thẳng giúp được là được."

      Ngô Ngôn trấn an vỗ vỗ cánh tay của ,hướng họ :" họ , phải là em giúp , là em có quyền trong tay ,hoàn toàn thể được. Hơn nữa sĩ quan chuyển tam kỳ ít nhất phải mất tám vạn ,rất có lời ,nếu có từng đấy tiền bằng ở nhà học nghề nghề gì đó hoặc là mở cửa hàng tốt hơn"

      Vẻ mặt họ kinh ngạc :"Có người nhà ra mặt cũng phải mất tiền?"

      "Liền là có người đòi tiền ,nếu ngay cả cái người chuyện đều đúng như ,vậy chính là có tiền cũng có chỗ nhận làm ,con phải là sĩ quan chuyên nghiệp , có cửa đâu ,căn bản là có người để ý tới".
      Ngô Ngôn giải thích ,"Trừ phi có hậu trường vững chắc ,là thủ trưởng ở quân khu , lúc đó cần mất tiền .

      họ phi thường tiếc nuối li khai ,Chu Lăng nhịn nửa ngày về vấn đề này ,rốt cục cũng hỏi đến :" phải mất nhiều tiền như vậy sao ?"

      Ngô Ngôn thở dài :"Cụ thể bao nhiêu ràng lắm ,đại khái là phải nhiều như vậy .Nếu là tam kỳ chuyển tứ kỳ mất càng nhiều ,bất quá đến lúc muốn chuyển ngũ kỳ đến lục kỳ phải mất tiền .Vì toàn bộ quân khu đều rất khó tìm được cái lục kỳ .Tuy sĩ quan lục kỳ được đãi ngộ như cấp đoàn quân nhân ,có thể sánh bằng đoàn cấp quan quân ."

      " như vậy bộ đội cùng địa phương quan trường giống nhau a". Chu Lăng cảm thán câu ,gặp sắc mặt Ngô Ngôn tốt lắm ,liền dời đề tài ,"Bị họ làm phiền ,thiếu chút nữa là mua vé máy bay ."
      neleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 45




      Hải Nam lúc này so với thành phố J mát mẻ hơn ,hóng gió biển ,chơi nước biển ,ăn hải sản ,Chu Lăng cảm thấy ngày này là thần tiên .

      Bọn họ lễ phật , tam á ,lúc này đúng dịp nghỉ hè , chỗ đó ngắm danh cảnh chính là nhìn người ,hơn nữa lúc mùa du lịch chỉ sợ còn phòng .Bọn họ chọn địa danh khác ,cũng phải là bãi biển lớn ,nhưng cảnh sắc cũng so kém gì với tam á ,nước biển trong sạch ,du khách rất thưa thớt .Bọn họ ở khách sạn gia đình ,phòng cũng phải vip ,cho dù phòng bình thường cũng đến mức hù chết người .Đồ ăn ngon ,thái độ phục vụ tốt ,hơn nữa rất gần đại hải ,Chu Lăng cảm thấy tương lai thời điểm bãi biển này nếu mà náo nhiệt , khách sạn này rất phát tài.

      " hẳn là mang theo bé Phúc Binh đến." Chu Lăng đem nửa thân mình ngâm trong nước biển ,tựa vào phao bơi miễn cưỡng .

      Lúc này sắc trời tối muộn ,người biển cũng còn .Ngô Ngôn nhìn xem chung quanh ,khởi động thân mình phủ ở phía ,đối với môi đỏ mọng hôn xuống dưới :"Đem hỗn tiểu tử kia mang theo đến ,chúng ta sao có thể thanh tĩnh được ,càng đừng muốn thân thiết ..."

      Chu Lăng bị hoảng sợ ,thân mình liền xuống trầm xuống ,chân cũng dẫm nát cát bờ biển .Hoàn hào sống chết đến chỗ sâu , mơ mơ màng màng nghĩ ,bằng như thế này nhất định chìm xuống bị chết đuối cũng muốn nửa cái mạng .

      Ngô Ngôn liền phát rồi ,bất mãn nhàng cắn môi ngụm , bàn tay ở nước biển hạ theo đầu gối chậm rãi hướng lên ,Chu Lăng bị ma chưởng sờ soạng ở đùi ,vội vàng mở mắt ra ,chụp lấy bàn tay to của ,sẵng giọng :"Tránh ra ,bị người ta nhìn thấy sao?"

      "Mọi người rồi , sau ở dưới mặt nước ,ai nhìn thấy được ?" Tay càng phát ra kiêu ngạo , muốn cách áo tắm mỏng manh kia mặt liêu bắt đầu vuốt ve bộ vị trỏng điểm .

      Chu Lăng giãy dụa suy nghĩ muốn đẩy ra ,bất đắc dĩ khí lực bằng ,lại tổng lo lắng động tác quá mạnh làm nửa người của mình cũng rơi vào trong nước ,đẩy vài cái bị bắt tay vói vào nội y.

      Ban ngày ban mặt ,lại là ở bên ngoài , may đến lúc có người tới đây .Nếu theo bờ cát tới hoàn hảo ,nếu có ngươi lội tới... Chu Lăng nghĩ ,càng khẩn trương .Chính là khẩn trương ,thân thể lại càng mẫn cảm ,lại dám phát ra tiếng ,chỉ có thể nhíu mi cắn răng đem rên rỉ nuốt vào , bên bị trêu chọc run run thôi , bên còn nhìn mọi nơi xung quanh ,chỉ sợ có người đột nhiên xuất .

      "Em còn có tinh lực chú ý nơi khác ?" Ngô Ngôn phen kéo quần bơi của ràng ,Chu Lăng sợ tới mức thiếu chút nữa kêu ra tiếng .Thân cuộn mình đứng lên .

      "Làm cái gì nha ?" giọng kêu lên , bên vội vàng đem phao vòng hướng trong nước ấn ,muốn chân chắc chắn nhất ,"Mau trả lại quần cho em."

      Ngô Ngôn tay để sau lưng đem quần bơi khoát lên vòng phao ,thư luống cuống tay chân che xuống .Nhân cơ hội băt lấy tay rồi liếm mút lấy quả mật đào mà thèm dãi lâu .

      "Nha !"Chu Lăng kinh kêu tiếng ,vội vàng thu tay bảo vệ ngực ,chị sợ đột nhiên lại đem áo cũng bỏ .Hạ thân ở dưới nước còn có thể an ủi chính mình nhìn thấy được ,thân đều ở mặt nước .Sớm biết rằng mặc áo tăm kiểu chữ . nghĩ tói muốn cướp quần bơi về như thế nào ,môi lại bị hôn trụ ,tiếp theo phía dưới đột nhiên bị vật vừa thô lại vừa dài gì đó sáp tiến vào ,ngứa ,đau đớn cùng nhau ,khoái cảm tiến tới ,nếu phải miệng bị ngăn chặn ,chỉ sợ muốn lớn tiếng thét chói tai ra .

      "Dã chiến "Hai chữ lóe sáng ở trong đầu tránh nha tránh nha tránh nh ,sau đó hoàn toàn bị mau .Trong đầu cũng nghĩ được cái gì ,chỉ cảm thấy thân mình như nước chảy bèo trôi ,trong chốc lát tạo nên đến ,trong chốc lạt hạ xuống ...

      "Tiểu Lăng ,em hôm nay so với dĩ vãng có thể nhiệt tình hơn ,"Ngô Ngôn lấy quần bơi đưa cho sáp vào người , bên cúi đầu ở tai cười ,"Khiến thiếu chút nữa chịu được ,muốn tiếp nữa ."

      Chu Lăng cả người vô lực bị ôm vào nằm phao ,ngay cả lườm khí lực cũng có .Thời điểm xem văn thịt cũng thích xem dã chiến ,nhưng đây là chính mình lên sân khấu , là vừa hoảng sợ lại ... kích thích . kích thích ,kích thích đến nghĩ đến về sau lại nếm thử lần nữa , lúc trong lòng lại sợ.

      nghỉ ngơi trong chốc lát ,chính mình tự mặc quần bơi vào ,hướng Ngô Ngôn vươn cánh tay :"Ôm em trở về ."

      Làm mẹ là có nhiều điểm bất đồng ,nếu là thường lui tới ,Chu Lăng chỉ sợ hận thể ở chỗ này ở đến hết ngày nghỉ của Ngô Ngôn chấm dứt rồi trở về ,khả năng bây giờ thể ở đây quá năm ngày được ,chết sống kéo Ngô Ngôn trở về ,còn mua đống đồ ăn ngon chuẩn bị để về nhà dùng dỗ con .
      neleta thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 46




      " nhiều ngày như vây ,tám phần là quên chúng ta ." Này đương nhiên là khoa trương ,mới vài ngày như vậy ,cũng phải là nhớ .Bất quá cũng sợ chơi lâu như vậy ,bé Phúc Binh nghĩ bọn họ cần .


      Nhưng ra bé Phúc Binh có quên bọn họ .Vừa vào cửa , nhìn thấy tiểu tử kia ngồi ngoan ngoãn ở ghế ăn cháo ,thấy ba mẹ trở về ,liền đem thìa đặt suống bàn ,nhảy xuống hướng lại đây ,chỉ tiếc bé rất bé ,nên chỉ có thể ôm lấy chân ,ngửa đầu lên làm nũng :"Mẹ ,con rất nhớ mẹ."

      Chu Lăng vui tươi hớn hở xoay người đem bé ôm lấy ,dùng sức hôn lên mặt bé mấy cái , lại nghiêng mặt nhìn bé :"Mẹ cũng rất nhớ con .Ở nhà với ông bà ngoại có ngoan ?"

      Lão mẹ chờ hai mẹ con thân thiết xong ,liền tay ôm lấy tiểu tử kia bế qua :"Tốt lắm ,nhanh tắm rửa ,xem này cả người đều là mồ hôi ,rất thối , sợ bẩn nhưng tôi sợ bé Phúc Binh của chúng ta chịu được ."

      Chu Lăng ngượng ngùng lau mồ hôi ,quả nhiên rửa mặt , bên còn :"Trong túi có mang quà về cho mọi người ,mẹ tự lấy ."

      Ở Hải Nam có đặc sản nổi tiếng nhất trừ quả dừa ra chính là các loại vỏ sò ,và hải sản ,quả dừa quá nặng ,Chu Lăng tất nhiên là lười mang ,ngoài mấy cái vỏ sò ,vỏ ốc ,và mấy cái rặng san hô xinh đẹp ra ,còn mua ít mực ,tôm chế biến sẵn ,có thể ăn trực tiếp luôn ,vừa vặn lão ba ,lão mẹ cùng bé Phúc Binh đều thích .

      Ở lại vài ngày ,lão ba lão mẹ liền khai giảng , Ngô Ngôn vẫn còn trong thời gian nghỉ phép ,Chu Lăng vốn nghĩ nhà ba người có thể du lịch chỗ nào đó ,lại đột nhiên nhớ đến bé Phúc Binh phải nhà trẻ ,đành phải trả phép ,còn lại hai mươi ngày để lưu lại sang năm ,dù sao ngày nghỉ phép bọn họ có thể chia làm hai lần là xong.

      Gặp lại đồng bọn , thiếu được khoe chút được đâu ,được xem cái gì ,ăn cái gì ,lại đem mấy cái vỏ ốc biển to ra khoe khoang :"Đặt bên tai có thể nghe thấy thanh của sóng biển a ,mẹ mình nhìn được sóng biển ,liền đem vỏ ốc này về cho mình nghe."

      Từng cái vỏ ốc biển so với nắm tay bọn đều to hơn ,nhiều màu sắc đẹp ,tiểu hài tử đều thích những màu sắc này ,huống chi ở đây đất liền tự nhiên xuất mấy cái vỏ ốc biển to ,khiến cho bọn trẻ ngạc nhiên ,trong chốc lát bé Phúc Binh liền chia cho mấy bạn chơi mỗi người cái .

      Chu Lăng cười tươi ở bên nhìn ,tẩu tử ở bên cạnh :"Bé Phúc Binh là hào phóng ,hai người giạy bảo con tốt."

      vội khoát tay :"Em cũng giạy đứa này như vậy ,đây chắc là trước kia mẹ đẻ bé giạy cho ."Có đôi khi cũng nghĩ ,nếu bé Phúc Binh mà cũng giống như những đứa trẻ nghịch ngơm, nghe lời ,bị nuông chiều đâm hư , còn có thể hay nguyện ý nhận nuôi.

      Nghĩ đến đại khái thể nào , vốn là thích đứa trẻ của người ngoài ,đụng tới những đứa trẻ này chỉ hận thể lẫn mất càng xa càng tốt ,làm sao có thể để tự mình chuốc khổ.

      Bất quá những xuy nghĩ đó như tưởng tượng ,bé Phúc Binh là đứa trẻ nhu thuận nghe lời ,tình cảm của hai người cũng tốt lắm , tình hết thảy thuận lợi .
      neleta thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 47: Tin vui



      Chu Lăng cảm thấy bản thân mình thích mùa nào nhất chính là mùa hè và mùa thu ,hoa quả rất nhiều a! chính là người có hoa quả chết .Mùa xuân có hoa quả gì ,mưa lại nhiều ,cho nên cũng chính là mùa ghét nhất . Về phần mùa đông ,dù sao cũng sợ lạnh ,còn có quả táo quả cam có lê có thể ăn , cũng chán ghét chút nào .

      Lúc này , chính là ăn nho ướp lạnh ,mùi vị rất ngọt ăn rất ngon .Đáng tiếc được để lâu quá ,bằng mua nhiều về để mỗi ngày ăn dần --Địa phương này rất ,muốn mua cái gì cũng có thuận tiện .Thời điểm Mùa hè ăn dưa hấu rất tốt ,mà ở thôn ngay bên cạnh đều có ,lúc nào muốn ăn khoảng hai mét bước có ,tự mình mua cũng thành vấn đề .

      Cũng may Ngô Ngôn lại săn sóc ,biết thích ăn hoa quả ,mỗi lần vào nội thành trở về là mua túi lớn ,túi cầm về ,cười xem hai mẹ con tranh ăn . biết có phải hay Chu Lăng mang thai sinh ra ,bé Phúc Binh cũng cực kỳ thích ăn hoa quả ,so với cũng khác biệt lắm .Chu Lăng mỗi lần đều buồn bực có người cùng thưởng thức ,lên những lúc Ngô Ngôn mua nước sinh tố ,hoa quả cầm về ,là lập tức chạy ra ngoài đem tiểu tử kia chơi đùa như điên về nhà.

      ngày này ,Chu Lăng ăn hết hoa quả ,mà mấy ngày nay Ngô Ngộn phải làm việc , có thời gian vào thị trấn mua đồ ,chính là ở nhà chăm bé Phúc Binh , lâu có vào nội thành ,liền bỏ qua máy tính , sang thôn lý ở bên cạnh nhìn xem có bán hoa quả gì .Lúc này cũng là mùa cam sành sai biệt lắm ,ở ngoài chắc cũng bán ,tuy rằng thôn lý có cửa hàng bán hoa quả ,nhưng cũng có thể bầy cam ra trước cửa nhà bán ? Nghĩ đến quả cam sành kia vừa chua vừa ngọt ,Chu Lăng cảm thấy nước miếng của mình chảy đến xuống cằm .

      Trong thôn có người bán hoa quả ,nhưng bất quá có mấy sạp bày quả trám ,quả cam sành ra bán ,có mấy năm kinh nghiệm ăn hoa quả ,nhất định là vỏ ở ngoài bạc nhiều là quả có nhiều nước . nuốt nước miếng gõ cửa :"Chào ,quả cam sành kia là của các người sao ?Tôi muốn mua ít quả cảm còn xanh."

      Đại khái người dân nơi đây có thói quen ăn quả cam xanh ,người đàn ông kinh ngạc nhìn ,sau lúc :"Nếu muốn ăn tự mình hái vài quả về ăn , cần trả tiền ."

      Chu Lăng có chút quẫn :" phải ,tôi là thích ăn quả cam xanh ,tưởng nhiều mua mấy cân , vẫn là gúp tôi hái mấy cân ,tôi tính tiền theo giá quả cam chín kia trả cho ."

      Vợ chủ nhà đứng bên cạnh kinh ngạc hỏi :"Thứ này chua như vậy làm sao có thể thích ăn ?" Chị ta nhìn bụng Chu Lăng ,"Em chắc là có ? Mấy tháng ?Này còn chưa có nổi bụng nữa ."

      Chu Lăng càn quẫn ,vội vàng lắc đầu :" có , có ,từ đến bây giờ tôi thích ăn quả cam xanh."

      Nữ chủ nhân xem xấu hổ thành như vậy cười cười ,gọi chồng ra vườn cây hái túi to đưa cho .Chu Lăng nhận túi cam cười :"Chờ tôi ăn xong rồi lại đến a ,đến lúc đó đại khái cũng chín ."

      bên trở về , bên liền khẩn cấp bóc quả ,nhéo múi bỏ vào trong miệng ,sau đó đem mặt nhăn lại thành đoàn .Quả nhiên chua ,nhưng lại ngọt ,rất nhiều nước .

      Ăn xong múi lại mọt múi ,ăn xong quả lại quả ,còn hai trăm bước nữa là đến cổng đại viện , ăn xong quả thứ hai ,chuẩn bị đến quả thứ ba .

      Vừa bước vào cửa đại viện liền đụng đến hai quân tẩu ,lúc này giống như trước ,trong viện chỉ có con mèo hai chân ,bây giờ là ra ngoài lúc nào cũng gặp được người .Chu Lăng vội vàng mời mọi người ăn cam ,hai quân tẩu cười cự tuyệt ,người lớn tuổi chút cười :"Tôi cũng giám ăn chua như vậy ." nhìn bụng Chu Lăng ," phải là em có ?"

      Chu Lăng 囧 nghiêm mặt liên tục xua tay , phả囧 , phải chỉ ăn quả cam sao ,như thế nào mọi người đều như vậy hỏi ?Chính 囧 ,lại thêm quân tẩu đến nữa ,thấy túi quả cam to ,mắt sáng lên :" Tôi mang thai cũng muốn ăn chua nhua như vậy ." xong liền chút khách khí cầm tay lại ,hỏi mua ở đâu.

      Nhìn vị quân tẩu này ,mang thai cũng được bốn năm tháng ,Chu Lăng lại càng phát ra 囧. biết có phải hay quả cam rất chua ,mà lại ăn nhiều trong khi bụng rỗng ,chờ lúc phát bé Phúc Binh tan học ,vội vàng chạy đón ,lại phát dạ dày mình có chút chua ,có chút buồn nôn .

      Trong khoảng thời gian này em chịu ăn cơm ,"Ngô Ngôn thấy bắt đầu phun ,đành phải đưa đên phòng khám bệnh để kiểm tra , bên còn quên giáo huấn ,"Mỗi ngày ăn xong hoa quả , đều xem em ăn cơm mà ăn chỉ có hai thìa cơm ,như vậy bệnh dạ dày thể tái phát sao ?" Chu Lăng quyệt miệng dám lên tiếng ,trong lòng lại cảm thấy may mắn vì bé Phúc Binh ở trong nhà trẻ , còn chút mặt mũi nào ở trước mặt con . Ngô Ngôn tiếp tục lải nhải ,"Em xem phòng khám bệnh gần như vậy mà ,lần trước như thế nào lại xa vào trong nội thành ? Dạ dày được thoại mái nên sớm khám chút ,buồn nôn mà ngồi mấy tiếng đồng xe , may ói ra xe là ghê tởm ? Bình thường ăn cơm cũng đúng giờ ,mới đem dạ dày đến thành như vậy ?Em lại phải tham gia quân ngũ như bọn ,nên có biện pháp ăn cơm đúng giờ..."

      Lải nhải gì mà nhiều . Chu Lăng dùng ánh mắt ai oán nhìn Ngô Ngôn , làm sao mà biết được sợ nhất là người hay lải nhải !

      Quân y hướng Chu Lăng hỏi mấy vấn đề ,lại làm kiểm tra ,Chu Lăng tựa hồ cảm thấy lần kiểm tra này so với lần trước phức tạp hơn ,thời gian phải nhiều . Chẳng lẽ bệnh tình nghiêm trọng như vậy sao ? yên tâm bất an giữ chặt tay áo Ngô Ngôn , phải là bị nặng ?

      "Bệnh dạ dày của ấy rất nghiêm trọng sao ? Ngô Ngôn cầm tay trấn an ,hỏi .

      Rốt cục bác sĩ cũng kiểm tra xong ,buông ống nghe bệnh cười :"Chúc mừng trung đội trưởng ,chị dâu mang thai ."

      Hai người đều sửng sốt ,nhìn nhau liếc mắt cái ,Ngô Ngôn hỏi :" ấy mang thai ?Chính xác ?"

      "Đương nhiên chính xác ,tuy rằng bình thường tôi chỉ trị ngoại thương ,nhưng có mang thai hay tôi còn biết nữa ," bác sĩ bất mãn vì ta khinh thường y thuật của mình ,tuy rằng là bác sĩ ngoại khoa ,nhưng cũng là đạt được bằng tốt nghiệp quân y học viện nghiên cứu sinh ," Chị dâu mang thai hai tháng ."

      Chu Lăng cảm thấy bản thân mình phát điên lên rồi , như thế nào lại mang thai ? ràng vẫn tránh thai a . ghét nhất bị vỡ kế hoạch ngoài ý muốn ,ô... ... ...

      Ngô Ngôn đầu tiên là giật mình ,ánh mắt mở to càng to ,cuối cùng ngây ngốc nở nụ cười :"Tiểu Lăng ,chúng ta có con !"

      Chu Lăng quyệt miệng nhìn :"Đúng vậy ,em lo mẹ còn có về hưu ,ai có thể đến chiếu cố em ,có thể giúp em trông con ." Tuy rằng đứa bé xuất ngoài ý muốn .Nếu đứa đều có ,đương nhiên cũng chỉ có thể lưu lại nó.

      Ai ,thất đúng là cấp cho cái vấn đề gian nan a.

      Ngô Ngôn hề khó sử như , mà từ lúc biết vợ mang thai ,sau đó vô cùng vui mừng , gặp phải mỗi người đều phải lần :"Tôi con ,tôi muốn làm ba ba."

      Nhóm chiến hữu cười cười chúc mừng .Chu Lăng đứng ở bên cạnh cơ hồ muốn làm bộ biết , là rất mất mặt . Chu Lăng rốt cục nhịn được giọng :"Chúng ta mau trở về thôi ,em hơi mệt ."

      Ngô Ngôn ngẩn người ,vội vàng :"Ai nha ,kia cũng thể để mệt mỏi , cõng em... được , đè nặng bụng , bế em trở về ,bế em !"

      " cần !"Chu Lăng hoảng sợ ,kêu lên .

      Ngô Ngôn cũng hoảng sợ ,khó hiểu chớp ánh mắt :"Vì ao a? Trở về phải mấy trăm bước nữa ,mệt muốn chết làm sao bây giờ ? Em là sợ mệt ? Yên tâm ,em như vậy , có thể bế em mấy nghìn bước cũng thành vấn đề ."

      "Ai là sợ mệt a? Chu Lằng nhìn cái xem thường :"Rất dọa người ,em cần ."

      "Như thế liền dọa người ,có con là chuyện vui mừng a ,đó là người ta hâm mộ chúng ta ." Ngô Ngôn xong ,lại nhìn chằm chằm bụng ngốc cười rộ lên.

      "Làm ơn ,nhiều người tới lui như vậy , đừng có ở chỗ này làm mất mặt xấu hổ được ?" Chu Lăng hắc tuyến .

      Lúc này Ngô Ngôn mới thanh tỉnh lại ,nhìn xem mọi người ngang qua vẻ mặt tươi cươi nhìn mình ,mặt đỏ hồng ,thanh thanh cổ họng :" Chúng ta chậm thong thả trở về ,chớ quá nhanh ." xong ,do dự chút ,vẫn là vươn tay đỡ thắt lưng Chu Lăng .

      Chu Lăng vẫn chịu nhận trong bụng mình có đứa , đều thấy có cái cảm giác gì ,hơn nữa tránh thai vẫn tốt lắm ,bình thường đều bắt Ngô Ngôn dùng bao ,cho dù có thời điểm mang ,nhưng sau đó uống thuốc tránh thai --cũng may uống cũng nhiều lắm ,nghe thuốc tránh thai đối với thai nhi tốt , vốn đình chỉ uống huốc tránh thai trong vòng thời gian nữa ,khi đó thân thể đại khái rất tốt .

      Ngô Ngôn thấy kỳ quái ,cười xoay người ở bên tai thấp giọng :" Em quên sao ? Ở Hải Nam chúng ta có hai lần ' Dã chiến ' ,cả hai lần em cũng uống thuốc ."

      Chẳng phải là tinh trùng sống được ở trong nước biển sao ? Đúng rồi ,ngày hôm sau ở trong khu đá ngầm ...
      neleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.