1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Âm dương pháp vương - Phích Lịch Tiểu Tiểu Tô (21) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 14 :HỌA MIỆNG
      Edit : Peruoi

      Phảng phất Pháp Vương nghe được câu chuyện cười buồn cười nhất từ xưa đến nay, nàng cũng động não thử nghĩ xem, con ếch, con sâu biến thành đồ ăn ăn như thế nào ? có ai biến thái đến mức hành hạ dạ dày của mình. Rất tốt, chuyện này là nàng ban tặng cho , nàng cho kế sách tệ !

      Pháp Vương cảm thấy chuyện này cần tốn nước miếng giải thích với nàng, người có mạnh mẽ đến đâu cũng phải dựa vào cơm, bánh bao ăn lâu ngày cũng ngấy, nàng kiên trì được bao lâu đâu.

      Vương Nha Nha nghịch mấy ngón tay, nghe lời nào xem như chấp nhận, phải bội phục mình cơ trí hơn người, đánh nhau bằng võ mồm, lại khí thế cực lớn, đem Pháp Vương đánh kích trầm trọng, thể làm gì hơn, có thể nàng là sát thủ số !

      Biết điều chút, nàng phải là nữ nhân khuê các, nhưng được cái thông minh cơ trí hơn người, hiểu bản lĩnh của mình, chừng nàng có thể nhanh thoát khỏi bàn tay của , thuận tiện giúp trăm họ tiêu diệt đại ma đầu độc ác, đến lúc đó nàng muốn chạy cũng được.

      Trong lòng nàng nghĩ cái gì toàn bộ đều viết ở mặt, Pháp Vương hiểu tất cả nên trong lòng cười lạnh tiếng, đừng luyện thành Huyền Nguyệt thần công, dù có luyện thành chưa chắc để nàng rời , nơi này có nhiều cơ quan như vậy, nàng có chắp cánh bay cũng thoát được !

      “Tiểu Song, tiểu Diệp, mang chủ tử của các ngươi tháo trang sức xuống”

      đứng dậy muốn rời lại bị Vương Nha Nha bước tới bước ngăn trở.

      “Ngươi là sao a, ở lại uống ly trà thưởng thức hoa cùng ta ư, có lẽ chúng ta có thể cùng nhau nghiên cứu mười hai bức vẽ đông cung đồ, để xem khuôn mặt của ta tại như thế nào a ?”, nàng vỗ vỗ hai tay “A, đúng rồi, ta quên cho ngươi biết ta có tật xấu thành bệnh, tật xấu thành bệnh ngươi hiểu , như vậy với ngươi, cho ngươi hay, ta ở trong nhà vệ sinh thường thích đánh rắm, đặc biệt chuẩn bị lúc cởi quần làm thú vui, xông khốn khiếp chết vẻ vang, bất quá phải trăm phần trăm đều làm như vậy, trước tiên phải xem tâm tình, tâm tình của ta ngươi có hiểu ? Quá buồn bực, tâm tình hỏng bét con mẹ nó làm thế nào mà nghĩ đến cái rắm”

      Tiểu Song cùng tiểu Diệp nghe nổi nữa, theo phản xạ muốn lấy tay che miệng nàng lại, nhưng bị nàng hung hăng trừng cái, làm trong lòng hai nàng run lên, cúi đầu dám lộn xộn.

      Vương Nha Nha thu hồi ánh mắt hung ác, cười nụ cười quyến rũ với Pháp Vương, thân thể chợt dán lên người , đưa tay vuốt ve lồng ngực của , sau đó ngẩng mặt lên, hơi thở như lan “Pháp Vương, có muốn ta theo ngài thử lần hay , bảo đảm ngài vùng hài lòng với kiệt tác của ta, thể nghiện”

      “Trước tiên đem mặt của ngươi rửa rồi hãy , ta có hứng thú làm chuyện ta muốn làm với con khỉ”, đại chưởng đẩy nàng cái, trực tiếp giao nàng cho tiểu Song tiểu Diệp, “Cho các ngươi thời gian năm phút, năm phút sau phải chuẩn bị khuôn mặt nàng sạch cho ta, chuẩn bị sạch các ngươi cũng cần xuất ở đây nữa”

      Hai nha hoàn nghe lời Pháp Vương mà trong lòng cảm thấy kỳ cục, nhưng vẫn vững vàng đỡ được Vương Nha Nha, trước tiên đưa nàng tới chậu nước rửa mặt, người bắt lấy cánh tay vung loạn xạ của nàng, người cầm khăn ướt lau sạch mặt nàng, tuyệt đối quá năm phút đem nàng trở về dạng vốn có của con người, hoàn hảo đưa đến giường Pháp Vương.

      Vương Nha Nha xoay mặt qua cái liền bị Pháp Vương áp dưới người, vành tai bị cắn run lên ngừng, cái gáy duyên dáng bị dùng lưỡi liếm mút, thân thể giống như có dòng điện chạy qua, tê dại mềm yếu vô lực. Bàn tay to của luồn xuống váy nàng, đường lên đến eo của nàng dừng lại. Dùng sức bóp cái khiến nàng đau đến mức gào khóc, tiếng gào chưa kịp ra khỏi miệng bị trước bước ngăn ngừa cái miệng của nàng, đem toàn bộ bất mãn của nàng nuốt trở về.

      Xong, xong, nàng muốn chết, biết mạng của mình có được nhìn thấy mặt trời ngày mai đây.



      “Tỷ tỷ, ngươi tỉnh, tỉnh”

      Người nào ầm ĩ như vậy nha, có để cho người khác ngủ hay ?

      Kéo chăn che kín đầu, nàng lăn vào trong góc giường.

      “Tỷ tỷ, ngươi tỉnh, mau tỉnh lại, đệ là A Mộc, đệ đến cứu tỷ”

      A Mộc ?

      Vương Nha Nha nhanh chóng kéo chăn xuống, xoay người qua thấy bé trai đứng bên giường, đứa trẻ này phải là A Mộc mà ngày đêm nàng mong nó đến cứu mình đấy sao ?

      “A Mộc, ngươi đến rồi, tốt quá, rốt cuộc tỷ tỷ cũng chờ được ngươi đến”, cả người nàng vẫn còn quấn chăn ôm lấy A Mộc, kích động giống như gà mẹ lạc mất gà con mới tìm lại được, thiếu chút nữa khóc nháo lên thôi.

      “Xuỵt, tỷ giọng giùm chút, đệ thừa cơ có hai nha hoàn ngoài cửa mới lẻn vào đây, Pháp Vương ở đại sảnh nghị , đệ đứng nghe lén lúc, biết được Pháp Vương phải luyện Huyền Nguyệt thần công, đệ lo lắng cho tỷ đến lúc đó bị giết chết, cho nên mới chạy tới đây cứu tỷ, tỷ chuẩn bị đồ , sau khi trời tối đệ tới đem tỷ , nhưng tỷ nên nhớ kỹ, ngàn vạn lần được để cho Pháp Vương sinh lòng hoài nghi”

      “Nhưng sau khi trời tối là lại ở trong phòng ta sống chết chịu , đệ muốn giúp tỷ chạy trốn bằng cách nào chứ ?”

      Đây đúng là chuyện tương đối làm người ta lo lắng !

      A Mộc nhìn quanh bốn phía, sau đó mới thấp giọng “Hôm nay Hồ vương mang theo nữ nhi, là tam công chúa đến đây cùng kết giao hảo với Pháp Vương, buổi tối ở trước đình viện có Yến Tịch tiếp đãi Hồ vương và tam công chúa, lâu U Lan uyển chưa có náo nhiệt như vậy, nhất định vào lúc đó mọi người buông lỏng cảnh giác, đây là thời cơ tốt nhất để đệ dẫn tỷ chạy trốn, nếu bỏ lỡ biết chờ đến năm nào tháng nào”

      Vương Nha Nha nghe đệ đệ như thế, thoáng cái máu trong toàn thân sôi trào hẳn lên, phảng phất thân thể chịu ngược đãi suốt đêm còn đau nhức nữa, vô cùng hưng phấn A Mộc phải hứa đảm bảo giúp nàng chạy thoát, sau khi rời khỏi đây dập đầu lạy .

      Vô luận như thế nào nơi này nàng ngốc dậy cũng nổi nữa, phải cùng nàng kết hợp mười lần là có thể luyện thành Huyền Nguyệt thần công ư, theo như tính toán quá mười lần rồi, sau đó giết nàng như lời A mộc sao ? Bây giờ nàng còn chưa muốn chết, nàng muốn tìm đường về nhà, nàng lâu như vậy rồi, biết ba mẹ sống như thế nào, băng đảng của nàng có tan rã hay , mà mọi người còn nhớ đến nàng nữa chứ ?

      Cùng A Mộc hẹn ra thời gian gặp nhau cụ thể, Vương Nha Nha lòng lo lắng, vì nàng dấu được người khác, cho nên rất lo lắng mình lại lòi ra sơ hở gì trước mặt Pháp Vương.

      Cũng may cả buổi sáng Pháp Vương tới nơi của nàng dùng cơm, nên tiểu Song tiểu Diệp cũng tùy tiện thời gian đưa thức ăn đến trong phòng cho nàng. Lúc trước , chỉ vì nàng cho rằng thức ăn là con ếch, con sâu biến thành, cho nên chuẩn bị thức ăn như thế cho nàng, mà chỉ để hai cái bánh bao vương bát trong chén, qua loa kết thúc bữa cơm.

      “Tiểu Song tiểu Diệp, mang ta ra ngoài dạo chút”

      Cũng thời gian nàng chưa thưởng thức phong cảnh nơi ở của nàng rồi !

      Cái chỗ này rất đẹp, so với phong cảnh cổ kính nàng từng nhìn ti vi còn đẹp hơn rất nhiều, nếu sau này có thể trở về đại, nhất định nàng đem chuyện của mình viết lại, nếu chuyện của nàng được đón đọc có thể xuất bản thành sách, hoặc là thành kịch bản phim truyền hình, nàng kiếm được rất nhiều tiền.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 15 :

      KISS

      Edit-Beta : Peruoi



      Vương Nha Nha mệt rồi ngồi xuống trong đình nghỉ ngơi, tiểu Song tiểu Diệp hết sức quan tâm bâng trái cây lên cho nàng giải khát, nàng cầm lấy quả lê gặm hết nửa thấy mỹ nhân mang theo nha hoàn đến hướng nàng.



      Phải là mỹ nhân này phải xinh đẹp bình thường, hình ảnh mỹ nhân bước làm cho người ta nỡ thu hồi ánh mắt về.



      Lúc mỹ nhân đứng trước mặt Vương Nha Nha, nàng vẫn ngồi im động đậy, chờ mỹ nhân lên tiếng trước.



      Mỹ nhân vô duyên vô cớ đến gần nàng, khẳng định có mục đích là có lời muốn với nàng.



      “Các ngươi xuống bâng chút điểm tâm lên đây”



      Mỹ nhân mở miệng chỉ sai bảo nha hoàn, nhưng tiểu Song tiểu Diệp nhanh chậm hướng mỹ nhân hành lễ “Pháp Vương giao phó chúng ta thể rời Vương nương nửa bước, mong đại phu nhân tha lỗi”



      Đại phu nhân ?



      Vương Nha Nha nhíu mày lại chút.



      Mỹ nhân thấy sai bảo tiểu Song tiểu Diệp được, cũng thoải mái ngồi đối diện với Vương Nha Nha, hai tay đan lại đặt ở bên hông, tư thế ngồi này nếu ở đại là đúng tiêu chuẩn của giới thượng lưu, mỹ nhân sóng mắt lưu chuyển, hơi thở như lan “Biết muội muội đến đây cũng thời gian rồi, nhưng tỷ tỷ bận rộn quản lý U Lan uyển nên có thời gian đến thăm muội muội được, mong rằng muội muội để ý”



      Lời này ràng là nàng ta làm tỷ tỷ đúng, thể bỏ chút thời gian những lúc bận rộn đến thăm nàng, nhưng cái chính là ngầm nàng ta là nữ nhân của Pháp Vương, cũng là đại phu nhân quản lý U Lan uyển, nên hẳn là muội muội trước ra mắt tỷ tỷ, chút quy củ đều biết.



      Cũng may Vương Nha Nha sợ người khác đàm tiếu, nếu nàng có da mặt mỏng đỏ tới tận mang tai rồi, nhưng là nàng vẫn bình thường ngồi gặm lê, còn cố ý ở trước mặt đại phu nhân xoi mói quả lê ngọt, chùm nho ăn chua, trách cứ tiểu Song tiểu Diệp tại sao lại bâng lên những thứ có chất lượng, có vị gì bày ra trước mặt đại phu nhân, tuy đại phu nhân vô cùng tức giận, nhưng dẫu gì nàng cũng là nữ nhân Pháp Vương chơi đùa, đánh chó cũng phải ngó chủ nhân thôi.



      Nghe xong Vương Nha Nha , đại phu nhân cũng tức giận, vẫn nở nụ cười chân thành như cũ, tiếng “Đúng vậy a, những nữ nhân như chúng ta là có mạng như vậy, tùy thời Pháp Vương muốn là muốn, muốn nửa năm sau cũng nhớ nổi ngươi là ai, có thể muội muội có điều biết, tối nay ở đại sảnh có yến tiệc chiêu đãi Hồ vương và tam công chúa, mà tam công chúa so với nữ nhân trong Bình Phong uyển còn đẹp hơn rất nhiều lần, Hồ vương là tới để kết giao hảo, nhưng kết giao hảo phải có thành ý, mà thành ý này dĩ nhiên là đem tam công chúa tặng cho Pháp Vương, kể từ khi Pháp Vương nhìn thấy tam công chúa lần đầu tiên, ánh mắt của Pháp Vương chưa bao giờ rời khỏi người tam công chúa, như vậy là tối nay Pháp Vương trở lại phòng của muội muội rồi”, nàng ta phủi phủi áo “Aiz, ngờ muội muội lại phải tức giận nhanh như vậy, cũng giống nhau thôi, thành nữ nhân mà Pháp Vương đùa bỡn qua”



      Đáng tiếc biểu của Vương Nha Nha lại rất bình tĩnh, nhìn thấy chút ghen tỵ nào mặt nàng, khiến nàng ta khỏi hoài nghi có phải Vương Nha Nha giả vờ hay , mặt bình tĩnh thế kia nhưng chắc chắn nội tâm tức giận vô cùng, có lẽ lâu có trò hay diễn ra, nàng ta ước gì Vương Nha Nha và tam công chúa kia đấu đá đến mất còn, nàng ta cũng thương tiếc người nào, còn có thể diệt trừ hai cái đinh trong mắt nàng ta.



      Chẳng lẽ Vương Nha Nha lại đoán ra trong lòng nàng ta nghĩ cái gì sao ? ăn thịt heo cũng phải chưa thấy qua heo chạy, chỉ xem nữ nhân ở hậu cung tranh đấu kênh TVB nàng có thể hiểu được đại phu nhân có bề ngoài xinh đẹp, nhưng nội tâm lại cực kỳ ác độc, thủ đoạn lại hạ lưu vô cùng.



      Mặc dù nàng học theo những thủ đoạn của nữ nhân kia, nhưng cũng có nghĩa là nàng có phương pháp chỉnh, trước đó có Dương Nguyệt, bây giờ tới đại phu nhân, những nữ nhân này nếu sợ thất sủng nên chạy đến chỗ Pháp Vương đòi hỏi mới đúng, đằng này lại chạy tới chỗ nàng là sao chứ, nàng trong chừng được tư tưởng của Pháp Vương, hơn nữa, nàng cũng phải là mấy nàng ta, nàng còn ước gì ngày ngày Pháp Vương đừng đến tìm nàng, muốn tìm nàng chuyện ư, những nữ nhân này là có bệnh.



      Được rồi, vì nghĩ đến tối nay nàng rời khỏi cái nơi quỷ quái này, nên nàng cố gắng so đo cùng nàng ta, bây giờ chuyện cần làm của nàng là trước khi trời tối phải nhanh chóng thăm dò địa hình ở nơi đây, giúp nàng thêm phần nắm chắc cơ hội chạy thoát khỏi đây.



      Vương Nha Nha hết sức chướng tai gai mắt ngồi khơi khơi móng tay, còn thuận tiện gãi gãi cổ, tuyệt để ý đại phu nhân nhìn nàng. Được rồi, nàng chính là người thô tục, đại phu nhân có thể bẩm báo lại cho Pháp Vương thế nào đây, chắc là thầm bên gối nàng đáng giá đồng, như vậy là nàng chạy trốn cũng có người để ý.



      Quả nhiên đại phu nhân bị những cử chỉ bất nhã thô tục của nàng dọa cho trợn thẳng mắt, nếu nàng phải là dương nữ hàng cổ hiếm có, có đem nàng cởi sạch đưa đến giường Pháp Vương, chắc chắn Pháp Vương cũng liếc nàng cái, chừng còn có thể chưởng bổ đôi nàng ấy chứ.



      Nhìn hàng nát ra dạng gì này, nên đưa cái loại hàng nát này phân phát xuống nông thôn làm thịt heo .



      Đại phu nhân đứng dậy cáo từ, nhanh đến nỗi làm cho người ta kinh ngạc. Vương Nha Nha nhìn thấy bóng dáng đại phu nhân biến mất xong mang tiểu Song tiểu Diệp dạo mỗi nơi chút, tới bên hồ sen, nhìn thấy trong đình đối diện là nam nữ, nam chính là Pháp Vương, nữ chính chắc là tam công chúa rồi.



      Lúc này, tam công chúa ngồi đùi Pháp Vương, hai người hôn nhau đến quên mình, nhất là thanh kiều của tam công chúa lướt qua hồ nước cũng đủ cho người ta nghe được mức độ chân vô cùng.



      Vương Nha Nha tiếng nào quay người trở về, tránh xa hồ sen rồi vào rừng trúc. Rừng trúc này tràn đầy sương mù, u ám đến kinh khủng, thỉnh thoảng còn nghe được hơi thở trầm thấp quái dị, Tiểu Song tiểu Diệp che hai bên người nàng, từng bước dè dặt lên phía trước, đột nhiên con hổ lớn nhảy ra, dọa cho tiểu Song tiểu Diệp chạy mất.



      Nếu khi nãy tiểu Song tiểu Diệp ở bên cạnh Vương Nha Nha, nàng cho rằng hình ảnh vừa rồi là do tưởng tượng ra, lúc này tám phần là nàng lạc đường, lòng vòng lúc lâu trong rừng cũng tìm thấy lối ra, nàng lo lắng đến mức muốn kêu cứu mạng, nhưng lại sợ dẫn con hổ tới chỗ nàng.



      Nàng cứ chạy lòng vòng mục đích như vậy, đông chạy, tây chạy, chạy vấp phải nhành cây làm nàng ngã xuống như chó ăn phân, nàng phủi phủi đất mặt, lúc ngẩng đầu lên thấy đôi giày thêu màu đỏ trước mắt, nàng nhìn từ đôi giày thêu nhìn lên, bắt gặp Dương Nguyệt thân áo quần đỏ rực, nàng ta mắt mũi đều chảy máu, sắc mặt trắng bệch nhìn xuống nàng.



      Vương Nha Nha sợ hãi, cuống quít lui về sau, nhưng Dương Nguyệt lại từng bước từng bước đến phía nàng, sau đó nàng ta duỗi tay ra nắm ở cổ Vương Nha Nha, cười đến kinh khủng vô cùng “Ta ngày đêm cầu nguyện, cuối cùng cũng cầu được hàng nát như ngươi tới đây, ta bị Pháp Vương phế bỏ cữu vĩ, đánh xuống địa ngục vĩnh viễn được đầu thai, mà ngươi cái loại hàng nát vẫn còn sống, còn sống là sao ?”



      Vương Nha Nha bị nàng ta nắm ở cổ thể ra lời, hai tay ngừng gỡ cánh tay của nàng ta ra, hoảng đến nước mắt chảy ra. Đột nhiên tay trái của Dương Nguyệt biến thành móng nhọn, muốn vung lên đánh tới mặt Vương Nha Nha, sợi tơ dài cuốn lấy tay trái của nàng ta, cổ lực lượng lôi nàng ta cách xa Vương Nha Nha ra, sau đó con hổ nhảy ra cắn xé tấn công nàng ta, lập tức nàng ta kêu thảm tiếng rồi vung móng nhọn lên tấn công lại con hổ, con hổ trúng đòn, cổ có vài vệt máu, nhưng như vậy lại chọc giận con hổ, răng nanh liền mọc ra nhiều hơn cắn nát tay của nàng ta, lúc này trong khí tràn ngập mùi máu tanh.



      Vương Nha Nha thở hổn hển bóng dáng mang nàng chạy thoát nơi này, vội vàng chạy như điên nên nàng cũng giây để nhìn đối phương trong như thế nào, đến khi hai người đến trước cửa động, nàng mới nhìn người vừa cứu mạng nàng chính là A Mộc.



      Nàng mừng như điên hô lên “A Mộc”



      A Mộc cầm tay nàng “Tỷ tỷ, cái động này là ta đào cả đêm, nó có thể giúp chúng ta chạy
      Phan Hong Hanh thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 16 :

      LỤC SOÁT

      Edit-Beta : Peruoi



      Vương Nha Nha sợ hết hồn hết vía theo sát sau A Mộc, trong động thường xuyên có mấy con chuột lui tới, mấy con rắn bò lung tung, mở miệng ra là phun lưỡi phì phì, thân rắn màu sắc rực rỡ làm cho thân thể nàng cảm thấy tê dại.



      Cái này cũng chưa tính, đời này nàng ghét nhất là con chuột, vừa thấy con chuột với cặp mắt gian tà cùng với cái đuôi dài lê thê là nàng muốn ói !



      Nàng khỏi nhớ lại trước kia có xem phim đại chiến người và chuột, xem xong bộ phim kia, nàng nôn hết tuần lễ, phải truyền nước biển để bổ sung dinh dưỡng.



      Nàng nhịn được ôm ngực chạy đến bên ói, sau khi ói xong, sức lực toàn thân nàng giống như bị mất hết nước, vô lực dựa vào thành động ngồi xuống.



      biết thời gian ngồi ói này có làm chậm trễ kế hoạch chạy trốn hay ?



      A Mộc tiến lên quan tâm hỏi nàng có thấy khá hơn chút nào , nàng suy yếu cười cười, tỏ vẻ mình có thể dược.



      A Mộc hai lời đứng trước mặt của nàng, muốn nàng nhảy lên lưng , nàng chút do dự, lập tức nhảy lên lưng , làm nàng kinh ngạc nhất là, đây ràng là đứa bé, nhưng sao lưng của lại rộng lớn như vậy, cảm giác giống như nam nhân chứ phải là đứa trẻ.



      A Mộc cõng nàng cũng ảnh hưởng gì đến tốc độ chạy, ngược lại tốc độc của càng lúc càng nhanh, cảnh vật trong tầm mắt cũng mờ mờ hơn.



      Đột nhiên A Mộc dừng lại, Vương Nha Nha hiểu hỏi vì sao lại , nhìn theo ánh mắt của A Mộc, Vương Nha Nha mới phát có người chặn lại phía trước.



      Đứng chặn lại phía trước ai khác chính là tiểu Song tiểu Diệp.



      Vương Nha Nha nhảy xuống lưng A Mộc, lên trước, mở miệng từ từ “Ta biết hai người các ngươi trung thành với Pháp Vương, nhưng các ngươi cũng biết từ trước tới nay lòng dạ luôn độc ác, bạo ngược vô tình, nể tình ta cùng các ngươi sống cùng nhau thời gian, xem như hôm nay các ngươi chưa từng tới nơi này có được hay ?”



      Tiểu Song tiểu Diệp khom người hành lễ với nàng, làm khó nương, nhất định Pháp Vương bỏ qua cho chúng ta, xin nương nghĩ đến thời gian chúng ta hầu hạ ngài, xin nương trở về thôi”



      Muốn thuyết phục hai nha đầu này là thể nào, Vương Nha Nha quay đầu nháy mắt ra hiệu với A Mộc, A Mộc hiểu ý liền vung chân lên đá tới hai nàng, các nàng vội vàng tránh được, lập tức hai nàng rút kiếm ra, trái phải tấn công A Mộc. Lúc đầu A Mộc còn kiên nhân đánh qua đánh lại cùng các nàng, cuối cùng mất kiên nhẫn liền điểm huyệt vị người các nàng, làm cho hai nàng làm cách nào cũng thể động đậy.



      Càng ngày Vương Nha Nha càng cảm thấy A Mộc này đơn giản, còn kịp mở miệng hỏi này nọ người bị mang chạy mất.



      ~~~o0o~~~



      Cùng lúc đó, trong đại sảnh U Lan uyển ca múa mừng cảnh thái bình, Pháp Vương cao cao tại thượng ngồi vị trí cao nhất, Hồ vương ngồi phía dưới bên phải, ngồi bên cạnh Hồ vương là tam công chúa.



      Hồ vương giơ ly rượu lên “Ta mời Pháp Vương chén, cung chúc Pháp Vương tìm được dương nữ, luyện thành Huyền Nguyệt thần công, sớm ngày nhất thống hai giới dương”, Hồ vương ngụm uống cạn, để ly rượu xuống nhún nhường “Nếu Pháp Vương chê để tiểu nữ dâng lên ngài điệu múa, biết Pháp Vương nghĩ thế nào ?”



      Pháp Vương liếc về phía tam công chúa cái “Sớm nghe tam công chúa ca múa ai sánh bằng, bổn vương rất thích khi được nhìn kỹ thuật nhảy tuyệt mỹ của tam công chúa, tam công chúa, xin mời”



      Tam công chúa sớm kìm nén được hưng phấn, nhảy dựng lên theo điệu nhạc, phi thân bay tới giữa đại sảnh, chậm rãi lắc cơ thể, đong đưa cái mông, ngón tay hé ra mở ra khuôn mặt được che kín, eo run run, vạt áo bay mặt đất, chân vừa nhấc lên dưới váy có xẻ tà lộ ra hai đùi tuyết trắng, lên nữa cũng có gì che đậy, chung là nhìn xuyên thấu.



      Nhìn tam công chúa nhảy múa khiến mọi người trầm trồ khen ngợi, nhưng lời của mọi người ở đây có ý nghĩa, nàng ta dứt khoát nhảy lên múa đùi Pháp Vương, dưới váy có gì che đậy dính sát lên chỗ mẫn cảm của Pháp Vương, có thể hình ảnh này làm cho người ta phun máu.



      Nữ nhân ở Hồ giới vốn xem trọng chuyện trinh tiết, quyến rũ nam nhân càng ngày càng lợi hại hơn, thân thể dâng lên biết mấy chục nam nhân rồi.



      Pháp Vương cố ý đè lại eo của nàng ta ngay tại chỗ đó, cố ý đưa dẩy nàng ta, nhất thời nàng ta kiều mỵ cắn cắn lỗ tai của Pháp Vương, thân thể càng thêm dán lấy người “Pháp Vương, muốn sao ?”



      Hồ vương bị lời to gan của nữ nhi làm cho đỏ mặt, lúc này liền đứng dậy hướng Pháp Vương cáo từ, công bố tiểu nữ nhi thích ở nơi này, nên cho nàng ta ở lại đây thời gian.



      Sau khi Hồ vương , Pháp Vương ôm tam công chúa nhảy dựng lên, trở lại trong phòng, tay lấy nàng ta ra ném xuống mặt đất, sau đó cho nàng ta hai cái tát, đánh cho nàng ta nổ đom đóm mắt.



      “Vì sao lại đánh ta ?”



      Từ đến lớn tam công chúa chưa bao giờ nếm qua đau khổ, ngẩng khuôn mặt sưng đỏ lên hoảng sợ hỏi.



      Pháp Vương trả lời, cước đá văng nàng ta ra.



      quăng áo ra, bọn nha hoàn hiểu ý, lập tức thay trường sam mới cho , còn áo cũ đem thiêu hủy.



      Tam công chúa thể dùng từ kinh ngạc để hình dung nữa, trăm phương ngàn kế đem thân hiến tặng cho , kết quả chỉ đổi lấy chữ, là “thê lương”



      Đúng như vậy, chính là thê lương, nữ nhân này từ đầu đến chân nơi nào làm cho người ta nôn mửa.



      Pháp Vương quăng xà tiên ra, thoáng cái vút trúng môi đỏ mọng của tam công chúa, phải là thể đánh nát miệng của nàng ta, lá gan nàng ta , dám đem cái miệng chết tiệt tới chạm vào vào , đáng chết !



      “Pháp Vương, van cầu ngài đừng đánh, van cầu ngài”

      Biến hóa quá nhanh, tam công chúa ôm lấy thân thể khắp nơi nát bét của mình, mặc kệ nàng ta chạy đến đâu xà tiên cũng luôn theo kịp, làm cho nàng thở gấp kịp, nàng ta trốn trong góc tường tùy ý quật xà tiên, đôi mắt đẹp sợ hãi nhìn chằm chằm .



      Roi ngừng lại vung xuống nữa, có thể tam công chúa như hoa như ngọc bây giờ khuôn mặt hủy dung, máu me be bét bị lôi vào giam trong địa lao, đợi chờ nàng ta là sắc quỷ thay phiên nhau cưỡng gian nàng ta, bị hành hạ chỉ còn nửa sức lực.



      Hồ vương trăm triệu lần nghỉ đến lần này mang tam công chúa kết giao hảo lại thành ta chuyện như vậy, cứ cho rằng từ nay gối cao mà ngủ, suốt ngày uống rượu mua vui, biết rằng đại nạn sắp đến trước mắt.



      Thu hồi xà tiên, thoáng cái Pháp Vương đến gian phòng của Vương Nha Nha, nhưng khắp nơi đều nhìn thấy người nàng, triệu hạ nhân đến hỏi mới biết nàng rời lúc giữa trưa còn chưa trở về, cũng thấy tung tích của tiểu Song tiểu Diệp.



      Pháp Vương giận đến gân xanh muốn nhảy ra ngoài, lập tức ống tay áo run lên, vạn con kim xà được thả ra bắt đầu tìm nàng.



      Vạn con kim xà chi chít làm cho người nhát gan ngất xỉu ngay tại chỗ, Hướng Đông Hướng Kiệt chờ lệnh tìm người, lần này Pháp Vương giận , bọn họ hy vọng có thể tìm thấy Vương Nha Nha trước vạn con kim xà, nếu là bị kim xà tìm được theo tính tình của Pháp Vương là có thể bổ đôi nàng ra.



      Mà Pháp Vương lại giống như đọc được suy nghĩ của bọn , nên giao nhiệm vụ tìm người cho bọn , mà là để cho bọn nhìn Pháp Vương vừa uống trà, vừa chờ tin tức.



      Tốc độ của những con kim xà này rất nhanh, lần theo hơi thở của Vương Nha Nha mà đuổi theo, thời gian chừng nửa nén hương đến trước cửa động, ngăn chặn ở đó.



      A Mộc cõng theo Vương Nha Nha chạy đến trước cửa động, vừa thấy ở cửa động có vạn con kim xà chi chít ngăn chặn, Vương Nha Nha kêu lên tiếng rồi hôn mê bất tỉnh luôn.



      Bất luận kẻ nào cũng thể tưởng tượng ra tình cảnh lúc này có bao nhiêu kinh khủng, thực tế là Vương Nha Nha giả chết, sống mà đối mặt với Pháp Vương sắp đến đây chết còn dễ dàng hơn gấp trăm lần, thậm chí là gấp trăm ngàn lần.



      Thôi được rồi, nhanh đến mang nàng trở về thôi, trái tim bé của nàng chịu được kích thích này.







      Pháp Vương nâng tách trà lên định uống, bất ngờ thám tử báo lại tìm được Vương Nha Nha, Pháp Vương hớp ngụm trà, đầu cũng ngẩng lên “Bên người nàng còn có ai ?”



      Thám tử dám giấu diếm, thành thực khai báo “Có đứa trẻ”



      Pháp Vương dừng tay, ánh mắt tối sầm lại “răng rắc” tiếng, tách trà bị bóp nát, thoáng cái thân hình biến mất nhìn thấy dấu hiệu biến mất.



      Hướng Đông Hướng Kiệt phi thân theo.



      Cùng lúc đó Vương Nha Nha còn giả chết, A Mộc có làm thế nào cũng gọi tỉnh, có thể là bất tỉnh.



      Muốn chết, muốn chết, Pháp Vương đến đây, muốn nàng làm sao bây giờ ?



      Mồ hôi từ trán nàng chảy xuống, A Mộc thấy vậy cảm thấy rất kỳ quái, người ngất như chết rồi mà còn đổ mồ hôi lạnh, là làm khó nàng.



      Ngoài động nhanh chóng nổi lên luồng gió lạnh mạnh mẽ, vạn con kim xà “sưu” tiếng biến mất còn con, ngoài động tỏa ra lượng khói dày đặc, sau khi khói dày đặc Pháp Vương thân tướng quỷ đứng ở cửa động.



      Hướng Đông Hướng Kiệt vừa thấy A Mộc nhất thời kinh hãi, lại nhìn đến Vương Nha nha giả chết, hai người bọn họ căn bản dám nhìn đến mặt của Pháp Vương, cũng tự dưới đáy lòng mình cầu nguyện cho Vương Nha Nha cầu được nhiều phúc !



      Pháp Vương mặt đem thui nhìn A Mộc, “Đường đường là Quỷ Vương lại biến thân thành đứa trẻ để đến gần Nha Nha nhà ta, là hoang đường”



      Vương Nha Nha nhịn được cong miệng lên, cái đồ biến thái này cái gì a ? Nha Nha nhà ? Nôn…



      ra nàng biết xấu hổ, nhưng cũng chưa từng thấy người biết xấu hổ như .



      Quỷ Vương ?



      A Mộc là Quỷ Vương biến thành ?



      Nàng giả bộ được nữa, lập tức mở mắt vọt giậy, tới níu lấy cổ áo A Mộc “Con mẹ nó, tại sao ngươi lại gạt ta ? Ta là tâm đem ngươi thành đệ đệ thân thích nha”, nàng càng càng giận, liền đánh quyền dứt khoát vào bụng , “Khốn kiếp, các ngươi là đồ khốn kiếp, ta nguyền rủa các ngươi sinh con ra có con mắt”



      Trong suốt cuộc đời nàng tin tưởng người như vậy, nhưng vẫn là bị phản bội, cái cảm giác bị phản bội này giống như con giao cắt nát lòng nàng, mắt nàng đỏ bừng, Quỷ Vương thấy vậy vô cùng áy náy, thoáng cái khôi phục lại thân hình, ra có tướng mạo cao lớn, cánh tay dài nhấc lên liền đem Vương Nha Nha ôm vào trong ngực, lấy lòng “Cũng là ta tốt, cũng là ta tốt, chờ sau khi rời khỏi đây nàng muốn chém muốn giết, muốn lóc thịt gì cũng được, tuỳ nàng có được ?”



      Vương Nha Nha ở trong ngực giãy dụa mấy cái, nhưng sức lực nam nữ chênh nhau quá lớn, cho nên Vương Nha Nha dễ dàng bị Quỷ Vương khống chế được, khiến nàng thể động đậy được chút nào cả.



      Mà Pháp Vương lại nổi lên ánh mắt nguy hiểm nhìn hai người ở đây biểu diễn, lửa giận dâng lên cao vạn phần, liền phi thân qua muốn bắt người, nhưng Quỷ Vương sớm có phòng bị, trước khi Pháp Vương đụng đến Vương Nha Nha tránh thoát trước, song chưởng vung lên, cát vàng từ hai bên thân động chảy ra rất nhiều, thời gian nháy mắt cát vàng ngăn trở thân hình của Pháp Vương.



      Quỷ Vương ôm Vương Nha Nha trốn trong cát vàng chạy thoát rất nhanh, nhưng dù sao Vương Nha Nha cũng chỉ là con người, thân thể tự nhiên chịu nổi cát vàng này, bịt miệng, bịt mũi nín thở đến bực bội, Quy Vương chú ý đến dị thường mặt nàng, thể làm gì khác hơn là nhảy ra khỏi cát vàng, thay nàng phủi những hạt cát mặt, hình ảnh này vừa lúc Pháp Vương đuổi đến nhìn thấy, gân xanh trán chỉ muốn nhảy ra ngoài, cười đến máu lạnh, từ lòng bàn tay sinh ra cầu lửa, đánh thẳng vào trái tim của Quỷ Vương, Quỷ Vương kịp tránh thoát, liền phun ra ngụm máu đen, mặt Vương Nha Nha cũng dính ít máu đen.



      Vương Nha Nha cả kinh đỡ lấy “A Mộc, ngươi làm sao vậy ?”



      Quỷ Vương nhanh chóng đè lại đầu Vương Nha Nha “Nhắm mắt lại”



      biết tại sao trong tiềm thức nàng tin tưởng Quỷ Vương thương tổn đến nàng, nên nàng rất nghe lời dựa đầu vào ngực , cuối cùng chỉ nghe bên tai tiếng gió vù vù, cả người bị Quỷ Vương kéo vào vạn dặm trời cao bay hướng Quỷ giới.



      Làm sao Pháp Vương lại để cho bọn họ rời như vậy được, đồ vật thuỗ sở hữu của bao giờ người khác được đụng đến dù chỉ chút, Quỷ Vương chết tiệt…hai tay lại đặt hông của nàng, biết thích sạch đến độ thể chữa được rồi sao ?



      ngụm ác khí tích trữ ở ngực, hai mắt đỏ bừng đầy mây đen, cánh tay phải của Pháp Vương được thay thế bằng cánh tay sắt, thiết trảo vung lên hướng đến Quỷ Vương.



      Đây cũng hẳn là cánh tay sắt, vì nó có thể tự co tự duỗi, cách khác, bất kể Quỷ Vương có chạy xa đến đâu cánh tay sắt này cũng tìm đến được, thiết trảo sắp đụng đến lưng của biến thành thiết câu<dạng giống lưỡi liềm> ôm lấy thịt lưng Quỷ Vương, “răng rắc” tiếng, mấy cây xương lưng Quỷ Vương bị bóp nát.



      Cùng lúc đó, Pháp Vương thả ra vạn con kim xà, theo mùi thịt tiến vào trong cơ thể Quỷ Vương, bừa bãi gặm cắn thân thể của , từ trong miệng, mũi của chui ra chui vào, trong đó có mấy con tấn công đến Vương Nha Nha, cắn cắn cánh tay của nàng, đem nàng cách xa Quỷ Vương ra.



      trời cao, cảm giác dưới chân có lực hút làm cho Vương Nha Nha muốn kêu khóc, những kim xà được lệnh cũng mang nàng đến ngay cho Pháp Vương, mà là mang nàng bay lên bay xuống, có lúc còn thả nàng ra, lúc nàng chuẩn bị đụng đến đỉnh núi lại tha nàng bay lên, nàng đáng thương giống như bàn giây đu ở cao bị đung đưa lui tới, khiến cho nàng muốn cắn lưỡi tự vẫn.



      Hàm răng của nàng còn chưa tiếp xúc đến đầu lưỡi thân thể lại rơi vào áo bào rộng rãi, miệng bị Pháp Vương tàn nhẫn cắn nuốt, áp môi xuống môi của nàng rồi thả con kim xà vào trong miệng nàng, kim xà nhanh chóng chạy loạn trong cơ thể nàng.



      Vương Nha Nha hoảng sợ níu chặt cổ áo Pháp Vương “Ngươi cho ta ăn cái gì, cho ta ăn cái gì ?”



      Pháp Vương tà tứ cười tiếng, dùng sức siết chặt cằm của nàng, ép nàng há to mồm đón nhận nụ hôn của , hơi thở của hòa với hơi thở của kim xà, lập tức kim xà ở trong cở thể nàng ngọ nguậy, tạo thành luồng sóng tình dục chạy thẳng đến não của nàng.



      Bụng nóng sốt khó chịu, lý trí bị tình dục gần như át mất, giây cuối cùng nàng khống chế được nữa, liều mạng ôm lấy cổ Pháp Vương, thân thể hung hăng dán sát vào người , đáng thương cầu xin, van xin muốn nàng
      Phan Hong Hanh thích bài này.

    4. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 17 :LƯU MANH
      Edit: Peruoi

      Người Quỷ Vương bị thương nặng, được thủ hạ cứu lên từ trong biển cả hấp hối.

      Cùng lúc đó, Vương Nha Nha so với cũng sống khá giả được bao nhiêu, khi bị Pháp Vương mang về, nàng liền chịu đủ hành hạ của kim xà, cả người thống khổ co rút mặt đất, ngừng cấu xé y phục, rển rỉ ngừng.

      Nàng bò qua hướng Pháp Vương, đưa tay với đến ống quần của , thống khổ đem mặt dán lên bắp chân của , thở hổn hển cầu xin, van xin “Van xin ngươi, van xin ngươi muốn ta, ta muốn chết, ta chịu được, van cầu ngươi”

      Pháp Vương nhúc nhích động đậy, vẫn ngồi lật xem cuốn sổ con.

      tệ, bước kế tiếp muốn tấn công Hồ giới, tại trong Ma giới chỉ còn Hồ giới và Sư Tử giới là chưa bị thống lĩnh, sau khi thống nhất Ma giới, xui xẻo kế tiếp chính là Quỷ giới.

      Lúc này Vương Nha Nha ôm cổ của , thân thể khó chịu dán chặt người , móng vuốt lại càng an phận chui vào trong áo quần , đầu lưỡi liến lên bờ môi , nàng thử học hỏi như trước đây đối xử với nàng, cố gắng cạy môi của ra, nhưng thử cả nửa ngày cũng thành công, nàng tức giận liền cắn ngụm vào cổ trả thù.

      Cắn đồng thời khó chịu cũng chính là nàng, máu tanh trong miệng cũng làm giảm bớt dục niệm trong đầu nàng, ngược lại, làm cho nàng hưng phấn lên nữa, từ cắn biến thành bú, lạch cạch lạch cạch rung động !
      Pháp Vương vẫn ngồi yên nhúc nhích như cũ, thờ ơ lạnh nhạt vô cùng.

      Vương Nha Nha bị hành hạ đến thần trí còn ràng nữa, khẩn cấp muốn , đành liều mạng hất quần áo của ra, nhìn đến lồng ngực cường tráng rắn chắc ánh mắt nàng sáng ngời lên, vô cùng hưng phấn dán mặt mình lên đó, nhắm mắt liếm liếm, vẻ mặt thỏa mãn giống như mèo đần ăn vụng được mỡ.

      Bị nàng đánh trúng điểm yếu như vậy nên Pháp Vương cũng kiềm chế được nữa.

      Nữ nhân này là trời cao đặc biệt phái tới để khắc .

      Pháp Vương buông quyển sổ con ra, đè lấy đầu của nàng mà hôn, mấy tiếng “tê” vang lên, áo quần của nàng liền nát vụn, nàng khom người đứng dậy ý muốn đón nhận , giây phút quan trọng nhất dừng lại, đem nàng vứt vào trong thùng tắm.

      Thân thể của nàng vừa tiếp xúc với nước nóng lửa nóng trong cơ thể càng thêm cuồng loạn, làm nàng khó chịu đem gáy nện vào thùng tắm.

      Nhìn nàng da mịn thịt mềm, cái gáy lại đụng vào thùng tắm mấy cái nhưng vẫn rách da ? Chỉ có những tia máu phun ra ngoài, như vậy lại làm cho Pháp Vương biến thái đau lòng a.

      Chẳng qua muốn dạy dỗ nàng chút, cũng muốn làm cho nàng tự hại mình, liền nhấc nàng từ trong nước lên, bước nhanh đến giường lớn, tay vung lên, rèm giường buông xuống che kín phòng cảnh xuân.

      Tạm thời nhắc đến vấn đề chi tiết , trước tiên là đến Vương Nha Nha !

      Vương Nha Nha hồ đồ bị hành hạ, nhìn chằm chằm màn giường, miệng cong lên bất mãn, hai chân nhấc lên, đạp ngay ngực của Pháp Vương, “Làm sao ngươi lại giam ta như vậy ? , ngươi muốn ta như vậy, ngươi quan tâm ta liền tìm Quỷ Vương, ta tìm Quỷ Vương”

      Thân thể nàng trần truồng, xiêu xiêu vẹo vẹo bò dậy, lời của nàng cùng với hành động của nàng chọc giận Pháp Vương, liền chưởng nhắm ngay cổ của nàng, cái tát này nóng như sắt lửa, ở cổ của nàng in dấu ấn đỏ thẫm, khiến cho nàng gào khóc.

      Nàng đá cước trúng ngay mặt Pháp Vương, vạn phần bất mãn cong miệng lên “Sao lại đánh ta ? Tại sao ngươi đè ta chứ phải là ta đè ngươi ?”, nàng vừa đạp vừa “Nằm xuống, nhanh cởi áo quần ra, để cho lão nương thương ngươi tốt”

      Nếu đây là Vương Nha Nha bình tĩnh cho nàng trăm mạng, nàng cũng dám làm càn như vậy, cũng bởi vì lúc này nàng tỉnh táo, mới thành ra làm xằng làm bậy như vậy, miệng phun ra toàn những lời lẽ hạ lưu.

      Nàng chỉ đôi lời hạ lưu mà tay nàng còn đặc biệt tùy tiện hơn nữa, chuyên chọn những nơi nhạy cảm đặc biệt của Pháp Vương mà sờ soạng, nàng cũng yên phận sờ soạng mà còn dùng miệng cắn, mút, liếm, nhưng người ta là Pháp Vương bị dục hỏa thiêu đốt, người ta cũng chấp nhận bị động như vậy, lần nữa nắm quyền chủ động trong tay, ngươi tới ta , ngươi lại đè lên ta, ngươi trái phải hành hạ ta, thiếu chút nữa đem thiêu cháy cả căn phòng này.

      Nếu như dùng bốn chữ để hình dung đêm nay, đó chính là : kinh thiên động địa !

      Nếu như đem bốn chữ này đổi thành câu đơn giản đó chính là : chết rồi cũng muốn làm !

      Cũng phải như vậy, hai bên đại chiến dưới trăm hiệp, vậy chết cũng khác gì nhau !

      Cũng may Pháp Vương phải là người, là đồ biến thái phải người cũng phải quỷ, thân thể trải qua đêm chiến đấu kịch liệt phục hồi tương đối mau, hơn nữa còn sung sức, sau khi điều tiết chiến đấu thêm trăm hiệp cũng thành vấn đề.

      Đáng thương nhất là Vương Nha Nha ngu ngốc kia, sau khi có đêm này, nàng liền hối hận hàng nghìn lần, làm cho nàng cảm nhân sâu sắc kết quả gieo gió gặt bão, có đổi phong thái, chỉ có biến thái hơn mà thôi !

      Nhìn bộ dạng nay của nàng giống như bộ dạng của quỷ, đoán chừng mười ngày nửa tháng cũng xuống giường được !

      Nằm giường mười ngày, Vương Nha Nha nhàm chán đến cực điểm, liền để cho hạ nhân mang cả giường cả người ra sau hoa viên phơi nắng. Tính tình của nàng hiếu động a, phơi nắng được bao lâu, nàng lại bắt đầu có ý tưởng nháo loạn, nên gọi tiểu Song tiểu Diệp gọi hai nha hoàn khác đến đây.

      Kể từ khi bị bắt tới đây, Vương Nha Nha chưa bao giờ chơi lại bài tú lơ khơ, nàng chơi bài giỏi nên được hưởng rượu ngon giống người ta thôi, đừng thấy nàng có ăn có mặc mà nghĩ tốt, thực tế nàng là người nghèo nhất ở đây, người khác đều có tiền lương cầm trong tay, nàng ngay cả xu cũng lấy được, vì thế nàng ít lần náo loạn với Pháp Vương.

      Người ta là đại Pháp Vương chuyện chậm rãi bình tĩnh, nàng náo loạn sao nào, chỉ sợ nàng đôt hết phòng ở cũng nhận được xu tiền nào ấy chứ.

      Nhìn vào giàu có đấy, nhưng ra Vương Nha Nha lại bần hàn phải giành tiền với người khác.

      Làm sao để có tiền đây ?

      Đương nhiên là bắt đầu từ sở trường của nàng rồi.

      Nàng có thông thạo gì nhiều, nhưng đến cá cược nàng vẫn có chút tài năng.

      Người đông đủ, bài cũng có, nàng nằm giường lớn nổi hứng lên chơi đấu đấu địa chủ<bài tú lơ khơ>.

      Người chơi cũng là ba hạ nhân, là tầng lớp lao động thấp nhất trong xã hội, sống năm liều chết tích cóp cũng chỉ được mấy đồng, chơi hai ba ván liền thua trắng. Người ta phải nuôi nhà mấy miệng ăn, khẩu phần lương thực mỗi năm phải dựa vào mấy người này, như thế rất tốt, nhưng tất cả lại bị lòng dạ hiểm độc của lão lưu manh nuốt hêt, đáng sợ nữa là trăm triệu lần thể đắc tội lão lưu manh này, ba hạ nhân thể làm gì khác hơn là kiên trì cùng nàng đánh cược, càng đánh càng thảm, tất cả áo quần, giày mũ đều giao nộp hết cho nàng.

      Vương Nha Nha xấu xa bắt đầu đắc ý vênh váo, để cho tiểu Song tiểu Diệp gọi tiếp ba hạ nhân coi tiền như rác khác đến.

      Nữ lưu manh muốn đại khai sát giới, khiến cho người quỷ trong U Lan uyển cảm thấy bất an, cứ tình hình xuống như vậy thiết nghĩ chịu nổi hậu quả.

      Cho nên, từ người làm thấp nhất đến quản gia cao cấp, từng tầng từng tầng đem chuyện xấu của nữ lưu manh bẩm báo, cuối cùng cũng bẩm báo đến được Pháp Vương.



      Pháp Vương nghị cùng các đại thần, người tố cáo thể làm gì khác hơn là đứng bên chờ bên ngoài.

      Ai cũng biết, nghị chính là nhằm vào việc cần đến miệng lưỡi nhanh nhẹn, tốn rất nhiều thời gian, nhưng đối với Pháp Vương cùng các đại thần mà thấm vào đâu. Có phải những người sắp thua hết tài sản phải nhận lấy bi kịch, nữ lưu manh là cướp tiền trong nháy mắt, lương tâm bị chó tha rồi, nuốt ít tiền mồ hôi nước mắt của người ta, toàn thân cao thấp của nàng có chỗ dấu được bạc cho xem.

      Đám người coi tiền như rác kêu khổ thấu trời, nếu phải nàng là nữ nhân của Pháp Vương bọn họ sớm đem nàng ném vào hang sói cho sói ắn thịt rồi, nữ nhân vừa đáng giận vừa đáng hận mà !

      Cuối cùng Pháp Vương cũng kết thúc nghị , người tố cáo vừa thấy Hướng Đông Hướng Kiệt giống như con thấy cha, hưng phấn chạy qua, hoa tay múa chân, thêm mắm thêm muối tố cáo nữ lưu manh bất kính, làm cho hai người đứng nghe nhíu mày nhìn nhau.

      Lập tức hai người chuyển những lời vừa nghe đến tận tai Pháp Vương, Pháp Vương nghe xong bình tình vô cùng, chỉ câu trách cứ, mà còn rất có ý buông thả cho hành động của nàng. Pháp Vương chậm rãi đến sau hoa viên, vừa thấy Vương Nha Nha vung tay áo lên lộ ra cánh tay non mềm, vẻ mặt vốn nhàng thoáng thấy đâu cả.

      Vương Nha Nha tụ tập người đánh bạc làm kinh động cả U Lan uyển, dưới ban ngày ban mặt nàng cởi bỏ giày, tay áo vén lên, miệng phun ra câu kinh hãi thế tục “Con mẹ nó, mẹ ôi, TNND, kháo kháo kháo, cảm phiền ta thắng, nhanh đưa bạc đây”

      Quả nàng thắng đến váng đầu, ngay cả chúng quỷ chỉ chỏ nàng cũng bất giác hồn nhiên vô cùng.

      Nàng chỉ có đánh bạc mà ánh mắt còn đặc biệt tốt vô cùng.

      Mọi người yên lành lại bị hành động của nàng làm cho kinh hãi, tất cả rơi vào yên lặng.

      Vương Nha Nha để bài qua bên, nâng người lên đụng ngã người đối diện, hai móng vuốt vươn tới dây lưng quần của người ta, trừng mắt, cậy mạnh “Giấu à ? Ta xem ngươi có thể giấu ở đâu ? Nhớ năm đó Châu Nhuận Phát còn chưa nổi danh là thần tài, lúc vác cái rắm theo ta trong chốn giang hồ, ngươi TM vẫn giả bộ cho ra hồn, thắng ngươi hai đồng tiền là ta ưu ái cho ngươi rồi, ngươi học người khác hiếu kính ta, còn dám thừa cơ lúc ta chú ý muốn nuốt riêng, hắc hắc, ngờ bị ta bắt tại chỗ đúng !”

      Vương Nha Nha lắc lư đồng tiền trong tay, nhưng ngay sau đó lại đem giấu vào trong búi tóc, hai tay vỗ vỗ, sảng khoái cười lên, phảng phất như vừa rồi chưa xảy ra chuyện gì cả, lại cùng người ta xưng hô huynh đệ, nhiệt tình giống như người nhà.

      Nữ nhân này chính là TMD người điên, cứ như thế này ai mà chịu nổi ?

      Ba hạ nhân kia quyết tâm chơi cùng nàng nữa, bất luận nàng khuyên can như thế nào cũng đồng ý.

      Vương Nha Nha nghĩ ba người này quả có tiền nữa, tâm tư lung lay dời chú ý sang người khác, chỉ cần nàng vươn ngón tay ra chỉ cái lập tức tiểu Song tiểu Diệp liền hiểu ý đồ của nàng, bận trước bận sau cho nàng xem xét chọn người.

      Người này đần đần, mang ra so sánh với người máy nha hoàn tiểu Linh cũng đần như nhau.

      đôi nha hoàn thông minh động lòng người lại bị xem thành người bị lỗi ? Đần là Vương Nha Nha mới đúng ?

      Nhưng ai dám lời này, ra bị mất đầu.

      Người trở nên ngu đần tư tưởng nhận thức, độ nhạy bén của khứu giác kém rất nhiều, Pháp Vương người ta đứng đó cả nửa ngày, người có tri giác đều phát ra hết, duy chỉ có chủ tử đần cùng hai nha hoàn đần hết lần này đến lần khác đều hay biết gì hết. Pháp Vương nhíu mày nhìn nàng trộm bài đổi lại bài, lanh lẹ hết sức, nhưng nàng giở trò hết lần này đến lần khác lại bị Pháp Vương cùng tả hữu hộ pháp nhìn thấy ràng, cuối cúng cũng hiểu được vì sao nàng chỉ có thắng chứ thua.

      Vô sỉ !

      Quá vô sỉ !

      Nếu như để đám người coi tiền như rác kia biết được nhất định ném nàng xuống biển cho cá mập ăn.

      Tục ngữ rất hay : Thiên hạ có tường lọt gió.

      Nếu nàng cứ như vậy, lần này ăn gian nàng bị bắt được, tâm từ bi, đại Pháp Vương phải đứng ra ngăn cản cảnh đánh bạc hoang đường này.

      “Nàng đánh bạc như vậy, bằng ta cùng nàng trở về phòng đánh vài ván được ?”

      Ầm !

      Phác thông !

      Mọi người chấn kinh ánh mắt, sau đó là làm lơ.

      A a a, nữ nhân kia ngã là xấu, tại sao có thể có nữ nhân như vậy ? Trong suy nghĩ của bọn họ thể nghĩ Pháp Vương tôn quý vĩ đại của bọn họ ánh mắt thưởng thức hết sức xấu xa !

      Vương Nha Nha ngã xuống như chó ăn phân, hết sức chướng tai gai mắt lồm cồm bò dậy, hề đỏ mặt xoa xoa cái cổ, muốn nhìn Pháp Vương nhưng nàng lại có mưu tốt nên lại cúi đầu xuống, nhăn nhó “Ừ, được”

      Mọi người lại được chấn kinh ánh mắt lần nữa !

      A a a, nữ nhân này ngay cả xoa cổ cũng rất khó coi !

      A a a, tại sao lại có nữ nhân giữa ban ngày ban mặt lại xoa cổ như thế ? Sắc mặt Pháp Vương đen thui, là hết sức khủng khiếp !

      Lập tức Pháp Vương giống như diều hâu quắp gà con đem Vương Nha Nha ném trở về phòng.

      Cửa phòng bị đá ra “phanh” tiếng, đại Pháp Vương lãnh ngồi xuống, ánh mắt lạnh như băng “sưu sưu” bắn về phía nàng, “Chúng ta đánh cuộc lớn như thế nào ? Nàng thắng lập tức ta thả nàng , nếu nàng thua…” cố ý dừng lại .

      Vương Nha Nha quá kích thích vội vàng hỏi “Ta thua thế nào ?”

      Cánh tay dài nhấc lên, trong nháy mắt nàng bị kéo vào trong ngực, ngón tay vuốt ve xương quai xanh của nàng, sau đó chậm chạp di chuyển xuống hông của nàng, có ý tốt “Nàng thua phải ở đây cho ta cởi từng cái

    5. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 18 TẨU HỎA NHẬP MA
      Edit: Peruoi

      Nha Nha ngu ngốc của chúng ta phen nhăn nhăn nhó nhó đỏ mặt, đồng ý cũng được mà đồng ý cũng xong, cho nên nàng tránh khỏi người Pháp Vương, ão não ngồi bên hờn dỗi.

      Ôi, ai lại chọc nàng nha, nhất định là người rất sảng khoái , nàng mè nheo giống như mấy bà lớn tuổi, Pháp Vương nhìn vào trong mắt thực thoải mái a.

      Pháp Vương nhịn được gõ gõ cái bàn “Rốt cuộc nàng còn muốn nghĩ bao lâu ?” phủi phủi áo làm bộ đứng lên, lạnh lùng liếc nàng cái “Cơ hội như thế chỉ có lần”

      Vương Nha Nha nhanh chóng kéo áo choàng của , cam lòng “Tùy ngươi, tùy ngươi”, ra nàng có đồng ý hay cũng vậy thôi, trừ trước đến giờ phải là nàng quyết định.

      “Được, xem nàng có vẻ bất đắc dĩ nên ta cũng muốn ép nàng”

      Pháp Vương biến thái lấy áo choàng từ trong tay Vương Nha Nha ngu ngốc ra, phủi phủi mấy nếp nhắn áo, nhanh chóng khôi phục lại bộ dáng của cầm thú, Vương Nha Nha thấy vậy đau bụng.

      ràng chính là đồ biến thái phải người phải quỷ, ràng chính là cầm thú, nên giả dạng bộ dáng đạo mạo a!

      Nha Nha ngu ngốc của chúng ta giống như con chó dũng cảm, rất có khí phách theo vỗ tay thề.

      Mẹ ôi, bằng bản lĩnh trộm bài đổi bài của nàng, chẳng lẽ thắng được ?

      Trước tiên hai người ngồi xuống, sau đó Vương Nha Nha mở miệng “Chúng ta chơi bổ lỗ thủng được ?”

      Đại Pháp Vương của chúng ta nhanh chậm “Ừ” tiếng, coi như là đồng ý.

      A a a, vừa nghĩ tới lập tức có thể thắng để rời , cả người Nha Nha ngu ngốc của chúng ta cứ máu huyết sôi trào ầm ầm.

      Vương Nha Nha thay đổi sắc mặt, trộm con K bỏ vào ống tay áo, nhân lúc Pháp Vương chú ý đến liền đổi con 8 trong tay, hai lá bài trong tay biến thành con A và con K, tỷ lệ thắng là chín mươi tám phần trăm, cơ hội là tốt.

      Vương Nha Nha lắc lư hai chân, liếc mắt nhìn nhìn Pháp vương, “Ta đánh bài xuống mà ngươi chịu thua a, nhớ lời giữ lời a”

      Pháp Vương nghịch nghịch mấy lá bài trong tay, cười như cười gật đầu.

      Nha Nha ngu ngốc của chúng ta mở bài ra, nháy mắt dám tin vào mắt mình, tại sao có thể như vậy ? ràng phải như thế a ?

      Rốt cuộc là giống nhau ? Giống nhau ?

      Bốn lá bài K đều nằm trong tay nàng, làm sao lại có lá bài thứ năm chứ ?

      Vương Nha Nha xem mấy lá bài chút, lại nhìn mặt Pháp Vương chút, điệu cười kia nhìn rất đáng ăn đòn, nhất định là giở trò quỷ.

      Nha Nha ngu ngốc của chúng ta tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng !

      Nàng đem bài đẩy đẩy, xáo lộn xộn “ chơi, chơi, ngươi giữ lời hứa, ngươi ăn gian”

      Pháp Vương đem tay áo vung lên, quét ra con bài giấu trong tay áo Vương Nha Nha, rốt cuộc là người nào ăn gian, cái này rất ràng rồi nha.

      Vương Nha Nha đỏ mặt, bắt đầu ăn quịt “Ai nha, làm sao bài lại ở trong tay áo nha ? Nhất định là ngươi giở trò đúng ?” Nàng bĩu môi “Ta ngươi đường đường là đại lão gia lại khi dễ nương, là xấu hổ, nếu ngày nào đó ta bất lương giao cho ngươi làm chuyện xấu chắc là xấu hổ quá ” Nàng lắc đầu, còn thở dài mấy tiếng ai oán.

      Pháp Vương dừng bài trong tay lại, bắn ra sợi chỉ, lá bài bay lên, tự nhiên rơi vào trong cổ áo nàng, lên xuống theo hô hấp của nàng, khác gì phong lưu tình tứ đâu.

      Thân thể Pháp Vương bay tới, đè nàng lên ghế dựa, đôi môi biết vô tình hay cố ý đụng tới môi của nàng “Bất kể thế nào, quan trọng là…nàng thua phải sao ?”

      Vương Nha Nha ớn lạnh rùng mình cái !

      Ánh mắt của cái đồ biến thái này thay đổi, hô hấp cũng thay đổi, thân nhiệt cơ thể lại càng thay đổi hơn nữa.

      Nàng có loại ảo giác, nam nhân đụng tới nàng là dã thú, phảng phất như giây sau xé xác nàng ra.

      “Ngươi muốn làm gì ?” Nàng bất an quay mặt qua bên, hai tay chống lên ngực của , hơi tách thân thể của hai người ra.

      Ngón tay của lướt qua ngực của nàng rồi dừng lại ở hông của nàng, chậm rãi kéo đai lưng ra, “Ta rồi, nàng thua ở đây cho ta cởi từng cái nhìn đến phản kháng của nàng, thân thể đè lên nàng lần nữa, cúi đầu hôn môi của nàng “Nàng phải nghe lời, nàng biết thừa thủ đoạn của ta rồi”

      Vương Nha Nha run run, trơ mắt nhìn từng lớp quần áo của mình bị cởi ra.

      Nàng ở trong lòng ngực của thở dốc “Đừng, thương thế của ta còn chưa khỏi hẳn mà !”

      Nàng cho là như vậy có thể dừng lại sao ?

      Tuyệt đối thể !

      Từ ngày cái đồ biến thái ăn nàng đủ xong Nha Nha ngu ngốc của chúng ta trôi qua hai tuần sống bình yên vô cùng.

      Nghĩ lại hai tuần kia ăn ngon, ngủ tốt, chơi đùa tốt, tâm trạng tốt, rốt cuộc dáng người Nha Nha ngu ngốc của chúng ta cũng phát triển theo bề ngang.

      Theo lý thuyết, trong khoảng thời gian này Pháp Vương bế quan tu luyện tầng cuối cùng của Huyền Nguyệt thần công, đạt đến cảnh giới cao nhất của Huyền Nguyệt thần công, Nha Nha ngu ngốc của chúng ta hẳn là nên nghĩ cách chạy trốn, nhưng nàng lại làm như vậy, bởi vì chuyện lúc trước nên Pháp Vương phái người canh giữ nàng nghiêm ngặt hơn.

      Quan trọng nhất vẫn là vấn đề thái độ của Vương Nha Nha, nàng ở chỗ này ăn tốt, mặc tốt, ở tốt, căn bản là nghĩ đến chuyện chạy trốn.

      Nàng nghĩ nha, nàng hoàn toàn có bạc, thứ hai là năng lực sinh tồn bình thường của nàng nếu ra ngoài giống như trước đây, cái loại xin tiền kiếm sống quá cực khổ, chỉ nghĩ thôi cũng muốn dựng tóc gáy lên rồi.

      Nhưng ở chỗ này lại giống như lúc trước, được bọn tinh tâng bốc, cảm giác giống như sao tụ quanh ánh sáng của trăng làm cho nàng say mê sắp bay lên mây rồi, trừ tự do bị hạn chế ra, cái đồ biến thái hay giỡ trò làm người ta thoải mái ra, những nơi khác làm cho nàng rất hài lòng.

      Uhm, cứ như vậy, tạm thời cần trốn .

      Chờ có nhiều bạc rồi hãy !

      Cho nên khi nghĩ thông chuyện gì Nha Nha ngu ngốc của chúng ta căn bản có thuốc nào cứu chữa được, triệt để sống cuộc sống làm con sâu gạo.

      Pháp Vương bế quan tu luyện cần bảy bảy bốn mươi chín ngày, đến ngày bốn mươi chín tình thế nghiêm trọng xảy ra.

      Pháp Vương bị tẩu hỏa nhập ma !

      Pháp Vương tẩu hỏa nhập ma là do bị ảnh hưởng quá nhiều, xui xẻo là phải do bọn tiểu tiểu quỷ, mà là Nha Nha ngu ngốc của chúng ta.

      Cho nên trong ngày Pháp Vương tẩu hảo nhập ma, Nha Nha ngu ngốc của chúng ta bị Hướng Đông Hướng Kiệt bắt vào mật thất làm bạn với vị Pháp Vương biến thái bị tẩu hỏa nhập ma kia.

      Lúc bình thường Pháp Vương cũng kinh khủng đến nỗi làm cho nàng cảm thấy cuộc sống hàng ngày bất an vô cùng, huống chi là vị Pháp Vương này bị tẩu hỏa nhập ma !

      Từ khi Nha Nha ngu ngốc của chúng ta bị giam vào mật thất hai chân cứ run lên như cành liễu, hơi dùng sức là có thể bám lên người bọn họ.

      Nàng vạn phần hối hận chạy trốn lúc bế quan luyện công, có thể cục diện trước mắt này là do nàng tạo nên.

      Nàng hối hận a, nàng hận mình làm nên chuyện gì ra hồn a, biết mình thẳng người vào, lúc ra có thể thẳng được nữa đây !

      Nàng co vào tận trong góc tường, tận lực đem thân thể của mình co lại đến mức nhất, dám thở mạnh, hận thể tiến vào bên trong hốc tường.

      Cái đồ biến thái kia trước mắt coi như bình thường, chẳng qua là ngồi lù lù bất động ở đó thời gian dài mà tay chân cứng ngắc sao ?

      Suy nghĩ vẫn suy nghĩ, nhưng thần kinh của nàng lại buộc chặt vô cùng, hề nhúc nhích nhìn chằm chằm , chỉ cần động tĩnh gì, nháy mắt cổ họng ra những lời nàng nghĩ trong lòng.

      Nàng là người phải sắt thép, cũng phải là núi đồi, ngồi mấy giờ liền, mắt của nàng dần dần trĩu xuống, cái đầu cũng gật gà gật gù như gà mổ thóc.

      Trong ánh trăng mờ, nàng phát nơi này có điểm bình thường.

      Nâng mí mắt lên, nàng nhìn thấy môi đôi mắt đỏ rực, diêm dúa lẳng lơ, biến hóa rất kỳ lạ, giống như là ánh mắt hung ác của ác thú.

      Chủ nhân có ánh mắt thú từng bước nhích lại gần nàng, hai mắt màu đỏ khó nén được hưng phấn, tự chủ được liếm liếm môi, thở ra hơi thở ồ ồ nóng rực, gân xanh cổ lên mơ hồ, cái cổ ra lớp da báo.

      Hai chân Vương Nha Nha run run chậm chạp đứng lên, thân thể nhích từng chút xíu ra nơi khác, móng tay bám vào vách tường, để lại mấy dấu vết, sợ hãi cực độ làm nàng mất lý trí liền la lên cứu mạng, nhưng đây là mật thất, nàng có la đến khản cả cổ cũng có người để ý tới.

      Là dã thú cũng biến thái, trước tiên ép động vật đến đường cùng xong, sau đó mới ôm lấy, sau nữa là cánh tay từ từ xem xét bộ dáng sợ hãi của động vật .

      Nhìn động vật đáng thương năng nghẹn ngào, đôi môi cắn nát, móng tay chảy máu, hai chân run run, sợ hãi kêu cha gọi mẹ.

      Sỡ dĩ dã thú biến thái, cũng là vì bộ dáng đáng thương của động vật nhu nhược, thành công khơi dậy biến thái trong lòng nó, nàng vừa dễ ngữi vừa dễ khi dễ làm cho dã thú hưng phấn rống lên hai tiếng, hai tiếng rống này lại làm cho nàng sắp điếc.

      Dã thú tuyệt để ý nàng trưng ra bộ mặt kinh hãi, liền nhe ra hai răng nhọn, chỉ cần hai răng nhọn này cắn vào cái cổ trắng nõn của nàng có thể hút khô máu của nàng, xé rách thân thể của nàng, chia ra thành cục ăn cơm.

      Da báo phủ đầy lên cổ của Pháp vương.

      Da báo + Mắt thú + Răng nhọn + Gương mặt kiên cường, đây là đẳng thức biến hóa kỳ lạ cỡ nào a. Bây giờ Vương Nha Nha có thể xác định trăm phần trăm, là cái đồ phải người phải quỷ cũng phải thú siêu cấp biến thái của biến thái.

      Vì mạng sống, Vương Nha Nha từ từ bình tĩnh lại suy nghĩ đối sách.

      Nàng thấy trong mật thất này còn có mật thất , mà chốt mở lại nằm dưới giường, chỉ cần nàng nghĩ biện pháp nhích tới gần giường có thể đụng đến cái chốt để mở cửa.

      Nàng có nhiều thời gian nữa, phải tốc chiến tốc thắng.

      Nàng nắm lên lọn tóc đùa bỡn trong lòng bàn tay, gải bộ tự nhiên đến phía giường, trong miệng còn hát khe khẽ, nhưng lực chú ý lại nằm hết ở phía sau.

      Phía sau cơ hồ có động tĩnh gì, lá gan của nàng liền lớn lên, liền tăng tốc độ bước chân lên, đột nhiên cả người nàng thấp xuống, lăn xuống dưới giường mở ra cái chốt, nàng lại chui ra từ bên kia nhanh hơn nữa, xuất ra hai trăm phần trăm sức lực chạy về phía mật thất kia.

      Trong nháy mắt nàng chạy về mật thất hông của nàng bị sợi tơ cuốn lấy rất chặt, lực lượng mạnh đem nàng lôi ra phía sau, nàng ra sức nắm lấy vách tường, nhấc chân đá vào hòn đá sư tử , lập tức tiếng ầm vang lên đóng kín lại cửa mật thất .

      Mặc dù cửa đá bị đóng lại, nhưng sợi tơ ngang hông nàng cũng bị đứt , giống như con rắn, càng nhúc nhích quấn càng chặt, quấn chặt đến nỗi nàng thở được, đầu như to ra, trước mắt biến thành màu đen, thân thể mềm mại của nàng ngã mặt đất.

      Vì mạng sống, nàng liều mạng muốn dùng răng cắn đứt sợi tơ, ngờ sợi tơ kia giống như sinh mạng, nó những dãy dụa, phản kháng, còn có thể từ bị động trở thành chủ động, lập tức sợi tơ quấn lấy miệng của nàng, tách ra hai hàm răng của nàng, làm cho nàng muốn cũng được, muốn cắn cũng xong.

      Mật thất này thoạt nhìn giống như mật động, làm thế nào cũng thấy lối ra, biết có ra được ?

      Vương Nha Nha dùng sức bò lên trước, bò được đoạn lại bị sợi tơ kéo trở về, cách cửa đá cơ thể nàng cảm nhận được lực lạnh băng, phía sau cửa đá lại truyền đến tiếng thở dốc ồ ồ, giống như cảm giác dã thú xé rách con mồi.

      Kế tiếp, cửa đá bị chưởng lực đánh trúng làm cho nó lung lay, tro bụi bay đầy, Vương Nha Nha bị sặc bịt mũi bịt miệng ho khan, mà cửa đá lại lung lay ghê gớm hơn, sợi tơ người Vương Nha Nha giống như lò xo “sưu” tiếng buông ra, nhận được tự do nàng lập tức chạy qua bên, sau đó tiếng ầm vang lên, cửa đá ngã xuống.

      “Nguy hiểm ” Vương Nha Nha cả kinh vỗ ngực cái.

      Ngẩng đầu lên nàng liền ngây dại, Pháp Vương ngã xuống cửa đá, hai mắt đỏ ngầu nhìn thẳng nàng giống như nhìn con động vật.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :