1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ô Hô! Gian Thần Lộng Quyền - Cá Thích Leo Cây

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tranlinhe72

      tranlinhe72 Well-Known Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      1,496
      Chương 8

      Nỗi khổ ngày xưa khỏi kể ra; Sớm nay thỏa chí nức lòng ta

      Gió xuân thả sức cho phi ngưạ; Ngày trọn Trường An xem hết hoa*.

      (*Trích trong bài Đăng khoa hậu – Mạnh Giao)

      Làm vị Lễ bộ Thượng thư tài hoa, Vạn Dực vừa mới nhậm chức tân khoa liền gặp phải khoa thi 3 năm lần, thử thách hề .

      Dù sao thí sinh trong đó, người giàu sang, thân thích, quan hệ bám váy với quan lại trong triều ít; người bần hàn, trong đó có bộ phận trước đó bị ánh mắt sắc bén của đại thần mời chào nhìn trúng. Mặc dù y cũng hy vọng có thể ở nơi này phê bình vì đế quốc tâm huyết khai quật mấy người nhưng hạt giống tốt có khả năng trọng dụng nhỉ......

      Bởi vậy khoa thi 3 năm lần này, cũng là cuộc đấu mới tranh giành quyền lực khắp nơi, đảm nhiệm người chủ trì của cuộc tàn sát đẫm máu này, Vạn Dực có thể nào thận trọng hả? Đúng dịp y năm nay hai mươi, ở trước lễ đội mũ mười này, trong tộc chọn ngày tốt, chuẩn bị bốn phía lo liệu lễ trưởng thành của y, năm đó tiểu chủ nhân bỏ qua lễ cập kê, trở thành tâm bệnh của các trưởng bối, bởi vậy lễ đội mũ lần này bọn họ liền dốc hết sức mình.

      Thế nhưng kết quả chọn lựa cho thấy mười ngày sau cũng phải là ngày tốt, vì thế đành phải coi bói lần nữa chọn lựa ngày tốt trong tuần tới.

      Bản thân Vạn Dực đối với lễ đội mũ cũng quá chờ mong, sao cũng được, chờ đợi hơn mười ngày sau, rốt cuộc xác định năm ngày sau đó là ngày tốt. Thầy tế ngày kia còn muốn bói lại lần nữa, lựa chọn khách mời chủ trì lễ đội mũ, cũng tuyển chọn vị “Tán quan” trợ giúp nghi thức của lễ đội mũ.

      Dù sao cũng đứng hàng lục bộ, thân phận Vạn Dực lại khác lúc trước,trong triều văn võ bá quan cửu phẩm đều nhận được thiệp mời. Vạn Dực ở trước lễ đội mũ ngày liền xin nghỉ, hồi phủ xúc tiến thủ tục lễ nghi.

      Kỳ Kiến Ngọc ở trong phủ của mình suy nghĩ trái phải, khi làm lễ đội mũ xong chứng tỏ Vạn Dực trưởng thành, sau khi trưởng thành...... Nên lập gia đình, đến lúc đó cưới chính thất để quản lý nhà cửa......

      Nghĩ vậy, trong lòng càng phiền muộn, lưu loát xoay người, lập tức về phía Vạn phủ.

      Phía bên này, Vạn Dực đối diện với ngày nghỉ cuối cùng xác định lần công việc lễ đội mũ vào ngày mai. Bây giờ Vạn gia cả nhà chỉ còn lại mình y, bởi vậy các bước trong đại bộ phận của lễ trưởng thành cần phải sửa chữa lần nữa.

      Đối với thói quen đêm của Tề vương, y đành phải mở cửa, cho vào.

      “Tề vương có gì chuyện quan trọng hả?”

      Kỳ Kiến Ngọc rầu rĩ uốn nắn : “Lén gọi ta Ngọc Lang là tốt rồi.”

      Vạn Dực ngoan ngoãn nghe lời: “Ngọc Lang.”

      mặt Tề vương điện hạ lúc này mới hòa hoãn, lẳng lặng tiến gần về phía trước bước, đỉnh đầu nóng hừng hực đè vào gáy y.

      Vạn Dực bị cọ xát có chút ngứa, tay đẩy đầu ra, hỏi: “Vậy biết trễ như vậy Ngọc Lang đến đây, có chuyện quan trọng gì?”

      Kỳ Kiến Ngọc chỉ yên lặng nhìn y cái, câu nào, nhưng cũng chịu .

      Vạn Dực bất đắc dĩ, cũng may ngực giả còn chưa cởi bỏ, cũng thích hợp cho ngủ lại trong phòng y. Ban đêm, chung chăn chung gối, trong lúc nửa tỉnh nửa mê, Vạn Dực mơ hồ cảm giác trước ngực có nguyên bàn tay sờ soạng --

      “Bằng phẳng quá...... Cứng quá a......” Kỳ Kiến Ngọc mơ mơ hồ hồ lẩm bẩm tiếng: “ thể tưởng tượng được Vạn Lang gầy như que củi, nhưng cơ ngực so với còn rắn chắc......”

      Vạn Dực như sợi mỳ trước gió, nước mắt tuôn rơi, thầm cắn răng.

      Ngươi cứ tập kích ban đêm vài lần nữa, cho dù sau này cởi ngực giả xuống, ngực ta cũng to ra được đâu!

      Hôm sau

      Trước lễ đội mũ Vạn Dực mặc thải y, mái tóc đen dài như nước chảy thẳng đứng xuống đầu gối.

      Ba vị tỳ nữ xinh đẹp cúi mắt sửa sang cẩn thận cho chủ nhân.

      “Công tử, hôm nay là ngày trọng đại của ngài......” Trông thấy Vạn Dực lại đẩy hộp phấn ra, đại nha hoàn cầm đầu nhìn gương mặt chút phấn son của y, muốn lại thôi. Dù sao ở Đại Chu trong trường hợp quan trọng, chủ nhân nếu hết lòng trang điểm, đối tân khách mà khỏi thất lễ qua quít, huống chi lễ trưởng thành của công tử chính là mở tiệc chiêu đãi trong triều từ xuống dưới......

      Thôi thôi.

      Vạn Dực ngưng tụ lại mi mắt: “Phấn đừng quá dày, son đỏ đưa cho ta, tự ta nhấp.”

      Kỳ Kiến Ngọc chống cằm, xem Vạn Dực phía bên kia bận rộn nhốn nháo, vất vả rốt cuộc đợi y hoàn tất, Vạn Dực nghiêng đầu cười với , hỏi: “Ngọc Lang, như thế nào?”

      Lớp son phấn mỏng làm dung mạo giống như tuyết tan ra vào đầu xuân động lòng người, y còn chưa vấn tóc, tóc dài buông xuống dưới gối tôn lên làn da như tuyết, mặt mày như ngọc, so với ngày thường càng lộ ra khí thiếu nữ mỏng manh, nếu có hai hàng lông mày kéo xếch lên kia thuộc loại nam tử khí khái phong lưu, gần như cho rằng người đứng ở trước mặt là mỹ nhân khuynh thành.

      “Tại sao chuyện?” Vạn Dực vẫn như cũ cười tủm tỉm nhìn .

      Kỳ Kiến Ngọc đến gần y vài bước, hai bên nha hoàn thức thời ra, nhịn được khẽ vuốt mái tóc dài đen nhánh kia, yên tĩnh tiếng động nhớ tới câu hát lúc nửa đêm--

      “Đêm xưa quên chẳng búi đầu, đôi bờ vai phủ kín màu tóc xanh, thân mềm gả xuống gối , chỗ nào mà chẳng đượm tình đôi ta.” (Trích trong Tử dạ ca kỳ 03 của Nhạc phủ thi tập)

      Vạn Dực nhịn được cười ra tiếng: “Tề vương điện hạ từ lúc nào lại có tình thơ ý hoạ thế hả?”

      Kỳ Kiến Ngọc cũng hiểu sao ma xui quỷ khiến lại đem câu thơ này ra, mặt nóng rần lên.

      Vạn Dực tâm tình tốt vẫy vẫy tay, “ cùng ngài nhiều lời, đến giờ rồi, ta ra ngoài sân chuẩn bị đây.”

      Vì chứa đựng đủ loại quan lại dự lễ, Vạn phủ tạm thời mở rộng đại sảnh, Vạn Dực theo đường hầm khác ra trước lại còn chuyển động vòng quanh nửa lễ đường, đưa mắt bình tĩnh nhìn lâu vào thủ phụ Thương Lượng, cùng với vài vị nội các đại học sĩ phía sau lão ta.

      Nếu muốn kế thừa truyền thống tốt đẹp mấy đời Vạn gia, vị thủ phụ Thương Lượng này, tất nhiên phải trở thành vật trong bàn tay của y.

      Chẳng qua cậy góc tường của người khác, cũng muốn cậy cho xinh đẹp chút, so sánh thực lực nay, y đấu lại Thương Lượng, nhưng nếu là nội ứng ngoại hợp -- phần thắng có thể to lắm đây.

      Đến tột cùng nên chọn ai làm nội gián thích hợp, Vạn Dực ngắm nghía mấy năm, trong lòng mơ hồ lựa chọn, bất quá y từ trước đến nay đa nghi, thừa dịp trường hợp hôm nay phải ở triều đình, Vạn Dực thầm nghĩ nấp vòng qua tân khách mấy vòng để quan sát thêm.

      “Công tử, nên ra sân thôi!” Ngôn Trọng cấp bách hoang mang rối loạn chạy tới.

      Vạn Dực mới vừa thản nhiên xoay người, chầm chậm trở về, nhưng còn chưa chờ y ngồi vào vị trí, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến trận xôn xao, sau đó, gã sai vặt đầu đầy mồ môi chạy vào, thở gấp ,“Công tử! Trong cung cho truyền thánh chỉ đến, chờ ở phía sau cửa hoàng môn .”

      Tiểu hoàng đế này lại bày thêm chuyện cho y rồi!

      Vạn Dực cũng đổi lại y phục, vội vàng ra nghênh tiếp thánh chỉ. Hai vị công công phụng chỉ mặc dù đợi hơn khắc, vẻ mặt vẫn tươi cười như cũ, người cầm hộp gỗ lộng lẫy, tên còn lại nhìn thấy Vạn Dực muốn khom người nhận tội vội vội vàng nâng dậy, trái lại : “Vạn đại nhân cần đa lễ, Tạp gia ngày sau còn cần Vạn đại nhân dẫn dắt nhiều hơn đấy.”

      Vạn Dực nghe xong thánh chỉ ngắn gọn như lọt vào trong sương mù, mới vừa hiểu ra, người đứng bên canh cửa hoàng môn lập tức cúi đầu khom lưng đem hộp gỗ đưa cho y, tình cảm mến của hoàng đế hôm nay là đến đây tặng quà cho y.

      Mở hộp gỗ ra, Phi ngư phục** vàng rực ở dưới ánh sáng hết sức chói mắt, đáy lòng của quần thần tại đây khỏi hít sâu hơi, ánh mắt nhìn về phía Vạn Dực khỏi càng thu liễm vài phần.

      Phi ngư giống như mãng xà, có 2 sừng, gần hình rồng, vốn dĩ triều trước cấm trang phục này, nhưng cái vị hoàng đế kế vị tới nay lại phá lệ khâm thưởng Phi ngư phục, Vạn Thượng thư này, có thể là vinh sủng cực thịnh thời rồi đó.

      **Hình ảnh Phi ngư phục:
      [​IMG]

      Lời của editor: Tuần này mình chỉ có thể đăng được 2 chương thôi :yoyo25:. Thứ 7 mình lại đăng tiếp chương mới nha, tuần sau trở về lịch đăng bình thường 3 chương / 1 tuần nhé :038:
      Last edited: 10/8/17
      Parvarty, Đỗ Thúy Loan, Anhdva20 others thích bài này.

    2. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Thank nàng nhiều

    3. daovan210

      daovan210 Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      289
      Huhu thế này biết đến bjo mới bại lộ

    4. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Mặc dù k thích tiểu hoàng đế này lắm nhueng nhiều chỗ cứ thấy này ciu dã man:))( dù k bằng đc Ngọc:)))

    5. tranlinhe72

      tranlinhe72 Well-Known Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      1,496
      Chương 9

      Vạn Dực ở dưới đủ loại ánh mắt bình tĩnh khép lại hộp gỗ, thong dong chỉ thị tùy tùng đem Phi ngư phục thu vào trong kho, tiếp tục lễ trưởng thành bị gián đoạn.

      Đương lãnh đạm như vậy, ngoài suy nghĩ phụ hoạ hoặc ngấm ngầm ra nhóm quần thần cũng chỉ sờ mũi cái, còn nắm chặt thời gian trước khi khai lễ tốp năm tốp ba tiến lên chúc mừng vài câu.

      Ánh mắt u ám của Kỳ Kiến Ngọc đảo qua cái hộp gỗ được thánh nhân cưng chiều đưa tới kia, dưới chưởng gỗ lim mơ hồ có bột phấn lã chã chấn động rớt xuống.

      Kỳ Kiến Thành, ngươi như vậy là thích cướp đoạt của sao --

      Người đội mũ, nghi lễ cũng bắt đầu.

      trưởng thành cần phải khoan dung, ngay ngắn xếp theo thứ tự dưới.

      Vạn Dực vội vàng chào tân khách, thải y đỏ thẫm đường viền áo màu trắng đứng chờ ở dưới phòng khách. Đối với thân phận nữ nhi, ra Vạn Dực cũng có quá nhiều cảm giác chân thực, y có cơ hội hoàn thành kịp lễ cập kê, có thể đường đường chính chính chiếu cáo thiên hạ, cũng chỉ thuộc về lễ đội mũ của nam tử.

      Trong thiên hạ, đời này có mấy ai có thể cử hành lễ trưởng thành hai lần đây?

      Nam tử nam tử, Vạn Dực nghe được tiếng đánh chuông vẻ mặt nghiêm túc chậm rãi mà ra, tự mình dễ dàng kiếm được nhiều hơn lần lễ trưởng thành.

      Theo sát tiếng chuông vang lên là trống nhạc gập ghềnh, tiếng trống trầm thấp ngay từ đầu giống như thời đại viễn cổ rủ rỉ chậm chạp buồn bực, rồi sau đó giai điệu chợt nhanh hơn, chút so với chút dồn dập, chút so với chút chấn động! Thùng thùng thùng, hòa cùng trống ngực, giống như đem mạch đập của tất cả mọi người đồng loạt nhanh hơn bình thường, thùng thùng thùng, trống ngực tất cả mọi người đều bị tiết tấu đưa đẩy, nghe thấy khiến huyết mạch sôi trào!

      Bỗng nhiên, ở thời điểm cao trào tiếng trống chợt dừng lại!

      Tiếng động từ kim thạch réo rắt tuyệt đẹp lập tức vang lên – tiếng động từ kim thạch này đem người bước chân chầm chậm mà ra, y chỉ đơn giản dùng dây tơ hồng thắt cài búi tóc, làn tóc đen da trắng như tuyết, môi đỏ như son, dung nhan mập mờ đan xen giữa nét thiếu niên và thanh niên, lại trộn lẫn vẻ xinh đẹp thê lương não nùng khó phân biệt nam nữ, tiếng chuông ngọc chấn động, nhã nhạc vui vẻ, du dương, y kiêu ngạo rũ mắt xuống, xương quai hàm bé , tay trái đè lên tay phải, nâng tay lên, khom người sâu hướng về chủ trì quan lễ và các tân khách, sau khi đứng lên hai tay Vạn Dực lại cùng nhau buông xuống. Trong quá trình này tay y từ đầu đến cuối giấu ở trong tay áo, vững vàng lộ ra ngoài, ống tay áo ngay cả những rung động dư thừa cũng có, trọn bộ vái lễ đều ưu nhã hợp quy tắc, có thể những chuẩn mực lễ nghi triều Đại Chu là tốt nhất.

      Lần này Chính tân chủ trì là Trương các lão, chính là ân sư ngày trước của cha Vạn Dực – Vạn thủ phụ Vạn An, các lão trải qua ba triều, đức cao vọng trọng. Tuy rằng trước đây thầy trò bất đồng chính kiến, nhưng cũng ảnh hưởng gì đến việc Trương các lão khi Vạn An nhậm chức dàn cảnh thầy trò tình thâm, trò hát thầy phụ họa,Vạn An vướng cái rơi xuống lập tức chủ động đoạn tuyệt qua lại, biểu như người xa lạ, đợi đến khi Vạn Dực vỗ cánh bay cao, là lúc sư tổ lại thuận tiện như có chuyện gì xảy ra lần nữa vui sướng bật tung ra.

      ...... Tuổi cao còn có thể nhạy cảm linh hoạt lăn qua lăn lại như vậy, về phương diện tinh thần, riêng da mặt của lão già này liền xứng đáng với danh xưng các lão ba triều a.

      Giờ phút này Trương các lão lộ vẻ mặt tán dương nhìn Vạn Dực, người đảm nhiệm bên cạnh là Đại trưởng lão Vạn phủ, thấy phong thái văn hoa của tiểu chủ nhân như vậy, trong lòng ông cũng thầm vui mừng, cất giọng : “Mời hành --”

      Trong tiếng nhạc hùng hậu linh hoạt huyền ảo từ kim thạch, Vạn Dực ngồi vào vị trí phía sau hướng về phía Tây, các tân khách và Trương các lão đồng thời hướng về phía Vạn Dực cúi chào cái, trợ giúp người đem cái lược ở trong khay để lên cái chiếu bên trái, tinh tế vì Vạn Dực chải đầu,sau khi chải đầu liền lấy khăn lụa bọc lên. Sau khi khách mời rửa tay, chấp lập tức đem bố quan [1] trình lên.

      Chính tân ngay ngắn xuống bậc thang bậc, hai tay tiếp nhận mũ và trâm cài đầu đến trước mặt Vạn Dực, giương giọng tụng lời nguyện cầu: “Ngày lành tháng tốt, theo ý tổ tiên, vứt bỏ những suy nghĩ trẻ dại, giúp ngươi nên người, trải qua lễ trưởng thành này, ngươi gặp nhiều may mắn hạnh phúc”.

      Chúc xong, lão ta ngồi quỳ ở trước cái chiểu của Vạn Dực, tự tay vì y đội lên chiếc bố quan màu đen, hốc mắt Đại trưởng lão bên cạnh ửng đỏ, vì Vạn Dực cột chắc dây tua màu xanh mũ.

      Hơn nữa đội bố quan đánh dấu y trở thành người lớn, cũng tiến lên hàng ngũ cấp bậc sĩ, từ nay về là người có năng lực trị gia.

      Vạn Dực chậm rãi vào Đông phòng, cởi bỏ thải y, đổi luôn bộ trang phục màu đen huyền dọc theo bên cạnh là màu đỏ để đồng bộ với chiếc bố quan kia rồi ra khỏi phòng, mang bộ thâm y to rộng, y làm như khiêm tốn buông xuống hai mắt, hàm dưới lại hơi hơi ngẩng lên, dung nhan thanh quý thể , mặt hướng phía nam, khách mời kéo dài về phía này, đồng thời cũng là tuyên cáo y là người trưởng thành, được quản lý quyền lực.

      Chức vụ tăng thêm.

      Tiếp theo Chính tân và người hầu phía tây xuống bậc thang hai bậc, từ trong tay chấp tiếp nhận lấy bì biện [2] bên ngoài là châu ngọc đá quý, lại cao giọng tụng lời nguyện cầu: “Ngày lành tháng tốt, cho ngươi , kính trọng oai nghiêm của ngươi, nể phục đức độ của ngươi, sống thọ vạn năm, mãi mãi hưởng phúc.”

      Sau khi Vạn Dực đội bì biện liền nhấc tay lên, ưu nhã hướng về phía vị Chính tân bái tạ, lão ta cũng vái lạy hoàn lễ lại. Vạn Dực thản nhiên nhận lễ này, đứng thẳng, hai tay ngay ngắn lập tức gập người cúi đầu --

      Lần thứ hai đội bì biện này, tượng trưng cho y được tham gia chiến , có thể đảm đương việc quân, đồng thời gánh vác trách nhiệm bảo hộ đặc quyền quý tộc.

      Chốc lát, làm Vạn Dực lại lần nữa ra khỏi Đông phòng khi thay thường y tướng xứng cùng bì biện, đeo thắt lưng màu đen, bì biện tạo thành từ da nai trắng, phối hợp trâm cài đầu và đôi giày cùng màu trắng, y nghiêng đầu mặt hướng về phía tân khách, phát quan đan đầy bảo thạch như vì sao sáng, hai bên mũ treo đầy Ngọc Thạch, rủ xuống tới lỗ tai, leng keng vang lên, mắt nhìn xung quanh gian nhà, làm nổi bật khuôn mặt tinh xảo như tranh vẽ, phảng phất giống như vị công tử quý tộc thời xưa lội sông mà đến trong Kinh, tái phong thái quân tử ngàn năm trước.

      Có người quân tử, như thiết như tha, như mài như dũa......

      Có người quân tử, đeo đá đẹp, rạng rỡ như sao......

      Đương thời có ai có thể sánh bằng Vạn Lang, có thể giải thích thời khắc quân tử tuấn kiệt xuất này?

      Lần thứ ba đội mũ, Chính tân xuống bậc thang ba bậc, hai tay cứng nhắc cầm cái mũ tước biện [3] đến trước chỗ ngồi của Vạn Dực cao giọng chúc mừng: “Đúng tuổi đúng tháng tất cả đều là của ngươi, trưởng thành quyết định đức độ, vạn thọ vô cương, nhiều lộc nhiều phúc.”

      Đại trưởng lão nhịn được nước mắt già nua lưng tròng, vì Vạn Dực gỡ xuống chiếc bì biện, Chính tân ngồi quỳ xuống, thận trọng đem mũ tước biện hình dáng như mũ miện nhưng có chuỗi hạt ngọc đội lên đầu Vạn Dực.

      Vạn Dực vái vái sâu, sau ba lần này, tỏ chính mình thay thế được phụ thân, từ nay về sau có quyền lực cao nhất được tham gia cúng tế, cũng được hưởng uy quyền là thành viên quý tộc có thể giúp đỡ quốc vương cúng tế, có quyền lực tham dự chính trị cùng các lễ nghi.

      Trang phục huyền y tơ tằm đối lập hoàn toàn với mũ tước biện, y phục cùng xiêm áo phía dưới đều là màu đỏ nhạt mà đen ngưng trọng. Mũ tước biện là ngoài đen trong đỏ, thêm trâm cài tóc, nó rộng tám tấc, dài thước sáu tấc, mặc dù xa xỉ mỹ lệ như bì biện, lại càng thêm khí trang trọng, hoàn toàn thanh cao.

      Vạn Dực thu mắt, hai tay lập tức ngay ngắn rồi cúi đầu, chậm rãi chút ngẩng mặt lên, mặt hướng về phía mọi người.

      Thoáng chốc đám người đứng ngoài xem thời gian hô hấp yên lặng theo cái chớp mắt này.

      Vạn Dực ở trong đám người liếc mắt cái nhìn về phía Kỳ Kiến Ngọc kinh ngạc theo dõi y, làm như cười, thần sắc tựa như hoa xuân buổi sớm, cái nhìn này giống như vơ vét tất cả nội tâm mọi người, nhìn kỹ lại như giấc mộng xuân đấu vết.

      Mỹ nhân như vậy, nhưng lại là sinh mệnh nam nhi, lệ sắc quá nặng, giống như nở rộ đến mức tận cùng tàn lụi trước khi rực rỡ, quá mức tốt đẹp, mà số gần như hủy diệt.

      Kiếp số, trong hồng trần nếu gặp gỡ y, ai có thể tránh khỏi được kiếp số này?

      Tiếp theo trong nghi thức đội mũ, Đại trưởng lão rót rượu vào giữ Đông phòng, ra khỏi phòng đứng yên phía sau bên trái Vạn Dực.

      Chính tân lại hướng về phía Vạn Dực vái chào, Vạn Dực tiến đến hướng nam, ngồi vào vị trí. Chính tân lấy rượu sau đó lại tới chỗ ngồi phía trước rồi tụng niệm lời nguyện cầu: “Rượu ngon xong, thời tiết tốt đẹp, thờ cúng đáp lễ, chúc ngươi tốt lành, kế thừa tốt đẹp, chúc ngươi sống thọ.”

      Vạn Dực chậm rãi cúi lạy, tiếp nhận cốc rượu phía sau, quỳ ở chiếu, nhắm mắt uống chén rượu tay, sau đó đem cái chén trả lại cho người bên cạnh.

      Sau đó mặt Vạn Dực hướng về phía nam, chắp hai tay ra phía sau cúi đầu sâu, khi ngồi dậy hay tay lại ngay ngắn, đồng thời hai đầu gối chạm đất, chậm rãi cúi lạy, lòng bàn tay dán xuống đất , dựa trán mu bàn tay, đáp tạ trời đất.

      Bởi vì cha mẹ Vạn Dực đều qua đời, cả nhà đều mất, đành do Chính tân đến thay thế trưởng tới đọc diễn văn dạy bảo y.

      Trương các lão hắng giọng, ở trước hương án cất giọng : “Ta cùng cha ngươi bận rộn nhiều năm, thân hào nhoáng trống rỗng, để cho người đời gièm pha, ngày sau ngươi nên chú trọng nghiệp, tu thân dè chừng và cẩn trọng. Người có chức quan, giống như cung điện chỉ có bức tường phòng, phải chăm chỉ bảo dưỡng. Người hiền đức, người nhận được nhiều ân sủng lại phải càng hết sức cẩn thận, chớ được cưng chiều mà sinh ra kiêu ngạo.”

      Phen này dạy bảo nghe như có dụng ý khác, cảm tình là vì món đồ Phi ngư phục được ngự ban còn Vạn Dực xưa nay gắn liền với chữ ‘Diễm thần’, lão ta châm biếm y đấy chứ!

      Vạn Dực chích chớp mi nhắm mắt, cung kính tao nhã : “Dực nhi mặc dù thông minh, nhưng từ xưa đến nay cũng dám đêm.”

      Lão già, hãy để cho ngươi mắc nghiện hay chuyện sơ suất .

      *Tri thức tiểu chú giải: Trong lễ đội mũ của con trai giới quý tộc thời xưa đội mũ ba lần, mỗi lần là cái mũ khác nhau theo thứ tự bao gồm: Bố quan (mũ làm bằng vải gai màu đen), Bì biện (mũ làm bằng da nai trắng), Tước biện (mũ màu đen lót đỏ và có đỉnh bằng phẳng).
      [1] Bố quan:
      [​IMG]
      [2] Bì biện:
      [​IMG]
      [3] Tước biện:
      [​IMG]
      Last edited: 12/8/17
      Parvarty, Đỗ Thúy Loan, kabi_ng0k19 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :