1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ô Hô! Gian Thần Lộng Quyền - Cá Thích Leo Cây

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 9:
      Lam Phượng Hoàng
      Tiếng vó ngựa lộp cộp buồn tẻ là bạn đường duy nhất của .

      Bởi vì Vạn Dực mang bệnh, dọc đường , Tề vương điện hạ luôn quan tâm đến sức khỏe của y, dám phóng ngựa chạy như điên, hành trình của hai người khó tránh việc bị trì hoãn.

      Chạy suốt ngày đường, Kỳ Kiến Ngọc nhìn xa về phía trước, vẫn như cũ nhìn thấy bóng dáng thành trấn. Thiếu niên trước ngực nóng hầm hập, mặt trắng như tờ giấy, mê man tựa vào lòng .

      Đây là lần đầu tiên y hề chống cự chủ động tựa vào lòng ...... Có lẽ cũng là lần duy nhất.

      Lòng Kỳ Kiến Ngọc vừa ngọt ngào vừa khổ sở, đau lòng tay ôm chặt Vạn Dực thêm vài phần.

      Cảm thấy trước khi trời tối vẫn kịp vào thành, Kỳ Kiến Ngọc đột nhiên nhớ lại mấy lời khi theo quân y năm đó: Bệnh dịch đa số độc vì nóng, khô nóng lại lan nhanh, nếu phát bệnh đột ngột tại nơi hoang dã, quan trọng nhất là phải hạ nhiệt giải độc, giúp máu lưu thông.

      Bằng trí nhớ của , chỉ mơ hồ nhớ hai, ba vị thảo dược hạ nhiệt, ngẩng đầu nhìn về phía trời tây, vầng dương dần xuống núi ......

      dùng lực kéo dây cương, dừng lại trước sườn núi , cẩn thận ôm Vạn Dực xuống ngựa.

      “Vạn Dực, ngươi nghỉ ngơi ở đây trước , ta thừa dịp trước khi trời tối hái vài nhánh thảo dược, tuy thể cam đoan là có hiệu quả hay , nhưng dược tính ôn hòa, có ích có hại, tổn hại thân thể.”

      Vạn Dực suy yếu gật đầu, y được xếp nằm dưới tán gốc cây cao to, quanh mình lại được Kỳ Kiến Ngọc cẩn thận đào sẵn vài cạm bẫy.

      Thấy còn mấy thời gian nữa, Tề vương điện hạ mới cẩn thận từng bước, hái thuốc.

      Vạn Dực đợi khi Kỳ Kiến Ngọc xa, mới cố hết sức mở mắt ra, miễn cưỡng nâng người dậy.

      Áo giáp trong có chút buông lỏng sau mấy ngày liền bôn ba, y cắn răng, cố nâng người, lần nữa buộc chặt áo giáp trong mềm dẻo, trán chảy đầy mồ hôi lạnh.

      Bỗng dưng, từ nhánh cây to đỉnh đầu y xuất bóng đen.

      Ảnh Nhất hoàn mỹ hòa mình vào bóng cây, nếu ta chủ động thân, e là ai cũng thể phát dưới bóng cây thưa thớt này vẫn có thể che giấu người cao lớn.

      “Công tử!” Ảnh Nhất từ cây vội vàng nhảy xuống, thân là ảnh vệ, phải vĩnh viễn lẻ loi chiến đấu mình, đương nhiên có hiểu biết về y thuật. Từ nơi bí mật gần đó, ta chờ đủ lâu, rốt cuộc cũng đợi được Tề vương chướng mắt biến mất, mới nắm chặt cơ hội thân.

      Lúc ta tới gần Vạn Dực cố sức quay đầu, “Che miệng mũi trước .”

      Ảnh Nhất sửng sốt, rồi sau đó quỳ gối xuống, đầu gối lê mấy bước bên người Vạn Dực, chút kiêng kị nắm lấy bàn tay trái mềm oặt của y mặt đất, tập trung bắt mạch, “Công tử đừng suy nghĩ nhiều, nếu công tử có gì bất trắc, thuộc hạ lấy đầu tạ tội.”

      Vạn Dực lặng thinh, thản nhiên , “Nếu ta chết, cởi bỏ được trói buộc suốt đời của ngươi, tương lai bất cứ lúc nào...... ta mất, ngươi liền tự mình rời , cưới vợ sinh con, sống những ngày yên ổn, về phần trưởng lão ta để lại thư .”

      Ảnh Nhất nghiêm túc ngẩng đầu, trung thành kiên định , “Cả thân thể và tấm lòng của thuộc hạ đều thuộc về công tử!”

      Khi chết mới biết người tri kỉ. ta chưa bao giờ cảm thấy cùng sống chết với công tử có cái gì tốt.

      Dù bị bệnh thất điên bát đảo, Vạn Dực nghe xong lời Ảnh Nhất tuyên thệ vẫn nhịn được phì cười, “Được rồi, vậy sau này nếu ta độc cả đời, có lẽ vẫn còn có Ảnh Nhất làm bạn.”

      Ảnh Nhất nghe vậy quá sợ hãi, “Công, công, công tử có ý gì? Thuộc, thuộc hạ chỉ kính trọng khâm phục công tử từ đáy lòng, có ý ngưỡng mộ khinh nhờn gì cả. Công tử trăm ngàn lần đừng hiểu lầm......” Kỳ ta vẫn chỉ nữ nhân đó TAT

      Vạn Dực thở hơi, vẫn còn cố sức trêu đùa, “ phải ngươi vừa , thể xác và tinh thần của ngươi đều thuộc về ta sao?”

      Ảnh Nhất cẩn thận , “...... Khâm phục và ngưỡng mộ là hai việc khác nhau......”

      Vạn Dực còn muốn thêm, đột nhiên Ảnh Nhất bỗng nhảy bật dậy, mừng như điên rống tiếng, “Công tử!”

      Vạn Dực nhìn về phía ta.

      Ảnh Nhất lập tức như moi tiền, ngừng tìm trong lòng ngực, trong tay áo, trong ống chân, lấy ra lọ thuốc viên --

      “Công tử! Ngài chưa nhiễm bệnh dịch! Chỉ bị phong hàn!”

      Khi Kỳ Kiến Ngọc đạp ánh chiều tà trở về dưới bóng cây to, đột nhiên cảm thấy khí bỗng trở nên kỳ diệu tựa như ...... thoải mái hơn rất nhiều.

      Chưa kịp nghĩ suy, nhìn thấy Vạn Dực định đứng dậy, lại uể oải còn sức lực, liền cuống quýt chạy đến dìu y, “Vạn Lang, ngươi có sao ? Có phải khó chịu ở đâu ? Ngươi đừng nhúc nhích, ngoan ngoãn nằm xuống bla bla bla......”

      Vạn Dực quay đầu , miệng khẽ khụ tiếng, khách sáo , “Ta sao...... Khụ khụ, đa tạ điện hạ quan tâm.”

      Cánh tay Kỳ Kiến Ngọc đặt vai y cứng lại, lòng tự trọng cao ngạo lại bị khoét lỗ lớn, tay kia buông rồi siết, siết lại buông, cuối cùng chỉ , “Bổn vương...... sắc thuốc. Ngươi đừng nghĩ nhiều, nghỉ ngơi cho tốt .”

      Thiếu niên cũng cho trốn tránh, khi định rời , liền túm lấy góc áo , ngẩng đầu lên, khóe mắt ửng đỏ chớp cái nhìn , “Điện hạ...... Tội gì điện hạ phải mạo hiểm lớn như thế vì Vạn Dực? Việc người cần phải làm, chính là để ta lại, trở về thành trước.”

      cây Ảnh Nhất nhìn thấy công tử bày ra bộ dạng dịu dàng bi thương động lòng người đó, lòng bàn chân vô ý trượt cái, thiếu chút nữa từ cây ngã xuống.

      Ngặt nỗi tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, trong mắt Tề vương điện hạ, đây chính là độc dược trí mạng thể nghi ngờ, chiêu thấy máu.

      lắp ba lắp bắp , “Ta...... Bổn vương chỉ tiện tay cứu ngươi thôi.”

      “Điện hạ, có phải ...... có phải với Vạn Dực, vẫn như trước đây......” Vạn Dực nghiêng mặt, vành tai ửng đỏ, giống như khó có thể mở miệng.

      Tim Kỳ Kiến Ngọc thoáng chốc đập như điên, đầu loạn như tương xay, “Bổn vương...... Chính là......”

      Ảnh Nhất tay che mặt, đành lòng xem tiếp --

      Haizz, Tề vương điện hạ, tại nhìn ngài giống như hoài xuân.

      Vạn Dực ngượng ngùng đủ rồi, trực tiếp thẳng, “Điện hạ...... Còn thích Vạn Dực sao?”

      Kỳ Kiến Ngọc chân tay luống cuống duy trì tư thế đứng thẳng bất động, cả người nóng rực, lâu, cuối cùng vẫn thành thực thuận theo lòng mình, khẽ gật đầu đến mức khó có thể nhận ra.

      Vạn Dực cúi đầu , “...... Vì sao lại thích ta? Vạn Dực trừ bề ngoài, còn có điều gì đáng để điện hạ thương cảm mến?”

      Hơn nửa ngày Kỳ Kiến Ngọc mới nghẹn ra câu, “Bổn vương...... Nếu biết tốt rồi.”

      Vạn Dực giống như có thêm dũng khí, khẽ ho tiếng thẳng, “Vạn Dực...... Khụ khụ, e là thời gian còn nhiều, tối nay chỉ muốn , câu có hứng thú với đồng tính’ năm đó, lúc trước là , nhưng mà tại......” Y mập mờ dừng lại, lại nâng lên đôi mắt khôi phục bình tĩnh nhìn , “Tối nay Vạn Dực thẳng, chính là muốn trước khi chết, giải quyết xong nỗi lòng......”

      Mặt Tề vương điện hạ, thoáng chốc từ hồng chuyển trắng, bỗng nhiên ôm lấy y, kiên quyết, “ ...... Ngươi .”

      Mày Vạn Dực nhíu lại, nghiêng mặt , buồn bã , “Điện hạ mau buông ra, cùng cưỡi ngựa cả ngày trời, lòng Vạn Dực khó yên, nay vạn lần thể......”

      biết là do gương mặt mỹ nhân nhìn nghiêng mê hoặc tâm tình, hay do ý trong lời y khiến tim đau đến mức khó có thể tự điều khiển --

      “Bổn vương muốn xem thử, dịch bệnh rốt cuộc có dám dính vào người ta !”

      Kỳ Kiến Ngọc bỗng nắm lấy cái cằm nhọn kia, nâng mặt y lên, cúi đầu dùng sức gặm xuống --

      P/S: Khụ, bạn Dực à, bạn đâu cần phải thả thính đến vậy chứ :yoyo40:
      icefly999, Đỗ Thúy Loan, Parvarty27 others thích bài này.

    2. bellchuong

      bellchuong Active Member

      Bài viết:
      119
      Được thích:
      98
      Kiểu này Ảnh Nhất rơi từ cây xuống rùi!
      Trâu thích bài này.

    3. Lệ Vô Ưu

      Lệ Vô Ưu New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      7
      Tội cho Ảnh Nhất quá, bị buộc xem hình ảnh muốn xem :)))

    4. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Vạn lang chơi ác quá

    5. Trâu

      Trâu Active Member

      Bài viết:
      177
      Được thích:
      159
      Vạn ngự tỷ trêu Tề tiểu thụ quá quá quá manh rồi :yoyo60:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :