1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ông xã, đầu hàng đi! - Ôn Nhu Diêu Diêu

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      chương 31

      “Này! Hạ Tiểu Hoa! Diệp tam công tử nhà ngươi gần đây lại có thêm tin tức động trời chi đây?” Nhị hào giơ tuần san Bát quái, vung qua vung lại trước mặt ta.

      Ta bò từ trong đống vải lụa ra, tiếp nhận tuần san Bát quái.

      Ảnh chụp phóng đại trang nhất.

      Diệp Hy nghiêng nửa mặt, bên cạnh là trang phục vận động thể nào quen thuộc hơn với ta.

      Mặc dù nhìn thấy diện mạo, Nhị hào vẫn khẳng định chém đinh chặt sắt: “Chậc, chậc, chậc! Xem thưởng thức của Diệp tam công tử ! Đức hạnh của con nhóc vận động phục kia, đáng giá mang Singapore họp sao?” Ngẩng đầu nhìn ta chút, giống như bừng tỉnh đại ngộ: “Cũng đúng, Diệp tam công tử ngay cả ngươi đều cưới, thưởng thức của phải dân chúng bé như chúng ta có thể lý giải được!”

      Ta hai lời, giơ kéo trong tay hướng Nhị hào phi tới.

      Diệp tam công tử quả hổ là Diệp tam công tử.

      Kiêu ngạo, nửa điểm sắc mặt cũng khiến người ta chịu nổi.

      Cảnh tượng đêm đó, bị truyền thông truy tìm tung tích đến cùng, nữ nhân vật may mắn được cùng Diệp tam công tử họp tại Singapore.

      Ngay hôm sau, tổng giám đốc cao quý của tập đoàn Diệp thị Diệp tam công tử cùng với cảnh ôm hôn nữ nhân bí mật tại màn khai vũ chễm chệ ngồi trang nhất của mọi tờ tạp chí.

      Từ nay về sau danh tiếng của Diệp tam công tử ngày xuống, chuyện xấu ngừng, trở thành tâm điểm soi mói của Bát quái.

      Có điều nữ nhân bên cạnh, tuy nhìn diện mạo, lại vĩnh viễn mặc người trang phục thể thao, trở thành dấu hiệu nhận biết.

      Thậm chí có tuần san giải trí bí mật đem cảnh tượng hôn môi của Diệp tam công tử ngày đó với vợ và tình nhân, phân tích lượt từ ánh mắt, tư thế, bối cảnh thực ràng chi tiết. Từ đó đưa ra kết luận: Diệp tam công tử diễn giả tình thực, hôn môi phu nhân chỉ là do tình thế cần thiết phải vậy, còn tiếc phơi sáng thân phận tình nhân.

      Phân tích cực kỳ kỹ lưỡng, hơn nữa việc Diệp Hy thích Khả Nhạc còn là , quả thực là chọc đúng chỗ cần , ta bội phục sát đất.

      Qua bao nhiêu năm ta mới hiểu được nội hàm, mấy tên phóng viên kia chỉ cần liếc mắt cái liền nhìn thấu.

      Khả Nhạc dựa vào mấy bộ trang phục thể thao, trở thành nhân vật đứng đầu bảng.

      Trong lúc nhất thời, toàn bộ trang phục thể thao của Diệp thị đều trở nên thịnh hành, giá cả cứ gọi là lên như diều gặp gió. Từng có vị lãnh đạo cấp cao đứng trước mặt mọi người khóc lóc kể lể, hội nghị thường niên có 38 vị nữ nhân tiến vào có đến 37 vị mặc trang phục thể thao. Duy nhất có vị mặc, mới là vừa từ nước ngoài trở về kịp cập nhật xu thế, xấu hổ thôi!

      Nếu mọi phát triển đến mức này, dân tâm thay đổi đến mức này, vậy danh bất chính ngôn bất thuận chính cung Hạ Tiểu Hoa, hẳn là nên cung kính khom người, nhường lại vị trí cho người ta thôi.

      Chỉ là, mặc dù ta tích cực chủ động hy vọng nhường đường thoái vị đến như thế nào, Diệp Hy, vẫn là thông qua.

      Ta gì cúp điện thoại lần thứ N, mặc kệ thanh máy móc kia, vắt chéo chân ngồi xem Ngũ hào lật tạp chí.

      “TMD, đồ thể thao kia mà cũng có thể tạo ra được xu hướng mới! Ta này Hạ Tiểu Hoa, ngươi cũng sáng lập ra trào lưu mới !”

      “Đúng vậy!” Nhất hào phụ họa.

      “Tuyệt đối phải sáng lập!” Bát hào cũng phụ họa theo.

      Ta đắc ý tự mãn: “Thế nhưng có ai bắt chước theo ta cả!”

      Lục hào khua khua nắm tay: “Thôi ! Phong cách của ngươi đạt đến cảnh giới rồi! Người bình thường kiếm đâu ra tiền mà bắt chước theo ngươi?”

      Ta hồ nghi nhìn Lục hào: “Đây là ca ngợi?”

      “Đúng là ca ngợi!” Lục hào khẳng định gật đầu.

      “Khẳng định đúng là ca ngợi!” Nhất hào kiên định gật đầu.

      Ta hắc hắc cười đến tự tin.

      Hạ Tiểu Hoa, Diệp tam công tử đột nhiên trở nên như vậy, phải là tực động tâm, coi trọng cái mớ đồ thể thao rách kia chứ?”

      Ta liều mạng gật đầu: “Đúng là vậy!”

      Hơn nữa, còn rất nghiêm túc.

      “Vậy các ngươi thực định ly hôn?” Ngũ hào phen xông đến túm cổ áo của ta: “Hạ Tiểu Hoa! Hàng như Diệp Hy, toàn thế giới cũng chỉ có thôi, ngươi bỏ được sao?”

      Vẫn như cũ gật đầu: “Đúng vậy. Bỏ được!”

      Dẫu có luyến tiếc, cũng phải bỏ được.

      Nhị hào tà tà suy nghĩ: “Hạ Tiểu Hoa, Diệp tam công tử, đồng ý ly hôn?”

      “…”

      “Kháo! Đều nhận nuôi nữ nhân chuyên mặc đồ thể thao rách rưới kia rồi, ly hôn, chuyện sớm hay muộn!” Lục hào cũng bắt đầu quăng tạp chí: “Hai người các ngươi ly hôn, phòng làm việc này cũng cần thiết tồn tại nữa. Chúng ta thế nào lại thảm như vậy, định trước định mệnh là thất nghiệp a!”

      Ngũ hào vỗ bàn: “Con mẹ nó chứ cái đồ thể thao đáng ghét!” Nước mắt lưng tròng, giả bộ lảo đảo bay ra ngoài.

      Ta trừng lớn mắt nhìn Nhị hào: “Ngũ hào đến thời kỳ mãn kinh sao?”

      Nhị hào trợn trắng: “ phải đâu, nàng thất tiền!”

      “A?” Trong ấn tượng của ta, đám trợ lý lần đầu tiên đứng trước mặt ta kêu nghèo.

      “Mẹ ấy sống thực vật trong bệnh viện, nằm tại Mỹ gần hai năm mới tỉnh lại, tiêu tốn hết số tiền ấy tích lũy được hai năm qua. Sinh hoạt hàng ngày, thuốc men, mọi thứ đều cần tiền, Ngũ hào dù có chút ít danh tiếng, tìm được công việc mới, cũng tìm được loại ông chủ chi tiền như nước giống ngươi!”

      Nhị hào rất ít khi thở dài trước mặt ta, lúc này đây nàng lại hít sâu tiếng: “Hạ Tiểu Hoa, nếu phải vì tiền, dạng như ngươi muốn tính tình có tính tình, muốn nhân duyên được nhân duyên, như thế nào lại mời được nhân tài cao cấp chư chúng ta?”

      Ta há to miệng: “Nhị hào, mẹ ngươi cũng sống thực vật vừa mới tỉnh lại?”

      Nhị hào chưởng chụp đến: “Ngươi thối miệng! được quan tâm đến đời sống riêng tư người khác!” Đứng lên cũng hướng ra ngoài vọt , được nửa liền quay lại: “Hạ Tiểu Hoa! Đêm nay công ty giải trí M mở dạ tiệc, ngươi đừng có quên đấy!”

      “Này——!”

      Bóng người Nhị hào cũng biến mất.

      Ta đành phải quay đầu, nhìn chằm chằm mấy người còn lại: “Mẹ mấy người cũng sống thực vật vừa mới tỉnh lại?”

      Nhóm người còn lại trầm mặc a trầm mặc, nhóm sau tiếp nhóm trước nhanh chóng lao ra ngoài.

      Kháo! Thái độ gì đây?

      Ta cầm điện thoại ấn phím vào hộp thư thoại, phát hỏa rống lên: “Con mẹ nó Diệp Hy, trả lời điện thoại cho lão nương!”

      Lão nương nhường bước, cư nhiên lại phải đợi Diệp Hy kêu tên mới được đến!

      Đều TM cái gì thái độ!

      Thế giới này! Đều TM cái gì thái độ!

      Ta đứng ở đại sảnh công ty giải trí M, nhìn chằm chằm nhà chế tác cười tủm tỉm hướng phía ta bước tới: “A! Hạ Tiểu Hoa! vẫn còn ở trong nước? Vậy vị ở Singapore kia? Quả nhiên là tình nhân mới của Diệp tiên sinh!”

      Ta nghiến răng nghiến lợi gật đầu.

      “Vậy sao?” Nhà chế tác cười càng phát ra cao hứng: “Nén bi thường a nén bi thương!” Vỗ vỗ bả vai ta rồi thí điên thí điên chạy .

      Ta ngửa đầu, uống cạn ly rượu trong tay.

      “A! Hạ Tiểu Hoa!” Đạo diễn đại danh đỉnh đỉnh phấn chấn xông lên: “ ly hôn sao? Ly hôn sao?”

      Ta thổi râu, trừng mắt gật đầu.

      “Ra vậy a!” Đạo diễn lại càng phát ra cao hứng phấn chấn: “Đừng khổ sở, đừng khổ sở!” Sờ sờ đầu ta rồi lại thí điên thí điên chạy .

      Ta thay ly rượu khác, tiếp tục ngẩng đầu.

      “A! Hạ Tiểu Hoa!” Tiểu Hồ Tử bên đài truyền hình hưng phấn chạy vọt lên: “Diệp tiên sinh thực cùng tình nhân hôn môi trước mặt công chúng?”

      Ta nghiến răng nghiến lợi thổi râu trừng mắt, gật đầu.

      “A!” Tiểu hồ tử vểnh râu lên cao: “ nên thương tâm a!” Cầm tay của ta vỗ , thí điên thí điên chạy .

      Này con mẹ nó là cái chuyện gì đây? Có để cho người khác sống yên ?

      Lão nương ưa soi mói chuyện người khác đấy là vấn đề nhân phẩm của lão nương, lão nương bị người khác soi mói chuyện riêng tư… cơ hồ dường như vẫn là vấn đề nhân phẩm của lão nương!

      lễ phép! Thế giới này TM nó để cho người ta sống!

      Ta ném ly rượu lại, đầu cũng thèm quay, hướng quán ăn đêm lao tới.

      Bên ngoài gió thực lạnh, thổi trúng người trận run run.

      Ta híp híp mắt, nhìn thấy xa nơi kia có đám diễn viên kề vai chu mỏ chụp ảnh kỷ niệm.

      Bị vây kín tầng tầng lớp lớp ở giữa, ai khác ngoài Thần Tư.

      Á châu siêu cấp tân tinh vẫn còn rất được hoan nghênh nha!

      Ta rầm rì, dời ánh mắt, ngồi lên bậc thang bên cạnh, ngẩng đầu ngắm vầng trăng sáng nho cao.

      Trong thành phố ánh đèn điện quá mức sáng ngời, làm cho ánh sao cũng nhìn thấy được, bầu trời chỉ có những vệt sáng hắt lên ảm đạm.

      Chỉ còn lại vòng trăng non mới nhú, đơn!

      giống ở Ô trấn, bầu trời lấp lánh muôn ngàn vì sao, cả dải ngân hà rực rỡ, làm cho người ta cũng còn cảm thấy tịch mịch nữa.

      Lão ba mất, nếu biết được tình cảnh của ta giờ, cuối cùng cũng chỉ còn lại mình, nhất định vui !

      Nền đất lạnh lẽo, mặc dù cách qua lớp váy, vẫn làm cho người ta cảm thấy lạnh.

      “Hạ Tiểu Hoa! gần đây lại nháo ly hôn?” Sau lưng là thanh lạnh lẽo.

      Kháo! Lại tới nữa!

      Ta ngay cả đầu cũng lười quay lại: “ chỗ khác chơi, đừng làm phiền lão nương!”

      “Hạ Tiểu Hoa!” cái bật lửa quăng trúng đầu ta: “ cái thái độ gì đấy hả?”

      Ta ôm đầu, quay người lại.

      Nha, Á châu siêu cấp tân tinh!

      Á châu siêu cấp tân tinh khí thế mạnh mẽ, nhân duyên rất tốt, có việc gì đến trêu chọc ta đây tiểu dân chúng nhân duyên kém cỏi làm cái gì?

      Ta trở mình xem thường, thuần túy ghen tị: “Cửa ở phía sau đầu, thỉnh tự nhiên. có việc gì tiếp tục cùng nữ nhân vật chính du hồ thôi!”

      Thần Tư ngẩn người: “ xem báo lá cải?”

      Vô nghĩa.

      “Lão nương là người xem trung thực của tạp trí giải trí!”

      “Đó là giả!” Thần Tư được ràng, đặt mông ngồi bên cạnh ta.

      Ta đẩy Thần Tư: “ chiếm địa bàn cái gì, tôi đến trước!”

      “Hạ Tiểu Hoa!” Thần Tư trừng mắt nhìn ta, sau lúc lâu mới phun ra ba chữ: “Ai hiếm lạ!”

      Xê dịch mông, ngồi lên bậc thang phía ta: “Tôi thích ngồi chỗ này, quản được sao?”

      Ta phiết miệng, thèm xen vào.

      “Phúc khí tốt, có chuyện gì lại tự nhiên chọc giận người khác? Quá mức thiếu đạo đức!” Ta cúi đầu, nhặt chiếc bật lửa vừa bị Thần Tư ném qua, bật chơi.

      “Ai gây chuyện xấu khiến người khác nổi giận?” Thanh sau lưng ràng có dấu hiệu nổi giận.

      “Hạ Tiểu Hoa! Cũng ngẫm xem là vì ai?” Tiếng giọng, rất có ý tứ hàm xúc.

      Ta nở nụ cười, tiếp tục bật lửa: “Đạo diễn bức ? Giải trí M bức ? Quản lý bức ? Nữ nhân vật chính bức ?”

      Cái ót bị dùng sức đẩy, thiếu chút nữa là đẩy mặt ta dí sát vào ngọn lửa: “Hạ! Tiểu! Hoa!”

      Kháo! Ta nhanh chóng bật lửa dí vào mặt Thần Tư.

      Thần Tư tránh: “Hạ Tiểu Hoa, tôi nhìn đáng thương, tưởng muốn giúp !”

      Bật lửa nện trán Thần Tư, “ba” tiếng!

      “Ai đáng thương? Ai cần giúp? Ai hiếm lạ?”

      Thần Tư ăn đau nhăn mày, vươn tay ôm trán: “ hiếm lạ? hiếm lạ sao lại giả làm fan của tôi? hiếm lạ lại tìm người áp chế tin tức ly hôn?”

      “Hạ Tiểu Hoa! có gan đứng ở sân bay hướng về đám phóng viên rống ly hôn, lại có can đảm thừa nhận. ràng muốn ly hôn!”

      Ta trừng lớn mắt: “ bậy!”

      Thần Tư khinh thường hừ cái: “Tôi bậy? Nếu sợ truyền thông theo đuổi, bám riết nháo chuyện xấu ảnh hưởng đến thanh danh của , lại làm cho tin tức ly hôn tìm mọi cách giấu kín lần nữa nổi lên, tôi chế tạo chuyện xấu dời lực chú ý của truyền thông làm cái gì?”

      “…” Ta nhìn chằm chằm Thần Tư: “Thần Tư, tôi cần phải thương hại!”

      Thần Tư hừ càng phát ra lớn tiếng: “Hạ Tiểu Hoa! Sao lại ngốc như vậy? Biết sân bay có nhiều phóng viên, còn cố sống cố chết lao đến cứu tôi?”

      “… Ai là tôi muốn cứu ?” Ta đứng dậy, quay đầu muốn bước .

      “…”

      “Tôi muốn giúp ! Hạ Tiểu Hoa!”

      Ta quay người lại: “Lão nương muốn ly hôn, giúp được sao?”

      “…” Thần Tư trầm mặc, nhìn chằm chằm ta.

      Ta cong khóe miệng: “Thần Tư, áp chế tin tức ly hôn, cho đến bây giờ cũng phải là tôi. Cho nên, cần đồng tình của , !”

      Xoay người rời , bị Thần Tư phen kéo lại: “Hạ Tiểu Hoa, muốn ly hôn?”

      Ta hất tay Thần Tư ra: “Vô nghĩa! Cho nên sớm cần nhiều chuyện!”

      “Vậy sao?” Thần Tư nở nụ cười. Nụ cười ấy so với nhà chế tác cười tủm tỉm, đại đạo diễn cười cao hứng phấn chấn, bên truyền hình cười râu vểnh lên trời, còn muốn vui vẻ hơn!

      Mẹ nó, có đạo đức!

      quyền của ta vung đến gương mặt tươi cười của Thần Tư.

      Nắm tay bị Thần Tư tiếp được, cầm chặt trong lòng bàn tay , có buông ra.

      Túm ta, vòng chạy đến quán ăn đêm ven đường.

      “Thần Tư!”

      “Nha! Thần Tư nha!”

      “A! Thần Tư a!”

      Trong đám người vang lên tiếng thét chói tai, liên tiếp!

      Ta nhìn thấy càng ngày càng có nhiều quần chúng đến vây xem, ngay lập tức ngó nghiêng xem chỗ nào có người té xỉu để chạy lui lại.

      Thần Tư nắm chặt tay ta, phen chế trụ cái cằm của ta: “Hạ Tiểu Hoa! Nhắm mắt lại!”

      Hơi thở nam tính, nháy mắt tiến lại chỗ ta, rất gần, rất gần: “Ngày trước, Diệp Hy, có phải hay cũng hôn như vậy?”

      Nụ hôn mang theo vị ngọt trong trí nhớ, dừng lại cánh môi còn chưa kịp khép lại của ta.

    2. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 32.

      “MD Thần Tư, làm cái gì?” Ta cước tùy tiến hướng đến chân Á châu siêu cấp tân tinh mà đạp.

      Thần Tư nhăn nhó hai hàng nước mắt, nhịn xuống, có buông: “Hạ Tiểu Hoa, nếu nhắm mắt lại, ảnh chụp vô cùng xấu!”

      Đôi mắt của ta bay đến chỗ quần chúng vây xem.

      Ta tinh tường đến nỗi nhìn thấy ràng quần chúng vây xem lôi điện thoại ra chụp xoàn xoạt.

      Lúc này đây, chỉ có nhà chế tác sung sướng, đại đạo diễn cao hứng phấn chấn, truyền hình vểnh râu dài, ở đây, tất cả mọi người đều thấy.

      Kháo! Sao lại cố tình hứng thú chuyện riêng tư của người khác như vậy?

      Nếu đều thịt bò, ta trành mắt liếc cái đến khuôn mặt nhắn phấn nộn mê người của Thần Tư, nhắm mắt lại, cong môi hôn.

      TNND, hôn thôi. Nếu hôn, đừng trách ta!

      nhạc phát ra từ quán bar gần đó, cuồng dã mà mê người.

      Ta định tích cực phối hợp, chủ động tiến công, lại bị cỗ lực đạo lôi kéo, thề chết tách ra.

      Nhị hào trừng lớn mắt trâu, giơ giày cao gót trong tay hướng đến người ta mà vung: “Mẹ nó Hạ Tiểu Hoa! Ngươi cư nhiên thừa dịp ta chú ý lại thịt bò Thần Tư?”

      lúc sau cũng thấy quản lý của Thần Tư xông lên, ôm cổ phun mỳ sợi lệ: “Trời ơi! Thần Tư! Cậu sao chứ? Đều do tôi, đều do tôi! Tôi nên để cậu đứng mình! Biết Hạ Tiểu Hoa cực độ nguy hiểm! Huhuhuhuhu! Thần Tư! Huhuhuhuhu!!!” Giơ tiểu tay áo liều mạng cọ cái môi nhắn của Thần Tư.

      Vẻ mặt nghẹn khuất giống như ta làm cái chuyện gì tội ác tày trời vậy.

      Ta liều mạng trốn tránh hung khí của Nhị hào, hổn hển: “Thần Tư! Ngươi giải thích ràng cho lão nương! Ai thịt bò ai?”

      Lão nương mới là người bị hại a! Con mẹ nó cái thế giới này!

      lễ phép! Rất lễ phép!

      Khuôn mặt nhắn gần trong gang tấc của Thần Tư, chớp chớp hàng lông mi dài xinh đẹp: “Hạ Tiểu Hoa! phải là fan trung thành của tôi sao? Tính toán tôi cũng ít ?”

      , , , , ! ———” Ta vươn ngón tay run run chỉ vào Thần Tư.

      “Tôi biết, tôi biết, tôi muốn lâu, lâu!” Thần Tư cúi đầu, ủy khuất run run bả vai.

      Ta điên cuồng ngao lên tiếng, muốn xông tới bóp chết Thần Tư.

      Nhị hào vung tay lên, Ngũ hào cùng Lục hào cũng lập tức vọt lên, mỗi người đều đem ta tích cực “xoa bóp”!

      !” Nhị hào chỉ huy tên quản lý: “Thừa dịp Hạ Tiểu Hoa còn chưa có bạo phát, chạy nhanh đem Thần Tư trốn !”

      Người quản lý như bừng tỉnh đại mộng, kéo Thần Tư hướng đến đám đông bên ngoài vọt !

      Tiếng thét chói tai xung quanh, càng thét càng vui.

      Ta chưa từ bỏ ý định, liều mạng muốn xông đến hướng Thần Tư vừa rời .

      Nhị hào túm ta chết nhanh: “Được, được Hạ Tiểu Hoa! Ngươi hôn đều hôn rồi, để cho người ta con đường sống !”

      Ta trơ mắt nhìn tên đầu sỏ càng chạy càng xa, vô cùng bi phẫn: “Kháo! Hỗn đản! ta cố ý!”

      Thần Tư thế nhưng ở giữa đám người mà quay đầu, dắt khóe miệng, cười đến vui sướng khi người gặp họa, giơ ngón tay cái cắm ngược xuống hướng về phía ta.

      Rất biết xấu hổ! Thực là rất biết xấu hổ!

      Ta giãy dụa càng phát ra mãnh liệt, gian nan tháo giày cao gót hướng về phía bóng lưng Thần Tư mà quăng.

      Thế nhưng lại trúng phải lưng tên quản lý!

      Quản lý nọ ai u tiếng, cũng dám quay đầu lại, kéo Thần Tư chạy càng nhanh.

      Chỉ nhoáng, vô số hung khí hướng người ta bay tới: “Mẹ nó! Dựa vào cái gì là Hạ Tiểu Hoa?”

      “Thừa dịp Thần Tư đề phòng liền dám động thủ!”

      “Rất đáng ghét! Chưa ly hôn còn dám thịt bò Thần Tư!”

      “Ta chỉ biết, Hạ Tiểu Hoa quả nhiên muốn ly hôn!”

      “Thần Tư tốt đẹp như vậy, làm sao có thể bị Hạ Tiểu Hoa nhìn trúng cơ chứ?”

      “Kháo! Rất khó chịu!”

      Ta ôm đầu, liều mạng kéo Nhị hào chắn ở phía trước: “Nhị hào, ta nuôi quân ngàn ngày chỉnh là để đợi lúc này thôi! Tất cả dựa vào ngươi nha!”

      Nhị hào nghiêng thân mình: “Mao! Ngũ hào, ngươi lên!”

      Ngũ hào với lục hào cùng đôi ánh mắt, hai lời liền xông đến chỗ Nhị hào: “Nha! Hạ Tiểu Hoa mau!”

      Ta bi thúc giục lau lau nước mắt, tán thưởng vỗ Ngũ hào cùng lục hào: “Làm tốt lắm!”

      Ngũ hào phen che miệng của ta, lôi cổ áo ta hướng bên ngoài chạy !

      Vừa chạy vừa đánh ta: “Hạ Tiểu Hoa! Ngươi sảng khoái rồi! Thần Tư a! Đó là thịt bò cực phẩm, chậc! Khó trách muốn ly hôn! Hương vị được chứ?”

      Ta ngô ngô nửa ngày, rốt cục mới từ khe hở phun ra câu: “Rất mềm!”

      Ngũ hào đẩy đầu của ta: “Hạ Tiểu Hoa! Ngươi cái tên đáng khinh? Mặt đỏ cái mông a?”

      Kháo!

      Ban đêm tối như vậy, dựa vào cái gì ta mặt đỏ?

      Kết quả của nghẹn khuất đến cực điểm là, mất ngủ!

      Ta ngồi giường của Khả Nhạc, đem vàng thỏi đổ ra, lấy cái khăn lau lau lại.

      Theo ta lâu như vậy, cây đều chưa có dùng qua.

      Liếc mắt cái nhìn đến phong tiền mừng tuổi Khả Nhạc giữ như vàng, toàn bộ rút ra, mang theo chút xíu áy náy rồi nhét tất cả vào ví của mình.

      Ta quả nhiên là người bồi tiền hơn kém!

      Di động ở đầu giường, rung lên từng bận.

      Cầm lên xem, đối phương che giấu dãy số.

      “Này?”

      “A! Hạ Tiểu Hoa, chờ điện thoại của tôi lâu chưa?” Thanh Thần Tư.

      Ta hai lời, ba tiếng ngắt điện thoại.

      Di động trầm mặc hai giây, tiếp tục rung.

      Ta hừ tiếng, tiếp tục lau vàng thỏi.

      Rung rung.

      Lau lau.

      Rung a rung.

      Lau a lau.

      Vẫn rung.

      Kháo!

      Ta tiếp điện thoại: “ có để cho tôi yên ?”

      “Hạ Tiểu Hoa, làm gì thế?”

      “Lau vàng thỏi!” Ta đem cây vàng thỏi cuối cùng cất vào trong túi: “Thần Tư, đôi ta có tiếng chung, có việc gì đừng quấy rầy phụ nữ thất hôn!”

      xong vừa muốn gác điện thoại.

      “Hạ Tiểu Hoa! thái độ gì đấy hả? Qua sông đoạn cầu! Thời điểm hôn tôi phải như thế!”

      “Mao! Ai hôn ai?” Ta giận.

      dám thề, vừa rồi muốn nhân cơ hội thịt bò tôi?”

      Kháo! So đo như đàn bà!

      Ta a miệng: “Cái mặt trời sinh khiến người khác muốn thịt bò!”

      Bộ dạng chính mình quyến rũ thịt bò, trách được người khác!

      Nghĩ tới Á châu siêu cấp tân tinh tính tình siêu thối gác máy, nghĩ đến ở đầu dây bên kia Thần Tư cười đến đặc biệt dâm đãng: “Hạ Tiểu Hoa! ảo tưởng đến thân thể tôi sao?”

      “…” Vẫn biết các ngôi sao đều tự kỷ, nghĩ đến có thể tự kỷ thành cái đức hạnh này.

      “Này! Nhờ chút việc được ?”

      “Hạ Tiểu Hoa! Gia hôm nay tâm tình tốt, chấp nhận cầu của ! Nhưng mà nên biết, muốn bao nuôi tôi, chắc chắn được!”

      “Biết rồi! Tôi đói bụng, mua giúp tôi bát mỳ, cho nhiều dưa chút, đưa đến số nhà XX, tầng 12, khu B, đường XX!”

      “Hạ! Tiểu! Hoa!” Quả nhiên tính tình tốt.

      “Vậy quên !” Ta ngắt điện thoại.

      Nhân cách gì đấy, chính mình cho người khác cầu, nghe xong rồi lại phát giận.

      Di động vừa buông, lại bắt đầu rung lên.

      Này là thiếu nợ cái gì đây?

      Ta cầm đứng lên, thét lớn: “ tới nha! Người ta đói bụng nằm giường chờ nha!”

      “…” Bên kia điện thoại đoạn trầm mặc.

      “?” Ta giơ điện thoại, màn hình vẫn như cũ là người gọi số.

      “Hạ Tiểu Hoa!” Thanh trầm thấp mà quen thuộc.

      “…” Diệp Hy.

      Tay ta run lên, suýt chút nữa đánh rơi điện thoại.

      “Này xem như, thái độ nhận sai?” Thanh Diệp Hy, nghe qua dường như tâm tình rất tốt.

      phải em có lực hấp dẫn sao? Như thế nào, chém đinh chặt sắt như vậy, hối hận khỏi quá nhanh ?”

      “…” Ta nắm chặt di động: “Diệp Hy, Khả Nhạc khỏe ?”

      Bên kia điện thoại là tiếng hừ : “Hạ Tiểu Hoa, em cần để ý!”

      Ta gật đầu, cũng đúng, người bên cạnh Diệp tam công tử, đến phiên ta để ý.

      “Diệp Hy, khi nào trở về?”

      “Hạ Tiểu Hoa, em phải chơi đặc biệt vui, đặc biệt cao hứng sao? có trở về hay , khi nào quay về để em trốn sao?”

      “…”

      “Hạ Tiểu Hoa, lúc này đây, tha thứ cho em!” Diệp Hy lại hừ tiếng.

      “Từ nay về sau hứa bao giờ ly hôn, bằng …”

      “Diệp Hy!” Ta gọi lớn tiếng, ngắt lời của : “ cùng Khả Nhạc muốn công khai, nên sớm trở về ký giấy ly hôn !”

      “…” Điện thoại trận lặng im.

      “…” Ta cũng đột nhiên trầm mặc, biết cái gì.

      “Hạ Tiểu Hoa, nếu em còn tiếp tục như vậy, tức giận!” Thanh Diệp Hy, muốn dọa người.

      Ta cố gắng thanh thanh yết hầu, vẫn lớn tiếng : “Diệp Hy, tôi !”

      “Hạ Tiểu Hoa! Đừng làm trò này nọ! Ngữ khí vừa rồi của em phải như thế! Em đừng với , em tuyệt đối để ý, chút cũng sao cả! Hạ Tiểu Hoa, , , ly, hôn!!”

      “Diệp Hy, ly hôn !” Ta nắm di động càng chặt: “ khắc tôi ký tên kia, đều là !”

      Chính là, phí thời gian hồi lâu, muốn đối mặt mà thôi.

      “Hạ Tiểu Hoa! cho phép em từ nay về sau thích! Em ràng là thầm mến , ràng là mới chết sống muốn gả cho !”

      “Vậy sao?” Ta đáp ứng, gật gật đầu: “Kia, Diệp Hy, nghe cho lão nương, lão nương ngươi! , lão nương muốn ly hôn!”

      Thời điểm cầu hôn, Hạ Tiểu Hoa : “Em mặc kệ, Diệp Hy, chỉ cần em là được!”

      Ngày kỷ niệm tròn năm kết hôn, Hạ Tiểu Hoa : “Trợ lý Quân, nhờ cho Diệp Hy, tôi ấy!”

      Năm thứ hai, Hạ Tiểu Hoa đứng trước biển quảng cáo điện tử rực rỡ của tập đoàn Diệp thị, lớn tiếng: “Diệp Hy! Lão nương rất ngươi!”

      Năm thứ ba, Hạ Tiểu Hoa ở nước ngoài, thầm vào hộp thư thoại ở nhà: “Diệp Hy, có biết, em kỳ thực rất !”

      lâu như vậy, nhiều như vậy, có thể buông tay được ?

      Điện thoại của Diệp Hy, ngắt máy.

      Ngay cả chút đường sống, đều có lưu lại.

      Trong tiếng chuông cửa đinh tai nhức óc, ta lồm cồm bò dậy, mở cửa.

      Đứng trước cửa là Á châu siêu cấp tân tinh chụp kính râm to đùng, khuôn mặt thối đến dọa người cầm tay bát mỳ ngon tuyệt!

      Mỳ bị phen quăng ở bàn.

      Ta liền chạy tới ăn.

      “Con mẹ nó Hạ Tiểu Hoa, có biết Á châu siêu cấp tân tinh ánh sáng rực rỡ cả bầu trời mà phải hạ mình làm những việc này là nhục mạ nhân phẩm của tôi thế nào hả?”

      “Kháo! đức hạnh gì? Muốn tôi cảm động đến phát khóc sao?”

      “Thần Tư! cho nhiều dưa chua làm cái gì? Làm lão nương chua đến rớt nước mắt!”

      bậy! là bị tôi cảm động!”

      “…”

    3. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      chương 33

      “Hạ Tiểu Hoa! Hình ngươi!” Nhị hào vắt chân ngồi xem tuần san Bát quái.

      Nằm chình ình ở trang nhất là hình ảnh ta cùng Thần Tư hôn môi, cực kỳ nét.

      Tiêu đề mãnh liệt: “Siêu cấp nhà giàu mới nổi Hạ Tiểu Hoa mượn cơ hội thịt bò Á châu siêu cấp tân tinh trước cửa quán bar!”

      Kháo! Quả nhiên nên nhắm mắt!

      Ta phen đoạt lấy, nhìn chăm chú: “Cũng phải chưa hôn qua. Lần trước ở Ô trấn, còn ở trong thuyền ôm hôn đâu!”

      Nhị hào cười lạnh tiếng, quăng súc vải đến người ta.

      “Nhà giàu mới nổi mê luyến đại minh tinh, hôn nhân cùng tổng giám đốc Diệp thị có nguy cơ rạn nứt!”

      “Cái mông a! Ai mê luyến đại minh tinh?”

      Lại đá đến quyền.

      “Chân tướng đích thực đằng sau cuộc hôn nhân tan vỡ. Thần Tư đêm khuya hẹn hò cùng Hạ Tiểu Hoa.”

      Thần Tư mang kính râm, tay cầm bát mỳ đứng đợi thang máy.

      “Ha ha ha! Xứng đáng! quá dọa người rồi!” Ta vui sướng khi người gặp nạn.

      Tiếp tục đá đến quyền.

      “Phân tích trọng điểm, nhà thiết kế Hạ Tiểu Hoa, fan giả nhưng thịt bò là !”

      trang báo là dòng chữ lớn: “Tôi biết, tôi biết, tôi lâu, lâu——— Á châu siêu cấp tân tinh tự mình ra tình cảm!”

      “…” Hả hê khi người gặp họa của ta dần dần bé lại.

      “Hạ Tiểu Hoa, đấy vẫn còn tốt chán!” Nhị hào liều mạng trở mình lật các loại tuần san bát quái.

      “Bản này, ngươi vì muốn tiếp cận Thần Tư nên cửa sau, liều chết cố gắng trở thành nhà tạo hình của công ty giải trí M!”

      “Bản này, ngươi cùng Diệp tam công tử, tướng mạo hợp, tâm tính cũng thông, ly hôn chỉ là vấn đề thời gian!”

      “Bản này, ngươi cưỡng bức Thần Tư gặp gỡ!”

      “Còn có, bản này, bản này, bản này nữa!” Nhị hào buông tay.

      “Hạ Tiểu Hoa, tất cả tuần san bát quái cả nước đều đăng tin về ngươi! Chúc mừng! Ngươi quá nổi tiếng rồi!”

      “…” Ta vuốt đầu: “Vụ tai tiếng lần trước của ta cùng với Thần Tư cũng cùng dạng a, vì sao lần này lại nháo lớn như vậy?”

      Thần Tư được người ta trọng vọng đến trình độ này?

      “Hạ Tiểu Hoa!” Nhị hào tung chưởng đánh ta bay xa đến tận ba thước: “Cũng ngẫm lại xem lúc đó có ai đứng đằng sau phong tỏa tin tức cho ngươi? Nếu có Diệp Hy sau mông ngươi mà thu dọn tàn cuộc, chỉ bằng cái dạng đức hạnh này của ngươi, sớm tai tiếng muốn chết rồi, đâu chỉ có mấy bài báo lá cải lung tung như lần trước nữa!”

      “…” ra là thế.

      Bởi vì có niềm vui mới cho nên muốn nhúng tay nữa, Hạ Tiểu Hoa thể làm gì khác hơn là tự sinh tự diệt.

      “Ngươi đừng thừa nhận! Hạ Tiểu Hoa, giang hồ đồn rằng Diệp Hy thuê hẳn ba trợ lý tư nhân cao cấp chuyên để xử lý chuyện của ngươi, là đó!”

      “Hạ Tiểu Hoa! Mấy ngày nữa ngươi đừng có bước chân ra khỏi cửa, cứ trốn tạm trong cái tổ chim nhà ngươi mà tránh qua lần này ! Con bà nó, Nhất hào các nàng cùng với ta, điện thoại bị nhóm ký giả gọi cho muốn nổ tung rồi đây! Ngươi nhớ kỹ cho ta, vô luận có người hỏi ngươi cái gì, ngươi cũng nhất định được hé miệng! Chuyện còn lại, để chúng ta xử lý!”

      “A…”

      Ta vừa mới đáp ứng, bỗng nhiên trông thấy con dơi già vọt tới trước mắt: “Hạ Tiểu Hoa!”

      Ngay trước mặt ta “đông” tiếng quỳ xuống, khấu đầu ba cái: “Van cầu ! Mở cuộc họp báo giải thích !”

      Ta lại càng hoảng sợ, cố gắng nhìn kỹ con dơi già toàn thân trùm màu đen này là ai. Cho đến khi nhấc mặt lên mới lờ mờ nhìn ra thân phận: “Ai, phải là tên quản lý ẻo lả của Thần Tư sao?”

      Trong nháy mắt, dơi già chảy ra mấy dòng lệ nóng hổi: “Đúng, đúng, đúng, tôi ẻo lả, tôi chết tiệt, tôi tốt được như Thần Tư! Ngàn sai vạn sai đều là lỗi của tôi! Hạ Tiểu Hoa, xin thương xót, mở cuộc họp báo làm sáng tỏ chuyện này !”

      mở! Bằng gì bắt Hạ Tiểu Hoa nhà ta mở?” Nhị hào rất hùng hồn.

      “Thần Tư có lỗi gì a? Đại minh tinh phúc khí hồng thấu tận trời, van cầu buông tha a! Chuyện lần này ảnh xấu đến tiền đồ của ấy, ngay cả đạo diễn quốc tế cũng sắp chịu nổi nữa rồi! nếu như còn tiếp tục ngay cả đường sống cũng có a!”

      “Hạ Tiểu Hoa cũng thể mở họp báo!” Nhị hào vỗ bàn: “Nàng tuy rằng rất thô tục, rất khoa trương, rất não tàn, nhưng vô luận thế nào cũng là nữ chủ nhân của Diệp thị. Loại trách nhiệm khiến vạn người quở trách này, tự mà gánh!”

      Dơi già khóc càng phát ra đau khổ.

      Điện thoại di động trong túi lại rung.

      Ta tiếp đứng lên, lại là thanh tứ bình bát ổn: “Hạ tiểu thư, Diệp tiên sinh muốn gặp ngài, mời ngài lập tức đến phòng làm việc của Diệp tiên sinh chuyến!”

      Diệp Hy, trở về.

      Khả Nhạc, thế nhưng có về nhà.

      Gọi đến dứt khoát như vậy.

      Cuối cùng vẫn phải đối mặt.

      “Hạ tiểu thư?”

      “Được. Tôi biết!” Ta ngắt điện thoại, bước ra ngoài.

      Con dơi già kia tiếp tục ở đằng sau khóc thét: “Hạ Tiểu Hoa! Tôi cho hai giờ suy nghĩ! ra, tôi khiến Thần Tư tự mình mở họp báo! Tôi lập tức mở! Truyền hình trực tiếp! Đến lúc đó nội dung như ý, đừng trách tôi thủ đoạn quá độc ác!”

      “Tam hào, Ngũ hào, gọi bảo an, ném tên bệnh ẻo lả này ra ngoài cho tôi!” Thanh Nhị hào.



      Tầng thượng của cao ốc là nơi tốt nhất để quan sát, chỉ cần lên thang máy, cho dù cao tới đâu cũng lập tức có thể đến.

      Thời điểm thang máy dừng ở tầng 39, thư ký xinh đẹp đứng đó dường như đợi rất lâu rồi.

      “Hạ tiểu thư, Diệp tiên sinh đợi ngài!” Thay ta mở ta cửa lớn phòng làm việc của Diệp Hy.

      Ta xông tới trước nữ thứ ký, dùng sức đẩy cửa: “Diệp Hy! Có rắm mau phóng!”

      “Hạ tiểu thư!” Nữ thư ký như hoa như ngọc vừa muốn đứng lên ngăn cản, cửa lại bị lực lớn đóng lại.

      Đều phải do ta làm.

      Ta mở mắt nhìn trừng trừng nữ thư ký bi ai biến mất sau cánh cửa, lui cái cổ quay lại đối mặt với Diệp Hy vừa đóng sập cửa, nghiêng đầu trừng mắt nhìn ta.

      “Hạ Tiểu Hoa, giải thích!” Diệp Hy chỉ vào bàn làm việc của , chiếm hơn phân nửa là các loại tuần san bát quái.

      “Ơ! Diệp Hy, cũng thích xem tuần san bát quái?” Ta ngẩng đầu, liều mạng nhìn chăm chú trần nhà.

      “Hạ Tiểu Hoa!” chưởng đẩy ta ép sát lên cánh cửa.

      “…” Tại Singapore, người bị phóng viên chụp được vô số ảnh, ràng phải là ta.

      chỉ có phải là ta, ta thậm chí ngay cả hỏi, đều là đến.

      Ta ngẩng cao đầu, hé răng.

      Diệp Hy hừ lớn tiếng: “Hạ Tiểu Hoa, giờ ngay cả giải thích đều cần thiết?”

      Diệp Hy sải bước đến, làm ta càng ngày càng dán sát vào ván cửa.

      Diệp Hy ở khoảng cách quá gần, gần đến nỗi ta có thể nghe thấy được cả tiếng hít thở của : “Hạ Tiểu Hoa, đêm hôm đó, em đợi ai? Em nằm giường đói bụng chờ người, là ai?”

      “…”

      Diệp Hy híp lại cặp mắt xinh đẹp: “Bằng bất cứ giá nào muốn ly hôn, vì ai?” Lại tiến gần thêm tấc.

      “…”

      “Khẩn cấp đem tôi tặng cho người khác, vì ai?” Hô hấp nóng rực.

      thể lại gần thêm nữa.

      “Tránh ra!” Ta dùng sức đẩy Diệp Hy.

      Diệp Hy hề động đẩy, tùy ý cho ta muốn đẩy thế nào cũng nhúc nhích.

      muốn trả lời? Hạ Tiểu Hoa, cho dù em , tôi cũng biết được!” Tiếng hít thở vừa dứt, môi của Diệp Hy, cơ hồ muốn dán tại môi ta.

      cho em cơ hội cuối cùng, Hạ Tiểu Hoa, thu hồi nhưng lời em . Hạ Tiểu Hoa, em vẫn muốn …”

      Diệp Hy cúi đầu, muốn hôn lên.

      Ta nghiêng mặt , tránh được.

      “Diệp Hy, tôi cần . Tôi muốn ly hôn!”

      “Hạ Tiểu Hoa!” Diệp Hy tức giận, thanh rất thấp đến nỗi gần như nghe thấy, lại phen đẩy ta ra.

      “Em , em . Rất lâu, rất lâu trước kia, qua!”

      Ta lùi ra xa vài bước, đứng vững vàng, hề động: “Diệp Hy, tôi , hề !”

      Diệp Hy cắn chặt môi.

      “Hạ Tiểu Hoa! Câm miệng!”

      “Diệp Hy, ly hôn !” Ta có câm miệng, ngược lại càng lưu loát.

      Diệp Hy buông lỏng môi, nhìn chằm chằm ta. lúc lâu sau, đột nhiên cong khóe miệng, cười đến kiêu ngạo.

      “Hạ Tiểu Hoa, em nghĩ rằng dám sao? thương ! phải chỉ là ly hôn sao, ký !”

      Vài bước vọt tới trước bàn làm việc, cầm lấy đơn ly hôn.

      “Hạ Tiểu Hoa! Ly hôn, là do em cầu! Em yên tâm, phân tiền cũng lưu cho em! nhất định, tính toán chi ly ràng!” Tươi cười của Diệp Hy càng sâu, khuôn mặt tuấn, quang hoa tỏa ra bốn phía.

      “Hạ Tiểu Hoa, túi xách, phòng ở, xe… Hết thảy, đừng nghĩ lại có được!”

      Diệp Hy cúi đầu, tự mình ký nhanh.

      “Từ nay về sau, Hạ Tiểu Hoa, em đừng hối hận!” Vung bút trong tay, động tác lưu sướng.

      “Được!” Ta gật gật đầu, túm lấy giấy ly hôn.

      Diệp Hy nhìn chằm chằm ta, ngạo khí phi thường: “Hạ Tiểu Hoa, em tốt nhất nên nhìn cho ràng, ký tên, em liền hai bàn tay trắng!”

      Ta nhặt lên chiếc bút Diệp Hy vừa ném , trở mình cầm giấy ly hôn, cũng thèm nhìn tới, bút chữ, ký tên vào.

      sao cả, Diệp Hy. Buông tha cho , Hạ Tiểu Hoa lại chỉ còn mình Hạ Tiểu Hoa mà thôi.

      Diệp Hy vỗ mạnh lên bàn làm việc.

      “Hạ Tiểu Hoa! Em ký ! Cứ việc ký! liền giải tán phòng làm việc!”

      “Được!”

      Chữ ký viết được tốt lắm, ba chữ Hạ Tiểu Hoa đoan đoan chính chính, có vẻ độc đến dáng thương.

      Phía sau chữ ký, ta vẽ đóa hoa .

      Như vậy, đơn.

      Ta nhìn chữ ký vừa viết, cao hứng nở nụ cười, cẩn thận gấp lại giấy ly hôn, ôm vào trong ngực.

      “Diệp Hy, chúc hạnh phúc!”

    4. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 34

      Ta đem 80 thỏi vàng, toàn bộ đổ ra, phơi bày mặt bàn.

      Ánh vàng rực rỡ, phi thường chói mắt.

      1-8 hào nhìn chuyển mắt, chằm chằm liếc vàng thỏi, miệng giương rộng ngoác!

      “Hạ Tiểu Hoa, ngươi cõng nhiều vàng thỏi như vậy chơi sao?” Nhị hào dùng sức nuốt nước miếng cái, ánh mắt chưa từng rời khỏi đống vàng.

      “Đúng!” Ta gật đầu, tùy tùy tiện tiện sờ cây: “Này! Vàng thỏi xinh đẹp ?”

      Ngũ hào vỗ bàn cái, xông lên: “Hạ Tiểu Hoa! Ngươi thực TM đáng đánh đòn!”

      “Khó coi! Thực TM tục!” Nhất hào hừ hừ.

      “Tục! Nhàm chán giống hệt ngươi!” Lục hào cũng hừ hừ.

      “Khó coi!” Bát hào vẫn như cũ hừ hừ.

      Dân chúng còn thừa đều liều mạng gật đầu phụ họa.

      “Vậy sao?” Ta tiếc nuối nhún nhún vai: “Vậy quên ! Vốn định tặng cho nhóm các ngươi!”

      Ta đứng lên, đôi mắt thương tâm để đâu cho hết, ngậm ngùi đem vàng thỏi định lần nữa cho vào trong túi.

      Tay lập tức bị bắt lấy: “Hạ Tiểu Hoa, ta vừa hoa mắt, vàng thỏi này xinh đẹp!”

      “Đẹp ngây người!”

      “Cao cấp!”

      giống ngươi, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở!”

      ?” Hai mắt ta lóe ra vẻ chờ mong.

      !” Nhất hào phen đoạt lấy túi của ta, dân chúng còn lại nhất tề xông lên, ba chân bốn cằng phân vàng thỏi.

      Ta bị đẩy ra xa, mắt thấy vàng thỏi bàn nhanh chóng giảm bớt, trong đó có cây bị người khác đẩy, văng ra góc bàn, lộ ra dòng chư được khắc ngay ngắn bên .

      Hạ Tiểu Hoa. 100 tuổi.

      Ta vươn tay muốn bắt, bị Nhị hào phát chụp được: “Làm cái gì? Của ta!”

      Động tác sạch lưu loát, cầm vàng thỏi dứt khoát nhét vào trong túi.

      “Nhị hào, cho ta liếc mắt nhìn nó chút, ta cùng nó cáo biệt!” Trơ mắt nhìn 100 tuổi biến mất trong túi xách của Nhị hào.

      cần, cần! Hạ Tiểu Hoa, ngươi đứng đó cũng được, nó ở trong túi của ta vẫn có thể nghe thấy!” Nhị hào ôm túi xách, ánh mắt vô cùng phòng bị.

      “Lỗ tai nó tốt, ta muốn giáp mặt !” Ta cố gắng giãy dụa.

      Nhị hào ôm túi tiền càng chặt: “Hạ Tiểu Hoa, các nàng mỗi người đều lấy mười cây, vì sao tìm ta cáo biệt? Ngũ hào, lấy của ngươi ra, để cho Hạ Tiểu Hoa cáo biệt!”

      Ngũ hào khóa túi, đầu cũng thèm quay lại, hướng bên ngoài chạy : “Này, làm chút mà văn phòng thực ầm ỹ a! Ta ra bên ngoài tìm im lặng lát!”

      “Đúng vậy, đúng vậy, thực ầm ỹ a!”

      “Hôm nay sao lại ầm ỹ như vậy đâu?”

      “Đúng! Ầm ỹ! A!”

      đám người xếp thành đoàn, liều mạng hướng cửa giãy dụa.

      Ti vi LCD tường bỗng dưng phát ra thông báo mới: “Vào lúc 18:00 giờ Bắc Kinh, Á châu siêu cấp tân tinh mở cuộc họp báo chiêu tiếp ký giả, kênh giải trí tổng hợp truyền hình trực tiếp!”

      “Kháo! Tên bệnh ẻo lả kia thực ép Thần Tư mở họp báo!” Nhị hào vừ bước tới cửa, nghe thấy thanh liền dừng lại.

      Bị ta theo: “Này! Nhị hào, hay là chúng ta đến đó góp vui?”

      Ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, còn có nửa giờ.

      !” Nhị hào trở mình xem thường: “Ta còn phải vội vàng trở về giấu vàng thỏi! Rất vội vàng đấy!”

      “Được.” Ta vẫy vẫy tay: “Kia quên , ta lập tức thu hồi vàng thỏi, tránh cho các ngươi mang vác nặng nề!”

      Ngũ hào lập tức xông vào, nắm điện thoại bên người: “Này? Phóng viên Kim, họp báo của Thần Tư tổ chức tại đâu?”

      Nhất hào bước chân vội vã: “Ta bảo lái xe, 5 phút sau tập hợp!”

      Lục hào giơ áo khoác màu đen hàng hiệu chói mắt: “Hạ Tiểu Hoa, thay quần áo!”

      Chậc chậc chậc, cười tủm tỉm cầm lấy túi sách, ta mời được nhiều trợ lý tinh a! Hiệu suất kia đều là nhất đẳng.

      Ta đội mũ lưỡi trai hạ xuống siêu thấp, đằng trước là Nhị hào vẻ mặt đằng đằng sát khí, thí điên thí điên kéo theo đám người còn lại chen chúc sau mông nhóm phóng viên.

      Đến hơi muộn, tên quản lý ẻo lả kia đem tin tức “chân ” ở đài thao thao bất tuyệt.

      Thần Tư vẫn như cũ mang kính đen lớn, mặt chút thay đổi, được lời ngồi ở vị trí chủ thượng.

      Ta nâng đầu muốn nhìn thấy ràng chút, bị Nhị hào phen kéo đến vẹo thắt lưng.

      “Hạ Tiểu Hoa!” Nhị hào đè thấp thanh : “Ngươi biến thành ngốc cho ta!”

      “Được!” Ta gật gật đầu, tiếp tục vặn vẹo thắt lưng, ngẩng đầu lên xem náo nhiệt.

      Nhị hào nghiến răng nghiến lợi: “Ngươi mê luyến Thần Tư đến cái độ này ư? Biết thế ta nên dẫn ngươi đến đây làm gì!”

      “Ai mê luyến?” Ta khinh thường hừ hừ: “Ta chỉ là muốn đến ra suy nghĩ của mình thôi!”

      “Muốn cái gì nhất thiết phải giáp mặt Thần Tư sao? Gọi điện thoại được à?”

      Ta lắc đầu, hé răng.

      tóm lại, Thần Tư tại có chuyện xích mích với đại chế tác quốc tế đơn thuần là vì vấn đề cá nhân, cùng với những lời đồn gần đây là quan hệ, thỉnh các vị phóng viên bằng hữu nên suy đoán vô căn cứ!”

      “Thần Tư, mấy ngày trước hai lần tung ra loạt ảnh cùng nhà thiết kế Hạ Tiểu Hoa hôn môi, cùng Hạ Tiểu Hoa rốt cục là có quan hệ gì?”

      “Thần Tư cùng Hạ Tiểu Hoa chỉ là quan hệ bằng hữu, đồng nghiệp công tác cùng nhau. Về phần Hạ tiểu thư là fan của Thần Tư, hành vi có chút kích động, Thần Tư thể khống chế!”

      “Kháo! Thực con mẹ nó trốn tránh!” Nhị hào trở mình xem thường, quay lại chụp lên đầu ta: “Sớm kêu ngươi có việc đừng thịt bò Thần Tư ngươi lại nghe!”

      “Thần Tư, phóng viên chụp được cảnh đem đồ ăn khuya đến nhà Hạ Tiểu Hoa, là hay giả?”

      “Thần Tư chỉ là thăm bạn bè. Hạ Tiểu Hoa vẫn ở Diệp gia, sao có thể ở ngoài lúc đêm khuya!”

      “Thần Tư, nghe đồn hôn nhân của Hạ Tiểu Hoa gặp đèn đỏ, là hay ?”

      “Chuyện này các vị hẳn là phải đến hỏi Hạ Tiểu Hoa, Thần Tư bây giờ phải tiếp đạo diễn X của bộ phim XX! Tạm biệt!”

      Xem ra có chuyện gì của ta.

      Ta hướng Nhị hào làm cái tư thế chạy lấy người, xoay người hướng cửa sau của hội trường lui lại.

      Mới vừa hai bước, nghe được thanh của Thần Tư, trầm thấp bình tĩnh: “Đúng vậy, Hạ Tiểu Hoa muốn ly hôn!”

      Quản lý hét lên tiếng, cả hội trường muốn nổ tung!

      “Thần Tư! cùng Hạ Tiểu Hoa là quan hệ gì?”

      “Thần Tư! Thời điểm gặp gỡ Hạ Tiểu Hoa, biết hay biết ấy kết hôn?”

      “Thần Tư! Có phải Hạ Tiểu Hoa dùng tập đoàn Diệp thị tạo áp lực với ?”

      “Thần Tư! Thân là bên thứ ba chen vào hôn nhân…”

      Thần Tư quả nhiên là thiếu đạo đức! Ta dùng sức thở dài.

      Quay người trở lại, kéo rớt ra mũ lưỡi trai.

      có bên thứ ba. Lão nương cùng Diệp Hy, chính thức ký tên ly hôn!”

      Chỉ biết, tình, tóm lại là diễn biến thành như vậy.

      Từ lúc Thần Tư , Hạ Tiểu Hoa, tôi thấy đáng thương, muốn giúp !

      Từ lúc Thần Tư , Hạ Tiểu Hoa, đối tốt với người khác, phải ra!

      Cũng biết.

      Từ trong túi lấy ra giấy ly hôn vừa mới ký, túm ở trong tay.

      “Lão nương từ hôm nay trở , cũng chỉ là Hạ Tiểu Hoa mà thôi!”

      “Lão nương còn là siêu cấp nhà giàu mới nổi, cùng tập đoàn Diệp thị, chút quan hệ cũng có!”

      Rất nhiều phóng viên, chen chúc tới.

      1-8 hào, hết thảy vọt ra, chắn ở trước mặt ta.

      Ta cười đến cảm thấy mỹ mãn. hổ là ưu tú nhất, hiệu suất nhất, tinh nhất – các trợ lý cao cấp của ta!

      Có vàng thỏi, cho dù thất nghiệp, ít nhất cũng trụ được thời gian, bị người nào đó chèn ép.

      “Hạ tiểu thư! có phải vì Thần Tư mới quyết định chấm dứt ly hôn?”

      “Hạ tiểu thư! cùng Thần Tư rốt cục là quan hệ gì?”

      “Hạ tiểu thư!…”

      Trực tiếp trước mặt các ký giả tại trường. Cho dù là Diệp Hy, cũng bất lực!

      Ta gẩy gẩy tóc, còn nhìn chằm chằm ống kính: “Ly hôn, là vì, lão nương còn Diệp Hy!”

      “Thần Tư…” Ta quay đầu.

      Thần Tư phía kia, tháo xuống kính râm, nhìn chằm chằm ta, biểu tình có chút hung tợn.

      “Tôi cũng , còn là fan của ta. Quan hệ của tôi cùng ta là…”

      Cái bàn trước mặt Thần Tư, nổ oành tiếng.

      Thần Tư muốn đạp tung bàn, cướp lấy mic của MC.

      “Hạ Tiểu Hoa! Là nhà tạo hình mới của tôi, đúng hay ?” Ánh mắt xinh đẹp, hướng người tên quản lý mà đảo.

      “Đúng, đúng, đúng vậy!” Tên quản lý ẻo lả liều mạng lau mồ hôi trán: “Vừa mới chuẩn bị công bố cho mọi người! Bọn họ chạm mặt đó chính là bàn chuyện công việc, bàn chuyện công việc! Thần Tư chút, chút cũng có ý tứ thích Hạ Tiểu Hoa!”

      Thần Tư vừa lòng gập đầu, mị mắt, đắc ý nhìn ta.

      Cái mông! Mời ai?

      Ta còn chưa kịp hé răng bị Nhị hào túm được hướng ra bên ngoài chạy.

      Ra cửa, các phóng viên bị bảo an cản lại, Nhị hào phen đem ta nhét lên xe: “Hạ Tiểu Hoa, người cùng xe với Ngũ hào, còn lại phân tán ra. Bộ dạng chúng ta đều giống nhau, phóng viên phân biệt được!”

      Ngũ hào lái xe, đem ta từ ban ngày thẳng đến tối mịt mới trở về dưới lầu của Khả Nhạc.

      Ta xuống xe, vài bước bị gọi lại: “Hạ Tiểu Hoa, ngươi thực ký tên ly hôn?”

      “A!” Ta đột nhiên nhớ tới, chạy trở lại, đem giấy ly hôn nhét vào lòng Ngũ hào: “Ngũ hào, chuyện này vô cùng, vô cùng, vô cùng quan trọng. Giúp ta hoàn thành thủ tục còn lại!”

      “Hạ Tiểu Hoa!” Ngũ hào vỗ tay lái: “Ta làm!”

      “Ngũ hào, ngươi làm trợ lý cho ta bao nhiêu năm?”

      “Ba năm, bắt đầu từ khi ngươi được gả cho Diệp tiên sinh!”

      “Kia, ngươi cảm thấy, ta rời Diệp Hy, là hay giỡn?”

      “…”

      “Ngũ hào, ta , ly hôn!”

      “Hạ Tiểu Hoa!” Ngũ hào đỏ mắt: “Ngươi là ngốc hay ngốc đây?”

      Ta khinh thường hừ hừ: “Ngươi mới ngốc! Vàng thỏi thu rồi, làm xong thủ tục, trả lại vàng thỏi cho lão nương!”

      Ngũ hào liều mạng túm chặt miệng túi, cầm lấy giấy ly hôn.

      Ta vẫy vẫy tay: “Ngũ hào, hẹn gặp lại!”

    5. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Ngoại truyện 1: Khả Nhạc.

      “Khả Nhạc, tôi cùng ly hôn!”

      “Lưu Lãng, tôi chỉ lần, Hạ Tiểu Hoa, tôi tuyệt đối ly hôn với ấy! Cho dù có ly hôn, cũng đến được với Hạ Tiểu Hoa!”

      “Lưu Lãng, vì sao? Vì sao lại biến thành như vậy?” Ta dùng sức nắm chặt ống tay áo Lưu Lãng: “ đồng ý với cha em, đối xử tốt với em, cho em hạnh phúc, từ nay về sau để em thương tâm!”

      Lưu Lãng nhìn chằm chằm bóng dáng Hạ Tiểu Hoa, đứng thẳng tắp.

      “Khả Nhạc, thực xin lỗi! Đáp ứng em rồi, lại thể chiếu cố em cả đời!”

      Ta dùng sức quệt nước mắt: “Lưu Lãng, lại gạt em! ra nước ngoài, trở về! sau khi kết hôn, tốt với em cả đời! , về sau, hề Hạ Tiểu Hoa!”

      “Khả Nhạc, xin lỗi! chỉ muốn có thêm cơ hội nữa, cơ hội được đứng bên người Hạ Tiểu Hoa!”

      được, Lưu Lãng! Hạ Tiểu Hoa, gả cho Diệp Hy!”

      Lưu Lãng nghiêm sắc mặt, nhưng vẫn kiên quyết gỡ tay ta ra khỏi ống tay áo của .

      “Tiểu Hoa nàng, hạnh phúc!”

      Ta trừng mắt nhìn Lưu Lãng, liều mạng lắc đầu: “ , !” Gả cho người nàng nhất – Diệp Hy , cử hành hôn lễ long trọng như vậy, Hạ Tiểu Hoa, nhất định nhất định thực hạnh phúc!

      “Khả Nhạc…”

      “Em đây, nhưng Lưu Lãng, cần lại phải mất tích. như vậy, em thực lo lắng, thực sợ hãi!”

      “Khả Nhạc…”

      “Lưu Lãng, là kẻ lừa đảo, em bao giờ tin tưởng nữa!”

      Cơ hội, cũng cần cấp.

      Chết cũng cấp.

      Nhưng là, ràng đâu có rời . Lại khống chế được chính mình, sợ lại mất tích, lại tìm ra. Chấp nhất ngồi xổm xuống góc tường, muốn rời .

      Thẳng đến khi nhìn thấy cửa bị mở ra, Lưu Lãng lái xe ra ngoài. Thẳng đến khi bắt taxi đuổi theo, tới tận cổng lớn Diệp gia, tận mắt chứng kiến Lưu Lãng xuống xe, nâng đầu, trầm lặng nhìn ánh sáng đèn đường rủ bóng lên tòa biệt thự lúc nửa đêm, bị bảo an đến đuổi . Thẳng đến khi nhìn Lưu Lãng uống từng tá từng tá bia, lấy tay di tròn mặt đất, liều mạng cả đêm, rốt cục hợp thành đóa hoa cong vẹo.

      Lưu Lãng, quyết tâm, hề muốn ta.

      Làm sao bây giờ? Hạ Tiểu Hoa, ta nên làm cái gì bây giờ?

      Ta lấy ra di động, lần lại lần, biết rằng có người nhận, nhưng vẫn cố gắng kiên trì.

      Hạ Tiểu Hoa, tất cả là như thế này đây, đáng đánh đòn!

      “Khả Nhạc, nghỉ hè rất TM buồn, lão nương muốn du lịch đảo Ba li, ngươi tới nha?”

      được! Cha ta bán nho xong, để lâu sắp hỏng rồi. Ta muốn về nhà giúp mọi người bán nho! Hạ Tiểu Hoa, ngươi nếu nhàm chán, đến nhà của ta chơi , ngươi chắc chưa thấy qua vườn nho phải ?”

      “Cắt, Khả Nhạc! Nhà ngươi ở nông thôn, lão nương muốn tự rước phiền! Tránh chơi bên, đừng ầm ỹ lão nương thẩm mỹ viện!”

      “Này? Khả Nhạc? Ta phái xuống mấy nhà đầu tư phân tích, kỹ thuật viên, đánh giá chất lượng, còn có người đó, người đó! Bọn họ tìm được đường!”

      “Hạ Tiểu Hoa! Ngươi muốn làm cái gì, nhà của ta sắp muốn bị phá nổ!”

      “Nhàn rỗi, giúp ngươi bán nho!”

      “Hạ Tiểu Hoa, ngươi lại tiêu tiền bừa bãi?”

      “Ngươi quản! Lão nương là nhà giàu mới nổi! Lão nương lên đảo, lặn xuống nước, ngươi chậm rãi ép buộc ha!”

      “Khả Nhạc, ta sớm qua, làm tác phầm bằng tơ phải dùng tơ tằm cực phẩm. Bằng , ngươi thắng được, giành được học bổng mời ta ăn Pizza Hut!”

      “…Cái này cũng rất tốt, hàm lượng 5% tơ tằm đấy!”

      “A! Lão nương dư thừa khối tơ cực phẩm này! Ném !”

      “Hạ Tiểu Hoa!”

      “Lão nương cao hứng! Ngươi đau lòng đến lấy !”

      “Khả Nhạc, ngươi ràng đầu óc có bệnh! Ngưu Lang nhất định là giống bà nội Quỳnh Dao, cả đời này ngươi có tìm được tiếng chung với ?”

      “Hạ Tiểu Hoa! Lưu Lãng tài hoa!”

      “Mắt ngươi lé sao? TMD ta mặc kệ! Ngưu Lang mỗi ngày đều tự học ở thư viện tầng 2 của trường, ngươi tự tìm !”

      “Hạ Tiểu Hoa, ngươi có biết mỗi lần ngươi tức giận, đặc biệt mê người!”

      “Cút! cần vuốt mông ngựa!”

      Hạ Tiểu Hoa, cho tới bây giờ đúng là người đáng đánh đòn. Nhưng là, ta thực , vô cùng, vô cùng thích nàng.

      Lưu Lãng, cũng vậy.

      Ta rốt cục gọi vào dãy số kia: “Trợ lý Quân, tôi có thể gặp Diệp Hy vài câu được ?” Ta cố gắng khống chế hết mức thanh của mình, sợ nó run quá mức lợi hại bị Diệp Hy phát .

      “Diệp Hy, van cầu , em thực rất nhớ, rất nhớ Tiểu Hoa!”

      Nhưng là, Hạ Tiểu Hoa khóc.

      Hai mắt hồng hồng, liếc mắt cái đều có thể nhìn ra.

      Nàng lại quan tâm, liều mạng vỗ vai Nhị hào: “ thiếu nhà thiết kế!”

      Ta quả nhiên, lại mang thêm phiền toái cho Hạ Tiểu Hoa.

      Lưu Lãng , Hạ Tiểu Hoa, hạnh phúc.

      “Hạ Tiểu Hoa! Diệp Hy đối vơi ngươi rất tốt! Ngươi có biết hay , ngươi tốt số!” Ta dùng sức ôm chặt lễ phục vàng kim: “Hạ Tiểu Hoa, ta , vô cùng hâm mộ ngươi!”

      Ba năm trước đây, tại dạ vũ, cự tuyệt Diệp Hy, đáng giá!

      Đổi lấy cơ hội tới gần Lưu Lãng, đổi lấy hạnh phúc cho Hạ Tiểu Hoa.

      Là nên buông tha cho Lưu Lãng.

      Nhưng là, Hạ Tiểu Hoa, lại hoảng.

      “Hạ Tiểu Hoa, ta , chỉ hỏi ngươi lần!” Ta nhìn chằm chằm Hạ Tiểu Hoa: “Lưu Lãng, ta quyết định buông tay. Nếu cho ngươi chọn, Hạ Tiểu Hoa, nếu cho ngươi chọn lại lần, cần lo lắng ta, cần cố kỵ ta, ngươi có thể hay , có thể hay chọn Lưu Lãng?”

      “Ta cần, ta cần! Ta chỉ muốn Diệp Hy!” Biểu tình như vậy, lo lắng mà bất lực. Cúi đầu, dám nhìn ta.

      Hạ Tiểu Hoa, cho tới bây giờ đều phải là người như thế.

      Lưu Lãng quả nhiên, nhìn thấu.

      Hạ Tiểu Hoa, hạnh phúc.

      Trùm nhanh chăn, sợ ta phát .

      “Hạ Tiểu Hoa, ngươi nhất định, nhất định, cần giống ta. Nhất định, nhất định, phải hạnh phúc nha!”

      Ta ôm sát Hạ Tiểu Hoa, giống đứa ngốc Hạ Tiểu Hoa.

      Thảo nhân ghét Hạ Tiểu Hoa.

      “Khả Nhạc đối với ngươi, tốt sao? Nàng đem lần đầu tiên cho ngươi! Ngươi xuất ngoại mấy năm nay, đều là nàng cùng ngươi. Ngươi cưới nàng, lại cần nàng! Khả Nhạc đối với ngươi, tốt sao?”

      “Ngưu Lang, ngươi có biết hay , Khả Nhạc nàng… lúc này đây, là thương tâm. Nàng thậm chí khóc đến còn nước mắt!”

      Ta theo phía sau Lưu Lãng, nghe thấy nàng ngừng tiếng cười.

      Ta dùng sức xoa ánh mắt, lau mấy vệt hơi nước dư thừa.

      Hạ Tiểu Hoa, quả nhiên là cái kẻ thảo nhân ghét!

      Người ta cần ngươi , ai cần ngươi lo lắng!

      “Hạ Tiểu Hoa, em , phá hư mọi chuyện!”

      “Em ngay cả cơ hội cho người khác thử lại, đều muốn cấp!”

      Hạ Tiểu Hoa liều mạng lắc đầu: “Nhưng là, tôi thích !”

      Lưu Lãng cõng Hạ Tiểu Hoa, bóng nàng dài, rất dài.

      Ta vụng trộm, dẫm nát bóng dáng phía sau lưng Lưu Lãng.

      Rốt cuộc, nghe thanh Lưu Lãng.

      Chỉ là, ràng trời thực tối, vẫn như cũ thấy hốc mắt Lưu Lãng đỏ bừng.

      Làm sao bây giờ? Hạ Tiểu Hoa, hạnh phúc!

      Kiên định như vậy, ta chỉ muốn, Diệp Hy.

      Kiên định như vậy, nhưng là, tôi thích .

      Ngay cả chút cơ hội, đều có lưu lại.

      Cho nên, Lưu Lãng cũng hạnh phúc.

      Thảo nhân ghét Hạ Tiểu Hoa, thương, lại để cho Lưu Lãng hôn nàng.

      Đèn xe Diệp Hy, chiếu sáng bọn họ ràng vô cùng.

      ràng hôn.

      Nếu có ta.

      Nếu có Diệp Hy.

      Còn có thể kiên định như vậy, kiên định thương sao?

      Từ lúc trước kia ta gặp được Lưu Lãng, nàng cùng là thanh mai trúc mã.

      Vốn, bọn họ hẳn là, cùng chỗ.

      Như vậy, Lưu Lãng cũng uống nhiều bia như vậy, chật vật đêm, vẽ thành đóa hoa tịch mịch.

      Mới cần cấp cơ hội cho Lưu Lãng. Mới cần.

      Ta gọi điện thoại cho Lưu Lãng: “Ly hôn , Lưu Lãng! Em về nhà, chuyện ràng với ba!”

      “Khả Nhạc, em muốn cái gì? đều cho em!”

      “Em tự sống mình! Thứ em muốn, cho nổi!” Ta nghĩ muốn cười mà ôm cổ Lưu Lãng, ta nghĩ muốn nghe: “Khả Nhạc, chăm sóc em cả đời!”

      Nếu cấp được hạnh phúc, chi bằng buông tay.

      Diệp Hy, cũng vậy thôi.

      Ta nhìn chằm chằm tay Diệp Hy, nắm chặt, ngẩng đầu, hôn lên môi.

      Diệp Hy sửng sốt, ánh mắt dừng ở phía sau ta chút, phen đẩy ta trở ra.

      Lực đạo rất lớn, thậm chí có chút chán ghét.

      , phải em.”

      Ném lại đằng sau đám khách quý, ném lại lễ mừng long trọng của tập đoàn Diệp thị. Chạy !

      Thời điểm xuất trở lại, chính là lãnh nghiêm mặt: “Khả Nhạc, từ nay về sau được như vậy!”

      Ta cúi đầu: “Thực xin lỗi, em phải cố ý!”

      “Diệp tiên sinh, chuyên cơ Singapore đợi ngài! Nếu ra sân bay, kịp thời gian!” Trợ lý mang theo hành lý, bộ tư thái muốn xa nhà!

      Ta cầm tay Diệp Hy: “Em cũng , Diệp Hy! Em còn chưa có Singapore đâu!”

      Diệp Hy cau mày.

      “Diệp Hy, em , hẳn bị giết! Hạ Tiểu Hoa ở nhà nhất định cầm sẵn đao chờ em!”

      Diệp Hy nhìn ta, đột nhiên nở nụ cười: “Vậy sao? nghĩ, ấy vậy đâu!”

      Ta phe phẩy đầu.

      Diệp Hy thu khóe miệng: “Được rồi Khả Nhạc, dẫn em thăm Singapore.”

      Ta cũng cười theo: “Diệp Hy, cám ơn !”

      Từ đầu tới cuối, đối với ta, là bao dung như vậy.

      Diệp Hy lắc đầu: “ cần cám ơn. chỉ là, muốn cho người ở nhà biết, cái gì gọi là lực hấp dẫn!”

      “A?”

      “Khả Nhạc, em là tốt! Cho dù còn Lưu Lãng, cũng có được người biết quý trọng em!”

      Ta gật đầu.

      Đúng vậy Diệp Hy. Cho dù ly khai, Hạ Tiểu Hoa cũng tìm được người quý trọng.

      Hạ Tiểu Hoa, cho tới bây giờ chính là thảo nhân ghét Hạ Tiểu Hoa.

      Thời điểm đối tốt với người khác, luôn khư khư cố chấp. Cho dù người khác có cự tuyệt, cũng dừng lại.

      Tựa như vườn nho của cha ta.

      Tựa như Lưu Lãng.

      Cho nên, Diệp Hy, cũng vậy thôi.

      Ta xem kênh giải trí tổng hợp, lại là họp báo chiêu tiếp ký giả.

      Hạ Tiểu Hoa màn ảnh, biểu tình vô cùng chân : “ có bên thứ ba. Lão nương cùng Diệp Hy chính thức ký tên ly hôn!”

      “Ly hôn, là vì, lão nương hề Diệp Hy!”

      Ta liều mạng lau nước mắt, muốn lấy di động bấm dãy số: “Lưu Lãng, Hạ Tiểu Hoa ly hôn!”

      “Nàng ở tại nhà của em, là nơi ba năm trước em từng ở!”

      Quả nhiên, vẫn là biến thành như vậy.

      Hạ Tiểu Hoa, cho tới bây giờ đều là như thế này.

      ràng thực đáng đánh đòn. Nhưng là, ta vô cùng, vô cùng thích nàng!

      Chứ phải là cấp cho Lưu Lãng cơ hội.

      phải như vậy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :