Âm mưu ngày tận thế - Sidney Sheldon (53c)

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 9
      Cuối ngày hôm đó, cuộc họp báo được tổ chức tại Geneva, trong khu văn phòng giản dị của Bộ Nội vụ Thuỵ Sĩ. Có tới hơn năm chục phóng viên có mặt trong phòng và cả đám đông ở ngoài hành lang. Có các đại diện phát thanh, truyền hình và báo chí từ hơn chục nước, nhiều người trong số họ lỉnh kỉnh với micrô và các thiết bị ghi hình. Dường như tất cả bọn họ đều cất tiếng cùng lúc.
      - Chúng tôi nghe tin tức rằng đó phải là quả bóng thám thời tiết…
      - Có phải đó là cái đĩa bay ?
      - Tin đồn rằng những xác chết lạ ở con tàu…
      - Có phải sinh vật lạ còn sống ?
      - Phải chăng chính phủ tìm cách che giấu trước nhân dân?
      Vị quan chức báo chí cất cao giọng để lấy lại trật tự:
      - Thưa các quý vị, hiểu lầm đơn giản. Chúng tôi liên tục nhận được những cú điện thoại kiểu nầy. Người ta nhìn thấy những vệ tinh, sao băng… Chẳng nhẽ phải là thú vị sao khi mà những tin tức về các vật thể bay lạ luôn luôn được đưa ra dưới dạng nặc danh? Có thể người báo tin nầy tin đó là vật thể bay lạ, nhưng thực tế, chỉ là quả bóng thám bị rớt xuống mặt đất. Chúng tôi thu xếp phương tiện để đưa các bạn tới đó. Xin mời quý vị theo tôi…
      Mười lăm phút sau, hai xe bus chở đầy các phóng viên và các camera ghi hình lên đường Uctendort để mục kích những gì còn lại của vụ tai nạn bóng thám ? Khi tới nơi, họ đứng trong đám cỏ ướt xem xét cái vỏ kim loại rách toác. Vị quan chức báo chí :
      - Đây là cái đĩa bay bí của các vị. Nó xuất phát từ căn cứ quân của chúng tôi ở Vevey. Theo chỗ chúng tôi biết, thưa quý vị, hề có những vật thể bay lạ mà chính phủ chúng tôi thể giải thích cách xác đáng và cũng theo chỗ chúng tôi biết, có bất kỳ vị khách lạ nào tới thăm chúng ta. Chính sách dứt khoát của chính phủ chúng tôi là nếu như thu được bất kỳ băng chứng nào về vấn đề nầy, lập tức chúng tôi để điều đó trở thành thông tin đại chúng. Nếu như còn câu hỏi nào nữa…
      Last edited: 8/8/14
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    2. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 10
      Nhà để máy bay số 17 tại căn cứ quân Langley ở bang Virginia được khoá kín và bảo vệ nghiêm ngặt. Bên ngoài, bốn lính thuỷ đánh bộ canh gác toà nhà và bên trong, ba sĩ quan cấp cao của Lục quân luân phiên nhau mỗi người tám giờ canh gác căn phòng luôn đóng kín. sĩ quan nào biết ta canh gác cái gì. Ngoài các nhà khoa học và các bác sĩ làm việc trong đỏ, chỉ có ba người khách được phép bước vào căn phòng đóng kín kia.
      Vị khách thứ tư vừa mới tới. Ông ta được thiếu tướng Paxton, người phụ trách an mnh, ra đón.
      - Xin mời thăm chuồng thú của chúng tôi.
      - Tôi rất mong đợi điều đó.
      - Ông phải thất vọng. Xin lối nầy.
      Bên ngoàì cửa phòng đóng kín là cái giá với bốn bộ quần áo khử trùng, trắng tinh có thể bao kín toàn bộ cơ thể.
      - Xin ông vui lòng mặc lên người cho! - Viên tướng .
      - Tất nhiên rồi. - Janus chui người vào trong bộ quần áo. Chỉ còn có thể thấy mặt ông ta qua tấm che mặt bằng kính. Ông ta mang hai cái ủng trắng to tướng ra bên ngoài đôi giày của mình và viên tưóng dẫn ông ta tới cửa căn phòng đóng kín kia. Người lính gác đứng tránh sang bên, và viên tướng mở cửa.
      - Trong nầy đây.
      Janus bước vào phòng và nhìn quanh. Ở chính giữa phòng là chiếc phi thuyền gian. những chiếc bàn mổ ở phía bên là xác của hai sinh vật lạ.
      nhà nghiên cứu bệnh học thực ca giải phẫu trong hai cái xác.
      Tướng Paxton hướng chú ý của vị khách tới chiếc phi thuyền.
      - Chúng tôi xem xét ở đây cái mà chúng tôi cho là con tàu do thám, - tướng Paxton giải thích. - Chúng tôi tin chắc rằng nó có kênh liên lạc trực tiếp nào đó với phi thuyền mẹ.
      Hai người bước lại gần hơn để xem xét. Đường kính của nó xấp xỉ chục mét. Phần bên trong có hình dạng như viên ngọc với cái trần có thể mở rộng ra được và ba cái văng giống như những chiếc ghế bố phân vách được phủ bằng những tấm panen có gắn những đĩa kim loại rung.
      - Có rất nhiều thứ chúng tôi chưa thể hiểu được, - tướng Paxton thú nhận. - Nhưng mà những gì chúng tôi biết đáng ngạc nhiên - Ông ta chỉ dãy thiết bị những tấm panen . - Đó là hệ thống kính quang học mạch liên hợp có góc nhìn rộng, có vẻ là hệ thống dò tìm sống, hệ thống dẫn đường mà thẳng ra là nó khiến chúng ta mù tịt và hệ thống thông tin có khả năng tổng hợp ngôn ngữ. Chúng tôi nghĩ là nó hoạt động bằng dạng năng lượng điện từ trường nào đó.
      - Có vũ khí nào đó ? - Janus hỏi.
      Tướng Paxton giang rộng hai tay trong cử chỉ tỏ ý thất bại.
      - Chúng tôi . Có rất nhiều thiết bị đó mà chúng tôi chưa hiểu.
      - Còn nguồn năng lượng sao?
      - Phán đoán cao nhất của chúng tôi là nó sử dụng hyđrô đơn nguyên tử trong mạch kín để chất thải của nó, nước, có thể được liên tục tái chế thành hyđrô sản sinh năng lượng. Với nguồn năng lượng vĩnh viên ấy nó có thể thoải mái bay trong khoảng gian liên hành tinh. Có thể phải mất nhiều năm chúng ta mới biết hết những bí mật ở đây. Và còn có điều kinh ngạc nữa. Xác chết của hai sinh vật lạ được chằng ghế của họ. Nhưng những vết lõm ở ghế thứ ba cho thấy nó cũng có chủ nhân.
      - Ông , - Janus từ tốn hỏi, - rằng có thể sinh vật mất tích ư?
      - Dường như chắc chắn là thế.
      Janus đứng yên với thoáng chau mầy.
      - Chúng ta hãy nhìn các kẻ xâm nhập nầy chút.
      Hai người bước lại những chiếc bàn đó có xác hai sinh vật lạ. Janus đứng nhìn chằm chằm vào những hình thù kỳ dị kia. khó tin là những sinh vật có trí tuệ. Trán của chúng lớn hơn mức ông ta tưởng. Họ đều hói đầu và có lông mi cũng như lông mày. Mắt của họ trông giống như những quả bóng bàn vậy.
      Người bác sĩ tiến hành phẫu thuật ngẩng lên khi hai người bước lại.
      - kỳ lạ, - Ông ta . - bàn tay được cắt khỏi thân thể trong hai sinh vật lạ. hề thấy có máu, nhưng ở trong những ống, có thể là mạch ven, có chất lỏng màu xanh. Phần lớn chảy hết ra ngoài.
      - chất lỏng màu xanh à? - Janus hỏi.
      - Phải, - Người bác sĩ lưõng lự. - Chúng tôi cho là những sinh vật nầy là dạng của đời sống thực vật.
      - loài thực vật biết nghĩ ư? Ông nghiêm túc đấy chứ?
      - Hãy nhìn cái nầy. - Người bác sĩ nhấc can nước và dội lên cánh tay của sinh vật mất bàn tay. Trong khoảnh khắc, có chuyện gì xảy ra. Và rồi bỗng nhiên, tại đầu cụt của cánh tay, thứ chất màu xanh lục ứa ra và từ từ hình thành bàn tay.
      Hai người nhìn chết lặng.
      - Giêxu. Những sinh vật nầy chết hay chưa thế nầy?
      Đó là câu hỏi thú vị. Những cơ thể nầy còn sống, theo cảm nhận của con người, thế nhưng chúng cũng phù hợp với định nghĩa về chết.
      - Tôi chỉ cho là họ ở trạng thái ngủ đông mà thôi.
      Janus vẫn nhìn đăm đăm vào cái bàn tay vừa được hình thành.
      - Nhiều thực vật cho thấy các dạng thông minh khác nhau.
      - Thông minh ư?
      - Ồ phải. Có những loài cây tự nguy trang mình, tự bảo vệ bản thân chúng. Lúc nầy, chúng ta có những thí nghiệm kinh hoàng về đời sống thực vật.
      - Tôi muốn được xem những thí nghiệm đó. - Janus .
      - Được thôi. Tôi sẵn sàng thu xếp.
      Căn nhà kính thí nghiệm khổng lồ nằm trong khu liên hợp của chính phủ cách Washington 30 dặm.
      tường là tấm biển đề:
      "Những cây thích và những cây dương xỉ vẫn hề mục nát, Tuy nhiên, có gì phải nghi ngờ khi chúng bừng tỉnh. Chúng cũng nguyền rủa và thề nguyện. Ralph Waldo Emerson Thiên nhiên, 1836."
      Giáo sư Rachman, người phụ trách khu liên hợp nầy là ông thần giữ của sốt sắng, đầy nhiệt huyết với nghề nghiệp của mình.
      - Chính Charles Darwin là người đầu tiên nhận biết được khả năng suy nghĩ của cỏ. Luther Burbank tiếp nối bằng việc giao tiếp với chúng.
      - Ông có tin rằng có thể có điều đó ?
      - Chúng tôi biết là có điều đó. George Washington Carver chuyện trò với cây cối và chúng cho ông hàng trăm sản phẩm mới. Carver . Khi tôi chạm vào bông hoa, nghĩa là tôi chạm vào Thượng đế. Nhưng bông hoa có mặt trước loài người từ lâu trái đất nầy, và chúng tiếp tục tồn tại hàng triệu năm sau loài người. Qua loài hoa, tôi chuyện với Thượng đế…
      Janus nhìn quanh ngôi nhà kính lớn mà họ đứng ở bên trong. Những cây cỏ và các loài hoa lạ làm khu nhà ngập trong những sắc màu rực rỡ của cầu vồng. Hương hoa pha quyện vào nhau, thơm ngát.
      - Tất cả những gì trong khu nhà nầy đếu sống động. - Giáo sư Rachman . - Những cây cỏ nầy có thể cảm thấy , ghét, đau đớn và kích động… giống như những động vật. Ngài Jagadis Chandra Bose chứng minh rằng chúng phản ứng với giọng .
      - Làm sao người ta có thể chứng minh điều đó? - Janus hỏi.
      - Tôi sẵn sàng chứng minh cho ông thấy. - Racham bước đến bên chiếc bàn chất đầy cây. Bên cạnh là chiếc máy đo. Rachman nhấc đầu dây và cặp nó vào cái cây. Kim đồng hồ của máy ở vị trí làm việc.
      - Trông nầy, - Ông ta , rồi ghé lại gần cái cây hơn và thầm. - Ta nghĩ rằng mi rất đẹp. Mi đẹp hơn tất cả những cái cây khác ở đây…
      Janus thấy chiếc kim hơi dịch chuyển.
      Đột nhiên, giáo sưa Rachman quát lên với cái cây:
      - Mi là xấu. Mi sắp phải chết. Mi có nghe ta ? Mi sắp phải chết.
      Chiếc kim bắt đầu rung lên, rồi giật bắn lên .
      - Lạy Chúa, - Janus . - Tôi thể nào tin được. Điều mà ông nhìn thấy, - Rachman , - tương tự như con người bị quát mắng. Các tạp chí quốc gia đều đăng những bài viết về các thí nghiệm nầy.
      trong những thí nghiệm hấp dẫn nhất là thí nghiệm về khả năng nhìn, được tiến hành với sáu sinh viên. trong số họ, những người kia biết, được chọn vào căn phòng có hai cái cây, cây được nối với máy đo. Cậu ta phá nát hoàn toàn cái cây kia. Sau đó, từng người sinh viên được cầu vào trong phòng, bước ngang qua cái cây.
      Khi những sinh viên vô tội vào, máy đo ghi lại được gì cả Nhưng đúng lúc kẻ có tội xuất kim máy đo vọt lên.
      - thể tin được.
      - Nhưng đó là . Chúng ta cũng biết rằng cây cối có phản ứng với các loại nhạc khác nhau.
      - Các loại khác nhau?
      - Phải. Họ làm thí nghiệm tại Đại học Temple Buell ở Denver với những cây hoa khoẻ mạnh được đặt trong các lồng kính riêng biệt. Nhạc rock gay gắt được truyền dẫn vào lồng, nhạc xita miền Đông Ấn Độ được truyền dẫn vào lồng, và lồng thứ ba nhạc gì hết. kíp ghi hình của hãng CBS ghi lại thí nghiệm nầy với kỹ thuật chụp hình cách quãng. Vào cuối tuần thứ hai, những cây hoa được nghe nhạc rock chết, nhóm có nhạc phát triển bình thường và nhóm nghe nhạc xita nở rộ với hoa và cành vươn cả về phía phát ra tiếng nhạc. Walter Cronkite cho chiếu bộ phim chương trình của ông ta. Nếu như ông muốn kiểm tra, bộ phim đó được chiếu ngày 26 tháng 10 năm 1970.
      - Ông là cây cối cũng có thông minh nào đó phải ?
      - Chúng thở, ăn và sinh sản. Chúng có thể cảm thấy đau và chúng có thể có các biện pháp tự vệ chống lại những kẻ thù của mình. Thí dụ, số loài cây tiết ra thứ độc tố để đầu độc vùng đất xung quanh nó và nhờ vậy, ngăn chặn những kẻ cạnh tranh. số loài khác tiết ra những chất kiềm để làm cho chúng trở nên thể chấp nhận được đối với các loại côn trùng. Chúng tôi chứng minh được rằng cây cỏ giao tiếp với nhau được ở mức nào đó.
      - Có. Tôi có nghe chuyện đó. - Janus .
      - vài loài cây là những loài ăn thịt. Chẳng hạn như cây bắt ruồi. số loài phong lan có vẻ ngoài và mùi giống như những con ong cái để bắt những con ong đực. Những giống khác lại giống những con ong bắp cày cái để lôi cuốn những con ong bắp cày đực tìm đến thụ phấn cho chúng. loài phong lan khác lại có mùi như mùi thịt ôi để dụ dỗ những con nhặng quanh đó đến với chúng.
      Janus lắng nghe từng lời.
      - Có loài hoa có cánh phía có khớp nối và khi con ong đậu vào cánh hoa đậy lại. Lối thoát duy nhất là lối xíu dẫn ra phía sau và trong khi con ong loay hoay để thoát ra phải mang theo chút phấn hoa. Có tới năm nghìn loài cây hoa mọc ở vùng Đông Bắc và mỗi loài lại có những đặc tính riêng. Việc cây cỏ có khả năng suy nghĩ được chứng tỏ nhiều lần.
      Janus ngẫm nghĩ: Và sinh vật mất tích kia lấn khuất đâu đó.
      Last edited: 8/8/14
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    3. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 11
      Ngày thứ ba,
      Bern, Thuỵ Sĩ
      Thứ tư ngày 17 tháng Mười
      Bern là trong những thành phố mà Robert thích nhất. Nó duyên dáng, đầy những tượng đài đáng và những ngôi nhà cổ bằng đá tuyệt đẹp được xây dựng từ hồi thế kỷ 18. Nó là thủ đô của Thuỵ Sĩ, là trong những thành phố phồn vinh nhất của nước nầy, và Robert cứ băn khoăn biết những chiếc xe điện màu xanh lá cây có liên quan gì tới màu sắc của đồng tiền . thấy rằng người dân ở Bern dễ chịu hơn những người dân ở các vùng khác của Thuỵ Sĩ. Họ lại khoan thai hơn, năng chậm rãi hơn và nhìn chung là điềm đạm hơn. Trước đây có mấy lần làm việc ở Bern với Cục An ninh Thuỵ Sĩ, trong trụ sở Waisenhauspoatz của họ. có bạn bè có thể giúp ích ở đó, nhưng những chl thị đối với ràng.
      Khó hiểu, nhưng ràng. Phải mất mười lăm phút gọi điện thoại Robert mới tìm ra được cái gara chữa xe của tay thợ ảnh kia. Đó là xưởng ở Fribourgstrasse, và người thợ máy, Fritz Mandel, cũng đồng thời là ông chủ. Mandel có lẽ vào cuối tuổi bốn mươi, với khuôn mặt dễ sợ, đầy mụn trứng cá, thân hình gầy gò và cái bụng phệ ra vì bia. Khi Robert đến, ông ta làm việc trong cái kho chứa dầu mỡ.
      - Xin chào, - Robert lên tiếng.
      Mandel ngẩng lên.
      - Xin chào. Tôi có thể làm gì cho ông?
      - Tôi quan tâm tới chiếc xe mà ông mang về đây hôm chủ nhật.
      - Đợi chút, để tôi làm xong cái nầy .
      Mười phút sau, Mandel chui ra và chùi hai bàn tay đầy dầu mỡ vào cái giẻ bẩn thỉu.
      - Chính ông là người gọi điện sáng nay? Có chuyện phàn nàn về việc ấy à? - Mandel hỏi. - Tôi chịu trách nhiệm về…
      - , - Robert đảm bảo với ông ta. - có gì cả. Tôi tiến hành điều tra và tôi quan tâm tới người lái chiếc xe đó.
      - Mời vào văn phòng!
      Hai người vào văn phòng và Mandel mở tủ đựng giấy tờ.
      - Ông chủ nhật trước à?
      - Đúng vậy.
      Mandel lấy ra tấm các.
      - À! Cái tay chụp tấm hình trước cái vật thể bay lạ đó chứ gì.
      Hai bàn tay Robert chợt ướt đẫm mồ hôi.
      - Ông nhìn thấy cái vật thể bay lạ đó à?
      - Phải. Tôi gần như chết lặng.
      - Ông có thể mô tả lại ?
      Mandel nhún vai.
      - Nó - nó dường như hoạt động.
      - Ông gì cơ?
      - Ý tôi , có thứ ánh sáng quanh nó. Nó liên tục thay đổi màu sắc. Nó có màu xanh da trời… rồi xanh lục trong biết. Rất khó mô tả. Và có những sinh vật bé trong đó. phải là con người, nhưng… - Ông ta ngừng bặt.
      - Bao nhiêu?
      - Hai.
      - Họ còn sống ?
      - Tôi thấy họ như chết. - Ông ta nhíu mầy. - Tôi sung sướng là ông tin tôi. Tôi với bạn bè, song họ đều cười nhạo tôi. Ngay cả vợ tôi cũng nghĩ là tôi say. Nhưng mà tôi biết tôi nhìn thấy gì chứ.
      - Về cái xe mà ông kéo … - Robert .
      - À. Chiếc Renault. Nó bị chảy dầu và những đệm lót bị cháy. Việc kéo nó phải trả trăm hai mươi lăm francs. Chủ nhật, tôi tính gấp đôi.
      - Người lái xe trả bằng séc hay thẻ tín dụng hả?
      - Tôi nhận séc cũng như thẻ tín dụng. ta trả bằng tiền mặt.
      - Francs Thuỵ Sĩ chứ?
      - Đồng bảng.
      - Ông có chắc ?
      - Chắc. Tôi nhớ là phải kiểm tra tỉ giá hối đoái mà.
      - Ông Mandel, ông có tình cờ biết gì về cái biển số của chiếc xe đó ?
      - Tất nhiên. - Mandel liếc nhìn tấm các. - Đó là chiếc xe thuê. Avis. ta thuê nó ở Geneva.
      - Ông có thể cho tôi cái số xe đó ?
      - Được có gì đâu? Ông ta viết những con số lên mẩu giấy và trao nó cho Robert. - Mà có chuyện gì vậy? Cái vật thể bay lạ kia à?
      - , - Robert với giọng chân thành nhất. móc ví và lấy ra tấm thẻ chứng minh. - Tôi ở IAC, Câu lạc bộ ô tô Quốc tế. Hãng của tôi làm nghiên cứu điều tra về những xe kéo.
      - Ồ.
      Robert rời khỏi cái gara, trong lòng bàng hoàng.
      Có vẻ như chúng ta có trong tay vật thể bay lạ khốn kiếp và hai sinh vật lạ chết đó. Vậy tại sao tướng Hilliard dối khi mà ông ta biết Robert phát rằng đó là chiếc đĩa bay bị đâm xuống đất?
      Chỉ có thể có lời giải thích, và đột nhiên Robert cảm thấy rùng mình ớn lạnh.
      Last edited: 8/8/14
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    4. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 12
      Chiếc phi thuyền mẹ khổng lộ lặng lẽ treo lơ lửng trong khoảng gian vũ trụ tối sẫm, dường như bất động, di chuyển với tốc độ hai mươi hai nghìn dặm giờ, đồng bộ cách chính xác với quỹ đạo của trái đất. Sáu sinh vật lạ ở phi thuyền chăm chú lên chiếc màn hình quang học có thị trường ba chiều chiếm cả bức tường của phi thuyền.
      màn hình, trong khi hành tinh trái đất quay, họ theo dõi những hình ảnh tự động lên về những gì ở phía dưới đồng thời máy quang phổ điện tử phân tích về thành phần hoá học của những hình ảnh vừa xuất . Bầu khí quyển của những vùng đất mà họ bay qua bị ô nhiễm nặng nề. Những nhà máy lớn làm bẩn khí với những khí thải độc hại, dầy và đen đặc trong khi những chất thải thể bị phân huỷ nhờ vi khuẩn được đổ đầy những bãi thải và xuống biển.
      Những sinh vật lạ nầy chìm xuống những đại dương, có thời hoang sơ và trong xanh, giờ đây đen ngòm vì dầu và nâu vàng vì những chất cặn bã. Mầu hồng rực của vùng Vách Chắn lớn ngả sang trắng nhợt và hàng tỉ con cá chết dần chết mòn. Nơi cây cối bị chặt hạ ở vùng rừng nhiệt đới Amazon giờ đây là khoảng trống lớn, khô cằn. Những máy móc phi thuyền cho thấy nhiệt độ ở trái đất tăng lên kể từ cuộc thám hiểm trước của họ cách đây ba năm. Họ có thể nhìn thấy những cuộc chiến tranh được tiến hành trái đất phía dưới, phun thêm những chất độc mới vào bầu khí quyển.
      Những sinh vật lạ nầy trao đổi với nhau bằng thần giao cách cảm.
      - Con người trái đất có gì thay đổi.
      đáng buồn. Họ học được gì cả.
      - Chúng ta dạy họ.
      - thứ liên lạc với những thành viên kia chưa?
      - Rồi. Có chuyện trục trặc. có trả lời.
      - phải tiếp tục cố xem.
      - Chúng ta phải tìm thấy con tàu.
      trái đất, phía dưới quỹ đạo của chiếc phi thuyền gian kia hàng cây số Robert đặt cú điện thoại cho tướng Hilliard từ máy điện thoại an toàn. Dường như ông ta có mặt ở đầu dây ngay lập tức.
      - Xin chào ông sĩ quan ông có gì để báo cáo hả?
      Có. Tôi muốn rằng ông là thằng chó đẻ dối trá.
      - Về quả bóng thám đó, thưa ngài… hoá ra đó có thể là vật thể bay lạ.
      chờ đợi.
      - Phải, tôi biết. Có những lý do an ninh quan trọng mà tôi thể nào hết với trước đó.
      Cái trò hai mặt quan cách. thoáng im lặng.
      Tướng Hilliard :
      - Ông sĩ quan, tôi sắp với ông điều tuyệt mật. Cách đây ba năm, chính phủ chúng ta phải đối mặt với những sinh vật lạ. Họ hạ cánh xuống trong những căn cứ thuộc khối NATO của chúng ta. Chúng ta giao tiếp được với họ.
      - Họ… họ gì ạ? - Robert cảm thấy tim mình đập rộn lên.
      - Họ rằng có ý định tiêu diệt chúng ta.
      - Tiêu diệt chúng ta ư? - cảm thấy rùng mình.
      - Đúng vậy. Họ trở lại để chiếm lấy hành tinh nầy và biến chúng ta thành nô lệ, và rằng chúng ta có cách gì để ngăn cản họ được. Chưa có. Nhưng chúng ta tìm. Chính bởi vậy, điều khẩn cấp là chúng ta phải tránh nỗi kinh hoàng cho dân chúng và dành thêm thời gian. Tôi nghĩ là bây giờ ông có thể hiểu tầm quan trọng của việc để các nhân chứng bàn luận về những gì họ nhìn thấy. Nếu chuyện về họ được tiết lộ ra đó thảm hoạ đối với thế giới.
      - Ngài nghĩ rằng tốt hơn là chuẩn bị cho dân chúng và…
      - Ông sĩ quan, vào năm 1938, bác sĩ trẻ tên là Orson Welles làm vở kịch truyền thanh với cái tên "Chiến tranh giữa các hành tinh" về chuyện những sinh vật lạ xâm lăng trái đất nầy. Chỉ trong vòng ít phút, hoảng sợ trong các thành phố khắp nước Mỹ. bộ phận dân chúng quá khích tìm cách chạy trốn khỏi những kẻ xâm lăng tưởng tượng kia. Các đường liên lạc điện thoại bị nhiễu loạn, các xa lộ bị tắc nghẽn. Nhiều người bị chết. Tất cả trở nên rối loạn. , chúng ta phải tìm ra cách tiếp đón các sinh vật lạ kia trước khi công bố mọi chuyện. Chúng tôi muốn ông tìm ra những nhân chứng kia là để bảo vệ cho chính họ và để chúng ta có thể kiểm soát được tình hình.
      - Vâng. Tôi… tôi hiểu. - Robert thấy mình toát mồ hôi.
      - Tốt. Tôi cho rằng ông chuyện với trong số các nhân chứng?
      - Tôi tìm được hai trong số họ.
      - Tên?
      - Hans Beckerman. - Ông ta là người lái xe của chiếc xe bus du lịch theo tuyến đó. Ông ta sống ở Kapel…
      - Và người thứ hai?
      - Fritz Mandel. ta có cái gara ở Bern. ta chính là người thợ máy kéo chiếc xe của nhân chứng thứ ba về xưởng.
      - Tên của nhân chứng đó?
      - Tôi chưa có. Tôi tìm kiếm. Ngài có muốn tôi chuyện với họ về việc cần thiết phải im lặng về cái vật thể bay lạ nầy ?
      - . Nhiệm vụ của ông đơn thuần là tìm ra các nhân chứng. Sau đó, chúng ta để các chính phủ của họ lo chuyện với từng người. Ông biết có bao nhiêu nhân chứng chưa?
      - Rồi. Bẩy hành khách cùng người lái xe, người thợ máy và người ô tô ngang qua.
      Ông phải tìm ra tất cả bọn họ. Từng người trong số mười nhân chứng mục kích vụ tại nạn. chưa?
      - , thưa ngài.
      Robert gác ống nghe, đầu óc rối bời. Những vật thể bay lạ là chuyện có . Những sinh vật xa lạ kia là những kẻ thù. Tướng Hilliard trao cho nhiệm vụ nầy nhưng với tất cả. Họ còn giấu điều gì nữa nhỉ?
      Hãng cho thuê xe hơi Avis đặt ở số 44 phố Lausanne ở trung tâm Geneva. Robert xồng xộc vào và tiến tới trước phụ nữ ngồi sau bàn.
      - Tôi có thể giúp ông chứ?
      Robert ném mẩu giấy với số biển kiểm soát của chiếc xe Renault được viết đó.
      - Tuần trước, hãng cho thuê chiếc xe nầy. - Tôi muốn biết tên cái người thuê nó. - Giọng đầy tức giận.
      nhân viên rúm người lại.
      - Tôi xin lỗi, chúng tôi được phép đưa ra các thông tin đó.
      - Ồ, thế là quá tại hại, - Robert cáu kỉnh - bởi vì trong trường hợp đó, tôi phải kiện hãng của để đòi khoản tiền lớn.
      - Tôi hiểu. Có chuyện gì vậy?
      - Tôi cho nghe có chuyện gì, . Chủ nhật tuần trước chiếc xe nầy đâm vào tôi xa lộ và làm xe tôi hỏng nặng. Tôi ghi lại được số xe của ta, nhưng lái xe chạy mất trước khi tôi có thể giữ được .
      - Tôi hiểu rồi. - nhân viên nhìn Robert trong giây lát. - Xin lỗi chút. - biến mất vào trong căn phòng phía sau. Mấy phút sau quay lại, mang theo hồ sơ. - Theo hồ sơ của chúng tôi, có trục trặc với động cơ của chiếc xe nầy, nhưng có báo cáo về bất kỳ tai nạn nào.
      - Ồ bây giờ tôi báo cáo đây thôi. Và tôi cho rằng hãng của phải chịu trách nhiệm về chuyện nầy. Các phải trả tiền sửa xe cho tôi. Đó là chiếc xe Porsche mới tinh, và nó làm cho các mất đống tiền…
      - Tôi rất lấy làm tiếc, thưa ông, nhưng do được báo về vụ tai nạn nên chúng tôi thể chịu bất kỳ trách nhiệm gì.
      - Nầy, - Robert bằng giọng dịu hơn. - Tôi muốn công bằng. Tôi muốn hãng của phải chịu trách nhiệm. Tất cả những gì tôi muốn là cái thằng cha kia phải trả tiền cho những hư hỏng mà gây ra cho cái xe của tôi. Đó là cái trò gây chuyện rồi bỏ chạy. Thậm chí tôi có thể báo cảnh sát về chuyện nầy. Nếu cho tôi biết tên và địa chỉ ta, tôi chuyện trực tiếp với và chúng tôi có thể giải quyết với nhau mà mắc mớ gì đến hãng nầy. Như thế công bằng chưa nào?
      nhân viên ngẫm nghĩ.
      - Được. Chúng tôi hẳn là muốn vậy hơn. - nhìn xuống cặp hồ sơ trong tay và . - Tên của người thuê xe là Leslie Mothershed.
      - Còn địa chỉ?
      - 213 A đường Grove, Whitechapel, London, khu 3 Đông. - ngước lên. - Ông chắc chắn là hãng chúng tôi dính vào chuyện kiện tụng chứ hả?
      - Tôi hứa với như vậy, - Robert cam đoan. - Đây là chuyện riêng giữa Leslie Mothershed và tôi.
      Robert Bellamy có mặt chuyến bay đầu tiên London.
      Ông ta ngồi mình trong bóng tối, tập trung và thận trọng rà lại từng giai đoạn của bản kế hoạch đề tin chắc rằng kẽ hở nào, thể có trục trặc gì. Những ý nghĩ của ông ta bị gián đoạn bởi tiếng chuông điện thoại dịu dàng.
      - Janus đây.
      - Janus. Tướng Hilliard.
      - .
      - Sĩ quan Bellamy phát hai nhân chứng đầu tiên.
      - Rất tốt. Lo việc đó ngay .
      - Thưa ngài, vâng.
      - giờ ông sĩ quan ở đâu?
      - đường London. Ông ta sớm xác định được người thứ ba.
      - Tôi báo cho Uỷ ban về những kết quả của ông ta. Hãy tiếp tục báo cho tôi biết tình hình. Tình trạng của chiến dịch nầy vẫn là khẩn cấp.
      - Thưa ngài, tôi hiểu. Tôi đề nghị…
      Đường liên lạc bị cắt.
      Điện khẩn.
      Tối mật.
      NSA gửi Giám đốc Bundesanwaltschaft.
      1. Hans Beckerman - Kapel.
      2. Fritz Manael - Bern.
      Last edited: 8/8/14
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    5. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      CHƯƠNG 13
      Vào lúc nửa đêm, trong trang trại cách Uctendort mười lăm dặm, gia đình Lagenfeld bị khuấy động bởi chuỗi các tượng lạ. Đứa con lớn thức giấc bởi luồng ánh sáng màu vàng nhạt chiếu qua cửa sổ phòng ngủ. Khi cậu ta trở dậy để xem chuyện gì luồng ánh sáng biến mất.
      Ở ngoài sân, Tozzi, con chó săn giống Đức, bắt đầu sủa vang giận dữ, đánh thức ông già Lagenfeld.
      Ông chủ trại miễn cưỡng rời khỏi giường để nạt con vật thôi sủa, và khi vừa bước ra ngoài nghe tiếng bầy cừu hoảng hot trong chuồng, tìm cách thoát ra.
      Khi qua cái máng ăn vốn đầy nước do trời mới mưa, ông thấy rằng cái máng khô khốc.
      Và đúng lúc đó, tất cả đèn trong nhà vụt tắt. Khi ông chủ trại trở vào nhà và nhấc điện thoại để gọi bảo sở điện lực thấy đường dây bị cắt rồi.
      Nếu như điện còn sáng thêm vài giây ông chủ trại có thể trông thấy phụ nữ đẹp cách kỳ lạ từ khu sân trại của ông ra phía ngoài đồng.
      Last edited: 8/8/14
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :