1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ôm ấp yêu thương - Nhan Tiểu Ngôn (55c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 52

      Pháo hoa phóng hết, Tiểu theo Hạ Thiệu Nhiên trở lại phòng bếp, lại tiếp tục gói sủi cảo. Tiểu ngồi ở cái bàn bận việc, can vỏ bánh, làm sủi cảo, Hạ Thiệu Nhiên ngồi ở cái bàn khác hút điếu thuốc, con ngươi gần như dời khỏi người . Tiểu ngẩng đầu mỉm cười, Hạ Thiệu Nhiên ngậm lấy điếu thuốc, tròng mắt nửa hí, khóe miệng giương .

      Dáng vẻ hút thuốc lá là mê người nhất. Tiểu nắm sủi cảo cười.

      Hạ Thiệu Nhiên thở ra khói mù lên gương mặt của .

      Sủi cảo gói kỹ, Hạ Thiệu Nhiên để Tiểu trực tiếp nấu xong, các sư phụ trong phòng bếp làm bàn món ăn. Có bao nhiêu đêm 30 chưa từng trôi qua vui vẻ như vậy rồi, Hạ Thiệu Nhiên mở chai rượu trắng ra, rót cho mình ly, cho Tiểu chút.

      Tiểu nhận lấy ly rượu, đưa đến chóp mũi hít hà, nhíu cái mũi : Hình như cay!

      Uống ít chút, có việc gì. Hạ Thiệu Nhiên cầm ly đầy keng keng với ly của , uống xong hớp. Hai tay Tiểu giơ ly rượu lên, bộ dáng dũng hy sinh, : Hôm nay ăn tết, uống ít chút. Ly rượu đụng môi, đè xuống hớp, vị cay xè làm đôi mắt ướt, gương mặt khổ sở, há mồm vươn đầu lưỡi phát ra tiếng xì xì, cay.

      Hạ Thiệu Nhiên gắp thức ăn nguội đưa đến trong miệng .

      Tiểu ăn món ăn, mới tốt hơn, nhưng ruột cùng dạ dày còn như bị lửa đốt, đầu ngón tay Hạ Thiệu Nhiên trìu mến quét qua khuôn mặt , Uống trôi đừng uống nữa.

      Tiểu mím môi, cười, muốn quét hứng của , em uống từ từ.

      Hạ Thiệu Nhiên lộ ra nụ cười, gắp sủi cảo vào trong bát , Ăn ngon.

      Tiểu hài lòng, Phải xem ai bao đó! Hắc hắc!

      Ăn xong cơm tất niên mới hơn mười giờ, ly rượu trắng làm cho sắc mặt Hạ Thiệu Nhiên ửng hồng, ngồi ghế dựa nghỉ ngơi, Tiểu cho là uống say, : Nếu em đỡ lên lầu nằm lát.

      Hạ Thiệu Nhiên nhìn khuôn mặt ửng hồng, cánh tay khoác lên vai , để dìu đỡ lên lầu, trở về phòng.

      Tiểu dìu ngồi xuống bên giường, Hạ Thiệu Nhiên thuận thế kéo vào trong ngực, vừa muốn hôn môi bị tay che mất.

      Thở ra mùi rau hẹ. Tiểu nhíu lỗ mũi : Em đánh răng .

      Tiểu như làn khói chạy về gian phòng của mình, ở trong phòng tắm, chủ định, soi gương chà hàm răng hai lần. biết trong gian phòng tắm khác, Hạ Thiệu Nhiên còn khẩn trương hơn so với , chà toàn bộ ba lần.

      Đánh răng còn chưa xong, Tiểu dùng tốc độ nhanh nhất tắm rửa, thay bộ nội y mới, có chút xấu hổ có chút kích động lại có chút thấp thỏm, vì cho mình thêm can đảm, vọt tới lầu dưới, từ trong tủ rượu tùy tiện cầm bình rượu, mở ra uống vài hớp.

      Mùi vị ngọt cay, Tiểu ừng ực ừng ực rót xuống nửa bình, mới trở về phòng của Hạ Thiệu Nhiên.

      Hút thuốc lá, Hạ Thiệu Nhiên dựa gối đầu hút thuốc, chân để nằm ngang, chân nửa chống, toàn bộ nút áo sơ mi đen bị mở, bắp thịt căng đầy lồng ngực loã lồ ra ngoài, tác dụng rượu cồn đưa đến màu da hồng, ánh mắt cũng biến thành đặc biệt sáng ngời, khói mù phun ra từ trong môi mỏng, mơ hồ, có loại mị hoặc phong cách ra được.

      Tiểu cảm thấy lúc này đặc biệt hấp dẫn mê người, là muốn đụng ngã , ăn miếng.

      Hạ Thiệu Nhiên giường hướng ngoắc ngoắc ngón tay, hồn nương ngốc cũng bị câu , mơ hồ từng bước từng bước tới phía , bò lên giường, ngồi bên cạnh .

      Đôi con ngươi sáng trong mê người, Hạ Thiệu Nhiên lại gần , sóng mũi cao cọ vào khuôn mặt của , hỏi: Uống rượu.

      Tiểu thẹn thùng e lệ, gật đầu cái. Ừ.

      Hạ Thiệu Nhiên mím môi mỉm cười, nắm tay bé của tiến tới bên môi hôn, hít hơi thuốc sâu, khạc ra vòng khói , mang theo ngón áp út tay trái mảnh khảnh dò vào trong vòng khói. Vòng khói lớn vừa đúng giống như chiếc nhẫn vững vàng bao lấy ngón tay , dáng vẻ đáng .

      Tiểu dám lộn xộn, sợ vòng khói hư mất, ngẩng đầu, mặt ngưỡng mộ :Ha ha, là lợi hại!

      Hạ Thiệu Nhiên móc ra sợi dây chuyền từ dưới cái gối, hoa tai Hồng Bảo Thạch hình trái tim, Hồng Bảo Thạch chính gốc, bị cắt xén góc cạnh đếm hết, ở dưới ánh đèn lóe ra ánh sáng chói mắt, giữa Hồng Bảo Thạch có khe hở hình trái tim, rót vào giọt nước , nước đung đưa theo dây chuyền, lóe sáng bóng.

      Tiểu nhận lấy dây chuyền, cảm thán tự đáy lòng, là xinh đẹp! Tặng cho em à?

      Trong miệng ngậm điếu thuốc, Hạ Thiệu Nhiên cầm lấy dây chuyền đeo lên cổ giúp , Tiểu nhìn chớp mắt. Trong miệng ngậm thuốc lá, con ngươi nửa hí, lông mày thành núi , bộ dáng nghiêm túc giúp mang dây chuyền là đẹp trai!

      Trước ngực lạnh lẽo, Tiểu cúi đầu nhìn, loay hoay hoa tai Hồng Bảo Thạch, hỏi: Bên trong này chứa gì thế?

      Lệ.

      Lệ?

      Nước mắt của em.

      Hả?

      Cái giọt lệ được lau thuyền hải tặc?

      Hạ Thiệu Nhiên thở ra khói mù, : Lập tức có truyền thuyết khác, trái tim chi lệ giá trị liên thành, đạo thánh BLACK đưa tín vật đính ước cho nàng mèo .

      Vậy em tránh được mục tiêu của trộm đạo khác.

      Người của , ai dám trộm.

      Hạ Thiệu Nhiên dập tắt thuốc lá, nắm cả hông Tiểu , môi đè lên. Tiểu kịp thời che môi , cái miệng mím chặt, ánh mắt lóe lên, nhìn chăm chú vào , nửa ngày mới ấp úng hỏi: Hôm nay, coi như là, ngày đặc biệt tốt đẹp chứ? xong ngượng ngùng cúi đầu xuống.

      Mặt mày Hạ Thiệu Nhiên mỉm cười, tiến tới hôn mặt , hôn khóe môi , khơi cằm lên, hôn lên môi .

      Động tác của ấy chính là dịu dàng, giống như là lông vũ gãi ngứa, rơi vào xương quai xanh, bồi hồi dứt, đôi tay linh hoạt nhất có thể trộm được tất cả, ngón tay nhẫn nại lâu rốt cuộc bao trùm lên .

      Tiểu chóng mặt, lúc nào bị thoát áo cũng có phát , cho đến khi ngực trái bị cắn , hét lên kinh ngạc, nháy nháy mắt ướt nhẹp nhìn Hạ Thiệu Nhiên.

      Hạ Thiệu Nhiên dừng lại, hai người nhìn thẳng vào mắt. Lòng bàn tay nóng, nóng đến mềm mại từ từ đứng thẳng, Tiểu vì loại biến hóa này mà cảm thấy xấu hổ, cúi thấp đầu : thích ?

      Trả lời là chạm tới êm ái.

      Tiểu xấu hổ, tay bé che mắt : Là thích ! Nghĩ đến xâm người sau lưng mình, lông mi rối rắm, có thể thích phần lưng của em.

      Tại sao có thể dễ dàng kết luận thích. Hạ Thiệu Nhiên thử xoay thân thể , Tiểu kháng cự, cuối cùng có địch nổi .

      Hình xăm hoa đào mỹ lệ ra trước mắt, cánh hoa xinh đẹp nở rộ da thịt trắng như tuyết, hấp dẫn lòng người.

      Rất đẹp!

      Tiếng khàn khàn ca ngợi tự đáy lòng vang lên bên tai, Tiểu xác định, rất đẹp ư?

      Hạ Thiệu Nhiên nặng nề gật đầu, nụ hôn nóng bỏng rơi vào đầu vai của , đường xuống phía dưới, kìm lòng được rù rì : Hoa đào của .

      Nếu như trộn lẫn máu tanh bạo lực với dục vọng, lúc này hoa đào là xinh đẹp. Nghĩ tới đây, Hạ Thiệu Nhiên ngẩng đầu lên, cắn lên lỗ tai , nghiêm túc : Nhớ, về sau bất luận xảy ra chuyện gì, đều đáng giá để tin cậy nhất, vĩnh viễn đứng ở trước mặt em che gió che mưa thay em vĩnh viễn bảo vệ em.

      Ừ. Tiểu đỏ mặt, nửa dựa vào trong ngực , nhìn hôn lên hoa ah đào bên ngực trái mình, khoang miệng nóng cùng lưỡi ướt nhẹp, cảm giác là kỳ quái, bỗng dưng nhớ tới màn Dạ Cảnh Triệt che ở ngực Khuynh Tâm, chu cái miệng hỏi: Đàn ông đều đối đãi như thế này với con sao?

      Hạ Thiệu Nhiên giương mắt nhìn , Thích làm vậy với em ư?

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 53

      Tiểu đỏ mặt, nhìn mình vừa đỏ lại đứng thẳng, : Cảm giác kỳ quái.

      Hạ Thiệu Nhiên xoa đầu , : nàng ngốc.

      đừng cười người ta. Tiểu che mắt, Hạ Thiệu Nhiên đem đặt ngang giường, Yên tâm giao mình cho .

      Ừ.

      Cái người đàn ông này nhìn như lạnh lùng đần độn nhưng ở giường cực kỳ dịu dàng nhiệt tình, bởi vì người phía dưới đáng giá để dùng phương thức dịu dàng nhất che chở. Hôn hít hai ngực bồi hồi, Tiểu bị làm cho càng ngày càng nóng, càng ngày càng trống , mí mắt cũng càng ngày càng nặng nề. Sương mù che mắt to, từ từ khép lại, rượu cồn trong cơ thể phát huy uy lực, bắt vượt lên trước bước so với tình dục.

      Người phía dưới có nửa điểm phản ứng, Hạ Thiệu Nhiên ngẩng đầu nhìn, nàng ngốc lại ngủ thiếp , làm cho dở khóc dở cười.

      Hạ Thiệu Nhiên kéo cao chăn, đắp cho Tiểu , mình ngồi dựa vào đầu giường, đốt điếu thuốc hút, nhìn cái lều của mình chống lên, nhìn nàng ngốc ngủ ngáy o o, khỏi hừ cười hai tiếng.

      Ngoài cửa sổ, pháo hoa nổ vang, Bùm! Bùm! Bùm! Pháo hoa rực rỡ hoa mỹ nhiều màu nở rộ trong màn đêm đen như mực.

      Tay phải Hạ Thiệu Nhiên cầm thuốc, tay trái vuốt tóc Tiểu , : Năm mới vui vẻ, hoa đào!

      chính là đóa đào nở rộ tim , thuần khiết, khả ái, thông minh, dũng cảm, xinh đẹp.

      Trong ánh mặt trời mùa đông vĩnh viễn đều là ấm áp.

      Ánh mặt trời sáng rỡ xuyên thấu qua rèm cửa sổ chiếu vào, Tiểu còn nằm lỳ trong chăn có rời giường. Ngoài cửa sổ, mấy chú chim khách kêu to ríu ra ríu rít, đánh thức người giường. Đầu hỗn loạn, mở mắt lại nhắm lại, nhớ tới chuyện tối ngày hôm qua, bỗng chốc mở mắt ra, vén lên nhìn chút, người lõa lồ, chỉ độc cái quần lót, có bị ăn, hối hận vì uống rượu. Từ từ xoay người muốn nhìn Hạ Thiệu Nhiên bị người ngồi trong lòng mà vẫn loạn mới phát ở bên.

      Khẳng định dậy sớm rồi. Tiểu lầm bầm lầu bầu, cầm lấy váy mới vào nội y đặt ngang ở đầu giường qua, ôm trong ngực, cười híp mắt vào phòng tắm.

      May mà có thừa dịp say rượu ăn sạch , nếu tức giận.

      Trở thành của , khắc quan trọng như vậy, ghi tạc kỹ vào trong đầu.

      Tiểu ngâm nga bài hát, tắm rửa, thỉnh thoảng cười khúc khích hạnh phúc, tắm rửa xong, mặc quần áo xinh đẹp vào, quay vòng trước gương, ngâm nga bài hát mở cửa.

      Lạc tiểu thư. Hai người làm nữ chờ ở cửa đột nhiên mở miệng, dọa Tiểu giật mình.Các ngườ, ở nơi này làm gì?

      Môn chủ phân phó, bảo chúng tôi phục vụ Lạc tiểu thư. Hai tiểu nha đầu tuổi lớn lắm ngừng nhìn chằm chằm vào Tiểu , cười như tên trộm.

      ràng hề làm gì cả nhưng Tiểu vẫn chột dạ, đỏ mặt, : Tôi có tay có chân, thân thể rất tốt, cần phục vụ, các người mau !

      Hai tiểu nha đầu cười vui vẻ hơn, Lạc tiểu thư, tôi đem bữa ăn sáng bưng tới giúp .

      cần, tự tôi xuống ăn là được. Tiểu thể ngăn cản được, tiểu nha đầu khác : Tiểu thư, ở đây nghỉ ngơi lát, tôi sửa sang lại gian phòng.

      Tiểu bị kia đẩy vào cửa, đè ngồi xuống ghế sa lon, bắt đầu thu dọn gian phòng. ra có gì cần dọn dẹp, Tiểu làm rất chỉnh tề rồi. thấy có gì dọn dẹp, cười hì hì lại gần hỏi: Lạc tiểu thư, gả cho Môn chủ chứ!

      Cái gì? Tiểu ngượng ngùng quay mặt qua chỗ khác.

      Gạo nấu thành cơm, kết hôn là chuyện sớm hay muộn. trêu đùa.

      Tôi còn là gạo sống ....! Tiểu chu cái miệng .

      sao, sớm muộn gì cũng bị chủ nhân nấu chín để ăn.

      Tiểu bại hoại.

      nhìn nữ chủ nhân tương lai xấu hổ, tiếp: Môn chủ thích như vậy, nhất định cưới , phải tôi nên đổi giọng gọi là phu nhân rồi sao.

      Các người chớ giễu cợt tôi. Tiểu vốn xuất thân nghèo khó, tuổi tương tự đám tiểu nha đầu này, có nửa điểm dáng vẻ ở trước mặt họ. Môn chủ của đâu?

      Ở dưới lầu tiếp khách.

      Tôi tìm ấy.

      A!

      hầu chưa kịp ngăn cản, Tiểu ra cửa, xuống lầu, xông thẳng mạch đến phòng khách, đẩy cửa liền kêu: Hạ Thiệu. . . . . . Nhiên!

      Thình lình phát ra giọng ngọt ngấy hấp dẫn ánh mắt mọi người, nhân vật cấp nguyên lão của nhà họ Hạ ở bên bàn dài quan sát từ xuống dưới dám nha đầu có can đảm gọi thẳng đại danh của Môn chủ, suy đoán thân phận của , có quan hệ ra sao với Môn chủ.

      Tiểu nhìn Hạ Thiệu Nhiên ngồi ở cuối bàn dài nhất cùng mấy vị xa lạ, cười xấu hổ, : xin lỗi, quấy rầy. Vừa xin lỗi vừa lui về phía sau.

      Tới đây. Hạ Thiệu Nhiên ngồi ở vị trí chủ trì đột nhiên mở miệng.

      Ồ! Tiểu nhìn .

      Tiểu ngoan ngoãn tới bên cạnh Hạ Thiệu Nhiên, Hạ Thiệu Nhiên giới thiệu với mọi người, Vị hôn thê của tôi, Lạc Tiểu .

      đám nguyên lão nhà họ Hạ sợ ngây người, bản nhân Tiểu cũng kinh ngạc, ngây ngốc nhìn Hạ Thiệu Nhiên. Hạ Thiệu Nhiên kéo ngồi xuống, nuông chiều kéo vào trong ngực, Tiểu phản ứng kịp, mỉm cười hướng về phía mấy vị tiên sinh già. Chào mọi người!

      Đó là lần đầu tiên Tiểu nhìn thấy Môn chủ uy nghiêm cùng khí phách nhà họ Hạ, mấy bậc trưởng bối cũng mực cung kính với , thái độ nhún nhường, loại lễ ngộ này, danh hiệu vị hôn thê của Môn chủ của cũng được thơm lây, những người này tới chúc tết, có chuẩn bị thừa quà tặng, rối rít móc thẻ vàng ra tặng cho Môn chủ phu nhân tương lai làm quà tặng năm mới.

      Sau khi tiếp khách , Tiểu giơ cái mông ngồi vào đùi Hạ Thiệu Nhiên, dựa vào , loay hoay từng tấm thẻ vàng, : Cũng từng tuổi này, lại còn có thể thu được tiền mừng tuổi.

      Có người đưa tiền tốt sao?

      Đó là nể mặt . Tiểu cười hì hì ôm lấy cổ Hạ Thiệu Nhiên : tại em có tính dính vào người giàu có rồi .

      Ha ha! Hạ Thiệu Nhiên cười, thích ôm chặt .

      Ục ục! Bụng kháng nghị ra tiếng, Tiểu le lưỡi : Còn chưa có ăn điểm tâm!

      Sớm chút bị đưa đến gian phòng, Tiểu lên lầu, về gian phòng của mình, lấy ra chi phiếu từ ba lô trong tay, tới phòng của Hạ Thiệu Nhiên, thần thần bí bí : Đưa tay ra.

      . . . . . .

      Nhanh lên chút!

      Hạ Thiệu Nhiên mở tay ra, tờ giấy đặt ở trong lòng bàn tay, mở tờ giấy cố gấp tình ra, nhìn con số phía , lộ ra nụ cười, Dám suôn sẻ lấy tiền từ trong túi Hắc Lang, chẳng phải nên khen kỹ thuật của em có tiến bộ nhiều rồi ?

      Ừ! Tiểu uống hớp sữa tươi, lại cắn ống hút, : Đây là tiền mừng tuổi em cho .

      Đây vốn là tiền của . Hạ Thiệu Nhiên theo dấu gãy chi phiếu lộn trở lại, vung cổ tay lên, nhắm ngay túi áo , giương tay lên, chi phiếu tinh chuẩn rơi vào.

      Hừ! Tiểu hài lòng uống cạn giọt sữa tươi cuối cùng lại gần, nâng cằm lên : Cự tuyệt tiền mừng tuổi em cho , coi trọng em, hừ hừ!

      Hạ Thiệu Nhiên rất là khinh thường: có hứng thú.

      Vậy cảm thấy hứng thú với cái gì?

      Hạ Thiệu Nhiên nhìn chằm chằm môi hồng, trong mắt trắng trợn toát ra dục vọng, Tiểu ngượng ngùng quay mặt, dám nhìn .

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 54

      Hạ Thiệu Nhiên cầm tay bé của thả vào bên môi hôn, giọng : Lần này cho ngủ.

      Mặt Tiểu nóng lên, nhíu lại đầu mi : Bây giờ là ban ngày.

      Ai quan tâm ban ngày hay , nụ hôn nóng bỏng của Hạ Thiệu Nhiên dọc theo mi tâm, tay cũng nhàn rỗi, dò vào dưới váy ve vuốt bắp đùi bóng loáng.

      Tiểu ỡm ờ, cách nào ngăn cản, cũng cách nào chống đỡ nhiệt tình của , tỉnh táo lại trong nụ hôn nóng bỏng cùng , hưởng thụ cảm giác bị .

      Chợt có dòng nhiệt chảy trào ra, Tiểu vội khép chặt chân nhảy xuống từ người Hạ Thiệu Nhiên, đỏ mặt chạy hướng toilet.

      Hạ Thiệu Nhiên có loại dự cảm xấu, cảm thấy lần này vẫn thành công như cũ. Thấy nửa ngày ra, đứng dậy buông lỏng quần chút, tới cửa phòng rửa tay hỏi: có sao chứ?

      hỏi cũng may, vừa hỏi, Tiểu phát ra thanh ảo não.

      Hạ Thiệu Nhiên trực tiếp đẩy cửa vào, Tiểu vội vàng dùng làn váy che đậy cái mông, đau lòng : Cái đó tới.

      Hạ Thiệu Nhiên bày ra nét mặt biết ngay.

      xin lỗi. Tiểu che khuôn mặt : Lại để cho mất hứng.

      vội.

      Gấp cũng còn biện pháp. Tiểu lộ ra mặt dí dỏm: Cũng thể tắm máu chiến đấu.

      Hạ Thiệu Nhiên bị lời của chọc cười, cười giỡn : thành vấn đề.

      A!

      . . . . . .

      Buổi chiều, lại có mấy vị tới nhà Môn chủ nhà họ Hạ chúc tết. Thân là vị hôn thê của Môn chủ, Tiểu cũng phải gặp mặt mời khách làm lễ.

      Dì cả, bụng trướng, cả người đều có hơi sức, Tiểu ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh Hạ Thiệu Nhiên. Môn chủ nhà họ Hạ lạnh lùng ít , phái nữ bên cạnh cực ít, tất cả mọi người cho là bắt Môn chủ làm tù binh là mỹ nữ tuyệt sắc cực phẩm, xét thấy trẻ đáng ở giữa Lạc Tiểu mới hiểu được phải xinh đẹp nhất mới cực kỳ có lực hút, có lúc, đáng có thể nhất làm người đàn ông cưng chiều, oẵm mất tim người đàn ông.

      Cá tính Môn chủ lạnh lẽo rất xứng đôi cùng Môn chủ phu nhân tương lai nhắn xinh xắn đáng . Người đến nhà họ Hạ chúc tết cho Môn chủ phu nhân tương lai, đưa quà tặng chuẩn bị tỉ mỉ.

      Châu báu đồ trang sức, ví da bản số lượng có hạn, còn có xe thể thao, Lạc Tiểu tròn mắt sáng rực lên, khom thành hình trăng lưỡi liềm cám ơn mọi người.

      Nụ cười ngọt ngào dịu dàng như xuân gió phất qua làm lòng người ấm áp, Hạ Thiệu Nhiên thấy cười vui vẻ như vậy, khóe miệng khẽ nhếch, nâng lên đường cong đẹp mắt.

      Môn chủ đại nhân vốn nghiêm túc đến cứng ngắc triển lộ nụ cười trước mặt mọi người, cần bàn cãi trình độ thích đối với Môn chủ phu nhân tương lai, có người thầm cho là quà tặng mình đưa thiếu.

      đám khách , Tiểu hưng phấn gọi hai tiểu nha đầu đem hộp quà tinh xảo chuyển đến gian phòng của mình, mở từng hộp ra, bầy đặt xinh đẹp trước mặt, lấy máy chụp hình ra bắt đầu chụp hình.

      Ba người bận rộn kinh khủng, Hạ Thiệu Nhiên ôm lấy tay tựa ở cạnh cửa nhìn hồi lâu. Tiểu cười hì hì : Em chụp hình chúng tải lên web bán đấu giá.

      Rất cần tiền sao? Hạ Thiệu Nhiên hỏi.

      Đổi tiền đưa đến nhi viện, ha ha! Tiểu .

      Hai nha đầu lật khăn lụa màu xanh dương, Tiểu thư, khăn lụa này rất xứng với , chớ bán .

      rất đẹp, tiểu thư quấn lên nhất định đẹp. nha đầu khác nhanh tay quấn cho Tiểu , trong trắng khuôn mặt bị khăn lụa màu xanh dương nhạt bao vây, cảm giác cổ mát mẻ, trẻ trung lại xinh đẹp.

      Tiểu soi gương : Đúng là rất xinh đẹp, nhưng. . . . . . Mắt giảo hoạt đảo vòng, nhìn về phía Hạ Thiệu Nhiên.

      Hạ Thiệu Nhiên là người thông minh! Lập tức : lấy, tặng cho em.

      A, thân ái, là quá tốt! Tiểu vui vẻ, nhào tới trong ngực , có trông nom có người khác hay , nhón chân lên, hôn gò má .

      Thành quả web bán đấu giá phong phú, Tiểu dùng chút tiền mua rất nhiều đồ dùng học tập cùng sách truyện cách bạn thích và đồ chơi, mùng ba tết, Hạ Thiệu Nhiên tự mình lái xe mang nhi viện.

      Tô Tinh dùng tiền lần trước Lý Khuynh Tâm cho tu sửa sang thiết bị ở nhi viện, thêm các bộ đồ mới cho các bạn , bây giờ tình trạng của nhi viện tốt hơn rất nhiều so với trước kia.

      Tiểu kéo cánh tay Hạ Thiệu Nhiên xuất trước mặt Tô Tinh Tô Tinh khẽ kinh ngạc, quan sát quần áo cầu kỳ người đàn ông cao lớn, mỉm cười chúc mừng Tiểu , Tiểu rúc vào trong ngực Hạ Thiệu Nhiên, vui mừng khép miệng được.

      Món đồ chơi bộ sách phân phát cho các bạn , bọn vui mừng hô to: Chị Tiểu vạn tuế, chị Tiểu tuyệt nhất! Lây khí của bọn , Tiểu la to tiếng vọt vào đám , cùng bọn trẻ nháo điên khùng. Như trước kia, lại về chuyện xưa, bất đồng là, lần này trong chuyện xưa, phải là công chúa mảnh mai cần người khác bảo vệ nữa, thành trường thành nữ quân nhân dũng cảm, trợ giúp những thứ yếu cần trợ giúp, duy trì hòa bình tìm kiếm chính nghĩa.

      Đứng ở đằng xa nhìn , Hạ Thiệu Nhiên chợt có cảm giác mình sắp nắm được .

      Tô Tinh bị Tiểu huơ tay múa chân chọc cười, : Mỗi lần gặp Tiểu cũng có thể chọc bọn vui vẻ, chính ấy cũng thế, điên khùng nhốn nháo như đứa bé chưa trưởng thành. Những đứa bé mất cha mẹ cần quan tâm khác với đứa trẻ trong gia đình bình thường, đằng sau nụ cười ngây thơ đều có trái tim yếu ớt dễ dàng bị tổn thương, có che giấu rất tốt, căn bản hiểu che giấu. Tô Tinh nhìn về phía ánh mắt chuyên chú của Hạ Thiệu Nhiên, nặng nề : Hạ tiên sinh, xin đối tốt với ấy.

      Hạ Thiệu Nhiên trả lời thẳng, nhưng xuyên thấu qua ánh mắt chuyên chú nghiêm túc lại nóng bỏng, Tô Tinh biết Tiểu chọn đúng người rồi.

      Tô Tinh mang theo người bạn trở về phòng học, Tiểu thở hổn hển chạy đến bên cạnh Hạ Thiệu Nhiên, A! Bọn vui vẻ, nơi này có phần công lao của .

      Hạ Thiệu Nhiên giúp vuốt tóc rơi trán, đội mũ giúp . Tiểu cầm tay , cười híp mắt : Dẫn thấy người quan trọng. !

      Trước cây đào lớn, Tiểu long trọng giới thiệu, Mẹ, Tiểu chúc tết mẹ. Ha ha, hôm nay con mang ấy đến, mẹ còn nhớ chứ, chính là người lần trước con , người con , hì hì! Tiểu lôi kéo Hạ Thiệu Nhiên: Còn vái mẹ em.

      Tiểu chỉ tùy tiện , ra trong lòng biết cá tính cọc gỗ của Hạ Thiệu Nhiên mới ngây ngốc giống như nhận đại thụ làm mẹ chúc tết đại thụ. Đáng tiếc, Thiệu Nhiên lại ngoài dự đoán kêu tiếng: Mẹ, chúc mừng năm mới.

      Cái gì? nghe lầm chứ! Tiểu xoa nắn lỗ tai thể tin nhìn Hạ Thiệu Nhiên, Em nghe lầm chứ, tại gọi mẹ, có phải sớm hay .

      còn sớm. Hạ Thiệu Nhiên nhốt chặt thân thể vào trong ngực, Mùa thu chúng ta biết nhau, lần đó em thích ngồi ở phía , còn có lần em khóc muốn nhìn nhi viện chuyển , người trong lòng thích em cũng ở tàng cây. Tiểu , biết có tâm tình gì ? hận bất lực của mình, cần bao nhiêu ý chí mới có thể khống chế được mình ôm em vào lòng, trời mới biết muốn quang minh chính đại thích em, chăm sóc em, đứng ở trước mặt thay em che gió che mưa.

      Hoặc là lời nào, hoặc là rất nhiều, mỗi lần máy hát đều khiến cảm động. Tiểu nháy mắt mấy cái ngăn nước mắt muốn tràn ra hốc mắt, làm nũng: đáng ghét, hại người ta cảm động.

      Hạ Thiệu Nhiên vòng chặt , nghĩ, chờ bùn đất dãn ra đem đào mẹ đến nhà chúng ta, muốn xây tòa nhà thủy tinh to ở hậu viên, bên trong đủ loại cây hoa đào, ánh nắng ấm áp, cánh hoa bay tán loạn, em có thể nhảy dây ở bên trong, ngủ trưa, chụp hình, ngắm những vì sao, làm tất cả chuyện em muốn làm.

      ? Hốc mắt Tiểu lại đỏ hồng, cảm động muốn làm tất cả vì , cảm động hơn lời trong miệng .

      Em có nhà sao? Hạ Thiệu Nhiên.

      Có, ở đâu, nhà ở đó.

      Mẹ ơi! Tiểu gạt lệ, đứt quãng: xem, đối với em tốt, con cùng với , nên yên tâm !

      Trong nhi viện, Tô Tinh đứng ở trước cửa sổ thủy tinh, nhìn hai người ôm nhau ở cây đào, khóe môi giương .

      Mất tình thân, cũng đơn, còn có tình bạn, tình bầu bạn.

      Chỉ cần có , thế giới này cũng đơn.

      giáo, cười cái gì đấy? tuổi khá lớn lại gần phía trước cửa sổ, ngạc nhiên : Oa! Chị Tiểu phải ?

      Em biết cái gì là sao? Tô Tinh buồn cười hỏi.

      bé trai giơ tay cướp lời: Em biết , em biết , hôn miệng.

      Nhìn, bọn họ hôn kìa!

      Ở đâu, cho tớ xem, á, các bạn chớ đẩy! Chớ đẩy, cho tớ xem. Bé trai nắm chặt lấy bệ cửa sổ, gác chân, nhướn cổ, ra sức nhìn ra phía ngoài.

      Cậu sang bên kia chút. . . . . .

      Cậu mới sang bên kia ấy. . . . . .

      Nhìn người bạn tranh nhau xem trò vui, Tô Tinh dở khóc dở cười, trong lòng : Tiểu , dạy hư người bạn rồi!

      Tiểu ngờ mình dạy hư đứa bé, chỉ cảm thấy Hạ Thiệu Nhiên chính là món quà trời cao thưởng cho mình, dùng để đền bù đau buồn hai mươi hai năm qua. Quà tặng này gọi là mật đường, cả ngày bị bao quanh, che chở, chăm sóc, mới có thể sống hạnh phúc ngọt ngào như vầy.

      Vào ngày ngọt ngào, cho đến lúc Tiểu phát bí mật nhà Đằng Nguyên trong máy vi tính ở dưới tầng hầm. . . . . .

      Chương 55

      Bộ thứ nhất kết thúc.

      Bộ thứ hai, đường thành thần thâu —— nhiệm vụ bí ở phủ Đằng Nguyên.

      Phần hai của ôm ấp thương, chủ yếu thân thế của Tiểu , trong máy vi tính ở tầng hầm, Tiểu phát bí mật nhà Đằng Nguyên, có thể hiểu lầm Hạ Thiệu Nhiên hay ? Xăm hoa đào lưng ám hiệu cái gì? rốt cuộc có quan hệ gì với nhà Đằng Nguyên? Cuối cùng Hạ Thiệu Nhiên có thể dắt tay thành công hay ?

      Mai phục, thấp thỏm, tình tiết kéo tơ đạo kén tiến triển, giữa ăn trộm đối kháng cùng đoàn đội tác chiến, trộm trong trộm, lừa gạt trong lừa gạt, kế trong kế, trong .

      Bộ thứ hai còn có nhiều nhân vật mới gặt hái, trai đẹp, mỹ nữ, hoan nghênh hoạt động vui đùa.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :