1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ô Hô! Gian Thần Lộng Quyền - Cá Thích Leo Cây

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tranlinhe72

      tranlinhe72 Well-Known Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      1,496
      Chương 14

      Có câu : Rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con chuột sinh con trời sinh cũng biết đào hang. (Ý chỉ người thế nào kết giao với loại người thế ấy, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã)

      [​IMG]
      Theo số người biết tình hình trong quán rượu ở Đông Thành nhìn thấy Vạn Lang cùng cha con Tằng Vinh trò chuyện với nhau vui.

      Vạn Dực cười híp mắt đem cái vòng dương chi bạch nọc của Tằng Vinh đưa tới thu vào trong lòng, sờ sờ ngón cái : “Vòng ngọc tuy tốt nhưng chỉ có nhẫn ban chỉ mới xứng đôi a.”
      Tằng Vinh cười bỗng nhiên nửa khóe miệng cứng đờ, cái tay mang chiếc nhẫn ban chỉ mã não lớn tự động rụt lại, ở dưới bàn đưa con trai lập tức đạp như điên và chân của lão ta để ra hiệu ngầm.

      Nghiệt tử a nghiệt tử!

      [​IMG]
      Mắt thấy hai bên trái phải mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng, chỉ đợi trò hay, mà nếu cứ tiến triển thuận lợi như thế này cũng thể làm cho nét tươi cười mặt của Vạn Lang nhiều thêm vài phần, nghiệp đắc ý nhưng tình trường lại khó mà , Tề vương điện hạ đến bây giờ còn chịu thỏa hiệp kia kìa.

      ...... Được rồi, có lẽ cần thỏa hiệp phải Kỳ Kiến Ngọc, mà là y.

      [​IMG]


      “...... ra chẳng qua là bản thân ngươi thấy hứng thú chứ gì.” [→_→]
      Last edited by a moderator: 24/8/17

    2. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Ôi bạn thư đồng và bạn ảnh vệ cute nhất của năm là đây. Cám ơn bạn edit truyện.

    3. tranlinhe72

      tranlinhe72 Well-Known Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      1,496
      Chương 15

      Toàn bộ Tề vương phủ từ xuống dưới đắm chìm trong áp suất thấp dưới gần tháng .

      May mà ngàn chờ vạn mong, rốt cuộc sáng sớm hôm nay cũng thu được thiệp mời đến từ Vạn phủ.

      Cũng biết tấm thiệp kia đến tột cùng viết cái gì, chỉ biết sau khi Tề vương điện hạ mở phong thư ra, nét mặt bỗng nhiên từ u ám chuyển thành sáng trong, mới uống nửa chén trà cũng gác lại, lập tức gọi người chuẩn bị ngựa xuất hành.

      Lúc trước đem hết mười tám chiêu thức cũng làm cho gương mặt của Tề vương điện hạ giãn ra, toàn bộ nhóm phụ tá thiếu chút nữa đem ánh mắt vẹo thành mắt gà chọi, vẻn vẹn chỉ nhìn thư tay liền xuất phát luôn --

      ‘Tình ơi, nhìn chữ viết cũng giống như thấy người’.

      Oẹ! Nhóm phụ tá đại nhân tràn ngập lòng hiếu kỳ trong nháy mắt bị lên bệnh sốt rét, quá buồn nôn a!

      thể tưởng tượng được vị Thượng thư đại nhân đạo mạo trang nghiêm lại buồn nôn như thế, càng nghĩ tới Tề vương điện hạ ngày thường năng thận trọng cũng hưởng thụ như vậy!

      “Chư vị còn có chuyện gì muốn đề nghị ?” Tề vương điện hạ hề kín đáo bắt đầu hạ lệnh đuổi khách, kịp chờ đợi muốn gặp giai nhân .

      Mọi người lập tức đồng loạt lắc đầu.

      Vì thế Tề vương điện hạ dứt khoát vung ống tay áo lên, nhanh như áng mây bay.

      Từ đầu đến cuối ra roi thúc ngựa mạch đến cửa Vạn phủ, Tề vương điện hạ hít sâu, vẻ minh thần võ vừa biến mất lại trở về người , tốt lắm, tại bây giờ bắt đầu phải trấn định, bình tĩnh, kiên định!

      “Ngọc Lang.” Vạn Dực khi nghe thấy tiếng cánh cửa bị đẩy ra ‘Bì bõm’ liền quay đầu mỉm cười.

      Kỳ Kiến Ngọc cố gắng đem hai chữ ‘Vạn Lang’ sắp đến bên miệng nuốt xuống, thản nhiên : “Vạn đại nhân, có gì chỉ giáo.”

      ...... Tốt lắm, tại ngay cả ‘Vạn đại nhân’ cũng ra . Vạn Dực chỉ làm như nghe thấy, tác phong nhanh nhẹn tiến lên dẫn Kỳ Kiến Ngọc tới chỗ ngồi, cách mấy bông hoa ngồi đối diện với .

      “Ngọc Lang vô tình như thế sao?”

      Kỳ Kiến Ngọc : “Có lời gì mau , nếu có việc gì đây.”

      Bàn tay trắng nõn của Vạn Dực rót chén trà đưa cho Tề vương điện hạ, khẽ : “Điện hạ cần cấp bách, trước tiên uống chén trà rồi tiếp tục bàn bạc nhé?”

      Kỳ Kiến Ngọc biết trong hồ lô của Vạn Dực lại bán thuốc gì, chỉ có điều lần này lần này cho phép lại bị y nắm mũi dẫn , đem chén trà đặt sang bên cạnh, bưng chân khoan dung : “Nếu chỉ là đặc biệt gọi đến uống trà, phụng bồi đâu.”

      Vạn Dực thở dài, đưa tay đè lại tay áo màu tím rũ xuống mép bàn của Kỳ Kiến Ngọc, bi thương : “Hôm nay Ngọc Lang quả thực câu cũng muốn cùng Dực sao?”

      Khóe mắt Kỳ Kiến Ngọc nhanh chóng liếc mắt quét qua y cái, trong lòng thầm cảnh báo chính mình đừng bị khổ nhục kế của y mê hoặc nữa, lòng dạ cứng rắn : “ phải ta muốn, là ngươi muốn chứ.”

      Suốt ngày đánh nhạn, bị nhạn mổ vào mắt...... là tự mình tạo nghiệp chướng mà. Vạn Dực xốc lại tinh thần ngừng cố gắng : “Ta tin tưởng hôm nay Ngọc Lang nguyện ý tới gặp ta, cũng hy vọng rằng nguyện ý cho ta thêm cơ hội. Về phần cầu của Ngọc Lang, kỳ Dực cũng biết”, phải là hai chữ danh phận. đến đây y ngừng lại, xác định ánh mắt Kỳ Kiến Ngọc rốt cuộc dừng lại ở người y khẳng định : “Có thể. Trái tim ta cũng có ngài, đương nhiên là đồng ý .”

      Hai mắt Kỳ Kiến Ngọc thoáng chốc phát sáng lên.

      đợi mở miệng, Vạn Dực tiếp tục : “Tuy nhiên......”

      Được rồi, mọi việc chỉ sợ chữ tuy nhiên này. Kỳ Kiến Ngọc : “Tuy nhiên cái gì? Hay là ngươi còn có nỗi khổ tâm dám sao?”

      Đáp án đúng! Vạn Dực gật đầu,“Dực quả có nỗi khổ tâm. Nhưng chỉ cần cho Dực chút thời gian, nhất định Dực cho ngài công đạo.”

      Kỳ Kiến Ngọc có hứng thú : “Được rồi, như vậy đến tột cùng là nỗi khổ gì mà ngươi thể thổ lộ với bổn vương? Chỉ cần bổn vương nguyện ý, trong thiên hạ còn có chuyện gì mà bổn vương thể giải quyết thay ngươi?”

      Đáy lòng dồn ép đau khổ của Vạn Dực châm chọc: Ôi Tề vương điện hạ của ta ơi, nữ giả nam ngài có thể giải quyết hay hả? Sáng sớm ta còn phải nhờ vả tiểu hoàng đế, cái nhọt này làm sao có thể thẳng thắn mà cho ngài chứ!

      “Dù sao Dực đường đường cũng là nam nhi bảy thước, muốn mọi chuyện đều dựa vào Vương gia.” Vạn Dực : “Việc này dính dáng đến ít bí mật tổ tiên, Dực cũng chỉ có thể mình giải quyết cho tốt. Chỉ cần điện hạ nguyện ý cho ta 3 năm nữa, 3 năm sau, ta phân tán toàn bộ thê thiếp, đem tâm ý đối với điện hạ chiêu cáo thiên hạ

      “...... trêu hoa ghẹo nguyệt nữa?”

      Vạn Dực kiên quyết : “ bao giờ! Từ nay về sau bên người Dực chỉ có duy nhất người là điện hạ thôi.”

      Kỳ Kiến Ngọc có chút thích ứng vì Vạn Dực đột nhiên lại quả quyết kiên trinh như vậy, thận trọng hỏi: “ lừa gạt ta sao?”

      !”

      ?”

      !”

      Kỳ Kiến Ngọc trầm mặc xuống, vẫn có cảm giác chân thực, trải qua thời gian dài gian nan truy đuổi hướng tới bông hoa cao nhất bỗng nhiên có ngày dễ dàng hạ xuống bàn tay của mình, vô cùng vui sướng khỏi có vài phần lo sợ bất an, “Lần này ngươi ...... lừa gạt ?”

      Nhìn thấy Tề vương điện hạ từ trước đến nay ai bì nổi chỉ ở trước mặt y mới lộ ra yếu ớt hòa lẫn hi vọng trong lòng y nhịn được thầm mắng mình vô liêm sỉ.

      “Kiến Ngọc.” Vạn Dực tới trước mặt , hết sức ôn tồn hôn môi cái, còn nghiêm túc nhìn chằm chằm , : “Ta trao trái tim mình cho ngài, nên hoài nghi. Xin cho ta chút thời gian, đợi thời cơ chín muồi, ta chân chính ra đầu đuôi ngọn nguồn cho ngài. giấu diếm nữa, giữ lại nữa.”

      -- bao gồm bí mật lớn nhất về bản thân y/ nàng.

      “Được.” Kỳ Kiến Ngọc chậm rãi : “ tin ngươi thêm lần nữa.”

      Vạn Dực nở nụ cười tươi: “Ngọc Lang.”

      “Ngươi biết ta thể chống cự lại ngươi,” Kỳ Kiến Ngọc tự nhận mình là đồ đầu đất: “Ngươi biết , cho dù tương lai ngươi vẫn ......”

      Vạn Dực dùng môi ngăn chặn những lời này, ở nơi môi cùng môi giao nhau thổ lộ trong mơ hồ: “Đến lượt ta trao trái tim cho ngài.”

      Kỳ Kiến Ngọc buộc chặt thân thể dần dần mềm nhũn phía dưới, hai tai ửng đỏ, nhàng hỏi: “Ta này, ngươi thích ta sao?”

      Trả lời tiếng than . Vạn Dực chạm vào mái tóc bù xù của , thổ lộ: “Thích, rất thích.”

      Điều này rất tốt.

      Đến lượt ta trao trái tim cho ngài, mới có hồi ức đậm sâu.

      Áp suất thấp bao phủ triều đình nhiều ngày rốt cuộc cũng chấm dứt, tuy rằng Tề vương điện hạ và Lễ bộ Thượng thư đại nhân ở trước mặt mọi người vẫn bảo trì thái độ bất hòa như cũ, nhưng mấy người có khứu giác sâu sắc vén tay áo lên bạo dạn tiếp cận hai vị đương để nịnh nọt lấy lòng.

      Nhóm tiến sĩ mới nhậm chức cũng chưa đứng vững triều đình, ỷ vào thân phận quan chủ khảo của khoa thi, Vạn Dực cũng nhân cơ hội này thừa nước đục thả câu nhận mấy người mới hợp ý làm môn sinh.

      Cuộc sống hoà thuận vui vẻ, thỉnh thoảng kiềm chế hối lộ, thỉnh thoảng nịnh bợ thượng quan, thỉnh thoảng đấu trận với quan viên cấp dưới, muốn phóng thích ra bên ngoài, tình cờ còn có thể tụ họp lặng lẽ buộc tội thượng quan ngày thường xem vừa mắt chút. Thời gian triều Đại Chu vừa yên ổn vừa cuộn trào mãnh liệt như vậy là nửa năm, Thủ phụ Thương Lượng cầm đầu phái trung lập đột nhiên khai chiến, đem mục tiêu nhắm thẳng vào con trai của Đại học sĩ Tằng Vinh đứng đầu điện Vũ -- Tằng Uy Võ!

      Nhân sĩ hiểu chuyện lắc lắc quạt lông: Chư vị, các vị nghĩ Thương Lượng rảnh rỗi nhàm chán bất thình lình muốn chém giết lẫn nhau ư? ! Lão là hạng người bề ngoài thơn thớt cười bên trong nham hiểm giết người dao, người mà lão chân chính muốn đấu là Lễ bộ Thượng thư -- Vạn Dực phái Bảo hoàng.

    4. tranlinhe72

      tranlinhe72 Well-Known Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      1,496
      Thông báo nho của bạn editor: Tuần sau mình du lịch rồi nên đăng truyện được các bạn nhé, tuần sau nữa mình về up theo lịch cũ 3 chương/ 1 tuần nha :038:.
      Nha Đam, Lúa Mạch, B.Cat2 others thích bài này.

    5. tranlinhe72

      tranlinhe72 Well-Known Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      1,496
      Chương 16
      Vì sao Thương Lượng xuống tay với con trai của tâm phúc tiền nhiệm – Tằng Vinh, liên lụy đến Vạn Dực?

      Việc này phải đến thân phận Đại sử trong Bảo Nguyên cục của Tằng Uy Võ, người có con mắt tinh đời đều biết Bảo Nguyên cục chính là nơi đúc tiền của triều Đại Chu, tại vị trí này, giống như mỗi ngày đều gối lên Kim Sơn, chỉ có thần tiên Đại La mới thèm ra tay.

      Chức quan này của Tằng Uy Võ là do Vạn Dực lướt qua xét duyệt của Lại bộ rồi trực tiếp cho gã ta trúng tuyển, ngươi gã ta có thể [bánh ít , bánh quy lại] sao?

      [Bánh ít , bánh quy lại] rất nhiều, thuận tiện lấy chút tiền tiêu vặt cũng là phải thôi, mọi người hiểu trong lòng mà , chỉ cần quá phận, cấp thu chút quà tặng cũng vui vẻ mở con mắt nhắm con mắt cho qua.

      Nhưng lần này Thương Lượng đột nhiên lại muốn làm Bao Thanh Thiên, quang minh chính đại nghiêm nghị nể nang mà thẩm tra liêm khiết, nơi đầu tiên khai đao là Bảo Nguyên cục.

      Ngay từ đầu Tằng Vinh thèm để ý, dù sao hàng năm quan giám sát thẩm tra liêm khiết trong Bảo Nguyên cục đều chỉ là làm cho có, mọi người đều biết đây là quy tắc ngầm.

      Ai ngờ lần này Thương Lượng lại ra tay , đợi thẩm tra sổ sách trong Bảo Nguyên cục xong cũng mất ngày, sáng sớm đám quan binh hung thần ác sát gõ cửa từng phủ , cũng chờ Tằng Vinh kịp phản ứng, Bộ đầu trực tiếp lôi người ra ngoài!

      Con trai bảo bối ở ngay dưới mí mắt mình bị kéo , Tằng Vinh thoáng chốc bùng nổ, ngay lập tức sửa sang quan phục chạy về phía Thương phủ!

      “—Ngại quá, đại nhân để tránh hiềm nghi, đợi đến khi vụ án tham ô trong Bảo Nguyên cục kết thúc mới dám gặp khách”, môn khách thân quen Thủ phụ cười như cười truyền đạt lời chính nghĩa của Thương Lượng

      Cái rắm! Tằng Vinh trong lòng thầm hận, lão ta theo Thương Lượng lâu như vậy, thấy lão già kia trong sạch liêm khiết bao giờ đâu, ràng muốn chỉnh chết lão ta mà. đáng kinh tởm lúc trước lão ta vì lão già kia mà ruồng bỏ cũ chủ, đại thần trong triều đều khinh thường lão ta, còn lại vài người bằng hữu qua lại thân thiết nếu ngẫm lại cũng có người nào có thể chìa tay giúp đỡ lão ta được.

      Lòng nóng như lửa đốt đợi đến khi vào triều, Thương Lượng trình lên tấu chương sớm chuẩn bị xong, mặt lưu loát liệt kê các tội trạng, thậm chí còn liên quan đến người Lục bộ, Thương Lượng hơi hơi ngẩng đầu lên liếc liếc mắt về Vạn Dực ở phía sau, cất giọng : “Bệ hạ, án này liên lụy cực lớn, chỉ có Đại sử Bảo Nguyên – Tằng Uy Võ tham ô nhận hối lộ, tính cả Lễ bộ Thượng thư và mấy vị tam công cửu khanh bên trong phủ cũng có tài sản ràng, hơn nữa Lễ bộ Thượng thư Vạn Dực từng đề cử Tằng Uy Võ gia nhập Bảo Nguyên cục, thỉnh bệ hạ minh xét.”

      Xong rồi xong rồi...... Tằng Vinh nghe được bèn rịn đầy mồ hôi lạnh, trong lòng càng thêm oán hận Thương Lượng.

      Duệ đế nghe xong, trươc tiên dùng ánh mắt dấu vết nhìn lên người Vạn Dực rồi chuyển : Lại gây rắc rối cho trẫm!

      Vạn Dực bình thản ung dung đón nhận ánh mắt dò xét của Duệ đế, cười vô sỉ lộ ra tám cái răng: Ái chà chà, tha thứ cho thần nhá.

      Thương Lượng ở bên giương mắt nhìm chăm chú vào Duệ đế, chỉ chờ ta mở miệng phán quyết.

      ngờ Duệ đế nhìn ánh mắt mong chờ của lão, chỉ câu “Việc này tình cò chút trọng đại, trẫm nghiêm túc điều tra thêm”, liền đè xuống nhắc tới. Thương thủ phụ gấp đến nỗi đau tim đau phổi, phấn mặt rơi rụng hơn nửa.

      “Thủ phụ đại nhân, nghe Hoàng thượng cũng gia nhập vào cảnh trướng của Vạn Dực, nếu chỉ đề cập việc tham ô, chỉ sợ đủ để vặn ngã y.”

      Đèn đuốc trong thư phòng của Thương phủ sáng trưng, hôm nay Duệ đế đè xuống tấu chương buộc tội Bảo Nguyên cục, phụ tá ngồi ngồi ở phía dưới Thương Lượng góp lời.

      Thương Lượng trầm ngâm chút: “Là lão phu nóng vội”.

      “Nếu đạn cũng bắn ra rồi, lúc này mà từ bỏ chẳng khác gì rút dây động rừng, Vạn Dực có phòng bị, ngày sau hạ bệ y chỉ sợ khó khăn.”

      Thương Lượng vuốt râu,“Chi bằng dứt khoát tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, con đường tham ô này được, chúng ta đổi hướng khác, lúc đó tất nhiên bắt được y.”

      Đổi lại hướng khác để bắt được y sao?

      Bên trong thư phòng mọi người nhíu mày suy tư lát, phụ tá lại góp lời: “Kỳ , bước này của đại nhân chưa hẳn nhầm.”

      “Hả? Nhanh nhanh xem.”

      “Đại nhân nghĩ Tằng Uy Võ...... là nhân tài có thể thi đỗ sao?”

      Thương Lượng cười ha ha,“Những người khác lão phu chưa dám , nhưng Tằng Uy Võ bị Tằng Vinh cưng chiều biết nam bắc, là túi da đựng cỏ quần là áo lượt trăm phần trăm.”

      Chỉ tiếc việc này Vạn Dực làm cẩn thận, tuy rằng mọi người đều biết Tằng Uy Võ có thể trúng cử là nhờ Vạn Dực mở cửa sau cho ta, nhưng khổ nỗi bắt được điểm yếu của y, bởi vậy chỉ có thể thầm bóp cổ tay.

      Phụ tá toan tính : “Thuộc hạ nghe Tằng Vinh thương con như mạng......”

      “Đúng!” Thương Lượng trước mắt sáng tỏ thông suốt, “Lão phu viết phong thư, chỉ cần Tằng Vinh khai ra bằng chứng chính xác lúc trước Vạn Dực thu nhận hối lộ, lão phu bỏ qua chuyện cũ, tha cho con trai lão ta mạng!”

      “Đại nhân minh, đại nhân minh!”

      Thương Lượng vỗ tay cười to,“Ha ha ha ha, Vạn Dực vừa nhậm chức Lễ bộ Thượng thư, lần đầu làm quan chủ khảo lại vì tình riêng mà làm việc trái quy định! Dù kim thượng có mù quáng tin y cũng hết cách trốn chạy miệng lưỡi của nhiều người.”

      “Vạn đại nhân, việc này nên làm thế nào cho phải?”

      Phía bên này, sau khi tan triều Tằng Vinh trực tiếp tìm tới Vạn phủ xin giúp đỡ, hy vọng xem mọi người như châu chấu cùng sợi dây, tạm thời hợp lại nhóm cùng nhau giải quyết khó khăn.

      “Việc này...... dễ làm a.” Vạn Dực như vậy nhưng biếu tình mặt cũng quá trầm trọng.

      Tằng Vinh hiểu ý : “Đại nhân, sau khi xong chuyện, ta thu xếp số tiền lớn tạ ơn.”

      “Ôi chao, đến tiền là dung tục lắm.”

      “Ặc...... Gần đây lão phu tìm được hộp trân châu đen Nam Hải, tổng cộng 108 viên, viên nào viên nấy cỡ bằng nắm tay trẻ em, mong đại nhân vui lòng nhận lấy.”

      Vạn Dực híp mắt, thổi thổi móng tay,“Nắm tay trẻ em, có lớn quá hay nhỉ? Như vậy tại hạ mang ra khỏi cửa được a.”

      “Ặc, có thể đem trân châu đen mài thành phấn, dùng để uống thuốc, nếu có thêm cỏ linh chi phụ trợ càng tốt, à đúng rồi, trong khố phòng của lão phu còn có nhánh cỏ linh chi năm trăm năm, đến lúc đó cùng nhau dâng lên.” Tằng Vinh phun máu, người này là quỷ hút máu a quỷ hút máu!

      Vạn Dực lúc này mới nhìn thẳng vào lão ta: “Nếu đại nhân có thành ý như vậy Vạn Dực cũng phụ nỗi khổ tâm của đại nhân.”

      Tằng Vinh tràn ngập hy vọng ngẩng đầu,“Tiểu khuyển kia......”

      Vạn Dực trong lòng có dự định gật đầu: “Chờ tin tức tốt của ta.”

      Tằng Vinh nghe xong vui mừng quá đỗi, muốn cúi người bái lạy --

      “Chờ chút,” Vạn Dực giơ cánh tay cản lại,“Việc này chúng ta còn cần bàn bạc kỹ hơn, ra tại hạ cũng cần đại nhân giúp.”

      Tằng Vinh lập tức vỗ ngực bốp bốp vang dội, “Có chuyện gì mời , lão phu nguyện ý làm khuyển mã* ngại vất vả.”

      *Cách kẻ dưới xưng hô với bề

      “Việc này liên quan đến Thương thủ phụ,” Vạn Dực : “Trước mắt chúng ta đứng ở cục diện bị động, kế sách giờ, đó là chủ động xuất kích, kiện ngã Thương Lượng.”

      “Ta hiểu được ý của đại nhân ,” Tằng Vinh , “Lão phu theo thủ phụ nhiều năm, mặc dù có công lao, nhưng mà có khổ lao. Nên thấy hay nên thấy cũng nhìn ít, mà nay lão bất nhân trước, đừng trách ta bất nghĩa !”

      Vạn Dực nhìn vẻ mặt thù hận của Tằng Vinh, trong lòng lạnh lẽo.

      Sau khi tiễn Tằng Vinh, tay Vạn Dực thả lỏng phía sau thong thả mấy bước bên trong phòng, Thương Lượng kia cũng phải ngồi , Tằng Vinh cũng phải là thứ tốt đẹp gì, trong giờ phút quan trọng này y tuyệt đối thể mắc sai lầm.

      Mi tâm bất giác càng nhíu càng chặt, Vạn Dực chợt ngoắc tay gọi Ảnh Nhất, “Ngươi nhanh chóng mang vài ảnh vệ đến Tằng phủ, cùng mấy người do thám nắm tình hình trà trộn vào Tằng phủ tháng trước, mấy ngày này cầu kín đáo theo dõi tất cả các môn khách đến thăm Tằng phủ, đặc biệt là đến Thủ phụ!”

      “Dạ!”

      Hai canh giờ sau

      Ảnh Tam Lang, Ảnh Ngũ Lang theo sát phía sau Ảnh Nhất, hai tay Ảnh Nhất hé mở bức thư tay có con dấu riêng của Thương Lượng rồi giơ cao lên đầu,“Quả nhiên ngoài dự đoán của công tử, thuộc hạ may mắn làm nhục sứ mệnh.”

      Vạn Dực tiếp nhận bức thư tay vội vàng đảo qua lần, trong lòng quyết định,“Quả là trời cũng giúp ta.”

      Miệng nở nụ cười nhàn nhạt, hai ngón tay y ngả ngớn mang theo bức thư tay chứa lời khẩn thết cầu hòa của Thương Lượng đem đốt cây nến......

      “Công tử.”

      Vạn Dực quay đầu cười quỷ quái: “Chuyện gì.”

      Ngôn Trọng tròn mắt:...... Ngài tấn công hay quá.

      Giờ phút này Thương Lượng hồn nhiên biết thư tay của lão ta bị Vạn Dực phái người chặn lại, còn đắc chí vừa lòng chờ sáng sớm ngày mai Tằng Vinh hồi , ai ngờ Tằng Vinh chưa nhận được thư sớm nhận định Thương Lượng lần này là muốn mượn cối giết lừa, trong lòng quyết định muốn liên hợp với Vạn Dực đưa lão vào chỗ chết!

      Lời lảm nhảm của bạn editor: Sau tuần ăn chơi quên hết đời mình cũng trở lại rồi đây :cute:. Cả hè chưa được đâu may có chuyến du lịch này gỡ gạc lại chứ từ giờ đến cuối năm mình bận tối mắt tối mũi luôn ý :031:. Công việc bù đầu bù cổ khổ thân tôi quá :017::runintears:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :