1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

ÔM ẤP YÊU THƯƠNG (PHẦN 2)-Nhan Tiểu Ngôn (C29/29)Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 26:
      Editor: Hoàng Dung

      Ban đêm, khắp nơi phiêu tán hương hoa đào, Tiểu biết cha mẹ ruột của mình là ai, đồng thời cũng vĩnh viễn mất họ. Chỉ mới biết mặt cha mẹ thôi! Ngón tay mảnh khảnh chạm vào người phụ nữ má lúm đồng tiền hãm sâu và người đàn ông có ánh mắt dịu dàng trong ảnh, lệ nóng xuống, nhuộm ướt tấm hình. Cảm giác đau ở lồng ngực từ từ tràn ra, tay Hạ Thiệu Nhiên ôm đầu Tiểu vào trong ngực. Tiểu níu lấy áo sơ mi của khóc thút thít hu hu.

      Nhà Đằng Nguyên, phòng của Ái Hương, Quân Nhất và Mỹ Tuyết vẫn ở bên cạnh con . Ái Hương bị kinh sợ ngồi ở ghế sa lon, hai tay để ngay ngắn ở đầu gối, ánh mắt nhìn thẳng, từ khi trở lại đến bây giờ, chưa từng qua câu

      Mỹ Tuyết đau lòng, nước mắt tiếng động rơi xuống. Ái Hương cắn môi dưới, hồi lâu mới : "Mẹ, hình xăm lưng Ái Hương là mẹ để cho người xăm lên đúng ?" Mỹ Tuyết kinh ngạc, tay che môi lại. Ái Hương giương mắt, lúc này đôi mắt to trắng đen ràng vằn lên tia máu, đỏ đến dọa người.

      Trong cặp mắt này có chất vấn, có uất ức, có khổ sở, còn có hận, hỏi: "Là người đúng , mẹ?"

      "Ái Hương!" Mỹ Tuyết che môi lại, thất thanh khóc rống, "Ái Hương, là mẹ có lỗi với con."

      Nước mắt tiếng động chảy xuống, Ái Hương che mặt, "Tại sao phải làm như vậy? Tại sao? Tại sao?"

      "Con à, mẹ cũng nguyện ý để cho con bị thương tổn, nhưng mẹ có cách nào, mẹ gián tiếp hại chết em của mình, nên thể để cho đứa bé duy nhất của nó bị thương tổn."

      "Mẹ, người cái gì? Em của mẹ?"

      Mỹ Tuyết gật đầu cái, "Em của mẹ là Hạ Lâm, lúc sinh ra liền bị đưa cho người khác. Khi chúng ta liên lạc với nhau con mới hai tuổi, trùng hợp chính là đứa bé của nó cũng hai tuổi, cũng là con . Chúng ta hẹn gặp mặt ở quê nhà. . ."

      Giọng Mỹ Tuyết nghẹn ngào: "Ai có thể ngờ, nó bị vợ trước của cha con là Cát Dã Tiểu Nại Tử nhận nhầm là mẹ, chết thảm ở trong tay bà ta, đứa bé của nó bị xem thành con, bị Tiểu Nại Tử xâm lên bản đồ hoa đào. Em mệnh khổ của mẹ bởi vì mẹ mà chết , mẹ thể để cho đứa bé của nó trải qua ngày tháng lúc nào cũng có thể bị mất mạng, cho nên. . . . . ."

      "Cho nên mới ném tôi vào nhi viện sao?" Chẳng biết Tiểu xuất ở cửa lúc nào, mở miệng, kinh sợ người nhà Đằng Nguyên. Mấy người hai mặt nhìn nhau, lần lượt đứng lên, thái độ trừ khiếp sợ, vẫn là khiếp sợ.

      Tiểu và Hạ Thiệu Nhiên vào nhà đóng cửa, Tiểu nhìn Đằng Nguyên Mỹ Tuyết : "Sợ tôi bị Tiểu Nại Tử, bị những người có ý đồ với nhà Đằng Nguyên giết chết mới ném tôi vào nhi viện sao?"

      Nước mắt Mỹ Tuyết sớm ngừng được, lớn tiếng khóc rống lên. Vành mắt Đằng Nguyên Quân Nhất đỏ lên, lặng lẽ ôm bà. Ái Hương kinh ngạc thôi: "Dữu Nguyệt? ?"

      " xin lỗi, tiểu thư, tên của tôi là Lạc Tiểu , là người thành phố C của Trung Quốc." Lạc Tiểu dứt lời, lột mặt nạ mặt dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, lộ ra diện mạo vốn có.

      trộm bí mật nhà Đằng Nguyên đến tay rồi, đến lúc công bố rộng rãi. Mỹ Tuyết kích động ôm , "Con à, dì thực xin lỗi con".

      Năm người ngồi vây quanh ghế sa lon, chuyện trắng đêm tất cả chuyện xảy ra năm đó, chân tướng phơi bày.

      Năm đó Hạ Lâm và Tiểu bị ngộ nhận thành Mỹ Tuyết và Ái Hương, người nhà Đằng Nguyên tìm được Tiểu Hạ Lâm chết ở trong đám cháy. Đối mặt đứa bé chỉ có hai tuổi lớn, chỉ biết oa oa khóc, lại mới vừa mất mẹ. Mỹ Tuyết thề rằng mình phải chăm sóc tốt máu mủ của em , đối đãi với nó giống như mẹ ruột, nhưng ngay đêm trước khi trở về Nhật Bản, Mỹ Tuyết do dự.


      chẳng lẽ phải mang nó tới nhà Đằng Nguyên sao? Sống ở dưới giám thị của Tiểu Nại Tử, bị người có lòng tham nhớ kỹ. Mặc dù trải qua cuộc sống giàu có lại có thể vứt bỏ tính mạng bất cứ lúc nào? Hạ Lâm, nếu là em, lựa chọn như thế nào?

      Mỹ Tuyết ngừng hỏi chính mình vấn đề, cuối cùng bà quyết định tìm cao thủ xâm hình làm lại bản đồ hoa đào mang theo nguyền rủa ở lưng con Ái Hương, dời tầm mắt Tiểu Nại Tử, sau đó đặt Tiểu nhi viện Bình Sơn.

      Còn sống, mới là quan trọng nhất. Mỹ Tuyết tin tưởng, em Hạ Lâm phù hộ con của mình.

      Khi Mỹ Tuyết kể lại hết tất cả, phía chân trời sang .

      "Tiểu , dì thực xin lỗi con." Mỹ Tuyết lại nhìn con của mình chút, "Ái Hương, mẹ thực xin lỗi con." Hốc mắt Quân Nhất đỏ lên : "Đều là sai lầm của ta, là ta xin lỗi mọi người. Tiểu , Ái Hương, còn có Mỹ Tuyết bà."

      Tiểu hít hít lỗ mũi : "Phu nhân, , cháu nên gọi người tiếng di mới đúng. Mặc dù từ cháu mất cha mẹ, lớn lên ở nhi viện, trải qua nghèo khó, thậm chí cuộc sống cần người [​IMG]

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 27:
      Editor : Hoàng Dung

      Vườn hoa đào trong công viên lớn Tân Túc. Hoa rơi lả tả, hương thơm phiêu dật trong thời tiết tốt. Khắp nơi trong công viên Tân Túc đều là nam nữ mặc ki-mô-nô kiểu Nhật, ngắm hoa đào.

      Ái Hương và Tiểu , quản gia Cao Mộc Thanh Sa cùng ra ngoài ngắm hoa. Tiểu mặc thân ki-mô-nô màu hồng do Hạ Thiệu Nhiên tặng, bên hông buộc đai lưng rộng tãi, bộ ngực bị siết đến nổi lên, rất là hùng vĩ. Cổ áo ki-mô-nô to lớn làm lộ ra đường cong cổ đẹp đẽ và xương quai xanh xinh đẹp,.Tiểu cảm thấy quá lộ, liền buộc cái khăn lụa màu hồng nhạt lên, Hạ Thiệu Nhiên đưa khăn lụa có ý nghĩa đặc thù ở Thanh Mai.

      Hai chị em Ái Hương và Tiểu cao giọng hô lên đường, cảnh sát mặc thường phục xen lẫn trong du khách, bảo vệ người nhà Đằng Nguyên. Tiểu Ngũ Lang ngậm lấy tẩu thuốc, đôi mắt sáng loáng quét nhìn từng người trong đám người, ngửi mùi người chuyên làm chuyện xấu.

      Quản gia Cao Mộc cùng hai vị tiểu thư trẻ tuổi đến lại thoải mái, Cao Mộc đặt an toàn của tiểu thư ở vị trí thứ nhất, dám buông lỏng, đề phòng người xa lạ muốn đến gần các tiểu thư.

      Tiểu Ngũ Lang tới bên cạnh Cao Mộc, thanh thanh cổ họng : "Quản gia Cao Mộc."

      "Hả?" Cao Mộc xoay người, kinh ngạc: "Cảnh quan Tùng Bổn."

      "Quản gia Cao Mộc nên quá khẩn trương, nơi này được chúng tôi khống chế, người hai vị tiểu thư cũng được cài đặt máy nghe lén, hơi có gió thổi cỏ lay, tôi liền biết được. Cho nên giao chuyện bảo vệ các tiểu thư cho cảnh sát chúng tôi là tốt rồi, cứ thưởng hoa , xem chút phong cảnh. Hiếm khi ra ngoài, thả lỏng ."

      Cao Mộc lộ ra nụ cười hiếm thấy: "Cảnh quan Tùng Bổn đúng lắm, vậy chuyện bảo vệ các tiểu thư liền giao cho ngài."

      Tiểu Ngũ Lang : "Xin yên tâm, tất cả có tôi." . . . . . .

      Ái Hương và Tiểu bèn nhìn nhau cười, thầm: "Hai người bọn họ chuyện rất tốt, chúng ta nên quấy rầy người ta."

      Hai người bỏ mặc Cao Mộc tới bên kia. Dưới cây đào cao lớn chật ních tình nhân trẻ tuổi, Lý Khuynh Tâm mặc ki-mô-nô màu đen điểm đóa hoa màu đỏ rúc vào trong ngực Dạ Cảnh Triệt, duỗi cánh tay dài đụng vào đóa hoa đầu cành. Cánh tay ngọc trắng nõn, tay áo màu đen trượt xuống, chênh lệch ràng.

      Tiểu cầm máy ảnh, chụp hình cho hai người.

      Nhắm ngay mảnh phấn hồng, khuôn mặt giống như vậy, nụ cười lại giống nhau. Khóe môi ZA¬CK giương , để súng bắn tỉa gác vai xuống

      Trong nháy mắt nguy hiểm đến gần, ống kính đột nhiên bị ngăn trở, khuôn mặt tuấn với màu sắc khỏe mạnh, mạnh mẽ ràng, tinh thần sảng khoái. Hả!

      "Hải Tặc. . . . . ." Đại nhân! Hải Tặc đại nhân!

      Tiểu để máy chụp hình xuống, che miệng của mình, mắt to tròn mở lớn, khẩn trương nhìn chung quanh.


      "Chung quanh có hai súng bắn tỉa nhắm ngay đầu và đại tiểu thư, dám phát ra tiếng. . . . . ." ZA¬CK vô lương nháy mắt mấy cái.

      Tiếng kiểu Mỹ ra từ trong miệng người đàn ông cường tráng này cực kỳ dễ nghe. Đầu óc Tiểu ngày ngày bị tiếng Nhật quang quác tẩy não trở nên cực kỳ nhàng khoan khoái. thả tay xuống, nghiêng người sang, đối mặt cây hoa đào lớn, bình tĩnh liếc về ZA¬CK cái, hỏi: "Sao lại ở chỗ này?"

      "Bắt ."

      Tiểu sợ, nở nụ cười, "À...! đúng là thành thực."

      ZA¬CK cúi đầu, lại gần, "Thành thực, có phần thưởng chứ?"

      Tiểu giương cằm, bĩu môi: "Muốn phần thưởng? cho tôi biết Sâm Xuyên Minh Trí ở đâu trước."

      ZA¬CK nhìn lên nhìn xuống đánh giá , ánh mắt tĩnh mịch: "Hình như có chỗ nào giống lúc trước?"

      Tiểu Ngũ Lang đứng ở xa nhìn khoảng cách hai người quá gần, ấn máy nghe lén bên tai, tùy thời chuẩn bị hành động.

      Trong bãi đỗ xe, ở trong chiếc xe có cửa sổ tối đen, Thạch Nam khống chế máy nghe lén Tiểu Ngũ Lang cài đặt ở người Tiểu , đổi trắng thay đen, truyền qua phần nội dung râu ria của đoạn đối thoại. Thạch Nam nghe đối thoại truyền từ trong tai nghe, cau mày, lắc đầu, "Ai nha nha nha! Hai người kia ràng là liếc mắt đưa tình mà!"

      Nhiệt độ quanh mình lập tức giảm xuống mười mấy độ, Thạch Nam khẽ run quay đầu. Chỉ thấy Hạ Thiệu Nhiên đen mặt, Thạch Nam thầm kêu ổn. Hạ Thiệu Nhiên nghiêm mặt mở cửa xe, chân mang guốc gỗ giẫm mặt đất. Xuống xe, sửa sang lại cổ áo ki-mô-nô, tiến về nơi ngắm hoa.

      Tiểu và ZA¬CK vẫn còn ở dưới đại thụ, trinh thám Tiểu Ngũ Lang quan sát từng cử động của hai người, nghe được đối thoại từ trong máy nghe lén giấu ở người Tiểu đều là về thời tiết, hoa đào, ....

      Cây hoa đào, ZA¬CK nhìn Tiểu như có điều suy nghĩ. Tiểu bị nhìn đến được tự nhiên, giơ cằm lên hỏi: "Thế nào, giống trước ở đâu ? Là trở nên đẹp hơn ư?"

      Bộ dáng đáng chọc cười ZA¬CK, " chút xíu."

      ZA¬CK khoa tay múa chân miêu tả chút, "Chỉ là. . . . . ." : "Nếu bỏ khăn lụa này xinh đẹp hơn."

      Khăn [​IMG]

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 28:
      Editor: Hoàng Dung

      "Tôi mới cần làm phu nhân hải tặc của ....!" Tiểu kêu đặc biệt lớn tiếng, chấn động đến Hạ Thiệu Nhiên ở trong ngân hàng cũng phải nhíu chặt mày lên, giọng ra lệnh, "Nửa giờ sau, muốn nhìn thấy em."

      "Hu hu, rất nhiều lính đánh thuê, em ra được, hu hu!" Tiểu khóc hu hu, nho thầm.

      ZA¬CK xoa lỗ tai, nhíu mày hỏi: " chuyện với người nào đấy? BLACK."

      Tiểu lắc đầu, cẩn thận nhìn ta." có."

      " có! Hừ!" ZA¬CK xách vào gian phòng, ném thân thể bé của theo hình vòng cung như ném trái bóng, vứt lên giường lớn.

      Tiểu giùng giằng, kéo tốt vạt áo rơi ra, nhìn bóng đen khổng lồ chụp xuống, : " muốn làm gì? Đừng tới đây."

      " cứ ?" Hai tay ZA¬CK chống giường, mặt gần như là áp vào mặt Tiểu , khí dương cương khác phái đập vào mặt, có mùi cỏ tươi, mùi của đàn ông trưởng thành, còn có mùi máu tanh nguy hiểm. Tiểu sợ hãi, mắt to chớp động.

      Lúc phụ nữ kích động, lông mi cực kỳ mê người. ZA¬CK nhìn về phía đôi môi mềm mại, tự chủ đè thấp đầu thêm phần, tay Tiểu đột nhiên che miệng, : "Đừng nghĩ đến chuyện chạm môi của tôi."

      Nhìn bộ dáng khẩn trương sợ hãi của !

      "Ha ha!" ZA¬CK nghiêng đầu cười lên, quay đầu đối diện lần nữa ánh mắt bén nhọn thêm mấy phần. Tiểu nghĩ thầm, có phải chọc giận ta rồi ? Chuẩn bị ra tay ngoan độc rồi sao? lúc tập trung suy đoán, khăn lụa màu hồng cổ lại bị kéo xuống.

      Tiểu kêu lên: "Trả lại cho tôi, ưmh. . . . . ." bị bàn tay bịt miệng.

      ZA¬CK gần sát lỗ tai bên trái của , mặt dán mặt của : "Khăn lụa và phụ nữ đều ở trong tay tôi. BLACK, tới sao?"

      ta phát rồi ư? Sắc mặt Tiểu khẩn trương, bị che miệng ra đầy đủ câu, nức nở sử dụng ánh mắt chất vấn tại sao lại biết. ZA¬CK lấy được tai nghe từ trong lỗ tai của , : "Chút trò khỉ này có thể lừa gạt được tôi sao?"

      "Két --" máy truyền tin vỡ vụn ở ngón cái và ngón trỏ. Ở bên Hạ Thiệu Nhiên, sau hồi tạp chói tai, liền nghe được gì nữa. nhíu mày giọng ném ra câu: "Mèo đần!"

      Lý Khuynh Tâm ra từ ngân hàng, đuổi theo Hạ Thiệu Nhiên, "Tiểu trở về chưa?"

      ". . . . . ."

      "Rước lấy phiền phức?" Hạ Thiệu Nhiên cau mày, trầm mặt, phân phó:" trở về trước ."

      "Được."

      Hạ Thiệu Nhiên lên xe, chạy thẳng tới nơi tụ tập của ZA¬CK.

      Trong biệt thự , mấy lính đánh thuê tụ tập ở lầu , uống rượu đánh bài. ZA¬CK làm thủ lĩnh ngồi ở bệ cửa sổ, loay hoay khăn lụa màu hồng kia. Màu hồng nhạt, khuôn mặt trẻ trung cười nhàng. biết tại sao, dù thế nào ZA¬CK cũng thể quên được hình ảnh hướng về phía ống kính cười như hoa nở trong máy ảnh kia. Nụ cười ngọt ngào như ánh mắt trời, đối với loại người như ta mà là quá mức xa xỉ. Tựa như BLACK vậy, thuộc về mình, vĩnh viễn đừng hy vọng xa vời.

      Gió thổi phất phơ, rèm cửa sổ màu xám trắng đung đưa theo gió.

      ZA¬CK cẩn thận đem khăn lụa tới bên môi, khẽ hôn xuống.

      Cõi đời này có loại thích, gọi là buông tay. . . . . .

      Lầu hai, trong phòng trống trải, Tiểu bị trói ở ghế, tay chân đều bị dây thừng buộc chặt lại, kết nút buộc của đội hải quân lục chiến, cực kỳ bền chắc.

      Hạ Thiệu Nhiên nhảy vào từ cửa sổ, trong lòng Tiểu vui vẻ, lại làm bộ sưng mặt chu cái miệng nhắn lên : "Em còn tưởng rằng cần em nữa chứ."

      Hạ Thiệu Nhiên tới, bàn tay nắm lấy khuôn mặt tròn nhắn của , : " phải bảo em tự mình trở về sao."

      Tiểu chột dạ rũ tầm mắt xuống, yếu ớt : "Đối phương là lính đánh thuê, em dám."

      Chút ít tâm tư của có thể nào thoát khỏi ánh mắt của Hạ Thiệu Nhiên được. Thân thể khom xuống, cởi nút buộc cổ tay ra, : "Quên trước đó làm thế nào để thoát khỏi đảo hải tặc rồi ư? Từ lúc nào mà trở nên nhát gan như vậy rồi."

      "Khi đó có mà!" Tiểu xoa cổ tay : "Em thích hành động đơn độc, em muốn cùng với ."

      Hạ Thiệu Nhiên cởi dây thừng trói chặt cổ chân ra, ngẩng đầu : "Nếu như sao?"

      ". . . . . ."

      " hi vọng em nhanh chút trở thành nhân vật lợi hại, có thể mình hoàn thành nhiệm vụ."

      "Ha ha!" Tiếng cười giễu cợt truyền đến từ cạnh cửa. Chẳng biết từ lúc nào, ZA¬CK đứng ở cạnh cửa, ôm lấy tay : "Có phải tôi quấy rầy đến hai vị ?"

      Hạ Thiệu Nhiên buông dây thừng cởi được nửa ra, đứng lên, chân phải khéo léo đá cái. "Két" tiếng, ghế ngồi mang theo Tiểu [​IMG]

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 29:
      Editor : Hoàng Dung

      Mật thất dưới đất nhà Đằng Nguyên bị Tiểu Lâm Hạnh dọn dẹp sạch , hài cốt cũng bị phân chia an táng xong. Lúc Tiểu xuống, trong khí lơ lửng mùi hoa nhàn nhạt, cũng chút mùi hôi thối.

      Tiểu theo sau lưng Hạ Thiệu Nhiên, ở trong địa đạo đen như mực, khỏi nhớ tới màn trong mạch nước ngầm ở đảo hải tặc. Khi đó làm sao cũng thể nghĩ đến sau này mình cũng tiến vào hành trình này, sống bằng nghề trộm.

      Nếu như trộm vật là vì trợ giúp những người lương thiện cần trợ giúp, trừng trị người xấu mà , cảm thấy nghề nghiệp này quá đáng xấu hổ.

      Hai người tới cuối đường hầm, Hạ Thiệu Nhiên bắt đầu đặt bom. "Có thể gây ra chấn động máy theo dõi ? Nổ tung như vậy kinh động người trong ngân hàng." Tiểu hỏi.

      Trong tai nghe truyền đến giọng Thạch Nam, "Yên tâm, làm xong."

      Đối với thần trộm mà , lẻn vào ngân hàng cũng phải việc khó, vấn đề là có thể ở trong thời gian ngắn nhất chở số lượng lớn Đô-la ra ngoài.

      Lưu chuyển tiền mặt, số lượng lớn khách hàng rất đông. Ở trong ngân hàng Mitsui, tụ tập ít người, nhân viên làm việc tiếp đãi khách hàng, an ninh đứng ở cửa lớn, khẩn trương mà tự động bận rộn .


      Đúng lúc này, bên ngoài ngân hàng "Ầm --" tiếng vang lớn, mặt đất rung động. Đại sảnh mới vừa rồi còn rất huyên náo, trong nháy mắt an tĩnh lại, mọi người duỗi cổ nhìn ra phía ngoài.

      Nóc chiếc xe con mang theo khói đen và ngọn lửa rơi xuống từ trời, ngay sau đó lại là tiếng vang lớn, chiếc xe khác bị nổ tung dưới cái nhìn chằm chằm của mọi người.

      Cùng lúc đó, kho bạc dưới đất của ngân hàng bị nổ tung, tiệm châu báu sát vách cũng thể may mắn thoát khỏi, nổ ra cái động lớn. Sau khi rơi đá bụi đất xuống, cả núi tiền mặt xuất ở trong tầm mắt, lúc mọi người ngẩn ngơ, Lý Khuynh Tâm mang theo mặt nạ bươm buớm chui ra từ cửa động cửa hàng vàng bạc, phủi bụi đất người, bất mãn : "Bẩn chết!"

      Hạ Thiệu Nhiên mở đường vận chuyển, đám lính đánh thuê hóa trang thành người hội Đạo Xuyên nhanh chóng chuyên chở tiền mặt, từng chồng Đô-la bị chuyển lên, trực tiếp rơi vào trong cóp sau xe hơi. ZA¬CK mặc toàn thân áo đen dựa đuôi xe, lắc đầu cảm thán, vẫn là tiền trộm tới nhanh hơn tiền giết người.

      Lần này đám lính đánh thuê dùng súng giao chiến trở thành công nhân bốc vác, ôm Đô-la nặng trĩu theo đường vận chuyển, Hạ Thiệu Nhiên nhìn thời gian, hỏi Lý Khuynh Tâm: "Vật tới tay rồi hả?"

      Lý Khuynh Tâm chau chau mày, cong môi cười.

      "Có chuyện gì em biết sao?" Sau mặt nạ Tiểu Miêu, Tiểu vểnh miệng .

      "Rời trước rồi ." Hạ Thiệu Nhiên mang theo hai người rời . Sau khi ba người lên, bên trong cóp sau xe hơi sớm chất đầy Đô-la, cốp xe miễn cưỡng đóng lại.

      ZA¬CK : "Làm xong chuyện giúp , lúc nào tính tiền?"

      ". . ." Hạ Thiệu Nhiên để ý ta, trực tiếp lên xe, bấm số điện thoại của Áo Dã Tuấn Hùng: "Địa điểm giao dịch."

      Sau khi biết địa điểm giao dịch, Lý Khuynh Tâm lái chiếc xe Nhật rời trước.

      Bên ngoài ngân hàng Mitsui, trong chiếc xe ven đường, Thạch Nam sửa đổi hình ảnh theo dõi ngân hàng, gây ra báo động. Trong lúc nhất thời, chuông báo trong ngân hàng vang lên. "Reng --"

      Trang nguyên Đằng Nguyên truyền đến tiếng nổ tung cong mãnh liệt hơn trước, mặt đất nơi núi giả sụp xuống, mấy người xã hội đen đeo kính đen như mực giơ súng chạy từ trang viên Đằng Nguyên.

      Động tác cảnh sát rất nhanh, bao lâu liền từ clip trong máy giám sát ven đường tra ra chiếc xe màu đen Hạ Thiệu Nhiên lái. Chiếc xe này trải qua xử lý đặc biệt, nhìn từ bên ngoài, bốn bề cửa sổ xe đều là khoảng gian tối đen, cách nào thấy người ở bên trong.

      Xe rất nhanh bị xe cảnh sát đến từ bốn phương tám hướng vây đuổi, Tiểu Ngũ Lang ngồi ở trong xe cảnh sát, càng ngừng kêu la: "Nhanh lên chút, nhanh lên chút, nhanh hơn chút nữa." Cao thủ cracker Thạch Nam núp ở trong xe, sửa đổi chỉ thị đèn giao thông đầu đường, từng dãy xe rồng rắn cản Tiểu Ngũ Lang lại.

      "A, đáng chết!" Tiểu Ngũ Lang ảo não mắng: "BLACK đáng chết, tôi nhất định phải bắt được ."


      Bên kia, Thạch Nam còn phải mở ra con đường cho Lý Khuynh Tâm, bảo đảm vượt lên tới địa điểm giao dịch trước Hạ Thiệu Nhiên. Hai chiếc xe đỏ đen chạy loạn ở trong thành phố. Hạ Thiệu Nhiên lái đến địa điểm giao dịch Áo Dã Tuấn Hùng chỉ định, tầng hai bãi đậu xe. Sau khi Áo Dã Tuấn Hùng đợi lúc lâu, Hạ Thiệu Nhiên và Tiểu xuống xe, đứng ở bên, Tiểu : "Đám người phu nhân Đằng Nguyên đâu?"

      "Trước hết để cho tôi nhìn tiền chút." Áo Dã Tuấn Hùng . Hạ Thiệu Nhiên mở cóp sau xe, Áo Dã Tuấn Hùng nhìn toàn bộ đô la trong cóp sau mở cờ trong bụng. Tiểu : "Lúc này nên hài lòng rồi chứ? Thả người." "Thả người sao?" Áo Dã Tuấn Hùng cầm điện thoại lên, phân phó : "Giết chết!" Tên khốn kiếp này!

      Thuộc hạ của Áo Dã Tuấn Hùng giơ súng lên, nhắm ngay Tiểu và Hạ Thiệu Nhiên. Cũng trong lúc đó, địa điểm khác, ba gã áo đen giơ súng nhắm ngay nhà Đằng Nguyên. Đằng Nguyên Ái Hương hoảng sợ nhìn lên người đàn ông cao trước mặt, trong đôi mắt chứa đầy nước mắt. Người đó nhấn cò súng, giơ tay lên bắn phát. . . . . .

      Bên này, vài khẩu súng lục nhắm ngay Hạ Thiệu Nhiên và Tiểu . Hạ Thiệu Nhiên nhìn Áo Dã Tuấn Hùng lộ ra cười nhạo khinh miệt, với Tiểu : "Tiểu Miêu, ôm chặt ."

      "Pằng --"

      "Bùm --" Tiếng nổ mạnh vang lên nhanh hơn tiếng đạn, khói mù che cản mắt mọi người, sau khi Áo Dã Tuấn Hùng vung khói mù ra, đạo tặc BLACK và thợ thủ Tiểu Miêu của biến mất trong hư .

      Áo Dã Tuấn Hùng cúi đầu nhìn, xi măng bị nổ ra lổ thủng, BLACK và nữ tiểu miêu rơi an ổn xuống đất, lên chiếc xe màu đỏ.

      Lý Khuynh Tâm chở hai người đường hoàng rời ở trong tầm mắt kinh ngạc căm tức của Áo Dã Tuấn Hùng.

      ra Lý Khuynh Tâm sớm chạy tới bước, cài đặt lộ trình bom ở tầng lầu.

      Tiếng còi cảnh sát tiến tới gần, đám phần tử xã hội đen rối rít lên xe. Áo Dã Tuấn Hùng chui vào xe của Hạ Thiệu Nhiên, khởi động rời , xe những người còn lại khởi động thế nào cũng được, thời điểm cảnh sát xông tới, đua nhau nhảy xuống xe chạy trốn.

      Tiểu Ngũ Lang ở trong xe lớn tiếng chỉ huy: "Tổ A lưu lại, đừng để cho người nào chạy thoát, tổ B cùng tôi đuổi theo chiếc xe kia."

      Bên trong xe màu đỏ, Lý Khuynh Tâm lắc lắc vũ khí mới trong tay khoe khoang, "Thạch Đầu phát minh tệ."

      "Cái gì á?" Tiểu cầm sang nhìn.

      Thạch Nam giải thích ở trong tai nghe: "Súng điện từ, uy lực phá hủy tất cả thiết bị máy móc điện trong phạm vi chỉ trong thời gian ngắn, cách nào tiến hành công việc bình thường."


      " là lợi hại. Tôi có thể thử chút ?"

      "Dĩ nhiên!" Lý Khuynh Tâm xoay tay lái quẹo đến con đường khác, đạp nhanh chân ga, đổi đường vượt qua xe của Tiểu Ngũ Lang đuổi theo, chạy song song với xe màu đen Áo Dã Tuấn Hùng lái. Tiểu quay kiếng xe xuống nhắm ngay xe màu đen, nhấn cò súng. "Bùm" tiếng, máy móc xe đen hoạt động, dừng ở giữa đường, bị Tiểu Ngũ Lang ở phía sau đuổi kịp. Từ kính chiếu hậu nhìn thấy khuôn mặt sợ hãi lẫn phẫn hận của Áo Dã Tuấn Hùng càng ngày càng , càng ngày càng , cho đến khi còn nhìn thấy.

      Tiểu huơ tay múa chân: " là lợi hại." Hạ Thiệu Nhiên cưng chiều sờ sờ đầu của .

      Tiểu : "Đúng rồi, đám người Ái Hương sao chứ?"

      Bên phía Ái Hương, phần tử xã hội đen có vóc người cao lớn bắn vào đồng bọn đứng sau lưng Ái Hương. Ở trong ánh mắt kinh ngạc của nhà Đằng Nguyên, lại quật ngã đồng bọn khác, sau khi giải quyết những người khác, người đàn ông cao lớn mới cởi mặt nạ xuống.

      "Lương!" Ái Hương lớn tiếng gọi tên của , nhào vào trong ngực của . . . . . .

      Trong xe hơi màu đỏ, Tiểu bất mãn hừ hừ : "Tất cả đều là các người tỉ mỉ bày kế đúng ?"

      Hạ Thiệu Nhiên [​IMG]

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :