1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã hoàng thất chuyên sủng tiểu tâm can mơ hồ - Phác Sóc _ Mê Ly

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 53: Vô tội phóng thích

      Edit: Du

      An Cẩn Dật lạnh lùng cong môi, từ trong túi áo đồng phục móc ra tấm thẻ vàng, vứt lên bàn trà, phát ra tiếng vang .

      "Tôi thay em ấy bồi thường."

      "Hành vi của em ấy tôi cũng cần họp mặt với chủ tịch trường học để quyết định xử phạt em ấy như thế nào." Lời của Hiệu trưởng đầy chính nghĩa.

      An Cẩn Dật duỗi lưng cái, tiếp tục phát huy khí thế mạnh mẽ của mình: "Trường học này có 70% cổ phần của công ty tôi, tôi miễn phạt miễn phạt."

      ". . ." Hiệu trưởng im lặng nghẹn họng.

      Kết quả, hiệu trưởng quyết đấu với An Cẩn Dật, An Cẩn Dật thể nghi ngờ là người thắng.

      Sau đó, Bạch Chỉ Ưu vô tội thả ra. . .

      An Cẩn Dật lôi kéo Bạch Chỉ Ưu toilet, lấy ra mấy tấm khăn giấy ướt rồi, sau đó nhàng lau bụi đen mặt của Bạch Chỉ Ưu.

      Mặc dù cuối cùng hiệu trưởng có trách tội xuống, nhưng Bạch Chỉ Ưu vẫn chịu được lương tâm khiển trách, khổ sở mà bĩu môi.

      "An Cẩn Dật, mắng em , như vậy trong lòng em có thể thoải mái hơn.”

      cẩn thận lau mặt cho Bạch Chỉ Ưu, An Cẩn Dật khẽ cười, dịu dàng : " mắng em, em còn có thể ở bên cạnh , với là chuyện tốt nhất rồi, mới nhẫn tâm mắng em."

      " như vậy chiều hư em." Bạch Chỉ Ưu vừa bực mình vừa buồn cười.

      Cuối cùng khuôn mặt của Bạch Chỉ Ưu khôi phục trắng nõn như lúc đầu, An Cẩn Dật lấy mặt cọ cọ vào khuôn mặt của , động tác nhàng dịu dàng, cưng chiều ràng như vậy.

      "Vậy chiều hư luôn, rất vui lòng."

      ". . ." Được rồi. Bạch Chỉ Ưu thừa nhận, đời này hạnh phúc lớn nhất của chính là được người đàn ông này cưng chiều như vậy.

      --- ------ ------ ------ ------ -------
      Chương 54: Mùi vị của nước mưa

      Edit: Du

      Lúc tan học đột nhiên trời đổ cơn mưa to, An Cẩn Dật và Bạch Chỉ Ưu đứng ở cửa trường học tránh mưa chờ người chạy xe ra.

      Bạch Chỉ Ưu bị An Cẩn Dật kéo, đầu tựa ở trước ngực của .

      Đột nhiên, Bạch Chỉ Ưu duỗi ra tay, lòng bàn tay mở ra hướng lên , đón những hạt mưa rơi xuống từ phía .

      "Àizzz, bảo bối em làm gì đó, như vậy rất dễ làm ướt quần áo đấy." An Cẩn Dật vội vàng kéo tay của về, chà xát trong lòng bàn tay của mình.

      "Ay nha, có chuyện gì đâu..., sao lải nhải dài dòng như ông cụ non vậy." Bạch Chỉ Ưu che miệng cười trộm, sau đó lại duỗi hai cánh tay đón mưa, ánh mắt thâm thúy như nhớ lại cái gì, chậm rãi : "Trước kia lúc em còn ở nhi viện, có đôi khi nghịch ngợm, gây chuyện, viện trưởng phạt em đứng ngoài hành lang, cho em ăn cơm, lúc em khát nước hay đối bụng, lấy tay hứng nước mưa để uống, sau đó cảm thấy mùi vị của nước mưa ngọt, tin thử xem."

      Hai cánh tay của Bạch Chỉ Ưu cẩn thận hứng nước mưa, nâng lên đưa vào bên miệng An Cẩn Dật.

      An Cẩn Dật nhìn Bạch Chỉ Ưu, sau đó cúi đầu chậm rãi hút nước mưa trong tay .

      Bạch Chỉ Ưu lắc lắc tay, kích động hỏi: "Như thế nào? Mùi vị tệ chứ?"

      An Cẩn Dật hé mắt, cười gật đầu, "Rất ngọt uống rất ngon."

      Câu đầu tiên chọc cho Bạch Chỉ Ưu cười rồi, vui vẻ giống như đứa bé.

      Nhìn Bạch Chỉ Ưu cười đến đôi má đỏ rực, An Cẩn Dật nhịn được cúi đầu muốn hôn .

      "Chị dâu! Chị dâu!" An Xảo Yên đúng lúc phá vỡ cảnh thân mật của hai người.

      Sắc mặt củaAn Cẩn Dật có chút đen, ràng rất khó chịu bị cắt ngang.

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ---
      Chương 55: Mưa tẩy lễ

      Edit: Du

      "Hihi, Xảo Yên." Bạch Chỉ Ưu và An Xảo Yên vô cùng thân thiện chào hỏi nhau, từ trong đáy lòng rất thích nữ sinh tự nhiên hào phóng như vậy.

      Sau khi thấy Y Thịnh theo phía sau An Xảo Yên, Bạch Chỉ Ưu nhìn gật đầu, Y Thịnh cũng cười chào .

      "Chị dâu, hai người đứng ở chỗ này làm gì vậy?” An Xảo Yên bỏ qua khuôn mặt đen thui của An Cẩn Dật, chỉ lo chuyện với Bạch Chỉ Ưu.

      "Bên ngoài mưa lớn, chúng tôi mang theo dù, đành phải chờ người chạy xe ra." Bạch Chỉ Ưu bất đắc dĩ giải thích .

      "Ha ha, em muốn dùng dù che mưa." An Xảo Yên tùy tiện cười, sau đó nháy mắt với Bạch Chỉ Ưu mấy cái, cả người chạy vào trong mưa, nhận lấy cơn mưa lớn tẩy lễ.

      Thấy An Xảo Yên cười vui vẻ trong mua, còn tự do tự tại xoay quanh, Bạch Chỉ Ưu nhịn được hâm mộ : "Xảo Yên như tiên nữ nhiễm khói lửa nhân gian, luôn thoải mái vui vẻ tươi cười."

      An Cẩn Dật cúi đầu cắn vành tai của Bạch Chỉ Ưu, : "Em mới là thiên sứ dính bụi bẩn trần gian, ngàn vạn lần đừng lẫn lộn chỗ với nhóc kia, học nó nổi điên trong mưa."

      Bạch Chỉ Ưu im lặng, mặc dù rất hâm mộ, nhưng tự nhận mình có phần cam đảm kia.

      "Theo tôi nghĩ, em nên học theo Yên nhi, là người bình thường rồi. Tôi trước, miễn cho đợi lát nữa em ấy chạy trong mưa mà phải ngã bệnh." Y Thịnh bất đắc dĩ , sau đó chạy vào trong mưa, ôm lấy An Xảo Yên 'Nổi điên', cường ngạnh ôm , bảo vệ trong ngực về phía bãi đỗ xe.

      "Oa.. Y Thịnh rất đau Xảo Yên." Nhìn hai người gắn bó trong mưa, Bạch Chỉ Ưu nhịn được hạnh phúc cảm thán.

      "È hèm?" An Cẩn Dật khó chịu hừ lạnh, lời này thích nghe chút nào.

      Chương 56

      Bạch Chỉ Ưu vội vàng nhón chân lên, ôm cổ của , cười nịnh nọt: "Đương nhiên! ta cưng chiều kiêng nể gì cũng kém hơn ."

      "Cài này còn được." An Cẩn Dật cắn mũi Bạch Chỉ Ưu, thấy xe tới: " thôi, xe đến, chúng ta về nhà."

      Sau khi về đến nhà, An Cẩn Dật và Bạch Chỉ Ưu hai người tranh thủ tắm rửa, để tránh cảm lạnh, dĩ nhiên bọn họ phải cùng nhau tắm, ngôi nhà lớn như vậy, chẳng lẽ lại chỉ có phòng tắm?

      Lúc Bạch Chỉ Ưu tắm rửa xong, nhìn thấy An Cẩn Dật gọi điện thoại.

      "Ừ, được, gặp lại sau." An Cẩn Dật cúp điện thoại, vẫy tay về phía Bạch Chỉ Ưu.

      " chuyện với ai vậy?" Bạch Chỉ Ưu qua, ngồi ở bên cạnh An Cẩn Dật.

      " Trường học mới gọi tới thông báo, bảo ngày mai có thể mưa to, cho nên ngày mai toàn trường được nghỉ ngày." An Cẩn Dật để điện thoại di động xuống, cả người nằm lỳ ở giường, lười biếng : "Vợ ơi, tới đây mát xa giúp chồng chút"

      Bạch Chỉ Ưu nghe lời gật đầu, sau khi bò lên giường, quỳ gối bên người An Cẩn Dật, duỗi ra hai móng vuốt có lwujc công kich đặt ở bờ vai An Cẩn Dật, bóp bóp.

      "Bảo bối, em có thể nặng tay thêm chút ?" An Cẩn Dật giọng đề nghị.

      Bạch Chỉ Ưu tăng thêm lực, tiếp tục bóp.

      Nhưng chỉ lát sau, An Cẩn Dật lại oán trách, "Vợ ơi, kỳ còn cường tráng hơn trong tưởng tượng của em, cho nên em có thể mạnh thêm chút nữa ."

      Nghe xong An Cẩn Dật , Bạch Chỉ Ưu nhịn được liếc mắt xem thường, sử dụng hết sức lực bình sinh, liều mạng bóp...a bóp...

      Nhưng An Cẩn Dật ràng cảm thấy sức lực như vậy chỉ đủ để gãi ngứa "Vợ ơi, có phải em mệt mỏi, nên có sức hay ?"

      --- ------ ------ ------ --------
      Chương 57:

      Bạch Chỉ Ưu nổi giận rồi, đứng thẳng người lên, giơ chân lên hung hăng đạp cái lên lưng An Cẩn Dật.

      "Khụ, khụ, khụ." An Cẩn Dật bị sặc.

      Bạch Chỉ Ưu thở hổn hển xuống giường, muốn ra cửa, An Cẩn Dật vội nhảy dựng lên, ôm cổ .

      "Vợ ơi,em muốn đâu?" An Cẩn Dật cười nịnh nọt, trấn an hôn lên má Bạch Chỉ Ưu.

      Bạch Chỉ Ưu giãy giụa, lại tránh thoát được ngực của , tức giận : "Em kêu nào đó lại đấm bóp cho , hừ.."

      "Đừng giận mà, nếu cho em hôn cái?" xong, An Cẩn Dật làm bộ để sát mặt vào Bạch Chỉ Ưu.

      "Đáng ghét, tránh ra." Bạch Chỉ Ưu xoay mặt qua bên.

      "Nóng tinh như vậy? Được rồi để chồng giúp em hạ hỏa nhe" An Cẩn Dật chút do dự xoay mặt qua, hôn lên môi , chậm rãi biến thành chiếm hữu, ngậm lấy môi của , đầu lưỡi đưa vào trong miệng lôi kéo Bạch Chỉ Ưu.

      An Cẩn Dật mạnh mẽ hôn cảm giác như muốn nuốt xuống tức giận của Bạch Chỉ Ưu vào bụng mình.

      Hai gò má Bạch Chỉ Ưu dần dần đỏ, hơi thở bất ổn, An Cẩn Dật mới buông ra, trêu chọc : "Bảo bối, hết nóng chưa"

      "Vô lại." Bạch Chỉ Ưu đỏ mặt, thấp giọng mắng câu.

      "Ồ? Còn tức giận hả? Xem ra đủ cố gắng, vậy lại hôn lần nữa.'' An Cẩn Dật làm bộ muốn hôn Bạch Chỉ Ưu.

      Bạch Chỉ Ưu vội trốn, vừa thẹn vừa xấu hổ : " cần, em tha thứ cho , sợ rồi"

      An Cẩn Dật cười đen tối, gian kế thực được rồi.

      Khi Bạch Chỉ Ưu tỉnh lại, theo bản năng sờ lên vị trí bên cạnh, trống rỗng, có điều độ ấm vẫn chưa hoàn toàn tản , còn có chút ấm áp, hẳn là rời giường lâu.

      --- ------ -----
      Chương 58.

      Bạch Chỉ Ưu nhìn trời ngoài cửa sổ, quả nhiên vẫn còn mưa to, bầu trời đầy mây đen, dường như có xu thế áp xuống, sắc trời như sáu giờ tối, nhưng bây giờ là tám giờ sáng, trận mưa này quả .

      Bạch Chỉ Ưu lấy ra điện thoại di động, sau đó mơ màng nhắm nửa con mắt, thuần thục bấm số điện thoại của người kia.

      "Alo, bảo bối, rời giường" Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng dịu dàng của An Cẩn Dật, sáng sớm mưa to gió lớn này lại có vẻ yên tĩnh.

      "Ừ, đâu?" Bạch Chỉ Ưu mơ màng nghe máy, giọng còn chưa tỉnh táo.

      Trong phòng bếp An Cẩn Dật kẹp di động ở giữa bả vai và đôi má, tay còn ngừng bận việc, vẻ cung chiều mặt rất ràng.

      Ba bữa cơm của Bạch Chỉ Ưu, luôn tự mình nấu.
      ,
      Nghe được An Cẩn Dật quan tâm chính mình như vậy, Bạch Chỉ Ưu thẹn thùng cười, vẻ mặt hạnh phúc.

      "Chồng ơi, tốt với em, em chờ tặng quà của ." Bạch Chỉ Ưu vui vẻ, trốn ở trong chăn giọng điện thoại.

      " rất mong đợi." An Cẩn Dật xong, cúp máy.

      Chỉ lát sau, bữa sáng làm xong, An Cẩn Dật bưng chén đĩa đưa đến trong phòng.

      "Oa, chồng ơi, quá đẹp trai." Bạch Chỉ Ưu vội vàng lấy điện thoại ra, " được cử động, em chụp cho tấm."

      An Cẩn Dật ngoan ngoãn đứng nhúc nhích, Bạch Chỉ Ưu cảm thấy mỹ mãn chụp ảnh, đăng lên Twitter viết: Đây là chồng nhất của tôi, còn chuẩn bị bữa sáng, tạp dề màu hồng phấn tỏ vẻ đàn ông càng tốt hơn nữa." sau đó còn kèm theo biểu lộ cười ha ha.

      --- ------ ------ ------ ---------

      Chương 59: Người đâu?

      Edit: ღDuღ_d.d.l.q.d

      "Ông xã, tới đây tới đây!" Bạch Chỉ Ưu thần bí vẫy tay về phía .

      An Cẩn Dật tò mò tới, chỉ thấy Bạch Chỉ Ưu nhanh chóng hôn lên môi [​IMG]

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :