1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã chớ làm loạn - Lương Hải Yến (4.2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 2 (Phần 3)
      --- --- --- --- --- ---


      Nhưng mà khi Lục Phi thân nhàng khoan khóai bước ra khỏi phòng tắm, phơi bày da thịt ửng hồng mê người ra bên ngoài ý chí kiên định của Ôn Thiếu Nhiên bắt đầu dao động.

      “Em tắm xong rồi.” Lục Phi tự với mình là phải tỉnh táo, phải giống như mình ngày thường vậy, để cho nhìn ra bản thân rất hồi hộp.

      Trải qua ngày xây dựng tâm lý, cuối cùng Lục Phi cũng ngẩng đầu lên đón lấy tầm mắt Ôn Thiếu Nhiên, biểu bình tĩnh như vậy, tự nhiên như vậy. “…. Cũng tắm .”

      “Tôi tắm ở căn phòng khác rồi.” Ôn Thiếu Nhiên xong những lời này, trong phòng nhất thời rơi vào lúng túng trầm mặc.

      Thời gian trôi qua đặc biệt chậm, hai người cứ nhìn nhau như vậy, biết là người nào chủ động nhảy qua bước đầu tiên, chỉ thấy Ôn Thiếu Nhiên chợt đưa tay ra kéo Lục Phi, khách khí chút nào ném lên giường lớn mềm mại.

      “A…” Tiếng thét lớn bật ra từ trong cái miệng nhắn của Lục Phi, còn chưa kịp phản ứng, bị thân thể Ôn Thiếu Nhiên đè lên, giữ chặt cằm , hung hăng hôn cánh môi đào mềm mại của .

      Trời mới biết bắt đầu từ nụ hôn nhợt nhạt trong hôn lễ, sớm muốn làm như vậy rồi, hung hăng hôn , hung hăng giày xéo , hơn nữa thấy đôi mắt đen trong veo của lóe sáng như vậy, phảng phất giống như quyến rũ người ta, để cho tự chủ được mà đắm chìm trong đó.

      Trời ơi, tại sao có thể làm như vậy, tất cả đều rối rắm, nên như vậy, nên tôn kính mà thể gần gũi với Lục Phi, bảo trì cuộc sống vợ chồng tôn trọng nhau như khách mới đúng, nên đụng vào , thế nhưng giờ phút này lại nhịn được!

      “Ừ…..” Lục Phi níu lấy áo choàng tắm của , tiếp nhận nụ hôn nồng nhiệt của .

      Ôn Thiếu Nhiên cúi đầu nhìn chăm chú vào trong ngực, tròng mắt đen thoáng qua tia sáng đàng hoàng, muốn này, ngay bây giờ! Dục vọng mãnh liệt trong cơ thể khiến Ôn Thiếu Nhiên có biện pháp bỏ qua, chỉ có thể thuận theo nó, hơn nữa là vợ hợp pháp của

      [​IMG]
      Trâu thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      CHƯƠNG 2 (Phần 4)

      --- --- --- --- --- ---

      “Á…. Á….” Hai nhũ hoa của bị thay phiên liếm láp, khiến ngượng ngùng dứt, ngực sưng lên để cho càng thêm khó chịu, chỗ kín khỏi chảy ra chút nước tơ vương.

      Ôn Thiếu Nhiên cũng có nhàn rỗi, bàn tay của chậm rãi xuống, cởi quần lót của , đầu ngón tay nhàng móc ra, dòng nước trắng đục làm cho khóe miệng khẽ giơ lên: “Em ướt.”

      Nghe lời thế sao xấu hổ, gương mặt Lục Phi đỏ bừng, hận tìm được động chui vào: “…. Đừng nữa.” Trời ơi! là làm cho người ta xấu hổ!

      Ôn Thiếu Nhiên khẽ mỉm cười, cúi người che cái miệng nhắn của , đầu lưỡi nóng như lửa của hai người dây dưa lẫn nhau, mút mạnh vào, chiếm đoạt mật ngọt trong miệng , khiến cho trong cơ thể dâng lên từng cỗ dục hỏa khó nhịn, chỗ tư mật giữa hai đùi tràn ra nước xuân.

      “Ừ…..” ngây thơ căn bản theo kịp đòn tấn công điên cuồng của , cái miệng nhắn thở gấp: “Ừ…. Á…..”

      Đôi mắt thâm thúy của Ôn Thiếu Nhiên nhìn chằm chằm khẽ hút môi đỏ mọng vào, tầm mắt nóng rực cơ
      [​IMG]
      Trâu thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 3 (Phần 1)
      --- --- --- --- --- ---

      Ánh mặt trời buổi sáng bị ngăn cản bên ngoài rèm cửa sổ vừa dầy vừa nặng, so với ánh mặt trời rực rỡ bên ngoài, bên trong ngôi nhà có vẻ hơi u, trong khí còn lưu lại hương vị mập mờ trôi nổi của trận kích tình tối hôm qua.

      Chuông điện thoại di động chói tay làm đôi nam nữ ôm nhau ngủ giường tỉnh lại, đầu Lục Phi tỉnh táo lại trước tiên, đây là đồng hồ báo thức mình cài đặt, cần suy nghĩ lập tức nhấn tắt chuông điện thoại di động, ngay sau đó phát mình thế nhưng lại tựa vào trong ngực Ôn Thiếu Nhiên thức dậy, mặt nóng lên, nhanh chóng lui ra khỏi ngực .

      đưa tay vớt áo choàng tắm của mình, nhanh chóng mặc vào, sáng sớm như vậy làm cho hai người đều cảm thấy rất lúng túng, Lục Phi cố gắng hết sức làm cho mình có biểu bình tĩnh chút, tìm bộ quần áo chuẩn bị mặc, vào phòng tắm giống như thường ngày.

      Khi ăn mặc chỉnh tề ra Ôn Thiếu Nhiên cũng xử lý mình tốt rồi.

      Đây là vợ chồng mới cưới hoàn toàn biết làm sao chung sống, cứ nhìn thoáng qua nhau như vậy, lúc Ôn Thiếu Nhiên chuẩn bị mở miệng mời cùng ăn điểm tâm sáng, Lục Phi giành mở miệng trước, “Công ty còn có việc, em trước.”

      biết nên đối mặt với Ôn Thiếu Nhiên như thế nào, hồi hộp xong, cầm túi xách của mình lên vội vã ra cửa phòng.

      Bị Lục Phi đánh bất ngờ Ôn Thiếu Nhiên có chút trở tay kịp, nghĩ tới thế mà lại chạy làm ngay sau ngày cưới, dầu gì mới là cái người bất đắc dĩ bị buộc kết hôn, thế nào cũng phải xin nghỉ ba ngày để kết hôn, mà thân là người nổi tiếng của Lục Thị lại nghỉ ngơi ngày, khó trách mọi người điều là siêu cuồng công việc.

      biết tại sao, trong lòng Ôn Thiếu Nhiên cực kỳ buồn bực, nhất là loại cảm giác được coi trọng, là tệ hết chỗ rồi!

      Hai người mới cưới cứ sống cuộc sống vợ chồng tôn trọng nhau như khách, trong mắt người ngoài, tình trạng hôn nhân bọn họ như vậy rất bi thảm, mà Lục Phi thân mình trở về càng bị những chị em cùng họ chế nhạo giễu cợt hơn nửa ngày, nhưng mà Lục Phi đối với lời của những người quan trọng, cho tới bây giờ đều để trong lòng, cũng chỉ xem các là chó sủa loạn.

      “Bắt đầu từ ngày mai cháu nghỉ ngơi tuần lễ”. Ngược lại ông nội nhìn nổi, trực tiếp ra lệnh cho

      “Ông nội….”

      Lục Phi còn chưa kịp mở miệng phản đối, lại bị ông nội Lục cắt đứt: “Đây là mệnh lệnh.”

      Thấy vẻ mặt nghiêm túc của ông nội, Lục Phi thể làm gì khác hơn là tạm thời đồng ý: “Cháu biết rồi”.

      ….

      Lục Phi vốn là bằng mặt mà bằng lòng, ngờ phát sinh tình huống bất ngờ, làm cho thể bắt đầu nghỉ phép, buổi sáng, vừa mới xuống xe về phía cửa cao ốc công ty, đột nhiên bị người bắt lấy cổ tay.

      “Giám đốc Lục, van xin bỏ qua cho nhà máy của tôi” Người bắt lấy cổ tay người đàn ông trung niên, liều mạng cầm lấy tay , “Bạch” tiếng quỳ xuống cầu
      [​IMG]
      Trâu thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 3 (Phần 2)
      --- --- --- --- --- ---



      “Cảm ơn, cảm ơn .” Khuôn mặt con quản đốc Phương quét qua nét u sầu, cảm động đến rơi nước mắt : “Lục tiểu thư, ra tôi biết thu mua nhà máy của chúng tôi, đối với ba tôi mà là kết quả tốt nhất, nhưng nhà máy này là tâm huyết cả đời ông ấy, ông ấy có biện pháp tiếp nhận thực này, mới có thể kích động mà làm ra hành động như thế, cảm ơn đại nhân đại lượng tính toán, rất cảm ơn.”

      “Phương tiểu thư, tôi muốn thêm gì nữa, hi vọng trở về khuyên ba chút, thay vì để cho nhà máy kéo dài thời gian thoi thóp trong tay ông ta, cuối cùng rơi vào kết quả phá sản, bằng đưa vào dưới cờ Lục Thị, như vậy nhà máy mới có cơ hội sống tiếp, chỉ như thế còn có cơ hội phát triển tốt hơn nữa, nếu như quản đốc Phương bằng lòng, tôi có thể mời ông ta đảm nhận chức quản đốc nhà máy, tiếp túc quản lý hoạt động của nhà máy.”

      “Có ?” Con quản đốc Phương kinh ngạc nhìn Lục Phi, thể tin điều mình nghe được.

      “Lời tôi tuyệt đối thu lại.” Lục Phi trả lời như đinh chém sắt.

      “Cảm ơn, tôi nhất định khuyên ông ấy tốt, cảm ơn cho ba tôi cơ hội này.” Con quản đốc Phương cúi đầu với cái nữa, “Tôi quấy rầy nghỉ ngơi, hẹn gặp lại.”

      Sau khi con quản đốc Phương xong, nhàng lui ra khỏi phòng bệnh.

      Ôn Thiếu Nhiên từ trong góc khuất cua quẹo ra, nghĩ tới mình vòng trở lại, muốn cho Lục Phi biết tối nay trực đêm ở đây ngẫu nhiên nghe đoạn trò chuyện giữa các .

      Nếu như này đến, cũng hiểu lầm Lục Phi như những người khác, ra này có lòng dạ độc ác giống như lời đồn đãi bên ngoài, nghĩ tới đây, Ôn Thiếu Nhiên nhịn được mà lắc đầu cái, mặt lạnh tâm thiện ngu ngốc.

      Đối với phương diện làm ăn, có lẽ biết, nhưng lời đều nghe, trong lòng cái họ Phương kia rất cảm kích Lục Phi trong phòng bệnh, có chút nào giống như là giả đò, xem ra Lục Phi làm rất đúng, người ta mới có thể cảm kích từ tận đáy lòng như thế.

      Ôn Thiếu Nhiên tiếp tục vào, xoay người về phòng làm việc của mình.

      Có lẽ người vợ mới cưới này của có chút giống người thường, Ôn Thiếu Nhiên vừa vừa suy tư, trong lòng dâng lên cảm giác khác thường, loại cảm giác đặc biệt mong đợi và vui mừng….



      Nhờ vào chuyện xảy ra lần này, việc Lục Phi bằng mặt mà bằng lòng bị ông nội Lục phát , ngay lập tức bị lệnh cưỡng chế nghỉ phép, hơn nữa ban đầu là tuần lễ biến thành hai tuần lễ.

      Rất dễ nhận thấy ông nội Lục biết nhược điểm cháu ở nơi nào, khiến cho người cuồng công việc đột nhiên trở nên rãnh rỗi, cái này là trừng phạt nghiêm khắc hơn cả, mà Lục Phi chính là người như vậy, cuộc sống của trừ công việc vẫn là công việc, để cho nghỉ ngơi còn khó khăn hơn so với việc muốn mạng , huống chi chưa bao giờ biết nghỉ là cái gì, căn bản cũng rãnh rỗi ở nhà nên làm những gì, sức lực toàn thân nên tiêu ở đâu?

      “Vết thương còn đau ?” Hôm nay Ôn Thiếu Nhiên ở nhà nghỉ ngơi, ngồi ở ghế salon đọc tạp chí Y học, bất quá vợ ràng rất suốt ruột, tự chủ mà cứ tới lui, quấy nhiễu làm cho nhìn nổi, thể làm gì khác hơn là buông tạp chí xuống ngẩng đầu nhìn về phía .

      có, có.” Lục Phi vội vàng dừng bước lại, chợt lắc đầu cái.

      “Em có biết từ nửa giờ trước, em vẫn cứ tới lui ?” Ôn Thiếu Nhiên dùng ngón tay chỉ về phía trước, trong giọng mang theo ít trêu chọc.

      Gò má của Lục Phi cách nào tự chủ được mà ửng hồng, tầm mắt dám nhìn về phía , “ xin lỗi, quấy rầy đến rồi, tại em .” xong xoay người muốn .

      “Khoang, buổi trưa, nên ăn cơm trưa.” Từ ghế salon Ôn Thiếu Nhiên đứng lên, chậm rãi về phía , “Chúng ta kết hôn được tuần rồi, còn chưa cùng nhau ăn chung bữa cơm nào, như thế nào, cùng nhau ăn bữa trưa được chứ?”

      Giọng Ôn thiếu Nhiên nhàng mà tùy ý, làm cho người
      [​IMG]
      Trâu thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 3 (Phần 3)
      --- --- --- --- --- ---


      Lục Phi thích người phục vụ mang theo ánh mắt say mê đó, cần suy nghĩ lập tức mở miệng gọi thức ăn, cắt đứt cuộc trò chuyện giữa bọn họ.

      Tên loạt các món ăn bật ra từ trong miệng Lục Phi, nhất thời khiến người nữ phục vụ trợn tròn mắt, dám xác định hỏi lại lần nữa: “Ôn phu nhân, khẳng định phải gọi nhiều như vậy sao?”

      “Dĩ nhiên, có vấn đề sao?” Lục Phi ngẩng khuôn mặt nhắn lên nhìn vào bảng tên của nữ phục vụ, lên tiếng khiêu khích.

      Dường như nữ phục vụ cảm thấy thái độ thù địch của , lập tức im lặng hỏi thêm nữa, sau khi dùng tốc độ nhanh nhất để viết thực đơn xong vội vã rời .

      “Ha ha, em hù dọa ấy.” Ôn Thiếu Nhiên cười cười, đem chút biểu bụng dạ hẹp hòi vừa rồi của Lục Phi để vào trong mắt, chỉ là chuyện này cũng ảnh hưởng đến việc càng ngày càng thấy hứng thú với .

      “Em….” Lục Phi chợt lấy lại tinh thần, mới phát giác mình thế nhưng vì ghen tỵ mà thất lễ, “ xin lỗi.” như làm sai cúi thấp đầu xin lỗi.

      “Em làm sai cái gì sao?” Ôn Thiếu Nhiên hỏi ngược lại, bộ dáng xem kịch vui, vẻ mặt ấy là dáng vẻ nhõm tự tại, rất lâu có lộ ra vẻ mặt này ở trước mặt phụ nữ rồi, nhất là khi vốn nên chán ghét vợ trước mặt.

      “Em….” Lúc Lục Phi ấp a ấp úng, biết nên trả lời với như thế nào, phục vụ đưa bữa ăn đến, vội vàng di chuyển tầm mắt qua bàn ăn, nhắm mắt : “Em rất đói bụng.” Tiếp theo lập tức vùi đầu bỏ thức ăn vào trong miệng, hoàn toàn quên mất việc phải giữ hình tượng ở trước mặt .

      Vẻ mặt Ôn Thiếu Nhiên ngược lại, bởi vì để ý đến hình tượng khi ăn uống làm cho vẻ mặt trở nên phong phú, chưa từng gặp qua nào ăn nhiều giống như vậy, là mở rộng tầm mắt mà.

      “Ha ha ha!” Nhìn thức ăn bàn càng ngày càng ít, Ôn Thiếu Nhiên vốn là kinh ngạc há to mồm nhưng bỗng chốc cất tiếng cười to, đột nhiên tất cả khách trong phòng ăn đều nhìn về phía bàn bọn họ.

      “Xem ra em rất đói bụng, người biết còn tưởng ngược đãi vợ đấy.” nhìn ánh mắt người ngoài, lạnh lùng trêu chọc.

      Tay Lục Phi chợt dừng lại, toàn bộ lý trí trong đầu óc quay trở về, ý thức được mình thế nhưng để ý đến hình tượng ăn như hổ đói trước mặt , mặt xoạt cái trở nên đỏ bừng.

      “Em…” Tay chân luống cuống, biết nên giải thích tình huống trước mắt như thế nào.

      “Ok, hiểu , em rất đói.” cười với , còn mang chút đắc ý trêu chọc, đẩy bàn thức ăn đến trước mặt .

      “Em… …” Lục Phi khá chắc chắn lúc này mặt mình trở nên đỏ bừng, “ cũng ăn.”

      Lục Phi đỏ mặt thả chậm động tác, bắt đầu thong thả ung dung dùng cơm, cử chỉ tao nhã, hoàn toàn biến trở về dáng vẻ thiên kim tiểu thư nho giáo.

      Ôn Thiếu Nhiên nhìn , đường cong ở khóe miệng càng giương càng cao, để cho càng thêm mong đợi cuộc sống sau này.

      Hành động trêu đùa hơi thu lại, Ôn Thiếu Nhiên bắt đầu động đũa dùng cơm, dụng dao nĩa cách tao nhã, khóe mắt lại trộm dò xét .

      Mà Lục Phi cũng làm điều giống như vậy, chỉ là khi tầm mắt chạm vào ánh mắt của lập tức cúi đầu, bộ dạng giống như là làm chuyện xấu bị bắt, dám liếc trộm nữa.

      Ôn Thiếu Nhiên thấy thế môi mỏng khẽ cong, nụ cười trong mắt càng thêm say mê (hứng thú).

      bữa ăn giữa hai người nhìn như đơn giản, nhưng lưu lại ấn tượng sâu sắc trong lòng cả hai.

      ….

      Sau lần hai người cùng ăn cơm trưa trước, trong lòng Lục Phi thầm thề, nhất định phải học nấu nướng cho giỏi, hơn nữa cũng thể như quỷ chết đói, ăn như hổ đói ở trước mặt Ôn Thiếu Nhiên, mỗi lần nghĩ đến bữa trưa đó, lại hận thể lập tức đào cái hố chui xuống, ôi,
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :