1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ông xã không thuần, bà xã lưu manh - Trần Tiểu Na (P2 - C33/33) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Edit: Tóc gió

      Chương 26:

      Cuộc đua xe tổ chức ở đường đua siêu tốc Thượng Hải vùng tam giác Trường Giang ưu việt là trong bốn cuộc so tai chuyên nghiệp nhất Trung Quốc. Trải qua thử nghiệm đúng tiêu chuẩn của Hội Liên hiệp cơ quan uy tín đua xe quốc tế (FIA) chứng thực, đường đua F3 có chiều dài 2.063 cây số có 8 khúc rẽ trái 6 khúc rẽ phải. Hệ thống thiết bị đều đạt được tiêu chuẩn an toàn quốc tế, để đảm bảo cung cấp an toan trọn vẹn cho thể nghiệm xe đua mới cực nhanh. chỗ như vậy đối với rất nhiều tay đua xe là sức hấp dẫn cực lớn, cái này giống như diễn viên điện ảnh cố chấp cùng theo đuổi Giải Kim Mã.

      Cho nên, khi Trịnh Hạo tìm được Mạc Bảo Bối hơn nữa muốn mời tham gia lần giới thiệu sản phẩm xe hơi do công ty lớn nhất nước đưa ra thị trường lúc đó lập tức đồng ý. Cộng thêm vừa lúc trùng phải thời gian chủ nhật, cho nên Mạc Bảo Bối hai lời chạy thẳng tới sân bay Thượng Hải.

      Trước đó tin tức khí tượng ngày đó có mưa, nhưng kết quả ông trời tương đối nể mặt, trừ lẻ tẻ chút ngay cả đường đua mưa phùn cũng thể xối ướt lông trâu, có chuyện gì lớn. Ngày tranh tài nhiệt độ cao, hơn nữa có gió, cơ thể cảm thấy khá nhàng khoan khoái. Đối với các tay đua phải mặc trang phục đua xe rất dày cồng kềnh mà , thời tiết như vậy tương đối lý tưởng.

      Lần giới thiệu sản phẩm này lấy marketing làm chủ là mục đích cuối cùng, cho nên người tới trường xem cũng phải rất nhiều. Khán đài có thể chứa 7000 người tới nửa người ngồi. Mặc dù như thế, khí trường vẫn được người chủ trì phía công ty làm cho cực kỳ nhiệt liệt.

      Lần giới thiệu này phía công ty phát biểu đầu tiên, sau khi công bố giá, lập tức để mười tay đua xe chuyên nghiệp tiến hành điều khiển thử ở trường, hơn nữa làm ra rất nhiều động tác đua xe độ khó cao cấp bậc chuyên nghiệp, dẫn tới ít ngạc nhiên.

      Sau khi dẫn dụ dục vọng mua tới, giới thiệu cũng trực tiếp tiến vào giai đoạn marketing kế tiếp, mà tiến hành cuộc tranh tài.

      Ngồi trong ô tô mới nhất qua cải tiến, Mạc Bảo Bối vui vẻ đến mức quả cũng sắp muốn huýt gió rồi. người thích xe gặp được xe hơi đỉnh nhất lúc đó mặc kệ có khả năng mua được hay cũng muốn thử lái phen. Cho nên, len lén thuyết phục Trịnh Hạo, sau đó thay thế Trịnh Hạo tham gia cuộc tranh tài này.

      Đồ đua xe Trịnh Hạo dùng mặc người nhắn của Mạc Bảo Bối có phần quá lớn, dùng mấy miếng cao sau ghim ở ống tay áo. Nhân viên làm việc và các tay đua tham gia thi đấu rất nhiều người đều quen biết lẫn nhau, cộng thêm mặc đồ đua haonf toàn có người chú ý, cho nên Mạc Bảo Bối nhanh chóng cúi trộn lẫn trầm ngồi vào trong xe.

      Điều khiển xe đua chuyên nghiệp khiến Mạc Bảo Bối lập tức sôi trào nhiệt huyết lên. Đây là lần đàu tiên trong đời chân chính phóng đường đua xe, loại cảm giác này quả chính là tuyệt thể tả. Mặc dù tham gia đua, nhưng dù sao đó chỉ là đua xe thôn qua, còn dưới chân là đường đua xe, cái loại chinh phục này làm cho Mạc Bảo Bối hoàn toàn bùng cháy rồi.

      Đạp chân ga, lao tới cực nhanh, thể nghiệm cảm giác nhanh như điện chớp.

      Lao nhanh qua đường rẽ, bánh sau mất phần lớn lực chạm đất. Mạc Bảo Bối nhếch miệng lên thành đường cong nhất định xinh đẹp. Chuyển hướng quá độ cái, sau đó xoay ngược tay lái khống chế xe ổn định. Mạc Bảo Bối làm được bánh trước đồng thời có thể giữ vững lực chạm đất. d;i;ễ;n đ;àn l;ê qu;ý đ;;ôn Nghe thanh động cơ phát ra làm người ta phấn chấn, Mạc Bảo Bối biết lúc này bánh trước sinh ra lực ngang bằng, quả nhiên, khi ý niệm hưng phấn ý niệm trong còn chưa biến mất trước, sinh di chuyển rồi.

      Cuối cùng dùng chân ga khiến xe trở về bình thường, Mạc Bảo Bối nhanh chóng duy trì di chuyển bình thường trở lại đường đua.

      Cuộc tranh tài này đối với Mạc Bảo Bối mà cũng phải tranh tài, bởi vì sau khi khởi động xe xong, tất cả ý niệm so tài ném toàn bộ ra sau ót, cũng bởi vì thái độ quên mình này của , cuối cùng xông phá, ngưng hẳn tuyến thời điểm, là người đầu tiên.

      Khi hồi hồn từ cái trong khoái cảm chinh phục, tiếng vỗ tay toàn trường như sấm động, có ký giả truyền thông và người chủ trì xông tới trước xe rồi.

      Cái này làm Mạc Bảo Bối có chút luống cuống, cứ như vậy xuống, hại Trịnh Hạo hay đây?

      Đây chính là lừa gạt lớn nhất.

      Nhưng chuyện bày ra ỏ trước mắt, nếu Mạc Bảo Bối chịu mở cửa xe mà nhất định khiến cho người ta cảm thấy kỳ lạ, cho dù lúc này Trịnh Hạo xuất , cũng giải quyết được chuyện gì. Mấy ngàn ánh mắt của người ta đều khóa chính người , cũng phải là pháp sư, làm sao có thể có biện pháp chứ?

      Sau khi hốt hoảng chút ít, Mạc Bảo Bối liền tỉnh táo lại rất nhanh.

      Cho mình cái mỉm cười, Mạc Bảo Bối ung dung từ xe bước xuống, đón nhận đèn flash chiếu tới.

      - Đối với việc lần đầu tiên vô địch cuộc tranh tài này có cảm nghĩ gì?

      - Vị tuyển thủ này giống như chưa từng ra mắt trong các cuộc tranh tài khác, thành tích ưu tú như thế chắc hẳn là hạt giống đội tuyển đua xe phải ?

      - Có thể chút cuộc tranh tài này đối với có ý nghĩa gì ?

      - Xin hỏi. . . . . .

      Báo thể thao, phương tiện thông tin truyền thông, tạp chí lá cải vân vẫn. Các ký giả truyền thông khác nhau căn cứ vào mấy chủ đề cần thiết hỏi rất nhiều câu hỏi góc độ khác nhau, hoàn toàn bao phủ Mạc Bảo Bối ở trong đợt sóng thanh.

      - Những thứ này, chỉ sợ đều phải hỏi người lãnh đạo làm chủ đơn vị rồi, e rằng chỉ ông ấy mới đủ quyền lên tiếng. Mà ý nghĩa đối với tôi, rất đơn giản, tôi tới tranh tài là vì hưởng thụ cảm giác ưu việt lao nhanh xe hơi cao cấp đường đua chuyên nghiệp, tôi nghĩ nhất định có rất nhiều người bạn cũng xe như tôi rất muốn lái chiếc hoàn mỹ xe như vậy.

      Sau khi Mạc Bảo Bối chính thức xong, lập tức cảm thấy cánh tay có sức lực truyền đến.

      Các ký giả truyền thông hoàn toàn nghĩ tới đây là tay đua xe phái nữ, cho nên tiếng Mạc Bảo Bối vừa ra lập tức khiến toàn trường lâm vào trong ngạc nhiên.

      Mặc dù vóc dáng Mạc Bảo Bối nhắn, nếu ở những địa điểm khác rất dễ dàng bị nhận ra, nhưng người đồ đua xe cồng kềnh cộng thêm hoàn toàn thấy được ngũ quan do cái mũ che đậy diện mạo phái nữ của Mạc Bảo Bối, chỉ khiến người khác tưởng lầm là tay đua xe nam xương tương đối mà thôi. di`ễn đà!n l~ê q!uý đ!ôn Bởi vì đường xe dạng này hầu như đều là thiên hạ của tay lái nam, cho dù có số ít tay đua nữ, nhưng cũng rất khó khăn lấy được thành tích tốt đẹp.

      Mạc Bảo Bối đột nhiên xoay tròn, rơi vào lồng ngực nở nang, còn kịp ngẩng đầu nhìn là ai nữa, bị mang , bên tai truyền tới tiếng các ký giả truyền thông mãnh liệt hỏi chuyện người khác. Hình như, có người khác thay thế trở thành đối tượng phỏng vấn rồi.

      Đến phòng nghỉ ngơi khách quý, Mạc Bảo Bối rút đầu ra ngẩng lên, nhìn người trước mắt, sửng sốt hồi lâu.

      Dọc theo đường bởi vì nhiều người, cho nên Mạc Bảo Bối gần như đều bị kẹp chặt , trường tiếng reo hò điên cuồng vùng cùng với tiếng marketing bắt đầu đề cử lẫn lộn lại với nhau khiến Mạc Bảo Bối hoàn toàn có cách nào suy nghĩ. Quần áo dầy cộm nặng nề, cồng kềnh người làm chỉ cảm thấy đó là lồng ngực mẽ và bàn tay có lực mà thôi, cho nên Mạc Bảo Bối rất dễ dàng cho rằng người bên cạnh nhất định là Trịnh Hạo.

      Bởi vì, lần này Mạc Bảo Bối chạy đến vốn là hề với bất kì ai, ngay cả Lộ Bán Hạ cũng biết, cho nên có khả năng có người khác biết tới tham gia lần tranh tài này, Trịnh Hạo là người duy nhất biết.

      Nhưng sau khi nhìn thấy Ross tuấn lãng đẹp trai cực kỳ, Mạc Bảo Bối trầm mặc.

      Hình như, chuyện ồn ào quá lớn, sắc mặt của Ross hình như rất vui vẻ.

      thực tế, Ross đích thực rất vui. Quả đúng là sắp phát điên. Đồng ý lời mời tham gia lần này giới thiệu sản phẩm mới này, Ross hoàn toàn ngờ đến gặp được mình luôn nhớ thương, còn nghĩ buổi giới thiệu hôm nay vừa kết thúc liền lập tức bay đến thành phố X thăm Mạc Bảo Bối, ai biết thế nhưng nhìn thấy Trịnh Hạo.

      Trong thời gian Ross nhìn thấy Trịnh Hạo mặc đồ thường, tức khắc đoán được người thay ta ra sân rất có thể chính là Mạc Bảo Bối. Hỏi thẳng Trịnh Hạo cũng thẳng thắn, Ross bị dọa đến lập tức xông tới trung tâm giám sát và điều khiển Plasma coi tình hình cuộc đua. Thấy những động tác điên cuồng của Mạc Bảo Bối xong, lòng của Ross theo xe Mạc Bảo Bối, lát khẩn trương lát lạnh cả người lát lại sợ. Lo lắng nhớ thương đủ để biểu đạt tâm tình Ross ngay lúc đó. Cuộc đua vừa đến điểm cuối, Ross lập tức lôi kéo người lãnh đạo chịu trách nhiệm đứng đầu thay thế Mạc Bảo Bối trở thành mục tiêu cho mọi người công kích.

      Dùng sức nắm lấy cằm Mạc Bảo Bối, cảm nhận được hơi thở ấm áp giữa ngón tay truyền tới, toàn thân Ross bắt đầu run rẩy.

      Mới vừa dám nhẫn lấy có phát tác, hôm nay nhìn thấy người tốt tốt rồi đứng ở trước mắt, lúc này Ross mới cảm thấy sợ hãi:

      - Ai cho phép em tham gia loại so tài này, là ai cho em gan tốc độ phiêu du này, em cần tính mạng hay là sao?

      Ross dùng hết hơi sức toàn thân điên cuồng hét lên với Mạc Bảo Bối, khóe mắt chợt bắt đầu ươn ướt. rất sợ, dám tưởng tượng mình có khắc có thể mất Mạc Bảo Bối, vừa nghĩ tới liền khống chế được sợ hãi.

      Mạc Bảo Bối nhìn Ross, có chút sợ choáng ván. vốn dĩ cảm thấy nhiều nhất chẳng qua là Ross hung hăng đánh mông , sau đó uy hiếp bao giờ nữa được phép tham gia cuộc đua thế này. Nhưng ngờ Ross ngoài nổi cơn thịnh nộ, cảm xúc thực chất toàn là sợ hãi và hoảng hốt.

      Ross rống giận cũng hù được Mạc
      [​IMG]

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Edit: Tóc gió

      Chương 27:

      Kì thi cuối kỳ của hai ngành đại học y khoa hơn kém nhau ba ngày, ngày đó vừa đúng thi xong, cho nên ba ngày trước cuộc thi kế tiếp ngành cuối cùng, Lộ Bán Hạ đều trong bệnh viện. Trong ba ngày này, Lâm Thiên Vũ ngủ nghỉ chăm sóc Lộ Bán Hạ, làm Mạc Bảo Bối bên cạnh cũng cảm thấy cảm động.

      biết có phải vì chính mình ý thức được , cũng hiểu được , cho nên biến thành tha thứ hay , hay là có những nguyên nhân gì khác, tóm lại cuối cùng Mạc Bảo Bối quyết định trợ giúp Lâm Thiên Vũ theo đuổi Lộ Bán Hạ, bởi vì Lộ Bán Hạ cũng cần người đàn ông ở bên cạnh rồi.

      Sau khi xong, Mạc Bảo Bối và Lộ Bán Hạ về nhà mình ăn tết.

      kì nghỉ đông này trôi qua rất nhanh bởi vì chỉ có tháng. Trước tết lịch, Mạc Bảo Bối đột phát ý tưởng muốn Cáp Nhĩ Tân trượt băng mặt hồ, Ross lập tức cùng tiến về phía. Ở nơi băng tuyết ngập trời tình của hai người được thiêu đốt đến cảnh giới cao nhất. Mạc Bảo Bối rốt cuộc chịu thừa nhận người của mình, hơn nữa dũng cảm đối mặt và hưởng thụ ngạc nhiên cùng sung sướng tình mang cho .

      Sau mùa xuân rực rỡ là sinh nhật Mạc Bảo Bối. Ngày mùng sáu tết Mạc Bảo Bối qua sinh nhật hai mươi tuổi của . Tất cả bạn bè đều đến tụ họp, bao gồm Lộ Bán Hạ, Hàn Kì, Cố Thiếu Thông, Lôi Lợi cùng với tất cả các bạn bè tốt của ở miền nam.

      Viên Bân xuất khiến Mạc Bảo Bối rất ngạc nhiên, bởi vì sau khi Viên Bân biết bản thân và Mạc Bảo Bối thể nào lập tức xin chuyển chỗ công tác, đến khu vực nghèo khó làm hệ thống giáo dục phát triển mạnh và mở rộng, nhận được tán thưởng của các lãnh đạo. Dù sao người tuổi trẻ bây giờ đều thích đến thành phố lớn làm việc, có rất ít người chủ động xin giết giặc miền núi bần cùng.

      Sinh nhật qua rất nhanh đến ngày học, thời điểm đó Mạc Bảo Bối và Ross đến mức độ khắng khít rời. Trước khóa học đầu tiên gần như Mạc Bảo Bối ngày ngày đều dính vào Ross ở chung chỗ. Có lúc dạo phố với Tề Giai, Viên Tử mệt mỏi cũng trực tiếp lừa gạt đến Ross chỗ làm việc. Mạc Bảo Bối hề lưu manh nữa, ngược lại biểu ra đáng và thẹn thùng thiếu nữ phải có, nhanh chóng giành được thích của mọi người.

      Hầu như chủ nhật mỗi tuần Ross đều miền bắc tìm Mạc Bảo Bối, có lúc cũng đưa Mạc Bảo Bối về miền nam, nhưng gần như đều là ở cùng chỗ với Ross. Ross công tác Mạc Bảo Bối mới có thể tự lái xe về miền nam gặp người trong nhà, làm cho Lý Tố Tố càng ngày càng trở nên u buồn. Vì để cho mẹ xinh đẹp của mình vui vẻ lần nữa, Mạc Bảo Bối lại bắt đầu khích lệ ra ngoài du lịch, hơn nữa từ trong quá trình du lịch tìm kiếm sáng kiến mới, linh cảm, cần vứt bỏ tài hoa khắp người.

      Quả nhiên, ba tháng sau khi Lý Tố Tố ra ngoài du lịch, thời điểm trở về trong rương hành lí mang theo người nhiều nhất phải quần áo mang theo, mà là các bản thiết kế khác nhau.

      Lại trải qua hai tháng chuẩn bị, Lý Tố Tố rốt cuộc mở rộng triển lãm trưng bày cá nhân.

      Vì để cho Mạc Bảo Bối có thể tham dự, Lý Tố Tố định ngày tháng triển làm vào kì nghỉ hè thứ ba của Mạc Bảo Bối.

      Lần triển lãm này triển lãm những bản thiết kế sáng kiến phong cách khác biệt nhau của Lý Tố Tố trong phòng. Mỗi bộ độc quyền riêng, chỉ cần tất cả các khách triển lãm coi trọng vài thiết kế cũng có thể mua thiết kế ngay tại chỗ, hơn nữa phòng làm việc do Lý Tố Tố tự mình hoàn thành thiết kế và lắp đặt thiết bị.

      Trừ 18 bộ tác phẩm cá nhân của Lý Tố Tố ra, các nhà thiết kế trong phòng làm việc của Lý Tố Tố cũng cho ra 12 bộ bản vẽ thiết kế. 30 bộ thiết kế trong vòng ba ngày được đặt mua còn, Lý Tố Tố lần nữa trở thành nàh thiết kế chạm tay có thể bỏng. Sau 1 năm Lý Tố Tố ở vô ích, lấy được thành công và cảm giác thỏa mãn trước nay chưa có. di{ễn đàn lê quý đ-ôn Ngoài cảm tạ con của mình, Lý Tố Tố cảm tạ nhất đương nhiên vẫn là chồng của mình Mạc Trường Thắng.

      Công tác hơn hai mươi năm của Mạc Trường Thắng đều là doanh trại gấp gáp, cố gắng làm việc nghiêm túc, vì tổ quốc cống hiến toàn bộ tinh lực của mình. Lần này xin nghỉ tháng với tổ chức chuẩn bị cùng vợ ra nước ngoài nghỉ phép. Khi Mạc Trường Thắng được cho biết ngày nghỉ bản thân tích lũy nhiều năm qua vượt xa nửa năm nhiều, Mạc Trường Thắng dứt khoát xin nghỉ dài hạn hơi ba tháng cùng vợ mình trăng mật lần thứ hai.

      Mà lúc tình cảm của Mạc Trường Thắng và Lý Tố Tố lại ấm lên lần nữa, Mạc Bảo Bối lại lần nữa có cảm giác nguy hiểm, hơn nữa biến mình thành vũ khí, tiến vào trạng thái phòng bị.

      Tuần giữa tháng bảy, chính là trong ba tháng nóng nhất năm, Rebecca mặc quần cụt sắp lộ ra mông sát người, cổ chữ V trước sau như bày ra bộ ngực trắng như tuyết bỏ sót, giống như nữ vương kiêu ngạo xuất .

      thực tế xứng đáng được kiêu ngạo, bởi vì phòng vé phim bom tấn đứng đầu đột phá 100 triệu USD, mang đến rất lớn lợi nhuận cho tập đoàn Lý Âu.

      Mạc Bảo Bối vẫn cảm thấy Rebecca là nhân vật nguy hiểm. ta phải người dễ dàng cúi đầu nhận thua chắp tay nhường người ta người mình chấp nhất mười mấy năm như vậy. Nhưng kể từ lần cùng với Ross là quan tuyển chọn, là cử tri trở về nước mình, Mạc Bảo Bối hề nhìn thấy Rebecca nữa.

      Hôm nay Rebecca mang theo tư thái cao hơn tiến đến, khiêu khích với Mạc Bảo Bối.

      Ánh đèn chập chờn, khúc nhạc chậm rãi, đây là bữa tiệc xã hội thượng lưu lãng mạn.

      từng đôi tuấn nam mỹ nữ nhàng tung bay trong sàn nhảy, nhân viên phục vụ xuyên qua chính giữa bữa tiệc, rượu ngon món ngon, hợp với khúc nhạc say lòng người, làm cho người ta nhịn được đắm chìm trong đó.

      Tiệc xã giao thế này Mạc Bảo Bối thường tham gia, hôm nay là sinh nhật tròn mười tuổi tôn tử ông trùm, tất cả mọi người chuyển lời chúc phúc và quà tặng chúc mừng. Mạc Bảo Bối cũng tỉ mỉ ăn mặc tham gia, bởi vì tại đại diện cho nhà học Mạc.

      Trước kia Mạc Bảo Bối thích đều , dù sao trong nhà còn có lão tử, nếu nữa mẹ xinh đẹp cũng có thể tham gia, nhưng hôm nay đôi cha mẹ dở hơi giờ phút này trấn European trải qua thế giới lãng mạn hai người, cho nên tất cả xã giao đều phải tham dự toàn bộ.

      ra đại khái Mạc Bảo Bối có thể ra ngoài du lịch, chỉ cần hề ở lại thành phố X mà , những thứ thư mời kia cũng gửi đến nhà nữa. Nhưng bây giờ thể rời bỏ Ross rồi, cũng thể , ngày học bị nhớ nhung hành hạ đến đủ khổ rồi. Mạc Bảo Bối ở cùng Ross tốt, cho nên ở lại. d(iễn đà(n l(ê quý đô'n Nhưng tên tuổi thư mời lại đổi toàn bộ thành ba chữ ‘Mạc Bảo Bối’, vì vậy có thể tưởng tượng nghỉ hè năm nay hầu như luôn ra vào trong các bữa tiệc đa dạng rồi.

      Ngồi ghế sofa kề sát cửa sổ sát đất, Mạc Bảo Bối uống rượu trong ly hìn Ross trong trong sàn nhảy nhảy với Rebecca, ánh mắt híp lại.

      Rất tốt, xem ra lần này Rebecca có chuẩn bị mà đến.

      Hôm nay Mạc Bảo Bối mặc dạ phục toàn thân màu tím ngực có nếp gấp, phối với bông tai đá quý màu lam có vẻ ưu nhã mê người, đường cong áo duyên dáng càng làm cho eo nhắn nhàng tựa như chịu được nắm chặt. Búi tóc cao màu đen cùng da thịt trắng hơn hẳn hợp nhau lại càng bổ sung cho nhau. Đường cong hoàn mỹ và tư thái khuê các ưu nhã, khiến cho ánh mắt người ta thể dời .

      khúc nhạc kết thúc, tiếng vỗ tay truyền lại đến, Mạc Bảo Bối thu lực chú ý đối với Rebecca.

      Cầm macaron mặt bàn lên, Mạc Bảo Bối nếm thử cái, lộ ra nụ cười hài lòng nhàn nhạt. thích mùi vị macaron, món điểm tâm ngọt đến từ nước Pháp này hấp dẫn người ở khắp các nơi thế giới, nhất là các thiếu nữ.

      Ross và Rebecca nhanh chóng tới ngồi xuống bên cạnh Mạc Bảo Bối. Rebecca cười nhìn Mạc Bảo Bối và Ross ôm hôn, hào phóng uống sâm banh quan sát hai người hôn kích tình lâu.

      - lâu gặp! - Mạc Bảo Bối vươn tay, xô cũng muốn để Rebecca cho rằng mình là người hiểu chuyện có lễ phép.

      - lâu gặp! - Rebecca mỉm cười đáp lại, nhàng bắt tay, sau đó buông ra.

      - Có muốn ? Macaron là món điểm tâm ngọt nước Pháp, chắc hẳn trước kia khi hai người học ở nước Pháp ăn rất nhiều rồi, bằng nếm thử chút xem mùi vị như thế nào. - Mạc Bảo Bối đẩy phần macaron khác tới trước mặt Rebecca. Cái này vốn là muốn lấy cho Ross ăn, nhưng bây giờ cần, Ross chỉ cần ăn phần của là được rồi.

      - Cảm ơn! Chẳng qua tôi ăn món điểm tâm ngọt. - Rebecca cự tuyệt tất cả những thứ có thể khiến vóc người béo phì, nhất là món điểm tâm ngọt.

      - Được rồi, như vậy, Ross ăn xem. Nghe macaron còn được xưng là ‘ngực thiếu nữ’, ăn xem có giống ngực thiếu nữ vậy . - Mạc Bảo Bối đút vào miệng Ross, nhìn Ross ăn vào, sau đó mong đợi nhìn Ross trả lời.

      câu khiêu khích ràng này của Mạc Bảo Bối sao Rebecca lại nghe hiểu, chỉ là cũng nổi giận, chỉ mỉm cười nhìn Ross đến tột cùng trả lời thế nào.

      Sau khi ăn macaron xong, Ross nhìn ánh mắt mong đợi của Mạc Bảo Bối, biết này cố ý muốn chọc tức được Rebecca mới có thể hài lòng, thể làm gì khác hơn theo câu trả muốn:

      - So sánh với em, giống như khác nhau trời vực.

      Mạc Bảo Bối hài lòng cười, hai mắt to cười đến nheo lại, giống như trăng rằm phát sáng rạng rỡ.

      - Chúng ta đơn đấu ! – Dáng vẻ Mạc Bảo Bối nhìn Rebecca thề bỏ qua, chỉ muốn phải nhanh chóng giải quyết dứt khoát thôi.

      - Có
      [​IMG]

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Edirt: Tóc gió

      Chương 28:

      Mạc Bảo Bối giận đến nhảy dựng lên, năng lượng trái tim Rebecca yếu ít, trực tiếp nằm mặt bàn còn hơi sức chữa thương, Viên Tử lại khoa trương vuốt nơi trái tim, làm ra bộ dạng miệng phun máu tươi.

      Mạc Bảo Bối lập tức xông tới trước mặt Tề Giai chuẩn bị níu cổ áo của Tề Giai lên. Viên Tử cũng xung trận tiên phong đẩy Mạc Bảo Bối .

      - Chúng ta tiếp tục tranh tài tiếp tục tranh tài, thời gian phỏng vấn kết thúc, thể động tay, nếu lập tức phạt cậu thẻ vàng biết ? Mặc dù bình luận đáng ghét, nhưng mà chúng ta lại phải tha thứ, đây chính là đạo nghĩa của chúng ta. - Viên Tử vừa an ủi Mạc Bảo Bối vừa kéo Mạc Bảo Bối đến chỗ phía bên trái, sau đó mình lại lặng lẽ bò lên bàn ăn.

      - Được rồi, bây giờ chúng ta sắp bước vào trong những phần kịch liệt nhất của cuộc tranh tài. Trận này trực tiếp quyết định thắng bại của cuộc tranh tài này, thời khắc kích động lòng người như vậy, hai vị tuyển thủ của chúng ta đều chuẩn bị xong cả chưa?

      Viên Tử tiếp tục ở bên đó cổ vũ, cổ động khơi dòng khí hồi hộp.

      - Kéo búa bao! Kéo búa bao. . . . . .

      Mười lần liên tiếp cũng chưa phân được ai thắng ai thua, tranh tài chân chính đến giai đoạn khẩn trương. Hai người Rebecca và Mạc Bảo Bối đều dám thở mạnh nhìn thẳng tay của đối phương, chỉ sợ nhìn lầm hoặc là nhìn sót.

      - Hôm nay thần linh số mệnh lựa chọn. . . . . . đứng ở phương nào đây? Là Mạc Bảo Bối ngọt ngào động lòng người hay là Rebecca hấp dẫn sexy? Chúng ta hãy dồn toàn bộ lực chú ý tập trung vào giờ khắc trước mắt này thôi. - Viên Tử kích động xong, từ mặt bàn nhảy xuống, giới thiệu Mạc Bảo Bối và Rebecca.

      "Bành!" tiếng vang lớn.

      Cửa phòng bị mở ra, người đàn ông mặt đầy râu ria xông vào, người đều là mồ hôi giọt xuống, thoạt nhìn dường như là chạy tới.

      Da thịt người đàn ông căng thẳng mà rắn chắc, da thịt màu lúa mì nhìn lần chắc chắn là người ra tập thể dục ngoài trời lâu dài. Hơi thở phái nam nồng đậm nhanh chóng bao phủ cả căn phòng. Phòng 100 mét vuông rất nhanh yên tĩnh lại.

      Ross và Tề Giai bình tĩnh như thường lệ, Viên Tử lại bắt đầu chảy nước miếng, còn Mạc Bảo Bối nhìn người này bắt đầu suy đoán thân phận, Rebecca lại là vô cùng kinh ngạc, kinh ngạc đến mức miệng cũng quên nhắm lại.

      Người đàn ông này vừa vào cửa liền dứt khoát chạy về phía Rebecca, khi tất cả mọi người còn chưa còn kịp làm ra phản ứng gì tay vác lấy Rebecca vai.

      Quay về phía Ross gật đầu cái, trực tiếp biến mất trước mắt tất cả mọi người.

      phút sau, truyền đến thét chói tai của Rebecca:

      - Á á a. . . . . . cái tên khốn kiếp này! Thối chết, mau thả tôi xuống nhanh lên!

      dB của Rebecca to lớn, khiến đồ ăn trong phòng cũng rung ba cái mới khôi phục trạng thái ổn định.

      - Đợi nào...! Vừa rồi có chuyện gì xảy ra? - Mạc Bảo Bối nhìn mặt của Tề Giai, có hơi mờ mịt. Tất cả chuyện này xảy ra liền trong nháy mắt, ràng khắc trước vẫn còn so tài căng thẳng kịch liệt, đột nhiên sau đó trong lúc bất chợt kẻ cơ bắp dã tính xông tới bắt Rebecca .

      Đây xem là chuyện gì xảy ra vậy?

      Nhìn Ross, Mạc Bảo Bối phát ra nghi vấn.

      - Đúng vậy đúng vậy, người đàn ông bắp thịt mãnh nam mới vừa rồi là ai hả? Cậu có biết ? Trời ạ, quả đúng là quá hoàn mỹ. - Viên Tử háo sắc.

      - Các cậu cũng xa lạ, Ellen. - Tề Giai lạnh nhạt .

      Mặt Mạc Bảo Bối và Viên Tử mờ mịt, Ellen? Đây là nghiệt phương nào?

      Trong lòng Viên Tử cũng liều mạng tìm kiếm thông tin, người đàn ông xuất sắc như vậy nếu như gặp nhất định thể có bất kỳ ấn tượng, nhất định là chưa từng gặp qua.

      Nhưng. . . . . .

      - Chúng tớ xa lạ gì sao? – Tiếng Mạc Bảo Bối và Viên Tử cùng nhau hỏi.

      - Uh, chẳng qua Ross hẳn là quen hơn. - Tề Giai gật đầu cái, ra cũng chỉ gặp lần mà thôi, lần này và lần trước như nhau, làm người ta cảm thấy khiếp sợ.

      - Ellen là bạn tốt của và Rebecca trong lúc học ở nước Pháp, cũng là ông trùm giấu mặt của Yến Ngộ. - Ross giải thích.

      Lúc này Mạc Bảo Bối và Viên Tử mới chợt hiểu hiểu ra gật đầu, sau đó người chạy về phía Tề Giai người chạy về phía Ross.

      - Giai Giai Giai Giai, lúc nào cậu gặp mặt Ellen đó? Thế nào tớ biết? ta. . . . . . - Viên Tử liều mạng hỏi tới Tề Giai.

      Mạc Bảo Bối nhìn Ross cũng khá hơn chút nào:

      - Chuyện gì xảy ra? Có phải chuyện em nghĩ tới ? - Trong mắt Mạc Bảo Bối phát ra ánh sáng.

      - Uh, phải - Ross cười trả lời.

      - Có ? tốt quá tốt, chính là chuyện hoàn mĩ nhất mà em nghĩ, cứ như vậy em liền ít việc phiền lòng. Bộ dạng Ellen này thoạt nhìn chất lượng rất tốt, tin tưởng nhất định có thể nhanh chóng giải quyết Rebecca. Hắc hắc, ít tình địch giải thích được quá .

      Mạc Bảo Bối vui vẻ .

      Rebecca chính là kình địch.

      phải đấu nữa mà đúng là chuyện nhọc nhằn.

      Hỏi từ trong miệng Tề Giai đảo ngược được chút tình huống nào. Viên Tử vừa quay đầu lại nghe Mạc Bảo Bối và Ross ở nơi đó qua chuyện này.

      - Đến tột chuyện này là? - Viên Tử nhịn được tò mò hỏi lên.

      - Cậu nhìn ra sao? Rất ràng Ellen đối với Rebecca mà chính là ma chú. Vừa nhìn cũng biết Rebecca có phách lối kiêu căng gì ở trước mặt Ellen đều hoàn toàn có. Coi như bình thường con cọp, nhưng đến trước mặt Ellen dường như thành mèo hoang rồi.

      Viên Tử hiểu gật đầu cái:

      - Khó trách cảm giác chị ta giống như đột nhiên trở nên đoan trang nữa? Tớ vẫn cảm thấy chị ta là người phụ nữ rất lợi hại dấy, người phụ nữ bày mưu tính kế quyết định thắng bại thành công đến cuối cùng. d;iễn đ;àn l:ê qu'ý
      [​IMG]

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Edit: Tóc gió

      Chương 29:

      Giữa hè, đường rộng lớn vắng vẻ, cỏ dại hoang tàn, nhìn cái thấy bờ cuối.

      Hai chiếc xe jeep Land Rover đường lớn cấp tốc về phía trước, để lại trong khí nhạc Rock and roll đinh tai nhức óc.

      - Chết cũng muốn , khó chịu triệt để. Tình cảm bao sâu chỉ có như vậy mới đủ thổ lộ. . . . . . - Kèm theo giọng có lực xuyên thấu của Tín Lạc Đoàn, toàn bộ người xe đều đây điên cuồng hét lên theo. Hát Rock and roll như vậy, bọn họ nghĩ đến hơn hết là loại tinh thần tín niệm và theo đuổi, là loại cố chấp, đây cũng là tinh thần bọn họ cần phải có đường phía trước.

      《 Khúc hát đường lớn 》《 Hai bàn tay trắng 》《 Mộng Hồi Đường triều 》《 Tha hương 》《 nàng trồng hoa nhà kính》 từng khúc nhạc Hip-Hop tiếp nhau, hát đến cổ họng cũng khàn khàn mọi người mới dừng lại lấy hơi, uống nước, quay về phía bầu trời ngoài cửa xe cười khúc khích.

      - Này! Thế này rất thỏa mãn rồi, vẫn cứ bộ dạng khó chịu mệt mỏi sao? - Mạc Bảo Bối vỗ vỗ Lôi Lợi ngồi ghế lái, lớn tiếng , trong giọng vì cuộc sống dã ngoại nhiều ngày mà càng thêm phóng khoáng rồi.

      - Cũng tệ lắm. – Lôi Lợi nhìn Mạc Bảo Bối bên cạnh chút, cười .

      Xác thực, bởi vì liên quan đến bối cảnh xuất thân, rất lâu có gầm thét như vậy, loại cảm giác này cả đời cũng quên.

      - Ôi chao, cậu cần phải quấy nhiễu Lôi Lợi... ấy lái xe đấy, cậu muốn ấy đưa chúng ta vào cống ngầm sao? - Viên Tử từ ghế sau vươn tay ra vỗ ót Mạc Bảo Bối cái.

      - Viên Tử, cho phép đánh đầu Bảo Bối, ngộ nhỡ đánh ngu ai muốn làm thế nào? - Cố Thiếu Thông từ ghế ghế sau nhổm dậy.

      - Cậu ấy có người đặt hàng nè.... nè - Viên Tử xong, lại vỗ cái mạnh mẽ lên ót Mạc Bảo Bối.

      - Vậy ngộ nhỡ Ross cảm thấy chất lượng tốt dự định trả lại hàng làm sao. Chẳng phải Bảo Bối rất đáng thương. - Cố Thiếu Thông và Viên Tử hai người đáp hát bắt đầu nhạo báng Mạc Bảo Bối.

      Rốt cuộc Mạc Bảo Bối thể nhịn được nữa, bộc phát.

      - Hai — người — này — ngậm — miệng — cho — tôi!

      Tiếng Mạc Bảo Bối to lớn, chấn động cả đất trời, cho dù là Tề Giai chiếc xe khác cách xa 1000m cũng nghe thấy ràng.

      - Tiếng Bảo Bối hình như càng lúc càng lớn. - Lộ Bán Hạ ngồi ở ghế cạnh tài xế đưa ra đánh giá khách quan đối với tiếng rống giận kia.

      - Chỉ là thanh truyền trong khí bị cản trở, áp suất khi sinh ra thay đổi lớn, cho nên thanh nghe như rất lớn mà thôi, cần để ý cậu ấy. - Tề Giai giỏi khoa học đưa ra nhận định, bình thường. Giọng Mạc Bảo Bối cũng có thay đổi lớn, chẳng qua bởi vì nơi này hoang dã, thanh truyền có chướng ngại vật cản trở như thanh khác, nhà lớn, cây cối vân vân, vì vậy thanh nghe lớn hơn rất nhiều so với bình thường.

      - Giai Giai em đúng là vĩnh viễn phân tích bình tính như thế. - Viên Bân ngồi ở ghế lái cười . Lần này trở lại tham gia tiệc sinh nhật Tề Giai, thuận tiện nghỉ kì nghỉ đông, nghĩ cuối cùng bị em mình kéo đảm đương chức tài xế và bảo vệ.

      sai, các cũng biết lái xe, nhưng là con ra ngoài du lịch, cho nên cũng muốn làm tài xế, hơn nữa nơi là Tân Cương, thế nên vì lý do an toàn, còn nhất định phải có phái nam đồng hành, nếu Ross và Lâm Thiên Vũ cũng hoàn toàn đồng ý cho .

      Vốn muốn ra ngoài du lịch, nhưng Viên Tử lại đột nhiên nảy ý tưởng nhất định phải du lịch Tân Cương, đó là thánh địa mơ ước trong lòng tràn đầy mơ tưởng từ lâu,, nơi từng xuất nhiều lần trong mộng của chính là Tân Cương.

      Vì vậy, Viên Tử phát huy công lực làm phiền người và diễn thuyết khoa trương củ mình, thành công thuyết phục Tề Giai, Mạc Bảo Bối và Lộ Bán Hạ tham gia, cuối cùng bởi vì Ross và Lâm Thiên Vũ chịu cho , cho rằng quá nguy hiểm, vì vậy lại thêm bốn con lừa phái nam —— Hàn Kì, Cố Thiếu Thông, Lôi Lợi, Viên Bân.

      Tạm biệt Fuyun County về khu bảo tồn thiên nhiên Kanas, tất cả mọi người hoàn toàn bị rung động. Hoàng hôn dần dần buông xuống như vòng tròn vàng nhàng mờ dần, lúc trung giữa trời và đất kéo ra đường vòng cung dịu dàng cuối cùng; ráng màu đầy trời, khuếch tán ra. Tím, vàng, nâu hường đậm, màu sắc như gấm thuận thế bày ra theo hướng sa mạc xám trắng cùng với nhà truyền thống Mông Cổ xanh trắng, thiêng liêng ấm áp. Giành chú ý nhiều nhất đương nhiên vẫn là lạc đà đứng ngạo nghễ trong ánh hoàng hôn, ánh dương chiếu rọi. di<ễn đ<àn l>ê q>uý đ>ôn Đường cong nhấp nhô mà đầy đặn thân, ngay cả lông tơ lưng gù cũng sáng ngời chói mắt. nhận thấy được tiếng sập cửa răng rắc quấy nhiễu, lạc đà đầu đàn ngửa đầu hú tiếng dài, bầy lạc đà xếp thành hàng dài có thứ tự, bóng hình chảy dài trôi càng lúc càng xa trong ánh mặt trời. khắc đó, tất cả mệt nhọc đường đều hóa thành —— ngẩn người.

      Trong ánh trăng mờ có người vỗ vai Mạc Bảo Bối:

      - Ngoài cửa sổ, nhìn mau!

      Viên Tử nằm cửa sổ xe nhìn ra ngoài, mặt là biểu cảm thể tưởng tượng nổi.

      Lôi lợi cũng nhìn thấy trước mắt cảnh sắc rung động này, lập tức dừng xe lại, mọi người ra khỏi xe, nhìn giữa trời.

      đường chân trời tựa như dán giấy, dán vòng tròn màu vàng hồng nở nang, đó là ánh trời chiều. Nhưng ở phía bên kia trời, mặt trời màu cam chỉ vừa mới lặn đến nữa, mới nghe lần đầu lại tận mắt nhìn thấy —— sai, vòng tròn trăng rằm màu vàng hồng! Mùa vàng hồng rực rỡ y hệt như lửa đốt, thậm chí trằng rằm này còn được truyền thuyết thành "quỳnh lâu ngọc vũ, cao xử bất thắng hàn" (*), cũng lờ mờ phải nhiệt liệt lên. (muốn biết màu tác giả miêu tả vào gg hình ảnh seach hai chữ này 金红)
      (*) Quỳnh lâu ngọc vũ, cao xử bất thắng hàn: dịch ra là lầu quành nhà ngọc, cao lạnh lẽo. TG phải người TQ nên cũng chịu cách dùng từ của họ @@ chắc là có tích hay truyền thuyết gì đó, tra gg thấy đánh chịu.

      chớp mắt, tầm mắt theo bóng cây, triền núi bên ngoài cửa sổ được ánh trăng chiếu sáng lúc ngang qua. Trăng đến đâu, vòng màu vàng hồng liền chiếu rọi đến đó, tâm tình và bầu trời đêm trong cùng nháy mắt ấm áp. Dần dần trăng cao. Màu vàng hồng nhạt trở thành vàng ; cao, ánh sáng vàng tươi chiếu sáng; cao, rốt cuộc ở giữa trời, trăng định dạng thành màu xanh trắng mọi người quen thuộc.

      Ánh trăng sáng chói: chưa từng cảm nhận rung động.

      Giờ khắc này, lòng của mọi người đều bị rung động.

      Cảnh đẹp như thế làm sao khiến người say mê.

      - Mệt mỏi nữa cũng đáng. - Mạc Bảo Bối lầm bầm.

      Những người khác lặng lẽ gật đầu theo.

      cuộc du lịch kết thúc, tất cả mọi người mệt mỏi chịu được, tuy nhiên vẫn nhớ nhung thôi.

      đường trở về, bọn họ lựa chọn con đường hoang vắng ít người hơn chứ phải trở về theo đường cũ, bởi vì cách này có thể để bọn họ thấy nhiều cảnh đẹp khác hơn. Trạm cuối cùng này chính là thành phố ma Fengdu, sau lần này bọn họ phải nhanh hơn, chạy thẳng tới quốc lộ thành phố X.

      Vào kỷ băng hà xa xôi hơn triệu năm trước, nơi này là
      [​IMG]

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 30:
      Edit: Tóc gió

      Người tới cả người nguỵ trang quân trang, da ngăm đen dưới đêm tối chỉ còn lại đôi mắt và hàm răng.

      hai lời, người nọ khiêng Mạc Bảo Bối lên.

      - Á á á. . . . . . sắc lang, cứu mạng, có ai . . . . . . - Mạc Bảo Bối sớm còn hơi sức phản kháng, chỉ có thể vừa quyền đấm cước đá bả vai kẻ địch, vừa lớn tiếng la lên, có điều chỉ thét lên nửa bị người nọ đánh con dao vào cổ ngất xỉu.

      Trong bóng tối, đám người Hàn Kì nhanh chóng chạy tới chỗ phát ra thanh.

      Tề Giai cao nhìn thấy đám Hàn Kì rồi mới yên tâm mà ra ngoài tụ hợp lại với Hàn Kì và Viên Bân.

      Bởi vì dẫn theo hai nữ sinh, để ngừa đường có nhỡ, Cố Thiếu Thông và Lôi Lợi dưa hai nữ sinh ra ngoài trước tiên.

      - , hướng quốc lộ 217, bọn họ muốn Ahrle, đó là đường phải qua. - Tề Giai dùng tốc độ nhanh nhất hết. núp ở phía có ai phát , cộng thêm ở vị trí thuận gió, cho nên sau khi Mạc Bảo Bối bị đánh ngất xỉu, toàn bộ mọi chuyện những người đó chút kiêng kỵ lọt vào tai .

      Tề Giai biết được nhóm Lôi Lợi an toàn, những người đó trở về lục soát thành phố ma, thu hoạch được gì thể làm gì khác hơn là rời . Nhưng cảm thấy mình Mạc Bảo Bối xuất rất là quỷ dị, liền quyết định mang theo cùng rời khỏi.

      - Yên tâm, nghe giọng điệu bọn hình như là chuyện gì đó quan trọng, bọn họ thể xác định Bảo Bối có phải mình hay , cho nên tạm thời cậu ấy an toàn. Chưa tìm ra được chúng ta ở đằng sau, bọn họ dám hành động thiếu suy nghĩ. - Hàn Kì an ủi cảm xúc Tề Giai.

      Bởi vì người đó là Mạc Bảo Bối, bởi vì người đó là ggười bạn quan trọng nhất, cho nên lúc này Tề Giai lý trí tĩnh táo hơn nữa cũng có chút lo lắng sợ hãi.

      Chạy như bay đường cao tốc, hai bên đường là mênh mông bát ngát sa mạc hoang vu. Dưới trời mù khói, gò đất gò đồi địa chất kỳ lạ đếm hết lui về phía sau dần dần biến mất, bọn họ rời khỏi thành phố ma rồi.

      xác định đó là những người nào, Tề Giai gửi tất cả ghi cho Hàn Kì đồng thời cũng gửi cho Ross.

      Ngay lúc này Mạc Trường Thắng du ngoạn, Tề Giai muốn làm cho bọn họ lo lắng, cho nên chỉ gửi tin tức cho Ross.

      tại, trước khi máy bay đến Tân Cương, Ross bình tĩnh phân tích tất cả tài liệu và số liệu.

      Bởi vì số lượng quân hỏa bị mất, tổ trọng án cùng bộ quốc phòng những bên có liên quan hợp tác thành nhóm, mà số lượng quân hỏa này vốn dĩ phải vận chuyển đến quốc gia Ross, lúc này mất, Ross liền tham dự vụ án quan trọng này.

      Khi lấy được tin tức tổ chức trộm quân hỏa này lẻn vào Tân Cương, Ross cũng rất lo lắng nhóm Mạc Bảo Bối có đụng phải hay , ngở vừa mới tham gia hội nghị tác chiến xong nhận được ghi Tề Giai gửi tới.

      Trước tiên, Ross liên lạc máy bay quân dụng, bay thẳng đến Tân Cương.

      Cả đêm qua, cả vùng đất bắt đầu sống lại giữa nắng.

      Suốt cả ngày, Mạc Bảo Bối nhìn núi xa chạy dài ngoài cửa xe, xinh đẹp tuyệt trần mà êm dịu.

      Đường lớn độc mà sạch , tựa như vĩnh viễn trông thấy đoạn cuối. Mạc Bảo Bối bị trói hai tay hai chân, miệng cũng bị băng dính dán kín có cách nào ra tiếng. bị ném ghế sau của xe. chỉ có thể nỗ lực ngẩng đầu lên nhìn quang cảnh phía ngoài, nhưng làm gì được.

      Để ngừa ngộ nhỡ, Mạc Bảo Bối tắt máy sau đó giấu điện thoại di động dưới lòng bàn chân, vậy nên may mắn bị lục soát đến. Đợi đến khi những người này buông lỏng, bây giờ Mạc Bảo Bối mới cố gắng ép cơ thể đến cực hạn, cong cơ thể lên, cả người giống như vòng tròn.

      Dùng ngón tay tháo dây giày ra, Mạc Bảo Bối mất thời gian giờ. Khả năng chịu đựng của cơ thể có hạn, qua mỗi năm phút đồng hồ nhất định phải buông lỏng lần, nhưng năm phút đồng hồ đối với quá ngắn ngủi, ở trong gian thu hẹp thế này, vốn dĩ chuyện rất đơn giản là cởi dây giày ra này, đổi lại bình thường chỉ cần mười giây đồng hồ là có thể làm được, thế nhưng lúc này lại dùng nhiều thời giờ vậy, d.i,ễn đ,à/n lê quý đ,,ôn bởi vì còn phải thời khắc đề phòng những người đằng trước tùy thời có thể quay lại nhìn.

      Lấy điện thoại di động ra sau đó mở máy, Mạc Bảo Bối buộc dây giày lại lần nữa, quay lại dáng vẻ lúc đầu của .

      Cả ngày ăn cơm cũng uống nước, làm xong ít chuyện này, Mạc Bảo Bối mệt mỏi đến hơi lả .

      Những người đó quá mạnh, tối ngày hôm qua đánh nhau khiến Mạc Bảo Bối chồng chất vết thương, khắp nơi người đều vẫn còn đau nhức. người mềm mại như , những thứ đau đớn người giống như trở thành chịu đựng tăng gấp bội, nếu như phải là kiên trì buông tha bất kỳ cơ hội nào, Mạc Bảo Bối sớm ngất .

      Nhìn Alhagi lên dày ven đường, nhắn, ngoan cường sinh trưởng, lại kéo về thực tế và hi vọng. Giờ phút này, cần nghỉ ngơi rồi, mà nghỉ ngơi là để sau chiến đấu.

      Lấy điện thoại di động giấu dưới mặt ghế xong, lúc này Mạc Bảo Bối mới dám buông [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :