1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ánh lửa trong tim - Đường Thủy Phô Tử

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 6

      Bị Ahn Yo Na dắt dạo vòng trung tâm mua sắm dưới lòng đất,ở thời điểm mệt chết,muốn kéo nàng cầm kem bên cạnh thang máy trở lại mặt đất :

      “Oa!” Bỗng nhiên dừng chân.

      nhìn theo tầm mắt của , bức áp phích tuyên truyền lớn dán tường trung tâm thương mại.

      “Nhóm nhạc nam Hàn Quốc mới nổi tiếng -- Rocking!!!”

      “Oa!!! đẹp trai a!!!” Ahn Yo Na hưng phấn chạy lên trước.

      run rẩy khóe miệng nhìn mấy chàng tạo hình chẳng ra sao tấm áp phích,đầu đầy hắc tuyến theo sau.

      “Thế nào, cảm thấy nào đẹp trai nhất?!” Yo Na quay đầu kéo tay .

      “……”

      có thể , mấy chàng này, chút cũng thấy thích hợp với danh hiệu “soái” ?!

      Phức tạp nhìn ánh mắt tràn ngập chờ mong của Yo Na, đành tùy tiện chỉ người.

      ”.

      “Nha nha!!!” Yo Na kích động ôm lấy , “Suy nghĩ của chúng ta giống nhau!!!”

      “…..” có thế hối hận ?! lặng lẽ rơi lệ.

      “Tôi quyết định!!!” buông tay ra,hai tay nắm chặt,biểu cảm chân thành tha thiết nhìn bức áp phích.

      “?”

      “Tôi muốn làm fan cuồng của các !!!”

      “…..”

      Cuối cùng, phương thức từ biệt với Yo Na,có chúc đặc biệt.

      Sau khi trịnh trọng ra lời tuyên thệ,Yo Na tựa như đánh máu gà bước về phía áp phích. Kết quả cẩn thận chân trái quấn vào chân phải,thảm thiết tạo thành hình chữ “Đại”, té lăn quay ra đất.

      “…..” Này sao lại ngã rồi?!

      Cuống quýt kéo nằm xuống băng ghế dài gần đó, lục túi tìm được di động của .

      “Này,xin hỏi có phải là An trưởng phòng ?”

      “…. là?”

      “A. Tôi là…Tôi là bạn của Se Ki,Sulli An,lần trước chúng ta gặp nhau”.

      “…An tiểu thư,xin hỏi,có chuyện gì sao?...Đây hình như là điện thoại của thiếu gia”.

      “A…Ai u,tôi cũng biết như thế nào,dù sao tình huống tại,có chút phức tạp….”

      Sau khi khó khăn giải thích tình huống tại với An trưởng phòng, An trưởng phòng liền lái xe đến địa điểm mà báo.

      Ngồi ở băng ghế đợi nửa giờ, chiếc Bingley màu đen dừng trước mặt bọn .

      An trưởng phòng mở cửa xe ra ngoài,vội vội vàng vàng tới băng ghế.

      cuống quýt đứng dậy cúi người chào y,y cũng hướng trả lễ, sau đó đem Cha Do Hyun mê man đặt vào trong xe.

      “Kia,tôi trước” thấy còn chuyện của mình,liền xấu hổ vẫy tay lời từ biệt với An trưởng phòng.

      Vừa mới xoay người,liền nghe thấy An trưởng phòng ở phía sau “Hôm nay phiền toái An tiểu thư,để tôi đưa về”.

      Ngồi ở ghế phó lái chiếc Bingley, có chút bất an cầm lấy dây an toàn,cẩn thận dùng dư quang đánh giá An trưởng phòng lái xe bên cạnh.

      “An tiểu thư có gì muốn với tôi sao?” An trưởng phòng nghiêng đầu liếc mắt nhìn cái,.

      “Nha….Ân.Cái kia,hôm nay phải tôi cố ý muốn gặp ta, cần hiểu lầm” Nhớ tới lần trước ở quán cà phê y muốn lại cùng Shin Se Ki gặp mặt, sợ y hiểu lầm,mở miệng giải thích với y.

      “Vừa rồi trong điện thoại An tiểu thư tình huống với tôi, tôi hiểu lầm .Huống chi hôm nay ít nhiều cũng nhờ có tiểu thư,bằng , đại loạn. là cảm ơn”.

      có,cũng giúp được gì, đừng khách khí!!” khoát tay với .

      Chang Geum còn chưa trở về.

      Tùy tiện ném chìa khóa tủ giày ở cửa ra vào, xoa bả vai đau nhức vào bếp, cầm chai Coca trong tủ lạnh mở ra.

      Lê bước chân trở về phòng, ném túi xách ở bên giường, ngồi vào ghế tựa ở bàn học,cầm Coca ngẩn người nhìn kính râm đặt bàn.

      Hôm nay đối phó với Yo Na là mệt mỏi, đặt lon Coca uống dở bàn, đến giường nặng nề ngủ.

      “Này, chơi với tôi ”.

      Trong mộng,Shin Se Ki mặc áo len cổ cao cùng với áo bành tô màu đỏ,khóe môi cười cười đeo kính râm lên mặt .

      bị nắm tay đưa đến khu vui chơi, các cùng nhau ngồi vòng xoay ngựa gỗ.

      Tiếng nhạc nhu hòa lãng mạn vang lên,vòng xoay ngựa gỗ chậm rãi chuyển động lên xuống, cười giang rộng hai tay,dưới ánh đèn lấp lánh, quay đầu nhìn Shin Se Ki.

      …là ai?”

      lại biến thành Cha Do Hyun áo mũ chỉnh tề.

      trợn mắt há hốc mồm nhìn bộ dạng mờ mịt,trong lúc nhất thời biết ứng đối thế nào.

      phải sao, cần lại cùng Shin Se Ki gặp mặt, chỉ là nhân cách phân liệt thôi” An trưởng phòng đột nhiên xuất bên cạnh ,nhíu mày kiên nhẫn nhìn .

      “Băng đô của đẹp a, cho tôi !”

      lúc ngây người nhìn An trưởng phòng,Ahn Yo Na mặc áo ngủ hình con thỏ màu hồng nhạt xuất đoạt lấy băng đô hình nơ con bướm đầu .

      Sau đó, trước mắt đồng thời xuất Shin Se Ki kẻ mắt tà mị phóng đãng kiềm chế được; công tử Cha Do Hyun để tóc mái vô tội thiện lương thân sĩ; thiếu nữ Ahn Yo Na bất lương cướp băng đô của đeo lên đầu soi gương cảm thán “ đáng ”.

      “Leng keng~” thanh báo tin nhắn vang lên kéo khỏi giấc mộng,mở to hai mắt kinh ngạc nhìn ánh sáng mỏng manh màu hồng đào phát ra từ điện thoại di động trong bóng đêm.

      Xoa tóc chống tay ngồi dậy,tựa vào thành giường lấy di động mở ra.

      “Đêm nay tớ về nhà ~ cậu hiểu chứ ~ tớ sắp sửa trải qua chuyện quan trọng nhất cuộc đời này nha~ ~ --Chang Geum”.

      “Hô~~” khép di động lại thở dài hơi, “Cái gì a.Đúng là có nhân tính! Mới rơi vào bể tình bao lâu a!”

      Nhớ tới giậc mộng vừa rồi, nhíu nhíu mày,sau đó xuống giường,lấy áo ngủ trong tủ vào toilet tắm rửa.

      Hai tháng sau, lại nhân được tin nhắn của Shin Se Ki.

      Nước Mĩ lúc này sang xuân,rốt cục cần mặc áo bông mập mạp lắc lư đường nữa.

      Nhìn tin nhắn màn hình di động, khỏi ngẩn người.

      “Tan học đến ‘Ronan’, tôi đưa em ngắm cảnh đẹp - Shin Se Ki ”.

      lâu nhìn thấy ,làm sao lại xuất ?

      “Này,cậu nghĩ đâu vậy?” Chang Geum dùng cánh tay huých huých , “Giáo sư nhìn chỗ cậu ba lần rồi a!”

      có gì ” lấy lại tinh thần,tắt di động nhét vào trong túi sách.

      Muốn sao?Nhưng mà, An trưởng phòng quan hệ giữa với phải dừng lại ở đây.

      sao?Nhưng mà, chính mình ràng cũng rất muốn đến gặp a.

      Quên ! Vẫn là thôi!!Dù sao…Dù sao cũng phải đem kính râm trả lại a.

      Nghĩ đến đây, mím môi nắm tay, kiên định nhìn về phía trước.

      “Ok,Sulli” bục giáo sư vật lí cười vẫy vẫy tay với , “You to answer this question” (Em hãy trả lời cây hỏi này).

      “You seem to be so sure!” (Nhìn em có vẻ chắc chắn)

      Ai a??!

      trợn mắt há hốc mồm nhìn giáo sư nở nụ cười như gió xuân ấm áp bục,cứng ngắc nhìn những thứ loạn thất bát tao bảng đen,sau đó nghiêng đầu nhìn Chang Geum ,ý đồ cầu cứu.

      Nhưng mà! Uy! Biểu cảm sùng bái này của cậu là có ý tứ gì!!!

      Mặt mày xám tro trở về nhà,tìm trong tủ quần áo chiếc váy ngắn dài tay màu hồng phấn phối với chiếc quần màu trắng bó sát người,lại lấy chiếc mũ len lông cừu màu trắng trong tủ của Chang Geum ra đội.Ngồi ở trước gương trang điểm cho chính mình, cười cười với người trong gương,sau đó đem kính râm bàn bỏ vào trong túi, nhanh chóng lao ra khỏi nhà.

      Ở cửa “Ronan” đợi hai giờ,tuy rằng là mùa xuân,nhưng trong khí vẫn xen lẫn gió lạnh nhè như trước.Ôm cánh tay nhíu mày nhìn bốn phía,vẫn thấy bóng dáng Shin Se Ki, hiểu sao cảm thấy có chút bị đùa giỡn cùng phẫn nộ,nhưng cũng lóe lên tia mất mát.

      Màn đêm buông xuống, “Ronan” bắt đầu buôn bán,đại thúc mặt than vào trong cùng với đám khách nhân,sau đó bất chợt nghiêng đầu nhìn đứng ở cửa.

      Trời bắt đầu mưa ,sau đó hạt mưa rơi xuống ngày càng lớn.

      đem túi xách che đầu,tìm mái hiên để trú mưa.Mở di động ra nhìn thời gian, đứng ngốc ở chỗ này đợi hơn bốn giờ. mở danh bạ ra, dừng ở tên Shin Se Ki chút,lại vẫn nhịn xuống có ấn gọi. Vốn muốn điện cho Chang Geum để nàng đến đón ,vừa định ấn gọi,lại nhớ tới hôm nay Chang Geum cùng bạn trai đến thành phố bên cạnh xem biểu diễn,hẳn là tới được. Đột nhiên cảm thấy ủy khuất, dựa vào tường ngồi xổm xuống, chôn đầu vào trong đầu gối nức nở khóc.

      Mưa đầu bị chiếc ô chắn , ngẩng đầu nhìn lên,là đại thúc mặt than ở cửa “Ronan”.

      Mặt biểu cảm như trước,nhìn ngồi xổm ở đó phản ứng,đưa tay nhấc lên,sau đó đem ô nhét vào trong tay ,bước nhanh chạy về phía cửa “Ronan”.

      “I’ll come back tomorrow” (Tôi trở lại vào ngày mai) Giơ ô đến trước mặt đại thúc, “Will give you umbrella” ( trả lại chiếc ô cho chú).

      Đại thúc nhìn ,gật gật đầu.

      “Thank you, good bye” (Cảm ơn chú,tạm biệt) tạm biệt với đại thúc, đường chạy chậm trở về nhà.

      Shin Se Ki ! Lại tin tưởng ! chính là đứa ngốc hơn kém!!!!

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 7


      Sau khi từ “Ronan” trở về, rất bất hạnh bị cảm. Chang Geum cùng bạn trai xem biểu diễn xong liền về nhà,vừa vào cửa liền thấy bộ dạng nửa sống nửa chết nằm sofa chườm đá.

      “Tớ mới bao lâu a! Sao cậu lại thành như thế này?!” Chang Geum tới, nhíu mày phủ tay lên trán .

      còn khí lực cùng nàng pha trò,nâng tay chỉ chiếc ô lớn dựng ở ngoài cửa.

      “Nha nha! Hàng hiệu a! Thế nào mà cậu lại có??!” Chang Geum cầm lấy ô sợ hãi kêu lên.

      “…Giúp tớ đem ô trả lại cho đại thúc mặt đen ở cửa ‘Ronan’”.

      “?”

      “Hôm qua trời mưa lớn,tớ mang ô,đây là chú ấy cho tớ mượn”.

      Vừa cầm nhiệt kế đo vừa kể cho Chang Geum chuyện ngày hôm qua gặp phải, nhân tiện đem mười tám đời tổ tông của Shin Se Ki ra mắng chút. Chang Geum đối với những việc gặp phải biểu đồng tình sâu sắc, đồng thời cũng vì chính mình hôm qua trọng sắc khinh bạn ở nhà mà cảm thấy tia áy náy,bón cháo cho xong, nàng liền cầm ô đến “Ronan”.

      Mấy ngày nay lấy cớ sinh bệnh,phải bệnh viện khám bệnh,nhờ Chang Geum xin nghỉ phép mấy ngày.Hoa mắt chóng mặt nằm giường, Chang Geum tỏ ra uyên bác phán bệnh của là do “Thất tình kì cuối”.

      Thất tình?Thất tình cái em cậu a! Căn bản…Căn bản là còn chưa bắt đầu được ?!!

      Sửng sốt trong chốc lát, cảm thấy thể như vậy được a! Gian nan đứng dậy lấy laptop,mở ra tìm từ khóa “D.I.D”….

      Nhìn lát bị những thuật ngữ chuyên nghiệp màn hình làm cho hôn mê,đem laptop đặt ở bên,cả người liền chui vào chăn làm tổ.

      Giữa lúc mơ hồ,giống như có người nào đó ở bên giường lại,gót giầy tiếp xúc vời mặt đất phát ra thanh “Dát dát dát”.

      Mở mắt ra, bàn tay bịt kín miệng .

      “Ngô….” trừng lớn mắt giãy giụa.

      “Suỵt…Là tôi” thanh từ tính quen thuộc vang lên bên tai .

      trấn định lại tâm thần,cẩn thẩn nhìn người này trong bóng đêm.

      Là tên thả bồ câu hại khổ sở chờ hơn bốn giờ kết quả bị cảm…Shin Se Ki ?!

      vỗ vỗ bàn tay ở miệng, liếc mắt nhìn cái,thu tay trở về.

      “Hô~~” vội vàng hít từng ngụm từng ngụm khí.

      vào bằng cách nào?!” Đây là tầng hai được ?! Hơn nữa là buổi tối được ?! Chang Geum dưới lầu ngăn cản ?!

      “Cửa sổ phòng em khóa,tôi liền vào” chỉ chỉ của sổ sát đất phía sau.

      nhìn theo ngón tay ,quả nhiên, cửa sổ sát đất ngoài ban công mở,rèm cửa bị gió thổi bay phấp phới.

      ..” chỉ vào ,” tới làm gì?!”

      “Ngày đó có số chuyện phát sinh ngoài ý muốn, thể báo cho em kịp thời,nghe Mike ,em đợi lâu?” Shin Se Ki kéo ghế dựa lại gần,quay lưng ghế dựa lại đằng trước rồi ngồi xuống.

      “…Ân”.

      “Ngô…Thực xin lỗi.Kia,đêm nay tôi đưa em chơi nhé!”Dứt lời, đưa tay kéo ra khỏi giường.

      hề phòng bị cứ như vậy bị kéo,cánh tay vung đụng phải con chuột laptop,Màn hình máy tính nguyên bản tối đen nháy mắt sáng lên,chữ “D.I.D” ngay đầu trang cũng xuất trước mắt.

      Thời gian thời gian cứ như vậy yên lặng đóng băng.

      cứng ngắc đứng đó,nhìn Shin Se Ki gương mặt lạnh băng cầm laptop.

      “Em…. biết những gì?”

      tốt! Có sát khí!!

      “Tôi…Tôi……Ngày đó đưa tôi chơi siêu tốc,kết quả thời điểm xuống dưới liền biến thành người khác. Sau đó gọi điện thoại cho An trưởng phòng … An trưởng phòng liền cho tôi biết” có chút luống cuống chân tay, lắp bắp giải thích với .

      trầm mặc ,chỉ mân mê nghiêng đầu nhìn .

      “Cho nên… Shin Se Ki, ,là tồn tại sao?”

      “Câm miệng!” hét lên đầy giận dữ với .

      sợ tới mức ngoan ngoãn ngậm miệng lại,tựa vào góc tường bất an nhìn .

      “Tôi là tôi, Cha Do Hyun là Cha Do Hyun ! Tôi mới phải là tồn tại, có tôi, Cha Do Hyun sớm chết!” tới nắm lấy vai ,có chút điên cuồng .

      liều mạng gật đầu, tự chủ lùi ra sau.

      “ Cha Do Hyun gặp phải tình gì cũng chỉ biết trốn ,người mỗi lần đối mặt với thống khổ đều là tôi! Đều là tôi giúp vượt qua thời kì thống khổ! Đến cùng ai mới là nhân cách của ai a?!”

      trước hết cần kích động” rụt rè mở miệng.

      liếc mắt nhìn cái,cuối cùng buông tay,xoay người đến cửa sổ sát đất.

      “Chờ chút!” gọi .

      Bước tới bàn học cầm túi đồ đến cạnh .

      “Kính râm của cầm kính giơ lên trước mặt .

      “Còn có cái này” lại lấy ra từ trong túi chiếc kẹp tóc gắn nơ con bướm, “Là cho Yo Na”.

      đứng đó ánh mắt thâm thúy nhìn ,ánh trăng chiếu lên mặt ,làm cho càng trở nên tịch.

      Cuối cùng bị kéo “Ronan”,thời điểm nhảy từ cửa sổ xuống dưới đất sợ tới mức thiểu chút nữa tiểu ra quần.

      Hoảng loạn nhìn Shin Se Ki trước mắt cứ ly lại ly, ngụm cũng uống là muốn rồi khỏi nơi khí đè nén này.

      “Uống nâng cốc đặt bên miệng .

      vừa định tìm cớ cự tuyệt,nhưng nhìn thấy ánh mắt sắc bén của ,vẫn là nghe lời đem rượu uống hết.

      Kế tiếp chuyện liền vượt qua dự đoán của ,bởi vì, say, say là say,cười tủm tỉm ghé vào quầy bar ngủ,trong tay còn cầm ly “Bom nổ dưới nước”.

      Đều thể uống rồi! Vừa quát lên rượu liền căn bản ngừng được đưa đến! Ngừng được hậu quả chính là uống say,ngủ giống như bùn nhão ai kêu đều tỉnh a!!!

      Ngày hôm sau tỉnh lại, nằm chiếc giường lớn mềm mại,xoa tóc đánh giá cảnh tượng chung quanh, dần dần tỉnh táo lại.

      Nơi này là nơi nào ?! giống như là phòng của a!!! Chang Geum thay đổi phong cách phòng nàng sao?! Những mô hình siêu hùng Marvel xếp ngay ngắn tủ, Chang Geum khi nào thích thu thập những thứu này?!

      Chờ khi quay đầu nhìn đến người ngủ bên cạnh, cảm thấy,nội tâm , cơ hồ là hỏng mất.

      Ánh mặt trời qua rèm cửa màu trắng chiếu vào trong phòng, chiếu lên gương mặt như mĩ nam điêu khắc của Shin Se Ki,vốn là kiêu ngạo ương ngạnh cố tình khắc này lại lại điềm tĩnh giống như đứa trẻ.

      Nhưng mà, giờ phút này, hẳn nên lộ vẻ háo sắc a???!!!

      “A!!!!!!!!” Bọc chăn lăn xuống giường, thét chói tai nhìn người giường quần áo hoàn hảo.

      Chờ chút! Quần áo hoàn hảo?!

      đem chăn bới ra, trong chăn cũng đồng dạng quần áo sạch …..

      “Ngô~~~~~” Bị tiếng thét chói tai của đánh thức,người kia xoa mắt động thân ngồi dậy.

      “Sớm tinh mơ,em la cái gì?”

      “Tôi tôi tôi tôi tôi…. …” có chút năng lộn xộn, chỉ ngón tay vào .

      “Ngày hôm qua em say đến biết gì, cứ như vậy đưa em về nhà bạn em phỏng chừng liền ngủ được,dù sao cũng ở gần nhà tôi,liền trực tiếp đưa em về đây”.

      “Em yên tâm,chúng ta cái gì cũng phát sinh”.

      “Vẫn là …” cười xấu xa nhìn , “Em hí vọng phát sinh cái gì?”

      “Tôi phản đối, muốn phát sinh, bây giờ còn kịp”.

      “A!!!!!!!!” lại thét tiếng chói tai,lấy gối ném .

      “Ha ha ha ha ha” Giữa lúc vô sỉ cừoi to, té vọt vào toilet.

      “Trong ngăn tủ có bàn chải đánh răng mới” tốt bụng ở ngoài nhắc nhở .

      Chỉ rửa mặt qua loa,trong tiếng “Chậc chậc” đầy ghét bỏ của , lại bị đuổi vào toilet tắm rửa.

      Đánh ngáp xuống dưới lầu ăn bữa sáng, tranh thủ từ chối lời đề nghị đưa về của ,tự mình bắt taxi trở về.

      Vừa về nhà, đẻ ý đến Chang Geum hô to gọi ,lập tức vọt vào phòng trùm kín chăn.

      Nghĩ tới tối hôm qua cùng Shin Se Ki đồng giường cộng chẩm cả đêm, đỏ mặt hét chói tai đá chân trong ổ chăn.

      Sau khi tỉnh táo lại,, bắt đầu lẳng lăngk suy xét những lời Shin Se Ki với trong bữa sáng.

      [ “Việc Cha Do Hyun có thể làm chỉ có trốn tránh,khi gặp được điều gì thống khổ cũng chỉ biết ngồi góc xó run run,mỗi lần đều là tôi đến thay ngăn cản thống khổ. Em nhìn thấy Ahn Yo Na ,chính là người chuyên môn đem những áp lực lớn cùng ý muốn lảng tránh thống khổ lặng lẽ hấp thu”.

      “Đúng rồi, tối hôm qua em đưa cho tôi kính râm,còn tặng Yo Na kẹp tóc. Muốn hay nhân tiện tặng luôn lễ vật cho Perry Park và Ahn Yo Seob?” Shin Se Ki thân thủ lấy từ trong túi ra chiếc kẹp tóc gắn nơ con bướm màu hồng nhạt,gợi lên khóe môi cười nhìn .

      “Perry Park? Ahn Yo Seob???”

      “Ân”.

      "A…Kia, bọn họ thích cái gì?”

      “Lão đầu Perry Park này thích bom,rượu và du thuyền,về phần An Yo Seob…Em xem có dụng cụ tự sát nào tốt đưa cho ”.

      “……”]

      Cho nên Yo Na, kì trong những nhân cách phân liệt của Cha Do Hyun,là người thừa nhận thống khổ nhiều nhất?

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :