1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã hoàng thất chuyên sủng tiểu tâm can mơ hồ - Phác Sóc _ Mê Ly

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 21: cầu gì

      Edit: ღDuღ

      An Cẩn Dật đau lòng cũng chẳng quan tâm Bạch Chỉ Ưu có lừa gạt hay , lập tức dừng bước quay lại.

      An Cẩn Dật ngồi xổm bên cạnh Bạch Chỉ Ưu, giọng vội vàng và quan tâm hỏi, "Bảo bối, em sao chứ?"
      Bạch Chỉ Ưu giảo hoạt cười cười, dùng lực chút cả người đều bổ nhào lên người An Cẩn Dật khiến ngã xuống đất, cả người nằm ở người .

      An Cẩn Dật sửng sốt, biết bé này diễn tuồng gì đây, sao đột nhiên lại ôm ấp thương như vậy chứ? Có điều hai tay vẫn gắt gao ôm chặt, để bị thương.

      " y da, em đau quá, đừng có lộn xộn mà." Bạch Chỉ Ưu vẫn ở bên ra sức diễn, sau đó bản thân lén nhích người, nhanh chóng đứng lên, co chân chạy!

      "Ha ha. Trúng chiêu rồi!" Bạch Chỉ Ưu chạy vẫn quên quay đầu nhìn về phía An Cẩn Dật cười sáng lạn.

      Chẳng qua rất nhanh, Bạch Chỉ Ưu biết cái gì gọi là vui quá hóa buồn, cho dù có nhanh chân chạy đến điểm cuối, có thể là chỉ kém bước! ràng! Có đôi chân thon dài nhanh hơn bước, cho nên! Bạch Chỉ Ưu hoa lệ bại trận! Hơn nữa bị thua vì bước chân.

      Bạch Chỉ Ưu lệ rơi đầy mặt, vô cùng đau đớn!

      Nhìn người đàn ông cười đến rất xinh đẹp trước mặt mình, hận nghiến răng nghiến lợi.

      ", hiểu thương hương tiếc ngọc!" Nhìn xem, đứa này cũng tức giận đến chuyện được luôn rồi.

      Nghe vậy, An Cẩn Dật bất đắc dĩ, nhún vai, cực kỳ vô tội hỏi lại: "Trước khi thi phải em với được nhường em rồi sao?"

      Bạch Chỉ Ưu tức đến giậm chân, có chút chán nản kêu lên: "Em với làm hả, hừ hừ, sao em lại có vị hôn phu lãng mạn như thế này!"

      An Cẩn Dật ngậm bò hòn làm ngọt, khổ mà được, là trái phải đều do Bạch Chỉ Ưu .

      Phát tiết bực tức xong, Bạch Chỉ Ưu vẫn tự nguyện chịu thua!

      Cúi đầu xuống, ủ rũ hỏi: " , cầu gì?"

      An Cẩn Dật tà mị cười cười, vừa định câu, bị Bạch Chỉ Ưu cắt đứt!

      "Nè, cũng đừng quên điều kiện trước đó nha..., được làm trái đạo đức..!" Ha ha, đúng là vẫn giữ lại chút thủ đoạn!

      An Cẩn Dật buồn cười nhìn cái, có cần đề phòng như đề phòng sắc lang .

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ----

      Chương 22: Đại thiếu gia

      Edit: ღDuღ

      An Cẩn Dật mệt mỏi duỗi lưng, vào trong đình nghỉ chân gần đó, nhàn nhã ngồi xuống, vẫy tay về phía Bạch Chỉ Ưu còn đứng ở đích, ý bảo tới đây.

      "Vừa rồi chạy mệt quá, em qua đây massage dùm chút ." Dáng vẻ của An Cẩn Dật giống như Đại thiếu gia chờ người tới hầu hạ, sau đó mập mờ bổ sung câu, " cầu này hẳn tính là làm trái đạo đức phải ?"

      Bạch Chỉ Ưu ngơ ngác chút, sau đó ánh mắt bắt đầu che giấu chút nào đánh giá dáng người của An Cẩn Dật, từng cẩn thận nhìn thấy...

      thân thể cường tráng! Oa oa oa, ràng có thể nhân cơ hội sờ chút!

      Mặc dù trong lòng Bạch Chỉ Ưu YY, nhưng mà mặt cũng dám biểu ra ngoài.

      Tiếp tục giả bộ rụt rè : "Đương nhiên là làm trái đạo đức! cầu sờ tới sờ lui này, đạo đức!"

      An Cẩn Dật dứt khoát nhắm mắt lại, khẽ nâng đầu lên, dựa lưng vào cái ghế đằng sau, lười biếng giải thích: "Thứ nhất, em và là vị hôn phu hôn thê, về sau hành vi sờ tới sờ lui này là thể thiếu; thứ hai, bị sờ tới sờ lui chính là ? Em hẳn là người được lợi ? cũng so đo đạo đức, em càng nên phản đối."

      Vô cùng có khí thế xong những lời này, An Cẩn Dật mở to mắt, nghiền ngẫm nhìn Bạch Chỉ Ưu, ánh mắt ràng lóe lên hai chữ 'Đùa giỡn'!

      ‘Lưu manh bụng dạ đen tối!' Trong lòng Bạch Chỉ Ưu thầm mắng, mặc dù cực kỳ tình nguyện, nhưng vẫn qua, đấm vai bóp eo cho .

      Nữ sinh yếu đuối như Bạch Chỉ Ưu, lực đạo mát xa đáng tới, quả như gãi ngứa.

      Đột
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 26: Thích hôn môi

      Edit: ღDuღ

      Nâng tay lên đưa đến bên miệng, cẩn thận thổi thổi, dịu dàng hỏi: “Có còn đau ?"

      ràng bị thương là An Cẩn Dật, nhưng đỏ mắt lại là Bạch Chỉ Ưu.

      An Cẩn Dật đưa tay vỗ lên mặt Bạch Chỉ Ưu, giọng an ủi: " bé ngốc, em khóc cái gì?"

      Bạch Chỉ Ưu hít hít mũi, " mới ngốc, lớn như vậy cũng biết chăm sóc bản thân, bị thương cũng biết phải chú ý tới miệng vết thương."

      An Cẩn Dật bị Bạch Chỉ Ưu tới á khẩu trả lời được, trầm mặc lâu mới mở miệng.

      "Kỳ bảo bối cần áy náy, khổ sở, bởi vì thấy em quan tâm , để ý như vậy, thấy rất an ủi, cũng rất vui vẻ."

      "Hỗn đản, được chuyện hại người ta khóc." Bạch Chỉ Ưu vô cùng cảm động, nhưng miệng vẫn quật cường, dùng mu bàn tay mình lau nước mắt.

      An Cẩn Dật cười nhạt, ánh mắt thâm tình nhìn chằm chằm vào Bạch Chỉ Ưu, mang theo đầy tình , "Nếu làm em khóc, vậy , từ nay về sau, nước mắt của em để chịu trách nhiệm."

      xong, tay nâng cằm Bạch Chỉ Ưu lên, môi nhàng in lên trán Bạch Chỉ Ưu, tiếp theo dần dần xuống, hôn đến ánh mắt, hút nước mắt, xuống nữa là sống mũi trơn bóng, hai bên má trái phải, ở thời điểm sắp tiếp xúc đến môi, An Cẩn Dật dừng giây, sau đó chút do dự áp lên.

      Động tác hôn môi như vậy, dường như chân thành hôn bảo bối quý giá, từ cạn thành sâu, đầu lưỡi từ từ cạy mở hàm răng của Bạch Chỉ Ưu, trượt vào rồi trêu chọc đầu lưỡi của .

      Mặc dù bị An Cẩn Dật hôn nhiều như vậy, Bạch Chỉ Ưu vẫn vô cùng trúc trắc, chỉ có thể nắm lấy cổ áo của An Cẩn Dật, càng về sau dần dần khống chế được, ôm cổ của , bị động hôn môi.

      Thích hôn môi thuần khiết là như vậy, hai người đều cẩn thận, dường như có loại ăn ý nào đó.

      Hai người đồng thời rời khỏi môi đối phương, hai gò má Bạch Chỉ Ưu ửng đỏ làm say lòng người, rất đáng , ánh mắt thẹn thùng né tránh, dám nhìn An Cẩn Dật.

      An Cẩn Dật vô cùng hiểu người con của mình, nhàng ôm vào trong lòng, ở bên tai : "Bảo bối, đêm nay cứ ngủ trong ngực của như vậy ."

      Giọng êm ái của An Cẩn Dật như bài hát ru con, lát sau Bạch Chỉ Ưu vào giấc ngủ, vẻ mặt rất yên tĩnh.


      --- ------ ------ ------ ------ ---

      Chương 27: Trúng độc!

      Edit: ღDuღ

      Đêm rất sâu, đêm nay có nhiều ánh sao sáng, mỗi ngôi sao sáng lóng lánh dường như chứa hy vọng.

      An Cẩn Dật nghĩ, nếu như Bạch Chỉ Ưu có ngủ, thấy bầu trời đầy sao như vậy, có lẽ hưng phấn oa oa kêu to lên.

      Dường như An Cẩn Dật có thể tưởng tượng Bạch Chỉ Ưu nhịn được ngạc nhiên thích thú, đôi mắt đen trắng ràng kia mở to lóe lên kinh sợ ao ước, giống như Thiên Sứ lần đầu tiên bước đến trần gian, cho dù cảnh đêm bình thường, cũng có thể cuốn hút bọn họ, có nhiều sinh mạng.

      Nếu như bình thường, thấy bầu trời hoa lệ như vậy, trong lòng An Cẩn Dật cũng cảm thấy tẻ nhạt trống rỗng, nhưng giờ này khắc này mặc dù chỉ có mình nhìn thấy, nhưng trong ngực có thể ôm người , thấy ngủ yên tĩnh như vậy, cho dù tâm có đơn lạnh lẽo, cũng được lấp đầy hạnh phúc.

      Nguyện được tâm người, bạc đầu chẳng xa nhau.

      Sợ Bạch Chỉ Ưu cảm lạnh, An Cẩn Dật lấy chăn lông trong túi ra đắp cho , sau đó giống như dỗ đứa chìm vào giấc ngủ, nhàng có tiết tấu vỗ lưng của .

      Ngón tay An Cẩn Dật vuốt lên mặt của Bạch Chỉ Ưu, ánh mắt thâm thúy giống như muốn khắc sâu khuôn mặt này vào trong đầu.

      Chợt cơn gió thổi qua cây cỏ lay động, An Cẩn Dật tranh thủ thời gian ngồi xuống, thấy con rắn ngọ nguậy, bò về phía Bạch Chỉ Ưu.

      Trong lòng An Cẩn Dật cả kinh, khẩn trương đưa tay bắt con rắn kia, bất đắc dĩ con rắn kia bò rất nhanh, An Cẩn Dật chỉ có thể bắt lấy đuôi rắn.

      Bị bắt chặt con rắn như bị chọc giận, cắn đến Bạch Chỉ Ưu, nên quay đầu cắn tay An Cẩn Dật!

      An Cẩn Dật chỉ nhíu mày cái, sau đó biết từ đâu lấy ra con dao , thoáng cái cắt con rắn kia thành hai đoạn!

      ...

      Khi Bạch Chỉ Ưu tỉnh lại, trời sáng, giật giật đầu, cảm giác mình gối lên khuỷu tay ấm áp, cả người bị An Cẩn Dật ôm chặt vào trong ngực, trong hơi thở hô hấp đều là mùi hương người , làm cho người an tâm.

      Bạch Chỉ Ưu hơi nghiêng mặt, thấy khuôn mặt xinh đẹp của An Cẩn Dật.

      Nhưng khi ánh
      [​IMG]
      Chrismelodyevil thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      [​IMG]
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :