1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Âm hôn: Ma vương đừng chạm vào ta - Y Hinh (Chương 166) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 143: Ta bảo hộ nàng, vĩnh viễn

      Editor:Đào

      Phủ Minh Huyền trưởng lão

      "Điều này sao có thể đây?" Minh Huyền trưởng lão vuốt mi trung thán phục ngớt.

      Tô Tiểu Thiến cũng nhíu mày, "Trưởng lão ,rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Vì sao ta ký ức khôi phục, nhưng linh lực vẫn như cũ có khôi phục? Thế nhưng lần trước nàng ràng chính là dùng linh lực đánh chết hồng y nữ quỷ kia mà .

      Minh Huyền trưởng lão tới lui suy nghĩ : "Có lẽ là thời cơ chưa tới ?"

      "Thời cơ chưa tới?" Tô Tiểu Thiến hiểu.

      "Ngươi là bởi vì bị kích to lớn mới phá tan ma chú , pháp thuật như trước còn chưa phục hồi như cũ, mặc dù lần trước ngươi dung nó, thế nhưng bây giờ người của ngươi có linh khí nào a" Minh Huyền trưởng lão vuốt chòm râu như có điều suy nghĩ .

      Tô Tiểu Thiến than tiếng, nên làm thế nào cho phải?

      "Đứa a, ta thấy ngươi linh khí vẫn chưa khôi phục, ngươi nhất định phải hành cẩn thận, sợ nhất vạn chỉ sợ nhất vạn *, tại chúng ta ở ngoài chỗ sáng, ở trong tối, tùy thời đều có nguy hiểm" Minh Huyền trưởng lão vội nhắc nhở.
      *Câu này có ý nhắc nhở phải làm việc cẩn trọng, đề phòng những việc hay, khó lường trước xảy ra.
      Tô Tiểu Thiến gật gật đầu tỏ vẻ hiểu.

      "Nga, được rồi, thừa dịp tại thái bình mau để cho Minh Diễm xuất thế , đứa này chờ ngươi đủ lâu rồi "

      "Ta biết chứ trưởng lão, tin ta, rất nhanh có thể được chào đời" Tô Tiểu Thiến hít hơi sâu , đúng vậy, nếu như thể vượt qua kiếp nạn này, chỉ mong nhi tử có thể hưởng thụ cảm giác làm thành viên mấy ngày ở Minh Giới.

      Minh Huyền trưởng lão đến bên Hoa Hồn hỏi: "Ngươi xác định sao?"

      Hoa Hồn kiên định gật gật đầu, vô luận như thế nào, chắc chắn ly khai khỏi .

      "Trưởng lão?" Tô Tiểu Thiến nhìn thấy giữa hai người tựa hồ cái gì đó bèn kêu.

      "Đứa a, sau này, Hoa Hồn cùng ở bên cạnh ngươi , trừ phi ngươi ngủ, bằng , Hoa Hồn bước cũng rời " Hoa Hồn cũng phải là người thường, tại linh lực của cả Tiểu Hắc Tiểu Bạch, bảo hộ hẳn là thành vấn đề, ít nhất là ở Minh Giới.

      "Hoa Hồn..." Tô Tiểu Thiến trừng lớn hai mắt, vô ý thức lắc đầu, thể, thể .

      "Ta bảo hộ nàng, vĩnh viễn" Hoa Hồn nhìn về phía kiên định .

      " thể, huynh có biết bên cạnh ta có bao nhiêu nguy hiểm ? Đó điều là nguy hiểm thể đoán trước, vạn nhất..." dám xuống chút mặt mũi , đúng vậy, nguy hiểm nhiều lắm, như ba ngàn năm trước làm cho người ta sợ hãi.

      Hoa Hồn cầm hai tay của cười cười, "Ta bảo vệ nàng, nàng xem" nâng lên cổ tay của mình, sợi dây chỉ màu đó liền ra trước mắt, "Có nó, chúng ta bình an "

      Nhìn ánh mắt khẳng định như vậy, trong lòng của thực biết nên cái gì.

      "Đứa , con đường này là đề nghị cùng ngươi xuống, con đường phía trước của ngươi tại rất gian nan, Minh Vương lại chưa khôi phục ký ức, chỉ sợ, giữa các ngươi xảy ra trở ngại nhiều lắm a" nghĩ đến những nữ nhân kia, Minh Huyền trưởng lão đầu liền bắt đầu ớn lạnh.

      "Để cho ta bảo hộ nàng , ta quyết dung tính mạng đánh đổi sn nguy của nàng!" Hoa Hồn cười nhạt tiếng.

      Tô Tiểu Thiến cảm động hít hơi sâu, "Ân "

      Lần thứ hai trở lại cung điện Hoa Hồn đem đưa đến phòng liền dừng bước, biết ở đây ngoại trừ Minh Vương, nam nhân khác được bước vào , mà kiên quyết cho thêm phiền phức .

      "Nàng trước nghỉ ngơi tốt chút, có việc gọi ta, ta ở bên ngoài" Hoa Hồn dứt lời dành cho nụ cười ấm áp, liền xoay người ly khai hậu cung.

      Tô Tiểu Thiến hít sâu hơi bước vào, nhưng vừa tới tẩm cung của Lê Ngạo, trong vườn hoa nửa tử hồng sắc xinh đẹp chói mặt dần bước đến, biết là khách mời mà đến.

      Ma Hân Nhã cảm giác có người tiến vào , ưu nhã xoay người nhìn qua.

      "... ?" Lúc nhìn thấy , nàng khỏi ngây ngẩn cả người.

      Tô Tiểu Thiến lúc này mặc quần áo màu trắng, gió nhàng thổi, làn váy theo gió bắt đầu phiêu động, như tiên tử hạ phàm, xinh đẹp thanh lệ nho nhã, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ, hai mắt trong sang có thần, mi thanh mục tú, gò má cao gọn gàng, hẳn là bức tranh xinh đẹp tuyệt luâm.

      Tô Tiểu Thiến lúc thấy nàng ta cũng ngây ra lúc, giây sau, liền biết nàng vì sao mà đến , ai, nam nhân nghiệt a,đúng là họa thủy!

      Ma Hân Nhã ho tiếng che giấu nội tâm hoảng loạn, hít sâu chút, đuôi lông mày hất lên, trong ánh mắt hơi có chút cho là đúng, "Ngươi chính là nữ nhân mang về?" Lớn lên coi được như thế nào? chừng còn là người ngu ngốc đâu!

      Tô Tiểu Thiến gật gật đầu.

      "Ngươi tên là gì?" Ma Hân Nhã tiến lên quan sát , thình lình phát đôi mắt này rất quen thuộc, nàng vô ý thức hỏi tiếp: "Chúng ta gặp qua sao?"

      "Tiểu Thiến, ách... Gặp qua "

      Ma Hân Nhã nghe vậy, trong ánh mắt tràn ngập nghi ngờ, "Gặp qua? Ta thế nào nhớ ta thấy người tục khí như ngươi đây?" Chân mày nàng khẽ nhíu dường như suy nghĩ cái gì.

      Tô Tiểu Thiến như trước nhàn nhạt mỉm cười, thích cùng các nữ nhân tranh sủng, của chính là của , phải là của có cướp cũng cướp được.

      "Tại sao chúng ta quen biết ?" Lúc này Ma Hân Nhã giống người điều tra hộ khẩu , nàng nghĩ ra gặp ở đâu, nàng hỏi điểm thực tế là tốt, cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng!

      Tô Tiểu Thiến mỉm cười cũng trả lời, cũng biết nên như thế nào? Ta cùng ba ngàn năm trước quen biết, đồng thời còn là Vương Hậu của sao?

      Ma Hân Nhã thấy cười nhạt cũng để ý đến nàng, lập tức liền mất hứng, "Ta cho ngươi biết, ta là thê tử vừa mới thú, ta là công chúa Ma Giới " ý của nàng cho biết, nàng có thân phận , ngươi chỉ là từ bên ngoài 'Nhặt' tới, đừng vọng tưởng cướp của nàng.

      Tô Tiểu Thiến gật đầu, đáng cố gắng, biết, nàng ta càng chứng tỏ, im lặng lắng nghe mà ầm ĩ lại, tại vì muốn gặp nhiều phiền phức về hơn nửa.

      Ma Hân Nhã thấy rất nhu thuận , giọng điệu khỏi hơi chậm lại, "Ta cho ngươi biếtnhìn thấy Minh Vương nhiều hơn chút, nếu như ngươi ngoan, ngươi biết kết quả là gì ?" Trong mắt nàng ta tản mát ra hàn quan gây .

      Tô Tiểu Thiến gật đầu, trong lòng mặc niệm, Tiểu Thiến a Tiểu Thiến, lâu sau cung nữ nào đó đến giải vây cho ngươi thôi mà.

      Mà nhưng thứ này đều do ban tặng!

      Lê Ngạo thối tha, Lê Ngạo đáng chết, nếu như chàng khôi phục ký ức, xem ta hảo hảo cho ngươi gậy mới là lạ đó!

      "Ta Ma Hân Nhã cũng là người có thân phận, làm việc cũng biết chừng mực, Tiểu Thiến chắc cũng biết nên làm thế nào chứ?" Chân mày nàng ta cau lại nhìn chằm chằm cười cười.

      "... ?" Biết cái gì? Nàng ta hươu vượn sao?

      "Phu quân rất thích mới mẻ, nếu như ngày hôm nay ta xuất trước mặt , như vậy... Hắc hắc" nàng ta giảo hoạt cười cười, cao ngạo xoay tròn ly khai , về phần phía sau, đoán được !

    2. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 144: Nằm ngắm trăng (1)

      Editor:Đào



      Mặt trăng lên cao, Tô Tiểu Thiến đứng ở trong đình trong vườn ngửa đầu ngắm trăng,lúc chưa khôi phục ký ức cảm thấy bầu trời xấu, nhưng hôm nay, lại cảm thấy bầu trời rất thân thiết.

      " suy nghĩ gì đó?" Lê Ngạo hai tay từ phía sau lưng ôm lấy , vừa rồi bước .liền thấy mình đứng lặng ở đây mà nhìn trời.
      "Lê Ngạo, chàng mãi tốt với ta như vậy chứ?" lo lắng hỏi.

      "Ừ" chút do dự trả lời.

      Tô Tiểu Thiến xoay người lại nhìn về phía , con ngươi của khi nhìn vào luôn tốt đẹp như vậy, "Đáp ứng ta, vô luận như thế nào, cũng thể buông tay ta" đúng vậy, sợ hãi, trong hậu cung nữ nhân mỗi người đều nhìn chằm chằm vào , mà thứ am hiểu nhất lại là đấu đá, ngươi lừa ta gạt, rất sợ tình cảm của bọn họ chịu nổi mưa gió chốn này, nếu thực buông tay, nên làm thế nào mà giữ lại?

      mỉm cười gật đầu, nhàng để cằm lên vai nàng, tóc đen rũ xuống như thác nước, trong nháy mắt như được tấm lụa nhung đen ôm lấy dưới trăng, phát ra ánh sang nhàn nhạt.

      nụ hôn nhàng rơi vào môi của , cảm giác ngọt ngào, mùi hương mê người của tỏa ra khắp mũi của , thời gian lúc đó như dừng lại, hôn nhau say đắm nhàng.

      Vốn chỉ là hôn lướt, nhưng lát lại như mồi lửa lan nhanh đồng cỏ, kịch liệt cắn nuốt lý trí của .

      muốn được càng nhiều, càng nhiều hơn...

      cổ cảm giác từ bên tai bỗng lan nhanh ra khắp các tứ chi, làm cho nhịn được sợ run cả người, vô ý thức vội đẩy ra, nàng rất sợ tại nàng.

      "Đừng nhúc nhích!" Hơi thở nóng rực thổi bên tai , vẫn như cũ ôm ngang lưng , tinh chết tiệt, căn bản là nên đụng vào.

      Vài giây sau, Lê Ngạo cười khẽ, bàn tay to vừa kéo, đem ôm lấy, nhất thời thần trí của còn chưa hồi phục.

      "Chàng... ?" Nhìn thấy ý tứ giảo hoạt trong mắt , nhìn thấy 'Điềm báo' quen thuộc như chưa từng quen thuộc hơn.

      "Bảo bối, ánh trăng rất cao, chúng ta nên ngủ thôi?"

      "Bảo bối?" Tô Tiểu Thiến trừng lớn hai mắt, làm sao biến thái gọi bằng danh xưng này? Buồn nôn, buồn nôn chết rồi.

      "Nàng chính là tâm can bảo bối của ta, chỉ thuộc về ta" dứt lời ở môi đụng chút, sau đó cười mỉm : "Bản vương cho nàng con dấu "sau đó ôm hướng gian phòng đến.

      "Ai... Chờ chút" Tô Tiểu Thiến vội hét lên

      "Ách?"

      "Ta... Ta còn muốn nhìn trăng, chưa ngắm đủ đâu" thực sợ điềm báo này, sợ khi vào phòng biết cư xử ra sao .

      "Nguyên lai bảo bối thích nhìn trăng a, sao, chúng ta trở lại nằm xem kỹ "

      Trở lại nằm xem kỹ? Nằm? Tô Tiểu Thiến trừng lớn hai mắt thực hiểu những lời này là có ý gì.

      Sau khắc

      nhất thời thẹn thùng ngớt

      "Bảo bối đẹp mắt ?" vừa vừa bắt đầu động thủ .

      Tô Tiểu Thiến bất đắc dĩ vạn phần liếc mắt cái, cái gọi là nằm nhìn mặt trăng, ra là đem nóc nhà dở bỏ, mà bọn họ giường lớn mặt ngắm chính là *** lõa bầu trời, còn có mặt trăng to.
      *************
      "Cái gì? Ta có nghe lầm hay ?" Đốc Uyên đong đuôi rắn ba vẻ mặt tin nhìn về phía Tĩnh Nghi, trong tay bưng ly rượu chậm rãi uống.

      "Là, ta nguyện ý gả cho ngươi, chúng ta cử hành hôn lễ " Tĩnh Nghi ngăn chặn nội tâm muốn phun *** miễn cưỡng tỏ ra vẻ tươi cười.

      Đốc Uyên nghe thế,trong lòng cười lạnh chút, phụ vương nàng ta chờ được sao? Bọn họ nghĩ là ai, há là người muốn gả liền gả, muốn lấy lấy?

      "A? Thế nhưng bản vương nhớ ngươi thích ta nha, biểu đệ cũng như vậy nha? Chẳng lẽ lừa dối ta?" nhíu mày quấn quýt.

      " phải, có gạt ngươi" Tĩnh Nghi vội vàng , trong tiềm thức, nàng là hi vọng '' bị thương tổn , nếu như có thể, nàng thực nguyện ý dùng tất cả đổi lấy việc có thể cùng '' cùng chỗ.


      Chương 144.2 (tt)


      Tô Tiểu Thiến thành thực gật đầu, nhưng mà chỉ vài giây, hỏi vội: "Làm sao chàng biết?"

      "Nàng còn hát ?" trả lời vấn đề của , mà tiếp tục hỏi chuyện muốn biết.

      Tô Tiểu Thiến lần thứ hai gật đầu, làm sao vậy? Vì sao cảm giác hôm nay thích hợp?

      Lê Ngạo hai mắt lợi hại như đao, nhàn nhạt ở người đảo qua, hừ, nghĩ ra thực với ta hát tình ca ? xem mình là cái gì? Trầm mặc nửa ngày, lần thứ hai trầm giọng hỏi vấn đề: "Nàng hôm nay thấy người nào?"

      "Ma Tôn cùng Hoa Hồn nha" vừa xong Tô Tiểu Thiến mới phát mình quên mất người, vội vàng : "Nga, còn..."

      "Được rồi" Tô Tiểu Thiến muốn còn Đốc Uyên nhưng hai chữ còn chưa ra, liền bị đột nhiên cắt ngang .

      lại còn có? Chẳng lẽ theo như lời tất cả đều là lừa ? Nghĩ vì người khác hát tình ca, cùng người khác vui cười, liền chịu nổi, trong lòng khúc mắc bắt đầu điên cuồng sinh trưởng.

      "Chàng làm sao vậy?" Tô Tiểu Thiến cảm thấy thích hợp bước lên phía trước muốn hỏi chút tình.

      "Ta còn có việc, nàng tự nghỉ ngơi " bực bội khoát tay, cần yên tĩnh, cần ngẫm lại tốt, càng phải 'Giám thị' tốt, tin người khác, chỉ tin hai mắt của mình.

      Tô Tiểu Thiến nhìn cũng quay đầu lại khỏi , trong lòng hiểu dâng tràn, rốt cuộc làm sao vậy? làm sai cái gì sao?
      Last edited by a moderator: 12/4/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 145: Ta là thúc thúc của nó, ta chỉ phải bảo vệ muội, ta cũng phải bảo vệ nó

      Editor: Đào



      Minh giới an tĩnh được hai ngày liền lại bắt đầu 'Náo nhiệt' lên, ngay giữa hậu cung Ma Hân Nhã dẫn đầu cùng Cầm phi tiếp đến hai vị phụng dưỡng được Minh Vương sủng ái là Ngưng nhi cùng Mị nhi đến hậu hoa viên, các nàng đứng ở chỗ này chính là chặn lại , Ma Hân Nhã hơn hai ngày chưa gặp được Lê Ngạo tự nhiên tức giận , thế là, nàng thăm dò mỗi ngày muốn làm cái gì, lại qua nơi nào.

      Mà nàng, là nữ nhân thứ nhất chính thức cưới được Minh Vương cưới làm vợ, tự nhiên, thể chịu nổi uất hận này, nàng nương tay, ta cũng cần phải thủ hạ lưu tình .

      Mặc dù Cầm phi chẳng đáng cùng nàng hợp tác, nhưng nửa đường hãm hại nàng, làm việc quá phận phải trừ, nàng muốn là của mình nàng, muốn làm cho bị mê mẫn xoay quanh nàng, nàng như thế nào chịu đựng được bị cướp .

      Bên ngoài cung điện

      "Hoa Hồn huynh cần đỡ lấy ta, nó còn đâu?" Tô Tiểu Thiến ha hả cười cười, mà cánh tay của lại bị Hoa Hồn đỡ lấy.

      "Ma Tôn , muội phải cẩn thận" Hoa Hồn để ý tới , mặc kệ vẫn cẩn thận từng li từng tí đỡ .

      Tô Tiểu Thiến nghe vậy hé ra khuôn mặt nhắn đỏ bừng rất là đáng , bọn họ mới từ Ma Tôn lầu trở về, rất vui sướng , bởi vì Tôn ca ca xong lời cuối cùng, dùng linh lực đem đứa thả lại vị trí nguyên bản, mà bây giờ trong bụng của mặt có them sinh linh .

      "Hoa Hồn huynh đối với ta tốt" Tô Tiểu Thiến cảm kích , mấy ngày này Lê Ngạo rất bận rộn, mặc dù cũng muốn biết ràng vội những thứ gì, nhưng Minh Huyền trưởng lão báo cho biết có việc gì, liền thay thế theo Minh Vương phụ giúp công việc, bởi vậy an toàn của đứa tự nhiên giao cho Hoa Hồn, mặc dù người nào đó rất vui, nhưng vẫn kiên trì, người nào đó cũng cái gì.

      "Vậy khi đứa ra đời có thể gọi ta thúc thúc sao?" Hoa Hồn mong đợi hỏi.

      "Uh, Minh Diễm nhất định cực kì cực kì thích huynh" Tô Tiểu Thiến vuốt bụng bằng phẳng cười , còn them mười lần trăng tròn nó mới có thể ra ngoài, mà tại liền thể chờ đợi được muốn thấy nó.

      Hoa Hồn cũng nhìn nhàn nhạt cười.

      Tô Tiểu Thiến nghĩ nghĩ rồi than tiếng, "Ta biết là nên vui sướng hay là nên khổ sở?" Buổi chuyện Ma Tôn làm cho vừa vui vừa thương xót, mừng cho Minh Diễm rốt cuộc trở về, nhưng bi thảm toàn bộ ký ức trước đây của nó đều bị mất, bởi vì nó còn là linh thể, mà là trở thành thực thể.

      Trước kia, cho đến bây giờ tất cả kí ức chỏ còn lại trong đầu sao?

      Thấy ưu thương, Hoa Hồn vội cười cười an ủi "Nó nhớ cũng tốt, trước đây nó khổ cực chờ như vậy, đồng thời cũng bị nhiều thương tổn như vậy, tại nó có thể làm lại từ đầu đối với nó là kiện tốt, dù sao nó vẫn còn con nít, đứa cần nhiều phiền não "

      Tô Tiểu Thiến hít hơi sâu : "Uh, nó người mới hoàn toàn "

      "Đúng vậy, muội cần lo lắng, nó trước đây có bộ dáng gì nữa, sau khi lớn lên tính cách chắc chắn thay đổi " Hoa Hồn cười.

      Tô Tiểu Thiến nghe thế rốt cuộc thở dài hơi, để nó có thể bình an so với cái gì cũng tốt hơn nhiều, phải sao?

      "Ách? Hoa Hồn huynh?" Tô Tiểu Thiến vừa mới bước vào hậu cung, lại phát Hoa Hồn vẫn chưa buông tay ra.

      "Muội mang thai, ta nhất định phải an toàn đem muôi đưa đến gian phòng rồi mới " Hoa Hồn kiên định , chân đáng tin .

      "Nó còn đâu" Tô Tiểu Thiến nhìn khẩn trương như vậy khỏi cười cười.

      "Ta là thúc thúc của nó, ta chỉ phải bảo vệ muội, ta cũng phải bảo vệ nó" cho phản đối, đỡ vào bên trong .

      Chờ đến lúc bọn tới hậu hoa viên, đám nhân vật 'Diễm lệ' sớm chờ lâu tại đây rồi.


      Hôm nay thực nàng đủ mệt , hồi muốn này, hồi muốn kia, muốn nàng đại tiểu thư chỗ nào bị như thế khổ, như vậy nghẹn khuất?

      Đốc Uyên phủi ly trà tay nàng cười cười, "Bản vương đột nhiên lại muốn uống" dứt lời, cầm lấy thứ bên cạnh, xem nàng cho rằng khí mà để ý đến.

      "Ngươi..." Tĩnh Nghi nắm ly trà lắm lư trong tay, quá đáng hận, cho rằng nàng là còn cách nào khác sao?

      "Thế nào? Hầu hạ ta khiến ngươi mất hứng?" Đốc Uyên tỏ vẻ bất mãn, tay 'Loảng xoảng đương' tiếng ném vào bàn.

      Tĩnh Nghi tức giận nhìn , trong lòng đột nhiên có tiếng của người, nhẫn nhịn chút, nếu ngươi nhịn có cơ hội thắng lợi, nếu thể nhẫn, mạng của ngươi cũng bảo vệ được, nghĩ kĩ, Tĩnh Nghi hô hơi nhặt lên khuôn mặt tươi cười: ", có "

      " có, Đốc Uyên ta thích dạng thê tử cường hãn, ta thích nữ nhân ôn nhu động lòng người , ta tin ngươi có thể làm được?" cười hỏi lại.

      Tĩnh Nghi miễn cưỡng cười cười, trong lòng vẫn suy nghĩ, ôn nhu , ta muốn cho ngươi chết ở trong ôn nhu!

      Đúng lúc này, Ngôi Sao đến, nhìn thấy Tĩnh Nghi thoáng sửng sốt, vội vàng "Tĩnh Nghi tiểu thư ,tốt "

      Tĩnh Nghi mũi khẽ cười cười, lạnh nhạt : "Ha hả, cần cùng ta khách khí như vậy, ta cũng phải người ngoài đúng ?"

      Ngôi Sao bị lời của nàng ngây ngẩn cả người, chỉ biết gật gật đầu.

      "Tĩnh Nghi ngươi xuống " Đốc Uyên hạ lệnh trục khách.

      "Kia, Đốc Uyên huynh cần phải nghỉ ngơi tốt, dưỡng thân thể nha" dứt lời nàng hoa lệ xoay người khỏi .

      "Vương... Tĩnh Nghi tiểu thư biến hóa cũng giỏi ? Nàng thực người ?" Ngôi sao cảm thán .

      "Nàng hại chết ta là vui rồi" lạnh lùng , hôm nay ngửi ra nàng mỗi hành động đều thả ra 'Vạn năm chi phấn' những thuốc này là vật phi thường cao cấp, nếu là xà loại bình thường phát được , nhưng lại há là người bình thường? Mà dược vật đặc thù này,nếu là thời gian dài dùng ăn, linh khí giảm bớt nhiều, nghĩ tới nàng đối đãi như thế, xem ra, phụ vương trong lòng nàng cũng hề có bao nhiêu phân lượng.

      "Vương..." Ngôi Sao la lên.

      "Ta cho ngươi tra tình tra được rồi sao?"

      Ngôi Sao nhíu mày : "Tô nương nhìn thấy, bất quá... Minh vương mang về tuyệt thế mỹ nữ, đồng thời nữ tử này hơi thở cùng Tô nương rất giống nhau "

      "Tuyệt thế mỹ nữ?" Đốc Uyên nhíu mày lại, đây tột cùng là chuyện gì xảy ra?

      "Vương, chúng ta làm như thế nào?" Ngôi sao hỏi.

      "Ngươi xác định có mùi của nàng?"

      "Mũi của Ngôi sao luôn rất nhạy bén, người nàng cùng Tô nương là mùi giống nhau" đối với điểm ấy, thế nhưng rất tự tin.

      Đốc Uyên dừng lại vài giây đột nhiên cười cười, "Bất kể là tuyệt thế mỹ nữ gì, vẫn là xà nhi quái dị, nếu chỉ là người, như vậy, nàng cũng chỉ thuộc về ta, chuẩn bị sẵn sàng, ta muốn đem nàng mang về" trong mắt của lóe lên kích động cùng quang mang.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 146: Thúc trường đan???

      Editor: Đào


      Mặt trăng ở Minh giới chầm chậm lên cao, trong hậu cung yên tĩnh mảnh.

      Đợi đến khi Lê Ngạo trở lại, ghé vào bàn ngủ rồi, bàn đều là hoa quả, Lê Ngạo cười ôm lấy , nhàng hướng bên giường đến.

      "Ách..." Tô Tiểu Thiến cảm giác được bị người khác ôm lấy, mơ mơ hồ hồ mở hai mắt ra.

      "Chàng trở về?" Lời của vừa ra, liền bị nhàng đặt giường.

      thay kéo chăn, ôn nhu cười, "Tiểu Minh Diễm có bướng ?"

      "Nó còn rất " Tô Tiểu Thiến cười trả lời.

      "Ai... Nó chiếm đoạt nàng, ta là khổ a" ai oán nằm ở bên cạnh , Ma Tôn chết tiệt hẳn là cố ý ,mới có mấy ngày, Minh Diễm có thể ra, điều này làm cho thế nào vượt qua mười lần trăng tiếp theo đây a?

      "Nó là con trai của chàng” Tô Tiểu Thiến nhắc nhở, ba ba cùng nhi tử ghen cũng nổi rồi?

      Lê Ngạo ôm lấy : "Ta lập nàng làm hậu "

      "... ?"

      "Ta lập nàng làm hậu có được ?" lần thứ hai nhìn về phía hỏi.

      Tô Tiểu Thiến lắc lắc đầu, "Chỉ cần chàng ở bên cạnh ta là được rồi" danh phận đối với thực quan trọng như thế, chỉ cần như vậy so với cái gì cũng tốt hơn nhiều, kỳ thực, càng hy vọng tìm được trí nhớ, kỉ niệm trước kia khắc sâu, muốn vẫn nhớ thứ gì như bây giờ.

      Lê Ngạo thấy thế cũng kiên trì, trong lúc bất chợt nghĩ tới điều gì vội hỏi: "Gần đây Hoa Hồn đối với nàng có theo quy củ ?"

      "Ai, chàng nghĩ cái gì a, ta cùng Hoa Hồn là bạn tốt có được , chàng đừng đem người khác nghi ngờ, huynh ấy đối với ta rất tốt, đối với cục cưng cũng rất tốt" Tô Tiểu Thiến xong liền sờ sờ bụng.

      Lê Ngạo nghe thế đành im lặng gì nửa, nếu như ta xấu, phản đối, mấu chốt là căn bản xấu, lại còn rất tuấn tú ,điều này làm cho yên tâm thế nào đây?

      "Ta muốn hỏi chàng gần đây bận những thứ gì? Ta rất ít nhìn thấy chàng?" Tô Tiểu Thiến ra nghi ngờ trong lòng.

      Lê Ngạo vội phục hồi tinh thần lại ôm lấy : " có việc gì" ngoài miệng có việc gì, nhưng gần đây thực đủ phiền , phát rất nhiều người ngoại giới quấy rầy, chỉ có giới, còn có số khác biết quốc gia, thường xuyên có người muốn ngấm ngầm lẻn vào Minh Giới, nhất định phải tra việc này.

      Bằng , có người làm nội gián ở đây chừng!

      Tô Tiểu Thiến thấy muốn cho mình biết, cũng có tra hỏi , tin Minh Huyền trưởng lão theo giúp .

      Ngày hôm sau

      "Nghỉ ngơi chút , muội dạo lâu như vậy, đối với cục cưng tốt, cục cưng cũng muốn nghỉ ngơi " Hoa Hồn bao lớn bao ôm đống lớn đồ dùng trẻ con.

      Tô Tiểu Thiến hôm nay tâm tình đặc biệt tốt, vì thế quấn quít lấy muốn bồi dạo phố, nhìn nhiều đồ thu hoạch được, rất là hài lòng.

      "Uh, tới phía trước nghỉ ngơi " dẫn tới hồ nước xanh biếc mình thích.

      Mà ở đây như trước tụ tập rất nhiều người.

      "Hoa Hồn,muội hát cho huynh nghe có được ?" Tô Tiểu Thiến ngồi dưới đất quay đầu nhìn về phía cười ha hả , cũng biết tại sao mình muốn hát như vậy, nhưng nhìn thấy hồ nước xanh biếc này, lại khống chế được chính mình.

      Hoa Hồn nghe vậy gật gật đầu.

      Tô Tiểu Thiến ho tiếng, hát lên: "Trăng sáng bao nhiêu, nâng cốc hỏi trời, biết bầu trời hình cung hay khuyết, đêm nay tịch mịch biết làm sao..." Tiếng linh hoạt kỳ ảo truyền khắp xung quanh hồ, mọi người đều nghe tiếng nhìn về phía .

      khúc hoàn tất, mọi người hẹn mà cùng vỗ tay bảo hay.

      " là dễ nghe" Hoa Hồn tình ca ngợi, nhìn ánh mắt của khỏi lại nhu hòa ít.

      "Dễ nghe sao? Vậy muội sau này thường xuyên hát cho huynh nghe có được ?" Tô Tiểu Thiến trừng lớn hai mắt nghịch ngợm cười.

      Hoa Hồn kìm lòng đậu vươn tay nhàng thổi mạnh mũi của : "Đáp ứng ta, vĩnh viễn đều phải hát cho ta nghe "

      "Ân " Tô Tiểu Thiến ngọt ngào đáp.

      Hai người ngồi ở hồ nước kiêng nể chơi đùa gì cả biết ở góc, có hắc y nhân che mặt nhìn kỹ nhất cử nhất động của bọn họ, mấy phút sau quỷ mị biến mất.

      Hậu cung

      Cầm phi cùng Ma Hân Nhã liếc mắt nhìn nhau, chẳng lẽ là tình nhân của nàng?

      "Ngươi thấy ràng chứ ?" Ma Hân Nhã hỏi.

      "Công chúa, thuộc hạ nhìn kĩ lắm, hai người quan hệ rất là ái muội" hắc y nam tử trả lời, là thị vệ của Ma Hân Nhã, vẫn luôn là thiếp thân bảo hộ cho nàng, bây giờ nàng gả đến nơi đây, nhưng nữ nàyxuất , nàng thể làm cho tiếp tục bán mạng.

      "Muội muội, ta nghĩ Minh Vương còn biết ?" Nàng lộ ra giảo hoạt thần tình.

      Ma Hân Nhã cũng cười, nàng ta phụ trách tìm người theo dõi bọn họ, mà nàng dùng tiền tìm người hỏi thăm tin tức, về sau các nàng mới biết được Hoa Hồn là di Minh Huyền trưởng lão phái đến cho Minh Vương , nhưng Minh Vương cũng thích .

      " nữ này đúng là họa thủy a, ta nghĩ nàng ngày chưa diệt trừ, tỷ muội ta ngày an lành" Cầm phi lãnh .

      "Tỷ tỷ rất đúng" nghĩ đến ban ngày vội đến thấy bóng dáng, buổi tối càng nhìn thấy, nàng gả đến cũng lâu , thế nào cứ như vậy đối xử với nàng?

      "Muội muội, việc này chúng ta trước vội, tin ta, nàng còn có mấy ngày an lành đâu, được rồi, kêu tiếp tục giám thị, chúng ta an vị xem cuộc vui " Cầm phi nắm chắc phần thắng cười cười, tiểu nữ, ngươi sống được bao lâu!

      Tô Tiểu Thiến nhận được thông báo từ Minh Huyền trưởng lão vội cùng Hoa Hồn đến.

      "Trưởng lão" Tô Tiểu Thiến vừa vào quý phủ liền bắt đầu gọi.

      "Tiểu Thiến ngươi tới rồi" Minh Huyền trưởng lão nghe vậy vội từ bên trong ra.

      "Trưởng lão chuyện gì gấp gáp như vậy?" Tô Tiểu Thiến vội hỏi.

      Minh Huyền trưởng lão kéo tới trong phòng : "Minh giới tại yên ổn a "

      "... ? yên ổn?" Đây là ý gì?

      "Từ lần trước ngươi vô duyên vô cớ mất tích, Minh Vương bắt đầu chỉnh lý lại Minh Giới, lần chỉnh lý này mới phát các đại thần làm việc cũng nghiêm ngặt, dẫn đến, gần đây Minh Giới có nhiều hơi thở quỷ dị, Minh Vương gần đây tra việc này, điều tra ở hơi thở khí còn liên quan đến tà khí "

      "Tà khí?" Tô Tiểu Thiến thốt lên.

      "Ngươi còn nhớ lúc trước Hỏa Ma từng gì chứ, , phải luyện thành lục giới vô pháp khống chế tà ma, mặc dù vô pháp xác định có hay biến thành tà ma, nhưng 'Vật thể' người Hỏa Ma có mùi" Minh Huyền trưởng lão lo lắng .

      Tô Tiểu Thiến sửng sốt chút, vội vàng : "Chẳng lẽ muốn động thủ?" Đối với địch nhân nhìn thấy này, mọi người bây giờ có nắm chắc phần thắng , huống chi Minh Vương ký ức bị phong tỏa, rất nhiều thần quái cũng bị phong tỏa mà trổi dậy.

      "Ta lo lắng ngươi a" Minh Huyền trưởng lão lần thứ hai nhìn .

      Tô Tiểu Thiến tự nhiên hiểu gì, tràng tai nạn đó do tạo thành , bây giờ, trở về tự nhiên cũng vì trả thù .

      "Ta nghĩ người này cũng phải là Hỏa Ma, mặc dù người có mùi Hỏa Ma nhưng là rất yếu ớt, dựa vào kinh nghiệm của ta mà , hẳn là thám tử của Hỏa Ma "

      "Ý của ngươi là tìm người giám thị ta?" Tô Tiểu Thiến hỏi lại.

      "Uh, người này còn chưa bắt được, ta nghĩ nhắc nhở ngươi ngàn vạn lần phải cẩn thận, lúc có chuyện gì làm nên ra khỏi cung điện "

      Tô Tiểu Thiến hít sâu hơi, vô ý thức đem tay phải đỡ bụng, " nếu muốn giám thị ta, ta trốn tới chỗ nào đều như nhau "

      "Đứa ..." Minh Huyền trưởng lão hô tiếng, sau đó xoay người nhìn về phía Hoa Hồn dặn dò, " bảo hộ nàng tốt "

      "Ta làm tốt" Hoa Hồn gật đầu, để cho bị thương tổn .

      "Các ngươi về trước , ta còn muốn giúp đỡ Minh Vương điều tra, phía dưới những đại thần họ chỉ nghĩ chúng ta chỉ huy cái sọt" Minh Huyền trưởng lão .

      "Ngài vội , nàng cứ giao cho ta" Hoa Hồn .

      Nhìn Minh Huyền trưởng lão rời , Tô Tiểu Thiến vội xoay người với : "Chúng ta tìm Tôn ca ca "

      "Tìm Ma Tôn sao?" Hoa Hồn hiểu tìm làm cái gì? Nhưng ánh mắt khẳng định như vậy, gì nữa, đành phải mang theo cùng tìm Ma Tôn.

      Ở dưới hướng dẫn của Hoa Hồn, bọn họ rất nhanh liền tới Ma Tôn lâu.

      "Tôn ca ca..." Tô Tiểu Thiến vội hét lên.

      "Tiểu Thiến chậm chút" Hoa Hồn theo phía sau dặn dò.

      "Tôn ca ca..."

      "Nha đầu ngốc, làm sao vậy?" Ma Tôn ở bên trong phối dược nghe thấy tiếng vội đáp lời.

      "Tôn ca ca huynh giúp ta chuyện" Tô Tiểu Thiến kéo tay sốt ruột .

      Ma Tôn thấy vẻ mặt vội vàng hỏi: "Làm sao vậy?"

      “Huynh có thể cho nó sớm ra đời ?" chỉ chỉ bụng của mình.

      Ma Tôn nhíu mày hiểu hỏi: "Muôi muốn nó bây giờ ra sao?"

      Tô Tiểu Thiến gật đầu.

      " được, nó tiến vào trong cơ thể của muội , nếu tại lấy ra,nó hồn phi phách tán "

      Tô Tiểu Thiến nghe vậy trừng lớn hai mắt, hồn phi phách tán? Thế nhưng bây giờ bên người mình cũng rất nguy hiểm, làm sao bảo vệ nó đây?

      " cho ta biết, xảy ra chuyện gì ?" Ma Tôn thấy vẻ mặt ưu sầu, tin chắc là có chuyện, nếu có vẻ mặt này .

      Tô Tiểu Thiến hít sâu hơi đem tình ra, dứt lời kéo tay : "Ta sợ Minh Diễm bị thương tổn, xem ra nhìn chằm chằm ta lâu rồi" Tô Tiểu Thiến vạn phần lo lắng, chỉ có mình , còn có Lê Ngạo, và cả Minh Giới.

      Ma Tôn gật đầu, biết chuyện nghiêm trọng, đáng thương Minh Diễm ,mong đừng bị tổn hại gì, thế nhưng lần này nó thể lại bị thương tổn , bằng , coi như là Phật tổ cũng vô lực cứu trở về .

      "Tiểu Thiến cho ta ít ngày, ta nghĩ biện pháp nghiên cứu ra thúc trường đan "

      "Thúc trường đan?"

      "Đúng vậy, thuốc này nếu có thể thành công, như vậy Minh Diễm sớm ngày xuất thế, mà cần phải hồn phi phách tán " chỉ là, dám cho biết, thuốc này rất khó nghiên cứu , cho dù thành công, chỉ sợ tác dụng phụ rất lớn...



    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 146.2

      Edit: Đào


      "Làm sao biết?" lỡ lời thốt ra.

      "Thế nào lại là nàng? Thế nào lại là nàng?" Đốc Uyên thể tiếp thu này, vì sao lại là ?

      "Đốc Uyên làm sao vậy?" Nhìn sắc mặt cực kỳ khó coi, Tô Tiểu Thiến bước lên phía trước muốn đỡ , lại bị Hoa Hồn ngăn lại, (HH) lo lắng (ĐU) làm bị thương .

      "Ha ha, ta lại thích cùng Hỏa Ma và Lê Ngạo tranh đoạt phụ nữ?" Lần đầu tiên đối với phụ nữ động tâm, nhưng nghĩ tới người này lại là người trong long của hai người kia, lại tính ra? còn muốn đem khỏi?

      "Đốc Uyên..." Tô Tiểu Thiến gọi .

      "Nàng chuyển lời đến Lê Ngạo khiến ăn uống tốt vào, chừng sau này them kẻ mạnh ngang bằng đối đầu với xuất đấy" nụ cười của lúc này có điểm bi thương.

      "Cái gì? cái gì?" Lời của làm cho Tô Tiểu Thiến muốn biết, lời này của có phải muốn đại biểu ý tứ gì đó?

      "Nàng tự cầu nhiều phúc " dứt lời, hóa thành luồng khói xanh biến mất còn hình dáng.

      Ngang trời xuất thế (Xuất đối thủ mạnh)? Bốn chữ này đè nặng ở tim của , tin Đốc Uyên nhất định là biết cái gì, xoa bụng hạ quyết tâm chờ Minh Diễm ra đời, nhất định xà giới tìm hỏi ràng.

      Trong hậu cung lúc này hai người phụ nữ kinh ngạc trừng lớn hai mắt, dường như nghe được chuyện bất khả tư nghị.

      "Mang thai?" Hai người đồng thời kêu lên.

      "Đúng vậy, thuộc hạ nhìn thấy ràng, bọn họ hôm nay còn đến Ma Tôn lâu, ta nghĩ bọn họ nhất định là muốn đan dược gì cho đứa sớm chút sinh ra" Người đàn ông mặc đồ đen báo về việc hôm nay.

      "Tỷ tỷ" Ma Hân Nhã hai mắt tràn ngập oán khí.

      Cầm phi cũng giống như vậy, chết tiệt, người phụ nữ kia lại mang thai? Có đứa của Lê Ngạo? Đây là việc tất cả con ở đây đều mơ ước, cư nhiên nhanh chân đến trước ! nữ chết tiệt!

      "Tỷ tỷ chúng ta làm sao bây giờ? Nếu là , nữ kia sinh đứa bé ra chúng ta vĩnh vễn thể nhìn thấy Minh vương, ta cam lòng, ta cam lòng a" lúc trước nàng ta sử dụng tất cả thủ đoạn uy hiếp phụ vương để gả cho , nhưng hôm nay lại thế? Kết quả như thế là ai nguyện ý nhìn thấy chứ?

      "Đừng ngươi cam lòng , ngay cả ta cũng cam lòng, người phụ nữ này nhất định là hồ ly tinh" Cầm phi oán hận .

      "Công chúa, thuộc hạ còn phát xà vương thích nàng ta" lại them câu kinh người.

      "Cái gì?"

      "Thuộc hạ vì uống linh dược ngàn năm ngài đưa, nên bọn họ có ngửi thấy được mùi, lúc này mới khiến cho thần tìm hiểu ràng, xà vương luôn miệng muốn cưới nàng ta làm xà hậu "

      Ma Hân Nhã cùng Cầm phi liếc mắt nhìn, ánh mắt của các nàng đều là đố kị , hâm mộ , thậm chí oán hận .

      "Người phụ nữ này uy lực đích xác thể coi thường" Cầm phi suy ngẫm .

      "Tỷ dám đắc tội với nàng ta sao?" Nàng ta mắt lạnh nhìn ả, khiêu khích , nàng ta dù phút đồng hồ cũng nhịn nổi nữa.

      Cầm phi nhìn khiêu khích Ma Hân Nhã trong lòng cười lạnh tiếng, con Ma vương như thế nào, che chở hơn, ngoại trừ điêu ngoa cái gì cũng có, nhìn nàng ta xúc động như vậy, ràng làm được việc lớn, xem ra này nhất tiễn song điêu* ra nàng có thể ngư ông đắc lợi* .

      *nhất tiễn song điêu: mũi tên trúng hai con chim

      *ngư ông đắc lợi: ngồi hưởng phước

      "Muội muội cần căm tức, tỷ tỷ nghĩ ra phương pháp có thể khiến Minh vương đối với nàng ta sinh nghi ngờ" ả chau chau mày đắc ý .

      "Tỷ tỷ có biện pháp gì hay?" Ma Hân Nhã hỏi vội.

      "Biện pháp này còn cần muội phối hợp, muội cũng biết thân thể ta tốt, Minh vương muốn nhìn thấy ta, muội dù sao cũng mới tới , lại do cưới hỏi đàng hoàng , ta nghĩ, cơ hội muội nhìn thấy nhất định so nhiều hơn so với ta" ả đem chuyện xui xẻo này như bóng cao su đá cho nàng ta.

      "Chỉ cần có thể diệt trừ nàng ta, tỷ tỷ , muội muội nhất định nghe theo" Ma Hân Nhã vội vàng .

      Cầm phi thấy thế cười vội phụ đến bên tai của nàng ta ra, nàng ta phấn khích, Ma Hân Nhã nghe càng đặc sắc.

      "Muội muội hãy nhớ kỹ?" Ả trộm cười hỏi.

      "Yên tâm , tỷ tỷ người hãychờ nghe tin tức tốt " dứt lời, hai người nhìn nhau cười.

      Cung điện

      "Minh vương, Ngọt phi ở bên ngoài chờ lâu ngày, có chuyện trọng yếu cầu kiến" Tiểu Bạch lần thứ hai thông báo, người phụ nữ này thực là đáng ghét, tại sao còn chưa ?

      Lê Ngạo bỏ bút lông xuống, chân mày tự được nhăn lại, nàng ta có chuyện gì muốn ?

      "Để cho nàng ta vào "

      "Dạ" Tiểu Bạch thở dài hơi, nàng này vẫn muốn thông nha, bị nàng ta làm phiền chết .

      Mấy phút sau, Ma Hân Nhã bưng bữa ăn khuya cười tới.

      "Ngọt phi có việc gì thế?" Lê Ngạo bình thản hỏi.

      Ma Hân Nhã bưng bữa ăn khuya tới trước mặt cười : "Nghe Minh vương gần đây vất vả, vì thế nô tì cố ý chuẩn bị cho ngài bát canh" dứt lời, nàng ta cầm chén cùng cái thìa chuẩn chuẩn bị từ trước.

      "Ngọt phi chuẩn bị nhưng bản vương ăn vô, nàng mang mà ăn " Lê Ngạo lạnh như băng , đối với nàng ta dịu dàng chẳng đáng.

      Ma Hân Nhã thấy thế đành phải đem đồ về, "Nô tì thấy ngài gần đây tương đối vất vả, có mấy lời cũng biết có nên hay "

      "Có lời gì mau " giọng điệu của bắt đầu thêm lạnh, ghét nhất loại phụ nữ thừa nước đục thả câu như vậy.

      "Nô tì trước đây có hộ vệ, bởi vì nô tì vào cung điện , nên cũng ở gần Minh giới, hôm nay phụng lệnh phụ vương mang thuốc bổ đến cho ta, là muốn nô tì sớm ngày mang thai con nối dõi, nhưng đường nhìn thấy mànkỳ quái...” Nàng ta làm bộ dang muốn rồi thôi, biểu tình dám .

      " "

      " thấy được Hoa Hồn cùng vị tuổi nương còn trẻ dung mạo xinh đẹp ở cùng chỗ, sau đó hai người còn ôm ấp, đồng thời nương kia còn ở bên hồ cùng hát tình ca" nàng ta vừa vừa chép chép miệng tỏ vẻ bất khả tư nghị.

      Lê Ngạo càng nghe chân mày nhăn lại càng ràng,người trong miệng nàng ta chính là , bởi vì Hoa Hồn là người bảo vệ của .

      "Sau đó hộ vệ của ta cảm thấy kỳ quái, liền theo bọn họ, ai nghĩ đến bọn họ Ma tôn lâu, liền thôi, nhưng kỳ quái chính là lúc ra mỹ nữ kia bụng thoáng cái liền lớn lên, chuyện này kỳ quái , lại theo tiếp, về sau mới hiểu được chuyện gì xảy ra" nàng ta dừng chút nhìn về phía Minh vương mặt đen mặt ở trong lòng len lén cười.

      "Ách?" phát ra nghi vấn.

      " ra Hoa Hồn cùng xà vương đều thích nàng, còn nghe được xà vương cùng nàng ý muốn kết hôn phong nàng làm xà hậu" nàng ta chu mỏ giật mình .

      "Nô tì nghĩ nàng có phải hay thích Hoa Hồn hoặc xà vương nếu sao lại nhẫn tâm làm cho đứa trong bụng lớn nhanh đến thế, đối với cục cưng tốt , người xem trái cây chưa chín mà đem nó hái xuống có được chứ?" Nàng ta tiếp tục châm ngòi thổi gió.

      'Bá' tiếng, Lê Ngạo đứng lên, toàn thân cao thấp bao quanh lửa giận.

      "Minh vương..." Nàng ta thấy nổi giận , cũng dám nữa .

      Lê Ngạo vung tay áo, khỏi đây, tin nàng ta , vì thế muốn tư mình tìm .

      Lúc này Tô Tiểu Thiến chỉnh lý quần áo trẻ sơ sinh mà lần trước mua, vẻ mặt vui sướng, Minh Diễm mẹ sắp có thể nhìn thấy con rồi, chờ mong nha.

      "Minh vương" bên ngoài hô lên tiếng, Tô Tiểu Thiến nghe vậy vội đứng dậy nghênh đón.

      "Chàng về rồi" cười xán lạn.

      Lê Ngạo cau mày nhìn bụng to lên hỏi: "Nàng đây là có chuyện gì?"

      Tô Tiểu Thiến thấy thế cười ,”Chàng muốn sớm chút nhìn thấy cục cưng sao?"

      "Phải ? Nàng biết thân thể nó tốt sao?" lúc này sớm nhận định Minh Diễm chính là con trai .

      Tô Tiểu Thiến nghe vậy biết trả lời như thế nào, Minh Huyền trưởng lão qua, ký ức chưa khôi phục, chuyện này với hề có cảm giác, nhiều lời vô ích, mà cũng muốn lo lắng cho mình, nghĩ xong : "Chuyện này chàng cần bận tâm "

      "Nàng muốn ta mặc kệ?" Ngay trong nháy mắt, khúc mắc trong lòng bắt đầu lớn dần

      "Dù sao ta hại nó" Tô Tiểu Thiến đành phải như vậy, đối với cục cưng có ý xấu .

      "Nàng cùng Hoa Hồn Lam hồ?" lần thứ hai hỏi.
      caoduong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :