1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Âm dương pháp vương - Phích Lịch Tiểu Tiểu Tô (21) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 19 HÚT MÁU
      Editor: Peruoi

      Pháp Vương đứng trước mặt nàng để ý chút nào lè lưỡi liếm đôi môi, động tác nhảy chồm lên nhanh nhẹn giống như con báo bổ nhào về phía động vật đáng thương.

      Động vật đáng thương cũng lanh lẹ, giây trước khi bị đụng ngã thành con mồi hét lên quang quác quang quác chạy đến hướng khác trong mật thất, đầu tiên là dã thú sửng sốt, sau đó là chạy đuổi theo.

      Dường như dã thú rất thích cảm giác ngươi chạy ta đuổi, nhanh chậm đuổi bắt động vật đáng thương, thái độ vô cùng kiên nhẫn.

      Đứng về suy nghĩ của động vật đáng thương mà , cảm giác này cực kỳ kinh khủng.

      Mật đạo này rất dài, cong cong uốn lượn, sờ vào thành động cảm giác được co giãn, còn lắc lư liên tục, thỉnh thoảng còn có thể nghe được số thanh kỳ quái, cảm giác như chạy trốn ở trong bụng con rắn lớn.

      Vương Nha Nha cũng cần biết đây là nơi nào, chỉ sống chết chạy về phía trước.

      Phía trước hình như có tia mặt trời lên lỏi rọi vào, Vương Nha Nha mừng thầm trong bụng, khờ dại cho rằng sắp thoát khỏi cuộc sống cực khổ này rồi.

      Là cửa động !

      Là cửa động !

      sai, nơi ánh mặt trời len lỏi vào chính là cửa động, chỉ cần nàng kiên trì chạy tới có thể trốn khỏi nơi đây.

      Nhìn thấy cửa động khiến nàng có cảm giác như được sinh ra lần nữa, lòng vui như mở hội, nước mắt tuôn ra giống như bão tố.

      Nàng biết bóng lưng nhu nhược, hai vai run run của mình lại khơi dậy hứng thú cắn nàng ngụm của Pháp Vương, bởi vì muốn thương tổn đến nàng cho nên đánh ra chưởng vào thành động, tiếng ầm vang lên, hai bên thành động mộc ra rất nhiều cây cỏ, thoáng cái chặn lại cửa động, hoàn toàn chặn lại đường sống cửa Vương Nha Nha khiến nàng vô cùng tuyệt vọng.

      Dã thú gầm tiếng nhảy dựng lên, Vương Nha Nha hoàn toàn bị đụng ngã.

      Mấy tiếng tê tê vang lên áo quần của nàng nát vụn.

      Răng nhọn cắn vào cổ trắng nõn của nàng, tia máu theo răng nhọn bắn ra ngoài, lưỡi đỏ đảo qua, toàn bộ máu đỏ diễm lệ bị cuốn hết vào trong miệng của , chính là mùi vị này, loại hương vị ngọt ngào này đủ để tâm trí của trầm luân trong đó.

      Vương Nha Nha nước mắt mông lung nhìn nam nhân người mình, ta là Vampire sao ? Nếu vì sao lại liên tục hút máu của nàng, bởi vì mất máu quá nhanh nên ý thức của nàng bắt đầu mơ hồ.

      Đau quá, đau quá !

      Van cầu nên cử động nữa.

      hút máu của nàng đủ, còn ở người nàng nhích tới nhích lui, nàng chết ngất ngay tức khắc, có phải do ý chí của nàng quá bướng bỉnh ?

      A a a !

      Thấy nàng như vậy Pháp Vương biến thái càng thêm hưng phấn.

      giọng với : “Ăn nàng, ăn nàng, hoặc là xẻ thịt nàng ra thành từng cục ăn cơm. Máu của nàng rất ngọt rất thơm, chỉ cắn nơi cổ thôi đủ, muốn nhiều hơn nữa. thể giết chết nàng, giết chết rồi biết nơi nào tìm được hương vị máu tuyệt vời như vậy, nửa chết nửa sống là tuyệt nhất, giống như bây giờ chẳng hạn, nhu nhược nằm dưới thân thể mặc cho muốn làm gì làm” đầu hàng với ý nghĩ của mình, ra sức va chạm, a a a, cảm giác quá tốt đẹp diệu kỳ.

      Vương Nha Nha thê thảm kêu lên quang quác quang quác, sau đó miệng bị bịt, luồng khí xuyên qua khoang miệng, tiến vào nơi hẻo lánh trong cơ thể nàng, tiểu kim xà trong cơ thể nàng bị kích thích gào thét điên cuồng ngọ nguậy, khiến lửa tình dục trong cơ thể hai người bốc lên. Cái gì gọi là dao động, cái gì gọi là địa chấn, tất cả đều thể ràng trong mật đạo này.

      Bọn họ là ở trong bụng con mãng xà lớn, ánh mặt trời, cửa động, tất cả đều là ảo giác của Vương Nha Nha.

      Mà nhìn từ bên ngoài con mãng xà lớn, đối với đôi cẩu nam nữ cứ đụng vào bụng nó hết lần này đến lần khác, làm cho con mãng xà mất hứng, thân thể nhảy lên, lăn lộn trung mấy vòng, bên trong cũng quay cuồng theo nó, mà hoan ai cũng theo đó mà thay đổi, càng lăn càng vui mừng, vì nghe thấy tiếng kêu ra là vui mừng, ngay cả con mãng xà nghe cũng đỏ mặt, thân thể mềm nhũn, liền biết điều chút rơi xuống mặt đất cho đôi cẩu nam nữ này được thực dễ dàng hơn.

      Mãng xà lớn đem đầu vùi vào trong cỏ, thở hổn hển.

      nên kêu, nên kêu nha, người ta nghe cũng kiềm chế được a!

      A a a, đôi cẩu nam nữ này làm đến mấy ngày đêm đây.

      A a a, người ta vẫn là thân xử nam a, người ta muốn hư thân nhanh như vậy.

      Chán, chán, là chán !

      ….

      Cuối cùng mãng xà lớn chịu được, tung mình lên gào thét.

      cây lớn trong rừng rậm có con rắn mẹ, rắn mẹ thấy mãng xà lớn hấp tấp chạy tới, khiến thân thể rắn mẹ run lên, từ cây rớt xuống.

      Rắn mẹ té thẳng xuống trước mặt , nhìn bộ dạng ủy khuất của mãng xà lớn trong lòng đau đớn.

      Tiểu qua quai, tiểu quai quai, đừng khóc, đừng khóc, nhìn đau lòng quá, nàng nhiều như vậy, người ta còn gìn giữ thân xử nam cho nàng nha !

      Lúc mãng xà lớn chạy qua, chẳng qua là rắn mẹ giãy dụa tượng trưng vậy thôi, khi bị mãng xà khẽ cắn thân thể liền mềm nhũn nằm chà xát mặt đất.

      Thời khắc mấu chốt nhất, mãng xà với rắn mẹ “Người ta là lần đầu tiên, ngươi cần phải đối với người nhà ôn nhu chút, người khác xoắn người ta rất đau”

      Rắn mẹ vừa nghe lập tức nổi giận, cái đuôi vung lên tránh xa con mãng xà lớn, chửi ầm lên “Kháo, ra ngoài giang hồ có chút đó kinh nghiệm ta cực kỳ khinh bỉ ngươi, ngươi cảm phiền lăn xa ta ra”

      Ba ba ba !

      Rắn mẹ vẫy vẫy cái đuôi phi thân rời , trước lúc phi còn quên bỏ đá xuống giếng quất cái đuôi vào con mãng xà lớn đầy khinh bỉ.

      Con mãng xà rống giận “Ta chửi con mẹ nó chứ !”

      Đều do đôi cẩu nam nữ kia làm hại mất mặt, nam đáng chết, nữ đáng chết !

      Thời gian trôi qua rất lâu, cuối cùng trong bụng cũng yên tĩnh lại, lăn cũng nháo, chắc có lẽ quá mệt rồi. thở dài hơi nhõm, rốt cuộc đôi dâm nam đãng nữ cũng xong việc.

    2. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 20
      Editor: peruoi

      Bảy ngày sau, Vương Nha Nha gục giường trong phòng, hăng hái bừng bừng đọc tiểu thuyết mà Hướng Đông Hướng Kiệt đưa tới, nội dung là chuyện xưa về nữ nhân và mấy tên cường đạo.

      Nữ nhân đương nhiên là xinh đẹp, mà mấy cường đạo tuy là giàu có nhưng lớn lên khó mà . So với đẹp trai quá đẹp trai, so với xấu quá xấu. Tác giả dùng câu khái quát bọn họ là “Nhờ giàu có mà mấy sinh vật ngoài hành tinh này mới nhìn được mặt người khác”

      Nữ nhân xinh đẹp bị người truy đuổi, nhất là nữ chủ xinh đẹp trong tiểu thuyết, sau khi mấy cường đạo nhìn thấy nữ chủ xong thần hồn điên đảo, ngay cả bọn họ bình thường thích nhất dạo Túy Hồng Lâu đều nữa, giống như đỉa bu da trâu, suốt ngày vây bắt nữ chủ.

      Nữ chủ tính tình rất lạnh lùng, ngay cả vương hầu tướng quân cũng để vào mắt, chứ chi mấy sinh vật ngoài hành tinh này.

      Cho đến hơn nửa năm qua , cha mẹ nữ chủ tìm được hôn tốt, tháng sau gả , trong thời gian hơn nửa năm này, mấy sinh vật ngoài hành tinh này ngay cả tay áo người ta cũng được đụng vào, nên vô cùng phẫn hận, cam lòng, mấy người tụ lại thương lượng chút, quyết định đến đêm lẻn vào khuê phòng người ta.

      Cho ai ra tay lần đầu tiên đây, điều này lại làm khó mấy sinh vật này, thương lượng tới lui, thế là quyết định cùng tiến lên, cho nên khi đêm xuống, sau khi mọi người ngủ nhóm sinh vật mới bắt đầu hành động, dùng khinh công thầm lẻn vào khuê phòng, vén màn giường lên, vén chăn lên, “sưu sưu” hai cái điểm huyệt vị người ta, kéo vạt áo người ta xuống, sau đó…

      Vương Nha Nha đột nhiên kích động nhảy dựng từ giường lên, hai tay chống nạnh “Ở lúc mấu chốt làm sao tác giả có thể dừng lại, hơn nữa tức nhất là mười ngày nửa tháng có bản mới, đáng giận ! đáng giận ! Hướng Đông Hướng Kiệt, đem tác giả này bắt lại viết bản mới cho ta, dừng ở chỗ này khác gì nhận lấy cái chết khó khăn chứ”

      Hướng Đông Hướng Kiệt lĩnh mệnh , ước chừng canh giờ sau phục mệnh trở về.

      Vương Nha Nha ở ngoài phòng trong nhìn thấy tác giả nữ trẻ tuổi xinh đẹp lấy H làm chủ đạo, vô cùng sùng bái lạy người ta làm vi sư.

      Vương Nha Nha nhìn trúng phải vì người ta là nữ tử, mà chỉ vì người ta là nương xấp xỉ tuổi của nàng, lớn lên còn là bé con xinh đẹp tiêu chuẩn.

      Khi hai người thảo luận viết tiểu thuyết như thế nào, an bài tình tiết như thế nào, nhất là tình tiết H, Vương Nha Nha ngạc nhiên biết được, vị bé con xinh đẹp này cũng là xuyên qua, hai người quả thực rất muốn kích động, tấc cũng dính lấy nhau rời, giống như là trẻ sinh đôi, làm cho Pháp Vương giận đến trừng mắt.

      Hướng Đông Hướng Kiệt tìm đâu ra loại hàng nát này đến đây vậy, chỉ có làm hư Nha Nha của , còn vô cùng có khả năng mang Nha Nha của nữa.

      Hướng Đông Hướng Kiệt nhìn ra tâm tư của Pháp Vương, liền vội vàng tách hai người kia ra.

      Hai người này tách ra trước sau thời gian quá hai phút, Vương Nha Nha náo loạn muốn tìm người, tự nhiên Pháp Vương cho, nên hai người xảy ra tranh chấp .

      “Ngươi là quá đáng, nàng là bằng hữu của ta, cũng là sư phó của ta, làm sao ngươi có thể thông qua ta mà tự tiện để cho người mang nàng như vậy, ngươi tôn trọng ta”

      Pháp Vương bóp chặt lấy ly trà, giơ tay đập đến chân của nàng, cắt ra lỗ hỏng giày thêu của nàng, xuyên thấu tất, làm rách mu bàn chân của nàng, để lộ ra lỗ hỏng tinh tế.

      Vương Nha Nha khom lưng ôm lấy chân hô to gọi , căm tức nhặt mảnh vỡ đất ném qua Pháp Vương, cũng nghĩ mảnh có làm đứt tay hay .

      Pháp Vương trốn tránh, mặc cho mảnh bay tới, trong đó có mảnh bay qua gò má của , khi lưu lại vết cắt, tia máu lập tức ló đầu ra, bọn nha hoàn thấy cũng luống cuống, vội vàng mời đại phu tới đây.

      Đại phu e ngại Pháp Vương, thủy chung quỳ ở nơi đó dám nhích tới gần, Pháp Vương cũng là người cực kỳ thích sạch , muốn có người đến gần mình, đám hạ nhân quỳ nơi đó biết làm gì cho phải, còn ngừng phát run.

      Bất đắc dĩ, Hướng Đông thể làm gì khác hơn là tới trước mặt Vương Nha Nha, ăn khép nép thỉnh cầu nàng băng bó vết thương cho Pháp Vương, Vương Nha Nha căn bản quan tâm đến lời của , thầm nghĩ cái đồ biến thái kia mặt mày hốc hác tốt hơn. Hướng Đông thấy như vậy mà nàng vẫn bất động khom người “Thuộc hạ thể làm gì khác hơn là đắc tội”

      “A, ngươi muốn làm gì nha, thả ta xuống”

      Vương Nha Nha có rống nữa cũng vô dụng, bởi vì người bị ném vào trong ngực Pháp Vương, trong tay còn bị nhét vào vải băng bó vết thương, nàng theo bản năng muốn vứt bỏ, nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Pháp Vương bất đắc dĩ làm xong nhiệm vụ của đại phu.

      Băng bó xong vết thương, Vương Nha Nha tham tiền nhịn được hỏi “Ta thay đại phu làm xong công việc, có phải tiền công đưa cho ta hay ?”

      “Ngươi làm việc giỏi lấy đâu ra tiền công ?”

      “Ngươi nhảm, ta phải thay đại phu làm việc đó sao ? Ngươi còn muốn ta thế nào ? Hơn nữa, ta bỏ ra lực ngươi bỏ ra bạc, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa, ngươi tốt nhất đừng vô lại muốn nuốt tiền công”

      “Ta chính là để cho ngươi, ngươi có thể thế nào ?”

      “Ta…”

      Đúng vậy, cho nàng bạc nàng có thể giết được sao ?

      Nếu được bạc đòi người cũng có gì ?

      Cho nên nàng hai tay chống nạnh thể cho ta tiền công ít nhất ngươi trả lại sư phụ cho ta”

      Pháp Vương quét sắc mắt, đám hạ nhân quỳ phía dưới vội vàng lui ra, cuối cùng bên trong nhà chỉ còn lại có và Vương Nha Nha.

      Vương Nha Nha chờ chuyện, thế nhưng ai ngờ xoay người vào phòng trong, cởi áo nhảy vào trong thùng tắm lớn, nằm im lìm dưới nước, sắc mặt tái nhợt, đôi môi phát tím, nhúc nhích, giống như có hô hấp.

      Vương Nha Nha ổn định tim đập, đưa ngón tay đặt lên mũi dò thử, nhất thời sợ hết hồn hết vía rụt tay về.

      có hô hấp, có hô hấp.

      Nàng theo bản năng muốn chạy ra gọi người, nhưng mới bước ra bước liền dừng lại, lúc này giết chẳng phải dễ như trở bàn tay sao !

    3. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 21
      Editor: Peruoi
      Vương Nha Nha gỡ bảo kiếm tường xuống, nhàng rút ra thân kiếm, thân kiếm trong tối lóe ra ánh sáng màu lam, tỏa ra kiếm khí, phảng phất như màn khí trong suốt.

      Vương Nha Nha khẩn trương nuốt nước miếng, nắm chặt bảo kiếm, cất bước bước về phía thùng tắm. Ánh sáng màu lam hắt vào mặt Pháp Vương, khiến cho sắc mặt vốn tái nhợt của thoạt nhìn cực kỳ trầm, làm cho nàng sợ hãi thôi.

      Hai tay cầm bảo kiếm của nàng bắt đầu yên, lòng bàn tay đổ mồ hôi, tim đập rộn lên, hai chân run run dính lại với nhau, còn mũi kiếm nhắm ngay lòng ngực của , nhưng vô luận như thế nào nàng cũng thể đâm xuống được.

      Thử hỏi, có phải nàng rất hận người đàn ông này ?

      Đáp án : Chưa chắc !

      Chẳng qua là nàng thích bị quản thúc, thích nghe người khác ra lệnh làm việc, hơn nữa thích mình bị giám thị giống như phạm nhân, nhưng nếu người đàn ông này quản nàng lỏng chút, mỗi tháng phát cho nàng chút lương, thậm chí mỗi tháng cho phép nàng ra ngoài mấy lần, cuộc sống như vậy có lẽ mới có thể giữ chân nàng lại được.

      Nàng phải là người có tiết khí thanh cao, gây với mấy người có cốt khí, nhất là những người có kinh nghiệm ăn xin như nàng, đúng là sợ nhất phải ăn xin lần nữa.
      cầu của nàng cũng quá cao, chẳng qua là hy vọng bây giờ kim chủ bao nuôi nàng có thể mở lòng từ bi mỗi tháng phát cho nàng chút lương mà thôi, theo như nàng biết những đàn bà trong Bình Phong Uyển kia làm chuyện gì cũng đều chi bạc cả, nghe số lượng cũng đâu.

      Nàng ghe tỵ, ngực rất ghen tỵ.

      Mọi người đều là phụ nữ, mấy khác cũng cần làm cái việc thị tẩm, mà nàng mỗi lúc trời tối cũng muốn thoải mái mấy tiếng đồng hồ. phải làm việc , ngay cả quyền đưa bạn bè vào chơi cũng bị quản thúc, người ta làm công cũng khổ như nàng, là làm bậy quá ơ !

      Đếm ngón tay chút thấy người đàn ông này làm ít chuyện xấu với nàng, lúc này nàng báo thù đợi đến khi nào đây ?

      Suy nghĩ hung hăng như vậy nên nàng nắm chặt bảo kiếm, nhắm ngay ngực của Pháp Vương rồi dùng sức đâm xuống.

      Ầm !

      A !

      Người và kiếm đồng thời bị lực lượng bắn ra xa, té mặt đất.

      Vương Nha Nha thậm chí còn kịp kêu đau nữa, vô cùng hoảng sợ nhìn thấy Pháp Vương từ dưới nước ngồi dậy, hai mắt nhắm nghiền, sắc mặt vẫn tái nhợt như lúc ban đầu, đôi môi vẫn xanh tím như ban đầu. đứng dậy, nhưng kỳ tích là toàn thân cao thấp thấy giọt nước đọng. Chân dài bước ra thùng tắm, từ từ tới hướng nàng.

      Vương Nha Nha dám tin vào hai mắt của mình, người đàn ông tới hướng mình, thân thể từ từ trong suốt, làm cho thân thể vặn vẹo quy tắc cực kỳ khó coi, da thân thể nẻ ra, ở vết nứt leo ra rất nhiều kim xà, dày chi chít tầng, bao trùm cả người , kinh khủng vô cùng.

      Mà người đàn ông kinh khủng vô cùng đó đứng lại ở trước mắt nàng.

      Vương Nha Nha thấy người đàn ông đó nhắm mắt hay là mở mắt, mà toàn bộ kim xà người nhắm đầu về phía nàng, há miệng phun ra lưỡi xà, rất có ý tưởng tấn công nàng.Giờ này khắc này còn dùng hai từ sợ hãi để hình dung nàng được nữa, lý trí của nàng hỏng, nàng liều lĩnh nắm bảo kiếm đất lên, hung hăng đâm mình.
      chết chính là nàng chết !

      Khi mũi kiếm đâm vào thân thể của nàng có vài kim xà phi tới người nàng thay nàng đỡ kiếm kia, thân kiếm cắt thân thể con kim xà, chém thành hai khúc, máu tươi bắn lên áo nàng, trong khí tràn ngập mùi hôi thối, giống như sóng lớn giữ dội tập kích nàng.

      " Tránh ra, tránh ra "

      Vương Nha Nha thét chói tai, vung tay đánh bay mấy con kim xà, lắc lắc thân thể bò tới hướng của kêu to cứu mạng.

      Hướng Đông Hướng Kiệt nghe thấy động tĩnh xô cửa vào, Tiểu Song Tiểu Diệp theo phía sau.

      Bốn người thấy Vương Nha Nha cả người là máu té mặt đất, tim bỗng ngừng đập chút. Nhìn lại Pháp Vương hoàn toàn còn thấy thân thể nữa, mặt đất chỉ để lại đôi giày màu đen, còn có kim xà chết máu nhuộm đầy đất.

      " nương, nương "

      Tiểu Song vội vàng nhìn về phía Hướng Đông " Hộ pháp, Vương nương chỉ bị ngất thôi, có muốn mời đại phu đến xem chút hay ? "

      " cần, nàng chẳng qua là kinh sợ quá độ, cũng bị thương, hai người các ngươi đem nàng đỡ lên giường , thay quần áo người nàng, ta cùng Hướng Kiệt tìm Pháp Vương, chuyện xảy ra tối nay tuyệt thể hé lộ nửa câu, hiểu chưa ? "

      " Hiểu "

      Tiểu Song Tiểu Diệp từng hưởng qua ít ân huệ của Vương Nha Nha, nên đối với nàng rất trung thành, lúc hầu hạ nàng rất cẩn thận, tận tâm tận lực cơ hồ đến hoàn mỹ.

      Lúc nửa đêm, Pháp Vương về, Vương Nha Nha vẫn chưa tỉnh, nên hai nha đầu canh giữ bên giường vẫn giám rời .

      Vương Nha Nha ngủ vô cùng yên ổn, luôn đá rơi chăn xuống giường, người thường xuyên đổ mồ hôi lạnh, nhưng thân thể lại nóng vô cùng.

      Tiểu Diệp đưa tay sờ trán nàng, sắc liền biến đổi, với Tiểu Song bên cạnh " Vương nương nóng sốt, nhanh báo cho hộ pháp "

      " Các ngươi cũng xuống ! "

      " Pháp Vương ? " Đột nhiên Pháp Vương xuất nên hai người vội vàng quỳ xuống hành lễ " Khởi bẩm Pháp Vương, Vương nương nóng sốt "

      " Ừ, biết rồi, các ngươi lui xuống trước , có ta phân phó được vào "

      " Dạ "

      Pháp Vương ngồi giường, kéo chăn đắp kín cho Vương Nha Nha, tay đặt trán của nàng, nhiệt độ nóng rực khiến cho phải nhíu mày.

      Tay giơ lên, lòng bàn tay sinh ra luồng ánh sáng màu lam, đặt trán của nàng, đến khi ánh sáng lan ra hết cỡ, gương mặt đỏ hồng do nóng sốt của Vương Nha Nha rốt cuộc cũng có dấu hiệu biến mất.

      Cởi giày ra, nhấc chăn lên, Pháp Vương chui vào ôm chặt Vương Nha Nha, thân thể lạnh như băng dính sát nàng, thân thể của nàng ràng có cương chút, nhưng ánh mắt vẫn mở ra, vô ý thức muốn rời khỏi thân thể lạnh băng đó, làm cho sắc mặt Pháp Vương run lên, liền giơ tay hướng chưởng vào cổ nàng, nàng rốt cuộc cũng yên bình núp ở trong lòng ngực lạnh của mà run run.

      Vương Nha Nha càng ngủ càng lạnh, chăn mền người căn bản là tạo ra tác dụng gì, tiếp tục ngủ nữa chết rét, bất đắc dĩ phí sức mở mắt ra, giãy dụa ngồi dậy.

      " A, a, a ! "

      Vương Nha Nha rống như bò kêu muốn chạy , nhưng người đàn ông nằm giường lại phát bắt trúng bắp chân nàng, chết cũng thoát được.

      Nàng nhìn thấy quỷ, nhìn thấy quỷ !

      Người đàn ông giường biến thành bộ xương trắng, tay xương trắng túm lấy bắp chân nàng, đem nàng kéo vào trong ngực.
      phongvanwilliam thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :