1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã hoàng thất chuyên sủng tiểu tâm can mơ hồ - Phác Sóc _ Mê Ly

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 34: [2]

      Edit: Du

      An Cẩn Dật tiếp tục thoa thuốc, trong lúc da thịt tiếp xúc với nhau, làm cho da mặt mỏng Bạch Chỉ Ưu xấu hổ đến mức não cũng nóng lên.

      ràng người ấy thoa thuốc mát lạnh, nhưng sao cảm thấy cả người nóng lên, nóng.

      Bạch Chỉ Ưu nằm sấp căn bản nhìn tới vẻ mặt của An Cẩn Dật, lúc này hồ ly bụng dạ đen tối cười vô cùng tà ác, ngón tay đặt ở lưng Bạch Chỉ Ưu cố ý mập mờ vuốt ve, thấy thân thể Bạch Chỉ Ưu run run, còn có nổi da gà.

      Chậc, đứa đáng thương, bị hồ ly to lớn ngậm vào trong miệng cũng biết.

      Ngón tay thon dài của An Cẩn Dật lần rồi lần mơn trớn da thịt boáng loáng kia, cảm xúc đó làm lưu luyến muốn rút tay về.

      Lưu luyến đến ngay cả Bạch Chỉ Ưu cũng cảm thấy An Cẩn Dật thoa thuốc lâu đến có chút quá phận, cuối cùng nhịn được mở miệng hỏi: "An Cẩn Dật, có phải thoa thuốc lâu quá hay ?"

      Người nào đó bình tĩnh mà thu tay lại, vẫn mạnh miệng, bình tĩnh , "Sau lưng của em rất nghiêm trọng, cho nên phải thoa thuốc đều ."

      dối chớp mắt, mặt đỏ tim đập nhanh.

      "Được rồi, em ngủ ở phòng lát, thư phòng, chờ trở lại cùng ngủ với em." An Cẩn Dật dặn dò, liền khỏi phòng.

      Bạch Chỉ Ưu ôm gối, nằm ở giường to có thể ngủ được mười người của An Cẩn Dật lăn quan lăn lại, trong lòng còn thầm hừ : ràng An Cẩn Dật ngủ giường lớn còn mềm như vậy, để cho ngủ giường! ... Ách, có vẻ cũng tệ, nhưng có giường thoải mái như vậy!

      Tiến vào thư phòng khuôn mặt của An Cẩn Dật lạnh băng, đâu còn vẻ mặt ấm áp đùa giỡn với Bạch Chỉ Ưu!

      Trong thư phòng còn có đám người mặc âu phục màu đen, thấy An Cẩn Dật tới, toàn bộ chỉnh tề cúi đầu chín mươi độ, kính trọng kêu lên: "Điện hạ!"

      "Hừ." An Cẩn Dật hừ lạnh tiếng, đến ghế xoay bên cạnh ngồi xuống, ngón tay có tiết tấu gõ mặt bàn,bầu khí nghiêm túc giống như chờ đợi tuyên án tử vong, người đàn ông mặc âu phục đứng ở bên, trán đổ mồ hôi lạnh.

      --- ------ ------ ------ ------ ------ -------

      Chương 35: [3]

      Edit: Du

      Qua lâu, An Cẩn Dật mới mở miệng chuyện, giọng của lành lạnh như đao phong, dường như có thể bóp nát trái tim người!

      " phải khu vực phía sau núi sớm kêu mấy người xử lý sao? Vì sao còn có rắn độc xuất ?"

      Tất cả mọi người thở mạnh cũng dám, chỉ là vẻ mặt càng cung kính, đầu rủ xuống thấp hơn.

      "Có phải mấy người muốn hại chết vị hôn thê của tôi? Hoặc là , kỳ muốn để tôi chết, phải hả?"

      Dứt lời, bàn tay An Cẩn Dật hung hăng đập mạnh mặt bàn, phát ra thanh nặng nề: "Ầm."

      "Phù phù" tiếng, mấy người đàn ông mặc âu phục nam đồng loạt quỳ xuống, giọng nghiêm túc: "Làm việc bất lực, xin điện hạ xử tội!"

      "Nếu như vị hôn thê của tôi có chuyện, mạng của mấy người đền tội được sao! Cút ra ngoài cho tôi!" Phẫn nộ quát tiếng, người đàn ông mặc âu phục vội vàng rời khỏi thư phòng.

      An Cẩn Dật có trách tội họ vì biết bọn họ vẫn luôn tận tâm tận lực làm việc cho mình, lần này sơ sẩy cũng chỉ cho cảnh cáo mà thôi. Bắt họ chết, cũng phải biện pháp khiến người thuần phục.

      Ở thư phòng ngốc lát, An Cẩn Dật mới trở về phòng.

      Mở cửa, trong phòng có người, giây sau liền
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 38: Cầu hôn

      Edit: ღDuღ

      đến bên cạnh bờ hồ, sóng mặt hồ đầy ánh sáng lăn tăn, vì có những ánh đèn nê ong chiếu vào.

      An Cẩn Dật lấy ra sơi dây thường đỏ từ cây sắt, với Bạch Chỉ Ưu: “Em lấy dây cột vào lưng."

      Sau khi cột chắc, An Cẩn Dật ôm cổ Bạch Chỉ Ưu, kéo vào trong ngực, lúc mọi người phía dưới trừng mắt nhìn giọng bên tai , thân mật hỏi: "Sợ cao ?"

      Bạch Chỉ Ưu ngẩng đầu lên, ngọt ngào cười, " sợ, chỉ cần có bên cạnh, ở đâu em cũng sợ!"

      An Cẩn Dật nghe Bạch Chỉ Ưu làm cho mở cờ trong bụng, cưng chiều khẽ cắn mũi của cái, "Chúng ta lên đường thôi!"

      Vừa mới xong, dây thừng trói chặt bọn họ bắt đầu kéo lên cao, hơn nữa bắt đầu nhanh chậm di chuyển về phía hồ nước.

      Bên hồ gió to, thổi tung làn váy và cả mái tóc dài của Bạch Chỉ Ưu.

      Khi dây thừng di chuyển đến trong mặt nước, dừng lại.

      "Ồh? Sao ngừng lại rồi?" Bạch Chỉ Ưu kỳ quái hỏi, "Có phải bị trục trặc hay ?"

      " phải, em hôn cái cho em biết chuyện gì xảy ra." An Cẩn Dật thần bí cười, tranh thủ kiếm chút lợi.

      "Sao .." Bạch Chỉ Ưu buồn bực.

      " hôn em vẫn bị treo ở chỗ này."

      Đổ mồ hôi, được rồi, Bạch Chỉ Ưu chỉ là con cừu non sao đấu lại An Cẩn Dật.

      Nghe lời đưa mặt tới gần mặt An Cẩn Dật, hôn cái gò má của !

      Ngay trong nháy mắt này! Mặt hồ tỏa sáng! Bảy màu cầu vòng phừng sáng.

      Ngọn đèn đẹp đẽ chiếu sáng vẻ mặt cưng chiều của An Cẩn Dật, vẻ mặt Bạch Chỉ Ưu kinh ngạc, trong bầu trời đêm ánh sao sáng là chiếu sáng hạnh phúc tình của đôi bích nhân trung.

      "Bảo bối, nhìn phía dưới."

      Nghe An Cẩn Dật , Bạch Chỉ Ưu lập tức nhìn xuống, thấy được màn làm cho kinh ngạc nên lời.

      Từ ngọn đèn dưới đáy hồ chiếu lên, mấy chữ mặt hồ làm cho người ta hâm mộ cỡ nào: Bảo bối! Gả cho !

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ -------

      Chương 39: sủng em cả đời

      Edit: ღDuღ


      Mấy chữ này lóe sáng màu sắc khác nhau, mang theo ma lực kỳ diệu.

      "Bảo bối, thích ?" Giọng của An Cẩn Dật dịu dàng mang theo cưng chiều vang lên ở bên tai Bạch Chỉ Ưu.

      Bạch Chỉ Ưu kích động ra lời, bàn tay gắt gao che miệng.

      ra những gì với An Cẩn Dật, đều để ở trong lòng, nhi, vô cùng khát vọng được bảo hộ, khát vọng , trong thời khắc này, rốt cuộc danh chính ngôn thuận có gia đình!

      "Bảo bối, em nhìn bầu trời chút!”

      Bạch Chỉ Ưu ngẩng đầu, thấy bầu trời đầy sao, đỉnh đầu của họ có ngôi sao chợt vô cùng sáng!

      "Đẹp quá!" Bạch Chỉ Ưu nhịn được cảm thán .

      " hái xuống làm nhẫn cho em được ?"

      "Sao?"

      Bạch Chỉ Ưu hiểu An Cẩn Dật gì, chỉ thấy tay của duỗi về phía bầu trời đêm, trong nháy mắt ngôi sao sáng lóe lên thấy nữa! Mà tay An Cẩn Dật lại có thêm chiếc nhẫn, vô cùng giống với ngôi sao sáng bầu trời! Hình dạng giống nhau! Lấp lánh giống nhau!

      cười ôm chặt Bạch Chỉ Ưu vào trong ngực, mập mờ phun khí bên tai : "Vị hôn thê đáng của , gả cho , sủng em cả đời."

      Giọng của An Cẩn Dật chân
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 42: [10]

      Edit: ღDuღ

      "Đùi gà, Hamburg thêm cọng khoai tây." Đột nhiên Bạch Chỉ Ưu mớ mấy đồ ăn vặt, miệng chu ra ngậm lại, nước miếng cũng muốn chảy ra.

      " ham ăn." An Cẩn Dật cười , nhéo lên mũi khéo léo của Bạch Chỉ Ưu, đầu óc chuyển cái, nghĩ tới việc.

      tới gần bên tai Bạch Chỉ Ưu, giọng hỏi: "Bảo bối, em , em thích nhất là ai?"

      Trong lòng An Cẩn Dật đầy vui mừng chờ câu trả lời của Bạch Chỉ Ưu.

      Nhưng ngờ...

      "Em thích, em thích tiểu Đô." ngủ say Bạch Chỉ Ưu thành đủ tàn nhẫn, chậc chậc chậc.

      Tươi cười mặt của An Cẩn Dật cứng đờ, sắc mặt thay đổi, trở nên vô cùng đen.

      đè nén tức giận, tỉnh táo hỏi: "Tiểu Đô là ai?"

      "Tiểu Đô chính là Đoremon, đồ ngốc." Bạch Chỉ Ưu cắn cắn ngón tay.

      Trán của An Cẩn Dật đầy vạch đen, thể tìm nhân vật hư cấu để tính sổ!

      An Cẩn Dật chán nản, muốn bắt Bạch Chỉ Ưu lại đánh đòn! Có điều vẫn đành lòng, đây là thịt trong lòng .

      Vì vậy tiếp tục tìm chuyện vui, phòng tắm.

      Lúc ra, Bạch Chỉ Ưu vừa vặn tỉnh lại, ngồi ở giường dụi mắt.

      "Bảo bối! Sáng sớm tốt lành." An Cẩn Dật cầm áo khoác, khoác vai Bạch Chỉ Ưu.

      "Sáng tốt lành." Bạch Chỉ Ưu còn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, sững sờ gật đầu, quay đầu nhìn quần áo người An Cẩn Dật, phát ngốc lát, mới hiểu hỏi: "Quần áo của ... Là đồng phục?"

      An Cẩn Dật mặc bộ đồng phục màu xanh đậm, bên trong là áo sơmi màu trắng.

      "Ừ, rất lâu trường học." An Cẩn Dật gật đầu, xoa khuôn mặt Bạch Chỉ Ưu, ôn nhu hỏi: "Em muốn học với ?"

      Bạch Chỉ Ưu hưng phấn gật đầu, thiếu chút nữa nhảy dựng lên, vội vàng gật đầu.

      "Được , vậy lấy cho em bộ đồng phục, em đáng răng rửa mặt trước ."

      "Tuân mệnh!" Bạch Chỉ Ưu nghịch ngợm cúi chào, sau đó xông thẳng vào phòng tắm.

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ---
      Chương 43:
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Giới thiệu vắn tắt:

      Nhân vật: An Xảo Yên

      Giới tính: Nữ

      Thân cao: 163cm

      Tính cách: Tùy tiện, theo cách của An Cẩn Dật người con lỗ mãng.

      thích: Chuyện xấu chỗ nào ở đâu cũng biết, ví dụ như uống rượu đánh nhau gây chuyện thô tục đánh bài bạc.

      Thân phận bối cảnh: em họ của An Cẩn Dật, công chúa hoàng thất.

      Miêu tả: đôi mắt to sáng ngời có thần, mày lá liễu, gần mũi xinh xắn có nốt ruồi son, cười sáng lạn lộ ra hàm răng trắng sáng.

      Nhân vật: Y Thịnh

      Giới tính: phải con !

      Thân cao: 188cm

      Tính cách: Ôn nhu, ấm áp, cởi mở, làm việc cẩn thận.

      thích: Hiền hoà đẹp trai cái gì cũng thích.

      Thân phận bối cảnh: bạn trai An Xảo Yên, em tốt với An Cẩn Dật, quý tộc hoàng thất.

      Miêu tả: khuôn mặt trắng trẻo, đôi mắt đào hoa điện lực mười phần, con ngươi đen như mực có làm cho người ta thể bỏ qua, môi khêu gợi môi chỉ tùy ý cong lên, đường cong làm cho người ta muốn hôn lên!

      --- ------ ------ ------ ------ --------
      Chương 45: [13]

      Edit: ღDuღ

      "À." Bạch Chỉ Ưu chất phác gật đầu, để tỏ lòng lễ phép, cũng câm chặt tay An Xảo Yên, tò mò hỏi: "Chị là Bạch Chỉ Ưu, nhưng sao em gọi chị là chị dâu?"

      An Xảo Yên nghiêng đầu, nhìn thoáng qua An Cẩn Dật, dùng ngón tay chỉ , "Bởi vì em là em họ của ấy! Chị là vợ ấy, vì vậy em kêu chị là chị dâu, hắc hắc!"

      Bạch Chỉ Ưu bó tay, vẻ mặt u oán nhìn An Cẩn Dật, lên án hỏi: "Sao với em, người em họ, hại em thất lễ."

      Vẻ mặt An Cẩn Dật cười tủm tỉm, nhàng nhéo cằm của Bạch Chỉ Ưu, " thế giới này em chỉ cần biết người là đủ rồi."

      "Này, họ! đừng keo kiệt và bá đạo như vậy chứ!" Vẻ mặt An Xảo Yên thở phì phì, tay chống nạnh trừng mắt An Cẩn Dật.

      "Dã nha đầu, cảnh cáo em đừng làm hư vợ !" An Cẩn Dật khinh thường nhíu lông mày.

      Bạch Chỉ Ưu rất nhanh hiểu , hai em họ có quan hệ đối nghịch .

      "Sao! như em là người con xấu xa vậy!" An Xảo Yên tay kéo Bạch Chỉ Ưu, vừa hung dữ trừng mắt An Cẩn Dật.

      "Ngoại trừ hút thuốc, em uống rượu đánh nhau đánh bạc thích gây chuyện có lễ phép, mọi thứ tinh thông, như vậy còn phải người con tốt sao?" An Cẩn Dật bình tĩnh tự nhiên lôi ra tính xấu của em họ.

      "Này, người em, cậu cứ đè bẹp vợ bạn mình như vậy hả !" biết khi nào, từ đâu ra nam sinh, quyền đánh vào lồng ngực An Cẩn Dật, lời mặc dù mang theo trách cứ, nhưng giọng vẫn rất ôn hòa.

      Bạch Chỉ Ưu đối mặt với dáng người 188cm, thể ngẩng đầu đáng giá chút.

      Khuôn mặt trắng nõn, đôi mắt hoa đào điện lực mười phần, con ngươi đen như mực làm cho người ta thể bỏ qua khôn khéo trong đó, bờ môi khêu gợi tùy ý khẽ cong, đường cong làm cho người khác muốn hôn lên!

      Lúc này, Bạch Chỉ Ưu thấy An Cẩn Dật cũng đánh xuống quyền vai đẹp trai, khách khí : "Chỉ có cậu xem dã nha đầu này là bảo bối."

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---

      Chương 46: [14]

      Edit: ღDuღ

      đẹp trai cởi mở cười ra tiếng, nhìn Bạch Chỉ Ưu, trêu chọc An Cẩn Dật : "Cậu cũng chỉ xem người làm bảo bối mà thôi."

      Bạch Chỉ Ưu biết mình, nhịn được cúi đầu xuống, mặt lặng lẽ đỏ lên.

      Lúc này đôi tay trắng nõn đưa đến trước mắt Bạch Chỉ Ưu, Bạch Chỉ Ưu nghe người đẹp trai đó chuyện: "Xin chào chị dâu, sau này em là em rể chị rồi, em là Y Thịnh."

      Bạch Chỉ Ưu rất nhanh sửa sang tin tức trong đầu lại: Y Thịnh là bạn trai An Xảo Yên hoặc chính xác là chồng!

      "Xin chào! Tôi là Bạch Chỉ Ưu." Bạch Chỉ Ưu lần nữa lễ phép nắm tay, trong lòng có chút xấu hổ, quả nhiên người của hoàng thất đều có giáo dục và cẩn thận.

      "Chị dâu! Chị phải thay em giáo huấn họ chút, ràng xấu em họ mình như vậy!" An Xảo Yên nhất quyết buông tha quấn quít Bạch Chỉ Ưu, muốn kéo về phía mình!

      Bạch Chỉ Ưu chỉ khéo léo cười cười, vô cùng lý trí trả lời: "Dám bêu xấu quan hệ của hai người rất tốt, sợ sau khi xấu đối phương tức giận."

      Bạch Chỉ Ưu làm cho ba người ở đây sững sờ, Y Thịnh khỏi thay đổi cách nhìn về Bạch Chỉ Ưu, thoạt nhìn ngây thơ này cũng ngốc, vẫn biết cách chuyện!

      An Cẩn Dật và An Xảo Yên bị đâm trúng tâm tư, càng thêm biết giải thích sao.

      Hai người này từ náo đến lớn, bêu xấu nhau là hình thức ở chung của họ, khi có kẻ địch xuất , hai người thành chiến hữu tốt nhất!

      "Bảo bối của , lúc nào em trở nên biết chuyện như vậy." An Cẩn Dật vừa ôm Bạch Chỉ Ưu, hai người về phía lầu dạy học.

      "Hic, em đào góc tường thất bại." An Xảo Yên ủ rũ.

      Y Thịnh ôm An Xảo Yên từ phía sau lưng, thân mật bên tai : " hiểu nổi sao em nhất định phải đối nghịch, ràng ngay cả Bạch Chỉ Ưu cũng nhìn ra, em hai người rất tốt."
      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ -----
      Chương 47: [15]

      Edit: ღDuღ

      Nghe vậy, An Xảo Yên bất mãn, lấy cùi chỏ hung hăng đụng phần bụng Y Thịnh cái, oán giận : "Tên hồ ly kia luôn trêu chọc em, hừ hừ, nếu phải giúp em, em cần gì phải lôi kéo chị dâu thành chiến hữu chứ!"

      Y Thịnh là người có nghĩa khí vừa có tình cảm, những lúc An Cẩn Dật và An Xảo Yên cãi nhau, lập trường của luôn kiên định, hai bên cũng giúp đỡ, vì vậy An Xảo Yên thể tìm người làm chiến hữu, bằng người như có thời điểm bị An Cẩn Dật chọc tức tới xù lông!

      "..." Bạn Y Thịnh biểu người cực kỳ vô tội, bên trái đứng, bên phải cũng , nghĩ tới nằm giữa cũng trúng đạn, vì vậy khóc ra nước mắt.

      Rốt cuộc Bạch Chỉ Ưu phát , trường học hoàng thất quý tộc có gì khác
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :