Ô Dạ Đề - Đâu Đâu Ma (Chương 9/1oo) DROP

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      nữ 9 là ai hả bạn có thân phận gì
      HuyềnplussNgọc Giao thích bài này.

    2. Trâu

      Trâu Active Member

      Bài viết:
      177
      Được thích:
      159
      ucha! k văn án lừa tềnh thế nào hở ?
      HuyềnplussNgọc Giao thích bài này.

    3. Ngọc Giao

      Ngọc Giao Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      180
      CHƯƠNG 1: HOA QUỲNH
      TÁC GIẢ: ĐÂU ĐÂU MA
      SẮP CHỮ: NGỌC GIAO
      III.



      [​IMG]





      Lục Yên cũng cất bước tiến lên, quanh thân hoa cỏ bát ngát, chẳng chút gì là vẻ tiêu điều của mùa thu. Có thể thấy rằng nàng là người vô cùng thích náo nhiệt, lại cũng chịu tuân thủ quy luật bốn mùa. Ngẩng đầu nhìn, tấm bảng đề “Tiểu Sơn đình", bất giác than tiếng.





      Chẳng ngờ Cảnh Từ lại đáp:





      Tiểu sơn trọng điệp kim minh diệt, tấn vân dục độ hương tai tuyết). Chẳng qua là tâm tư vẽ mi điểm trang của nữ nhi gia thôi.”





      “Qúy là ở ý cảnh.”





      “Ngươi biết vì sao ta cho Tào Đắc Ý vào ?





      Lục Yên đáp:





      “Vi thần ngu dốt.”





      Nàng cười, “Bởi vì ta trông xấu quá, ta thích.”



      Bạch Tô ôm chiếc áo choàng cổ đen trong lòng tiến đến, “Quận chúa, đêm khuya đường sâu, coi chừng cảm lạnh.” Vừa định khoác lên áo choàng, lại bị Lục Yên nhận lấy, giũ ra choàng lên vai Cảnh Từ, y tỉ mỉ buột lại dây áo, lại chạm vào mái tóc dài của nàng, sợi tóc mềm mại lướt qua ngón tay thon dài của y, đêm tối lạnh lẽo cũng đột nhiên ấm áp, như ngọc, chạm tay chợt ấm, lại tựa ánh trăng dịu dàng, phảng phất lớp lụa mỏng chờn vờn ở trong dạ.



      Cảnh Tử :





      “Sao lại làm phiền Lục đại nhân chứ.”



      Lục Yên đáp:



      sao cả, vi thần hầu hạ quen.”





      “Ta đây cũng có cái gì để tặng cho đại nhân, chỉ có bầu rượu bàn,” Nàng cười, “tặng” chứ phải “ban thưởng”, khác nhiều so với hai chữ “điêu ngoa, độc ác” trong lời đồn, “Qúy ở chỗ là rượu Tang Lạc tự ủ, ta mời đại nhân chén.”





      “Nô tài dám.” Rốt cục cũng là hoàng thân quốc thích, gọi tiếng “đại nhân” là cho ngươi thể diện, y sao dám cho rằng mình là người? Nô chính là nô, y thấy nàng vừa rót rượu, liền muốn từ chối ngay, chẳng ngờ bị nàng ngăn lại, tự mình đặt chén rượu Cảnh Thái Lam (1) vào tay y, chỉ nghe nàng giọng tiếng , “ say trong rượu Tang Lạc, người đành cam biệt ly tình (2). Lục đại nhân, mời …”



      “Vi thần quá phận.”





      Uống xong chén này, phảng phất đem tất thảy bóng đêm tối nay rót vào bụng, quyến luyến nhập ruột mềm.





      Dưới đình đài, Xuân Sơn mạch chầm chậm tiến đến, “Nghĩa phụ, lục soát tìm thấy rồi ạ, trong hậu viện …”





      Lại bị Cảnh Từ quát dừng lại, “Đừng chuyện …”





      Nàng cúi thắt lưng, đèn ở trước mặt, hoa ở trước mắt, lọn tóc rơi đài hoa nở rộ, khiến cho người ta khỏi sốt ruột, đôi mắt dường như đủ dùng, chẳng ngắm hoa hay ngắm mỹ nhân.





      Đóa quỳnh kia chớm nở, chỉ trong nháy mắt, nàng ý cười đong đầy, như cảnh xuân thuần khiết lập tức mở ra. Quay mặt sang, đôi mắt long lanh nhìn y, là tình là duyên, là kiếp là nghiệt, muốn chôn vùi y trong bể dịu dàng sóng tình mênh mông này.





      Chỉ nghe nàng khẽ giọng thầm, “Chớ than đời người được bao lâu, đời này nối duyên hẹn kiếp sau. Hiểu lòng nhau, ngàn năm chấp thủ chỉ chờ hôm nay.” (3) Đời người có bao lâu, gặp nhau đều tựa như đóa quỳnh hoa, phá mây che trăng.



      Giọng im tiếng, đài hoa lìa, đầu ngón tay nâng đóa hoa thơm trắng muốt như tuyết, có điều chỉ thưởng thức trong chốc lát, liền đưa tới trước mắt Lục yên, “Gươm báu tặng hùng, hoa thắm tặng mỹ nhân. Lục đại nhân nhận lấy , xem như là quà tạ lễ của ta hôm nay.”





      “Thần dám …” Bên tai thoáng lạnh, sau đó lại ngửi thấy làn hương thơm, nàng đem đóa hoa cài chiếc mũ cánh chuồn của y, khẽ thở dài, “Tiếc rằng lòng dạ mỹ nhân độc như rắn rết.”





      mặt y thoáng có vẻ giận tái , trong lòng cũng bình lặng, nhưng chẳng qua chỉ trong cái chớp mắt. Y vốn là kẻ nhìn vui giận.





      Nàng chắp tay đứng trong đình, từ trông xuống, quan sát vật tay Xuân Sơn, :



      “Vì vật cỏn con như thế liền tới lục soát phòng ta ư? trong các ngươi ai là người nghĩ ra ý định này, đếm về trước ngàn tám trăm năm, sớm có Trần A Kiều (4) vì thế mà bị phế , từ đó về sau, các triều đại nối tiếp nhau, kẻ vì vậy mà chết thể kể hết, chủ nhân của ngươi còn trông cậy thân ai nấy lo (5) ? là …. Rất thú vị.”





      Lục Yên tiến lên bước, “Chuyện này hệ trọng, e rằng phải xin Quận chúa tĩnh dưỡng trong Bích Khê các đoạn thời gian.”





      Cảnh Từ khép lại áo choàng, nghiêng mặt sang, tỉ mỉ xem thần sắc của Lục Yên, “Tĩnh dưỡng tĩnh dưỡng, dù sao Thái hậu chẳng có ở trong cung này, ta cũng muốn gặp Dụ Qúy phi, nàng ta chả dùng loại hương thơm gì, rất tục. Có điều đến tĩnh dưỡng, ta phải nhắc nhở Lục đại nhân câu, con người ta, là cực kỳ khó hầu hạ.”



      Nàng híp mắt, trông hệt như con hồ ly đắc ý.





      Đợi nàng quay về phòng, đóng lại cửa lớn, Lục Yên vẫn đứng tại chỗ cũ, hoa quỳnh đầu hương thơm còn đó, nhưng cánh hoa rơi mất.





      Xuân Sơn run lẩy ba lẩy bẩy hỏi, “Nghĩa phụ, về Xuân Hòa cung ạ?”





      Lục Yên mím khóe môi, vung áo choàng , “ ….”





      Tại căn phòng phía Tây trong Bích Khê các, Bán Hạ hôm nay trực đêm, rảnh rỗi cũng ngắm trăng làm thơ, nghĩ đến Lục đại nhân phong lưu tuấn tú sao lại phải tịnh thân làm nô? Chậc chậc, là đáng tiếc mà.





      Cuối cùng là đắp lại chăn bông, ngủ mãi ngàn thu.





      *Chú thích:



      1. Cảnh Thái Lam: Theo từ điển, Cảnh Thái lam là tên gọi sản phẩm mỹ nghệ dùng men tráng lên đồng hoặc thiếc… niên hiệu Cảnh Thái đời Minh Đại Tông, hàng được chế tạo tại Bắc Kinh.
      2. Nguyên văn: “Bất túy lang trung Tang Lạc tủu, giáo nhân vô nại biệt ly tình”. Giao chưa tìm ra nó được trích trong bài thơ nào. =.=
      3. Nguyên văn: “Mạc thán nhân sinh năng kỉ hà, Kim sinh kết đắc lai sinh duyên. Đích đích xác xác, chấp thủ thiên niên chích đẳng giá nhất hồi.” Chung số phận với câu , chưa tìm ra chính chủ của nó là ai, ở đâu.
      4. Trần A Kiều: Bà là hoàng hậu của nhà Hán, cũng là người gắn liền với điển tích “kim ốc tàng kiều”, được Hán Vũ Đế thương, hứa rằng sau khi cưới về xây cho bà tòa kim ốc (nhà vàng). Năm 140 TCN, Hán Cảnh Đế qua đời, Lưu Triệt lên làm vua, tức Hán Vũ Đế. Vũ Đế phong cho bà làm Hoàng hậu và xây cho bà tòa nhà bằng vàng. Tình cảm giữa hai người mặn nồng trong buổi sơ khai. Hán Vũ đế thường lui tới cung của Trần Kiều mỗi buổi tan triều, cùng bà hưởng những ngày quấn quýt thương. Nhưng về sau, trải qua nhiều năm Trần hoàng hậu vẫn hạ sinh được hoàng tử, Hán Vũ đế dần nhạt phai tình cảm dành cho hoàng hậu. Trần Hoàng hậu sinh được con, hàng ngày buồn bực. Hán Vũ Đế muốn lui tới cung của phi tần khác cũng bị bà cấm đoán. Hán Vũ Đế chán nản, lần ghé thăm phủ công chúa Bình Dương gặp ca nữ dáng vẻ xinh đẹp, giọng hát trong trẻo tên Vệ Tử Phu – vốn là người hầu của công chúa, từ đó sủng ái. Năm 139 TCN, Vệ Tử Phu được vào cung làm Phu nhân và lần lượt hạ sinh ba người con, được Hán Vũ Đế hết mực thương . Trần hoàng hậu muốn sinh hạ cho vua 1 đứa con trai, để tìm được phương thuốc đó, bà bỏ bao công sức tìm kiếm đến tốn cả 900 vạn lượng bạc mà tìm ra được. Ghen tức Vệ Tử Phu, bà cùng Quán Đào công chúa dèm pha Vệ Tử Phu trước mặt Đậu thái hoàng thái hậu. Hán Vũ Đế biết chuyện, ngày càng xa lánh bà. Bà nhiều lần doạ tự tử nhưng Hán Vũ Đế hề quan tâm.Thấy Vệ Tử Phu được cả Đậu thái hoàng thái hậu và Vương thái hậu mến, mẹ con Trần Kiều và Quán Đào công chúa tìm cách trả thù. Quán Đào công chúa cho bắt nhốt em Tử Phu là Vệ Thanh vào ngục tống giam, chuẩn bị giết ông. May thay người bạn thân của Vệ Thanh là Công Tôn Ngao cứu thoát. Hán Vũ Đế biết được tin này, rất tức giận, bèn theo ý của Vệ Tử Phu, phong chức tước cho các thân tộc họ Vệ. Năm 130 TCN, Trần Hoàng hậu lại nhờ người đồng cốt tên Sở Phục sử dụng tà thuật nguyền rủa Vệ Tử Phu. Việc này bị phát giác khi có người tố cáo Hoàng hậu dùng thuật vu cổ. Hán Vũ Đế vô cùng tức giận, lập tức định tội bà, giao cho Trương Thang điều tra. Quán Đào công chúa cho rằng thể phế bà, còn Bình Dương công chúa đồng ý việc này vì bà có con cũng đủ để lấy lý do phế. Hán Vũ Đế bèn giam bà vào Trường Môn cung và giết chết Sở Phục và bắt giết hơn 300 người.
      5. Độc thiện kì thân: chỉ lo thân mình, chỉ giữ cho đức mình tốt, còn người khác tốt xấu mặc kệ.




      *Giao lảm nhảm: Cuối cùng cũng xong chương 1 này.:025:



      chút về Trần A Kiều, Giao khá là cảm thương cho bà hoàng hậu này, cũng từ khi biết chuyện về bà ấy mà có thiện cảm với Hán Vũ Đế. , Hán Vũ Đế là người đa tình mà cũng bạc tình, ông từng dệt nên tình sử với Trần A Kiều, rồi lại phế bà, tiếp tục dệt nên tình sử với Vệ Tử Phu, xong cũng chán bà, tiếp tục đến với Lý Nghiên (Lý phu nhân), Câu Dặc phu nhân, …, cuối cùng lại ra lệnh giết Câu Dặc cùng tất cả cung phi từng sinh con cho mình. Từ lúc xem phim “Đại Hán Thiên tử”, dù thích Minh ca nhưng Giao vẫn phản cảm với Vũ Đế, và đến bây giờ tra chính sử càng thấy lạnh người. Thế cho nên, mỗi khi đọc truyện nào mà nam chính hoàng đế là Giao lại nghĩ tới chuyện này, rồi lại từ bỏ, đọc nữa. :petrified:

      @vuthuhang Nữ chính là Quận chúa Cảnh Từ, thân phận vô cùng cao quý, có đề cập tới trong trích đoạn 1 ấy bạn. ^^

      @Trâu À, Giao đùa về bản chất thể tin của văn án các truyện vậy thôi, chứ văn án truyện này cũng lừa tình lắm đâu . Ai ai nó phơi lồ lộ lên hết rồi. :v
      Last edited: 17/1/16
      1012, Huyềnpluss, nhimxu5 others thích bài này.

    4. Trâu

      Trâu Active Member

      Bài viết:
      177
      Được thích:
      159
      sau mỗi lần đọc chương mới càng thấy phục hơn, mấy câu văn lai láng quá cơ
      Huyềnpluss thích bài này.

    5. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      Dọc xong chương này cũng định 1 chút về Trần a Kiều ai ngờ đọc đến cuói lại thấy bạn
      Công nhận ghét ô Hán Vũ đế này khiếp
      Thank
      Huyềnplussnhimxu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :