Chương 9.1
Nửa đêm, Kì Kì ngủ mơ màng đưa tay sờ soạng tủ đầu giường. có thói quen nửa đêm uống nước, bình thường đều để cốc nước ở đầu giường.
Sờ nửa ngày thấy, miệng khô đến khó chịu, mắt nửa khép mở chăn ra, đến phòng bếp tìm nước uống.
ở trạng thái bán mộng du, lần mò trong phòng bếp, tìm cốc uống nước.
“Uống...... nước...... A......”
bàn tay lấy cốc nước kệ bếp đưa .
“Cám ơn.” mơ màng nhận lấy, ngụm uống cạn, để cốc lại, quay đầu lại mơ màng trở về phòng.
Mở chăn chui vào, người đàn ông nóng rực bên cạnh vẫn ngủ say.
Hôm nay trở về sau hơn tuần công tác, hai người tiểu biệt thắng tân hôn, quấn nhau hơn nửa đêm rốt cục mới ngủ. mệt mỏi, người luôn luôn ngủ sâu khó có khi bị đánh thức.
Kì Kì từ từ nhắm hai mắt tiến vào lòng , cảm thấy mỹ mãn chuẩn bị ngủ lại lần nữa.
......
Giây tiếp theo, giật mình cái, đột nhiên ngồi dậy mở đèn bàn.
“Gì vậy......” Nhạc miễn cưỡng mở mắt ra, lại mệt tới nhắm lại.
còn ngủ!
tỉnh!
Vậy...... vậy...... Vừa rồi ở phòng bếp......
“A -- có quỷ a!”
※ ※ ※
“Làm gì nửa đêm canh ba ầm ĩ nhà người ta lên thế hả? ăn no uống say tìm được phiếu ăn dài hạn rồi cần công việc kiếm ăn nữa chờ chết liền đủ rồi?”
Nhạc đối với phu nhân Niếp Tiểu Thiến bình thường ưu nhã bình tĩnh, vừa liên quan đến con liền ngay cả khí chất cũng cần dị năng biến đổi cảm thấy khá là khâm phục.
“Ô! Con nửa đêm...... Uống nước...... ấy...... Ngủ...... Phòng bếp...... rót nước...... Ô...... Có quỷ! Có quỷ đó! Có quỷ! Ô --”
“Chờ chút, vì sao lúc con tôi nửa đêm uống nước, cậu lại ngủ?” Niếp Tiểu Thiến cảm thấy đúng.
“Bởi vì là nửa đêm?” Nhạc suy nghĩ sâu xa trả lời.
“Mẹ, mẹ rốt cục có nghe con hay thế? Có quỷ! Con gặp quỷ đó!” Kì Kì mặt đầy nước mắt, cố gắng tranh thủ chú ý.
“Đừng có ồn!” Niếp Tiểu Thiến trách mắng. “Tôi hỏi cậu, vì sao lúc nó muốn uống nước cậu lại ở giường nó?”
“Bác đúng, lần sau em muốn uống nước, gọi dậy, để giúp em rót, đừng tự mình sờ soạng loạn.” Nhạc dịu dàng vuốt tóc .
“Ai quản ấy uống nước – cái này liên quan tí nào đến uống nước cả, hai người rốt cuộc có nghe con hay hả?” Kì Kì khóc đến độ muốn để ý đến họ nữa rồi.
“Cậu đừng giả ngu với tôi, tôi hỏi cậu, sao nửa đêm cậu lại ngủ ở nhà con tôi?” Niếp Tiểu Thiến khiển trách.
“Bác , cháu ngủ ở nhà con bác, cháu ngủ ở nhà mình.” Nhạc chỉ ra cho bà.
“Cậu ngủ ở nhà mình? Vậy con tôi ở nhà cậu làm cái gì?” Niếp Tiểu Thiến khí thế cuồn cuộn.
Vì sao hai người kia còn thảo luận vấn đề ngủ vậy? Rốt cuộc có ai quan tâm thế? kêu đến sắp tắt thở, sợ tới mức cũng sắp tắt thở rồi.
“Kì Kì ngoan.” Người cha hiền lành an ủi , tuy rằng ông luôn có cảm giác tồn tại, được ông để ý ra khác mấy so với có người để ý, nhưng trong lòng Kì Kì cũng thấy khá hơn chút.
“Bác , bác cũng phải hiểu việc đời, hỏi trắng ra như vậy, cháu sợ Kì Kì xấu hổ.” Nhạc trách cứ liếc cái.
“Con, xin, nhờ, hai, người, nghe, con, ! Nhà ấy có quỷ lộng hành! Con đụng phải quỷ đó!” Kì Kì lại thét chói tai.
Niếp Tiểu Thiến bị hét đến đau tai, cơn giận nhất thời phun trào.
“Ai nha ầm ỹ cái gì mà ầm ỹ? Nếu phải mấy ngày nay về nhà, dì hai làm sao có thể lo lắng như vậy, thuận đường qua xem thế nào? Có thế thôi mà cũng kinh ngạc như vậy?” Niếp Tiểu Thiến gầm lên bắn liên hồi.
Kì Kì ngược lại bị mẹ gầm đến dừng lại.
“Nhà chúng ta phải đơn truyền sao? Mẹ là con , con nên có dì hai?” đáng thương hề hề lui vào trong lòng Nhạc.
Nhạc xoa xoa cánh tay an ủi.
“Cho nên phải nhìn thấy người sống sao?” Niếp Tiểu Thiến ba la bô lô mắng.
Kì Kì ngực phát lạnh. “Mẹ là , con quỷ kia là dì con?”
“Cái gì mà quỷ với phải quỷ chuyện khách khí chút cho tôi! cái con nhóc có tâm nhãn này, chỉ lo quấy rối cũng ngẫm lại xem giờ tôi vì ai mà công khai lên án......” Mẹ đại nhân sắp muốn nổi bão rồi.
“Ha ha a, bà từ từ chuyện với con, bà , sao Kì Kì biết được?” Người cha hiền lành cười hơ hớ gián đoạn trận đấu giữa hai mẹ con. “Con chẳng những có dì hai, còn có cả dì cả, chẳng qua hai người ấy chưa ra được bụng mẹ liền chết non, cho nên mẹ con tuy là con , nhưng ra là lão tam.”
Kì Kì giật mình cái, chỉ vào mũi mẹ.
“Mẹ! Mẹ và bà ngoại nuôi quỷ ?”
“Cái gì mà nuôi quỷ tôi bị làm tức chết rồi nhà chúng ta mấy trăm năm chân truyền chính tông dám cho tôi làm cái chuyện nuôi quỷ tà môn ma đạo đó! Hôm nay tôi mà đánh chết thẹn với liệt tổ liệt tông!” Niếp Tiểu Thiến bắt đầu cúi đầu tìm dép lê.
Kì Kì sợ tới mức càng chui sâu vào lòng Nhạc.
Nhạc vội vàng nháy mắt với cha
vợ đại nhân.
“Bà nó, bà từ từ , từ từ .” Cha vợ đại nhân cười hơ hớ nhanh chóng giữ chặt lấy vợ.
Niếp Tiểu Thiến quả nhiên nguôi giận ít.
Nhạc bắt đầu đối với vị cha vợ đại nhân bề ngoài xấu xí này có vài phần kính trọng.
Có lẽ Niếp Tiểu Thiến xinh đẹp kia lại chịu thiệt trong tay ông, phải có nguyên do, vỏ quýt dày có móng tay nhọn!
Vì thế sau phen quấy rối, con hoảng sợ thêm bà mẹ kiên nhẫn thêm ông bố ở giữa hòa giải, Nhạc thần trí ràng nhất rốt cuộc đưa diện mạo chân thực của tình trở lại như cũ.
ngắn gọn, chính là bà ngoại Kì Kì có thể chất sinh non, mãi cho đến thai thứ ba là Niếp Tiểu Thiến mới giữ lại được. Nhưng mà cái thai hồn ( linh hồn trẻ sơ sinh ) thứ hai, nghe là linh thể pháp lực rất cường đại đến đầu thai, nhưng lầm thời cơ nên tạm thời chưa có cơ hội đầu thai, vì thế bà ngoại trước tiên nuôi dưỡng nó, thờ cúng hương khói, để tránh chặt đứt đường tu hành của nó.
“Dì hai với đặc biệt hữu duyên, từ bên cạnh chăm sóc . Lần này vì xác định chắc chắn lâu về nhà, dì hai yên lòng mới qua xem thế nào.” Niếp Tiểu Thiến hung tợn lườm hai người trẻ tuổi cái, lườm Nhạc phá lệ dùng sức. “Cậu cũng ngẫm lại xem là ai sai, còn ở đó mà ngạc nhiên.”
Nhạc sờ sờ cằm, suy nghĩ và Kì Kì “ban đêm vận động” biết bị nhìn bao nhiêu rồi, bên cạnh hoàn toàn dại ra.
“Mẹ, mẹ là … Có quỷ theo con… luôn, có quỷ, theo con…” Kì Kì miệng sùi bọt mép.
“Ai nha nha! Các người xem ra cái dạng yếu ớt này của nó ! Cái dáng vẻ đáng chết này giống nhà này sao? cũng ngẫm lại xem đời này sóng gió, bị đánh gục, có khó khăn, bệnh tật, tất cả là dựa vào ai chứ! có lễ phép! Cho học hành đến tận khi tốt nghiệp đại học, chỉ biết quỷ kìa quỷ kìa, ngay cả tiếng dì hai cũng biết gọi!” Niếp Tiểu Thiến bắn tia lửa tứ phía rất tự nhiên.
“Bác , bác đừng mắng nữa.” Nhạc nhìn người bên cạnh cười khổ. “ ấy bị dọa ngất rồi.”
“Các người nhìn ! Các người nhìn !” Niếp Tiểu Thiến tức đến run tay, chỉ vào con , chỉ tiếc rèn sắt thành thép!
Hậu đại nhà các bà vậy mà lại sợ quỷ, chỉ là ra ngoài cũng phải phiêu bạt giang hồ, còn cái gì mà phục ma hàng , đều bị đám quỷ kia cười chết rồi!
Nhạc khép lại áo khoác mỏng cho , điều chỉnh tư thế an ổn cho người bất tỉnh trong lòng mình.Niếp Tiểu Thiến thờ ơ lạnh nhạt, nhưng trong lòng ra đắc ý, chẳng qua miệng vẫn buông tha.
“Cậu cũng đừng dùng cái vẻ ngớ ngẩn ấy lừa tôi, nếu dì hai của Kì Kì thân, vậy chúng tỏ chị ấy vừa mắt, nếu tôi mặc kệ gì, khó ăn với chị ấy.”Niếp Tiểu Thiến nhận cốc nước chồng đưa qua, thuận thuận khí . “ , cậu có ý kiến gì?”
“Bác phải biết rồi sao còn cố hỏi?”
Kì Kì nếu ở trường - với trạng thái trước mắt này của cứ tính là ở trường - Nhạc liền thẳng với Niếp Tiểu Thiến.
“Còn gọi bác sao?” Niếp Tiểu Thiến lạnh giọng uống ngụm trà.
cơ bản chỉ cần phải đối đầu với đứa con có tiền đồ kia, thái độ của bà liền ưu nhã thong dong.
“… Mẹ.”
“Coi như cậu thức thời.” Niếp Tiểu Thiến lườm cái. “Tôi tính qua, người thứ hai được chọn của con nhóc kia hẳng cũng nên xuất rồi. Cái vòng cuộc sống của nó từ trước đến nay rất , cho nên tôi nghĩ tám phần cũng là người trong công ty của cậu. Tôi phải trước mắt hai đứa quen biết nhau bao lâu, nhưng nếu cậu có động tĩnh, tôi cũng phải đành con đường thứ hai.”
“Mẹ nhẫn tâm để Kì Kì ‘con đường hôn nhân nhấp nhô’ kia sao?”
“Con của tôi! Ai cần cậu nhiều chuyện.” Niếp Tiểu Thiến lườm cái.
“Mẹ cả ngày mắng con mình giống như mắng cẩu vậy, vãn bối cũng chỉ đành nhiều chuyện chút thôi.”
Niếp Tiểu Thiến khỏi buồn cười. Hóa ra là thay người phụ nữ của mình đau lòng, còn tính nợ lên đầu cha mẹ vợ.
Ai, con nhóc kia dù có tiền đồ, cũng tìm được người đàn ông biết đau lòng cho nó… Mũi bà chua xót, bỗng nhiên có xúc động muốn khóc.
“Quên , quên . Nếu cậu muốn mang về nuôi, là chuyện của cậu, tôi cũng lười quản.” Niếp Tiểu Thiến vẫy vẫy tay che giấu cảm xúc, “Gọi cha mẹ cậu cuối tuần đến cầu hôn , đêm nay cậu ngoan ngoãn đuổi con tôi trở về chỗ của nó , bằng tôi cho cậu đẹp mặt.”
“Mẹ, mẹ muốn Kì Kì bị dọa chết ở nhà sao?” Nhạc lạnh lạnh .
“… Oan nghiệt mà! Sao tôi có thể sinh ra đứa con có dùng được thế này!”
Last edited by a moderator: 29/12/14
Tiểu yêu tinh và B.Cat thích bài này.