1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ô Hô! Gian Thần Lộng Quyền - Cá Thích Leo Cây

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      that toi cho ky kien ngoc

    2. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 15:
      Lam Phượng Hoàng
      Tiết Thượng Tỵ, Vạn Lang múa màn chấn động kinh thành.

      Cuộc sống hàng ngày sau đó, Vạn Dực hưởng thụ đầy đủ đãi ngộ cấp siêu sao như Hoàng đế, số thiếu nam thiếu nữ vây quanh Quốc Tử Giám mỗi ngày chỉ vì mong được nhìn thấy Vạn Lang ngày càng gia tăng, hình thức ‘đạp ca’ do nam biểu diễn thịnh hành thời khắp kinh thành.

      “Đúng là tuổi trẻ mà.”

      Vạn Dực cảm khái lắc đầu, vẫy vẫy tay với cái nhóm nóng đầu rầm rầm rộ rộ bên ngoài Quốc Tử Giám, đáp lại nàng là đám khăn lụa hoa tươi lập tức đổ ập xuống......

      May mà vào triều trước, sau khi vài mỹ nam nổi tiếng bị bu bị kéo mà chết, việc ném dưa và trái cây thể ái mộ bị cấm tiệt, cho nên áo quần đầu tóc của Vạn Dực trong trận rầm rộ này, mới có thể được giữ nguyên hoàn hảo tổn hao gì.

      -- “Công tử, kỳ thi tháng sau người nắm chắc mấy phần?”

      Thư đồng chớp chớp mắt nhìn nàng, rốt cuộc cũng chờ được đến kỳ thi cuối cùng tại Quốc Tử Giám.

      Vạn Dực sờ sờ đầu ta, “Yên tâm, năm nay công tử ta đây có thể rời khỏi Quốc Tử Giám.”

      Mắt Thư đồng lấp lánh ánh sao nhìn nàng, “Ngôn Trọng tin tưởng công tử!”

      “Sao vậy? Chán ghét muốn làm thư đồng cho công tử ta đây nữa à?” Khẩn cấp đến vậy ư?

      Thư đồng lệ rơi đầy mặt giải thích......

      Sao ta có thể để công tử biết, ta tiếp nhận mật lệnh của trưởng lão, vì bảo vệ trinh tiết của công tử ở học viện, lúc nào ta cũng phải làm tốt công tác chuẩn bị hiến thân thay công tử!

      tháng sau, ngay khi kỳ thi lớn chấm dứt Thư Đồng kiềm chế được nữa, lại truy hỏi cảm tưởng của thí sinh vừa hoàn thành bài thi.

      "Cũng như tự đánh giá lúc ban đầu thôi, " Vạn Dực , "Sau ngày hôm nay phải tiếp tục ở lại Quốc Tử Giám nữa."

      "Xem ra công tử làm bài rất tốt." Giọng điệu chắc chắn vậy mà.

      Vạn Dực từ tốn tiếp, "Sau ngày hôm nay, hoặc là ta có thể thuận lợi tốt nghiệp, hoặc là. . . . . . bị đuổi khỏi Quốc Tử Giám, vĩnh viễn có chức danh gì."

      Ngôn Trọng: ". . . . . . ? !".

      Cùng thời khắc đó, giám khảo chấm thi rốt cục cũng duyệt đến bài của Vạn Lang. . . . . . Hai tay cầm quyển bài thi mà run rẩy kịch liệt, thiếu chút nữa xé bài thi này thành hai nửa!

      "Cái này, cái này, thằng nhãi! Thằng nhãi lớn gan!" Giám khảo tức sùi bọt mép, tức giận đến mức cũng chẳng xuôi, chỉ vỗ bàn bôm bốp, tựa như muốn lập tức tiêu hủy bài thi này!

      "Chủ giám đại nhân. . . . . ." Mấy giám khảo còn lại đều xúm đến, "Trăm ngàn lần đừng xúc động, bài thi này hoàng thượng dặn là muốn xem, lát nữa trình vào cung."

      "Loại bài thi này ư! Sao có thể đưa đến làm bẩn mắt hoàng thượng!" Dứt lời ông ta liền xắn tay áo muốn xé.

      "Đại nhân bình tĩnh! Bình tĩnh. . . . . ." .

      Thoáng chốc phòng chấm thi ầm ầm nhốn nháo!

      Kỳ thi lớn của Quốc Tử Giám lần này, quan chủ khảo có dặn, phải đánh giá được phẩm chất và khả năng thấu hiểu của mọi thí sinh.

      "Đáp án của công tử thực. . . . . . chấn động đất trời?" Thư Đồng im lặng lúc lâu, mới cẩn thận lựa chọn từng từ.

      Vạn Dực nhấp ngụm trà, "Ta chỉ đáp là, muốn làm quan phải tuân theo sáu chữ: , cống, xung, tán, sợ, tặng."

      Thư Đồng lạc giữa sương mù, ". . . . . . Quá thâm sâu." ta nghe hiểu.

      Vạn Dực giọng giải thích, " ư, tức mong gì hơn, chỉ lòng muốn làm quan, đạt được mục đích quyết từ bỏ. Cống hả, tức giỏi luồn cúi trục lợi, hợp tác diễn trò. Xung, là lời thốt ra chấn động, lấy lòng mọi người. . . . . . Ví như việc công tử vẫn làm. Tán, tức là nịnh nọt, uốn mình theo người. Sợ, tức là mặt ngoài a dua nịnh hót cấp , thực tế lại ngầm đánh vào điểm yếu của đối phương. Tặng, còn phải là lấy của công làm của riêng, mời khách tặng lễ sao."

      Thư Đồng : ". . . . . ." .

      OTZ trăm lần, trăm lần.

      "Ta còn có sáu chữ châm ngôn khi làm quan, có muốn nghe ?"

      Thư Đồng : ", nghe đâu."

      Trái tim của ta chịu nổi.

      Đáp án bài thi như vậy. . . . . . Haizz, công tử có thể thuận lợi tốt nghiệp ư?

      Bài thi chấn động mọi người này rốt cuộc cũng được trình lên trước mặt Tân đế.

      Y có chút hăng hái suy nghĩ về sáu chữ châm ngôn khi muốn làm quan, sau đó phát còn có sáu chữ châm ngôn khi làm quan.

      "Cái gọi là sáu chữ châm ngôn khi làm quan chính là , kính, lạnh, ác, điếc, làm." Kỳ Kiến Thành xem mấy thứ luận điệu ca công tụng đức đến phát chán rồi, giọng điệu bài thi này chấn động, lại đánh thẳng vào chỗ ngứa, so với ca tụng rỗng tuếch đầy giấy kia, bài này càng khiến y chăm chú hơn, sau khi đọc kỹ từng chữ, hết mỗi câu lại tập trung suy nghĩ lát, ", tức xem việc đáng là quan trọng, giả vờ hồ đồ. Kính, tức là khúm núm cấp , khom người nịnh nọt. Lạnh, tức với dân chúng và đồng liêu phải giả vờ tài đức, oai phong lẫm liệt. . . . . . Ác, tức là để ai biết mục đích mà từ thủ đoạn, mặt lại tỏ vẻ hòa nhã khiêm nhường, ngoài nhân nghĩa trong đen tối. Điếc, là giả câm giả điếc với mấy lời phê bình góp ý, mắt điếc tai ngơ. . . . . ." Đọc đến câu cuối cùng Kỳ Kiến Thành khỏi nở nụ cười, "Làm, tức là phải trăm phương nghìn kế đứng giữa trục lợi lấp đầy túi riêng ư."

      Đứng bên nghe ấu đế đọc xong bài thi của Vạn Dực, bọn thái giám đổ mồ hôi như mưa, Vạn Lang này, to gan!

      Kỳ Kiến Thành đọc xong, đành lòng bỏ xuống, lại xem thêm lần nữa, dặn người hầu: "Mau truyền Vạn Dực tiến cung."

      Lát sau, khi nhìn thấy bóng dáng sáng trong chậm rãi bước đến ngai rồng, Kỳ Kiến Thành liền thu lại vẻ mặt trẻ con trong sáng trước kia, vẫy tay đuổi người hầu lui xuống.

      gương mặt tinh xảo xinh đẹp của ấu đế chứa vẻ hung ác nham hiểm, "Ngươi nên biết chỉ với bài thi này, trẫm có thể giết ngươi."
      Last edited: 7/9/16

    3. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 15: (tiếp theo)
      Lam Phượng Hoàng

      Vạn Dực ngẩng đầu, ánh mắt làm càn đấu với tầm mắt ấu đế, "Nhưng tại bệ hạ. . . . . . lại cho đòi Vạn Dực vào cung."

      "Vạn Lang ơi Vạn Lang, ngươi thông suốt vậy sao, biết trẫm nghĩ cái gì ư."

      Lần này Vạn Dực lại thông minh, thấp đầu kính cẩn nghe theo, "Vạn Dực tuyệt dám đoán mò thánh ý."

      mặt Kỳ Kiến Thành lộ chút chán ghét của trẻ con, cuối cùng lần đầu tiên lộ ra tươi cười, "Vạn Lang ơi Vạn Lang, ngươi vì trẫm, làm ra điều gì?"

      "Vạn Dực thể cam đoan làm được điều gì vì bệ hạ, nhưng Vạn Dực nhất định có thể giúp bệ hạ thoát khỏi nguy khốn trong thời khác này."

      Hoàng đế thốt lời, đảo mắt ý bảo nàng tiếp.

      "Bệ hạ ngồi vào vị trí này năm năm, triều chính đều do Thái Hậu toàn quyền nắm giữ, đàn bà sao có thể nhìn và hiểu đất nước cần gì?" Vạn Dực thầm yên lặng xin lỗi Thái Hậu, gặp thời thế thế thời phải thế. Tiếp tục , "Tuy có thể bảo vệ hoàng thất, nhưng thực lực lại khó ngăn nổi thân vương, lòng Thái Hậu nghiêng về ai, ai mà biết? Bệ hạ ở trong cung năm năm, đương nhiên nhìn và hiểu sâu nhất. Hai phe tranh chấp, tất nhiên trong đó có quan tham sinh ra từ kẽ hở, lộng quyền hoành hành. Hôm nay Vạn Dực trình lên sáu chữ châm ngôn muốn làm quan và khi làm quan, chính là trạng của triều đình nay! Nếu bệ hạ vẫn tiếp tục như trước, chỉ e cuối cùng Đại Chu chỉ là phù phiếm!"

      Tân đế liền chấn động, lại ngay mặt đáp lời nàng, chỉ trầm ngâm nhìn nàng, "Nếu như thế, ý của Vạn Lang là. . . . . . Ngươi có thể làm trung thần?" Nếu gia tộc gian thần Vạn gia này lại sinh ra được trung thần, đúng là chuyện cười lớn của thiên hạ.

      Vạn Dực cũng đánh quyền Thái Cực, " vậy hai năm qua hoàng thượng cũng thử dùng Thanh Lưu đấu với gian thần quan tham."

      Sắc mặt Kỳ Kiến Thành có chút xấu , kết quả của cái đám người ngay thẳng mục nát trung có trung kia, luôn thê thảm bị đâm cho đầu rơi máu chảy, chỉ càng thêm phiền thôi.

      Vạn Dực lớn mật , "Bệ hạ, thời gian của ngài còn nhiều. Phóng tầm mắt khắp nơi mà xem, người trong thiên hạ chỉ biết đế Tề Vương —— biết đến bệ hạ."

      Y giận dữ mắng mỏ, " càn! Vạn Dực chớ cho rằng trẫm dám giết ngươi!?"

      Vạn Dực càng khom người khúm núm, miệng lại , "Vạn Dực cả gan thẳng, xin hoàng thượng thứ tội."

      ngai rồng có tiếng trả lời, tân đế tuổi còn quá , người lại bắt đầu có khí thế của kẻ bề , khí đông đặc khiến người ta hít thở thông.

      Sau lúc lâu, từ phía truyền đến giọng lạnh lẽo, " tiếp ."

      "Thế lực của Tề Vương quá khổng lồ, nhóm Thanh Lưu lại quá mức cổ hủ, thể dùng. Về phần nội các, thủ phụ Thương Lượng lại do bệ hạ đề cử mới leo lên, tư tưởng tranh lợi của ông ta cả triều đều biết, nâng đỡ ông ta chẳng khác dẫn sói vào nhà. . . . . ." Vạn Dực thở sâu, "Bệ hạ có nghĩ tới —— thuật hạn chế hành vi, lấy giết ngăn giết?"

      " xem."

      "So với triều đình bị mình Tề Vương độc đại, chi bằng hoàng thượng tự mình bồi dưỡng quan to lạm quyền, đứng ra chống lại. Quyền lợi tuyệt đối đương nhiên gây ra mục nát và nguy cơ, nhưng sau khi quyền lợi bị phân chia, nhóm các bề tôi còn ai có thể mình lộng quyền được nữa, bệ hạ chỉ cần đứng sau màn bày mưu nghĩ kế, cần đánh nhau trực diện, gánh lấy tình hình nguy hiểm."

      "Ha? Đây chính là Hạn chế hành vi mà Vạn Lang đó ư." Kỳ Kiến Thành , "Nhưng ngươi dựa vào đâu mà cho rằng, trẫm dùng hạng người miệng còn hôi sữa như ngươi áp chế Tề Vương?"

      "Bệ hạ còn có người khác để dùng sao?" Vạn Dực cũng nhếch miệng cười, khi ấu đế lần nữa gọi nàng là ‘Vạn Lang’ nàng biết, mình sắp thành công rồi.

      "Thứ nhất: cha mẹ Vạn Dực đều mất, phải lo lắng liên lụy tới gia tộc dòng họ đứng phía sau, tiện cho bệ hạ xử lý; thứ hai: Vạn Dực thân giữ chức vụ, con đường làm quan bệ hạ có thể nắm trong tay tùy ý sắp xếp; ba là: mặc dù Vạn Dực bất tài, danh tiếng mỏng manh, lại giữ nền móng trong dân gian; quan trọng nhất là. . . . . . trừ Vạn Dực, bệ hạ cho rằng còn ai có năng lực chống lại Tề Vương?"

      Tân đế chậm rãi bước khỏi ngai rồng, giày Bàn Long màu vàng đứng trước mặt Vạn Dực, "Người xưa có câu nuôi hổ gặp họa. . . . . ." Ngón trỏ của y nhàng nâng cằm Vạn Dực, nhìn sâu vào trong mắt nàng, "Vạn Lang, người thông suốt như ngươi, khiến trẫm lo lắng đó."

      Vạn Dực chậm rãi cong đôi môi đỏ mọng, tràn ra chút tươi cười, "Bệ hạ dám dùng thần, Vạn Dực cũng tin tưởng, bệ hạ nhất định có thể —— khống chế thần chặt."

      Bàn tay lạnh lẽo của tân đế khẽ xẹt qua môi nàng, sung sướng , "Trẫm có thể, thực chờ mong đến ngày đó."

      Sau khi rời khỏi đại điện, Vạn Dực mới cảm thấy ngực nhói nhói đau, hẳn là do khi ở trong điện quyết đấu cùng tiểu Hoàng Đế, bị uy thế của tân đế ép tới gần như hít thở thông.

      Lưng nàng thoáng lạnh, mồ hôi thấm ướt quần áo, tân đế vui giận bất thường, là nhân vật dễ sống chung, nàng nên làm thế nào chu toàn cả ba phía để đạt được lợi ích lớn nhất?

      trầm tư, tiểu thái giám dẫn đường phía trước đột nhiên quỳ xuống, miệng hô to, "Tề Vương điện hạ, thiên tuế thiên thiên tuế!"

      Vạn Dực ngẩng đầu, vén áo định bái lạy, lại phát sau khi Tề Vương điện hạ ở đối diện nhìn thấy nàng, bàng hoàng như bị lửa cháy đến mông, vội vàng xoay người, nhanh chóng lui về đường cũ, vòng qua hành lang dài theo hướng ngược lại, rời .

      Vạn Dực: ". . . . . ." .

      Kỳ Kiến Ngọc nhếch môi, vùi đầu thẳng về phía trước.

      Phút chốc bỗng đột nhiên dừng lại ——.

      phải nên, tìm nữ nhân ư?
      Last edited: 7/9/16
      Dương Linh, Parvarty, kabi_ng0k39 others thích bài này.

    4. Hương Thảo

      Hương Thảo Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      71
      A ha ha ha....có màn "Vạn Dực, bổn vương đến đây..." thôi tiêu rồi...
      Hale205 thích bài này.

    5. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      :hi: Nhảy hố thôi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :