1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ô Hô! Gian Thần Lộng Quyền - Cá Thích Leo Cây

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Truyện hay quá nàng ơi
      Mong có c thường xuyên

    2. Phong nguyet

      Phong nguyet New Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      12
      Tưởng đâu Vạn lang bị phát rồi chứ.

    3. tranlinhe72

      tranlinhe72 Well-Known Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      1,496
      Chương 6

      “Sao, làm sao có thể?!” Kỳ Kiến Ngọc khỏi đỏ mặt lớn tiếng bác : “Chỉ là mới vừa rồi trước khi ngủ bổn vương phát tay áo dính vết máu, cái tên lang băm kia chỉ là ngươi bị trúng gió độc, nếu chỉ là gió độc tại sao lại có vết máu, bổn vương sợ phát sinh biến cố, bởi vậy mới......”

      “Mới tập kích ban đêm?”

      “Do thám ban đêm!” Kỳ Kiến Ngọc cải chính.

      Vạn Dực ung dung nhỏm dậy, đầu tóc đen theo động tác của y như nước chảy uốn lượn xuống dưới, y đau đớn ốm yếu xanh xao, tóc đen môi đỏ mọng, vẻ thê lương trực tiếp cưỡng bức tâm tư: “Nếu là do thám ban đêm, Vương gia khẩn trương cái quái gì, hay là chột dạ?”

      có chột dạ!” Bị y nhìn gợi tình như vậy, Kỳ Kiến Ngọc vốn dĩ tuyên bố vì chính nghĩa tự chủ được suy yếu đứng lên.

      Ánh mắt của người Vạn Dực khó có thể tự động kiềm chế dao động, vừa mê luyến vừa khẩn trương: “Vạn Dực,” cổ họng tự chủ được có chút phát khô “Ngươi đừng nhìn ta như vậy, nhịn được......”

      Vạn Dực tiếng động gợi lên khóe miệng, quay mặt .

      Kỳ Kiến Ngọc nhìn y cái, ngồi xuống kề bên y, rồi sau đó lại nhìn trộm nhanh vẻ mặt của y, dường như có vẻ vui...... Vì thế Tề vương điện hạ lại dịch chuyển thân mình, dính sát vào bên cạnh Vạn Dực, thận trọng giương cánh tay ôm lấy vai y.

      “Điện hạ.” Vạn Dực kề sát phía trước Kỳ Kiến Ngọc tự nhiên gối lên tựa đầu vào bả vai dày rộng của , cánh tay phải duỗi thẳng, đặt ở trước mặt Tề vương .

      cỗ khí nóng hừng hực theo hai người chạm nhau mới dần dần chảy ra, Kỳ Kiến Ngọc thân thể cứng ngắt, ngay cả hô hấp cũng dám dùng quá sức, nâng tay Vạn Dực lên, hỏi: “Làm sao vậy?”

      Vạn Dực nghiêng cánh tay, chỉ thấy vết thương dữ tợn từ khuỷu tay của y nằm lệch vắt ngang xuống phía dưới, tuy rằng băng bó qua, nhưng vẫn có vài vết máu dính lại băng gạc, “Buổi chiều chú ý, luyện kiếm bị thương ở tay, chỉ có điều là vết thương , nhắc đến cũng tốt.” May là lúc trước thay quần áo khi chú ý tới sau lưng lộ ra vết máu đen, Vạn Dực liền quyết định nhanh, rút ra thanh kiếm của Ảnh Nhất để che đậy khuyết điểm.

      Kỳ Kiến Ngọc đè lại cánh tay muốn lùi về của y, trách mắng: “Ngươi là văn thần, luyện kiếm làm cái gì, đây là nghề của võ tướng, ngươi cứ tĩnh dưỡng thân thể, ta tự nhiên bảo hộ ngươi.”

      Vạn Dực gia tăng chút lực, thu tay về, thần sắc thản nhiên : “ đời lắm chuyện chẳng may.”

      Kỳ Kiến Ngọc đem y mang vào trong ngực “Ngươi thế nhưng vẫn còn kiêng kị chuyện trước kia ở Tây quận?”

      “Điện hạ nghĩ nhiều”. Vạn Dực xong câu đó, liền buồn bực ngồi, Kỳ Kiến Ngọc thấy thần sắc y có chút đúng, cũng dám biện bạch nhiều, chỉ hiền lành cùng y ngồi yên .

      Hồi lâu sau, Vạn Dực giương mắt lườm Kỳ Kiến Ngọc còn ngờ vực nội tình lại ngoan ngoãn ngồi chịu phạt với , khóe miệng giơ giơ lên, rốt cuộc chậm rãi thổ lộ tia tâm tình chân : “Lúc trước Vạn Dực cho rằng điện hạ xin rời kinh trấn thủ biên cương, là vì dự định buông tha cho ......”

      , sao có khả năng.” Kỳ Kiến Ngọc cúi xuống, đem tầm mắt ngang bằng với y, nghiêm túc : “Lúc trước rời , là vì ta nghĩ ràng , khi đó bổn vương thể bảo toàn cho ngươi, cũng có tư cách cầu ngươi thay ta vứt bỏ người lương thiện, chỉ có thể đợi đủ lông đủ cánh, có đầy đủ lực lượng giao phó lẫn nhau rồi trở về.” đến này, Kỳ Kiến Ngọc dừng dừng, ngượng ngùng thẳng thắn thành khẩn ,“Khi trở về ta từng nghĩ, nếu ngươi có con nối dòng, vậy liền gành giật, cũng muốn đem ngươi cướp đoạt lại bên cạnh ta, cho bất luận kẻ nào chạm vào ngươi. Thế nhưng ba năm nay, hai tiểu thiếp của ngươi lại đều sinh được......”

      Vạn Dực đưa tay giữ lấy tự giác xiết chặt nắm tay.

      Kỳ Kiến Ngọc cầm ngược lại tay y, tròng mắt oán hận đem ánh mắt ổn định ở người y, cắn răng : “ nguyện ý lại cho ngươi ba năm để giữ lại con cháu...... Nếu như vẫn thể, đó chính là ý trời. Mặc dù Vạn gia vô tự, bổn vương cũng chấp nhận được !”

      Vạn Dực im thin thít, lại cái ba năm , từ khi tám tuổi vào Quốc Tử Giám mới quen Kỳ Kiến Ngọc, được mười hai năm, tính tình của , y như thế nào ? Y đương nhiên biết đối với ngang ngược kiêu căng, ai bì nổi tiểu bá vương, ra lời này vô cùng nhượng bộ rồi đấy.

      “Ngài thích ta?”

      Kỳ Kiến Ngọc nghiến răng nghiến lợi : “Biết còn cố hỏi.”

      “Xem ra, ngài cực kỳ say đắm ta a......” Vạn Dực ngượng ngùng , vẫn như cũ mặt đỏ khí gấp.

      Kỳ Kiến Ngọc bị tra hỏi làm sao được, nâng tay đem người nọ ấn vào trong lòng, cằm tựa đầu tóc của y, thà là thổ lộ còn hơn loại thể làm gì để phát tiết, “ hiểm giả dối, ra vẻ đạo mạo, vô liêm sỉ...... Cho dù là như vậy, mỗi lần hồi kinh, người thứ nhất muốn gặp là ngươi, duy nhất làm cho nguyện ý buông dáng người, đa dạng chồng chất đòi niềm vui của người ấy, vẫn là ngươi.” đến đây, Tề vương điện hạ tránh được cũng cảm thấy ủy khuất, lại đòi lấy chấp thuận của y, “Lúc trước ngươi còn chưa trả lời ta, nếu, nếu đề cập vị trí thân thể trong lời , ngươi có nguyện ý , cùng ta...... Phải làm văn tự.”

      Ở triều Đại Chu thịnh hành tình cảm nam-nam, nếu trong lúc đó nếu nam tử cùng nam tử xác định quan hệ người , phải làm văn tự.

      Vạn Dực lẳng lặng nghiêng người sang nằm sấp ở ngực của , được rồi...... Y thừa nhận y bị lung lay .

      Lòng của y vôn là con nhím sâu trong bụi gai. Cho dù đối mặt là xuyên qua bụi gai phía sau đặt ngay trước mắt là ấm áp, y cũng buông lỏng đề phòng, ngừng dò xét, ngừng ngờ vực vô căn cứ, đến lúc hết lần này đến lần khác xác định được tâm ý của đối phương, mới có thể thận trọng mở rộng nội tâm mềm mại của chính mình.

      Ngươi thắng rồi đó .....

      lâu, Vạn Dực gật gật đầu, ngoan ngoãn hiếm thấy.

      Khẩu khí treo ở trong lòng Kỳ Kiến Ngọc nhiều năm kia rốt cuộc nới lỏng, cũng thêm nữa, vẫn duy trì tư thế này khiến cho cơ bắp xiết chặt đau nhức, cùng nhau ngủ say.

      Sáng sớm hôm sau, bệnh nhân yếu đuối xinh đẹp cầu Tể vương điện hạ lâm triều rồi thay y xin phép, Kỳ Kiến Ngọc hiển nhiên thể chối từ, vào cung mạch dứt khoát, thay người trong lòng xin nghỉ ba ngày liên tục.

      Tiểu hoàng đế nhận được giấy xin phép nghỉ do ông nhà mình truyền đạt biểu tình bế tắc trong phút chốc, ánh mắt tự chủ được ở thuận tiện kéo dài vài vòng người huynh trưởng, đối với chuyện tình đoạn tụ, sách vở lưu trữ trong cung phong phú, liên quan đến mọi mặt...... Khụ, ta cũng phải là hiểu.

      Lúc trước câu : “Tuyệt đối ở phía dưới” của Vạn Dực vẫn còn văng vẳng bên tai, cho tới bây giờ, y lại --

      Suy nghĩ đến điều này, biểu tình mặt Kỳ Kiến Thành bất giác càng cứng ngắc càng lãnh túc, hóa ra chuẩn mực của y là hai phương diện, hóa ra y đợi hoàng huynh, liền......

      Kỳ Kiến Ngọc lần đầu biết , tâm tình liên tục đêm rất tốt, kiên nhẫn lãng phí ở ‘ hiền em kính’, vừa mới ngồi xuống bao lâu, giao cho xong chuyện nên giao giao phó, liền muốn đứng dậy cáo từ.

      Có lẽ là đứng dậy quá mau, bước chân phía dưới loạng choạng, bởi vì tư thế ngủ đêm qua tốt, sáng nay ngủ dậy cả người eo mỏi lưng đau, Kỳ Kiến Ngọc xoa thắt lưng, nhịp chân so với ngày thường có chút được tự nhiên, bất thình lình trận buồn nôn hiểu đánh úp lại, phát tiểu hoàng đế chăm chú nhìn , cả khuôn mặt bỗng nhiên phát sáng lên.

      “Hoàng huynh, đêm qua ngủ ngon giấc ?” Cái chữ ‘Ngủ’ kia phải quanh co đến cả trăm nghìn lần.

      Kỳ Kiến Ngọc như lọt vào trong sương mù, chỉ qua loa lấy lệ : “Cũng tệ lắm.”

      Kỳ Kiến Thành sớm xuyên thấu qua tượng để xem bản chất, tình ý sâu xa: “Xem ra giường của Vạn khanh, cũng ngủ ngon.”

      Kỳ Kiến Ngọc nhìn tiểu hoàng đế ra vẻ quan tâm kì thực nụ cười ý vị thâm trường, xuân dương treo cao, tại sao đột nhiên lại cảm thấy rất lạnh nhỉ?
      Đỗ Thúy Loan, kabi_ng0k, Anhdva20 others thích bài này.

    4. tranlinhe72

      tranlinhe72 Well-Known Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      1,496
      Chương 7

      “Công tử, công tử!”

      Thư đồng Ngôn trọng mang đồ ăn sáng ...... À, , tại nên gọi là thị vệ kiến tập Ngôn Trọng bưng chén ngọc lưu ly màu chàm tiến vào, năm đó sau khi Vạn Dực tốt nghiệp Quốc Tử Giám, thư đồng liền chủ động quay về tham gia Ám vệ, luyện tập liên tục xin giết giặc, chịu đựng mấy năm, mấy ngày trước rốt cuộc thuận lợi xuất sư trước khi Quan lễ của Vạn Dực.

      ta ngoan ngoãn đến trước người công tử, hai tay cung kính dâng lên chén ngọc lưu ly, bên trong chén ngọc lưu ly màu chàm là rượu vàng sóng sánh, lộ ra chút tươi xanh, trong suốt mê người.

      Ảnh Nhất thò đầu ra từ nóc giường, vội hỏi: “Lại là Tề vương điện hạ đưa ?”

      Ngôn Trọng gật đầu, kính cẩn đáp: “Tề vương điện hạ canh bốn liền sai người chờ bên ngoài, đợi đến khi công tử rửa mặt xong mới đưa tới. Nghe rượu này dưỡng sinh, vị nhạt, dễ say .”

      Vạn Dực hứng thú dạt dào tiếp nhận, cúi đầu nhàng khẽ ngửi, lướt qua ngụm, hài lòng nhếch mép: “ đúng là có lòng.”

      Ảnh Nhất chỉ tay vào cánh cửa, “Hôm qua là cành mẫu đơn màu vàng, hôm trước là ngọc thạch màu trắng, còn có lần trước là cái chuông Tây Dương ...... Điện hạ là tràn ngập...... tình cảm ôm ấp tuổi trẻ.”

      Cũng phải là thiếu nam ngây thơ nữa, vậy mà rạng sáng mỗi ngày yên lặng canh giữ trước cửa tặng lễ vật đủ chủng loại cho người trong lòng như vậy, khiến mọi người rớt đầy cằm xuống đất...... Chẳng trách người ta , mối tình đầu nên thơ.

      Vạn Dực lười biếng : “Làm sao, hâm mộ hả? Công tử cho phép các ngươi ở bên trong phủ lựa chọn ý trung nhân, tha hồ mà hưởng thụ ‘Tình cảm ôm ấp tuổi trẻ’!”

      Ảnh Nhất và Ngôn Trọng thoáng chốc cúi đầu, kiên trinh trăm miệng lời đồng thanh: “! Cả thể xác và tinh thần chúng ta đều thuộc về công tử !”

      “Việc ấy...... Thân thể cần chứ.”==!

      Từ khi cùng Tề vương xác định quan hệ, tuy rằng ước nguyện ban đầu của Vạn Dực vốn là muốn duy trì tình trong bóng tối, được rồi, kỳ hai người cũng chưa làm văn tự trước mặt người khác để thừa nhận quan hệ. Nhưng Tề vương chính trực ôm ấp mối tình đầu tràn đầy nhiệt huyết, ánh mắt nóng bỏng rốt cuộc thể nhẫn, cây ngay sợ chết đứng, phong kín Vạn Dực, mặc dù ngày thường Vạn Dực triều vẫn như trước đối với Tề vương có vẻ mặt gì, nhưng bởi vì Tề vương áp bức dáng vẻ tuyên thệ chủ quyền với y, tương đối lộ ra vài phần dục ham muốn nghênh đón vẫn còn cảm giác chống đỡ mập mờ.

      Vì thế Vạn Dực bị hoàng đế bệ hạ xem thường ít, Kỳ Kiến Thành bóp chặt cằm của y, dương quái khí : “Mỹ nam kế còn có thể hưởng thụ? Vạn khanh có thể đổi lại chủ nhân được rồi đó!”

      Vạn Dực ra vẻ đạo mạo, bất chấp lý lẽ : “Chớ bị tiền bạc cám dỗ, sắc đẹp thể dời, đó là sắc đẹp hạng nhất, tướng mạo Tề vương hợp với khẩu vị thần đâu! Huống chi thần đối với bệ hạ lòng son dạ sắt, vì bệ hạ máu chảy đầu rơi cũng tiếc, người bên ngoài như thế nào cũng lung lay được, thần đối với bệ hạ lòng trung can.”

      ?” Hoàng đế bệ hạ nhếch mày lên, “Nghĩ đến hoàng huynh kia của trẫm...... Là hy sinh cách vô ích?”

      Vạn Dực: Im lặng......hy sinh cái quái gì?

      Kỳ Kiến Thành thấy y cam chịu, tiếp tục : “Mặc dù diện mạo sánh bằng Vạn khanh, Tề vương cũng là người văn võ toàn tài, dung nhan tuấn mỹ, cũng thể khiến Vạn khanh ngoảnh lại nhìn, là muốn biết nhan sắc như thế nào mới có thể khiến Vạn khanh động tâm?”

      Vạn Dực nghe vậy ngước mắt lên, càn rỡ nhìn từ xuống dưới vị hoàng đế bệ hạ trẻ tuổi, tiếng trêu đùa: “Hoàng thượng tựa hồ đối với chuyện tình cảm của vi thần, hết sức quan tâm?”

      Mặt Kỳ Kiến Thành lạnh xuống, phất tay áo nghiêng người : “Ai cho ngươi lá gan lớn như vậy!”

      Vạn Dực chậm rãi hạ thấp đầu lần nữa,“Hoàng thượng thứ tội, là thần vọng ngôn. Nếu là nữ tử, phải đẹp gấp đôi thần, về phần nam tử …..” đến này, Vạn Dực chỉ kéo dài thanh, rồi đột nhiên dừng lại.

      Hoàng đế bệ hạ thầm kìm nén lửa giận trong lòng, đối với chủ nhân Vạn Dực đúng là cái loại được tấc lại muốn tiến thước, ỷ vào việc ta đối với y có vài phần sủng hạnh, hồn nhiên quên mất tôn ti.

      Kỳ Kiến Thành đưa lưng về phía y, mặc dù Vạn Dực thấy biểu tình của hoàng đế, nhưng biết ta bị nghẹn , đợi đến khi chuyển biến tốt liền chủ động công bố đáp án: “Về phần nam tử, vi thần vừa thích võ tướng quơ đao múa kiếm, cũng chẳng thích quá mức bé yếu ớt như nữ tử thiếu niên...... Như thế còn bằng trực tiếp chọn luôn nữ tử cho xong”. Sau khi bài trừ Kỳ Kiến Ngọc cùng với luyến đồng, hoàng đế bệ hạ cuối cùng cũng hơi hơi nghiêng đầu nhìn y, Vạn Dực nhìn chằm chằm sâu vào ta: “Vi thần thích, ngoại trừ tướng mạo mỹ lệ, còn phải có ngạo khí bức người, ý chí cứng cỏi, cử trọng nhược khinh, kẻ tầm thường Vạn Dực để vào mắt. Chỉ là nam tử như vậy, thực khó truy tìm, mặc dù tìm được….Lại như cách đám mây, cũng biết ta có nguyện ý, cùng hạ thần......”

      Chữ ‘Thần’này quả nhiên là lời hai ý nghĩa.

      “Ngừng!” chờ y xong, Kỳ Kiến Thành bỗng dưng mở miệng trách mắng, “Miệng chừng mực, ngươi làm Lễ bộ Thượng thư quá lâu hả? Qùy gối suy nghĩ tốt cho trẫm, chưa tới giờ Dậu cho đứng lên!”

      Dứt lời ta phẩy tay áo bỏ , bọn thái giám theo hâu hạ kích động mà mất chỉnh tề, trật tự chạy chậm bước đuổi kịp, theo đuôi phía sau thân ảnh minh hoàng ra cửa điện màu son, trong nháy mắt còn thấy đâu nữa .

      Nội vụ chủ quản lẩm bẩm dưới đáy lòng, thân là đại thái giám bên người hoàng đế, văn võ cả triều, giống như Vạn Dực cả gan dám đùa giỡn hoàng đế như vậy......Ông ta vẫn là lần đầu gặp.

      Nhưng càng khiến người ta kinh dị là thái độ vui giận thất thường của vị hoàng đế trẻ tuổi này , hành vi như thế, nhất định tịch thu tài sản tru di tam tộc đều có thừa, nhưng hoàng đế bệ hạ chỉ bày ra dáng vẻ tức giận, nhưng lấy nặng đặt , chỉ nhàng ra lệnh cho Vạn Thượng thư ở trong điện quỳ mấy canh giờ, này, này, mờ ám trong đó......

      về Vạn Thượng thư ngày thường cách cư xử cũng có lễ nghi, tiến lùi có mức độ, nhưng hôm nay đột nhiên ra lời ngỗ nghịch như vậy, cũng thực khác thường khẩn trương nha.

      Mặt Kỳ Kiến Thành trầm, lại vội vàng, hướng về phía tẩm cung chính mình mà , đường các thái giám cung nữ xa xa trông thấy sát khí tiêu điều, người tiếp người nhao nhao nơm nớp lo sợ quỳ xuống, chặt chẽ cúi đầu, cung tiễn hoàng đế rời .

      Hiển nhiên, cũng có người dám nhìn trộm mặt mày hoàng đế bệ hạ, do đó phát gương mặt kia dần dần đỏ bừng đến mang tai......

      --‘Chỉ là nam tử như vậy, khó truy tìm, mặc dù tìm được ...... Lại như cách đám mây, biết ta có nguyện ý, cùng hạ thần......’ Câu sau cùng của Vạn Dực lặp lặp lại bên trong tai ta. Người nọ tràn ngập ám chỉ, ánh mắt dừng lại sâu ở người ta...... Vô liêm sỉ! biết xấu hổ!

      Kỳ Kiến Thành cũng luồng xao động phức tạp vô danh trong lòng, bên trong tức giận lại thẩm thấu ra ngoài chút tình cảm nồng nàn...... là đáng giận nhưng buồn phiền!

      ta dọc đường khẽ nguyền rủa, cảm giác loáng thoáng trong lồng ngực kia vừa lộ ra lại mơ màng bị bức trở về.

      “Công tử người như vậy với Hoàng thượng?!” Ngôn Trọng trợn to mắt, cuối nhịn được kéo lên cao.

      Vạn Dực lười biếng gật gật đầu, nằm xuống ở giường mỹ nhân, tỳ nữ bên cạnh khôn khéo đưa lên quả nho bóc vỏ, có hai nha hoàn xinh đẹp khác trái phải quỳ gối bên chân y, đấm đầu gối đau nhức cho chủ nhân.

      “Vậy Hoàng thượng ......?”

      Vạn Dực so đo đầu gối, than vãn: “Phạt ta ở đại điện úp mặt vào tường sám hối, quỳ 2 canh giờ đấy.”

      Ngôn Trọng cố gắng kiềm chế xúc động xem thường vị công tử sáng suốt uy phong, cùng Ảnh Nhất nhanh chóng trao đổi ánh mắt, “Trừng phạt này đối với hành vi của vị bệ hạ kia mà , nhàng có thể xem là hơi sơ xuất .”

      Vạn Dực lại vuốt cằm “Xem ra bệ hạ ...... cực kỳ sủng ái ta.”

      Ngôn Trọng cả kinh: “Chẳng lẽ Hoàng thượng cũng mơ ước công tử?”

      Ảnh Nhất cũng thấy trong lời này có huyền cơ, vội vàng hỏi: “Công tử lần này, là thử thăm dò thái độ bao dung của Hoàng thượng dành cho công tử sao?”

      “Còn có tiên hạ thủ vi cường*.” Vạn Dực lắc lắc ngón trỏ, bổ sung .

      *Ra tay trước chiếm được lợi thế

      Kỳ Kiến Thành từ trước đến nay phải là người độ lượng, hay theo dõi và quan sát hạ thần, Vạn Dực cũng phải ngồi , làm sao có thể phát được ta đối với mình tựa hồ...... Quan tâm.

      Từ xưa quân muốn thần chết thần thể chết.

      Trước tiên Kỳ Kiến Thành có thể hay làm cho y chết, y có hay sức phản kháng. Nếu ta mạnh mẽ muốn y phục tùng cho ta, hoặc ép y ở lại trong cung, cơ hội của ta nhiều lắm, mà Kỳ Kiến Ngọc lại muốn phân phủ, ở hoàng cung. Nếu hoàng đế đột nhiên bạo khởi, Kỳ Kiến Ngọc cũng nước xa cứu được lửa gần, chỉ cần lần, thân phận nữ nhi của y bị sáng tỏ, Vạn gia hoàn toàn kết thúc.

      Bởi vậy y thể đem hy vọng đều ký thác ở người Kỳ Kiến Ngọc được, trước tiên y phải cố gắng cứu tế .

      Dù sao Kỳ Kiến Thành đối với y cũng có tư tâm, y cũng ngốc chờ đối phương ra tay, ít nhất, nhất định phải đem quyền chủ động chộp tay trước.

      Trận cờ này, y cũng dám cam đoan có thể nắm chắc thắng lợi hay , tiếp theo...... Y liền bước, xem bước vậy.
      Lời của editor: Mình ốm sốt cao mấy hôm nay rồi nhưng vẫn quên nhiệm vụ up chương mới cho mấy bạn nè :yoyo26:, vì thế nhớ ủng hộ truyện nhiệt tình nha, tuần sau có thể mình up 3 chương như cũ hoặc 1-2 chương tùy theo tình trạng ốm đau nhé :04(1):
      Last edited: 5/8/17

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Hi vong Nàng sớm khỏe. Thanks Nàng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :