1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ô Hô! Gian Thần Lộng Quyền - Cá Thích Leo Cây

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 20:
      Lam Phượng Hoàng
      Hai người cách nhau cái kiệu.

      bên là kỵ sĩ phong trần mệt mỏi ngồi lưng ngựa, bên còn lại là con người phong lưu cầm dù trúc cười tao nhã.

      Khi thực nhìn thấy người nào đó liền trở thành hùng hụt hơi, oán được, mà cũng thể giận.

      Kỳ Kiến Ngọc bình tĩnh nhìn chằm chằm người dưới tán dù, há miệng ngậm miệng lúc lâu, cũng chỉ cúi đầu gọi được tên y, “...... Vạn Dực......”

      có vài phần uất ức, minh thần võ gì đó sớm vứt lên chín tầng mây.

      Vạn Dực nâng dù cao hơn vài phần, rốt cuộc lộ ra đôi mắt mà nhớ thương.

      “Điện hạ......” Cuối cùng y cũng thối lui, bất đắc dĩ đứng từ xa mở miệng, “Điện hạ...... sao lúc này ngài lại trở về.”

      Kỳ Kiến Ngọc tay chống lên lưng ngựa, ung dung lưu loát nhàng nhảy xuống, khắc khi chạm đất, con ngựa đen như cũng đến cực hạn, khi chủ nhân bình an nhảy xuống liền hí vang tiếng, ầm ầm ngã xuống!

      “Rầm” mạnh tiếng --

      Thân ngựa cao cao ngã mạnh văng lên vòng nước, Tề vương điện hạ râu lởm chởm, tóc hỗn độn, toàn thân bụi đất bị nước bùn vẩy ướt càng thêm chật vật......

      Kỳ Kiến Ngọc lúng ta lúng túng , “Đây là...... con ngựa thứ tư kiệt sức mà chết......”

      Lại muốn dùng khổ nhục kế với y?

      Vạn Dực rũ mắt, đáp lại ánh mắt tha thiết của Tề vương, im lặng xoay người quay về phủ.

      được hai bước, quay đầu phát Tề vương điện hạ cụp tai, nhìn trông mong theo y, khỏi tức giận liếc cái, “Nhà cửa đơn sơ, điện hạ có nguyện hạ mình vào nghỉ ngơi lát.”

      Kỳ Kiến Ngọc lập tức sáng cả hai mắt, bước nhanh đuổi theo, “Tất nhiên là nguyện ý.”

      Hai người trước sau vào cửa phủ, Vạn Dực vừa vào cửa liền dùng ánh mắt ra hiệu với người gác cổng, ở phía sau bọn họ xa, phu khiên kiệu lúc nãy bị bịt miệng, lặng yên tiếng động bị tha .

      Vạn Dực vừa vào sảnh chính liền gọi người hầu ở ven đường chuẩn bị nước ấm cho Tề vương tắm rửa, quay đầu với Tề vương nhắm mắt theo sát bên y, “Điện hạ dừng bước, trước hết hãy để người hầu đưa ngài rửa mặt chải đầu, Vạn Dực ở đây chờ ngài.”

      Kỳ Kiến Ngọc vừa định lên tiếng, Vạn Dực đợi cất lời, liền quay lưng .

      Tề vương nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của người nọ, yên lặng nuốt lời muốn vào lòng.

      Đến khi còn nghe thấy tiếng bước chân của , Vạn Dực suy nghĩ, quay đầu bảo nha hoàn chọn bộ quần áo cũ hơi rộng chút đưa đến cho Tề vương. Thức ăn vốn được y cầu hâm sẵn, chờ Tề vương tắm rửa xong bưng lên.

      “Công tử có muốn dùng trước chút điểm tâm dằn bụng ?”

      “Cũng được,” Vạn Dực gật gật đầu, “Nấu thêm bát trà gừng mật ong .”

      Nha hoàn nhận lệnh lui ra, còn chưa ra khỏi cửa, bị công tử gọi lại, “Thuận tiện thông báo với Trần đại phu trong phủ, sắp xếp hòm thuốc, đến hậu viện phía đông .”

      Nha hoàn kính cẩn đáp, “Dạ.”

      Vạn Dực liền vung tay, cho nàng ta lui xuống.

      Khi trong sảnh chỉ còn lại mình y, Vạn Dực thở dài hơi, khẽ khép mắt tựa lên ghế quý phi, tỉ mỉ sắp xếp lại suy nghĩ.

      Vào thời điểm quan trọng này Tề vương đột nhiên gấp gáp trở về, khiến y có chút trở tay kịp......

      Suy nghĩ lộn xộn thành đống, bỏ xong, quan tâm càng loạn.

      Nên đuổi thế nào đây?

      Vạn Dực hỏi chính mình, lại nhất thời tìm được đáp án.

      -- “Công tử!”

      Lý quản gia vội vã từ phòng phía đông chạy tới, khi đến được trước mặt công tử, lại ấp a ấp úng, “Người khách đó chịu...... chịu......”

      chịu gì?”

      Lý quản gia nhắm mắt cắn răng, “Vị khách đó , nếu công tử đến gặp , liền...... nhất định mặc quần áo!”

      Vạn Dực: “......” ̄ ̄

      “Công tử, công tử?” Trả lời chứ?

      Vạn Dực nghiêm mặt, nghiêng đầu, “Vậy cứ để trần truồng thôi.”

      “Công tử à!” Lý quản gia phun lệ! T0T

      “Được rồi, được rồi,” Vạn Dực chầm chậm đứng dậy, như chẳng việc gì kéo vạt áo, “Cũng chẳng phải chưa từng.”

      Còn chưa đến phòng phía đông, liền nghe được bên kia ồn ào náo loạn.

      Người hầu vây quanh ngoài cửa van xin khuyên bảo, quần áo tay vẫn đầy đủ sứt mẻ bị cản ở ngoài phòng, trong phòng tiếng động.

      Thấy công tử đến, bọn nha hoàn người hầu giống như tìm được chỗ dựa, nhàng thở hắt hơi, sôi nổi hành lễ, “Công tử vạn an......”

      Vạn Dực khẽ gật đầu, cầm lấy quần áo tay gã sai vặt đứng ở đầu hàng, phất tay cho bọn họ lui ra, sau đó nhàng gõ gõ cửa, “Ta đến rồi đây.”

      Cửa bỗng nhiên bẫng, ngay sau đó liền nghe thấy nước “ùm” tiếng, giọng khàn khàn từ bên trong cửa truyền đến, “...... Vào .”

      Chỉ nghe két tiếng, Vạn Dực đẩy cửa bước vào.

      Trong phòng ngập đầy hơi nước, Tề vương điện hạ đối diện y, vươn người đứng trong thùng nước tắm, thắt lưng gầy mạnh mẽ rắn chắc hằn hình dáng cơ bụng, buộc tóc của đặt bàn , mái tóc dài xõa xuống tấm lưng ướt đẫm nước, dính sát lên vai và eo, từng giọt nước......

      Lại tiếng tí tách......

      Vài lọn tóc rũ xuống trước ngực che lớp mồ hôi mỏng, hòa cùng dòng nước, dọc theo đường cong cơ thể trơn nhẵn tuyệt đẹp, chạy thẳng vào háng...

      Tình cảnh này sao mà quen thuộc, chỉ là đôi bên đổi vị trí mà thôi.

      Vạn Dực cũng lảng tránh, sắc mặt như thường nhìn thẳng , “Người hầu săn sóc chu toàn, điện hạ còn có gì hài lòng ?”

      Kỳ Kiến Ngọc khỏi có chút thất bại......

      Xem ra sắc dụ hữu hiệu rồi nhỉ?

      Nhưng mà, nhưng mà năm đó, với chính mình mà ...... Thực, vô cùng hữu hiệu!

      Vạn Dực cũng thẳng, “Điện hạ gọi ta đến, rốt cuộc là muốn làm gì? Vạn Dực bất tài, cũng muốn chơi trò suy đoán với điện hạ.”

      Vành tai đỏ ửng của dưới ánh mắt hề che giấu của Vạn Dực, theo lạnh nhạt trong câu này của y mà chợt phục hồi, Kỳ Kiến Ngọc đương nhiên biết với tài năng của Vạn Dực, nếu trốn về kinh thành, sao lại biết chuyện kỳ lạ trong đó, nhưng biết nên giải thích thế nào với y? chăm chú nhìn y, thành kính trước nay chưa từng có - , “Ta hề muốn tổn thương ngươi, bất luận vào lúc nào, bổn vương muốn, cũng làm.”

      Vạn Dực quay đầu , trong mắt chứa oán giận như thực như giả, “ ư? Xem ra phải là do mạng Vạn Dực lớn, mà do điện hạ xuống tay lưu tình? ra đây chính là tổn thương của điện hạ? chết chính là tổn thương?”

      Kỳ Kiến Ngọc khẽ mở miệng, nhưng người muốn giết Vạn Dực ... là mẫu hậu .

      thể mở miệng.

      “Lời của Điện hạ trước nay đều rất xui tai,” Vạn Dực nể mặt , “Đáng tiếc Vạn Dực mạng lớn, chưa khiến điện hạ có cơ hội cảm thán: ‘Ta giết Bá Nhân, Bá Nhân lại vì ta mà chết’.”

      “Vạn Dực......” Kỳ Kiến Ngọc thể biện bạch, lòng như lửa đốt.

      Vạn Dực lại xoay người, “Nếu Điện hạ tắm rửa xong rồi, liền mặc quần áo rồi nghỉ tạm, đợi khi ăn xong, xin điện hạ hãy rời , Vạn phủ này chỉ là miếu , sao có thể chứa nổi pho tượng phật lớn như ngài.”

      Nhìn bóng dáng y lạnh lùng rời , Kỳ Kiến Ngọc nóng nảy, “Vạn Dực, đợi ......”

      Vạn Dực lại như nghe thấy, bước chân ngừng, xoay người rời khỏi.

      “Vạn Dực......”

      Y bỏ ngoài tai cái người réo gọi phía sau, khi đầu ngón tay chạm tới khung cửa, đột nhiên nghe rầm rầm tiếng --

      Vạn Dực kiên nhẫn dừng bước, lại muốn dùng khổ nhục kế gì đây?

      Phía sau chợt còn tiếng động.

      Vạn Dực nhíu mày, cuối cùng tâm cam lòng nguyện quay đầu lại, thấy người nọ uể oải nằm đất, thùng nước tắm đổ ập bên, gương mặt tuấn tú từng cao cao tại thượng khiến người ngưỡng mộ rũ xuống, như hôn mê bất tỉnh, miệng vết thương người nứt toát, da thịt ngấm nước sưng phù, nhuộm thùng nước thành máu loãng......

      Khổ nhục kế này, ...... quá vô sỉ rồi.

      Vạn Dực bực tức, nhưng cũng đành tình nguyện di chuyển hai chân, túm Tề vương điện hạ - tựa như trung khuyển bị chủ nhân vứt bỏ, cố sức nâng dậy......

      Vừa mới dính vào người, Tề vương điện hạ lập tức giống như con lười, lăn vào lòng Vạn Dực!

      Tim Vạn Dực thịch cái, khi cúi đầu nhìn lại, ánh mắt đảo nhanh như chớp qua khu vực dưới bụng Tề vương ba tấc...... Dù y có bình tĩnh hơn nữa, cũng nhịn được mà nóng bừng cả tai, nhíu mày vung tay vội phủ quần áo lên người .

      “Đừng giả vờ giả vịt,” Vạn Dực chút khách sáo lắc tỉnh Tề vương điện hạ giả chết, “Tự mình bước ra, hay là để ta mở cửa sai bọn tôi tớ vào khiên ngài ra? Tiện đó cũng giúp mọi người được chiêm ngưỡng phong thái của điện hạ.”

      Kỳ Kiến Ngọc tựa vào lòng Vạn Dực muốn tỉnh dậy, nhưng mánh khóe bị vạch trần, chỉ đành dè dặt mở mắt, thấy sắc mặt Vạn Dực biến thành màu đen liền dám thêm lời nào, ngoan ngoãn tự đứng lên mặc quần áo.

      Vạn Dực chờ Tề vương điện hạ đứng dậy xong, dấu vết cúi đầu vỗ vỗ ngực của mình...... lòng vui buồn lẫn lộn.

      Như vậy...... Thậm chí ngay cả như vậy, cũng khiến người ta phát ra điều khác thường sao?_
      kabi_ng0k, Parvarty, Đỗ Thúy Loan23 others thích bài này.

    2. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 21:
      Lam Phượng Hoàng
      Dùng bữa xong, Vạn Dực liền bảo Trần đại phu trị thương cho Tề vương, chỉ chờ chữa cho xong, liền lập tức đuổi người ra khỏi phủ.

      Kỳ Kiến Ngọc luôn nhìn y chăm chú, đương nhiên cũng biết quyết định của y, nên khi Trần đại phu cầu trị thương, liền chết sống chịu, chỉ nhấn mạnh câu: trừ Vạn Dực, ai cũng được phép đến gần.

      Đúng là được tấc lại muốn lấn thêm thước mà!

      Vạn Dực giận dữ, "Điện hạ chết hay sống cũng phải là trách nhiệm của thần, chỉ xin điện hạ dời bước, tha cho dưới Vạn phủ." Ngụ ý là có chết hay đều tùy ý , chỉ cần đừng chết ở Vạn phủ là được.

      Kỳ Kiến Ngọc được cưng chìu từ , ngay cả khi bị phổng tay ngôi vị thái tử cũng chẳng có ai dám thẳng mặt sỉ nhục như vậy, huống chi hôm nay người lời này, là Vạn Dực.

      Trong mắt phừng phừng lửa giận, lại cố nén, siết chặt hai nắm tay, tim chua xót căng đau, nếu phải, nếu người nọ phải là Vạn Dực. . . . . . Kẻ luôn mắt cao hơn đầu như , sao lại có thể nhiều lần cúi đầu, vờ si giả ngốc chỉ vì muốn người nọ cười vui?

      " liền đây." Sắc môi tái nhợt, phất tay áo bỏ .

      là Tề vương, dù thích đến mức nào, cũng thể từ bỏ niềm kiêu hãnh của bản thân.

      Vạn Dực xoay người, hai tay bỗng dưng cũng nắm chặt, nhưng quyết quay đầu.

      "Ngươi xem, bổn vương phải làm gì mới được đây!"

      Quảng Uy tướng quân Tiết Đào nhịn nổi xoa xoa huyệt Thái Dương, ". . . . . . Điện hạ, ngài nên nghỉ ngơi thôi?"

      Tề vương toàn mùi rượu, hung hăng vỗ lên bàn đá, túm cổ áo gã ta trợn mắt nhìn, "Đừng lảng tránh vấn đề của bổn vương! ngay!"

      Tiết Đào cẩn thận thoáng liếc qua mặt bàn nứt như mạng nhện, nuốt nuốt nước miếng, "Điện hạ muốn vi thần. . . . . . , gì đây?"

      "!" Mắt Kỳ Kiến Ngọc đỏ ngầu, hơi thở đầy mùi rượu, "Ngươi xem có phải. . . . . . Có phải y chán ghét bổn vương rồi ?"

      Tiết Đào nhịn được vuốt vuốt mồ hôi lạnh tươm đầy trán, "Cái này. . . . . . Đương nhiên, đương nhiên là rồi."

      lập tức vui sướng buông cổ áo gã ta ra, "Vì sao? Sao ngươi biết được?"

      Tiết Đào vô cùng cẩn thận , "Nếu. . . . . . chán ghét điện hạ, Vạn lang chủ động mời điện hạ vào phủ, còn thay điện hạ gọi người đến trị thương. . . . . ."

      Sau khi say rượu, lời và cử chỉ của Tề vương điện hạ cực kỳ vâng theo cõi lòng, "Ta liền tìm y, hỏi cho ràng!"

      "Điện hạ à ——"

      Tiết Đào hô tiếng, ôm túm lấy đùi Kỳ Kiến Ngọc muốn bay ra khỏi phủ, "Lúc này ổn, ổn đâu." Gã hối hận, gã nên vì bị Tề vương điện hạ uy hiếp mà vào hầm lấy vò rượu mạnh ra đây.

      Kỳ Kiến Ngọc bất mãn đá đá chân, muốn gã buông ra, "Ngươi dám ngăn cản sao!"

      " phải. . . . . . dám, thần, thần dám, " Quảng Uy tướng quân trương vẻ mặt đau khổ nhìn Tề vương điện hạ say khướt, cố gắng trấn an, "Điện hạ, người xem. . . . . . Vạn lang còn nổi nóng, điện hạ qua đó chẳng phải là thổi thêm gió? Châm dầu vào lửa hay sao? bằng. . . . . . Chờ sáng sớm ngày mai, Vạn lang bớt giận, điện hạ lại ?"

      "Nghe ra. . . . . . hình như cũng có chút đạo lý." Rốt cục Tề vương điện hạ cũng ầm ĩ nữa, im lặng hồi, lại rũ tai chán nản, "Nhưng mà ngày kia y nạp thiếp, còn muốn nạp hai người. . . . . . Hai người đó! . . . . . . thể cản. . . . . ."

      Tiết Đào chưa từng thấy Tề vương bừng bừng phấn chấn gặp phải tình cảnh như vậy, mà đối tượng kia. . . . . . Cũng là kẻ có mầm móng đa tình.

      Điện hạ chí tình chí nghĩa, chỉ sợ. . . . . . Nhất định đau lòng.

      "Điện hạ, trời đất đâu thiếu cỏ thơm, huống chi Vạn Dực kia. . . . . ." Lời khuyên nhủ vừa mới thốt, liền bị cái trừng mắt sắc lẹm tàn độc làm câm.

      Được rồi, Quảng Uy tướng quân câm miệng rồi. Xem ra điện hạ va phải tường quay đầu lại rồi.

      Kỳ Kiến Ngọc liếc xéo gã cái, lại nâng cốc rượu ngửa đầu uống cạn. . . . . .

      Tiết Đào nhìn nổi nữa, muốn đoạt lấy bầu rượu mà dám, vội thốt lên, "Nếu điện hạ buồn phiền, y đồng ý với điện hạ, chẳng lẽ điện hạ muốn ngoan ngoãn nghe lời sao?"

      Kỳ Kiến Ngọc bất động lúc.

      "Điện hạ có khi nào ngoan ngoãn thế đâu chứ?"

      Có lẽ ông trời cũng chiều lòng người

      Đến hôm Đoan Ngọ, mặt trời cũng ló dạng sau những ngày dài lê thê mưa gió.

      Lễ nạp thiếp cử hành lúc chạng vạng, chiêng trống rền vang nghiêm cẩn đúng theo lễ chế từ Túy Nguyệt lâu kéo dài đến trước cửa Vạn phủ, ven đường rất nhiều người qua đường hóng chuyện đứng vòng trong vòng ngoài, hận thể theo cơn gió thổi bay màn kiệu đỏ, dòm ngó dung mạo tân nương.

      Rốt cuộc nữ tử xinh đẹp đến mức nào khiến Vạn lang động lòng?

      Cửa lớn Vạn phủ mở, Vạn Dực chờ ở trước cửa, y mặc áo đỏ chỉ vàng, đầu đội mão nhị long tranh châu khảm vàng, hình ảnh lúc này, tươi đẹp bức người. Mặc dù vẻ mặt vẫn còn chút bệnh yếu, nhưng quần áo màu đỏ may mắn tôn màu da, nhìn thoáng qua, cũng lộ ra chút hồng hào.

      Khi hai cỗ kiệu màu đỏ dừng trước cửa Lễ Quan cao giọng:

      "Giờ lành đến —— mời tân nương xuống kiệu."

      Hai bàn tay ngọc thon thả vén màn kiệu, vội vã nhanh chóng, e dè chậm rãi. . . . . .

      lúc người hai bên đường ồn ào bàn tán trận gót sắt ầm ầm, nghe qua dường như là đội kỵ binh, hành quân đến nơi này.

      "Người tới là ai thế?"

      Tình huống gấp gáp, bọn thị vệ của Vạn phủ giơ binh khí nối đuôi nhau chạy ra.

      Đám kỵ binh kia tới cực nhanh, mới vừa nghe được tiếng vó ngựa, chỉ chớp mắt hai cái, cuối ngã tư đường liền ra hơn mười kỵ sĩ, người trước hét lớn tiếng ——

      " phận mau tránh đường!"

      Thoáng chốc đường xá hỗn loạn, người qua đường cùng đội ngũ đón dâu tranh nhau chạy trốn, lại bị cản đường, vô cùng hỗn loạn. . . . . .

      Bọn thị vệ Vạn phủ tiến lên ngăn lại, quát, "Ai lại làm loạn vào lúc này, hôm nay là ngày vui của chủ nhân bọn ta, các vị muốn làm gì!"

      thể tưởng được đối phương lại trực tiếp rống trả, "Cướp dâu!"

      Lời vừa ra, mọi người bất giác ngẩn ngơ.

      Xem ra tân nương Vạn lang cưới quả là người đẹp như tiên, mới gây ra cố phong lưu ngay trước của phủ thế này.

      "Bảo vệ tân nương! Mau bảo vệ tân nương. . . . . ."

      Bọn thị vệ đều đen mặt, nếu ở trước mắt bao người mà để tân nương bị cướp , cắm cho công tử cái sừng to, sau này bị lột sạch da mới là lạ.

      Ai có thể nghĩ ——

      "Công tử!" Phía bên kia truyền đến loạt tiếng hô hoảng hốt.

      Đợi khi mọi người chăm chú nhìn lại, chỉ thấy đám cướp dâu kia vụt như gió, trước sau đủ thời gian để thở, nhóm tân nương vẫn bình yên vô , mà tân lang . . . . . .

      Vạn Dực bị cướp rồi!  ̄口 ̄||

      Giờ phút này, trong đại nội hoàng cung.

      "Khởi bẩm hoàng thượng. . . . . ."

      Kỳ Kiến Thành đặt chén trà xuống, bực bội , "Chuyện gì mà ấp a ấp úng vậy?"

      Hôm nay là ngày người nọ nạp thiếp, sáng sớm ta tỉnh lại, liền phiền muộn khó nén, trong lồng ngực nghèn nghẹn u uất, lộ ra chút nóng nảy hiếm thấy.

      "Bẩm hoàng thượng, thám tử vừa báo lại, lễ nạp thiếp ở Vạn phủ đột nhiên bị đám người che mặt cướp dâu ven đường phá hủy. . . . . ."

      Tiểu Hoàng Đế cảm thấy ngực đột nhiên nhỏm, lộ chút vui mừng khó hiểu, miệng lại bình tĩnh vô lo , "Xem ra lần này Vạn khanh diễm phúc sâu, tân nương thực xinh đẹp nhỉ. . . . . . mà đuổi theo cứu được tân nương chưa?"

      ". . . . . . Ặc." Người hầu trong điện nhịn được run run khóe miệng:

      "Bị cướp là tân lang. . . . . . phải tân nương!" -_-||
      Parvarty, kabi_ng0k, Anhdva20 others thích bài này.

    3. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      Mong chờ đến lúc vạn lang lộ thân phận quá

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Vui nhỉ, Thường người ta cướp tân nương chứ ai cướp tân lang, Thanks Nàng. Giờ mới biết Hoàng đế cũng Vạn Lang

    5. dehanmingukmanse

      dehanmingukmanse Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      129
      Hoàng đế cũng rơi vào lưới tình của Vạn Lang rồi. thanks nàng nhé.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :