1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

ÔM ẤP YÊU THƯƠNG (PHẦN 2)-Nhan Tiểu Ngôn (C29/29)Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 16:
      Editor: Hoàng Dung


      Tiểu cười đùa đưa tay khoác vào trong khuỷu tay của Hạ Thiệu Nhiên, đầu dựa vào ngực , cọ rồi cọ giống như mèo con làm nũng lấy lòng chủ nhân. Vẻ mặt Hạ Thiệu Nhiên vẫn nghiêm túc như cũ, rút tay ra, ôm Tiểu đến trong ngực, môi rơi vào cái trán trơn bóng của ."."

      Tiểu hỏi: " đâu?"

      Hạ Thiệu Nhiên: " dạo phố."

      Hạ Thiệu Nhiên ôm cả bả vai của Tiểu dạo các cửa hàng nhãn hiệu lớn trong trung tâm thương mại Ginza Tokyo. Hai mươi hai năm trước, Tiểu chưa bao giờ mua đồ trong trung tâm thương mại như thế này, bây giờ tìm được vị bạn trai có thân phận có địa vị giống như Hạ Thiệu Nhiên, Tiểu cũng hoàn toàn có cảm giác phất lên biến thành Phượng Hoàng, cũng có biến thành nữ bại gia vung tay quá trán. Hạ Thiệu Nhiên đặt cằm ở đỉnh đầu : "Có thích gì ? mua cho em."

      " có." Tiểu lắc đầu cái, : "Nếu muốn làm em vui vẻ, bằng theo em Thiệp Cốc, em thích vơ vét những hàng hóa đặc sắc mới mẻ trong cửa hàng hơn, hì hì!"

      ". . . . . ."

      "Có được hay ?"

      "Hôm nay, tất cả nghe theo em."

      "Vạn tuế!" Tiểu nhảy dựng lên, đầu đụng vào cằm Hạ Thiệu Nhiên. Hạ Thiệu Nhiên nửa hé tròng mắt vuốt vuốt.

      " xin lỗi!" Tiểu cười xin lỗi, nhón chân lên, môi hồng rơi vào cằm xinh đẹp của Hạ Thiệu Nhiên, "Hôn chút đau nữa."

      Đầu đường náo nhiệt, cần loại hàng hóa gì cũng đều có, người mua hàng hóa xẹt vai, sát gót chân với nhau. Tới đây, Tiểu giống như là cắn thuốc lắc, bóng người lát chạy đến cửa hàng này, lát chạy đến tiệm kia, phải nhìn chỗ này chút, chính là nhìn chỗ kia chút. Hạ Thiệu Nhiên theo phía sau , chỉ khi có cảm giác gặp được đồ hứng thú mới có thể dừng bước lại.

      Trong tiệm đồ trang sức, kẹp tóc hoa đào màu đỏ bằng nhựa đập vào tầm mắt Hạ Thiệu Nhiên.

      "Nhìn cái gì á?" Tiểu lại gần. Hạ Thiệu Nhiên cầm kẹp tóc từ giá lên, kẹp lên đầu của , : "Tặng cho em."

      Tiểu cười xinh đẹp: "Em rất thích."

      "Sinh nhật vui vẻ."

      "Hả?" Tiểu ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Thiệu Nhiên, : "Em cho là nhớ , có ý định ra."

      Sau khi Hạ Thiệu Nhiên trả tiền xong, ngón trỏ vuốt ve khuôn mặt bé trắng nõn, cong khóe môi lên, "Sinh nhật của em, sao có thể quên?"

      "Nhiên!" Tiểu nhào vào trong ngực , đặc biệt thõa mãn : "Hôm nay em rất vui."

      Giống như những đôi tình nhân trong tình cuồng nhiệt khác, hai người tay nắm tay dạo ở đường, ăn vặt. Hạ Thiệu Nhiên chắc chắn phải là loại đàn ông có thể đứng ở bên đường ăn gì đó, Tiểu cầm chuỗi bạch tuộc chiên năn nỉ mọi cách, mới bất đắc dĩ ăn miếng. Tiểu hài lòng biểu của , dùng miệng dính mỡ của mình hôn .

      Rời khỏi Thiệp Cốc hơn giờ chiều, Hạ Thiệu Nhiên lái xe chở núi Yoshino, khoảng cách từ Tokyo đến núi Yoshino tính là gần, Tiểu ngủ thiếp xe, lần nữa mở mắt ra, hình ảnh nhìn thấy chính là biển phấn hồng.

      Hoa đào nở khắp núi, trong khí tràn đầy mùi thơm trong veo, nhiều nụ hoa mềm mại ở khắp đầu cành. Tiểu chạy cười đùa ở trong rừng hoa đào, níu lấy cành hoa, nhón chân lên tiến chóp mũi tới ngửi mùi hoa. nhặt cánh hoa bị gió thổi rơi lên, đặt ở trong lòng bàn tay, ném vào Hạ Thiệu Nhiên, sau đó nhìn ở trong mưa cánh hoa.

      Hạ Thiệu Nhiên đưa tay tiếp được cánh hoa cuối cùng trong trung, nắm tay bé của lên, đặt ở trong lòng bàn tay của , cúi đầu hôn . Nụ hôn rất , rất dịu dàng, phát ra thương triều mến từ trong đáy lòng. Cánh hoa rơi xuống từ trong bàn tay , Tiểu ôm cổ của , chủ động đáp lại. Nhiệt tình càng thể ngăn cản, nam nữ vẫn nhớ nhung nhau tách ra trong lúc thở dốc kịch liệt, nhìn nhau, tìm được bộ dáng động tình nhất ở trong mắt của nhau.

      Mắt nước to trơn bóng hề chớp mắt nhìn , cái lưỡi mềm mại liếm cánh môi ẩm ướt phía dưới. Bộ dáng rất mê người, Hạ Thiệu Nhiên kích động áp tàng cây, nghiêng đầu, lần nữa hôn lên môi . Nụ hôn lần này kịch liệt, nhiệt tình, dữ dội, hôn đến đại não Tiểu thiếu dưỡng khí, bắp chân như nhũn ra, dựa vào đại thụ mặc muốn làm gì làm. Bàn tay cởi nút cài váy ra, áo ngực cotton màu trắng thuần khiết của thiếu nữ bị mở ra, giắt phía bên cánh tay phải, tuyết nhũ màu trắng hoàn toàn ra ở trước mắt . Hơi thở Hạ Thiệu Nhiên rối loạn, ôm lấy ngực bên trái, môi ngậm nụ phấn hồng bên phải.

      Tròng mắt có thể nhìn thấy bộ dáng hôn mình, mặt của Tiểu đỏ hết lên, cảm giác xao động khó nhịn kỳ diệu chạy khắp nơi trong thân thể. Giữa ban ngày trong rừng hoa đào, dám phát ra tiếng ngâm rên, chỉ có thể cắn chặt môi dưới, dùng ngón tay thổ lộ cảm giác của mình, siết chặt vạt áo của .

      Gió núi thổi qua, cánh hoa màu hồng xào xạc bay xuống xuống. Hạ Thiệu Nhiên ngồi dậy, mắt đen tĩnh mịch nhìn chút mảnh ẩm ướt tỏa sáng do bị nước miếng xâm nhiễm. mảnh cánh hoa đào trung bay xuống, rơi ở ngực đẹp, cánh hoa màu hồng vểnh lên, chút đỏ tươi, da thịt trắng như tuyết, ba thứ tập trung vào nhau liền có loại cảm giác xinh đẹp ra được.

      Hạ Thiệu Nhiên khàn giọng : " tại biết, tại sao em lại thích chụp hình như vậy rồi."

      "Hả?" Bị tình dục chiếm đoạt lý trí , ánh mắt Tiểu vẫn còn mơ hồ.

      Đầu lưỡi cuốn cánh hoa màu hồng lên, Hạ Thiệu Nhiên nhai mùi vị hoa đào ngọt lành, ngón cái vuốt ve khuôn mặt nhắn vừa đỏ vừa nóng của : "Lưu lại phút tốt đẹp nhất."

      Nếu như có máy chụp hình, nhất định chụp lại cánh hoa đào dính ngực đẹp, tròng mắt mê ly, hai gò má đỏ hồng của , vĩnh viễn trân quý cả đời. Đáng tiếc, có, chỉ có thể in dấu màn tốt đẹp này vào trong tim.

      Nơi xa truyền đến tiếng chuyện với nhau, hai người đồng thời hồi hồn, Hạ Thiệu Nhiên phản ứng nhanh chóng, kéo lấy váy Tiểu , khom người ôm lên, ôm chạy hơi đến cánh rừng bên kia, lên chiếc xe nhà di động.

      Tiểu bị thả vào bàn ăn, Hạ Thiệu Nhiên ngồi ở ghế nhìn , hai người đồng thời cười ra tiếng. "Quá mất mặt, suýt chút nữa bị người khác thấy rồi." Tiểu chu cái miệng nhắn ngượng ngùng .

      Hạ Thiệu Nhiên nhìn quần áo xốc xếch , hỏi: "Kích thích?"

      Tiểu sửa sang lại áo, mắt to quan sát bốn phía xe nhà, phòng bếp, phòng ngủ, phòng tắm, ma tước tuy , nhưng ngũ tạng đều đủ. nhảy từ bàn xuống, : "Hay là chúng ta thôi, lát gặp phải chủ nhân trở lại tốt."

      Hạ Thiệu Nhiên kéo tay bé của vào trong ngực, để cho ngồi ở đùi của mình, tuyên bố, "Chủ nhân là ."

      ". . . . . ." Tiểu nháy mắt mấy cái, thể tin được.

      "Chuẩn bị cho em đó, vui ?"

      "Ừ." Tiểu nặng nề gật đầu.

      Hạ Thiệu Nhiên nâng cái mông của lên, thả vào cái ghế khác, tự mình đứng dậy, : "Chờ ."

      Hạ Thiệu Nhiên lấy bánh kem lớn ở trong ngăn tủ ra, để lên bàn, đội cái mũ thọ tinh lên đầu Tiểu , kiên nhẫn cắm xong cây nến đại biểu hai mươi ba tuổi. Sau khi đốt, cách ánh nến nhàng với : "Ước nguyện ."

      "Ừm!" Tiểu chắp tay trước ngực, nhắm mắt lại : "Em chỉ cầu nguyện vọng, hi vọng Hạ Thiệu Nhiên vĩnh viễn đều là người giúp em thực nguyện vọng."

      Cơm tối, hai người ăn ở trong phòng ấm áp, cắt rau hẹ, băm thịt làm nhân bánh, gói bánh sủi cảo. Món chính là sủi cảo, rượu là sâm banh, Tiểu lại xào chút thức ăn đơn giản, hai người ngồi vây quanh bàn ăn . Từ khi đến Nhật Bản, Hạ Thiệu Nhiên lâu chưa ăn sủi cảo, sau khi toàn bộ bàn sủi cảo đều bị ăn hết, liền đốt điếu thuốc hút.

      Tiểu vỗ da bụng tròn vo, nghiêng đầu nhìn cây hoa đào ngoài cửa sổ, : "Thời gian trôi qua thực vui vẻ, thoáng cái em hai mươi ba tuổi rồi, biết lúc em ba mươi ba tuổi là dáng vẻ gì!"

      Hạ Thiệu Nhiên phun vòng khói ra, : " người phụ nữ xinh đẹp ngồi ở dưới tàng cây hoa đào tết tóc đuôi sam cho con tám tuổi của ."

      Tiểu bật cười, "Nên quá tự tin, hay là nên có thể biết coi bói đây? Con tám tuổi, giống như lên xong kế hoạch thời gian em sinh con cho rồi ấy."

      Hạ Thiệu Nhiên chỉ cười .

      Tiểu lại hỏi: "Vậy , khi nào chúng ta mới có thể trộm được chân tướng thân thế cuộc đời em đây?"

      Hạ Thiệu Nhiên vẫn lên tiếng như cũ, mắt Tiểu khép hờ, : "Nhiên, tra được chuyện gì ở Đằng Nguyên ? Nếu như tra được, có thể cho em biết, bây giờ em điều chỉnh tâm tình rất tốt rồi, kết quả như thế nào cũng có thể tiếp nhận. Quan trọng nhất, chủ yếu nhất là có làm bạn với em."

      Hạ Thiệu Nhiên tra được chút đầu mối, vốn muốn cho Tiểu biết vào ngày sinh nhật của , nhưng mở miệng hỏi rồi. Hít tàn khói vào trong phổi, : "Mẹ của em có thể là chị em của Đằng Nguyên Mỹ Tuyết."

      Tiểu cũng có lộ ra vẻ mặt kinh ngạc hoặc là nghi vấn, cùi chỏ chống đỡ ở bên mép bàn, đàng hoàng an tĩnh nhìn . Hạ Thiệu Nhiên vỗ điếu thuốc hút được nửa, gọi , "Tới đây."

      Tiểu tới, cái mông ngồi lên bắp đùi của , hai tay tự nhiên ôm cổ của , cong môi cười với . Hạ Thiệu Nhiên cầm tay đưa đến bên môi hôn, " muốn gì sao?"

      "Ừ, mấy đêm trước ngủ yên, từng phỏng đoán là quan hệ như vậy." Tiểu nhíu cái mũi : "Em rất hay suy nghĩ lung tung. Biết , nhiều khi kỳ vọng càng lớn, thất vọng lại càng nhiều, cho nên em quyết định lần này cần bình tĩnh, thuận theo tự nhiên, trộm được chân tướng."

      Nhếch miệng lên độ cong rất đẹp mắt, Hạ Thiệu Nhiên khẽ chạm cái miệng nhắn của chút, khích lệ : " thông minh."

      "Ừ!" Tiểu cười giỡn: "Cụ ông ngài cực kỳ đúng....!"

      Hạ Thiệu Nhiên nhướng mày, "Ai là cụ ông?"

      " cứ gọi người ta là , làm như người ta rất vậy."

      " gọi sai rồi sao?"

      "Ừ."

      Tầm mắt Hạ Thiệu Nhiên rơi vào bộ ngực của , "Em lớn chỗ nào?"

      Tiểu cong môi, nũng nịu: "Hư hỏng!"

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 17:
      Editor: Hoàng Dung

      Thay đổi quần áo, đeo mặt nạ giả lên, Hạ Thiện Nhiên tự mình đưa Tiểu trở về nhà Đằng Nguyên. Xe dừng ở cửa lớn trang viên Đằng Nguyên, Tiểu in nụ hôn lên gò má Hạ Thiện Nhiên, bỏ chạy xuống xe. Lúc chạy đến cửa lớn dừng lại, quay đầu vẫy vẫy tay với Hạ Thiện Nhiên mới vào.

      Hạ Thiện Nhiên liếc bóng xe lén lút trong kính chiếu hậu cái, lái xe rời . chiếc xe ô tô honda màu đen theo đuôi phía sau, trải qua đầu đường tấp nập, quẹo vào đường phố yên lặng, đánh mất mục tiêu ở hẻm hẹp. Người đàn ông trong xe đen duỗi cổ nhìn quanh, mới vừa đẩy cửa xe, lộ ra nửa người, chiếc xe gắn máy màu đỏ xông thẳng tới, hung hăng đụng vào cửa xe màu đen, người đàn ông bị cửa xe kẹp lại, đau đến nhe răng trợn mắt.

      Đạo tặc trộm bảo vật khắp thế giới, có ai biết được mấy loại ngoại ngữ. Lý Khuynh Tâm dùng hơi tiếng Nhật lưu loát, hỏi: "Tại sao theo chiếc xe kia? Chủ của là ai?"

      "A!" Tay và đầu của người đàn ông đều bị cửa xe kẹp chặt đau đớn, vẻ mặt vặn vẹo đến lợi hại, ồn ào : "Tôi biết gì, mau buông tôi ra."

      Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ! Mô tô phát ra tiếng vang ầm ầm, bánh xe hung hăng đè cửa xe xuống, khuôn mặt người đàn ông sưng thành màu gan heo, miệng mở rộng, đứt quãng : "Tôi , là Áo Dã Trực Nhân phái tôi theo người thị nữ kia, điều tra ta rốt cuộc là ai."


      "Áo Dã Trực Nhân." Lý Khuynh Tâm "Chậc" tiếng, dời xe gắn máy , điện thoại di động chiếu về phía khuôn mặt người đàn ông cái. Trong máy bộ đàm rất nhanh truyền đến giọng của Thạch Nam, "Người này là người bên cạnh Áo Dã, trước tiên mang về, có lẽ sau này có thể sử dụng." Lý Khuynh Tâm nhìn gương mặt góc cạnh ràng của người đàn ông như có điều suy nghĩ.

      . . . . . .

      Tiểu trở lại nhà Đằng Nguyên liền bị Cao Mộc Thanh Sa với vẻ mặt thần bí kéo đến sảnh Tiểu Thiên, "Thanh Sa đại nhân, có chuyện gì ?"

      "Tách --" Trong nháy mắt đèn bốn phía đều tắt hết, khoảng gian trong phòng đen kịt.

      "Chuyện gì xảy ra, Thanh Sa đại nhân?" Tiểu khẩn trương hỏi.

      cửa khác của sảnh Tiểu Thiên được mở ra, bánh sinh nhật cắm đầy cây nến được đẩy ra ngoài, Ái Hương và Lương, còn có phu nhân Đằng Nguyên Mỹ Tuyết, và mấy chị em có quan hệ tốt khác hát lên bài sinh nhật.

      Tay bé của Tiểu che đôi môi lại, kinh ngạc biết nên gì, nhìn chút quản gia Cao Mộc đứng bên cạnh mình, nhìn chút Ái Hương mỉm cười, nhìn chút mắt Đằng Nguyên Mỹ Tuyết lóe lệ quang, kích động : "Tôi là quá cảm động, ngờ mọi người làm sinh nhật cho tôi." Tiểu nhảy dựng lên ôm lấy Cao Mộc Thanh Sa, lại chạy đến trước mặt Ái Hương ôm ấy chặt, sau đó lại đến trước mặt Đằng Nguyên Mỹ Tuyết, "Phu nhân."

      Mỹ Tuyết ổn định tâm tình của mình, hít sâu hơi, tiến lên ôm lấy Tiểu , "Dữu Nguyệt, chúc con sinh nhật vui vẻ."

      Giống như được mẹ ôm ở trong ngực ấm áp, Tiểu [​IMG]

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 18:
      Editor: Hoàng Dung

      Khu nhà cấp cao của Sâm Xuyên Minh Trí bị cảnh sát bao vây. Tiểu Ngũ Lang ngậm tẩu thuốc tìm kiếm dấu vết từng gian phòng. Cửa tủ sắt mở toang hoác, tiền tài bên trong đều bị cướp hết sạch, vách tường trắng như tuyết viết mấy chữ BLACK to lớn phách lối. Sâm Xuyên Minh Trí - người bị đâm vết đao nghiêm trọng sau khi biết cảnh sát tiến vào trang viên, để ý bác sĩ ngăn cản chạy vào trong nhà. ngồi xe lăn, thân thể quấn băng vải màu trắng rậm rạp chằng chịt, bưng cánh tay giống như xác ướp ra khỏi quan tài nhìn chằm chặp Tiểu Ngũ Lang. Tiểu Ngũ Lang tới chỗ nào, cũng theo tới chỗ đó, dáng vẻ khẩn trương lo lắng giống như rất sợ Tiểu Ngũ Lang tra ra cái gì.

      Điều này khiến Tiểu Ngũ Lang rất là nghi hoặc.

      Lúc này Tiểu Ngũ Lang nhìn khóa mật mã tủ bảo hiểm chút, nhả khói thuốc, nhíu mày hỏi: "Mất cái gì?"

      Sâm Xuyên suy yếu đáp: "Đô-la, châu báu cùng chút tài liệu quan trọng của tập đoàn Sâm Xuyên."

      "Chỉ có những thứ này sao?" Tiểu Ngũ Lang chống nạnh hỏi. "Đúng, chỉ có những thứ này." Sâm Xuyên .

      Tiểu Ngũ Lang tính đứng lên: Đô-la, châu báu bị thần trộm coi là đồ bỏ , phù hợp tác phong trước sau như của thần trộm, trừ phi châu báu là tuyệt thế trân bảo, tài liệu là tài liệu tuyệt mật.

      Tiểu Ngũ Lang ra khỏi gian phòng, lên lầu. Thuộc hạ của Sâm Xuyên Minh Trí đẩy xe lăn đuổi theo Tiểu Ngũ Lang, hai tủ bảo hiểm của nhà Sâm Xuyên đều bị mở ra. Tiểu Ngũ Lang dọc theo cầu thang lên , Sâm Xuyên Minh Trí ngăn trở, "Cảnh quan, phía đều là phòng trống và nhà kho đựng đồ linh tinh, có gì để xem đâu."

      muốn bỏ qua dù là chút dấu vết, Tiểu Ngũ Lang có nghe lời của , lên tầng cao nhất. Ban ngày lại kéo rèm cửa sổ dầy cộm nặng nề, khoảng gian hành lang tối đen, Tiểu Ngũ Lang cau mày phân phó thuộc hạ: "Kéo rèm cửa sổ ra."

      "Ôi!" Sâm Xuyên thể ngăn cản được, chỉ nghe "xoẹt" mấy tiếng, rèm cửa sổ dầy cộm nặng nề bị cảnh sát kéo ra. lâu có ai lên, màn cửa bị vén lên mang theo cỗ mùi bụi bậm sặc người, vẻ mặt bọn cảnh sát ghét bỏ che miệng mũi.

      Sâm Xuyên Minh Trí : "Nơi này lâu có người tới, cũng có thứ gì đáng giá, ăn trộm chắc lên đâu. Sĩ quan cảnh sát, vẫn là xuống ."

      "Nếu lên liền tra xét chút, giá trị quan của thần trộm BLACK rất quỷ dị, có lúc thứ cho là có giá trị nhất, nhưng đối với BLACK lại có thể đáng giá đồng. Mà thứ cảm thấy bao nhiêu tiền, ở trong mắt BLACK lại có thể biến thành bảo vật vô giá."

      Tiểu Ngũ Lang bắt đầu lại từ đầu, kiểm tra từng thứ , phòng cất trữ, bộ sách bị vứt bỏ, vật dụng cũ trong nhà. Tiểu Ngũ Lang với Sâm Xuyên: " nhìn ra, công ty gia đình có tiền như lại cố chấp tiết kiệm, còn giữ những thứ đồ cũ này."

      "A, những thứ kia đều là vật lúc cha tôi còn sống lưu lại, sau khi ông , tôi vẫn giữ chúng lại." Sâm Xuyên hơi khẩn trương : "Phía sau và trước [​IMG]

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 19:
      Editor: Hoàng Dung

      Sau khi trở lại nhà trọ, Thạch Nam nhanh chóng bị đau bụng dữ dội, vừa chạy toilet, còn phải vừa làm việc, số khổ luôn là mà.

      Lý Khuynh Tâm cười nhạo : "Ăn hải sản mạnh mẽ gì mà làm đau bụng."

      "Hải sản mạnh mẽ gì chứ!" Thạch Nam ở trước máy vi tính phân tích hình xâm hoa đào ngẩng đầu, "Tôi chỉ uống ly trà ở chỗ Cảnh Triệt, sau đó tôi liền như vậy." Thạch Nam phóng đại cành hoa đào, tìm ra chỗ khác nhau của hai tấm hoa đào trước, phóng đại hình ảnh, quay đầu lại phẫn hận : " đám rùa tập đoàn K kia người tốt."

      Tròng mắt Lý Khuynh Tâm hơi híp lại, "Vậy cũng cho là ấy hạ thuốc tiêu chảy sao."

      Thạch Nam để công việc trong tay xuống, quay ghế xoay tới, nghiêm trang hỏi: "Tôi hai người là vợ chồng à?"

      "Thời gian làm Lý Khuynh Tâm đúng" Lý Khuynh Tâm thản nhiên cười, : " tại, tôi là Hồ Điệp."

      "Chậc!" Thạch Nam quay lại trước máy vi tính, cho ra tuyến đường dọc theo thân cành hoa đào người, khoảng cách dài ngắn, đồ vẽ ra dấu hiệu ở bản đồ Tokyo. Ngân hàng Mitsui, cửa hàng đá quý Tokyo. Ngân hàng Mitsui, cửa hàng đá quý Tokyo? Hai mắt Lý Khuynh Tâm tỏa sáng. Nghe nơi đó cất giấu hình Lam Bảo Thạch hình giọt lệ lưu truyền từ thời đại Mạc Phủ.

      .

      Hạ Thiện Nhiên ra từ trong phòng, mặc áo choàng tắm, dùng khăn lông lau tóc ngắn ẩm ướt, bộ dạng mới vừa tắm rửa xong. Thạch Nam giao xấp tài liệu cho , " tra ra được mẹ ruột của Tiểu , đối chiếu mấy điểm hình xăm đào liền xác định được." Thạch Nam xong, tay ôm bụng, mặt nhăn thành đoàn, "Ai u, ai u, lại tới, tôi phải toilet. trước. . . . ." Dứt lời, khom lưng ôm bụng chạy chậm tiểu tiện. Nhìn bộ dáng kinh hãi này, Lý Khuynh Tâm mím môi cười.

      Hạ Thiện Nhiên ngồi xuống ở ghế, để xấp tài liệu lên bàn, ngón tay sờ qua ít phần quan tâm nhất. tấm hình tiến vào tầm mắt, đó là tên trẻ tuổi, áo sơ mi cao bồi đơn giản, tóc dài, mắt to, má lúm đồng tiền hãm sâu. dịu dàng ngọt ngào, nụ cười rực rỡ, vừa nhìn chính là người có nụ cười đáng sáng sủa, tính khí ôn hòa. Trừ lúm đồng tiền lớn bên khóe môi, gần như là khắc ra từ khuôn với Đằng Nguyên Mỹ Tuyết.

      Hạ Lâm, chị em song sinh với Mỹ Tuyết, bởi vì quan niệm bảo thủ trọng nam khinh nữ của gia đình, hơn nữa gia cảnh bần khốn, đủ sức nuôi dưỡng hai đứa bé, Hạ Lâm vừa sinh ra liền bị cha mẹ cho em họ có khả năng sinh đẻ trong nhà làm con thừa tự. bao lâu, nhà em họ liền mang theo Hạ Lâm di dân đến Canada.

      Có lẽ là sợ Hạ Lâm trở lại bên cạnh cha mẹ đẻ, người hai nhà sau khi tách ra vẫn luôn liên lạc qua, cho đến trong lúc vô tình hai chị em giống nhau như đúc gặp mặt mới biết được tồn tại của nhau.

      Hạ Thiện Nhiên cầm tấm hình thứ hai lên, Hạ Lâm và người đàn ông chụp ảnh chung, người đàn ông là chồng Hạ Lâm, cũng là cha đẻ của Tiểu , Hàn Phong. Ban đầu, Thạch Nam dựa theo bộ dáng Mỹ Tuyết làm mặt nạ giả cho Tiểu , mục đích là thông qua dung mạo cho Mỹ Tuyết ám hiệu, tạo thành nghi vấn trong lòng. Trừ hai má lúm đồng tiền lớn, đôi mắt tròn, dáng dấp Tiểu càng giống như cha của , Hàn Phong.

      Hạ Lâm dịu dàng vùi ở trong ngực Hàn Phong, nụ cười hai người vừa ngọt ngào lại hạnh phúc. Vốn là chuyện tốt về cố hương gặp người thân, ngờ bỏ mạng tại đây.

      Hạ Thiện Nhiên nhìn nụ cười ngọt ngào của Hạ Lâm và khuôn mặt mỉm cười của Hàn Phong. Nghĩ thầm, nếu Tiểu vẫn luôn lớn lên trong gia đình hạnh phúc như vậy tốt biết bao nhiêu. Nghĩ thầm, nếu Tiểu đơn mình tốt biết bao nhiêu. Mặc dù Tiểu của ngụy trang rất tốt, luôn là bộ dáng dũng cảm hoạt bát tích cực lạc quan, nhưng biết, ra lòng của nhóc kia rất yếu ớt.

      Hạ Thiện Nhiên cầm gói thuốc lá lên, lấy điếu thuốc ngậm ở trong miệng. Nhìn hình, đưa tay sờ cái bật lửa mới phát cái bật lửa cách mình xa.

      Vẫn ngồi ở bên dám lên tiếng, Lý Khuynh Tâm cầm cái bật lửa lên, đứng ở bên cạnh , đánh ra ngọn lửa, đốt thuốc lá cho Hạ Thiện Nhiên. Sau khi dựa lưng vào mép bàn, Lý Khuynh Tâm : "Trước cho ấy à?"

      Hạ Thiện Nhiên hít sâu thuốc lá hơi, phun ra khói mù, : "Vân Tước vẫn còn ở nhà Đằng Nguyên, lúc này thể để cho ấy phân tâm." Lý Khuynh Tâm hơi mím môi, đưa mắt, để cái bật lửa xuống ra.

      Hạ Thiện Nhiên cau mày, bộ dạng u sầu, kẹp thuốc lá ở ngón giữa, treo đoạn tro thuốc lá dài khẽ run run.


      Lúc Thạch Nam ra từ toilet, eo cũng thẳng lên được nữa rồi. Vừa vừa mắng, "Tập đoàn K đều là con cháu của rùa."

      "Buổi tối mật thất dưới đất núi giả, tìm hiểu tình huống." Hạ Thiện Nhiên dập tắt thuốc lá, cầm tài liệu đứng dậy.

      "Cái gì?" Thạch Nam trừng tròng mắt : " có nhìn thấy tôi như vậy sao!"

      ". . . . . ." Hạ Thiện Nhiên [​IMG]

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 20:
      Editor : Hoàng Dung

      Lúc Thạch Nam nhận được điện thoại cứu trợ của Tiểu đường đến nhà trọ tư nhân của Tiểu Lâm Hạnh. Trong điện thoại, Tiểu năn nỉ biên chế trình tự có thể thay đổi giọng , cho dù lời từ trong miệng người nào ra, trải qua xử lý của máy vi tính, cuối cùng đều biến thành giọng của Cầm Tử chết.

      Buổi tối Thạch Nam có nhiệm vụ, tại phải gặp Tiểu Lâm Hạnh, có cách nào phân thân, bận rộn đau đầu nhức óc, nào có thời gian để làm cái này. Nhưng lại thể cự tuyệt Tiểu , liền gọi điện thoại tới cho Tiểu Ái. Tiểu Ái cũng là cracker, giải quyết loại chuyện này giống như há mồm ăn đậu mầm, chỉ là bữa ăn sáng. Điện thoại mới vừa treo, cuộc điện thoại Tiểu Lâm Hạnh liền gọi tới .

      Tiểu Lâm Hạnh kịp chờ đợi thúc giục Thạch Nam, "Thân ái, tới chỗ nào rồi? Chờ đến sốt ruột." "Được rồi, lập tức tới ngay." Thạch Nam cách điện thoại "chụt" tiếng, trấn an Tiểu Lâm Hạnh, Tiểu Lâm Hạnh mới cúp điện thoại. Rốt cuộc lỗ tai cũng được thanh tịnh, Thạch Nam cầm tay lái, lắc đầu cái, thở dài: "Phụ nữ, phiền phức!"

      Thạch Nam và Tiểu Lâm Hạnh quen biết trong lúc vô tình, Tiểu Lâm Hạnh xinh đẹp nhiệt tình lại cởi mở, nam nữ chưa lập gia đình rất nhanh lui tới với nhau, tình nam nữ theo nhu cầu, trở thành gần gũi. Lần này vì chuyện nhà Đằng Nguyên, phiền toái ít, cho nên khi Tiểu Lâm Hạnh gặp mặt Thạch Nam sảng khoái đồng ý, mục đích rất ràng, vì đáp tạ, vì để chuyện lần sau dễ xử lý hơn.

      Xe lái đến nhà trọ tư nhân của Tiểu Lâm Hạnh. Tiểu Lâm Hạnh chân trần, mặc áo ngủ tơ lụa màu trắng bạc mở cửa. "Vội vã tìm như vậy có chuyện gì?" Thạch Nam vào cửa, Tiểu Lâm Hạnh lôi kéo cổ áo vào, hai luồng thịt bắn ra đè ép lồng ngực Thạch Nam, giọng rên rĩ: "Người ta nhớ , được sao?"


      Hai luồng tuyết trắng lộ ra từ cổ áo chữ V, khe rãnh sâu, Thạch Nam cong môi cười, "Nơi nào nhớ đến ?"

      " cứ ?" Tiểu Lâm Hạnh cởi áo ngủ xuống, thân thể mặc áo lót mỏng màu cà phê hấp dẫn lộ ra dưới tầm mắt của Thạch Nam. Rất sexy, rất quyến rũ người, rất chọc người kích động. Thạch Nam cảm thấy buông lỏng phóng túng tâm tình chút trước khi làm nhiệm vụ cũng tồi, hai ngón tay trái dùng sức bấm lên ngực Tiểu Lâm Hạnh, mặt mày tươi cười, vừa sắc lại ác ý : "Em là muốn chơi em sao?"

      "Ừm!" Tiểu Lâm Hạnh cau mày, giọng càng uốn éo hơn: " là xấu."

      "Còn có thể xấu hơn đấy." Thạch Nam dứt lời, để ván cửa, bàn tay xoa ngực của , hàm răng cắn vai của . Hình như Tiểu Lâm Hạnh rất nhạy cảm, động tác giống như phụ nữ trong màn ảnh , vừa nhàng đụng vào liền như cao triều rồi, phát ra tiếng kêu khoa trương.

      Lần đầu tiên rất kích thích, số lần càng nhiều, cảm giác rất giả, cái này khiến Thạch Nam rất ghét, trong lòng mang theo chán ghét thoáng qua, tiếp tục làm. Hai cánh tay trắng nõn của Tiểu Lâm Hạnh cuốn lấy cổ của Thạch Nam, vừa rầm rì vừa hỏi: "Tối nay ở lại đây ? Chúng ta chơi kích thích chút."

      Thạch Nam nghiêm trang : "Buổi tối có chuyện."

      Tiểu Lâm Hạnh: "Chuyện gì quan trọng hơn việc này."

      "Chuyện gì cũng quan trọng hơn việc này." Thạch Nam thích xem phim ếch tình , cũng cực kỳ thích kích thích giác quan trong nháy mắt nam nữ đóng tạo ra cao triều đó. Đối với , làm chính là thuốc điều hòa sinh vật, là phương thức buông lỏng áp lực dùng để hóa giải mệt nhọc trong công việc, nhưng cũng phải trọng điểm toàn bộ theo đuổi của .

      Tiểu Lâm Hạnh bất mãn chất vấn: "Hẹn hò với bạn ."

      " có."

      "Vậy tại sao ở lại đây?"

      "Công việc."

      "Công việc gì mà phải làm vào nửa đêm?" Bàn tay Thạch Nam hung hăng siết thịt mềm, giọng nghiêm nghị thêm mấy phần: "Đừng hỏi nhiều như vậy."

      Tiểu Lâm Hạnh đau đến kêu to, hình như mỗi lần làm, hai ngực đều bị dùng lực hung ác vuốt ve, lưu lại dấu tay xanh hồng. Ngày hôm sau liền đau đến sưng to, nhưng lúc này lại đáng chết sảng khoái đến cực hạn.

      Nhìn bề ngoài tuấn lãng như trai tốt nhà bên cạnh, đặc biệt háo sắc với ngực phụ nữ. Hai ngực bị nắn bóp, Tiểu Lâm Hạnh thể làm gì khác hơn là duỗi tay vào trong quần Thạch Nam, quanh quẩn ở khu vực biên giới, năn nỉ : "Vậy mười giờ ."

      " được." Thạch Nam trả lời ta rất dứt khoát.

      Tiểu Lâm Hạnh dùng tay nắm lấy , kỷ xảo động dưới, vẻ mặt kiều mỵ, lười biếng, "Rốt cuộc có được hay ?" Cảm giác tuyệt vời xỏ xuyên qua toàn thân. Thạch Nam hít vào hơi, rất hưởng thụ : " được."

      Tiểu Lâm Hạnh tức giận rút tay ra, Thạch Nam giận tái mặt, thuần thục cởi quần ra, lộ ra thứ khiến thục nữ mất hồn. Xé rách quần lót Tiểu Lâm Hạnh, nâng bắp đùi của lên, nhắm ngay liền đâm vào.

      "Reng reng. . . . . ." Điện thoại đáng chết lại vang lên. Gọi điện thoại tới đều là chuyện quan trọng, Thạch Nam vừa nhìn số điện thoại liền nhiễm đau, giọng điệu ác hơi: "Chuyện gì? ."

      Tiểu Ái : "Em chính là muốn em chuẩn bị xong trình tự rồi."

      "Làm xong gửi tới cho ấy ." Thạch Nam và Tiểu Lâm Hạnh kéo ra khoảng cách, tới bên.

      Tiểu Ái hỏi: " thở gấp lợi hại, lại diễn luyện phim hành động sao?"

      "Ai cần lo." Cánh tay Tiểu Lâm Hạnh dây dưa tới đây, Thạch Nam vừa muốn cúp điện thoại, Tiểu Ái : "Tiểu Lâm Hạnh phải người tốt, đừng. . . . . ."

      Thạch Nam cúp điện thoại, trong lòng bổ sung câu: "Chỉ có là người tốt!"

      Tiểu Lâm Hạnh giống như nghe được nội dung trong điện thoại, mày nhíu lại. Hai người lại dây dưa đến nơi, điện thoại lần nữa vang lên, nhất quyết tha. Tiểu Ái quyết tâm muốn ngăn cản , Thạch Nam bị phiền não, để Tiểu Lâm Hạnh xuống, trầm mặt tròng quần áo vào người.

      "Sao vậy?" Tiểu Lâm Hạnh ôm lấy .

      " có tâm tình." Thạch Nam ném ra câu. Tiểu Lâm Hạnh làm nũng, để cho mặc quần áo. Phụ nữ, phiền phức. Thạch Nam vỗ vỗ gò má của Tiểu Lâm Hạnh, [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :