1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ông xã ăn vụng xin chùi mép - Lăng Hề Hề ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Edit: Vô Phong

      Chương 3.2:


      Vu Linh San ngơ ngác đứng ở đằng kia, đối với chuyện kế tiếp sắp xảy ra tương đối mờ mịt.

      Chính là Lục Hiên Vũ phía trước cũng bắt đầu cởi đồ rồi, đột nhiên xoay người lại nhìn , "Thế nào, muốn tắm thư giãn chút sao? Mấy ngày nay tôi chính là giống như con quay, loay hoay xoay quanh."

      "Nhưng. . . . . ." lắp bắp cúi đầu, chỉ cảm thấy nhịp tim đột nhiên đập rất nhanh.

      nhíu mày, khuôn mặt bị nhuộm chút ánh sáng màu vàng nhạt. Giọng điệu của lạnh nhạt : "Toàn thân chỗ nào tôi chưa nhìn qua, chưa sờ qua?" Thời điểm vươn ra móng vuốt bắt người rất đáng , đặc biệt là lúc này mặt dính vào tia đỏ ửng, dáng vẻ ngượng ngùng biết làm sao.

      Lúc này, Vu Linh San bị nhìn đến có chút quẫn bách, tay cũng biết nên để ở chỗ nào, lần đó uống lầm xuân dược mới có thể nhiệt tình bị cản trở, biến thành dáng vẻ phóng đãng ngay cả mình cũng nhận ra, nhưng hôm nay ngay cả rượu cũng uống nhiều, đều là Lục Hiên Vũ ngăn cản giúp !

      Lúc này đầu óc thanh tỉnh đến đáng sợ, thanh tỉnh như vậy khiến cho có chút sợ hãi, hôm nay sắp dùng đầu óc thanh tỉnh như thế ân ái cùng sao?

      Lục Hiên Vũ cũng nhìn , chung quanh đều là gương, lập tức nhìn về phía nào đó đều có thể nhìn thấy động thái của , nhăn nhăn nhó nhó đứng ở đàng kia tựa hồ rất được tự nhiên, mặt còn có mấy phần kinh hoảng, biểu tình kia cực kỳ giống bị sợ hãi.

      vốn chính là cực đẹp, dung mạo thượng đẳng, vóc người đẹp đến có biện pháp soi mói.

      Hôm nay đặc biệt mời thợ trang điểm đắc lực của mình trang điểm cho , muốn để cho trở thành dâu xinh đẹp nhất Đài Loan, quả phụ hi vọng của , đẹp đến chói mắt như vậy, mắt ngọc mày ngài mang theo phong tình vạn chủng.

      Thời điểm lần đầu tiên cùng lên giường, ràng mang theo vài phần trả thù, cũng mang tham luyến trong cuộc sống lên thân thể của . . . . . . vốn chính là người rất biết khống chế dục vọng của bản thân, nhưng khắc ở trong giáo đường nhìn thấy , lại lập tức muốn .

      Lực hút như vậy khỏi làm có chút bối rối, nên bị bất luận thứ gì dẫn dắt, lấy mình làm trung tâm của cuộc sống quá lâu rồi.

      Trong lòng lại khỏi dâng lên vài phần oán hận, nếu phải , cũng để cho mình tiến vào gông xiềng của hôn nhân nhanh như vậy.

      ngẩng mặt lên, sắc mặt tình bất định, vốn chỉ muốn trêu chọc , trêu chọc thôi, bất quá lúc này nhìn thấy dáng vẻ vừa do dự vừa mâu thuẫn của , cảm giác hứng thú của mình lại nổi lên.

      Dù thế nào nữa, cưới cũng cưới rồi, gả cũng gả rồi, vô luận có ân oán gì đều giải quyết trong ngày hôm nay ! phải hảo hảo bồi thường , bởi vì tại vui.

      nghiêm mặt tới phía sau , đổi lại mấy phần thần sắc lạnh nhạt, "Quần áo còn chưa cởi ra sao, tôi giúp ." còn chưa kịp ứng tiếng, vòng qua phía sau , ngón tay thon dài trắng nõn rất nhàng linh hoạt cởi cúc áo sau lưng , áo cưới rất nhanh từ thân thể nõn nà trơn mềm của tuột xuống.

      có chút dám tin quần áo của mình lại tuột xuống nhanh như vậy, vội vàng dùng đôi tay ôm ngực, muốn che chắn chút cảnh xuân.

      Lục Hiên Vũ chẳng qua nhàng cười tiếng, đem hai tay của kéo xuống nắm ở trong tay mình, cởi bỏ che phủ cuối cùng trước ngực , cúi đầu bên tai , mang theo vài phần cười tàn nhẫn, "Vu Linh San, phải biết rằng có những chuyện sau khi làm xong phải trả giá lớn. . . . . . Ví dụ như, làm vợ của ta, ở phương diện này, thể chống cự rồi?"

      đem cuối kéo dài ra, mang theo hấp dẫn sâu.

      Tầm mắt của dừng lại ở mặt gương, trong gương, cả người trần truồng, rúc vào xiêm áo hoàn chỉnh trong ngực , cư nhiên nhìn dung hợp hài hòa đến thế. nhìn chằm chằm liền tự chủ được ngây ngốc, còn muốn thêm cái gì, cả người bị Lục Hiên Vũ ôm lên tới bồn tắm lớn bên cạnh, vứt xuống, tảng lớn bọt nước văng lên.

      Vu Linh San nhô đầu khỏi mặt nước, quằn quại như vậy đột nhiên liền thanh tỉnh rất nhiều, cũng như con vịt bị sét đánh giống như vừa rồi nữa, khỏi tức miệng mắng to, "Lục Hiên Vũ, cái tên biến thái này!"

      "Dĩ nhiên, cho tới bây giờ tôi đều phủ nhận điểm này."

      Vu Linh San mắt trợn trắng, nghe những người đứng ở chỗ cao luôn có chút biến thái, ngày thường bọn họ luôn núp mình trong hào quang, chỉ có ở gian riêng tư mới có thể nở rộ.

      nhanh chóng cởi y phục của mình, lộ ra vóc người khêu gợi, đường cong lưu loát xinh đẹp, khỏi dính chặt vào mắt .

      cũng bước chân vào trong bồn tắm to, làn nước ấm áp khiến từng lỗ chân lông của cũng mở ra.

      Lúc này trong bồn tắm hai người trần truồng đối diện với nhau, hơi nước mờ mịt trôi lơ lửng trong trung càng tăng thêm mấy phần mông lung, kéo núp trong góc tới gần người mình, đứng đắn nhéo cái người , "Vu Linh San, chưa từng có người dạy , đối với chồng mình phải ngoan ngoãn phối hợp đem hai chân mở ra, mà phải núp ở trong góc sao."

      " hù dọa tôi à!" chê cười tiếng, có chút thẹn quá hóa giận, sắc mặt cũng khẽ đỏ lên, "Tại sao phải là mở ra hai chân với tôi?"

      Lục Hiên Vũ đột nhiên vươn tay ra nặng nề nắm bên ngực của , mắt nhìn chằm chằm vào chấm tròn màu sắc đỏ tươi, môi lại mập mờ đến gần bên tai , nhướng mi, lạnh nhạt : "Thứ nhất, tôi bị buộc đáp ứng cuộc hôn nhân này, tôi cảm thấy nếu tôi đòi chút đồ ngọt, tôi vui; thứ hai, cho dù tôi mở hai chân của tôi ra cho , cũng chưa chắc dám nhìn; thứ ba nha, hôm nay trở thành vợ của , nên làm cái gì, nên làm cái gì, đều phải nghe lời của tôi." Người phụ nữ trước mắt chính là con cọp cái mà thôi, thỉnh thoảng miệng đòi chút tiện nghi, phát chút ít tính khí, thực tế chút lực rung động cũng có, vẫn là hảo hảo hù dọa phen.

      Vu Linh San vừa nghe liền tức giận, khỏi muốn cùng "cởi trần chiến".

      Người khác ngược lại lập tức nhìn ra suy nghĩ của , trong mắt mang theo vài phần hài hước, hết sức giãn ra tứ chi, thuận tiện ôm vào trong ngực, lại mập mờ dùng ngón cái khẽ vuốt bên đỉnh.

      Thân thể nhạy cảm của Vu Linh San khỏi run rẩy chút, cúi đầu hừ tiếng, nhưng vẫn nghẹn cổ họng, lanh lảnh : " muốn làm gì?"

      " ầm ĩ." Lục Hiên Vũ chưa từng gặp phải phụ nữ khó dây dưa như vậy, phối hợp coi như xong, còn thích kêu la, nhìn hiểu thần sắc của , bất quá tức giận cũng là đáng .

      Thanh của trái lại rất dễ nghe, nhưng mà muốn gây gổ cùng , hôm nay là đêm tân hôn của bọn họ, nếu như cái gì đó cũng làm, trở nên rất buồn bực, tiếc nuối cả đời.

      Lục Hiên Vũ nhào tới trước dùng sức che môi của lại, vừa mới bắt đầu cũng hợp tác, chính là giùng giằng lắc đầu, hai tay của dùng sức nắm lấy hai tay của , dùng sức đè xuống nước.

      Vào trong nước, có thể có nề nếp hơn nhiều, dám hô hấp, dám động, sợ mình chọc giận mà bị mưu sát tại chỗ.

      Lục Hiên Vũ đầu tiên là từ từ liếm môi , sau đó dụ hoặc đem đầu lưỡi của mình tách hai hàm răng của ra, chậm rãi thâm nhập vào đầu lưỡi của , càng hăng hái hôn .

      Vu Linh San chỉ có cảm giác khí trong phổi của mình đều bị hút khô rồi, buồn bực đến cơ hồ muốn chết, mới kéo dậy, tròng mắt so với lúc nãy càng thêm thâm trầm đen tối, đưa ngón tay thon dài ra xoa đôi môi hơi sưng của , vẫn tươi đẹp như vậy.

      Vu Linh San thở gấp từng hơi từng hơi , dùng sức hô hấp, căm tức trừng .

      Lục Hiên Vũ bị ảnh hưởng chút nào, còn đột nhiên cười híp mắt : "San San."

      "Đừng gọi tôi ghê tởm như vậy." Vu Linh San đột nhiên có chút phiền muộn, người đàn ông này là tên biến thái sao? Đột nhiên mỉm cười với mình, mặc dù có chút cảm giác được sủng mà lo sợ, nhưng càng sợ hơn chính là, đây là người hai mặt trong truyền thuyết sao? Thời điểm cười lên, cùng thời điểm nghiên mặt, quả tưởng như hai người.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Edit: Vô Phong

      Chương 3.3:


      Vu Linh San ngơ ngác đứng ở đằng kia, đối với chuyện kế tiếp sắp xảy ra tương đối mờ mịt.

      Chính là Lục Hiên Vũ phía trước cũng bắt đầu cởi đồ rồi, đột nhiên xoay người lại nhìn , "Thế nào, muốn tắm thư giãn chút sao? Mấy ngày nay tôi chính là giống như con quay, loay hoay xoay quanh."

      "Nhưng. . . . . ." lắp bắp cúi đầu, chỉ cảm thấy nhịp tim đột nhiên đập rất nhanh.

      nhíu mày, khuôn mặt bị nhuộm chút ánh sáng màu vàng nhạt. Giọng điệu của lạnh nhạt : "Toàn thân chỗ nào tôi chưa nhìn qua, chưa sờ qua?" Thời điểm vươn ra móng vuốt bắt người rất đáng , đặc biệt là lúc này mặt dính vào tia đỏ ửng, dáng vẻ ngượng ngùng biết làm sao.

      Lúc này, Vu Linh San bị nhìn đến có chút quẫn bách, tay cũng biết nên để ở chỗ nào, lần đó uống lầm xuân dược mới có thể nhiệt tình bị cản trở, biến thành dáng vẻ phóng đãng ngay cả mình cũng nhận ra, nhưng hôm nay ngay cả rượu cũng uống nhiều, đều là Lục Hiên Vũ ngăn cản giúp !

      Lúc này đầu óc thanh tỉnh đến đáng sợ, thanh tỉnh như vậy khiến cho có chút sợ hãi, hôm nay sắp dùng đầu óc thanh tỉnh như thế ân ái cùng sao?

      Lục Hiên Vũ cũng nhìn , chung quanh đều là gương, lập tức nhìn về phía nào đó đều có thể nhìn thấy động thái của , nhăn nhăn nhó nhó đứng ở đàng kia tựa hồ rất được tự nhiên, mặt còn có mấy phần kinh hoảng, biểu tình kia cực kỳ giống bị sợ hãi.

      vốn chính là cực đẹp, dung mạo thượng đẳng, vóc người đẹp đến có biện pháp soi mói.

      Hôm nay đặc biệt mời thợ trang điểm đắc lực của mình trang điểm cho , muốn để cho trở thành dâu xinh đẹp nhất Đài Loan, quả phụ hi vọng của , đẹp đến chói mắt như vậy, mắt ngọc mày ngài mang theo phong tình vạn chủng.

      Thời điểm lần đầu tiên cùng lên giường, ràng mang theo vài phần trả thù, cũng mang tham luyến trong cuộc sống lên thân thể của . . . . . . vốn chính là người rất biết khống chế dục vọng của bản thân, nhưng khắc ở trong giáo đường nhìn thấy , lại lập tức muốn .

      Lực hút như vậy khỏi làm có chút bối rối, nên bị bất luận thứ gì dẫn dắt, lấy mình làm trung tâm của cuộc sống quá lâu rồi.

      Trong lòng lại khỏi dâng lên vài phần oán hận, nếu phải , cũng để cho mình tiến vào gông xiềng của hôn nhân nhanh như vậy.

      ngẩng mặt lên, sắc mặt tình bất định, vốn chỉ muốn trêu chọc , trêu chọc thôi, bất quá lúc này nhìn thấy dáng vẻ vừa do dự vừa mâu thuẫn của , cảm giác hứng thú của mình lại nổi lên.

      Dù thế nào nữa, cưới cũng cưới rồi, gả cũng gả rồi, vô luận có ân oán gì đều giải quyết trong ngày hôm nay ! phải hảo hảo bồi thường , bởi vì tại vui.

      nghiêm mặt tới phía sau , đổi lại mấy phần thần sắc lạnh nhạt, "Quần áo còn chưa cởi ra sao, tôi giúp ." còn chưa kịp ứng tiếng, vòng qua phía sau , ngón tay thon dài trắng nõn rất nhàng linh hoạt cởi cúc áo sau lưng , áo cưới rất nhanh từ thân thể nõn nà trơn mềm của tuột xuống.

      có chút dám tin quần áo của mình lại tuột xuống nhanh như vậy, vội vàng dùng đôi tay ôm ngực, muốn che chắn chút cảnh xuân.

      Lục Hiên Vũ chẳng qua nhàng cười tiếng, đem hai tay của kéo xuống nắm ở trong tay mình, cởi bỏ che phủ cuối cùng trước ngực , cúi đầu bên tai , mang theo vài phần cười tàn nhẫn, "Vu Linh San, phải biết rằng có những chuyện sau khi làm xong phải trả giá lớn. . . . . . Ví dụ như, làm vợ của ta, ở phương diện này, thể chống cự rồi?"

      đem cuối kéo dài ra, mang theo hấp dẫn sâu.

      Tầm mắt của dừng lại ở mặt gương, trong gương, cả người trần truồng, rúc vào xiêm áo hoàn chỉnh trong ngực , cư nhiên nhìn dung hợp hài hòa đến thế. nhìn chằm chằm liền tự chủ được ngây ngốc, còn muốn thêm cái gì, cả người bị Lục Hiên Vũ ôm lên tới bồn tắm lớn bên cạnh, vứt xuống, tảng lớn bọt nước văng lên.

      Vu Linh San nhô đầu khỏi mặt nước, quằn quại như vậy đột nhiên liền thanh tỉnh rất nhiều, cũng như con vịt bị sét đánh giống như vừa rồi nữa, khỏi tức miệng mắng to, "Lục Hiên Vũ, cái tên biến thái này!"

      "Dĩ nhiên, cho tới bây giờ tôi đều phủ nhận điểm này."

      Vu Linh San mắt trợn trắng, nghe những người đứng ở chỗ cao luôn có chút biến thái, ngày thường bọn họ luôn núp mình trong hào quang, chỉ có ở gian riêng tư mới có thể nở rộ.

      nhanh chóng cởi y phục của mình, lộ ra vóc người khêu gợi, đường cong lưu loát xinh đẹp, khỏi dính chặt vào mắt .

      cũng bước chân vào trong bồn tắm to, làn nước ấm áp khiến từng lỗ chân lông của cũng mở ra.

      Lúc này trong bồn tắm hai người trần truồng đối diện với nhau, hơi nước mờ mịt trôi lơ lửng trong trung càng tăng thêm mấy phần mông lung, kéo núp trong góc tới gần người mình, đứng đắn nhéo cái người , "Vu Linh San, chưa từng có người dạy , đối với chồng mình phải ngoan ngoãn phối hợp đem hai chân mở ra, mà phải núp ở trong góc sao."

      " hù dọa tôi à!" chê cười tiếng, có chút thẹn quá hóa giận, sắc mặt cũng khẽ đỏ lên, "Tại sao phải là mở ra hai chân với tôi?"

      Lục Hiên Vũ đột nhiên vươn tay ra nặng nề nắm bên ngực của , mắt nhìn chằm chằm vào chấm tròn màu sắc đỏ tươi, môi lại mập mờ đến gần bên tai , nhướng mi, lạnh nhạt : "Thứ nhất, tôi bị buộc đáp ứng cuộc hôn nhân này, tôi cảm thấy nếu tôi đòi chút đồ ngọt, tôi vui; thứ hai, cho dù tôi mở hai chân của tôi ra cho , cũng chưa chắc dám nhìn; thứ ba nha, hôm nay trở thành vợ của , nên làm cái gì, nên làm cái gì, đều phải nghe lời của tôi." Người phụ nữ trước mắt chính là con cọp cái mà thôi, thỉnh thoảng miệng đòi chút tiện nghi, phát chút ít tính khí, thực tế chút lực rung động cũng có, vẫn là hảo hảo hù dọa phen.

      Vu Linh San vừa nghe liền tức giận, khỏi muốn cùng "cởi trần chiến".

      Người khác ngược lại lập tức nhìn ra suy nghĩ của , trong mắt mang theo vài phần hài hước, hết sức giãn ra tứ chi, thuận tiện ôm vào trong ngực, lại mập mờ dùng ngón cái khẽ vuốt bên đỉnh.

      Thân thể nhạy cảm của Vu Linh San khỏi run rẩy chút, cúi đầu hừ tiếng, nhưng vẫn nghẹn cổ họng, lanh lảnh : " muốn làm gì?"

      " ầm ĩ." Lục Hiên Vũ chưa từng gặp phải phụ nữ khó dây dưa như vậy, phối hợp coi như xong, còn thích kêu la, nhìn hiểu thần sắc của , bất quá tức giận cũng là đáng .

      Thanh của trái lại rất dễ nghe, nhưng mà muốn gây gổ cùng , hôm nay là đêm tân hôn của bọn họ, nếu như cái gì đó cũng làm, trở nên rất buồn bực, tiếc nuối cả đời.

      Lục Hiên Vũ nhào tới trước dùng sức che môi của lại, vừa mới bắt đầu cũng hợp tác, chính là giùng giằng lắc đầu, hai tay của dùng sức nắm lấy hai tay của , dùng sức đè xuống nước.

      Vào trong nước, có thể có nề nếp hơn nhiều, dám hô hấp, dám động, sợ mình chọc giận mà bị mưu sát tại chỗ.

      Lục Hiên Vũ đầu tiên là từ từ liếm môi , sau đó dụ hoặc đem đầu lưỡi của mình tách hai hàm răng của ra, chậm rãi thâm nhập vào đầu lưỡi của , càng hăng hái hôn .

      Vu Linh San chỉ có cảm giác khí trong phổi của mình đều bị hút khô rồi, buồn bực đến cơ hồ muốn chết, mới kéo dậy, tròng mắt so với lúc nãy càng thêm thâm trầm đen tối, đưa ngón tay thon dài ra xoa đôi môi hơi sưng của , vẫn tươi đẹp như vậy.

      Vu Linh San thở gấp từng hơi từng hơi , dùng sức hô hấp, căm tức trừng .

      Lục Hiên Vũ bị ảnh hưởng chút nào, còn đột nhiên cười híp mắt : "San San."

      "Đừng gọi tôi ghê tởm như vậy." Vu Linh San đột nhiên có chút phiền muộn, người đàn ông này là tên biến thái sao? Đột nhiên mỉm cười với mình, mặc dù có chút cảm giác được sủng mà lo sợ, nhưng càng sợ hơn chính là, đây là người hai mặt trong truyền thuyết sao? Thời điểm cười lên, cùng thời điểm nghiên mặt, quả tưởng như hai người.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Edit: Vô Phong

      Chương 4.1:


      "Ngày đó nhiệt tình, có muốn xem lại chút ảnh hay ?" dùng ngón tay vuốt ve cằm của mình, mang theo chế nhạo.

      Vu Linh San trợn to hai mắt, " tôi đáp ứng kết hôn liền. . . . . ."

      "Tôi có thể lừa ."

      Vu Linh San tức giận muốn , Lục Hiên Vũ liền kéo tay của , "Ngoan ngoãn nghe lời, nếu tôi liền phóng to treo đầy cả phòng."

      ", , . . . . . ." thể lần nữa ngồi xuống, rất tức giận, rất muốn xé nát , quá ghê tởm.

      Trong lòng Lục Hiên Vũ cười thầm là dễ gạt, miễn cưỡng dựa vào thành bồn tắm ngoắc ngoắc tay về phía , "Tới đây, hôn tôi." chỉ chỉ chính khóe môi mình, khẽ câu môi hướng về phía nhíu mày.

      vẫn có chút uất ức, " ràng là muốn tôi gả cho . . . . . . Tại sao đến hôm nay đều là lỗi của tôi?"

      "Vốn chính là lỗi của , nếu như phải do thứ thuốc kia của , chúng ta có thể đến mức độ như hôm nay sao?" kiên trì nhận định tất cả đều là lỗi của , nếu phải do , bọn họ cũng có cảnh tượng ngày hôm nay, nhưng bây giờ biến thành bộ dáng này, tựa hồ cũng tệ.

      Vu Linh San có chút bất đắc dĩ lại gần, có chút tức giận hôn lên môi cái, nghĩ, nhất định là đời trước nợ , mới có thể bị nắm mũi dẫn , ràng bị làm nhục vẫn còn phải ngoan ngoãn nghe lời.

      Lục Hiên Vũ tên đàn ông được voi đòi tiên điển hình, hôn miệng, còn muốn hôn cổ của , hôn cổ, còn muốn hôn lồng ngực của , đường hôn xuống, chỉ vào nơi cứng rắn mạnh mẽ của : "Hôn nó."

      Vu Linh San ngây cả người, kiên quyết lắc đầu, vô luận uy hiếp như thế nào đều chịu, Còn có, xấu hổ. . . . . . cư nhiên cứ như vậy chỉ vào chỗ nào đó để cho nhìn.

      Nhớ tới những cảnh tượng trong đoạn phim kia, hàm chứa chỗ của , phóng đãng lại hư hỏng lắc lắc cái mông của mình, suy nghĩ chút cảm thấy mình cũng muốn điên rồi.

      bắt đầu ngừng an ủi mình, lần đó là bởi vì bị uống thuốc, mới làm những việc muốn, hôm nay chính là rất thanh tỉnh, mới cần làm cái loại chuyện làm mình uất ức đó.

      Lục Hiên Vũ thấy thái độ kiên quyết của cũng vội vã ép , lôi đến trong ngực, "Vu Linh San, bất kể có nguyện ý hay , cuộc sống tương lai phải cảm thấy quen thuộc đối với chuyện như vậy."

      lấy rất nhiều sữa tắm đổ vào trong lòng bàn tay mình, thấm ướt nước, bắt đầu thay bôi thân thể, vừa bôi vừa lạnh giọng : "Bởi vì chúng ta mới vừa kết hôn, còn quá xấu hổ, tạm thời tôi có thể dùng nhiều chút tâm ý! tại tôi giúp tắm trước." Sữa tắm giống như thuốc bôi trơn, người đánh ra rất nhiều bọt biển, tay của rất có kỹ xảo hoạt động người , trêu chọc, xoa nắn.

      chỉ cảm giác mình thân thể mình nóng dần lên theo vuốt ve của , cắn nuốt ý chí của , khi ngón tay chẳng biết lúc nào vỗ về chơi đùa nơi tư mật của ý thức đều bỏ xuống rồi, thoải mái rên lên. . . . . . . , " cần. . . . . . cần. . . . . ."

      " cần sao? Trước hết dừng lại vậy, được ?" Lục Hiên Vũ ngưng tay, trong dự liệu nhìn thấy bộ dạng chưa thỏa mãn dục vọng của , trong đôi mắt đen như mực xinh đẹp có mấy phần thất vọng, khỏi cao ngạo cười tiếng, "Xem ra rất cần tôi."

      kéo nhích lại gần mình, dùng đầu gối chậm rãi tách hai chân khép chặt của ra, nâng lên chút, làm cho nơi ướt át lõa lồ của lộ ra trước mặt , Vu Linh San có chút xấu hổ ai oán tiếng, " cần."

      Lục Hiên Vũ nhìn chằm chằm hoa huyệt của Vu Linh San, ánh mắt đen chìm mấy phần, nhàng : "Nơi xinh đẹp như vậy, làm ông xã tại sao có thể nhìn?"

      giật lấy chiếc khăn lụa màu đen ở bên cạnh, có thể trôi lơ lửng ở trong nước, nhưng khi chạm tới có chút thô ráp, dùng chiếc khăn lụa thô ráp kia chạm vào nơi nhạy cảm yếu ớt của , hành hạ thần kinh của .

      Vu Linh San có chút cảm thấy hơi đau, lại có loại cảm giác khác thường, khỏi bắt đầu vùng vẫy, Lục Hiên Vũ thuận theo, càng mở rộng hai chân của , dùng khăn lụa bắt đầu từ xuống dưới cọ xát hoa môi của .

      khẽ nheo mắt lại, tựa như quan sát kỳ trân dị bảo, động tác của rất dịu dàng, rất , hoa môi của từ từ sưng đỏ dưới hành hạ của , sung huyết, hơi nhếch lên môi, lại đem khăn lụa tay hạ thấp xuống chút, đến gần hoa nhị xinh đẹp kia, địa phương nhạy cảm như vậy, dưới hành hạ của cũng bắt đầu sưng đỏ chịu nổi, bắt đầu run rẩy.

      Cả người Vu Linh San đều co rúm lại, có chút đau, rồi lại càng phát ra nhạy cảm, ", cần. . . . . ."

      " muốn, phải ?" nhàng cười, chiếc khăn lụa màu đen này xứng với da thịt của , càng làm nổi bật, càng phát ra mê người rồi, hai ngón tay thon dài của đột nhiên vươn ra nặng nề nắm được hoa châu của , hung hăng bấm xuống. . . . . .

      "A. . . . . . A. . . . . ." Mãnh liệt co rút. . . . . Xuyên qua toàn thân . . . . . .

      " đúng là nhạy cảm." Lúc này, Lục Hiên Vũ càng phát ra trầm, điệu lạnh nhạt mang theo nồng đậm hài hước.

      Vu Linh San có chút cảm thấy xấu hổ, bên này kêu cần, rồi lại như vậy hưởng thụ vui sướng cho , nhắm mắt lại muốn mở ra.

      Nhưng Lục Hiên Vũ lại nghĩ buông tha cho , : "Cao trào, đẹp như thế, nhưng lại nhìn thấy, đáng tiếc! mở mắt ra, nhìn lại lần."

      thấy vẫn nhắm mắt, cười lạnh tiếng, " nghe lời? Tôi có thể làm lần thứ ba, cho đến khi nhìn thấy ràng, sao?"

      Lông mi của khẽ run, chậm rãi mở mắt ra, hai chân của bị tách ra rất rộng, hoa huyệt ngừng đóng mở, ao nước có tầng chất lỏng trong suốt, hình như, hình như là. . . . . . dám nghĩ tới.

      Đôi tay thon dài xinh đẹp nhàng vuốt ve, cánh hoa dưới hạ thân kia nhạy cảm chịu nổi, chiếc khăn lụa cầm tay lúc này mới thấy ràng, đây chính là thứ vừa rồi mang tới cho vui sướng, phía chiếc khăn có cái gì đó gồ lên, lúc này giống như đùa bỡn , càng ngừng dùng thứ gồ lên khăn lụa giày xéo, kích thích hoa nhụy của , hoa nhị đỏ au bị chơi đùa đến sưng đỏ chịu nổi rồi.

      Vu Linh San chỉ có cảm giác toàn thân mình đều run rẩy, tình cảnh như thế kích thích thân thể của càng phát ra kỳ quái, nơi đó tựa hồ có cái gì đó bị kích thích nhô lên, cúi đầu , thanh kia giống như gọi mèo con, "Lục, Lục Hiên Vũ. . . . . . có thể thể cần đùa bỡn tôi như vậy, tôi, tôi khó chịu."

      "Dĩ nhiên được, tại sao tôi có thể dễ dàng bỏ qua cho như vậy chứ?" tiếp tục dùng khăn lụa thô ráp hành hạ , càng phát ra khó chịu, chỉ cảm thấy có con mèo gãi lòng của , toàn thân cũng nhạy cảm tới run rẩy, muốn chạy trốn nhưng lại thể khống chế đưa chính thân thể mình đến trước mặt cho trêu đùa, phía dưới nước tràn thành lụt.

      luôn nhàng đụng cái liền rời , trêu đùa khiến cho rất muốn, rất muốn được an ủi.

      "San San, đúng là ngoan! Mở mắt ra nhìn, nếu tôi đổi cách mới để trừng phạt ." Tay của biết từ lúc nào chuyển động lên, dừng trước nụ hoa dựng đứng của , dùng sức nhéo nhéo đầu ngực cứng rắn của .

      cần. . . . . ." Vu Linh San khàn giọng kêu lên câu, cỗ kích thích cường đại làm cho cả người ngừng run rẩy.

      ngoan ngoãn mở mắt, thấy toàn thân tràn ngập màu đỏ, nơi mẫn cảm nhất chịu nổi lầy lội mảnh ngừng đóng mở, tựa hồ cầu xin cái gì, dường như tuyệt dự định buông tha cho , đôi tay chuyển động nơi người , thần trí của hoàn toàn biến mất, nhiều lời cầu xin tha thứ.

      Nhưng Lục Hiên Vũ chính là buông tha cho , tựa hồ muốn trả thù cái gì, từng lần từng lần trêu chọc , vừa mới nếm thử chuyện tình dục lâu, làm sao có thể chịu đựng giày vò của ? Nước mắt cũng kiềm được rơi xuống, "Van cầu , tôi sai lầm rồi, tôi sai lầm rồi, buông tha cho tôi có được ?"

      "Hiểu sai rồi?" Đôi môi mỏng của nhếch thành đường.

      "Tôi sai lầm rồi, tôi sai lầm rồi, bỏ qua cho tôi, ô ô. . . . . ." Ngày thường, Vu Linh San là quỷ linh tinh, tự tin và cao ngạo, làm sao qua lời như vậy? Nhưng lúc này, khi trêu chọc, lý trí của sắp hỏng mất.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      edit: Vô Phong

      Chương 4.2:


      Ngón tay của đột nhiên theo chất lỏng ướt át xâm nhập vào hoa huyệt ấm áp của , ngừng rút ra đưa vào, ngón tay linh hoạt của trong cơ thể như cá gặp nước, đột nhiên đè xuống điểm nhô ra từ hoa huyệt, lật ngược đè lại, chiếc động của mở lớn, cả người lay động càng kịch liệt, đột nhiên cao giọng thét chói tai, " được, được, tôi, tôi muốn toilet. . . . . ."

      ", đây là dấu hiệu sắp vui sướng." vừa dứt lời, cảm thấy có nhiều chất lỏng từ trong cơ thể bão tố tràn ra, rất nhiều, nhiều đến mức vui sướng phát điên, nhưng cũng đồng thời biết mình làm ra chuyện rất mắc cỡ, vì vậy nhịn được bật khóc, vẫn còn rất lớn tiếng, "Tôi cần. . . . . . Tôi nên như vậy. . . . . ."

      "Cho nên tiếp theo phải ngoan ngoan nghe lời, nếu , tôi khiến cho làm chuyện xấu hổ hơn." chân tướng cho biết, chỉ là muốn tiếp tục đùa bỡn , để cho ngoan ngoãn phối hợp.

      mới vừa vặn hưởng thụ chuyện tình dục lâu, cách nào chịu được khoái hoạt lớn như vậy, có chút chịu nổi ngất .

      Môi Lục Hiên Vũ mím lại mang theo nụ cười đắc ý, bế lên, dùng nước tắm rửa sạch cho , ôm đến giường, trong mắt mang theo tia khát máu, "Vu Linh San, tối nay bây giờ mới bắt đầu."

      đặt đến giường, lấy hai chân của đặt lên vai của mình, sờ qua hoa huyệt của chút, "Ướt như vậy, xem ra thể chờ đợi, phải ?" Dĩ nhiên kịp chờ đợi còn có !

      trêu chọc lâu như vậy, để cho thoải mái đồng thời mình nhịn được là khổ cực, hướng về phía trước dùng sức đem dục vọng sưng to như con rồng của mình đẩy vào bên trong thân thể , cảm giác chặt chẽ kia. . . . . . . khỏi hít hơi sâu.

      Chậm rãi rút ra, lại dùng sức vào, đảo quanh bên trong thân thể , lần nữa xông vào độ sâu, trong cơ thể ngừng khuấy động, nghiền nát.

      Vu Linh San vừa mới bất tỉnh lại chậm chạp mở mắt, liền thấy được khuôn mặt tuấn của Lục Hiên Vũ, lúc này khêu gợi muốn chết, chỉ cảm giác hạ thân mình ngừng co rúc lại.

      " chặt đến muốn mạng của tôi." buông chân xuống, đặt lên môi nụ hôn, lúc này ánh mắt mê ly, bộ dáng nhu thuận, nhìn thực thích, liền muốn nặng nề hôn lên, cùng môi lưỡi của dây dưa, càng ngừng ngang ngược trong thân thể , đôi tay vân vê nhào nặn người . . . . . Tạo thành từng dấu từng dấu màu đỏ.

      đêm này, ràng cảm nhận được điên cuồng của , thân thể bị luồng sóng điên cuồng đánh tới, cắn nuốt, đêm này đối với , rất dài, trong ký tức đều là loại cảm giác bủn rủn lại thỏa mãn hưng phấn.

      Sáng ngày hôm sau khi tỉnh lại, cảm thấy mình mệt mỏi muốn chết, mắt cũng mở ra được, may mắn xin nghỉ tuần để kết hôn, hôm nay cần đến lớp.

      cảm giác rời giường, lại mắt mở ra, thời điểm gả nghe được mẹ , con sau khi kết hôn thể thức dậy muộn hơn chồng, phải sớm rời giường chút, trang điểm đẹp, sau đó thay làm xong cơm.

      qua loa đáp ứng mẹ, nhưng hôm nay mới là ngày đầu tiên, cũng muốn làm.

      Bộ dáng khi dễ của , tại sao còn phải nấu cơm tới lấy lòng ? mới cần! lật người, mơ mơ màng màng lại ngủ mất.

      Đợi lần nữa tỉnh lại, cũng cảm thấy tinh thần dồi dào rất nhiều, Lục Hiên Vũ vừa vặn mở cửa phòng tiến vào, về phía , vỗ vỗ gối đầu bên cạnh , mang theo vài phần hài hước, "San San đáng thương, tối ngày hôm qua cư nhiên hại mệt mỏi như vậy . . . . . ."

      có chút ngượng ngùng lần nữa nhắm hai mắt lại, xoay đầu sang bên, muốn đáp lời.

      Nhớ tới chuyện mặt đỏ tim đập tối qua, trong lòng lại bắt đầu bồn chồn, cái tay đứng đắn đè lên ngực , "Ai, nhịp tim vô cùng nhanh, còn ngủ sao?"

      Lục Hiên Vũ xong trực tiếp vén chăn mỏng người Vu Linh San lên, để cho thân thể xanh xanh tím tím của lộ ra ngoài khí, ấn ký hoa mỹ người nở rộ như những bông hoa xinh đẹp, trong mắt xuất vài phần thần sắc đắc ý, nhìn tựa như quan sát tác phẩm nghệ thuật.

      Vu Linh San xoay người tới bên cạnh, gấp gáp tìm y phục của mình mặc vào, nhưng tìm tới tìm lui, đất có gì cả, thể vòng qua , nghĩ đến trong tủ quần áo lấy.

      đắc ý cười tiếng cười, "Y phục cầm giặt, đừng mặc quần áo nữa, bộ dáng như vậy đẹp mắt." nhìn lại, bộ ngực sữa đung đưa, hai chân của thẳng tắp thon dài, rất đẹp cũng rất hấp dẫn.

      Vu Linh San chỉ cảm thấy lúng túng, vẫn cách nào để mình loã lồ trước mặt người đàn ông được gọi là chồng này, chạy tới tùy ý tìm cái áo ngủ mặc vào, sau khi mặc vào phòng tắm rửa phen.

      Thời điểm ra ngoài, liền nhìn thấy bàn bày bữa sáng, dáng vẻ mặc dù thoạt nhìn cũng được khá lắm, bất quá cũng phong phú, đối với này cái bụng đói kêu vang của , thể nghi ngờ chính là bữa tiệc lớn, khỏi kinh hãi : "Oa, người giúp việc nhà tới sớm như vậy." xong cũng ngồi xuống cầm lấy đôi đũa.

      Lục Hiên Vũ cổ quái liếc mắt nhìn cái, thần sắc ấm ức, "Thứ nhất, bây giờ còn sớm, bây giờ là giờ chiều; thứ hai, bữa sáng này là tôi làm; thứ ba, buổi sáng bò dậy nổi, làm bữa ăn sáng còn chưa tính, bất quá xin trước với tôi câu: "Thiếu gia, mời ."

      Vu Linh San cầm ly sữa tươi chuẩn bị uống nghe được những lời này, thiếu chút nữa làm phun sữa ra ngoài, "Thiếu gia? Phốc, đùa chứ?"

      ngồi xuống trước bàn, bộ thiếu gia cao quý, bên môi dẫn theo tia cười xấu xa, miễn cưỡng : "Vu Linh San tiểu thư, vì chúng ta có cuộc sống vợ chồng ngọt ngào hạnh phúc, tôi mời những người giúp việc tạm thời rời , về sau rất nhiều chuyện đều phải tự thân tự lực, vì hưởng thụ cuộc sống này tốt hơn, gọi tôi là thiếu gia tương đối thích hợp."

      "Ở đâu có vợ gọi chồng là thiếu gia, rất buồn bực có được hay ?"

      "Vậy gọi tôi là ông xã cũng tốt, tôi rất nguyện ý."

      Tôi có thể đều gọi ? ở trong lòng lặng lẽ .

      Thời điểm ăn điểm tâm, Vu Linh San phát người đàn ông trước mắt này ăn cơm cũng quá có quy tắc, giống như quý công tử diễn TV, quá mức có giá trị thưởng thức.

      a tiếng, đột nhiên dịu dàng mà gọi tiếng ông xã, thấy đối phương sợ hết hồn, bộ sắp phun ra, đột nhiên cười to, tựa hồ rất vui vẻ.

      Lục Hiên Vũ cơm nước xong, lạnh nhạt : "Điểm tâm là tôi làm, tại rửa chén."

      "Tại sao?"

      "Tôi thích rửa chén." xong xoay người muốn tới thư phòng, cũng xin nghỉ kết hôn, mặc dù đến công ty, nhưng vẫn muốn thông qua máy tính trong nhà nắm bắt chút tình hình.

      Công ty hôm nay cũng có chuyện quá quan trọng cần định đoạt, chỉ có vài thứ giấy tờ phải ký. lúc còn muốn xem những thứ khác, đột nhiên nghe được trong phòng bếp truyền đến trận tiếng vang, vội vàng đứng dậy qua nhìn chút, liền thấy Vu Linh San tay chân luống cuống dọn dẹp mảnh vụn mặt đất.

      khỏi hỏi tiếng, "Chuyện gì xảy ra?"

      Vu Linh San sợ hết hồn, vội vàng đứng lên che giấu những mảnh vụn kia, ánh mắt thuần khiết như con nai con, mang theo vài phần hoảng sợ, " có chuyện gì, chuyện gì cũng có."

      Lục Hiên Vũ chê cười tiếng, " biết có cách diễn đạt gọi là giấu đầu hở đuôi sao?" đến gần , đẩy qua bên, tự tay lấy những mảnh vụn đất ném vào thùng rác, ngay sau đó xoay người, nhìn hồi lâu thở dài cái, "Tôi cảm thấy trừ bỏ lấy lòng tôi ở giường, là cái gì cũng tệ."

      Vu Linh San nhất thời nên lời, ngây ngốc đứng đó, nhìn rửa sạch từng chiếc chén đĩa, khỏi có mấy phần hảo cảm với .

      Mặc dù xem ra cũng phải là rất biết việc nhà, nhưng biết làm bữa ăn sáng, cũng rửa chén, xem ra mạnh hơn nhiều.

      Sau khi Lục Hiên Vũ rửa chén xong hỏi , mang theo mấy phần mong đợi, " lau nhà chứ?"

      "Ừ." Vu Linh San đành lòng với mình chưa bao giờ từng làm, vội vàng gật đầu cái.

      "Cây lau nhà cũng thùng nước đều ở ban công, tôi trước làm ít chuyện." xong lại xoay người về phía thư phòng.

      Vu Linh San nhìn bóng lưng của biến mất trong tầm mắt , đột nhiên cảm thấy có chút phiền muộn, còn có mấy phần xác định đối với tương lai.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Edit: Vô Phong

      Chương 5.1:



      Cũng rất đột nhiên, cáo biệt thời kỳ thiếu nữ, kết hôn cùng người đàn ông quen biết lâu, bọn họ quen biết bắt đầu từ mâu thuẫn, mến bắt đầu từ hôn nhân, phương thức đương tựa hồ khác với người thường.

      Bọn họ đều hiểu nhau, chỉ biết kẻ biến thái tự bản thân, thích ở giường hành hạ , trừ những điều đó ra, biết thích cái gì, cũng hiểu tính nết của , có thể căn bản hiểu biết gì về cả . . . . . .

      Cần bao lâu để hiểu người đây? Hai người bọn họ cần bao lâu để hiểu nhau đây?

      Nhưng cũng đồng thời hiểu được đạo lý, vị đại thiếu gia này thích người khác quấy nhiễu cuộc sống vợ chồng của bọn họ, cho nên cũng thể tiếp tục làm đại tiểu thư, mười ngón tay dính nước, rất nhiều chuyện đều phải tự thân tự lực, vì vậy nhúng nước, vắt khô khăn, quỳ mặt đất bắt đầu lau chùi.

      Lau lau, đột nhiên nghe được tiếng chuông điện thoại, cuống quít đứng dậy muốn nhận điện, lại nhìn thấy thùng nước bẩn ở bên cạnh, cẩn thận đụng phải, tất cả nước đều đổ mặt đất, nhất thời mất thăng bằng, trượt chân cái, cả người nặng nề ngã mặt đất.

      Khi Lục Hiên Vũ từ bên trong ra, liền nhìn thấy cảnh tượng chật vật như vậy, thở dài cái, vội tới đỡ dậy , chắc là ngã rất đau, trong mắt đều chứa đầy nước mắt, nhưng cố để cho nó rơi ra ngoài.

      nhìn bộ dạng muốn khóc nhưng khóc của , khỏi có cảm giác dường như mình nhận nuôi đứa bé, vuốt vuốt đầu của , lại vuốt vuốt tay của , "Bị đau ở đâu? Có muốn đến bệnh viện hay ?"

      "Đau, đều đau." có chút yếu ớt , "Cái mông sắp nứt ra rồi."

      "Phốc." Lục Hiên Vũ có chút hiền hậu phì cười, ôm lên, thay vuốt vuốt cái mông, " mềm. . . . . ."

      Vu Linh San chỉ lát cũng thấy đau nữa, nghe được Lục Hiên Vũ còn có tâm tình đùa với , khỏi tức giận đẩy ra, "Tránh ra." là vui sướng khi người gặp họa!

      "Có muốn đến bệnh viện hay ? kiểm tra chút?"

      " có vấn đề gì, chỉ là té ngã thôi, khi còn bé học múa cũng luôn ngã như vậy." "ôi" tiếng, nhìn mặt đất chật vật chịu nổi, rụt đầu cái, "Nơi này làm sao bây giờ?"

      Lục Hiên Vũ thầm thở dài, trở về phòng tìm chiếc váy ngủ thoải mái cho , "Mau thay đồ , quần áo đều ướt hết rồi, nơi này giao cho tôi."

      "Oh." Vu Linh San cầm váy ngủ vào phòng tắm chậm chạp thay xong, lúc ra, tựa hồ phát bên ngoài được Lục Hiên Vũ xử lý tốt, khỏi có thêm mấy phần bội phục đối với .

      Lục Hiên Vũ tới bên cạnh , tức giận quở trách , "Sau này cứ ngồi thôi, cái gì cũng cần làm, miễn tăng thêm phiền toái cho tôi. Bàn tay đàn dương cầm này quá tôn quý, chỉ thích hợp đàn dương cầm thôi."

      Vu Linh San cũng biết chế nhạo , mặc dù trong mắt có mấy phần ý nghiêm túc, có chút ngượng ngùng, thở dài cái, " đừng cười nhạo tôi, tôi chỉ là rất ít làm những chuyện này, trước kia ở nhà, mẹ tôi cũng chỉ muốn tôi hảo hảo đàn dương cầm là được rồi, những chuyện khác đều có người giúp việc xử lý."

      Lục Hiên Vũ nhìn thần sắc này của , cũng muốn lại khó xử làm những việc khác, ví dụ như giặt quần áo, làm cơm trưa, " xem ti vi , chờ lát chúng ta ăn."

      Căn nhà này của Lục Hiên Vũ căn bản có người giúp việc, bởi vì lúc trước thỉnh thoảng cuối tuần mới tới ở, lúc đó người giúp việc mới cần quét dọn, thích người khác vào nhà của mình, nhưng bởi vì thích sạch thể động thủ, bận chuyện trong công ty, rất ít bận tâm đến chuyện nhà.

      Trước khi cưới liền nghe mấy người bạn vợ có thể thay thu xếp lại chuyện nhà, thế nhưng vợ này, quả như Bồ Tát sống, cái gì cũng , còn làm cho thêm phiền.

      Mà Vu Linh San lúc này an vị ở ghế sofa, cũng cảm thấy rất mất thể diện, cảm giác mình có tiền đồ, nghĩ tới qua ít ngày nữa cùng đồng nghiệp hảo hảo học tập đạo làm vợ, trước kia vẫn muốn học, cảm thấy phụ nữ chính là phải được đàn ông chiều chuộng, Nhưng hôm nay đột nhiên muốn học làm chút chuyện, nếu để người đàn ông làm hết việc nhà như vậy đúng là kỳ cục.

      Trong lòng nghĩ như vậy, liền cầm điều khiển chuyển đến kênh ẩm thực bắt đầu xem, xem chút phát mình đối với lĩnh vực này đúng là chữ cũng biết, thậm chí choàng váng đến sắp ngủ thiếp .

      Lục Hiên Vũ xem xong tư liệu trong công ty liền nhìn đến Vu Linh San ngơ ngác ngồi xem tiết mục ẩm thực, khỏi có chút cảm thấy buồn cười, "Tiểu thư, dựa theo trình độ tại của xem có hiểu sao?"

      Vu Linh San nhìn cái, nhớ tới chuyện hồi sáng, cầm cái gối ôm vào trong ngực, để ý tới .

      Lục Hiên Vũ tới kéo kéo , "Nếu như vui lòng ăn mặc như vậy ăn cơm với tôi, tôi cũng sao cả."

      Vu Linh San vội chạy vào trong phòng thay chiếc váy liền màu trắng.

      Trong lòng Lục Hiên Vũ thầm nghĩ, tinh mặc đồ màu trắng giống như Thiên Sứ, thanh thuần vô cùng.

      Vu Linh San theo sau lưng Lục Hiên Vũ ra cửa, Lục Hiên Vũ hỏi: "Muốn ăn ở đâu?"

      Vu Linh San cười híp mắt ngồi vào chiếc xe xa xỉ, "Lục thiếu gia, tôi cảm thấy dựa theo thân phận của , chúng ta hẳn là nên ăn ở nơi đắt tiền nhất. Chúng ta hưởng tuần trăng mật đấy." cười híp mắt nhìn .

      Lục Hiên Vũ nhìn cái, khí thái nhàn nhã bình tĩnh cười tiếng, "Được, liền ăn ở nơi đắt tiền nhất."

      mang vào nhà hàng cao cấp, Vu Linh San khỏi giật mình, cư nhiên mang đến khách sạn đắt tiền nhất Đài Bắc.

      Mặc dù có chút tiền, nhưng cũng chưa bao giờ phung phí, chỗ như thế chưa bao giờ tới qua.

      Lục Hiên Vũ liếc cái, cười : "Lục phu nhân, xin nên lộ ra loại ánh mắt này, người khác lầm tưởng chưa từng thấy qua việc đời."

      "Nghe nơi này có thể tắm suối nước nóng." Vu Linh San hoàn toàn coi , hưng phấn lầm bầm lầu bầu.

      "Chúng ta có nguyên buổi chiều, muốn làm gì liền làm như thế." Đôi môi mỏng của nhàng bĩu cái, dắt tay của , theo phục vụ đưa bọn họ tiến vào gian phòng tốt nhất.

      Toàn bộ gian phòng được bố trí tráng lệ, nguy nga lộng lẫy dao động ánh mắt của , Vu Linh San : "Cũng chỉ là nơi ăn uống, trang hoàng còn hoàn hảo hơn so với trong nhà."

      "Nơi này chỉ là nơi ăn uống, có rất nhiều kẻ có tiền nhưng lại vào được nơi này, có thể vào được nơi này, trừ có tiền, còn phải có thân phận địa vị."

      "A? Ý của là, thân phận địa vị của rất tốt?"

      "Ừ, Lục phu nhân, với cao rồi."

      "Ách. . . . . ." thể , Vu Linh San tức đến điên rồi.

      Bất quá thời điểm bàn thức ăn tinh sảo được bưng lên, khói mù trong lòng đều bị quét sạch, còn dư lại chính là vui sướng nồng đậm. kịp chờ đợi liền gắp miếng thịt bò thăn bỏ vào trong miệng của mình, vị tươi ngon của thịt tan vào trong miệng, lại kịp chờ đợi bỏ miếng thứ hai vào miệng, "Ăn ngon ."

      Bộ dáng ăn cơm cũng rất đáng , ràng là tinh, lúc ăn cơm cũng khẽ liếc tròng mắt, vẻ mặt hưởng thụ, Lục Hiên Vũ cười cười cũng chuyện, lát lại thấy ăn nhiều, nhiều, khỏi có chút ngạc nhiên, "Làm sao lại ăn như vậy?"

      "Có vấn đề gì sao? Tôi luôn luôn ăn như vậy!" hảo tâm hỏi ngược lại.

      "Vóc người của giữ gìn tốt." nhìn ăn cơm như vậy, cảm giác ngon miệng cũng tăng lên rất nhiều. Trước kia ăn cơm cùng các , mấy đó phải quá căng thẳng chính là giữ gìn vóc người, chỉ ăn chút xíu liền buông đũa xuống, làm cho cũng tiện ăn tiếp.

      Lục Hiên Vũ cầm đũa lên ăn cùng , Vu Linh San ăn no tâm tình liền đặc biệt tốt, bắt đầu tán gẫu cùng Lục Hiên Vũ, Lục Hiên Vũ cảm thấy tương đối hứng thú với những chủ đề của , chủ đề của chủ yếu xoay quanh nhạc, mốt, thức ăn ngon.

      Nhìn dáng vẻ rất lười, chuyện cũng hô to gọi , nhưng lúc chuyện lại hấp dẫn chú ý của người khác, thần thái đẹp mắt, mang theo vài phần cười yếu ớt, cứng cỏi mà , cũng là tay chơi, đúng là có rất nhiều chủ đề chung, cẩn thận lắng nghe, thỉnh thoảng đưa ra vài ý kiến.

      Vu Linh San đột nhiên cảm thấy khoảng cách giữa hai người kéo gần lại, có chủ đề, trở thành tri rồi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :