1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

ÔM ẤP YÊU THƯƠNG (PHẦN 2)-Nhan Tiểu Ngôn (C29/29)Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 8.1:
      Editor: Hoàng Dung

      Buổi sáng ngày xuân, ấm áp quanh thân.

      Tiểu ôm chăn ra ngoài phơi, gặp được Huân Huân cũng phơi quần áo ở hậu viện. Hai gặp được nhau, nhất định phải tám chuyện phen. Bình thường, rất nhiều tin tức và tình báo đều biết được trong lúc tán gẫu.

      Tiểu sửa sang lại cái chăn của đại tiểu thư, với Huân Huân: "Đại quản gia Cao Mộc là lợi hại, mặc kệ là ở trước mặt tiên sinh, phu nhân hay là ông cụ đều có thể được thích."

      Huân Huân : "Từ , quản gia Cao Mộc ở nhà Đằng Nguyên, nghe cha ấy chính là lão quản gia ở chỗ này. Sau khi qua đời, ấy mới tiếp nhận vị trí quản gia."

      "Ừ." Tiểu gật đầu, " phụ nữ cũng dễ dàng gì, vì tận trung với nhà Đằng Nguyên, ngay cả thanh xuân của mình cũng làm trễ nãi."

      Huân Huân nhìn chung quanh, lại gần, đè thấp lượng kề tai : "Tôi cho biết, đại quản gia Cao Mộc ghét nhất ẻo lả, nhìn được nhất là tình cuồng nhiệt giữa nam nữ. ấy đều ba mươi tám tuổi, vẫn là lỡ . Đáng sợ nhất là ấy còn thường nhìn lén bắp thịt bọn cận vệ tắm và thay quần áo."

      "A!" Phụ nữ cuồng rình coi, cái này quá kình bạo . Tiểu thể tin được, " thể nào!"

      Huân Huân nóng nảy, " còn chưa tin, có người từng thấy ấy ở cửa thông gió, rình coi bọn cận vệ thay quần áo chỗ phòng tắm chung vào ban đêm. Tôi nghĩ ta lớn tuổi nhưng cũng có đàn ông, sinh lý nhất định rất đói khát. chừng trong máy vi tính nhất định cất giấu n bộ phim kịnh dị, phim hành động bỉ ổi."

      "Hả!" Nghe rợn cả người.

      Bộ dáng hung ác của đại quản gia Cao Mộc, tánh khí nóng nảy, nếu trong lòng lại có vấn đề, vậy người này. . . . . . Thân thể bé của Tiểu run lẩy bẩy, dám tiếp tục nghĩ thêm. Phụ nữ kỳ quái như vậy, phải lấy lòng như thế nào chứ!

      Hôm nay Tiểu thừa dịp thời gian cơm sáng, len lén chạy vào phòng của Cao Mộc Thanh Sa lục ngăn kéo, tìm kiếm sở thích đặc biệt của đại quản gia. Tài liệu hình ảnh trong máu vi tính và xem ghi chép lên mạng có thể sở thích của người. Tiểu cắm USB vào, Thạch Nam biên soạn chương trình tự động phá giải toàn bộ mật mã, bản chính.

      Đại quản gia đặc biệt háo sắc lại là. . . . . . lại là, đan áo len, chuỗi vòng tay ngọc trai, còn có truyện tranh thiếu nữ, tiểu thuyết tình . Ngất!

      Tiểu mở tủ treo quần áo ra, từng chiếc áo len xinh đẹp, áo len hở cổ, áo lông, phấn trang điểm, vàng, còn có xanh nhạt, đều rất đẹp. Tiểu cầm món ướm thử lên người mình, thả lại vào tủ treo quần áo gọn gàng, sau đó lại kéo ngăn kéo ra. ngăn kéo lớn tràn đầy chuỗi vòng tay ngọc trai, điện thoại di động, còn có rất nhiều đồ trang sức.

      Đâu có mãnh nam để trần, đâu có cái gì mà tiểu thuyết biến thái kinh khủng, đâu có cái gì mà phim hành động bỉ ổi. ấy thích đều là đồ rất phụ nữ, giống như các . ra nữ kim cương có bề ngoài hung hãn cũng có nội tâm dịu dàng.

      biết nữ kim cương rình coi đàn ông tắm có phải hay ?

      Ban đêm, vạn vật yên tĩnh. Tiểu ở trong phòng ước chừng nửa giờ, mới quyết định vòng qua tường sau, bắt được chứng cớ Cao Mộc Thanh Sa rình coi đàn ông.

      Tiểu đè thấp bước chân tới tường sau, dán vào chân tường lại, giống như mình muốn rình coi đàn ông, trong nội tâm lo lắng bất định. Ở trước hai cây ngô đồng cao lớn của nước Pháp, dừng bước nhìn nhìn bốn phía. Bóng người bé sau khi chui vào cây ngô đồng, mắt nháy mà nhìn chằm chằm vào hồ tắm chung.

      Hồ tắm thủy tinh đều bị dán hoa giấy lên, ánh đèn bên trong sáng choang, tạo thành đối lập rệt với đêm đen nhánh. Bóng dáng đàn ông khôi ngô chiếu vào cửa sổ, cửa thông gió phun khí nóng ra ngoài, mang theo vị hồ tắm nồng đậm, còn truyền ra tiếng nước chảy ào ào và tiếng chuyện của đám đàn ông với nhau.

      Vóc dáng phổ biến của đàn ông Nhật Bản đều là thấp lùn, nếu Hạ Thiệu Nhiên đứng bên trong đám người ở nơi này, nhất định là rất nổi trội. Tiểu đứng ở trong cỏ khô, tưởng tượng dáng vẻ lõa thể của Hạ Thiệu Nhiên.

      biết tại sao, tối nay tâm tình Thạch Nam đặc biệt tốt, mở hình ảnh theo dõi cả tòa nhà Đằng Nguyên ra. Camera ở tòa nhà phía sau thu được bóng người nho rình trộm ở dưới cây ngô đồng. mở máy truyền tin, trêu chọc Tiểu : "Có phải vóc người hộ vệ nhà Đằng Nguyên rất cường tráng ! Tiểu , có mắt nhìn."

      Tiểu đè thấp giọng giải thích, "Cái gì chứ, tôi mới có rình coi, đừng càn."

      " có việc gì, có việc gì, cần sợ, sư huynh có ở đây." ra Hạ Thiệu Nhiên ngồi cách Thạch Nam chỗ xa.

      "Ai nha! hiểu lầm rồi, tôi có rình coi." Tiểu giải thích.

      "Rình coi rình coi, thừa nhận có gì ngượng ngùng. Tiểu , chuyện này cứ tự nhiên , thích phải cùng chia sẻ nha. Giống như tôi thích xem phim làm việc , có cái gì đâu!" Thạch Nam thao thao bất tuyệt, Tiểu nghe đến trợn mắt nhìn thẳng. Thạch Nam chút cũng hướng đường tốt, " ra cũng có đẹp mắt, phần lớn đàn ông ở đảo quốc này đều lùn, hai người cũng bằng sư huynh."

      Hả! Tiểu nghe đỏ cả tai, hỏi: "Hiểu như vậy, nghiên cứu qua rồi sao?"

      Thạch Nam hài lòng: " quên sở thích của tôi rồi à?"

      "Tôi là hỏi, nghiên cứu qua thân thể sư huynh của rồi sao?" Tiểu đỏ mặt nhắc lại.

      chỗ khác của máy truyền tin, Thạch Nam sờ mũi cái, vô cùng chột dạ sợ hãi quan sát Hạ Thiệu Nhiên. Làm sao lại quên mất chuyện ở băng tần chung, đại sư huynh thân ái nhất định nghe được lời vừa rồi !

      Thạch Nam sờ mũi cái, "Ai nha, thèm nghe nữa, Khuynh Tâm gọi tôi tuyến!"

      Tiểu dí dỏm le lưỡi: "Hừ! Tôi thèm nghe nữa, tôi còn muốn chờ Cao Mộc!"

      " đợi ai?" Giọng trầm thấp vang lên bên tai Tiểu . "Tôi đợi. . . . . ."

      Giọng này. . . . . . Đại quản gia Cao Mộc!

      Tiểu bị quản gia ma quỷ khủng bố tỏa ra khí thế áp bức mãnh liệt, sợ đến quỳ gối trong đống cỏ khô, sắc mặt lúng túng : "Thanh, Thanh Sa đại nhân, làm sao biết tôi ở đây?"

      Vẻ mặt Cao Mộc Thanh Sa dữ tợn, ôm lấy tay hỏi: "Đây chính là lời tôi muốn hỏi ."

      "Tôi là có việc gì ra ngoài dạo chút, khí buổi tối rất tốt, ha ha!" Tiểu cười gượng hai tiếng, bò dậy, vỗ vỗ tay.

      Cao Mộc nhướng lông mày thô đen: "Là thế này phải ? Mới vừa rồi tôi ràng nghe được đợi tôi."

      " phải như thế." Tiểu bị đại quản gia hung hãn ép lui về phía sau, bày tay : "Ngài nhất định là hiểu lầm."

      "Hiểu lầm?" Cao Mộc trợn mắt, quát: "Vậy lén lén lút lút làm gì ở nơi này, rình coi sao?" Rình coi sao!!!

      Tiếng vô cùng to lớn kinh động đám đàn ông trong bồn tắm, từng người nhanh chóng khép hai chân, kẹp chim lại, hoảng sợ nhìn về cửa thông gió , trong đó vị sợ hãi kêu lên: "Là ai? Người nào rình coi."

      Ngoài cửa sổ, Tiểu và Cao Mộc Thanh Sa cùng sững sờ, trợn mắt. giây kế tiếp, hẹn mà cùng nhanh chân chạy về phía tiểu viện, Tiểu chạy còn nhanh hơn thỏ, Cao Mộc Thanh Sa mập mạp cường tráng cam lòng rơi ở phía sau. Hai người chạy hơi đến cây đào lớn, làm bộ như khí định thần nhàn ngắm trăng chuyện phiếm, Tiểu : "Hoa đào mau nở ra."

      Cao Mộc : "Đúng vậy, mau nở ra."

      "Cộc cộc tách tách cộc cộc. . . . . ." Nửa người dưới quấn khăn tắm, chân đạp guốc gỗ, đám đàn ông tức giận đằng đằng vọt tới sau tường bắt sống kẻ rình trộm. Sau khi tiếng bước chân cộc cộc tách tách cộc cộc qua, Tiểu và Cao Mộc đồng thời như bóng cao su xì hơi, có hình tượng ngã nghiêng ở ghế dài dưới cây đại thụ đào, thở hổn hển.

      "Nguy hiểm !" Tiểu vỗ ngực, : "Suýt nữa là bị bắt rồi, quá mất mặt."
      Last edited by a moderator: 21/12/15

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 8.2:
      Editor: Hoàng Dung


      Cao Mộc lâu có vận động rồi, cảm thấy hoạt động chút, mệt mỏi khiến cả người toát đầy mồ hôi cũng có ý tứ, khóe miệng cong lên. Thạch Nam vẫn mở ra máy truyền tin cười ra tiếng, "Tiểu , quá thú vị rồi, nổ súng có thể bắn rơi chim thôi , rình coi còn bị người phát . Ha ha, thú vị. Ha ha. . . . . ."

      mặt Tiểu nén được giận, giọng quát lớn: "Cười cái gì?"

      Nụ cười mặt Cao Mộc Thanh Sa cứng đờ.

      Tiểu cảm giác có cái gì đúng, lập tức nghiêng đầu nặn ra nụ cười giả dối: "Tôi lầm bầm lầu bầu, lầm bầm lầu bầu, hắc hắc!"

      Lông mày đại quản gia nhướng lên, " ở đây chuyện với người nào." Đôi mắt như X - quang quét nhìn dưới Tiểu , tìm kiếm tai nghe điện thoại linh tinh gì đó.

      "Tôi chuyện với ai hết, tôi lầm bầm lầu bầu thôi." Tiểu run rẩy ngửa thân thể ra sau, nghĩ thầm Cao Mộc nhất định hoài nghi cử động quái dị của , thái độ biến hóa trong nháy mắt, giả bộ dáng vẻ khổ não rối rắm. Quyết định, hai tay vỗ đùi, chủ động giao phó: "Ai u! Nếu bị đại quản gia ngài phát , tôi liền với ngài luôn. ra , ra , tôi là người có hai nhân cách."

      "Hai nhân cách?" Đại quản gia hoài nghi.

      "Ừ, hai nhân cách." Đầu của Tiểu nhanh chóng xoay chuyển, biên soạn chuyện xưa. đặt tay bé ở đầu gối, vẻ mặt nghiêm túc, lại xấu hổ mở miệng: "Tôi là chuyện với người khác trong tôi. người khác trong tôi, hiểu ?"

      Cao Mộc lộ ra vẻ mặt tin tưởng. Tiểu : " ra , trước kia tôi giống như bây giờ, rất mập rất xấu rất ngu. Khi đó tôi thường gặp phải nam sinh cười nhạo, nữ sinh chèn ép, bọn họ đều ở sau lưng cười nhạo tôi là đứa mập ngu xuẩn, xấu xí. Cho nên tôi có bạn bè, cũng còn người nguyện ý trao đổi với tôi. Tôi thường soi gương chuyện với chính mình, thời gian dài liền dưỡng thành thói quen này."

      Cao Mộc Thanh Sa nghe lời này của , nghĩ tới mình cũng là bởi vì dáng dấp xấu xí, bộ dạng béo nên bị đàn ông ghét bỏ, phụ nữ chèn ép. Hôm nay ba mươi tám tuổi rồi còn có người muốn. Nghĩ tới đây, đặc biệt tức giận.

      "Hừ hừ!" Lỗ mũi Cao Mộc Thanh Sa hừ giận, "Những tên đàn ông xấu xa kia chỉ để ý bề ngoài, hiểu coi trọng nội tâm, là sinh vật đáng ghét nhất thế giới này. Những đám phụ nữ ngu xuẩn kia dựa vào mình có mấy phần thùy mị liền cười nhạo người khác, hoàn toàn thể hiểu được bi ai của phụ nữ vừa mập vừa xấu. Họ chỉ biết cười nhạo, hoàn toàn thể trải qua tâm tình của chúng ta, hiểu tâm tình chúng ta cũng cần quan tâm, cần bạn bè và người ."

      "Đúng vậy, xấu xí cũng có quyền theo đuổi tình , khi đó tôi biết rất mình đẹp xinh, trong lòng lại chưa bao giờ dừng lại khát vọng được , hy vọng mình có thể gặp được bạch mã vương tử ghét bỏ mình. Ha ha! Đại quản gia, người đừng cười nhạo tôi nha!" Tiểu giả bộ dáng vẻ rất ngượng ngùng. Lý Khuynh Tâm với , diễn cái gì phải giống như cái đó, kẻ trộm thành công chính là tên lường gạt thành công.

      Cao Mộc cười mà là than thở, "Phụ nữ nào phải như thế, may mắn hơn tôi, bây giờ trở nên rất đẹp, có rất nhiều nam sinh thích !"

      "Đại quản gia, người đừng như vậy, tôi phải may mắn, là đủ cố gắng. Chỉ cần chịu cố gắng, ăn được khổ cực, nhất định có thể trở nên xinh đẹp ."

      " vốn xinh đẹp, tự tôi biết mình có bao nhiêu xấu xí, cho dù vóc người thon thả, cá tính trở nên dịu dàng vẫn là người xấu xí."

      Tiểu lắc đầu, " chưa từng nghe qua câu , đời có người xấu xí, chỉ có phụ nữ lười ư? Những ngôi sao lớn kia có mấy người là trời sinh xinh đẹp đâu, đều là trải qua sửa đổi. Tin tưởng tôi." Trong đôi mắt to tròn trịa tràn đầy kiên định chân thành.

      Cao Mộc Thanh Sa ôm bất cứ hy vọng nào, giờ bị ánh mắt kiên định đả động đến. nhớ lại xấu xí mập mạp trong hình, xác định hỏi: "Có thể ?"

      ấy hỏi có thể ? Dùng loại ánh mắt và giọng điệu tự tin, chắc chắn hỏi có thể ? Tiểu nghĩ đến tình cảnh lúc mình gặp phải Lý Khuynh Tâm ở phi trường, cũng hề tự tin hỏi "Tôi có thể sao?"

      Khi mình gặp phải cuộc sống ở đáy cốc, mất lòng tin với bản thân, xác thực cần phải có người tới kéo mình phen. Khi đó Lý Khuynh Tâm giúp mình, như vậy tại ai tới trợ giúp Cao Mộc Thanh Sa thoát khỏi khốn cảnh lúng túng đây?

      Làm hiệp đạo là vì trợ giúp người cần trợ giúp, nếu như có thể giúp Cao Mộc thoát khỏi tình cảnh khó khăn, cho ấy hi vọng cũng là làm chuyện tốt.

      Vừa mới bắt đầu, Tiểu chỉ muốn lấy lòng Cao Mộc, lôi kéo đến bên cạnh mình. Bây giờ là lòng muốn trợ giúp , hào khí vỗ ngực cái bảo đảm, "Tin tưởng tôi, chắc chắn sai."

      Lý Khuynh Tâm làm sao biến thành đạo tặc hiệp nghĩa, liền làm thế để biến Cao Mộc thành mảnh mai xinh đẹp.

      Từ ngày này trở , Tiểu vì Cao Mộc đặt ra loạt kế hoạch giảm béo. Đại quản gia Cao Mộc cũng làm việc tốn sức, bắt đầu hành động, rèn luyện thân thể, cự tuyệt thực phẩm dầu mỡ, chủ động giúp đỡ Tiểu làm việc. Người ở bên ngoài nhìn ra Tiểu Dữu Nguyệt mới tới nghiễm nhiên trở thành người tâm phúc bên cạnh đại quản gia nóng nảy, thái độ mọi người đối với vừa hữu nghị lại tôn kính thêm mấy phần.

      Toàn bộ thức ăn cao nhiệt lượng của đại quản gia Cao Mộc đều thưởng cho Tiểu . Buổi tối, Tiểu trở lại gian phòng nghỉ ngơi, bưng hộp bánh kem ra, ăn bánh ngọt chocolate hương vị mềm mại ngọt ngào. Hạ Thiệu Nhiên mở cửa sổ nhảy vào, Tiểu mừng rỡ, "Sao lại tới đây?"

      Trong miệng Tiểu mang theo bánh ngọt, chạy đến trước cửa sổ, kéo tốt rèm cửa sổ, lôi kéo tay Hạ Thiệu Nhiên đến ngồi xuống bên cạnh mép bàn, bản thân nhảy đến trong ngực , nắm cả cổ của , ngừng cọ như con mèo, "Mấy ngày gặp, em rất nhớ đó!"

      Hạ Thiệu Nhiên nhìn mảnh vụn chocolate bên cạnh môi hồng, nhìn lướt qua bánh ngọt bàn, : "Những ngày sau này rất dễ chịu."

      Tiểu cười híp mắt : "Ừ! Cá tính của em luôn luôn thích ứng trong mọi hoàn cảnh."

      Hạ Thiệu Nhiên , nhìn chằm chằm.

      "Có chuyện gì ?" Tiểu hỏi. Hạ Thiệu Nhiên móc từ trong túi áo ra tờ giấy.

      Tiểu thấp thỏm trong lòng, rất sợ. Ngón tay trắng mềm giật giật, dám nhận lấy, đầu dựa vào trong ngực Hạ Thiệu Nhiên, : "Vậy cho em biết !"

      Hạ Thiệu Nhiên rũ mí mắt xuống, vò tờ giấy thành cục bỏ vào trong túi áo, hai cánh tay ôm chặt , chỉ câu. "Có ở đây."

      ràng nhớ kỹ lời của , cũng hiểu có ý gì, biết Đằng Nguyên Mỹ Tuyết có thể là mẹ của mình trong lòng vừa kích động vừa tức giận. tại biết bà phải, đáy lòng lại là cảm giác mất mác nồng đậm.

      Tiểu cắn môi dưới, nháy mắt mấy cái: "Nhiên, có tốt!" Ép buộc nước mắt của mình trở về, cái miệng nhắn hôn lên gò má Hạ Thiệu Nhiên. Bây giờ rất hạnh phúc rồi, nên quá tham lam. Cha mẹ ruột, xem như là tiếc nuối !
      Last edited by a moderator: 21/12/15

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 9.1:
      Editor: Hoàng Dung


      Trong phòng piano, giáo sư nhạc còn chưa tới. Chủ tớ ba người ngồi chung chỗ tán gẫu, thương thế Lương còn chưa lành, vẫn kiên trì theo Ái Hương nghe giảng, Tiểu pha trà lài cho mọi người, chuẩn bị xong món ngọt ngon miệng

      Ái Hương nhận lấy trà lài, cười híp mắt với Tiểu : "Dữu Nguyệt, hôm nay khí sắc rất tốt, khuôn mặt bé trắng hồng hào nha!"

      " sao?" Tiểu bấm bấm khuôn mặt bé của mình, ngượng ngùng, cười híp mắt với : "Có thể là tối hôm qua đắp mặt nạ hoa hồng có hiệu quả tốt. Ha ha!"

      bao lâu, giáo sư nhạc của Ái Hương vào dạy. Tiểu dối với Lương là bụng thoải mái, muốn toilet. ra từ phòng học nhạc, trực tiếp chạy đến đại sảnh. Khí thế đại sảnh lầu xa hoa như cung điện, đại quản gia Cao Mộc Thanh Sa cầm khăn lau chùi tay vịn cầu thang. Trước kia ấy cũng làm việc tốn sức, nhưng sau khi nghe Tiểu , liền bắt đầu giảm cân. Tiểu chắp tay sau lưng, "Thanh Sa đại nhân!"

      Cao Mộc xoay người, vừa nhìn là liền hung dữ mở miệng: "Lại ở bên cạnh đại tiểu thư cho tốt, lười biếng chạy loạn khắp nơi. Lương biết ra ?" Cao Mộc nghe lời giảm cân, nhưng tâm trung thành với nhà Đằng Nguyên thay đổi, tuyệt bỏ qua cho bất kỳ người nào trung tâm với nhà Đằng Nguyên.

      " ta biết." Tiểu nhướng lông mày , : " nghe lọt những thứ nghệ thuật cao nhã kia, có Lương quân phụng bồi đại tiểu thư rồi, cần lo lắng."

      Cao Mộc Thanh Sa tiếp tục lau cầu thang, "Buổi sáng cân trọng lượng, ít năm cân."

      "Giảm cân thành công rồi, chỉ cần kiên trì bền bỉ, rất nhanh liền mảnh mai."

      Hộ vệ mang theo đàn ông xa lạ vào, tay người đàn ông xách theo hai hộp quà. Hộ vệ khom lưng 90 độ, : "Đại quản gia, vị hôn phu của Ái Hương tiểu thư - Sâm Xuyên tiên sinh phái người tặng lá trà tới cho lão tiên sinh."

      Sâm Xuyên Minh Trí - chủ nhân sau lưng Ma Lý phái sát thủ lùng bắt đại tiểu thư. Sâm Xuyên Minh Trí! Hừ hừ! Đầu của Tiểu chuyển nhanh, nghĩ thầm có lẽ đây là cơ hội tốt để đến gần Đằng Nguyên Nhất Lang, liền : "Đại quản gia, để Dữu Nguyệt đưa cho lão tiên sinh nha".

      "?" Cao Mộc nhìn Tiểu chút.

      Tiểu : "Dù sao tại tôi cũng có việc làm."

      Cao Mộc Thanh Sa do dự, cuối cùng vẫn quyết định để Tiểu đưa lá trà, cũng dặn dò: "Giao lá trà cho người bên cạnh lão tiên sinh là được rồi, nên quấy rầy đến lão tiên sinh, nên tùy tiện xông loạn, lại càng được lên lầu hai." Đại Quản Gia Cao Mộc Thanh Sa đột nhiên nghiêm túc: "Có nghe hay ?"

      "Nghe được, đại nhân. Tôi rất nhanh liền trở lại." Tiểu cầm hai bao lá trà, ra khỏi đại lâu, xuyên qua sau hoa viên, chạy thẳng tới nhà lầu hai tầng đơn độc ở hậu viện.

      Bên trong vườn, dưới tàng cây hoa đào lớn, tóc dài che kín nửa bên mặt, Ma Lý nhìn trộm hết tất cả.

      Gia quy nhà Đằng Nguyên rất nghiêm khắc, cho dù ai canh giữ biệt thự, cũng có người dám tự tiện bước vào nửa bước. Tiểu vào căn nhà hai tầng vắng tanh, bên trong đại sảnh bóng người. Nhìn bốn phía xung quanh chút, xác định có ai theo dõi dò xét mới nhón chân leo lên lầu hai. Thân thể dính vào vách tường cửa cầu thang, Tiểu lấy điện thoại di động ra cài đặt thăm dò, điều khiển điện thoại di động nhìn trộm tình huống cuối hành lang.

      Ánh sáng ảm đạm trong hành lang, thò đầu thăm dò cánh cổng kim loại, lúc thấy khóa mật mã chỉ tay và tròng đen, Tiểu rũ hai vai xuống. Thu hồi thăm dò, rút ra, nhanh chóng xoay tay lại, hậm hực xuống lầu. Mới vừa tới lầu liền phát Đằng Nguyên Nhất Lang đứng ở giữa đại sảnh, mặt vui nhìn mình. Á. . . . . .

      Đằng Nguyên Nhất Lang trợn mắt chắp tay sau lưng, Tiểu run tay cái, hộp quà lá trà thiếu chút nữa rớt xuống đất."Lão, lão tiên sinh, tôi là tới đưa lá trà cho ngài. Mới vừa rồi có tìm được người, cho nên, cho nên liền. . . . . ." Ánh mắt Tiểu liếc về phía lầu hai, Đằng Nguyên Nhất Lang giận đến dựng râu trợn mắt.

      "Con nhóc to gan, dám ở chỗ này tùy tiện xông loạn." Đằng Nguyên Nhất Lang hét lớn với hộ vệ tiếng, bàn tay người cao ngựa lớn liền bổ nhào tới, níu lấy cổ áo của Tiểu .

      "Á! Á! Buông tôi ra, tôi tới đưa lá trà, tôi cố ý lầu hai. Á!!!!" Tiểu giãy giụa giải thích.

      Tên đàn ông cường tráng đó hoàn toàn nghe, đoạt lấy hộp quà lá trà trong tay , giơ cổ áo của lên, lôi ra ngoài cửa, ném ra ngoài như là ném con gà con.

      "Bịch!" Cái mông chạm đất, Tiểu đau đến nhe răng trợn mắt, buồn bã nhìn đại sảnh tối đen như mực ở trước mặt.

      Tiểu xoa cái mông trở lại phòng học nhạc, Ái Hương nhìn khuôn mặt đau khổ của liền hỏi: "Sao á?"

      Tiểu hít hít lỗ mũi ủy khuất : "Mới vừa rồi cẩn thận ngã cái."

      "Ngã thế nào?"

      "Cái mông."

      "Ha ha ha!" Ái Hương che môi cười.

      "Tiểu thư có lòng thông cảm." Tiểu cong môi, nhăn lỗ mũi. Hai xấp xỉ tuổi nhau giống như có lẽ thành bạn tốt, cười đùa vui vẻ.

      thị nữ chạy chậm tới đây, "Tiểu thư, Sâm Xuyên tiên sinh tới, chờ ngài ở phòng khách."

      Vừa nghe đến cái tên này, Lương rũ mí mắt xuống, thân là người làm, tâm tự ti lại quấy phá.

      Ái Hương giận tái mặt, với thị nữ: " tôi bị bệnh, tiện gặp khách."

      "Chuyện này. . . . . ." Thị nữ do dự hồi mới : "Vâng" Ái Hương nhìn Lương, Lương im lặng lên tiếng.

      Ái Hương thích ông quyết định hôn cho chút nào, nhưng cũng có năng lực phản bác. Mỗi lần Sâm Xuyên tới, đều cố ý trốn tránh, phải giả bộ bệnh chính là làm bộ có ở nhà. Ái Hương buồn bực vui nằm ở bàn, nhìn chằm chằm tổ hợp chén sứ màu trắng, đôi mắt đỏ lên.

      "Cốc cốc cốc" Thị nữ gõ cửa bên ngoài, " xong rồi tiểu thư, Sâm Xuyên tiên sinh muốn lên thăm ngài."

      Cái gì? Tên Sâm Xuyên này. Ái Hương vọt đứng lên từ ghế, lôi kéo Tiểu chạy từ cửa của phòng học nhạc. Lương ngồi mình ở trong phòng học nhạc, trong lòng có cảm giác.

      Ái Hương lôi kéo Tiểu bảy lần quẹo tám lần rẽ ở trong hành lang, tắt trở lại khuê phòng của mình, vén chăn lên chui vào. Sau khi Tiểu hít sâu mới mở cửa ra, tiện tay đóng cửa lại.

      lâu lắm, Sâm Xuyên Minh Trí lên lầu. mặc tây trang màu trắng, đeo kính gọng vàng, khuôn mặt gầy, xương gò má nhô lên, nghe phụ nữ có gương mặt gầy, xương gò má cao là tướng khắc phu, tên Sâm Xuyên Minh Trí này có thể khắc thê đây? Tiểu nghĩ đến những chuyện làm với Ái Hương nên thể nào thân thiết được.

      "Vị này là Sâm Xuyên tiên sinh - vị hôn phu của tiểu thư." Thị nữ giới thiệu hai người, "Thị nữ mới của tiểu thư Tiểu Dữu Nguyệt."

      "Xin chào Sâm Xuyên tiên sinh, lần đầu gặp mặt, xin chiếu cố nhiều hơn" Tiểu cúi người chào 90 độ, giọng cứng nhắc, vẻ mặt lạnh lùng, thái độ nghiêm túc .

      Sâm Xuyên Minh Trí là con nhà giàu, cũng để cảm giác ưu việt, lễ phép của thị nữ ở trong mắt, thẳng: "Bây giờ Ái Hương thế nào, tôi muốn vào thăm ấy chút."

      "Trúng gió, nổi lên bệnh sởi, tại khắp người đều là nốt đỏ. Bác sĩ bệnh sởi này là vi khuẩn dễ lây bệnh, Sâm Xuyên tiên sinh vẫn là đừng vào, Dữu Nguyệt chuyển quan tâm của ngài cho đại tiểu thư ."

      "Ái Hương bệnh nặng như vậy, tôi làm vị hôn phu, càng nên hầu ở bên người ấy."

      "Sâm Xuyên tiên sinh, bệnh của tiểu thư rất nghiêm trọng, mặt nổi lên rất nhiều nốt đỏ bệnh sởi. Đây đối với tiểu thư mà là hành hạ cực kỳ nghiêm trọng, ấy muốn bị người nhìn thấy dáng vẻ xấu xí bây giờ. Vẫn là, mời ngài về trước!"

      Sâm Xuyên cam lòng, : "Sao tôi lại ghét bỏ ấy được, Ái Hương ngã bệnh, tôi nên bồi ở bên cạnh ấy." Bàn tay khoác lên tay nắm cửa.

      Tiểu ngăn lại, "Sâm Xuyên tiên sinh, tâm tình tiểu thư tốt, tâm tình tốt ảnh hưởng bệnh tình, ngài muốn nhìn ấy phải nhanh lên chút, vẫn là. . . . . ." Hai cặp mắt giằng co đến nơi, Sâm Xuyên nhìn chằm chằm Tiểu tha, Tiểu chịu yếu thế đáp lễ .

      khí có chút khẩn trương, thị nữ đan tay vào nhau, nhìn tới nhìn lui mặt hai người, biết người nào thua trận trước.

      Mắt sáng chợt lóe sau kính gọng vàng, lông mày bên trái của Sâm Xuyên nhướng lên, tay phải đẩy đẩy gọng kiếng, : "Xin chuyển lời cho Ái Hương, xin ấy an tâm dưỡng bệnh, mấy ngày nữa tôi lại đến thăm ấy."

      " thong thả, Sâm Xuyên tiên sinh!" Tiểu khom lưng cúi người chào.

      Sâm Xuyên xoay người rời , ánh mắt hung hăng nhìn lướt qua Tiểu , thị nữ nháy mắt dựng thẳng ngón cái với Tiểu .

      Haizz! Tiểu thở dài hơi, đẩy cửa vào nhà, vui mừng : "Tiểu thư, Sâm Xuyên tiên sinh rồi!"

      ". . . . . ."

      "Tiểu thư."

      ". . . . . ." Tiểu tới bên giường, vén chăn lên, Ái Hương sớm rơi lệ đầy mặt.

      "Thế nào?" Tiểu cẩn thận ngồi xuống ở bên giường, cầm khăn tay lau nước mắt mặt Ái Hương, "Tại sao khóc?"

      "Hôm nay đuổi Sâm Xuyên , ngày mai vẫn đến được, chẳng lẽ mỗi lần tôi đều phải giả bộ bệnh sao? Vừa nghĩ tới mình sớm muộn gì cũng phải gả cho , cùng ngủ giường lớn, cùng ăn bàn cơm, cả ngày lẫn đêm đều phải ở cùng với , tôi chỉ muốn khóc. Dữu Nguyệt, tôi muốn gả cho , người tôi thích chính là Lương. Hu hu. . . . . ."

      "Vậy với tiên sinh và phu nhân , cho bọn biết thích Sâm Xuyên, người trong lòng là Lương."

      "Vô dụng, chuyện ông nội quyết định, ai cũng thay đổi được, ngay cả cha cũng bất lực thôi."

      "Vậy và Lương bỏ trốn !" Tiểu nghĩ ra chủ ý xấu.

      " được, nhà Đằng Nguyên đuổi theo chúng tôi đến chân trời góc biển. Hơn nữa, tôi cũng bỏ được cha mẹ." Nghĩ đến tương lai hề có hy vọng của mình, Ái Hương khóc càng lợi hại hơn.

      "Đúng vậy, đại đa số đều thích sau khi kết hôn cách cha mẹ quá xa, cha mẹ cũng ưa thích con cái cách mình quá xa."

      Ái Hương nức nở : "Mẹ từng qua, muốn tách ra với tôi, tương lai tôi kết hôn phải ở chung chỗ với bà."
      Last edited by a moderator: 21/12/15

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 9.2:
      Editor: Hoàng Dung

      Tiểu có dũng khí mở tờ xét nghiệm DNA đó ra, nhưng nghe lời của Ái Hương rất xác định mình phải là con của Mỹ Tuyết và Quân Nhất, nếu bị vứt ở Trung Quốc xa xôi.

      Nhiệm vụ chủ yếu trước mắt là điều tra chân tướng của bảo tàng, nên nghĩ đến những thứ này. Tiểu sửa sang lại tâm tình, lau nước mắt mặt Ái Hương, "Cách kết hôn còn thời gian, chúng ta cùng nhau nghĩ vài biện pháp !"

      "Nghĩ biện pháp làm gì?"

      "Để cái mông đừng bị đau." Hả! Cái mông, Ái Hương cười rộ lên. . . . . . .

      Sâm Xuyên Minh Trí rời từ chỗ Ái Hương, trực tiếp hậu viện thăm hỏi Đằng Nguyên Nhất Lang. Trong phòng lắp đặt thiết bị có phong cách khác tiền viện rất nhiều, Sâm Xuyên Minh Trí ngồi xổm quy củ ở sàn nhà, hai tay chống đầu gối, cúi thấp đầu, thành khẩn : "Xin ông nội hủy bỏ hôn của cháu và Ái Hương!"

      Lão đầu nhíu mày, giọng giương cao: " tốt, sao lại lời này? phải cháu thích Ái Hương sao? Hay cháu coi trọng khác."

      ", phải như vậy. Ông nội, lòng của cháu đối với Ái Hương thay đổi, hủy bỏ hôn ước là bởi vì, bởi vì. . . . . ." Mặt Sâm Xuyên lộ vẻ khó xử.

      Lão đầu : "Vậy vì cái gì?"

      "Có ý nghĩ như vậy, chủ yếu là do cháu có cảm giác, Ái Hương giống như thích cháu. Nếu như giữa hai người có tình cảm, miễn cưỡng ở chung với nhau nhất định hạnh phúc. Thay vì miễn cưỡng ấy, cháu càng muốn hy sinh chính mình, hi vọng ấy có thể hạnh phúc. Làm ơn, xin ngài thành toàn." Sâm Xuyên Minh Trí khom lưng thi lễ.

      "Vấn đề xuất người Ái Hương đúng ? Bây giờ con bé còn hiểu chuyện, lạnh nhạt với cháu, muốn thân cận với cháu, chờ sau khi các cháu kết hôn giống vậy nữa. Phụ nữ, đều là như vậy." Lão già nhớ tới mình người vợ qua đời, rũ mí mắt xuống : "Sau này đừng nhắc lại chuyện hủy bỏ hôn ước nữa."

      "Nhưng, ông nội!"

      "Ta cho ."

      "Vâng" Sâm Xuyên cúi thấp đầu, lộ ra nụ cười đắc ý. . . . . . .

      Mặt trời hạ xuống, ánh trăng treo lên, thế giới lại lần nữa lâm vào bóng tối.

      Trong phòng, Tiểu nằm ở giường , cái mông đau chịu nổi, ngủ yên. Cửa sổ trong suốt đột nhiên khoác lên bóng đen, Tiểu nhắm mắt giả bộ ngủ. Cửa sổ bị nhàng mở ra, bóng đen nhanh chóng nhảy vào bên trong nhà, gây ra tiếng động đến gần bên giường.

      Hạ Thiệu Nhiên ngồi xuống ở cạnh giường, bàn tay mang bao tay da màu đen, nhàng đụng vào khuôn mặt bé mềm mại, thương vuốt ve.

      Tiểu nghiêm mặt, nén cười, cho đến khi môi lạnh bạc rơi vào bên gò má mới nhịn được nữa mà bật cười.

      "Giả bộ ngủ?" Hạ Thiệu Nhiên hỏi.

      Tiểu bĩu môi: " ngủ được. Cái mông ngã mặt đất, đau."

      Làm bộ dáng đáng thương khiến Hạ Thiệu Nhiên nhìn thấy mà vừa ngứa ngáy lại đau lòng. Di0en-da14n.le9.quy76.d00n Bàn tay chuyển qua mông đít , nhàng vuốt ve hỏi: "Sao lại vậy."

      "Bị người ném ra từ trong biệt thự của Đằng Nguyên Nhất Lang."

      "Mèo đần!" Hạ Thiệu Nhiên cởi bao tay xuống, ngón tay phác thảo dọc theo quần ngủ. Tiểu đè tay của lại, ngăn cản, "Làm gì đó!"

      "Nhìn chút."

      "Đừng nhìn."

      " của , thể nhìn sao?"

      "Ai , vẫn là con nhà người ta mà bị đàn ông nhìn cái mông, rất thẹn thùng đó!"

      Hạ Thiệu Nhiên để ý phản đối của , kéo quần ngủ xuống. Nhờ ánh trăng sáng liền nhìn thấy mảnh bầm tím mông đít trắng trắng nộn nộn." Mặt của Tiểu đỏ hết lên.

      Hạ Thiệu Nhiên ngoài miệng đần, trong lòng lại đau nhức, kéo quần ngủ của lên, bàn tay nhàng xoa cho . Lòng bàn tay dày rộng mang theo sức nóng, sức nóng xuyên thấu da, thoải mái ít.

      Tiểu nằm lỳ ở giường, đôi tay lót dưới cằm, : "Lần này em cũng có phí công, lầu hai của biệt thự hậu viện có căn mật thất, mật mã khóa là chỉ tay và tròng đen."

      Hạ Thiệu Nhiên : " biết ."

      " biết sao!" Tiểu nghiêng đầu : "Biết rồi sao sớm cho em biết, làm hại em bị ném ra ngoài, cái mông té đau. Em mặc kệ, giúp em báo thù, đá cái mông của , để cho ba ngày xuống giường được."

      Hạ Thiệu Nhiên lặng lẽ xoa cái mông , trong đầu tính toán những chuyện khác. Tiểu được xoa thoải mái, con sâu ngủ bò ra ngoài, mắt từ từ khép lại.

      Hạ Thiệu Nhiên rút bàn tay nóng ra, đắp kín mền, Tiểu mơ mơ màng màng lầm bầm câu, "Báo thù cho em, đá cái mông của . . . . . ."

      cần Tiểu , Hạ Thiệu Nhiên cũng báo thù cho .

      Sau nửa đêm hôm nay, tầng hai biệt thự ở hậu viện gà chó yên, mông của người đàn ông cường tráng bị ghim nĩa, phát ra tiếng la gào khóc. . . . . .

      Thái độ của đại quản gia Cao Mộc Thanh Sa đối với người khác bắt đầu trở nên tốt hơn, phải nữ kim cương hung hãn kéo giọng chuyện hung dữ nữa, ấn tượng của bọn thị nữ với cũng từ từ chuyển biến.

      Tiểu muốn tiếp xúc gần thêm bước với Cao Mộc, muốn học tập đan áo len với ấy. Tiểu nhiều mưu ma chước quỷ tìm ra cái áo khoác len hở cổ, dùng đinh kéo thân áo trước ra, len sợi đứt đoạn. cầm áo len hở cổ bị phá hết, gõ cửa phòng của Cao Mộc Thanh Sa.


      "Có chuyện gì ?" Thái độ Cao Mộc cũng nhiệt tình, hình như còn có đề phòng với Tiểu .

      "Ừ, cái đó, tôi muốn hỏi đại quản gia có biết ai khâu vá sửa lại áo len ?" Tiểu xong lấy áo len hở cổ trong tay ra.

      Cao Mộc nhìn chỗ bị hư, tiếc rẻ : "Tôi thích cái áo này nhất, vứt bỏ như vậy rất đáng tiếc!"

      cái áo len hở cổ màu hồng nhạt, kiểu dáng đơn giản. Cao Mộc nhíu nhíu mày, nhận lấy nhìn, suy nghĩ chút liền mở cửa : "Vào , tôi giúp vá lại."

      "Quản gia đại nhân, còn có thể khâu vá sửa lại áo len sao?" Tiểu giả bộ bộ dáng giật mình, hâm mộ Cao Mộc Thanh Sa.

      "Thế nào, tin tôi khâu vá sửa lại áo len." Cao Mộc mở hộc tủ, lấy hộp len sợi màu hồng đồng màu ra, màu sắc tương phản kém hơn áo len hở cổ.

      Tiểu giả bộ lần đầu tiên nhìn thấy tác phẩm của Cao Mộc, phát ra tiếng kêu khoa trương: "Oa, những thứ này đều là Thanh Sa đại nhân ngài đan sao?"

      "Ừ." Cao Mộc chọn xong que đan liền khơi sợi len lên.

      " là xinh đẹp, thể tin được."

      Đừng xem dáng vẻ cao lớn thô kệch của Cao Mộc, ấy rất khéo tay, hai ba mũi sửa tốt áo len, hơn nữa còn dùng hạt châu may ra mấy đóa hoa , gia tăng điểm sáng cho áo len hở cổ kiểu dáng đơn giản. Lần này Tiểu là phát ra tiếng than thở từ tận đáy lòng, "Thanh Sa đại nhân là lợi hại, có thể dạy tôi đan áo len ?"

      " muốn học?" Cao Mộc liếc mắt nhìn .

      "Ừ."

      " khác đều nghiền internet, dạo phố, chơi, tại sao muốn học đan áo len?"

      Tiểu mím môi cười, " ra tôi muốn tự tay đan áo len tặng cho bạn trai tôi."

      Cao Mộc Thanh Sa nhìn lâu, cuối cùng mới : "Được rồi!"

      Tiểu vui mừng ôm lấy Cao Mộc. có thói quen tiếp xúc thân mật với người khác, Cao Mộc lộ ra vẻ mặt ghét bỏ, nhưng trong lòng vẫn vui mừng. Rốt cuộc có người phát ưu điểm của , thích ưu điểm của rồi.

      Tiểu ôm lấy Cao Mộc Thanh Sa, cười đến như tên trộm.

      . . . . . . . . .

      Chuyện vô cùng cấp bách là thăm dò mật thất lầu hai trong biệt thự màu đen. Phía sau nhà Đằng Nguyên, đại sư phụ ninh canh sâm. Tiểu mượn cơ hội lấy đồ ngọt cho đại tiểu thư, tới phía sau, cái mũi ngửi thấy: "Thơm quá , trong nồi nấu cái gì vậy?"

      "Canh tẩm bổ sức sống cho lão tiên sinh." Đại sư phụ cười ha hả .

      "Ồ!" Tiểu cười híp mắt : "Cháu thể len lén nếm hớp sao?"

      "Con nhóc cháu là tham ăn!"

      "Ha ha!" Tiểu mở cái nắp lên, cầm cái muỗng nhàng múc ngụm canh, thổi nguội, tiến tới bên khóe miệng, nước canh mỹ vị vào trong miệng. "Mùi vị, rất ngon đúng ?"

      "Ừ. Rất ngon!"

      Đại Sư Phụ xoay người lấy món rau, Tiểu nhìn bốn bề vắng lặng, nhanh chóng trong rắc bột màu trắng vào nồi canh. Bỏ thêm nguyên liệu, canh càng thơm nồng.

      Bóng tối rất nhanh lại tới, khi cả nhà Đằng Nguyên đều ngủ say, Tiểu mặc quần áo dạ hành vào, mang theo công cụ tiến về phía hậu viện. Hiểu toàn bộ địa hình, nắm giữ thời gian thay ca của hộ vệ, tránh người tuần đêm, thành công lẻn vào tầng hai của hậu viện. Đằng Nguyên Nhất Lang ở trong phòng, ăn nhầm thuốc ngủ, Đằng Nguyên Nhất Lang ngủ mê man bất tỉnh nhân . Tiểu mở mí mắt của ông ra, sao chép tròng đen của ông ta. Ra khỏi gian phòng, đạp lên cầu thang, điện thoại di động khống chế camera dừng lại hình ảnh. Mỗi lần đứng trước hệ thống an ninh, đều muốn cảm tạ cracker(1) Thạch Nam.

      Nhìn màn hình khóa mật mã nhắm quét chuẩn con ngươi. Tròng đen, qua cửa. Cắm dụng cụ mở khóa điện tử lên bàn phím khóa mật mã, nhanh chóng tính toán tổ hợp bí mật. Móc từ trong túi ra bóng mắt đậm màu, nhàng quét phấn lên màn hình cảm ứng khóa chỉ tay, sau đó che vải trắng lên , nhàng nhấn cái. Chỉ tay, qua cửa. "Tích" phá giải mật mã, mở được cửa rồi.

      Tiểu nhướng mày, nhàng mở cửa tiến vào mật thất. Tình cảnh bên trong làm cho lạnh hết cả sống lưng. . . . . . .

      Chú thích:
      (1) Cracker: tội phạm máy tính
      Giải thích VN: Người say mê, thích máy tính, nhưng để đùa nghịch, họ cố phá những hệ thống bảo vệ của máy tính bằng cách tìm mọi biện pháp để đột nhập vào những hệ đó. Nhiều người trong họ cho những hoạt động của mình phơi bày những vết nứt và những sơ hở trong bảo vệ của hệ máy tính, mà bọn tội phạm có thể lợi dụng khai thác. Tuy nhiên, nhiều nước (hoặc bang) có những điều luật quy định việc thâm nhập vào máy tính phải của mình mà được phép, là tội nặng. Điều này cũng đúng ngay cả những trường hợp mà kẻ tội phạm đó phá hỏng những dữ liệu tìm thấy trong máy tính.
      Last edited by a moderator: 21/12/15

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 10:
      Editor: Hoàng Dung


      Quan tài thủy tinh, người chết.

      khối quan tài thủy tinh trong suốt được đặt ở trong mật thất, bên cạnh quan tài có ghế dây mây bằng trúc. Vẻ mặt người phụ nữ trung niên điềm tĩnh, mặc kimono có thêu hoa diên vĩ nằm ở bên trong, đó là người vợ kết tóc Cầm Tử của Đằng Nguyên Nhất Lang. Trong tài liệu Cầm Tử chết hai mươi ba năm. Hai mươi ba năm? Chẳng lẽ Đằng Nguyên Nhất Lang để khối thi thể lạnh băng này nằm `ngủ hai mươi ba năm'? Đó là loại tình cảm gì?

      Khuôn mặt nhìn từ xa chút huyết sắc, Tiểu chỉ cảm thấy gió mát vù vù ở sau cổ. .

      Sau khi cài máy nghe trộm theo dõi, Tiểu hề ở lâu trong mật thất thêm giây, nhanh chóng trở về đường cũ. Mây đen che trăng ban đêm, loài chim đầu xuân hót vào nửa đêm, phát ra thanh kinh khủng dọa người, khí quỷ dị lên lời.

      Trong bóng tối, giống như có hai ánh mắt lén lút vẫn nhìn chằm chằm . Mới vừa gặp qua tử thi lâu năm nên Tiểu sợ hãi, tăng nhanh bước chân chạy tới nhà lầu phía trước. cỗ hơi thở nguy hiểm dần dần tiến tới gần, trái tim Tiểu đập thình thịch, khẩn trương vễnh tai lắng nghe tiếng vang sau lưng. Trong vô số lần luyện tập phá giải khóa mật mã sớm luyện được thính lực rất tốt, lỗ tai giật giật, côn trùng kêu vang, chim hót, tiếng gió, còn có. . . . . . tiếng hít thở của con người.

      Đột nhiên, Tiểu dừng bước chân bay nhanh lại, chợt quay đầu nhìn. Bóng đen thoáng qua cái liền dung nhập với đêm tối, tốc độ nhanh đến cách nào bắt được, cành cây hoa đào lung lay cái. Khẳng định có thể mình bị theo dõi, chỉ là biết người theo dõi mình là người nhà Đằng Nguyên hay là người ngoài. Vốn hẳn nên trực tiếp trở về biệt thự ở viện trước, nhưng Tiểu quyết định thay đổi đường , bước nhanh vào vườn hoa, chui vào trong thạch động núi giả của đình viện.

      Hít thở, hít sâu. Tiểu giả vờ bình tĩnh, lấy điện thoại di động ra bấm số, đè thấp lượng: "Ông chủ, tôi tìm được thứ ngài muốn tìm rồi, trong mật thất biệt thự ở hậu viện." Cố ý ra như vậy để người sau lưng nghe thấy, mục đích là muốn dẫn người đó đến biệt thự hậu viện bị cài đặt máy theo dõi, như vậy có thể xác định được thân phận của người theo dõi này.

      Tiểu đóng điện thoại lại, ánh mắt nhìn nghiêng về phía sau. Ánh mắt rình coi qua khe hở giữa hai tảng đá thoáng lên cái. phải người nhà Đằng Nguyên, Tiểu thở dài hơi.

      Trong chiếc xe cách phủ Đằng Nguyên xa, Hạ Thiệu Nhiên nắm chặt điện thoại di động, lông mày ngọn núi nhíu chặt. Tiểu gặp phải phiền toái? Trong tai nghe truyền đến tiếng hô "Chuột"!

      Hạ Thiệu Nhiên nhớ tới tình cảnh gặp phải đám chuột lớn trong mạch nước ngầm ở đào Hải Tặc, lúc ấy Tiểu bị sợ đến thét chói tai núp ở trong ngực của run lẩy bẩy. Tiểu sợ chuột.

      Nghĩ tới đây, Hạ Thiệu Nhiên chợt kéo cửa xe ra, nhảy xuống. Thạch Nam vị trí tài xế quay đầu lại hỏi: " đâu?"

      Trả lời là bóng dáng biến mất quỷ dị trong bóng đêm nồng đậm.

      Động núi giả tối đen, con chuột kêu loạn. Tiếng kêu "chít chít" khiến Tiểu nghe đến tê dại da đầu, tóc tai dựng đứng. "Chít chít chít. . . . . ."

      Trái tim của Tiểu thình thịch nhảy lên nhảy xuống. "Chít chít chít. . . . . ."

      Mượn ánh sáng điện thoại di động, con con chuột vừa to vừa béo chạy tán loạn ở trong động núi giả. Tiểu sợ chuột nhất, liền che miệng nhảy dựng lên. Hai chân đạp vách tường hai bên thạch động, hai tay chống đỡ vách tường, tay trong đó còn phải nắm điện thoại di động, động tác cố hết sức. Tiểu khóc hu hu, giọng cầu xin con chuột: " nhanh ! Cầu xin mày nhanh chút !"

      "Chít chít chít!" Con chuột lớn mật làm bậy leo lên tảng đá, chân chạy về phía Tiểu .

      Tiếng thét chói tai sắp xông phá cổ họng, Tiểu bỗng chốc che miệng, điện thoại di động rơi xuống từ trong lòng bàn tay, rơi mặt đất, phát ra tiếng "bịch". thanh kia rất , giống như rơi vào trong hầm trống .


      người Tiểu cài đặt thiết bị định vị GPRS, Hạ Thiệu Nhiên chui vào sơn động hẹp thiếu chút nữa hù dọa Tiểu hô ra tiếng.

      Bàn tay che môi hồng, ngón trỏ Hạ Thiệu Nhiên để bên môi:"Suỵt!"

      Tiểu gật đầu cái, Hạ Thiệu Nhiên để bàn tay xuống. Tiểu nhảy vào trong lòng , di0en-da14n.le9.quy76.d00n chân kẹp hông của , run giọng : "Có chuột, em rất sợ!"

      " sao!" Hạ Thiệu Nhiên dùng cước đá bay con chuột lớn, trấn an , "Con chuột chạy rồi."

      "Có ?"

      "."

      Tiểu cúi đầu, thấy con chuột mập còn hơi thoi thóp, nhanh chóng quay mặt , "Còn ở đằng kia ....!"

      Hạ Thiệu Nhiên cúi đầu, cước đá con chuột ra khỏi sơn động. Báo động giải trừ, Tiểu dựa vào người Hạ Thiệu Nhiên muốn xuống.

      Hạ Thiệu Nhiên : "Em là mèo, tại sao có thể sợ chuột chứ!"

      Tiểu giải thích thay cho mình: "Em là mèo đần mà!"

      Tiểu vùi đầu ở bả vai Hạ Thiệu Nhiên, bình tĩnh : "Nhiên, mới vừa rồi em thấy được người chết, phu nhân mất của Đằng Nguyên Nhất Lang ở trong mật thất lầu hai, mặt rất trắng, dáng vẻ rất khủng bố."

      "Ừ."

      "Này, nhìn phản ứng tuyệt kịch liệt của , chẳng lẽ sớm biết bên trong là gì rồi sao?" Nằm ở bả vai dày rộng,

      Tiểu bất mãn hừ hừ hai tiếng. Đột nhiên nghĩ đến cái gì, chợt ngẩng đầu, "Đúng rồi, em phát thạch động này có điểm lạ, dưới đất trống ."

      Tiểu nhảy xuống từ người Hạ Thiệu Nhiên, ngồi chồm hổm mặt đất.Tay bé đánh mặt đất thạch động, phát ra tiếng vang "cốc cốc". Hạ Thiệu Nhiên mở điện thoại di động nhiều chức năng ra, nhắm ngay mặt đất, màn hình biểu thị thiết bị dò xét kim loại, mặt đất là thép cứng dày hai mét.

      Dùng bao tay phủi bụi đất mặt đất, lộ ra cửa thép quét lớp sơn đen, Tiểu hưng phấn : "Bảo tàng có thể ở phía dưới nơi này ?"

      "Có thể."

      "Mở nó ra !"

      " có khóa, có lỗ đút chìa khóa, cũng có mang theo dụng cụ." Hạ Thiệu Nhiên nhìn bốn vách sơn động đen nhánh chút, ở trong bóng tối tìm kiếm cơ quan mở cửa thép ra. Hình dáng những tảng đá bên trong khác nhau mấy, tìm được tảng đá hình vuông, mở ra xem, mật mã khóa ra trước mắt. . . . . .

      Trời vừa rạng sáng 30 phút, trong vùng biệt thự cao cấp, Thạch Nam ngồi trước máy vi tính chuyện phiếm với tên Quỷ Ảnh Thạch Đầu. Quỷ Ảnh Thạch Đầu là danh hiệu của Thạch Nam. Đối mặt với tên nhóc giả mạo mình, Thạch Nam quyết định đùa giỡn nó tốt, dùng tập đoàn tình báo K thu thập người cũng là thân phận vô cùng sắc bén của cracker, lấy tên Tiểu Ái giả làm con chuyện phiếm với đối phương.

      Ngụy trang thành phái nữ ở net gạt người, Thạch Nam đánh lên chuỗi chữ vào trong màn hình, "Nghe lúc mười sáu tuổi từng làm tối đen hệ thống phòng ngự của bộ quốc phòng, là lợi hại, là sùng bái đó!" ta phát nét mặt mắt lấp lánh. Đối phương lập tức đánh ra đoạn văn: "Em sai lầm rồi mỹ nữ, khi đó em mười bốn tuổi."

      Bên ngoài vẫn có lời đồn đãi, Quỷ Ảnh Thạch Đầu xâm nhập hệ thống Bộ Quốc Phòng là vào năm mười sáu tuổi, chỉ có Thạch Nam mới biết năm ấy mình mới gần mười bốn tuổi. Lời này khiến Thạch Nam kinh ngạc thôi.

      Đối phương đánh tiếp ra năm đó Quỷ Ảnh Thạch Đầu là xâm nhập kho số liệu bảo mật nghiêm cẩn của phía chính phủ, tung virut như thế nào, thời gian sử dụng bao lâu, tất cả những...thứ này khiến Thạch Nam nhìn thấy mà sửng sốt chút, di0en-da14n.le9.quy76.d00n ngay cả Hạ Thiệu Nhiên gọi điện thoại tới cũng từ chối nghe.

      Điện thoại nhất quyết tha mà vang lên, Thạch Nam nhịn được lấy tới, mở miệng liền : "Dù là chuyện gì, tại tôi có thời gian, OK!"

      "Muốn chết?" Hai chữ đơn giản lạnh lẽo kích thích khiến Thạch Nam rùng mình, nhanh chóng thối lui khỏi Chat Messenger, nghiêm túc chút, "Sư huynh, có chuyện gì, ngài cứ phân phó."

      Mỗi người trong đội thần trộm đều là cao thủ, dạng kỹ năng đặc thù. Hồ Điệp, tài nghệ vượt qua tia laser chẳng chịt, ai có thể sánh bằng, ưa thích xông pha chiến đấu, theo đuổi kích thích nữ thần trộm. Quỷ Ảnh Thạch Đầu, cracker khủng bố, phá giải phục hồi hủy hoại sửa đổi các loại khóa mật mã, xâm nhập hệ thống an ninh chính là điểm mạnh của ta. Đạo thánh BLACK, thuộc về nhân vật kiểu toàn năng, lúc đoàn đội tác chiến, kế hoạch hoàn mỹ đều do chuẩn bị, là người chỉ huy ưu tú.

      Cách thời gian thay ca trực đêm của trang viên Đằng nguyên càng ngày càng gần, Hạ Thiệu Nhiên gọi điện thoại cho Thạch Nam, đưa điện thoại di động nhắm ngay tảng đá nổi lên trong thạch động, đường thẳng sắt cũ kỹ rỉ sét tổn hại khóa mật mã.

      Thạch Nam xuyên qua màn ảnh thấy rất ràng khóa mật mã của cửa ngầm, lấy giọng điều của người chuyên nghiệp bắt đầu khoe khoang tài năng với Hạ Thiệu Nhiên."Khóa mật mã tám số, dùng năng lượng từ mặt trời, được sản xuất vào năm 96 của công ty BERS, vết cắt đường thẳng chỉnh tề bị cắt đứt, khu bí mật cũng bị phá hư hết. Nơi ẩm ướt thấy ánh sáng như vậy, có năng lượng ánh sáng, coi phục hồi lại như cũ, chỉ sợ cũng rất khó vận hành." Thạch Nam bĩu môi, bày tỏ vô lực.

      Làm thần trộm, hiểu biết về khóa của Hạ Thiệu Nhiên hề kém hơn Thạch Nam. Nếu phải là thời gian còn kịp, cũng gọi điện thoại cho Thạch Nam, rất vui lạnh giọng quát lớn: "Ít lời vô ích."

      "Được rồi, được rồi, để bản thiếu gia xem kỹ chút." Thạch Nam phóng đại màn ảnh, cau mày : "Các sợi dây bị phá hủy còn vết tích, sợi màu hồng, xanh lá tiếp nối nhau, kết nối dây điện cùng màu sắc còn dư lại, pin năng lượng cao trong đồng hồ điện tử có thể kéo điện lực cả hệ thống. Màn ảnh khu mật mã hư, chỗ tiếp xúc chỉ có hai phím, là số lẻ, là cơ số hai của khóa mật mã tám số. biết phép toán, nhưng con số đầu tiên của mật mã phải dựa vào chính tự tìm, cái này tôi giúp được . hãy thử xem , có thể dùng hay phải xem vận khí của rồi." OK? Sau khi Thạch Nam xong lời hữu dụng, Hạ Thiệu Nhiên liền cúp điện thoại.

      Thạch Nam tập mãi thành thói quen, nhe răng, vứt điện thoại di động qua bên liền lên Chat Messenger. Tên là Quỷ Ảnh Thạch Đầu là hình cái đầu trắng đen. Aizz! tiếc nuối.

      mang dụng cụ giải mật mã điện tử, Hạ Thiệu Nhiên chỉ có thể dùng tay phá giải mật mã. Lần đầu tiên kề vai chiến đấu với thần trộm BLACK, Tiểu nhao nhao muốn thử, mắt to chớp động ra vẻ hưng phấn. Cách thời gian hộ vệ nhà Đằng Nguyên tan ca đổi sang tốp khác lập tức đến, Hạ Thiệu Nhiên có bao nhiêu thời gian để lãng phí, trong đầu nhanh chóng tính toán mấy loại khả năng, trong bóng tối thấy ánh mắt sáng ngời của Tiểu liền sáng tỏ thông suốt.

      Theo cách của Thạch Nam, khóa mật mã bị phá hư ít nhất hai mươi năm. Hai mươi năm trước là thời đại thống trị của Đằng Nguyên Nhất Lang, mật mã nhất định là do ông ta đặt ra. Mật mã cửa ngầm nhất định là chuỗi con số đặc biệt, chuỗi con số khiến trí nhớ Đằng Nguyên Nhất Lang khắc sâu, ngày giỗ Cẩm Tử.

      Điền mật mã vào, hệ thống cũ kỹ sau mấy giây mới phản ứng được, cửa ngầm nặng nề từ từ mở ra, chậm rãi lui ra khe hở, mùi hôi ẩm ướt trong nháy mắt xông ra ngoài. Lông mày ngọn núi của Hạ Thiệu Nhiên nhíu chặt, bỗng chốc tắt cái nút khởi động, cửa ngầm liền bất động.

      Tiểu nghi ngờ giọng hỏi: "Sao vậy?"

      Hạ Thiệu Nhiên : "Thời gian còn sớm, em nhanh trở về, tránh bị người phát ."

      "Em muốn ở lại." Tiểu mếu máo .

      "Phía dưới có thể có chuột." Ách! Nghe đến có chuột, Tiểu bị sợ đến cả người giật mình, thân thể bé nhanh chóng di chuyển đến cửa động, dừng bước, ném ra nụ hôn gió mới rời khỏi.

      Mắt sắc của Hạ Thiệu Nhiên tối , lần nữa khởi động cửa ngầm, cửa thép nặng nề từ từ mở ra, mùi hôi tản ra từ trong động đen u. Ánh mắt của thần trộm nhạy bén nhất, có ánh sáng, Hạ Thiệu Nhiên vẫn có thể nhìn trong động đen có cái gì. thực tế, trong nháy mắt cửa ngầm mở ra, đoán được bên trong giấu vật gì, cho nên mới phải để Tiểu rời trước. sợ hù dọa .

      Lỗ tai nhạy bén nghe được tiếng bước chân của con người, Hạ Thiệu Nhiên nhanh chóng khôi phục nguyên trạng của cửa ngầm, tiện tay mang đồ vật trong động đen. . . . . . .

      Trong căn hộ, Thạch Nam ngồi ở trước máy vi tính tiếc hận. Hạ Thiệu Nhiên vào cửa, giơ tay ném cho ta bọc màu đen.

      "Thứ gì?" Hai tay Thạch Nam nhận lấy, mở ra xem, phát ra tiếng gào thét hoảng sợ, "Á!" Người xoay té xuống từ ghế, đầu lâu khô màu trắng u ám rơi mặt đất, vang lên tiếng 'bịch'.

      "Xảy ra chuyện gì?" Lý Khuynh Tâm mặc đồ ngủ xuất ở cửa, đợi nhìn đến đầu lâu khô kinh khủng trắng bệch đất liếc nhìn Thạch Nam oa oa kêu to cái, ném ra câu:"Đúng là gan lớn bằng hạt mè!" Xoay người tiếp tục ngủ.

      Thạch Nam nhếch nhác đứng dậy từ dưới đất, vịn ghế xoay, đá văng đầu lâu khô ra. Hạ Thiệu Nhiên liếc mắt nhìn ta, "Bất kính với người chết, cẩn thận bị nguyền rủa, giống như mộ pharaong."

      Thạch Nam hé mắt, sờ sờ cằm, nhớ lại ràng. Lần đó, lúc hàn huyên với Tiểu thám hiểm mộ Pharaong, đại sư huynh lạnh lùng đột nhiên băng lãnh hỏi Tiểu ngủ được sao? "Tôi sư huynh, có phải rất để ý lúc ở Lạc Thành, ngày nào tôi và Tiểu cũng đều hàn huyên vui vẻ tới rất khuya, bỏ quên ?"

      Hạ Thiệu Nhiên nghiêng đầu trừng mắt nhìn ta, : "Tìm được trong cửa ngầm, tra ra là ai?"

      "Tôi cũng phải là nghiệm thi, tra thế nào đây?"

      ". . ."

      "À!"

      Thạch Nam gãi gãi đầu tóc, phủ miếng vải đen lên đầu lâu khô đất, với nó: "Mày thấy đấy, vừa rồi phải tao cố ý. Như vậy , tao giúp mày tìm được hung thủ giết mày, sau đó an táng mày tốt...Còn mày, đừng đến tìm tao gây phiền toái, phù hộ tao từ đây về sau, tất cả đều thuận lợi, đừng để sư mẫu chuẩn bị đại hội xem mắt gì đó cho tao nữa, OK? OK, tại liền tiễn mày nhé."
      Last edited: 26/12/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :