1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ô Hô! Gian Thần Lộng Quyền - Cá Thích Leo Cây

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. dehanmingukmanse

      dehanmingukmanse Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      129
      Hay cho câu " thê thiếp ràng ", Liên Ngã rất được, chỉ câu khiến Tề Vương điện hạ như kiếm xuyên tim, vợ chồng người ta ân ái, tiểu tam ở đâu nhảy vào đánh ghen chứ.
      Yến.Yến thích bài này.

    2. tranlinhe72

      tranlinhe72 Well-Known Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      1,496
      Chương 12
      Thấy Kỳ Kiến Ngọc trốn tránh đề tài này, Vạn Dực cười sảng khoái tiếng, cũng truy hỏi nữa, cùng trước sau về phía đường hầm trong Tự Tu đường.

      Kỳ Kiến Ngọc vừa , thỉnh thoảng lại cúi đầu nghiêng người né tránh đỉnh chóp lồi lõm trong đường hầm, còn chưa được hai bước, chợt nghe thấy tiếng cười của Vạn Dực, nghi hoặc hỏi: “Làm sao vậy?”

      “Đột nhiên nhớ tới năm đó lúc chúng ta lần đầu tiên vào đường hầm này, Điện hạ vì phải gìn giữ tác phong lễ nghi Hoàng thất, từ đầu đến cuối cứ ngẩng đầu mà bước, bị va sưng khắp đầu!” Phong thái vương tôn quý tộc kia bị tàn phá thất điên bát đảo, nhưng tiểu vương gia vẫn kiên cường như cũ, ngang bướng dù chết cũng chịu mở miệng hô đau, đường ‘bộp, bộp, bộp’ đến cuối cùng.

      Kỳ Kiến Ngọc nghe vậy quýnh lên: “Còn nhớ chuyện này để làm gì.” Ba chân bốn cẳng lấy tốc nhanh nhất mà ra.

      Vạn Dực tiếng động nhếch miệng, sau khi ra khỏi đường hầm mạnh mẽ dùng sức cái, đem Tề vương điện hạ hề phòng bị bổ nhào tường hoa đỏ phía sau. --

      Dây thường xuân xanh biếc bấu víu bao phủ nửa bề mặt bức tường, biết là ai hô hấp rối loạn......

      Cùng với hai khuôn mặt dần dần gần kề, hơi thở dồn dập quấy nhiễu Tự Tu đường yên tĩnh.

      “Chờ chút.”

      Trong thời khắc mấu chốt, Vạn Dực đột nhiên hô ngừng, đầu hơi hơi lui về phía sau.

      Kỳ Kiến Ngọc tự chủ được theo y lui về phía sau môi bắt kịp về phía trước, đầu ngón tay khẽ đặt môi Kỳ Kiến Ngọc, Vạn Dực , nhưng lại nghiêng mặt, răng nanh nhàng cắn hầu kết của .

      Xúc cảm ướt át lại hơi hơi cứng rắn làm nhịn được nuốt nước bọt, hầu kết cao thấp giật giật, lập tức bị hàm răng chơi đùa ngậm cắn, đầu lưỡi hồng nhạt cẩn thận liếm lên --

      Giống như điện giật vậy, toàn thân Kỳ Kiến Ngọc tự chủ được chấn động, trống rỗng mềm nhũn bị đặt ở bức tường hoa đỏ, hung hăng ôm chặt người phía trước.

      Hầu kết chính là nơi mẫn cảm của Tề vương điện hạ, lần trước khi phát tiểu Vương gia đối với hầu kết có phản ứng rất lớn, Vạn Dực liền cố tình xuống tay với .

      Tốt...... thoải mái.

      “Ừm......”

      Kỳ Kiến Ngọc bị khơi mào ngọn lửa, bất mãn muốn tìm cách đảo khách thành chủ --

      Vạn Dực lại lui về phía sau, sợ quá mức nhiệt tình, đến lúc đó chính mình tự chuốc lấy tai họa, chặn lại: “Điện hạ, ngày đó phải ngài là ‘Dục vọng thân thể khi làm sao có thể lâu dài’, hứa với nhau chung tình là tốt rồi.”

      Tể vương điện hạ thoáng chốc quắt queo.

      Vì tìm sách lược vẹn toàn, Vạn Dực sớm có tính toán, thừa dịp lúc tình cảm nồng đậm, tay nàng cầm lấy cổ tay của Kỳ Kiến Ngọc phía sau nhấn cái, giảo hoạt nháy mắt mấy cái, : “Nếu chỉ là thân mật cũng phải là được, nhưng Dực nhi nhất định...... là người chủ đạo.”

      Kỳ Kiến Ngọc: “......”

      Phía dưới vầng trăng tròn mập mạp, gió đêm thổi qua dây thường xuân dày đặc, đúng lúc này bóng lá cây lay động, chiếu ra người cúi đầu xuống sâu, bóng dáng cao lớn, hai tay chắp sau lưng.

      Tiếng hôn môi chiêm chiếp xen lẫn tiếng thở dốc càng ngày càng nặng......

      cảm thấy ngọn lửa tình cảm nóng bỏng gần như muốn thoát ly khống chế, hai tay lại cố gắng vẫn duy trì chắp sau lưng, nhẫn nại chủ động đụng chạm vào đối phương.

      Vạn Dực mút lưỡi , để rời . Suy nghĩ phiêu lãng đúng lúc này lại nhanh chóng xẹt qua nụ hôn mềm mại với Liên Ngã --

      A, ta là cầm thú!

      Vạn Dực rủa thầm tiếng, mở miệng buông lưỡi ra, nhiệt độ mặt Kỳ Kiến Ngọc rất cao, mi mắt của rũ xuống thấp, môi bị hôn đỏ tươi ướt át, giống như cái đầu chó đầy lông khổng lồ hoàn toàn thuận theo. Dường như bất luận vào lúc này y đưa ra cầu gì, đều đáp ứng.

      Vạn Dực bị mê hoặc bình thường, tay phải ái muội trượt xuống bụng dưới rắn chắc của , khẽ hỏi: “Nếu tại ta cương quyết cầu điện hạ...... Điện hạ đồng ý với ta sao?”

      Tể vương điện hạ trầm mặc hồi lâu, mặt lúc đỏ lúc trắng, cuối cùng giống như hạ quyết tâm, thể nhận ra khẽ gật đầu cái, nhanh chóng quay đầu nhìn dây thường xuân bên cạnh cách đó xa.

      Vạn Dực bất ngờ, nhịn được phun ra ngoài, ta, ta bằng cầm thú a!

      Phía bên này Tề vương điện hạ vất vả lắm mới ra quyết định giống như tráng sĩ cắt đứt cổ tay, những uổng công nhắm mắt chờ đợi các thứ, lâu sau, nghi hoặc quay sang nhìn về phía Vạn Dực chỉ thấy khóe miệng Vạn Dực co quắp, gắng sức dấu vết thu hồi móng vuốt ở bụng dưới của .

      “Làm sao vậy?” Kỳ Kiến Ngọc nghi ngờ hỏi.

      Vạn Dực lắc đầu cảm thấy đây là sai lầm nghiêm trọng, vòng qua muốn ra ngoài.

      Kỳ Kiến Ngọc nóng nảy, xoay bả vai của Vạn Dực lại, làm cho y đối diện với chính mình, nhịn được giương cao giọng : “Ngươi có ý gì?”

      Vạn Dực im lặng, rối rắm nhìn vị Vương gia trẻ tuổi này.

      “Ngươi phải vẫn luôn luôn mong muốn ư, vất vả mới...... Bây giờ ngươi đến tột cùng là muốn gì!” Uổng phí tâm lý Tề vương điện hạ xây dựng lâu như vậy, nhịn xuống cảm giác hổ thẹn đau đớn hạ quyết tâm, đợi đén khi chân bước vào cửa đối phương lại cho ra loại phản ứng này?

      Đây phải là ý định đùa giỡn người nha!

      Kỳ Kiến Ngọc đe dọa nhìn Vạn Dực, thần sắc tức giận, bàn tay to nắm ở vai y nhưng có dùng sức , chỉ xuống cầm lấy tay y, nhìn chằm chằm như hổ rình mồi cần lời giải thích!

      Vạn Dực tiến thoái lưỡng nan, quanh co: “Nếu, nếu điện hạ cho Dực nhi thêm 3 năm để lưu giữ con cháu, vậy ...... Đến lúc đó lại tiếp tục?”

      Kỳ Kiến Ngọc lẳng lặng nhìn y lát, đột nhiên buông tay ra : “ hiểu rồi .”

      “A?” hiểu được cái gì ? Tại sao y lại .

      Kỳ Kiến Ngọc nhìn chỗ khác, che giấu tia bi thương cùng nổi giận, tiếp tục : “Kỳ ngươi vẫn chưa nghĩ tới lại càng muốn, phải ? Ngươi chưa bao giờ nghĩ tới, muốn cùng ta...... Ngươi chỉ là trêu chọc , cho đến cùng chỉ có ta là phía tình nguyện!”

      “Ta......” Vạn Dực hé mở môi, theo bản năng muốn cái gì đó, lại tìm được câu chữ thích hợp để giải thích.

      Y thể giải thích, bởi vì y quả như thế.

      Vạn Dực chưa bao giờ dự đoán được, theo y mà , đây chẳng qua là câu đùa, y chỉ là thích trêu đùa , giống như thích khi dễ người thiếu niên ngưỡng mộ trong lòng, thích nhìn bộ dạng khốn quẫn, nhìn bộ dạng thẹn thùng khó xử, nhìn bộ dạng giãy giụa vì mê muội mình lại muốn ngừng mà được......

      Y ngờ, từ trước đến nay Tề vương điện hạ kiêu ngạo được làm được, thậm chí nguyện ý khom lưng, vì y mà thỏa hiệp!

      “Ngươi còn có gì muốn .” Kỳ Kiến Ngọc thấy Vạn Dực nghẹn lời, lại nhìn mặt y lên chút xấu hổ, cảm thấy càng lúc càng bị đè nén, phất tay áo muốn .

      Vạn Dực đành phải dùng lại chiêu cũ, làm hòa từ phía sau ôm lấy thắt lưng Kỳ Kiến Ngọc, thanh yếu đuối liên tục gọi: “Ngọc Lang”.

      Nhưng lần này tự tôn bị tổn thương nghiêm trọng Tề vướng điện hạ cũng thèm quay đầu lại, thân hình dừng lại chút, đẩy cánh tay Vạn Dực ra lập tức bước nhanh rời .

      “Ngọc Lang! Ngọc Lang! Kỳ Kiến Ngọc!” Vạn Dực đuổi theo vài bước, thấy bước chân cực nhanh, đảo mắt thầm nghĩ, lại nhìn thấy bóng người, đành phải thầm bóp cổ tay, sau khi quay về nên dỗ như thế nào.

      Phía bên này, bước chân Kỳ Kiến Ngọc càng chạy càng nhanh, càng chạy càng nhanh......

      Hay giỡn, lần này tuyệt đối thể lại dễ dàng thỏa hiệp, nếu lần sau bị con hồ ly kia hoàn toàn cưỡi lên đầu lên cổ, trở mình được đâu!
      Parvarty, Đỗ Thúy Loan, Anhdva17 others thích bài này.

    3. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Ko biết tề dỗi dc bao nhiêu ngày đây

    4. tranlinhe72

      tranlinhe72 Well-Known Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      1,496
      Chương 13

      Gần đây hai thế lực lớn trong triều rất vui, hậu quả hết sức nghiêm trọng.

      bên là Vương đảng danh tiếng chiếm giữ nhiều năm, bên là cơn lốc mới dựng lên tân Bảo hoàng, theo lý thuyết Lễ bộ Thượng thư cũng đủ để khơi ra trận chiến bao phủ triều đình áp suất cực thấp đến hơn nửa tháng này, nhưng người khiến y chịu nổi là Tề vương, ngoại trừ đương kim bệ hạ, ai dám ở trước mặt Tề vương mù quáng lắc lư? Chỉ sợ tên cũng ánh mắt bão tố ấy quét sạch!

      Mà thiếu vẻ mặt tươi vui thanh nhã của Lễ bộ Thượng thư cũng làm cho tâm can người ta bất giác run rẩy, Thượng thư đại nhân, ngài lúc trước làm người ta tươi cười như gió xuân khi nào biến thành như gió lạnh vi vu vậy?

      ra lời đồn sai, vị này Thượng thư đại nhân xinh đẹp thu thập về phía mình trừ bỏ bệ hạ, còn có Tề vương! Huynh đệ hai người tranh giành – thế này còn cho nữ tử đường sống hay ?

      Mà khoa thi 3 năm lần bắt đầu ngay tại trong trận chiến áp suất cực thấp này.

      Khoa thi của triều Đại Chu có ba đợt, mỗi đợt ba ngày.

      Vị quan mới nhậm chức cầm ba cây đuốc, lần đầu tiên Lễ bộ Thượng thư chủ trì khoa thi ở đợt đầu tiên tự mình ra trận giám sát, với nhiều quan khảo thí cùng nhau ở bên trong trường thi đóng cửa ba ngày, làm tấm gương tốt.

      Trường thi thiết lập có dán tên cùng sao chép phỏng theo, che lấp hết tên thí sinh, lại do chuyên gia trích dẫn bài thi của thí sinh đưa bình xét cấp bậc, như vậy khiến cho người chấm thi thể phân biệt chữ viết của thí sinh với đối phương mua bán quan chức, ngăn chặn làm rối kỉ cương.

      Sau khi kết thức đợt thi đầu tiên, Vạn Dực quay về phủ sửa sang.

      “Công tử!” Ngôn Trọng nhận được tin tức sáng sớm liền chờ ở trước cửa, quan kiệu của Vạn Dực vừa đến, ta liền dẫn đám vú già tiến lên rồi hô to: “Công tử cực khổ rồi .”

      Vạn Dực làm hình dáng chính nghĩa hào hùng, : “Vì dân chúng mà thôi, chỉ là việc , chi là cực khổ?” Lập tức đè thấp thanh : “ nhiều ngày trong phủ có thể thu bái thiếp được rồi!”

      Ngôn Trọng dùng sức gật đầu, tư thế khoa tay múa chân -- công tử, ước chừng chỉ có mình công tử nhà ta là giỏi nhất!

      Tốt lắm.

      Vạn Dực mím môi cái, hỏi: “Có của lão ta ?” Trước mắt y muốn nhận được bái thiếp đó nhất.

      Ngôn Trọng lại gật đầu,“Đương nhiên là có.”

      Dứt lời, đợi sau khi vào nhà theo trong tay áo lấy ra tờ danh thiếp mạ vàng, cung kính : “Tấm danh thiếp này là ta đặc biệt lựa ra ạ, quan trọng nhất là trình cho công tử !”

      Vạn Dực tán dương vỗ vỗ vai ta, tiếp nhận danh thiếp vừa thấy -- mặt có phong hào của Tề vương to thiếu chút nữa làm mù lòa mắt người khác!

      “Ai bảo ngươi đưa ta cái danh thiếp này!”

      “A?” Ngôn Trọng hoang mang : “Chẳng lẽ danh thiếp mà công tử muốn xem nhất phải của Tề vương điện hạ sao?”

      Trả lời ta là cái nện vào đầu thẹn quá hóa giận của Vạn Dực!

      Ảnh Nhất nóc nhà: Ngôn Trọng...... Bộ mặt của ngươi…...

      “Cái ta muốn là: danh thiếp của Đại học sĩ đứng đầu điện Vũ – Tằng Vinh.” Vạn Dực ho tiếng, đem danh thiếp của Tề vương dấu vết thu vào trong tay áo, nghiêm mặt .

      “À, à, có, ở trong này.” Ngôn Trọng gãi đầu dám nhiều nữa.

      Vạn Dực tiếp nhận tấm danh thiếp màu đỏ, tinh tế xem lần, nhìn Ngôn Trọng bên người sững sờ, cười : “Còn mau chuẩn bị bút mực.”

      “Công tử muốn viết danh thiếp đáp lễ?”

      “Đương nhiên.”

      Ngôn Trọng lắp bắp : “ ở bên trong khoa thi, lén cùng người truyền tin......” Công tử người phải còn muốn tự đóng cửa trường thi ba ngày, làm tấm gương tốt liêm khiết hay sao hả?

      “Đứa ngốc, làm người cần phải hiểu được biến báo thôi.”

      Ngôn Trọng: “......”

      “Tờ danh thiếp đáp lễ này do ngươi viết thay”, Vạn Dực trầm ngâm: “Cứ viết là Tằng đại nhân nhờ vả việc đó, sao Dực dám làm? Địa điểm đàm luận hẹn ở Túy Nguyệt lâu .”

      “Túy Nguyệt lâu?” Ngôn Trọng cả kinh : “Nơi đó vàng thau lẫn lộn, dám đảm bảo bị người khác gặp được.”

      “Cái ta muốn chính là bị người khác gặp được!” Vạn Dực chỉ tiếc rèn sắt thành thép liếc ta cái.

      “Nhưng như vậy, Tằng đại nhân có thể tránh nghi ngờ đến hay ?”

      như vậy làm sao có thể biểu ra thành ý của lão ta, dù sao cũng là chuyện liên quan đến con đường làm quan của con trai lão ta, dù có là núi đao biển lửa, người con như mạng như lão ta cũng tới!”

      Ngôn Trọng yên lặng cúi đầu: Ta khờ...... .

      Vạn Dực lắc lắc đầu, vẫy tay bảo mọi người lui ra, đợi sau khi bốn bề vắng lặng, y vội vàng lấy ra tấm danh thiếp của Tề vương điện hạ trong tay áo, chậc chậc, y biết Tề vương điện hạ chống đỡ được bao lâu chủ động làm hòa mà......

      Nhưng này thứ người làm gì ở đâu cũng thuận lợi như Vạn Lang quả là đá cửa sắt rồi.

      Vạn Dực nhìn từ đầu tới cuối, đến tận mặt sau cửa tờ danh thiếp cũng lật mấy lần, trước sau đều thấy đôi câu vài lời làm hòa của tiểu vương gia. Y cắn răng tức giận đem danh thiếp vò thành cục ném xuống dưới đất, được rồi...... tình lần này lớn, Tề vương điện hạ tuyên thệ chiến tranh lạnh đòi danh phận.

      Vạn Dực nhức đầu xoa mũi, bước phải , nhưng đợi y đến trước cửa rốt cuộc vẫn phải xoay người quay về, nhặt tờ danh thiếp bị vo nhăn nhúm kia lên, cẩn thận vuốt lại rồi nhàng thu hồi vào trong tay áo.

      phải do y phủ nhận, lần này y đối với Kỳ Kiến Ngọc dĩ nhiên là động chân tình. Trái tim của Tề vương điện hạ nóng bỏng, dù có là tảng đá, cũng có thể ủ nóng, dạy y biết thể , cũng thể tính toán loại bỏ.

      Đợt thi đầu tiên kết thúc trong đêm đó, có người hình như thấy hậu viện của Vạn phủ có cái kiệu màu xanh được khiêm tốn nâng ra, về sau còn có người biết chuyện trông thấy vị Lễ bộ Thượng thư mới nhậm chức và Đại học sĩ đứng đầu điện Vũ – Tằng Vinh bí mật gặp gỡ ở Túy Nguyệt lâu.

      Hai canh giờ sau Thượng thư đại nhân cùng Đại học sĩ đứng đầu điện Vũ đứng song vai mà ra, đều cười ngã ngửa, mỗi người lên kiệu về phủ.

      “Tằng Vinh ngươi được lắm!”

      Đêm khuya, trong thư phòng của Thủ phụ đương triều đèn đuốc vẫn sáng choang, Thương Lượng tức giận bừng bừng ở trước bàn quay nhanh vòng, oán hận vỗ bàn cái.

      dãy phụ tá mật thám quỳ gối trước án nín thở ngưng thần, trong lòng thầm than: Lại thằng xui xẻo muốn tung hoành ngang dọc đây.

      “Tin tức truyền tới tai của Thủ phụ chưa?”

      Ảnh Nhất : “Thiên chân vạn xác, Ảnh Thập Nhất tận mắt trông thấy các mật thám từ cửa sau vào phủ lão.”

      “Tốt lắm.” Vạn Dực vừa lòng gật đầu.

      Ngôn Trọng : “Công tử lần này quyết định mở cho con trai Tằng Vinh cánh cửa?”

      “Chính xác,” Vạn Dực oai phong lẫm liệt : “Nếu Tằng đại nhân bằng lòng hy sinh như vậy, ta đương nhiên cũng phải báo đáp thành ý chứ.”

      Đúng vậy, mặc dù có dán tên cùng sao chép phỏng theo, nhưng nhìn thấy tên thí sinh và chữ viết có nghĩa là làm rối kỉ cương được, nếu trong nhà có thế lực lớn hoặc thí sinh có nhiều tiền nhưng trực tiếp thông qua ước định với quan chấm thi, dùng câu từ đặc biệt hoặc viết ra ám hiệu, cái đấy cũng gọi là ‘Đút lót qua các đốt ngón tay’.

      Ngôn Trọng vừa suy nghĩ lại : “Công tử...... Chẳng lẽ người muốn cùng hợp tác với Tằng Vinh?”

      Năm đó Tằng Vinh vốn chỉ là quan hàng cửu phẩm phụ thuộc vào Quân gia, sau lại phản bội Quân gia tìm nơi nương tựa trong lòng của Thương Lượng, mới đổi lấy địa vị Đại học sĩ như ngày hôm nay, chỉ có thể thương xót cho Quân gia cả nhà trong sạch, giờ đây chỉ còn lại đứa con Quân Liên Ngã, tạm thời trốn ở Vạn gia mới có thể thoát thân.

      Ảnh Nhất : “Nếu năm đó Tằng Vinh có thể phản bội cũ chủ, mức uy tín của có thể nguy hiểm.”

      Vạn Dực nhanh chậm : “Tằng Vinh có thể phản bội chủ nhân lần, có lần thứ hai!”

      Tằng Vinh và Thương Lượng kỳ vốn là đồng hương, chẳng qua ai vì chủ nấy, sau này Thương Lượng lên vào lầu các, đến lúc đứng đầu trợ giúp, nhìn bề ngoài giống như đối với Tằng Vinh vinh sủng tin tưởng có thừa, nhiều lần tiến cử cất nhắc, đem Tằng Vinh từ chức danh lịch tiểu quan cửu phẩm nâng lên chức Đại học sĩ đứng đầu Vũ ngày hôm nay.

      Trong trường hợp đó hai người phải là hòa thuận như mới nhìn qua, sau khi Thương Lượng xử lý Quân gia tuy rằng tâm tình rất tốt, nhưng vẫn liên tục nhìn vào khúc mắc nịnh hót của Tằng Vinh, thế nên có cảm giác chán ghét.

      người phản bội lại chủ cũ, ai biết có thể phản bội lần thứ hai hay ? Phải biết năm đó Quân gia cũng đối xử với lão ta tệ, cũng có hơn mười năm tình nghĩa, nhưng lão ta lại có thể phản bội liền phản bội, tuy là vì mình, nhưng khỏi khiến người ta run rẩy. Cũng chính bởi vì tín nhiệm, cho nên mấy năm nay Thương Lượng vừa đánh vừa kéo đối với lão ta.

      Biết Tằng Vinh khao khát vào lầu các lâu, Thương Lượng nhất định chặn ngang cây, nhiều lần ngăn trở. Biết Tằng Vinh thương con trai, đối với đứa con duy nhất này cưng chiều quần là áo lượt như trân bảo, chỉ cần lời hứa của Thủ phụ cho con lão ta vị trí tốt là khó, nhưng vài lần bái phỏng muốn nhờ, Thương Lượng lại luôn cố ý giả ngu, ra sức khước từ.

      Phải biết Tằng Vinh cả đời này nặng nhất hai thứ, là quan, hai là con.

      Nhưng đối với hai thứ này, Thương Lượng đều đạp mạnh vào tử huyệt của lão ta, mặt Tằng Vinh vẫn hoà thuận như cũ nhưng nội tâm sớm nghiến răng nghiến lợi, khúc mắc mọc tràn lan.

      Vạn Dực thở dài, còn có chuyện gì so với việc thầm bố trí châm ngòi ly gián càng có thêm cảm giác thành tựu đây?

      Thương Lượng, ngươi tạm thời ngồi cho tốt cái vị trí thủ phụ đấy nhé, cuộc sống này...... Cũng quá dài đâu.
      Last edited: 22/8/17

    5. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Con đường đòi danh phận ko biết đến khi nào đây

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :