1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ông xã háo sắc - An Tĩnh (Full 14C+NT) Đã có Ebook

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 11.1

      Hành động trẻ con này, nếu đổi lại là người khác nhất định hai lời mà gạt ra, nhưng người đó lại là , Đường Huân dĩ nhiên cảm thấy rất ngọt ngào, theo lời thư kí của chính là, tình thú.

      “Em nỡ bán sao?” Đường Huân hỏi ngược lại , nắm lấy tay về phía xe của mình.

      Kỷ Trừng Thần híp mắt, cứ như rất chắc chắn là bán vậy, cũng quá tự tin rồi.

      Lẽ ra, cũng nên lấy khí phách của phụ nữ ra, chỉ vào mũi rồi sạc câu ‘sao lại chứ’, thế nhưng, vừa nghĩ tới sắc mặt của vừa rồi, cùng với dáng vẻ đáng thương giống như bị người ta vứt bỏ những lời vừa định ra lại nghẹn ở trong cổ họng, chỉ đổi thành giọng mềm nhũn.

      “Đúng rồi đúng rồi, làm sao em nỡ đem bán được chứ?!”

      Sao có thể bán ? Cho dù hôm nay nghèo đến mức đủ ba bữa cơm, áo rách quần manh, cũng tuyệt đối bán , huống chi, là người chứ phải hàng hóa, sao có thể bán được?

      Lời này của Kỷ Trừng Thần khiến khuôn mặt u ám của phút chốc trở nên sáng rực, quan tâm vẫn còn đứng ở ngoài đường lớn, bất chấp ánh mắt của mọi người qua lại, dừng bước, ôm vào trong ngực, tràn đầy cảm kích : “Trừng Thần, cám ơn em!”

      Đột nhiên bị ôm khiến Kỷ Trừng Thần xấu hổ muốn vọt lên xe, thế nhưng, trong giọng của lại có chút bất

      đắc dĩ khiến chùn bước, để mặc cho ôm lấy mình.

      đoán, chắc hôm nay trong công ty xảy ra chuyện gì cho nên mới khó chịu như vậy, khiến cũng cảm thấy đau lòng.

      Ôm hồi, Đường Huân rốt cuộc cũng buông ra, để đỏ mặt trèo lên xe.

      Ngồi vào trong xe, buồn cười nhìn khuôn mặt nhắn của bởi vì da mặt mỏng mà đỏ bừng mảng, lại cảm thấy vẻ mặt này khiến nhìn mãi chán, làm nghiện bắt nạt .

      " còn cười nữa? Nếu phải là ... đáng ghét!" Thấy cười như có như , càng thêm tức giận, nhịn được mà giơ tay đấm vào ngực .

      Mấy cái đấm hời hợt của đối với chả có chút lực sát thương nào, lại khiến kéo ôm vào trong ngực, sau đó dùng môi chặn lại câu kháng nghị đáng ghét của .

      hôn rất sâu, rất mãnh liệt, khiến tựa trong ngực mà như muốn tan ra.

      Khi ngừng lại mờ mịt tựa vào ngực thở hổn hển, suýt chút nữa quên mất mình định dẫn tới nơi nào.

      " chỉ biết hôn em thôi!" hờn dỗi chọc chọc vào ngực .

      may lần này là ở trong xe, bị ai để ý, nếu dám ngẩng đầu nhìn mặt người khác nữa.

      "Ngoài hôn ra, còn biết nhiều thứ nữa, chỉ cần bây giờ chúng ta về nhà, có thể chứng minh cho em xem, rốt cuộc biết những gì." khàn khàn , ánh mắt có chút suồng sã, nụ hôn vừa rồi gợi lên dục vọng của .

      Nghe vậy, cúi đầu ảo não, bởi vì lại muốn đồng ý với đề nghị này, theo về nhà, giữa ban ngày ban mặt làm cái chuyện kia.

      "... em cũng muốn, nhưng bây giờ em muốn dẫn ra biển, để hóng gió biển cho yên tĩnh chút." cố gắng ràng, giả vờ bị lời của ảnh hưởng.

      Trời rất lạnh mà còn ra biển, đừng là lửa tình hừng hực mà ngay cả toàn thân cũng có thể đông thành 'tảng băng', đến lúc đó làm sao có thể 'tính phúc' được nữa.

      " chỉ cần em!" Từ đầu tới cuối, thứ cần, cũng chỉ là mà thôi.

      "..." Kỷ Trừng Thần bị dao động, thở dài vì định lực của mình vững, lại càng vì những lời nỉ non ngon ngọt của .

      Vốn tưởng rằng người ít , ai biết sau khi kết hôn lại 'lộ ra nguyên hình', chẳng những lời ngon tiếng ngọt càng lúc càng nhiều, đôi lúc còn lắm mồm khiến cảm thấy bất đắc dĩ.

      "Chúng ta về nhà nhé?" Cảm thấy sức kháng cự của bắt đầu yếu , Đường Huân đưa ra lời đề nghị hấp dẫn.

      "Em trước, được... làm quá." Lần nào cũng vậy, đều tha cho , làm đến khi hôn mê mới chịu bỏ qua cho , muốn lại tiếp tục bị làm tới bất tỉnh nhân như vậy, rất mất mặt đấy.

      "Được." đáp ứng.

      "Vậy chúng ta... về nhà thôi." Hít sâu hơi, có thể đoán được, mình sắp bị ăn sạch như thế nào.

      tiếng nào, chỉ khởi động xe, dùng tốc độ nhanh nhất để chạy về nhà.

      Kỷ Trừng Thần còn chưa kịp chào bảo vệ bị Đường Huân ôm vào trong thang máy, vừa mở cửa, để vào nhà trước, sau đó mình mới bước vào sau rồi lập tức đóng chặt cửa, bắt lại cái muốn bỏ chạy, đè lên cửa.

      "Em lại muốn trốn sao?" khàn khàn .

      "Em mới thèm trốn..." hô hấp vững, phản bác lại , chẳng qua chỉ cảm thấy bị mình thuyết phục, bàn tay cứ thế mà vén váy lên.

      "Còn dối nữa." cắn vành tai : " dối, em xem, nên phạt em thế nào đây?"

      "... cần phạt..." cảm giác được đầu ngón tay nguy hiểm trêu chọc dưới quần lót , rục rịch rục rịch muốn chui vào bên trong, lắc lắc đầu, run rẩy .

      Mà đáp lại , vạch ra quần lót , ngón tay thon dài trực tiếp trượt vào, nhàng ấn lên hoa hạch giữa hai chân .

      "Lại dối nữa rồi, em cũng đợi , phải sao?" Dịch lỏng màu trắng dính đầy tay , Đường Huân dí dỏm ghé sát vào tai trêu chọc .

      cũng biết, khi phát cười mình.

      "Bảo bối ngoan nào, đợi được nữa rồi." xong, rút tay về, đem phái nam cứng rắn để trước cửa huyệt của , lúc còn chưa ý thức được chuyện gì xảy ra phái nam căng cứng tiến vào sâu trong cơ thể .

      phản ứng rất kịch liệt, cái miệng nhắn ngừng nức nở, bàn tay bé kháng cự muốn đẩy ra.

      "Ngoan, biết rồi, cố gắng cử động, em cũng đừng động nha!" dùng sức đè cặp mông giãy giụa của xuống, chờ thích ứng, còn mình chỉ cố gắng thở dốc.

      như vậy, chặt như vậy, phải trêu chọc lâu rồi mới vào, lần này, cũng gấp gáp, cho dù ướt nhưng vẫn rất đau.

      "Trở về giường nhé?"
      Last edited: 21/1/15
      shakugan012linhdiep17 thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 11.2

      Quay sang nhìn vào gương, lửa nóng trong người càng thêm mãnh liệt, bắt đầu tăng nhanh tốc độ, thắt lưng cũng nặng nề thúc mạnh.

      đẩy rất mạnh, mỗi lần đều chạm vào nơi sâu nhất của , hoa huyệt mềm mại cũng vì động tác mạnh mẽ của mà có cảm giác hơi đau, nhưng cũng phải là rất đau, đa phần đều là cảm giác sung sướng đến tê dại.

      Bởi vì ngượng ngùng. . . . người bọn họ thậm chí vẫn còn mặc quần áo, trực tiếp làm ở cửa chính, cho nên cơ thể của lại càng trở nên nhạy cảm, mạnh mẽ lên xuống, khiến khó có thể kiểm soát mà động thân nghênh đón, hai chân nhịn được mà kẹp chặt hơn.

      Rất nhanh, gần như là cùng lúc đó, cao triều trí mạng ập tới bọn họ, vùi sâu vào cơ thể , hề phòng bị mà bắn ra tất cả tinh dịch của mình, run rẩy đón nhận tất cả, thân thể nhạy cảm nhịn được mà khẽ run lên.

      Qua lúc lâu, mới chậm rãi rút ra khỏi cơ thể , chỉnh sửa qua loa rồi ôm bước vào phòng ngủ, lần này, lột sạch quần áo của hai người, so với lần trước càng thêm cuồng dã nhiệt tình, lần nữa lại ăn đến ngay cả thắt lưng cũng còn nâng lên được.

      bị ăn sạch , rưng rưng : “ đáp ứng em, làm quá, sao lại giữ lời?!”

      Nhưng người đàn ông vừa thỏa mãn vì ăn xong, lại hoàn toàn phủ nhận tất cả: “ ra vẫn còn chưa đủ, em theo giúp sao? Nếu hãy ngoan ngoãn để cho ôm, đừng quay tới quay lui nữa, nếu . . . .”

      Lời mập mờ khiến da đầu tê dại, lập tức ngoan ngoãn biến thành búp bê vải, tiếng nào.

      mệt muốn chết, vốn muốn ngủ, rất muốn ngủ, sau khi bị ăn xong định nhắm mắt ngủ, thế nhưng, khác thường của ngày hôm nay, khiến cách nào ngủ yên ổn được.

      “Huân!” đặt bàn tay bé lên ngực của : “Hôm nay trong công ty xảy ra chuyện gì sao?”

      đoán sai, vì cho dù sắc mặt đổi, nhưng nhịp tim lại đập rất nhanh.

      trầm mặc lúc lâu, sau đó mới khản giọng mở miệng: “Ba bắt lựa chọn, nếu làm con trai tốt phải ly hôn với em, sau đó kết hôn với Kim tiểu thư mà ông ta đề nghị, để đổi lấy hợp đồng có thể mang đến lợi nhuận cực lớn cho công ty.”

      Nghe vậy, tất cả mệt mỏi đều bay biến, ra, sau lưng lại phát sinh chuyện lớn như vậy.

      Đương nhiên biết, Đường Huân chắc chắn lựa chọn điều này, vì sao ư?

      phải bởi vì rất có lòng tin đối với , ngược lại chính là, vô cùng có lòng tin đối với mình.

      Đúng vậy, cho mái nhà, cho gia đình ấm áp và hạnh phúc, cho

      ngập tràn tình ... Đúng vậy, , ông xã của , dần dần, cứ mỗi ngày lại thích nhiều hơn chút, rồi lại từ rất nhiều rất nhiều chút đó, góp lại thành tình .

      thương , nhưng biết cảm giác của đối với có giống như vậy .

      thương , vì thế trở nên tham lam, muốn có được tất cả tình của , chỉ thích thôi chưa đủ.

      Nhưng mà, rất có lòng tin đối với , hơn nữa cũng rất yên tâm, sợ ly hôn với mình để cưới người phụ nữ khác, bởi vì cũng giống như , chọn thương người dễ dàng buông ra, từ lúc đầu chọn chứng tỏ rằng bao giờ dễ dàng buông tay ra.

      Kỷ Trừng Thần chỉ sợ cha Đường cho lựa chọn thứ hai.

      "Thứ hai là gì? Thứ hai là cái gì?"

      "Thứ hai chính là, nếu kết hôn với ta phải rời khỏi nhà họ Đường ngay lập tức, rời khỏi công ty, vĩnh viễn cho bước vào nhà họ Đường và bước vào công ty nửa bước."

      hít sâu hơi, nhịn được mắng to: " là quá đáng! Đường thị ràng là nhờ nên mới có địa vị ngày hôm nay, chỉ vì chịu nghe lời mà ông ấy lại bắt rời khỏi Đường thị, là quá đáng, ông ấy coi là cái gì, thứ có thể tùy tiện mua bán sao? Tại sao lại bắt cưới người phụ nữ khác để đổi lấy hợp đồng gì đó? là quá đáng mà!" Mắng xong trận, nước mắt của hề báo trước mà rơi xuống.

      dùng tay lau nước mắt cho : "Ngoan! được khóc!"

      đau lòng cho , mặc dù tới bây giờ vẫn ra, cũng chưa từng thể ra, nhưng biết, ra vẫn luôn mong được cha Đường thừa nhận, cho nên mới lặng lẽ dốc hết công sức để gây dựng địa vị cho Đường thị, lặng lẽ gánh vác hết tất cả những trách nhiệm vốn thuộc về mình.

      Nhưng vất vả nỗ lực của , lại bị người ta xem như món hàng để trao đổi, bảo đau lòng sao được? Sao có thể mà rơi nước mắt đây?

      Khó trách, hôm nay lúc hỏi có nỡ bán hay ánh mắt của lại khẩn trương như vậy, nghiêm túc như vậy.

      Thấy Kỷ Trừng Thần đau lòng vì mình, Đường Huân cảm thấy lòng mình vô cùng ấm áp, còn đau lòng cái gì, thất vọng cái gì đây? Cho dù cha thương , trong lòng ông cũng hề có chút địa vị của có gì quan trọng?

      Bởi vì, bên cạnh vẫn còn có , bệnh, chăm sóc, trái tim bị tổn thương, đau lòng vì , khổ sở vì , rơi nước mắt vì . dùng tất cả tình của mình khiến cho cảm thấy ấm áp.

      Vậy còn chán nản ủ rũ cái gì?

      Tất cả mờ mịt hoang mang trong lòng, nhờ có nên đều tan thành mây khói, chẳng qua là vẫn còn chuyện mà nhất định phải trước khi Kỷ Trừng Thần phát , bởi vì muốn tương lai vì chuyện này mà làm tổn hại đến lòng tin của hai người.

      "Có chuyện, vẫn chưa cho em biết, ra ba vẫn luôn đồng ý để cho cưới em, việc kết hôn là do tiền trảm hậu tấu (*), cho em vì muốn em lo lắng quá nhiều, hơn nữa, nghĩ là thời gian còn dài, cuối cùng ông ấy cũng đồng ý với chúng ta thôi, lại ngờ... tóm lại, rất xin lỗi!"

      (*) làm trước rồi báo cáo sau

      Đường Huân thành khẩn , mà biết chỉ vì muốn đừng lo lắng, cho nên căn bản là thể giận , chẳng qua là, lỡ như sau này có chuyện gì lại cho biết mà tự mình đối mặt, vậy phải làm sao bây giờ?

      Cho nên, quyết định để nếm chút đau khổ.

      "Em rất tức giận!" cố ý nghiêm mặt: " nhất định phải hứa với em, sau này cho dù phát sinh chuyện gì, cần biết là tốt hay xấu, khiến em lo lắng hay khổ sở, cũng gạt em thêm lần nữa mà phải cho em biết!"

      "Được, hứa!" vội vàng đáp ứng, bởi vì người đuối lí là .

      "Còn nữa, từ tối hôm nay, ngủ ngoài phòng khách!" Đây mới là nỗi khổ mà muốn nếm trải, để cho biết, phải là quả hồng mềm, cũng có lúc tức giận nha.

      Nhìn thấy Đường Huân đơ ra biết, liều thuốc lần này của mình cũng đủ mạnh, đủ để cảnh cáo rồi, hài lòng nghĩ.

      Chẳng qua là, khi ông xã của đột nhiên lật người đè lên người liền ý thức được, mình thể dễ dàng để ngủ ngoài phòng khách rồi.

      " nghĩ, vừa rồi phạt em tội dối nên chỉ như vậy thôi, bây giờ, bởi vì người dối là , nên trừng phạt gấp đôi!"

      nghe xong trố mắt kinh ngạc, nên lời, 'chỉ như vậy thôi'?
      Last edited: 21/1/15
      shakugan012linhdiep17 thích bài này.

    3. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      A that gian xao

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 12.1

      Chỉ như vậy thôi mà muốn chết sống lại rồi, đến bây giờ thắt lưng vẫn còn đau đấy!

      Trừng phạt gấp đôi?

      Cái này căn bản cũng phải là trừng phạt , mà là trừng phạt đó!

      Thế nhưng cũng phải là đối thủ của , quen thuộc từng điểm mẫn cảm cơ thể , biết làm thế nào khiến eo mềm nhũn, làm thế nào khiến thở dốc, làm thế nào khiến mềm mại như bông, ngọt ngào như mật. . . . .

      Đêm hôm đó, Đường Huân quả là vô cùng dùng sức để ‘trừng phạt chính mình’, cũng thành công khiến cho ngày hôm sau Kỷ Trừng Thần có cách nào đứng thẳng người lên được, vì muốn để cho Tiểu Khải trêu chọc cho nên trực tiếp cho phép mình nghỉ ngày.

      Nằm giường lâu, mãi đến tận buổi trưa mới lết đôi chân mềm nhũn vào trong phòng tắm tắm rửa chút, sau đó mang thân thể mát mẻ tới phòng khách, chuông cửa lúc này lại đột nhiên vang lên.

      hồ nghi tới trước cửa, từ bên trong nhìn ra lại thấy khuôn mặt nhắn quen thuộc, vừa mừng vừa lo, mở cửa ra.

      “Chị! Chẳng phải giờ này chị làm sao? Sao lại tới đây?”

      Gần đây Kỷ Thanh Lam vô cùng bận rộn, lâu rồi Kỷ Trừng Thần gặp .

      “Hôm nay, chị trở thành nhân viên giao hàng.” Kỷ Thanh Lam giơ cao tay, để em có thể thấy hộp đồ ăn: “Cấp của chị sợ vợ của cậu ta ở nhà mình đói bụng, vậy nên cố tình phái thư kí đắc lực của mình mau chóng tới đưa cơm cho vợ .”

      Trong lời lại có chút nhạo báng khiến Kỷ Trừng Thần đỏ mặt, dáng vẻ muốn tức giận lại dám tức giận.

      “Được rồi được rồi, trêu chọc em nữa.” Coi như Kỷ Thanh Lam còn có chút lương tâm, bỏ qua cho em đỏ mặt giống như sắp xuất huyết tới nơi: “Mau ăn , nếu nguội mất!”

      “Vâng, chị ngồi , để em pha trà.” Kỷ Trừng Thần vào phòng bếp, rót hai tách trà rồi trở về phòng khách, nhưng vừa chạm vào ánh mắt mập mờ pha chút hài hước của Kỷ Thanh Lam da đầu đột nhiên tê rần.

      “Chị?”

      “Chậc chậc, chị còn tưởng ngày hôm qua, sau khi Thái Thượng Hoàng đến công ty ầm ỹ xong ông chủ cũng còn tâm tình gì nữa, nhưng xem ra, cậu ấy vẫn còn rất nhiệt tình nha, nhìn eo của em như vậy, đêm qua hẳn là rất điên cuồng đấy nhỉ?”

      “Chị chị chị. . . . .” Kỷ Trừng Thần nghĩ tới Kỷ Thanh Lam lại thẳng ra như vậy, xấu hổ suýt chút nữa chạy vào phòng ngủ để trốn, chẳng qua là, lời vừa rồi của Kỷ Thanh Lam khiến cảm thấy hiếu kỳ.

      “Chị Thái Thượng Hoàng, là ba ấy sao?”

      Mặc dù hôm qua Đường Huân từng với , thế nhưng chỉ qua loa vài câu chứ cũng đề cập quá nhiều, nếu Kỷ Thanh Lam nhắc tới cha Đường, vậy ngày hôm qua xảy ra chuyện gì, cũng có thể hiểu được.

      “Dĩ nhiên! Chị tới cho em biết, ngày hôm qua bọn chị bị dọa hết hồn.” Là người chứng kiến, Kỷ Thanh Lam đem chuyện ngày hôm qua kể lại từ đầu đến cuối, sót chi tiết nào.

      “Từ trước đến giờ Thái Thượng Hoàng vẫn luôn mang theo gương mặt lạnh lùng, sau khi ông chủ ra tiếp, biết Thái Thượng Hoàng gì mà ông chủ lại lắc đầu, sau khi câu gì đó Thái Thượng Hoàng ngay lập tức bùng nổ!”

      Đó là lúc Đường Huân từ chối việc ly hôn với Kỷ Trừng Thần để cưới người phụ nữ kia, cha Đường tức giận
      kìm chế được, trước mặt mọi người, mắng Đường Huân là đứa con bất hiếu, lúc đầu ông nội Đường và bà Đường muốn cho Đường Huân vào cửa, còn mẹ biết liêm sỉ, có lòng tự trọng, mà Đường Huân là con trai của bà ấy chỉ làm ô uế gia phong mà thôi.

      Cha Đường : “Vì để cho Đường Huân vào cửa của nhà họ Đường, ông tốn biết bao nhiêu miệng lưỡi mới khiến cho ông nội Đường và bà Đường gật đầu, đồng ý chắp nhận Đường Huân là người nhà họ đường.

      “Thái thượng hoàng rất khó nghe, nếu phải là thư kí mỹ nhân ngăn cản chị, chị sớm đem cái người trong mắt chỉ có tiền đó mắng cho trận, sau đó ấy à, em biết đâu, ông chủ vậy mà lại dám to tiếng với thái thượng hoàng, bởi vì thái thượng hoàng câu xúc phạm đến em!”

      Đối với cha Đường mà , Kỷ Trừng Thần kết hôn với Đường Huân chẳng qua là vì tiền của họ Đường, tuyệt đối lòng muốn cùng Đường Huân hết cả đời này, vậy nên người hám tiền như vậy có cũng sao.

      Ai ngờ, đứa con trai lúc nào cũng dám cãi lời ông, chỉ biết vâng dạ, khi nghe ông đến câu này, ngay lập tức, trước mặt tất cả mọi người dưới 22 tầng lầu bên trong Đường Thị, quát to: “Trừng Thần tuyệt đối phải người như thế!” khiến cho cha Đường cứng họng trố mắt nhìn, lâu lâu cũng chưa thể hồi phục lại tinh thần.

      “Ông chủ đẹp trai sau khi quát xong trực tiếp vào trong phòng làm việc, thái thượng hoàng sau khi lấy lại tin thần cũng vọt vào, ông ta đóng cửa nên những câu gào thét trong đó bọn chị nghe thấy rất ràng, em biết Thái thượng hoàng ? Ông ta ..”

      Kỷ Trừng Thần biết sau đó cha Đường gì, bởi vì hôm qua Đường Huân kể cho , ông ấy cho hai lựa chọn, mà nhất định phải chọn trong hai.

      “Thần Thần, những điều ông chủ có cho em biết chưa?” Kỷ Thần Lâm nhìn như có điều suy nghĩ, với tính cách của Đường Huân chắc là tuyệt đối chuyện này cho em biết, từ phi là do Kỷ Trừng Thần tự phát .

      ấy với em rồi, vì ngày hôm qua, lúc ấy đến tìm em có chút kỳ lạ, cho nên bị em ép hỏi.” Sắc mặt của Kỷ Trừng Thần tràn đầy đau lòng. “Vậy nên, ấy phải rời khỏi Đường thị sao? Chị, chị cảm thấy ấy làm vậy vì em, có đáng ?”

      Tuy tối qua chính miệng Đường Huân ra, khiến vô cùng cảm động, nhưng hôm nay, nghe chị mình kể lại, cảm xúc của lại hoàn toàn khác biệt.

      Kỷ Thanh Lam nhìn hồi lâu: “Thần Thần, đừng xem bản thân mình như vậy, bất kể ở trong lòng Đường Huân hay trong lòng chúng ta, em so với bất kỳ người nào, bất kỳ chuyện gì đều quan trong hơn cả. Đường Huân có thể lựa chọn như vậy. dĩ nhiên là do cậu ấy nghĩ em quan trong hơn Đường thị. Thần Thần, vấn đề này cần phải đắn đo nữa, bởi vì em cần phải nghi ngờ chính mình hay là nghi ngờ tâm ý của cậu ấy, nếu như em quan tâm và thương cậu ấy, vậy phải ủng hộ cậu ấy, vui vẻ đón nhận quyết định của cậu ấy, chứ phải là giữ chân cậu ấy lại, hiểu ?” vô cùng nghiêm túc, cực kỳ nghiêm túc, giống như ngày bé, mỗi lẫn Kỷ Trừng Thần làm sai chuyện gì, cũng nghiêm túc dạy dỗ em mình như vậy.

      Lời của Kỷ Thanh Lam khiến cho Kỷ Trừng Thần hoàn toàn tỉnh táo lại, đúng vậy, nếu xem chính mình cũng chẳng khác nào nghi ngờ quyết định của Đường Huân.

      “Chị, cám ơn chi!” cám ơn chị với em những chuyện xảy ra, cũng cảm ơn chị làm em tỉnh táo lại.

      “Đừng khách khí, Thần Thần, em biết đấy, chị chỉ muốn em được vui vẻ hạnh phúc.” có được, nên muốn em mình phải có được.

      “Chị …” Kỷ Trừng Thần biết, Kỷ Thanh Lam lại nhớ đến những chuyện qua: “chị, em bây giờ rất hạnh phúc rất vui vẻ.”

      “Vậy tốt, chị có thể an tâm rồi!”

      Kỷ Thanh Lam lẩm bẩm, thấy thế, Kỷ Trừng Thần cảm thấy xót xa, vậy mà chi sao giây, Kỷ Thanh Lam lại cong khóe môi , trong nháy mắt khôi phục lại dáng vẻ tự tin kiên cường: “Được rồi, em mau ăn , chị còn phải trở về làm việc nữa.”

      “Vâng.” Chỉ cần chị ấy muốn nhớ lại những chuyện lúc trước, Kỷ Trừng Thần nguyện ý làm bất cứ điều gì, bảo ăn, ăn, vô cùng ngoan ngoãn.

      Nhưng biết tại sao, món cá mà ngày thường rất thích ăn, bây giờ lại trở nên gay mũi, thậm chí khiến còn cảm thấy buồn nôn, mà nhịn được mà chạy vào phòng tắm để nôn.

      Kỷ Thanh Lam chạy theo đợi sau khi ói xong đưa cho ly nước xúc miệng, rồi lại đột nhiên hỏi: “Thần Thần, có phải em mang thai rồi ?”

      Mang thai?

      sao?

      ----
      Last edited by a moderator: 22/1/15
      shakugan012linhdiep17 thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 12.2

      Thấp thỏm nắm chặt que thử thai trong tay, Kỷ Trừng Thần khẩn trương nhìn chằm chằm chữ thập từ từ xuất : chữ thập!

      thể tin, nhìn lên tờ hướng dẫn sử dụng, cẩn thận đọc lại: Nếu như thấy hai đường xanh đỏ giao nhau tạo thành chữ thập: chữ thập, có nghĩa là dương tính, đồng nghĩa với. . .mang thai!.

      Trong nháy mắt, mừng như điên, cảm giác kỳ diệu khó nên lời bỗng dưng trào dâng, khiến biết phải phản ứng thế nào.

      Dọn dẹp sạch phòng tắm, lâu đến mức ngay cả Kỷ Thanh Lam cũng nhịn được mà đập cửa: “Thần Thần, Thần Thần, em làm sao vậy? Sao lâu thế? Em có sao ?”

      Kỷ Trừng Thần ngẩn người trong phòng tắm rốt cuộc cũng hồi thần, vừa mừng vừa sợ nhìn Kỷ Thanh Lam: “Chị, em. . em. . .”

      Thấy vẻ mặt của , thân là người từng trải, đương nhiên Kỷ Thanh Lam hiểu .

      “Theo chị đến bệnh viện, làm xét nghiệm lần cho chắc chắn!” Mặc dù que thử thai rất nhanh, thế nhưng cũng có lúc chính xác, cho nên lập tức thu dọn đồ đạc rồi kéo Kỷ Trừng Thần ra khỏi nhà.

      Ngồi trong xe, đưa điện thoại cho Kỷ Trừng Thần: “Thần Thần, gọi cho Đường Huân, cậu ấy là bây giờ chúng ta đến bệnh viện Thánh Tâm để làm xét nghiệm, bảo cậu ấy mau tới, tiện thể là hôm nay chị về công ty nữa.” Em mang thai, chuyện lớn như vậy, công việc gì đó gạt sang

      bên .

      “Chị, bây giờ còn chưa biết có mang thai hay , chi bằng chúng ta đến bệnh viện kiểm tra trước, chờ có kết quả rồi gọi ấy, có được ?” Kỷ Trừng Thần muốn nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Đường Huân.

      Kỷ Thanh Lam ngẫm nghĩ chút, liền gật đầu đồng ý, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất phóng tới bệnh viện.

      Vào bệnh viện, kiểm tra sức khỏe, sau đó làm xét nghiệm, kiểm tra liên tục khiến người ta muốn hôn mê, nhưng lại thể ngoan ngoãn nghe lời bác sĩ.

      Rất nhanh, có kết quả, có thai, đứa bé được tháng, bởi vì dấu hiệu mang thai tháng đầu tiên vãn chưa ràng, nên vẫn phát được.

      Bàn tay bé khẽ vuốt ve bụng mình, cho dù biết kết quả, thế nhưng vẫn có cảm giác như mình nằm mơ, tất cả đều giống .

      Nếu Đường Huân biết có thai, nhất định giống , có loại cảm giác mừng phát điên, khóe môi khỏi cong lên, tưởng tượng đến vẻ mặt kinh ngạc của , lại có chút thể tin, sau đó là mừng rỡ phát điên.

      Bỗng dưng, bàn ty đặt lên bàn tay để bụng , khiến giật mình.

      nhanh chóng ngẩng đầu, khuôn mặt lộ vẻ kinh ngạc, khó tin và mừng rỡ nhìn khuôn mặt tuấn tú đâp vào trong mắt, khiến nhịn được mà vòng tay ôm cổ .

      “Huân!” kích động tới nỗi, ngoài trừ gọi tên khong biết phải gì nữa.

      Thấy thế, Kỷ Thanh Lam lặng lẽ rời .

      gọi Đường Huân tới, bởi luôn cho rằng, so với bất cứ người nào, người làm cha vẫn nên sớm biết mình có con, hơn nữa, có ba của đứa bé ở bên cạnh, Kỷ Trừng Thần mới càng thêm an tâm.

      Vào lúc này, phải để cho hai chồng bọn họ chia sẻ niềm vui sướng mới dúng, đứa bé là giọt máu kế thừa của hai người bọn họ, là kết tinh của tình , có chỗ chô người ngoài như ở lại ngăn trở bọn họ.

      “Em có khỏe ?” ôm Kỷ Trừng Thần lúc lâu, sau khi đón nhận tin tức bất ngờ chấn động, cho đến khi cơn kích động trong lòng qua, Đường Huân mới chậm rãi buông ra, vén tóc trán , nở nụ cười dịu dàng, giọng hỏi.

      “Ừm, em khoongg sao, chỉ là rất cao hứng mà thôi!” dùng sức lắc đầu, “Em phải là nằm mơ, đúng ?”

      “Đúng vậy, em nằm mơ đâu, chúng ta có cục cưng rồi!” hôn lên trán , khàn khàn , giọng cũng giống như trong tưởng tượng của , thể là có bao nhiêu xúc động.

      “Huân, rất cao hứng sao?”

      “Ừ, chỉ là cao hứng, nếu sợ bị người khác là mình bị điên, cao hứng đến nỗi muốn hét to lên, muốn cả thế giới này biết, vợ mang thai rồi!”

      cũng sắp sửa biến thanh người cha ngốc nghếch rồi.

      cao hững, tốt.

      Kỷ Trừng Thần hài lòng ôm lấy , đem mặt vùi vào ngực .

      chỉ hy vọng cao hững, như vậy là đủ rồi.

      “Chuyện quan trọng như vậy, sao lại cho biết?” Xúc động qua , ôn tồn qua , giờ là lúc phải tính sổ, “Thân là ba của đứa bé, phải là so với bất kì người nào nên được biết đầu tiên sao? Nếu phải là chị gọi điện thoại báo cho biết em định lúc nào mới với hả?”

      “Em muốn thấy thấy vọng, cho nên định sau khi chắc chắn là mình mang thai mới cho biết, dù sao chị cũng với rồi, phải sao?” lấy lòng , lại phát còn thấy bóng dáng của Kỷ Thanh Lam.

      “Chị em đâu rồi?”

      nghĩ, chị ấy về rồi với ba mẹ là em có thai, còn chuyện nữa, Trừng Thần, biết cách chăm sóc phụ nữ có thai thế nào mới tốt, cũng thể để em ngày nào cũng đợi , thấy … nếu như chúng mình dọn về ở với ba mẹ em, em nghĩ thế nào?”

      Lời của , khiến ngây ra.

      Có người đàn ông nào lo lắng chăm sóc tốt cho vợ mình lúc mang thai, đồng ý dọn vào ở rể nhà bố mẹ vợ mà sợ bị người khác chê cười ?

      sao chứ?” nghẹn ngào hỏi.

      yên tâm để em mình, bây giờ thân thể của em chỉ có mình em, để ba mẹ chăm sóc cho em, mới có thể yên tâm làm, có được ?” lại hỏi.

      “Vâng.” Sao có thể phản đối chứ? mà suy nghĩ, sao còn có thể cho là thương mình đây?

      Khẽ cười tiếng, cười vì ngu ngốc của mình, cười vì mình tin tưởng .

      “Em cười gì vây?” rất muốn ngăn lại nụ cười này, thế nhưng cũng hy vọng có thể chia sẻ niềm hạnh phúc này với .

      “Em , Huân, em rất , rất !” muốn cho biết, muốn biết rằng, .

      Trái tim của Đường Huân như ngừng lại, sau đó cực kỳ cẩn thận, nhàng hôn lên trán : “Cám ơn em, cũng em!”
      Last edited by a moderator: 22/1/15
      shakugan012linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :