1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ô Hô! Gian Thần Lộng Quyền - Cá Thích Leo Cây

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 18:
      Lam Phượng Hoàng
      hai ba bốn năm...... Mấy vị công tử mỗi người nàng, rồi sắp xếp chỗ ngồi.

      Quảng Uy tướng quân lộ ra vẻ mặt đau khổ, cố gắng làm như thấy với nữ tử rúc vào bên cạnh ta, lòng thầm nghĩ sau khi trở về phải lập tức lớn tiếng ra oai phủ đầu tố cáo giải oan trước – hay nên chủ động đến phòng giặt chà sạch bàn giặt đồ rồi ngoan ngoãn quỳ ở đầu giường của phu nhân mới tốt? (LPH: ta thích này quá)

      Tề vương điện hạ lại giận tái mặt ngừng tỏa ra sát khí, bóng người ngồi cạnh.

      Các hoa khôi lần này, vốn định ưu tiên hiến cho Tề vương điện hạ, ngặt nỗi ngay cả nhìn cũng thèm liếc mắt cái lạnh lùng từ chối, vì thế hoa khôi thể lui ra mà phải vô cùng đáng thương cứng đơ tại chỗ, nhìn mọi người bằng ánh mắt xin cứu giúp.

      “Ngươi đến bên cạnh ta .”

      Bên trái giai nhân xinh đẹp, Vạn Lang vẫn lộ ra nụ cười nhàng với nàng ta, trong ánh mắt vừa ao ướt vừa ghen tị ở xung quanh, hoa khôi tiểu thư nơm nớp lo sợ ngồi vào bên phải Vạn Lang...... Bởi vì Tề vương điện hạ ngồi xuống sát bên cạnh, ngay bên cạnh đó!┭┮﹏┭┮

      Thấy Vạn Dực trái ôm phải ấp, rất là vui sướng, mọi người đều theo đuổi tâm tư của mình, uống rượu ngon giai nhân ngồi cạnh dâng lên, lại đều chẳng nghe ra mùi vị gì.

      Thôi ma ma thấy tình cảnh có chút ngưng trệ, thầm trừng mắt liếc xéo các người đẹp vài lần, ý bảo các nàng ta mau chóng khuấy động khí. Nếu , đắc tội với mấy quan to quý nhân này, tất cả các ngươi đều bị trừ lương, trừ trừ trừ!

      Nhóm mỹ nhân kinh hãi nhận lệnh, lập tức tung ra toàn bộ nhiệt huyết --

      “Công tử, để thiếp kính ngài ly......”

      “Công tử, thiếp thấy ngài phong thái hơn người......”

      “Công tử......”

      Nhất thời oanh ca yến hót, vô cùng náo nhiệt.

      Mặc dù Tề vương điện hạ uống trà tỉnh rượu thoáng khôi phục lý trí, nhưng rượu nặng lâu năm quý báu của Quảng Uy tướng quân, độ ngấm cũng dễ tiêu đến vậy, mặc dù cực lực nhẫn nại, nhưng mặt vẫn càng ngày càng đậm sát khí khiến người khác nhìn thấy liền hốt hoảng.

      Hoa khôi đáng thương muốn rút bản thân lại thành cục, nhưng vì mưu sinh, vẫn kiên trì khoát cánh tay ngọc mềm mại lên vai Vạn Dực, “Công tử......”

      Lời còn chưa xong, ánh mắt như dao bên cạnh liền lập tức đánh tới!

      Hoa khôi tiểu thư run run rút tay về, xấu số tiếp tục nở nụ cười quyến rũ, “Công tử có muốn thiếp hát khúc vì ngài......”

      Tề vương lạnh lùng xùy tiếng, nghiêm mắt liếc xéo nàng ta, “ biết tự lượng sức! Hà cớ gì lại múa rìu trước cửa Lỗ Ban trước mặt Vạn Lang, định làm trò cười à.”

      Hoa khôi cắn đầu lưỡi câm họng.

      Vạn Lang vỗ vỗ tay nàng ta, đôi mắt nhìn phía Tề vương, miệng với nàng ta, “Điện hạ khen lầm thôi, sao sao, nương hãy giúp Vạn mỗ no tai vui vẻ .”

      Nàng ta vội lúc lắc đầu, chỉ , “ dám nhận, dám nhận......”

      Kỳ Kiến Ngọc nhìn bộ dạng bảo vệ của người nọ với nàng ta, tim như bị kim đâm, cố tự kiềm chế, hề hé răng.

      Bên kia hoa khôi khảy đàn, trong trẻo uyển chuyển cất tiếng:

      “Sông nối biển nước xuân lênh láng, ngọn triều dâng trăng sáng biển khơi. Nước trôi muôn dặm trăng soi, sông xuân đâu chẳng sáng ngời ánh trăng.......”*

      Mặc dù muốn thừa nhận, nhưng hoa khôi này quả phải giả, giọng hát thực rất êm tai.

      Kỳ Kiến Ngọc thấy mọi người trầm trồ khen ngợi, cảm thấy nặng nề khó chịu.

      “Điện hạ, uống trà nên rỗng bụng, hay do thức ăn hợp khẩu vị? Có cần Vạn Dực gọi người thêm chút rượu và thức ăn ?” Hiếm có thay, hai người quen biết nhiều năm, đây là lần đầu tiên Vạn Dực quan tâm đến .

      Vào lúc tim khẽ lung lay, lời ca đến đoạn --

      “......Ai người thấy được trăng đầu? Trăng kia rọi người nào năm xưa? Người sinh mãi khai hoa chẳng tận. Năm rồi năm trăng vẫn thế hoài.” (*Trích trong bài Hoa trăng trong đêm sông xuân – tác giả Trương Nhược Hư – bản dịch Nhất Lang – trang thivien.net)

      Tề vương điện hạ hiếm khi đa sầu đa cảm, đúng vậy, với bất kỳ ai, Vạn Dực cũng ôn tồn lễ độ, khiêm tốn quan tâm, chẳng tốt bụng chỉ riêng với ......

      Đợi ! Nghĩ đến đây, Tề vương điện hạ liền hốt hoảng.

      , cần gã ti tiện tiểu nhân này tốt riêng với ! chỉ...... chỉ vô cùng tức giận, ràng xưa kia là người nọ ra tay trước, là gã ta đê tiện hạ lưu biết liêm sỉ, hôn người ta, hôn người ta xong lại làm như chẳng có việc gì!

      chỉ cam lòng, vì sao đối với nụ hôn kia, chỉ riêng mình ...... nhớ mãi quên, mà người nọ, sớm vứt ra khỏi chín tầng trời.

      Tề vương điện hạ vừa mới biết , lẻ loi ngồi mình, gục mặt, trơ mắt nhìn người nọ vui mừng ca múa, vô cùng ảm đạm.

      Những người ngồi đây, đến lúc này sao còn nhìn ra Tề vương điện hạ dĩ nhiên phải lòng Vạn Dực?

      muốn bị túm phải đuôi, đối với Tề vương điện hạ mặt đen, bọn công tử đều duy trì tình trạng ‘Bọn ta rất bận’ mà làm như thấy, vì thế Tề vương điện hạ đáng thương, ngay cả đối tượng để an ủi cũng có, tiếp tục bị bỏ rơi.

    2. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 18: (tiếp theo)
      Lam Phượng Hoàng
      Vào lúc Tề vương điện ủ ê, Hoa khôi tiểu thư hát xong, lo sợ bất an quay về chỗ ngồi.

      Chỗ bọn họ đè nén cùng cực, bên ngoài lại truyền đến tiếng mời rượu ồn ào.

      “Bọn họ ồn ào gì vậy?” tiểu công tử mới đến lần đầu hiếu kỳ hỏi.

      Thôi ma ma cười có thâm ý khác, “Đương nhiên là kỹ năng đặc biệt ‘Gót sen vàng dâng rượu’ -- của Túy Nguyệt lâu chúng ta.”

      Trước nay Thương Hủ luôn có tinh thần ham học, nghe vậy , “Nếu là thế, rất mong nhìn thấy.”

      Thôi ma ma che miệng cười, nâng giọng với hoa khôi, “Con à, còn mau dâng rượu cho các công tử?”

      Vạn Dực có chút hứng thú nhướng mày.

      Nhưng lại thấy tay hoa khôi có động tác gì, chỉ chủ động đứng dậy, mềm mại đáng tựa vào lòng Vạn Dực --

      Tề vương thoáng chốc liền híp mắt.

      Vạn Dực lại chút nhăn nhó, vui lòng cho mỹ nhân ôm ấp, thậm chí tay phải còn khẽ vịn lấy thắt lưng nàng ta, ôm nàng ta vững.

      Thiếu niên nhàng, nghiêng mũ phong lưu.

      Ngay cả hoa khôi vốn duyệt qua ngàn người, cũng nhịn được mà bị thiếu niên tuấn tú nhã nhặn này ầm tiếng câu mất hồn.

      Tay Kỳ Kiến Ngọc bất giác bấu chặt thành quyền, nỗ lực kiềm chế.

      Tiết Đào khỏi thở dài, cất lời dời lực chú ý của , “Điện hạ, thức ăn vừa được bưng lên, ăn ngay nguội mất.”

      Tề vương điện hạ liền rồi thu hồi tầm mắt, thù sâu hận lớn trừng mắt nhìn thức ăn bày đầy bàn lâu, nhấc đũa lên.

      Mà hoa khôi lâng lâng tựa vào ngực Vạn Lang, giờ phút này bày điệu bộ chọc người, cởi giày thêu, nâng tay, lộ ra gót sen ba tất trắng nõn non mềm......

      Nên biết rằng chân chính là vị trí kín đáo của nữ tử, cứ vậy mà lắc lư lộ ra giữa đám nam tử, các thiếu niên ngồi đây đa số đều chưa từng gần gũi nữ sắc, liền nhịn được mà đỏ mặt.

      Nhìn gần mới thấy, biết bên trong giày thêu là chất liệu gì, lớp mỏng manh gần như trong suốt, phủ kín lớp đáy, mùi thơm lạ lùng xông vào mũi.

      Hoa khôi chân trần giẫm nền đất, làn váy mềm mại dài che khuất hơn nửa bàn chân, chỉ mơ hồ lộ ra chút ngón chân thon thon nhắn, trắng nõn mịn màng.

      Nàng ta nắm lấy bầu rượu, tươi cười xinh đẹp, chậm rãi châm rượu vào trong chiếc hài sen, mềm mại dâng lên cho Vạn Dực......

      Mắt Kỳ Kiến Ngọc lộ ánh nhìn hung hăng, đũa gắp gắp gắp, hận thể gắp ả hoa khôi phong tình vạn chủng từ bên người Vạn Dực ra, ném khỏi cửa.

      -- Nào ai biết được giờ phút này trong lòng Vạn Lang đa tình cố chịu dày vò?

      Tuy biết đây là thú vui bình thường của đám tri thức, nhưng thứ tình thú này, Vạn Dực thực thưởng thức nổi.

      Hoa khôi tiểu thư lại vô cùng mềm mại đẩy đưa, nâng hài sen thúc giục, “Công tử ~”

      Vạn Dực: “......”

      Áp lực tâm lý lớn mà! [→_→]

      Nhưng trong mắt mọi người, chỉ thấy Vạn Lang bị mê hoặc kinh ngạc đón lấy chén rượu, lại cẩn thận hất nghiêng, ướt vạt áo......

      “Công tử,” Hoa khôi tiểu thư hai mắt mê ly, giống như biết được đây là Vạn Lang kín đáo ám chỉ, thẹn thùng , “Thiếp, thiếp đưa ngài về phòng......‘Thay quần áo’......”

      Mấy chữ ‘Thay quần áo’ này, kéo dài, nghe vô cùng mập mờ.

      Nàng bèn nhàng , “Vậy Vạn Dực ta, làm phiền rồi.”

      Hai người dắt tay, rời viện lên lầu trước.

      Trước khi , Vạn Dực ngoái đầu nhìn lại, như có như liếc mắt nhìn Tề vương điện hạ cái, cái liếc mắt này, khiến Tề vương nhạt nhẽo ngồi kia, bỗng dưng có phản ứng, biết được thâm ý của bọn họ khi lên lầu......

      Lầu là nơi chọn người, lầu hai là nơi làm việc đó --

      Làm việc, làm việc, làm việc!

      Hai chữ này ngừng xoay tròn trong đầu , dần to ra......

      Lòng mề gì đó của Tề vương điện hạ đều nóng cháy, lại cố giữ vẻ mặt nghiêm túc trấn tĩnh.

      Bổn vương thể mất mặt thêm lần nữa, ta phải bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh...... Tề vương điện hạ ngừng tự với mình.

      ...... Hai khắc sau.

      Chỉ nghe ‘rốp’ tiếng, đũa trong tay Tề vương điện hạ gãy thành hai đoạn!

      Mọi người chỉ kịp cảm thấy hoa mắt, ngay sau đó bóng dáng Tề vương điện hạ biến mất.

      Kỳ Kiến Ngọc liều mạng chạy hùng hục ra, đến đầu cầu thang đột nhiên túm lấy cổ áo của gã người hầu đứng bên, hung tợn , “Phòng nào là của Hoa khôi!”

      “Ở...... Ở, ở cuối, cuối hành lang bên kia......” Sát khí bao trùm, đồng chí người hầu run rẩy quỳ xuống.

      Tề vương tay ném gã ra phía sau, liều mạng vọt tới căn phòng cuối cùng, bỗng nhấc chân, dùng sức đạp cái --

      Trong phòng sau bức bình phong nửa mở, người nọ kinh ngạc quay đầu, giữa làn hơi nước mênh mông, lộ ra khuôn ngực trần trắng sáng......

      Tề vương điện hạ bỗng dưng che mũi!

      Giữa khe ngón tay là dòng máu đỏ......

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Tề vương điện hạ say rượu lòng...... Đại náo thanh lâu...... 囧囧, sau khi tỉnh lại càng thất lễ!

      Mồ hôi như thác, đứa bé bi kịch.

      PS: Sắp xong quyển I rồi, xem xét lại toàn bộ, phát việc vô cùng nghiêm trọng -- Nam chính minh thần võ tựa như tiên kia...... sao ngươi lại cong......otz trăm lần luôn vậy!

      Sầu hết sức, ta phải vắt hết óc nghĩ nên làm thế nào để bẻ về...... bẻ về...... bẻ về...... thành nam chính như tiên TAT

      ----------

    3. Trâu

      Trâu Active Member

      Bài viết:
      177
      Được thích:
      159
      :yoyo51::yoyo51:nếu cong ta về đội hủ, hiu hiu rời bỏ

    4. A Na

      A Na New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      16
      Ta đọc mà thấy thương bạn Tề vương ghê ghớm! Người gì ngây thơ dễ sợ :yoyo69:

    5. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Tội nghiệp bạn Ngọc, bị bạn Dực đoạt nụ hôn đầu xong rồi quất ngựa truy phong. Hok chịu trách nhiệm gì với trai nhà lành cả, làm con người ta nhớ mãi ko quên :058::058:
      A fang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :