1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông Xã Bá Đạo Rất Cưng Chiều Vợ - Tĩnh Mặc Thành Kiển (91) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 90: An Nhiên thổ lộ thân thế.
      Kim Ân Thánh nhất thời nổi giận "Mày phản bội tao!"

      Tống Chính Hạo cấp tốc lui về phía sau biểu tình lạnh nhạt "! Bởi vì cho tới bây giờ tôi với ông cũng phải cùng phe".

      "Súc sinh" Kim Ân Thánh nổi giận mắng, lập tức giơ tay hướng Tống Chính Hạo đánh tớ. chưởng này cơ hồ
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 91: Thân phận cha mẹ An Nhiên (1)
      Editor: Tiểu Đinh

      Kim Ân Thánh nhất thời nổi giận "Mày phản bội tao!"

      Tống Chính Hạo nhanh chóng lui về phía sau, biểu cảm lạnh nhạt, "Phản bội ông, từ trước tới giờ tôi và ông còn cùng phe.”

      "Súc sinh!" Kim Ân Thánh nổi giận mắng, lập tức nâng tay lên muốn đánh Tống Chính Hạo.

      chưởng này Kim Ân Thánh cơ hồ dùng hết toàn lực, trong đầu chỉ còn giận dữ, hoàn toàn chú ý tới lực đánh ra, chưởng này nếu đánh trúng Tống Chính Hạo chết!

      Lí Quang Tú biểu cảm khẽ biến, nhanh chóng đẩy Tống Chính Hạo ra, tránh được chưởng của Kim Ân Thánh!

      Ánh mắt tàn nhẫn của Kim Ân Thánh dừng lại người Lí Quang Tú, "Cả mày cũng phản bội tao!"

      tại Lí Quang Tú bị vây trong nỗi khiếp sợ.

      nghĩ tới sư phụ muốn giết Tống Chính Hạo, nghĩ tới sư phụ là người tâm địa độc ác. Trong ấn tượng của , sư phụ tuy rằng luôn luôn nghiêm khắc, nhưng đối với bọn họ đều là từ ái, sư phụ đối xử với bọn họ như con ruột của mình .

      Nhưng chỉ vì nhiệm vụ, chỉ vì bọn họ bị uy hiếp đem người đến đây, sư phụ liền muốn bọn họ chết!

      đường , Chính Hạo cho biết sư phụ như bọn nghĩ.

      Sư phụ tâm địa độc ác.

      Các huynh đệ, tỉ muội mất tích thực ra toàn bộ đều chết, chết ở trong tay sư phụ.

      tin.

      cho rằng Chính Hạo là vì muốn phối hợp nên mới như vậy, nhưng muốn ra chân tướng, muốn Chính Hạo biết, lời của tất cả đều là giả .

      Nhưng vừa rồi nhìn thấy gì? Sư phụ đối với việc sư huynh chết cũng thèm để ý, thậm chí còn ở chỗ này mạnh miệng! Chị của Chính Hạo tử tự biết tình, cho tới khi nghe Chính Hạo chết lặng.

      vẫn tin nhưng thấy phản ứng của sư phụ, biết lời của Chính Hạo là .
      Sư phụ lừa bọn họ.

      Lí Quang Tú miệng vẫn còn bị bịt, cũng ra lời, hai tay như trước bị trói sau ở sau lưng.

      Bị đẩy ra bên, Chính Hạo kinh ngạc nhìn Lí Quang Tú, nếu phải vừa rồi Lí Quang Tú đẩy chết trong tay Kim Ân Thánh.
      "Kim Ân Thánh, ông quả nhiên ác độc."

      Tá Đằng Quang luôn luôn chú ý tới xung quanh, phát có người liền định nhảy ra cửa sổ, An Nhiên đứng ở cửa, tầm mắt dừng ở người Tá Đằng Quang, thản nhiên :

      "Tôi khuyên ông, tốt nhất vẫn là nên hành động."

      Tá Đằng Quang phải người ngu, biết nếu hành động, chỉ có đường chết.

      Nơi này khẳng định bị bao vây, nhưng dù sao vẫn phải thử.

      Nhưng mà vừa mới vọt tới cửa sổ, trong tầm mắt chợt xuất rất nhiều người, trong tay mỗi người đều cầm súng!

      Tá Đằng Quang liền xoay người lại hỏi An Nhiên, " định làm cái gì."

      từ từ bước vào phòng, tầm mắt dừng lại người Kim Ân Thánh, "Kim tiên sinh, biết tôi làm gì mà khiến ông muốn giết ta?"
      Kim Ân Thánh cũng thấy được những người ở ngoài cửa sổ.

      "Tôi biết cái gì." Kim Ân Thánh có chết cũng chịu thừa nhận.

      ?” An Nhiên cũng ngạc nhiên, sớm biết như vậy, "Như vậy hai người này là ai,ông biết?"

      Kim Ân Thánh nhìn hai người Tống Chính Hạo cùng Lí Quang Tú , " biết."

      Lí Quang Tú trong mắt đầy khiếp sợ, thể tin nhìn Kim Ân Thánh, bởi vì miệng bị bịt, ra lời, chỉ có thể ô ô hô.

      Tống Chính Hạo qua, xé băng dính cho , theo sát Lí Quang Tú cùng nhìn Kim Ân Thánh.

      An Nhiên dìu Phó Quân Hoàng, để ngồi lên sofa.

      Phó Quân Hoàng có vấn đề gì nhưng do An Nhiên nhìn chằm chằm, chỉ có thể mặt biểu cảm gì ngồi ở sofa nhìn Kim Ân Thánh.

      Kim Ân Thánh nhìn Phó Quân Hoàng thời điểm này, đáy lòng đột nhiên cả kinh.

      Ngay cả Tá Đằng Quang nhìn thấy sắc mặt Phó Quân Hoàng đáy lòng cũng hoảng hốt, ràng nhận được tin tức Phó Quân Hoàng bị thương nặng, vì sao bây giờ còn có thể xuất trước mặt bọn họ?

      "Ông biết bọn họ? Vừa rồi tôi ràng nghe được bọn họ kêu ông là sư phụ, ông còn bọn họ phản bội ông." An Nhiên nhếch khóe môi, con ngươi xinh đẹp mang theo tia băng hàn, "Kim Ân Thánh, nếu tôi sai, ông là vì người con trai phế vật nên mới tới tìm tôi?"

      "Phó An Nhiên! Đừng cho là tại tao động được vào mày!"

      "Ông thử xem." Tiếng rầm thấp gần như máy móc mang theo nồng đậm nguy hiểm, giống như băng hàn tầm mắt dừng người Kim Ân Thánh, Phó Quân Hoàng mang biểu cảm lãnh dọa người.

      Khoảng cách giữa Phó Quân Hoàng và Tá Đằng Quang xa nhất, nhưng đáy lòng cũng khỏi sợ hãi, Phó Quân Hoàng quả nhiên giống như trong truyền thuyết, chỉ ánh mắt cũng làm cho người hoảng sợ , (Phó Quân Hoàng) rốt cuộc giết bao nhiêu người, người mới có sát khí nồng đậm như vậy?

      Kim Ân Thánh biểu cảm có chút cứng ngắc, giống như bị con độc xà theo dõi dõi, mặc dù đem tầm mắt dời chỗ khác, nhưng ánh mắt chết người kia vẫn làm cho hô hấp khó khăn.

      Phó Quân Hoàng, quả nhiên lợi hại.

      bên khác Tống Chính Hạo cùng Lí Quang Tú biểu cảm cũng cùng lúc biến đổi, bọn họ hoàn toàn chịu nổi hơi thở đáng sợ người Phó Quân Hoàng.

      An Nhiên rất vui vẻ, nghĩ tới năng lực uy hiếp của lão soái ca lại cường đại như thế.

      "Kim Ân Thánh, tôi cùng con trai ông tình gì, lúc đó có bao nhiêu người chứng kiến, tôi nghĩ ta cần phải , lúc đó có người quay video, ông có thể xem, cũng có thể nghe chút, nhưng video kia khẳng định ông xem qua, tôi nghĩ tình huống đến cùng là xảy ra chuyện gì, ông cũng hẳn là ràng minh bạch."

      "Tao biết mày cái gì." Kim Ân Thánh hừ lạnh, tin Phó An Nhiên dám ở trong này giết .

      Trước khi đến Hoa Hạ người trong nhà cũng biết, nếu ở đây trong vòng mười ngày về, người nhà tìm đến đại sứ quán, tìm tung tích của , đến lúc đó...

      Hừ! Nếu thể bình an trở về, Phó gia cũng đừng tưởng tốt hơn!

      "Ông biết? quan hệ." An Nhiên cười cười, "Kim Ân Thánh, lúc trước con trai của ông biết tự lượng sức mình muốn cùng tôi lập giấy sinh tử, mặc dù là lúc đó tôi có thể chút lưu tình nào giết . Nhưng tôi chỉ là phế chân của , ông nếu biết điều, cần tìm đến địa bàn của tôi đến trêu chọc tôi!" An Nhiên an vị ở bên cạnh Phó Quân Hoàng, thân thể của dựa vào người của , biểu cảm lạnh nhạt.

      "Giấy sinh tử?" Đứng ở bên gì Tá Đằng Quang nhất thời cả kinh, "Kim Ân Thánh, con trai của ông cùng ta lập giấy sinh tử?!"

      ", là bọn chúng giở thủ đoạn! Con trai của ta làm sao có thể cùng bọn chúng lập giấy sinh tử!"

      Tá Đằng Quang tại tức đến phát điên, bọn họ quả nhiên bị Kim Ân Thánh đùa giỡn!
      Tổ chức hành hương của bọn họ thể can dự vào việc lập giấy sinh tử , mặc dù là đối phương là đối thủ mất còn, bọn họ cũng thể can dự vào. Bản thân bọn họ cũng có nguyên tắc, nếu hai bên tự nguyện lập giấy sinh tử xảy ra chuyện gì, bọn họ đều nhúng tay.

      Nhưng mà, Kim Ân Thánh tìm đến tổ chức của bọn họ lý do là Phó An Nhiên phế chân con , nhưng về việc bọn họ lập giấy sinh tử, nên nếu Phó An Nhiên có giết con , đó cũng là chuyện bình thường.

      "Kim Ân Thánh, ngươi bị tổ chức trừng phạt." Tá Đằng Quang cực kì phẫn nộ.
      Bọn họ lúc này hành động mặc kệ là kết quả thế nào, cũng đắc tội với Phó gia.

      Lần hành động trước tuy rằng bị Phó An Nhiên làm hỏng, nhưng căn bản có ảnh hưởng tới căn cứ bọn họ. Nhưng vì tình của Kim Ân Thánh, làm cho bọn họ khiêu chiến với Phó gia, tổn thất rất lớn.

      Ở Hoa Hạ, nếu như đắc tội với Phó gia Phó Quân Hoàng, như vậy ngày sau chắc chắn có đường sống.

      Người Phó gia có tiếng là bao che khuyết điểm.

      Tá Đằng Quang thu hồi biểu cảm phẫn nộ, hít hơi sâu, xoay người sang chỗ khác đối diện với An Nhiên, "Phó tiểu thư, xin lỗi vì chúng tôi hành động lỗ mãng."

      An Nhiên nhíu mày, thần sắc khó dò.

      Ngũ quan có chút biểu cảm, Phó Quân Hoàng lạnh lùng nhìn Tá Đằng Quang , "Vô dụng."

      An Nhiên vui vẻ.

      Tá Đằng Quang đen mặt.

      hiểu lời của Phó Quân Hoàng là có ý gì.

      Tá Đằng Quang có địa vị rất cao, quen với tiểu Dã Long, nếu trở về với tiểu Dã Long, như vậy liền... Nghĩ đến việc tổ chức trả thù, lưng tự chủ được bắt đầu ứa ra mồ hôi lạnh.

      "Tá Đằng Quang, ngươi phải biết rằng, tại ta và ngươi cùng phe." Kim Ân Thánh hít hơi sâu, trầm giọng .

      Tá Đằng Quang tại nghĩ tới việc nên giải thích với Phó Quân Hoàng, chẳng có tâm tình quản Kim Ân Thánh.

      "Kim Ân Thánh, đối với việc ngươi giấu diếm, ta báo với đại nhân!" Tá Đằng Quang oán hận , "Việc ngươi làm làm cho ta hổ thẹn, ở cùng với ngươi chính là loại sỉ nhục!"

      Lời của Tá Đằng Quang đối với Kim Ân Thánh mà , thể nghi ngờ là điều nhục nhã nhất.

      Kim Ân Thánh nhất thời nổi giận, lao về phía Tá Đằng Quang!

      Tá Đằng Quang sớm có phòng bị, đợi Kim Ân Thánh nhào tới, nâng đao lên đánh, nhất thời hai người đánh túi bụi!

      Thân thủ hai người thoạt nhìn sai biệt lắm, khó phân thắng bại.

      Thân ảnh hai người ngừng hướng tới cửa sổ sát đất, An Nhiên nở nụ cười lạnh, tầm mắt Phó Quân Hoàng toàn bộ đều dừng ở người An Nhiên, bộ dáng hết sức chăm chú, khiến Tống Chính Hạo táng đảm kinh hồn*.

      *Táng đảm kinh hồn: Hoảng sợ, mất hết tinh thần.

      Tống Chính Hạo rất bội phục Phó An Nhiên, vậy mà có thể ở bên cạnh Phó Quân Hoàng, còn có thể biểu như thế tự nhiên, thể , tâm lý của Phó An Nhiên giống người thường.

      Phanh ——

      tiếng súng vang lên.
      Last edited: 28/12/17

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 91: Thân phận cha mẹ An Nhiên (2)
      Editor: Tiểu Đinh

      Tá Đằng Quang phát bên tai nóng lên, sau đó nghe thấy thanh ù tai, tiếng cửa sổ sát đất vỡ vụn!

      Tá Đằng Quang cùng Kim Ân Thánh trong lúc nhất thời dừng tay, nhìn người ngồi sofa.

      An Nhiên như trước dựa vào người Phó Quân Hoàng, giống như nữ vương, lãnh diễm cao quý.

      Trong tay cầm khẩu súng lục tinh xảo, ánh mắt nhàn nhạt dừng ở người bọn họ, "Tiếp tục đánh, đừng có ngừng, ta thấy được các ngươi diễn rất tốt ."

      Biểu cảm Tá Đằng Quang biến đổi, nhưng lại chưa nhiều bằng Kim Ân Thánh.

      muốn cùng Kim Ân Thánh đánh nhau sau đó chạy, suy nghĩ ràng, mặc kệ nghĩ ra cách gì, đều chết, bằng xông vào phen thử xem.

      Nhưng là nghĩ tới, Phó An Nhiên liếc mắt cái liền thấy bọn họ tính toán làm cái gì.

      "Phó tiểu thư, ta nghĩ có..." Tá Đằng Quang lui đến vị trí an toàn, với An Nhiên.

      ", tôi biết ông vừa rồi là có ý gì." An Nhiên cười, "Chính là Tá Đằng Quang, ông nghĩ ra lý do khỏi có chút rất giả." Hành hương hội điều tra Kim Ân Thánh mà đáp ứng hợp tác với sao? Hừ, cho tiểu hài tử ba tuổi nghe, nó cũng tin tưởng.

      Kim Ân Thánh tìm tới hành hương, hành hương chắc chắn phái người điều tra tình, ngay cả cái kia video cũng là để cho hành hương biết.
      Nhưng mà vừa rồi Tá Đằng Quang cái gì? Bọn họ biết chuyện lập giấy sinh tử? Lừa quỷ!

      Tá Đằng Quang biểu cảm khẽ biến, Kim Ân Thánh biểu cảm cũng đồng dạng khó coi, video kia chưa có xem qua, nghe Kim Mẫn Tích , liền điều tra Phó An Nhiên.

      Nhưng làm cho ngạc nhiên là, tin tức về Phó An Nhiên, vậy mà tra ra chút tin tức hữu dụng nào, cũng đúng lúc này, Hoa Hạ đột nhiên xảy ra vụ giết người hàng loạt, biết những người đó là do hành hương nhân giết.

      Lúc đó vẫn chưa nghĩ nhiều, liền trực tiếp tìm tới Tiểu Dã Long.

      Bởi vậy, Kim Ân Thánh đúng là biết chuyện lập giấy sinh tử.

      "Đến, chúng ta trước ngồi xuống chậm rãi ." An Nhiên cười tự nhiên, "Tá Đằng tiên sinh, ta muốn biết các ngươi mưu gì?"

      Vừa mới ngồi xuống Tá Đằng Quang biểu cảm liền căng thẳng, "Ta Phó tiểu thư cái gì."

      "Lại sao?" An Nhiên bất đắc dĩ lắc đầu, "Nhưng là mấy chuyện này phải là do tổ chức hành hương sao? Tá đằng tiên sinh, ông nếu , rất hối hận đó." Lời cuối cùng, thanh phóng rất .

      Tá Đằng Quang cười nhạo, chỉ cần đại nhân có việc gì, có thể có cái gì hối hận?

      An Nhiên thấy cho là đúng, cười cười, sau đó nhàng vỗ tay, bóng dáng màu đen đến, trong tay cầm cái điện thoại.

      Hắc y hán tử đem điện thoại đặt ở trước mặt Tá Đằng Quang, sau đó cung kính lui ra.

      Tá Đằng Quang im lặng, nhưng mà lúc này điện thoại gọi video trò chuyện, mà người ở bên kia điện thoại làm cho biểu cảm đột biến.

      "Ba ba, ba tại có bận ? Có nhớ con hay , con rất nhớ ba ba ." Bên kia điện thoại là cậu bé năm sáu tuổi quả đầu dưa hấu, thoạt nhìn cực kì đáng nhu thuận, cái miệng hồng nhuận , "Ba ba, con nhớ ba, ba chừng nào về nhà."

      Thanh Tá Đằng Quang giống như bị chặn ở yết hầu thông, ngẩng đầu, khiếp sợ nhìn An Nhiên.

      "Lượng, con tại ở đâu? Ở cùng ai?"

      Video bên kia tiểu bảo bối nghiêng đầu, có chút hiểu nhìn Tá Đằng Quang, "Con cùng mẹ ở nhà, trong nhà có nhiều thúc thúc, bọn họ đều là bằng hữu của ba ba, bọn họ mang nhiều đồ ăn cùng đồ chơi."

      đến lễ vật, tiểu gia hỏa đem điện thoại buông xuống, chạy đến bên, cũng lâu lắm, tiểu gia hỏa cầm cái hộp lớn chạy tới.

      "Ba ba, đây là quà thúc thúc tặng cho con."
      Thúc thúc trong miệng tiểu gia hỏa cũng xuất trong video, Tá Đằng Quang biết .

      "Lượng lượng, con gọi mẹ tới đây mẹ, ba có lời muốn với mẹ." Tá Đằng Quang sắc mặt đều thay đổi, nhưng nỗ lực để cho mình trông bình thường.

      "Vâng." xong, video bên kia liền tối đen, đợi lúc mới có ánh sáng, bên kia điện thoại là người phụ nữ vẻ mặt ôn hoà.

      "Chồng, những người này là bằng hữu của à."

      Tá Đằng Quang cười cười, "Đúng vậy." biết, Phó An Nhiên chính là cảnh cáo .

      Những "bằng hữu" này tại có thể đối tốt với gia đình , giống như bằng hữu thông thường đối đãi, nhưng là chỉ cần ra lệnh tiếng, bọn họ liền biến thành tử thần.

      "Bây giờ có chút việc phải làm."

      "Được. Nhưng cần nghỉ ngơi, sắc mặt nhìn tốt lắm." xong, bên kia liền kết thúc video.

      Đợi bên kia tắt hẳn mới để điện thoại xuống, Tá Đằng Quang mới ngẩng đầu lên, nhìn về phía An Nhiên, chính là lúc này đây, con ngươi của liền suy sụp.

      Người nhà an toàn.

      Vợ luôn cho rằng làm ở công ty, thường xuyên xuất ngoại công tác, đem người nhà bảo hộ rất tốt, ngay cả Tiểu Dã Long cũng biết người nhà tồn tại, nhưng Phó An Nhiên lại tra được bọn họ, thậm chí còn cho người tới nhà .

      biết vì sao vợ vui vẻ như vậy, bởi vì kết hôn lâu như vậy rồi, chưa từng có bằng hữu đến chơi.

      sợ, sợ đến lúc Cừu gia biết bọn họ tồn tại, sợ vì mà liên lụy đến bọn họ bọn.

      Nhưng mà nghĩ tới, mới mấy ngày ngắn ngủn bị Phó An Nhiên tra được .

      Phó An Nhiên, Phó gia tiểu thư, Phó gia An Nhiên, quả nhiên lợi hại.

      "Ngươi muốn ta làm cái gì?" Tá Đằng Quang bình tĩnh nhìn An Nhiên.

      " với ta, các ngươi tìm cái gì." An Nhiên như trước đùa bỡn, biểu cảm lạnh nhạt.

      Tá Đằng Quang nhìn Phó An Nhiên, "Nếu ta cho ngươi..."

      "Sợ người nhà bị giết, ta biết. Chỉ cần ngươi phối hợp với ta."

      "Mặc dù ta , ngươi cũng nhất định tin tưởng ta." Tá Đằng Quang biểu cảm có chút quái dị.

      "Ngươi ngại xem." An Nhiên ý bảo tiếp tục tiếp.

      "Ta cũng ràng Tiểu Dã Long đến cùng tìm cái gì, danh sách đó ngươi khẳng định cũng thấy. Tiểu Dã Long giao cho bọn ta đem những đồ đó về, nhưng là cuối cùng cái cũng thể mang về. Chúng ta từng vụng trộm núp tiến vào mật thất, cũng có tìm được thứ Tiểu Dã Long ."

      "Các ngươi biết tìm cái gì, như vậy các ngươi tìm thế nào?" An Nhiên rất hiếu kỳ, người trong đầu biết gì về vật cần tìm tìm kiểu gì? tại chỉ cần cái CT phải cái gì cũng thấy được sao? Nếu bọn chúng biết, như vậy mỗi năm lần vào kiểm tra sao có người ra?

      "Tôi biết." Tá Đằng Quang lắc đầu.

      biết. Tiểu Dã Long nhìn như tín nhiệm , nhưng về chuyện này Tiểu Dã Long cho biết, thậm chí ngay cả hỏi, Tiểu Dã Long cũng chỉ qua loa.

      Phó Quân Hoàng vẻ mặt có chút quái dị, nhàng ôm chặt An Nhiên.

      An Nhiên mỉm cười nhìn , cảm giác Phó Quân Hoàng có điểm quái dị, An Nhiên nhíu mày, trực tiếp ngồi xuống sofa, cởi áo khoác của Phó Quân Hoàng ra.

      Bệnh nhân nên có chút tự giác, có chuyện gì chạy lung tung làm cái gì?

      Phó Quân Hoàng tùy ý để An Nhiên trừng , biểu cảm thoạt nhìn rất nhu thuận.

      Nhưng mà cũng đúng lúc này, Kim Ân Thánh đột nhiên đoạt lấy súng của Tá Đằng Quang, chĩa súng về phía An Nhiên!

      Chỉ có bắt lấy nàng, mới có thể sống sót ra!

      Phanh!

      Liên tục vài tiếng súng vang lên, cánh tay cùng với hai chân Kim Ân Thánh đồng thời trúng đạn!

      Vệ sĩ ở bên ngoài cũng phải chỉ để trang trí. Phía trước cửa sổ bị An Nhiên bắn nát, bởi vậy đối với bọn họ mà , phía trước có gì che chắn, rất dễ hành động.

      Kim Ân Thánh ngã xuống đất, thân thể bắt đầu run rẩy.

      An Nhiên chậc chậc ra tiếng, mâu quang lạnh nhạt dừng người Kim Ân Thánh, "Kim Ân Thánh, ngươi biết suy nghĩ sao?"

      Biểu cảm Tá Đằng Quang khi bị cướp súng rất là khó coi, đây là bị Kim Ân Thánh trêu đùa!

      "Tá Đằng tiên sinh, tôi nghĩ ông để ý đến việc làm khách ở chỗ tôi." An Nhiên dời tầm mắt khỏi Kim Ân Thánh, nhìn Tá Đằng Quang.

      "Ngươi định nhốt ta?"

      "Làm sao có thể? Tôi muốn mời Tá Đằng tiên sinh tới chỗ tôi làm khách, mặc kệ như thế nào, ông là khách, tôi đương nhiên phải chiêu đãi ông." Ý tại ngôn ngoại*, tôi mặc kệ ông cái gì, ông vẫn phải đến đó chịu trừng phạt.

      *Ý tại ngôn ngoại: Ý ở trong lời, chỉ lời có ý nghĩa sâu xa, phải hiểu rộng ra, nên chỉ hiểu theo nghĩa đen của nó.

      Tá Đằng Quang kinh sợ, nhưng trong đầu chợt nghĩ đến vợ và con trai, nắm chặt hai đấm, "Ta nghĩ, Phó tiểu thư hẳn phải là loại người vô tín."

      An Nhiên mỉm cười " Ta nghĩ Tá Đằng tiên sinh cũng muốn nhìn thấy người nhà mình bị giết."

      "Ta chạy."

      "Như vậy là tốt." An Nhiên cười, nhìn Tá Đằng Quang bị người của nàng mang .

      Mà lúc này, Kim Ân Thánh nằm mặt đất ngay cả khí lực để kêu lên cũng có.

      Lí Quang Tú được Tống Chính Hạo cởi trói , muốn nâng Kim Ân Thánh dậy, mặc kệ như thế nào, Kim Ân Thánh cũng có công dậy dỗ .

      Nhưng vừa mới bước được bước đầu tiên, liền thấy được ánh mắt ác độc của Kim Ân Thánh, sợ tới mức tự chủ được mà rút lui bước.

      "Kim Ân Thánh, ngươi ta nên xử lý ngươi như thế nào?" An Nhiên lạnh lùng cười, nhưng nàng còn chưa kịp nghe được câu trả lời, ngất vì mất máu quá nhiều.

      "Dẫn ." An Nhiên vẫy tay, hai vệ sĩ đứng ở cửa sổ sát đất vào kéo Kim Ân Thánh .

      "Tiểu thư, còn hai người này sao?" Hắc y hán tử chỉ vào Tống Chính Hạo cùng với Lí Quang Tú hỏi An Nhiên.

      An Nhiên lúc này mới nhớ tới trong phòng còn có hai người khác.

      "Các ngươi định làm như thế nào?" Hai người này là nhi, Tống Chính Hạo đối với Kim Ân Thánh là hận, bất quá có thể ở bên Kim Ân Thánh nhẫn nhiều năm như vậy, thể , đứa này rất lợi hại, nhưng đáng tiếc, người như vậy, nàng cần.

      "Tôi... Tôi muốn theo ." Trải qua đêm nay, Tống Chính Hạo thấy được năng lực của Phó An Nhiên, tin tưởng, chỉ cần theo , có thể được những gì muốn.
      Last edited: 28/12/17

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 91: Thân phận cha mẹ An Nhiên
      Editor: Tiểu Đinh

      " được." An Nhiên còn chưa có mở miệng, Phó Quân Hoàng từ chối.

      Tống Chính Hạo nóng nảy, "Tôi, tôi biết mấy người nghĩ cái gì, tôi thề, tôi phản bội của mấy người, tôi..."

      An Nhiên cười xua tay, "Đừng vội. Ý của là cho ngươi theo , ngươi thích hợp theo bên người ta."

      Tống Chính Hạo sửng sốt, theo Phó Quân Hoàng? ?

      Lí Quang Tú cả người đều sững sờ tại chỗ, đêm nay chuyện xảy ra với , đúng là xung kích quá lớn , bao giờ có thể nghĩ được những chuyện này xảy ra.

      "Phó tiểu thư, cái kia Quang Tú ..." Quang tú cùng đều là nhi, trước kia còn có tỷ tỷ, nhưng là sau này, tỷ tỷ chết, tình cảm cùng Quang Tú là tốt nhất, kia bây giờ khẳng định thể trở về cây gậy quốc, biết Quang Tú có tính toán gì .

      "Tôi muốn chính quyết định, phải để chúng ta quyết định. Tôi cho hai ngày. có thể cùng với ngươi, hoặc là, ta có thể đưa trở về cây gậy quốc."

      "Cám ơn Phó tiểu thư!" xong, Tống Chính Hạo kéo Lí Quang Tú .

      An Nhiên xốc quần áo Phó Quân Hoàng lên, nhìn thấy vết máu, nàng mới thở phào nhõm.

      " đau." Phó Quân Hoàng kéo An Nhiên, đem nàng ôm trong lòng , tựa hồ rất thích việc này, đem cả người nàng đều đặt ở trong lòng .

      An Nhiên cũng dựa vào trong lòng bất động , "Chàng có phải biết chút thông tin gì ?" Nàng thấy lúc Tá Đằng Quang Tiểu Dã Long tìm gì đó, lão soái ca vẻ mặt có chút đúng.
      "Còn chưa có điều tra ràng." Cho nên, cũng dám thêm cái gì.

      An Nhiên đột nhiên ở trong lòng đứng dậy, Phó Quân Hoàng sửng sốt, ngốc manh hỏi, "Như thế nào?"

      An Nhiên cười, hơi hơi ngẩng đầu, cúi xuống hôn lên cằm , "Lão soái ca, lão soái ca, mọi việc chàng làm luôn luôn hoàn hảo."

      Phó Quân Hoàng biểu cảm ngẩn ngơ, cơ thể tự chủ được liền hướng về phía An Nhiên, trong mắt đều là bộ dáng của nàng, ngột nhiên ôm chặt nàng, gục đầu xuống hôn nàng.

      Chính là chuồn chuồn lướt nước cái hôn, con ngươi tối đen tràn đầy vui mừng.

      Bảo bối chủ động hôn .

      "Lão soái ca." An Nhiên chui vào trong lòng , thanh nghe qua có chút buồn.

      "Ân?" Ngón tay thon dài nhàng mà đùa bỡn khuôn mặt nàng, mâu quang mềm mại.

      "Còn tính với ta sao?"

      Phó Quân Hoàng cứng đờ, "Bảo bối..."

      "Ta biết chàng còn phải sửa sang lại, chàng còn biết nên với ta thế nào, sai, ta có thể chờ. Nhưng là, chàng cần phải đáp ứng cầu."

      "Được." tay đặt lên người, vẻ mặt nghiêm nghị.

      Nhìn biểu cảm nghiêm túc của Phó Quân Hoàng, An Nhiên thở dài, nàng hơi hơi động người, Phó Quân Hoàng sợ nàng ngã xuống, vội vàng đỡ nàng.

      An Nhiên nghiêng người, hai tay đặt bên hông của , dè dặt cẩn trọng tránh miệng vết thương.

      "Ta nghĩ điều tra lí do chàng bị thương, có thể để cho chàng điên cuồng như vậy, chuyện đó khẳng định rất quan trọng? Ta cũng hỏi cái gì, thời điểm đến, chàng với ta, đúng ?"
      Phó Quân Hoàng chút do dự gật đầu.

      "Lão soái ca, ta quan tâm chuyện kia cùng ta có liên quan gì hay ." An Nhiên xong, tầm mắt buông xuống.

      Nàng nhìn ánh mắt Phó Quân Hoàng, ở trước mặt nàng chưa bao giờ biết che dấu, lúc nàng đến đáp án kia, ánh mắt hốt hoảng, bởi vì sợ nàng đoán đúng mà hốt hoảng.

      Lúc này đây, nàng muốn nghĩ gì nữa.
      Trong lòng nàng luôn có thanh cho nàng, cần hỏi nhiều, cần nghĩ nhiều, chỉ cần tín nhiệm , còn lại thế nào đều được.

      Như vậy, nàng liền lựa chọn tín nhiệm .

      Chính là, những lời cần nàng ra, bằng , ngày sau lại vì mấy thứ này bị thương, như vậy nàng biết bản thân có loại phản ứng gì.

      Cơ thể Phó Quân Hoàng hơi hơi run lên chút.

      "Quân Hoàng." Tiếng mang hương vị lưu luyến.

      "Ân?" Phó Quân Hoàng thân mình run lên, tiếng có chút khàn khàn.

      "Ta thích chàng."

      Phó Quân Hoàng toàn thân đều cứng lại, muốn cái gì đó, nhưng là trong cổ họng giống như có cái gì đó chặn khong thể phát ra thanh.

      Tựa vào người Phó Quân Hoàng, An Nhiên có thể cảm giác được biến chuyển của , trong lòng nàng buồn cười, đáy lòng cũng là mảnh mềm mại.

      "Ta biết chàng muốn cái gì." An Nhiên tiếng trung mang theo nụ cười, "Quân Hoàng, ta chưa từng quá quan tâm đến người, ngoại trừ mẹ của ta, ta chưa bao giờ nghĩ tới, ngày, ta nằm trong lòng người, sau đó cho , ta thích ." An Nhiên thong thả, khuôn mặt của nàng chôn trong lòng Phó Quân Hoàng, bởi vậy thể nhìn thấy biểu cảm của An Nhiên.

      Lúc này An Nhiên suy nghĩ nên chú ý tới Phó Quân Hoàng, lúc nàng nhắc đến mẹ, cơ thể Phó Quân Hoàng cứng nhắc.

      Bàn tay ôm nàng bất giác buộc chặt, trầm giọng , "Nàng là của ta." Chỉ có thể là .

      "Lão soái ca, chàng nghe hiểu ta thổ lộ với chàng sao?" Đáy lòng An Nhiên thở dài, nhưng là càng nghĩ càng cảm thấy buồn cười, nàng đây là như thế nào, thế nào lại những lời buồn nôn như vậy?

      Phó Quân Hoàng coi chuyện nàng là đương nhiên, "Nàng vốn nên thích ta."

      Phó Quân Hoàng nghĩ đây là điều đương nhiên?
      An Nhiên ngạc nhiên lúc, sau đó liền ngã vào trong lòng Phó Quân Hoàng cười, " Đúng, đúng, ta vốn nên là thích chàng, ha ha, vốn nên là thích chàng."

      Phó Quân Hoàng mày hơi hơi nhíu lên, ôm nàng trong lòng cẩn thận, để ngừa nàng cười quá mức ngã xuống sàn.

      Chẳng lẽ bảo bối phải từ lần đầu gặp thích sao? từ lần đầu gặp liền thích bảo bối.

      bên khác.

      Đè Kim Ân Thánh xe, đột nhiên tiếng phá vang lên, xe chạy đường bị trượt bánh, lái xe nhanh chóng điều khiển xe, đường cái bắt đầu có tuyết đọng.

      Mắt thấy xe sắp đổ xuống sông, liền nhanh chóng phanh lại.

      Bốn người nhanh chóng xuống xe, nhưng bọn vừa mới mở cửa xe, vài tiếng vang đồng thời vang lên, nhất thời kịp phản ứng người chết nằm la liệt.
      .
      chiếc xe khác nhảy xuống mấy người áo đen, bọn họ nhanh chóng đem Kim Ân Thánh chuyển vào trong xe

      Thời điểm Kim Ân Thánh tỉnh lại, phát bản thân nằm bàn mổ, trước mắt là bứ tường trắng muốt, rất nhiều thứ nhưng thấy , nhưng biết có người phẫu thuật cho .

      " nên động, chúng ta gắp viên đạn ra." Giọng lạnh nhạt thốt lên.

      Kim Ân Thánh nhất thời sửng sốt, lập tức kích động hỏi, "Ta ở đâu?"

      Bác sĩ nghĩ tỉnh nhanh như vậy, ánh mắt xẹt qua tia kinh ngạc, bất quá vẫn , "Bệnh viện."

      Kim Ân Thánh nở nụ cười, biết được cấp cứu, nhưng lại biết ai cứu , nhưng chỉ cần trở lại cây gậy quốc, nhất định khiến Phó gia chịu thảm bại!

      Phó An Nhiên, nhất định giết chết nàng!

      "Chậc chậc, ngươi lá gan đủ lớn, ngay cả Phó tiểu thư cũng dám giết." thanh trêu ghẹo truyền đến.

      Mới vừa rồi bởi vì Kim Ân Thánh quá mức kích động, bất giác đem câu cuối ra, bởi vậy, toàn bộ phòng giải phẫu đều là nghe thấy cái gì .

      Bác sĩ là người cầm dao phẫu thuật, Kim Ân Thánh nghe được rành mạch, xoay người muốn đứng dậy, lúc này mới phát , tứ chi của đều bị cố định lại, thể động đậy.

      Đột nhiên, ánh đèn phẫu thuật phẫu thuật chiếu trước mắt, "A, ngươi đừng động, bên , chúng ta chỉ được để lại cho ngươi quả thận, nếu ngươi còn động, ta chắc là mình cắt nhầm tim đâu, vậy coi như tốt, ngươi thấy đúng ?"

      cũng có chạy , nhưng mà biết rơi vào tay ai, tuy rằng bị đánh thuốc tê, nhưng thuốc tê cũng có hiệu quả.

      có thể cảm giác được ràng có cái gì đâm bụng , thậm chí còn có thể nghe được thanh thịt bị tách ra...

      Đột nhiên, trận đau nhức nhất thời truyền đến!

      thống khổ thôi lớn tiếng kêu kêu lên, mồ hôi lạnh trong nháy mắt che kín toàn thân.

      "Ai nha, quên tiêm cho thuốc tê." Thanh có chút xin lỗi nhất thời vang lên.

      " đúng, thuốc tê ta tiêm, ta thử đánh tay và chân, cũng có cảm giác mà?" Thanh nghi hoặc vang lên.

      Thẳng đến khi Kim Ân Thánh đau đến chết ngất , bác sĩ chủ trị trừng mắt hai hộ sĩ.

      Hai gã hộ sĩ lè lưỡi, biểu cảm chuyện đó là điều đương nhiên, "Ai bảo có chuyện gì tìm đến cái chết?"

      "Khi dễ nhân gia bảo bối nhưng còn muốn báo ứng ."

      ...

      An Nhiên đưa Phó Quân Hoàng đến bệnh viện.

      An Nhiên vì Phó Quân Hoàng sửa sang lại hết thảy, Ngân Sói cũng khập khiễng gõ cửa vào được.

      "Lão soái ca, ngươi trước nghỉ ngơi lát, ta ra ngoài mua bữa sáng, cho ngươi động đậy." An Nhiên liền đứng ở cửa, dặn Phó Quân Hoàng.

      Phó Quân Hoàng phối hợp gật đầu, vẫy tay nàng, " đường cẩn thận."

      "Ừ."

      Trước khi An Nhiên còn hỏi Hạ Ngân Sói muốn ăn cái gì, điều này làm Ngân Sói bất ngờ, vội vàng lắc đầu, ăn cái gì đều được.

      Đối với , quân chủ mua cho cái gì ăn đều được, chỉ cần có thể ăn được, đều ăn. Ở Vô Xá, ai có thể có đãi ngộ này? Quân chủ tự mình mua bữa sáng cùng bữa tối cho.

      Phó Quân Hoàng luôn luôn mỉm cười nhìn An Nhiên rời .

      Đợi đến khi An Nhiên ra ngoài, Ngân Sói mới vừa rồi trở lại phòng bệnh, vẻ mặt thoạt nhìn cũng giống hàng ngày.

      "Huấn luyện viên, vừa mới có tin tức." Ngân Sói do dự , bộ dáng thoạt nhìn tiện mở miệng.

      "."

      "Thí nghiệm hiệu quả cũng tốt."
      Phó Quân Hoàng nhíu mày, "Sở hữu hàng mẫu đều thử qua sao?"

      "Đều thử qua . Toàn bộ đều thất bại ." Ngân Sói biểu cảm thoạt nhìn rất ngưng trọng, "Còn có việc."

      "."

      "Có người tự xưng là cha mẹ của tiểu thư, tại ở đế đô tuyên bố tìm người."

      Phó Quân Hoàng sắc mặt trong nháy mắt trầm xuống.

      "Huấn luyện viên, chúng ta phải làm thế nào...?" Ngân Sói hỏi rất dè dặt cẩn trọng, lúc này sắc mặt huấn luyện viên quả thực chính là trầm dọa người.

      "Giết!" có chút do dự, ngữ điệu lạnh lẽo tuyên án sinh tử của người khác.
      Last edited: 28/12/17

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 92: giết cha mẹ của nàng! (1)
      Editor: Tiểu Đinh


      Nhìn nam nhân mặt nạ khóe môi độ cong chợt cứng đờ, Nguyên Phi biết bản thân sai, muốn mở miệng giải thích vài câu, nhưng mà còn chưa kịp giải thích, nam nhân mặt nạ phóng ánh nhìn lãnh, câu cũng , trực tiếp bỏ chạy .

      Mặc kệ thế nào, bảo vệ tính mạng vẫn là quan trọng nhất.

      tại lão đại, rất đáng sợ.

      Đầu óc quả thực là có vấn đề rồi nên mới đến Tần Lam.

      Cửa thư phòng bật mở, Lại Tư bước chân tự chủ được lùi về phía sau bước, chủ tử tại, rất nguy hiểm .

      Đối với việc Nguyên Phi Tần Lam cùng chủ tử có tình, Lại Tư cũng ràng, thời điểm theo chủ tử, Tần Lam cũng chết rồi, chủ tử cũng cũng tới Tần Lam.
      Chẳng lẽ chủ tử cùng Tần Lam từng có chuyện gì sao?

      " ra ngoài." Bỗng nhiên, thư phòng vang lên thanh trầm thấp của nam nhân mặt nạ.

      Lại Tư dám ở lâu, hướng về phía nam nhân mặt nạ khom người rời . Chỉ là lúc đóng cửa thư phòng, Lại Tư vẫn nắm chặt chốt cửa rời, khép chặt cửa phòng, lẳng lặng xuất thần.

      Sau lát, con ngươi Lại Tư dần dần trở nên thâm trầm, nhìn vào cánh cửa khép chặt, Lại Tư xoay người xuống lầu, tại cũng nên làm việc.

      Mà lúc này trong thư phòng.

      Nam nhân mặt nạ giống như nhớ lại kí ức, tựa vào ghế, con ngươi khép hờ, hai tay đặt ở bụng.

      — Chỉ bằng ngươi mà mưốn vọng tưởng đến ta? Cút!

      — Muốn Tần Lam ta có rất nhiều người, ngươi tính là cái gì?

      Giọng lạnh lùng cao ngạo vang lên trong đầu, ánh mắt làm cho run sợ cũng ngừng lên trong đầu.

      Đúng vậy, có rất nhiều người muốn có nàng, nhưng cuối cùng mới là người chiếm được Tần Lam, chỉ có chiếm được Tần Lam.

      — Lão bản, có chuyện.

      — Cái gì?

      — Tần Lam chết.

      Vẻ mặt của trong nháy mắt vặn vẹo!

      bao lâu, nghĩ tới nàng?

      Trong thư phòng yên tĩnh cực kỳ.

      cầm trong tay cái bút, nhàng ấn mặt cái bút, thanh lạnh lùng chợt vang lên.

      "Thế nào? Đem quyền lực nắm trong tay cảm giác như thế nào? tại ngươi sở hữu hết thảy, như vậy ta phải chết?"

      ", , gia, ta làm sao có thể giết ngài? Ngài là người mà ta quý nhất ta."

      "Cút!"

      tựa hồ lại thấy được vẻ đẹp tuyệt mỹ của nàng lên trong lúc tức giận.

      Tần Lam vĩnh viễn đều biết, thời điểm nàng tức giận, biểu cảm có bao nhiêu tuyệt diễm, thích vẻ đẹp khi tức giận của nàng, giống như, giống như... A đúng rồi, giống như Phó An Nhiên, giống nhau làm cho động tâm.

      Trừ bỏ Tần Lam có thể cho cảm giác như vậy, đó là Phó An Nhiên.

      Lại nghĩ đến tư liệu điều tra về Phó An Nhiên, thái độ của Diêm Tử Diệp đối với Phó An Nhiên rất khác thường, thể hoài nghi thân phận của Phó An Nhiên.

      Tiếng đập cửa vang lên, khiến cho nam nhân mặt nạ ngừng hồi tưởng.

      "Vào."

      Đẩy cửa tiến vào là người phụ nữ, là người có kĩ thuật giả dạng xuất sắc, tóc ngắn lưu loát, bộ mặt có chút biểu cảm.

      "Chủ tử, tra được ." xong, cầm trong tay báo cáo giao đến trước mặt chủ nhân.

      Nam nhân mặt nạ mở báo cáo ra, nhìn vào kết luận cuối cùng, động tác của nam nhân mặt nạ đột nhiên cứng đờ.

      Nữ nhân tiếp tục , "Bọn họ dùng kỹ thuật tiên tiến nhất, kiểm tra bốn lần, vẫn chưa phát sinh dị thường. Hơn nữa với trình độ tương tự, cao tới chín chín phần trăm, trong đó còn có lần đạt tới trăm phần trăm. Tần Lam, là ."

      Lời của người phụ nữ giống như trầm trọng mộng, liên tiếp đánh vào ngực nam nhân mặt nạ.
      Nắm chặt báo cáo trong tay, trong nháy mắt chịu nổi.

      Nữ tử giống như nhìn thấy vẻ mặt của , tiếp tục , "Nhưng, phía dưới điều tra , Tần Lam này có chút quái dị, nàng chưa bao giờ ra khỏi Tần trạch, chỉ chấp nhận Diêm Tử Diệp, vẻ mặt cùng động tác trước kia cũng khác nhau rất lớn, cảm giác giống như ... Đứa ."

      "Đứa ?"

      "Đúng vậy." Nữ tử tiếp tục , "Mới đầu Diêm Tử Diệp đối xử với người nọ rất tốt, nhưng là sau này biết xảy ra tình gì, Diêm Tử Diệp bỗng chốc còn quan tâm nàng. Hơn nữa, Diêm Tử Diệp cũng có cho nàng tiến vào phòng ngủ chính của ở Tần trạch."

      Trái tim mới vừa nhảy kịch liệt bỗng chốc liền trở lại bình thường.

      Nam nhân mặt nạ xem báo cáo trong tay, khóe môi nhếch lên.

      "Tần Lam là ." giống như lầm bầm lầu bầu cái gì đó, ", như vậy liền cướp về . Mặc kệ, nàng tại là bộ dáng gì."Nàng là của , tại mặc kệ nàng có bộ dáng gì, đều bắt về, để cho nàng ở bên người .

      Nữ tử trước mặt tựa hồ đoán được lời của nam nhân mặt nạ, nàng gật đầu, " phân phó người." Chủ tử đối với Tần Lam là chấp nhất , tại chỉ có nàng biết việc này, bằng chủ tử để cho nàng điều tra.

      Mặt nạ nam nở nụ cười, cười là như vậy tuyệt mỹ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :