Âm Dương Miện - Đường Gia Tam Thiếu (688C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Jemy

      Jemy Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      230
      Tập 1 : Dương ma sư
      Chương 5 : Dương cân bằng(hạ).

      Người Dịch: DuyNguyen84(A Du)
      Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - Bàn Long Hội

      Ngửa đầu uống cạn sạch ly rượu, nếu phải tại có Cơ Đông ngồi kế bên, Dương Bỉnh Thiên nhất định dùng lưỡi liếm luôn những giọt còn lại trong ly rồi.

      - Rất hoàn mỹ. Ngươi sai, mỹ vị thể dùng nhiều. Mỗi ngày có thể được hưởng thụ lần như vầy, ta vô cùng thỏa mãn rồi.

      Miễn cưỡng làm cho chính mình hồi tỉnh lại từ cảm giác phiêu diêu kia, nhìn lại Cơ Động, số nếp nhăn mặt Dương Bỉnh Thiên cũng do cười tươi quá mức mà tăng lên gấp đôi.
      - Ngươi phải tiến hành kiểm tra tỷ lệ Dương thuộc tính cho ta hay sao?

      Cơ Động nhắc nhở.

      - Ah, mải mê quá, ta suýt quên mất.

      Dương Bỉnh Thiên có chút ngượng ngùng cười hắc hắc. Cổ tay rung lên, cái vòng bảo thạch màu đỏ cổ tay đột nhiên phát ra quang mang sáng chói, khúc côn dài , trong suốt xuất tay .

      Cây côn dài khoảng thước, nhìn qua giống như là do thủy tinh chế tạo thành, thân côn có khắc cái rãnh , ở hai đầu rãnh, có hai khối cầu , cái màu đỏ, cái màu xanh lam.

      - Lại đây, tay trái cầm đầu màu xanh, tay phải cầm đầu màu đỏ. Toàn thân thả lỏng.

      Dương Bỉnh Thiên cầm tại vị trí giữa khúc côn thủy tinh, đưa đến trước mặt Cơ Động.

      Cơ Động làm theo lời , Dương Bỉnh Thiên đặt tay phải lên trán Cơ Động, cỗ nhiệt lưu nóng bỏng nhất thời từ tay Dương Bỉnh Thiên truyền vào trong cơ thể Cơ Động. Luồng nhiệt lưu cuồn cuộn kia trong nháy mắt dũng mãnh tiến vào trong mỗi ngóc ngách trong cơ thể Cơ Động. Cảm giác ấm áp lan tràn khắp nơi, làm cho thoải mái nên lời. Mà thanh thủy tinh côn nắm trong tay cũng bắt đầu xuất biến hóa.

      Màu xanh lam từ viên châu bên tay trái rất nhanh lan tràn ra, mà bên kia, màu đỏ cũng nhanh chóng lan ra, hướng tới vị trí chính giữa khúc côn. Dương Bỉnh Thiên nhìn thấy tốc độ lan tràn của hai loại màu sắc cơ hồ y như nhau, cũng khỏi nhíu mày lại.

      Rất nhanh, hai loại màu sắc lan tràn đến khúc giữa của cây côn thủy tinh, hợp lại ngay tại vị trí trung tâm.

      - thể nào.

      Thu hồi cánh tay đặt trán Cơ Động, Dương Bỉnh Thiên cúi thấp người xuống, ánh mắt nhìn thẳng vào vị trí chính giữa của thanh thủy tinh côn, nhìn chằm chằm vào với tụ hợp của hai màu sắc kia, ánh mắt hoàn toàn ngây dại.

      Cơ Động đem thanh thủy tinh côn trả lại cho :

      - Nếu ngươi nghĩ muốn tán dương ta là thiên tài, ta cũng ngại đâu.

      Hiếm khi chứng kiến được bộ dáng giật mình kinh ngạc như thế của Dương Bỉnh Thiên, Cơ Động khỏi chọc câu.

      - Thiên tài? Ngươi thực thiên tài đó! Nhưng mà, lại là thiên sinh phế tài (tài năng trời sinh phế vật) mà thôi. Ta dạy học nhiều năm như vậy, nhưng cũng chưa từng gặp qua người nào lại hoàn toàn là phế tài như ngươi vậy.

      - Ngươi cái gì?

      Cơ Động lắp bắp kinh hãi. Tuy rằng biết thân thể này vốn yếu kém, nhưng cũng tin chính mình lại là tên phế vật.

      Dương Bỉnh Thiên chỉ vào thanh thủy tinh côn :

      - Ngươi xem này, thân thể ngươi đúng là hỏa thuộc tính rồi. Cái này chính là thứ để kiểm tra tỷ lệ thuộc tính của hỏa thuộc tính, màu xanh đại biểu cho hỏa, màu đỏ đại biểu cho dương hỏa. Khi nãy ta người là thiên tài, quả có sai. dương cân bằng, đúng là dương cân bằng. Ta sống hơn sáu mươi năm nay, đây là lần đầu tiên ta gặp được người có Dương thuộc tính hoàn toàn cân bằng như ngươi.

      - Dương cân bằng có gì tốt? Thuộc tính dương cân bằng phải rất tốt đối với thân thể con người hay sao?

      Cơ Động có chút nghi hoặc hỏi.

      Dương Bỉnh Thiên cười khổ :

      - Đúng vậy, đối với người bình thường mà , thân thể Dương cân bằng chính là tượng trưng cho trường thọ. Có thể là vạn người mới có . Nhưng mà, đối với Dương Ma Sư mà , Dương cân bằng thậm chí còn hiếm thấy hơn so với Thuần hay Thuần Dương nữa. Còn nhớ những gì ta với ngươi , phải dựa vào tỷ lệ Dương thuộc tính mới quyết định phương pháp tu luyện của Dương Ma Sư. Thông thường, Dương thuộc tính của người bình thường à có tỷ lệ là sáu-bốn, hoặc thiên về dương tính, hoặc thiên về tính. Mà những đệ tử có tỷ lệ thuộc tính sáu-bốn chúng ta chắc chắn thu nhận. Bởi vì tỷ lệ Dương thuộc tính kém quá, rất khó có thể ngưng tụ ra Miện hoặc Dương Miện. Cho dù có ngưng tụ ra, tương lai cũng rất khó có khả năng tiến bộ. Ít nhất cần phải có tỷ lệ Dương thuộc tính là bảy-ba, mới có thể có ba mươi phần trăm cơ hội tu luyện thành Dương Miện. Tỷ như, bản thân ta có tỷ lệ Dương thuộc tính là tám-hai, bình thường rất hiếm gặp rồi. Dương thuộc tính của ta chiếm tám phần, trải qua ngừng tu luyện mới đạt được thành tựu như hôm nay.

      Cơ Động có chút ngây người ra, :

      - Như vậy, thân thể Thuần , Thuần Dương mới là thích hợp tu luyện Dương Ma Sư nhất phải ?

      Dương Bỉnh Thiên lắc đầu:

      - Điều đó cũng phải. Thân thể Thuần , Thuần Dương bởi vì thuộc tính quá cực đoan, rất khó sống quá hai mươi tuổi, cho nên cũng thích hợp tu luyện. Trừ phi có cặp nam nữ, đồng thời người Thuần , người Thuần Dương, trước khi hai mươi tuổi tiến hành Dương điều hòa, mới có thể tiếp tục tu luyện. Nhưng hai người vĩnh viễn cũng thể tách ra (eo ơi), nếu bất cứ lúc nào cũng có thể chết bất đắc kỳ tử. Bởi vậy, thể chất để tu luyện Dương Ma Sư thích hợp nhất chính là có tỷ lệ chín-, thuộc tính mạnh mẽ hướng về phía. Đây chính là Tuyệt thế kỳ tài theo như lời mà giới Dương Ma Sư chúng ta .

      Cơ Động hít sâu, sau đó mới chầm chậm :

      - Vậy ngươi có thể cho ta biết , nếu ta muốn tu luyện Dương Ma Sư, phải làm như thế nào?

      Gương mặt Dương Bỉnh Thiên chợt nhăn lại:

      - Khó lắm, bởi vì người là Dương cân bằng bẩm sinh, nên có cách nào phá hủy cân bằng này. Cho nên, nếu ngươi muốn tu luyện Dương Ma Sư, như vậy bắt buộc phải tu luyện đồng thời Bính Đinh Song Hỏa hệ. Lúc nào cũng phải bảo trì cân bằng của Dương thuộc tính. Tuy rằng ta thực rất muốn được tiếp tục uống rượu do ngươi điều chế, nhưng ta cũng thể đánh lừa ngươi. kẻ có tỷ lệ Dương là bảy-ba, tu luyện khó gấp đôi kẻ có tỷ lệ sáu-bốn. Kẻ có tỷ lệ là tám-hai, độ khó khi tu luyện gấp đôi kẻ có tỷ lệ bảy-ba. Nếu chỉ xét theo tỷ lệ này thôi, kẻ có tỷ lệ là chín-, khó tu luyện hơn kẻ có tỷ lệ sáu-bốn gấp tám lần. Mà ngươi lại là Dương cân bằng, có tỷ lệ năm-năm, như vậy, mỗi hệ thuộc tính chia ra tu luyện khó hơn tỷ lệ chín- gấp đôi, tức là gấp mươi sáu lần người bình thường. Mà ngươi là tu luyện song thuộc tính, có nghĩa là khó khăn gấp ba mươi hai lần người bình thường a. Dưới tình huống như vậy, ngươi có rất ít khả năng ngưng tụ thành Dương Miện. Mà Dương Ma Sư, nếu trước mười tám tuổi có ngưng tụ thành công Dương Miện, như vậy, cả đời cũng có cơ hội.

      - Cám ơn ngươi cho ta biết chuyện này.

      Cơ Động nhìn thẳng mặt Dương Bỉnh Thiên, lần đầu tiên trong mắt toát ra thần sắc tôn kính. Dương Bỉnh Thiên thể nghi ngờ là vô cùng ỷ lại vào tài điều chế rượu ngon của , nhưng cũng vì vậy mà lừa dối , chứng tỏ cũng là người tốt.

      Dương Bỉnh Thiên nhàng vỗ vỗ bả vai Cơ Động:

      - Kỳ Điều Tửu Sư cũng là nghề rất tốt rồi. Cho dù ngươi muốn điều chế rượu cho người bình thường, ta cũng có thể giới thiệu ngươi gia nhập vào Điều Tửu Sư Công Hội. Với trình độ của ngươi, nhất định có thể đạt được thành tích huy hoàng trong giới Điều Tửu Sư mà.

      Cơ Đông lắc lắc đầu:

      - Cám ơn ý tốt của ngươi, nhưng ta cũng muốn thử xem sao.

      - Ý ngươi là…

      Dương Bỉnh Thiên mở to hai mắt nhìn , nhưng mà, lại thấy được trong mắt Cơ Động chấp nhất cứng rắn như kim thạch vậy.

      - Ta muốn thử tu luyện Dương Ma Sư xem sao. Thiên phú ta tốt, ta bằng lòng cố gắng gấp ba mươi hai lần người bình thường.

      Nếu tới thế giới thần kỳ như vậy, vì sao lại thử thay đổi phương thức sống lần xem sao. Nếu thể thành công, cũng đâu có tổn thất gì đâu.

    2. Jemy

      Jemy Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      230
      Tập 1 : Dương ma sư
      Chương 6 : Buổi lễ khai giảng đặc biệt(thượng).

      Người Dịch: DuyNguyen84(A Du)
      Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - Bàn Long Hội

      - Ta năm nay là mười tuổi lẻ chín tháng, cũng còn hơn bảy năm nữa, chẳng sợ thiếu thời gian. Đến lúc đó nếu thành công, ngài hãy giới thiệu ta vào Điều Tửu Sư Công Hội cũng chưa muộn. Khi đó, ta cũng có thể điều chế ra rất nhiều loại rượu ngon rồi.

      Cơ Động chắc như đinh đóng cột. Tuổi của , là theo trí nhớ còn lưu lại của thân thể này mà biết.

      Dương Bỉnh Thiên nghiêm mặt hỏi:

      - Ngươi quyết định như vậy?

      Cơ Động kiên định :

      - thử sao biết thể thành công?

      cho đến bây giờ cũng phải là người dễ dàng đầu hàng.

      Dương Bỉnh Thiên gật gật đầu:

      - Được, ta nhất định tận khả năng giúp ngươi. Rượu của ngươi ta uống . Nếu như ngươi có thể cùng lúc tu luyện song hệ mà ngưng kết thành Dương Miện, bất luận là thành tựu trong tương lai của ngươi như thế nào, ngươi cũng được xem như người mở đầu trong giới Dương Ma Sư. Ngươi nghỉ ngơi , chuyện này ta cần phải về suy nghĩ cẩn thận hơn chút.

      ra khỏi phòng Cơ Động, thuận tay đóng cửa lại, Dương Bỉnh Thiên lầm bầm:

      - Đến tột cùng là gia tộc nào lại có thể dạy dỗ ra tiểu tử như vậy, chẳng những tài nghệ kém Cao cấp Điều Tửu Sư, hơn nữa tâm tính còn mạnh mẽ như vậy. Có lẽ, có thể biến phế vật thành bảo vật a!

      o0o

      Sáng sớm, ngay lúc những tia mặt trời đầu tiên vừa rọi vào cửa sổ phòng , Cơ Động cũng thức dậy. Ngủ sớm dậy sớm là thói quen tốt của , huống chi hôm nay lại là ngày khai giảng. Phải cố gắng gấp ba mươi hai lần bình thường, xem như bắt đầu từ hôm nay . Dùng sức múa nắm tay cái, rửa mặt đơn giản lần, Cơ Động lập tức chạy xuống đất, quyết định trước tiên chạy bộ vài vòng khởi động cơ thể chút.

      Bất quá, khi bước xuống sân phát ra rằng, hôm nay chỉ sợ cũng thể chạy bộ rồi. Tuy rằng mặt trời vừa mới mọc lâu, nhưng học viện hôm trước vẫn còn trống trải, nhưng tại trở nên náo nhiệt dị thường. Rất nhiều trẻ độ tuổi so với chênh lệch lắm, hoặc cùng lắm là lớn hơn chút, cùng với cha mẹ chúng đứng đầy trong học viện. Ngay cả phía bên ký túc xá cũng trở nên rất náo nhiệt.

      thể chạy bộ, cũng làm ảnh hưởng đến mục đích rèn luyện cơ thể của Cơ Động, đứng tại chỗ tiến hành thụt dầu. Tuổi còn cũng có chỗ tốt của tuổi còn , tuy rằng thần thể này yếu nhược, nhưng mềm dẻo, linh hoạt cũng kém. Hoạt động trong chốc lát, thân thể hơi nóng lên, phảng phất giống như có thêm vài phần sức lực.

      - Ý, ngươi cũng là tân sinh năm nay sao?

      thanh trong trẻo vang lên sau lưng Cơ Động. Cơ Động quay đầu nhìn lại, chỉ thấy gã thiếu niên, quần áo bình thường, tuổi cũng gần bằng đứng phía sau. Tuy rằng quần áo của cũng mộc mạc giống như Cơ Động vậy, nhưng tướng mạo lại tuấn hơn nhiều, gương mặt nhắn, bầu bỉnh tựa hồ như có thể búng ra sữa vậy, cặp mắt to tròn đen láy, tóc cắt ngắn nhàng càng tăng thêm vài phần sức sống.

      - Ta thuộc năm nhất Đinh Hỏa hệ, còn ngươi sao?

      Gã thiếu niên tự nhiên, tiêu sái tiến đến bên cạnh Cơ Động, chút khách khí khoát vai , vẻ mặt hết sức thân thiết.

      - Ngươi thuộc Đinh Hỏa Hệ? Ngươi là con à?

      Cơ Động có chút kinh ngạc nhìn , trẻ con mười tuổi thân thể cũng hoàn toàn phát triển, nhìn bề ngoài phân biệt ràng nam hay nữ được.

      - Thúi lắm, huynh đệ ta là đàn ông chính tông đó. Có muốn ta cởi quần ra cho ngươi kiểm tra hay . Ai với ngươi là Đinh Hỏa Hệ nhất định phải là nữ?

      Thiếu niên có chút tức giận .

      Cơ Động nhíu nhíu mày, vừa định gì đó, bỗng thanh vang lên cách đó xa:

      - Giỏi lắm, Tất Tô, hóa ra ngươi ẻo lả ở trong này. Xem ta lần này đánh chết ngươi này.

      tên tráng niên, so với Cơ Động và tên thiếu niên bên cạnh còn cao hơn cái đầu, hùng hổ chạy tới. Mái tóc đỏ rực đầu nhìn qua là chói mắt, bả vai rộng lớn, giống như con nghé con vậy. Lúc này sảy bước vọt tới chỗ này, mục tiêu tựa hồ chính là tên thiếu niên đứng bên cạnh Cơ Động.

      - Hảo huynh đệ, mau giúp ta chặn lại , ta quên ơn ngươi đâu.

      Tất Tô nhanh chóng rụt người lại sau lưng Cơ Động, lộ ra nửa cái đầu hướng về phía tên tóc đỏ kia la lên:

      - Tạp Nhĩ, đừng tưởng là ta sợ ngươi, phải tại cuộc thi khảo hạch nhập học, ta đá ngươi cước té lăn quay hay sao, bây giờ vội quên rồi à. Đây là Đại ca của ta, có bản lĩnh, ngươi đánh thắng Đại ca của ta rồi hẵng .

      - Cái gì mà Đại ca, Nhị ca,… ta đánh hết.

      Gã thiếu niên tóc đỏ hung hãn phóng tới. Bởi vì Cơ Động đứng chắn phía trước, quyền của đánh thẳng vào mặt Cơ Động.

      Cơ Động lập tức hiểu được chính mình bị lợi dụng. Nhưng lúc này tên thiếu niên tên gọi Tất Tô kia nắm chặt vai áo sau lưng , muốn tránh cũng tránh được. Ở kiếp trước, Cơ Động khi còn trẻ cũng là cao thủ đánh nhau. Khi đó bởi vì cao ráo, tuấn, đám con trong trường học đều thích , khó tránh khỏi bị số đứa con trai cùng trường ghen tị. Tuy rằng cũng có học qua võ thuật gì, nhưng kinh nghiệm đánh nhau tuyệt đối ít.

      Nhìn thấy quyền đánh tới của tên thiếu niên tóc đỏ Tạp Nhĩ kia, Cơ Động biết rất , với tình huống thân thể tại của mình, nếu như bị đánh trúng, cho dù ngất xỉu cũng tuyệt đối chịu nổi. Bị lợi dụng nếu so với bị đánh vẫn còn tốt hơn, trước tiên lập tức phản ứng lại. Đùi phải nâng lên, đạp chân thẳng ra phía trước. Ngươi đúng là cao lớn hơn ta, nhưng mà cánh tay của ngươi nhất định dài bằng chân ta.

      Phanh…, chính xác sai ly, cước này của Cơ Động vừa đúng đá vào bụng tên thiếu niên tóc đỏ kia. Tên thiếu niên tóc đỏ kia quả rất mạnh mẽ, hơn nữa thân thể Cơ Động cũng có tốt lắm, tuy rằng tên tóc đỏ kia cũng bị cước của đá ngã, nhưng cũng bị lực phản chấn đẩy bật ngửa ra phía sau.

      - Ui da, té chết ta rồi.

      Cơ Động đúng là bật ngửa ra sau, nhưng tiếng kêu thảm thiết kia cũng phải là của . Tất Tô khi nãy ở phía sau nắm chặt lưng áo Cơ Động, lần này thông minh lại bị thông minh hại, biến thành tấm đệm lưng cho Cơ Động.

      Cơ Động trong nháy mắt đứng thẳng dậy, bay đến đấm mạnh sau gáy tên thiếu niên tóc đỏ kia. Tiên hạ thủ vi cường, dựa theo vóc dáng có thể nhìn ra, tên thiếu niên tóc đỏ kia rất khó đối phó. Chính mình đạp cước, cho dù là do bị lợi dụng, nhưng nhất định cho là mình cùng với Tất Tô là thuộc phe, khi như vậy, đánh trước sau.

      Tất Tô thấy Cơ Động đánh tiếp, đầu tiên là sửng sốt chút, nhưng cũng lập tức bay tới đánh phụ, cũng có xoay người bỏ chạy.

      Lấy hai đánh , tuy rằng tên thiếu niên tóc đỏ kia dáng người cao lớn hơn chút, nhưng vẫn có chút tiêu hóa xong. Cơ Động còn tốt chút, toàn là đấm thẳng mặt , Tất Tô lại hiểm vô cùng, cứ lựa chỗ hiểm mà đánh. Tuy là bọn chúng đều còn , nắm đấm cũng mạnh lắm, nhưng tên thiếu niên tóc đỏ kia cũng dám để cho đánh trúng. Tới lúc sau trở thành cục diện, lâu lâu mới đưa tay đánh ra quyền, phần lớn thời gian đều là dùng hai tay bảo vệ hạ thể.

      - Các ngươi làm gì đó? Ngừng tay lại hết cho ta.

      tiếng quát tựa như lôi đình vang lên. đợi Cơ Động kịp phản ứng lại, thân thể giống như đằng vân giá vụ bay lên. Đến khi định thần lại, thấy gã đại hán dáng người cực kỳ khôi vĩ, hai tay giơ cao, đem cùng với Tất Tô nhấc lên, chân còn chạm đất. Tạp Nhĩ lúc này cũng đứng lên.

      Tất Tô chiếm được thượng phong rất là đắc ý, vẻ mặt khinh thường nhìn Tạp Nhĩ. Hai mắt Tạp Nhĩ cơ hồ là phun ra lửa, lại muốn xông lên, bị gã đại hán khôi vĩ kia đặt chân lên bả vai, thể động đậy.

    3. Jemy

      Jemy Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      230
      Tập 1 : Dương ma sư
      Chương 6 : Buổi lễ khai giảng đặc biệt(hạ).

      Người Dịch: A Lá
      Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - Bàn Long Hội

      “Các ngươi cũng được a! Ngày đầu tiên của năm học mới đánh nhau. Đứng thẳng người lên cho ta.” Đại hán cao lớn, khác gì Tạp Nhĩ, đều có mái tóc ngắn màu đỏ, nhưng Tạp Nhĩ so với giống như trẻ con so với người lớn. Người này nhìn qua khoảng hơn ba mươi tuổi, nếu Tạp Nhĩ là con nghé non, chính là con trâu cực kỳ mạnh mẽ, mang ánh mắt của con báo, giận mà tự uy.

      “Thích đánh nhau hả? Được, thích đánh nhau đủ tư cách làm Dương Ma Sư. Sau này thiếu gì cơ hội cho các ngươi đánh nhau. Tuy nhiên, giữa sân học viện mà dám công khai đánh nhau, lá gan các ngươi cũng a! Xúc phạm giáo quy. Lễ khai giảng ba người khác ngươi cần tham gia. Bây giờ, ngay lập tức, chạy hai mươi vòng quanh sân thể dục cho ta. chạy được trực tiếp về nhà gặp mẹ . Người nào hoàn thành cuối cùng phải chạy thêm năm vòng. Đây là lễ khai giảng dành cho các ngươi. Bắt đầu.”

      Tất Tô chút do dự, là người đầu tiên bắt đầu chạy. Cơ Động tuy thầm kêu hay, nhưng mấy ngày nay cũng suy nghĩ rất kỹ, khi việc như vậy, chỉ còn cách bất đắc dĩ mà bắt đầu chạy mà thôi. Tạp Nhĩ có mái tóc hồng, vẻ mặt tức giận liếc mắt nhìn hai kẻ trước mặt, cũng bắt đầu chạy theo.

      Li Hỏa học viện tổng cộng có hai cái sân thể dục, phân biên dành cho Bính hỏa hệ và Đinh hỏa hệ. Lúc này, bọn chúng chạy sân là thuộc về Bính hỏa hệ, cũng lớn, vòng hai trăm thước. Nhưng phải chạy đủ hai mươi vòng, chính là bốn ngàn thước, đối với đứa mười tuổi, hơn nữa là bộ dáng suy yếu như Cơ Động, tuyệt đối là thử thách mang tính khiêu chiến cao.

      sân thể dục, ít học viên cũ và mới thấy được màn này. Học viên cũ cười trộm, học viên mới có chút e ngại nhìn trung niên to cao kia.

      Trừng mắt, trung niên cao to giận dữ hét: “Nhìn cái gì? Các ngươi cũng muốn chạy hả? Xếp hàng đến sảnh giáo học lâu tham gia lễ khai giảng cho ta ngay lập tức. Ta đếm đến mười, kẻ nào còn đứng đây với ta, lập tức chạy với bọn .”

      Hống – Bất luận là đệ tử cũ hay đệ tử mới, cơ hồ là cùng lúc hô mà chạy hết, ai hy vọng trở thành kẻ bất hạnh tiếp theo.

      Tráng hán sờ sờ lên mặt, “Ta đáng sợ như vậy sao? Làm gì xấu trai và hung dữ quá đâu, hừ.” Vừa , ánh mắt của vừa nhìn ba người chạy, hơn nữa, ánh mắt trước tiên lại dừng người Cơ Động, miệng cười hắc hắc, “Ba tên tiểu tử này cũng được, có phong thái của ta năm xưa, vừa đến học ngày đầu tiền dám đánh nhau. Được lắm. Hơn nữa cái tên tiểu tử gầy nhất kia, cước hiểm, mặc dù to lớn nhưng lại đánh ngã được gã bưu hãn. Di, tân sinh nhập học khảo hạch năm nay có gã đệ tử như thế này mà sao ta nhớ nhỉ?”

      Chỉ chạy tẹo, chênh lệch về tố chất thân thể lập tức biểu ra. chút nghi ngờ, tên tiểu tử Tạp Nhĩ với mái tóc hồng thân thể con nghé con, dưới chân cực kỳ có lực, từng bước nện xuống mặt đất đem thân thể vươn xa, mặc dù là bắt đầu cuối cùng, nhưng rất nhanh chóng vượt qua Cơ Động và Tất Tô, trở thành dẫn đầu đoàn.

      Tất Tô tuy bằng Tạp Nhĩ, nhưng cước bộ của lại phi thường nhàng, đuổi phía sau Tạp Nhĩ cũng bị bỏ cách quá xa, coi như khá thoải mái.

      Chạy ở vị trí cuối cũng được kỳ vọng chính là Cơ Động. Thời điểm mới bắt đầu vẫn còn tốt, mấy ngày nay cũng mực rèn luyện chạy, hết ba bốn vòng cũng chưa có cảm giác gì nhiều, miễn cưỡng vãn theo kịp. Hết vòng thứ năm, hô hấp của Cơ Động bắt đầu trở nên nặng nên, hai chân như là đeo chì càng ngày càng nặng, mồ hôi cũng bắt đầu thấm vào quần áo, khoảng cách với Tạp Nhĩ và Tất Tô ngày càng xa.

      Chạy đến vòng thứ chín, Tạp Nhĩ vượt qua Cơ Động vòng, chẳng những có ý tứ giảm tốc, mà ngược lại chạy càng lúc càng nhanh.

      Khi Tất Tô vượt qua Cơ Động vòng giữ tốc độ chạy theo bên cạnh , nghi hoặc nhìn , “Huynh đệ, thân thể ngươi kém quá a! Phần thi thể năng trong kỳkhảo hạch nhập học ngươi thông qua bằng cách nào chứ? Vừa rồi ngươi giúp ta, cám ơn nhé.”

      Cơ Động liếc mắt nhìn , thở hào hển : “Vừa rồi lúc đánh nhau ngươi có bỏ mặc ta mà chạy, thèm tính toán với ngươi.”

      Tất Tố tự vỗ vào ngực, “Ta mà phải chạy a. Ta là loại người nào chứ?”

      Cơ Động tức giận : “Có chút giống.”

      “Ách… được rồi, hay là để ta giúp ngươi tay.” xong, Tất Tô liền tiến lại, xốc lấy vai phải của Cơ Động, giúp chịu phần sức nặng của cơ thể.

      Cơ Động hơi né, đưa tay ra ngăn, “ cần, ta có thể tự làm được. Ngươi cứ chạy , mặc kệ ta.”

      Trung niên tráng hán đứng ở giữa sân thể dục hiển nhiên thấy được tình huống bên này chỗ bọn chúng, “Các ngươi làm cái gì thế, mau chạy , lại muốn bị phạt tiếp sao?”

      Tất Tô giả bộ ói, thè đầu lưỡi ra, sau đó mới tăng tốc, đuổi theo Tạp Nhĩ ở phía trước.

      Chạy đến vòng thứ mười lăm, thể lực của Cơ Động hoàn toàn cạn kiệt, tốc độ cũng chậm lại rất nhiều, nhưng lại có chút ý tứ nào buông tha, muốn trở thành Dương Ma Sư, tất nhiên phải trả giá gấp ba mươi hai lần so với thiên tài. trừng phạt ngày hôm nay chỉ là bắt đầu mà thôi.

      Trung niên sáng hán đứng ở trung tâm sân thể dục, nhìn ba người chạy, lúc bắt đầu, hân thưởng nhất chính là động tác đánh nhau cường hãn và trực tiếp của Cơ Động. Nhưng trong quá trình chạy này, liền nhận ra vấn đề, ràng, thân thể Tạp Nhĩ cùng với Tất Tô phi thường tốt, chạy hai mươi vòng căn bản tính là gì. Nhưng gã đệ tử gầy kia ngờ lại gặp khó khăn đến như vậy. Gã đệ tử này làm cách nào mà thông qua nhập học khảo hạch đây chứ?

      Nhưng, suy nghĩ của trung niên tráng hán rất nhanh chóng bị thay đổi. Với kinh nghiệm của đương nhiên có thể nhìn ra thể lực của Cơ Động sớm cạn kiệt, thế nhưng, vẫn kiên trì như cũ, có chút ý định dừng lại, hay là cầu xin tha thứ. Có chút nghị lực. Mặc dù tố chất thân thể bằng hai gã kia, nhưng kiên trì lại khiến trung niên tráng hán thầm gật đầu.

      Khi Cơ Động chạy hết vòng thứ mười sau, Tạp Nhĩ cùng Tất Tô hoàn thành trừng phạt của bọn chúng, ngoài dự đoán của mọi người, năng lực tăng tốc lúc cuối của Tất Tô rất mạnh, ngờ lại có thể bất phân thắng bại với Tạp Nhĩ.

      Cơ Động vẫn kiên định ngừng nghỉ nện từng bước tiếp tục chạy, đột nhiên phát thân thể mình bỗng nhiên nhàng, chạy còn khó khăn như lúc trước nữa. Trong đầu linh quang chợt lóe, cực hạn, ta đột phá cực hạn? biết, ở loại vận động này, thân thể đạt tới loại cực hạn, đột phá mức cực hạn này, chắng khác nào đâm thủng trận tuyến, cước bộ trở nên nhàng hơn rất nhiều, hô hấp cũng còn khó khăn như cũ nữa. Từ vòng thứ mười bảy đến vòng thứ hai mươi, bốn vòng này ràng chạy thoải mái hơn rất nhiều, kiên trì đến cùng.

      Tuy nhiên, trừng phạt còn chưa chấm dứt, về đích cuối cùng, còn phải chạy thêm năm vòng trừng phạt nữa. Ngay khi Cơ Động bắt đầu khởi bước chạy vòng thứ hai mươi mốt, đạo thân ảnh đột nhiên lên cùng .

      “Ngươi làm gì?” Cơ Động quay đầu nhìn về người theo mình, chính là Tất Tô.

      Tất Tô cười hắc hắc, “Việc này là do ta, ngươi vô can mà gặp họa, ta làm sao có thể để ngươi chịu phạt nhiều hơn ta chứ? Cùng nhau .”

      Còn chờ hết lời, mái tóc hồng xuất phía bên kia Cơ Động, chính là Tạp Nhĩ, vừa chạy vừa : “Ta cũng phải muốn theo ngươi, chỉ là, ta muốn chứng minh, thể lựcc ủa ta thể kém hơn so với các ngươi.” Tuy ngoài miệng vậy, nhưng tốc độ của Tạp Nhĩ thủy chung giống như Tất Tô, bảo trì tốc độ chạy cùng Cơ Động, ba người cùng tiến.

    4. Jemy

      Jemy Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      230
      Tập 1 : Dương ma sư
      Chương 7 : Hạ Thiên lão sư(thượng).

      Người Dịch: DuyNguyen84(A Du)
      Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - Bàn Long Hội

      - Được rồi, ba người các ngươi đều lại đây hết cho ta.

      Vị lão sư cường tráng kia vẫy vẫy ba người bọn Cơ Động. Ba người nhìn nhau, lập tức chạy đến.

      Khi ngừng lại, Cơ Động chỉ cảm thấy toàn thân mình đều tràn ngập cảm giác phiêu diêu, thư thái. Hai chân phảng phất như phải thuộc về vậy, nhưng cảm giác tràn ngập vui sướng này lại làm cho tinh thần và thể xác thư thái hơn rất nhiều.

      Ánh mắt của vị lão sư cường tráng kia lướt qua mặt ba người, hừ tiếng:

      - Hôm nay ta chỉ giáo huấn các ngươi chút thôi. Các ngươi nhớ kỹ cho ta, từ nay về sau nếu muốn đánh nhau nữa, trước hết báo cho ta biết, ta sắp xếp chỗ cho các ngươi, để các ngươi đánh nhau thoải mái.

      Tất Tô vội vàng cười bồi, :

      - Lão sư, chúng ta từ nay về sau dám nữa.

      - dám? Các ngươi phải vừa rồi đánh rất tay lắm hay sao? với đám các ngươi, ta cũng có ghét những học sinh ngoan, ta chỉ ghét những kẻ cố gắng mà thôi. Muốn vĩnh viễn chỉ có đánh thắng, sau này chịu khó cố gắng tu luyện chút . Ta tên là Hạ Thiên, Hạ Thiên trong mùa hè nóng bức (Sí Nhiệt Hạ Thiên), là giáo viên chủ nhiệm khoa của Bính Hỏa Hệ, cũng là giáo viên hướng dẫn của lớp Bính Hỏa Hệ năm nhất mà các ngươi học. Nhớ kỹ tên của ta . Tên tiểu tử này là thuộc Đinh Hỏa Hệ hả? Ngươi nhớ kỹ cho ta, lão tử ghét nhất là những tên ẻo lả như ngươi đó, sau này khi chuyện với ta to lên chút, có nghe ?

      - Dạ hiểu ạ.

      Tất Tô vội vàng lớn tiếng trả lời, trong lòng cũng khỏi mắng thầm chút, gã gia hỏa trước mặt này quả là có ý bênh tên Tạp Nhĩ kia.


      Hạ Thiên hừ tiếng:

      - Cút hết . Buổi lễ khai giảng chán ngắt kia các ngươi cũng cần phải tham dự, lĩnh giáo phục mới của các ngươi rồi trở về ký túc xá . Có điều ta cần phải nhắc nhở các ngươi, nội quy nghiêm khắc nhất của học viện chính là cho phép học sinh tùy tiện rời khỏi cổng trường, nghe chưa?

      - Vâng ạ.

      Ba người Cơ Động đồng loạt trả lời. Ba người liếc nhau, ràng là nhìn thấy vẻ vui mừng trong mắt hai kẻ còn lại. cần phải nghe những bài diễn thuyết buồn tẻ của buồi lễ khai giảng, dĩ nhiên cũng phải là chuyện xấu. Tất Tô cùng với Tạp Nhĩ hô lớn tiếng, nắm tay Cơ Động chạy về phía tòa nhà giáo vụ.

      Nhìn theo hướng bọn họ chạy , gương mặt tràn đầy vẻ dữ tợn của Hạ Thiên khỏi toát ra vẻ tươi cười:

      - Ba thằng nhóc này quả là dư thừa tinh lực mà. Hi vọng sau này có thể dạy bọn chúng thành tài.

      Ba người Cơ Động hướng về phía phòng giáo vụ chạy tới, Tất Tô ho khan tiếng, ánh mắt lướt qua Cơ Động, nhìn về phía Tạp Nhĩ:

      - Này, Tạp Nhĩ, chuyện của chúng ta ngươi định tính như thế nào đây?

      Tạp Nhĩ hừ tiếng:

      - Ẻo lả (*), vừa mới chiếm tiện nghi định rút lui hay sao? Lần trước, hôm tiến hành khảo hạch nhập học, trong cuộc thi chạy, ngươi thừa lúc ta chạy phía trước, đạp vào mông ta cước, làm ta té, cuối cùng đoạt mất vị trí hạnh nhất của ta. Ta còn chưa tính sổ với ngươi nữa mà, hôm nay lại còn nằm im cho các ngươi đánh hội đồng trận, ngươi nghĩ muốn bỏ qua dễ dàng vậy sao?

      Tất Tô cười hắc hắc, :

      - Chuyện quá khứ cứ để cho nó trôi qua , hơn nữa, ai mà có lòng háo thắng cơ chứ. Chỉ có thể trách ngươi cẩn thận mà thôi. Hơn nữa, tại ngươi chỉ có người, cũng thể đánh lại hai người bọn ta a!

      Cơ Động liếc mắt nhìn , thản nhiên :

      - Đừng lôi ta vào đây, ta cũng chỉ mới biết ngươi giây trước khi xông tới mà thôi.

      Tạp Nhĩ tuy rằng bề ngoài thô hào, nhưng cũng phải là tên ngốc hồ đồ, lập tức hiểu , hướng về phía Tất Tô chuẩn bị phát tác. Nhưng bị Cơ Động nhanh tay nắm lấy bả vai kéo lại. Cơ Động :

      - Chẳng qua, chúng ta coi như là đánh biết nhau. Như vậy , phải là đạp mông ngươi cước hay sao? Ngươi cũng vì bị đá lén sau lưng, nên chuyện đánh nhau hôm nay cũng là do ngươi khai chiến trước. Bây giờ ngươi cũng đạp mông cái, chuyện trước đây coi như huề nhau, từ giờ chúng ta là bằng hữu.

      - Ặc, huynh đệ, ngươi sao lại có thể bán đứng ta như thế?

      Tất Tô quay đầu chạy , lại bị Cơ Đông nắm tay kéo lại.

      - Chuyện do mình gây ra phải dũng cảm gánh hậu quả chứ. Ngươi là muốn sau này có thêm bằng hữu, hay là muốn có thêm địch nhân đây?

      Nhìn thấy quang mang bình tĩnh trong mắt Cơ Động, Tất Tô ngây người chút, nhìn lại thấy Tạp Nhĩ xoa xoa nắm đấm, vẻ mặt bất đắc dĩ :

      - Xem như ta xui xẻo , vốn là muốn lợi dụng ngươi chút, nhưng cuối cùng lại trở thành đệm lưng cho ngươi, còn lại sắp bị đánh nữa. Tạp Nhĩ đại ca, ngươi tay với ta chút nhe.

      Vừa , Tất Tô dùng hai tay ôm đầu, bộ dáng rất vô lại, xoay người ngồi xổm xuống mặt đất, chổng cái mông của lên, hướng về phía Tạp Nhĩ và Cơ Động. Nhìn thấy cảnh này, Cơ Động có chút biết nên khóc hay nên cười, tên gia hỏa này kẻ dở hơi.

      Chân phải Tạp Nhĩ nâng lên cao, nhưng cước này của chung quy cũng có đạp xuống. Thò tay lướt qua mông Tất Tô, dùng sức chút, nắm vai tên gia hảo này kéo đứng lên.

      - thèm so đo với ngươi.

      Tạp Nhĩ tức giận trừng mắt nhìn Tất Tô.

      Tất Tô thoát khỏi nổi khổ da thịt, nhất thời mừng rỡ, toét miệng cười:

      - như vậy, từ nay về sau chúng ta là bằng hữu phải ?

      Tạp Nhĩ hừ tiếng:

      - Ai là bằng hữu của tên ẻo lả như ngươi?

      Tất Tô cả giận :

      - Ẻo lả có quyền làm người hay sao? Ẻo lả cũng là người mà. Ngươi nghĩ là ta muốn là kẻ ẻo lả hay sao? Ai bảo Dương thuộc tính của ta, thuộc tính lại chiếm hơn tám phần cơ chứ. Cũng bởi vì bị khí ảnh hưởng nên thanh của ta mới thành ra như thế, chứ thân thể ta chính là gã đàn ông chính tông đó.

      Tạp Nhĩ có chút kinh ngạc :

      - Ngươi là Đinh Hỏa Hệ có tỷ lệ tám-hai hay sao?

      Vẻ mặt Tất Tô chuyển biến cực nhanh, vừa nghe Tạp Nhĩ hỏi câu đó, lập tức đắc ý :

      - Chính là như vậy, chính xác mà , Đinh Hỏa của ta chiếm đến tám phần rưỡi, nếu dùng lời để hình dung, phải gọi là thiên tài mới đúng. Trong số các tân sinh nhập học năm nay, ở Đinh Hỏa Hệ, thiên phú của ta chính là tốt nhất.

      Tạp Nhĩ bĩu môi khinh thường:

      - Ngươi là tám phần rưỡi Đinh Hỏa thôi chứ gì, lão tử ta là tám phần rưỡi Bính Hỏa đây này. Ngươi xem đó, ta cũng đâu có khoe khoang như ngươi đâu.

      Nghe hai người cãi nhau, Cơ Động khỏi nở nụ cười:

      - Vậy tại ngươi cái gì?

      Tuy rằng ngoài miệng nhàng như vậy, nhưng trong lòng cũng thầm giật mình. Dựa theo nhưng gì mà Dương Bỉnh Thiên viện trưởng , dựa theo Dương tỷ lệ của bọn họ mà , hai tên trước mắt này thể nghi ngờ đều thuộc cấp bậc thiên tài Dương Ma Sư cả. Cơ hồ nhất định ngưng tụ thành công được Dương Miện.

      Tạp Nhĩ đỏ mặt, :

      - Ta chỉ là nhìn bộ dáng kia của thấy chướng mắt thôi. Đúng rồi, còn chưa biết ngươi tên là gì, ngươi thuộc Bính Hỏa hệ hay Đinh Hỏa hệ?

      - Ta tên là Cơ Động, chính xác mà , cả hai người các ngươi đều là bạn học của ta. Ta là Bính Đinh Song Tu.

      - thể nào.

      Tạp Nhĩ cùng Tất Tô cơ hồ là cùng lúc thốt lên.

      Cơ Động thản nhiên :

      - Chưa từng nghe qua khái niệm Dương Cân Bằng hay sao? Các ngươi có thể là thiên tài, chẳng lẽ ta cũng thể là phế tài hay sao?

      Vừa , phóng vào trong khu giáo vụ.

      Tạp Nhĩ cùng với Tất Tô liếc nhìn nhau, trong mắt hai người lúc này cũng còn chút địch ý, nhìn bóng dáng tiêu điều của Cơ Động, hai người cơ hồ đồng thời đuổi theo.

      Tất Tô nhịn được hỏi:

      - Cơ Động, ngươi Dương Cân Bằng sao? Nhưng mà, thân thể ngươi yếu như vậy, sao lại có thể trúng tuyển vào học viện được?

      Cơ Động rất tự nhiên:

      - Ta vào bằng cửa sau, ta vừa làm vừa học. Ta chỉ là muốn thử khả năng của mình mà thôi. Dương Cân Bằng thể tu luyện thành Dương Ma Sư hay sao? Ta chỉ cần phải cố gắng gấp ba mươi hai làn người bình thường là được mà thôi.

      - Ba mươi hai lần? Ít quá hén. Ngươi phải là người điên chứ?

      Tất Tô tròn mắt nhìn Cơ Động.

      ------------------------------------
      (*) Ẻo là nguyên nghĩa là ‘lại cái’. Nhưng dùng từ đó ở đây hơi phản cảm chút, nên để nguyên gốc hán việt cho dễ nghe chút.

    5. Jemy

      Jemy Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      230
      Tập 1 : Dương ma sư
      Chương 7 : Hạ Thiên lão sư(hạ).

      Người Dịch: A Lá
      Biên: A Du
      Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - Bàn Long Hội

      Tạp Nhĩ trừng mắt liếc :

      - Ngươi mới là kẻ điên. Cơ Động, ta ủng hộ ngươi. Mẹ ta từng qua, chỉ cần cố gắng, thành công cũng thành nhân. Có cái gì cần ta hỗ trợ, ngươi cứ tự nhiên .

      Tất Tô cam lòng chịu lép vế, ngay:

      - Ta cũng vậy, sau này chúng ta chính là huynh đệ.

      Cơ Động nhìn hai người, gì, giơ tay phải ra, Tạp Nhĩ cùng Tất Tô cơ hồ là đồng thời giơ ra, nhưng Tất Tô cũng phản ứng nhanh hơn chút, ba bàn tay lớn bất đồng cùng hợp vào chỗ, ánh mắt nhìn nhau, cùng cười phá lên.

      Khi đám người bọn vào phòng giáo vụ lĩnh giáo phục cùng thời khóa biểu, còn xảy ra cố nho . Tất Tô cùng Tạp Nhĩ sao, đều chỉ nhận của hệ mình mà thôi, nhưng Cơ Động lại khác, phải lĩnh đồng thời của cả hai hệ, nên khi nộp thông báo nhập học mà Dương Bỉnh Thiên đặc biệt viết riêng cho , ánh mắt của lão sư ở phòng giáo vụ tựa hộ như nhìn thấy quái vật vậy.

      - Buổi sáng vừa mới làm lễ khai giảng xong, buổi chiều phải học rồi. Học viện còn có nhân tính vậy! cho chúng ta nghỉ ngơi chút nào hết.

      Tất Tô nhìn thời khóa biểu rên rỉ…

      Cơ Động liếc mắt nhìn :

      - Có giỏi ngươi hét lớn lên chút.

      Tất Tô than thở :

      - Ta chỉ càu nhàu chút thôi mà. Chẳng qua, lớp buổi chiều này cũng tệ, hiếm có buổi nào mà Bính hỏa hệ với Đinh hỏa hệ lại học chung với nhau. năm cũng có mấy lần đâu. Bây giờ chúng ta làm gì?

      Tạp Nhĩ :

      - Về ký túc xá của ta , dù sao lúc này cũng có ai ở đó.

      Tất Tô chu môi lên :

      - Quên , ký túc xá Bính hỏa hệ các ngươi toàn là nam sinh có gì hay chứ, hay là qua ký túc của ta , tuyệt đại bộ phận Đinh hỏa hệ của ta đều là nữ sinh, còn có ít người xinh đẹp. Mà ký túc xá của ta là người phòng, giống như của các ngươi, bốn người chen chút nhau trong phòng.

      Tạp Nhĩ :

      - Đồ ẻo lả, ngươi coi như xong rồi. Chạy đến Đinh hỏa hệ của ngươi, chẳng phải muốn ta bị cũng nhiễm khí như ngươi hay sao chứ.

      - Khốn kiếp, Tạp Nhĩ, ngươi còn gọi ta là đồ ẻo lả nữa, lão tử liều mạng với ngươi.

      - Được rồi, các ngươi đừng tranh cãi nữa, đến chỗ của ta . Chỗ của ta là thanh tịnh nhất, ta mời các ngươi uống rượu.

      Lời của Cơ Động khiến Tất Tô cùng Tạp Nhĩ đều im lặng, hai người liếc nhau, đồng thời hạ thấp giọng xuống hỏi:

      - Ngươi vào đây mà còn có thể uống rượu hả?

      Cơ Động nghi hoặc :

      - Làm sao vậy?

      Tạp Nhĩ thần bí, cười hề hề :

      - Trong học viện chính là cấm rượu. Khi bọn ta bước vào cổng trường đều bị kiểm tra. Chẳng qua bọn ta còn may, do tuổi còn , nên bị kiểm tra nghiêm ngặt lắm, đối với học viên cũ quản lý nghiêm lắm. Nếu có rượu uống, sau này ngươi chính là lão Đại của ta a! Ta khi mới năm tuổi cha ta tập cho ta uống rượu, nên nhập học ở đây, điều này chính là điều làm ta đau khổ nhất.

      Tất Tô nắm chặt lấy cánh tay trái của Cơ Động:

      - Chúng ta còn chờ cái gì nữa, nhanh .

      Khi Cơ Động mang theo bọn họ vào phòng mình tầng mái của khu phòng học thuộc về Bính hỏa hệ, Tất Tô cùng với Tạp Nhĩ hai người chứng kiến được kệ rượu chứa ít nhất mấy trăm loại rượu khác nhau, tâm tình bọn họ bị Cơ Động hoàn toàn chinh phục. Đương nhiên, còn có ít thịt nướng vốn do Dương Bỉnh Thiên để dành sẵn cho . Cơ Động mặc dù tuyệt tán thành uống cocktail khi ăn thịt, nhưng biến thành bữa trưa cũng sao cả.

      Mặt trời quá ngọ, buổi học của tân học viên năm nhất ở Ly Hỏa học viện cũng theo đó bắt đầu. Tạp Nhĩ cùng Tất Tô hai người đều ngồi ở cuối phòng học, mặt còn mang theo nụ cười ngây ngô. Nếu nhìn kỹ, có thể phát hai tên tiểu tử này đều có chút bộ dáng lâng lâng. Cơ Động cũng ngồi cùng chỗ với bọn họ, mà ngồi ở hàng ghế đầu, phần là vì dáng người gầy, hơn nữa cũng để có thể nghe giảng tốt hơn. Cố gắng gấp ba mươi hai lần, phải là lời suông thôi.

      Tất Tô thấp giọng :

      - Tạp Nhĩ, đại ca rượu chúng ta uống phát ra có mùi, bị lão sư phát , liệu có đúng ?

      Tạp Nhĩ tức giận :

      - Ngươi tự mình ngửi biết. Đại ca mà cũng thèm lừa ngươi a! Chẳng qua, từ trước tới bây giờ, ta thực chưa bao giờ được uống qua loại rượu nào ngon như vậy, cực kỳ kích thích, cực kỳ có cảm giác.

      Tất Tô :

      - Đại ca , rượu chúng ta uống sau lát, từ từ tan mất hơi rượu, sao ta vẫn còn cảm thấy lâng lâng thế nhỉ?

      Tạp Nhĩ lúc này tỉnh táo vài phần:

      - Đó là do tửu lượng của ngươi kém, ngươi xem, ta cũng có việc gì rồi. Ta quyết định, từ nay theo Cơ Động ca, ăn thịt và uống rượu ngon.

      - Im lặng, lập tức im lặng hết cho ta. Ai còn thầm to ta cho ra ngoài trời nắng kia chạy vài vòng.

      thanh mạnh mẽ vang lên, trong phòng học vốn còn có chút lộn xộn bỗng trở về nên im lặng lại. cần phải nhìn, nghe ngữ khí Cơ Động cũng biết là ai đến.

      Bính hỏa hệ cùng với Đinh hỏa hệ, đệ tử hai hệ tổng cộng cũng chỉ có sáu mươi mốt người. Đương nhiên, Cơ Động chính là người thừa ra, còn lại hai hệ khác, mỗi hệ đều có ba mươi người bằng nhau, mà năm cấp học khác cũng như vậy. Cho nên, toàn bộ Ly Hỏa học viện này có tổng cộng có khoảng ba trăm sáu mươi đệ tử.

      Cơ Động tuy có hai bộ giáo phục, hai thời khóa biểu khác nhau, nhưng hôm nay mặc chính là giáo phục của Bính hỏa hệ. Giáo phục Bính hỏa hệ là màu đỏ, giáo phục Đinh hỏa hệ là màu xanh lam, những phần còn lại khác nhau mấy. Sau lưng có bốn chữ ‘Ly Hỏa Học Viện’ rất to, nhìn qua hơi quê mùa chút, bộ giáo phục này tuyệt đối tính là tinh xảo cho lắm. Tuy nhiên, dựa theo lời của Tạp Nhĩ và Tất Tô, học phí năm học cũng rất cao, đến năm mươi kim tệ. Cho dù có khả năng vượt qua khảo hạch, cũng phải ai cũng có thể nhập học nổi. Hơn nữa, giá học phí này còn chưa bao gồm tiền ăn ở sinh hoạt nữa.

      Ngũ Hành đại lục, việc giao dịch chủ yếu dựa vào kim tệ, chỉ có điều, kim tệ sử dụng ở quốc gia, hình dáng lại có chút khác nhau. kim tệ tương đương với mười ngân tệ, hay trăm đồng tệ. Nghe còn có loại Ngũ Hành kim tệ sử dụng chung toàn đại lục, mỗi đồng có giá trị bằng trăm kim tệ thông thường.

      Hạ Thiên lão sư, mặc bộ trường bào màu đỏ, lên bục giảng. Bộ quần áo của cùng với quần áo của viện trưởng Dương Bỉnh Thiên cũng có gì khác biệt. Chỉ có điều thân thể cường tráng của , căn bản là bộ trường bào này thể hoàn toàn che dấu hết được. Vẻ cường hãn lộ ra, dễ dàng làm kinh sợ đám tiểu hài tử đa phần chỉ mới mười tuổi này.

      Cùng lên bục giảng với Hạ Thiên lão sư còn có lão sư khác, dáng người cao gầy, so với Hạ Thiên chỉ thấp hơn nửa cái đầu. bộ váy liền áo màu lam dài bao phủ bên ngoài dáng người động lòng người của nàng, nhìn qua khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi. Thần sắc nhìn qua thoáng có nét thanh thoát nhưng lạnh lùng.

      Ánh mắt của Hạ Thiên mang theo uy áp nhìn khắp bốn phía, đảo qua gương mặt của sáu mươi mốt tên đệ tử. Đột nhiên, vỗ mạnh vào bàn, phát ra tiếng oanh minh mãnh liệt, ngay cả bục giảng bằng gỗ nặng cũng theo đó mà kêu lên tiếng. Tiếng đập tay đột ngột vang lên, nhất thời dọa đám đệ tử nhảy dựng lên. Vị lam y lão sư cũng khỏi hơi nhíu mày.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :