1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ô Hô! Gian Thần Lộng Quyền - Cá Thích Leo Cây

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hương Thảo

      Hương Thảo Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      71
      Nàng mau về nhé :yoyo56:
      lamphuonghoang thích bài này.

    2. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Chúc bạn thượng lộ bình an sớm về sớm nhé nàng ( về sớm mới có truyện đọc tiếp heeeeee)
      lamphuonghoang thích bài này.

    3. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 7:
      Lam Phượng Hoàng
      Ba ngày sau, trở về Quốc Tử Giám, Vạn Dực mang theo túi lớn túi , sắc mặt ràng tốt hơn rất nhiều so với khi rời , ngay cả trận cảm lạnh kéo dài nhiều ngày trước đó, trong ngắn ngủn ba ngày cũng khỏi hẳn.

      Bất quá, tiết lộ bí mật giấu hơn mười năm, Vạn Dực sảng khoái, nhưng nhóm các trưởng lão phụ tá lại như bị màn tận thế đáng sợ giội rửa.

      A, đúng rồi, còn có cả Thư đồng nhà chúng ta, đợi sau khi ta cũng biết được bí mật động trời của công tử, trong lòng liền bão giông cuồn cuộn......

      “Ảnh Nhất, ngài tuyệt khiếp sợ sao?” Đối với bộ dạng bình tĩnh trước sau như của Ảnh Nhất, Thư đồng sùng bái ngước nhìn.

      “Tiểu Ngôn Trọng, ta có chức vụ gì?”

      “Ảnh vệ.”

      “Ảnh vệ có nhiệm vụ gì?”

      “Cả ngày rời, luôn bên cạnh bảo vệ chủ nhân......” Ngôn Trọng đến đây, bỗng dưng bừng tỉnh hiểu ra.

      “Cho nên phải , ngay cả khi công tử vào nhà xí ta cũng phải có trách nhiệm trông chừng,” Ảnh Nhất thở dài, “Sao ta có thể biết chứ.”

      “Vậy, vậy sao ngài sớm......” Làm hại các trưởng lão cũng bị giấu giếm lâu như vậy.

      “Chính bởi vì ta là ảnh vệ!” Ảnh Nhất chỉ tiếc rèn sắt thành thép chọt chọt ót ta, “Bắt đầu từ cái ngày ta theo bảo vệ công tử, công tử chính là chủ nhân duy nhất của ta, ta vĩnh viễn là cái bóng chỉ nghe lệnh công tử, sao có thể phản bội công tử tiết lộ bí mật ra ngoài chứ?”

      Thư đồng lúng ta lúng túng “À” tiếng, cũng đúng ha......

      “Lại , cho dù ngươi biết bí mật của công tử, có khác gì sao? Mặc kệ là trứng xào hay trứng luộc vẫn ăn bình thường thôi, ngươi có thể ăn trứng xào, chẳng lẽ trứng luộc thể ăn sao?”

      “A, cũng phải ha......”

      vậy ngươi còn rối rắm cái gì nữa, có quan trọng ?”

      “...... Hình như là .”

      “Đúng, Ngôn Trọng thực ngoan, vậy bây giờ có phải ngươi nên tiếp tục hầu hạ công tử .”

      “Đúng! Ta phải đây!”

      Ngôn Trọng gật đầu, ngoan ngoãn hầu hạ ...... Kỳ quái, đến nửa đường, Thư đồng vỗ vỗ đầu, vừa rồi ta tìm Ảnh Nhất rốt cuộc là để làm gì?

      Vạn Dực mở cái túi lớn vơ vét được của nhóm các trưởng lão phụ tá trước khi , chia dược liệu và dụng cụ hoá trang ra, sắp xếp cẩn thận.

      Phải là, lần này người quan trọng thúc đẩy nàng mở miệng tiết lộ bí mật chính là -- Kỳ Kiến Ngọc.

      Nhờ mà lần đầu tiên Vạn Dực ý thức được ràng, mình khác hẳn các nam tử.

      Vào giờ phút này, nàng lao nhanh về giai đoạn trưởng thành, tiếp theo là lúc quỳ thủy xuất , bộ ngực phát dục, khuôn mặt và thân hình càng thêm mềm mại...... Chỉ dựa vào bản thân, cho dù nàng có thông minh hơn nữa, cũng tuyệt đối thể giấu được toàn bộ dấu vết.

      Nhóm phụ tá trong nhà là tồn tại duy nhất mà nàng có thể tin tưởng và dựa dẫm, thay vì tự mình vất vả giãy dụa nghĩ cách che giấu, chi bằng lợi dụng toàn bộ lực lượng họ tộc, hoàn mỹ che giấu bản thân.

      Phải biết rằng, ôm ấp mục tiêu to lớn là trọng chấn huy hoàng của Vạn gia, so với Vạn Dực đám lão nhân kia càng muốn bí mật này bị tiết lộ!

      Lực lượng tập thể đương nhiên mạnh hơn cá nhân rất nhiều.

      Bất quá chỉ ngắn ngủn ba ngày, đứng trước thân phận mới của nàng, lần nữa họ tộc nhanh chóng quy hoạch phương châm hành động, liên quan đến thế lực nên tốc độ suy nghĩ cao kinh người, khỏi khiến Vạn Dực tặc lưỡi tán thưởng.

      Nàng cầm lấy bình sứ màu xanh, nhớ đến lời trưởng lão tha thiết nhắc nhở, ‘Loại thuốc này dược tính rất mạnh, làm chậm phát triển của thân thể, nhưng chỉ có thể dùng đến lúc cập kê, nếu sau cập kê vẫn tiếp tục dùng, tổn thương nghiêm trọng đến thân thể......’ thuốc này còn có tác dụng phụ, bắt đầu từ nay khó có con, dù sao cũng là loại thuốc quá tàn độc, mạnh mẽ ức chế phát dục, đương nhiên cũng phải gánh hậu quả cực lớn.

      Nhưng với bản thân Vạn Dực mà , từ lớn lên với thân phận nam nhân, đương nhiên nàng muốn gả cho nam nhân, đừng gì đến việc sinh con dưỡng cái. Bởi vậy nàng chút do dự nhận thuốc, mang về Quốc Tử Giám.

      Trừ thuốc, còn có trang phục đặc biệt chế tạo với vóc dáng nam nhân, bao gồm cả lông mi của Vạn Dực, cũng bị sửa thành bay xéo đến tóc mai, sau khi dùng bút than tô đậm xong, gương mặt vốn xinh đẹp nho nhã u sầu, càng lộ vẻ phong lưu......

      Trái ngược với Vạn Dực tinh thần sảng khoái, ba ngày này của Kỳ Kiến Ngọc lại cực kỳ tốt, vô cùng tốt.

      Nhất là đêm cuối cùng trước khi quay về Quốc Tử Giám.

      Kỳ Kiến Ngọc lại rơi vào cơn ác mộng, trằn trọc giãy giụa......“To gan! Làm càn...... Buông ra!”

      Người trong mộng vẫn kiêng nể gì, mặc kệ giãy giụa, dùng sức đè lên giường......

      Kỳ Kiến Ngọc cảm thấy lông tóc cả người run rẩy, càng giãy giụa kịch liệt, “Làm càn! Ta cầu phụ hoàng chém đầu ngươi...... Diệt tộc nhà ngươi! ...... Buông......”

      Giấc mộng tối nay càng thêm chân , thân thể gần như có thể cảm nhận được từng món quần áo bị cởi bỏ, kéo xuống......

      --!”

      Kỳ Kiến Ngọc kêu lên sợ hãi bật ngồi dậy, dồn dập thở dốc, đệm chăn gần như bị mồ hôi lạnh là ướt sũng. Rốt cuộc cũng có thể thoát khỏi cơn ác mộng, hít sâu vừa muốn nằm xuống lần nữa, sau tấm lưng trần mồ hôi lạnh chảy xuống từng giọt, có chút cảm giác mát lạnh...... đúng, quần áo của đâu?

      “Tề vương điện hạ......”

      Bên tai truyền đến tiếng gọi mềm dịu của nữ tử, đôi tay mềm mại chạm lên mặt , trong khí mơ hồ có hương thơm, tỏa ra trong bóng đêm vô cùng mê hoặc.

      Đáng tiếc......

      Lòng ta dâng cho ánh trăng, ngặt nỗi ánh trăng ấy! Lại soi mương máng, mương máng đó!

      Trước đề cập tới việc tuổi của Tề vương điện hạ còn quá , khó mà hiểu được chuyện gió trăng. Chết người ở chỗ là cung nhân này xui xẻo, khi nào chọn, lại chọn đúng lúc Tề vương vừa tỉnh khỏi cơn ác mộng mà leo lên giường mê hoặc --

      “Người đâu!”

      Chỉ thấy Kỳ Kiến Ngọc chút thương tiếc đẩy cung nhân xuống giường, bỗng nhiên túm chặt quần áo đứng dậy gọi người.

      Xuyên qua ánh đèn trong Đại điện, Kỳ Kiến Ngọc nhận ra cung nữ bên người mà vào năm phụ hoàng còn tại thế, mẫu hậu ban cho , nhằm chăm lo mọi việc trưởng thành của ......

      “Điện hạ, Tề vương điện hạ, xin tha cho nô tỳ......” người cung nhân chỉ mặc cái yếm, nằm đất ngừng dập đầu, khóc như hoa lê đẫm lệ.

      Kỳ Kiến Ngọc chỉ cảm thấy trán ỉ đau, phất tay ý bảo bọn thái giám nhanh chóng tha ả xuống, bao giờ muốn nhìn thấy ả nữa.

      Đợi khi đại điện dần yên tĩnh lại, Kỳ Kiến Ngọc nghĩ đến chuyện vừa mới xảy ra càng cảm thấy ghê tởm, lập tức gọi tiểu thái giám chuẩn bị nước tắm.

      Vạn Dực, Vạn Dực!

      Kỳ Kiến Ngọc lôi hết mọi việc tối nay ghi hận toàn bộ lên người Vạn Dực, oán hận nhớ kỹ cái tên này, gần như nghiến răng nghiến lợi.

      Hôm Yết bảng, tất cả Thái Học sinh đều tề tựu.

      Theo lẽ thường, Vạn Dực vẫn đến cuối cùng, Thư đồng rốt cuộc cũng được bỏ lệnh ‘cấm ra cửa’, theo bên người công tử, ngoan ngoãn cúi đầu giả vờ chuyên nghiệp, tuyệt đối bước nhiều thêm bước, nhiều thêm tiếng.

      Bảng vàng treo ở góc bên phải, Vạn Dực ngửa đầu, đón ánh mặt trời chói chang cẩn thận tìm kiếm tên mình.

      Bỗng nhiên thân thể bị phía sau dồn ép, lung lay bước vài bước về phía trước, đám người vốn vô cùng ồn ào náo động đột nhiên yên tĩnh cách kỳ dị.

      Vạn Dực xoay người vừa định thăm dò cho ...... Ngay sau đó, liền nghe thấy Thư đồng hưng phấn khẽ gọi, “Công tử! Tìm được ngài rồi!”

      Cùng lúc đó, giọng lanh lảnh kéo dài vang lên:

      “Hoàng thượng giá lâm --”

    4. tiểu Viên Viên

      tiểu Viên Viên Well-Known Member

      Bài viết:
      139
      Được thích:
      3,298
      Mộng xuân ba ngày liên tục :yoyo60::yoyo60:
      Thank bạn edit ^^

    5. Hương Thảo

      Hương Thảo Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      71
      Ôi, mình muốn Vạn Dực bị phát giác cơ, đẹp đến vậy cơ mà :)
      phiyen33 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :